1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Bỉ Ngạn Vong Ưu- Vân Đạm Phong Khuynh (14)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Chương 14 (Tiếp)


      Bách Lý Khinh Doanh trông ra ngoài, đôi con ngươi thâm thúy nheo lại, a~ Lại là người quen nha! Chẳng đợi cất tiếng, Bách Lý khinh Y kinh hỉ cười tươi rói:

      “Lam đại ca, chúng ta về ‘Luân Hồi’ nha!”

      Lam Thiếu Tà nghe thấy vậy, hứng thú bước tới, nhìn Khinh Doanh cười cười:

      “Đại tiểu thơ, người hứng thú với ‘Luân Hồi’ sao?”

      “Có chút!”

      Khinh Doanh cười nhạt, đứng trước kẻ thù gián tiếp làm Bách Lý Thị sụp đổ, cũng có tâm trạng chuyện.

      Lam Thiếu Tà, trợ thủ đắc lực của cha , phụ trách mảng về game ‘Luân hồi’ nhưng tới phút cuối cùng lại dẫn đại bộ phận Quang Minh đế quốc, công hội của Bách Lý thị đầu quân cho Hoàng Phủ gia, sánh đôi cùng công chúa Hoàng Phủ gia tộc, Hoàng Phủ Nguyệt Nhi. Đúng là, thế xoay vần, kẻ thù của Bách Lý gia rất nhiều nha!


      Cũng đúng thôi, đại gia tộc thất thế, có biết bao kẻ muốn đầu cơ trục lợi, chen chân lấn bước chứ? Nghĩ nghĩ lại, Lam Thiếu Tà chỉ theo thời thế thôi! Nhưng nếu mà ta phản bội Bách Lý Thị vẫn có cơ hội vực dậy, cho dù đó là cơ hội nhoi!

      Nhưng , làm vậy, hủy hoại Bách Lý thị, làm cho Bách Lý Khinh Doanh trở thành tội nhân thiên cổ của Bách Lý thị, làm Bách Lý thị tập đoàn sụp đổ trong tay .

      Nhưng những cảm xúc mãnh liệt và hận thù rất nhanh chóng bị Bách Lý Khinh Doanh dấu trong nụ cười nhạt, phần lại vì đứa , chẳng mấy ai chú ý tới cả.

      “Đâu có chỉ là chút ít, Lam ca ca, Doanh nhi rất thích ‘Luân Hồi’ cơ mà, ngày nào em ấy cũng khóa mình trong phòng, cả ngày ngoạn võng du đó!”

      Bách Lý Khinh Y che miệng cười duyên dáng, hệt như đây chỉ là câu chơi, nhưng cũng dấu dao kéo ở đáy hòm, mở ra là đâm cho người ta máu phun đầm đìa. Ý, đó, ta là đại tiểu thư mà cả ngày lo học hành, lễ nghi phép tắc có, chỉ có game, đúng là có chí tiến thủ! ta xứng làm Đại Tiểu thư Bách Lý gia.

      “chính là vậy sao?”

      Lam thiếu Tà cười cười, cả người toát ra khí chất tà mị, chính là hài lòng vì Bách Lý Hùng coi trọng ‘Luân hồi’ ngay cả kiếp trước cũng vậy, lí do phản bội là do ông ta coi trọng ‘Luân Hồi’, có mắt nhìn, chính vì vậy thời gian đầu Quang Vinh đế quốc tụt hậu so với các công hội của 4 tập đoàn lớn khác, sau này khoảng cách càng lớn.

      Nhưng giờ sao? Bách Lý gia lại chi mạnh khoản lớn để đầu tư vào game và Bách Lý Hùng , muốn cho con của mình chân trời lớn, bất kì ở đâu, cho dù là trong game. Mặc dù hài lòng với mục đích của Bách Lý Hùng nhưng giờ Lam Thiếu Tà rất hài lòng với quan tâm của Bách Lý gia với ‘Luân Hồi’

      “Chuyện là vậy, em là Vũ Sư Tuyết tộc ở Bắc Đại lục, chị Y Y rất quan tâm tới em, còn giới thiệu cho em Vũ Sư để học hỏi, ID là Bỉ Ngạn Vong Ưu, xem ra người đó rất nổi tiếng nhỉ?

      Đoan Mộc Lam Phong: “Khinh Y quen nàng ta? tốt, khi nào giới thiệu cho ta làm quen nhé!”

      Hàn Ngạo Thiên: “Vũ sư biến thái? quen ta?”

      Lam Thiếu Tà:”Em có thể mời ta vào Quang Vinh đế quốc được ?”

      Nhìn mồ hôi chảy dòng dòng chán Bách Lý Khinh Y, Khinh Doanh rất hài lòng, muốn cài bẫy à, còn non lắm em! Hừ!!!

      Bách Lý Khinh Y cười tạm bợ:

      “Có dịp, nhất định ta giới thiệu!”

      “A~ Khinh Doanh, phân bộ của Quang Vinh đế quốc ở Bắc Đại lục do tiểu Nam là tinh linh đạo sĩ chủ trì, có việc gì khó khăn, cứ tới Bác Thạc Thành tìm , chúng ta giúp đỡ hết mình!”

      Bách Lý Khinh Doanh cười cười, :

      “A, em nghe , mấy tuần trước có Vũ sư đánh tan tác liệp đoàn giả của Quang Vinh đế quốc nơi làng Tuyết đúng nhỉ?”

      Hàn Ngạo Thiên cười lạnh lùng:

      “Hừ, là do bọn chúng muốn cướp sáo trang của V4 Sư kia, ai dè đụng phải Bỉ Ngạn Vong Ưu, sát thần kia thế là,…….hahhaha!”

      Lam Thiếu Tà nghe xong sắc mặt tái , :

      “Sao ta biết chuyện này?”

      “Ai da, là do thuộc hạ của ngươi quá ngốc thôi!”

      Hàn Ngạo Thiên châm chọc, Khinh Doanh đứng tại chỗ ung dung cười, muốn xử lí người, đôi khi cần chính mình phí sức a!~~

      “Khinh Doanh, cha cháu gọi cháu kìa!”



      Dung Nguyệt Ánh tiến lại phía này, cười dịu dàng . Khinh Doanh rất ưu nhã gật đầu coi như , bước đến bên kia. Bách Lý Hùng nhìn con xinh đẹp bước đến khỏi vui mừng, cười cười vào mic:

      “Đây là con tôi, Bách Lý Khinh Doanh, từ giờ trở , con bé là đại tiểu thư của Bách Lý gia, mong mọi người chiếu cố!”

      Bữa tiệc thực chất chỉ là buổi ra mắt của Khinh Doanh với giới thưởng lưu của V thị. Người của Tam đại gia tộc V thị cùng bao phú hào đều tham gia đầy đủ, vì muốn tổ chức tại gia nên Bách Lý gia có mời thêm bất kì gia tộc ở các thành thị nào khác. Nhưng cũng chỉ có vậy mà làm cho Khinh Doanh nhức hết cả đầu.

      chuyện, cười duyên, uống rượu vang hoặc nước hoa quả, nhập tiệc ăn uống. Khen ngợi, ngắm nghía, cảm thán,…. Lễ nghi linh tinh của giới thượng lưu cũng chỉ có vậy, ngán tới mức còn gì để chán ngán hơn.

      Sau buổi tiệc, Khinh Doanh thả người lên chiếc đệm đỏ rực trong căn phòng, nghĩ thầm, ngày mai phải tới trường tham gia khám sức khỏ, sau đó là tới tham dự hội làng của Làng Tuyết, thời gian đối với , hầu như là đủ nha!

    2. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 15: Hợp Tác.

      Bách Lý Khinh Doanh vô cùng thoải mái vì nguyên tối hôm qua thể đăng nhập ‘Luân Hồi’. Cho dù đây mới chỉ là giai đoạn Close beta, sau này Open bate còn giữ được cấp bậc như cũ nhưng các thuộc tính trụ cột, kĩ năng và tài sản trong game vẫn được giữ vững.

      Thời gian close beta dài nguyên năm lí do kia lại vô cùng đơn giản, khi nào tổng số người chơi tham gia close beta tất cả đạt cấp 10. Lúc này chính là thời gian đặt nền móng cho các đại công hội, Bách Lý Khinh doanh khỏi nhíu mày, hiểu tại sao tốc độ lên cấp của mọi người vô cùng nhanh. Cứ như thế này, chừng chưa tới 1 năm thời gian close beta kết thúc.

      phải đùa, khi thời gian thử nghiệm kết thúc, toàn bộ ‘Luân Hồi’ được cải thiện vô cùng hoàn hảo, ngay lập tức, chưa đến tháng trở thành cuộc sống thứ hai của con người. Toàn bộ các tập đoàn kinh tế lớn nhất thế giới đều đổ bộ vào Luân Hồi, khi ấy thời gian của có nhiều nữa, là đau đầu.

      Theo như kế hoạch ban đầu của chính là thành lập liên minh người chơi sinh hoạt, cung cấp hậu phương vững chắc nhất cho Quang vinh Đế quốc nhưng theo tình hình này, chẳng mấy chốc, thời gian của hết.

      Sáng sớm hôm nay người đại diện của Liên Minh phát biểu, Chủ Thần quyết định thời gian thừ nghiệm 3 ngày nữa kết thúc, bù vào đó là trong thời gian vận hành, Chủ thần ra các quyết định cải tiến sau.

      Bách Lý Khinh Doanh nhếch môi cười, quyết định thay đổi vậ mệnh của Bách Lý thị quỹ vận mệnh thay đội cũng có sao! Tuy nhiên, kế hoạch của phải thay đổi chút ít.

      Tuy Long Nha cửa hàng tập hợp được số người chơi sinh hoạt nhưng nếu thời gian như vậy, mình chiến lực là Bỉ NgạnVong Ưu đủ để bảo hộ Long Nha cửa hàng cho đến thời gian vị thế của nó mạnh tới mức ai có thể lay chuyển. như vậy, quỹ tích vận mệnh làm khó , đừng trách tàn phá vận mệnh cọng rơm cũng còn!
      “Tiểu thư, người xem, lão gia muốn đích thân đưa người tới trường!”

      Khinh Doanh thong thả chỉnh lại đồng phục, cười cười :

      “Lão Ung, với cha tôi tôi muốn bộ tới trường!”

      “Nhưng mà, tiểu thư,….”
      Khinh Doanh liếc mắt đẹp, nhanh chóng với Ung lão:

      “Kiểm tra xong ở trường tôi còn có số việc, chiều tối tôi mới có thể trở về!”

      “Vâng thưa thiểu thư!”

      Ung lão thể được gì, mau chóng lui ra ngoài. Trong tâm linh thầm nhủ, lão gia a~~ phải là lão tốt mà là do tiểu thư quá hung tàn, lão bất lực nha!


      **************
      Bách Lý Khinh Doanh sau khi rời khỏi trường học nhanh chân bước tới tòa nhà lớn. Nữ tiếp viên nhìn thấy khỏi cười :

      “Tiểu thư, người đây là có việc gì ạ?”

      “Ta muốn mua khu đất, có hay vị trí đẹp??”

      Nữ tiếp viên cười sung sướng, nhanh chân đưa đến bên chiếc bàn, :

      “Xin mời tiểu thư a~”
      chuyện lúc với nhân viên, Khinh Doanh khỏi cười :

      “Cứ như vậy , mấy hôm nữa có thể hoàn thành chuyện này???”

      “Tất cả là 3 ngày ạ!”

      Bách Lý Khinh Doanh cười cười, rời khỏi nơi đó, lại ấn tay đồng hồ liên lạc. lúc sau bóng dáng nam nhân tuấn, tà mị lên màn hình ảo, cười cười:

      “Đại tiểu thư, có chuyện gì hay ?”

      “Tôi có chuyện gặp , có thời gian hay ?”

      Lam Thiếu Tà khỏi híp mắt cười, nhanh chóng :
      “Vậy chúng ta ăn trưa tại Nhã Lâu !”

      Khinh Doanh nhìn thời gian phải tới giờ ăn trưa, khẽ gật đầu, nhanh chóng tới điểm hẹn.

      Khi tới nơi Lam Thiếu Tà ngồi ở đó, cười tươi như hoa :

      “Đại tiểu thư, có chuyện gì sao?”

      “Lam tổng, là quản lí bộ phận phát triển game trong ‘Luân Hồi’, tôi có cầu quá phận, biết có đồng ý?”

      Lam Thiếu Tà đưa ánh mắt chăm chú nhìn dung nhân xinh đẹp kia, ngoài vẻ diễm lệ ra chỉ còn kiêu kì, cò vẻ như ta chắc chắn rằng đồng ý phải, nhíu mày:

      “Đại tiểu thư, xem, tôi tận lực!”

      Bách Lý Khinh Doanh cười cười gật đầu, vươn tay lấy ly rược vang nhưng lại bị Lam Thiếu Tà ngăn lại, :

      “Đại tiểu thư, nếu tôi lầm chưa tới tuổi uống rượu?”

      Sau đó Lam Thiếu Tà còn ung dung gọi nhân viên phục vụ tới với ta đưa ly sữa tươi đến, đưa cho Khinh Doanh. nhìn nhìn ly dữa rồi liếc qua ly rược vang, lúc sau mới trầm giọng :

      “Tôi vừa mở phòng làm việc chuyên nghiệp, muốn có số thành viên trong công ty tới giúp đỡ. Tất nhiên, nếu họ muốn ở lại sau đó 3 tháng họ có thể rời !”

      Lam Thiếu Tà nhíu mày:

      “Chuyện này có thể ảnh hưởng rất lớn tới phát triển của công ty game.”

      Bách Lý Khinh Doanh bật cười, cói:

      “Lam tổng, đừng tôi biết gì, Quang Minh Đế quốc là đại công hội lăn lội ở game giả lập bao nhiêu năm? Hệ thống đào tạo game thủ phải là cực kì hoàn chỉnh, chỉ thiếu siêu cấp công hội ở chỗ chưa nhiều cao thủ mà thôi. Cái gì cũng cần thời gian, game thủ cũng vậy, tốt nhất là nên tìm cách mua lại nhưng phòng làm việc lớn, chuyện này chỉ lợi mà hại, mất mấy người với Quang Minh đế quốc là gì cả!”

      Lam Thiếu Tà trầm tư lát:

      “Đại tiểu thư, cần mấy người?”

      “Ồ, chỉ cần 5 người, lần lượt là Uyển Hương, Chu Hàn Du, Lãnh Quỳnh, Bắc Khánh Long và Nguyệt Tinh Vũ. Ổn chứ?”

      Lam Thiếu Tà bật cười :

      “Tiểu thư muốn đào hết nhân tài của công ty ư?”

      Bách Lý Khinh Doanh khẽ cười, dù cho là nhân tài nhưng làm sao Lam Thiếu Tà biết tiền lực kinh người của họ? Hừm, 5 người này ai trở thành cao thủ Thần cấp, kiếp trước chính họ chống đỡ Quang Minh Đế Quốc qua bao nhiêu khó khăn.

      Tất nhiên, quang Minh dế quốc chỉ dựa vào 5 người này mà còn cả loạt cao thủ nữa nhưng Khinh Doanh nỡ đào họ, hoặc muốn, toàn bọn Bạch Nhãn Lang, đào họ làm gì?

      Năm người này trái lại vô cùng trung thành, bao lần đồng sinh cộng tử với . là, như vậy phòng làm việc mới chỉ có 6 người, mà thôi, Khinh Doanh theo con đường chất lượng chứ phải số lượng, cứa vậy !

      “Được rồi! Chúng ta mau dùng bữa a~”

      Lam Thiếu Tà cười cười, 5 người này tuy có tiền lực nhưng chưa phải là thiên phú kinh người, đằng nào công ty cũng vào tay Đại Tiểu thư, người mình vẫn là ngời mình, ta so đo mấy.

      “Còn chuyện nữa, Lam tổng, tôi mong cho tôi 15 suất huấn luyện toàn diện, à, giờ tôi chỉ cần 6 mà thôi, đúng thế!”

      Vẻ mặt Lam thiếu Tá nghe xong hệt như nuốt phải ruồi, 1 suất huấn luyện toàn diện của công ty là gì sánh bằng, chỉ mất kinh người tài phú cùng với bao nhiêu phân lượng mặt mũi, tập đoàn mới tạo ra lĩnh vực giả lập để đào tạo tinh . Đây chính là vương bài của công ty, nhiều lắm cũng chỉ có 100 suất mà thôi, vậy mà ta há mồm là 15 suất? Có biết xấu hổ vậy?

      Bách Lý Khinh Doanh khẽ cười, :

      “Lam tổng yên tâm, tôi để thiệt thòi đâu. Tôi có phương thức liên lạc với ông chủ đằng sau của Long Nha cửa hàng. Đừng với tôi là hứng thú nhé, tôi đau lòng đấy?”

      ?”

      Lam Thiếu Tà nhíu mày, chắc chắn . Bách Lý Khinh doanh mỉm cười, :

      “Thế này , tối nay người quản lý của Quang Minh đế quốc tới liên hệ tổng quản lý của Long Nha, ấy đưa cậu ta tới gặp chủ nhân của Long Nha cửa hàng?”

      Lam Thiếu Tà thở dài, 3 ngày sau là thời gian vận hành chính thức, có nghe tập đoàn nhà Hoàng Phủ cũng có tâm tư đầu nhập vào Luân Hồi. Còn số công ty game lớn nữa. Hơn ai hết, Lam thiếu Tà nhận thấy được tương lai rộng lớn của Luân Hồi.

      thể chủ của hàng Long Nha rất thông minh, ngờ Luân Hồi lại cho người chơi giư được tài phú, vậy có nghia là Long Nha cửa hàng bị đóng cửa. như vậy, phía Bắc đại lục là thiên hạ của Long Nha cửa hàng, sai biệt gì lắm nó chỉ là cửa hàng trung lập.

      Nếu như Quang Minh Đế quốc có thể có giúp đỡ của nó gì hơn thế.
      “Đại tiểu thư quen người đó?”

      Bách Lý Khinh Doanh khẽ cười:

      có, nhưng tôi quen biết Ám Sắc Nguyệt, nếu có thể hợp tác, tôi mong có thể hoàn thành trong 3 ngày. 3 ngày sau đưa 5 người đó và 15 vé huấn luyện lại đây cho tôi!”

      “Rất hân hạnh!”

      Lam Thiếu Tà khẽ cười. Hai người nhanh chóng ăn đồ ăn. Bách Lý Khinh Doanh sau đó bộ trở về nhà. Tắm rửa xong xuôi, nhanh chóng đăng nhập vào Luân Hồi, thời gian open beta ngày càng gần, còn nhiều thời gian nữa!

      Chương 16: Nữ Đế Lam Nguyệt.

      Bắc Đại lục là trong tứ đại Lục rộng lớn nhất của Liên Minh nhân loại, tuy nhiên, nhân loại lại hầu như sống được trong hoàn cảnh khắc nghiệt này mà chủ yếu chỉ có Tuyết tộc, tinh Linh tuyết, thú nhân tộc,.. thích hợp sinh sống. Hoàn cảnh vô cùng khắc nghiệt nhưng trái lại nó lại cùng rộng lớn, gồm 15 tiểu quốc, 1 đại đế quốc.

      Ba đại thành thị Tô Nhĩ thành, Lâm Lang Thành và Thác Back thành cùng trực thuộc Tu Tuyết Đại Đế quốc,lập thành thế chân vạc, cũng là ơi phồn hoa nhất của Bắc Đại Lục.

      Muốn qua các quốc gia cùng đế quốc khác cần đại lượng kim tệ để khởi động truyền tống trận, chính vì thế Khinh Doanh rất chú trọng tới việc xây dựng gốc rễ, trước hết chiếm lấy Bắc Đại Lục rồi mới nghĩ tới các đại lục khác.

      Tu Tuyết đế quốc còn chưa ăm hết máu mạch kinh tế nên Khinh Doanh hề có ý định chuyển sang quốc gia khác. Nhưng thương nhân thông minh chỉ là giàu có mà còn có cả đại lượng vũ lực bảo vệ tài sản nếu giàu có đến đâu cũng mở rộng được nữa. chính vì thế mà Khinh Doanh phải tìm thêm người tới ngoài người chơi thuần sinh hoạt, ừm, có nên lập công hội nghỉ?

      Khinh Doanh nghĩ lát rồi lắc đầu, có công hội rất phiền phức, thích! Ừm, cần công hội cũng được cơ mà! Khinh Doanh suy nghĩ lát rồi đứng trước con phố phồn hoa đệ nhất Tô Nhĩ Thành, phố Lam Tầm.

      Giờ này còn chưa tới buổi sáng nên người chơi thường có ra ngoài đánh quái mà thường hay bầy quầy bán những trang bị đánh quái rớt ra, mà những qầy hàng này cũng là do nàng cho thuê.

      Bách Lý Khinh Doanh qua cửa hàng, nhìn thấy đó có bày la liệt những tờ giấy mỏng nên hiếu kì ghé vào xem, đúng lúc ấy lại có người tới đẩy nàng ra, hung dữ quát:

      “Mau đưa đồ gia cần ra đây, nếu Nguyệt Trì công hội tha cho ngươi!”

      “Đại gia thông cảm, hàng hóa ngài cần tôi chuẩn bị đầy đủ, nhưng là, kim tệ,…”

      Tráng hán kia cười lạnh lùng:
      “Chẳng phải là 3 kim tệ sao? Ta đưa cho ngươi lấy đấy thôi!”

      “Đại gia, cái này, hết 5 kim tệ, ta với ngài,…”
      “Hừ, láo , lão tử ngày hôm trước mua cũng chỉ 3 kim tệ,…”

      Bách Lý Khinh Doanh mặc áo choàng đen che danh tính, quay qua cỗ khác, tỏ vẻ can dự vào. định bước chợt nghe thấy giọng nữ thốt lên:

      “Tên béo kia, ngày hôm qua ta cũng bày hàng ở đây, cũng chứng kiến ngơi ép mua ép bán, lần thôi, cớ sao lần này ngươi còn tiếp tục?”

      “A~ con nhãi ranh, dám xen vào chuyện của lão tử, lão tử 3 kim là 3 kim. Nếu bán cho lão tử, xem ngày sau các ngươi có phải dám ra khỏi thành hay ?”

      Khinh Doanh nhìn qua cũng khoác áo choàng đen giống mình, cười cười, nếu đủ mạnh, giúp người cũng nhu hại người mà thôi! định bước bỗng chốc dừng lại vì nghe thấy giọng lanh lảnh kia tiếp tục:

      “Tiêu Quyên ta mặc kệ Trì Trì gì đó của các người, mau mau cút ! Ở đây là phố Lam Tầm, nếu các ngươi còn tiếp tục, ta gọi thủ vệ tới cho coi!”

      Thủ vệ ở đây chính là NPC, này tuy chỉ là thủ vệ hạ cấp nhưng cũng lên tới 10 cấp tả hữu, nếu sinh bị đuổi ran gay lập tức, đôi khi cò dẫn tới người quản lí, nghiêm cấm người chơi ra vào phố Lam Tầm.

      “Ngươi uy hiếp lão tử? Tiêu Quyên? Kia được lắm, ta cho hai ngươi biết mặt!!!”

      Tuy vậy nhưng tráng hán kia vẫn phải rời , chỉ là vì dám động thù mà còn sợ hãi gặp phải người quản lí phố Lam Tầm. Kia mấy lần có người bị người quản lí bắt, chỉ mà còn cả công hội tham gia đều bị cấm vào phố Lam Tầm.

      Ở con phố này chỉ đầy đù các loại mặt hàng mà còn rất rẻ, này chính là người nào cũng muốn qua, ngày đêm bao giớ cũng tấp nập. Bách Lý Khinh Doanh nghe xog tên Tiêu Quyên, khỏi dừng lại, quay người với Tiêu Quyên và người bán hàng kia:

      “Xin chào, ta có chuyện muốn với hai người, tới Long Nha đế điếm !”
      Hai người kia chần chừ lát rồi cũng cắn răng theo, mấy người vừa trường lập tức sôi trào:

      “Đó là người quản lí phố này đó!”
      “Xem ra hai người kia gặp xui rồi! là may có tên kia chạy nhanh, nếu , chậc chậc…….”
      “……….”


      Khinh Doanh dẫn hai người lên nhã gian của Long Nha đế điếm, người bán hàng lo sợ nhìn còn Tiêu Quyên vẫn vững vàng như cũ, ánh mắt kiên định sợ hãi.

      “Kia, tên hai người?”

      “Ta là Tiêu Quyên!”
      “Tôi,… tên là Thủy Sắc Thiên Thiên.”

      Bách Lý Khinh Doanh nghe xong còn tưởng mình nghe lầm, Nữ đế Lam Nguyệt Tiêu Quyên có biết nhưng mà tại sao Thủy Sắc Thiên Thiên lại ở đây?
      Cũng tốt, Khinh Doanh mừng thầm nhưng mặt biểu lộ ra thần sắc gì, :

      “Như hai người đoán, ta là chủ của con phố Lam Tầm cùng Long Nha cửa hàng!”
      Tiêu Quyên hứng thú nhìn bóng dáng nhắn kia. Thực giỡn nếu là thực rất muốn cuồi, người lùn a!! Cuối cùng cũng thấy người lùn như vậy, phả chăng là có cái đầu to bự???

      Khinh Doanh để ý hai người tâm trang, tiếp tục :
      “Tôi muốn hai người làm việc cho Long Nha cửa hàng!”

      Tiêu Quyên khinh miệt nhìn qua Bách Lý Khinh Doanh, lạnh lùng :
      “Hừ, ta đồng ý!”

      “Tại sao?”

      Tiêu Quyên gật gù:
      “Ta đây chỉ làm việc cho kẻ mạnh, kia ngời mạnh hơn ta sao?”

      Bách Lý Khinh Doanh cười cười, kiêu ngọa, quả thực vô cùng kiêu ngạo! Nhưng mà cũng là do Tiêu Quyên có cái vốn của mình. Nữ Đế Lam Nguyệt chưa bao giờ là hư danh.

      Nữ Đế Lam Nguyệt chính là chỉ nghề nghiệp tàng Thích khách ánh trăng và quốc gia ấy thống trị, Lam quốc. Cái chính là Tiêu Quyên tuy là thích khách nhưng sau này lập ra đoàn đội vô cùng mạnh, chính là Hải Đường Các.

      Hải Đường các chỉ gồm tầm 20 người nhưng trong đó, ai ai cũng là cao thủ, chưởng khống nguyên quốc gia rộng lớn. Bất kì siêu cấp công hội nào cũng dám đắc tội hay đối nghịch với Hải Đường Các.
      Bách Lý Khinh Doanh cười , :

      “Nếu như ta đánh thắng ngươi làm sao đây?”
      Tiêu Quyên chần chờ lát rồi cười vô cùng giảo hoạt, :

      “Nếu như ngươi đánh bại thần tượng của ta, ta cấp ngươi làm hộ vệ, như thế nào?”
      Bách Lý Khinh Doanh cười cười:

      “Người kia là ai?”?
      “Chính là đại thần đệ nhất Đông Đại lục!”

      Bách Lý Khinh Doanh nhíu mày, Đông Đại lục se có người mạnh nhất sao? Tại sao cơ chưa từng nghe qua nhỉ? Ném ánh mắt nghi hoặc , Khinh Doanh với Thủy Sắc Thiên Thiên:
      “còn sao?”

      “Ta,… ta còn ca ca ta,~~”

      Bách Lý Khinh Doanh vuốt mặt cười, :
      “Ca ca là ai? Long Nha cửa hàng cũng đồng dạng thu nhận ta!”

      nhủ thầm, dù cho ta có là phế vật cũng được, Long Nha cửa hàng chịu được, miễn là Thủy Sắc Thiên Thiên chịu gia nhập Long Nha! Đùa ư? Thủy Sắc Thiên Thiên chính là đại thần chút thuật đệ nhật Đông đại lục. Tuy từ trước tới nay chưa nghe danh ca ca của nàng nhưng có nghe danh ma pháp quyển trục củng với bùa chú nàng vẽ ra.

      Bao quát của Luân Hồi, nàng tuyệt lọt vào top 20 đứng đầu về Chú Thuật!!!!!! Tuyệt đối là người mà các siêu cấp công hội chịu tiêu back tỷ mua về a!~~~.

      “Ca ca ta tên Thủy Sắc Đê Điều, kia, huynh ấy hôm nay có việc bận, có lên mạng, nhưng mà huynh ấy đâu ta đó!”
      Bách Lý Khinh Doanh cười cười, hề để ý, :

      “Được rồi nếu ngày mai ta có tới hai người hãy tới gặp Ám Sắc Nguyệt, cả hai người được hưởng thụ quyền lợi của nhân vật hạch tâm của các Đại công hội, như thế nào đây?”

      Thủy Sắc Thiên Thiên nhàng gật đầu đáp ứng, bất giờ Bách Lý Khinh Doanh mới quay sang Tiêu Quyên:

      “Ta tuyệt chưa nghe qua cao thủ đứng đầu Bắc Đại lục???”

      Ghế cao kia ai dám ngồi, chẳng phải là kẻ ngốc xưng mình là cao thủ đệ nhất, nếu như bị người khác khiêu chiến sau đó thua , chà chà, khỏi phải rồi!

      Mà ai lại là thần tượng của Nữ Đế Nguyệt Lam nhỉ? Nghe nữ đế này cực kì kiêu ngạo, tuyệt chưa nghe nàng qua phục ai nha!

      Tiêu Quyên ánh mắt gian giảo, khẽ lóe lên, kiêu ngạo :

      “Đệ nhất nhân của Bắc đại lục còn ai khác ngoài Vong Ưu đại thần. Nàng ấy là đệ nhất, ta đây chính là đệ nhị, tuyệt có đối thủ!”

      Bách Lý Khinh Doanh nhíu mày, bất an :

      “Vong Ưu Đại thần? Chưa từng nghe qua!”
      Thủy Sắc Thiên Thiên nhàng thốt:

      “Chính là BỉNgạnVong Ưu đại thần, ngươi nghe qua sao?”
      Tiêu Quyên cũng dùng ánh mắt nhìn người ngoài hành tinh nhìn . Thầm nhủ: Quái lạ người sao chưa từng nghe tính danh đại thần nhỉ? Phải chăng người này hôm nay vừa vào game là?

      Bách Lý Khinh Doanh ngay tắp lự phun hết cả tách trà mới đưa vào miệng. ho khù khụ lúc mới dừng lại., cố vuốt họng rồi :

      “Nàng ta tự nhận như thế?”

      Tiêu Quyên cười nhếch miệng khinh bỉ , :

      “Chẳng lẽ chưa bao giờ lên diễn đàn Luân Hồi xem thử?”

      Bách Lý Khinh Doanh quay mặt . Đây chính là tật xấu khó bỏ của . Nhưng mà, để tránh bị người khác khinh bỉ, quyết tâm lần sau phải chăm chỉ vào diễn đàn xem a~~.

      Nghĩ nghĩ lúc, thể từ bỏ Nữ đế Lam Nguyệt được nên ghé vào tai Tiêu Quyên, trầm giọng :

      “Nếu như tôi cho biết sau lưng phố Lam Tầm là Bỉ Ngạn Vong Ưu?”
      Ngay tắp lự, Tiêu Quyên nhảy dựng lên, túm chặt lấy áo , hét the thé:

      “Ngươi ?”

      Chương 17: Đoàn đội kinh khủng
      Bách Lý Khinh Doanh ho khụ cái, rất muốn quăng Hồ Tuyết Phiến vào mặt nàng ngốc manh kia, câu thôi, làm gì mà dữ dội vậy? Kéo áo trùm của làm nó xộc xệch hết cả!!!

      “Ta chỉ thôi! Hãy dừng lại và thả áo của ta ra ngay!”
      Tiêu Quyên ngượng ngùng gật khẽ đầu, ngồi nghiêm chỉnh xuống nhưng vẻ mặt vẫ hưng phấn thôi, liến thoắng:

      “Được rồi, nếu như ngươi , ta làm việc cho Long Nha cửa hàng, nhưng vấn đề là ngươi phải cho ta tận mắt nhìn thấy nàng ấy!”
      Bách Lý Khinh Doanh nhìn vào đôi mắt sáng như đèn pha kia, hơi hơi bất lực mà gật khẽ đầu, :

      “Tối nay ở Long Nha Đế Dược, giờ ta có việc phải trước, hai người suy nghĩ kĩ nhé!”

      xong Khinh Doanh gặp Ám Sắc Nguyệt, dặn dò nàng vài câu rồi out. Đến giờ cơm chiều rồi, lão Ung lên tận nơi gõ cửa, nàng thể nào xuống được!

      Khinh Doanh vừa bước xuống nhà nghe thấy tiếng của Bách Lý Khinh Y:
      “A Doanh, mau xuống đây, có tin tức mới nè!”

      Khinh Doanh lững thững bước xuống lầu, ngồi ghế sofa cạnh Bách cha nhìn lên màn hình ảo được chiếu lên tường. Nơi đó có nữ phóng viên vô cùng xinh đẹp tươi cười :

      “Theo như thông tin mới nhất, dự định giai đọa close beta của Luân Hồi vẫn được giữ nguyên là 1 tháng chứ tới 1 năm như mọi người dự đoán. Luân Hồi mang lại cuộc sống mới cho chúng ta, nhận thấy tiềm lực của Luân Hồi 2 tập đoàn nằm trong top 500 tập đoàn mạnh nhất thế giới đó là Bách Lý thị và Hoàng Phủ thị đổ bộ vào Luân Hồi. Thêm vào đó, hàng loạt người chơi rất hài lòng và coi nó như thế giới thứ hai. Chủ thần đưa ra dữ liệu mô phòng hoàn toàn Luân Hồi như thế giới . Mọi người hãy cùng thưởng thức và tiến nhập Luân Hồi, thế giới mới cần được chúng ta khai mở.”

      Bách Lý Khinh Doanh trầm ngâm lát, Luân Hồi mở ra hình thức thế giới thực, mọi vũ khí, y phục, trang sức, đều có nặng của nó. Đồ uống, thức ăn và đau đớn đều có cảm giác như trong thực. Đáng lẽ thời gian 1 năm đủ để luyện tập sức khỏ để thích nghi nhưng ai ngờ lại giống như quá khứ của .

      “Cha, con muốn tới phòng tập Vũ Đạo và tập thể hình!”
      Phòng tập thể hình là để nâng cao sức chụi đựng, sức khỏe, còn phòng vu đạo là để thích nghi với những Vũ Đạo có độ khó cao. Càng về sau, các kĩ năng của Vũ sư càng khó khăn, cũng cần người chơi thích nghi nên Khinh Doanh phải làm vậy!

      “A Doanh muốn học múa sao? Có thể cùng chị nè, phòng múa Nguyệt Lỵ rất thích hợp với em đó!”
      Bách Lý Khinh Doanh nhìn qua Khinh Y, trầm ngâm lát rồi gật đầu. Luyện tập càng sớm càng tốt. Hơn nữa ở Nguyệt Lỵ còn người mà cần gặp.
      Bách cha cũng hài lòng gật đầu:

      “Nếu con thích tới Nam Phong , cha có tấm thẻ kim cương, nếu con thích cứ cầm lấy.”

      Nam Phong là nhà tập thể hình lớn nhất của thành phố, thể nghi ngờ gì sức mạnh của nó. Khinh Doanh thoáng nghĩ qua lát, trầm tư, liệu tên ngốc kia có còn ở đó hay ?

      “Cha, con nghĩ tiềm lực của Luân Hồi rất lớn, cha nên chỉ đầu tư vào Bắc Đại Lục nơi con ở mà còn Đại lục trung tâm nữa, nơi đó mới là nơi chúng ta cần đầu tư!”
      Bách cha gật đầu hề do dự, :

      “Chuyện này cứ để Tà nhi lo, con cứ việc thoải mái chơi đùa, ta có thể gánh vác được chuyện này!”
      “A Doanh, em xem, chị có người bạn rất tốt cũng ở Bắc Đại Lục, làng Tuyết, đáng tiếc chị lại ở làng Băng và còn vào thành thị rồi. Chị muốn người bạn kia chiếu cố em, em tên trong game của em , chị ,….”

      Khinh Doanh khinh miệt cười cười:
      là đáng tiếc, hôm qua em vào thành thị rồi, cũng cần bạn chị chếu cố đâu!”
      Bách Lý Khinh Y khẽ cắn môi đỏ mọng nước, :

      “Em đừng phụ ý tốt của chị, Nam Nhược tuy phải Vũ Sư nhưng cũng là chức nghiệp đặc thù riêng cho nữ, có thể giúp em phần nào!”

      Khinh Doanh liếc mắt qua vẻ mặt Bạch Liên hoa kia, khó chịu gật gật đầu. Tuy rất muốn xé mặt tar a nhưng ở đây còn Bách cha. Bách cha vui. giọng :

      “Chị Khinh Y, em đâu có ý đó, chẳng qua là em ngại biết bạn chị vào thành thị hay chưa, thực ra em cũng chưa có đoàn đội cố định. Em vào Tô Nhĩ thành, nghề nghiệp Vũ Sư, tên là Nguyệt Tinh Ủng Doanh a~”

      Khinh Doah buồn nôn với giọng của mình, lại còn giả vờ ủy khuất làm cha Bách nhíu mày với Khinh Y:
      “Em con có ý xấu, con phải thông cảm chứ?”

      Bách Lý Khinh Y giận nhưng làm gì được, cười sượng sùng:
      “Bạn chị tên Nam Nhược, là Miêu tộc Vu nữ, cũng ở Tô Nhĩ thành, hơn nữa còn tham gia công hội Băng Hạ, nghe rất mạnh nha, có thể dẫn em vô phó bản đó!”

      Khinh Doanh cười cười, mặt nạ của vừa hay có thể tạo danh tính khác, nghe xong Bách Lý Khinh Y , khẽ :
      “Bạn chị mạnh lắm sao?”

      “Đúng vậy đó, ấy là cấp 11 rồi!”
      “Vậy tại sao ấy tham gia Quang Minh đế quốc của chúng ta? Hay là ấy khinh thường Quang Minh đế quốc? Chị là người nhà mình, ấy là bạn thân chị, đáng lẽ hai người phải vào chung công hội chứ?”

      Đừng tưởng biết Bách Lý Khinh Y vốn ban đầu là nguyên lão của Băng Hạ, sau này rời mang bao nhiêu tài nguyên tới làm Băng Hạ trở thành đệ nhất công hội, chỉ còn kém siêu cấp công hội Quang Minh đế quốc đường.
      Bách cha nghe xong cũng nhận ra vấn đề, nhưng tiện , sắc mặt khó xem nhìn Bách Lý Khinh Y, trầm giọng :
      “Mau dùng bữa!”

      ******************
      Buổi tối Khinh doanh đăng nhập trò chơi Luân Hồi trời sáng, vào Long Nha đế dược xem qua thấy Ám Sắc Nguyệt ra đón, :
      “Người của Quang Minh Đế quốc chờ rất lâu!”
      Khinh Doanh lắc đầu, :

      “Đưa cho họ hợp đồng, ta có việc bận!”
      xong lấy vài vật hữu dụng, ra khỏi thành tới U Nham cốc. Nơi này là hang ổ của U Nham nhện, cũng là nơi ở của Nham bà bà, boss cấp 15, tuy giờ BỉNgạnVong Ưu cấp đa rất cao nhưng Nham bà bà là boss cấp lãnh chúa.

      Có giỏi tới đâu mình Khinh Doanh cũng thể nào mài chết được boss Lãnh chúa cấp 15, trừ khi BỉNgạnVong Ưu lên cấp 50, thân trang bị ám kim cấp, còn có vũ khí cấp sữ thi và truyền thuyết sai.

      Ban đầu Khinh Doanh nhận được mấy vật phẩm truyề thuyết sai biệt lắm hoàn toàn là vận may. Chưa tới là Hồ Tuyết Phiến vẫn trong trạng thái phong ấn,cần bao nhiêu tài liệu để khôi phục, Vân Đan lô cũng đồng dạng là vật phẩm truyền nhưng mà đừng quên là nó vẫn chưa phải là của .

      Đừng tới trang bị truyền kì, tới trang bị thi Khinh Doanh cũng có nhiều, chỉ có dược chi giới chỉ. chung là đừng coi truyền thuyết vật phẩm với sử thi vật phẩm là rau cái trắng nhặt ở đâu cũng có, ngoài vũ khí để đánh nhau ra, 2 vật phẩm kia đều là để phụ trợ, chính vì thế nên Khinh Doanh hề có ý định đánh Boss.

      Nhưng Khinh Doanh lại có cách cướp được bảo tang, vì thế, Khinh Doanh rất hăng say đánh tiểu quái, nhưng mà hiểu sao lũ U Nham nhện cứ đàn đàn lũ lũ di chuyển vào động dung nham?
      Kì lạ, Khinh Doanh nhún người bay , chạy tới khu nhà ở của Nham bà bà, quả nhiên, nơi này có ai.

      đội ngũ nào đó phục kích Nham bà bà tại Dung Nham động quật!
      Khinh Doanh khẽ mỉm cười, chạy vào khu nhà cổ, lấy chiếc chìa khóa ra, đưa vào ma pháp trận trung.

      Đúng vậy, Khinh Doanh tới đây chính là để lấy cắp bảo khố của Nham bà bà.
      Các bào khố này khi bị lấy biến mất, chỉ có người đầu tiên lấy mới có được nó. Đây cũng là lí do tài sản của Khinh Doanh lên cao tới con số vạn kim tệ.

      Luân Hồi sơ kì kim tệ rơi ra ít tới thảm thương nhưng nhờ có chiếc chìa khóa này mà Khinh Doanh đảo qua mất hàng chục kho báu của các boss dấu. Nếu lấy lí do gì mà có thể giàu có như vậy?

      ổn!”
      Khinh Doanh nhủ thầm, quay người lại thấy dòng dung nham cực nóng ập tới. Nham bà bà chạy về tới nơi rồi, phía sau còn mấy người nữa chạy sát theo sau.
      Khinh doanh rả thầm mình vận mệnh may, tung ngời bay lên trung, đảo dải lụa trói chặt lấy Hồ Tuyết Phiến.

      Nghề nghiệp vũ sư công kích vật lí là chủ yếu nhưng phòng ngự thấp nên đánh viễn trình là tốt nhất! Khinh Doanh đảo người bám lấy nóc nhà cổ, tay giữ thăng bằng tay linh động dải lụa công kích Nham bà bà.

      Đội ngũ phía sau thấy có người, cũng hề do dự đánh tới nơi này. Công kích khủng bố từ đầu Nham Bà bà bốc lên, chưa đầy 10 phút sau, lượng máu ¼ cạn thấy đáy.
      Lúc này kiếm sĩ nhìn như đội trưởng hô to:

      “Là ma pháp bộc phát, mọi người mau mở phòng ngự bảo mệnh!”
      Đội ngũ kia nghe theo, lần lượt mở ra skill bảo mệnh, Khinh Doanh liếc qua, nhìn cái liền giật mình, đội ngũ này quá mạnh!
      Dung Nham lốc xoáy!

      Dung Nham từ lòng đất bốc lên cuốn thành lốc xoáy bay tàn sát tứ phía!
      Tuyệt chiêu cuối cùng cả Nham bà bà, công kích qua , thân xác của bà ta nằm dưới sàn. Khinh doanh ngạc nhiên, đội ngũ 6 người này dù cũng nhất định giết được Nham bà bà, chẳng qua mất nhiều thời gian hơn thôi!

      Tuyệt đối là đội ngũ cao thủ, đặc biệt là kiếm sĩ kia, ở ta nhận được tia khí tức nguy hiểm! Khinh Doanh tung người bay xuống, thu hết bảo tàng vào túi của mình rồi định , nhưng lại bị nữ cung thủ ngăn lại:

      “Này, tham gia đánh ít như vậy tại sao lại lấy đại lượng kim tệ như vậy chứ?”
      “Lan Vũ, đừng như vậy, có chúng ta ấy vẫn đoạt được bảo tang, hơn nữa ấy còn giúp chúng ta đánh quái!”

      Kiếm sĩ đứng đầu kia ngăn lại. Khinh Doanh hiếu kì nhìn qua danh tự của 6 người này, ngay lập tức đồng tử rụt lại. Sáu người này kiếp trước chưa nghe qua nhưng mà ngoài trừ kiếm sỉ, cả 5 người đều đứng đầu bảng xếp hạng cao thủ Tu Tuyết đế quốc!

      kiếm sĩ, pháp sư, thuẫn chiến sĩ, thêm cung thủ, trị liệu cùng thích khách. Tổ đội kiến tạo hoàn hảo, người ai cũng mang cực phẩm trang bị kim tinh, kém nhất là bạch ngân!

      Chiến đội mạnh như vậy, hơn nữa, Kiếm sĩ kia,… Khinh Doanh nhíu mày, ánh mắt chuyển xuống thanh kiếm ta giắt nơi hông, khỏi giật mình.
      Đội ngũ này, nên tồn tại mới đúng, nếu có tồn tại, mạnh như vậy, lẽ nào chưa nghe qua? Hay là họ tan rã trước khi tiến nhập Luân Hồi.

      “Xin chào, cảm ơn giúp chúng tôi đánh quái, chúng ta kết làm hảo hữu được ?”

      Khinh Doanh đưa mắt nhìn gương mặt phổ thông xa lạ kia, khẽ gật đầu, kết làm hảo hữu.

      Lam Phong? Danh tự rất hay nha! Khinh Doanh chú ý chút, mỉm cười khẽ bước .

      *********
      “Phong ca, nàng ta là ai mà kiêu ngạo quá vậy?”

      Lam Phong nhìn qua Ám Ảm Lan Vũ, trầm ngâm lát rồi :
      “Chúng ta nên đắc tội nàng ta, mau thôi!”

      Nữ cung thủ nhìn theo bóng dáng nhắn mặc áo choàng đen danh tính kia, ghé đầu với nam pháp sư nguyên tố bên cạnh:

      “Này, Hỏa ca, nhìn ta thế nào cũng giống tiểu nương, cần chúng ta kiêng kị thế nhỉ?”

      Hỏa Tử, nam pháp sư nguyên tố lặc đầu nhăn mày:
      “Phong ca như vậy chắc sai đâu, đừng nữa, chúng ta mau thôi!”

      Chương 18: Danh của Lam Phong
      Bách Lý Khinh Doanh sau khi lấy được bảo tang kho báu ngay lập tức chạy về thành thị, nhìn nhìn chiếc chìa khóa trong suất, hơi hơi thở ra, may là vừa khéo hết lượt mở cửa kho tàng cửa hàng Long Nha cũng còn lo ngại gì nữa.

      Nhìn nhìn tất cả bào tàng thu thập được, khóe môi Khinh Doanh hơi hơi nhướng lên, cuối cùng cũng thu thập đầy đủ. chọn trong đống đồ vật 12 mảnh thủy tinh trong suất y như nhau nhưng mỗi thứ màu, xem xét qua.
      [Vật phẩm nhiệm vụ] Mảnh vỡ Thủy Tinh thần thánh.

      Thủy tinh đỏ, mảnh vỡ thỷ tinh thần thánh. Thuộc tính hỏa, chức năng biết, phẩm cấp biết. Bạn có nên giao nộp nó cho chủ thành???

      Lither từng là vị pháp sư vi đại nhất trong lịch sử nhân loại, ngài mang đến bao cống hiến cho nhân loại, Bắc Đại lục tôn vinh ngài. Tu Tuyết đế quốc thờ phụng ngài.

      Trước khi ngài dời phàm giới đa để lại bảo vật cho Tu Tuyết đế quốc, tuy nhiên, trong nội loạn 100 năm trước, bảo vật bị đánh cắp và vỡ tan ra từng mảnh.

      Khinh Doanh xem xong, đôi môi hơi nhếch lên, vào Long Nha Đế Điếm, đặt 12 mảnh vỡ mà trộm được trong các bảo tàng cạnh nhau. Ngồi lúc, thấy mấy mảnh thủy tinh vẫn có động tĩnh, đành liên lạc với Ám Sắc Nguyệt:
      “Nguyệt Nguyệt, Thủy Sắc Thiên Thiên có tới chưa?”
      “Nàng ta tới cũng khá lâu rồi a~~”

      Khinh Doanh nhếch môi cười, nhanh chóng :
      “Mau đưa bọn họ tới chỗ ta!”

      Đợi lúc, Khinh Doanh thấy hai bóng dáng bước vào, là Thủy Sắc Thiên Thiên dễ thương, còn người đằng sau vào lại là nam tử râu ria xồm xoàm, ánh mắt lờ đờ, minh bạch, bước chân lảo đảo. Khinh Doanh nhìn chút, nhíu mày, đây là ca ca của Thiên Thiên?
      “Mời ngồi!”
      Khinh Doanh lễ phép rồi quay qua Thủy Sắc Đê Điều:

      “Ngươi là đại ca của nàng?”

      Bách Lý Khinh Doanh nhìn kĩ, hai huynh đệ này có gì giống nhau nhỉ? người xin đẹp đáng còn người lôi thôi chịu được. Thiên Thiên cười :
      đừng cười nhé, huynh ấy là người làm rượu nên cứ suất ngày như vậy đấy.”
      Bách Lý Khinh Doanh thần sắc kinh ngạc, người chơi sinh hoạt làm rượu thực nhiều, bây giờ lại gặp được người ha? Kì lạ. chuyện lúc mới thấy Thủy Sắc Điều ợ rượu :
      “Muốn ta làm cho các ngươi? Được, làm cho ta xưởng nghiên cứu rượu, ta đáp ứng!”
      cầu này quá vô lí, xưởng chế rượu đối với sơ kì này là điều khó khăn, cho dù có đại lượng tài phú cũng như vậy thôi! Thực là,…. Khinh Doanh nhíu mày lát, để mời được Thủy Sắc thiên Thiên, như vậy,… đáng!

      “Được, ta đồng ý. Ngươi là chủ quản xưởng chế rượu mới, tuy nhiên, xưởng chế rượu chắc phải vào giai đoạn open beta mới hoạt động được!”

      Thủy Sắc Đê Điều cười ngây ngô đáp ứng, Khinh Doanh thầm lau mồ hôi, với Thủy Sắc Thiên Thiên:
      chọn nghề nghiệp là Ma pháp sư, nhưng nghề nghiệp sinh hoạt chủ yếu là Chú Họa sư đúng ?”

      Thủy Sắc Thiên Thiên nhanh chóng gật đầu, Khinh Doanh mừng thầm nhưng trong mắt lộ vẻ gì cả, chỉ lạnh nhạt đưa cho nàng cuốn sách, :
      thử vẽ cho ta xem chú thuật cấp 1, bùa dung hợp !”

      Chỉ thấy Thủy Sắc Thiên Thiên gật đầu, lấy từ trong hành lí ra giấy và bút, nhanh chóng :
      “Ta biết làm bùa dung hợp, nhưng xác xuất thành công chỉ khoảng 70%.”

      Vừa dứt lời, bóng bút lay động, bé vô cùng chăm chú nhìn vào tờ giấy, vài nét vẽ qua , ấn văn lên lá bùa màu vàng, cực kì linh động, còn mang theo khí tức ma pháp nhàn nhạt, mà chán của Thiên Thiên lại đầy mồ hôi.
      Khinh Doanh cầm lấy phù chú, khẽ gật đầu hài lòng :
      “Hai người có thể gặp Ám Sắc Nguyệt để kí hợp đồng!”

      Sauk hi hai người rời , Khinh Doanh cầm lấy bùa Dung Hợp, thần sắc vui mừng cực kì, bay giờ kiếm đâu được người có thể vẽ bùa dung hợp hoàn mĩ gần như đạt tới cấp 2 như thế này. Thủy Sắc Thiên Thiên đúng là thiên tài chú họa sư!

      lại bày 12 mảnh thỷ tinh đủ loại màu lên bàn, tay cầm phù chú giơ lên cao rồi vứt vào đống thủy tinh. Mười hai khối thủy tinh ngờ được phát sáng rực rỡ, 12 màu luân chuyển, lúc sau ánh sáng biến mất, bàn xuất khối thủy tinh lấp lánh 12 cạnh tỏa sắc quang mang, đẹp cực kì.
      Khinh Doanh bước tới cầm quan sát:

      [Vật phẩm nhiệm vụ] Thủy Tinh Thần Thánh.
      Vật phẩm truyền kí lịch sử, mang tính bảo hộ cho Tu Tuyết đế quốc, đa bị mất tích 100 năm. Thuộc tính: .

      Bách Lý Khinh Doanh gật đầu vui vẻ bỏ khối thủy tinh vào hành trang, quay người định gặp chủ thành thành Tô Nhĩ. đường chợt nghe thấy tiếng người chơi khẽ bàn tán:

      “Nghe có người gặp được Boss dã ngoại, lại còn là boss hi hữu nữa! chúng ta qua đó thử xem!”
      “Hừ, ngươi nghe hay lắm, đến tay chúng ta được sao? Chẳng phải các đại công hội tranh nhau hết rồi!”

      “Đúng nhỉ? Nhưng,… hay chúng ta cứ tới đó xem thử?”
      Khinh Doanh quay người lại, hỏi:
      “Huynh đệ, con quái đó tại nơi nào?”

      Võ sư kia nhìn nhìn Khinh Doanh trong đấu bồng màu đen, nghĩ nghĩ, rồi :
      “Ta huynh đệ sợ chết mau tới ngoại vi rừng Lạc Nhật!”
      Khinh Doanh ngạc nhiên, rừng Lạc Nhật, Boss dã ngoại ở đó chắc cũng dưới cấp 17 đâu nha? Cấp bậc của , ừm, chắc là đủ để cướp đồ!

      Khinh Doanh mỉm cười, tia giảo hoạt dấu nơi đáy mắt, cười cười rời . Vừa ra ngoài thành cất đấu bồng cùng áo choàng , thân vấy rực lửa đỏ cả góc trời, nhếch miệng.

      Bỉ Ngạn Vong Ưu khi đoạt Boss cũng là danh chính ngôn thuận mà đoạt!
      Khinh Doanh nhanh chóng chay đến rừng Lạc Nguyệt, thấy người chơi tập trun giết con quái hình nửa người nữa rắn, tuy là nam nhân nhưng cũng rất mị.

      Boss cấp 18, Vương tử Madus.

      Khinh Doanh đứng yên lặng đỉnh cây cao nhìn xuống, có vẻ như ai chú ý đến . Còn lại chú ý đến bóng dáng!

      Lam Phong, sao ta lại ở đây? Nơi này chủ yếu chỉ có các đại công hội, người chơi tự do cơ bản là dám lại nơi này. Khinh Doanh cười cười, thú vị đây a~, lại chú mục thêm phần.

      lúc sau, máu của vương tử Madus sắp cạn, tâm thần chấn kinh , ta, là người chơi sao? kiếm đoạt mạng vương tử Madus, tới chiêu thức cuối cùng vương tử cũng kịp sử dụng, ngay sau đó vật phẩm của vương tử kia tuân ra.

      Lúc này Khinh Doanh mới quay người nhìn qua đống vật phẩm, hai mắt sáng lên nhìn qua chương thiết sách, dải lụa vươn dài cuốn lấy nó. Vừa lúc đại lượng người chơi chăm chú nhìn Lam Phong cướp hết đồ cùng tranh giành nên nhiều người chú ý tới .

      Trong thầm lặng Khinh Doanh còn cướp thêm 2 món đồ nữa và diệt sát mấy tên người chơi phát ta , lúc này người chợt gào lên:

      “Là lấy đại lượng vật phẩm!”
      Lúc này mấy người chưởng quản công hội lớn dần bao vây Lam Phong nhưng chỉ thấy rút kiếm ra, lúc sau, mấy chục người chơi bao vây ngã xuống, Khinh Doanh cả kinh.

      Tên Lam Phong này, nếu thể là bạn, tốt nhất nên dây dưa với ! Ám Phong chi bộ, trong 8 bộ pháp cao nhất của Kiếm sĩ, phải thuộc loại có sách skill học được mà là do bản thân lĩnh ngộ, tên Lam Phong này, Luân Hồi trong giai đoạn Close beta, làm sao có người như vậy???????

      Ý nghĩ nghi hoặc như vậy, Khinh Doanh khỏi ung dung nhắn tin cho Lam Phong:
      “Ngươi có thể tự mình thoát khốn được ?”

      “Có!”
      câu trả lời chắc nịch trả lại. Khinh Doanh khỏi cười cười:
      “Nếu thêm cả ta nữa sao?”

      xong, Khinh Doanh phi thân từ cành cây xuống, kiếm sĩ áo đen như mực, vũ sư y phục đỏ rực như lửa. Hai người đứng đối diện nhau, các thành viên công hội vừa nhìn tên người chơi thấy tên Bỉ Ngạn Vong Ưu cùng Lam Phong đều đỏ như máu. Chứng tỏ, cả hai người này đều vừa giết người xong.

      Tuy bóng dáng Khinh Doanh bé hơn, nhưng đứng đối diện Lam Phong lại cho thấy khí áp của yếu hơn chút nào! Người chơi nhìn thấy, kinh dị bàn tán:
      “Nhìn xem, đó là Ma Vũ Bỉ Ngạn Vong Ưu!”
      “Ai da, tên kia đen , lại vị Ma nữ kia nhắm tới!”

      “Kiếm sĩ kia điên rồi, lại dám đối mặt với nàng ta!”
      Lam Phong mỉm cười bất đắc dĩ, :
      trở mặt ngay được!”

      Khinh Doanh cười khinh miệt, có lợi chiếm mới gọi là lạ, nếu , Lam Phong rất có thể rời nơi này nhưng kiềm chân , quá dễ đối với !
      “Tiểu tổ tông, muốn gì?”

      Lam Phong bất lực .
      “Hoặc chiến, hoặc giao ra nửa số vật phẩm!”

      Lam Phong nhìn nhìn về phía xa, đoàn người vô cùng nhiều chạy tới, có lẽ là thành viên chỉ lực của đại, trung các công hội tập trung muốn kiếm miếng cơm khi hai người giao chiến. suy nghĩ lát rồi :
      “Được, nếu giúp ta thoát khốn!”

      Khinh Doanh liếc mắt qua mấy ngàn người chạy tới, khinh miệt :
      “Được!”

      định sẵn, nơi này thể thoát khỏi trận đánh ác liệt.

      Chương 19: Đại chiến.

      Bách Lý Khinh Doanh nhìn quanh, môi hơi nhếch lên, nhướn mày với Lam Phong:

      “Ta thể giao phía sau cho ngươi, nhưng ngươi lại có thể giao phía sau cho ta!”


      Lam Phong cứng người, ta vậy là sao? Có ý nghĩa gì chứ? Tại sao ta bắt mình tin tưởng mà tin tưởng mình? méo miệng, bất đắc dĩ cười :

      “Được thôi!”


      Mặc dù Khinh Doanh tin Lam Phong cao thủ như ta có thể giao lưng mình cho người khác nhưng rất vui vẻ, ít nhất cơ sở lời , ta cũng đồng ý rồi phải sao?


      Môi cười càng sâu thêm, nhắn tin cho Ám Nguyệt Sắc:

      “Người đại diện của Quang Minh đế quốc chứ? Bảo ta điều công hội của mình khỏi rừng Lạc Nguyệt !”

      “Được!”


      Khinh Doanh nhìn lướt qua đám người Quang Minh đế quốc rút lui, :

      “Ta cho các ngươi cơ hội nữa, mau rời khỏi đây nếu đừng trách Bỉ Ngạn Vong Ưu ta đồ sát người vô tội!”

      xong lại quay sang Lam Phong:
      “Ngươi có kĩ năng phụ trợ nào ?”

      Lam Phong lắc đầu.
      “Vậy còn phòng ngự tuyệt đối sao?”

      “Có .”
      Khinh Doanh biết là Lam Phong thực nhưng ai bắt ta phải hết bí mật ra cả. Lúc này các người chơi khác hình thành trận thế, kị sĩ đứng phía trước, kiếm sĩ, thương sư,… các người chơi công kích vật lí đứng phía sau, tiếp đến là người chơi ma pháp, cuối cùng là các trị liệu sư. Đạo tặc và thích khách núp tùy thới cơ trợ giúp đoàn đội!


      nhìn lướt qua lần rồi khẽ nháy mắt với Lam Phong:
      “Nhìn nhé cậu em!”

      Lam Phong nhìn , ràng là tuổi hơn ! bất lực cười cười, xông vào trận thế.
      Trảm kích.

      95, 78, 69!

      Ba trị số thương tổn lên đầu các thuẫn chiến sĩ. Thuẫn chiến sĩ cấp 12 máu trâu hơn 200 cứ thế mà bị kích tất sát. Mấy người chơi bên cạnh nhìn thấy hai mắt trợn lên, chỉ từng nghe Bỉ Ngạn Vong Ưu khủng bố chứ chưa từng nghe Lam Phong này có danh tiếng gì nha!


      là khó hiểu!

      Lúc này Khinh Doanh lựa chọn chức năng tàng, nhanh chóng lướt qua các người chơi khác ngẩn ngơ, chạy tới cuối trận doanh chỗ người chơi trị liệu.


      Bão Tố Sát!!!

      Bạo kích! Toàn bộ những người chơi trị liệu thấy đầu mình change cái rồi trước mắt tối sầm, gần 50 người chơi trị liệu trong bán kính 3m ngã xuống.

      Mấy đạo tặc thân gần đó hai mắt trố ra nhìn tên Bỉ Ngạn Vong Ưu gần như hóa thành màu đen đậm đặc như máu khô, ghê rợn mà kinh khủng.

      Lam Phong nhìn qua phía đó khẽ cười, quay người tiếp tục tung ra từng kĩ thuật kiếm điêu luyện. Lúc này Khinh Doanh hơi khựng người lại, bị trúng thuật định thân của Vu Nữ, 3s tỏa định, lúc này hàng loạt tên của thợ săn và ma pháp băng hỏa bay tới.

      87, 34, 56, 23, 12…

      Hàng loạt trụ số thương tổn lên đầu nhưng lượng máu của vẫn còn hơn nửa! Người chơi đồng thời trợn mắt lên, này phòng ngự này cũng quá khủng rồi, bạo kích mới lên tới 80 điểm máu, còn lại chỉ toàn 20, 30 điểm thương tổn.


      Lượng máu của cũng quá kinh khủng, lúc này, 3s vừa hết, Vu nữ lại định tỏa định lại lần nữa nhưng Khinh Doanh kịp mở ra skill phòng ngự.

      Tỏa liên hoa: Kĩ năng của Vũ sư. Phòng ngự tuyệt đối trong 5s, miễn dịch mọi thương tổn vật lí và ma pháp. Thời gian cooldownt 3 phút.


      Trong5s, đủ để cho Khinh Doanh làm rất nhiều việc. uổng phải đánh chết Liên Hoa tinh linh hơn 100 lần tại hồ Liên Định mới ra bản skill này! cũng đáng nha!

      Khinh Doanh tung người, nhanh nhẹn của lên tới 45 điểm, nhanh hơn nhiều số thích khách, như u hồn lướt qua rừng người, cứ mỗi lần lướt qua là hàng loạt người chơi đổ xuống.


      Cho tới khi tới bên Lam Phong giết chóc bên trong biển người mở ra con đường rộng lớn. Biển người dần khép lại, nhưng hai người lại phối hợp ăn ý, người giết chóc, người phòng ngự vô cùng tuyệt hảo mở ra con đường máu.

      “Hừ, các người muốn thoát? dễ như vậy đâu!”


      xong lấy ra quyển trục ma pháp, Khinh Doanh ngạc nhiên:

      “Ồ? Quyển trục Ma pháp cấp 1? Nguyệt Trì công hội phải giàu bình thường nha?”

      xong quay người, tung huyết Nguyệt dải lụa lên cuốn lấy cành cây cao, đưa tay lại phía Lam Phong:

      “Mau đưa tay ra đây!”

      Quyển trục cấp 1 chưa thể tỏa định người chơi nên bọn họ có muốn lấy quyển trục ra cũng là để chơi mà thôi, quá lãng phí!
      *********************

      Sau khi thoát khỏi nơi đó, Khinh Doanh lạnh lùng lấy thu hoạch thuộc về mình và thẳng về Long Nha đế điếm, ngồi lúc rồi mở diễn đàn của Luân Hồi lướt qua. Mấy bài hàng đầu hầu như đều viết về cao thủ.


      Tìm chút về Bắc Đại lục, lúc này mới ngơ ra, cái gì đây? Dốt cục là thằng cha nào quay được cảnh luyện hai chiêu BỉNgạn sát và Bão Tố Sát rồi tung lên diễn đàn?

      Nếu mà biết dẽ băm thây ra trăm mảnh!

      Ừm, bài viết hàng đầu lúc này có tiêu đề: VẤN ĐỀ CAO THỦ ĐỆ NHẤT BẮC ĐẠI LỤC.

      qua là số đại lục khác chưa có xác định cao thủ bài danh hạng nhất nhưng Bắc Đại lục thể là ai khác ngoài BỉNgạn Vong Ưu. nghiến răng, kết quả chính là từ đây mà ra sao?

      lúc sau định thoát ra lại có bài viết nổi dần dần chạy lên xu thế hàng đầu:

      LONG PHƯỢNG SONG SÁT!


      Khinh Doanh nhíu mày ấn xem xem, dốt cục đơ ra luôn! Cái gì thế này? có quan hệ gì với tên La Phong kia cơ chứ? Giúp cũng chỉ đế lấy lợi thôi mà, sao giờ lại có cái gì mà Chân Long Chân Phượng?

      Lại còn thêm cả mấy biệt hiệu: Cặp đôi mạnh nhất Bắc Đại luc, Kim Đồng ngọc nữ???

      Khinh Doanh bực mình thoát ra, đưa chân đá bay cái bà trong phòng , gầm thét:

      “Dốt cục cái quái gì xảy ra vậy?”

      Cho dù có trùng sinh lần, tổng số tuổi 2 kiếp hơn 30, nhưng còn chưa có mối tình vắt vai, làm ơn, đừng hành hạ nữa!

      Cho kiếp sống an lành mà!!!!

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :