1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bị Phú Nhị Đại Theo Đuổi - Tụ Trặc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chương 108: Sau khi cưới (4)

      Editor: tiểu mao

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      Chị Lưu ở văn phòng bỗng yên tĩnh như gà.

      Nếu người khác mạnh hơn bạn chỉ chút xíu, bạn có thể hâm mộ hoặc ghen ghét. Nhưng nếu người khác ở độ cao mà mà bạn căn bản với tới nổi, đến hâm mộ hay ghen ghét cũng có.

      Đêm hôm đó, đồng nghiệp cùng thấy Văn Dụ, lặng lẽ với chị ta: “Nhìn kỹ lại, mới thấy Kỷ An Ninh từ đầu đến chân đều khác lạ.”

      Chị Lưu sau khi nghe xong, lặng thầm quan sát kĩ càng. Quần áo Kỷ An Ninh phù hợp với quy định văn phòng, kiểu dáng cũng cầu kỳ, rất đơn giản. Nhìn qua gây chú ý mấy, nhìn kĩ mới phát đúng là rất đơn giản, nhưng đều là thiết kế đẹp, cắt may tinh tế.

      Đồng nghiệp này còn kề tai , lặng lẽ : “Tôi có qua HR nghe ngóng, ta phải được phỏng vấn vào đây, ta được đưa vào, hồ sơ cá nhân của ta cũng nằm ở chỗ chúng ta, mà nằm bên tổng bộ tập đoàn.”

      Ý là Kỷ An Ninh có lẽ được người chống đỡ.

      Chị Lưu và người này trong phòng làm việc đều ngậm chặt miệng, ai cũng .

      Lúc ăn cơm, Kỷ An Ninh cúi người, lộ ra dây chuyền đeo chỗ cổ.

      Có nữ đồng nghiệp nhìn thấy, : “Lớn đấy. Viên này là kim cương tự nhiên à?”

      Kỷ An Ninh sờ lên, : “ phải, là kim cương nhân tạo.”

      Kim cương nhân tạo đáng bao nhiêu tiền, nữ đồng nghiệp kia ồ tiếng, thêm: “Đẹp .”

      Bỗng nhiên lại thấy vòng tay Kỷ An Ninh, lúc này hứng lên, nhìn kỹ chút, hỏi: “Đây là kiểu của Cartier đúng ?”

      Kỷ An Ninh : “Ừ.”

      Nữ đồng nghiệp khen: “Cái này đẹp quá.”

      Mấy ngày sau, nữ đồng nghiệp kia đeo cái giống vậy tới: “Chị cũng mua cái giống vậy này.”

      nàng vươn tay ra so với Kỷ An Ninh, : “Hử? Sao cảm thấy cứ khác khác. Cái của em đủ sáng! Chị này, cho dù mua hàng nhái em cũng phải so sánh mấy chỗ với nhau, mỗi nhà làm kiểu riêng. Chị Tôn, chị xem, có phải của em sáng hơn ?”

      Tôn Mộng Như bị gọi tên, cười : “Để tôi xem thử.”

      Kỷ An Ninh định so sánh, nhưng nữ đồng nghiệp kia đưa tay ra, cũng im lặng đưa tới.

      Tôn Mộng Như nâng cổ tay hai người lên, tập trung nhìn kĩ.

      nam đồng nghiệp uống nước ngang qua, cầm cái cốc liếc thử. Đúng là vòng tay của nữ đồng nghiệp kia sáng hơn, nhưng cổ tay Kỷ An Ninh, trắng nõn tựa tuyết, khớp xương hơi nhô lên, làm trong lòng người bỗng có cảm giác khác thường.

      Nam đồng nghiệp kia liền uống thêm mấy ngụm nước, mới đem ánh mắt rời , vội qua.

      Tôn Mộng Như tập trung nhìn lát, lẩm bẩm: “Cartier à...”

      Nữ đồng nghiệp : “Đúng vậy, đều là hàng nhái Cartier.”

      Chị Lưu ngẩng đầu liếc qua. Chị ta và Tôn Mộng Như đều là tổ trưởng, thu nhập giống nhau. Nhưng tiền của chị Lưu đều tiêu vào tiền học thêm của con với tiền trại hè, Tôn Mộng Như lại độc thân, tự kiếm tự tiêu, sống rất thoải mái. Hai người có cùng thu nhập, nhưng lại sống cuộc sống hoàn toàn khác biệt.

      Bởi vậy, chị Lưu hiểu mấy thứ đắt tiền, Tôn Mộng Như cũng tính là tinh thông.

      Chị Lưu nhạy bén phát , ánh mắt Tôn Mộng Như là lạ.

      Tôn Mộng Như ngẩng đầu, mỉm cười với nữ đồng nghiệp kia: “Đúng là của sáng hơn.”

      Nữ đồng nghiệp vui vẻ, hảo tâm với Kỷ An Ninh: “Chút nữa chị gửi link trang web kia cho em, bọn họ làm giống lắm.”

      Kỷ An Ninh mỉm cười gật đầu.

      chạm mắt với Tôn Mộng Như, hai người đều rất bình tĩnh, trong ánh mắt đều hiểu ý đối phương.

      ngày hai người gặp nhau ở nhà vệ sinh, cùng rửa tay. Kỷ An Ninh cúi người, dây chuyền đính viên kim cương nhân tạo rủ xuống.

      Tôn Mộng Như liếc qua, nhịn được hỏi: “ có vẻ rất thích sợi dây chuyền này.”

      Kỷ An Ninh chạm vào nó rồi : “Sợ hù dọa mọi người cho nên . ra đây là từ tro cốt của trưởng bối qua đời tạo thành.”

      Tôn Mộng Như bừng tỉnh đại ngộ.

      ra là thế.

      Kỷ An Ninh vào công ty này là để rèn luyện học tập. định ở đây hai tháng rồi rời , sau đó tới từng công ty, bộ phận khác nhau để trải nghiệm.

      ngờ vừa qua tết Nguyên đán, giám đốc bộ phận gọi Kỷ An Ninh công tác cùng .

      Kỷ An Ninh có hơi kinh ngạc: “Em ạ?” luôn cảm thấy chuyện này tới phiên người mới như mình.

      “Ừ, phải bốn ngày.” Giám đốc Bành cười ôn hòa vô hại, “Người mới ít có cơ hội này lắm, em phải trân trọng đấy.”

      Trực giác Kỷ An Ninh thấy chỗ nào đúng, nhưng quá quan tâm.

      Quay về văn phòng, suy nghĩ, cho Tôn Mộng Như. ở đây tháng, cảm thấy trong mấy đồng nghiệp nữ, Tôn Mộng Như là người đáng tin nhất, giữa đấu đá chốn văn phòng vẫn có thể tự mình đứng thẳng, đối với người mới có nghiêm ngặt nhưng vẫn giữ hòa ái, nguyện ý đưa chỉ đạo nhất định lẫn hỗ trợ cho bọn họ.

      Tôn Mộng Như nghe xong liền nhíu mày, : “Sao lại gọi em ?”

      Kỷ An Ninh : “Em cũng biết.”

      Tôn Mộng Như ra ngoài lượn vòng, quay về liền kéo Kỷ An Ninh vào cầu thang, hỏi: “Trong văn phòng có lời đồn rằng em có quan hệ ở tổng bộ, là à?”

      Kỷ An Ninh kinh ngạc: “Sao lại hỏi cái này.”

      phủ nhận. Tôn Mộng Như hơi an tâm, với : “Nếu em có quan hệ dùng tới . Lần này công tác trừ em với Bành tổng, còn có Cung tổng công ty mình.”

      Bành tổng là giám đốc Bành, Cung tổng là phó tổng công ty.

      Kỷ An Ninh hỏi: “Bọn họ có vấn đề gì ạ?”

      Tôn Mộng Như : “Tên họ Cung kia phải người tốt, ta thích sử dụng quy tắc ngầm với phụ nữ.”

      Biểu cảm Kỷ An Ninh nghiêm túc: “ ạ?”

      Tôn Mộng Như gật đầu : “Trước kia, khi vẫn còn là giám đốc, muốn động tay với chị, lúc đó chị vẫn còn là người mới. Nhưng con người chị, em biết rồi đấy, tính tình chị tương đối lớn...”

      Tôn Mộng Như mặc dù là độc thân, nhưng năng lực mạnh, tính tình cũng cứng rắn.

      Kỷ An Ninh do dự chút hỏi: “Vậy chị...từng báo cáo chuyện này lên chưa?”

      có chứng cứ.” Tôn Mộng Như , “Chuyện như vậy rất khó . Mà khi đó chị còn là người mới, cho dù có chứng cứ, người ra khỏi công ty chắc chắn là chị. Chị muốn bị mất việc.”

      độc thân tới nơi khác xông xáo, cũng chẳng dễ dàng gì.

      Kỷ An Ninh im lặng.

      “Còn nữa,” Tôn Mộng Như thức tỉnh , “Em được điều từ bên tổng bộ tập đoàn đúng ? Họ Cung chưa chắc biết, nhưng Bành tổng là giám đốc bộ phận, có khả năng biết.”

      Kỷ An Ninh nhíu mày lại.

      Chính trị chốn văn phòng đúng là khiến người ta khó chịu.

      Kỷ An Ninh về nhà, chuyện này cho Văn Dụ.

      Văn Dụ nghiến răng cười: “Mẹ kiếp!”

      Kỷ An Ninh, thành viên mới tới của tổ theo giám đốc công tác, làm hai người mới khác vô cùng hâm mộ.

      Tôn Mộng Như mấy hôm nay vẫn luôn lo ngay ngáy. nàng tình huống mình biết cho bé này, bé vẫn cứ . Là bé này hoàn toàn chắc chắn mình có thể tự vệ? Hay là cam tâm tình nguyện đường tắt, chịu quy tắc ngầm?

      Cùng là phụ nữ, Tôn Mộng Như hi vọng là cái sau.

      nàng đương nhiên biết, tiểu Văn tổng của tập đoàn, cũng mang người tới cùng chỗ.

      Bốn ngày sau, Kỷ An Ninh bình an về lại văn phòng.

      Phó tổng Cung và giám đốc bộ phận họ Bành kia đều biến mất khỏi văn phòng.

      Tổng bộ chuyển tới phó tổng giám đốc, phó giám đốc bộ phận thăng lên là giám đốc, Tôn Mộng Như được chuyển lên thành phó giám đốc.

      Nhanh chóng thay đổi trận, tất cả liền kết thúc.

      Sau đó, thực tập sinh Kỷ An Ninh liền kết thúc công việc bên này, rời khỏi công ty.

      Quân Quân được bảy tháng, lần đầu tiên gọi xưng hô đầu tiên trong đời “Ông”. Lúc được tám tháng, mới gọi mẹ và bố.

      Mà đúng là hành động thực tế chứng minh, tình cảm được nuôi dưỡng lên, mà phải sinh ra. Cả nhà, Quân Quân thân với ông nội nhất.

      Ai bảo ông ở bên bé nhiều nhất, thế còn chịu nằm rạp mặt đất, chổng mông lên cùng bé bò chứ.

      Tới lúc tết xuân, Quân Quân nghe hiểu tiếng người, cũng có thể dùng mấy từ đơn giản để biểu đạt ý nghĩ của mình.

      Tiến vào giai đoạn thú con đáng , có thể làm người ta điên cuồng.

      Bé còn chưa tới tuổi, Văn Quốc An chọn trúng, thậm chí còn thu mua luôn nhà trẻ tư nhân, cũng bắt đầu khảo sát trường học, xem xét nên mua ở đâu tốt.

      Ông nhìn thấy trong tin tức có chuyện ngược đãi trẻ em ở mẫu giáo, tức run người. Khắc phục mạnh mẽ ngay nhân lực nhà trẻ mình mua, tiến hành huấn luyện cường độ cao, tăng tiền lương, đổi mới giám sát phần cứng, cam đoan nhà trẻ có góc chết.

      Lúc này ông mới thấy hài lòng, cam đoan với Văn Dụ và Kỷ An Ninh: “Đợi đến khi Quân Quân học mẫu giáo, đảm bảo con bé có chuyện gì. Này, hai đứa nhìn xem, hai trường này, cái nào tốt hơn? Ta hơi do dự giữa hai trường này? Hay là mua cả hai?”

      Hai vợ chồng trẻ đều nhịn được xoa xoa thái dương.

      Văn Quốc An nuông chiều Quân Quân quá mức, biểu của ông trực tiếp ảnh hưởng tới nuôi trẻ cầm tiền lương của Văn gia, này cũng nghiêm ngặt quản giáo Quân Quân quá mức, bị đánh chút, đạp chút cũng nhịn. Dù sao Văn gia trả lương cao, này cũng muốn ăn cơm.

      Kỷ An Ninh chú ý tới Quân Quân cầm đồ chơi đánh nuôi trẻ, cảm thấy cứ tiếp tục thế này là ổn.

      bàn chuyện này kĩ với Văn Dụ, hai vợ chồng đạt thành nhất trí, Văn Dụ lại chạy tìm Văn Quốc An chuyện.

      “Bố, bố có nhớ công ty dược Thịnh Đằng ?” Văn Dụ chọn chuyện này mở màn, “Con trai bọn họ học cùng trường với Kỷ An Ninh.”

      Văn Quốc An, suy nghĩ : “Hình như có nghe, mấy năm trước con trai họ chết do tai nạn xe cộ phải?” Có chút ấn tượng.

      Văn Dụ : “ phải tai nạn xe cộ, là con sắp xếp.”

      Văn Quốc An trải qua sóng to gió lớn, nghe vậy cũng chỉ kinh ngạc nhìn cái, hỏi: “Vì sao? Nó đắc tội với con ở chỗ nào?”

      Văn Dụ chuyện Triệu Thần làm với Hạ Mạn cho Văn Quốc An: “ còn muốn xuống tay với Kỷ An Ninh. Bố con có thể chịu được ?”

      Văn Quốc An “Hừ” tiếng, gật đầu: “Chết cũng chẳng oan.”

      Văn Dụ tam quan bất chính, cũng phải vô cớ, đều là gia truyền cả.

      Văn Quốc An hỏi: “Sao tự nhiên lại nhắc tới chuyện này?”

      Văn Dụ : “Trước đó con từng điều tra . Tên tiểu tử này, ra khi bé cũng như vậy, sau này được đưa tới thành phố Du, ở bên ông nội nên bị chiều hư. Hay cách thế hệ, cách thế hệ, chính là như vậy. Người già rất dễ dàng chiều con cháu, bố đúng ?”

      Văn Quốc An “Hừ” thêm tiếng, nhấc cao máy tính bảng, che mặt lại: “Sao mấy đứa hiểu lòng mấy người lớn tuổi được.”

      Văn Dụ kéo máy tính bảng xuống, : “Bố, bố mà như thế, dạy hư Quân Quân.”

      Văn Quốc An thừa nhận: “Quân Quân vẫn còn , sao lại dạy hư được.”

      Văn Dụ hiểu nổi, : “Khi con còn , ràng bố dạy con rất nghiêm khắc, sao giờ bố lại thành thế này rồi?” Đúng là thèm đạo lý.

      Văn Quốc An mắng: “Con hay nhỉ? Con so được với Quân Quân à? Tự mình soi gương , Quân Quân đáng hơn con gấp vạn lần!”

      Văn Dụ: “...”

      Bố thay đổi! Bố thay đổi rồi!

      ràng lúc bé, bố con là đứa bé đáng nhất đời!!!

      * Kim cương kỉ niệm làm từ tro cốt, cái rẻ nhất cũng gần 70 triệu, còn vòng tay Carier kia, mò được cái rẻ nhất cũng hơn 30 triệu, quả là con người giàu ngầm.

      **: cách thế hệ, là chỉ mối quan hệ giữa ông bà và cháu, ông bà thường thương cháu hơn con mình. tìm được từ Việt nào mô tả giống nên để nguyên.

    2. Trang Trang810

      Trang Trang810 Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      19
      “Ra rìa” là có nha Tiểu Dụ
      gió đông bắc thích bài này.

    3. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      bố thay đổi rồi! chuyện quan trọng phải nhấn mạnh thêm 1 lần :)))) ui cái vụ chiều con này là có thiệt nè, mình được làm dì nhận ra con nít dù ngoan ngoãn hiền lành cỡ nào mà tức lên k đúng ý nó, nó lại k biết , đánh; làm người lớn phải dạy liền ngay lúc đó, chứ k trời sinh vốn ngoan, mà thiếu uốn nắn là tong luôn.
      gió đông bắc, Hale205Tiểu mao thích bài này.

    4. Chalychanh

      Chalychanh Active Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      142
      Cháu hư tại ông mà hihi.

    5. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Bắt đầu câu chuyện đương lén lút trong văn phòng của hai vợ chồng nhà nọ.
      Chương 109: Sau khi cưới (5)

      Editor: tiểu mao

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      Dù lẩm bẩm nhưng Văn Quốc An vẫn chú ý chút đến phương pháp giáo dục của mình, bớt thoải mái chút.

      Cuối cùng Kỷ An Ninh và Văn Dụ cũng thoải mái thở hơi. Chỉ là thi thoảng ngang qua phòng vui chơi, nghe thấy lão đầu tử này xấu sau lưng Văn Dụ: “Bố xấu nhất đúng ? Bố cho ông nội thương Quân Quân quá nhiều. Hừ hừ, ông nội biết mà, nó ghen tỵ với Quân Quân nhà chúng ta.”

      Văn Dụ: “...”

      còn gì để ! = =

      Mà, hình như cũng có chút... No no no, tất cả đều là hươu vượn cả, sao có thể ghen tỵ với khuên nữ nhà mình!

      Văn Dụ thở phì phò chạy tới chỗ Kỷ An Ninh tìm an ủi, lẩm bẩm : “Chúng ta sinh thêm đứa nữa !”

      Chia chút ân sủng, đừng để lão đầu tử suốt ngày quấn quýt bên Quân Quân, bỏ mặc con trai.

      Kỷ An Ninh bực mình, cắn cái: “Sinh con ra vì cái này à?”

      Nhưng ra những người như bọn họ phần lớn sinh mỗi đứa. Huống chi Quân Quân sinh ra cứ như thỏi nam châm, kéo ba con người vốn có quan hệ máu mủ nối liền với nhau, hai người đều chuẩn bị sau này sinh thêm.

      Họ đều muốn trong ngôi nhà này, đầy ắp tiếng cười vui tươi và sức sống.

      Chỉ là giờ vẫn còn sớm, Quân Quân vẫn còn . Hai người thống nhất, quyết định chờ thêm hai năm rồi tính tiếp.

      Kỷ An Ninh dùng thời gian năm, ở trong mấy bộ phận khác nhau của công ty quan trọng, dạo vòng, cuối cùng dưới thiết tha chờ đợi của Văn Dụ, bước vào tổng bộ.

      Nhưng lại như Văn Dụ kỳ vọng, cùng dùng chung cái văn phòng bự kia, sau đó phủ lên nào là “giám đốc”, “chủ tịch danh dự” hình thức gì đó, vẫn muốn làm chút việc thực hơn.

      “Em vẫn nên tới phòng thị trường hơn.” thương lượng với Văn Dụ, “Đừng cho người ta biết em là vợ , như vậy em làm việc được, cũng thể giao tiếp bình thường.”

      cứ tưởng Văn Dụ vui, ngờ mặt mày Văn Dụ hớn hở: “Được được được!”

      Kỷ An Ninh: “...?”

      hiểu hưng phấn nỗi gì?

      Cứ thấy có chuyện gì tốt.

      Kỷ An Ninh khiêm tốn tiến vào phòng thị trường tổng bộ tập đoàn.

      Có lẽ là do trải qua chuyện của Trình Liên, từ Văn Quốc An đến Văn Dụ đối với việc nhà mình đều vô cùng khiêm tốn. Ngoại trừ việc bên cạnh có mấy thư ký riêng, trong công ty, người ta chỉ nghe sơ qua rằng tiểu Văn tổng kết hôn, cụ thể hơn .

      Cái này vừa đúng ý Kỷ An Ninh. cũng muốn bị mọi người chú ý.

      Kỷ An Ninh có bằng lái xe, mặc dù trong gara có đủ kiểu xe, vẫn mua cái xe Smart để làm. gọn, dừng đỗ thuận tiện, vừa rẻ vừa khiêm tốn.

      Tiểu Văn tổng chỉ thị thư ký xếp chỗ đậu xe của vợ mình gần chỗ mình. Nhưng trong gara, chỗ của tiểu Văn tổng, xung quanh đều là phó tổng, giám đốc đậu, chuyển ai cũng ổn.

      Phu nhân lại còn dặn dò, tùy tiện tìm chỗ nào phù hợp là được, cố gắng khiêm tốn.

      Thư ký bứt tóc cả ngày, cuối cùng trước khi phu nhân tới nhận chức cũng giải quyết được vấn đề này.

      gọi công ty quản lý tới cạnh chỗ đậu xe của tiểu Văn tổng, ngay chỗ góc tường, vẽ ra chỗ đậu. Vị trí này chỉ bằng nửa chỗ đậu xe bình thường, xe khác đậu được, chỉ có xe Smart mới được.

      Hoàn mỹ!

      Thế là ngày đầu tiên Kỷ An Ninh tới tổng bộ làm, sau khi dừng xe bước xuống, đóng cửa lại, liên nghe thấy tiếng đóng cửa “Rầm” cách mười mét. Quay sang nhìn, thấy tiểu Văn tổng sáng nay ra ngoài cùng , đứng cạnh xe mình mỉm cười nhìn .

      Luôn cảm thấy nụ cười kia chứa ý xấu, giống như lén lút chuẩn bị làm gì đó.

      Tiểu Văn tổng muốn chào hỏi tiểu kiều thê giấu mặt của mình, lại đúng lúc có người dừng xe, xuống chào hỏi .

      Quay qua, tiểu kiều thê nhân lúc này chạy thoát thân.

      Tiểu Văn tổng: “...” Móe!

      Tiểu Văn tổng tự có tính toán trong lòng, chỉ là Kỷ An Ninh vừa mới nhận chức, được quá chói mắt, nhịn nguyên tuần, chạy quấy phá .

      Cuối tuần đó, hai vợ chồng đầu giường chuyện, Văn Dụ hỏi: “ quen chưa? Cả tuần này em bận gì thế?”

      “Cũng tạm.” Kỷ An Ninh : “Giờ em chuẩn bị cho cuộc họp thường niên. Em phụ trách liên hệ với từng công ty chi nhánh của HR. Sau đó quá trình cụ thể cuộc họp thường niên, Ngô tổng tuần tới muốn bọn em cho ý tưởng, năm nay nhất định phải tạo mới mẻ.”

      “À... Cuối tuần,” tiểu Văn tổng mỉm cười, ánh mắt sáng rực, “ rất chờ mong đấy.”

      Kỷ An Ninh: “...” Bỗng có dự cảm xấu.

      Sáng thứ hai, Ngô tổng triệu tập người phòng thị trường, mở hội nghị bàn tròn để mọi người cùng động não. Mọi người thoải mái, các loại linh cảm tầng tầng lớp lớp.

      Đây là lần đầu tiên Kỷ An Ninh tham gia, cảm thấy vô cùng thú vị, tính tích cực được điều động, thế là cũng tích cực phát biểu, còn đưa ra hai ý tưởng.

      Những ý tưởng này đều được ghi chép lại, giao cho chỉnh sửa.

      Sau đó nhanh chóng chỉnh sửa xong, tới phòng làm việc giao cho Ngô tổng, rồi quay lại làm việc của mình.

      Mọi người bận rộn tới trưa, lúc này mới được thư giãn chút, ngồi thưởng trà uống cà phê.

      Nữ đồng nghiệp sát vách ngăn hỏi: “Em kết hôn rồi à?”

      Kỷ An Ninh giơ tay trái quơ quơ, cười : “Đúng ạ.”

      Vì để tránh những phiền tái cần thiết, Kỷ An Ninh ngay ngày đầu tiên làm đeo nhẫn cưới, trực tiếp cho mọi người thấy thân phận kết hôn của mình. Nhưng vẫn cứ như cũ, mấy đồng nghiệp chịu tin.

      Lần này thông minh hơn, căn bản nhắc tới việc mình từng sinh con.

      căn bản cũng chẳng ai tin.

      “Em kết hôn sớm đấy, hình như mới tốt nghiệp được năm đúng ? Là vừa tốt nghiệp liền kết hôn à?” Nữ đồng nghiệp đó hỏi.

      phải.” Kỷ An Ninh , “Năm hai là cưới, đủ hai mươi là cưới.”

      Nữ đồng nghiệp kia líu lưỡi: “Giỏi ! Chưa tốt nghiệp, mà hoàn thành chuyện trọng đại đời người.”

      Kỷ An Ninh hé miệng cười.

      Trước khi tốt nghiệp, ngay đến chuyện sinh con, cũng làm xong rồi.

      Điện thoại bàn bỗng vang lên, Kỷ An Ninh nhận, Ngô tổng : “Tiểu Kỷ, vào đây lát.”

      Kỷ An Ninh vội kết thúc cuộc chuyện, tới văn phòng của Ngô tổng.

      Ngô tổng đưa thứ lúc nãy vừa chỉnh sửa, chuyển lại cho , : “Thư ký Tạ bảo lên tầng cao nhất, Văn tổng muốn xem.”

      Thư ký Tạ điểm danh người mới là Kỷ An Ninh đưa lên, ngược lại Ngô tổng cũng thấy gì lạ. Vì biết, Kỷ An Ninh là do thư ký Tạ xếp vào. suy đoán Kỷ An Ninh có thể là họ hàng nào đó của thư ký Tạ.

      chỉ thấy kỳ quái ở chỗ tiểu Văn tổng tự nhiên lại muốn bọn họ nghĩ ý tưởng mới. Mấy loại chuyện này, bình thường tiểu Văn tổng quan tâm quá trình, chỉ cần kết quả.

      Có chút kỳ quái.

      Kỷ An Ninh mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, nhận lấy.

      Ngô tổng còn đặc biệt nhắc nhở : “Nhớ thang máy hành chính lên.”

      Tầng cao nhất chỉ có Văn Dụ và mấy người bậc tổng giám đốc trở nên mới được sử dụng thang mấy cá nhân, tầng quản lý sử dụng thang máy hành chính mới có thể lên. Nhân viên thang máy công cộng lên được.

      Kỷ An Ninh thang máy hành chính lên, cửa vừa mở liền đối diện với khu thư ký bên ngoài phòng làm việc Văn Dụ.

      Mấy thư ký nhìn thấy , đều định đứng dậy. Kỷ An Ninh ra hiệu tay với bọn họ, mọi người liền ngồi im nhúc nhích. Trước đó dặn rồi, phải khiêm tốn.

      “Văn tổng đợi ngài.” Trong mắt thư ký Tạ ý cười, , “Ngài cứ trực tiếp vào là được.”

      Thân tín của Văn Quốc An là thư ký Tôn phụ tá Văn Dụ hai năm, đợi đến khi có thể kiểm soát toàn bộ, liền chạy tới công ty chi nhánh làm tổng giám đốc. Giờ thư ký Tạ là thân tín của Văn Dụ, do tay thư ký Tôn dẫn dắt. Là người có tư cách tham gia vào sinh hoạt cá nhân của Văn Dụ.

      Kỷ An Ninh rất quen với .

      Cũng phải tới, năm đó Văn Quốc An cần nữ thư ký, tới chỗ Văn Dụ, thế mà lại thuần sắc thư ký nam, đúng là có phần thú vị.

      Trước kia cứ gặp nhau lẻ tẻ, chưa có cảm giác gì. Lúc này đây, mấy thư kỳ đều chỉnh tề ngồi trong khu thư ký, vô cùng ràng.

      Kỷ An Ninh đẩy cửa vào.

      Văn phòng Văn Dụ trước kia từng tới rồi. thang máy cá nhân, trực tiếp lên.

      Lúc trước là văn phòng Văn Quốc An, Văn Dụ nhập chủ, ghét bỏ cách trang trí cổ lỗ, tiến hành sửa chữa lần. Từng đưa tới đây xem qua, khoe khoang phong cách của mình.

      Chỉ là khi đó vừa trang trí xong, mặc dù đều là dùng vật liệu bảo vệ môi trường, nhưng người đặc biệt chú trọng tới vấn đề dưỡng sinh như Văn Quốc An cũng bắt Văn Dụ phải phơi mấy tháng mới được dùng. Dùng mấy máy lọc khí công suất cao để thanh lọc.

      Phong cách của Văn Dụ đúng là trẻ trung hơn Văn Quốc An, trang trí văn phòng tạo cảm giác tràn đầy năng lượng.

      Chỉ là văn phòng lại trống , ghế da sau bàn làm việc có người, cũng chẳng thấy bóng dáng Văn Dụ đâu.

      Kỷ An Ninh thấy hơi kỳ quái, về trước hai bước, giọng gọi: “Văn Dụ?”

      cánh tay từ phía sau vươn tới, bịt kín đôi mắt Kỷ An Ninh, tay khác ghim chặt vòng eo mỏng manh.

      “Cấm nhúc nhích, cướp đây!” Chất giọng quen thuộc vang lên, “Chỉ cướp sắc, cướp tiền!”

      Kỷ An Ninh bật cười, tách tay ra: “Nghịch cái gì thế, làm việc .”

      Văn Dụ càng ôm chặt eo , khẽ thổi hơi bên cổ: “Nghịch xuân.”

      “Giờ là mùa đông khắc nghiệt đấy!” Kỷ An Ninh tức giận , “Em đem tư liệu cho này, có nhìn hay ?”

      “Tài liệu có gì hay mà xem, để lão Ngô xem rồi tự xử lý là được.” Văn Dụ vô sỉ , “Thứ muốn nhìn là em.”

      Chọc ghẹo mấy lần, Văn Dụ mới cười hì hì buông tay, trở tay khóa trái cửa văn phòng.

      Kỷ An Ninh tìm được cái gì để nhìn. tới sau bàn làm việc của Văn Dụ, khen: “Tầng cao nhất này ngắm cảnh tuyệt .”

      “Đẹp em lên đây .” Văn Dụ bất mãn , “Văn phòng của em chuẩn bị xong từ lâu, thông gió cũng thông cả năm rồi.”

      “Giờ rất tốt mà.” Kỷ An Ninh quay người ôm eo , tựa vào lồng ngực, cười hì hì , “Em có năng lực mạnh, gánh nổi trách nhiệm quá lớn, nhận mấy chức vị suông kia cũng thú vị. bằng làm mấy việc , khá phong phú mà.”

      “Ừ, em vui vẻ là được.” Văn Dụ dụi dụi tóc , cúi đầu hít hà, khen ngợi: “Mùi dầu gội nhà mình thơm .”

      Kỷ An Ninh: “…”

      Hỏng bét! Đây là dấu hiệu động tình!

      Thân thể Kỷ An Ninh khẽ nhúc nhích, Văn Dụ ôm chặt eo , nhấc lên, bế để xuống đặt bàn làm việc.

      “Bên ngoài có người!” Kỷ An Ninh hạ giọng .

      “Em phải tin tưởng chất lượng trang trí này, cách siêu tốt, em cứ gọi thử !” Văn Dụ động thủ cởi quần áo Kỷ An Ninh.

      Kỷ An Ninh nắm tay , phản kháng: “Giờ giữa ban ngày!” (tự nhiên nhớ câu ban ngày thích hợp tuyên dâm)

      “Kỷ An Ninh.” Văn Dụ mở hai tay chống bên cạnh , gần sát , “Em biết chờ ngày này bao lâu rồi ?”

      Kỷ An Ninh suy ngẫm: “Khoảng ba năm?”

      “…” Văn Dụ, “Hừm!”

      Kỷ An Ninh cắn môi, sóng mắt liễm diễm: “Em biết lần đó nhất định phải dẫn em tới văn phòng, chắc chắn có ý tốt!”

      Ba năm trước, văn phòng được sửa sang xong cả rồi, Văn Dụ liền vội vã, nhịn nổi dỗ dành Kỷ An Ninh tới tham quan.

      Đêm hôm khuya khoắt, trong tòa nhà tổng bộ vắng bóng người, trống rỗng. Hai người lặng lẽ lên tầng cao nhất, ở trong văn phòng mới trống trải làm phát, kích thích cỡ nào!

      Mẹ nó, ai mà ngờ, bố lại gọi người lắp nhiều máy lọc khí ở văn phòng mới như vậy.

      Ngổn ngang đất là bảng mạch, dây điện, máy lọc khí đan xen để mặt sàn, mang theo khí thế của thất tinh bát quái trận, lượng gió tối đa, ù ù lọc khí.

      Tiểu Văn tổng lúc ấy nhìn thấy, liền biết hôm nay, mình ở trong văn phòng này cứng nổi rồi.

      Cái xe Smart đây, nhìn cưng dễ sợ.

      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :