1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Bộ Bộ Kinh Tâm - Đồng Hoa

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tukachan

      tukachan Member

      Bài viết:
      296
      Được thích:
      13
      CHƯƠNG 56
      Hôm qua tuy cả ngày hề uống thuốc, nhưng hôm nay lại cảm giác trong người khỏe lên đôi chút. Phỏng chừng nguyên do chắc là ta ngày thường trong viện thường hay nhảy dây, ngoài ra còn luôn tập vài động tác trước khi lên giường ngủ, lúc đó chỉ nghĩ sức khỏe là quan trọng nhất, ta chỉ có thân mình trong cung, ngộ nhỡ mà bị bệnh người gánh khổ chỉ có bản thân mình thôi.

      Y học cổ đại lại lạc hậu như thế, hãy xem <hồng lâu="" mộng=""> , người chỉ hơi cảm lạnh chút xíu mà cũng có thể chuyển thành lao bệnh hiểm nghèo bất cứ lúc nào, thể sợ cho được. Cho nên vẫn luôn ý thức duy trì thói quen tập luyện như thời còn ở đại, nhưng hôm nay bắt đầu cảm thấy hối hận rồi. Đặc biệt là sau khi thái y chẩn mạch, cười với ta : " nương ngày thường bảo dưỡng tốt! Chắc khoảng bốn năm ngày nữa, chăm sóc tốt chút là khỏi bệnh hẳn đấy!" Bên trong lòng dạ ta đau khổ cực kỳ, mặt còn phải cố làm như vui vẻ lắm khi nghe thấy tin tốt lành đó.

      Ngọc Đàn bê thuốc , ta cong người đờ đẫn nằm tựa giường, bỗng nghe có tiếng gõ cửa, thuận miệng : "Vào !" Đẩy cửa vào chính là Tiểu Thuận Tử, bước nhanh đến bên giường vừa đánh tay thỉnh an, vừa thấp giọng với ta: "Gia sai ta chuyển lời lại cho nương chữ, 'tha' (kéo)*!". xong xoay người vội vã chạy mất.

      ———

      *Kéo : chắc là kéo dài thời gian

    2. tukachan

      tukachan Member

      Bài viết:
      296
      Được thích:
      13
      CHƯƠNG 57
      Buổi tối xua đẩy Ngọc Đàn trở về phòng nghỉ ngơi, ước chừng nàng say giấc nồng. Tiện tay khoác tạm bộ y phục, rời khỏi giường mở rộng cửa, đứng trong sân viện, Bắc Kinh tháng chín, đêm khuya có phần trong trẻo nhưng lạnh giá.

      Tự đứng mình trong gió bấc se sắt lạnh run rẩy hồi lâu, thầm nghĩ đến lần trước khi đột ngột nghe tin dữ ,bên cạnh đau lòng chính là vì trúng gió mà nhiễm lạnh, cuối cùng lại lên cơn sốt, nhưng chỉ sợ lúc ấy do bị sốc là nhân tố chiếm phần lớn. Lần này chuẩn bị tâm lý hứng gió, nhưng e thành công. Nên tiến vào phòng bên, đổ đầy nước lạnh vào chậu, châu đầu vào dội nước lên , toàn thân từ đầu đến chân đều sũng nhẹp nước. Rồi cứ thế đón gió mà đứng, buộc hai tay để cao đầu, nhắm mắt lại, cắn chặt khớp hàm, cả cơ thể vươn thẳng rùng mình đấu tranh với cái buốt lạnh.

      "Hảo tỷ tỷ! Tỷ sao lại tự đày đọa bản thân như vậy chứ?". Ngọc Đàn mặt hét to, mặt xông lên lôi kéo ta vào nhà. Ta đẩy nàng ra, : " cần xen vào chuyện của ta, tự mình quay về nghỉ !". Nàng lại càng kéo ta mạnh hơn, ta : "Muội nghĩ là ta vui sướng khi hành hạ bản thân mình lắm sao? Đây là biện pháp duy nhất trong lúc này ta còn có thể nghĩ ra để tự cứu lấy mình! Muội nếu cứ như vậy chính là hại ta, uổng cho ta ngày thường vẫn luôn xem muội là người tri tâm!"

      Ngọc Đàn thả tay, chỉ yên lặng nhìn ta rơi lệ, ta để ý đến nàng, quay người lại múc cho mình thêm chậu nước, đứng tại nơi gió lùa trong đêm khuya giá lạnh cho đến khi trời hừng đông, người như bị thiêu cháy, đầu cũng trở nên váng vất.

      Ngọc Đàn đỡ ta vào nhà, lau khô tóc cho ta, rồi thay đổi y phục,cẩn thận đắp kín chăn mền , ta ngừng dặn dặn lại nàng: "Trước hết đừng vội mời Thái y, đợi khi tóc ta khô, muội sờ vào đầu ta thấy nóng, khi ấy mới gọi nhé!". Bởi vì phải gánh vác quá nhiều những tâm tư buồn phiền, bao nhiêu ngày rồi chưa có lúc nào là nghỉ ngơi thoải mái, định gồng người chống lại mệt mỏi để thanh tỉnh lúc, rốt cuộc trong mơ mơ màng màng ngủ thiếp lúc nào hay.

      Lần này bệnh, đúng là bệnh lại càng thêm bệnh, cổ đại lại có phương thuốc hạ sốt tốt, hôn mê ba đến bốn ngày sau, người mới tỉnh lại, an dưỡng bốn đến năm ngày mới bắt đầu từ từ bình phục, mặc dù vẫn chưa khỏe lắm nhưng cũng cần có Ngọc Đàn suốt ngày bên cạnh chăm sóc, lại nghĩ đến thái độ của Khang Hy biết xoay chuyển được chút nào chưa, liền căn dặn Ngọc Đàn quay trở lại làm việc như bình thường và nhớ lưu tâm hết thảy mọi việc xảy ra, nàng nhu thuận gật gật đầu, tỏ ra mọi thứ đều nắm .

      Nháy mắt đến tháng Mười, nhưng vẫn mảy may có chút động tĩnh nào, Ngọc Đàn chỉ với ta, Lý Phúc Toàn có hỏi qua nàng về bệnh tình của ta, vẻ mặt giống bình thường lắm, nhưng có dặn dò nàng đặc biệt chăm sóc ta cho tốt! Trong lòng ta lại bất an,tự dưng bệnh ở đâu lại kéo đến nhanh như vậy, khéo lại đúng vào thời gian này, rốt cuộc trong lòng Khang Hy nghĩ như thế nào đây?

    3. tukachan

      tukachan Member

      Bài viết:
      296
      Được thích:
      13
      CHƯƠNG 58
      Từ lúc thập tứ đến xem ta đến nay được mười lăm ngày, nhưng vẫn chưa nhìn ra được bất cứ cái gì có thể xoay chuyển tình thế. hôm ở trong phòng buồn lo, Ngọc Đàn vội vã bước vào, đóng cửa cẩn thận, lại gần ta ngồi xuống, giọng " Nghe hôm nay triều , Trấn Quốc Công Cảnh Hi gia nhắc lại chuyện xưa, khẩn cầu Vạn tuế gia điều tra việc cha con Thống lĩnh bộ quân Thác Hợp Tề trong lúc lo việc tang ma cho Đa La An quận vương, Mã Nhi Hồn Vương gia lại mở tiệc chiêu đãi các đại thần cùng với vụ án tham ô ngân khố trái phép."

      Ta tinh tế suy nghĩ lần, Cảnh Hi là con trai của An Thân Vương Nhạc Nhạc , cậu của bát phúc tấn, đều thuộc Chính Lam kỳ cùng với Bát a ca, nhất định là người ủng hộ Bát a ca, mà Thống lĩnh bộ quân Thác Hợp Tề là người của Thái tử gia, phải chăng đây là muốn chống lại Thái tử gia! Chẳng lẽ cái này chính là việc dùng để xoay chuyển tình hình sao?

      "Vậy Vạn tuế gia như thế nào?" Ta hỏi. Ngọc Đàn trả lời: "Bởi vì tấu trình có dấu hiệu cho thấy tham dự bữa tiệc ước chừng hơn mười người, trừ Thống lĩnh bộ quân Thác Hợp Tề , Đô Thống Ngạc Thiện, Hình Bộ Thượng Thư Tề Thế Võ , Binh Bộ Thượng Thư Cảnh Ngạch đại nhân ra, đa phần là Đô Thống, phó Đô Thống Bát Kỳ cùng võ quan cấp dưới. Vạn tuế gia rất coi trọng chuyện này , hạ lệnh trước mắt giao cho Tam vương gia chịu trách nhiệm điều tra, nếu như xác thực đúng như Trấn Quốc Công sở tấu, giao do Hình bộ tra xét đến cùng vụ án này."

      Tất nhiên là muốn tra xét đến cùng rồi! Từ sau khi phục lập Thái tử, Khang Hi vẫn luôn lo lắng Dận Nhưng có thể bức vua thoái vị. Mà lần này những người tham dự tiệc đa phần là quan võ, nắm giữ quyền lực quân nhất định. Đặc biệt là Thống lĩnh bộ quân, hàm nhất phẩm, giống như là Tư lệnh thủ vệ kinh thành, trực tiếp chịu trách nhiệm bảo đảm an toàn cuộc sống của Hoàng đế, Khang Hi làm sao có khả năng yên tâm để bọn họ lén kết giao chứ? khi tra ra bất cứ điều gì bất lợi cho thái tử, lần thứ hai bị phế của Thái tử cũng sắp tới rồi. Mà nếu Bát a ca chọn việc này để chống đối, tuyệt đối bắn tên vào đích.

      Nghĩ tới, miệng nhịn được hé ra tia cười, thanh kiếm treo đỉnh đầu kia rốt cuộc tạm thời được dời . Nếu việc lòng nghi ngờ của Khang Hi với thái tử sắp thành , lý nào đem ta gả cho . Nếu theo như suy nghĩ của bọn họ, hôm nay ta cùng với hai đại hiển tộc của Mông Cổ đều có quan hệ! Sao có thể đem tài nguyên tốt như vậy lãng phí cho thái tử chứ?

      Vậy ra tranh đấu lần hai phế thái tử tại từ trong tối chuyển ra ngoài sáng . Bát A Ca chỉ sợ sớm bố trí sẵn sàng, chẳng qua là chờ thời cơ mà thôi, nếu thể vừa ra tay chuẩn xác như vậy; Tứ a ca nếu có thể sai người cho ta trì hoãn thời gian, vậy là cũng biết có ngày hôm nay triều, xem ra là lần này muốn cùng Bát a ca hợp tác lật đổ thái tử rồi. Chỉ là lần này ta sắm vai gì trong đó đây? Có lẽ là chất xúc tác rồi ! có ta sớm muộn chuyện này cũng vẫn xảy ra , nhưng vì ta có liên quan tới người Mông Cổ, liên quan tới thái độ của Khang Hi, cho nên nhìn từ góc độ nào đó, chuyện này có lẽ sớm hơn so với bọn họ dự kiến chút. Trong tay có sách sử nên ta biết những việc này có giống như lịch sử phát triển mà ta biết hay ? Cảm thấy có phần hoang mang, rốt cuộc là vì ta nên lịch sử mới như thế? Hay bởi vì là lịch sử như thế nên mới có chuyện của ta đây?

      Nét cười vẫn đó, nhưng dần xót xa. Ta trốn qua trốn lại mà ngờ được mình lạc vào giữa gió lốc! Trước kia vẫn mực làm khán giả đứng nhìn, nhìn mọi người tới kết cục của bọn họ, hôm nay bản thân cũng bị kéo vào trong vở diễn này. Sau này ta nên nơi nào? E rằng từ giờ phải cứ phạm sai lầm là có thể vô , chỉ sợ là ta động, gió lốc cũng bỏ qua ta. Lần sau còn được may mắn như lần này nữa, giờ phải nghĩ cách làm sao để bảo toàn được chính mình.

    4. tukachan

      tukachan Member

      Bài viết:
      296
      Được thích:
      13
      CHƯƠNG 59
      Trong lòng u sầu, mỗi ngày đều lo nghĩ liên miên, bệnh cũng thể tiến triển tốt được, thậm chì còn bị mấy lần ốm lại. Lúc khoẻ hẳn cũng là cuối tháng mười rồi.

      Đây là lần đầu tiên sau khi ngã bệnh ta nhìn thấy Khang Hi, trong lòng có chút thấp thỏm, vài ba lần kích động định để Thu Thần dâng trà còn mình rời khỏi đó, nhưng cuối cùng lý trí vẫn khống chế được bản thân, vẫn cùng Ngọc Đàn mang trà vào..

      Thái giám đứng bên ngoài nhìn thấy ta lập tức vén rèm lên, quét mắt vòng thấy Tam, Tứ, Bát, Cửu, Thập, Thập tam, Thập tứ a ca đều ngồi ở đó. Ta thở sâu, trấn định lại, bước từng bước vào phòng. Trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, Khang Hi nghiêng đầu suy tư, ta nhàng đặt chung trà án, khom mình hành lễ, Khang Hi cũng hề liếc mắt nhìn ta, thầm thở ra hơi, tới dâng trà cho tam a ca rồi lần lượt vòng, các a ca đều ngồi yên vị , mắt nhìn thẳng. Từ đầu đến cuối ta vẫn luôn cúi đầu, tập trung nhìn vào khoảng trước mặt.

      ra khỏi Noãn các, bước nhanh về hầu phòng, để khay trà xuống thở dài tiếng . Chờ trong lòng tĩnh lại, nhịn được nghĩ đến – bọn họ bàn luận về vấn đề gì thế? Tại sao vẻ mặt mỗi người đều tỏ ra nghiêm trọng như vậy?

      Hai ngày sau Khang Hi ban chỉ, mới hiểu được ngày đó vì sao bầu khí trầm trọng đến thế."Dùng Ân Đặc Bố làm Đô thống Hán quân, Long Khoa Đa làm Thống lĩnh bộ quân, Trương Cốc Trình làm Đề Đốc Vân Nam" – tất cả đều là những vị trí nắm binh quyền có vai trò quan trọng. Bát a ca dẫn đầu trong việc chống đối nhưng Long Khoa Đa, người của Tứ a ca lại nắm giữ chức vị trọng yếu có trách nhiệm bảo vệ an toàn của kinh thành, khi mọi người vẫn chưa phát được tình huống này, quân cờ quan trọng của Tứ a ca bắt đầu được bố trí tốt.

      Chợt nhớ ra ta từng nhắc nhở qua Bát a ca muốn phòng bị Long Khoa Đa, nếu như để tâm tới lời ta , vậy có thể , vào lúc này Bát a ca nên biết mối quan hệ của Tứ a ca cùng Long Khoa Đa, cho dù tại Long Khoa Đa cùng Tứ a ca vì muốn tránh bị nghi ngờ nên cố ý qua lại với phía bên kia. Vậy là ta lật con át chủ bài của Tứ a ca lên sao?

      Trong đầu bắt đầu mơ hồ, lịch sử ràng cùng tình hình thực tế tại làm ta vốn nhìn thế cục, giờ lại càng thêm khó hiểu, mà thôi , bây giờ cần tỉ mỉ ngẫm lại xem bản thân con đường nào.

      Ta tại thể tin tưởng điều, ta thể thoát khỏi vận mệnh bị chỉ hôn. Tô Ma Lặc kháng chỉ lấy chồng về sau còn có thể bình yên ở lại trong cung đó là bởi vì Khang Hi có tình cảm đặc biệt, sẵn lòng khoan dung tha thứ cho nàng. Còn nếu như ta kháng chỉ, sợ là Khang Hi tuyệt đối để ta sống dễ chịu. có lẽ chờ ta chính là ba thước bặch lăng

      Nhưng rốt cuộc Khang Hi đem ta ban cho ai đây? Thái tử gia, từ giờ trở , phiền phức của liên tiếp kéo đến mãi đến khi bị phế, cho nên bỏ qua được rồi. Tình thế tại chỉ có hai khả năng, là Khang Hi chọn cho ta người thuộc phe trung lập để ta rời xa phong ba , hai là chỉ hôn với người mà coi trọng.

      Chờ Khang Hi chỉ hôn kết quả khó lường, thà ta tự lựa chọn lấy, ít nhất có thể bảo đảm cho mình tránh được kết quả lấy làm tốt đẹp. Nghĩ đến thái tử, toàn thân lại cảm thấy lạnh run. nhịn được lại chống đầu, thở dài! Sớm biết như hôm nay, lúc đầu cần gì phải thế? Người xưa mười sáu mười bảy thành hôn, tại những người đàn ông tầm tuổi ta, mỗi người đều có kiều thê mỹ thiếp, ra mệnh của ta cũng vẫn chỉ là làm vợ bé mà thôi

      Chọn ai đây?

      Bát a ca trước kia có lẽ là có thể, nhưng tại khối ngọc bội của Tô Hoàn Qua Nhĩ Giai Vương gia cùng với hôn của Mẫn Mẫn cùng Tá Ưng vương tử Khang Hi tuyệt cho ta theo Bát a ca.

      Thập tam a ca khẳng định được, từ khi ta dẫn hồ sen tìm tứ a ca , coi ta là người của tứ a ca rồi, nếu cũng dùng Cửu a ca tới thăm dò ta.

      Thập tứ a ca cũng được, bây giờ còn là người của ' Bát gia đảng ', đầu tiên là Khang Hi đồng ý, thứ hai là chính cũng tuyệt đối muốn ta.

      Đại thần trong triều, đừng là ta quen biết ai, dù có quen chăng nữa , bọn họ làm sao dám cưới người Thái tử từng cầu tứ hôn đây?

      Suy nghĩ vòng, tâm tư của mỗi người , tâm tư của Khang Hi, càng nghĩ lại càng loạn, càng nghĩ càng biết nên làm thế nào, cuối cùng cảm thấy mình việc gì phải phiền phức như thế chứ? Nếu như muốn tìm cái cây để che mưa gió, sao tìm cái cây lớn nhất để dựa vào chứ ! Dù sao cũng bằng lòng cưới ta. Mọi chuyện sau này lại phải dò từng bước rồi.

    5. tukachan

      tukachan Member

      Bài viết:
      296
      Được thích:
      13
      CHƯƠNG 60
      Cầm cây trâm, xem xét cả buổi, Tứ a ka sao lại thích mộc lan đến thế, rốt cuộc xuất phát từ ý nghĩa gì? " Triêu khiên tì chi mộc lan hề, tịch lãm châu chi túc mụ." "Triêu ẩm mộc lan chi trụy lộ hề, tịch xan thu cúc chi lạc ."(*). chính là tự cho mình cũng giống như Khuất Nguyên, bản thân cũng có tấm lòng thơm hay sao(**)? Hay là cho rằng hoài bão cùng tài hoa có cơ hội để phát huy?

      Tỉ mỉ cắm cây trâm lên tóc, khi nhìn lại, kìm được tự cười châm biếm, cứ cho rằng bản thân mãi mãi dùng đến, ngờ nhanh như vậy cắm ngay đầu.

      Đợi đến khi Tứ a ka và Thập tam a ka xuất , ta nhàng tiến lên thỉnh an. Thập tam cười cho ta đứng dậy, Tứ a ka khóe miệng chứa nụ cười như có như có như , nhìn chăm chăm cây trâm đầu, rồi lại nhìn tới sắc mặt ta. Ta chỉ chúm chím cười, lẳng lặng đứng bên, cho nhìn thỏa thích. Thập tam trông thấy vẻ mặt chúng ta hơi dị thường, cũng chỉ điềm nhiên như mà đứng đó.

      Tứ a ka nhìn ta hồi, cất bước trước, Thập tam a ka và ta cùng theo sau, đến nơi yên tĩnh, xoay người dừng lại, nhìn ta. Thập tam tránh vài bước, đứng ở xa xa quan sát chung quanh.

      Ta cúi đầu đứng hồi, mạnh bạo cười : "Tứ Vương gia hẳn là hiểu ý tứ của nô tỳ.". Tứ a ka : "Ngươi tìm ta, là muốn ta giải câu đố sao?"

      Ta hít hơi sâu, xốc lại tình thần cười : "Cũng đúng, vậy nô tỳ xin thẳng. Nô tỳ tới cầu Tứ vương gia cưới nô tỳ" " Nguyên nhân?". Ta thở dài, cười " Vương gia phải từng khuyên nô tỳ trước đó sao? Thay vì ảo tưởng thực tế, chẳng bằng tìm cửa hôn nhân mà bản thân tương đối vừa lòng. trải qua việc của thái tử, nô tỳ cảm thấy lời Vương gia rất có đạo lý, cho nên quyết định nên nghe lời người"

      hỏi: "Vì sao chọn ta?" Ta cười : "Vương gia muốn nghe lời dối hay đây?" Miệng nhếch nhếch: " dối thế nào mà thế nào?" Ta : "Lời dối chính là , Vương gia luôn coi trọng nô tỳ, nô tỳ trong lòng sợ hãi cùng cảm kích, chỉ mong được ở bên cạnh phụng dưỡng Vương gia, để ngộ nhỡ." Vừa miệng vừa nở nụ cười, nhưng sắc mặt vẫn nghiêm túc, ánh mắt lãnh đạm, ta vội chỉnh lại thái độ, tiếp: " chính là, lần này mặc dù may mắn tránh được kiếp, nhưng lần sau khó . Nếu như gả cho loại người như thái tử thà rằng chết còn hơn, nhưng vì vẫn vương vấn thế gian, cho nên chỉ có thể chọn lấy cành cao mà túm lấy, tránh né cơn gió lường."

      nhếch mép , buồn cười nhìn ta, ta bị làm cho sởn gai ốc, vội tránh tầm nhìn, : "Ngươi làm sao dám khẳng định, ta sẵn lòng để cho ngươi trèo lên cành cao này chứ?" Ta ngạc nhiên nhìn , trong mắt, khóe miệng của đều là cười nhạo. Ta sửng sốt hồi, chán nản hỏi: "Vương gia bằng lòng cưới ta?" cười : "Đúng vậy! Ta bằng lòng cưới ngươi!"

      Ta xem vẻ mặt đùa cợt của , che miệng, cười khổ, hoá ra ta đánh giá bản thân rất cao, cho là tặng vòng cổ, tặng trâm chắc chắn bằng lòng cưới . Cười hồi, thẹn quá thành giận, xoay người bỏ chạy.

      hỏi từ phía sao "Ngươi dự đinh tìm ai đây? Thập tứ đệ sao? cho ngươi biết tại ai dám cưới ngươi đâu." Ta dừng bước, suy ngẫm rồi xoay người bước trở lại hỏi: "Người có thể hơn được ?"

      ngừng cười, : "Thái tử gia tại sao đột nhiên lại muốn ngươi? Bây giờ xem ra, ngọc bội của Tô Hoàn Qua Nhĩ Giai Vương gia là nguyên nhân, cưới được Mẫn Mẫn , nếu như cưới ngươi, ít nhất quan hệ cùng Mông Cổ cũng được xoa dịu. Vả lại, Tá Ưng Vương tử tháng tám năm ngoái mạch theo đuổi Mẫn Mẫn , ngay cả bộ lạc của mình cũng về, cả ngày theo đuôi Mẫn Mẫn, đợi chờ cũng hơn năm. Làm cho Y Nhĩ Căn Giác La Đại Vương tử châm biếm « Thấy nữ sắc lìên đắm chìm, , thành người tài được ». Tá Ưng lại chỉ « ' minh tu sạn đạo, ám độ trần thương «(ngoài mặt làm việc này ; thựcra là lén lút làm việc khác) (*)- thu thập chuyện Đại Vương tử thầm vơ vét của cải, giả mạo sổ sách và mua chuộc những kẻ hầu cận bên Y Nhĩ Căn Giác La Vương Gia để chúng theo dõi vương gia, khiến cho Y Nhĩ Căn Vương gia mất tín nhiệm với Đại Vương tử, hơn nữa được Tô Hoàn Qua Nhĩ Giai ủng hộ, tương lại Vương gia tộc Y Nhĩ Căn Giác La là người nào, cần cũng biết. Việc ngươi có quan hệ tốt cùng Mẫn Mẫn tự nhiên là thái tử muốn lợi dung rồi.

      ——–

      (*)"Triêu khiên tì chi mộc lan hề, tịch lãm châu chi túc mụ. »

      Mộc lan sớm cắt đồi, Ðông thanh chiều hái bên ngoài bến sông

      « Triêu ẩm mộc lan chi trụy lộ hề, tịch xan thu cúc chi lạc . »

      Ăn hoa rụng bên nhành thu cúc, Uống sương sa dưới gốc mộc lan

      Bốn câu nằm trong bài Ly tao của Khuất Nguyên, phần dịch thơ là của Nhượng Tống – nguồn : wiki

      (*) Khuất Nguyên lúc nào cũng tự cho bên trong mình thơm mát như cỏ cây.

      (*) Minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương

      Để che mắt các nước Tam Tần, ngay khi vào Thục, Lưu Bang cho đốt đường sạn đạo (con đường nối vùng đất phong của mình với Tần) khiến các nước này chú ý tới mình.

      Tháng tám năm 206 TCN, Hàn Tín được phong làm đại tướng, bắt đầu ra quân bình định Tam Tần, do các vua chư hầu Chương Hàm (Ung vương), Tư Mã Hân (Tắc vương) và Đổng Ế (Địch vương) án ngữ làm phên giậu cho Sơn Đông để cản đường Lưu Bang. Ông giả cách sai người sửa đường sạn đạo, vốn mất rất nhiều công sức thời gian, khiến Tam Tần yên trí rằng quân Hán còn lâu mới ra được cửa ải. Nhưng thực ra Hàn Tín dẫn đại quân theo đường Trần Thương qua huyện Cố Đạo đánh úp Ung Vương Chương Hàm. Chương Hàm đón đánh quân Hán ở Trần Thương. Ung vương bị thua chạy về, dừng lại đánh đất Hạo Trĩ, lại thua trận, bỏ chạy đến Phế Khâu. Hán vương đuổi theo, bình định đất đai của Ung vương, về đông đến Hàm Dương, lại cho cánh quân riêng vây Ung vương ở Phế Khâu, còn sai các tướng bình định Lũng Tây, Bắc Địa, Thượng Quận.

      Năm 205 TCN, Hàn Tín lại điều quân đánh Tắc Vương Hân, Địch vương Ế. Bị đánh bất ngờ, Tư Mã Hân và Đổng Ế đầu hàng. Hàn Tín kéo về đông, Hà Nam vương Thân Dương cũng đầu hàng theo.

      Sau khi giết Hàn vương Thành, Hạng Vũ cho người thân tín của mình là Trịnh Xương làm Hàn Vương. Hàn vương chịu đầu hàng Hán. Hàn Tín mang đại quân đánh bại Xương

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :