1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bệ Hạ Nể Vợ - Văn Yên

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Sát Tỷ Tỷ

      Sát Tỷ Tỷ Well-Known Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      363
      ☆ Chương 21: Tung tích !


      Nhìn thấy mặt Bùi Ngang cảm xúc có biến hóa, Bùi Vận trong lòng cười lạnh, Triệu Kim Vân a Triệu Kim Vân, ngày trước ngươi ở trước mặt cha cặn bã làm biết bao nhiêu chuyện vĩ đại, tại ta khiến cho đối với ngươi có bấy nhiêu thất vọng.


      Bùi Ngang mất hứng, Tần Tình cũng nhìn ra, biết vì cái gì mà tức giận, nhớ tới Triệu Kim Vân, nàng thầm thở dài hơi, đến gần Bùi Ngang.


      " giờ của cuộc sống ta cùng Vận Nhi thực vừa lòng, nếu chàng thấy khó xử, ta nguyện ý mang theo Vận Nhi trở lại thành."


      "Tình nhi... huynh. . ." Bùi Ngang kinh ngạc nhìn Tần Tình, nháy mắt mặt liền đen lại, "Ta cho hai người rời Bùi phủ nửa bước, nàng là thê tử của ta, ta bỏ nàng, cũng chưa trả lại trong sạch cho nàng, huống hồ nhà của nàng. . ."


      Bùi Ngang đột nhiên im lặng làm cho Tần Tình càng hoảng hốt. Nàng cầm lấy cánh tay Bùi gấp đến độ có cái gì gấp hơn, "Nhà của ta làm sao vậy? Chàng mau nhà của ta xảy ra chuyện gì? Cha ta cùng các ca ca tại. . . Bọn họ làm sao? Ngươi cho ta biết Ngang ca."


      Nghe được cách xưng hô này lại qua hơn mười năm, Bùi Ngang trong lòng chua xót, nhưng cách nào vui sướng nổi, phải với nàng như thế nào đây, Tần gia hơn mười năm trước tan gia bại sản? Phụ thân cùng các ca ca của nàng tung tích , sinh tử biết? Như vậy cho nàng đó phải là mệnh của nàng ?


      Bùi Ngang , Bùi Vận dĩ nhiên đoán chuyện gì, nàng xuyên qua, đây chính là trí nhớ khi còn ở phía sau viện, đối với nàng ngoại công gia chút cũng có ấn tượng, chỉ là lúc trước nàng cùng Phượng Hàn Trần thành thân, lần ra ngoài trấn an ngoại lai lưu dân (*), có nam nhân ăn mặc chật vật thấy nàng liền kêu Tình Tình, nam nhân có đôi mắt rất giống Tần Tình, nhất là con ngươi, ngũ quan tuy rằng bị bùn đất làm dơ, nhưng cũng có thể nhìn ra được trước đó bộ dạng tồi, nhưng lúc ấy nàng còn chưa kịp phản ứng lại bị Phượng Hàn Trần lôi . Sau đó nàng nhớ ra, nam nhân gọi mình là Tình tình chính là nhận nhầm mẫu thân của nàng, nàng cũng cho tìm qua nhưng tìm được , nàng nghĩ, người kia hẳn là trong các vị cửu cửu của mình. . .

      (*) lưu dân của nước khác


      Mười năm trước. . .


      Mười năm trước đến tột cùng xảy ra chuyện gì? Nàng nghe Tần Tình qua ngoại công gia ở Thanh Thành là cự phú, sau làm sao lại có thể lưu lạc đến cái chổ như thế được?


      Nhìn biểu tình của Bùi Ngang, nàng nhíu mày, giờ khả năng để biết chân tướng chỉ có cha cặn bã, mà tại suy nghĩ của cha cặn bã khái cùng nàng giống nhau, mẫu thân nàng tại tiếp nhận nổi loại kích này.


      "Chàng .. chàng ... cha ta cùng các ca ca bọn họ làm sao vậy? Chàng mau cho ta biết, bọn họ có phải hay . . . Có phải hay xảy ra chuyện?" Tần Tình nước mắt tuôn rơi xuống, trong lòng như bị buộc chặt, chỉ sợ nghe được chuyện làm nàng khó có thể thừa.


      "Tình nhi, nhạc phụ cùng đại cữu ca bọn họ. . ." Bùi Ngang nhìn thấy trước mặt phong vận do tồn của tuyệt mỹ nữ nhân, bọn họ có , lại như thế nào biết nàng thống khổ, lại chính miệng cho nàng là chuyện có biết bao nhiêu tàn nhẫn, chẳng khác nào lấy con dao cắm vào tim Tần Tình, đau đến tận xương tủy.


      "Chàng mau, mau cho ta biết , cha ta bọn họ đến tột cùng làm sao vậy. . ." Tần Tình năm ngay cổ áo Bùi Ngang thống khổ khóc ròng , "Ngang ca ngươi mau cho ta biết , ta rất nhớ bọn họ, chẳng lẽ người có thể gạt ta cả đời sao? Ta ngay cả bọn họ sống hay chết cũng biết, chàng làm cho ta về sau sống như thế nào, chàng cho ta biết được ."


      Bùi Vận cùng Nghênh Xuân nhìn thấy Tần Tình khóc đến tê tâm liệt phế, dám lên khuyên, bởi vì các nàng muốn biết Tần gia đến tột cùng xãy ra chuyện gì, nhưng sợ Tần Tình biết rồi lại chịu nổi, quả thực rối rắm cực kỳ.


      "Tình nhi, Tần gia. . . Phá sản , nhạc phụ cùng đại cữu ca bọn họ, đến nay tung tíchkhông ." Bùi Ngang nhìn thấy bộ dạng Tần Tình gần như điên cuồng, cuối cùng nhắm mắt lại, gian nan của ra khỏi miệng.


      Lúc trước biết này tin tức cũng cả kinh hoảng hốt kém, gia cảnh tốt như Tần gia như thế nào đêm gian liền tan cửa nát nhà? Càng nghiêm trọng chính là mọi người trong Tần gia sống chết biết, khi đó vốn định cho Tần Tình, nhưng chưa đến hậu viện đến hậu viện khi lại do dự, trước lo lắng chuyện Tần Tình phản bội , còn có tình cảm với Tần Tình nên muốn ra sợ nàng đau lòng. Khi đó Tần Tình thâm chịu đả kích, bộ dáng đó cũng nhìn ra, cái gì còn sợ, chỉ sợ Tần Tình nghe tin kia tự sát.


      tại nhớ ra, tựa hồ nghĩ Tần Tình hồng hạnh vượt tường, khi đó thái độ cảm xúc quá mức kịch liệt, thế nên xem rất nhiều chi tiết. . .


      "Mẫu thân. . ." Bùi Vận nhìn thấy Tần Tình đột nhiên rồi ngã xuống, nhịn được cả kinh kêu lên.


      "Tình nhi. . ."


      Bùi Ngang quay người đúng lúc Tần Tình sắp sửa té mặt đất liền ôm lấy nàng cho nàng nằm ở trong lồng ngực.

      "Mẫu thân định chịu nổi kích nên ngất thôi, phụ thân mau đem nương ôm đến giường, Nghênh Xuân, ngươi thỉnh thầy thuốc."


      "Phải" Nghênh Xuân sốt ruột gật gật đầu, xoay người chạy ra ngoài.


      Bùi Ngang đem Tần Tình ôm đặt giường, lo lắng nhìn Tần Tình cau mày, tâm chợt co rúm lại, khiến có chút khó thở. Bùi Vận đắp chăn cho Tần Tình, nhìn Tần Tình lo lắng cau mày lên cả khuôn mặt, đợi hồi lâu cũng thấy Tần Tình tỉnh lại, nàng gấp đến độ có chút hốt hoảng, chỉ cảm thấy tay chân cũng có thể xử dụng .


      "Vận Nhi ngoan, đừng có gấp, trong nhà còn có đại phu, lập tức , mẫu thân con có việc gì."

      Bùi Ngang nhìn thấy Bùi Vận bận việc , cũng biết nàng trong lòng sốt ruột lo lắng, vì thế liền ôm nàng cái trấn an. Cũng nghĩ. . .


      "Đều tại ngươi, nếu phải ngươi mẫu thân phải đau lòng khổ sở mà ngất xỉu, nếu phải ngươi mẫu thân xa cách thân nhân lâu như vậy gặp, ngay cả ngoại công bọn họ chết sống biết, nếu phải vì ngươi nàng là tiểu thư cành vàng lá ngọc, cơm áo lo, làm sao lại đến bước đường cùng chịu cảnh sống sau hậu viện mười năm chịu nhiều đau khổ , ngươi chính là đầu sỏ gây nên, ngay cả người vợ tín nhiệm nhất cũng chịu trách nhiệm đến cùng, ngươi có cái gì tư cách gì nàng."


      Bùi Vận gấp đến độ phát hỏa, còn kẻ đầu sỏ gây nên còn ở nơi này dõng dạc, chọc tức nàng phát điên. . .


      Nghe Bùi Vận lên án, Bùi Ngang đầu tiên là sửng sốt, con ngươi lập tức ảm đạm buông xuống, vẻ mặt chật vật.


      Đúng vậy, nếu phải , Tần Tình làm sao phải lưu lạc đến nơi đất khách quê người, vứt bỏ người nhà cùng đến kinh thành, mười năm trước chuyện có lẽ do nghĩ oan cho nàng, làm cho từ cẩm y ngọc thực của nàng ở phía sau viện gian khổ sinh sống mười năm, ngay cả sinh nhật của người nhà cũng biết.


      Nhưng mà, quá nàng, đổi lại là nam nhân khác khi thấy thê tử của mình nằm ở giường cùng nam nhân khác, chắc chắn chịu nổi, huống chi lúc ấy nở nhẫn tâm với nàng phải sao? . . . Nếu lúc ấy nhẫn tâm bỏ nàng, có lẽ nàng có thể cùng phụ thân và các ca ca đoàn tụ , có nhạc phụ cùng đại cữu ca ca bọn họ ở bên nàng, nàng cũng đâu có đau khổ?

      Bùi Ngang ngươi đâu có cái gì tư cách nàng, quả thực làm đau tim , sắc bén của đâm con tim đến chảy máu. . .

      Bùi Vận nhìn thấy Bùi Ngang vẻ mặt khổ sở cùng mất mác, nàng chút cũng cảm thấy có gì nghiêm trọng, Tần Tình ngất thôi còn biết có nghiêm trọng , nàng gấp đến độ như kiến bò chảo nóng, hơn nữa chuyện này cũng thể dự đoán được, phía sau nàng sao có thời giờ cùng diễn trò?

      "Lão gia, tiểu thư,đại phu đến rồi." Nghênh Xuân vội vội vàng vàng chạy vào.

      "Mau mời tiến vào!" Bùi Vận Bùi Ngang nhìn về phía Nghênh Xuân đồng thời .
      thuyt thích bài này.

    2. Sát Tỷ Tỷ

      Sát Tỷ Tỷ Well-Known Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      363
      Chương 22: Vứt bỏ quá khứ


      Nghênh Xuân vội vã chạy ra ngoài, lúc về còn lôi kéo người tuổi qua tứ tuần, chuyện còn có chút hổn hển, khuôn mặt như trái đàoửng hồng mảnh, xinh đẹp động lòng người, mặc dù trải qua nhiều gió sương, nhưng nàng cũng có già chút nào, ngược lại giống nữ tửmười bảy mười tám bình thường,mềm mại dịu dàng.

      Nàng xoay người cùng bộ dạng mệt lã thở hồng hộc mờiTiếu đại phu mời vào, yên phận đứng bên, lo lắng nhìn Tần Tình nằm giường, trong lòng thầm cầu nguyện Tần Tình bình an vô .



      "Đại phu gia gia, lại mời người đến đây chuyến Vận Nhi áy náy, nhưng mẫu thân, mẫu thân. . . Xin người mau đến giúp Vận Nhi xem mẫu thân chút." Bùi Vận cảm kích lại đáng thương cầu Tiếu đại phu, Bùi Vận biết vị đại phu này trong lòng có thương xót cho hai mẹ con bọn họ, tuy rằng chịu mệt nhọc chạy tới bởi vì Bùi Ngang là duyên cớ, nhưng Bùi Vận trước sau vẫn luôn thực tình cảm kích ông. Lần trước mẫu thân dùng thuốc ông đưa cho, vết thương tay tốt lên rất nhiều , Tiếu đại phu ra có thể tín nhiệm được .



      "Được được được, tiểu thư cần khách khí như thế, đây là trách nhiệm lão phu phải làm." Tiếu đại phu cũng thở hổn , nhìn Bùi Vận với ánh mắt trìu mến đau thương.



      ". . ." Bùi Vận khóe môi nhợt nhạt nhếch lên, ôn nhu cười yếu ớt, bộ dáng khiến cho người ta thể rời mắt. Nàng lau bụi người cùng cánh tay, ngũ quan xinh đẹp lại làm cho người ta có phen phong vị, mắt to trong vắt giống nước, bình thường trong suốt động lòng người, rồi lại như sâu kín đáy nước sâu, làm cho người nhìn thấu, chiếc mũi thanh tú như ngọc, cánh môi đào nho hơi hơi gợi lên, phấn nộn hồng hào làm cho người ta muốn cắn ngụm, toàn thân địa y phục trang sức mặc dù quý giá, khi mặc ở người nàng lại càng tỏa sáng.



      Còn tuổi có thần thái tướng mạo như vậy, lớn lên thế nào đây?



      Bùi Vận quay đầu theo Tiếu đại phu đến bên giường, nàng lo lắng cho thân thể Tần Tình, hành động cử chỉ lại như trước hào phóng khéo léo, hai tay nhanh vén ở bụng , thân mình hơi hơi tiền khuynh nhìn thấy giường Tần Tình còn tựa như người ngọc tượng sáp, vẫn nhúc nhích.



      Bùi Ngang nhìn theo Bùi Vận người thu hồi tầm mắt, chỉ cảm thấy nữ nhi này của , từng cử chỉhànhđộng đều lộ ra cao quý thong dong,mỗi nơi đều có các lễ nghi khác nhau,mà lễ nghi, tư thái kia so với công chúa hoàng gia còn cách xa, làm cho Bùi Ngang có chút nghi hoặc. Tần Tình sinh ra trong gia đình thương gia, lễ nghi học được so với hoàng gia cũng hơn, Bùi Vận từ là Tần Tình mang , lễ nghi lại có thể so với công chúa hoàng gia, khỏi đối với nữ nhi này có phần tò mò.

      Nhưng làm sao biết được Bùi Vận ở đại chưa tốt nghiệp đăng kí khóa học lễ nghi, ở đời trước cũng bởi vì Phượng Hàn Trần, còn chăm chỉ học ba tháng lễ nghi hoàng gia. . .

      "Đại phu gia gia nương của ta làm sao vậy?" Bùi Vận nhìn thấy Tiếu đại phu thu hồi tay đặt ở cổ tay Tần Tình lại liền vội hỏi.


      "Phu nhân đây là do bị kích động, chắc là nghe được. . . Đối nàng mà khó có thể chấp nhận chuyện này, trong lúc nhất thời tiếp nhận nổi nên dẫn đến hôn mê bất tỉnh cũng có gì đáng lo ngại." Tiếu đại phu nhìn thoáng qua Bùi Ngang, dừng chút, quay đầu nhìn thấy Bùi Vận mỉm cười .



      "Vậy là quá tốt, cám ơn ngườiđại phu gia gia." Bùi Vận cuối cùng cũng yên lòng, đối với Tiếu đại phu cúi người .



      "Chỉ là phu nhân thân thể có chút thiếu hụt được tốt, sợ là hàng năm tích lũy mà thành, lão hủ này xin kê cho đơn, mong tiểu thư mỗi ngày đốc thúc phu nhân uống, cam đoan phu nhân hai tháng sau hoàn toàn khỏe mạnh, khí sắc hồng hào." Tiếu đại phu lại lần nhìn thoáng qua Bùi Ngang, thấy mặt lộ vẻ lo lắng mới dám ra lời này, lần nghĩ , chỉ là biết Tần Tình thân phận địa vị như thế nào, nếu lão gia nhất thời hứng khởi, sau kiên nhẫn, cũng tha thứ nổi cho minh, huống hồ Tần Tình muốn dùng mấy loại dược cũng rẻ chút nào.

      Bùi Ngang nghe được Tần Tình thân mình thiếu hụt dinh dưỡng, lại nghe thấy nguyên nhân do hàng năm tích lũy mà thành, tâm của giống như bị xé rách phen, đau đớn khiến sắc mặt tái nhợt, đau lòng của nhìn về phía giường Tần Tình , hai mắt nhắm nghiền.

      "Vậy là quá tốt, khó trách mẫu thân luôn ba ngày hai ngày sinh bệnh, nguyên lai đều là Vận Nhi liên lụy, Vận Nhi đáng chết, hại mẫu thân uống thuốcđều phải uống lâu như vậy." Biết được Tần Tình cũng lo ngại, Bùi Vận đầu tiên là vui vẻ, sau đó lập tức nước mắt bắt đầu chảy rađau thương .



      Bạch Liên Hoa thôi mà, nàng cũng biết giả bộ. . .



      Tiếu đại phu vừa nghe, càng thêm đau lòng thay cho đứa bị phụ thân vứt bỏ này.



      Bùi Ngang chỉ cảm thấy tâm mình như bị ngàn con dao cắt từng miếng thịt, đau đớn khó có thể thừa nhận. câm lặng ngồi xuống ghế , ôm ngực thống khổ chịu nổi.



      "Phụ thân làm sao vậy? Đại phu ông gia gia, người mau tới xem xem phụ thân bị làm sao." Bùi Vận nhìn thấy Bùi Ngang nhất thời lo lắng, bật người kêu Tiếu đại phu, bộ dáng kia, có thể là cực kỳ lo lắng, khiến cho Bùi Ngang trong lòng ấm áp, nhìn thấy Bùi Vận mặt tái nhợt cười, khoát tay áo.

      "Ta sao. . ."

      "Cái kia phụ thân vì sao? Có phải. . . Có phải vừa rồi nữ nhi quá nặng lời với người? Thực xin lỗi phụ thân, Vận Nhi chỉ là quá lo lắng cho mẫu thân mới có thể buột miệng những lời kia, mong phụ thân trách phạt." Bùi Vận cắn cắn môi dưới, ủy khuất mà lại khó chịu cúi đầu xuống đất .

      "Vận Nhi, vi phụ cũng có trách con, là vi phụ. . . Phụ hai mẹ con con. Bùi Ngang nhìn nàng, ôn nhu sờ sờ đầu nàng , "Con rấtđúng, là ta sai. . . ta sai… "

      Bùi Vận trong lòng xao động, nhìn thấy biểu tình của Bùi Ngang, biết được cũng phải giả bộ, trong lòng khó tránh khỏi vì Tần Tình mà cao hứng, ít nhất nam nhân này hiểu được mà nhận sai, cũng mẫu thâncủa nàng.

      "Phụ thân. . ." Bùi Vận cắn chặt răng, tiếnđến chui vào lòng Bùi Ngang, thỏ thẻ kêu lên tiếng.

      Nghênh Xuân nhìn thấy hai cha con thâm tình ôm nhau, liền bị làm cho cảmđộng rơi nước mắt, nàng cùng phu nhân đợi ngày này bao lâu rồi, cuối cùng . . Cuối cùng cũng được báo đáp, tiểu thư cùng phu nhân về sau bao giờ ... phải chịu khổ nữa . . .

      Tiếu đại phu cũng cảm động thôi, trong cuộc sống, tình thân càng trọng yếu, nay hai cha con li biệt mười năm, vừa mới gặp mặt khi còn mang theo xa lạ, khó có thể nhận, giờ vứt bỏ qua lại, nên như bây giờ thỏa mãn.

      "Khụ khụ. . ." Vợ chồng hòa hoãn trở lại, cha con sum vầy, thấy Tiếu đại phu còn ở đây, Bùi Ngang khỏi xấu hổ khụ khụ mấy tiếng, "Tiếu đại phu, về sau phu nhân cùng lệnh ái giao cho người chăm sóc, nhiều phiền toái mong Tiếu đại phu đừng để bụng."

      "Lão gia chớ vậy, đây là việc lão phu phải làm." Tiếu đại phu sợ hãi thở dài .

      "Cha, đại ca Nhị ca Tam ca. . ." giường của Tần Tình đột nhiên kêu to ngồi dậy, mày liễu nhăn lại, bộ dạng cực kì thống khổ.
      thuyt, Tôm Thỏemilia thích bài này.

    3. Sát Tỷ Tỷ

      Sát Tỷ Tỷ Well-Known Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      363
      Chương 23: Tần Tình tổn thương

      “Mẫu thân”

      “Tình nhi. . .”


      Bùi Vận Bùi Ngang đầu tiên quay đầu kêu lên, Bùi Vận nhanh chóng thoát khỏi vòng tay của Bùi Ngang hướng Tần Tình chạy tới, nửa quỳ ở bên giường nắm cánh tay mẫu thân mình lo lắng, Bùi Ngang ở phía sau từng bước tới, kịpngạc nhiên hay nghi hoặc Bùi Vận tốc độ linh hoạt chạy, ánh mắt chỉ đặt cánh taycủa Tần Tình.


      Đó là đôi tay thế nào, Bùi Ngang rất khó tưởng tượng, cho dù người khác nhìn đến cũng khó lấy làm tin, nếunhìn thấy Tần Tình lộ ra khuôn mặt kia, nhất định người ta tán thưởng bằng mấy từ “chim sa cạ lặn, hoa nhường nguyệt thẹn”. Tựa hồ vẫn giống mười năm trước, năm tháng vẫn chưa để lại mặt dấu vết gì, chính là tay nàng, lại như lão bà sáu mươi tuổi bình thường, che kín nếp nhăn cùng cái kén, còn theo quy củ da dẻ nứt nẻ qua miệng vết thương.


      Bùi Ngang trái tim đau nữa , nhưng biết, gần nửa thánghắn thấy người Tần Tình trải qua nhiềuthống khổ như vậy, tim cửa muốn đau đến chết lặng - cảm giác , càng nhiều đối với nàng càng áy náy cùng tự trách, giờ khắc này, rốt cục tỉnh ngộ, trong lời của Bùi Vận quả thực rất hợp lí, căn bản có tư cách nàng.


      Nếu nàng, làm sao nào để bỏ qua chuyện nàng chịu cực khổ mười năm, cũng chính mười năm nàymổ cái liếc mắt cũng chưa từng nhìn qua hai mẹ con nàng.


      rất ích kỷ, vì chính mình thống khổ mà nhốt nàng mười năm, rất bá đạo, cho dù nàng thực xin lỗi cũng chẳng sợ mà nhốt nàng,cũng nguyện thả nàng . . .


      Bây giờ, tại tỉnh ngộ , cũng thả nàng . Nàng bây giờ ra ngoài, biết về đâu? Tần gia xuống dốc, phụ thân cùng các ca ca nàng giờ sống chết , nàng dựa vào có thể dựa vào ai? quyết định thể cho nàng rời dù chỉ bước. . .


      "Mẫu thân, mẫu thân?" Bùi Vận nhìn thấy Tần Tình nhíu chặt mày, khuôn mặt tuyệt mỹ thống khổ chịu nổi, gấp đến độ nàng sắp khóc.


      Tần Tình nghẹn ngào, vẻ mặt thống khổ đột nhiên dịu chút, hàng lông mi run rẩy, Đan Phượng xinh đẹp chậm rãi mở ra, cùng lúc đó, hai hàng lệ bỗng dưng chảy ra, ngã vào phát trong rừng.


      "Mẫu thân. . ." Bùi Vận sửng sốt, vội vàng kéo tay áo lau nước mắt cho mẹ mình.



      "Ta mơ thấy. . ." Tần Tình chậm rãi nhìn về phía Bùi Vận, ánh mắt lại chuyển qua người Bùi Ngang, trong ánh mắt chỉ có sựđau thương làm cho Bùi Ngang trong lòng tràn ngập tội lỗi, "Cha ta chết. . . Đại ca của ta cũng có cánh tay, con trai độc nhất của Nhị ca chết oan chết uổng, Tam ca bịbệnh từ nay về sau nằm giường dậy nổi. . . Nhà của ta gặp đại nạn này, chàng vì cái gì cho ta biết? Chàng hận tađến như vậy sao?"


      "Ta. . ." Bùi Ngang thân mình đứng nổi, phải cốthốt ra lời nghẹn ngào ở giữa yết hầu, nên như thế nàođây? chưa từng hận qua nàng? Chính hiểu từng oán hận, nhưng vẫn còn nàng. . .


      "Cầu xin chàng, cầu chàng thả ta , ca ca ta bọn họ nhất định vẫn còn sống, cầu xinchàng cho ta rời khỏi đẫ, ta muốn tìm bọn họ." Tần Tình tưởng tượng lại giấc mộng vừa trãi qua, trong mộng phụ thân, các ca ca nhìn nàngđầy oán hận, ánh mắt đó làm nàng đau đến tận tâm can.


      ", ta thảnàng . . ."


      "Vì cái gì chàng phải đối với tanhư vậy, ta căn bản có thất trinh, nam nhân kia ta cũng biết là ai, ta bị oan uổng, chàng vì cái gì chịu tin tưởng ta?"


      Bùi Ngang đều bịlời của Tần Tình hoàn toànbẻgảy, nghe nàng tâm tê phế liệt chất vấn, đau lòng khó nhịn, cái này so với việc nhìn thấy nàng chịu vất vã khổ cực còn muốn thống khổ hơn.


      "Mẫu thân, các cậu, bọn họ có việc gì, nhất định có việc gì đâu, chúng ta rời , Tần gia gia bịhủy tán gia bại sản, án oan ai tới điều tra ? Thùtìm ai để báo đây? Rời khỏiBùi phủ, chúng ta phải làm như thế nào, ngoài đại môn của Bùi phủ chúng ta định trước có mệnh rồi, mẫu thân, quân tử báo thù mười năm muộn. Con nghĩ các cậu nhất định bảo toàn tính mạng tốt, chờ người giải oan khuất, mẫu thân, chẳng lẽ người nghĩ ông ngoại chết nhắm mắt sao? Người ngẫm lại, Tần gia lịch lớn cùng người khác cừu oán, gia tộc lớn như thế nào phải sụp đổ là sụp đổđược?" Bùi Vận thấy được Tần Tình cực kỳ bi thương, thề phải rời khỏi Bùi gia tìm Tần gia , nàng vội vàng ôm lấy Tần Tình, ở bên tai giọng .


      Tần Tình tâm tình kích động đột nhiên bình phục lại, nàng quay đầu nhìn Bùi Vận, giống như cam lòng, giống như nghi hoặc, lại giống như phẫn hận.


      Đúng vậy, Tần gia luôn luôn đối người ngoài hiền lành, cha nàng trong phạm vi vài trăm dặm thậm chí mấy ngàn nổi danh làngười lương thiện, hàng năm đều phát cháo từ thiện cho dân khổ, làm sao lại vô duyên vô cớ được mời dự họp để rồi gánh tai họa bất ngờ? Nhất định có người hãm hại. . .


      Trong đầu Tần Tình nháy mắt chợt lóe lên, nàng cả kinh, lộ vẻmặt thống khổ, hung hăng cắn môi dướiđến máu đến.


      Bùi Vận nhìn thấy Tần Tình khóe miệng cắn đến bật máu, đau lòng thay mẫu thân lau , "Mẫu thân yên tâm, phụ thân bây giờ tỉnh ngộ, tin tưởng phụ thân chịu cho mẫu thânđi là chuyện tốt, người chẳng lẽ còn nhìn ra tâm ý của phụ thân sao?"


      Bùi Ngang nghe xong Bùi Vận đoạn này, vội vàng gật đầu, nhìn Tần Tình với ánh mắt tràn đầy hy vọng.


      Tần Tình ngẩng đầu xem Bùi Ngang, ánh mắt nóng rực kia làm cho nàng lòng chua xót, cuối cùng chỉ có gật gật đầu.


      Bùi Ngang trong lòng vui vẻ, cảm kích vui mừng nhìn thoáng qua Bùi Vận, Bùi Vận kiêu ngạo hất cằm, quay lại cười thầm.


      Vì thâm thùđại hận của kiếp trướ, nàng cũng thể rời khỏiBùi phủ, Triệu Kim Vân Bùi Nguyệt Nhi sống ngày, trong lòng nàng ngày sống cũng yên.



      Editor: Dạo này mình hơi lười, phải là siêu lười nên ít đăng chương, từ giờ hai ngày mình đăng chương, mong mọi người ủng hộ, cmt nhiệt tình để ủng hộ tinh thần ạ!
      Thanks you! :-*







      Hân Pi Sà, thuytTôm Thỏ thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :