1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ Yêu Tận Trời! - Công Tử Như Tuyết

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      xin lỗi mọi người vì mấy nay mình bận quá kịp đăng truyện được nên hôm nay mình bù nhé!!!!!!! <3<3<3<3<3<3<3



      CHƯƠNG 13: HOA KHÔI BẢY CON “0”

      Thiếu gia nhà mình chịu , Bác Chu cũng dám chỉ có thể ám chỉ, bằng sáng sớm sao cho Bùi Vân Khinh ăn bánh ngọt.

      Nhìn chằm chằm vào bánh ngọt trước mặt, Bùi Vân Khinh vừa cảm động vừa bất đắc dĩ.

      Đường Mặc Trầm này trong lòng ràng quan tâm vậy tại sao phải đuổi ?

      Ngón tay đưa tới cái bánh rồi nâng tay đưa đến bên miệng, nghĩ nghĩ rồi cẩn thận đưa về chỗ cũ.

      "Bác Chu, lúc tối chuẩn bị thêm vài món ăn, con muốn tổ chức sinh nhật."

      "Được." Bác Chu cười đáp lại, "Vừa vặn ngày hôm qua Mục trưởng Tây Giao đưa tới hai cái chân nai, chốc lát nữa bác mua ít đồ ăn."

      "Con trường học trước đây."

      Đem hộp bánh ngọt sửa sang lần nữa rồi cho vào lại tủ lạnh, Bùi Vân Khinh bước ra khỏi nhà ăn.

      Bác Chu đưa ra đến cửa, vài lần do dự, rốt cục vẫn phải mở miệng.

      "Tiểu thư, bác biết có vài lời bác nên . Bác chỉ là hy vọng con hiểu được, thiếu gia làm tất cả là vì con."

      Bùi Vân Khinh cười quay sang, "Bác Chu, bác yên tâm , từ hôm nay trở , con bao giờ càn quấy nữa."

      Chống lại ánh mắt sáng ngời của , khóe môi khuôn mặt già nua của bác Chu lộ ra nụ cười sủng nịch.

      "Vậy con đường cẩn thận, buổi tối trở về sớm chút."

      "Vâng."

      Hướng Bác Chu gật gật đầu, Bùi Vân Khinh tiến vào chỗ ngồi phía sau xe.

      Tài xế nổ máy xe hướng trong thành phố, tựa lưng vào ghế, người liền rơi vào trầm tư.

      Trước kia tuy rằng càn quấy, nhưng cũng phải là biết nặng , còn đến mức ngốc nghếch đến hít thuốc phiện, tối hôm qua thuốc phiện rốt cuộc là từ đâu mà có?

      "Tiểu thư, mình cầu vượt, vẫn là đưa đến cửa?"

      Thanh tài xế đánh gãy suy nghĩ của , Bùi Vân Khinh quay mặt nhìn ngoài cửa sổ chút, liếc mắt đối diện liền thấy cửa khoa y đại học Long Thành.

      "Cầu vượt là được rồi."

      Ở trường học luôn luôn kết giao ít, trừ bỏ những người chơi cùng là mấy người phú đại nhị kia còn người nào biết là người của La gia và cùng Đường Mặc Trầm có quan hệ bí mật.

      xuống xe, Bùi Vân Khinh đường chạy vọt vào lớp học.

      Liếc cái trong phòng thi, xoay người hướng lên lầu, vào phòng học 301.

      Rón rén đẩy cửa phòng học ra, Bùi Vân Khinh vừa mới bước vào, giảng đài liền truyền đến tiếng quát chói tai.

      " làm gì? !"

      Từ giảng đường thanh từ lão sư giải phẫu học Hoàng Uyển Oánh, trong những giám thị hôm nay.

      Bùi Vân Khinh biết mình đến muộn đuối lý, đưa khuôn mặt tươi cười, "Hoàng lão sư, ngượng ngùng, em có chút việc đến muộn."

      Lúc này bài thi còn có phát nhàm chán chờ, nghe được thanh âmbên này, đồng loạt đưa tầm mắt qua.

      Bởi vì hờn dỗi Đường Mặc Trầm, trong giờ học Bùi Vân Khinh chơi game, quẩy phá các thứ mà thi cuối lại biết chữ, với thành tích ‘bảy điểm 0’ của môn học nên nổi tiếng toàn trường.

      Nhìn xuất , mọi người đều là ra biểu tình "xem kịch vui ", có người cười trêu ghẹo.

      "A, hoa khôi ‘bảy con ’của ngành chúng ta đến đây!"

      "Lúc này ngay cả tên quên viết chứ?"

      ...

      Bên trong phòng học, lập tức mảnh cười vang.

      Hoàng Uyển Oánh cũng bị khuôn mặt tươi cười Bùi Vân Khinh đả động, sắc mặt nghiêm khắc, chút cũng có ý thỏa hiệp, "Đến trễ thể vào thi được hoặc là thi lại hoặc là học lại!"

      Suốt học kỳ, trong lớp của Hoàng Uyển Oánh chỉ xuất lần, đối với ta tự nhiên là ghét đến mức muốn nhìn thấy Bùi Vân Khinh.

      Bùi Vân Khinh thu lại tươi cười, vừa định phản bác, phòng học bên kia truyền tới giọng nam ôn hòa.

      "Lão sư Hoàng, cho em ấy vào nhé!"

      ...

      ...

      Về tuổi tác nhân vật chính:

      Sau khi sống lại nữ chính 20 tuổi, nam chủ 30 tuổi, tuổi kém là 10 tuổi ~! ~
      Last edited: 18/1/19
      Ameri, linhdiep17, Tiểu Ly 111122 others thích bài này.

    2. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      Chương 14: HOA KHÔI CỦA NGÀNH – Đá xanh và bùn.

      Bùn?

      Đúng vậy, nơi bổn nương qua, hoang tàn!

      - - Bùi Vân Khinh

      ...

      ...

      Bùi Vân Khinh quay sang phòng học bên cạnh cầu thang, có người đàn ông nhìn nở nụ cười.

      Đối phương đại khái khoảng 27 28 tuổi, thân hình cao gầy, sắc mặt ôn nhuận, áo sơ mi đơn giản nhàng khoan khoái, cười lên làm cho người ta cảm giác như gió xuân.

      Khuôn mặt kia nhìn rất quen mắt, Bùi Vân khinh dừng chút rồi lập tức nhớ tới thân phận đối phương – lão sư dược lí học Chu Đình An.

      Vị này từ là học bá, mười sáu tuổi tuyển vào đại học y khoa đến hai mươi bảy tuổi lấy được học bổng nước ngoài để học tiến sĩ đầu năm nay mới trở về, vừa làm nghiên cứu vừa dạy học ở khoa y, trong đại học y khoa vẫn là nhân vật truyền kỳ.

      Đương nhiên, chỉ mình Bùi Vân Khinh biết – sáu năm sau, Chu Đình An được giải Nobel y học.

      Hoàng Uyển Oánh nghiêng mắt, ánh mắt dừng thân Chu Đình An, mặt tươi cười “Nhưng mà Chu lão sư gần 15 phút!”

      Dựa theo quy định của trường học, đến trễ quá 15 phút trong giờ thi thể ở lại trong trường thi.

      Chu Đình An cười “ phải còn có nửa phút sao?”

      Đối phương cũng là lão sư nên Hoàng Uyển Oánh tiện phản bác, quay sang hướng Bùi Vân Khinh ngạo mạn hất cằm “Còn mau vào.”

      Bùi Vân Khinh bước nhanh lên bậc thang.

      "Di động!"

      Hoàng Uyển Oánh nhíu mày nhắc nhở.

      Bùi Vân Khinh để ý đến Hoàng Uyển Oánh móc điện thoại di động ra đưa tới Chu Đình An “Cám ơn Chu lão sư.”

      Chu Đình An nhận lấy di động “Đừng khách sáo, mau ngồi .”

      Bùi Vân Khinh gật đầu, liếc trái liếc phải, thấy bên cạnh Thu Thư Dao có ai, nên tới ngồi xuống.

      Thu Thư Dao là người có điểm số cao nhất khi thi vào năm ngoái ở trường Long Thành, nhập học liền được học bổng.

      Bởi vì hai người đều là mỹ nhân, cùng tuổi càng trùng hợp là học cùng lớp cùng kí túc xá, mới vào học được chọn là hoa khôi của ngành khó tránh khỏi bị mọi người đem ra so sánh.

      Dùng lời “Thu Thư Dao là người đá xanh, Bùi Vân Khinh là bùn đất.”

      Nhìn Bùi Vân Khinh, trong mắt Thu Thư Dao cũng hề che dấu vẻ chán ghét.

      Thu Thư Dao chướng mắt Bùi Vân Khinh vì luôn làm theo ý mình, phóng túng, long bông, còn cũng chướng mắt Thu Thư Dao giả tạo, hai người hòa đồng với nhau.

      Mãi cho đến học kỳ thứ hai, Thu Thư Dao liên hệ giáo viên đổi ký túc xá mới, tranh đấu của hai người mới dừng lại.

      Hai vị giám thị bắt đầu phát bài thi, Bùi Vân Khinh cũng gấp mà xem trước đề thi.

      Ngồi bên cạnh , Thu Thư Dao nhanh chóng viết, đưa mắt liếc xéo Bùi Vân Khinh cái rồi Thu Thư Dao giơ bàn tay lên che lại phần giải đáp vừa viết xong.

      Đem động tác của ta thu vào trong mắt, Bùi Vân Khinh chỉ cười lạnh.

      Kiếp trước đến trường quân y làm và lấy được bằng Thạc sĩ, lại có kinh nghiệm lâm sàng phong phú loại đề thi đối với dễ như trở bàn tay, sao phải nhìn bài làm của Thu Thư Dao sao?

      Vả lại, ta sai ngay từ câu hỏi đầu tiên!

      Lấy bút ra viết lên, Bùi Vân Khinh nghiêm túc làm bài.

      Khác với bạn học cắn bút trầm tư suy nghĩ làm xong.

      Cho dù đề thi này đối với chỉ là trò trẻ con nhưng vẫn là cực kì nghiêm túc từ đầu đến tới đuôi kiểm tra lại lần để xác định đáp án có sai lầm.

      Bùi Vân Khinh để bụng đến thành tích nhưng mà để ý biểu cảm khi Đường Mặc Trầm lúc biết thành tích của .

      Kiểm tra xong bài thi xác định có bất cứ vấn đề gì chuẩn bị đứng dậy nộp bài thi chỉ thấy Thư Thu Dao đứng lên bước với tư thế ngạo mạn liếc mắt ý tốt với , đến bàn giáo viên trước.

      “Lão sư, em nộp bài”
      Last edited: 18/1/19
      Ameri, linhdiep17, Tiểu Ly 111124 others thích bài này.

    3. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Xem ai điểm cao hơn ai, xíaaa.

    4. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 15: BẠCH LIÊN HOA NGẬM MÁU PHUN NGƯỜI.

      Nhàn nhạt năm chữ, thanh giống như cao nhưng đủ làm cho người bên trong phòng học nghe được, hiểu được ý cũng hiểu.

      Nhìn bàn thi tờ nào chữ viết cũng thanh tú, Hoàng Uyển Oánh gật đầu.

      “Xem ra học bổng học kỳ này giành cho em rồi, chúc mừng em, Thư Dao.”

      Bùi Vân Khinh bĩu môi, từ ghế đứng lên.

      “Em cũng nộp bài.”

      Bốn chữ này làm hấp dẫn ánh mắt mọi người.

      Hoàng Uyển Oánh liếc cái giễu cợt giật khóe miệng “Viết cái tên thôi mà cũng cần thời gian dài như vậy?!”

      Bên trong phòng học lại là mảnh cười vang, ý cười mặt Thu Thư Dao lại càng tươi hơn.

      Bùi Vân Khinh cũng cười cất bước tới, thản nhiên đem bài thi đặt lên bàn.

      “Hoàng lão sư, em chỉ viết tên, mà còn viết đáp án!”

      Đáp án?

      Hoàng Uyển Oánh khinh thường nhìn lướt qua bài thi, đấy đầy chữ viết xinh đẹp và còn chỗ trống nào cả.

      ta kinh ngạc cằm bài thi, tùy tiện nhìn vài đáp án và số đáp án làm cho ánh mắt của lão sư hoàng trợn tròn mắt.

      Đáp án đúng hết!

      Thu Thư Dao đứng bên cạnh cũng liếc nhìn bàn tay mình, sau khi nhìn thấy vẻ mặt của Hoàng Uyển Oánh tò mò dời tầm mắt qua chú ý đến bài làm của Bùi Vân Khinh cũng cảm thấy thất kinh.

      Toàn bộ học kỳ chỉ ngủ trong học giờ chơi game trong lớp, ngay cả tĩnh mạch chủ của tim cùng động mạch phổi còn biết , nay chỉ có thể làm hết mà còn chính xác nữa.

      Điều này sao có thể?

      Thu Thư Dao ngước mắt nhìn về phía Bùi Vân Khinh chỉ thấy đối phương nhướng mày, khóe miệng hướng khiêu khích.

      Nhất định ta copy bài!

      “Lão sư” Thu Thư Dao hít hơi, đưa tay chỉ thẳng vào Bùi Vân Khinh “ ta gian lận.”

      Hoàng Uyển Oánh vốn dĩ còn giật mình nghe được câu này lập tức ngẩng mặt lên.

      “Gian lận?”

      ấy copy đáp án của em!”

      Thu Thư Dao vừa , vừa liếc mắt về vị trí ta ngồi, gì thêm, cũng dùng ánh mắt ám chỉ tất cả.

      là học bá, là học tra hai người lại đúng ngồi cùng chỗ.

      Bùi Vân Khinh cười lạnh.

      Vị này đúng là có cơ hội dẫm vài cái.

      “Hoàng lão sư.” Chu Đình An bước lại đây “Có phải hay phải điều tra ràng trước?”

      Khoa y có nguồn gốc trăm năm, luôn theo quy tắc chung ‘Cứu người hết, trung thực đứng đầu.’ căm thù gian lận đến tận xương tủy, nếu quả chứng minh Bùi Vân Khinh gian lận phải khai trừ.

      Mặt Thu Thư Dao đầy vẻ nghiêm túc chính trực “Danh dự trăm năm của khoa y chúng ta là thể hủy ở trong tay này, bằng xử lí ngay tại trường, hãy để lên tiếng.”

      đóa Bạch Liên Hoa.

      ràng cố ý trả thù còn muốn giương cao lá cờ chính nghĩa.

      Bùi Vân Khinh cố ý làm ra bộ dáng nôn nóng “Thu Thư Dao, cậu đừng bậy bạ.”

      “Cậu có tật giật mình chứ gì?”

      “Nếu điểm của mình cao hơn của cậu, cậu tính sao?’’ Bùi Vân Khinh hỏi lại.

      Điểm cao hơn ?

      Thu Thư Dao hừ tiếng, khinh bỉ giật khóe môi “Nếu điểm của cậu cao hơn của mình dù chỉ 1 điểm, mình ăn quyển sách giải phẫu này.”

      “Đây chính cậu .” Bùi Vân Khinh ôm lấy cánh tay “Vậy mời Chu lão sư cùng các vị bạn học làm chứng, nếu số điểm của mình thua Thu Thư Dao mình chấp nhận thôi học. Hoàng lão sư, thấy thế nào?

      Lúc này thời gian làm bài kết thúc, các sinh viên khác đem bài thi nộp lên, vẻ mặt hưng phấn chờ xem kịch vui.

      Hoàng Uyển Oánh sớm chướng mắt Bùi Vân Khinh, lúc này cầm lấy bút đỏ bắt đầu chấm bài.

      ta chấm bài thi của Thu Thư Dao trước, chấm điểm từng câu từng câu, tờ thứ nhất chỉ sai câu, tờ thứ hai có câu hiểu lầm nên sai hai câu.
      Ameri, linhdiep17, Tiểu Ly 111122 others thích bài này.

    5. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 16: VẺ MẶT KHÍ PHÁCH CỦA BÙI VÂN KHINH.

      Hoàng Uyển Oánh đưa bút vung lên, cùng góc bên phải viết con số - 96 điểm.

      Nhìn thành tích của mình, Thu Thư Dao hất cằm kiêu ngạo.

      “Bùi Vân Khinh, tự cậu đến văn phòng khoa hay muốn mình với cậu?’’

      Đối với Bùi Vân Khinh, Thu Thư Dao luôn hận thấu xương, nếu có thể đuổi này ra đại học y khoa coi như là trút được cơn giận.

      Bùi Vân Khinh nhún nhún vai “Bài thi còn chưa chấm xong, cậu gấp cái gì?’’

      Thu Thư Dao hừ lạnh tiếng, ngạo mạn hất cằm lên, mấy bài giải phía sau, ta đều dùng tay che lại, Bùi Vân Khinh sao có khả năng vượt qua điểm ta được chứ.

      nhóm bạn học chung quanh đều chờ chế giễu, tất cả mọi người nhìn lại Bùi Vân Khinh lúc này đây thua là thể ngờ được, thậm chí bao gồm cả Hoàng Uyển Oánh.

      Tờ thứ nhất, đúng hết.

      Tờ thứ hai, đúng hết.

      …..

      Hoàng Uyển Oánh liếc bài thi Thu Thư Dao lần nữa, đưa mắt liếc xéo Bùi Vân Khinh cái, lắc lắc đầu.

      Tất cả các đáp án của Bùi Vân Khinh đều giống Thu Thư Dao, còn dám nhìn sao.

      Chỉ là…

      Thời điểm nhìn đề trắc nghiệm kia, Hoàng Uyển Oánh nao nao.

      Câu này Thu Thư Dao sai nhưng Bùi Vân Khinh lại đúng.

      Hừ!

      Nhất định là sao chổi, mèo mù đụng phải chuột chết.

      ta lật tới tờ thứ hai, đảo qua mặt chữ viết xinh đẹp chỉnh tề, Hoàng Uyển Oánh dần dần đổi sắc mặt.

      Phía sau đấy chính là đề luận chứng, đáp án của Bùi Vân Khinh cùng Thu Thư Dao giống nhau, mà là càng ngắn gọn và chính xác hơn Thu Thư Dao, cho dù ta cố ý xoi mói cũng khơi ra điểm sai thậm chí lỗi chính tả còn có.

      “Hoàng lão sư’’ Bùi Vân Khinh mỉn cười “Em bao nhiêu điểm?”

      Mọi ánh mắt đều dừng người Hoàng Uyển Oánh, cây bút đỏ tay ta rốt cục cũng phải đánh đáp án đó là chính xác.

      Nhiều người nhìn chăm chú như vậy, ta thể xử tùy tiện được.

      ta lên tiếng, chỉ yên lặng viết lên bài làm ba chữ số.

      100 điểm.

      Nhìn con số màu đỏ chói mắt kia tất cả mọi người đều ngừng thở, toàn bộ phòng học nháy mắt đều yên tĩnh đến mức kim rơi có thể nghe, ngay cả Thu Thư Dao cũng làm sai đề bài, thế nhưng Bùi Vân Khinh lại được điểm tuyệt đối?

      “Lão sư, chấm sai ?” Thu Thư Dao quát lên đầu tiên.

      Bùi Vân Khinh tiếp lời “Ý của cậu Hoàng lão sư chấm sai?”

      “Mình có ý đó!” Thu Thư Dao ý thức được mình lỡ lời, đưa tay chỉ thẳng vào Bùi Vân Khinh “Nhất định ở người cậu có giấu đáp án, nếu chắc chắn dùng phương pháp gian lận gì đó, người mà ngay cả tĩnh mạch chủ cùng động mạch phổi còn phân , làm sao có thể được điểm tuyệt đối?”

      Vị này là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!

      Bùi Vân Khinh cười .

      Đối phương chủ động đem mặt lại gần, đánh phải là cho đối phương mặt mũi sao?

      Cất bước lên bục giảng, cầm viên phấn phác họa bảng đen.

      Theo động tác của , bảng xuất ràng bản vẽ cấu trúc mạch máu trái tim ràng, cần đến đám bạn học ngay cả Hoàng Uyển Oánh cũng cả kinh trợn mắt há mồn.

      Bất kể đường cong trái tim hay vị trí hoặc tên mạch máu đều vô cùng ràng.

      Làm sao vẽ ra được, đây ràng là máy in ra.

      Đem tên mạch máu cuối cùng viết xong, Bùi Vân Khinh quay sang đem phấn bỏ bàn vuốt phần phấn tay ra.

      “Nếu mọi người vẫn còn nghi ngờ mình, mình đồng ý thi hỏi đáp ở trước mặt mọi người, đề thi mọi người có thể ra đề. Nếu đáp sai câu thôi, mình chấp nhận bị đuổi học lập tức, nhưng nếu mình thông qua cuộc thi…” nghiêng mắt nhìn về phía Thu Thư Dao, đôi môi đào khẽ mở chậm rãi phun ra năm chữ “Mình muốn ấy bị đuổi học.”
      Ameri, linhdiep17, Tiểu Ly 111122 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :