1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bị Phú Nhị Đại Theo Đuổi - Tụ Trặc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      phải bảo vệ góc tường nhà mình. Nữ chính lấy biệt danh là góc tường cũng đáng lắm nhé.

      Chương 45: Góc tường

      Editor: tiểu mao

      Trưa nay ăn cơm trong hội sở.

      Trong bữa ăn, Dương Bác chuyện trò với Văn Dụ rất vui vẻ, giống như rất ăn ý, hoàn toàn nhìn ra trước đó lâu nheo mắt thấy chỗ hở liền muốn nạy góc tường nhà Văn Dụ. Chỉ ngẫu nhiên vào lúc khoảng trống của cuộc chuyện, mới quay đầu cho Kỷ An Ninh cái nhìn thoáng qua, ngắn ngủi, nhanh chóng.

      Kỷ An Ninh luôn cảm thấy trong ánh mắt kia như cười mà phải cười, ràng là trò chuyện vui vẻ với Văn Dụ.

      Trong lòng Kỷ An Ninh càng thêm cảnh giác người này.

      Cơm nước xong xuôi, ai đường nấy.

      Văn Dụ muốn đưa Kỷ An Ninh về nhà, hỏi: “Hay là xem phim ?”

      Kỷ An Ninh : “Tối nay em còn phải tới quán cà phê, đưa em về nhà , bà ngoại ở nhà chờ em.”

      Quán cà phê gì chứ, Văn Dụ thấy quan trọng, nghỉ là đúng. Nhưng bà ngoại cần chăm sóc, Văn Dụ hết cách, đành phải lái xe đưa về.

      đường Kỷ An Ninh hỏi: “ rất thân với Dương Bác à?”

      “Chịu đựng . Có quen hay , mọi người gặp nhau đều thể gương mặt tươi cười.” Văn Dụ cảnh giác hỏi, “Em hỏi ta làm gì?”

      Văn Dụ đối với Dương Bác thực chất kém xa biểu thân thiết mặt. Trình Liên và Dương Viễn qua lại với nhau, trong lòng Văn Dụ để ý, đối xử với Dương Bác cũng chỉ là biểu tình cảm mặt. thân thiết giống như với bọn Lý Hách.

      Giống như , có quen hay , gặp nhau đều thể gương mặt tươi cười. thương trường hỗn loạn, đều như vậy.

      “Cảm thấy ta rất quen, giống như từng gặp qua ở đâu đó.” Kỷ An Ninh , giả bộ như tùy tiện hỏi, “Trong nhà làm gì vậy?”

      Ai ngờ Văn Dụ bị qua mắt: “Em quản nhà làm gì để làm cái gì. Sao em quan tâm ? hỏi em, nhà làm gì, em chút xem.”

      Kỷ An Ninh nghẹn họng.

      đúng là được. Lại tiếp, chí ít ở phương diện này hình như đúng là quan tâm đến Văn Dụ.

      Muốn lừa Văn Dụ cũng khó, Kỷ An Ninh thấy lòng mình mệt mỏi.

      Nhưng lại nghĩ tới, hỏi: “Vậy mấy người các giúp đỡ lẫn nhau, việc làm ăn có cạnh tranh ?”

      “Tạm thời có, lĩnh vực của mỗi bên giống nhau.” Văn Dụ hỏi, “Hỏi cái này làm gì?”

      Kỷ An Ninh : “Quan tâm .”

      “Hừ!” Văn Dụ bất mãn, “ tại mới nhớ tới quan tâm , em thấy có lỗi với lương tâm sao? Có đủ tư cách làm bạn người ta ? Đúng là chẳng có đủ tư cách gì cả.”

      Kỷ An Ninh dở khóc dở cười: “Văn Dụ, đừng có mà được tấc lại tiến thước. Lý Hách giới thiệu lung tung, em sợ mất mặt nên phủ nhận trước mặt mọi người.”

      “Cũng được, còn biết cho bạn trai mình mặt mũi. Miễn cưỡng coi như em hợp quy chuẩn.” Văn Dụ vô sỉ .

      Kỷ An Ninh quay đầu thèm để ý .

      Trong nội tâm nghĩ tới quan hệ giữa Văn Dụ và Dương Bác. Giữa bọn họ phương diện làm ăn xảy ra cạnh tranh, Kỷ An Ninh thực hiểu. Nhưng hôm nay, bàn ăn bọn họ cũng rất nhiều thứ, Kỷ An Ninh cũng đều hiểu.

      Kiếp trước lúc chết, vẫn là sinh viên. Đối với kiến thức về kinh tế, thương nghiệp chỉ giới hạn mấy lý luận vĩ mô ràng sách mà thôi. Văn Dụ, Lý Hách đều là thực hành, căn bản thể mò tới được.

      Kỷ An Ninh sờ cái túi bên ngoài ba lô, chỗ đó cất danh thiếp của Dương Bác.

      liên hệ với Dương Bác, liệu có được ?

      Hôm nay chứng kiến mấy người Lý Hách chuyện, bọn đều lớn tuổi, trưởng thành. Ngay cả Văn Dụ, cũng có mặt thành thục khác với biểu trong trường.

      So ra, non nớt ngây ngô, kiến thức hạn hẹp. Có thể là đối thủ của người ta sao? Đây chính là người kiếp trước tống Văn Dụ vào ngục.

      Đáy lòng Kỷ An Ninh nôn nóng, nhịn được cắn ngón tay.

      Xe dừng ở giao lộ, đèn đỏ.

      “Cái tật xấu gì thế, người bao lớn rồi.” Văn Dụ liếc cái, vừa hay thấy cắn ngón tay, đem tay đẩy ra. Cảm thấy cảm xúc đúng, hỏi: “Sao vậy? vui à?”

      chuyện trêu đùa . Nhưng Kỷ An Ninh có chút yên lòng, trả lời cho có lệ.

      Cả đường đều tự hỏi, suy nghĩ sao cũng đều cảm thấy, đứa con như mình đối đầu với Dương Bác là tên đàn ông lòng dạ tâm cơ, có năng lực thủ đoạn, căn bản có tí phần thắng nào.

      Làm sao mới có thể phá vỡ kết cục đây?

      Biện pháp chưa nghĩ ra, xe tới khu tập thể Hoa đại.

      Kỷ An Ninh nhảy xuống xe, liến bị nắng chiếu vào mắt. Mặt trời mùa thu quá chói lóa. nâng tay che mắt, mắt nhìn lên bầu trời. Bầu trời mùa thu, cảm giác xa xăm biết bao nhiêu.

      Kỷ An Ninh nhớ tới buối tối mà té chết ở kiếp trước, nhìn thấy sao trời, cũng chẳng thấy mặt trăng. Chỉ có đèn neon, chiếu người ta thành ma quỷ quái.

      Nếu như kiếp trước, cái gì cho Kỷ An Ninh giáo huấn khắc sâu đó là bốn chữ “Sức lực bằng”. (Truyện edit và đăng tại cungquanghang.com)

      vẫn cho là bản thân đủ nhạy bén cảnh giác là có thể bảo vệ mình. Tới tận khi đối mặt với bẫy rập, bạo lực cũng quyền thế, mới biết bản thân yếu bất lực cỡ nào, căn bản đủ để ứng phó với nguy cơ như thế.

      muốn bảo vệ Văn Dụ sai, nhưng lại đủ sức.

      Nhưng mà, Văn Dụ đủ!

      Chờ Văn Dụ đóng cửa xe, lúc vòng sang bên kia liền thấy Kỷ An Ninh nghiêng đầu chăm chú nhìn . hỏi: “Sao vậy?”

      Cả đường đều cảm giác Kỷ An Ninh là lạ.

      biết, Kỷ An Ninh nhảy xuống xe, bị ánh nắng chiếu thẳng vào mắt, trong chớp mắt liền nghĩ thông suốt.

      Dương Bác khẳng định là kẻ thù của Văn Dụ, điều này cần hoài nghi. Lúc đầu Văn Dụ sắp xếp xong chuyện của Triệu Thần, có thể bình yên thoát thân, là Dương Bác đem Văn Dụ đưa vào ngục giam.

      Mà nghe ý tứ trong lời của Dương Bác, Văn Dụ vốn có thể áp chế .

      Văn Dụ có đầy đủ năng lực áp chế ta.

      Như vậy, ra từ bây giờ để Văn Dụ cảnh giác Dương Bác là được.

      Châm ngòi lý gián gì đó, Kỷ An Ninh tự nhận có bản lĩnh này. Nhưng vừa khéo là, Dương Bác biết xuất phát từ tính toán gì lại muốn đào góc tường của Văn Dụ.

      Mà Văn Dụ, Kỷ An Ninh lại hiểu rất . Kiếp trước, bởi vì mà giống như cậu bé chưa trưởng thành, thậm chí còn động nắm đấm với mấy người muốn theo đuổi .

      Lòng tham chiếm hữu của đối với quả thực là đáng sợ.

      Văn Dụ thấy Kỷ An Ninh hơi cúi đầu, móc từ trong túi ra cái thẻ, trực tiếp đưa tới trước mặt : “Cho .”

      Văn Dụ liền giật mình, câu “Cái gì vậy?” rồi đưa tay tiếp nhận, cúi đầu nhìn qua.

      Tấm thẻ rất đơn giản, ngay cả hoa văn cũng có, chỉ có cái tên, dãy số điện thoại, chỉ thế thôi.

      Văn Dụ lại ngẩng đầu, ánh mắt có chút đúng.

      Danh thiếp thương nghiệp in rất nhiều thứ như công ty, tên gọi, số điện thoại thương vụ, thậm chí là email. (Truyện edit và đăng tại cungquanghang.com)

      Loại danh thiếp tư nhân này để làm gì?

      Giả như hôm nay bạn bè tụ hội với nhau, Dương Bác và người bạn khác của Văn Dụ quen nhau, liền trao đổi loại danh thiếp tư nhân này.

      Nhưng nó còn có công dụng khác, thậm chí có thể là công dụng rất lớn, đó là dùng vào lúc tán , cho kia lưu lại số điện thoại.

      Ví dụ như thời khắc này, con mẹ nó đúng là nhìn nhầm rồi, Kỷ An Ninh mẹ nó vậy mà có số điện thoại của Dương Bác!

      Văn Dụ nhìn chằm chằm Kỷ An Ninh: “Lúc nào?”

      Kỷ An Ninh thản nhiên: “Lúc tắm rửa chưa ra.”

      Dương Bác muốn tắm, ra ngoài trước. Cứ như vậy mà ra tay!

      Đậu xanh! Đàn ông họ Dương đều là hồ ly tinh đực đầu thai à!

      Việc của trưởng bối, Văn Dụ có thể giả câm giả điếc, nhúng tay vào. ngờ hai cha con họ Dương này đúng là khinh người quá đáng.

      Trong lòng Văn Dụ tức giận, sắc mặt liền lộ ra. Đây chính là điều Kỷ An Ninh muốn.

      “Em hiểu quan hệ hai người thế nào, có quan hệ làm ăn ,” , “Em cảm thấy người này… thích hợp để làm bạn.”

      Văn Dụ giật mình, trách được lại hung hăng hỏi chuyện về Dương Bác, còn hỏi bọn họ có quan hệ cạnh tranh . Hóa ra là lo lắng cho .

      ra , tướng mạo Dương Bác đối với con đúng là rất thu hút, Kỷ An Ninh lại chút thay đổi nào vì , trực tiếp đem danh thiếp ‘trình lên ’. Ngụm ác khí trong lòng Văn Dụ tan , trong mắt có ý cười.

      nàng cứng đầu bướng bỉnh này hóa ra cũng có thể ngoan như vậy.

      Đúng là người bạn đủ tư cách!

      lắc lắc danh thiếp trong tay, trêu chọc Kỷ An Ninh: “Cơ hội tốt thế này, có thể bắt cá hai tay, cứ như vậy mà từ bỏ à? phải vẫn muốn vứt à, chừng dựa vào tên này là có thể vứt rồi.”

      Kỷ An Ninh cho là để chuyện Dương Bác ở trong lòng, có chút sốt ruột : “Nhân phẩm người này tốt, bây giờ đào góc tường của , sau này biết đâu đâm sau lưng dao, cẩn thận ta chút.”

      Lúc chuyện biểu cảm nghiêm túc, càng Dương Bác tốt, trong lòng Văn Dụ càng thấy hưởng thụ.

      có biết mình ? Văn Dụ con mắt bắt đầu cong cong.

      “Biết rồi, đừng lo lắng.” đột nhiên cúi đầu chạm trán Kỷ An Ninh, cười khẽ: “Góc tường của .”

      Kỷ An Ninh ngẩn ngơ, buồn bực : “Ai là góc tường của !”

      Văn Dụ mỉm cười : “Ai lo lắng cho là người đó.”

      Kỷ An Ninh bị cười đùa tí tửng làm tức gần chết. Người này bị sao à.

      lườm cái : “Em tự về, cần tiễn. về .” xong quay người rời .

      “Này, An Ninh!” Văn Dụ ở đằng sau gọi .

      Kỷ An Ninh quay người.

      Văn Dụ dựa cửa xe, chân đứng thẳng, chân chống ở sườn xe, mỉm cười : “Có câu này quên với em.”

      Kỷ An Ninh: “…”

      “Em hôm nay…” Văn Dụ giơ ngón cái ra trước ngực, “Siêu xinh đẹp!”

      Dưới ánh mặt trời, mũi cao thẳng, môi mỏng gợi cảm, trong mắt như có sao trời sáng chói, sáng tỏ lòng người.

      Kỷ An Ninh cảm thấy có luồng nhiệt dâng lên mặt, toàn thân sinh ra nóng nảy .

      “Bớt lắm mồm!” mắng câu rồi quay người bỏ chạy.

      Giống như chạy trốn, Văn Dụ nhìn đến là vui vẻ.

      Văn Dụ ngẩng đầu nhìn trời.

      Thời tiết tươi đẹp, rất thoải mái, nương mềm mại nhu thuận, vui vẻ, mẹ nó ngay cả họ Dương kia cũng muốn ghê tởm phen.

      gọi điện cho Trình Liên: “Mẹ ở đâu?”

      “Ở nhà.” Trình Liên hỏi, “Sao à?”

      Văn Dụ : “Chút nữa con về, mẹ ở nhà chờ con.”

      Trình Liên còn hiếm lạ gì: “Hôm nay có trận gió nào vậy? Thứ bảy con ra ngoài ăn chơi à?”

      Trình Liên rất nhanh biết được đó là trận gió nào.

      “Mẹ xem họ Dương này có phải là hồ ly tinh chuyển thế ?” Văn Dụ cười hì hì đẩy tấm danh thiếp của Dương Bác tới trước mặt Trình Liên, “Con vừa rời mắt chút, liền nhét vào tay bạn con tấm danh thiếp. muốn làm gì đây?’

      Trình Liên ngạc nhiên cười lớn : “Người trẻ tuối ấy mà, chắc là đùa giỡn tí thôi. Lại , bạn gì đó của con phải hai ba tháng đổi à.”

      “Mấy tháng đổi là chuyện của con. làm như vậy là đúng.” Văn Dụ cười lạnh, “Có phải mấy người họ Dương đều cảm thấy nữ nhân Văn gia dễ thông đồng ?”

      Sắc mặt Trình Kiên có phần khó coi.

      Văn Dụ mặc kệ.

      Văn Quốc An quản giáo việc học của Văn Dụ rất nghiêm ngặt, còn mấy phương diện khác, đối với đưa con Văn Dụ này lại rất cưng chiều. Tính tình của Văn Dụ sớm quen hai.

      Chỉ là Văn Quốc An lớn tuổi, ở tuổi này, tháng sinh hoạt lần cũng đảm bảo được. Trình Liên lại ở thời kì sinh long hoạt hổ, nhu cầu so với mấy trẻ còn lớn hơn.

      Muốn để bà phòng đơn gối chiếc, cũng đáng thương.

      Cho nên Văn Dụ cũng muốn quản chuyện của bà. Bọn họ từng tuổi này rồi, khả năng ly hôn lớn, mở mắt nhắm mắt cho qua là được.

      Nhưng cái này có nghĩa là trong lòng có chút hỏa khí nào.

    2. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Cảm ơn nàng editor. Đúng là bạn Ninh phải đổi chiến lược qua bạn Dụ để bạn Dụ phòng bị, chứ tự xử là ko đx rồi

    3. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Đấy, cứ để Dụ lo hết là đc bé Ninh nhé :v

    4. Trang Trang810

      Trang Trang810 Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      19
      mình a Dụ chấp hết nha

    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Góc tường thông minh ghê!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :