1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bố Y Thiên Kim - Úy Không (Chương mới)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mizuki

      Mizuki Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      519
      Cuộc sống chung của hai chị bắt đầu ^^
      Thank bạn nha!
      lavendervs thích bài này.

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 4: Quần áo


      Đông Sinh biết là chính mình gặp phải vấn đề phiền toái.


      Khi mang Lão Hứa đến nhà để kiểm tra lại vết thương của vị nương kia, xem xét hồi liền kết luận nương ấy có vấn đề gì, chỉ là bị mất trí nhớ mà thôi, cùng vị nương mất trí nhớ này ngồi ở bàn mặt đối mặt, mắt to nhìn mắt hai người lời nào nhìn nhau thở dài hết nửa canh giờ.


      Tất nhiên, trong thời điểm ấy, Lão Hứa mỉm cười vuốt râu, vui sướng rời khi nhìn người khác gặp họa.


      Đông Sinh chưa hề tự nhận là người hiền đức, bậc thánh nhân , nhưng chung quy vẫn là người tốt , nên cũng thể tự mình mở miệng đuổi vị nương bị mất trí nhớ kia ra khỏi nhà. Hơn nữa tại, vị nương kia cũng chẳng hề có chút ý thức tự giác nào muốn rời . Tuy Đông Sinh chỉ là thầy dạy học nghèo nhưng cuộc sống của rất đơn giản, muốn nuôi thêm miệng ăn cũng có vấn đề gì.


      Chẳng qua, dù sao cũng là nam nhân chưa vợ nếu như cùng vị nương chưa gia cảnh như thế nào ở cùng chổ hợp lễ nghĩa. Người biết tưởng rằng là kẻ khốn kiếp lợi dụng cơ hội, nếu như thế làm sao có thể trở thành thầy dạy học nữa đây.


      Phiền toái nhất là khi người nhà nương ấy tìm đến, nếu ấy có gia đình , chắc chắn là tướng công của người ta cầm đao đến tính sổ với .Còn nếu nương ây vẫn chưa có chồng cha me, người thân của nàng ấy cũng tha cho , họ lấy gậy đến để trị tội huỷ trong sạch của nương nhà họ.

      "Ách... Này... nương... có dự tính gì ..." Qua nửa ngày, Đông Sinh rốt cuộc cũng mở miệng hỏi.


      Câu còn chưa xong, bị người ngồi đối diện khách khí chặn lời : "Tôi cái gì đều nhớ , biết có thể nơi nào." xong, lại tựa hồ sợ cái gì nữa, liền nhanh bỏ thêm câu, "Tôi mặc kệ, dù sao là người cứu tôi, cứu người phải cứu đến cùng . tại tôi có nơi nào để , phiền cho tôi ở tạm đây vậy. Chờ có người đến tìm tôi hãy sau. Hơn nữa tôi khẳng định mình phải là người ngu ngốc nên chắc chắn gây ra phiền toái gì cho đâu. "


      Quả nhiên là hề khách khí mà .


      Đông Sinh nên lời nhìn chằm chằm người đối diện, Đại nương à !. có thể có chút ý thức tự giác mình là người được người khác cứu lên hay a. Tôi cứu mạng chứ phải thiếu nợ . thầm nghĩ, mình phải là cứu được người mà là cứu về cái tiểu tổ tông để hầu hạ.


      Đông Sinh oán thầm nhưng khi nhìn về phía người đối diện dùng thái độ hung hăn để che dấu tâm trang bất an bỗng mềm lòng. Bỏ , cần so đo với nàng ấy. chắc giờ nàng ấy cũng sợ hãi, yên.

      Nam nhân tốt đấu với nữ nhân. Đông Sinh thầm nghĩ.


      Hai người cứ như vậy dây dưa cả nửa ngày, cũng đến giờ học đường mở cửa . nhìn người đối diện lắc đầu, thở dài : "Tôi phải dạy học , chờ khi trở lại tôi làm cơm cho ăn."


      "Được ." Người nào đó hé ra ánh mắt ngạo nghễ, tình nguyện đáp.


      Đông Sinh lần nữa xác định mình đúng là cứu cái tổ tông mang về mà .


      Sau khi Đông Sinh xong liền rời , Căn phòng đơn sơ của bây giờ chỉ còn lại nương ngồi trầm ngâm suy nghĩ. nương ấy chính là thiếu niên cỡi ngựa tìm Cố tướng quân - thiên kim Hầu phủ Tần Châu Ngọc.


      Lúc này tại kinh thành, sau khi nhận được tin dữ do bồ câu mang đến từ Cố tướng quân. Khắp phủ Hầu gia mang màu sắc tang thương. Nào ai biết được tiểu thư Tần Châu Ngọc đại nạn chết mà chỉ bị mất trí nhớ mà thôi. Nàng ấy quên mình là thiên kim của Hầu phủ .


      Tuy rằng tính cách kêu ngạo, sợ điều gì ăn sâu vào trong máu Tần Châu Ngọc, nhưng lúc này đầu nàng trống rỗng có chút kí ức gì , nên trong lòng dĩ nhiên có chút sợ hãi .


      có trí nhớ liền dẫn đến những suy nghĩ lung tung, chẳng hạn như thư sinh kia là ở bờ sông gần ngoại ô phát ra nàng, cách khác là nàng nếu phải bị người khác hãm hại quăng xác xuống sông cũng chính là nhảy sông tự sát. Nếu là trường hợp đầu, chừng còn có thể có người nhà tới tìm nàng, nhưng nếu chẳng may là trường hợp sau đó , vậy chính nàng là nha đầu số khổ, cùng đường mới coi thường mạng sống bản thân mình, nên đương nhiên cũng chẳng trông mong có người đến tìm nàng.


      Dù sao vô luận là ở trong trường hợp nào, trước mắt nàng chỉ có thể trông cậy vào ân nhân cứu mạng của mình mà thôi.


      Giống như chú chim non khi lần đầu mở mắt, từ trong nhận thức Tần Châu Ngọc xem Đông Sinh – người mà nàng nhìn thấy đầu tiên khi mở mắt trở thành người duy nhất có thể che chở nàng —— tuy nhiên nàng vẫn rất chướng mắt với cái loại thư sinh tay trói gà chặt có chút hèn nhát ấy .


      Sau khi hết giờ học Đông Sinh nhìn đám tiểu quỷ nối đuôi nhau chạy ra khỏi trường , lắc đầu mỉm cười rồi cũng ra về. Vốn muốn trực tiếp trở về nhà , nhưng trong đầu bỗng nhiên nghĩ đến vị nương ở trong nhà người mặc bộ y phục của nam nhân, tự chủ được liền đỏ mặc, ngẫm nghĩ hồi, dù sao vẫn thể để cho nàng ấy mặc quần áo như thế mãi được. Thuận tiện là cách đây xa có tiệm may y phục.


      Đông Sinh tuy rằng mới tới nơi này làm thầy dạy học có ba bốn ngày, song ngay từ ngày đầu tiên, hàng xóm láng giềng đến vây quanh hỏi thăm rất nhiều điều về , tiểu thương phố ở gần đây đối người đọc sách đều hơi có chút hứng thú, huống chi Đông Sinh tuy rằng là người ở nông thôn, nhưng lại có bộ dáng tuấn tú lịch , mặc dù vẫn còn dáng vẻ thành chấc phát , nhưng cũng hề thua kém bất kỳ công tử tuấn tú nào ở trong thành.


      Cho nên chỉ vỏn vẹn vài ngày, tất cả láng giềng xung quanh đều biết Đông Sinh là thầy giáo dạy học vừa mới đến.


      Vì thế khi vừa mới bước vào tiệm may quần áo, Mã đại tỷ trong tiệm liền nhiệt tình bước ra chào đón : "Ôi, ra là Tống tiên sinh, thầy muốn đến may quần áo à ? Ta rồi mà, tiên sinh ngài dáng vẻ đường đường thế kia , mà người lại chỉ mặc mấy bộ quần áo thô sơ này làm sao thể hết khí chất tao nhã của tiên sinh được? Đến đây nào, để ta chọn cho ngài bộ quần áo tốt nhất , Mã đại tỷ ta bảo đảm làm ra bộ quần áo khiến cho ngài vừa lòng. Ngài là muốn vải gấm hay vải lụa?"


      "Tôi..."


      Vừa mới mở miệng, Mã đại tỷ kia lại chen vào tiếp : "Đúng rồi, Tống tiên sinh ta nghe ngài còn chưa có lấy vợ phải , ta có cháu còn chưa lấy chồng, năm nay vừa mới mười bảy tuổi, bộ dạng khả ái, tính cách cũng rất tốt..."


      Đông Sinh đứng nhìn nàng ấy bên chọn lựa vải vóc, bên thao thao bất tuyệt, cảm thấy chính mình cần phải điều gì đó để cho nàng ấy ngừng lại : "Mã đại tỷ, tôi cần may quần áo, ở đây phải là có bán quần áo may sẵn sao ? Chọn cho tôi bộ là được rồi."


      Mã đại tỷ dừng chút, cười : " ra là Tống tiên sinh muốn bộ quần áo a, yên tâm, ở nơi này của ta có khá nhiều. Ta với thầy việc này, cháu của ta là người rất giỏi việc nhà , gia đình của nàng làm đậu hủ , nên mọi người đều kêu nàng Tây Thi đậu hủ. Hai năm nay có bao nhiều bà mối đến nhà đều bị nàng ấy đuổi hết , nàng ấy mình chỉ ưng người thích đọc sách mà thôi ."


      "Tôi muốn mua bộ quần áo nữ nhân, loại mà các nương trẻ tuổi thường mặc ấy ." Đông Sinh lại đánh gãy lời Mã đại tỷ.


      "A? y phục của nữ nhân." Mã đại tỷ vừa nghe liền cảm thấy rất bất ngờ nên hỏi tiếp, "Tống tiên sinh phải là chưa có vợ sao? Chẳng lẽ tiên sinh có người trong lòng. Y phục này là mua cho nương ấy ?"


      Đông Sinh bất đắc dĩ : "Mã đại tỷ, tôi van cầu tỷ , nhanh giúp tôi chọn nhất bộ quần áo ."


      Mã đại tỷ a tiếng, vừa mới rồi còn chọn lựa nhiệt tình nay lại tùy tay lấy phía dưới đưa cho bộ quần áo.


      Đông Sinh tiếp nhận quần áo, trả tiền cho nàng ấy xong , liền vội vàng rời khỏi tiệm may.


      Chờ được vài bước ra đến cửa, Mã đại tỷ mới phản ứng trở lại , chạy tới cửa lớn tiếng hỏi: "Tống tiên sinh, thầy có người trong lòng sao ? Cháu của ta tốt lắm? Nếu thầy suy nghĩ lại hãy cho ta biết nhé , ta giúp cho thầy."


      Giọng của nàng ấy thành công thu hút chú ý vài ánh mắt của người chung quanh, Đông Sinh thẹn đỏ mặt, khoát tay, vội ôm lấy quần áo, chạy khoảng xa , thở dài tiếng và ngẫm nghĩ. “Hàng xóm láng giềng nơi này còn nhiệt tình hơn so với người dân tại thôn Kim Viên. Nhiệt tình đến nỗi làm phát hoảng.”
      minmapmap2505, Yên Hoa, susu14 others thích bài này.

    3. Mizuki

      Mizuki Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      519
      dễ thương :063:
      Thank nàng nha!
      linhdiep17 thích bài này.

    4. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      truyện này cod vẻ hay đây.xin 1 chỗ lót dép ngồi hóng nha nàng.thank nàng @lavendervs :yoyo57::yoyo57::yoyo57::yoyo57::yoyo57::yoyo57:
      linhdiep17lavendervs thích bài này.

    5. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      Tính cách này bị chị bắt nạt 100% r :yoyo59:
      linhdiep17lavendervs thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :