1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bị Phú Nhị Đại Theo Đuổi - Tụ Trặc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Hết hồn, tưởng n9 cũng trùng sinh chứ

    2. anita

      anita Well-Known Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      2,637
      Chương 4

      Văn Dụ xuống xe, muốn kêu Kỷ An Ninh, lại nhìn thấy Kỷ An Ninh bước nhanh tới trạm xe buýt, biến mất trong đám người đợi xe.

      Người rất đông, bởi vì ở gần trường học có trung tâm thương mại , phần lớn đều là bác . Thời gian này, bắt đầu chen chúc.

      Văn Dụ tới hai bước, rồi dừng lại tiếp.

      Kỷ An Ninh đương nhiên nghe thấy tiếng còi ô tô.

      Đời trước, khi ăn xong bữa cơm mà Văn Dụ bồi thường buổi tan học trưa hôm đó lái chiếc Hummer của đến trước cửa trường học để chờ , hỏi đâu, muốn đưa .

      Lúc này xem như còn nho nhã lễ độ, hùng hổ doạ người như sau này. cự tuyệt , ngồi xe buýt. Sau đó xảy ra chút chuyện, nên phải xuống xe ở nửa đường, cuối cùng vẫn phải nhờ xe .

      Từ đó liền thoát khỏi được dây dưa của .

      Hôm trước từ trường học về, nhìn thấy chạy Hummer chờ . còn tưởng rằng sau khi trọng sinh thay đổi được phát triển của quỹ đạo, lặng lẽ thở phào nhõm hơi.

      Kỷ An Ninh từ khi trọng sinh cho đến bây giờ, chỉ mới qua mấy ngày thôi, trong đầu còn loạn, vẫn chưa biết nên đối mặt với Văn Dụ như thế nào. Trước khi suy nghĩ ràng, tạm thời muốn tới gần .

      Ai ngờ, lần đầu tiên chờ ở trước cửa trường học lại hề xảy ra vào hôm đó nhưng nó lại phải diễn ra, mà chỉ chậm lại hai ngày mà thôi.

      trốn ở trong đám người, lặng lẽ nhìn sang, nhìn thấy Văn Dụ xuống xe, rồi lại trở về xe. phú nhị đại như , tất nhiên là muốn chen chúc giữa đám phụ nữ trung niên như thế rồi

      Xe buýt vừa dừng lại trật tự ở bến xe xem như cũng tạm ổn, nhưng khi mọi người chen chúc lên xe khá chật chội và hơi hỗn loạn.

      Kỷ An Ninh bước lên bậc thang, định cà thẻ, cảm thấy mông bị người ta sờ cái. quay đầu lại, phía sau người đàn ông nhìn rất mô phạm mang mắt kính, gã ta hề khẩn trương chút nào, còn có chút kiên nhẫn mà : “ mau lên, đừng cản đường.”

      Tại sao lại còn gặp phải người này? Kỷ An Ninh nghĩ.

      Hoặc là người này thường xuyên ngồi tuyến này. Hôm trước vì né tránh Vân Dụ nên bắt chuyến xe buýt sớm hơn bình thường. chuyến xe buýt đó xuất huện những chuyện như ở kiếp trước, còn tưởng rằng…… tại xem ra, chỉ là thay đổi thời fian nên đụng nhau mà thôi.

      Chẳng lẽ những chuyện từng xảy ra nhất định phải xảy ra sao? Mặc dù xảy ra vào đúng thời điểm đó nhưng cũng biến mất? Chẳng qua chỉ là chậm lại mà thôi?

      Kỷ An Ninh lên xe, vừa chen sâu vào bên trong, vừa đem cặp sách che trước ngực, đưa tay vào cặp…

      Gã đàn ông nhìn thấy ngay cả thở mạnh cũng dám chỉ dám nhích sâu vào bên trong để trốn, gã cười đầy đắc ý. Những nữ sinh viên tuổi như thế này là mềm yếu nhất, tuổi còn , là loại yếu ớt dễ bức hiếp nhất. Đợi sau khi các nhot này lớn lên, bị xã hội mài giũa qua còn dễ bức hiếp như thế nữa.

      Cho nên gã thích nhất tìm nữ học sinh xuống tay.

      Gã cà thẻ xong, chen lấn về hướng Kỷ An Ninh.

      Xe lắc lư tiến lên phía trước.

      Tuy rằng sang trung tuần tháng chín, nhưng thời tiết lại vẫn nóng bức như cũ. Người người chen chúc nhau xe buýt, mùi vị hề dễ ngửi chút nào. Kỷ An Ninh đem cặp sách đeo lên lưng xong, tay trái bắt lấy vòng treo, nhìn như cụp mắt xuống, kỳ cảnh giác phía sau.

      Khi cặp móng heo kia lại sờ lên thêm lần nữa, ánh mắt Kỷ An Ninh sâu kín, tay phải nắm chặt……

      xe buýt đột nhiên phát ra giọng nam kêu thét thảm thiết, giống như tiếng sấm đột ngột vang lên, chấn động những người mệt mỏi, nhàm chán và buồn ngủ.

      “Làm sao vậy?”

      “Xảy ra chuyện gì?” Mọi người sôi nổi cất tiếng hỏi thăm và đưa mắt nhìn về phía phát ra tiếng thét.

      Gã đàn ông đeo mắt kính giống như chó điên sủa ầm lên điên cuồng: “Đậu moẹ mày! Mày điên à! Mày bị tâm thần đúng ?!”

      bàn tay của gã nắm chặt bàn tay còn lại, bàn tay bị nắm chặt kia ngừng rỉ máu từ mu bàn tay. Những người vây chung quanh đều chen lên phía trước giữa gã và Kỷ An Ninh còn khe hở.

      “Con mẹ mày, bồi thường tiền thuốc men cho tao!” Gã điên cuồng gầm thét.

      Trong tay Kỷ An Ninh gắt gao nắm cây bút, ngòi bút bén nhọn còn rỉ máu.

      nhìn chằm chằm vào gã đàn ông mang mắt kính m, gằn từng chữ : “ phân tiền tôi cũng đưa cho ông.”

      Người bán vé bước đến, cách đám người cất cao giọng : “Sao lại thế này?”

      Gã đàn ông mang mắt kính ác nhân cáo trạng trước: “Con nữ này lên cơn điên, đột nhiên lấy bút đâm tôi!”

      Người bán vé chen qua tới, nhìn tình huống trước mắt.

      gầy guộc thoạt nhìn yếu đuối mong manh, cằm nhòn nhọn, đôi mắt to, xinh đẹp đến mức làm người trước mắt sáng ngời. Giờ phút này gương mặt của ấy hề biểu gì, chỉ lạnh lùng mà nhìn gã đàn ông đeo mắt kính.

      Người bán vé năm ba trăm sáu năm ngày đều ở xe, gặp qua đủ loại trường hợp kỳ trong lòng hiểu , nhưng vẫn hỏi câu: “ ? Sao lại thế này?”

      Kỷ An Ninh hít vào hơi, : “Lúc ông ta lên xe sờ soạng tôi lần, tôi trốn đến tận trong này, ông ta cũng chen lại đây. Vừa rồi ông ta sàm sỡ tôi, tôi mới lấy bút đâm ông ta. Tôi đây là phòng vệ chính đáng.”

      Gã đàn ông mang mắt kính lập tức vẻ mặt nghiêm nghị liên tục phủ định: “ phải tôi! Tôi có! đừng bừa!”

      Ánh mắt và biểu của gã đều quá vô tội, quá đúng lý hợp tình, thế cho nên mọi người cũng có cách phân biệt, rốt cuộc giữa hai người bọn họ ai mới là người .

      Gã đàn ông đeo mắt kinh hiểu rất , dưới loại tình huống như thế này khí thế cực kì quan trọng, khí thế yếu thể làm cho người khác tin phục. Trước kia gã sàm sỡ những khác, những đó bởi vì khí thế quá yếu, nên cho dù ngẫu nhiên có người dám mở miệng mắng gã, đều bị gã mắng ngược trở về, thường thường đều là các chịu đựng nổi trước,

      Vì thế gã ôm mu bàn tay bị thương, lớn tiếng : “Mọi người mau đóng cửa lại đừng để cho ta chạy! ta phải bồi thường tiền thuốc men cho tôi! Đến trạm kế tiếp, chúng ta đến bệnh viện!”

      Gã hùng hổ đúng lý hợp tình như vậy, các hành khách lập tức bị che mắt: “Tôi thấy cậu chàng đây giống loại này người đó đâu nha.” Có bác thân đầy thịt mỡ . Bà ta vừa , vừa dùng ánh mắt ưa gì nhìn Kỷ An Ninh.

      Kỷ An Ninh lúc này có thời gian quan tâm đến bà ta. chỉ nhìn chằm chằm vào gã đàn ông mang mắt kính, : “Được chứ, tôi theo ông đến bệnh viện. Nhưng ……”

      xoay người lại : “Chúng ta báo cảnh sát trước. Để cảnh sát tới kiểm tra cameras xe, để họ xem là nên câu lưu ông, hay tôi phải đền tiền thuốc men.” xong, liếc mắt về hướng đầu xe.

      Gã mang mắt kính, xoay người nhìn theo ánh mắt của , sắc mặt lập tức biến đổi. Kỷ An Ninh cố ý chọn lựa vị trí, chính là ngay góc quay chính xác nhất của cameras ở đầu xe.

      Sắc mặt gã đàn ông mang mắt kính biến đổi khôn lường, gã thể xác định với số lượng hành khách như thế này, cameras rốt cuộc có quay được hành động của gã hay . Nhưng người làm chuyện xấu, cần biết mặt lạnh lùng sắc bén, đúng lý hợp tình cỡ nào, bản chất của gã nhất định luôn ngoài mạnh trong yếu.

      Ngay lúc này xe dừng lại trạm, tròng mắt của gã đàn ông mang mắt kính đảo quanh, lớn tiếng : “Thấy chỉ là con nhóc ranh, tôi thèm so đo với . Tôi còn bận rất nhiều công việc nên hôm nay tha cho đó!” Gã vừa , vừa chen lách về hướng cửa xe.

      Kỷ An Ninh do dự chút.

      Hành động lần này của , dũng cảm hơn so với kiếp trước.

      Kiếp trước, tuy cũng mắng gã mang mắt kính này, lại bị khí thế của gã chèn ép, nên lại gã. Bởi vì đủ đúng lý hợp tình, những người có mặt xe ai chịu tin , chỉ tin gã đàn ông ra vẻ đạo mạo kỳ mặt người dạ thú kia.

      Cuối cùng, ngược lại dưới chỉ trích của người khác phải chật vật xuống xe.

      Khi đó chiếc xe của Văn Dụ Hummer cũng chạy theo phía sau xe buýt. Ở kiếp trước, chuyện này xảy ra vào hai ngày hôm trước, đúng vào cái ngày phải đến quán cà phê phỏng vấn xin việc, vì thể đến muộn, nên mới nhờ xe của .

      Kỷ An Ninh do dự chút, sau đó cắn chặt răng.

      Kiếp trước, cách làm người hay cách làm việc của luôn theo nguyên tắc tuần hoàn nhiều chuyện bằng thiếu chuyện, luôn tránh để bản thân vướng phải phiền toái, tránh tranh chấp với người khác. Nhưng như thế cũng có ích lợi gì đâu?

      Những lời cười nhạo kinh thường sau lưng và những bát nước bẩn hất lên người cũng bớt chút nào.

      Kỷ An Ninh chết qua lần, thậm chí sau khi chết cũng vẫn được yên thân với những lời đàm tiếu của đám cư dân đó, bây giờ trọng sinh, muốn nhẩn trầm mặc giống như kiếp trước nữa.

      “Ông đứng lại ngay!” quát tiếng.

      Gã đàn ông mang mắt kính thầm mắng ở trong lòng câu ‘Đậu moẹ’, ràng là nữ sinh nhu nhược kỳ dễ bức hiếp, nhưng ngờ gã nhìn lầm! Gã đột nhiên xô những người phía trước dạt sang bên, chạy ra khỏi xe buýt.

      Kỷ An Ninh lập tức chen theo ra ngoài, nhưng do ban nãy hơi do dự nên chậm hơn gã chút. Gã đàn ông mang mắt kính kia sau khi xuống xe chạy được quãng xa. Nếu Kỷ An Ninh muốn đuổi theo gã, tốc độ chạy phải nhanh hơn gã, đấy là chưa kể nếu đuổi kịp, gã có thể sử dụng bạo lực với hay ...

      Kỷ An Ninh dừng bước chân, vừa chuyển đầu, thấy chiếc Hummer màu đen chạy phía sau xe buýt. Kính chắn gió phản quang, nên thấy người ở bên trong, biết Văn Dụ lúc này có phải cũng nhìn hay .

      Kỷ An Ninh muốn tái diễn lại tình cảnh như kiếp trước nên xoay người chen chúc lên xe buýt hề do dự.

      Người bán vé thét to những hành khách mới lên xe buýt nhớ quẹt thẻ, quay đầu lại nhìn thấy Kỷ An Ninh trở lại, với : “Lần sau nếu lại gặp loại chuyện như thế này, đừng xúc động. Cháu là con , gã là đàn ông, nếu chẳng may gã ta đánh cháu phải làm sao? Nếu gặp phải loại người này cháu cứ đến báo với dì, ở cạnh dì là được.”

      Kỷ An Ninh ấm áp trong lòng, : “Vâng, cảm ơn dì.”

      Người bán vé là phụ nữ trung niên hơn bốn mươi tuổi, cong môi cười cười.

      Lại có người lẩm bẩm phục: “Sao lại định tội cho cậu ta thành lưu manh rồi? phải cũng có chứng cứ sao?”

      Kỷ An Ninh quay đầu nhìn lại, người lời này phải ai khác, chính là bác mập mạp vừa rồi “Cảm thấy cậu ta giống loại người đó.”.

      Bên cạnh có người : “ phải gã ta bỏ chạy sao?”

      Bác mập gân cổ lên cãi: “ phải người ta rồi sao, bận quá.”

      Biểu vừa rồi của gã đó, ràng chính là chột dạ chạy trốn, nhưng bác mập hai muốn đổi trắng thay đen, mọi người đúng là còn gì để .

      Kỷ An Ninh quay đầu , thèm quan tâm đến bà ta.

      ngờ là bác mập đó còn tự tin, hăng hái vặt ngược lại: “Nhắc đến mới , cho dù là sao? Sao người ta sàm sỡ người khác chứ? Xảy ra loại chuyện này bản thân mình cũng nên tự kiểm điểm chứ! Nhìn đằng kia mà xem, người ta ăn mặc kín đáo, phải bị gì sao?”

      Bà ta vừa , còn vừa duỗi tay chỉ. Các hành khách khác nhìn theo ngón tay bà ta chỉ về hướng khác. mặt ấy có tàn nhan lấm tấm, cách ăn mặc và trang điểm nhìn có vẻ quê mùa bảo thủ. Bị mọi người đồng loạt nhìn mình, lập tức bối rối xấu hổ mà quay đầu .

      Cùng lúc đó, Kỷ An Ninh lại xoay đầu lại, lạnh lùng hỏi: “Dì có ý gì?”

      Bác mập thấy tiếp lời, đắc ý: “Dì con con đứa như , bị người ta sàm sỡ phải tự trách bản thân mình trước. Ra đường ăn mặc kín đáo đoan trang ai mà động dục được với mình.”

      Bà ta vừa xong, tầm mắt của mọi người lại đồng loạt nhìn về phía

      Kỷ An Ninh.

      bé mặt tàn nhang cũng nhìn sang, mang theo chút tự ti cùng hâm mộ, lặng lẽ thở dài tiếng.

      Kỷ An Ninh mặc bộ y phục cực kì bình thường, là chiếc áo thun ngắn và quần jean dài. Quần áo đơn giản tới mức thể đoan trang hoặc là đứng đắn.

      Nhưng mặc ở người , liền hoàn toàn thay đổi.

      Bộ quần áo đó làm cho người ta cảm thấy dường như mặc hơn size bình thường với vóc người . Dán sát vào từng đường cong cơ thể của , nếu phải Kỷ An Ninh quá gầy, có lẽ vốn thể mặc được. Quần áo chật như thế, nên phác hoạ ra đường cong, dù là xương quai xanh gợi cảm tinh xảo, hay bộ ngực căng phồng hoặc vòng eo xíu đều làm người ta rời mắt được.

      Chuyện này kỳ cũng thể trách tại quần áo, mà nên trách dáng người.

      Bác mập vừa rồi ưa Kỷ An Ninh. Ở trong mắt của bà ta, có gương mặt quyến rũ như hồ ly tinh như Kỷ An Ninh, ra cửa lấy cái bao tải to bọc cơ thể lại chính là đủ đứng đắn, xứng đáng gặp được lưu manh.

      Kỷ An Ninh cười lạnh: “ cần biết tôi mặc cái gì, mặc như thế nào đều là quyền tự do của tôi. Tôi mặc như thế nào ông ta cũng có quyền sàm sỡ tôi. Nếu bởi vì tôi ăn mặc quá đẹp, nên ông ra liền có thể sàm sỡ tôi, vậy dì béo như thế, có phải người khác nên mang dì lên thớt, chặt ra cân bán ?”

      xe lập tức cười ồ lên.
      rabbitphan, AikoNguyen, tieunai69199366 others thích bài này.

    3. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Bạn học Kỷ mạnh mẽ, pro...
      Thanks editor nhiều nhé

    4. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Hay quá bạn Ninh ơi, đúng là vs mấy người già mồm cãi cố là phải cho ăn shit mới đc

    5. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Có nhiều người chính là đáng tởm như thế, victim blaming quá đáng sợ. May sao kiếp này bạn học Kỷ mạnh mẽ hơn. :5:
      Ameri thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :