1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bắt Lấy Người Đàn Ông Lạnh Lùng - Chử Nguyệt (10 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 9


      Vận động qua mức mệt nhọc khiến cho Lê Nhã ngủ mê man suốt ngày mới tỉnh. Ba ngày sau đó cũng bước ra khỏi biệt thực bước, mỗi ngày trừ việc ngủ ra, chính là cùng Phong Thượng Trí xem ti vi, chuyện phiếm, nếu nữa chính là làm chuyện khiến người ta đỏ mặt, tim đập dồn dập

      Về phần thức ăn được đưa tới từ người quét dọn định kỳ, hơn nữa bọn còn tự mình nấu ăn. Nhưng kết quả đều là đem phòng bếp làm cho rối tung rối mù lên.

      Lê Nhã dần dần phát ra dáng vẻ tự do ràng buộc khác của Phong Thượng Trí, điều này làm cho càng thêm thích , tình cảm của bọn họ trong mấy ngày ở đây nhanh chóng phát triển

      Bọn họ chia sẻ với nhau những kinh nghiệm cuộc sống, từng trải có kinh nghiệm cũng làm cho đối với số chuyện có hiểu biết ràng hơn, kể cả những vấn đề chưa từng suy nghĩ đến, cũng có thể hiểu sâu hơn; mà chỉ là đưa ra ý kiến đề nghị, cũng có thái độ can thiệp, là để cho có dũng cảm đưa ra quyết định. Thỉnh thoảng, cũng lấy ít đồ chơi, chọc cho vui vẻ thôi

      hoàn toàn biết ra tình lại là chuyện tốt đẹp như vậy

      "Lê Nhã, em ở đây suy nghĩ điều gì vậy?" Phong Thượng Trí nhìn vẻ mặt thất thần của

      "Em hi vọng chúng ta có thể vĩnh viễn ở chung chỗ!" Ngẩng đầu lên, Lê Nhã đưa hai cánh tay lên chủ động choàng qua cổ ra sau gáy , cơ thể chỉ mặc chiếc áo sơ mi lớn của liền dính sát vào người , động tác của lập tức khiến cho hơi thở của gấp rút dồn dập

      "Em như vậy là đùa với lửa!" Thân thể của trung thực phản ứng trước hành động đụng chạm của

      "Người ta nào có!" Lê Nhã cũng phát , khuôn mặt đỏ bừng muốn trở về chỗ ngồi cũ, nhưng còn kịp nữa rồi

      "Em phải chịu trách nhiệm dập lửa" Phong Thượng Trí xong, cơ thể theo đó đè xuống, đem vây ở trong ghế sofa

      "Ái....... muốn nữa" nghĩ đến lần đầu tiên diễn ra ở ghế sofa, là xấu hổ mà! Lê Nhã đẩy đẩy trong lồng ngực của

      "Lê Nhã, muốn chúng ta vĩnh viễn ở chung chỗ!" Rất nhanh chóng, thu hồi nụ cười, nghiêm mặt

      "Thượng Trí.........." Lê Nhã cảm động, cũng hiểu đây là lời hứa của

      Nhắm mắt lại, Phong Thượng Trí cúi đầu hôn môi của , mang vào khao khát ham muốn cao nhất trong tình

      Kích tình qua, Lê Nhã nửa thân trần cùng Phong Thượng Trí nằm ngang tấm thảm được trải dưới mặt đất

      "Thượng Trí, em muốn trở về. Mấy ngày nay em suy nghĩ, em muốn với Lưu Bảo, em muốn tiếp tục làm ca sĩ" giọng

      Xẩy ra nhiều chuyện như vậy, cảm giác bản thân mình bây giờ thích hợp ở lại trong giới nghệ sĩ

      "Được! Chúng ta cũng nên về rồi" Phong Thượng Trí có phản đối. cũng nên trở về đem đống công việc chất thành đống cao như núi kia giải quyết cho xong

      " có hỏi em làm ca sĩ nữa sau này muốn làm cái gì sao?" chống cơ thể lên, hỏi

      "Điều này có gì phải hỏi, đương nhiên là ở bên cạnh rồi!" khẽ vuốt vuốt gò má khuôn mặt cười

      "Ý của là người giúp công việc a?" Lê Nhã cười

      "Điều này còn chưa dám nghĩ tới! chừng càng giúp càng bận rộn, em vẫn là ngoan ngoãn ở bên cạnh là tốt rồi!" lắc đầu cười

      "Này! đây là xem thường em nha! người ta trông vậy cũng là sinh viên tốt nghiệp đại học đó, hoàn toàn giống như tý nào đâu!" Lê Nhã mở miệng cãi lại

      "Dạ dạ dạ, Lê tiểu thư, là biết nhìn người, vậy kính mời em đến công ty giúp đỡ !" Phong Thượng Trí cầm tay của

      "Vậy còn tạm được! Thượng Trí, sáng mai chúng ta trở về được ?" lại lần nữa nằm xuống gối đầu lên ngực

      "Ừ". lên tiếng trong đầu lại suy nghĩ chuyện khác

      Ba ngày nay, vẫn chú ý theo dõi các tin tức các đài báo, có liên quan đến vụ án của Tích An

      phát , từ đầu đến cuối Tích An hoàn toàn có thừa nhận chuyện bắn súng ở buổi biểu diễn ca nhạc ký tặng là do làm

      Say đó, phải gọi điện đến đồn cảnh sát để xác nhận. ra là, Tích An phá hỏng phanh xe, hoàn toàn bởi vì có liên quan đến người bắn súng ở buổi biểu diễn ký tặng. cho rằng có người cũng suy nghĩ giống , muốn để cho Lê Nhã tiếp tục ở lại trong giới nghệ sĩ, nên mới ra tay cảnh cáo, cho nên mới to gan sinh ra ý định ác độc như vậy, nghĩ tới bị bắt

      Như vậy rốt cuộc là người nào lén bắt súng hơi trong buổi biểu diễn ký tặng? Về điểm này, phái người điều tra, tại chỉ chờ cấp dưới của báo cáo lại, là có thể xác định

      Chờ đợi lâu sau, khi nhận được báo cáo của cấp dưới, tất cả mọi nghi vấn đều được giải đáp ràng. Phong Thượng Trí lạnh lùng nhìn bản fax do cấp dưới gửi đến, trong lòng có tính toán

      Hừ! nên sớm nghĩ đến ta mới đúng!

      Đến gần giữa trưa, khi Lê Nhã và Phong Thượng Trí xuất ở công ty đĩa nhạc, lập tức khiến mọi người xôn xao. Mọi người nhao nhao chạy tới vây quanh, đưa ra hàng loạt những câu hỏi, có người còn vội vội vàng vàng chạy thông báo cho Diêu và Lưu Bảo

      "Lê Nhã, em rốt cuộc là đâu vậy?'

      "Lê Nhã, sao em đột nhiên mất tích vậy?"

      "Lê Nhã............"

      Liên tiếp các câu hỏi đưa ra, Lê Nhã chăng qua cũng chỉ là cười cười có trả lời, thẳng về phía phòng làm việc của Diêu

      "Lê Nhã! rốt cuộc em cũng trở lại" Lưu Bảo giống như là chạy thẳng đến hành lang, trực tiếp hỏi

      " Lưu Bảo, xin lỗi, em gì mà bỏ " Lê Nhã lộ ra nụ cười vô cùng xin lỗi

      "Giám đốc Phong, rốt cuộc là đem Lê Nhã đến đâu vậy? tại sao lại dẫn ấy !' Lưu Bảo đối với chỉ hỏi chút, liền chất vấn Phong Thượng Trí đứng bên cạnh

      " Lưu Bảo, đừng trách ấy! Là em muốn nghỉ ngơi, cũng biết gần đây truyền thông khiến cho em cảm thấy quá mệt mỏi, có chuyện.........."

      Lê Nhã để cho trách cứ Phong Thượng Trí, vội vàng chen vào , vừa mới muốn với chuyện muốn tiếp tục làm ca sĩ, liền bị thanh của người khác cắt ngang

      "Có chuyện gì, đến phòng làm việc của tôi rồi ! Đừng có đứng ở đó" Diêu đột nhiên xuất ở hành lang ngoắc tay với bọn họ

      Những nhân viên làm việc khác thấy giám đốc xuất , vội vàng lập tức giải tán, sợ bị mắng

      "Lê Nhã, chúng ta thôi" phong thượng Trí dắt tay về phòng làm việc

      Hình ảnh này được thu vào trong mắt Lưu Bảo, trong lòng đột nhiên xuất cảm giác bất an. Mấy ngày nay bọn họ đều ở cùng nha, xẩy ra chuyện gì chứ? là số phận!

      Vào phòng làm việc. Lê Nhã và Phong Thượng Trí ngồi cùng chỗ, Lưu Bảo và Diêu ngồi cùng chỗ, hai phía rất giống như biểu diễn màn thẩm tra xét hỏi tại nhà vậy

      " Diêu, Lưu Bảo, xin lỗi, khiến cho mọi người lo lắng" Lê Nhã cảm thấy khí là lạ, vội vàng mở miệng

      "Giám đốc phong, tại sao lại tự tiện dẫn Lê Nhã đí?" Diêu nổ súng trước

      " ấy cần nghỉ ngơi" Phong Thượng Trí thản nhiên

      " Diêu........." Lê Nhã vừa mới mở miệng bị cắt ngang

      "Em cần " Diêu vẻ mặt nổi nóng , "Giám đốc Phong, chuyện Lê Nhã nghỉ ngơi hay cần quyết định, chỉ là người công ty chúng tôi mời tới bảo vệ Lê Nhã, cũng có tư cách dẫn Lê Nhã "

      "Lấy tình cảnh lúc đó, để cho Lê Nhã bị đám phóng viên bao vây quấy rầy, là công việc của tôi" Phong Thượng Trí vẫn là thái độ ung dung chậm rãi trả lời

      "!" Diêu hít sâu cái lại : " Được! coi như đúng, nhưng cũng nên đem Lê Nhã về, chứ phải là dẫn đến chỗ mà chúng tôi biết"

      "An Diêu, đừng trách nữa! Là..........." Lê Nhã vội vàng mở miệng, nhưng lần này lại bị Phong Thượng Trí cắt ngang

      "Lê Nhã, sao" đưa tay ra cầm tay , quay đầu nhìn Diêu : " Tôi cho rằng trong chuyện này, Lê Nhã chẳng qua là người bị hại, nhưng ấy đối với chuyện này lại được biết ràng, nếu để cho ấy ra mặt những lời đau khổ chút có phần quá dối trá. Về chuyện dẫn ấy chỗ khác, đúng là chủ ý của tôi, bởi vì ấy cần nghỉ ngơi"

      "! dù thế nào nữa, đồng ý của công ty đĩa nhạc chính là đúng!" Diêu nhanh chóng tức giận

      Nhưng Lưu Bảo ở bên cạnh vẫn choáng váng bất động, nhìn động tác của Phong Thượng Trí chút, hơn nữa những lời còn tràn đầy ý muốn bảo vệ Lê Nhã, tất cả đều biểu thị quan hệ của bọn họ chỉ........mà còn rất thắm thiết

      " Diêu, xin đừng trách Thượng Trí, là em muốn nghỉ ngơi, hơn nữa em có chuyện muốn với mọi người, em muốn tiếp tục làm ca sĩ" Lê Nhã nhịn được chen vào , giọng vội vàng

      "Lê Nhã, em vừa gì vậy? làm ca sĩ nữa!" Diêu vừa nghe sắc mặt lập tức có biến động lớn

      "Đúng vậy, Diêu, Lưu Bảo, sau những chuyện xẩy ra, em cảm thấy em làm ca sĩ nữa là tốt hơn" Lê Nhã nghiêm túc

      "Lê Nhã, em vừa chuyện hoang đường gì đó! Ban đầu chúng ta ký hợp đồng hai năm ba đĩa nhạc, chẳng lẽ em quên rồi sao?"

      Lưu Bảo cau mày gầm

      "Em biết, nhưng là em muốn tiếp tục làm ca sĩ" Lê Nhã vội vàng cầu khẩn " Van cầu hai , để cho em hủy bỏ hợp đồng được ? nhưng, các yên tâm, em tiếp tục tham gia trong buổi biểu diễn cho xong"

      "Đây là chuyện thể nào!" Diêu mực cự tuyệt

      "Lê Nhã, chuyện này để cho cùng bọn họ bàn bạc chút, em ra ngoài trước " Phong Thượng Trí đột nhiên mở miệng

      " câm miệng! Tại sai lại bảo Lê Nhã ra ngoài!” Diêu nhíu chặt mày lại gầm

      " Diêu.........." Lê Nhã lo sợ yên nhìn , chưa bao giờ nhìn thấy nổi nóng như vậy

      "Tôi nghĩ, Giám đốc Diêu, tốt hơn hết là để cho Lê Nhã ra ngoài, tránh cho lát nữa mất hết mặt mũi" Phong Thượng Trí biến sắc, lạnh lùng

      Phong Thượng Trí khí thế áp bức khiến cho Diêu sợ hãi, hai người giằng co hồi lâu, rốt cuộc bại trận "Lê Nhã, em ra ngoài trước "

      "Vâng!" mặc dù Lê Nhã gật đầu, nhưng khi đứng dậy bước chân ra ngoài vẫn có vẻ hết sức lo lắng

      " muốn gì?" sau khi cánh cửa đóng lại, Diêu lập tức mở miệng

      "Giám đốc Diêu, nếu như đây là thói quen thủ đoạn kinh doanh đĩa nhạc của , như vậy tôi khỏi hoài nghi cái công ty này còn có thể duy trì trong bao lâu" Phong Thượng Trí giọng lạnh lẽo chút nhiệt độ nào

      " có ý gì?" Diêu nhíu mày lại, hiểu ý tứ trong lời của

      "Những chuyện làm, đừng tưởng rằng ai biết" đứng dậy đối diện với . " cho rằng đem tất cả những chuyện này đổ lên đầu Tích An có chuyện gì sao?"

      Nghe đến cái tên đó, Trong lòng Diêu sợ hãi, sắc mặt khó coi theo đó mà nổi lên, " cái gì?"

      "Chuyện bị bắn lén trong buổi biểu diễn ký tặng, căn bản phải là do Tích An làm, mà là do cố ý sắp xếp!" Phong Thượng Trí lạnh lùng

      "Cái gì? cái gì? Tôi tại sao biết? Diêu, cái gì vậy?" Lưu Bảo nghe đến đó, mặt tràn đầy nghi vấn

      "Lưu Bảo, cậu được nghe lung tung! thể nào!" Diêu vội vàng phủ nhận

      "Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?" Lưu Bảo ngẩng đầu đối mặt Phong Thượng Trí hỏi

      "Giám đốc Diêu, là tôi lung tung sao? có muốn tôi lấy chứng cớ tới đây hay ?" Phong Thượng Trí cười lạnh

      "!"

      "Chuyện này là sao? Diêu?" Lưu Bảo chuyển sang nhìn tìm kiếm đáp án

      "Tôi có ý làm Lê Nhã bị thương" Giống như quả bóng bị xì hơi, Diêu ngã ngồi ở ghế "Tôi chỉ là muốn dựa vào vụ án đe dọa làm cho Lê Nhã càng thêm nổi tiếng"

      " Diêu! Tại sao có thể!" Lưu Bảo hoàn toàn thể tin được làm chuyện như vậy, nhưng đặt ngay trước mắt, thể tin

      "Giám đốc Phong, tôi xin đừng đem chuyện này ra" Diêu hoàn toàn còn chút kiêu căng ngạo mạn nào, ngược lại nhìn Phong Thượng Trí cúi đầu

      "Cũng được, chỉ cần hủy bỏ hợp đồng với Lê Nhã vô điều kiện, để ấy rời " Phong Thượng Trí vẻ mặt có biểu tình gì

      "Được! tôi đồng ý" Diêu có cách nào khác, đành phải ủ rũ đồng ý

      "Nếu như vậy, tôi cũng muốn rời ! tôi có cách nào để làm việc dưới quyền người từ thủ đoàn nào!" Lưu Bảo vẻ mặt nghiêm túc , lời mang vẻ coi thường ràng

      "Tùy các người " Diêu thể lời nào nữa

      "Như thế bây giờ tôi gọi Lê Nhã vào" Phong Thượng Trí về phía cánh cửa

      "Đợi chút, Giám đốc phong, tôi xin đừng cho Lê Nhã biết chuyện này, gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, tôi muốn ấy bị đả kích" Lưu Bảo gọi lại

      "Tôi vốn có ý định cho ấy biết" lạnh nhạt xong, liền mở cửa ra ngoài, đem vẻ mặt thấp thỏm của Lê Nhã vào cửa

      " Diêu........" Lê Nhã cúi đầu tới

      "Giám đốc Phong với , suy nghĩ chút, quyết định đồng ý với cầu của em, chờ sau khi buổi biểu diễn ca nhạc kết thúc để cho em hủy hợp đồng vô điều kiện" Diêu hít sâu cái

      "Có ?" thay đổi trăm tám mươi độ, khiến cho Lê Nhã vừa mừng vừa sợ

      ""

      "Cảm ơn ! Diêu thực cảm ơn " Lê Nhã chỉ thiếu có nhảy dựng lên

      " còn chuyện gì nữa, tôi dẫn Lê Nhã về trước, công việc tiếp theo liền giao cho Quản lý Lưu !" Phong Thượng Trí sau khi nhìn Lưu Bảo chút, liền dẫn Lê Nhã ra ngoài

      "Thượng Trí, rốt cuộc làm thế nào khiến cho Diêu đồng ý?"

      Ngồi ở trong xe, Lê Nhã ngừng hỏi tới

      "Chẳng qua chỉ đem cảm nhận của em, chân thành cho nghe mà thôi" Phong Thượng Trí nhún vai

      "Chỉ đơn giản như vậy thôi sao?" Gương mặt hoài nghi

      "Nếu phải như thế? Em cảm thấy làm thế nào?" hỏi ngược lại

      " biết! người ta chẳng qua là tò mò thồi!"

      " cần tò mò, ngược lại em suy nghĩ chút xem nên báo đáp việc giúp em thuyết phục Giám đốc Diêu như thế nào" Phong Thượng Trí cười

      "vậy muốn người ta báo đáp thế nào? Lấy thân báo đáp a?" giọng điệu ghen ghét

      "Lấy thân báo đáp? Em cũng bị ăn rồi, còn gì lấy thân báo đáp? nghĩ phải là đem cả đời giao cho mới đúng chứ"

      "Như vậy ác độc quá "

      "Đây là báo đáp nhàng nhất rồi"

      "Mới cần đấy!" quay đầu chỗ khác

      "Em dám cần? Mau trả lời đồng ý " dứt khoát đưa tay tới hông tấn công

      "Ái...... ha ha....... ái....... dừng tay........ em đồng ý!"

      Bãi đỗ xe, chỉ thấy chiếc xe con kịch liệt đung đưa, bên trong còn có tiếng cười đùa cầu xin tha thứ truyền ra, chưa dứt lại xuất tiếng thở dốc, điều này làm cho những người qua khỏi đỏ mặt mà bước nhanh tránh ra

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 10

      Căn cứ vào tin tức của báo chí đưa tin, ca sĩ mới nổi Lê Nhã tối hôm qua lúc biểu diễn hát ca khúc con mắt trong buổi biểu diễn ca nhạc, đột nhiên tuyên bố rút khỏi giới ca sĩ, khiến cho những người hâm mộ khỏi xôn xao, dưới sân khấu còn có người khóc, sau khi buổi biểu diễn kết thúc vẫn còn ở lại rất đông lần lữa chịu rời

      Dựa vào tin tức phóng viên phỏng vấn, Lê Nhã đưa ra quyết định này, hoàn toàn là do suy nghĩ tích cách của bản thân thích hợp với việc ở lại trong giới nghệ sĩ, nên quyết định rút lui, xin những người hâm mộ tôn trọng quyết định của

      Về phương diện công ty đĩa nhạc, là bày tỏ dựa vào việc tôn trọng ý nguyện của ca sĩ, bọn họ quyết định ủng hộ Lê Nhã

      tháng sau khi buổi biểu diễn ca nhạc kết thúc, giới truyền thông hề đeo báo phỏng vấn Lê Nhã nguyên nhân rút lui khỏi giới nghệ sĩ nữa, điều này làm cho Lê Nhã thở phào nhõm

      Rời khỏi cuộc sống ánh đèn sân khấu, kỳ thực rất là thích ứng, mỗi ngày cần vì công việc mà ngày đêm điên đảo............

      Ách...... được rồi! Có lúc cũng bị Thượng Trí làm ồn đến nửa đêm thể ngủ! nghĩ đến ban đêm triền miên, mặt của bỗng nhiên đỏ ửng lên

      " suy nghĩ gì đó?" Phong Thượng Trí xử lý công việc ngẩng đầu lên, liền thấy ngồi ở đằng kia khuôn mặt đỏ bừng

      " có, có gì a!" lấy lại tinh thần, vội vàng lắc đầu

      "Tới đây!" ngoắc ngoắc ngón tay muốn qua

      "Làm gì?" Mặc dù hỏi lại, Lê Nhã vẫn ngoan ngoãn từ ghế sofa đứng dậy, tới bàn làm việc

      "Ngồi xuống" chỉ chỉ vào đùi mình

      " được! Nếu có người vào làm sao?" Mặc dù quan hệ của bọn họ thân mật dứt nhưng số hành động vẫn làm thấy có chút xấu hổ

      "Ngồi xuống" Phong Thượng Trí đâu để ý nhiều như vậy, liền nắm tay kéo ngồi vào đùi của mình

      "Thượng Trí" Lê Nhã nghe theo đánh cái

      " cho biết, em vừa nghĩ đến cái gì?" ôn nhu hỏi, muốn để cho có chuyện lừa gạt

      " có nghĩ chuyện gì!" Lê Nhã ra sức lắc đầu. mới cần ra hình ảnh xấu hổ chết người kia

      " có? vậy tại sao em phải nghĩ đến đỏ mặt?" Phong Thượng Trí căn bản tin lời , vừa suy nghĩ, đột nhiên mờ ám mà cười

      " lẽ em nghĩ đến hình ảnh em sao!" cố ý ở bên tai

      "A!" Khuôn mặt Lê Nhã đột nhiên đỏ bừng

      Tại sao có thể trắng trợn như vậy?

      " đoán đúng rồi" chút nào che giấu được vẻ mặt khiến cho Phong Thượng Trí cười to

      Trêu chọc , chuyện rất vui

      " được cười nữa! ghét quá! cho phép!" khuôn mặt Lê Nhã đỏ bừng mà đánh

      đáng ghét! làm sao trước kia có thể cho rằng rất lạnh lùng, thích chuyện? tại căn bản cái gì cũng dám , còn thích trêu đùa , ràng chính là người hai tính cách!

      "Chuyện này có gì đáng xấu hổ chứ?" Tiếng cười của giảm

      "Có người nào có da mặt dày giống như đâu!" Vẻ mặt đỏ hồng

      "Đúng vậy nha! Da mặt của tương đối là dày! những mà, đó cũng chỉ là đối với em!" Thích nhìn vẻ mặt thẹn thùng của , nhưng Phong Thượng Trí lại kìm được lòng mà hôn lên gò má khuôn mặt

      "Thượng Trí........" cảm giác nhồn nhột khiến cho liều chết tránh né

      hôn xong gương mặt lại tấn công chóp mũi của , ánh mắt, trán, cho đến khi hôn tất cả các nơi mặt, mới hôn môi của , cho đến lúc hai người thở dốc, mới dừng lại

      tại đươc. Phong Thượng Trí cau mày thầm nghĩ, chỉ đành phải đem dục hỏa tràn ngập trong lòng mình đè xuống, bởi vì chưa tới ba mưởi phút nữa, cùng FBI của nước Mỹ phái tới ký kết hợp đồng hàng năm giúp hỗ trợ đào tạo nhân viên mới, thu xếp cho bọn họ đồng ý nhận máy vi tính, hủy hợp đồng nhiệm vụ huấn luyện

      " xin lỗi!"

      "Tại sao đột nhiên lại xin lỗi em?" Lê Nhã hiểu ngẩng đầu lên

      "Gần đây có thời gian ở cùng em" Ở vào vị trí bây giờ, công việc của rất nhiều, cơ hồ phân thân ra mà bận rộn từ sáng sớm đến khuya, cho nên thể làm gì khác hơn là mỗi ngày dẫn theo lên nhã đến công ty làm việc, bởi vì muốn lúc nào cũng có thể nhìn thấy được

      " sao! cũng phải là cố ý" Lê Nhã rất thông cảm cho khó khăn của

      "Chờ có thời gian nữa! Khi rảnh rỗi chút dẫn em du lịch" Phong Thượng Trí hứa

      "A, vậy em có thể giúp chia sẻ công việc chút ?" muốn như bây giờ có việc gì để làm

      " cần, em chỉ cần ở bên cạnh là tốt rồi" cười

      " thích! Người ta muốn phụ giúp công việc cho ! Nếu mỗi ngày chờ đợi ở chỗ này cũng rất nhàm chán! Cũng biết nên làm cái gì nữa" Lê Nhã làm nũng

      "Em muốn làm việc?" nhướng mày lên hỏi

      "Ừ" dùng sức gật đầu cái

      "Được rồi! Làm thư ký cho được ?" nghĩ, dù sao chỗ làm việc của thư ký cũng ở ngay ngoài cửa, bất kỳ lúc nào cũng có thể nhìn thấy

      "Thượng Trí, cảm ơn !" mặt mày rạng rỡ

      "Cảm ơn, phải dùng miệng qua loa chút là xong" Phong Thượng Trí chỉ chỉ gương mặt trơn nhẵn của cái

      "Cảm ơn !" Nhìn thấy ánh mắt vui vẻ của , Lê Nhã ngẩng đầu hôn gò má mặt của

      "Lê Nhã, thành ý rất quan trọng" lắc đầu cái, hài lòng với lời cảm ơn của

      "Được rồi! Vậy muốn thế nào?" cong miệng lên

      "Buổi tối xem em biểu thế nào !" Phong Thượng Trí nở nụ cười vô cùng mờ ám

      " sao" Hiểu ý tứ của , mặt Lê Nhã đỏ bừng

      Đêm khuya................

      Khi Phong Thượng Trí giải quyết xong công việc, tắm xong, lúc bước vào trong phòng, Lê Nhã sớm nằm ngang ở giường ngủ say

      Khóe miệng lộ ra nụ cười xấu xa, nhào vào trong giường, cả người trùm lên cơ thể

      "A......... sao vậy? Có chuyện gì xẩy ra vậy?" Đột nhiên xuất chấn động lớn, khiến cho Lê Nhã từ trong giấc mộng tỉnh lại, muốn cử động cơ thể lại phát thể nào nhúc nhích

      "Em phải là quên mất buổi chiều cái gì rồi đó chứ?" thổi vào tai

      "Cái gì?" buồn ngủ muốn chết, căn bản kịp phản ứng trước những lời

      "Còn chưa nhớ ra sao?" Ánh mắt buồn bã, hơi thở phất qua gò má

      "Hả" sửng sốt, nhìn vẻ mặt xấu xa của lên, người cuối cùng cũng tỉnh táo lại, lập tức hiểu chuyện gì, khuôn mặt nhắn của cũng theo đó mà đỏ bừng

      "Nhớ ra rồi sao?" đưa ngón tay lướt qua gò má mặt

      "Ừm.........." xấu hổ khẽ gật đầu

      "Vậy em muốn làm sao đây?" bưng mặt

      " Vậy muốn em như thế nào?" nghĩ đến tình huống sắp phát sinh, mắc cỡ ngay cả lỗ tai cũng đỏ lên

      "Xem em biểu a!"

      "Nhưng mà, người ta ........." Hình ảnh cấm trẻ em dưới mười tám tuổi càng khiến cho mặt đỏ hơn

      "Quên ! Tha cho em" Dù sao còn nhiều thời gian, ngày nào đó chủ động

      Phong Thượng Trí cúi đầu hôn lên đôi môi căng mọng của , lặng lẽ cởi áo ngủ người , bên trong lộ ra chiếc áo ngực màu hồng đào

      "Ừm....." luồng khí nóng từ trong bụng dâng lên, khiến cho Lê Nhã thở dốc tim đập dồn dập, cũng giống như lần đầu tiên vừa kinh vừa sợ. Bàn tay bé của chậm dãi đặt ở vai " thích lúc thanh em phát ra khi đụng vào người em, giống như con mèo " trầm thấp , ở cổ tỉ mỉ hôn

      "Người ta mới có" thở dốc

      " sao?" giống như trừng phạt khẽ cắn xương quai xanh gợi cảm của

      "Ái......" lập tức nhạy cảm giẫy giụa cơ thể mền mại

      Đem đặt dưới thân, tiếp đó liền cởi tất cả những thứ che chắn cơ thể ra, kể cả chính cũng vậy

      Trong lúc Lê Nhã còn chưa phản ứng kịp, cả người nằm úp sấp quỳ gối lưng của , cánh tay của ôm lấy chặt, tạo thành tư thế vô cùng mập mờ

      "Thượng Trí, muốn làm gì vậy?" Lê Nhã cảm thấy kỳ lạ, trong lòng khỏi rối loạn

      "Em thử xem?" trầm thấp cười , lần nữa cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ tươi của ...............

      Sau mấy ngày liên tục làm việc, Phong Thượng Trí rốt cục cũng có được mấy ngày rảnh rỗi dẫn Lê Nhã du lịch

      mạch từ bắc tới nam, hôm nay, bọn họ tới bãi biển

      Nhìn thấy đại dương rộng lớn bao la, Lê Nhã vui vẻ nhảy xuống xe chạy tới bờ cát

      "Thượng Trí, nhanh lên chút"

      còn chưa nhớ ra đúng ? nhìn nơi có chút quen thuộc này, khóe miệng Phong Thượng Trí lộ ra nụ cười khổ, bước nhanh về phía

      Khía hậu đầu mùa đông, dọc bờ biển chỉ có tốp năm tốp ba người tản bộ, mà Lê Nhã liền lập tức xuống nước chơi đùa

      "Oa...... nước lạnh nha!"

      "Đừng nghịch, cẩn thận kẻo lạnh" Phong Thượng Trí tới bờ cát chỗ ngoắc tay

      "Mới cần đấy"

      Lê Nhã vui vẻ chịu lên bờ, còn cúi người xuống hai tay vốc nước hắt , Phong Thượng Trí kịp né tránh liền bị nước biển làm cho ướt hết

      "Được lắm! em rất nghịch nghợm nha!” Phong Thượng Trí dứt khoát cởi bỏ giầy, áo khoác, cùng chơi đùa trong nước

      "Ha ha......." hàng loạt nước biển hắt tới khiến cho Lê Nhã còn vừa gọi vừa cười, hai tay cũng phản công lại, quần áo của hai người rất nhanh chóng bị làm cho ướt hết

      Đột nhiên, bị trượt chân, cả người ngã ngồi ở trong nước "Ái......."

      "Cẩn thận" Phong Thượng Trí nhanh tay lẹ mắt mà bắt được thân thể của

      "Hì hì......" Rất là hoảng sợ, nhưng tình cảnh như vậy rất tức cười, bám vào cánh tay của Lê Nhã bất giác bật cười ra tiếng

      "Em đó nha! Cẩn thận chút!"

      "Hắt xì!" Còn chưa mở miệng, hắt hơi cái

      "Đừng nghịch nữa" gì nữa, Phong Thượng Trí trực tiếp ôm lên bờ

      "A! Để em xuống! Có người nhìn kìa!" Lê Nhã giật mình vội vàng ôm chặt cổ , để tránh bị té xuống

      Phong Thượng Trí thở dài, để xuống, khom lưng đem áo khoác khoác lên người

      "Thượng Trí, chúng ta qua bên kia xem chút, được ?" Lê Nhã chỉ chỉ mỏm núi ở hướng khác

      thêm gì, gật đầu cái, liền dẫn cùng

      Mặt trời gần hạ xuống phía tây bắt đầu từ từ chuyển thành màu đỏ, chiếu rọi khắp mơi, tạo thành vầng sáng nhàn nhạt

      "Thượng Trí, cho biết nhé, em trước đây từng cùng bạn học tới đây chơi đùa nha" Bước lên mỏm núi, nhìn cảnh biển, Lê Nhã đột nhiên nhở lại quá khứ

      "Vậy sao?" Phong Thượng Trí nở nụ cười thần bí, theo bước lên mỏm núi. Còn tưởng rằng chút cũng nhớ

      "Đúng vậy! Em còn nhớ em cùng bạn học ở chỗ này chụp tấm hình đó! Chính là đứng ở chỗ này, tấm hình kia........" đến hình, Lê Nhã đột nhiên dừng lại, ánh mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt Phong Thượng Trí

      "Sao vây?" Nụ cười của giảm: trong lòng biết nhớ ra cái gì đó

      " có gì, Em chỉ là đột nhiên cảm thấy giống như........... Giống người năm đó giúp chúng em chụp bức hình đó nha!" Lê Nhã bám chặt vào bờ vai của , càng nhìn càng cảm thất giống người đó

      "Là " Phong Thượng Trí từ trong miệng ra hai chữ

      "Cái gì! " Lê Nhã bất ngờ, kêu to thành tiếng: "Chờ chút! Bây giờ cho em biết, sớm nhận ra em? Nhận ra lúc nào?”

      "Nhận ra ngay từ đầu, khi nhận vụ án của em, lúc nhìn thấy ảnh của em, nhận ra ngay" Phong Thượng Trí cười

      "Cái gì? Vậy sao cho em biết từ sớm? Lê Nhã dậm chân . ra cảm giác trong lòng phần lớn là kinh ngạc, còn có phần vui mừng rất nhiều, nhận ra từ sớm, mà cư nhiên đến bây giờ mới nhớ ra

      "Bây giờ cũng muộn a" đưa tay ôm lấy vào trong ngực

      "Ghét quá! cư nhiên chịu với em" hờn dỗi mà đánh cái. Trong lòng kinh ngạc ngờ bọn họ lại có duyên như vậy

      Phong Thượng Trí chẳng qua là cười

      "Thượng Trí, chúng ta là có duyên, đúng ? cho nên từ nhiều năm trước từng biết nhau" lúc lâu sau, mở miệng

      "Đúng vậy! Duyên phận vốn dĩ làm cho con người ngạc nhiên, điều này chứng tỏ, em nên gả cho " Phong Thượng Trí cười

      "Hả?" cái gì? Lê Nhã sửng sốt

      cầu hôn sao?

      "Gả cho , được ?" lui về phía sau mấy bước, từ trong túi lấy ra chiếc hộp vải nhung màu đen

      "Này............" Đây là cố ý sắp xếp sao? Đầu tiên là mang tới nơi này làm cho nhớ lại, sau đó cầu hôn , điều này làm cho hết sức vui mừng. Trong lòng Lê Nhã ngừng vui sướng

      "Mở ra xem" Phong Thượng Trí ôn nhu

      Lê Nhã khẽ đưa tay ra run run cầm lấy chiếc hộp, mở ra xem, bên trong ra chính là chiếc nhẫn kim cương sáng chói rực rỡ mà óng ánh

      " là đẹp!" che miệng , khen ngợi chiếc nhẫn kim cương

      "Gả cho " để cho có cơ hội do dự, Phong Thượng Trí nhanh chóng cầm chiếc nhẫn lên, trong lúc kịp phản ứng, đem chiếc nhẫn đeo vào ngón tay áp út của

      "A! làm gì có người như vậy, em còn chưa có đồng ý, tính tính!" Lê Nhã đồng ý mà

      "Chẳng lẽ em muốn gả cho ?" Phong Thượng Trí hỏi ngược lại

      " phải vậy!" Lê Nhã lo lắng

      "Vậy đúng rồi! Lê Nhã, em, cho nên hi vọng chúng ta có thể vĩnh viễn ở chung chỗ" thu hồi nụ cười, đáy mắt nồng đậm tình

      "Thượng Trí............" Trong lúc bất chợt, Lê Nhã bị đôi mắt của thu hút, lời kháng cự trong miệng cứ như vậy mà biến mất như làn khói

      Quên ! phải là sao? cần gì phải so đo nhiều như vậy?

      " em" trong ánh tà dương của buổi hoàng hôn chiếu rọi, Phong Thượng Trí cúi đầu hôn môi , hình ảnh ngọt ngào của hai người in bờ cát, tạo thành bức tranh tuyệt đẹp

      - THE END -

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :