1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ Yêu Tận Trời! - Công Tử Như Tuyết

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Meow

      Tiểu Meow Well-Known Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      531
      Chương 7: Thanh xuân là khoảng thời gian tốt đẹp nhất của đời người

      "Bảo ta chờ tôi ở dưới lầu!"


      Cởi áo sơ mi nhàu nhĩ, bẩn thỉu người ném vào thùng rác, Đường Mặc Trầm mở cửa ra ngoài phòng ngủ.


      ...


      ...


      Trong phòng tắm.


      Bùi Vân Khinh giơ tay lau nước mặt, thở dài hơi.


      Mặc kệ thế nào chăng nữa, cuối cùng cũng đồng ý tạm cho ở lại. Tiếp theo chỉ cần mình thể tốt là được.


      Nhúng khăn vào nước để lau người, chú ý tới gương treo tường, giơ tay phải lên, lau hơi nước gương .


      Trong gương lập tức phản chiếu ra thân hình mềm mại của thiếu nữ, dáng người tinh tế. Nơi cần có da có thịt có da có thịt, nơi cần gầy gầy.


      nhìn sát vào đó, đầu ngón tay nhàng mơn trớn khuôn mặt mình.


      Ngày hôm qua, vừa mới tròn 20 tuổi. trải qua vụ nổ như đời trước nên mặt vết sẹo nào. Đặc biệt còn vì mà nuôi tóc dài, da thịt trắng như gốm sứ, di truyền ngũ quan tinh xảo của mẹ, chút nếp nhăn hay dấu vết nào của năm tháng...


      20 tuổi, khoảng thời gian thanh xuân tươi đẹp nhất của đời người.


      sống lại rồi, tốt!


      Nhìn chăm chú vào gương, Bùi Vân Khinh chậm rãi cong khóe môi.


      Đời trước, vẫn thầm mà đặt ở trong lòng. Nhưng mà, Đường Mặc Trầm chói mắt như vậy, hoàn mỹ như thế, càng làm tự biết xấu hổ, tự ái dám thổ lộ.


      Đời này, Bùi Vân Khinh tuyệt đối làm lãng phí tuổi thanh xuân, phụ lại tấm lòng người đàn ông trong lòng mình!


      Khoác khăn tắm vào người, bước ra phòng tắm, nhìn chung quanh chút, nhìn ngay thấy vali của mình được quản goa đặt trong góc. bước nhanh tới, tay vừa mới cầm lấy vali, cửa phòng bị ai đó đẩy vào.


      kinh ngạc ngẩng mặt lên, chỉ thấy Đường Mặc Trầm nhíu mày đứng ở cửa.


      "Em chỉ muốn lấy quần áo thay thôi."


      Sợ hiểu lầm, vội vàng giải thích.


      Người đàn ông chuyện, chỉ là từng bước ép tới gần.


      "Chú , người ta chỉ muốn lấy quần áo, hề muốn chạy trốn mà..."


      "Ngồi xuống!"


      Vị bộ trưởng nào đó bá đạo ra lệnh.


      Ót đụng vào gối đầu, Bùi Vân Khinh ngã ngồi ở cuối giường, liền cúi người xuống, bắt được chân phải của .


      vừa mới tắm rửa xong, da thịt trắng như tuyết, mịn mà nõn nà, bàn chân thon dài nhưng ngón chân lại búp măng như trẻ con ...


      Chân của , đẹp quá!


      Chú ý tới bàn chân thiếu nữ có dấu tay màu xanh nhạt, Đường Mặc Trầm đưa tay sờ lên đó.


      Đây là do hôm qua... nắm sao? !


      Bàn tay ấm áp, lướt qua da thịt, làm cho người ta phải run rẩy.


      Bùi Vân Khinh cong ngón chân lên, có chút được tự nhiên mà rụt chân lại.


      "Chú !"


      Nghe thấy tiếnh của , Đường Mặc Trầm mạnh mẽ phục hồi tinh thần lại, cầm trong tay định vị GPS lên.


      "Đây là định vị GPS được lắp dưới chân em!" Đứng lên, từ cao nhìn xuống khuôn mặt nhắn của , " được gỡ xuống, được làm hỏng, chưa!"


      Định vị GPS sao?


      Thứ này được dùng cho phạm nhân tạm được tại ngoại mà!


      Bùi Vân Khinh nâng chân trái lên chút. Thôi quên , xem như là nể tình chết vì lần, giận nha.


      Nhưng mà...


      "Lúc em tắm rửa sao?"


      "Đồ chống nước, en bơi sao."


      Vậy là tốt rồi, dù sao cũng thích bơi lội, chỉ cần bắt quân đội, việc gì cũng dễ thương lượng.


      Thấy nghiêng đầu cười trộm, Đường Mặc Trầm chỉ rằng lại vận động gân cốt chuẩn bị tìm cách chạy trốn, lông mi tinh xảo nhăn thành hình chữ xuyên


      "Đừng có nghĩ lung tung, khi bị cắt ra hoặc là hỏng, nó lập tức gọi cảnh sát."


      "Yên tâm , chắc chắn em !" Bùi Vân Khinh đứng lên, "Hôm nay em tới trường được ?"


      Nếu nhớ lầm, hôm nay phải thi giải phẫu, nếu bỏ phải thi lại.


      " Được !"


      Đường Mặc Trầm lãnh đạm đáp lại.


      Nếu hối cải, ngoan ngoãn học trong , vậy cây kiếm là mình cũng ở bên cũng vô ích.


      Bùi Vân Khinh ngước mắt mỉm cười nhìn .


      "Để chứng minh thành ý của mình, từ hôm nay trở , ngày nào em cũng về Đường cung, đồng ý để Chú quan sát!"
      Ameri, Anastasia Huỳnh, daovan21030 others thích bài này.

    2. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      Chú ơi!!! Nghe muốn phạm tội mà:yoyo38::yoyo38:
      Tiểu Meow thích bài này.

    3. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Gọi chú mà lại xưng ngta có chết k chứ :v
      Tiểu Meow thích bài này.

    4. Tiểu Meow

      Tiểu Meow Well-Known Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      531
      Chương 8: Sao lại thể giúp người đàn ông của mình tắm rửa!


      Gần quan được ban lộc.


      Tóm lại, nếu có người phụ nữ khác tính sau.


      Còn bây giờ, cả người của Đường Mặc Trầm đều là của mình, từ từ mà chinh phục trái tim người trong lòng.


      Cắn môi dưới, Bùi Vân Khinh khẩn trương nhìn môi , sợ nghe được lời cự tuyệt.


      Đường Mặc Trầm hít hơi, môi mỏng mở ra, thốt ra chữ.


      " Được !"


      Sau khi bị đưa đến La Gia, phải chịu đủ mọi loại ép buộc. Nếu đồng ý giữ ở bên cạnh, ít nhất còn có khả năng an phận.


      Đường Mặc Trầm mấy lần dẫn người bao vây, triệt hạ tổ chức "La Sát ". Tuy nhiên, phải là có thương vong. hề nghĩ có lại có động tĩnh lớn gì.


      Thấy đồng ý, Bùi Vân Khinh mừng rỡ, cười sáng lạng.


      "Cám ơn , chú !"


      bao lâu rồi, em ấy cười như thế với mình rồi?


      Đường Mặc Trầm cảm thấy ấm áp, ánh mắt dừng khuôn mặt nhắn của , chú ý vào gò má còn dính nước, theo bản năng giơ tay lên lau.


      Lòng ngón tay chạm vào hai gò má, tạo ra dòng điện khiến da thịt hai người đều hơi hơi tê rần.


      Dòng điện trong chớp mắt đó ngay lập tức theo đầu ngón tay vào trong lòng, làm trái tim đập loạn xạ theo.


      Đường Mặc Trầm nhanh chóng rụt tay lại, khuôn mặt lại phủ tầng khí lạnh.


      bé kia rất tinh quái. Ai dám cam đoan đây phải là kế hoãn binh để cho mình yên tâm, buông lỏng cảnh giác. Đến lúc đó, nhanh chóng bỏ trốn mất dạng.


      " được làm ra vẻ!"


      Bùi Vân Khinh giơ tay phải lên, xòe bàn tay ra, cười nhu thuận.


      "Tuyệt đối !"


      Môi của cong lên, lộ ra mấy cái răng nhắn, chỉnh tề, làm cho Đường Mặc Trầm kìm được mà nhớ đến chuyện xảy ra tối qua ... hình như hôn , môi mềm mại, ngọt ngào như vậy...


      Đáng chết!


      Mình muốn hôn !


      "Tốt nhất là như vậy!"


      Xoay người, Đường Mặc Trầm sải bước vào phòng tắm.


      Bùi Vân Khinh mở vali ra, nhớ tới vết thương của , vội vàng chạy tới mở cửa phòng tắm.


      "Chú , bị thương, cẩn thận đừng để dính..."


      Trong phòng tắm, Đường Mặc Trầm cởi khăn tắm người. Đột nhiên thấy xông tới, vội vàng đem khăn tắm quấn quanh người lại.


      Nhìn vào ánh mắt người đối diện, cổ họng trong tức khắc khô khốc, chữ " nước " nghẹn lại thốt ra được. Bùi Vân Khinh ngừng lảng tránh chỗ quan trọng , xoay người ra. Nhưng mới được hai bước, thiếu nữ dừng lại.


      Vết thương bị nhiễm trùng, nếu lại dínnh nước, càng khó hồi phục.


      Nếu tại quan hệ giữa họ thân thiết như vậy rồi, cần gì phải lại kiêng kị này nọ nữa?


      Dù sao, Đường Mặc Trầm là người đàn ông của mình, giúp tắm rửa có làm sao nào!


      Vừa nghĩ đến đây, cắn cắn răng, hùng dũng, khí phách hiên ngang quay lại, đẩy cửa phòng tắm ra.


      Tay nắm giữ lực đạo tốt, trong chớp mắt cửa bị đẩy mạnh vào.


      Đường Mặc Trầm nhíu mày xoay người lại, ánh mắt rơi vào chỉ quấn khăn tắm.


      "Em lại muốn làm gì?"


      Bùi Vân Khinh bước vào phòng tắm, cầm lấy vòi hoa sen.


      "Giúp tắm rửa thôi!"


      Giúp mình tắm rửa sao?


      điên rồi!


      Đường Mặc Trầm còn sợ hãi, Bùi Vân Khinh đỡ lấy cánh tay bị thương của .


      "Nâng tay này lên chút, đỡ bị nước vào!" Nhanh chóng liếc cái, giọng thêm câu, "em trước, người ta chỉ giúp tắm phần . Còn lại tự tắm!"


      đợi câu trả lời, Bùi Vân Khinh cầm lấy vòi hoa sen, dòng nước chảy ra lưng , lấy tay mình lau vết máu người người đàn ông.


      Thân hình này so với trong trí nhớ còn cao lớn hơn. Nhiều năm làm quân nhân, thường xuyên luyện tập nên cơ bụng sáu múi rắn chắc, dáng người cân đối ràng, lưng còn có vài vết thương.


      Ngón tay xẹt qua thắt lưng , chú ý thấy nơi đó có vài vết cào, khuôn mặt nhắn của Bùi Vân Khinh khuôn đỏ lên.


      Đêm qua, hình như dùng lực hơi mạnh....
      Ameri, Anastasia Huỳnh, daovan21028 others thích bài này.

    5. Tiểu Meow

      Tiểu Meow Well-Known Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      531
      Chương 9: Bối rối giống chưa trải đời

      "Đau ?"


      Ngón tay dừng lại tại vết cào, Bùi Vân Khinh nhàng sờ từng vết thương cũ mới người .


      Động tác của rất , lại như viên đá bị ném vào mặt hồ, khiến tim Đường Mặc Trầm gợn sóng.


      Cảm giác phần eo đau nhói, trước mắt lại lên cảnh ôm lấy , đáng thương, tội nghiệp kêu đau. Trong tức khắc, lửa nóng dâng lên.


      Con bé chết tiệt này, nghịch lửa!



      Xoay người, Đường Mặc Trầm phát bắt được cổ tay xinh của thiếu nữ.


      xuất thần, đột nhiên cổ tay bị nắm lấy, trong lòng hoảng sợ, theo bản năng lui về sau bước. Nhưng trượt chân cái, mất thăng bằng, theo phản xạ bản muốn nắm lấy vật xung quanh. Cảm giác nắm được thứ gì đó, lập tức cầm chặt.


      Xoẹt - -


      Khăn tắm thắt lưng Đường Mặc Trầm lập tức rơi xuống.


      chưa tỉnh hồn đứng lên, liếc mắt liền thấy...


      Thân làm người bác sĩ, giải phẩu thi thể và phẫu thuật cho biết bao nhiêu người, thân thể phái nam Bùi Vân Khinh cũng xa lạ gì. Nhưng lúc nhìn của , vẫn bối rối ngượng ngùng như bé chưa trải việc đời


      Trong đầu ong tiếng, ngu ngơ hai giây, hốt hoảng ngẩng mặt lên, vòi hoa sen cầm lập tức phun nước vào mặt Đường Mặc Trầm


      "Em xin lỗi!" nhanh tay lau nước mặt , " phải em cố ý đâu!"


      Nước trong suốt tinh khiết như trai ngọc tóc thiếu nữ càng thêm nổi bật, từ từ di chuyển xuống xương quai xanh, chậm rãi xuống phía dưới, giấu mình vào khăn tắm...


      Đoạt lấy vòi nước, Đường Mặc Trầm to:


      "Ra ngoài!"


      Sợ dưới cơn nóng giận, lại đưa vào quân đội, Bùi Vân Khinh nhanh chóng lao ra phòng tắm. Cầm lấy vali chạy sang phòng đối diện mình, lúc này mới hoàn hồn thở dài:


      Quả nhiên, đương cũng cần có kỹ thuật!


      Muốn theo đuổi vị đại nhân này, phải học tập thêm mới được.


      Bỏ vali xuống, Bùi Vân Khinh nhanh chóng liếc mắt nhìn bốn phía xung quanh.


      Phòng này vốn dĩ là phòng cho khách nghỉ ngơi. Sau khi đến Đường cung, nơi này thành trở thành phòng của bản thân.


      vẫn tưởng rằng sớm ném đồ trong phòng , để cho người khác dùng. ngờ rằng, tất cả mọi thứ đều y nguyên như cũ.


      giường sạch hạt bụi, con gấu cực to mà tặng dựa đầu giường...


      Thấy bàn có cái hộp hình chữ nhật lớn nằm đó, nghi hoặc qua, lấy tay nhàng cầm tấm thẻ đó.


      thiệp là chữ của Đường Mặc Trầm. Bốn chữ phiêu dật được viết bằng bút máy - -


      Sinh nhật vui vẻ!


      Ngày hôm qua là sinh nhật mà vật này lại đặt ở gian phòng , chẳng lẽ là tặng mình? !


      Bùi Vân Khịn nhanh chóng rút nơ đậm màu xanh bên , mở hộp ra, liếc mắt thấy ngay trong đó là cung tên màu đen tinh xảo.


      Quả nhiên!


      chỉ biết, đây là quà sinh nhật của mình!


      Bùi Vân Khinh cong môi, lấy cung ra, ngón tay khẽ vuốt dọc khung cung. Ngoài ý muốn lại thấy có dòng khắc . Cúi người xuống, chỉ thấy mặt có khắc chữ " Vân " thoát tục.


      Năm đó, học lại năm. Thi được giải nhất môn lý toàn quốc, được trường y khoa lớn gửi thư mời nhập học. Đường Mặc Trầm cố ý tặng cái laptop, còn đưa chơi.


      Thấy mình thích cái cung bắn muốn buông tay, liền hứa hẹn, chờ đến sinh nhật năm 20 tuổi, tặng cho Bùi Vân Khinh cái cung để chúc mừng.


      Nhưng bao lâu sau, Đường Mặc Trầm đột nhiên ra lệnh đưa đến La gia.


      Bùi Vân khinh luyến tiếc người đàn ông này, tất nhiên chịu nhưnh hái độ lại cường ngạnh, nhất quyết cho mình ở đây.


      ...
      Ameri, Anastasia Huỳnh, linhdiep1729 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :