1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bị Phú Nhị Đại Theo Đuổi - Tụ Trặc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Bạn Thư Thần cute quá

    2. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Thư Thần được định sẵn là nam phụ đáng rồi. Thanks editor nhiều

    3. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chương 6: từng trải qua

      Editor: tiểu mao

      Nguồn: Cung Quảng Hằng

      So với lúc vừa vào làm việc, hôm nay khách nam ràng tăng hơn nhiều. Kiếp trước trải qua tình huống này dưới lần, Kỷ An Ninh cũng bình tĩnh hơn.

      Thư Thần chọn vị trí của cửa tiệm rất khá, xung quanh có vài trường đại học, cách nhau xa. tới nơi này làm việc được khoảng thời gian nhanh chóng có danh hiệu “Nữ thần của trạch nam”, các nhóm trạch nam của các trường đại học xung quanh thường xuyên kéo đến cửa tiệm.

      Cho nên sau đó Thư Thần tăng gấp đôi tiền lương cho .

      Con gà đẻ trứng vàng mà.

      Thư Thần đương nhiên cũng phát , thậm chí còn nghe được bàn toàn nam giọng nghị luận Kỷ An Ninh.

      “Chính là ấy, chính là ấy, tôi lừa các cậu mà.”

      “Wow, hôm nay tới đây cũng đáng giá.”

      “Tôi tuyên bố, về sau nơi này chính là nhà của tôi.”

      8 giờ rưỡi, Kỷ An Ninh tan làm, Thư Thần còn cố ý với : “Vất vả rồi.”

      Lại dặn dò : “ đường nhớ cẩn thận.”

      Kỷ An Ninh ra cửa, lại quay về.

      “Ông chủ.” : “Tôi muốn tìm công việc gia sư, phải muốn giúp tôi giới thiệu chút sao.”

      thiếu chút nữa quên, tại mới là tháng chín, mang theo bà ngoại từ thị trấn bên cạnh vào thành phố A học đại học, học cao trung có cách nào kiếm tiền. Nên vội vàng tìm việc khắp nơi.

      Thư Thần là người địa phương, bảy lớn tám dì cả, bạn bè thân thích nhiều. ta sau đó lại giúp tìm những công việc linh tinh, so với tự tìm mạng đáng tin cậy hơn.

      Ít nhất có người xấu.

      nhớ tới cái này, liền đợi tới tháng chín mới nhắc lại, tại trực tiếp tới nhờ Thư Thần giúp đỡ.

      Thư Thần chút cũng ngại, Kỷ An Ninh mới đến đây ba ngày, liền biểu thân thiết với , ngược lại làm ở trong lòng mừng thầm.

      ta lập tức vọng xuống:” Được, tôi gọi điện cho cha mẹ tôi, hỏi giúp chút.”

      Kỷ An Ninh cảm ơn ta, lên xe buýt về nhà.

      Về đến nhà mở cửa phòng ra, trong phòng bật đèn, TV mở khiến trong phòng sáng mảnh, có vẻ ồn ào.

      Bà ngoại được minh mẫn, lúc còn học, chỉ có thể mỗi ngày đều khoá bà ở trong phòng. May mắn trường học cho hai người cái phòng này để ở, trong phòng có sẵn ít đồ gia dụng cũ, còn có cái TV. Tuy rằng cũ, nhưng còn có thể dùng được. Xem TV trở thành thú vui duy nhất của bà.

      “Bà ngoại, bật đèn.” Kỷ An Ninh đóng cửa kĩ càng rồi tới trước bật đèn, “ bật đèn mà xem TV ảnh hưởng tốt đến mắt.”

      Bà ngoại “ờ ờ” hai tiếng, :”Đèn sáng.”

      Kỷ An Ninh ở tiệm cà phê làm cả đêm, rất mệt. Nghe vậy, trong lòng càng đau xót, qua kéo tay bà ngoại:” khí bên ngoài rất tốt, chúng ta dạo chút nhé.”

      Bà ngoại bị khoá trong phòng cả ngày, cũng nên ra ngoài hít thở khí.

      Khu tập thể tuy lâu đời, nhưng sau khi được tu sửa, có thêm thang máy. Kỷ An Ninh mặc thêm cho bà chiếc áo mỏng, nắm tay bà thang máy xuống lầu. Từ cửa thang máy đến bên ngoài còn cái cầu thang, cõng bà xuống.

      chân của bà còn linh hoạt, lúc bình thường có gì, nhưng cầu thang có chút khó khăn. Khi vừa nhập học, diễn đàn có topic, tiêu đề là ‘Cõng bà học’, là bởi vì như vậy mà xuất .

      Bởi vì Kỷ An Ninh ngày đầu tới trường, cõng bà ngoại, đem bà cõng tới văn phòng hiệu trưởng. làm hiệu trưởng kinh ngạc.

      Cuối mùa thu trời mát mẻ, tới buổi tối còn nóng như ban ngày, mà còn có chút lạnh, làm cả người cảm thấy thoả mái. Trong công viên, đều là những người hàng xóm dạo. Kỷ An Ninh mặc áo thun tay ngắn, bà ngoại ăn mặc tương đối kín, hai người tay chậm rãi dạo trong công viên. Bình thường, Kỷ An Ninh luôn chào hỏi những người khác.

      “Thầy Vương.”

      “Thầy Tôn.”

      Dù sao đều là giáo viên ở trường.

      Kỷ An Ninh luôn đặc biệt cố ý cùng các hàng xóm tạo quan hệ tốt, vì đời trước sau khi chết bà ngoại thiếu chút nữa chết đói, đối với mỗi người hàng xóm đều càng thêm quý trọng.

      Lúc có ở đây, biết khi nào liền phải nhờ hàng xóm cứu bà ngoại mạng.

      Đêm sao trời mùa thu rất trong, màu xanh đen như mực, có thể thấy những ngôi sao phía xa xa.Kỷ An Ninh nắm tay bà, chậm rãi. thấp giọng, nhàng hỏi bà có ăn cơm , cơm buổi chiều có nguội quá , WC có đúng bồn cầu .

      Mấy ngày sinh hoạt gần đây, bà nhiều lắm cũng chỉ có thể trả lời nửa mà thôi. Nếu hỏi quá nhiều, bà trở nên mơ màng.

      Kỷ An Ninh giúp bà buộc tóc lại, dịu dàng với bà:” Hôm nay, con cùng ông chủ thương lượng qua, sau khi tan học con về nhà trước, hâm nóng cơm cho bà rồi qua quán sau.”

      Kiếp trước mình nuôi hai miệng ăn, còn bà ngoại người có vài loại bệnh mãn tính cần phải có tiền để mua thuốc men. có thời gian đều dùng để bôn ba kiếm tiền. Nấu cơm cho bà đều cho vào trong hộp cơm rồi để vào chỗ giữ ấm.

      Giữa trưa còn tạm được, tới buổi tối hộp cơm cũng còn nóng nữa.

      Kỷ An Ninh đều biết, nhưng ở đời trước, vì lo kiếm tiền nuôi sống hai người nên cũng phớt lờ . Nhưng sau khi chết, hồn bay lơ lửng, muốn tới ôm bà ngoại cái cũng thể làm được, mới hối hận.

      Sau khi sống lại, đối với bà ngoại liền quan tâm hơn chút, dù có vất vả cũng sao.

      Hai ngày nay thử qua, hôm nay lại cùng Thư Thần trao đổi chút, sau này tới quán muộn hơn so với trước nửa tiếng. Nửa tiếng này chạy về nhà, hâm nóng cơm lại cho bà ngoại rồi lại chạy tới quán.

      Bà ngoại cười tủm tỉm : “Đừng phí công, chờ con về rồi cùng ăn cũng được mà.”

      Người già đều như vậy, mình chút tin tức, họ chỉ có thể tiếp thu được nửa, sau đó ở trong đầu tự ‘tổng hợp’ rồi trả lời lại cho mình.

      Kỷ An Ninh biết, đây là bà ngoại nghĩ vẫn còn như lúc trước, tan học về nhà rồi cùng bà ăn cơm.

      cũng muốn lại cho bà, chỉ dịu dàng nắm tay bà chậm rãi.

      Ngẩng đầu nhìn về bầu trời đầy sao, Kỷ An Ninh cúi đầu nhìn dưới đất, lùi lại phía sau.

      “Bà ngoại…” thấp giọng :” Lòng con rất loạn.”

      “Có người, con biết nên làm gì với họ bây giờ.”

      “Con trước kia rất chán ghét ta, nhưng tại còn chán ghét nữa.”

      “Nhưng con còn sợ ta.”

      sợ, sợ.” Bà vỗ tay : “Có bà ngoại ở đây, Ninh Ninh cần sợ.”

      Kỷ An Ninh bất đắc dĩ cười cười, “Vâng” tiếng, ôm bà ngoại, đầu dựa vai bà.

      nên làm gì với Văn Dụ bây giờ?

      Văn Dụ cái người này, người này….

      Buổi tối, bà ngoại nặng nề chìm vào giấc ngủ, Kỷ An Ninh vẫn còn trợn tròn mắt nhìn trần nhà.

      Trong phòng tối om, nghĩ tới đôi mắt đen của Văn Dụ trong trí nhớ.

      Đôi mắt đen như mực giống chìm vào vực sâu, lực hút rất lớn, như muốn hút hồn ra khỏi cơ thể.

      Kỷ An Ninh biết, khi bước vào, liền thể trở ra được.

      Ngày hôm sau là thứ sáu.

      Ngay lúc này, Kỷ An Ninh lấy cuốn sổ lịch trình ra xem.

      mở sổ ra phát buổi sáng thứ bảy có lịch dạy học. nhìn vào cái địa chỉ kia, nhớ lại bộ dạng của chủ nhà, khỏi nhíu mày.

      Giữa trưa theo thường lệ lặng lẽ về sớm, chạy đến nhà ăn múc cơm, ngược với dòng người tới nhà ăn, chạy về kí túc xá giao cơm. Rốt cuộc cũng giao hết, tiền cũng tới tay, lúc này mới cảm thấy dạ dày đau, đường chạy về nhà ăn, thẳng đến dì Lý chỗ cửa sổ.

      “Dì Lý, con muốn ăn khoai tây xào giấm!” kiếp trước cùng với dì Lý rất thân thiết, tự nhiên mà làm nũng : “Con sắp chết đói rồi.”

      Dì Lý có chút kinh ngạc nhìn nữ sinh đối với bà giống như quen thuộc từ lâu này. Khuôn mặt xinh đẹp này làm người khác muốn đối xử tốt, nay còn làm nũng nữa, khiến người khác cảm thấy…hưởng thụ.

      Dì Lý ước lượng cái muỗng, chuẩn bị múc cho nhiều khoai tây xào giấm.

      Đột nhiên có bàn tay chặn trước quầy.

      “Dì cần lấy cơm nữa đâu, ấy hôm nay ăn ở đây”. Vóc dáng cao lớn của thanh niên trẻ tuổi chống trước quầy, cúi người với dì Lý.

      Cái mũi cao thẳng, lông mày rậm, đường nét góc cạnh cùng khóe miệng cười, cho dì Lý vẻ mặt cực soái. Dì Lý ước lượng cái muỗng, nhịn được mà thẳng eo lên, còn dùng đôi mắt nhìn nghiêng về phía Kỷ An Ninh.

      Thế nào, rốt cuộc là muốn hay muốn khoai tây xào giấm đây?

      Văn Dụ lúc cúi xuống chuyện cùng dì Lý, thân thể dựa rất gần Kỷ An Ninh. thanh của như có như vang ở bên tai .

      Kiếp trước, nếu có ý đồ dựa sát vào người như vậy, đều cảm thấy phiền chán và buồn nôn, phản ứng đầu tiên là lui về phía sau, cách xa . Nhưng tại, cơ thể Kỷ An Ninh khẩn trương đến căng thẳng, hai tay đỡ trước quầy cũng nắm thành quyền.

      “Tôi…” Kỷ An Ninh hít vào hơi, ý định làm bản thân cần khẩn trương, quay đầu lại nhìn : “Tôi còn chưa có ăn cơm.”

      biết”. Văn Dụ tự nhiên : “Chờ em nửa ngày, cũng chưa ăn đâu.”

      Kỷ An Ninh trầm mặc lát, hỏi: “ có việc?”

      Quần áo của cũ, nhuộm tóc giống mấy nữ sinh khác, làm móng tinh xảo, nếu so sánh, rất mộc mạc.

      Gương mặt nhiễm phấn son, nhưng lại mướt mát nhu hoà, đủ khiến ánh mắt người khác dính chặt vào.

      Văn Dụ nhìn lát, ngượng ngùng dời tầm mắt .

      gặp qua rất nhiều xinh đẹp, các ấy thường bị chiều hư, kiêu ngạo tự phụ. Nhưng ánh mắt của Kỷ An Ninh lại yên tĩnh mang theo vẻ lãnh đạm.

      Văn Dụ chỉ nhìn chăm chú lát, liền nhạy bén ý thức được, Kỷ An Ninh này… hoàn toàn có tự giác được bản thân sinh ra là vưu vật.

      Như thế cũng tốt.

      Văn Dụ cười, ánh mặt trời sáng lạn. : “Kỷ An Ninh đúng , là Văn Dụ, năm ba.” Rốt cuộc cũng chính thức thông báo tên họ.

      “Chuyện hôm thứ ba ngại, đưa tiền em mua cơm, em cũng lấy, như vậy liền thiếu em bữa cơm.” cười : “ mấy ngày nay vẫn luôn tìm em, định mời em bữa cơm, hôm nay tính chờ em. Đừng kéo, chạy nhanh như vậy làm gì.”

      Chuyện xảy ra xe buýt kia làm Kỷ An Ninh ràng, có số việc trốn cũng thoát, nhiều lắm làm chậm lại chuyện xảy ra thôi.

      Văn Dụ cùng ăn bữa cơm này, sớm cũng muộn, sớm hay muộn gì đều phải ăn. Với tính cách của , nếu đạt được mục đích bỏ qua.

      Trực giác của Văn Dụ nhạy bén, có thể cảm giác được Kỷ An Ninh đối với rất phòng bị, cảnh giác. còn cho rằng phải tốn nhiều thời gian để thuyết phục, ngờ Kỷ An Ninh trầm mặc hai giây, gật gật đầu, : “Được.”

      Văn Dụ vui mừng. cười cười hỏi: “Muốn ăn cái gì?”

      nhìn thời khoá biểu, cách thời gian học buổi chiều còn có chút thời gian, chắc tới kịp. : “ thể cách xa chỗ này, quán cơm gần đây .”

      Bữa cơm này nếu đáp ứng, Kỷ Ninh cũng thoải mái. Văn Dụ hỏi muốn ăn cái gì, đúng là có muốn ăn.

      “Có quán cơm Huy, có món ăn Hồ Nam…” Văn Dụ vẫn liệt kê ra những món ăn để lựa chọn, bỗng nhiên nghe Kỷ An Ninh mở miệng.

      “KFC.” Tay nhét ở túi quần, nhàn nhạt mà . “Tôi muốn ăn KFC.”

      Văn Dụ:”.....”

      Hả?

      Last edited: 14/10/20

    4. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chào mọi người, giờ mình tiếp tục edit truyện này, mình đăng nửa chương 6, nếu mọi người thấy chữ đọc được mình đăng tiếp phần sau, nếu mình sửa pic.
      Trà Myy, Hòa Yên Linh, levuong7 others thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Cảm ơn edit Tiểu mao. Font chữ ok rồi, nhưng pict có mấy chỗ có màu xanh hơi khó nhìn thấy chữ, nhưng dù sao vẫn ok. Welcome bạn nhé, hi vọng bạn gắn bó với truyện đến khi hoàn.
      levuong thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :