1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bị Phú Nhị Đại Theo Đuổi - Tụ Trặc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      nha tiểu tam, cho té chổng đích, kaka
      Bảo Vy197 thích bài này.

    2. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Tớ cũng đồng ý với lầu là tôn nhã nhàn té chổng đích.haha.
      Chừng ấy tiền có khi an ninh ăn cả năm quá!!

    3. Hoa bé nhỏ

      Hoa bé nhỏ Active Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      153

    4. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Chia buồn là vẫn dang tay đỡ.

      Chương 20: Tự biết giữ thân

      Editor: tiểu mao

      Lúc Văn Dụ từng bị bắt cóc, sau đó bình an trở về, cha liền cho học kickboxing. Luyện nhiều năm như thế sớm luyện được thực lực bằng với quyền thủ chuyên nghiệp, chút nghĩ ngợi liền vươn tay, ôm ôn hương nhuyễn ngọc vào lòng.

      Trần Hạo với Tôn Khải nháy mắt ra hiệu với nhau.

      Tốt xấu gì cũng đều luyện qua kickboxing, ai cũng có mắt nhìn, ngã hay giả bộ ngã vẫn có thể phân biệt được. Ba người song song với nhau, vậy mà em này lại xác định chính xác mục tiêu, trực tiếp nhào vào Văn Dụ ở giữa, ràng quá còn gì.

      Tháng chín nhập học này, Văn ca ca đào hoa này đúng là đóa nối tiếp đóa.

      “Cảm ơn sư huynh.” Tôn Nhã Nhàn vịn vào Văn Dụ để đứng thẳng, tay giơ lên mặt, vén bên tóc, động tác đều lên vẻ phong tình.

      So với Kỷ An Ninh lúc nào cũng cứng ngắc như khúc gỗ nàng này đúng là rất có kinh nghiệm.

      Văn Dụ mặt đổi sắc mà rút tay ra: “ có việc gì.” Nâng chân chuẩn bị .

      Tôn Nhã Nhàn lại giọng kêu tiếng.

      “Nguy rồi, em làm bẩn áo rồi.” ta che miệng, ảo não .

      Lúc nãy khi ta “ngã”, cố gắng làm cho giống , trà sữa trong tay cũng ném ra, khiến trà sữa vô tình đổ làm bẩn áo Văn Dụ.

      Tôn Nhã Nhàn vội vàng để trà sữa qua bên, móc từ trong túi ra tờ giấy lau quần áo cho Văn Dụ. ta ở rất gần Văn Dụ, cái trán như muốn chống vào ngực của luôn, nhìn rất thân mật.

      Văn Dụ ngửi thấy mùi nước hoa. Đúng là nước hoa của nàng này, là sản phẩm hàng hiệu, mẹ Văn Dụ cũng hay dùng loại này.

      Chỉ là trẻ tuổi năm nhất mà lại dùng loại này, đúng là cố tình muốn tiếp cận.

      Tôn Nhã Nhàn lau hai lần, ngẩng mặt lên có chút uể oải : “Lau được rồi, em xin lỗi, sư huynh có cần giặt sạch ? Hay là thế này , em cho số điện thoại của em, có gì gọi cho em, em trả tiền giặt áo.”

      “A, đúng rồi, em là Tôn Nhã Nhàn, học năm nhất.” ta mang điện thoại ra, có chút mong chờ nhìn Văn Dụ.

      Nhìn cận mặt đúng là đẹp trai đấy. Làm cho người ta tim đập thình thịch.

      Văn Dụ mặc dù mới học năm ba, còn học nhưng dựa bản chất thực tế mà sớm bước vào xã hội rồi.

      Kiến thức của rộng rãi, chút đạo hạnh của nàng nào còn đủ để ăn cơm nữa. nàng này nghĩ gì, Văn Dụ đều biết .

      Lúc trước nếu gặp loại hoa đào này, Văn Dụ xem xét giá trị nhan sắc của đối phương rồi mới quyết định có nên mỉm cười tiếp nhận hay .

      Nhưng hôm nay lại biểu gì mà nhìn Tôn Nhã Nhàn biểu diễn, lại ngửi được mùi hương nước hoa quá thành thục người ta, cơ bản chẳng có chút hào hứng nào.

      cần.” từ tốn lên tiếng, tiếp tục về phía cửa.

      Tôn Nhã Nhàn ngơ ngác chút, liền đuổi kịp : “Sư huynh, sư huynh, như vậy tốt lắm, bây giờ em bồi thường cho ?”

      Ngoài miệng vậy, còn làm bộ muốn mở ví tiền nhưng lại chẳng thấy lôi ra được đồng nào.

      Văn Dụ cảm thấy chán ngấy.

      có tính tình đại thiếu gia, lúc cảm thấy hào hứng chẳng thèm kiên nhẫn mà ứng phó với người ta, trực tiếp lạnh lùng quăng câu: “Tôi cần.” Liền nâng chân bỏ .

      Tôn Khải theo hai bước, quay đầu thấy Tôn Nhã Nhàn cầm điện thoại cắn môi đứng ở đằng kia, thấy mà , có chút nỡ. quay người trở lại : “ hai chúng ta thêm Wechat?”

      Tôn Nhã Nhàn cắn môi cái, nghĩ tới đây là người bên cạnh Văn Dụ, bắt người trước hết phải bắt ngựa, liền nở nụ cười ngọt ngào: “Được ạ.”

      Văn Dụ với Trần Hạo ra khỏi nhà ăn mới phát Tôn Khải theo.

      “Người đâu?” Trần Hạo hiểu.

      Tôn Khải chậm hơn nửa phút.

      “Văn Ca sao quá đáng với người ta quá thế?” phàn nàn.

      “Cái gì cơ?” Văn Dụ hiểu.

      Tôn Khải : “Tiểu học muội lúc nãy xinh đẹp như thế vậy mà lại lạnh lùng với người ta, làm người ta đau lòng kìa.”

      Văn Dụ sờ sờ cằm, có chút buồn bực: “Xinh lắm à?”

      Tôn Khải/ Trần Hạo: “…”

      Tôn Khải im lặng: “Văn ca, ánh mắt của phải có vấn đề chứ?”

      Trần Hạo gật đầu: “ nàng năm nhất đó đúng là rất xinh đẹp, cũng cỡ hoa khôi khoa đấy.”

      Văn Dụ có chút buồn bực, nếu Trần Hạo vậy… thể nào, lúc nãy chẳng cảm thấy là nàng kia xinh đẹp. Mỗi động tác đều cố khoe vẻ phong tình, quá giả tạo.

      Lại bước thêm vài bước, Văn Dụ nhịn được hỏi: “ nàng đó xinh đẹp hay Kỷ An Ninh xinh đẹp hơn.”

      Trần Hạo với Tôn Khải đều ngẩn ngơ, trăm miệng lời : “Đương nhiên là Kỷ An Ninh xinh đẹp hơn rồi.”

      Văn Dụ nhìn chằm chằm hai người: “Vậy phải là mắt có vấn đề gì à? Mọi người đều có chung thẩm mỹ. Mấy người khen nữ sinh kia làm gì?” Sao tôi lại thấy mấy người khen Kỷ An Ninh xinh đẹp?

      Trần Hạo với Tôn Khải muốn ói máu.

      Kỷ An Ninh đương nhiên là xinh đẹp rồi, sao đại thiếu gia như ngài lại thân thiện đến mức đó chứ, giữa trưa bắt chúng tôi để bụng đói đợi người ta cùng ăn cơm, còn cái gì mà trợ cấp tiền ăn, sợ người ta nhìn ra là mình quan tâm người ta à?

      Nhưng mà cho dù Kỷ An Ninh có xinh đẹp thế nào cũng là mà Văn Dụ nhìn trúng. Chẳng lẽ bọn họ hết sức khen Kỷ An Ninh vui vẻ? cho là bọn họ có ý gì với Kỷ An Ninh à?

      Ai mà có nhu cầu tình dục chứ? Bọn họ chỉ có thể cố gắng nhìn vào nhan sắc của Kỷ An Ninh thôi.

      Ba người trở về ký túc xá nghỉ ngơi. Cả đường, Văn Dụ bình chân như vại mà nghĩ, là lúc nãy thấy nàng kia xinh đẹp mà.

      nhịn được mà so sánh với Kỷ An Ninh.

      Gương mặt Kỷ An Ninh gần như có khuyết điểm nào, tinh xảo tới mức làm người ta nhìn chằm chằm.

      Dáng người càng khỏi , eo nhất trong Hoa đại này. Mà Văn Dụ lại quan sát nhiều ngày như vậy, phát chắc ý thức khi mình mặc loại áo bó sát kia, phác họa đường cong lả lướt đối với đàn ông mà hấp dẫn cỡ nào.

      ở trong phòng ăn chạy qua chạy lại, đến chỗ nào mọi người quay đầu đến đó.

      Nhưng Kỷ An Ninh mặc dù lạnh lùng cứng ngắc, với tiền nong có chút bướng bỉnh già mồm, nhưng ở mấy phương diện khác lại khiến có cảm giác ‘giả’ như nàng kia.

      rất .

      đối với lạnh lùng từ chối hay ánh mắt dịu dàng nhìn đều là .

      Loại này, từ sợi tóc đến ngón tay của đều làm cảm thấy dễ chịu.

      Đương nhiên cũng làm Văn Dụ cảm thấy người kì lạ đầy mâu thuẫn.

      Trần Hạo với Tôn Khải vừa vừa , phát Văn Dụ bị rơi lại phía sau. Hai người nhìn lại, đều cảm thấy có gì để .

      Văn Dụ miệng cười, mặt mày như ngậm xuân…

      Mùa thu hoạch còn chưa tới, phát xuân cái gì!

      Buổi trưa Kỷ An Ninh trở về phòng, nhân lúc trời nắng đẹp mang bà ngoại xuống lầu dạo vòng.

      Thời tiết càng ngày càng lạnh, qua tháng nữa thể mang bà ra ngoài tản bộ vào buổi tối rồi, phải tranh thủ bây giờ mang bà ra ngoài nhiều chút mới được.

      Đưa bà ngoại về phòng, nhìn bà nằm xuống ngủ trưa, Kỷ An Ninh lúc này mới đem hộp cơm trưa với chén đĩa buổi sáng mang rửa, lại đọc sách chút, căn thời gian rồi đeo cặp tới trường.

      Phong cách trường Hoa đại nghiêm cẩn, nghiên cứu kiến thức rất nghiêm ngặt, các sinh viên trong trường được nhàng như mấy trường khác. Trường đem rất nhiều chương trình học đều dồn vào năm nhất, Kỷ An Ninh lịch học rất dày. Tính ra Văn Dụ năm ba thoải mái hơn nhiều.

      Buổi chiều lúc Kỷ An Ninh vào phòng học, Mạnh Hân Vũ ngoắc tay với : “Chỗ này!”

      Kỷ An Ninh tới muộn, ngồi ở hàng cuối cùng sau lưng nàng, mỉm cười mặt mày cong cong: “Cảm ơn.”

      Mạnh Hân Vũ lườm Tôn Nhã Nhàn chút, giọng : “Lúc cậu chưa tới, Tôn Nhã Nhàn có hỏi cậu hai lần.”

      Kỷ An Ninh hơi ngừng lại hỏi: “Cậu ta muốn làm gì?”

      biết.” Mạnh Hân Vũ nhún vai, “Tớ hỏi cậu ta tìm cậu có việc gì à, cậu ta cũng .”

      Kỷ An Ninh nhìn sang Tôn Nhã Nhàn, đúng lúc Tôn Nhã Nhàn cũng quay đầu nhìn , ánh mắt lấp lóe.

      “Nhìn , cậu ta vẫn nhìn cậu kìa.” Mạnh Hân Vũ .

      Kỷ An Ninh ánh mắt yếu ớt.

      “Mặc kệ cậu ta.” thu mắt lại, lôi sách vở ra.

      Nghỉ giữa giờ tới phòng vệ sinh rửa tay, vừa trở về thấy Tôn Nhã Nhàn lắc eo bước tới.

      “Kỷ An Ninh,” ta cười hì hì đến hỏi, “Buổi trưa hình như tớ thấy có ai giống cậu ngồi ăn với mấy sư huynh năm ba á?”

      ra là vậy, bị ta nhìn thấy.

      “Đúng vậy, đúng là Văn Dụ.” Kỷ An Ninh thẳng thắn thừa nhận.

      Tôn Nhã Nhàn có chút ngoài ý muốn, ta nghĩ kiểu gì Kỷ An Ninh cũng phải che lấp chút. ta tỏ vẻ nghi ngờ hỏi: “Tớ nhớ hình như cậu từ chối Văn Dụ rồi mà.”

      Kỷ An Ninh hơi vênh mặt. “Đúng vậy mà.”

      “Vậy sao cậu còn ăn với Văn Dụ?” Tôn Nhã Nhàn ép hỏi.

      Kỷ An Ninh mỉm cười: “Cho dù tớ có từ chối ấy mọi người vẫn là bạn bè, với cả bọn tớ cũng ở chung câu lạc bộ.”

      Ánh mắt Tôn Nhã Nhàn sáng lên: “ ấy cũng tham gia câu lạc bộ à? Câu lạc bộ nào vậy?” ta nghe qua bối cảnh của Văn Dụ, còn tưởng giống mấy vị con nhà giàu kia tham gia mấy câu lạc bộ trong trường.

      Văn Dụ ít khi xuất trong câu lạc bộ, mà cũng nhận những nữ sinh theo đuổi mình tới làm mất mặt câu lạc bộ, Tôn Nhã Nhàn chẳng qua chỉ là sinh viên năm nhất, mặc dù được xưng là người giỏi xã giao nhưng cũng nghe có người Văn Dụ ở trong câu lạc bộ kickboxing.

      nguyên nhân khác cũng do từ lúc Văn Dụ lên năm hai hỏi mấy việc trong câu lạc bộ. Chẳng qua vì là người thành lập nên thể hoàn toàn vứt bỏ mà thôi.

      Mạnh Hân Vũ ngồi ở trước, cong người nghe Tôn Nhã Nhàn chuyện với Kỷ An Ninh.

      Tôn Nhã Nhàn hỏi đông hỏi tây, toàn bộ đều tập trung vào chàng đẹp trai Văn Dụ. Kỷ An Ninh cũng đúng là, sao lại để cho ta hỏi này hỏi nọ chứ.

      Mạnh Hân Vũ vừa nghĩ như vậy, thấy Kỷ An Ninh mỉm cười, với Tôn Nhã Nhàn: “Cậu đoán xem?”

      Tôn Nhã Nhàn tức giận bỏ về chỗ.

      Mạnh Hân Vũ bò bàn Kỷ An Ninh cười cả nửa ngày, mới nhớ tới hỏi: “Này, cuối cùng là câu lạc bộ nào thế?”

      Đối với Mạnh Hân Vũ, Kỷ An Ninh muốn giấu, trực tiếp cho nàng: “Câu lạc bộ kickboxing, luyện kickboxing tự do.”

      Mạnh Hân vũ : “Cậu học cái đó á? Cái đó chỉ hợp với nam sinh thôi mà?”

      Kỷ An Ninh : “Ở chỗ tớ làm thêm có hơi loạn, tớ nghĩ phải học thêm mấy chiêu phòng thân.”

      Mạnh Hân Vũ níu lưỡi hỏi: “Chỗ nào vậy?”

      Làm nữ nhân viên bán rượu trong quán bar bị bạn học lên án là nguyên nhân chủ yếu. Bởi vì cái này mà sau này ngã lầu chết, ràng là khách sạn chính quy được đánh giá sao, lại bị bọn họ truyền thành chỗ ăn chơi sa đọa.

      Nhưng đối với Kỷ An Ninh mà , công việc làm thêm này tiền lương cao nhất trong mấy công việc làm.

      năm sau, bà ngoại bị bệnh ba lần, hai lần phải làm phẫu thuật. Cho dù Kỷ An Ninh sống lại cũng có cách giải quyết vấn đề tiền nong. Công việc này chắc chắn phải làm tiếp.

      Sớm biết vậy, lúc trước nếu như có thể nhớ dãy xổ số tốt rồi.

      Kỷ An Ninh trải qua nhiều lần bị người ta chửi rủa xỉ vả, biết tránh né hay che giấu đều vô dụng, thản nhiên cho Mạnh Hân Vũ: “Cuối tuần tớ làm thêm đường Kiều Nam, chào hàng rượu ở phố quán bar.”

      Mạnh Hân Vũ cảm thấy hơi ngạc nhiên, nhưng cũng kì thị, chỉ đơn giản là hơi ngạc nhiên thôi. nàng : “Cậu cũng làm cái này à? Tớ nghe kiếm tiền rất nhanh.”

      nàng dùng từ ‘cũng’, Kỷ An Ninh cũng hơi ngạc nhiên: “Cậu biết ai cũng làm việc này à?”

      Mạnh Hân Vũ : “Tớ có người bạn cùng quê, cũng học trường mình. Chẳng qua cậu ấy ở khu tập thể bên kia.”

      Năm nay trong trường có vài chỗ cũ nát cần sửa sang lại, bao gồm cả khu dạy học và ký túc xá, Bởi vì cái này mà nhân viên trong trường ra ngoài thuê địa điểm để dạy học và cho sinh viên ở.”

      Chắc khoảng cuối học kỳ này bọn họ mới trở lại được.

      Kỷ An Ninh yên lặng nhìn chằm chằm Mạnh Hân Vũ, hỏi: “Người cùng quê với cậu tên là gì?”

      Mạnh Hân Vũ : “Cậu ấy tên Vu Hà.”

      nàng xong, Kỷ An Ninh mặt cảm xúc.

      Last edited: 17/11/20
      rabbitphan, AikoNguyen, tieunai69199340 others thích bài này.

    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Đoạn văn dụ được gọi là sư huynh hay học trưởng thế nàng?
      Vu hà kiếp trước có làm gì à?
      Gặp an ninh rồi các xinh đẹp khác chỉ là mây bay thôi :yoyo56::yoyo56:
      Hale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :