1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ Yêu Tận Trời! - Công Tử Như Tuyết

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 141: ĐẸP TRAI NHẤT KHOA NGOẠI
      Edit: Miêu - CQH​

      Ngày hôm sau.

      Bùi Vân Khinh đúng hẹn vào bệnh viện đệ nhất, chủ nhiệm khoa ngoại Vương An nhiệt tình tiếp đón , tự mình đem đến văn phòng cuối hành lang.

      “Căn phòng làm việc này hơi hẻo lánh chút, lần sau tôi cho người xử lí phòng nghỉ bên cạnh chút, cho cậu chuyển qua.”

      cần phiền toái như vậy, căn phòng này cũng tốt rồi.”

      Bùi Vân Khinh cười, hẻo lánh chút dễ dàng tránh tai mắt mọi người hơn, đối với trăm lợi mà hại.

      Vương vốn dĩ còn sợ khiêu khích, nghe được nhưng lời này, gánh nặng trong lòng liền giải tỏa, “Cậu thích là tốt rồi, vậy cậu nghỉ ngơi trước, trễ chút tôi an bài công tác cho cậu.”

      cần, ngài cứ trực tiếp sắp xếp việc cho tôi !”

      Bùi Vân Khinh tại ngứa tay lắm rồi, chỉ hận thể lập tức lên bàn mổ sớm.

      Nhìn chủ động như vậy, Vương An cũng cao hứng, “Tốt lắm, cậu trước thay đổi quần áo, chuẩn bị chút. Tôi mang cậu làm quen đồng nghiệp và hoàn cảnh chung quanh chút.”

      “Được.”

      Vương An rời , Bùi Vân Khinh đem ba lô vào tủ quần áo, thay áo blue xong, mang khẩu trang nhìn vào gương kiểm tra tóc giả, xác định có sơ sót nào, vào văn phòng Vương An.

      Vương An đem đến khu nội trú, cao giọng, “Đến đây, tất cả mọi người dừng công việc tay chút, để tôi giới thiệu bác sĩ mới đến chút, đây là bác sĩ Đường.”

      Sau cái ngày kia, Bùi Vân Khinh trở thành bác sĩ được nhắc đến nhiều nhất, tiếng lành đồn xa.

      Vị bác sĩ trong truyền thuyết kia tướng mạo tuấn mỹ, kỹ thuật ‘thần y Đường’ sớm cho nhân viên trong bệnh viện tò mò.

      Nghe được mấy chữ ‘bác sĩ Đường’, bác sỹ trực, y tá đều kích động lại đây, tò mò nhìn từ xuống dưới Bùi Vân Khinh.

      Bùi Vân Khinh tháo khẩu trang xuống, thoải mái hướng mọi người chào.

      “Tôi tên là Đường Thất, về sau mong mọi người chiếu cố nhiều hơn.”

      Dưới khẩu trang là khuôn mặt tuấn mỹ, vài y tá khống chế được lộ ra vẻ háo sắc.

      là đẹp trai!”

      “Đúng vậy, xem ra vị này cùng chủ nhiệm khoa đều đẹp trai như nhau, Thu chủ nhiệm xem ra có đối thủ rồi!”

      ….

      Vài y tá cười y tá trưởng Trần Khiết, cười hướng Bùi Vân Khinh đưa tay phải.

      nghĩ đến bác sĩ Đường còn trẻ như vậy, tôi là y tá trưởng Trần Khiết, về sau có chuyện gì bác sỹ có thể tìm tôi cũng được.”

      “Chị quá khách sáo rồi, gọi tôi là tiểu Đường là được.” Bùi Vân Khinh cười cùng ta nắm chắc tay, “Tôi mới đến nơi này, có thể nhiều chuyện , đến lúc đó còn nhiều chuyện phiền toái các vị.”

      “Bác sỹ đừng khách khí.”

      “Đúng vậy, về sau mọi người đều là đồng nghiệp, có lời gì thẳng là được.”

      ….

      Mọi người chuyện sôi nổi, tỏ vẻ hoan nghênh , trong hành lang vâng lên giọng nam.

      “Mọi người còn ở đây?”

      Bùi Vân Khinh quay sang chỉ thấy bị bác sĩ thường ngày thanh tú cất bước đến.

      đối phương đại khái khoảng chừng ba mươi lăm tuổi, càng phát ra vài phần phong lưu.

      khuôn mặt kia, có điểm quen mắt.

      “Thư Hoàn, cậu đến đúng lúc.” Vương An cười đỡ lấy cánh tay, “Bác sĩ Đường, đây là phó chủ nhiệm khoa ngoại Thu Thư Hoàn, còn vị này là lúc trước tôi cũng đến bác sỹ Đường - Đường Thất.”

      Thu Thư Hoàn?

      Bùi Vân Khinh hơi hơi nheo mắt, trách được có chút quen mắt.

      Nếu đoán sai, vị này nhất định là học tiến sỹ và bác sỹ từ nước ngoài về Thu Thư Hoàn, thường xuyên bị lấy ra khoe khoang bác sĩ khác, nghĩ đến thế nhưng gặp ở đây.


      MỌI NGƯỜI CÓ MONG CHỜ BỘ TRƯỞNG ĐƯỜNG CHÚNG TA NÀO????
      Last edited: 14/8/19
      1012, linhdiep17, Tiểu Ly 111115 others thích bài này.

    2. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 142: LÀ GIỐNG BỈ ỔI
      Edit: Miêu - CQH​

      mặt Bùi Vân Khinh lộ biểu cảm nào chỉ cong môi cười với đối phương.

      “Đường Thất mới đến, mong Thu chủ nhiệm chỉ bảo nhiều hơn.”

      “Bác sĩ Đường khách khí!” Thu Thư Hoàn ngoài miệng khách khí, nhưng trong ánh mắt nhuộm vài phần khinh thường, “Vương chủ nhiệm rất khen bác sỹ Đường , Thư Hoàn làm sao dám nhận hai chữ chỉ giáo được chứ?”

      Bùi Vân Khinh cười thầm.

      dương quái khí, hổ là Thu Thư Hoàn, thực giống với bỉ ổi.

      Vương An nâng cổ tay nhìn đồng hồ đeo tay, “Tôi còn buổi họp nên trước, công việc cụ thể Thư Hoàn, cậu an bài nha.”

      Đối mặt Vương An, Thu Thư Hoàn lập tức lộ ra tư thế nghiêm túc, “Được, chủ nhiệm yên tâm , có tôi ở đây!”

      Vương An lớn tuổi, thích hợp với bàn mổ nữa.

      Trong viện muốn ông ta làm viện trưởng, nên vị trí chủ nhiệm còn trống, Thu Thư Hoàn đương nhiên cố gắng biểu .

      Thấy Vương An rời , Thu Thư Hoàn tiếp nhận lịch mổ, rồi xoay người.

      “Buổi sáng có ca mổ ruột thừa, ca cắt trĩ ngoại còn ca can thiệp cắt bỏ lách, bác sĩ Đường tuổi trẻ tài cao, làm tiểu phẫu khỏi là tài năng lớn mà làm việc .” ta lạnh lùng liếc mắt nhìn Bùi Vân Khinh, “Bằng ca can thiệp cắt bỏ lách…. Liền giao cho cậu, bác sĩ có vấn đề gì chứ?”

      Can thiệp cắt bỏ lách?

      Đây chính là ca phẫu thuật có độ khó cao của khoa ngoại.

      Đây là muốn thị uy với sao?

      Bùi Vân Khinh cười , “ thành vấn đề.”

      Thu Thư Hoàn mày nhảy dựng.

      Ngày hôm qua ta vừa mới từ nước ngoài trở về, Bùi Vân Khinh làm phẫu thuật Ngày đó ta ở bệnh viện, đúng là Vương An tán thưởng cao Bùi Vân Khinh, nhưng Thu Thư Hoàn cho là đúng.

      bác sĩ trẻ tuổi chưa có kinh nghiệm, ba mươi tuổi, mới tốt nghiệp hai ba năm, làm sao có chuyện như vậy?

      Hơn nữa ta giận những đãi ngộ của Vương An dành cho Bùi Vân Khinh.

      ta đường đường làm phó chủ nhiệm, mới có văn phòng làm việc riêng, vị này mới ngoài bệnh viện được văn phòng riêng, Vương An cưng chiều giống như bảo bối, đương nhiên trong lòng Thu Thư Hoàn phục.

      Cố ý đem giải phẫu an bài cho Bùi Vân Khinh, liền cố ý làm bác sĩ Đường mới đến xuất vấn đề.

      Gan tiếp nối với rất nhiều mạch máu, bốn phía có rất nhiều động mạch, tĩnh mạch loại phẫu thuật này rất khó, vốn dĩ loại phẫu thuật này trong khoa chỉ có mình ta làm được.

      liệu Bùi Vân Khinh làm được, đến lúc đó có thể chế giễu vài câu, đem cắt trĩ cho Bùi Vân Khinh, ghê gớm vị ‘thần y’ này, giải tỏa nhuệ khí ‘cậu ta’.

      Nào nghĩ đến, thế nhưng đối phương vẫn đáp ứng làm, ngược lại làm cho ta trở tay kịp.

      “Tôi xem bệnh án, y tá trưởng an bài người chuẩn bị làm phẫu thuật!” Tiếp nhận bệnh án của y tá trưởng đưa đến, Bùi Vân Khinh cong môi hướng Thu Thư Hoàn cười, “Ruột thừa cùng trĩ liền phiền toái bác sỹ Thu vậy!”

      Xoay người rời , chỉ chừa cho Thu Thư Hoàn cái bóng.

      Thu Thư Hoàn tức giận đến thầm cắn răng, nhưng thể làm cái gì.

      “Chủ nhiệm Thu!” Y tá trưởng đem bệnh án trĩ đưa sang, ngài xem trước chút?”

      Tiếp nhận ca bệnh, nhìn hình ảnh máu thịt mơ hồ thịt, Thu Thư Hoàn ngày càng cắn chặt răng.

      Hừ!

      Chờ xem!





      Bên trong phòng phẫu thuật.

      Bùi Vân Khinh nghiêm túc hoàn thành ca mổ khâu lại vết thương, “Vệ sinh miệng vết thương, băng bó lại!”

      Vốn dĩ bác sĩ chính hoàn thành công việc của mình có thể nghỉ ngơi, nhưng rất nghiêm túc đứng bên cạnh xác định tình trạng bệnh nhân có bình thường hay , rồi mới cùng mọi người phòng vệ sinh để vệ sinh.
      Last edited: 14/8/19
      1012, linhdiep17, Tiểu Ly 111117 others thích bài này.

    3. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Chương 141:
      Nhìn chủ động...tốt lắm, trước thay đổi quần áo ->cậu thay đồ trước
      Tại hạ là đường thất, mong các vị-> tôi là đường thất, mong mọi người
      nghĩ đến...ngài-> /bác sỹ đường
      Ngài khách sáo->chị khách sáo
      Ngài đừng khách khí -> đừng khách khí
      Chương 142:
      mặt vân khinh bất động thanh sắc -> lộ tâm tình
      “Đường Thất mới đến, mời Thu chủ nhiệm..-> mong Thu chủ nhiệm
      Last edited: 14/8/19

    4. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 143: BẰNG …. EM CÙNG CHÚ CÙNG NHAU TẮM.
      Edit: Miêu - CQH​

      Thời điểm mọi người rửa tay, trợ lý bác sỹ liền cười cảm thán, “Bác sỹ Đường là lợi hại, loại phẫu thuật này chủ nhiệm Thu ít nhất phải làm ba tiếng, nhưng bác sỹ chỉ dùng tiếng đồng hồ, bây giờ là kỉ lục ngắn nhất viện ta.”

      Phòng phẫu thuật đối diện từ bên trong ra, Thu Thư Hoàn cũng vừa mới làm phẫu thuật trĩ xong ra.

      ta vừa phòng phẫu thuật, nghênh đón là vị mặc âu phục tao nhã đến đây.

      “Cậu nhất định chính là bác sỹ Đường đúng ?”

      Lại là bác sỹ Đường?

      “Cậu nhận lầm người rồi!” Thu Thư Hoàn lạnh lùng hừ tiếng.

      “Tôi phải họ Đường!”

      “Tôi là bác sỹ Đường, có chuyện gì ?”

      Lúc này, Bùi Vân Khinh cũng ra phòng phẫu thuật, nghe vậy vội vàng tiến đây.

      “Bác sỹ Đường!” Đối phương kích động cầm bàn tay của , “Cám ơn, cám ơn bác sỹ, cám ơn cậu giúp tiểu Lai điều trị đùi của ấy, đúng rồi…”

      ta xoay người từ trong tay từ trợ lý phía sau nhận cờ thưởng, đưa đến trước mặt Bùi Vân Khinh.

      Cờ thưởng phía dưới, mấy chữ ánh vàng rực rỡ.

      “Hoa luân chuyển thế, diệu thủ hồi xuân!”

      “Này…” Bùi Vân Khinh ngẩn ra, “Ngài là người nhà của tiểu thư Thước Lai?”

      “Đúng vậy, tôi là chồng của ấy, tên là Ngô Việt, lúc này đây cảm kích bác sỹ….” Trong cảm xúc đối phương lên vài phần kích động, “Tiểu Lai ấy coi nhảy coi như mạng sống, nếu phải bác sỹ bảo vệ đùi ấy, tôi thực dám tưởng tượng ấy biến thành bộ dạng gì nữa!”

      Vừa , lại lấy bao thư đưa cho .

      “Cũng mong ngài nhận lấy, tiền nhiều lắm, chính là chút tâm ý!”

      “Cái này thể được!” Bùi Vân Khinh vội cự tuyệt, “Giải thưởng tôi nhận, còn tiền này dù nhiều hơn nữa thể nhận, bằng công việc này của tôi thể giữ được.”

      Đối phương thấy bày tỏ như vậy, đành phải đem bao thư tiền thu hồi lại, lại lời cảm ơn hồi mới cáo từ .

      Bùi Vân Khinh cầm giải thưởng trở về thấy nhóm y tá , đều chủ động chào với .

      Thu Thư Hoàn ở bên cạnh trong phòng bệnh, đưa mắt liếc xéo thân hình của , lại tức giận đến nghiến răng.

      Giống như theo lời Vương An, khoa ngoại cực kỳ bận rộn, Thu Thư Hoàn cố tình làm khó xử, buổi chiều giúp an bài phẫu thuật.

      Bùi Vân Khinh trước kia quen cường độ công việc cao, ngược lại thích thú.

      Buổi chiều vẫn bận đến hoàng hôn mới ra bãi đậu xe, lái xe về Đường cung, ăn cơm xong tiến lên quay về hàng lang, qua phòng ngủ Đường Mặc Trầm dừng lại.

      dù sao chú ở, bằng hưởng thụ chút bồn tắm mát xa.

      Vì thế, theo gian phòng của mình lấy đồ dùng tắm rửa, ngâm nga bản nhạc vào phòng ngủ Đường Mặc Trầm.

      Đem bồn tắm xả đầy nước, vào nằm, mở chế độ mát xa ra.

      Hưởng thụ nước mát xa, chỉ cảm thấy toàn thân thả lỏng, lúc rãnh rỗi, đơn giản lau khô hai tay sờ di động bên cạnh, bắt đầu kế sánh.

      “Chú tại có thể nghe điện thoại được ?”

      Lúc này đây, đối phương bắt máy rất nhanh.

      “Được.”

      lập tức đem điện thoại gọi, nghe được thanh của .

      “Chú , mượn bồn tắm của chút được ?”

      “Có khả năng.”

      “Cám ơn chú , đáng tiếc ở đây, bằng ….”

      “Bằng cái gì?”

      “Bằng ….” đưa tay chỉ, nhàng lấy bong bóng, “Bằng …. Em cùng chú cùng nhau tắm!”

      Dù sao cách hơn ngàn km, cũng cần lo lắng hông của .

      …..

      …..

      Đường Mặc Trầm: Em xác định, chúng ta cách nhau hơn km?
      1012, linhdiep17, Tiểu Ly 111118 others thích bài này.

    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Haha.a lo chạy về nhà rồi.chúc bạn vân khinh và cái hông may mắn nhá !!
      Mieu1810 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :