1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bệ hạ luôn thích giả đứng đắn - Vân Sơ Chi Sơ

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 7.2: TINH TƯỢNG
      Edit: Miêu
      Beta: Boss Hằng Lê
      Cung Quảng Hằng

      Hành gia vào thu dọn trà cụ kiểm kê hơi thiếu chút, liền phát thiếu cái chén sứ, nhìn khắp phòng có chút kinh ngạc chỉ thấy Cố Cảnh Dương ngồi trước án lật xem tấu chương, lại dám quấy nhiễu, chờ rãnh rỗi mới thấp giọng : “Bệ hạ hình như thiếu chén trà.”

      Cố Cảnh Dương cũng ngước mắt lên, : “Phải ?”

      Hành gia chân tướng, thử dò xét: “Là ngài cất sao?”

      Cố Cảnh Dương liếc nhìn ta cái, : “Ngươi ngày càng nhiều lời.”

      “….” Hành gia cúi đầu đáp: “Vâng.”

      ….. Cung Quảng Hằng

      Ngày thứ hai đó là phải lên triều sớm, sau khi Cố Cảnh Dương hạ triều lại quzay về đạo quan mà về hướng phủ Lâm An Trưởng công chúa dự tiệc.

      thuở sinh trưởng ở dưới gối Văn Hoàng đế, nên cùng đệ muội này tình cảm bình thường, nhưng dù sao cũng máu mủ tình thâm, Lâm An Trưởng công chúa mời mấy lần, cũng tiện từ chối mãi.

      Lâm An Trưởng công chúa đối với vị huynh trưởng này, trước giờ đều là kính ngưỡng nhiều hơn là thân thiết.

      Tính tình tiên đế yếu kém, tướng mạo lại tuấn mỹ, Trịnh hậu cũng là mỹ nhân nổi tiếng kinh thành, cho nên tướng mạo huynh muội bọn họ đều tầm thường.

      Lâm An Trưởng công chúa thuở cũng là viên minh châu được cả hoàng tộc tôn kính, nhưng mà so sánh vị huynh trưởng này, khuôn mặt rực rỡ cao quý bỗng trở nên có chút tầm thường.

      Cũng biết có phải là bởi vì ở trong đạo quan lâu nên người tựa hồ toát ra xa cách cự người từ ngàn dặm, gương mặt thnah nhã lãnh đạm, giống như lúc nào cũng có thể mọc cánh thành tiên.

      “Trẫm nghe Thục Gia có thai.” Cố Cảnh Dương đưa mắt nhìn muội muội, thản nhiên : “Ngươi cũng có thể bớt lo được rồi.”

      Lâm An Trưởng công chúa ngờ cũng biết được chuyện này, nên có chút thụ sủng nhược kinh: “Hoàng huynh có thể quan tâm đến Thục Gia, là phúc của nó.”

      Cố Cảnh Dương thản nhiên ừ tiếng.

      Thục Gia huyện chủ có thai, ở nhà chồng tĩnh dưỡng, Lâm An Trưởng công chúa tất nhiên cũng kêu Thục Gia về phủ công chúa, tại trong phủ có hai đứa con trai đều là sau khi gả vào Trịnh gia mới sanh. Sau khi Cố Cảnh Dương lên ngôi giết tất cả người của Trịnh thị, hai đứa nó bởi vì mẹ đẻ là trưởng công chúa nên mới thoát khỏi, nay dám xuất trước người cậu này.

      Còn về đám trai lơ mà nàng ta nạp sau khi trượng phu chết lại càng thể bước lên chính sảnh.

      Trong sảnh chỉ có hai người bọn họ ngồi, tựa hồ có chút vắng vẻ, Lâm An Trưởng công chúa vỗ tay hai cái, tiếng màn trúc va nhau, nhóm vũ kỹ nhanh nhẹn vào.

      Bước chân nhàng, tay áo phiêu diêu, nhóm vũ kỹ có vòng eo tinh tế, khồng đầy nắm tay, khuôn mặt kiều diễm, thua đóa hoa đào khoe sắc, váy áo màu lựu đỏ cứ bay lên giống như cảnh xuân rực rỡ giữa tháng ba, đẹp chói mắt.

      Khi điệu múa đầu tiên kết thúc, tóc mai của vũ kĩ hơi rối, trâm cài hơi nghiêng, chiếc yếm thắm che hết làm da trắng noãn với khe rãnh mơ hồ lộ chút cảnh xuân làm người nhìn miên man mơ tưởng.

      Cố Cảnh Dương liếc mắt, ánh mắt gợn sóng, Hành gia thấy thế, hiểu ý : “Đều lui ra .”

      Mặt Lâm An Trưởng công chúa hơi cứng đờ, bất chợt cười tự giễu: “ để hoàng huynh chê cười.”

      Cố Cảnh Dương thản nhiên : “Lâm An muốn học theo Bình Dương công chúa sao?”

      Bình Dương công chúa là trưởng nữ của Hán Cảnh đế cùng với Vương Hoàng hậu, là tỷ tỷ ruột Võ đế Lưu Triệt, liên tiếp tặng mỹ nhân trong đó bao gồm Vệ Tử Phu và sau này là Lí phu nhân.

      (đọc thêm ở đây https://vi.wikipedia.org/wiki/Công_chúa_Bình_Dương_(Hán_Cảnh_Đế)

      Cũng chưa chắc trong lòng Lâm An Trưởng công chúa có ý định đó, nếu có mỹ nhân nào trong đám đó được chọn trúng đối với nàng và hai hài tử mà đều là chuyện cực tốt.

      Dù đây phải hành động đáng xấu hổ gì, nhưng thẳng toẹt ra như thế cũng khá khó nghe.

      Trưởng công chúa có chút quẫn bách, biết như thế nào, đúng vào lúc này, nội thị bước vào thưa, Hỗn Thiên nghi giám xin cầu kiến.

      Hỗn Thiên nghi giám quản thiên văn cùng thời tiết, gần đây hề liên quan đến triều đình, nhưng lúc này lại đột ngột xin yết kiến hoàng thượng có chút lạ thường. Cố Cảnh Dương hơi nhíu mày, : “Cho vào .”

      Giám quan hơn năm mươi tuổi, tóc lấm tấm hoa râm, , vào hành lễ : “Thần là Hỗn Thiên nghi giám Triệu Mão, kính vẫn thánh an.”

      “Bình thân.” Cố Cảnh Dương hói: “Giám quan đến có việc gì?”

      Vẻ mặt Triệu Mão chần chờ, Lâm An Trưởng công chúa thấy vậy liền biết có chuyện quan trọng nên đứng lên, sau đó phất tay cho người hầu đồng loạt lui ra.

      Lúc này, Triệu Mão mới thấp giọng : “Gần đây thần xem thiên tượng thấy có chút ổn, thấy Khách tinh (*) va vào Tử vi tinh (*), thế tiến rất mạnh…”

      Mặt Cố Cảnh Dương hơi sựng lại, hơi suy tư chút rồi bỗng nhiên bật cười.

      sao cả.” : “Trẫm biết.”

      Triệu Mão ngớ ra: “Nhưng mà….”

      “Giám quan có lòng.” Cố Cảnh Dương khẽ cười : “Mặc kệ nó

      Tác giả ra suy nghĩ của mình: khách tinh phạm sao tử vi là chuyện xưa xuất phát từ Quang Võ đế Lưu Tú.

      (Khách tinh: Ý chỉ ngôi sao mới nổi lên, Tử Vi tinh ý chỉ sao Vua, trong câu này tuy về truyền thuyết nhưng mình giải thích thế này cho dễ hiểu, người xưa rất tin thiên tượng, thường nhìn vị trí những ngôi sao bầu trời vào ban đêm mà đoán vận mệnh, câu ý Giám quan có sao khách mới nổi lên tấn công sao Vua, thế tấn công rất mạnh, nên bảo hoàng thượng đề phòng. Hoàng thượng ngẫm hồi, biết ai ‘tấn công’ mình rồi nên cười.”
      Kimkimdao, Chôm chôm, Phương Lăng12 others thích bài này.

    2. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Bệ Hạ còn thích người ta " tấn công mạnh mẽ " đấy chứ ơ kkkkkk
      Mieu1810 thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Ôi, Bệ Hạ được tấn công càng khoái chứ sao nữa, há há. Đúng là giả đứng đắn mà!
      Mieu1810 thích bài này.

    4. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 8.1: OAN GIA
      Edit: Miêu
      Beta: chị Hằng Lê
      Cung Quảng Hằng
      Xoay người quay về Hành gia cười hỏi: “Trong phủ Trưởng công chúa nhiều mỹ nhân, bệ hạ chọn trúng ai sao?”

      Cố Cảnh Dương : “Lắm miệng.”

      Hành gia và làm bạn nhiều năm, ngược lại sợ , cười : “Hôm nay bệ hạ đề cập đến Bình Dương công chúa, làm nô tài nhớ đến <Sử ký> có câu.”

      Cố Cảnh Dương : “Câu gì?”

      Hành gia giọng : “Chủ nhân khi gặp dàn mỹ nhân cũng đều liếc mắt đến, chỉ lo uống rượu, nhưng khi đoàn vũ kỹ bước vào, vừa ngước lên nhìn, chọn ngay Vệ Tử Phu.”

      Những lời này xuất phát từ <Sử ký: Ngoại thích thế gia>, là đến Bình Dương công chúa khi Vũ đế ghé ngang qua phủ, và hiến mỹ nhân cho . Nhưng Võ đế chưa từng chọn trúng ai, tuy nhiên khi dàn ca kỹ bước ra biểu diễn trợ hứng. Võ đế nhìn thấy, lập tức chọn ngay Vệ Tử Phu.”

      Bước chân Cố Cảnh Dương hơi ngừng, xoay người nhìn ta, : “Ngươi muốn gì?”

      Hành gia cười : “Thánh minh cũng thể so với bệ hạ, thực ra, ngài cũng hiểu mà.”

      …… Cung Quảng Hằng

      Bước qua khỏi tháng ba, cảnh xuân dần dần đến xinh đẹp, rất tươi sáng, tâm tình của Tạ Hoa Lang cũng giống như vài nhánh hoa hải đường kia, lặng lẽ nở rộ khoe sắc thắm của mình.

      Hôn của thứ huynh được định vào mùa thu năm nay, cưới con Thẩm quốc công, vì thể diện hai nhà thể làm lớn.

      Trưởng nữ của chi thứ hai – Tạ Oánh năm nay mười tám tuổi, sớm định thân với thế tử của Vĩnh Nghi hầu, đúng ra năm trước nàng xuất giá, nhưng lão phu nhân của Vĩnh Nghi hầu qua đời, thế tử phải giữ đạo hiếu tổ mẫu năm, nên mới đem hôn kéo dài đến nay, vì thế mới trùng với hôn của đường huynh.

      Lư thị vừa phải lo liệu hôn cho con trai, vừa phải phân tâm lo cho thai đầu của Thục Gia huyện chủ, tiểu nhi tử Tạ Vĩ cũng đến tuổi học, bà còn phải tìm lão sư đáng tin cậy cho . Bận rộn rối tinh rối mù, nghe người hầu gần đây Tam tiểu thư thường xuyên ra khỏi nhà, trong lòng biết là tìm tình lang, ngược lại cũng truy hỏi đến cùng.

      Mà Tạ Hoa Lang có chút chột dạ, lại dám thẳng, nên cứ kéo dài thời gian trước, sau này từ từ tìm cách khác.

      Chạng vạng hôm nay, nàng mới từ bên ngoài quay về phủ, liền thấy người hầu cận của Lư thị đến mời, là có lời muốn hỏi. Thầm chột dạ, nhưng lập tức đến viện của Lư thị ngay.

      “Nương, nương tìm con có việc?”

      gương mặt đoan chính thanh nhã của Lư thị thoáng vẻ mệt mỏi, ôn nhu : “ gặp người nào vậy?”

      “Nương cũng phải biết, sao nhất định con phải mới được?” Tạ Hoa Lang bước đến bóp vai cho bà, cười : “Biết còn cố hỏi!!!”

      “Con cũng lớn rồi, cũng có tâm riêng cua bản thân.” Lư thị khoát tay, ý bảo người hầu xung quanh lui ra, lại kéo nữ nhi ngồi xuống bên cạnh mình, thấp giọng : “Con thấy Chu vương như thế nào?”

      Chu Vương mà Lư thị vừa nhắc, đó là đệ đệ ruột của hoàng đế. Trước đó, phụ thân làm thái tử, sau lại bị Trịnh hậu phế bỏ, lưu đày đến Lĩnh Nam, bao lâu lại phái sứ thần đến, ép tự sát.

      Sau khi hoàng đế lên ngôi, nhớ lại đệ đệ mất sớm của mình. Liền truy thụy thành Hiến Chương thái tử, phong con trai của y là Chu vương, bởi vì liên hệ máu mủ thân cận, triều thân và tôn thất đều ngầm ủng hộ là con thừa tự mà hoàng đế nhận trong tương lai.

      Tạ Hoa Lang sau khi nghe Lư thị nhắc đến Chu vương, trong lòng liền có chút thấp thỏm, do dự : “Nương à, sao lại nhắc đến người này?”

      mặt Lư thị cũng đầy vẻ lo lắng: “Hôn của ca ca con sắp đến, thế gia lớn của Trường An phái người đến của ngỏ lời, trưởng của Chu vương còn tự mình mang quà đến cho đôi tân nhân, còn đặc biệt tặng riêng cho con vài món, ta nhìn lướt qua, dường như vừa nhiều vừa quý giá.”

      “Lòng Tư Mã Chiêu, người nào chả biết.” Trong lòng Tạ Hoa Lang bức bối, kéo ống tay áo mẫu thân, : “Nương, nương nhận rồi à?”

      “Đương nhiên là .” Lư thị : “Ta gọi người đem phần của nhị ca ngươi lưu lại, còn lại đều trả về hết rồi.”

      “Nhưng Chi Chi này, nương có thể cự tuyệt , phụ thân con cũng từ chối tâm ý này của , nhưng đây cũng phải là kế lâu dài.” Bà nắm chặt tay nữ nhi, giọng nghiêm túc hơn nhiều: “Nếu con có tình ý với , nên tính toán sớm để đoạn tuyệt ý tưởng của .”

      Tạ Hoa Lang thầm hiểu, vờ thử dò xét, : “Nương, cách này có tác dụng ?”

      “Đương nhiên là được.” Lư thị quả quyết : “Chu vương dám vào cung thỉnh chỉ tứ hôn, tuy nguyên nhân muốn cưới con là gi ai ai cũng biết, nhưng nếu làm ầm ĩ đến bệ hạ, đó lại là chuyện khác. Vả lại, nếu con lập gia đình dám có bất cứ ý tưởng gì với con nữa. Còn thân phận của những tiểu thư khác trong phủ này, lại thể có tác dụng như cưới con. Dù sao, chỉ muốn mượn sức Tạ gia ta, cũng có ý muốn gây thù.”

      Tạ Hoa Lang đè lại vui sướng trong lòng lại, : “Con hiểu rồi ạ.”

      “Hy vọng con có thể thực hiểu được mới tốt.” Lư thị dùng tay chỉ lên trán nàng, rồi : “Tối qua phụ thân con còn hỏi ta, khi nào mới có thể gặp qua lang quân mà Chi Chi chọn trúng, ta đều lấp liếm cho qua, nhưng kéo dài thời gian mãi được đâu. Nếu con lòng thích người đó, nên tìm thời gian thích hợp, kêu đến phủ bái phỏng, cũng để cho phụ thân đánh giá chút.”

      “Cũng sắp rồi, con tìm cách với .”

      Tạ Hoa Lang cười hì hì, : “Nương cũng đừng nóng vội quá, năm nay trong phủ có hôn của Nhị ca và Trưởng tỷ, đến sang năm, có hôn của Tứ ca và Tam ca sợ cũng đến.”

      “A.” Nàng nghĩ nghĩ, lại : “Trước con cũng còn Nhị tỷ nữa.”

      “Nhị nương sao có thể so sánh được với con?” Lư thị đập nàng cái, bất cười : “Sinh ra từ bụng khác nhau mà.”

      đến đây, Tạ Hoa Lang ngươc lại có chút cảm khái, có chút muốn xa rời, liền vùi vào trong lòng mẫu thân, : “Nếu con xuất giá, bên người phải sạch , chỉ có mình con, cho nuôi ca kỹ, thiếp thất, thông phòng.”

      “Chỉ là thứ đồ chơi cho vui mà thôi, cần gì phải để ý?” Lư thị cười : “Khi con xuất giá tất nhiên là chính thất, nếu so đo hơn thua với loại thấp hèn đó ngược lại mất thân phận con.”

      “Nương.” Tạ Hoa Lang giọng : “Bên người phụ thân có người khác, nương tức giận sao?”

      “Tại sao phải tức giận?”

      Lư thị vuốt ve hai gò má trơn bóng của nữ nhi, cười : “Ta gả cho phụ thân con, kỳ đều chưa từng gặp qua ông ấy, là lệnh của cha mẹ, lời của mai mối mà thôi, sau khi nạp thái, vấn cát rồi trở thành phụ nhân của Tạ gia.”

      “Ông ấy là trượng phu của ta, ta là thê tử của ông ấy, chúng ta kính trọng lẫn nhau, cho đối phương mặt mũi, chứ hề thương. Nếu ngay từ đầu có chờ mong, sau này trong lòng cũng khúc mắt.”

      “Ta cần thân phận chủ mẫu của Tạ gia và kính trọng tương ứng, ông ấy đều làm được và làm rất tốt, như thế là đủ. Còn đám oanh oanh yến yến, thị thiếp ca kỹ, ông ấy thích thế nào thế ấy, có liên quan gì đến ta?”

      “Chi Chi.” Lư thị cười hỏi: “Con có biết phụ thân con thích nhất bức tranh nào sao?”

      “Là Thu minh sơn cư đồ.” Tạ Hoa Lang cần suy nghĩ: “Phụ thân vẽ lại rất nhiều lần, thích buông tay.”

      “Đúng vậy, phụ thân con quan tâm bức tranh đó, còn hơn đám cơ thiếp kia nhiều.” Lư thị tủm tỉm cười, : “Nếu thư phòng cháy, mà Tương thị cùng Điền thị ở bên trong, con đoán xem, phụ thân con cứu người nào trước?”

      Tạ Hoa Lang dừng chút, mới : “Phụ thân lấy bức tranh trước.”

      “Nếu ngay cả vật cũng bằng, ta cần gì phải tức giận bọn họ chứ?” Ngữ khí Lư thị thản nhiên, : “Nữ nhân đối với phụ thân con mà chẳng khác gì sở thích cầm kỳ của ông ấy. Ai lại giận chiếc bình sứ mà trượng phu mua về lâu lâu ngắm cái chứ?”
      Kimkimdao, Chôm chôm, Phương Lăng11 others thích bài này.

    5. bellchuong

      bellchuong Active Member

      Bài viết:
      119
      Được thích:
      98
      Bà lư thị này có cách nghĩ mới, hay đó!
      Mieu1810 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :