1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ Yêu Tận Trời! - Công Tử Như Tuyết

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      Chương 116: CHÚ LÀ NGƯỜI SẠCH , LÀM SAO LẤY MIỆNG MÌNH….
      Edit: mhà1097
      Beta: Miêu - CQH
      Trong lòng trăm ngàn muốn, Bùi Vân Khinh từ giường bò dậy, cánh tay thoáng dùng lực động chút, cánh tay, cơ vai, cơ ngực, bả vai… đều đau nhức khó chịu, tội nghiệp ngẩng đầu nhìn Đường Trầm Mặc van xin.

      “Chú , tắm rửa có được ?”

      Đường Trầm Mặc nhíu mày, dùng tay nâng hông của , dứt khoát giúp cởi quần áo.

      “Nâng cánh tay!”

      Có người làm hộ, Bùi Vân Khinh cầu còn được!

      Phối hợp nâng cánh tay lên, cởi đến nội y của .

      Hai con thỏ trước ngực bị trói buộc, nhảy ra, khuôn mặt của Bùi Vân Khinh nóng lên, theo bản năng cánh tay ôm lấy trước ngực, vừa che bên , người đàn ông đem quần lót của cởi ra.

      Bùi Vân Khinh quýnh lên, hai bàn tay cũng biết nên che chỗ nào trước, chú ý bên lo được bên dưới, đơn giản nhanh chóng dùng tay che mặt cho đỡ xấu hổ.

      Cảm giác cả người được bế bổng lên.

      phải ở giường?

      tò mò nhìn qua kẽ ngón tay, thấy ở trong phòng tắm.

      Đây là định tắm rửa trước khi ăn sao?

      Cũng phải, cơ thể giờ toàn mùi mồ hôi, người thích sạch như chú , thích như vậy đâu?

      miên man suy nghĩ, người được đặt xuống, tiếp đó toàn cơ thể chìm vào trong nước lạnh, cảm thấy lạnh đột ngột, theo bản năng muốn đứng dậy.

      “Chú , nước lạnh quá!”

      Đường Trầm Mặc dùng tay đè lên vai ấn xuống, giọng nghiêm khắc.

      “Đừng nhúc nhích”

      Cường độ huấn luyện trong căn cứ biết rất trong lòng, chỉ dựa vào cơ thể này của , nếu ngâm lạnh, chỉ sợ ngày mai đều được.

      Nếu phải lo lắng chịu nổi, chắc trực tiếp đem ngâm nước đá.

      Bùi Vân Khinh biết định làm gì, ngồi yên trong bồn tắm dám động đậy.

      Lúc này, Đường Mặc Trầm mang đá lạnh đến, đem đá bỏ vào bồn tắm.

      Đá lạnh?

      Bùi Vân Khinh kinh ngạc mở to mắt.

      phải huấn luyện mệt như vậy, còn trừng phạt ngâm nước đá?

      “Ngâm nước đá lạnh lúc, mới có thể làm giãn cơ bắp, giảm bớt đau nhức!”

      Đường Trầm Mặc chủ động giải thích.

      Liếc nhìn cái thân thể trắng của dưới làn nước, người đàn ông nhanh chóng dời ánh mắt, xoay người ra khỏi phòng tắm.

      Cho nên … đây là giúp giảm bớt đau nhức?

      Đá lạnh tan dần, nước dần trở lại bình thường, sau khi ngâm xong, Bùi Vân Khinh chỉ cảm thấy cơ thể lúc đầu đau nhức, dần dần giảm xuống, so với ban đầu thoải mái hơn rất nhiều.

      Xoay người theo tư thế thoải mái, Bùi Vân Khinh hưởng thụ nhắm hờ mắt lại, vừa mới ngả đầu tựa vào gối xong, Đường Trầm Mặc quay lại, đứng bên bồn tắm hạ mệnh lệnh.

      ra!”

      “Chú , để cho cháu ngâm thêm lúc nữa ?

      còn có chút chưa thỏa mãn.

      Còn ngâm tiếp, ốm do ngâm nước lạnh quá lâu!

      Đường Trầm Mặc đưa tay ấn xuống mở chốt nước, nước trong bồn tắm chảy hết, vứt qua cho cái khăn tắm.

      “Nhanh lên chút”

      Quả nhiên, vẫn chịu bỏ qua cho !

      Bùi Vân Khinh bắt lấy khăn tắm, quấn quanh người, bước ra khỏi bồn tắm, vừa mới đặt chân ra khỏi bồn tắm, bị ôm lấy thắt lưng nhấc đặt lên bồn rửa tay.

      Đây là muốn làm trong phòng tắm sao?

      Bùi Vân Khinh trái tim đập nhanh hơn, cắn răng, nhắm chặt mắt, làm ra vẻ giống như sắp lâm trận.

      Bên tai nghe thấy tiếng ù ù vang lên, luồng khí nóng thổi đến đây, bàn tay to của nam nhân ôn nhu xoa đầu tóc ướt của .

      mở mắt ra, liền thấy nam nhân cầm máy sấy trong tay.
      1012, linhdiep17, Tiểu Ly 111120 others thích bài này.

    2. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Có thịt ko edit ơi?

    3. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      Chương 117: NẰM TRONG NGỰC , GIỐNG NHƯ CON MÈO LƯỜI.
      Edit: mhà1097
      Beta: Miêu - CQH​

      “Đừng nhúc nhích!”

      Đường Mặc Trầm đem đặt tại lồng ngực mình.

      Mới đầu, Bùi Vân Khinh còn có chút thụ sủng nhược kinh biết phải làm sao, sau khi bình tĩnh lại, đưa hai tay ôm lấy cổ , đem mặt dựa vào ngực , hưởng thụ nhắm mắt.

      Có loại đãi ngộ như thế này, bị ép buộc cũng đáng.

      Trong lúc đợi sấy khô tóc, nằm trong ngực có hơi buồn ngủ, mắt khép hờ hờ, giống như con mèo lớn hưởng thụ chủ nhân chải lông

      Đường Mặc Trầm buông máy sấy xuống, ôm giống như ôm hài tử, đem ra ngoài phòng tắm, cẩn thận đặt xuống giường, nhàng đẩy ra cánh tay của ôm cổ mình.

      Khăn tắm quấn người sớm lỏng ra, cảnh xuân ngực lộ ra.

      Xem ở trong mắt của , tự nhiên là kích thích , dù là người khả năng kiềm chế tốt như Đường Mặc Trầm cũng thấy trận máu nóng nổi lên.

      Kiềm chế đè nén suy nghĩ kia xuống, Đường Mặc Trầm đưa tay kéo chăn che lại thân thể của .

      Giơ bàn tay lên, thấy mấy sợi tóc bay rối mặt , thuận tay giúp vén tóc qua sau tai, lúc này mới yên lòng.

      Trong lòng bàn tay, tay của con vốn là khéo léo tinh tế, mềm mại xương.

      bàn tay như vậy vốn dĩ hẳn là nên sống sung sướng an nhàn, chỉ tiếc là theo , nhất định phải chịu khổ, cầm dao cầm súng.

      Nâng bàn tay bé kia lên, nhàng hôn lên mu bàn tay, đôi mắt đen như mực chăm chú nhìn vào ngủ say.

      nhất định chung thủy để đáp lại cho em.”

      nhàng đem tay của đặt lại vào trong chăn, tắt đèn, đứng dậy rời khỏi phòng ngủ của .



      Sáng ngày thứ hai.

      “A lô?” Bùi Vân Khinh nhắm mắt theo bản năng tìm di động đưa đến bên tai nghe máy, “Là ai vậy a?”

      Đầu bên kia điện thoại, là giọng của Tiền Học Dân.

      “Bùi tiểu thư, tôi là Tiền Học Dân, cầu tôi tìm công việc cho , tôi giúp sắp xếp xong xuôi cả rồi… tại có tiện nghe điện thoại hay , hay là lúc khác tôi gọi lại?”

      cần!” Bùi Vân Khinh nháy mắt tỉnh táo lại, bật người dậy, “Bệnh viện nào?”

      “Bệnh viện số , khi nào tiện trực tiếp tìm phó viện trưởng phụ trách ngoại khoa tên Vương An, là tôi giới thiệu, muốn đưa ra điều kiện gì cứ trực tiếp cùng ta thỏa luận.”

      Bùi Vân Khinh trong lòng mừng rỡ “Ông vất vả rồi.”

      vất vả vất vả, đây là việc tôi phải làm, vậy nếu có gì khác phân phó, tôi liền cúp máy đây?”

      “Được, có việc tìm ông.”

      Cúp điện thoại, Bùi Vân Khinh nhanh chóng bước ra khỏi giường, mở tủ quần áo.

      Ngẫm lại chuyện tối ngày hôm qua, đưa tay kéo gương trong tủ quần áo ra, soi gương nhìn thân thể của mình.

      người cũng có dấu vết gì, cũng thấy chỗ nào khỏe, chú tối hôm qua hình như cũng làm gì .

      phải là vì ngủ say như chết làm mất hứng đấy chứ?

      Mặc kệ, gạt sang bên, xin việc làm trước rồi sau.

      Hôm nay cần huấn luyện, vừa đúng lúc xin việc, nhanh chóng lấy ra bộ quần áo, cầm lấy túi bước nhanh xuống dưới tầng.

      Quản gia Chu thấy xuống dưới, vội vàng tiếp đón, “Tiểu thư, phòng ngủ tầng ba bác dọn dẹp chuẩn bị xong rồi, con xem khi nào định dọn vào.”

      Tầng ba?

      Bùi Vân Khinh nhíu mày nghi ngờ, “Đây là ý của chú sao?”

      phải!” Chu quản gia nở nụ cười, “Quần áo mà Bộ trưởng mua cho con, phòng con quá thể chứa hết được, vẫn luôn để ở dưới tầng cũng hay. Tầng ba có phòng ngủ khá lớn, cũng có phòng để quần áo riêng, vừa vặn cho con dùng.”

      Bùi Vân Khinh lập tức cự tuyệt “Con ở tầng hai quen rồi, muốn chuyển .”

      Quản gia Chu thấy có chút hơi khó giải quyết, “Vậy quần áo kia của tiểu thư?”
      1012, linhdiep17, Tiểu Ly 111118 others thích bài này.

    4. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      Chương 118: LOẠI TRỪ GIẢI PHẪU NAM KHOA, KHOA NÀO CŨNG ĐƯỢC.
      Edit: mhà1097
      Beta: Miêu - CQH​

      Bùi Vân Khinh dừng bước, quay đầu mỉm cười với ông, “Cứ trực tiếp để trong phòng giữ quần áo của chú là được rồi.”

      Dù sao phòng quần áo của lớn như vậy, phần lớn là để trống.

      Người chưa vào được, vậy để quần áo vào trước cũng được.

      Quản gia Chu nhìn bước nhanh ra ngoài, chỉ cảm thấy bất đắc dĩ, thở dài.

      Phòng ngủ thiếu gia nhà mình, liền ngay cả ông cũng dám tùy tiện vào, quần áo của có thể để trong đấy được đây?

      dám tự quyết định, ông liền gọi điện hỏi Đường Mặc Trầm.

      Ôn Tử Khiêm nghe xong câu hỏi của ông xong, vội vàng vào phòng Đường Mặc Trầm hỏi ý kiến.

      “Bộ trưởng, quản gia Chu gọi điện tới hỏi, tiểu thư muốn đem quần áo của ấy để vào trong phòng ngài, bác Chu nhờ tôi hỏi xem ý của ngài như thế nào?”

      Đường Mặc Trầm xem văn kiện, ngẩng đầu, chỉ là nhàn nhạt đáp lại chữ “Được!”

      Được?!

      Nhớ thời gian lúc còn ở trong bộ đội, từng có vị tướng quân tiện tay đem mũ lính ném lên giường của , Đường Mặc Trầm ngay cả giường cũng ném ra khỏi lều trại.

      Từ đó về sau, những đồ vật mà người khác đụng chạm qua ngài ấy cũng dám chạm vào, vậy mà lại cho phép Bùi Vân Khinh đem quần áo để vào trong phòng ngài ấy?

      Ôn Tử Khiêm giật cả mình, chỉ sợ là mình còn chưa .

      “Ngài cho phép tiểu thư, đem quần áo của ấy để vào trong phòng để quần áo của ngài sao?”

      ta lặp lại lần nữa, đồng thời cố ý nhấn mạnh giọng hai chữ “Của ” cùng “Ngài”

      Đường Mặm Trầm ngừng tay ký tên, theo văn kiện ngẩng lên, đôi mắt đen như mực khẽ cong thầm.

      “Có vần đề gì sao?”

      có, có!”

      Ôn Tử Khiêm vội vàng rời khỏi văn phòng.



      Tại bệnh viện số

      Văn phòng chủ nhiệm ngoại khoa

      Phó viện trưởng Vương An xem hồ sơ lý lịch trong tay, ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn vào vị trí đối diện chỗ ngồi của , Bùi Vân Khinh mặc áo sơmi quần tây, đeo caravat, lại cúi lần nữa xem lý lịch sơ lược.

      chính là Đường Thất?”

      “Đúng!”

      “Năm nay 30 tuổi?”

      Bùi Vân Khinh nâng tay đè dính râu giả vào môi , cười “Trông mặt có chút trẻ hơn so với tuổi.”

      bây giờ cũng chỉ là sinh viên đại học y, nếu dùng tên thân phận , chẳng may gặp phải người quen rất dễ bị bại lộ.

      Bởi vậy, trước khi , ngụy trang.

      Tóc giả, râu giả, áo sơmi, quần tây, caravat, mắt đeo đôi kính cận… Lúc này, Bùi Vân Khinh giả trang thành nam nhân.

      Cái tên “Đường Thất” này chính là tên giả của , cũng muốn đem tuổi của mình bịa trở nên già như vậy, nhưng mà bác sĩ bình thường muốn đạt được giấy chứng nhận, ít nhất cũng phải ba mươi tuổi, hành động này của cũng là bất đắc dĩ.

      Vương An lại nhìn hồ sơ lý lịch.

      “Vậy am hiểu lĩnh vực nào nhất?”

      Bùi Vân Khinh cười, “Lĩnh vực nào tôi cũng đều am hiểu, giải phẫu não, tim ngoại khoa, phẫu thuật mạch máu, nối xương, giải phẫu nội tạng… Như ngài trừ bỏ giải phẫu nam khoa, toàn bộ cũng có vấn đề gì, ngài có thể tùy tiện an bài tôi đến bất cứ khoa nào!”

      Điều này sao có thể?

      Mỗi vị bác sĩ ngoại khoa đều có lĩnh vực chuyên ngành mà người đó am hiểu nhất, ông hành nghề hai mươi năm, cũng vẫn còn có lĩnh vực chưa hiểu hết.

      Trong mắt Vương An, đây ràng là khoác lác!

      Vương An đem lý lịch hồ sơ cầm trong tay đặt lên bàn, “ xin lỗi, Đường tiên sinh, tôi thể thuê người như .”

      Bùi Vân Khinh đẩy đẩy kính mắt, “Vương viện trưởng, tôi là người được Tiền Học Dân đề cử giới thiệu đến đây”

      “Tôi mặc kệ là ai đề cử giới thiệu đến, tôi muốn người như vậy chữa bệnh cho bệnh nhân của tôi”. Nghe nhắc đến Tiền Học Dân, Vương An khẩu khí càng phát ra kích động, “Bệnh viện là nơi như thế nào, đây chính là chuyện đại liên quan đến mạng người, đừng tưởng rằng có quan hệ nhân mạch tốt có thể muốn làm gì làm, cho dù cái chức viện trưởng này tôi cần nữa, cũng nhận người như vào làm!”

      P/S: chúc các sĩ tử thi tốt nhé!!!!!!!!!!!!
      chúc mọi người đầu tuần vui vẻ!!!!!
      1012, linhdiep17, Tiểu Ly 111118 others thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Cảm ơn edit, đọc sướng cả mắt, tiếc là ko có thịt để ăn
      Mieu1810 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :