1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bố Y Thiên Kim - Úy Không (Chương mới)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      a này hiền quá gặp phải tiểu tổ tông chỉ khổ a.....:yoyo1::yoyo1:
      thank nàng @lavendervs :yoyo12::yoyo12::yoyo12:
      lavendervs thích bài này.

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Thanks bạn @Nữ Lâm gúp mình làm bìa truyện ^^

      [​IMG]

      Chương 7 : Rung động


      Đại khái là tiếp nhận chuyện chính mình bị vứt bỏ là . Tần Châu Ngọc hề như mấy ngày hôm trước ăn xong điểm tâm liền kích động chạy tới xem bố cáo, sau khi xem xong bố cáo lại ủ rũ chạy trở về nhà chờ đồ ăn.


      Trái lại, nàng ấy lại đặc biệt hứng thú với việc bày trí sắp xếp lại đồ dùng trong nhà , lại còn bày ra bộ dáng nàng ấy là chủ nhân tương lai ở đây nữa chứ .


      Đông Sinh mỗi khi trở về nhà nhìn thấy tình cảnh ấy , đều tự chủ được rùng mình vài cái.


      có loại dự cảm, nữ nhân này tồn tại rất dài, rất dài... trong cuộc sống sau này của .


      Nhưng vẫn còn chưa lấy vợ nữa mà , như thế nào lại có đứa con riêng trước a!


      Dĩ nhiên, Tần Châu Ngọc hoàn toàn có ý muốn xem mình là con riêng của Đông Sinh. Từ khi bỏ mặc nàng, nàng liền cho rằng mọi việc nàng làm đều là lẽ đương nhiên .


      Quá tháng sau đó , ngay cả Đông Sinh cũng triệt để hoàn toàn tin chắc mọi việc diễn ra là lẽ đương nhiên, nha đầu chết tiệt kia chính là trách nhiệm mà phải gánh vác.


      Giữa trưa hôm nay, Đông Sinh hết giờ dạy nghe thấy trong nhà của Tam thẩm ở kế bên vô cùng náo nhiệt giống bình thường, còn chưa kịp vào nhà hỏi thăm chúc mừng , bị người kéo vào nhà trong.


      "Tống tiên sinh, Xuân Hoa nhà chúng ta hôm nay vừa trở về, lúc nãy vừa mới nhắc đến thầy, là có chút lễ vật muốn tặng Tống tiên sinh." Tam thẩm lôi kéo Đông Sinh vừa cười vừa .

      "Tống tiên sinh,... lâu gặp ." Vừa mới bước vào phòng , thấy có nương xinh đẹp đứng đối diện, hai gò má mang theo điểm đỏ ửng, giống như quở trách vừa như e lệ nhìn cười thản nhiên.


      Đông Sinh suy nghĩ nửa ngày, mới nhớ ra nàng ấy là con của Tam thẩm tên là Thẩm Xuân Hoa. cùng với vị Thẩm nương chỉ mới gặp nhau có lần, đó là vào ngày đầu tiên khi đến nơi đây làm thầy dạy học, hai người dường như có chuyện với nhau vài câu. Bất quá ngày hôm sau, nương ấy đến đến ở nhà của đại ca và chị dâu ở tỉnh thành, từ đó đến nay được tháng.


      Đông Sinh nghĩ thông mọi việc , liền gật đầu đáp lại nàng: "Thẩm nương, lâu gặp ."


      Thẩm Xuân Hoa đến gần, cầm cái hộp trong tay đưa cho : "Tiên sinh là người đọc sách, Xuân Hoa ở tỉnh thành thấy có rất nhiều bút tốt, liền mang về đây cái để tặng tiên sinh."


      Đông Sinh tiếp nhận cái hộp kia, khi mở ra nhìn thấy vật bên trong, ánh mắt khỏi sáng lên, nhìn về phía Thẩm Xuân Hoa và : "Cái này quả cây bút tốt , là làm phiền Thẩm nương rồi, tổng cộng hết bao nhiêu tiền, tôi cho người mang đến trả cho ."


      Thẩm Xuân Hoa dù sao cũng là nương rành thế , vừa nghe Đông Sinh như vậy biết phải trả lời như thế nào cho đúng, thư sinh mê đọc sách này đúng là hiểu gì hết về tâm ý của các nương a. Lần đầu tiên khi nhìn thấy , tâm tư của nàng rung động, đáng tiếc ngày hôm sau nàng phải tỉnh thành, hai người duyên gặp nhau nên cách xa nhiều ngày như thế này.

      Tam thẩm thấy thế, liền bước lên phía trước, nắm chặt tay Đông Sinh và : "Tiên sinh sao lại như thế chứ ? Đây là lễ vật đặc biệt của con ta mang về tặng tiên sinh, như thế làm sao có thể thu tiền của thầy được chứ !"


      "Nhưng là..." Tuy rằng bút này rất tốt, nhưng là vô công bất thụ lộc, Đông Sinh nghĩ rằng nên vô cớ nhận lễ vật của người khác, bản thân lại tiện từ chối, sợ làm phật ý tấm lòng của nương nhà người ta, huống chi Tam thẩm ngày thường cũng rất chiếu cố đến . Hai bên cứ qua lại như thế này làm cho bầu khí trở nên căng thẳng hay lắm.


      Thẩm Xuân Hoa là nương rất hiểu ý người khác, vừa mới khi nãy tuy có chút thất thố, nhưng lúc này khôi phục tâm tình ra vẻ thong dong, cười : "Xuân Hoa biết rằng tiên sinh viết chữ rất đẹp, kỳ sớm nghĩ nhờ tiên sinh viết bức tranh chữ để treo trong phòng, nhưng khi tiên sinh vừa tới đây Xuân Hoa lại phải tỉnh thành. Hôm nay vừa mới về đến vội nhờ tiên sinh viết chữ, thực là phải phép, vì nghĩ như thế nên tiểu nữ mới mạo muội đem tặng tiên sinh hộp bút này, tránh cho tiên sinh nghĩ rằng Xuân Hoa quá đường đột."


      Nghe nàng ấy như vậy, Đông Sinh cũng liền nhàng thở ra, gật đầu : "Được, hôm nay tôi viết chữ giúp Thẩm nương."


      Thẩm Xuân Hoa vui vẻ mỉm cười, làm như lơ đãng : "Xuân Hoa đọc sách nhiều lắm, ấn tượng sâu nhất chỉ có mấy câu Kinh Thi ' Kiêm Gia Thương Thương, Bạch Lộ Vi Sương. Sở Vị Y Nhân, Tại Thủy Nhất Phương', mà tiểu nữ rất là thích, đành nhờ tiên sinh thay ta viết mấy câu này vậy."

      (Kiêm gia thương thương,

      Bạch lộ vi sương.

      Sở vị y nhân,

      Tại thuỷ nhất phương.

      Dịch nghĩa:

      Lau lách xanh tươi và rậm rạp,

      Móc làm sương phủ khắp mọi nơi.

      Người mà thời,

      Ở vùng nước biếc cách vời phương. – Trích bài thơ Kiêm Gia - Tạ Quang Phát dịch )


      Đông Sinh sửng sốt chút, hình như cảm thấy có điều gì đó thích hợp cho lắm, nhưng lại nghĩ ra được là có chổ nào đúng, nên chỉ đành gật đầu đáp ứng mà thôi.


      Cứ như vậy trì hoãn lúc lâu. Khi Đông Sinh về đến nhà, cũng qua thời gian nấu cơm hàng ngày.


      Quả nhiên, vừa về tới, Tần Châu Ngọc liền hung hăng hỏi tới: "Tại sao giờ này mới về ? Tôi sắp chết đói đến nơi rồi đây này, cứ tưởng là dạy học về trễ, nên tôi đến trường tìm, đến nơi lại chẳng thấy bóng dáng của đâu cả."


      Đông Sinh buông hộp bút trong tay, vén tay áo lên, vừa vào bếp vừa trả lời nàng: "Con của Tam thẩm từ tỉnh thành mới trở về, nên tôi bị kéo vào nhà thẩm ấy chuyện chút ."


      Tần Châu Ngọc thở phì phì theo sau đến gần phòng bếp, tiếp tục oán giận lải nhãi : " chuyện chuyện, nhưng cũng thể quên việc về nấu cơm cho tôi ăn chứ. đừng quên sáng hôm nay tôi chỉ mới ăn có nửa bát cháo hoa mà thôi."


      "Là nữa bát cháo hoa và hai cái bánh bao, trong đó còn có cái là của tôi nữa đó ."


      "Tôi..." Tần Châu Ngọc chán nản , "Dù sao tôi cũng rất đói bụng."


      Đông Sinh lắc đầu, muốn so đo với nàng, chỉ : " Cả ngày có làm chuyện gì cả, tại sao lúc nào cũng kêu đói với tôi thế."


      Tần Châu Ngọc bị nghẹn lời được, ra nàng ăn so với dường như là đâu có hơn nhiều bao nhiêu đâu, nhưng biết là vì sao lúc nào nàng cũng muốn ăn cơm cùng với ,... Có lẽ là bởi vì chỉ đến khi ăn cơm, thư sinh mặt trắng trở về nhà, nàng thấy cảm thấy độc nữa .


      Đương nhiên ý tưởng ấy lại dọa nàng phen khiếp vía, nên nàng tuyệt đối ra với thư sinh ngốc kia .


      Nghĩ nghĩ lại vẫn cam lòng nên Tần Châu Ngọc liền ngẩng đầu : "Có lẽ... Có lẽ là vì tôi còn tuổi nên mới cần phải ăn nhiều thức ăn để mau lớn."


      Đông Sinh cười tiếng, quay đầu, đưa mắt xem xét đánh giá Tần Châu Ngọc từ xuống dưới lượt , sau đó rất là khách khí liếc mắt cái thẳng với nàng : "Đại muội tử à, tuy rằng tôi biết năm nay bao nhiêu tuổi, nhìn xin hãy tự mình nhìn vào gương mà xem , bộ dáng này của hẳn là qua cái tuổi trẻ hay đòi ăn lâu rồi."


      Dứt lời, lại thấp giọng hừ câu: "Theo tôi nghĩ ra là do Trư Bát Giới đầu thai xuống phàm trần này á ."


      "..." Tần Châu Ngọc bị lời này chọc giận đến nỗi làm cho khuôn mặt nhắn đỏ bừng, liền nhảy cẫng lên phản bác , " mới là Trư Bát Giới đầu thai đó, à , mới chính là Trư Bát Giới."


      xong, còn cảm thấy đủ, hung hăng đánh hai cái mạnh xuống lưng của Đông Sinh, sau đó mới giận dữ chạy ra khỏi bếp.


      Đông Sinh bật cười lắc đầu, lấy tay sờ vào chổ vừa bị nàng ấy đánh. Kỳ đau chút nào, nhưng lại có loại cảm giác nên lời, cảm giác ấy lan ra khắp lưng , thậm chí... lan tràn đến trong tim.


      Hai người cơm nước xong xuôi, Đông Sinh bảo Tần Châu Ngọc rửa chén, Tần Châu Ngọc nghe thế cao hứng, vừa vui vẻ hát vừa ôm vài cái chén, dĩa vào bếp.


      biết là vì sao, Tần Châu Ngọc đối với việc trong nhà rất có hứng thú, rất nhiều lần đòi cho nàng làm thử. Nhưng từ lần đầu tiên thiếu chút nữa thiêu trụi phòng bếp , Đông Sinh kiên quyết cự tuyệt cầu làm thử việc nhà kia của nàng. Về phần rửa chén, vốn là việc nhàng, đơn giản, nhưng khi nhìn đến đôi bàn tay trắng noãn kia của nàng liền có cảm giác đành lòng, cảm thấy bản thân bắt nàng làm cái việc rữa chén ấy có chút tàn nhẫn.


      Suy nghĩ là như thế , nhưng lí do Đông Sinh với Tân Châu Ngọc khi cho nàng ấy rữa chén là : vì sợ nàng làm vỡ hết số lượng chén, dĩa vốn nhiều trong nhà . Nghe Đông Sinh thế, Tân Châu Ngọc tất nhiên là vô cùng giận dữ trừng mắt liếc .


      Hôm nay, Đông Sinh để Tần Châu Ngọc rửa chén là vì lỡ hứa viết chữ cho Thẩm Xuân Hoa, nên muốn làm cho xong càng nhanh càng tốt.


      Tần Châu Ngọc rữa bát xong, tâm tình vui vẻ ra ngoài, Đông Sinh vẫn mài mực, liếc mắt nhìn nàng cái, thấy nàng vui vẻ giơ hai tay, ngửa đầu : "Tôi có làm bể cái chén nào đâu nha , còn rữa rất là sạch nhé, giường chiếu cũng xếp rất gọn gàng, ngay ngắn. Xem sau này còn dám coi thường tôi nữa hay , hừ!"


      Đông Sinh yên lặng xem thường : " Vậy sau này việc rửa chén trong nhà tôi giao lại cho đấy, hài lòng chưa ?"


      Tần Châu Ngọc đắc ý gật đầu: " chỉ là rửa chén, tôi còn muốn nấu cơm nữa." Dừng chút, giống nhau nhớ tới cái gì liền , "Tuy rằng tôi quên cách nấu cơm là làm như thế nào, bất quá tôi vốn thông minh như vậy, nếu chỉ cách làm như thế nào, tôi nhanh chóng biết cách nấu cơm mà thôi ."


      Đông Sinh biết nên như thế nào với nàng nữa , cảm thấy đắc ý khi được giao làm việc nhà , chỉ sợ cũng chỉ có mình nàng ấy. lặng lẽ liếc mắt nhìn thấy vẻ mặt đắc ý kia của nàng, là khờ mà ... Ngây ngốc nhưng lại có chút đáng .


      Đối với Tần Châu Ngọc mà , có thể làm được việc gì đó làm cho tâm tình của nàng cảm thấy rất tốt, giúp nàng cảm thấy bản thân phải là người vô dụng, vì thế càng đương nhiên có đủ tư cách ở lại bên cạnh thư sinh mặt trắng.
      minmapmap2505, Yên Hoa, susu18 others thích bài này.

    3. Mizuki

      Mizuki Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      519
      Tiểu thư lần đầu làm việc nhà đương nhiên thấy vui rồi, biết chị làm được mấy ngày nữa:yoyo53:
      Thank nàng!
      thanhphong6793lavendervs thích bài này.

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      @Giang Thanh , thanks bạn góp ý nhé
      mình dự định theo thời gian cho nhân vật chính thay đổi cách xưng hô
      TCN: - tôi , Huynh - ta, Chàng - ta
      TĐS: - tôi , - ta , Nàng - ta

      Mình thích dùng từ Ngươi - ta cho lắm nên chỉ có thể dùng - tôi thôi ^^

    5. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Thông báo tới Editor
      l
      - Khi edit xong 1 bộ truyện hãy vào topic Hỗ trợ thành viên
      - Báo số chương truyện hoàn thành để được cộng thưởng ruby
      lavendervs thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :