1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Bộ Bộ Kinh Tâm - Đồng Hoa

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tukachan

      tukachan Member

      Bài viết:
      296
      Được thích:
      13
      CHƯƠNG 41
      Buổi tối ngồi trong phòng suy nghĩ hồi, cuối cùng tìm Ngọc Đàn, chậm rãi hỏi: "Ban ngày vạn tuế gia vì sao trách cứ Tứ vương gia?"

      Ngọc Đàn thấp giọng trả lời: "Lúc thương thảo xử lý việc hộ bộ thiếu hụt như thế nào, thái tử gia, bát bối lặc gia đều niệm tình các quan viên trừ chút khuyết điểm, nhiều năm qua cũng luôn cẩn trọng, khuyết điểm này cũng có thể khoan nh ượng được. Vạn tuế gia vốn tính giao cho thái tử gia điều tra chuyện này, Tứ vương gia liền quỳ xuống xin thỉnh được toàn quyền thanh tra, nghiêm trị quan viên liên quan, nếu xử lý chẳng khác nào dung dưỡng, lại liệt kê từng vụ tham ô vơ vét của cải ở quan trường nhiều năm qua, rồi để lâu càng ngày càng nghiêm trọng. Trong dân gian có bài đồng dao 'Cửu thiên cung phú quy Đông hải, vạn quốc kim châu hiến đạm nhân' (*) . Hoàng thượng bởi vậy giận dữ, mắng chửi Tứ vương gia xong, liền ra lệnh Tứ vương gia cùng Thập Tam A Ca lui ra!"

      Ta gật đầu, lại hỏi: "Vậy sau đó Hoàng thượng lại triệu kiến Tứ vương gia những thứ gì?"

      Ngọc Đàn buồn bực nỏi: " gì nhiều, chỉ sai Tứ vương gia cùng Thập Tứ gia hiệp trợ thái tử gia tra chuyện này!".



      *Cửu thiên cung phú quy Đông hải – nhắc tới Từ Can Học, còn Vạn quốc kim châu hiến đạm nhân nhắc đến Cao Sĩ Kì đều là hai tham quan lớn dưới thời Khang Hi

    2. tukachan

      tukachan Member

      Bài viết:
      296
      Được thích:
      13
      CHƯƠNG 42
      Còn chưa lên tới được tầng hai, liền thấy Tứ A ca chắp hai tay sau lưng, dựa vào lan can đón gió mà đứng, áo bào tung bay. Thập Tam ghé vào lan can, hai người cũng chỉ tĩnh lặng nhìn ra xa.

      Ta vội dừng bước, định lẳng lặng bước xuống lầu lui , nhưng Thập Tam quay đầu lại nhìn về phía ta. Buộc lòng phải tiến lên khom người thỉnh an. Tứ A ca như thể nghe thấy, thân động, đầu cũng chẳng quay lại. Thập Tam hướng ta đưa tay, rồi vỗ vỗ chỉ vào vị trí bên cạnh ý bảo ta đền ngồi.

      Ta nhìn cười tiếng, tới bên cạnh, nhìn dưới lầu màn sương khói vàng phải mà đỏ lại chưa tới, tơ sắc đan nhuộm lấy nhau bàng bạc màu hư ảo của ráng chiều, thốt lên: "Nơi đây có thể ngắm được cảnh đẹp!"

      Hai người ai tiếp lời, ta cũng chỉ lẳng lặng đứng, muốn cáo lui, đột nhiên Thập Tam hỏi: "Nhược Hi! Ngươi cảm thấy với quan viên tham ô có nên xử lý nghiêm khắc hay ?"

      Ta 'hả' tiếng, giải thích được nhìn về phía Thập Tam, nhưng Thập Tam vẫn là nhìn hướng ra khung cảnh bên ngoài lan can, thể thấy được vẻ mặt. Nghĩ tới vụ án tham ô lần này, ta cười : "Nô tỳ chỉ là cái cung nữ, làm sao biết nên xử lý như thế nào? Thập tam A ca đừng giễu cợt ta!"

      Thập Tam quay đầu, tự tiếu phi tiếu nhìn ta : "Trước mặt ta ngươi đừng giả bộ ngớ ngẩn để lừa gạt! Trong đầu ngươi nghĩ cái gì, ta ước chừng đều biết!". xong, nhìn ta chăm chú.

      Ta nhíu mày, suy nghĩ chút, : "Từ xưa hai chữ 'tham ô' luôn được 'trái pháp luật' theo sát. Đánh cắp mồ hôi nước mắt nhân dân tất nhiên là đáng hận, nhưng những gì 'trái pháp luật' càng làm người ta thống hận. Vì tham lam tài vật, tránh được dưới cấu kết, tương hỗ bao che, làm loạn pháp luật và kỷ luật, thậm chí giết người, tay che trời đều cũng có ..."

      Thập Tam nhàn nhạt : "Đừng nhăng cuội nữa , trả lời vào việc chính !"

      Ta suy nghĩ chút, cảm giác được Thập Tam hôm nay có phần thoải mái, dường như trong bụng rất tức giận. Ta hai lần lảng tránh đề tài, lấy tính cách của mà lý giải ta, hẳn sớm nên bỏ qua, nhưng vẫn thuận theo, buông tha truy hỏi, hiển nhiên là muốn nghe ý nghĩ thực lòng của ta. Tuy rằng ý nghĩ thực tâm của ta hẳn thỏa đáng, người trước mắt dù sao cũng là Thập Tam A ca, mặc kệ thỏa đáng hay thỏa đáng, nếu muốn biết, ta vẫn phải cho .

      Thập Tam thấy ta nãy giờ gì, cười hỏi: "Nghĩ kỹ chưa thế?"

      Ta mỉm cười : " Nghiêm trị tha! Dung dưỡng nhất thời, tham ô phát sinh càng nhiều, chỉ sợ lúc đó lại còn phải xử lý cả hỗn loạn. Hỗn loạn so với tham ô càng đáng sợ, quan phải quan, dân chúng lầm than, sau đó tự nhiên dân cũng còn là dân!"

      Thập Tam mang theo ý cười, gật đầu, hướng ta ngoắc ngón tay, ta cúi người lắng nghe, hỏi: "Nếu như phạm tội chính là Cửu ca, ngươi làm thế nào?"

      Ta giật mình cái, : "Nên làm cái gì phải làm!"

      Thập tam nhếch miệng cúi đầu : "Chắc ngươi phải người tin vào việc 'vương tử phạm pháp đồng tội như thứ dân' chứ?"

      Ai! Thập Tam hôm nay đem ta bức đến đường cùng chịu buông tha! Suy nghĩ chút, nghiêm túc đối Thập Tam : "Bắt đem bạc trả về, hung hăng đánh vài chục trượng, khiến nửa năm cũng xuống giường được, sau đó phạt ăn xin đầu đường ba tháng, nếm thử cảm giác sống cùng khổ là như thế nào. Để có thể hiểu được đạo lý 'đặt mình vào hoàn cảnh của người khác'! Còn với tòng phạm, tất cả đều nghiêm khắc trừng phạt, cho những người khác cảnh tỉnh, được ỷ lại có người che chở liền làm trái pháp luật, loạn kỷ cương. Từ đó về sau chỉ sợ nghĩ tham cũng được!"

      Thập Tam A Ca biểu tình có vài phần thoải mái, nhìn thoáng qua Tứ A ca, cười gật đầu: "Mệt cho ngươi nghĩ ra cách như thế! Cũng chút niệm tình rể của ngươi! Có điều, ngươi phải nhớ kỹ những lời hôm nay ngươi đó!". Ta bình tĩnh nhìn lúc hỏi: " việc liên quan tới Cửu a ca sao?". : "Trước mắt , hôm nay Hoàng a mã 'Chuyện này dừng ở đây, với những quan viên liên quan miễn trách hỏi, có thể tha cứ tha'!"

    3. tukachan

      tukachan Member

      Bài viết:
      296
      Được thích:
      13
      CHƯƠNG 43
      Khang Hy lại xử lý vụ án tham ô lớn theo chiều hướng như vậy, có thể khiến cho các quan viên hoàn trả lại toàn bộ ngân lượng được ? Ta khỏi đứng ngây người ra ở nơi này. Thập tam thở dài: "Điều tra sổ sách trực tiếp ghi chép phát ra thất thoát nhiều hơn bốn mươi vạn lượng bạc! mẫu ruộng tốt chỉ cần từ bảy đến tám lượng bạc, hai lượng bạc là đủ cho năm nhân khẩu bình thường ăn mặc trong vòng tháng!"

      Trong đầu ta vô thức nhẩm tính toán lại, kinh ngạc : "Ước chừng đủ cho 200 vạn người ăn mặc trong tháng!". Nghĩ đến mấy năm nay lại liên tục xảy ra thiên tai và chết đói, còn lời nào để ! Thời đại quan chức tham nhũng tuy rằng rất đáng trách, thế nhưng so với thời cổ đại coi như vẫn còn , dù sao sức sản xuất phát triển,dẫn đến có chuyện bọn họ tham nhũng gây ra người chết đói, bây giờ đúng là đem sinh mạng của bách tính để đổi lại tiền bạc cho chúng ăn chơi hưởng thụ mà.

      Tứ a ka lúc này dường như mới phục hồi lại tinh thần, nghiêng đầu nhìn Thập tam nhàn nhạt : "Mọi việc kết thúc, suy nghĩ nhiều có ích lợi gì?". Thập tam dùng tay đập mạnh vào thành lan can, mở miệng còn muốn , rồi lại thôi, tĩnh lặng bao trùm, chỉ còn tiếng "đốc đốc' gõ vào lan can càng lúc càng dồn dập.

      Ta theo phía sau hai người xuống dưới lầu, chuẩn bị hành lễ cáo lui, Tứ a ka thản nhiên với Thập tam: "Ngươi về trước !". Thập tam liếc nhìn ta xem xét, gật đầu xoay người nhanh chóng rời .

      Tứ a ka ra lệnh tiếng : " theo ta!". Rồi hướng về phía cánh rừng mà đến, ta nhìn xem bóng lưng hồi lâu,cũng theo . vào cánh rừng xoay người dừng lại đứng ổn định, vừa thò tay vào trong lồng ngực lấy ra cái hộp gỗ đưa cho ta, vừa : "Vốn định từ chuyến tái ngoại trở về gửi trả lại cho ngươi, nhưng xảy ra nhiều chuyện như vậy nên có phần trì hoãn!". Ta nhìn xem cái hộp gỗ trong tay , ước chừng cũng hiểu bên trong là vật gì, hóa ra lại là vòng quay luẩn quẩn, hết vòng ta lại trở về chỗ cũ.

      thấy ta chỉ nhìn hộp gỗ, nhưng lại chưa chịu đưa tay ra nhận, gì, tay vẫn khư khư cầm cái hộp duỗi ra. Hai người căng thẳng hồi lâu, ta mới giọng : "Ta thể nhận!". Tay vẫn chưa thèm động đậy, chỉ yên lặng dừng mắt ở ta, ánh nhìn chăm chăm chiếu thẳng vào lòng dạ ta, chứa chút chua xót áp bức.

      bỗng nhiên kinh ngạc nhìn phía sau ta, kêu lên thất thanh: "Thập tứ đệ?". Ta hoảng sợ, nhìn thấy cái gì khác ngoài cái hộp gỗ trước mắt, trong nháy mắt phản ứng đầu tiên chính là vội vàng cầm lấy, cấp tốc giấu vào trong lòng ngực, trấn an lại tinh thần, mới cố lấy hết dũng khí quay người lại thỉnh an.

      có người? !Ta trong chốc lát có phần ngây ngốc, cẩn trọng quét hết lượt bốn phía vẫn là thấy bóng người! Trong đầu lúc này mới tỉnh ra ta bị mắc lừa! Xoay mạnh người lại nhìn hét: "Ngươi gạt người?". Trong nháy mắt phải là tức giận, mà là thể nào tin được ấy!

      mang ánh mắt cười cợt mỉa mai : "Cách này quả thực là hiệu quả! Ngươi sợ Thập tứ đến thế sao?". Ta lẩm bẩm : " phải sợ, mà là...." Lắc lắc đầu, còn gì để .

      Im lặng hồi, bỗng nhiên tỉnh ra, vội móc chiếc hộp, muốn đem trả lại cho , nghiêng người liếc nhìn ta cái, bước nhanh , ta gấp rút chạy đuổi theo. Đầu vẫn quay lại, câu: "Ngươi tính đuổi theo ta ra đến hoa viên sao? Sợ là Thập tứ đệ nhìn thấy đấy!"

      Bước chân ta kìm lại, ngừng hẳn, đưa mắt trông theo hình bóng sải những bước dài dài.
      ——————————-

      Chú thích:

      Thanh Sử Cảo: Thanh sử cảo (清史稿) là bản thảo bộ tư liệu lịch sử về thời nhà Thanh, bắt đầu từ khi Nỗ Nhĩ Cáp Xích (hay Thanh Thái tổ) lập ra nhà Thanh vào năm 1616 đến khi Cách mạng Tân Hợi kết thúc thống trị của nhà Thanh vào năm 1911. Thanh sử cảo được xem là chính sử của Trung Quốc, tương đương với Nhị thập tứ sử

    4. tukachan

      tukachan Member

      Bài viết:
      296
      Được thích:
      13
      CHƯƠNG 44
      Khang Hy năm năm mươi cố cung.

      Tết Nguyên Tiêu vừa qua , trong cung hoa đăng vẫn còn chưa hạ xuống, mỗi người chân mày khóe mắt vẫn còn xót lại loáng thoáng cái khí ngày tết vui vẻ thanh nhàn.

      "Cái đèn ngược này tìm được là công phu nha! Bộ phận tinh xảo, thu lại cũng thuận tiện, ngay cả bức tranh ở bên e là cũng được vẽ bởi bàn tay của bậc cao nhân." Ta vừa tỉ mỉ xem xét cái đèn kéo quân trong tay, vừa cười với Thập a ka và Thập tứ a ka .

      Thập a ka cười : "Biết chắc ngươi thích mà!". Thập tứ 'hừ' tiếng, : "Còn mau đa tạ Thập a ka vài tiếng!. Đây chính là cưỡng đoạt được từ tay của người ta đấy!". Ta kinh ngạc nhìn Thập a ka. trừng mắt liếc Thập tứ cái: "Chỉ biết phá hỏng lời của ta! Đèn xếp là do chính ngươi trước tiên muốn có, cũng là ngươi mang về cho Nhược Hi chơi nhé". Thập tứ bĩu môi, cười nhạo : "Nhưng nghe chủ nhân nhà người ta vốn chỉ là bày ra để cao nhân thưởng thức, bao nhiêu tiền cũng chịu bỏ đồ vật thích, ta cũng dừng tay rồi! Nhưng là ngươi sau cùng ra oai thân phận, bê cái vẻ ngông nghênh, 'gia thực ngắm thấy được rồi đó' bức cho đối phương vẫn cứ phải đem tặng nó cho ngươi! Ta cũng thấy xấu hổ dùm cho ngươi, lúc đó khẩn trương chuồn ! Còn biết ngượng mà ở chỗ này nữa!"

      Ta nghe ra cũng chân tướng tình, đem đèn hoa kín đáo đưa cho Thập a ka, cười giận : " Ở trong tay ta bất quá có hay cũng chỉ là thứ đồ vật để chơi đùa, nhưng đối với người ta nó lại là bảo bối, mau mau đem trả về !" Thập a ka lại trừng mắt liếc Thập tứ cái : " Cầm cũng cầm rồi! Trả lại là trả làm sao? Ngươi hãy nhận lại !"

      Ta vẫn còn chưa trả lời, Cửu a ka nãy giờ im lặng bên cạnh, thản nhiên : "Chẳng qua chỉ là cái đèn lồng mà thôi, cầm sao, cũng phải là chưa đưa tiền! Hà tất vì chuyện như vậy mà nhiều chuyện!". Ta làm như nghe thấy, cười với Thập a ka: "Mau mau đem trả lại !". Thập a ka thấy ta vẫn giữ thái độ cương quyết, cau mày bất đắc dĩ nhận lấy, thở dài tiếng: "Trả trả ! Mất trắng bao nhiêu công sức như vậy!"

      Ta quở mắng Thập tứ : "Ngươi ở bên cạnh mà cũng biết khuyên chút!" Thập tứ chỉ vào Thập a ka, : "Ngươi hỏi dùm , xem ta có khuyên hay khuyên? Muốn cho chịu nghe mới lạ à nha! Ta xem đời này, khi có thái độ lỗ mãng, trừ hoàng a mã ra, cũng chỉ có ba người , còn nghe lọt tai. Riêng ta nằm trong số đó đâu nha!"

      Ta và Thập a ka hai miệng đồng thanh mà : "Ba người nào?" Thập tứ cười cười nhìn Thập a ka : "Bát a ka!" Thập a ka gì, Thập tứ lại chỉa vào người ta : "Nhược Hi!" Thập a ka nhìn ta cười hì hì, lại. Ta cười trừng mắt nhìn Thập tứ. Thập tứ cố nén cười với ta: "Cuối cùng là người mà khi còn bé chính là oan gia đối đầu với ngươi, nay là Thập phúc tấn!" . Sắc mặt thập a ka thoáng cái tỏ ra rất là ngượng nghịu, trừng mắt với Thập tứ.

      Ta cười liếc mắt nhìn Thập a ka, chuyển hướng chủ đề câu chuyện, hỏi : "Năm nay, chợ đèn hoa có náo nhiệt ?" Thập tứ : "Mỗi năm đều có gì khác biệt , có nhiều mới lạ lắm!" Thập a ka lại còn cười kể đến tết nguyên tiêu năm nay vui vẻ biết bao nhiêu. Cửu a ka sốt ruột mà thúc dục bọn nhanh.

    5. tukachan

      tukachan Member

      Bài viết:
      296
      Được thích:
      13
      CHƯƠNG 45
      Ba người muốn tách ra, Thập tam a ka ở đâu bước chân đến cản lại, mặt xăng tay áo, mặt mũi tái nhợt, thẳng hướng xông vào Cửu a ka, huy quyền mà đánh, Thập tứ vội vàng ngăn cản lại, nắm lấy nắm đấm của la lên: "Thập tam ca! Trong cung phải là chỗ để đánh nhau!"

      Cửu a ka liền tránh ra vài bước, nhìn Thập tam cười lạnh : "Thập tứ đệ, buông ra! Hôm nay ta trái lại muốn xem có bao nhiêu lá gan."

      Thập tam tức giận lên đến đỉnh điểm, cả người muốn nhào lên, lại bị Thập tứ gắt gao ôm lấy can ngăn. Ta vội hỏi Thập a ka: "Rốt cuộc là làm sao vậy?". Thập a ka cũng mù tịt mà lắc đầu : "Ai mà biết được?". Đột nhiên vừa cười vừa : "Hôm nay trông náo nhiệt!". Ta trừng mắt liếc ,lo sợ việc này kinh động đến thiên hạ cũng kinh động đến người khác.

      Ta liếc mắt quan sát bốn phía, bây giờ chưa có ai, song chỉ có điều nếu tiếp tục gây náo loạn như thế này, chỉ sợ rất nhanh chóng Khang Hy cũng biết. Vội vàng thúc Thập a ka : "Ngươi nhanh nhanh lôi Cửu a ka !". Thập a ka có phần tình nguyện, bị ta hung hăng liên tục trợn mắt, mới lê vài bước tiến lên hai tay vồ lấy ôm Cửu a ka lôi , còn : " muốn phát điên, Cửu a ka còn cùng điên theo hay sao? Hà tất chấp nhặt với , chúng ta ra ngoài cung rồi chuyện!". mặt , mặt hai người cùng lôi lôi kéo kéo ra xa.

      Thập tứ ôm chặt lấy Thập tam, mãi cho đến khi còn nhìn thấy bóng dáng hai người ấy, mới nới lỏng tay, nhưng tay vẫn còn dằng lấy cánh tay Thập tam. Thập tam tức giận : "Tại sao ngươi lại ngăn ta đánh cái tên súc sinh đó chứ?". Thập tứ thở dài: "Ngươi ở trong cung mà cùng đánh nhau, việc gây náo loạn lớn, chỉ sợ đối với Lục Vu nương là có lợi!". Thập tam lúc này mới từ từ hạ cơn giận: "Tối qua ta mới biết được chuyện này, hôm nay bỗng nhiên trông thấy , cơn nóng giận xông lên đầu, thầm nghĩ muốn nhè vào cái bản mặt mà cho vài cú đấm!"

      Ta nghe xong thấy mây mù dày đặc, làm thế nào mà nhắc đến cái tên Lục Vu? Vội hỏi: "Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?" Thập tứ nhìn ta, vẻ mặt gượng gạo, trả lời, Thập tam bình tĩnh hồi, chân thành với Thập tứ: "Thập tứ đệ, lần này rất cảm ơn ngươi!"

      Thập tứ ngượng ngùng : "Ta lần trước còn chưa tạ ơn ngươi, ngươi cũng cần phải cảm ơn ta! Huống chi việc này vốn là Cửu a ka say rượu mà làm sai!"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :