1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bị Phú Nhị Đại Theo Đuổi - Tụ Trặc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chương 96: Giấc mộng hoàn chỉnh

      Editor: tiểu mao

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      Mặc dù trong phòng mở máy điều hòa, nhiệt độ ổn định, đảm bảo độ ẩm, nhưng mùa hè vẫn khiến người ta thấy nóng bức trong người.

      Kỷ An Ninh ngồi trong thư phòng của phòng ngủ viết bài tập, đứng dậy tới phòng bếp cầm chai nước uống, nhìn cái, lại thuận tay cầm thêm chai bia, mang tới thư phòng lớn cho Văn Dụ.

      Nhà này có hai thư phòng.

      Thư phòng lớn mới là thư phòng chính thức, có bàn đọc sách lớn thêm giá sách bự, để đầy các loại sách khác nhau.

      Thư phòng nằm trong khu vực phòng ngủ, cách phòng ngủ cánh cửa, thiết kế tương đối đơn giản, giống như để cho chủ dùng khi rảnh rỗi.

      Phỏng chừng lúc trước trang trí là tính sắp xếp như vậy. Nhưng con người trời sinh lười biếng, có gần cần gì xa. cơ bản từ lúc Kỷ An Ninh chuyển đến nhìn thấy, Văn Dụ chủ yếu sử dụng thư phòng này.

      Số lần dùng thư phòng chính kia chỉ đếm đầu ngón tay.

      Hôm nay biết bị gì, lại chạy tới thư phòng lớn làm.

      Cửa khép, Kỷ An Ninh gõ cửa cái, thò đầu vào hỏi: “Có thể vào ?”

      Tóc đen nhánh rũ xuống, con mắt mở to, như chú hamster kiếm ăn.

      Văn Dụ cười, khép lại văn kiện trong tay, : “Vào .”

      Kỷ An Ninh cắn ống hút, vào đưa bia cho .

      “Tự nhiên tri kỷ thế!” Văn Dụ nhận bia, thuận thế ôm eo , “Hôn cái, hôn cái!”

      Văn Dụ tuổi trẻ thể tráng, tinh lực hơn người, nhu cầu sinh lý tràn đầy. Nếu như hứng lên, phòng ăn phòng tắm đều là chiến trường. Gia hỏa này lại rất am hiểu trêu chọc, Kỷ An Ninh luôn bị chìm vào.

      Rất nhiều chuyện chưa bao giờ nghĩ tới, đều bị mang nếm qua.

      Kỷ An Ninh cũng muốn ở bàn sách thô sáp cứng người này đại chiến trận, hôn cái liền nhạy bén tránh ra : “Bài tập của em còn chưa viết xong, làm việc của !”

      Văn Dụ cười nhìn chạy trốn, còn biết giữ cửa cho nữa đấy.

      Vừa đóng cửa, nụ cười Văn Dụ phai nhạt . nhìn qua hai tập văn kiện trước mặt, ngẩn người.

      Văn kiện bên trong là kết quả lão Hình điều tra được. cái là Kỷ An Ninh, cái là Triệu Thần.

      Văn Dụ mở ra, xem kĩ lại lần nữa.

      Nhưng tựa như lúc lão Hình phân tích, hai người nhìn thế nào cũng có khả năng gặp nhau.

      Văn Dụ nhịn được cắn ngón tay.

      Dựa theo phân tích của bác sĩ tâm lý, mộng là do thực ảnh hưởng.

      Kỷ An Ninh từng với rằng trước kia bị người ta quấy rầy, gặp phải người xấu, cùng với thông tin e ngại Triệu Thần.

      Nhưng tin tức này tiến vào đầu , vặn vẹo biến hình, thế là lần đầu tiên mơ thấy mộng Triệu Thần quấy rầy Kỷ An Ninh ở Hoa đại, lại thêm giấc về cảnh Triệu Thần có ý đồ sử dụng vũ lực với Kỷ An Ninh, Kỷ An Ninh kịch liệt chống cự.

      Là như vậy... À?

      lý luận hẳn là như vậy. Là do Văn Dụ đem thông tin từ thực, vặn vẹo biến hình thành giấc mộng. Nhưng giấc mộng này với cảnh ở thực giống nhau.

      Văn Dụ tin phục những gì bác sĩ , bởi vì nghe vô cùng khoa học.

      Nhưng biết do đâu, vẫn canh cánh trong lòng với mấy giấc mộng này.

      Khi ở trong mơ tránh thoát khỏi góc nhìn thứ nhất, lúc quay người thấy được toàn cảnh giấc mộng, trái tim co rút cực kỳ khó chịu.

      Kỷ An Ninh, chật vật như thế.

      Dùng hết sức lực để giãy dụa như thế.

      dường như hiểu nếu mình chạy thoát được, chờ đợi là vận mệnh gì.

      Văn Dụ hiểu, ràng ở trong thực, để Kỷ An Ninh chịu chút khổ cũng nỡ. Vì sao trong mơ lại cấu tạo nên cục diện nguy hiểm, gian nan như vậy?

      Bác sĩ , mỗi lần đều tỉnh lại vào tiết điểm này, là bởi vì giấc mộng do chính kiến tạo ra, cho nên tiềm thức biết bước phát triển kế tiếp, vì để tránh cho mình bị tổn thương, luôn để cho mình tỉnh lại để chạy trốn.

      Văn Dụ cảm thấy, bác sĩ rất có lý.

      Căn cứ vào hoàn cảnh trong mộng, dưới tình huống có ai giúp đỡ, Kỷ An Ninh gần như có khả năng dựa vào bản thân để thoát khỏi ma trảo của Triệu Thần.

      Như vậy nếu giấc mộng này tiếp tực tiếp diễn... Văn Dụ giờ ở trạng thái thanh tỉnh, cũng có cách nào tưởng tượng trong mộng xảy ra chuyện gì.

      Mỗi lần đều để bản thân tỉnh lại, đúng là có dấu hiệu trốn tránh.

      Bác sĩ cho biết, căn cứ theo miêu tả của , giấc mộng này hiển nhiên còn chưa thực kết thúc. Trong đại não vô cùng có khả năng dựng lên câu chuyện hoàn chỉnh thậm chí bị che kín trong não, giống như bộ phim.

      Bác sĩ hi vọng lần sau, có thể thử vượt qua tiết điểm này, tiếp tục giấc mộng.

      Văn Dụ vậy mà lại do dự.

      Nhưng bác sĩ cũng thúc giục , ngược lại cho biết, có thời gian tuần để suy nghĩ kỹ. Đương nhiên, nếu như căn bệnh lặp lặp lại giấc mơ của có thể tự lành, cũng có thể cần trị liệu tiếp.

      Văn Dụ nhìn chằm chằm hai tập tài liệu trước mắt, nhìn chằm chằm lâu, mới kéo ra ngăn kéo, nhét chúng vào, đóng lại cũng khóa luôn ngăn kéo.

      đứng dậy tới tiểu thư phòng.

      Kỷ An Ninh vừa lúc viết xong bài tập, đứng gần mặt bàn thu thập sách vở, nghe thấy tiếng động liền quay đầu liếc mắt nhìn , : “ làm xong rồi à?”

      Văn Dụ “Ừ” tiếng, qua ôm từ sau lưng, hôn lên cái cổ thon dài, hỏi: “Bài tập viết xong chưa?”

      Kỷ An Ninh mới câu “Viết xong rồi.” Tay Văn Dụ liền trượt đến eo , hai tay khép lại, xoa nắn phen.

      Kỷ An Ninh lập tức biết muốn làm gì.

      Có lòng muốn kháng cự, lại bị Văn Dụ trêu chọc như thế, cuối cùng vẫn thoát được bàn đọc sách thô ráp.

      Lúc xuống được, ven bàn đọc sách bị mồ hôi vẽ ra hình dạng mật đào.

      Kỷ An Ninh che mắt.

      Văn Dụ muốn thử dưới tình huống có bác sĩ, tự mình đột phá được tiết điểm kia.

      Nhưng cứ khi ôm Kỷ An Ninh chìm vào giấc ngủ, hết lần này tới lần khác đều ngủ rất yên ổn, đêm mộng.

      Đến hôm trước ngày hẹn, Văn Dụ lại gặp bác sĩ. Trải qua cân nhắc, đem tính huống này cho bác sĩ.

      “Ôm ấy liền ngủ rất yên ổn, mơ thấy gì.” .

      Bác sĩ gật đầu : “Lo nghĩ của cậu vốn do ấy mà sinh ra, tình cảm giữa hai người hài hòa, ổn định, hiển nhiên là giúp giảm bớt lo âu trong tiềm thức.”

      Lời bác sĩ vẫn luôn rất khoa học, rất có sức thuyết phục.

      tại Văn Dụ cũng coi như thành lập đủ cảm giác tín nhiệm với . tin tưởng này đặc biệt quan trọng giữa bác sĩ và bệnh nhân, đặc biệt là với bác sĩ tâm lý và bệnh nhân.

      Cuối cùng Văn Dụ quyết định, muốn dưới trợ giúp của bác sĩ thử chút.

      “Tôi muốn nhìn xem nếu có thể tỉnh, liệu có thể tiếp tục giấc mộng này.” .

      Lần này vào mộng lại càng dễ.

      Từ lúc bắt đầu nhìn thấy cầu thang, Văn Dụ liên nhập mộng. ngẩng đầu cái, liền thấy Kỷ An Ninh chân trần, liều mạng chạy lên .

      Bộ dạng làm đành lòng nhìn. Có chút do dự, ngay lúc biến mất ở khúc quanh cầu thang, theo sát là mấy người đàn ông đuổi theo.

      ta ở phía !” Bọn họ kêu.

      Bọn họ xuyên qua thân thể Văn Dụ, đuổi theo Kỷ An Ninh.

      Văn Dụ nắm chặt tay, theo.

      Đám đàn ông lúc lên sân thượng, phát chỉ có cái cửa ra vào, liền vội mà tìm , bọn họ gọi điện cho Triệu Thần, chờ Triệu Thần lên.

      Văn Dụ lại biết Kỷ An Ninh trốn ở đâu. xuyên qua thân thể bọn họ, về hướng đó.

      theo con đường của Triệu Thần, lúc tới nơi đó, tự nhiên mà làm như Triệu Thần, quay đầu nhìn lại, đối mặt với đôi mắt Kỷ An Ninh.

      Như con thú bị nhốt, hơi đỏ nhưng từ bỏ.

      cắn môi chặt, ngưng thở, nắm chặt mũi khoan đến nỗi ngón tay trắng bệch.

      luyện qua cận chiến hay kickboxing, nhưng cả người đều căng thẳng, vận sức chờ phát động, hoàn toàn là do bản năng sinh tồn thúc đẩy.

      An Ninh của !

      Khi Văn Dụ lắc đầu, chợt thấy sắc mặt Kỷ An Ninh đột nhiên thay đổi, cái mũi khoan thép kia bỗng nhiên ném về phía .

      Từ luyện kickboxing, Văn Dụ phản ứng cực nhanh, lùi về sau bước, lộ ra thân thể Triệu Thần. Triệu Thần tới đây, đứng ngay chỗ Văn Dụ đứng, thân thể hai người chồng lên nhau. Mũi khoan thép kia phảng phất như vung mạnh vào mặt Văn Dụ.

      Văn Dụ lùi hẳn bước rồi đứng vững, nhìn thế giới này dừng lại. Người bất động, máu ngừng bay.

      Văn Dụ biết, đây chính là điểm mấu chốt.

      Mục đích nhập mộng lần này của là vì để tiếp tục giấc mộng này. Nhưng Văn Dụ lúc này, lòng bàn tay ẩm ướt, tim đập rộn lên, trán đều là mồ hôi lạnh.

      ràng cảm giác được, nếu như tiếp tục, nhất định xảy ra chuyện mà muốn thấy.

      chuẩn bị đầy đủ tư tưởng mới nhập mộng, ngờ vẫn kháng cự như vậy, trách được đều tỉnh lại vào lúc này.

      Nhưng giọng bác sĩ vẫn vang lên bên tai , : “Nếu muốn biết rốt cuộc tiềm thức muốn cho cậu cái gì, chỉ có thể tìm kiếm trong mơ.”

      Lòng bàn tay Văn Dụ vẫn luôn đổ mồ hôi, nắm chặt tay, nhắm mắt lại, hít sâu cái.

      Sau đó, đột ngột mở mắt

      Tất cả đều động!

      Đồng thời cảnh tượng vốn luôn yên lặng, lúc này như được bấm nút lượng, đột nhiên lên thanh như bình thường.

      Văn Dụ lập tức nghe được thanh xe cộ đường, nghe được chỗ nào đó dưới lầu phát nhạc. Tiếng kêu vang nhất bên tai là tiếng Triệu Thần kêu gào thảm thiết.

      gào thảm rồi ngã về phía sau.

      Kỷ An Ninh nhảy qua , bỗng nhiên xuyên qua thân thể Văn Dụ. Văn Dụ quay người, nhìn Kỷ An Ninh định phóng về phía cầu thang, lại bị người của Triệu Thần ấn mặt đất.

      Người con của mang ý đồ phản kháng, trời sinh quật cường, sao có thể dễ dàng từ bỏ. thấy cầm nửa cục gạch mặt đất, trở tay liền đập vào mặt tên bảo vệ.

      Giống tính !

      Cuối cùng, dưới vây bắt của đám đàn ông, hết đường trốn chạy, phải nhảy lên lan can công trình kiến trúc.

      “Đừng tới đây! Các người đừng tới đây!” khàn giọng kêu.

      Trong tay chỉ có nửa cục gạch, phía sau là ba mươi mấy tầng lầu trời cao.

      Trước mặt đám đàn ông đầy ác ý.

      phải làm sao?

      có thể làm sao?

      Trái tim Văn Dụ như bị bóp nghẹt.

      Nhưng biết đây là mộng, những người này đều là hư ảo, bọn họ có thể xuyên qua thân thể của . Trong giấc mộng này, căn bản có cách nào giúp Kỷ An Ninh.

      Thế là Văn Dụ trơ mắt nhìn mấy tên đàn ông tới gần, Kỷ An Ninh hoảng sợ vội lùi về sau bước.

      Văn Dụ vẫn đưa tay ra.

      Nhưng đôi tay đối với Kỷ An Ninh mà , chỉ là ảo ảnh.

      Hoặc Kỷ An Ninh đối với Văn Dụ mà , chỉ là hư ảnh.

      cái gì cũng ngăn được. Kỷ An Ninh đạp bước vào trung, hướng về sau rơi xuống.

      Văn Dụ chút nghĩ ngợi, nhảy ra ngoài theo, đưa tay về phía .

      Sau đó, tỉnh.

      Bác sĩ vẫn ngồi bên giường, thỉnh thoảng đưa mắt quan sát người bệnh chút. Nếu như tới thời gian, người bệnh vẫn chưa tỉnh, rung chuông, đưa người bệnh ra khỏi thôi miên.

      ngẩng đầu nhìn Văn Dụ chút, nhìn dưới mí mắt , tròng mắt chuyển động rất nhanh, đây là biểu do vỏ não vận động kịch liệt.

      nhìn thoáng qua máy bấm giờ, thời gian người bệnh nhập mộng lần này, vượt qua thời gian lần trước bị đánh thức lẫn lần tự động tỉnh lại trước đó.

      thấy có vẻ muốn tỉnh lại, liền cúi đầu tiếp tục ghi chép vào sổ.

      Mới viết được hai bút, người bệnh giường bỗng ngồi bật dậy.

      Bác sĩ hơi kinh ngạc ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt.

      Đen như mực, đỏ rực như máu.

      Như muốn giết người.

      P/s: nhận xét xem Văn Dụ rốt cuộc có phải trọng sinh hay ?

    2. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Có thể phải trọng sinh, chỉ là có chút trí nhớ kiếp trước
      Many thanks editor

    3. bellchuong

      bellchuong Active Member

      Bài viết:
      119
      Được thích:
      98
      Có trọng sinh nhưng k nhớ dc ký ức kiếp trc ( chắc thế nhỉ)

    4. Chalychanh

      Chalychanh Active Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      142
      Giống mấy nam9 ở truyện khác, ko trọng sinh nhưng vẫn có thể " thấy được" kiếp trước. Chắc vậy hehe.
      Trần Ngọc Hoa thích bài này.

    5. Trần Ngọc Hoa

      Trần Ngọc Hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      201
      Được thích:
      1,686
      @Chalychanh giống nam chính trong khom lưng nhỉ. Ngụy Thiệu cũng trọng sinh cơ mà đến gần cuối truyên cũng nằm mơ giống hệt thế này!!!!
      rabbitphan, ChalychanhHòa Yên Linh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :