1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ Yêu Tận Trời! - Công Tử Như Tuyết

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 79: KỲ RẤT HOAN NGHÊNH ĐẾN ĐÂY NGỦ?
      Edit: Miêu​
      Cố Tây Phán hai tay nắm chặt, móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay, gần như da thịt bị rách ra.

      Đường Tử Sương buồn bực, nhìn Bùi Vân Khinh “ ”, vội vàng giảng hòa: “Xem này, thời gian nháy mắt cái trời tối rồi. Tây Xuyên, còn chuẩn bị tiệc tối?”

      “Tôi chuẩn bị!” Liễu Nhân đứng lên, : “Cố tiểu thư, tối nay nhất định ở lại dùng cơm chứ?”

      Cố Tây Phán từ ghế, đứng dậy: “Tôi còn vài chuyện khác, quấy rầy mọi người nữa, xin tạm biệt trước!”

      đến độ này, sao ta còn mặt mũi mà ngồi lại nữa chứ?

      Mọi người đứng dậy đưa tiễn, Bùi Vân Khinh cười rồi đưa Cố Tây Phán đến cánh cửa ánh trăng, vẫn còn quên cao giọng nhắc nhở.

      “Dì Cố, dì thong thả!”

      Cố Tây Phán ở dưới bậc thang quay sang chỉ thấy lối bên, Bùi Vân Khinh khóe môi khẽ đưa lên, cười mắt cong cong giống như tiểu hồ ly!

      Cố Tây Phán cắn răng.

      Con nhóc chết tiệt kia, quả nhiên là cố ý!

      Đứng ở bậc thềm, nhìn hình dáng kia ngày càng xa, ngón tay Bùi Vân Khinh khẽ búng, ngón tay như đóa hoa thược dược mới nở, im lặng bay ra ngoài, đứng ở hành lang dưới gốc hồ cá trong đám bùn.

      Hoa đào vụn nát.

      đóa lại đóa đều bóp nát cả.

      lần nữa mọi người nhìn về phía đại sảnh, Bùi Vân Khinh chẳng muốn bị Đường Tử Sương răng dạy nên cố ý lùi về sau, liền nhìn trái phải lần.

      Lâu như vậy, chú nhà mình làm sao còn chưa thấy bóng dáng nữa chứ?

      Mới vừa rồi đột nhiên rời , chỉ là muốn lừa gạt Cố Tây Phán mà thôi.

      Lâu như vậy mà thấy tăm hơi, chẳng lẽ… bởi vì cự tuyệt mà tức giận?

      Nhìn bốn bề vắng lặng, móc điện thoại di động ra tìm số riêng của , ngón tay đặt nút gọi lại chần chừ mà rơi xuống dưới.

      Điện thoại gọi được, mình cái gì đây!

      Cũng thể gọi trực tiếp cho , mình kỳ rất hoan nghênh đến đây ngủ?

      Suy nghĩ trước khi , biết mở miệng như thế nào, người bồi bàn lại đây, mời ra hồ nước ăn cơm, xem pháo hoa.

      Bùi Vân Khinh cầm điện thoại vào chỗ gần hồ nước, Đường lão gia lập tức tiếp đón qua, ngồi kế bên mình.

      Trừ lần đó ra, bên cạnh gọi.

      “Ông ơi, chú đâu vậy ạ?”

      “Đứa ấy có xã giao nên chưa đến, chúng ta cần đợi nó nữa.”

      ra chú có xã giao, nhưng mà cho dù có xã giao sao thông báo cho tiếng chứ!

      Bọn họ như vậy, chẳng lẽ trước?

      nghĩ ra được vị ấy suy nghĩ cái gì, bàn món ăn đầy mỹ vị mà cũng cảm thấy gì.

      Vừa mới, phía dưới có người bắt đầu chuẩn bị pháo hoa, giả bộ nhìn pháo hoa, mượn cớ chạy ra khỏi trường.

      ra khỏi chỗ hồ nước, tựa vào cột hành lang yên tĩnh, nhìn trung đầy pháo hoa xinh đẹp ở rộ, trong lòng lòng dạ nào thưởng thức, đầu đầy hình ảnh Đường Mặc Trầm.

      Oành!

      Lại chùm pháo hoa bắn ra.

      giơ điện thoại lên, chụp tấm ảnh lấy hết can đảm gửi ảnh cho và vài dòng tâm tình.

      “Chú quý, xem pháo hoa có đẹp nhè!!!!”

      Ấn xuống nút gửi , hai tay cầm điện thoại di động khẩn trưởng, lo lắng đợi đáp lại.

      Thời gian trôi qua lâu, di động lại giống nhau báo động, có phản ứng.

      Biết ràng nếu có đáp trả trở về di động báo lên nhưng Bùi Vân Khinh vẫn khống chế được tâm tình mình, lần nữa hình màn hình thử có tin nhắn báo .

      Tín hiệu, tốt.

      Lượng pin, 36%.

      Khoảng cách tin nhắn gửi đến quá ba mươi phút rồi.

      Cho dù bận rộn nữa, sao lâu như vậy cũng nhìn di động thử có tin tức nào , chẳng lẽ chú tức giận, để ý đến rôi?

      Ong---

      Di động kêu lên, lên tin nhắn mới.

      Nội dung tin nhắn chỉ có hai chữ,

      “Cửa hông!”
      Last edited: 10/5/19
      linhdiep17, 1012, Tiểu Ly 111120 others thích bài này.

    2. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Chàng ấy hết giận rồi
      Mieu1810 thích bài này.

    3. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Ra cửa hông chú đón nè!!!:yoyo39::yoyo39:
      Mieu1810 thích bài này.

    4. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 80: NGAY CẢ KHI ĐẶT NGÓN TAY ĐẦU GỐI CŨNG NHÚC NHÍCH CÁI.
      Edit: Miêu​

      Bùi Vân Khinh chớp chớp mắt, lần nữa nhìn về phía di động.

      màn hình có hai chữ ngắn gọn, có nhìn lầm.

      Cửa hông?

      Cửa hông!

      Cửa hông ở đâu?

      chỉ đến tạ vườn vài lần, đều cửa chính, nào biết được cửa hông ở đâu?

      Bùi Vân Khinh gấp gáp tìm bốn phía, nhìn thấy được người phục vụ ngang qua, bước đến, bắt lấy cánh tay người đối diện.

      “Xin hỏi cửa hông ở đâu?”

      Người phục vụ tay còn bưng cái khay, bị làm giật mình. Khay rượu tay thiếu chút nữa rớt xuống, nâng tay hướng hành lang phía tây chỉ đến.

      “Ngài men theo bên này ra ngoài, tiếp tục về phía trước, băng qua cái cầu đá, quẹo phải.”

      thẳng, cầu đá, quẹo phải.

      Ghi nhớ những trọng tâm, Bùi Vân Khinh bước nhanh về phía trước, nhớ tới còn chưa với Đường lão gia, ở hành lang khúc quanh dừng lại.

      “Cậu thông báo cho Đường lão gia tiếng, là tôi… là Bùi Vân Khinh có việc đột xuất nên trước.”

      lo lắng đối phương nghe , bước nhanh đến hành lang, chạy qua cầu đá, quẹo phải, qua tường hoa, tiến đến cửa hông tạ vườn.

      Bên lề đường, có chiếc xe màu đen dài hơi Bingley, ở đó.

      Xe mở cửa ra, Ôn Tử Khiêm cung kính đứng ở cửa.

      bước nhanh chạy đến, khoảng cách xe còn mấy bước, lại dừng chân.

      Bên trong xe mở đèn, vóc dáng người đàn ông cao lớn ngồi ở trong bóng tối nên thấy vẻ mặt.

      Gần hương tình mà sợ hãi.

      Vừa mới nhận được tin nhắn, nháy mắt kích động đến hận thể vọt đến bên người .

      Bây giờ vẫn chưa hết tức giận, nên lấy thái độ nào đối mặt với đây, mới có thể làm chán ghét?

      Trong lòng có đáp án, cắn răng đến, dè dặt nghiêng người ngồi vào bên trong xe.

      ghế sau, Đường Mặc Trầm vẫn bất động.

      Ôn Tử Khiêm ngồi vào chỗ kế bên tay lái, lần nữa xe khởi động hòa nhập vào dòng xe chạy.

      Bùi Vân Khinh lén nhìn trộm qua đây, chỉ thấy cửa kính xe chiếu vào ánh sáng, ở quân phục tỏa sáng sắc màu, biểu cảm người đàn ông nhìn thẳng về phía trước, chỉ có thể nhìn được bên mặt với đường cong tinh xảo, thể nào đoán ra được tâm tình của .

      Khẽ cắn môi, lấy dũng khí muốn phá cục diện bế tắc này.

      Chưa mở miệng, Đường Mặc Trầm đặt tay đùi trái nâng lên, hướng về phía đưa tới.

      Nghĩ đến muốn lấy đồ, Bùi Vân Khinh vội vàng lui lui thân mình.

      Đem động tác của vào trong mắt, đồng tử Đường Mặc Trầm ngày càng thâm trầm, trong lòng càng tăng thêm vài phần tức giận.

      Đây là sợ chạm vào ?

      Ngón tay thon dài ở giữa trung cứng nhắc hai giây, nâng cánh tay lên đưa về chỗ cũ.

      “Dây an toàn!”

      Ba chữ này, lộ ràng tức giận.

      Bùi Vân Khinh lúc này mới nhớ tới chính mình thắt dây an toàn, vội vàng đem dây an toàn kéo qua cắm vào chỗ cài.

      Xe chạy về phía trước, đường lái ra khu vực nội thành.

      Đường Mặc Trầm thủy chung trầm mặc như điêu khắc, thậm chí ngay cả ngón tay đặt đầu gối cũng có nhúc nhích chút nào.

      càng như thế, trong lòng Bùi Vân Khinh càng nắm chắc.

      Càng ràng, lúc vừa mới chuyển trường, bị trường học bắt lại, vì đánh nhau với bạn, kết quả đánh gãy cánh tay đối phương, thầy giáo gọi điện thoại cho bộ trưởng.

      Lúc ấy Đường Mặc Trầm tình huống, vài đứa xấu cáo trạng trước, bướng bỉnh giải thích gì cả, lầm tưởng là chủ động gây chuyện, đem từ trường về nhà mà dọc đường cũng yên lặng như thế này cũng làm cho người ta sợ hãi.

      khí trong oto ngột ngạt muốn lấy mạng, Ôn Tử Khiêm cùng tài xế cũng cảm giác được khí thế bất động vì giảm thiểu tồn tại của mình xuống, ngay cả hô hấp đều là cực kỳ thở và chậm.
      linhdiep17, 1012, Tiểu Ly 111120 others thích bài này.

    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Tạ vườn- vườn nhà họ tạ à?
      Hiểu lầm to rồi... lỡ lúc ấy vân khinh xì hơi 1 cái cục diện có gì khác k nhỉ?? :v:v
      , còn ai nữa. Vân khinh, cố lên!!!
      Mieu1810 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :