Bất tử bất diệt - Thần Đông (Full 10/10 quyển)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 10 : Chiến Ý Thao Thiên



      “Độc công tử, có chuyện gì mà cười vui vẻ thế. Có thể chia xẻ với tiểu nữ được ?”

      “Ặc, , có gì” trong tâm Độc Bại Thiên tự nhủ “ buồn cừơi. với à, ta cười vì . với rồi trừng mắt lạnh lùng với ta mới lạ đó”

      Đúng lúc này truyền tới từng tiếng kêu thàm thiết. Độc Bại Thiên thất sắc vội chạy trở lại. Lý Thi sắc mặt cũng thoáng thay đổi, vội chạy theo sau

      Chỉ thấy đám hỗn hỗn cùng đám người áo đen, áo xám chém giết lẫn nhau. Ba huynh đệ Tư Đồ đá gục ít bọn áo đen áo xám nhưng cũng có ít đám hỗn hỗn nằm ngã bên vũng máu, cặp mắt mở to nhìn lên trời cách vô cảm, chết nhắm mắt! Nhìn thấy máu chảy, trong lòng Độc Bại Thiên như đứt ra từng đoạn. Các hảo huynh đệ chơi với nhau từ đến lớn, mới vừa rồi vẫn còn đùa giỡn vậy mà bây giờ người quỷ hai phương.

      Độc Bại Thiên phẫn nộ hét lớn “ Dừng tay”

      Nhưng lúc này hai bên hai mắt đều đỏ ửng, ai chịu dừng tay

      “Bại Thiên…huynh đệ chúng ta……rất nhiều hảo huynh đệ bị bọn súc sinh này giết hại. Hãy báo cừu cho huynh đệ chúng ta…..” tên hỗn hỗn người đầy máu ngã gục dưới chân của Độc Bại Thiên”

      Độc Bại Thiên hai mắt đỏ ửng vung hắc ngọc thạch xông thẳng váo đám đông, thấy người là phang. Chỉ trong thời gian ngắn có năm người bị đập vỡ đầu nhưng đồng thời người cũng bị năm vết đao. Màu trắng của óc, màu đỏ của máu, hoàn toàn là cách thức dùng mạng đổi mạng. Ba vết đao đổi lại tính mạng của ba tên đại hán. Lúc này Bại Thiên giống như người máu. Riêng hai tên công tử kia cơ hồ thèm để ý, giống như việc thuộc hạ chết hề liên quan gì tới bọn họ.

      Lúc này đám hỗn hỗn cũng ngã xuống rất nhiều. Ba huynh đệ Tư Đồ thế gia cả người đầy máu. Cho dù võ công bọn họ đều đạt tới cảnh giới nhất lưu cao thủ nhưng hảo hán địch lại nhiều người, người cũng trúng vô số vết đao kiếm

      Lý Thi lúc này cũng hét lớn “ Lạc Kim Long, Lưu Phong, các ngươi quá đáng. Các ngươi muốn giết hết hay sao?”Vứa vừa bay người tới bên cạnh Độc Bại Thiên cùng ba huynh đệ Tư Đồ thế gia. Đám người áo đen , áo xám thấy ta bay tới vội dừng tay dám tấn công

      Lạc Kim Long cùng Lưu Phong tiếng nào vừa muốn dẫn chúng thuộc hạ rời khỏi

      Độc Bại Thiên la lớn “ Các ngươi ai được rời khỏi đây. Máu trả bằng máu” Thanh cực lạnh lùng, hai mắt đẫm lệ

      Ba huynh đệ Tư Đồ thế gia hai mắt cũng đẫm lệ đứng bên cạnh Độc Bại Thiên lớn “ Cái đám súc sinh các ngươi, nợ máu trả máu. Bất luận các ngươi đến nơi nào, Tư Đồ gia chúng ta cũng tha cho các ngươi”

      Đám người kia kinh hãi. Đại danh Tư Đồ thế gia tại Hán Đường đế quốc dễ trêu chọc.

      Hai tên công tử xấu xí nhìn nhau, trong ánh mắt lộ vẻ ngoan độc

      Lý Thi hiểu bọn chúng muốn sát nhân diệt khẩu vội với bốn ngừơi bọn họ “ Bốn người các ngươi còn mau chạy . Bọn chúng muốn giết người bịt miệng đó. Rừng núi còn đây lo gì thiếu củi đốt chứ”

      Cả bốn người đều lắc đầu

      Lý Thi tiếp “ Giữ lại tính mạng sau này để báo thù cũng muộn. tại bọn chúng người đông thế mạnh. Người các ngươi dù bằng sắt cũng sao có thể chống lại. Ta bây giờ có muốn giúp các ngươi cũng được. Bọn chúng quá đông

      Thần sắc bốn người kiên định, hai mắt Độc Bại Thiên ửng đỏ “ Bốn người bọn ta lúc chơi băng, cẩn thận rơi xuống hồ băng. Chính là nhơ bọn họ liều chết cứu thoát nên bọn ta mới sống tời bây giờ. tai kẻ thù bọn họ đứng trước mặt, bọn ta sao có thể vì bảo vệ tính mạng sống mình chứ”

      Lý Thi u oán thở dài đứng lui qua bên

      Bốn người bị bao vây vào giữa, mặt đối diện với cả đám đông địch nhân nhưng hề đổi sắc, dường như để sinh tử ra bên. Điều đó chứng tỏ nỗi bi thương đối với huynh đệ trở thành nỗi cừu hận sâu sắc với địch nhân

      “Giết”

      Bốn người trong tay cầm chắc cương đao của đám dịch nhân chết xông thẳng vào. Đao kiếm vung lên, máu bắn tung tóe. Ba huynh đệ Tư Đồ đem “Minh Nguyệt tâm kinh” phát huy đến cực hạn lao thẳng vào giữa địch nhân, đao vung là thấy máu. Đương nhiên người bọn họ cũng bị vô số vết thương, máu chảy ra ướt đẫm cả y phục.

      Độc Bại Thiên dựa vào thân thể cường hãn lao nhanh qua địch nhân cương đao chém chặt dưới, vít, chém, bổ , chặt, máu bắn tung tóe. Đồng thời tay phải cầm hắc ngọc thạch cứ đập dưới bổ giết vô số địch nhân.

      “Chuột thành tinh” Lạc Kim Long cùng “quả dưa chuột” Lưu Phong thấy bốn người bất kể tính mạng chém giết liền cho mười người còn đứng sau lưng gia nhập cuộc chiến. Đám này đúng là chân chánh cao thủ. Tức bọn họ liền cảm thấy áp lực gia tăng

      Cho dù Độc Bại Thiên thiên tư trác tuyệt nhưng thời gian học võ quá ngắn, tại miễn cưỡng có thể coi như đạt cảnh giới nhị lưu cao thủ. Vì vậy người bị thương nhiều nhất. Tư Đồ Mẫn Nguyệt so với Độc Bại Thiên tuy mạnh hơn nhưng bản tính thiện lương đối địch hề tàn ác, vì vậy người cũng phải chịu vô số vết thương. Tư Đồ Hạo Nguyệt và Tư Đồ Ngạo Nguyệt bảo vệ hai bên của hai người nhưng cũng lâu sau , máu hai người chảy ướt cả trường bào, quỵ xuống.

      Lý Thi vội chạy tới bảo vệ đỡ lấyhai người dìu ra ngoài phát ra hai người chỉ ngất , liền lấy thuốc cầm máu cho họ.

      Độc Bại Thiên người trúng nhiều đao, cuối cùng cũng bị đánh ngã xuống đất. Vô số cây đao chém thẳng xuống người

      Đúng thời điểm này, Độc Bại Thiên thực tuyệt vọng. Hận, rất hận, tại sao??? Tại sao huynh đệ lại chết như vậy??? Còn cái bọn súc sinh bằng cầm thú kia tại sao bọn chúng lại chết? Huynh đệ của mình mặc dù dánh nhau, đánh bạc, kỹ viện, mặc dù trong mắt mọi người phải là người tốt nhưng tuyệt đối cũng phải là người xấu. Đánh nhau bọn họ cũng chỉ đánh giữa các huynh đệ với nhau, nếu đánh người ngoài mới là lưu manh côn đồ., hơn nữa bọn họ lại chưa hề khi phụ ăn hiếp kẻ yếu. Đánh bạc cũng chỉ là tiền của họ phải ăn cướp ăn trộm, hơn nữa họ còn đem tiến cho những người vô gia cư. kỷ viễn đối với huynh đệ bọn họ mà chỉ đơn giản là giải quyết nhu cầu thiết yếu, nếu đem so với những người lúc nào cũng tỏ ra quân tử, ăn đạo mạo nhưng sau lưng nam ca nữ xướng vẫn hơn gấp vạn lầnTại sao đám huynh đệ chân tình của mình phải chết trong khi đám súc sinh kia vẫn tiêu diêu đời? Tại so? Tại sao? Ông trời già, người hỗn đãn(ko biết chửi sao)

      Ngay vào lúc đao khí chạm vào người người Bại Thiên xuất bóng người

      ” Độc Bại Thiên tuyệt vọng hét lớn máu từ miệng phun ra. Sinh mạng của thanh niên trẻ, thanh niên sống nhưng chưa lần nào. người từ đến lên ngừng gọi là tỷ phu nay lại vì cứu mà chấp nhận mất cả tính mạng.

      Đám người có mặt ai nấy đều kinh hãi, hầu hết đều dừng cả việc tấn công lại. Cái này chính là hữu tình, là thâm tình. Cả bốn người đều biết là phải chết nhưng vẫn vì huynh đệ mà trả thù. người sắp sửa phải mất mạng tức người bên ngoài dù thân thể bị trọng thương bởi đao kiếm cũng dùng lấy thân mình để kéo dài sinh mạng cho huynh đệ.

      Lý Thi kìm được bật khóc vội chạy nhanh tới dùng thuốc cầm máu cho Tư Đồ Mẫn Nguyệt chỉ mong cứu vãn được sinh mạng của . Vết thương đập vào mắt khiến nàng ta kinh hãi, phía sau trúng hơn mười vết thương, máu thịt như trộn lẫn vào nhau.

      Độc Bại Thiên cực nhọc đúng dậy, trong lòng cảm thấy hết sức tuyệt vọng. Nhìn thấy máu cùng khuôn mặt trắng bạch, mắt như mờ . Thiếu niên này chỉ là người hang ngày gọi là tỷ phu mà còn là đệ đệ của người mà vừa vừa hận. Tỷ đệ hai người giống nhau như đúc. Chính vào lúc tối hậu này, ai chú ý tới hắc ngọc thạch đột nhiên phát sáng rồi lại dần dần mờ như chưa có chuyện gì xảy ra.

      “A….” Độc Bại Thiên tay trái cầm đao, tay phải cầm hắc ngọc thạch ngẩng mặt lên trời gào lên phát tiết oán khí cùng cửu hận trong tâm. Đúng lúc này cổ chiến ý thao thiên từ hắc ngọc thạch truyền tới, phải là ảo giác, đúng là cổ ý thức ------------ chiến ý thao thiên. Ngay lúc đó, Độc Bại Thiên liền hiểu bí mật của hắc ngọc thạch.Chiến Thiên lão tổ truyền vào trong đó chiến ý ngàn năm bất diệt, ngàn năm bất suy! Dù cho cường hãn như thế nào cũng thể nắm bắt được nó. Hậu nhân của Độc thế gia phải ai cũng có thể nhận được cổ sát khí từ ngọc thạch mà lão tổ để lại mà phải là người có lòng nhiệt huyết.

      cổ lực lượng vô cùng tận từ sâu ngọc thạch truyền tới, như rồng trở về biển tràn khắp cơ thể. Chân khí trong cơ thể vốn dĩ suy nhược ngừng lưu chuyển càng ngày càng lớn. Qua kỳ kinh, nhập bát mạch, tiến vào thập nhị chánh kinh, đả thong nhâm đốc thiên địa nhị kiều……biển tràn vào sông cuối cùng lại trở về đan điền. Sau đó lại từ đan điền phát ra, cứ tuần hoàn liên tục.

      Thân thể của Độc Bại Thiên ngừng phát ra tiếng kêu rắc rắc, các vị trí kinh mạch trong cơ thể đều bị chấn động đồng thời phải chịu cảm giác cực kỳ thống khổ, mồ hồi đổ ra khắp người. Độ khoàng thời gian chén trà, kinh mạch toàn thân đều được thông suốt, vết thương người cũng gần như khỏi hẳn.Cái ngọc thạch nho đó đem toàn bộ sức mạnh chuyển tặng cho khiến cho chỉ trong nháy mắt tạo nên cao thủ võ lâm. ngàn năm trước vị ủng hữu giả đó cường hãn bao nhiêu ngàn năm sau có người kế thừa lại toàn bộ!. Ngàn năm trước ngạo thị quần hùng, ngàn năm sau chiến ý vẫn ngút trời!. thần thoại võ lâm cuối cùng cũng bắt đầu.
      tutuChó Điên thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 11 : Xá Thân Thành Ma



      Đám người bên cạnh chỉ nghe thấy thân thể Độc Bại Thiên ngừng phát ra tiếng rắc rắc, tiếp đó lại thấy những vết thương người tự động liền lại như chưa bị gì bất giác trợn mắt hiểu chuyện gì xảy ra? Cả đám đều thể hiểu nổi

      Lúc này Độc Bại Thiên phải chịu nỗi thống khổ khắp người ngọc thạch đột nhiên truyền tới não từng nhóm tin tức. Tin tức cứ liên tục khiến như điên loạn

      Trong tin tức của ngọc thạch truyền tới, Độc Bại Thiên niễm cưỡng hiểu được nguyên nhân vì sao lại như vậy

      Độc Bại Thiên do thống khổ nhắm mắt lại lúc này cũng từ từ mớ mắt ra khiến cho đám người xung quanh lần nữa kinh hãi. Cái này là hai mắt sao?Đó là hai màu huyết hồng phát sáng. Đồng tử biến thành màu máu, vùng màu trắng của mắt trở thành màu hồng tạo thành hai điểm huyết hồng khủng bố phát ra từng tia quang mang

      Đột nhiên cổ khí thế hủy thiên diệt địa từ người Độc Bại Thiên phát tán ra làm cho người ta có cảm giác thân hình cao lớn của vững chắc như núi, bá khí lẫm liệt, mái tóc đen dài tung bay trong gió. Khuôn mặt tuấn mỹ, cương nghị mang theo nụ cười lạnh lẽo y hệt như thái cổ thần ma giáng thế. Lá cây rơi rụng xung quanh theo gió cuốn lên, trong phương vi trượng tất cả đều bị chấn vỡ nát theo gió bay

      Khí thế mạnh cơ hồ như bạt cả núi

      “Từ bây giờ, Độc Bại Thiên ta chính thức hành tẩu giang hồ. Con cháu của Độc Chiến Thiên, dòng máu chảy trong người là dòng máu vô địch được truyền lại, thời kỳ ngàn năm suy tàn kết thúc! Độc gia suy tàn do chính tay ta phục hưng trở lại! Cả đại lục phải chấn động dưới gót chân ta! thần thoại bất bại lần nữa được lập lại!” Khí thế ngạo thị thiên hạ, duy ngả độc tôn của khiến cho mọi người có mặt đều chấn động

      Cái khí thế hủy thiên diệt địa, trời dưới đất duy ngả độc tôn này của khiến cho ai nấy đều cảm thấy khiếp sợ

      “Bọn súc sinh cặn bã các ngươi có chủ ý muốn đánh người Độc gia ta, lại còn sát hại bằng hữu tốt của ta. Các ngươi chết đúng là thiên lí khó dung. Giết!” Cả khu rừng tức chân khí chấn đãng, sát khí ngút trời

      Chiêu thức cực kỳ đơn giản, tay phải cách chưởng đánh thẳng về đối phương. Chân khí tỏa ra như sóng của đại dương lan thẳng tới đối phương. Tức đại hán đứng đầu gào lên tiếng thảm thiết, cả người từ từ mgã xuống thổ huyết mà chết. Tay trái vung đao chém ra, đao khí mãnh liệt lạnh lẽo trong nháy mắt chém trúng ngực cả đám người

      trường đồ sát theo chiều hướng chiều nổ ra. Độc Bại Thiên bay thẳng vào đám hung đồ, tay phải ngọc thạch đạp xuống, tay trái cương đao vung lên cứ chặt, chém, đâm, vít, phạt…máu bắn tung tóe làm ướt đẫm toàn thân . Chỉ toàn là những chiêu thức rất đơn giản nhưng lại tạo ra cho địch nhân thương vong lớn nhất. Động tác đơn giản, chiêu thức công kích cũng đơn giản nhưng đựơc sử dụng ảo diệu đến mức gần như có sơ hỡ nào. Trong rừng, cành lá rời rụng bay tứ tung, chân khí tỏa ra cùng với đao khí mãnh liệt làm chấn động cả khu rừng, sát khí trùng thiên.

      Lý Thi mặt mày thất sắc. Cái này mà gọi là võ công ư! hề có chiêu thức hoa mỹ nào mà chỉ có những chiêu sát thủ trực tiếp. Chém là chém, chặt là chặt, phang là phang. hề có chút biến hóa.. Người sử dụng chiêu thức chỉ cầu kết quả, sát thương trực tiếp, phòng ngự chính xác, đơn giản, rang, hữu hiệu. Đây thực là võ công chỉ dùng để giết người. lẽ công lực của đạt mức vương cấp cao thủ? Nhìn qua có lẽ như vậy nhưng tại sao chỉ trong nháy mắt mà lại có thể đạt được cảnh giới này chứ?

      Lý Thi lần này tới đây cũng vì Độc gia. Lời của trưởng bối sư môn vẫn còn vang bên tai “ Theo lời truyền ngôn gần nhất của đại lục ngàn năm trước Độc chiến Thiên lấy được tinh nguyên thạch. Các phái đều đưa nhân mã tìm kiếm hậu nhân của Độc thế gia. Con nhất định phải trước bước tim ra Độc gia, Nếu lấy được tinh nguyên thạch cũng phải làm sao để nó rơi vào tay “hữu tâm nhân”. Nếu cần phải sử dung thủ đoạn phi thường”

      Lúc này nhìn hai mắt của Độc Bại Thiên phát huyết hồng quang mang, Lý Thi chấn động tâm thần. đoạn ký ức đáng sợ ra trong đầu. Trong cổ thư rách nát tại mật thất có ghi” :phàm công đạt hóa cảnh giả, niết bàn giai khả trí tinh nguyên vu vật. chánh giả đắc chi, nhục thân thành thánh, công chí hóa cảnh; huyết sát đắc chi, xá thân thành ma.”

      Nhìn thấy Độc Bại Thiên vung hắc ngọc thạch trong tay, Lý Thi đột nhiên tỉnh ngộ “ xá thân thành ma, lẽ là xá thân thành ma? Cứ thấy người là giết như vậy phải làm sao đây. Làm sao mà chế phục đây? Trong thiên hạ công lực đạt cảnh giới vương cấp quá hai mươi người, hơn nữa lại còn hung bá phương. Trong thời gian ngắn làm sao mà tìm bây giờ” dung nhan mỹ lệ lộ vẻ lo lắng. Bất quá ta vẫn chưa bỏ mà quyết định quan sát them chút nữa.

      Đoạn thời gian này đối với “chuột thành tinh” và “quả dưa chuột” mà đúng là cơn ác mộng. Thủ hạ cứ từng người từng người ngã xuống, máu chảy khắp mặt đất, trong rừng như được bao phủ bởi huyết vụ. Nhất là tên đồ sát nàydung mạo tuấn mỹ dị như ma thần, hai mắt phát ra huyết hồng quang mang khiến cho ai nấy đều khiếp đảm. Mắt nhìn thấy tinh trong gia tộc từng người mất mạng, bọn chúng kìm được hối hận. Cái gì mà giết “người nhà quê”? Nhất thời kiêu căng ngang ngược ai ngờ đâu lại chọc tới sát tinh. Ai! Hối hận cũng muộn.

      “Quả dưa chuột” liền giương cung lên nhắm thẳng vào Độc Bại Thiên bắn mũi tên. Mũi tên như thiểm điệnbay thẳng về hướng Độc Bại Thiên phát ra thanh xé gió. Với cự ly gần như vậy mũi tên này đúng là mũi tên lấy mạng. Nhưng khi mũi tên tới cách người Độc Bại Thiên khoảng ba xích đột nhiên dừng lại, tiếp đó từng đoạn từng đoạn vỡ nát theo gió bay mất.

      Đúng là làm cho mọi người cảm thấy khủng khiếp

      “Chuột thành tinh” cùng “quả dưa chuột” thấy vậy liền quản đến thủ hạ còn chết hay sống lập tức quay người bỏ chạy. Đám thủ hạ lúc này hoàn toàn tuyệt vọng. Bọn họ ai nấy đều hết sức trung thành với gia tộc, biết là chết nhưng ai lùi bước.Nhưng tại thiếu chủ gia tộc mà họ trung thành lại hề có mệnh lệnh nào mà lại bỏ chạy trước tiên. Đám dịch nhân tuyệt vọng này nháy mắt trở thành những thi thể chết nhắm mắt. Đạp lên thi thể của địch nhân, cương đao trong tay của Độc Bại Thiên phóng ra đồng thời dùng chân đá thanh trường kiếm. Cả hai như thiểm điện bay . “Phốc, phốc” hai tiếng cắm thẳng vào hậu tâm của “chuột thành tinh” và”quả dưa chuột”, hai người tức ngã xuống kết thúc sinh mạng đầy tội ác của bọn chúng.

      Trong rừng huyết vụ khắp nơi khiến cho người ngoài khi ngửi thấy mùi máu cảm giác như muốn buồn nôn. Tên mặt đất vô số thi thể, cảnh tượng là khủng khiếp. thân ảnh cao lớn đầy máutừ từ bước thẳng về hướng Lý Thi. Lý Thi có có chút hốt hoảng. Cái cảnh tượng khủng bố trước mắt tuyệt đại giai nhân như vậy đúng là quỷ dị. Tà áo trắng cảu tuyệt đại giai nhân phất phơ theo gió, khuôn mặt lộ nét trấn tĩnh, dung mạo mỹ lệ như ánh trăng chiếu sáng cả khu rừng

      thanh mỹ diệu như tiếng ngọc truyền lại “ Bằng hữu của ngươi chết hết”

      “Ta biết, nhưng bọn chúng cũng chẳng ai sống sót”

      “Ngươi điên đấy chứ? Chịu đả kích lớn như vậy đúng là muốn điên lên được.” Nghĩ vậy, Lý Thi kìm được đau buồn. Cả đám thanh niên hồn nhiên như vậy ngờ lại bị hủy như thế này

      Như biết ta nghĩ cái gì, Độc Bại Thiên ”Ta điên. Bọn họ có khả năng sống lại. Có thể chứng kiến tất cả hoặc cũng có thể còn cơ hội để nhìn thấy nữa. Sinh mạng của nằm trong tay nếu thành trả lời ta”

      Lý Thi nhất thời cảm thấy ớn lạnh. Vừa nhắm mắt lại trường đồ sát đẫm máu lại ra trong đầu. ta tuyệt đối tin Độc Bại Thiên

      “Được rồi, ngươi hỏi

      “Tại sao tới đây?”

      “Tìm hậu nhân của Độc Chiến Thiên”

      “Mục đích là cái gì?”

      “Tìm tinh nguyên thạch do Độc Chiến Thiên để lại”

      “Tại sao?”

      “Để đề phòng “hữu tâm nhân” trong võ lâm lấy được”

      “”Hữu tâm nhân” là ám chỉ loại người nào?”

      “Tội phạm trong yếu của các quốc gia đại lục, hung đồ trong võ lâm, còn có thế gia, các thế lực có dã tâm, các giáo phái, lực lượng muốn lấy tinh nguyên thạch”

      vậy cũng có thể coi như là “hữu tâm nhân?”

      Ly Thi nghe xong sắc mặt ửng đỏ. sai, tuy sư môn chỉ là đề phòng tinh nguyên thạch gây ra tranh giành, gây nguy hại cho đại lục, nguy hiểm cho võ lâm. Vì vậy phải ra mặt tranh đoạt. Nhưng hành vi như vậy có khác gì với những người kia đâu chứ?

      dựa vào cái gì để tranh đoạt chứ?”

      Lúc cần thiết sử dụng thủ phi thường”

      “Oh?......thủ đoạn phi thường…là mỹ nhân kế. ha ha….”

      phải. Ngươi đừng có tầm bậy. Sư phụ ta hề như thế”

      Nhìn thấy tuyệt đại mỹ nhân thông minh lúc nào cũng trấn tĩnh nhưng tại lại rất bối rối, khuôn mặt sắc hồng hai bên lộ ra thần thái nhi nữ khiến cho Độc Bại Thiên nhất thời ngây người. Cái dung nhan khuynh thành cùng thần thái như thế này khiến cho người ngoài mê mẩn.

      Độc Bại Thiên thân hình như quỷ mị đột nhiên tiến về phía trước ôm chặt lấy Lý Thi vào ngực, cất giọng cười xấu xa “ tinh nguyên thạch ở trong tay ta. Ta thành toàn cho . Chỉ cần thi triển “phi thường thủ đoạn lần” để xem lấy nó như thế nào”

      Lý Thi bất giác cảm thấy xấu hổ. Uổng cho mình là nhất lưu cao thủ vậy mà lúc này như nữ nhân nhu nhược bình thường bị nam tử ôm chặt vào lòng

      Bất luận Lý Thi có vùng vẫy như thế nào cũng được.Hai tay của Độc Bại Thiên như hai thanh sắt nắm chặt lấy hai tay nhắn của ta

      “Ha ha…”phi thường thủ đoạn” của chưa đủ ôn nhu. Để ta dạy xong liền cúi mặt xuống sát xuống hôn vào khuôn mặt như ngọc của Lý Thi

      Lý Thi nhất thời ngây người ra. Bị Độc Bại Thiên ôm vào lòng rồi lại bị hôn. Mãi lúc sau mới tỉnh lại “A…..” la lên thất thanh”Ngươi, tên hỗn trướng ngươi, lưu manh, thả ta ra, Huh u…”

      “Ngoan, bảo bối đừng khóc. Ca ca mua đường cho ăn”

      “Ha ha, ngươi, tên hỗn đản ngươi, Huh u…” biết chọc cười mình nhưng Lý Thi vẫn kìm được bật cười

      “Vừa khóc vừa cười cứ như trẻ con vậy”

      Lý Thi cảm thấy xấu hổ. Cái tên hỗn đãn này coi mình như đứa trẻ con, vừa la lối lại còn cười mình, đúng là đáng ghét. Tức mở miệng cắn mạnh vào vai của Độc Bại Thiên. Nếu như người trong võ lâm mà biết được truyền nhân của Vụ Phong trong lúc cùng người đối địch mà lại há miệng ra cắn lúc đó kinh ngạc mới là chuyện lạ, đồng thời chắc cũng có nhiều người muốn bị cắn như vậy.

      “Ai dabảo bối của ta muốn lưu lại vết tích cho ta sao. Đừng cắn nữa, aid a, cắn nữa ta động phòng hoa chúc với đó”

      Lý Thi nghe xong vội dừng lại”Độc Bại Thiên, ngươi mau mau thả tar a. Mới vừa rồi chẳng phải ta giúp ngươi đối phó Lưu Phong cùng Lạc Kim Long sao. lẽ ngươi lại báo đáp ân nhân như vậy sao?” xong hai mắt cũng ướt đẫm

      “Mỹ nữ ân nhân, xem ra cũng rất thành , ta thả ra. là đáng tiếc quá. Nếu phải phải cứu huynh đệ của ta ta động phòng hoa chúc với rồi”

      “Hạ lưu, vô sỉ”

      “Mỹ nhân còn chửi ta ta rất có thể thay đổi ý định đó”

      Lý Thi sợ hãi vội im lặng

      “Bảo bối, chỉ cần đắ ứng ta điều kiện, ta thả ra”

      “Điều kiện gì?” Nghe Độc Bại Thiên cứ gọi “bảo bối”, “mỹ nhân”, “mỹ nữ” cứ loạn cả lên, Lý Thi hận tới nỗi muốn cắn cho phát. Đệ tử Vụ Phong tại đại lục thân phận địa vị cực cao được phần lớn người hành tẩu giang hồ tôn kính. Vậy mà nay lại bị người khác khinh bạc và trêu chọc. Bây giờ lại vì tự do mà phải cùng ngươi thương thảo điều kiện khiến cho tuyệt sắc giai nhân bình thường rất thông tuệ nay giống như trở thành tiểu nữ hài vậy

      “Điều kiện rất đơn giản, khó khăn gì cho cả. Chỉ cần sau này dù như thế nào cũng được giết ta”

      Lý Thi trong lòng tự nhủ “ Từ giờ về sau dù thế nào cũng được giết ngươi. Hừm, ta bây giờ chỉ muốn giết ngươi ngay lập tức” Miệng trả lời” Được rồi. Ta đáp ứng với ngươi”

      “ Ha ha, ta làm sao mà tin được. Nêu như giữ lời sao?”

      “Ta nhất định giữ lời. Còn tin hay tùy ngươi”

      “Ha ha, ta đương nhiên tin . Bất quá cũng nên biểu chút thành ý. Ta thấy đem miếng ngọc đeo cổ đưa cho ta để làm tin

      “A…..sắc lang, ngươi, ngươi nhìn thấy ở đâu vậy?” Lý Thi kinh hãi hỏi

      “Ha ha, yên tâm. Ta chẳng nhìn thấy gì hết. Chỉ thấy quanh cổ của sợi dây màu hồng. Còn ngoài ra ta chẳng thấy gì cả.

      Nghe như vậy, Lý Thi càng thêm xấu hổ bật khóc, nước mắt tuôn như mưa

      tay Độc Bại Thiên giữ chặt, tay lập tức giật nhanh miếng ngọc cổ Lý Thi. miếng ngọc có khắc mỹ nữ tuyệt sắc, trng suốt, phát ra thứ ánh sáng nhu hòa. Độc Bại Thiên nhất thời ngây người. Cái này là điêu khắc sao, trông giống hệt như Lý Thi thu vậy. Chỉ là lúc này Lý Thi nước mắt như mưa còn mỹ nữ điêu khắc cười rạng rỡ, tỏa ra khí tức thánh khiết khiến cho những ai đứng trước mặt cũng cảm thấy kém hơn rất nhiều.

      “Cái tên vô lại nhà ngươi nghe thấy à. Trả miếng ngọc lại cho ta”

      Độc Bại Thiên giật mình tỉnh lại, thể ngờ miếng ngọc bé này lại làm cho như muốn xuất thần hoàn toàn nghe thấy Lý Thi gì. Tức liền đem miếng ngọc cất vào người.

      “Tại sao phải trả cho . phải đây là chứng cứ sao?”

      được. Cái này là do phụ thân ta mười năm trước khắc cho ta. Ta làm sao có thể cho ngươi được? lâu rồi ta chưa có gặp phụ thân ta. Ta rất nhớ” Nhắc tới phụ thân thần sắc Lý Thi biểu lộ như đứa bé đáng

      “Phụ thân lợi hại. Mười năm trước biết sau này lớn lên như thế nào. Bất qua mỹ nữ miếng ngọc nhìn có khí chất hơn nhiều. Ai da, sao? Sao lại cắn ta?

      “Hỏi làm gì. Mau thả tar a”

      “Bảo bối, rất dễ thương. Nếu mà giận dữ trông dễ gần hơn nhiều”

      “Ngươi…”

      “Được rồi. cứ như vậy . Miếng ngọc này, ta lấy”

      được”

      “Cái gì ma được. Ta quyết định rồi”

      “Ngươi, ngươi quá độc đoán”

      “Hãy thề , được lấy lại miếng ngọc này”

      “Ngươi là tên vô sỉ, hạ lưu, đê tiện. tên đầu heo ngu xuẩn, đại hỗn đản. ta hận người” Lý Thi còn cách nào khác đành phải thề

      “Được rồi. được tự do” Độc Bại Thiên buông hai tay thả ra

      “A…ngươi vô lại, đầu heo” Nhìn thấy quần áo mình bị dính vết máu từ y phục của Độc Bại Thiên, Lý Thi kìm được la lớn

      “ Ha ha…” Nhìn thấy quần của ta đính vết máu, Độc Bại Thiên kìm được cất tiếng cười lớn.

      Nhìn thấy thần sắc ám muội của , Lý Thi càng phẫn nộ nếu có thể được đánh rồi nhân đó cho kiếm để giết luôn

      sau này có cơ hội để hận ta đâu. Xin vui lòng giúp ta cứu giúp các huynh đệ của ta. Nếu ta còn mạng để lúc đó hãy tính toán với ta. Con người trước lúc chết thường hay có những hành động điên cuồng, có đạo lý gì hết. Hồi nãy mạo phạm ta cũng cầu tha thứ vì ta cảm thấy rất vui. Con người của ta có chút gì đó xấu xa, xin lỗi ” Trong tâm của Độc Bại Thiên tại khó xác định bởi vì lúc này nghĩ tới Tư Đồ Minh Nguyệt

      Mối tình đầu khó quên bởi vì nó chứa đầy nhiệt tình, vô tư của tuổi trẻ, cách hết mình.

      Mối tình đầu khó mà quên. Củng bởi vì những lời thề non hẹn biển lúc nào cũng vang vọng bên tai. Cũng bởi lời diện mạo lúc nào như cũng ra trước mắt. Cũng bới trong tâm tưởng lúc nào cũng khắc ghi lúc nào quên.
      tutuChó Điên thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 12 : Ma Diệc Hữu Tình



      Độc Bại Thiên từ từ bước đến chỗ đám huynh đệ của . Đầu tiên là đến bên cạnh Tư Đô Mẫn Nguyệt. Nhìn thấy luôn mặt trắng bạch cùng toàn thân đầy máu của “tiểu cửu tử”, hai mắt như mờ . Chính “tiểu cửu tử” dùng thân mình chịu lấy đao kiếm của địch nhân, dùng sinh mạng quý báu để cứu lấy . Độc Bại Thiên dựng dậy, song chưởng áp vào phía sau, tinh nguyên ngừng truyền vào trong người . lúc sau, tiếng trái tìm đập rất yếu từ người truyền lại. Độc Bại Thiên thở ra nhõm, đặt nằm xuống đất. Đưa tay lau lấy những giọt mồ hôi đầu, Độc bại Thiên áp dụng cùng phương pháp với Tư Đồ Hạo Nguyệt và Tư Đồ Ngạo Nguyệt, đoạt lấy cái sinh mạng suy yếu của hai người trong tay từ thần trở về

      Phương pháp sử dụng chính là phương pháp mà thu được từ tin tức của tinh nguyên thạch ------nghịch thiên đoạt mệnh. Chính là nghịch thiên mà làm

      Lúc này, tâm tình của Lý Thi cũng bình tĩnh trở lại. Những việc khi nãy xảy ra đối với ta mà giống như giấc mộng. thiếu niên võ công bình thường đột nhiên lại xá thân thành ma, võ công từ đó đột phá đạt vương cấp cảnh giới, giống như ma thần giáng phàm tiêu diệt những ai mạo phạm . Điều làm cho ta khó tưởng tượng hơn là cái tên tiểu tử đáng ghét đó là ngang nhiên ôm lấy mình trêu chọc, lại còn cướp mất miếng ngọc mình luôn mang theo bên người.Nghĩ tới đó, Lý Thi hai má ửng hồng, trong lòng thấy xấu hổ nhưng trong đầu vô cũng phẫn hận. Sư phụ sai, võ công của mình vẫn còn khoảng cách rất xa mới đại thành. Phụ thân mình từ lâu đem võ công tối cao cảnh giới của ông cất giấu bên trong miếng ngọc. Chỉ đáng tiếc võ công bản thân mình còn cách cảnh giới đó quá xa. Ai mà ngờ miếng ngọc lại rơi vào tay tên tiểu tử vô lại, vô sỉ đê tiện như vậy.

      Đột nhiên, Lý Thi chợt nghĩ tới chuyện bất bình thường. phải cái tên tiểu tử vô lại này xá thân thành ma sao?Sau khi xá thân thành ma, toàn thân tràn đầy huyết sát chi khí. Nhưng xem biểu của hoàn toàn giống ma. Vậy tại sao hai mắt của lại biến thành hai điểm huyết hồng? Còn nữa, tai sao phải chết? Tại sao lại như thế chứ?

      “Độc Bại Thiên, ngươi dừng lại cho ta. Ngươi muốn làm cái gì vậy? Ta có chuyện muốn hỏi ngươi?

      Độc Bại Thiên quay người lại nhìn ta, mồ hôi ngừng chảy mặt. Hai mắt tại vẫn phát ra những tia hồng mang quỷ dị nhưng còn là hai điểm huyết hồng phát sáng như ban đầu

      “Ngươi, ngươi sao rồi?” Vừa , Lý Thi vừa nhanh tới nhìn thẳng vào

      “Ta cứu các huynh đệ của ta” Vừa vừa chỉ vào đám Mẫn Nguyệt nằm đất

      Lý Thi tiến tới gần bọn họ, đưa tay đặt ngực từng người, cái miệng nhắn há hốc ra kinh ngạc”Ngươi sao có thể làm được như vậy? Bọn họ chẳng phải là….”

      Nhìn thấy bộ dạng kình ngạc của mỹ nữ, trong lòng Độc Bại Thiên cảm thấy rất thú vị “ có gì. Bất cứ người nào sau khi bị thương, nếu như thân thể bị tàn phá nghiêm trọng trong lúc nào đó chỉ có thể coi là chết giả. Nếu như có ai đó đem tinh nguyên của mình bổ sung sinh mạng có khả năng cứu sống được”

      “Ngươi phải xá thân thành ma rồi sao? Tại sao lại còn….?”

      “Ma cũng có tình” xong liền về hướng huynh đệ

      “Ma cũng có tình, ma cũng có tình, ma cũng…..”Lý Thi ngừng lẩm bẩm. ta càng ngày càng có cảm giác nhìn thấu thiếu niên đáng ghét này. Ban nãy trêu chọc mình bộ dạng cảu cực kỳ xấu xa. Nhưng tại sắc mặt của lại rất nghiêm túc, chấp nhận hao phí tinh nguyên để cứu sống mọi người. ta từng nghe qua, phương pháp này hoàn toàn là phương thức mạng đổi mạng, là phương thức nghịch thiên. Cho dù có năng lượng to lớn của tinh nguyên thạch hậu thuẫn nhưng mình mà muốn cứu lại nhiều người thế này xem ra chỉ phải hy sinh bản thân. Đám thiếu niên này ai đó cũng đều có tình có nghĩa, thấy bằng hữu nguy khốn mà chấp nhận hy sinh cả bản thân. Mặc dù trong lòng rất hận Độc Bại Thiên nhưng Lý Thi cũng phải cảm thấy bội phục .

      Lúc này Độc Bại Thiên hoàn toàn suy nhược. Hai mắt tuy vẫn màu hồng nhưng ảm đạm vô quang. Mười bốn người cứu được bảy người. liền lần nữa lấy hắc ngọc thạch, tay phải nắm chặt hắc ngọc thạch, tay trái để đằng sau hậu bối tên hỗn hỗn, tinh nguyên ngừng truyền qua. Đến khi nghe thanh yếu ớt từ tim phát ra, mới lộ ra nụ cười mừng rỡ.

      Hai người sau đó khiến đau lòng. tên tay phải bị chặt đứt, còn tên bàn tay trái bị chấn gãy. Dù cho có thể cứu sống cũng trở thành người tàn phế. Nước mắt của Độc Bại Thiên lại rơi ra. hy vọng nếu mình chết ông trời chết bầm kia đem tai họa tới cho hai người này. Có thể để cho họ sống bình an suốt cuộc đời, có họa kiếp gì.

      tay để sau hậu bối tên hỗn hỗn, tay nắm chặt hắc ngọc thạch, ngừng thôi động tinh nguyên. Sau lúc lâu, hắc ngọc thạch chuyển thành màu trắng, tim của tên hỗn hỗn củng đập lại yếu ớt. Độc Bại Thiên biết là cứu được .

      Lúc ngọc thạch biến thành màu trắng vì cứu lấy tên hỗn hỗn cụt tay, Lý Thi đều thấy tất cả. Tuy ta vì tinh nguyên thạch mà tới, tại là cơ hội tuyệt với để đoạt lấy tinh nguyên thạch nhưng ta biết thể làm thương hại đến đám thiếu niên có tình có nghĩa này được.

      Độc Bại Thiên đối với năm người còn lại, cảm thấy sinh mạng của mình như từ từ mất . Cứ mỗi khi thôi động chân nguyên cứu lấy huynh đệ, sau khi hoàn thành qua người tìm người khác là mắt như muốn mờ .

      Lý Thi mặc dù trong lòng cảm thấy rất hận nhưng khi thấy xả thân để cứu sống các huynh đệ, trong lòng cảm thấy rất cảm động liền nổi lên lòng trắc . ta liền bước tới đặt tay lên hậu bối của đem chân khí của mình truyền qua ngừng. Mặc dù ta thể đem sinh mậnh tinh nguyên truyền qua nhưng đối với Độc Bại Thiên mà đó giúp đỡ rất lớn. Có chân khí ta trợ giúp đạ khiến khôi phục lại sinh lực khá nhiều.

      Lý Thi mặc dù có ý tốt nhưng việc lại đơn giản như ta nghĩ.Độc Bại Thiên được chân khí bên ngoài giúp đỡ, sinh lực khôi phục lại phần tức tinh thần phấn chấn đem nốt sinh mệnh tinh nguyên còn sót lại truyền qua cho người cuối cùng. Đúng lúc này, đột nhiên cảm thấy huynh đệ như gọi mình tạo nên cảm giác rất kỳ lạ. Công lực mặc dù lúc này gần như cạn kiệt nhưng khi có cảm giác như vậy đối với giống như tiếng nhạc thiên đình. Cuối cùng huynh đệ của tất cả cũng từ quỷ môn quan trở về.

      Độc Bại Thiên từ từ rời khỏi tay Lý Thi, quay đầu lại cười “ Mỹ nhân, ta là mềm mại. Hậu bối (sau lưng) của ta cũng tệ”

      Lý Thi biết nên khóc hay cười. Cái tên tiểu tử này vừa từ quỷ môn quan quay về quên trêu chọc mình. nữ tử thông mình xinh đẹ như tiên lại gần như bị động trước tên tiểu tử vô lại, trí tuệ bản thân hoàn toàn có đất dụng võ. Tính cách trầm lắng, lãnh đạm hang ngày cũng thể giữ nổi.

      “Đầu heo, ngươi chết xong liền vung tay đánh chưởng. tiếng”Chát” vang lên, Lý Thi đối xử với tên vô lại như vậy, trong lòng cảm thấy như được trút giận

      Cả người Độc Bại Thiên từ từ ngã xuống đất, mặt vẫn giữ nụ cười đắc ý.

      Lý Thi cảm thấy rất thoải mái.” Đánh ngươi mà ngươi vẫn còn giữ bộ mặt như vậy. Để ta tặng ngươi thêm cái nữa”.

      tiếng “Chát” vang lên, Lý Thi cảm thấy sảng khoái. Cuối cùng cũng có thể chiếm được thượng phong, trút được nỗi oán khí trong lòng. Đột nhiên ta cảm thấy có chuyện lạ, nụ cười mặt Độc Bại Thiên vẫn giữ nguyên hề thay đổi.

      “Này, cái tên đầu heo đê tiên vô sỉ kia, lại muốn chơi trò gì nữa đây?” Bổn nương sợ ngươi đâu”

      “Cái tên vô lại nhà ngươi hồi nãy chẳng phải uy phong lắm sao. Sau khi giết rất nhiều người, mặt hề đổi sắc lại còn trêu chọc bổn nương. Ngươi sao uy phong nữa . Đứng dậy cho ta, tên đầu heo”

      Cả người Độc Bại Thiên vẫn bất động, khuôn mặt vẫn giữ nguyên nụ cười.

      Lý Thi cuối cùng cũng hiểu ra chuyện gì, sắc mặt trắng bạch đưa tay đặt lên mũi của thấy hô hấp còn. Vội vã đặt tay lên ngực thấy tim còn đập, cả người từ từ lạnh ngắt

      “A, cái tên đầu heo ngươi muốn chết à. được, ta còn chưa đánh ngươi mà. Đứng dậy”

      Độc Bại Thiên vẫn năm bất động đất. khuôn mặt vẫn giữ nguyên nụ cười thoải mái

      Lý Thi đau buồn. Mặc dù cái tên vô lại này đối với bản thân mình rất vô lý nhưng bản tính của xấu. Đặc biệt là khi xả thân để cứu người khiến cho ai nấy đều cảm động. Cái tên vô lại này cười giận bất thường; hồi cười cách xấu xa; hồi lại rất nghiêm túc khiến cho người ta có cảm giác tên xấu xa, nhưng khi cứu người lại cảm thấy rất vĩ đại.

      thế gian ai lại có thể chết?

      là con người đều phải chết. Ai lại có thể vượt qua được cái ranh giới sống chết này chứ? Muốn khám phá sinh tử trừ phi võ công đạt đến cảnh giới cực trí, cảnh giới siêu việt trong truyền thuyết. Chỉ có điều con đường đó mấy ai có thể di?
      tutuChó Điên thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 13 - Sinh Sinh Tử Tử



      Tác giả: Thần Đông



      Dịch: Yusan



      Mười bốn người ban nãy lẩn quẫn giữa ranh giới sinh tử, chỉ có người sống sót, lúc này hoàn toàn trái ngược. thể ngờ tuyệt đại đa số người đều còn sống, đây chính là điều mà Độc Bại Thiên hy vọng.


      Lý Thi vẫn ngồi yên như vậy trước mặt Độc Bại Thiên cả thời thần, trong lòng muôn vàn cảm khái. Sau khi nhân loại xuất vấn đề sinh tử luôn làm khốn khổ con người, rốt cuộc biết có bao nhiêu người cố gằng tìm lởi giải, lại có bao nhiêu người vượt qua được nó? Chắc chắn, nhất định có người dễ dàng vượt qua, nếu có nhiều thần thoại được lưu truyền như vậy.


      Đúng lúc này đám huynh đệ của Độc Bại Thiên lục tục tỉnh dậy nhiều, tỉnh dậy trước tiên là Tư Đồ Hạo Nguyệt, nhìn thấy xung quanh la liệt thi thể kềm nổi hét lên: “a, ‘lão thử tinh’, ‘ải đông qua’ cả hai tên này đáng chết vạn lần cuối cùng chúng nó cũng mất mạng rồi, Ngạo Nguyệt, Mẫn Nguyệt, Bại Thiên, các người làm sao lại chết hết thế này, ta sao lại còn sống hả? ô ô……”


      Lý Thi nhẫn tâm nhìn thiếu niên này chịu thêm kích, “An tâm , bôn họ bị gì đâu, chỉ là bị hôn mê thôi hà”


      “Ah, ?”


      “Đúng vậy đó”


      Lúc này huynh đệ của Độc Bại Thiên cũng tỉnh dậy hết, vừa “mới chết” giờ “sống lại” mỗi người đều cảm thấy kì lạ


      “Cuối cùng xảy ra việc gì? Chúng ta hình như chết, ở tại cõi u minh. đúng, người chết rồi làm sao còn cái bóng nè?”


      “Chúng ta phải nằm mộng chứ? được, ta phải cắn ngón tay mới được xem có đau . Sao lại thấy đau thế này, tốt rồi, chúng ta chết rồi.”


      “Úi, tên mập chết tiệt, ngươi sao lại cắn tay ta hả thằng khốn? Ở đây có thanh đao, ta chặt cái giò heo của ngươi, ngươi có cảm giác liền hà. Á, ngươi dám bỏ chạy……”


      “ Ái ui, đau quá, chúng ta chết, tốt quá rồi.”


      Chúng nhân đồng loạt hoan hô, chết sống lại, những người này làm sao có thể tưởng tượng được kỳ tích lại phát sinh người mình, sao vui mừng cho được.


      Nhìn cả đám người kêu la nhảy nhót, Lý Thi nhịn được phải bậ cười.

      Tư Đồ Mẫn Nguyệt : “Tỷ phu của ta sao còn chưa tỉnh lại?” Chúng nhân đồng loạt nhìn Độc Bại Thiên cùng Lý thi, nhìn thấy cái quần màu trắng của Lý Thi có vệt máu, liền lộ ra thần sắc ám muội.


      Nhìn thấy mọi người nhìn mỉnh với mắt cổ quái, Lý thi cần tưởng tượng cũng biết họ nghĩ gì. Nàng nhanh chóng thấy phẫn nộ, biết rằng có cố ý giải thích cũng có nghĩa lý gì, nộ khí trùng trùng nhìn sang chỗ khác.


      Biểu tình của mọi người đều lộ vẻ “quả nhiên như thế”


      Cả bọn kéo đến bên cạnh Độc Bại Thiên, thấy khuôn mặt có nét cười, an nhàn nằm đó. Tư Đồ Hạo Nguyệt : “các ngươi xem tên tiểu tử này, ngủ mà vẫn cười vừa nãy chắc hưng phấn lắm.”. Vừa vừa chăm chú nhìn Lý Thi, mọi người tỏ vẻ như minh bạch. Lý Thi sớm được lời nào.


      Tên mập trong đám lưu manh hình như có học qua ít y thuật, ngồi xổm xuống lật mí mắt ra nhìn rồi : “Ồ, Bại Thiên lão đại hình như bị mắc bệnh đỏ mắt, chắc phải thấy ta ‘khôi ngô’ hơn ngươi đấy chứ”


      Tư Đồ Ngạo Nguyệt kêu to lên: “Phì, thần thể ngươi như ‘thịt thối’ mà coi là ‘khôi ngô’, ngươi nhất định đố kị ta tuấn hơn ngươi”


      Chúng nhân như cùng hẹn nhau đồng thanh kêu lên “ quái đầu heo”


      “……” Tư Đồ Ngạo Nguyệt cứng họng


      Tên mập đột nhiên rống lên “ a……. Bại Thiên hình như hô hấp.” sau đó lại “ba”, “ba” đánh hai bạt tai vào mặt. “Tiểu tử ngươi còn giả chết dọa bọn ta đấy à.”


      Độc Bại Thiên tưởng như động đậy nhưng vẫn nằm yên, mặt lộ vẻ tươi cười.


      Tên mập run rẩy lấy tay đặt lên ngực , mọi người đều dám thở khẩn trương nhìn .


      “Bại Thiên chết rồi”


      “Cái gì!”


      thể, ta tin.”


      “Tỷ phu thể chết”


      Tư Đồ Hạo Nguyệt đột nhiên hét lớn: “Chính là nữ nhân này giết Bại Thiên, ban nãy ả còn ngồi bên cạnh Bại Thiên ở đằng kia, ả còn dối ta rằng Bại Thiên chĩ hôn mê thôi.”


      “Đúng, nhất định là ả”


      …………


      …………


      …………


      Mọi người khóc thét lên, vừa khóc vừa kêu la.


      Tư Đồ Ngạo Nguyệt phất tay cả đám ngừng khóc. “Lý nương sau cùng xảy ra việc gì? Bại Thiên có mạo phạm nương nữa, nương cũng thể giết chứ.”


      Tư Đồ Mẫn Nguyệt vào: “Đúng, có tình càm từ từ bồi dưỡng them, nương quá nhẫn tâm đó.”


      Tư Đồ Hạo Nguyệt khoa trương lộ vẻ bi thương : “ nương làm thế nghĩ đến hài tử trong bụng nương sao, sinh ra có phụ thân, hài tử này đáng thương mà!”


      Lý Thy choáng váng mặt mày, vừa xấu hổ vừa tức, hung hăng trừng mắt nhìn bọn chúng rồi : “ tình như các người tưởng tượng đâu, Độc Bại Thiên vì cứu các người nên chết đó.” Tiếp đó Lý Thi chế ra câu chuyện động lòng người: Độc Bại Thiên đối diện với mấy chục người mà sợ hãi, hóa bi thương thành sức mạnh, phát huy hết tiềm năng trong co thể, công lực trong nháy mắt tăng gấp bội. Sau đó dũng mảnh giết địch, mang hết địch nhân giết hết, bản thân cũng bị trọng thương. Nhưng lo đến an nguy của bản thân, tự thân mang hết tinh nguyên truyền qua mình huynh đệ, các người mới được cứu sống, từ chối con đường sống. Bên canh đó, Lý Thi còn khiến cho mình rơi lệ, làm chúng nhân hoài nghi tí nào.


      Còn tình liên quan đến Tinh Nguyên Thạch nàng thể cho đám lưu manh này được, có khả năng cả võ lâm đại lục phân tranh, vạn nhất có người tiết lộ ra, phiền phức lớn. Đương nhiên, cả việc bản thân bị Độc Bại Thiên chọc ghẹo cũng thể , vệt máu y phục của bản thân do trợ giúp giết địch, cẩn thận bị dính máu.


      Tiếng khóc vang lộng


      “Bại Thiên, chúng ta hại chết ngươi rồi.”


      “Tỷ phu………”


      …………


      …………


      …………


      phải, đều là do hai tên cặn bả kia hại chết, chúng nó hai chết bại Thiên, hãy giết them chúng nó ngàn lần nữa để báo cừu .”


      Mọi người như điên cuồng nhặt đao kiếm dưới đất hướng về hai người“ải đông qua” và “lão thữ tinh”, đáng thương cho hai tên công tử xấu xa sau khi chết còn bị người ta trút giận phân thây.


      Mọi người vứt hết đao kiếm sau đó ôm đầu khóc.


      “Bại Thiên, chúng ta hại ngươi rồi……”


      “Tỷ phu, phải sống đến trăm tuổi à, ô ô……..”


      …………


      …………


      …………


      “Người ta thường người tốt sống thọ, người xấu sống nghìn năm, ngươi sao lại sống thêm nghìn năm nữa. ô…….”


      Nghe cả nữa ngày, Lý Thi mới thấy câu này là đúng. Đúng rồi, tên hỗn đản này sao lại chết sớm thế được, cơn giận của mình còn chưa tan mà.

      Nàng đến bên cạnh Độc Bại Thiên, tay giơ lên đánh xuống ba chưởng, “chát chát chat”, “dậy mau, ngươi là tên hỗn đản, ta còn chưa tìm ngươi báo cừu mà.”


      Cả bọn dừng khóc ngay, cổ quái nhìn nàng. Lý Thi thấy hay, biểu của nàng phù hợp với lời giải thích đơn giản lúc nãy. Nàng biết càng càng gây hiểu lầm, thèm để ý đến cả đám, mà bỏ ra chỗ khác khọng lời nào.


      “Chúng ta cùng mang thi thể Bại Thiên quay về trấn nào.” Tư Đồ Hạo Nguyệt


      Mẫn Nguyệt : “Mọi người đừng nên đau khổ nữa, chừng tỷ phu trời cười chúng ta nhu nhược đó.”


      Ngạo Nguyệt liền : “cũng chưa chắc, tên này bình thường hư hỏng như vậy, khi xuống địa ngục có khi lại sám hối”


      Tên mập làm ra vẻ đau buồn rồi : “m Phủ từ nay còn yên tĩnh nữa rồi.”


      Cuối cùng Lý Thi cũng minh bạch vì sao Bại Thiên lại có những hành động xấu xa như vậy, có đám bằng hữu như thế này là chuyện đương nhiên. Bất quá cũng có khả năng khác: chính là đám bằng hữu của vì quen nên cũng thành như vậy.


      Cuối cùng rút ra kết luận: đám đê tiện, hạ lưu, vô sĩ, có nghĩa khí nhưng cũng vẫn là đám lưu manh.
      tutuChó Điên thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 14 - Độc Thế Gia


      Tác giả : Thần Đông

      Dịch: Yusan



      Mọi người làm chiếc cáng đơn giản từ những cành cây trong rừng rồi đặt Độc Bại Thiên lên . Lúc này mọi người mới chú ý hai tay đều cầm đồ vật, tay cầm hắc ngọc thạch, bất quá lúc này biến thành miếng ngọc màu trắng trong suốt, nhao nhao nhào tới, muốn gỡ ra nhưng lại cách nào mở bàn tay ra. Ngoài ra còn cầm vật, hình như chính là sợi dây chuyền mặt ngọc.


      Lý Thi mặt nóng lên, ngầm oán trách bản thân mình vừa nãy chịu lấy lại dây chuyền mặt ngọc lại. Nhưng cũng hên, bọn chúng mở được lòng bàn tay ra, nếu thấy hình của mình trong tay tên hỗn đãn ấy, lúc ấy hỏng bét.


      “Các ngươi định bỏ hết à, những tên này phải làm sao? Nếu như quan tri phủ biết rất phiền phức” Lý Thi chỉ vào thi thể của Lưu Phong và Lạc Kim Long.


      cần quan tâm, sau khi trời tối bọn dã thú giúp chúng ta xử lý thôi, cam đoan xương cốt cũng còn. Kiểu này, tối hôm nay trân mưa to, sau đó giống như chưa từng xảy ra chuyện gì hết.” Tư Đồ Hạo Nguyệt làm ra vẻ hiểu biết , “Được rồi, chúng ta nhanh rời khỏi đây thôi.”


      Cả đám khiêng Độc Bại Thiên lên rồi nhanh chóng về tiểu trấn. Lý Thi tình quay về môn phái ngay, nhưng nhìn trong tay Độc Bại Thiên là Tinh Nguyên Thạch liền có chút do dự. Tuy rằng tinh nguyên trong Tinh Nguyen Thạch mất, chỉ là nàng có cảm giác việc này hề đơn giản như vậy, cuối cùng cũng cùng mọi người nhanh chóng về tiểu trấn. Trông thấy bộ mặt của mọi người thấy nàng về cùng với là chuyện đương nhiên như thế, thể kiềm chế cơn giận trong người.


      đường mọi người cứ bị chỉ trỏ.


      “Nhìn kìa, bọn lưu manh lại đánh nhau nữa rồi, oa, hình như nghiêm trọng lắm, lại có đứa bị khiêng về nữa.”


      “Ngươi xem, chảy nhiều máu quá.”


      “Ai, u, nhìn hai cánh tay rơi xuống kìa, ghê quá”


      “Họ là người tốt, lần trước thấy chúng tôi đáng thương, bố thí cho chúng tôi nhiều tiền lắm.”


      “Đúng vậy, họ cũng giúp tôi đánh tên khốn khi phụ tôi.


      “Người tốt sao lại thế này được, hài tử, ngươi lớn lên nhất định phải học giỏi, đừng học bọn chúng, nếu bị khiêng về đó, a, quái đầu heo, nhắm mắt lại, tối nay tránh gặp ác mộng.”


      “Các người nhìn kìa, bọn chúng bắt được nữ nhân.”


      “Xinh quá, chính là tiên nữ.”


      “Bắt về naht61 định là cho tên lưu manh nẳm cáng lấy làm vợ rồi.”


      “Sao tỷ lại biết”


      chính là đại sắc lang, thường hay đến kĩ viện, lần trước còn liên tục cười với tỷ mà.”


      thể nào, chắc mắt có cát đó mà.”


      “Muội vậy là ý gì”


      “Mắt có cát nên mới nhìn trúng tỷ đó, bị bệnh chắc.”


      “Đồ ba mươi tám tuổi kia, ngươi nghĩ mình đẹp à? Ba mươi tám tuổi rồi mà chưa lấy được ai……”


      ………… (nhao nhao bàn tán)


      “Hâm Mộ đại ca quá , ta phải chi cũng nằm cáng tốt rồi.


      “đúng rồi, ta nếu như là đại ca quả là sướng.


      “Phụ thân, người thấy con có phải nên học tập họ hay ?”


      “Im miệng, người lớn trẻ con sao lại chen vào.”


      …………


      …………


      …………


      Ai cũng buồn bực. Nhất là Tư Đồ Ngạo Nguyệt, luôn luôn cho mình là tuấn, nhưng bây giờ bị mọi người coi là “ác mộng”. Lý Thi lại càng bực mình, tự nhiên bị mọi người ra vào. Đồng thời đối với đám lưu manh này lại có nhận thức mới. Tên vô lại nằm cáng này tội ác cao ngất, thường xuyên lui tới kĩ viện, bản thân mình còn bị ôm, tưởng tượng thôi thấy căm phẫn, may mà chết rồi.


      Khó khăn lắm mới về đến nhà của Độc Bại Thiên, nhìn bên ngoài, đây chỉ là gia đình giàu có bình thường. Có ai biết được gia tộc này nghàn năm trước rất huy hoàng. Trước cửa nhà có đôi sư tử đá, đại môn được sơn màu hồng, tường xây rất cao, trong sân có cây ngô đồng cổ thụ, dưới gốc cây có hai cái bàn đá, còn có thêm mấy cái ghế dựa. xa vườn hoa lắm có cái ghế dựa, trung niên nhân ngồi ở đó an nhàn phơi nắng, tướng mạo tưng tự Độc Bại Thiên. Cũng bộ dạng lười biếng, nhìn qua lần biết là người thích hưởng thụ.


      “Độc thúc thúc, tỷ phu ấy…….. ô ô……..”Mẩn Nguyệt la lên rồi dùng ray chỉ lên cáng.


      Trung niên nhân nhanh chóng đứng dậy, hai mắt lóe thần quang, Lý Thi có cảm giác hai đạo thần quang như nhìn thấu tâm lý của mình, trong lòng chấn kinh, đây là loại cảnh giới gì? Vội vàng nhìn lướt qua thấy uy thế như vậy, cao thủ, là cao thủ.


      Hình như tình báo của sư môn có sai lầm, tình báo của sư môn rang viết là: Nghàn năm trở lai đây, Độc thế gia nhân tài điêu linh. Ba trăm năm trước, đại lục xuất tuyệt đại cao thủ, cứ đoán là người của Độc gia, sau này lại đột nhiên biến mất, rồi bặt vô tín. Sau này, Độc gia hề xuất cao thủ. Ba Trăm năm trở lai đây, Độc thế gia ngày càng suy tàn, xuất nỗi cao thủ, cao lắm chỉ là nhị lưu. Mấy năm gần đây càng tồi tệ, nhân đinh ít, liên tục đều là đơn truyền, võ công càng tệ hại hơn, có thể coi như là bách tính, cuối cùng còn trong võ lâm nữa.


      Theo tin tình báo, gia gia của Độc Bại Thiên là Độc Phi Vũ võ công cực kì tồi tệ, khi còn trẻ, xem cờ bạc như tính mạng, ham rượu chè, thường xuyên thiếu nợ, đồ đạc trong nhà lần lượt đội nón ra . Bất quá lấy được người vợ tốt, lão bà chính là con quan tri huyện, người xinh đẹp như hoa, mà còn đoan trang hiền thục. Lấy tên lãng tử Độc Phi Vũ thời ấy, tạo nên bàn tán xôn xao. Cưới được người vợ tốt như thế, Độc Phi Vũ mói chịu vào khuôn phép, lâu sau sinh được nhi tử gọi là Độc Ngôn Chí.


      Theo tin tình báo, phụ thân của Độc Bại Thiên là Độc Ngôn Chí võ công ra gì chỉ là rất biết cách kiếm tiền. Ttiệm vãi, khách sạn, quán ăn mở rất nhiều, xung quanh vùng chính là tiểu tài chủ. Bất quá ông ấy tịnh muốn khuếch trương sinh ý, chỉ duy trì ở quy mô nhất định. Rất có phong cách trong làm ăn, Độc Ngôn Chí vì muốn chiều theo sở thích của phụ thân nên mở tửu quán cùng đổ phường. Lão phu nhân biết được liền giáo huấn cho trận ra trò. Cũng giống phụ thân, Độc Ngôn Chí cưới được người vợ tốt, chính là co của lão phu tử, những xinh đẹp kể xiết mà còn là tài nữ nổi danh.


      Về Độc bại Thiên tin tình báo rất ít, chỉ ghi câu giới thiệu là Độc Ngôn Chí sinh được người con, tên là Độc Bại Thiên.


      Ngay lúc này, tiếng hét truyền đến: “Sao lại ra thế này?”


      Lý Thi giật mình, nhìn thấy Độc Ngôn Chí sắc mặt đầy lo lắng, toàn thân phát tán cỗ khí thế nhiếp nhân. Chân khi cuồn cuộn trong áo, gió mà áo tự lay động.


      Mọi người đều như hóa ngốc hết, nhất là Tư Đồ tam huynh đệ, chúng chẳng bao giờ nghĩ Độc Ngôn Chí là cao thủ, chưa từng thấy ông ấy lộ ra khí thế như thế này. Lý Thi ngớt kinh hoảng, trong tâm ngầm : xem ra tin tình báo sai hết rồi. tên Độc Ngôn Chí công lực dưới sư phụ đâu.


      Độc Ngôn Chí hình như ý thức được, trong chớp mắt khí thí tiên thất thấy đâu nữa.


      Chúng nhân thở phào nhõm.


      “Mẫn Nguyệt, con ta nghe, Bại Thiên sao lại bị giết? Cuối cùng xảy ra việc gì rồi? tường tận cho ta nghe.”


      Mần Nguyệt kể lại tường tận tình phát sinh trước lúc hôn mê sau đó : “đây là những tình phát sinh trước lúc con hôn mê, tình sau đó con chỉ nghe Lý nương kể lại, thúc thúc hỏi nương ấy , nương ấy biết tường tận hơn con.”


      Đối diện với siêu cấp cao thủ vừa mất ái tử, Lý Thi biết thể giấu diếm chuyện gì, cao thủ nếu dao động tình cảm rất nguy hiểm, chỉ cần phát ra lời dối rất nguy hiểm đến tính mạng bản thân. Nhưng mà bí mật của Tinh Nguyên Thạch thể cho đám lưu manh này nghe, vẻ mặt muốn nhưng được, nàng nhìn xung quanh.


      Độc Ngôn Chí như hiểu ý : “ theo ta đến thư phòng.” xong bỏ trước, Lý Thi vội theo sau.


      Lúc này phu nhân cùng lão phu nhân đều bị kinh động, từ hậu viện chạy đến tiền viện, ôm lấy thi thể Độc Bại Thiên than khóc.


      “Vì sao lại thế này” Trời ời……. ô ô…….”


      …………


      …………


      …………
      tutuChó Điên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :