1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Bỏ ta còn ai - Nam Lâu Họa Giác (c98) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      minh giận rồi
      k bít lúc nào mới giải hết độc cho vân lam nữa

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 58: Từ gia ra tay

      Edit:sena

      Mấy ngày Minh ở La gia rất bình tĩnh, từ xuống dưới La gia đối xử với nàng rất khách khí, mười phần chăm sóc chiếu cố.

      Ngay cả La đại nhân cũng có vài phần kính trọng với nàng, còn chủ động đề nghị nàng gọi ông là nghĩa phụ theo La phu nhân, thái độ ôn hòa khiến cho mọi người nhìn mà choáng váng.

      Dù sao bản thân La đại nhân là người rất nghiêm túc, cho dù đối với con của mình cũng là bộ mặt lạnh lùng, cầu rất nghiêm khắc.

      Minh biết thái độ giờ của La đại nhân với nàng là do nể mặt Vân Lam, nhưng nàng vẫn rất kính cẩn với ông, cho chút mặt mũi cho La phu nhân.

      Mà vợ chồng La Đình Hiên càng thêm che chở nàng, thương nàng giống như muội muội ruột thịt. Dĩ nhiên nàng gặp Minh Tuyết, nàng ta vẫn bị giam ở trong viện của mình, được bước ra ngoài.

      Nhưng những người này vẫn kém La phu nhân nuông chiều nàng, đối xử với Minh như nữ nhi ruột thịt, thương vô cùng.

      Mọi việc ăn uống của nàng đều do tự tay bà chuẩn bị, cho người khác làm thay.

      Ở La gia nàng còn gặp Hồng Thược, giờ trở thành phu nhân người khác.

      La phu nhân gả nàng ấy cho con trai của ma ma thân cận bà tên là Dịch Phàm, là quản bên ngoài của La gia, giúp đỡ La phu nhân quản lý mấy cửa hàng trong đồ cưới của bà. Dđlqđ Điều kiện trong nhà rất tốt, còn có mấy tiểu nha hoàn phục vụ.

      Lúc Hồng Thược gặp Minh còn vừa khóc vừa cười. nửa nửa giả trách nàng lúc lâu.

      Làm hại Minh phải dụ dỗ nàng ấy, bồi tội với nàng ấy. Nàng cũng có biện pháp khác, ai bảo lúc nàng rời Từ gia mang theo Hồng Thược, vốn là lỗi của nàng.

      Hồng Thược là người bảo vệ nàng ở Từ gia nhất, nàng vẫn luôn nhơ ân tình này.

      Biết được giờ nàng ấy có được cuộc sống hạnh phúc sung túc, Minh cũng cảm thấy vui mừng cho nàng ấy.

      Điều làm nàng lo lắng nhất là Vân Lam. Thỉnh thoảng nàng thất thần, suy nghĩ xem làm gì ở Vương phủ? Ăn cái gì? Có nhớ nàng hay ?

      Mặc dù nàng giận dữ bỏ , nhưng rời rồi lại càng thêm nhớ . Nếm qua tương tư mới biết tương tư rất khổ. ra tư vị nhớ nhung người là trong đắng có ngọt như vậy.

      La phu nhân trìu mến nhìn nàng, cho người bưng đĩa lên nhiều loại điểm tâm: “Tiểu , đây là những điểm tâm con thích ăn, ăn nhiều vào chút.”

      “Cám ơn nương.” Minh cầm khối bánh hình lá saen bỏ vào trong miệng.

      Biết nàng thích ăn, La phu nhân bỏ nhiều tâm tư phương diện ăn uống của nàng, chỉ là các loại điểm tâm bình thường nàng vẫn thích ăn, còn có các loại điểm tâm mới mẻ đa dạng mà nàng vẫn chưa từng gặp. Tâm ý của bà in đậm sâu trong lòng nàng.

      Đây chính là tình của mẫu thân?

      “Ở chỗ này có chỗ nào hài lòng ?” La phu nhân đau lòng, dùng khăn lụa lau miệng dính vụn điểm tâm giúp nàng.

      Đứa này chp dù cười cũng dấu được nỗi buồn trong mắt, làm người ta dành lòng để nàng như vậy.

      Minh mở to mắt, có chút khó hiểu: “ có ạ. Nghĩa phụ, nghĩa mẫu đối với con rất tốt, mấy ca ca tẩu tẩu càng thêm chăm sóc con.” (* ca ca tẩu tẩu: trai, chị dâu.)

      La phu nhân vuốt mái tóc dài của nàng: “Vậy vì sao con vẫn buồn buồn vui vẻ? Có chuyện gì buồn hay sao, với nương, nương giúp con.”

      Aiz, ai có thể giúp được nàng, nàng muốn La phu nhân lo lắng vì nàng nên cố gắng cười rực rỡ: “ có chuyện gì đâu nương.”

      La phu nhân ngừng suy đoán : “Có phải con lo lắng Từ gia gây khó khắc cho La gia ? Đừng lo lắng, La gia vẫn còn có chúng ta.” Vẫn chỉ là đứa trẻ, gặp chuyện lớn như vậy tránh khỏi lo lắng bất an.

      Minh biết bà hiểu lầm nhưng cũng tiện giải thích, liền thuận theo đề tài hỏi: “ giờ Từ gia như thế nào?”

      Khoe miệng La phu nhân khẽ kéo lên, có chút thích ý: “Từ đại nhân lại bị giáng chức, giờ chỉ là tiểu viên quan thất phẩm ở công bộ.”

      Minh ngẩn người, tư vị trong lòng khó được ra: “Sợ rằng ông ta bị tất cả mọi người đạp xuống dưới đất.” giờ sợ rằng cuộc sống ở Từ gia khó mà trôi qua.

      Quan trường vốn là cuộc đua danh lợi, là chỗ hiểu được ràng hơn ai hết cái đạo lý nhìn cao đạp thấp. dđlqđ giờ thấy hoàng thượng hoàn toàn chán ghét vứt bỏ Từ Đạt, những người kia bỏ đá xuống giếng. Từ gia khó mà có cơ hội xoay ngược tình thế.

      Ước mơ cả đời của Từ Đạt chính là con đường công danh thuận lợi, tiền đò rộng mở. giờ gặp thất bại lớn như vậy, sợ rằng khó mà có thể chấp nhận được, huống chi còn trong hoàn cảnh rơi từ cao xuống, cảm giác tan xương nát thịt khiến ông ta phải chịu đủ.
      La phu nhân lộ ra nụ cười lòng, giọng hung tợn: “Ông ta đối xử với mẹ con con như vậy, giờ chính [​IMG]
      cô gái bạch dương thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 59: Chịu hình phạt bằng roi.

      Edit: sena

      La Đình Hiên nghe được tin báo liền trở về, đúng lúc gặp nàng chuẩn bị lao ra ngoài cổng lớn, liền lập tức kéo nàng về.

      “Nhị ca, thả ta ra.” Minh liều mạng giãy giụa, hai tay quơ quơ về phía cửa lớn chỉ cách xa có tấc.

      La Đình Hiên chịu buông tay ra, nhanh chóng khuyên bảo: “Đừng xúc động, trước tiên chúng ta cứ quan sát , cần phải có đối sách chu đáo vẹn toàn.”

      Cứ xông ra như vậy, Minh nhất định chịu thảm hại, thể trơ mắt nhìn bi kịch sắp phát sinh như vậy.

      “Nhưng tình huống này….” Trong lòng Minh tràn đầy phiền não, nếu chỉ vì nàng mà La gia gặp phiền toái, lương tâm của nàng yên.

      “Chuyện xảy ra như vậy rồi, kéo dài thêm cũng sao.” đời nào La Đình Hiên để cho nàng ra ngoài chịu chết được,

      Minh ngẩn người, ngừng giãi giụa, suy nghĩ lúc liền gật đầu.

      Hai người nhìn tình huống bên ngoài thông qua khe hở .

      Quả nhiên bên ngoài bị vây đến mức nước chảy lọt, người xem náo nhiệt vây thành vòng kín mít.

      Tam phu nhân mặc thân áo trắng quần xanh, mặt trang điểm son phấn, để lộ ra khuôn mặt tiều tụy vàng vọt, vừa dập đầu hướng đại môn La gia, miệng vừa kêu gọi: “Cầu xin La gia khai ân để cho Tam tiểu thư nhà ta về nhà.”

      Trong lòng La Đình Hiên giận dữ, nữ nhân này ăn hoang đường, giống như là La gia cố ý giấu người vậy, dắp tâm đen tối, quá ghê tởm.

      Bên cạnh Từ Kiến cũng mặc thân quần áo trắng, khuôn mặt nhắn vương nét ngây thơ có chút tái nhợt, lớn tiếng kêu: “Tam tỷ, ngươi mau trở về , phụ thân mẫu thân rất nhớ ngươi.”

      Minh hừ lạnh tiếng, Tử Kiến này ra ngoài thêm náo nhiệt cái gì, muốn đối nghịch với nàng? Ddlqd Vậy đừng trách nàng thù dai. Có câu rất đúng, rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, con chuột sinh con đào được hang. Nữ nhân chết tiệt kia sinh ra cũng phải đồ tốt gì. Làm hại nàng vẫn cho rằng ở Từ gia chỉ có tệ lắm, ra nàng cũng nhìn nhầm người.

      mấy lời này cảm thấy ngượng mặt hay sao, nhớ nàng? Nhớ nàng muốn chết sao? Phi. (*phi: thể thái độ khinh bỉ.)

      Người xem náo nhiệt ở bốn phía châu đầu ghé tai thầm chỉ trỏ.

      kẻ trong đám người vây xem đầu tiên đột nhiên mở miệng, thanh đè lên thanh của những người khác: “Đây rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Thế nào mà La gia giữ nữ nhi nhà ta ở trong nhà? Người nhà người ta tới đón cũng thả người, có phải có nội tình gì hay ?” xong còn nháy mắt ý bảo ở đây có chỗ đáng nghi ngờ.

      tên nam nhân lén la lén lút khác cũng lớn tiếng : “Nghe nữ nhi Từ gia này có quan hệ bất chính để người khác biết với công tử La gia.” Còn nở nụ cười mập mờ khiến cho những người có mặt ở đây càng hăng hái, lôi kéo ta hỏi thăm câu chuyện thế nào.ddlqd

      Lời này khiến Minh tức giận, sắc mặt trắng bệch. Hai tay La Đình Hiên nắm chặt thành quả đấm, hận thể xông ra đánh cho bọn chúng trận, để xem bọn chúng còn dám ăn linh tinh nữa .

      Bên ngoài hai người kia đến cao trào, những người khác cũng vểnh tai lắng nghe, vẻ mặt như bừng tỉnh, nghe vô cùng hăng hái: “ có chuyện này hay sao? Vậy sao nàng ta trở về nhà? Cho dù muốn làm tiểu thiếp ở La gia cũng cần có đồng ý của phụ mẫu chứ.”

      “Có thể hai người đó da mặt dày, biết liêm sỉ, cần mai mối mà tằng tịu với nhau. Nghe Từ gia tam tiểu thư từ là người biết xấu hổ.”

      La Đình Hiên tức giận, sắc mặt đỏ bừng, thể kiềm chế được muốn đẩy cửa ra ngoài lý luận với đám người bên ngoài.

      Minh nhanh tay nhanh mắt kéo lại, đôi môi trắng bệch: “Đừng , có giải thích với mấy người này cũng được gì đâu. Hai kẻ kia là tâm phúc của Tam phu nhân.”

      Nàng sớm nhận ra hai kẻ kia, chỉ cần suy nghĩ chút cũng biết bọn chúng lên tốt kế hoạch từ trước.

      “Cái gì? Bọn họ cố ý phá hỏng thanh danh của muội.” La Đình Hiên phải là kẻ ngu, lập tức liền hiểu được: “Bọn chúng làm vậy là vì cái gì? phải bọn họ muốn đón muội về nhà sao?”

      Minh cười lạnh tiếng: “Làm sao lại có chuyện đơn giản đến vậy. Bọn chúng còn muốn danh tiếng của muội mất sạch, tiếng xấu lan xa.” Trong mắt lóe lên tức giận, rất tốt, bọn chúng càng muốn nàng chết, nàng lại càng sống tốt, sống để chỉnh chết bọn chúng.

      Chiêu này của Từ tam phu nhân ác độc, mũi tên trúng ba con chim, danh tiếng của nàng bị hỏng lại thể gả vào Phúc vương phủ. có Phúc vương phủ làm chỗ dựa, hoàng thất lại càng có cách nào giúp nàng. Từ gia còn có thể thoát khỏi chỗ chết, tính toán tốt.

      Khó trách năm đó bà ta có thể đánh bại toàn bộ nữ nhân hậu viện Từ gia, dùng mọi thủ đoạn xấu xa nhưng lại có thể chối bỏ toàn bộ, được sủng ái mười mấy năm. Chỉ bằng phần tâm cơ này, đúng là có thể mình đứng đầu.

      La Đình Hiên tức giận cắn răng nghiến lợi: “Đúng là tâm tư hiểm ác độc, bây giờ chúng ta phải làm sao? Ta lại thể ra ngoài, chỉ cần ta ra ngoài lại càng bôi đen thêm cho muội.” Nữ nhân chết tiệt này, chờ xem, La gia bỏ qua cho bà ta.

      “Danh tiếng mất thôi, muội…” Nàng trông mong gì có thể gả cho Vân Lam, đối với nàng danh tiếng còn quan trọng nữa. Nhưng nàng nhất định bỏ qua cho Từ gia.

      Đột nhiên đám người xôn xao, có mấy nam nhân cường tráng xua đuổi đám người.

      “Tránh ra mau.”

      “Phúc vương gia giá lâm, người có phận mau tránh ra.”

      Mọi người nghe thấy liền nhanh chóng tách ra thành con đường, bóng dáng Vân Lam thon dài, ngược sáng đến. ddlqd Mặc dù nhìn khuôn mặt nhưng khí chất tôn quý tỏa ra từ người khiến người ta dám nhìn thẳng.

      từ từ đến, dừng lại trước mặt tam phu nhân, ánh mắt lạnh nhạt quét qua vòng: “Có chuyện gì xảy ra ở đây? Tất cả đều tụ ở chỗ này định gây chuyện sao?”

      nghe được tin báo liền chạy như bay đến đây chỉ sợ ngăn cản kịp thời. Thấy tình huống như vậy cảm thấy may mắn trong lòng. tốt, cũng may đến kịp.

      dám” “ dám” Mọi người rối rít quỳ xuống, đầu cũng dám ngẩng lên. Dân chúng có kính sợ bẩm sinh đối với người trong hoàng thất. Phúc vương gia là huynh đệ ruột thịt duy nhất của hoàng thượng, ai dám đắc tội .

      khắc xuất kia, mặt mũi Từ gia tam phu nhân trở lên trắng bệch, cả người vô lực, cố gắng bò qua đó dập đầu: “Xin thỉnh an Phúc vương gia.”

      Bà ta cứ nghĩ rằng có sơ hở gì nhưng vẫn có chỗ sơ sót. Bà ta nghĩ đến có quý nhân ra mặt cho Minh .

      Vân Lam làm như nghe thấy, hỏi nô bộc bên cạnh: “Người này là ai? Quỳ gối trước La phủ làm cái gì?” (nô bộc: người hầu, người làm công.)

      Giọng tam phu nhân run rẩy bẩm: “Phúc vương gia, ta là Từ gia tam phu nhân, lần này muốn đón Từ gia tam tiểu thư về nhà.” ddlqd Cố gắng muốn ra vẻ chính trực, đúng tình hợp lý, nhưng đáng tiếc giọng rung rẩy của bà ta phá hỏng tất cả, hoàn toàn có chút khí thế nào.

      “Bổn vương bào ngươi trả lời sao?” Vân Lam cao cao tại thương, mắt [​IMG]
      cô gái bạch dương thích bài này.

    4. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      Đáng đời tam phu nhân
      từ gia lần này xong rồi

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 60: Hai nam nhân

      Edit: sena

      “Vương gia, ngài tạm thời tha cho mẫu thân ta .” Từ Tử Kiến dùng hết sức dập đầu, và vào mặt đường lát đá vang lên tiếng thùng thùng.

      Vân Lam ngoắc khóe miệng, vui vẻ chạm đến đáy mắt: “Có lòng hiếu thuận là rất tốt, nhưng chỉ có hiếu mà có trung là được.”

      Căn bản có ý định bỏ qua cho Từ gia dễ dàng như thế, đây vẫn chưa là kết quả muốn. Từ gia còn bị xui xẻo thảm hãi hơn nữa.’

      Đám người Từ gia kia ai có thể cứu được, vốn muốn tính mạng của bọn chúng, cùng lắm chỉ phế bỏ, bắt bọn họ thành người dân nghèo khó, tự sinh tự diệt mà thôi. Hôm nay xem ra bọn họ vẫn chưa từ bỏ ý định, thể an phận, sống cũng chỉ thêm phiền cho người trong thiên hạ.

      “Trung?” Từ Tử Kiến ngây ngẩn cả người, ta chỉ là đứa bé, làm sao có thể hiểu được điều này, làm gì có người cho ta biết.

      Ánh mắt cảnh cáo của Vân Lam rơi lên người Từ Tử Kiến, sau đó dời sang những người đứng xung quanh: “Coi thường hoàng thất, khinh thường quan viên triều đình. Gây náo loạn trước mặt mọi người, mẫu thân ngươi làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như vậy, ngươi ngăn cản mà còn ở bên cạnh cùng bà ta gây chuyện. Đáng nhẽ ngươi cũng phải chịu phạt cùng, nhưng bổn vương niệm tình hiếu tâm của ngươi tạm thời tha cho nhà ngươi. Nếu còn gây chuyện nữa được bỏ qua nhàng như vậy đâu.”

      Lời của Vân Lam dọa Từ Tử Kiến khiến cả thân thể ta run rẩy.

      Mấy kẻ hạ nhân Từ gia thấy vậy, chân ngừng run rẩy, đầu cúi đến thể cúi thấp được nữa, chỉ ước gì có thể lập tức biến mất. Ánh mắt của vương gia như đao, rời lên người cảm thấy đau nhói.

      Hai mươi roi thi hành xong, cả người tam phu nhân toàn máu, vết máu loang lổ người, tóc tai rối bù xù. Hai mắt trợn trắng, hơi thở thoi thóp.

      Từ Tử Kiến thấy vậy lòng đau như cắt, vô cùng thương tâm, trong đầu là mảnh hỗn loạn, nhào đến ôm bà ta: “Mẫu thân, ngài cảm thấy thế nào? Mẫu thân, ngài mau tỉnh lại .”

      Làm sao bây giờ? Có ai tới giúp ta chút?

      Hai mắt tam phu nhân nhắm chặt, biết có phải hôn mê hay ? rên tiếng nào cứ thế nằm yên nhúc nhích.

      Trong mắt Vân Lam có tia thích ý lướt rất nhanh, phất tay gọi Bình An tới: “Ngươi tự mình dẫn người đưa bọn chúng trở về, đồng thời với Từ Đạt tiếng, bảo ông ta trông coi nữ nhân của mình cho tốt. Nếu còn gây chuyện nữa được bỏ qua dễ dàng như vậy đâu.”Dám tới gây chuyện, hừ! Bảo đảm các ngươi có có về.

      “Dạ” Bình An khẽ nở nụ cười ác ý, chỉ huy người lôi người trong lòng Từ Tử Kiến ra ngoài, kéo giống như bao cỏ, hai chân có sức lực lê mặt đất, trông giống như người chết.

      Vân Lam suy nghĩ lúc : “Còn nữa, cho Từ Đạt rằng ông ta đừng có mơ tưởng có chủ ý gì với nữ nhi của mình, muốn dùng nữ nhi để đổi lấy vinh hoa phú quý, đó chỉ là mơ mộng ban ngày.”

      Từ Tử Kiến liều mạng lắc đầu, khuôn mặt nhắn trắng bệch như tờ giấy, nước mắt tràn ra ngừng: “Vương gia, phụ thân tiểu nhân phải là loại người như thế.”

      Chỉ muốn mời tam tỷ về nhà, thế nào lại biến thành như vậy? Có phải vương gia có gì hiểu lầm Từ gia?

      “Ở trong mắt ngươi, Từ Đạt có lẽ là phụ thân từ ái, đáng tiếc ông ta đối với người khác…” Trong lòng Vân Lam hừ lạnh tiếng, muốn làm cho Từ gia càng loạn hơn nữa, muốn châm ngòi ly gián tình phụ tử của bọn họ.

      Từ Đạt phải là đứa con trai này sao? để cho ông ta nếm thử mùi vị bị con trai ruột coi thường phỉ nhổ. Bị mọi người xa lánh, ông ta đáng bị báo ứng, sống trong đơn.

      Từ Tử Kiến phủ nhận: “ , phu thân có thích tam tỷ nhưng cũng làm thế với nàng.”

      “Ngươi dám chắc mình rất hiểu phụ thân của ngươi?” Mi mắt Vân Lam buông cuống, che giấu biểu tình phức tạp: “Ngươi cũng , ông ta thích tam tỷ ngươi, vì con đường làm quan của mình, việc bán con ông ta cũng có thể làm. Ngươi có nghĩ tới tại sao tam tỷ của ngươi phải bỏ nhà ? Bởi vì ở Từ gia quá nguy hiểm, tất cả bọn họ đều muốn hãm hại nàng, nàng chỉ còn có lựa chọn đó là bỏ trốn.”

      tin phải ? sao, chỉ cần gieo mầm móng của nghi ngờ trong lòng ta, qua ngày tháng nó phát triển thành cây đại thụ che trời.

      thể nào…tam tỷ nàng…” Từ Tử Kiến liều mạng phản bác, nhưng ngay cả bản thân ta cũng vô lực. Trong lòng nghi ngờ những lời vương gia hay .

      Lúc Minh bỏ trốn khỏi nhà, ta từng hỏi phụ mẫu, nhưng bọn họ trả lời ta, chỉ mệnh lệnh được hỏi về Minh nữa, coi như nàng chết.

      ta biết mọi người trong nhà thích Minh , nhưng tin rằng tất cả mọi người đều muốn hại Minh . Đều là người nhà, làm sao phải hại nhau thành bộ dạng này?

      Vân Lam còn ngại ta chưa bị đủ kích thích, tiếp tục tăng thêm: “Ngươi cũng còn nữa, mở to hai mắt ra mà xem xung quanh, đừng có làm đứa trẻ hiểu chuyện. Ngươi có thể hỏi mẫu thân ngươi chút, lúc bà ta hãm hại tam tỷ ngươi, liệu tim có đập nhanh hay . Dĩ nhiên bà ta bao giờ thừa nhận. Giống như chuyện hôm nay, người sáng suốt vừa nhìn biết các ngươi có ý định đưa nàng vào chỗ chết.”

      phải vậy” Từ Tử Kiến kinh sợ, thế nào mà ta lại hại tam tỷ?

      ta có làm gì mà,
      [​IMG]
      cô gái bạch dương thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :