1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bị Phú Nhị Đại Theo Đuổi - Tụ Trặc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Gặp rồi, chuyện trực tiếp rồi, mừng quá đí

    2. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Hehe. ăn thôi. Mà sao lại là KFC nhỉ?

    3. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Mới đọc đoạn cut bạn Ninh bật lại bà béo xe bus ở group cái là phải phi lao vào ngay :yoyo36: bà ngoại vs Ninh Ninh làm t nhớ Bưu ca vs bà nội trong “Sống dũng cảm uổng phí thanh xuân”, 2 bà cháu cũng sống nương tựa nhau, bà nội sau này cũng bị chứng mất trí tuổi già
      Miley, Lierose DuDulevuong thích bài này.

    4. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chương 7: Trò chuyện

      Editor: tiểu mao

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      Tiệm KFC ở bên kia đường cái, đối diện với cổng chính của trường học, vòng qua tiệm KFC, mặt sau chính là khu tập thể của người nhà giáo viên, nơi mà Kỷ An Ninh giờ ở.

      Có thể , mỗi ngày Kỷ An Ninh đều qua nơi đó.

      Tiệm KFC MacDonald bán thức ăn nhanh, đối với số gia đình có con thường ân cần dạy bảo con mình nên “ăn ít”, “ nên ăn”, “đó toàn là thực phẩm chiên dùng dầu bẩn”.

      Nhưng số gia đình khác có con , mỗi lần qua đều sờ túi tiền, nhịn xuống cảm giác muốn ăn mà nhắm mắt qua nơi “xa xỉ” này.

      Văn Dụ đương nhiên là kiểu phía trước.

      Trong trí nhớ của Kỷ An Ninh, mình cũng từng là kiểu người trước. Nhưng từ sau khi ba làm ăn thất bại, lừa bà ngoại bán nhà, sau đó đem toàn bộ tiền bạc tích lũy trong nhà , liền trở thành kiểu người sau.

      Văn Dụ có chút choáng váng.

      tiếp xúc với nhiều nàng xinh đẹp, thông thường đều : “ ăn đồ Nhật ?”, hoặc vênh mặt hất hàm sai khiến: “Ăn bò bít tết.” Đúng là có người nào ở trước mặt được mời lại chọn ăn KFC.

      há miệng thở dốc, lại nhắm mắt lại, mỉm cười : “Được.”

      Vì vậy, Văn Dụ mang theo Kỷ An Ninh xuất ở tiệm KFC đối diện trường học. Ăn cơm cũng chỉ là lời dẫn, mục tiêu cuối cùng của là Kỷ An Ninh. Đối với loại đồ ăn chiên dầu này, Văn Dụ muốn ăn lắm. định chờ Kỷ An Ninh ăn xong mở ra đề tài.

      Văn Dụ miễn cưỡng cắn miếng thịt gà, cảm thấy quá dầu mỡ liền bỏ xuống.

      Vừa ngước mắt lên, lại thấy Kỷ An Ninh nhanh chóng ăn xong cái cánh gà, liếm ngón tay. Đầu lưỡi phấn hồng, mềm mại, linh hoạt, ướt át.

      Đối với Kỷ An Ninh mà , cánh gà KFC đúng là siêu cấp thơm, ăn đến mức làm người ta còn thòm thèm. Đầu ngón tay chỉ dính dầu, còn có ít vụn đồ ăn, theo bản năng mà liếm liếm.

      Giương mắt, lại thấy Văn Dụ dùng chính ánh mắt sâu kín mà nhìn chằm chằm mình.
      Loại ánh mắt này của , Kỷ An Ninh rất quen thuộc, giống như mạch dung nham ngầm dưới vực sâu, hơi thở cực nóng trong bóng đêm ập vào trước mặt, đầy nóng bỏng.

      Lúc trước, vẫn luôn nhìn như vậy. Thường xuyên làm cảm thấy hoảng loạn, sợ hãi, muốn chạy trốn.

      Lúc trước khi nhìn như vậy, bỏ chạy. Nhưng bây giờ…

      nhìn cái gì?” Kỷ An Ninh hỏi.

      Văn Dụ hoàn toàn có bộ dạng chuyện xấu bị bắt gặp, ánh mắt hơi lóe, mỉm cười : “Nhìn em đấy.”

      Kỷ An Ninh ra biết trong đầu nhất định suy nghĩ mấy ý nghĩ sắc tình. Sau này đối với lì lợm la liếm, đối với có những ý tưởng đó cùng dục vọng hề che dấu.

      Kỷ An Ninh biết tiếp như thế nào, chỉ có thể để mặt vô cảm.

      Văn Dụ có cảm giác kỳ quái, Kỷ An Ninh dường như vừa rồi biết miên man suy nghĩ cái gì. thấy buồn cười, sao có thể chứ.

      nhìn hai tay của , cầm lấy tay, lấy khăn giấy lau dầu ở đầu ngón tay của : “Về sau đừng liếm ngón tay trước mặt người khác như vậy, trông khó coi.” Quá khiêu khích rồi, Văn Dụ nghĩ, cái này mẹ nó thể để cho người khác nhìn thấy. Kỷ An Ninh ngẩn ra.

      phê bình vừa rồi liếm ngón tay à? Hóa ra là hiểu nhầm ? vừa rồi kìm lòng được, nhưng đúng là liếm ngón tay phải hành vi nhã nhặn. cảm thấy có chút ngại ngùng.

      Sau đó mới phản ứng được, Văn Dụ thế mà cầm lấy tay .

      Dựa theo thời gian mà , bọn họ bây giờ vừa mới quen biết. Người này đúng là biết xấu hổ!

      Kỷ An Ninh phản ứng lại, liền đột ngột rút tay mình về.

      “Tôi tự mình làm.” được tự nhiên , cầm lấy khăn giấy, đầu cúi sát ngón tay.

      Phản xạ hình cung đủ lớn đấy. Văn Dụ mỉm cười, ép buộc .

      So với sau này, bá đạo, lý, lúc này vừa mới quen biết Kỷ An Ninh, đúng là xứng với danh nho nhã lễ độ, thậm chí là ôn tồn lễ độ.

      Nhưng Kỷ An Ninh biết gương mặt của .

      đánh em, nhưng đem lời ở chỗ này, Kỷ An Ninh.” chặn góc người trong trường học, nghiến răng nghiến lợi: “Chỉ cần ngày còn ở đây, em đừng mong ở cùng người khác.”

      Đối phương là người ở trường khác, là khách quen trong tiệm của Thư Thần, đuổi theo đến trong trường học, bị bắt gặp, liền đánh cho quyền.

      Nam sinh kia nhìn qua cường tráng, ai biết chịu nổi quyền của Văn Dụ.

      Kỷ An Ninh bị dọa sợ, về sau từ xa nhìn thấy liền bỏ chạy. chặn vài lần, đem chặn lại. hỏi chạy cái gì, nơm nớp lo sợ, mới biết được rằng sợ đánh .

      tuyệt đối đánh phụ nữ, lại thêm lần đưa ra đề xuất làm bạn của . Kỷ An Ninh tuy rằng sợ , tuy rằng thề tuyệt đối đánh phụ nữ nhưng vẫn như cũ từ chối .

      Văn Dụ thiếu chút nữa nổi điên, đem bức ở góc tường, câu phía . Sau này, đúng là trong trường học có nam sinh nào dám theo đuổi .

      chính là tên gia hỏa đáng sợ.

      Nhưng…

      Kỷ An Ninh ngước mắt lên. Nhìn Văn Dụ mỉm cười.

      Giữa mày và khóe miệng , đều là tự tin quen thuộc. Những bá đạo, cố chấp, ngoan tuyệt của , lúc này vẫn chưa lộ ra.

      Kỷ An Ninh biết gương mặt của , biết có nhiều thứ làm sợ hãi. Nhưng, cũng vì tính tình thô bạo như vậy, mới có thể sau khi chết, vì nợ máu trả bằng máu, cũng vì tính tình cố chấp như thế, mới có thể vì mà tự hủy hoại cả đời mình! phải sao?

      “Em đến từ thành phố Du phải ?” Văn Dụ mỉm cười mở ra đề tài trò chuyện: “ cũng được coi là có quê quán ở đó, lúc ấy tạm biệt ông cố mới chuyển đến tỉnh lị bên này…”

      là sinh viên năm ba, học ở lầu 3.”

      “Người dạy bọn em môn lý luận thị trường là giáo sư Lưu, cũng từng dạy bọn , đầu thầy ấy khá lớn nên bọn toàn gọi là Lưu đầu to.”

      Kỷ An Ninh trả lời đều rất ngắn gọn.

      “À”

      “Ừ”

      “Ừ”

      Thái độ của đối với ở đời trước từ lúc đầu rất lạnh nhạt. Kiếp trước bọn họ lần đầu tiên cùng nhau ăn cơm, đó là lúc ở nhà ăn, cháo miễn phí bị bẩn, gọi người múc cơm cho thêm lần nữa, sau đó đến gần cùng chuyện phiếm.

      là tiểu học muội năm nhất, là sư huynh năm ba. Thái độ của đối với lễ phép, khách khí còn mang chút tôn kính.

      giống như bây giờ, lông mày và lông mi cụp xuống, ánh mắt đều ở mặt bàn, tiếp xúc với tầm mắt .

      ra nghe cái gì, trái phải chỉ đơn giản tìm đề tài cùng con gần gũi hơn mà thôi.

      Trong đầu đều suy nghĩ, nên làm thế nào để thay đổi cuộc sống của .

      ngừng từ chối cũng vô dụng, kiếp trước luôn từ chối , đổi lại là quấn lấy ngừng. Sau đó, biến mất khỏi trường học, mới thở phào nhõm. Mấy tháng sau, bị ngã lầu.

      ra Kỷ An Ninh biết Văn Dụ báo thù cho là bao lâu sau khi chết. Linh hồn phiêu đãng, ý thức mơ hồ, rất nhiều lúc nhìn thấy cảnh tượng tựa như giấc mơ, từng cảnh từng cảnh, những thời gian đều nối liền. Tóm lại là khi rời trường học, chết, trở lại để báo thù cho .

      Cuộc đời của vì vậy mà bị hủy, ở tình huống biết gì, bị đối thủ nắm được nhược điểm mà tống vào ngục giam.

      viên đạn kết thúc sinh mệnh tuổi trẻ của .

      Kỷ An Ninh tại sống lại, bước lại vào bẫy rập của người kia, có thể đảm bảo mình chết. như vậy, Văn Dụ cần vì mà chịu án tử hình.

      Nhưng sau đó sao?

      bình an có việc gì tiếp tục học, trở về trường, sau nữa sao? Vẫn muốn tiếp tục như trước bên dây dưa, bên tìm cách né tránh sao?

      Kỷ An Ninh khỏi thở dài.

      Đột nhiên phát khí đúng, ngước mắt.

      Văn Dụ để khuỷu tay ở bàn, bàn tay nắm cằm, nghiền ngẫm mà nhìn . Thấy cuối cùng cũng ngước mắt, nhìn đồng hồ, : “Hai phút.” Kỷ An Ninh ngơ ngác.

      hai phút chuyện. Mà em…” Văn Dụ ôm ngực, nhướn mày: “Hai phút, em ‘ừ’ hai tiếng, ‘à’ tiếng, cuối cùng còn thở dài?”

      Lần đầu tiên gặp được cùng mặt đối mặt mà thất thần đến mức này, Văn Dụ đúng là mở rộng tầm mắt.

      Kỷ An Ninh cứng họng, hơi hơi cúi đầu, xin lỗi: “Thực xin lỗi…”

      “Nghĩ cái gì thế?” Văn Dụ rất rộng lượng so đo thất lễ của , “Than thở cái gì?” Kỷ An Ninh đương nhiên cho biết vì tương lai hai người họ mà buồn rầu. cho cái cớ rất thiểu năng trí tuệ: “ có, ăn quá no, có chút mệt rã rời.”

      Cho nên vừa rồi là ngáp cái đấy à?

      Văn Dụ biết sao Kỷ An Ninh lại coi như đứa ngốc dễ bị lừa thế?

      qua loa lấy lệ cũng quá ràng đấy.

      “Tôi ăn no rồi.” Kỷ An Ninh cũng xem thời gian, : “ bằng…”

      Có nghĩa là muốn dứng dậy.

      Ngón tay thon dài đùa nghịch di động mỏng như nghịch lá bài, nơi tay cầm quay vòng, Văn Dụ chặn đứng lời Kỷ An Ninh: “Hôm qua tan học thấy em, em về nhà mà làm gì thế?”

      Lời này đối với người mới quen mà có chút vô lễ.

      Nhưng vừa rồi Văn Dụ muốn tuần tự mà tiến, Kỷ An Ninh lại hoa lệ mặc vào cõi thần tiên, liền dứt khoát nhảy qua những thứ hư đầu hại não đó, trực tiếp thiết lập chủ đề.

      Kiếp trước sớm quen với tính bá đạo của , Kỷ An Ninh cảm thấy có gì khác thường, có lệ: “ làm thêm. Thời gian còn sớm, quay về trường học .”

      Mông của Văn Dụ nhúc nhích: “Làm thêm ở đâu?”

      Kỷ An Ninh biết, nếu , cũng nhanh chóng tra được, sau đó thường xuyên đến thăm cửa hàng của Thư Thần, thường xuyên đe dọa Thư Thần làm chàng sợ tới mức hai đùi run rẩy.

      “Đường Quang Minh”. : “Có quán cà phê chủ đề manga amine.”

      trả lời khá vui vẻ, tâm tình Văn Dụ cuối cùng cũng tốt lên. Học muội này cũng lơ quá mức đấy, giống như đối với còn hấp dẫn bằng cánh gà chiên đầy dầu mỡ kia.

      “Này, quay đầu sang nhìn xem.” Văn Dụ đem điện thoại lật lại rồi đưa tới, cho Kỷ An Ninh nhìn màn hình “Biết người này ?”

      Kỷ An Ninh tập trung mắt nhìn lại.

      màn hình di động ảnh chụp, là gương mặt bầm tím, cả mũi miệng đều chảy máu, có thể nhìn ra nam nhân bị mất vài cái răng. Nam nhân này nước mắt nước mũi tèm lem, từ biểu cảm mặt có thể thấy rất sợ hãi.

      Kỷ An Ninh liếc mắt cái liền nhận ra, đây chính là người hôm qua giở trò sàm sỡ xe buýt.

      Văn Dụ nhìn thấy biểu cảm của Kỷ An Ninh, từ cho có lệ đến…ngưng trọng? Biến hóa này thú vị đấy. “Hôm qua thấy em đuổi theo khi xuống xe.” : “Vừa đúng lúc xe ở phía sau, xuống xe hỏi chút sao lại thế này, sau đó đuổi theo dạy bảo chút. cảnh cáo , sau này có gặp lại cũng đừng sợ, gọi điện thoại cho là được.”

      xong mới nhớ tới, Kỷ An Ninh vốn cũng thấy sợ. lấy bút đâm nát mu bàn tay của tên kia, nhìn miệng vết thương, thấy xuống tay rất tàn nhẫn.

      Ánh mắt Văn Dụ nhịn được dừng người Kỷ An Ninh. Mỏng manh đến mức gió thổi là bay, ngờ tính tình cũng rất cay.

      Sắc mặt Kỷ An Ninh đột nhiện chuyển sang trắng bệch. Văn Dụ…Văn Dụ là người như thế nào? nhớ tới lạnh lùng hung ác đem kẻ thù đẩy từ mái nhà. tự hủy hoại cuộc đời của chính bản thân mình.

      Đáy lòng Kỷ An Ninh dâng lên tức giận. “ dựa vào cái gì mà đánh người?” nghiến răng, Văn Dụ nhướng mày. “ thể báo cảnh sát à? Tại sao phải dùng phương pháp bạo lực để giải quyết vấn đề?”

      Kỷ An Ninh thể khống chế tức giận trong lòng, trong đôi mắt đen nhánh của như có ngọn lửa cháy.

      Nhìn qua thân thể mảnh khảnh, gầy gò nhưng lại rất mạnh mẽ, có thể bùng nổ bất cứ khi nào.
      Last edited: 24/3/20
      rabbitphan, AikoNguyen, tieunai69199356 others thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Bạn Ninh nổi nóng vs Dụ chắc sợ đánh người ta rồi bị ảnh hưởng đó mà

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :