1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bố Y Thiên Kim - Úy Không (Chương mới)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      BỐ Y THIÊN KIM

      CHƯƠNG 29 TIỄN

      EDIT: Seobmon

      BETA: XUXU
      Tuyển tú thành công. Tần Châu Ngọc tất nhiên vui mừng hết ý. đường trở về, cố ý nhảy chân sáo đến trước Đông Sinh, giơ tay múa chân tỏ ý thõa mãn, đến bên cạnh Đông Sinh, khóe miệng kéo đến tận mang tai, nghiêng đầu nhìn Đông Sinh, còn chưa mở miệng nhưng dáng vẻ ràng muốn “Ai ta được chọn ?Nhìn thấy ?Nhìn thấy ?”

      Tâm tình Đông Sinh vừa mới hạ xuống, thấy bộ dáng này của nàng, trong lòng lại lo lắng. muốn để ý đến nàng, vẫy vẫy ống tay áo đẩy nàng ra. Tần Châu Ngọc vui sướng tột đỉnh, thấy đẩy mình ra liền cho là chột dạ thừa nhận thua, khóe miệng ý cười càng sâu, nhanh chóng chạy đến đuổi kịp, còn áp sát lại gần.

      Đông Sinh nhanh, nàng cũng nhanh. Đông Sinh chậm, nàng cũng chậm theo, lâu lâu còn cố ý ủi trêu chọc .

      Hai người hành động kì lạ, làm cho mọi người phải liếc mắt nhìn, còn có người phụ nữ lớn tuổi, ném ánh mắt hèn mọn nhìn qua, nhoe giọng thầm, “ Lôi kéo, có gia giáo”

      Đông Sinh tai thính, nghe được lời như vậy. mặt liền đỏ, hận thể lập tức về nhà.

      Hết lần này đến lần khác, Tần Châu Ngọc chỉ chăm chăm vào việc trêu chọc Đông Sinh, nên nàng nghe được những lời này.Tất nhiên , nếu nàng vô tình nghe được, cùng lắm cũng chỉ liếc mắt xem thường, rồi hét tiếng: “Nhìn cái gì hả!”Sau đó động tác lớn hơn.

      vất vả mới về được nhà, Đông Sinh rốt cuộc cũng nhịn được nữa mà cao giọng hỏi: “Muội có yên hay ? Chỉ vừa được chọn cung nữ tạm thời mà vui như thế? Còn chưa biết chắc chắn có được vào cung hay ?”

      Tần Châu Ngọc chăm chỉ mấy ngày nay, vất vả lắm mới có được hãnh diện, đương nhiên bị lời của mà làm cho nổi giận, miệng vẫn cười như cũ, chỉ tay đâm đâm trước ngực : “A! Thẹn quá hóa giận? Ai bảo huynh coi thường ta. Nhìn thấy ? Nhìn thấy ? Bổn nương lập tức muốn vào cung, chuyện tiến cung sau này ai đoán được, chừng ta có thể thanh phi tử cũng nên. Cho dù phải là phi tử cũng được nhà cao cửa rộng, ăn uống thoải mái.”

      xong, liền đắc ý cười vang.

      lúc sau, thấy Đông Sinh chút thay đổi, giả vờ ho tiếp tục hỏi: “Chẳng qua, nếu huynh cầu ta ở lại, ta cũng miễn cưỡng vứt bỏ vinh hoa phú quý, tiếp tục ở lại địa phương nghèo khó này với huynh.”

      Nghe nàng như vây, Đông Sinh liền ngây người. ngẩng đầu nhìn nàng, ánh mắt nàng lúc trước đắc ý, sau khi xong còn có chút chột dạ, ánh mắt lóe lên, cũng dám nhìn thẳng với Đông Sinh.

      Đông Sinh trầm mặc lâu sau đó bình tĩnh nhìn nàng, cho đến khi trong lòng Tần Châu Ngọc có chút sợ hãi, liền quýnh lên, dùng sức đẩy ra, giọng cũng rất lo lắng: “Huynh phải muốn ta thực chứ! Huynh biết tính ta chỉ vờ giận dỗi mới tham gia tuyển tú, ta muốn cho huynh biết, ta hề ngốc,”

      Tần Châu Ngọc tuy mất trí nhớ, nhưng vẫn hiểu được Đông Sinh đối xử với nàng rất tốt, tốt đến mức cần suy nghĩ liền giữ nàng lại. Muốn nàng tuyển tú, chẳng qua cũng là tùy tiên , cố ý kích thích nàng, nàng dỗi tham gia cũng chỉ là thói quen muốn làm trái với lời . Nàng biết mình thực rất muốn ở lại cùng …Ít nhất trước khi nàng nhớ ra mình là ai, nàng chưa bao giờ có ý muốn rời .

      Nhưng tại thấy thái độ của Đông Sinh, nàng mới nhận ra được rằng thực muốn nàng rời .

      Nhận ra được điều này, Tần Châu Ngọc tất nhiên rất nóng nảy.

      Đông Sinh rũ mắt nhìn đôi tay của nàng nắm lấy vạt áo , đó là đôi tay nõn nà, tinh xảo, thứ thuộc về nơi trần thế hỗn tạp này, thầm hít sâu, giọng : “Nếu do bên chọn, nàng phải ! Chúng ta nam quả nữ, rốt cuộc cũng thể sống mãi như thế này được. lần trước, ta chuyện cưới vợ sinh con cũng phải đùa.”

      vừa hết lời, Tần châu Ngọc hết sức sửng sốt, nổi giận đùng đùng bỏ tay ra, đắc ý lúc trước còn chút nào, ngực phập phồng tức giận, nàng lớn tiếng kêu lên: “ , cho huynh biết ta đây cũng hiếm lạ gì huynh.”

      Mấy ngày trước khi , tính tình hung dữ của Tần Châu Ngọc càng phát huy đến cực điểm, sai khiến Đông Sinh làm hết chuyện này đến chuyện khác, ngữ khí hung ác, hành vi ác liệt. Thế nhưng Đông Sinh so với ngày trước lại càng ít , nàng cái gì liền làm cái đó, cũng quan tâm đến tính khí của nàng. Cũng chính như thế lại càng làm cho Tần Châu Ngọc phẫn nộ, vài lần nhịn được suýt chút nữa trực tiếp đánh đòn , cuối cùng lại dừng giữa trung.

      Đến ngày lấy trang phục cùng đạo cụ, Tần Châu Ngọc thấy bộ dáng Đông Sinh ỉu xìu muốn làm thịt kia, liền hầm hừ lôi kéo giúp nàng đặt mua đồ dùng. Đông Sinh đương nhiên cự tuyệt.

      Sau lần Tần Châu Ngọc cầm tiền Đông Sinh mua quần áo, khiến hai người suốt ngày phải ăn bánh bao. Đông Sinh lại cho nàng ăn quá ba cái, càng cho nàng tiền tiêu vặt để mua đồ dùng ở ngoài. Có bao nhiêu bạc đều đem giấu kĩ, làm cho nàng kiếm mãi ra. Điều này khiến cho Tần Châu Ngọc biết bao lần mắng thầm trong lòng: “Quỷ hẹp hòi.”

      Mà lần này thái độ của Đông Sinh khác thường, Tần Châu Ngọc muốn mua này mua nọ, hề nghĩ ngợi , liền gật đầu đáp ứng: “Kinh thành dù sao cũng giống như huyện quận xa xôi như chúng ta, nên đặt mua quần áo trang sức , miễn cho người ta nàng keo kiệt.”

      Tim Tần Châu Ngọc đập loạn, Đông Sinh mang nàng vào của hàng may quần áo cùng đồ trang sức,là chọn cửa hàng đắt nhất và đồ đắt nhất. Khi trả tiền, ánh mắt Tần Châu Ngọc đều trừng thẳng, tử thư sinh thế mà chịu chi ra nhiều vụn bạc trắng như vậy. So với tiền tiêu vặt hàng tháng của còn nhiều hơn.

      Trong đầu Tần Châu Ngọc chỉ có suy nghĩ, ra tử thư sinh che giấu nhiều bạc như thế, khiến cho nàng phải ăn bao nhiêu là bánh bao, thứ hai là tuy rằng muốn thừa nhận nhưng như thế rất muốn đuổi nàng !

      Tần Châu Ngọc khỏi tức giận, ngực như nghẹn lại, nhưng trong chốc lát nàng nhận trang phục cùng trang sức từ tay Đông Sinh, phẫn nộ liền biến mất. Số lượng ít nhưng phù hợp với thân thể nàng. Nàng thể thừa nhận, nàng cùng Đông Sinh quả hề có quan hệ nam nữ, chỉ là chính cứu nàng mà thôi.”

      Vì thế, Tần Châu Ngọc nhìn chằm chằm vào vật trong tay, rồi khó nhọc thở dài.

      Đông Sinh đem mắt thoáng nhìn ra xa, nên có thấy mặt nàng mất mát.

      Rốt cục vẫn đến rời ngày.

      Ngày đó, Đông Sinh sớm đến học đường, đợi cho người nha huyện đến đón nàng, người khác cũng có ai.

      Tần Châu Ngọc mang theo hành lý Đông Sinh chẩn bị cho, bị người nha huyện thúc giục, được ba bước lại nhìn đông nhìn tây, nhưng rốt cuộc vẫn thấy bóng dáng của Đông Sinh.

      Đúng lúc mất mát nhất lại thấy Trương Cẩn biết tư chỗ nào chạy đến, phen nước mắt đầm đìa giữ chặt nàng :

      "Tiểu Ngọc nương, nàng muốn vào cung? Chúng ta mới đưa đem làm bằng hữu, nàng lại tiến cung, ta rất nhớ nàng!"

      Tần Châu Ngọc bị giữ tay, khỏi nhíu mi nghĩ thầm, ta và huynh thân quen thế sao? Tổng cộng chỉ mới mấy lần gặp mặt, có cần khoa trương như vậy ?

      Trương Cẩn làm sao chú ý được bộ dạng ghét bỏ của nàng, tiếp tục diễn hình tượng hoàn hảo, thương tâm cũng phải là giả. Cha cho cưới ba mụ la sát, vất vả mới có cơ hội coi trọng nương, còn chưa đến miệng, bị lão hoàng đế ở kinh thành xa xôi cướp mất, làm sao thương tâm được chứ?

      Chẳng qua cũng nhờ quan hệ Trương Cẩn này, mất mát bởi vì Đông Sinh của Tần Châu Ngọc cũng bị gạt sang bên, tại chỉ nghĩ cách chạy nhanh để tránh xa người phía sau.

      Hai người nha huyện cũng nhận ra Trương Cẩn, nhưng ngại là công tử nhà quan, cũng liền tùy ý , tại thấy Tần Châu Ngọc nhìn thấy nhanh hơn, trong lòng có chút biết ơn.

      Tại Trương Cẩn nhớ nhung tha ánh mắt, Tần Châu Ngọc rốt cục cùng hai vị nương khác cùng nhau lên xe ngựa. Xe ngựa trước khi rời , Tần Châu Ngọc cam lòng vén rèm lên, lướt qua Trương Cẩn bày gương mặt chướng mắt, nhìn về phía mặt sau, nàng tựa hồ là nhìn đến cái thân ảnh quen thuộc chợt lóe qua, nhưng khi nhìn kỹ lại, cái gì đều có.

      Nàng mất mát buông mành.

      Đông Sinh chung quy chưa có tới.

      @Ishtar chương mới nha chị. Thanks
      minmapmap2505, Yên Hoa, susu11 others thích bài này.

    2. tuhuvameomun

      tuhuvameomun New Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      12
      Hihi,sắp có chap mới rùi.mong quá

    3. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      BỐ Y THIÊN KIM

      CHƯƠNG 30: BẦU TRỜI KỀ BÊN THÔI

      EDIT: XUXU

      Ngày này vừa hay cũng là ngày Cố Khinh Chu khải hoàn ( thắng trận trở về), khâm sai tuyển tú nghĩ gặp gỡ nịnh bợ Cố tướng quân chút, về sau ở kinh thành có thể chiếu cố tới , liền hạ lệnh cho xe ngựa chậm lại.

      Tần Châu Ngọc cảm thấy ngồi xe ngựa quá nhanh, thỉnh thoảng lắc lắc xốc mành xe lên nhìn đường phía sau.

      Khâm sai đại nhân cưỡi ngựa tới gần xe, vô tình thấy nàng vén rèm mấy lượt, khỏi nghi hoặc hỏi: "Tiểu Ngọc nương, đây là có chuyện gì vậy?"

      Tần Châu Ngọc liếc mắt, tức giận đáp: "Xe quá nhanh, đầu ta choáng váng."

      Khâm sai nhìn xe ngựa phía trước rảnh rỗi vẫy tai, lại dùng ánh mắt tin nổi nhìn nàng..

      Tần Châu Ngọc nộ khí trong lòng chỗ phát, liền trừng mắt nhìn người bên ngoài.

      Hai người nhìn nhau lát, khâm sai đại nhân bỗng nhiên chớp mắt, như là hao phí muốn hỏi điều gì đó, lâu sau nghẹn ra câu: "Tiểu Ngọc nương, hình như ta gặp qua ngươi ở nơi nào rồi đúng ?"

      Tần Châu Ngọc nghe xong, mắt trợn trắng: "Mấy ngày hôm trước ta tham gia tuyển tú ngài gặp qua ta."

      xong, đóng sầm mành lại.

      Khâm sai tự thấy mất mặt sờ sờ cái mũi, ý định hồi tưởng lại cũng từ bỏ. biết rằng, viên quan ngũ phẩm như đúng là nhìn thấy thiên kim Hầu phủ Tần Châu Ngọc, chẳng qua khoảng cách quá xa, thấy lắm, mà đối với thiên kim Hầu phủ là nàng cũng thực là người trong truyền thuyết, đương nhiên liên hệ nương quê mùa với Tần Châu Ngọc tiểu thư.

      Xa mã tới trưa thi phía sau vang lên từng hồi vó ngựa.


      Tần Châu Ngọc tò mò lại vén rèm, xa xa liền thấy được đoàn kỵ binh tới, đầu là vị thiếu niên tướng quân thân ngân giáp, bộ dáng tuấn. Nếu bình thường, người như vậy tất nhiên hấp dẫn nàng, nhưng nàng lại nhận ra người phía trước chính là kẻ hỗn đản mượn rượu đánh Đông Sinh, thấy người càng lúc càng tới gần, Tần Châu Ngọc lại lỗ mãng đóng mành lại.

      Phía trước trận ồn ào, kỵ binh của Cố Khinh Chu chậm rãi dừng lại. Khâm sai dẫn người xuống ngựa, cung kính : "Hạ quan bái kiến Cố tướng quân."

      Cố Khinh Chu đáp tiếng, hỏi: "Bên trong là nữ tử tuyển tú?"

      Khâm sai vâng vâng dạ dạ đáp lời.

      Cố Khinh Chu tựa hồ là tự hỏi lát: "Nơi này cách kinh thành khá xa, đường ít giặc cỏ thổ phỉ, ngươi theo đội ngũ của ta. Dù sao cũng nữ tử tiến cung, đừng để xảy ra sơ xuất."

      Khâm sai mừng rỡ, vội vàng thở ra lời cảm tạ.

      Bên trong xe ngựa trừ bỏ Tần Châu Ngọc còn hai nương khác, đại khái là nghe ba chữ "Cố tướng quân" có chút tò mò, lặng lẽ vén rèm lên góc, nhìn theo khe hở ra bên ngoài.

      Vừa nhìn ra, liền thấy người thiếu niên tướng quân khí bức người, hai nương liền thấy đỏ mặt. Tần Châu Ngọc khinh thường hừ tiếng, nhanh nhẹn đem mành kéo xuống, kỳ quái : " phải chỉ là cái mũi hai con mắt, có cái gì đẹp? Đừng quên các ngươi muốn tiến cung ."

      Biểu tình của hai nương càng thêm ngượng ngùng, bất mãn trừng mắt nhìn vẻ mặt khinh thường của Tần Châu Ngọc.

      Mà Cố Khinh Chu ở bên ngoài chỉ kịp nhìn thấy mặt hai nương bên trong xe, cùng với đôi tay bạch ngọc hạ rèm xuống.

      Nhưng chính thanh kia làm cho giật mình.

      Tần Châu Ngọc khi thanh lớn, nghe được cũng ràng, ngẫm lại chắc cũng chỉ là nương bên cạnh, liền bỏ ý niệm tìm kiếm trong đầu, thúc ngựa tiếp tục trước .

      Rốt cục cũng tới trạm dịch đầu tiên, lúc này hoàng hôn buông xuống.

      Xe ngựa vừa mới dừng lại, Tần Châu Ngọc thừa dịp ai chú ý, bỗng nhiên ngón tay cấu cấu yết hầu, oa tiếng phun ra trong xe ngựa. Hai nương còn lại thấy thế, sợ hãi kêu lên rồi nhảy xuống xe.


      Khâm sai vội xuống ngựa, tới bên ngoài xe: "Tiểu Ngọc nương, người làm sao vậy?"

      Tần Châu Ngọc thanh suy yếu đáp: "Ta vô cùng choáng váng, có chút chịu nổi ."

      Nàng như vậy, khâm sai nóng vội, gõ gõ vào xe ngựa : "Vậy người nhanh xuống dưới hít thở khí, nghỉ ngơi chút chắc đỡ thôi."

      Đúng lúc này, Cố Khinh Chu phóng ngựa chạy tới tới: "Sao lại thế này?"

      Khâm sai nhíu mày lắc đầu: " nương bên trong vô cùng choáng váng."

      Cố Khinh Chu nghe xong, theo bản năng tới kéo rèm lên, nhưng vừa mới đụng tới,: "Cố tướng quân, nương đó vừa mới nôn ra, sợ là có rất nhiều uế vật, sợ là làm bẩn quần áo của ngài. bằng ngài tới trạm dịch nghỉ ngơi trước, nơi này giao ta xử lý là được."

      Cố Khinh Chu vốn phải người thích xen vào chuyện của người khác, nghe khâm sai vậy nhíu mày đáp ứng, buông tay xoay người rời .

      Trong xe ngựa Tần Châu Ngọc tất nhiên là nghe được thanh của Cố Khinh Chu, nghĩ tới người này từng đánh Đông Sinh quyền, vẫn canh cánh trong lòng từ lâu, nay có cơ hội ngay trước mắt, nàng vốn thủ thế cấu yết hầu, chờ Cố Khinh Chu vén rèm, nàng xông lên phun vào mặt .

      Bất đắc dĩ, Cố Khinh Chu lại cứ thế mà bỏ , nàng phẫn nộ buông tay, vén rèm lên nhảy xuống.

      Khâm sai thấy nàng thân thủ nhanh nhẹn, thở phào nhõm: "Xem ra tiểu Ngọc nương có gì trở ngại!"

      Tần Châu Ngọc vừa nghe, lập tức đỡ cái trán, yếu ớt dựa vào xe ngựa kêu: "Ai ta sao? Ta choáng váng đầu cả chặng đường, vất vả nhẫn nhịn tới bây giờ mới nôn ra được."

      Xong lại than thở , "Mới ngày đường ta chịu nổi, tới kinh thành phải gần tháng nữa, ta sợ ta chết đường xa mất."

      Khâm sai có nghi ngờ gì, chỉ nghĩ là nàng ngồi được xe ngựa, trong lòng khỏi có chút lo lắng, theo bản năng oán giận : "Người ngồi được xe ngựa sao sớm?"

      "Ta chưa từng ngồi qua xe ngựa, làm sao biết mình ngồi được." Tần Châu Ngọc trả lời thoải mái.


      Khâm sai đại nhân hề hoài nghi nương xuất thân từ nơi thâm sơn cùng cốc. Nghĩ chút mới hỏi: "Tiểu Ngọc nương có tính toán gì ?

      Tần Châu Ngọc thở dài mạnh, cúi đầu che giấu ánh mắt giảo hoạt, lã chã chực khóc mở miệng: "Đại nhân, Tiểu Ngọc e là bản thân có phúc tiến cung rồi."

      Khâm sai cả kinh: "Ý tứ của Tiểu Ngọc nương là vào kinh ?"

      Tần Châu Ngọc gật đầu: "Đại nhân xem xem thể chất ta như vậy, cho dù miễn cưỡng đến kinh, chỉ sợ cũng là đường nôn ra như vậy, đến lúc mama trong cung khảo nghiệm chắc chắn cũng qua nổi, kết quả vẫn phải trở về. Nếu như thế bây giờ cần gì phải ép buộc ta!"

      Vị khâm sai này cũng chỉ là viên quan , với , nương này trúng tuyển thêm phần công lao, nhưng phải là người biết lý lẽ, thấy bộ dáng Tần Châu Ngọc khó có thể miễn cưỡng. Huống chi bản thân cũng là người thiếu may mắn, mà nương người ta cũng bị chặt đứt đường vinh hoa phú quý, còn cơ hội trở thành phượng hoàng.

      thở dài có chút đáng tiếc: "Nếu như vậy, đêm nay Ngọc nương hãy nghỉ tại trạm dịch này, sáng mai người trở về ."

      Tần Châu Ngọc trong lòng mừng rỡ, nhưng mặt vẫn là bất động thanh sắc, ngẩng đầu nhìn khâm sai : " cần cần, sắc trời còn chưa tối muộn, phiền đại nhân an bài cho ta con ngựa, hôm nay ta trở về ."

      thể rằng khâm sai đại nhân thực là viên quan hồ đồ, Tần Châu Ngọc có trăm ngàn sơ hở, nghĩ tới tại sao người choáng váng như thế có thể cưỡi ngựa, cứ thế mà đáp ứng Tần Châu Ngọc, cho nàng con ngựa.

      Tần Châu Ngọc vui rạo rực nhận lấy ngựa, thoăn thoắt leo lên lưng ngựa, nắm dây cương xoay người, lớn tiếng với khấm sai đại nhân cách đó xa: "Cám ơn ngài, đại nhân!"

      xong, khóe miệng cong lên, roi ngựa đập vào mông ngựa, tiếng trong trẻo "Giá" vang lên, người ngựa cứ thế rời .

      Vốn ở trạm dịch nghỉ ngơi, Cố Khinh Chu bị tiếng trong trẻo kia làm bừng tỉnh, hoang mang rối loạn chạy ra ngoài, kéo vị khâm sai còn đứng bên ngoài hỏi: "Vừa rồi là thanh của ai?"

      Khâm sai thấy Cố tướng quân thất thố có chút thắc mắc, nhưng vẫn trả lời: "Là nương vừa rồi ói ra xe ngựa, lúc trước mới biết được nàng ngồi được xe ngựa, mà quãng đường tới kinh thành ít nhất cũng phải nửa tháng nữa, chỉ sợ là chịu nổi. Cho nên ta để nàng trở về rồi."


      Cố Khinh Chu gật đầu, thầm nghĩ chắc là chính mình nghĩ nhiều, ngẩng đầu nhìn vào thân ảnh phía xa kia, tịch dương buông xuống, chỉ là còn hình bóng mơ hồ.

      Tác giả ra suy nghĩ của mình: cựu nam chủ Cố tướng quân, thậm chí còn cùng nữ chủ có hôn ước, có cảm tình, lại như vậy bị tác giả vô lương cho làm vật hi sinh.

      Quan trọng nhất là, có tiết mục hối hận về sau. Tác giả là quá xấu xa rồi ~~

      Lúc này, tác giả chân thành xin lỗi .

      @Ishtar chương mới nha chị. Thanks chị nhiều
      minmapmap2505, Yên Hoa, susu9 others thích bài này.

    4. tuhuvameomun

      tuhuvameomun New Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      12
      Bao h hai chị mới đc thành đôi đây!

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @XUXU :052::052::052: hơn tháng có chương mới rồi, trong vòng tuần mà nàng vẫn có, hay onl ta làm theo luật nhé. Thân!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :