Quyển 4 - Chương 9 Kiếp hậu Dịch giả: congphuc Nguồn: thegioinet.net Hắc sắc vụ tang , Vân sơn đỉnh khôi phục lại quang cảnh. Cả vùng núi đâu đâu cũng là đoạn kiếm, thân thể bị tàn phá của quần hùng nằm rãi rác nơi nơi, đất tinh hồng huyết thủy tràn ngập tứ phía trứ lên huyết vụ nồng nặc. Giá phải trã là hai vương cấp vao thủ bị thương nặng, hơi thở ngắt quản, hai thứ vương cấp cao thủ nằm dưới đất dậy nổi, chứa biết sống chêt, quần hùng tử trận bảy mươi chín người, hơn tám mươi bảy người bị thương, có thể chánh đạo thương vong thảm trọng. Hơn nữa thắng bại , tại đây vạn quần hùng, mười mấy thứ vương cấp cùng bảy vị vương cấp cao thủ vay công nhưng vẫn để bất tủ chi ma chạy thoát, thiên hạ sôi sục. Về việc Đọc bại thiên được đế cấp cao thủ cứu chỉ có bảy vị vương cấp cao thủ cùng mười mấy thứ vương cấp cao thủ biết, những người này dám đêm tin tức chấn động này bố cáo thiên hạ, sợ khiến cho quần hùng khủng hoảng. Bọn họ dựa vào trực giác cảm thấy khẳn định đây có mưu, vương cấp cao thủ xuống núi trước tìm khắp ngỏ ngách nhưng vẫn lần ra tung tích của đế cấp cao thủ, sau cùng tin tức truyền lại quanh đây có phát gì. Quần hùng chỉ biết bất tử chi ma được người cứu nhưng ai cứu ai biết được. Ngày tuyển tân vương phong vương đại hội biến thành trừ ma đại hội, cuối cùng biến thành sát lục đại hội, cại giá mà võ lâm chính đạo đạt được là đại sỉ nhục. Bầu trời Vân sơn thảm đạm, đại hội lại kéo dài thêm ngày, ngày phong tân vương đại hội biến thành trừ ma đại hội, tất cả nhân sĩ tụ tập cùng chổ thảo luận như thế nào có thể truy tầm Độc bại thiên, cuối cùng các vương cấp cao thủ trấn yên thiên hạ bằng cách tri danh các cao thủ tiến tới thương thảo tiến hành hành động tru ma như thế nào. Nam cung tiên nhi cảm giác thân thể trận trận phát lạnh, nghĩ Độc bại thiên mạnh mẽ như thế, nội tâm cảm giác sợ hãi: Độc bại thiên đáng sợ! Ta có phải sai rồi ! Nam cung gia có lẽ nên trêu vào người này… Hừ! Ta có lựa chọn, nếu cho ta thêm cơ hội nữa, ta vẫn làm như vậy. người thể cho ta sử dụng xớm muộn gì cũng sinh tử đại địch, chắc chắn là địch từ nay ta phải biện phát sát trước khi võ công đại thành. Ta phải cẩn thận hành động trong tương lai chút. Thủy Tinh đứng trầm ngâm ngoài Vân sơn đỉnh, thần sắc phức tạp nhìn về dãy núi xa xa, nội tâm có gì đó mất mác, chút tiết nuối. Lí thi nhàng tới sau lưng nang: “Tưởng đến ma đó à?” “Ta suy nghĩ … ngươi.” “Ha ha… Thủy Tinh muội muội động lòng trần, qua mắt được đâu.” Tử thỏ tử Hoa vân phi lại. Thủy Tinh liết mắt nhìn , nhàn nhạt đáp: “Vì cái gì mà trở nên phức tạp thế này, người a! chao ôi!” Lí thi cảm thán: “Nhiều việc cần phải suy nghĩ.” Hoa vân phi cũng : “Hãy ngẫm lại những gì trước mắt, bất tử chi ma cùng nhân sĩ chánh phái đấu đá rầm rĩ, đặc biệt làm trọng thương bốn cao thủ trong tay, là năm đại thánh địa đích truyền nhâ. Thánh địa chúng ta tình cảnh ổn a, trong mắt người trần thế địa vị giảm xuống ít.” Vương đạo cũng về phía này: “Độc bại thiên quả quá đáng sợ, theo ta được biết ba tháng trước vừa mới đột phá siêu nhất lưu cao thủ hạn chế tiến nhập siêu cấp cao thủ, thể tưởng tượng được ba tháng ngắn ngủi tái đột phá. Tiến cảnh như thế chỉ qua vài năm ai có khả năng chế ngự ? lẻ quá khứ lại lập lại?” Lí thi : “ bây giờ sơ lượt bắt đầu ma hóa, khi bất tủ ma công đại thành rất khó làm người ta tưởng tượng.” Thủy Tinh lảnh đạm : “Các ngươi có hay phác giác sở dĩ như thế đều phải là chúng ta bức bách sao?” Mọi người đều ngạc nhiên. Năm nay Vân sơn đỉnh, đại hội tân vương phong vương vĩnh viễn ghi tạc trong lòng người võ lâm toàn đại lục. Ba ngày sau, võ lâm quần hùng lục **c xuống núi, năm ngày sau đại chiến bất tử chi ma Vân sơn đỉnh là đề tài được bàn luận sôi nổi nhất, quá mười ngày đại lục mười chín vị vương cấp cao thủ lần lượt xuất võ lâm vương lệnh, phái tất cả cao thủ thiên hạ tru bắc bất tử chi ma. Nhất thời vòm trời đại lục sôi trào, bất tử chi ma Độc bại thiên đại chiến Vân sơn đỉnh tình truyền khắp ngỏ ngách. Độc bại thiên tại đỉnh Vân sơn hắc yên nổi lên bốn phía trong nháy mắt nổi lên lập tức đế cấp thần thức truy tìm tung tích, đó là ba người kì mạo khoảng trung niên, phải người bình thường, người thường khó nhận biết được, trong đám đông ai chu ý bọn họ. Điều kinh ngạc là hắc yên che kín đỉnh Vân sơn trong nháy mắt là do ba người dựng lên, cùng lúc hai thân ảnh như quỷ mỵ bay nhanh về phía . chấn động, đây tuyệt đối là vương cấp cao thủ công lực, điều kinh ngạc là mất cảm ứng của người thứ ba. Rồi sau đó trong nháy mắt cảm ứng được khí tức của người thư ba, mà lúc mày người thứ ba đứng ngay cạnh . Ngay sau đó người này tay phải phát ra quang mang sáng ngọc, rồi sau đó như lưu quang nhắm phía Độc bại thiên ngăn chặn hai vương cấp cao thủ. Độc bại thiên kinh hải, người này công lực quá kinh khủng, quang mang sáng ngọc như hóa thành thực chất đích thực là tiên thiên kiếm cương, người này tuyệt đối là đế cảnh cao thủ. biết phía trước hai người vương cấp cao thủ xui xẻo rồi, trong lòng nổi lên chút thương sót, khoải cảm từ trong lòng nổi lên, thấy chình mình để cho Tư đồ minh nguyệt đâm chủy thủ cơ thể hoàn toàn lạnh hẳn. Quả nhiên oanh oanh như tiếng sấm vang truyền đến hai vương cấp cao thủ kêu thảm thiết, cùng lúc hai người thi phóng hắc yên tiến nhanh tới , khẻ quát: “Chạy mau.” chần chừ theo sát hai người hướng dưới chân núi chạy , lớn tiếng cười lạnh: “Hắc! hắc… ta mà chết, chờ ta ma công hữu thành hôm sau nhất nhất bái hội.” Bộn họ bốn người chạy xuống đỉnh Vân sơn chạy liên miên trong núi, lâu mới dừng lại. Độc bại thiên lạnh lùng nhìn chằm chằm ba người : “ các ngươi vì cái gì cứu ta?” Đế cấp cao thủ trả lời , liết mắt nhìn sâu rồi như làng khói xanh bay . Còn lại hai vương cấp cao thủ trong đó người cười : “gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ.” “Hừ! thiên hạ có chuyện cho ăn , rốt cuộc các ngươi vì sao cứu ta? Nếu ra ta xem như các ngươi cho tới bây giờ có cứu ta, lần sau gặp nhau chừng là cừu nhân tương kiến.” Độc bại thiên lạnh lùng lời lẽ như có chút tình cảm. Hai người cười cười gì cũng hướng phương xa chạy đị. Độc bại thiên châm rãi tiến lên tòa sơn điện, sau đó rầm tiếng ngã sấp mặt đất. Hai vương cấp cao thủ , hai người nhìn Độc bại thiên đây người huyết ô mặt đất. “Làm sao bây giờ, giúp chữa thương?” “Ta xem hay là cần, bất tử chi ma lợi hại nhất chính là chỗ siêu cường tánh mạng lực, hay là chúng ta thôi.” “Chỉ mong chúng ta phải đêm lữa tự thiêu.” Trong nháy mắt gian lại khôi phục lại im lặng vốn có. Đây là toàn cung điện trầm kinh khủng nằm dứơi lòng đất, chút ấm áp, tia ánh sáng, hữu chỉ là vô tận hắc ám hòa hàn ý sâm. Tại nơi tử khí trầm trọng, trầm khinh khủng tận sâu có người, như ma quỷ kêu to lên: “Vân mênh xỉ luân bắt đầu chuyển động, tất cả đều tuân theo quỹ đạo.”Sau đó cung điện lại lâm vào tình trạng yên tỉnh. Độc bại thiên vẫn hôn mê như trước, lần này vân sơn đỉnh đại chiến là lần xuất đạo gian hiểm trận đại chiến, có thể là cữu tử nhất sanh. Nếu cơ thể đặc thù sợ rằng sớm được thưởng thức mỹ tữu Mạnh bà thang rồi. Dù vậy cũng bị thương nghiêm trọng các quỷ môn quan chỉ bước, khác gì người chết, quanh thân đâu đâu cũng là vết thương có thể thấy nổi trội hơn mười đạo, huyết nhục mơ hồ. vụ hắc khí lưu động bên ngoài thân , nay xả thân thành ma là do bất tử ma công sơ cấp công pháp hình thành. Đây phải lần đầu tiên vận hành trong cơ thể , lần đầu là tại Khai nguyên ngoại thành bị đóng băng là do bất tử ma công trong cơ thể lẵng lẽ thong thả vận hành, ngưng tụ lực lượng lớn tinh khí thiên địa giúp chữa trị thương thế, vì thế mà bên ngoài cơ thể hình thành nên bạch ngọc hàn băng rắn chắc. Chỉ có điều lúc ấy thân thể khôi phục bất tử ma công cũng đình chỉ vận hành, tựa như cái gì cũng phát sinh giống nhau, đến bây giờ còn biết vì thứ gì thương thế chữa trị mà lành. Bất tử chi ma công trong mạnh mẽ vận dụng, chiến thiên quyết trung đích cấm kỵ phương pháp thâu thiên hoán nhật cũng đồng công hiệu, chỉ có điều trước là chủ động sau là bị động. Thân thể gian xung quanh bắt đầu ảm đạm, trong thiên địa tinh khí ngừng hướng về phía . Lúc này bất tử ma công trong cơ thể vận hành với tốc độ giữ dội, cuồn cuộn ngừng thiên địa tinh khí hướng hòa nhập vào , bốn phía hoa cỏ ngừng khô héo, suy bại. gian quanh càng ngày càng ảm đạm, cuối cùng như hắc động, toàn thân ở giữa hắc ám.
Quyễn 4 Chương 10 Bất diệt kim thân Dịch giả: congphuc Nguồn: thegioinet.net Bất diệt ma công trong cơ thể Độc bại thiên thong thả vận hành, hấp thu thiên địa tinh khí, nhật nguyệt tinh hoa. Kinh mạch hao tổn đức đoạn trầm trọng nhưng bất diệt ma công vẫn cường hoàn vận hành, mặc dù hôn mê nhưng thân thể chịu dày vọ mãnh liệt ngừng run rẫy. Vết thương trầm trọng nơi sường và ngực do dao kiếm tạo thành ngừng được chữa trịb bên ngoài thân thể huyết nhục dị thường kinh khủng các vết thương cũng bắt đầu khép miệng, bình phục. Bất diệt ma công là nhân thể tại thời khắc cực đoan kích thích khả năng vận hành loại bổn nguyên tâm pháp. Trong cơ thể vốn khô kiệt chân khí bất diệt ma công chậm rãi ngưng tụ, bắt như dòng suối , sau đó ngừng lớn lên, rồi như nước chảy cuồn cuộn như đại giang thao thao bất tuyệt lưu thông ngừng trong cơ thể . Chân khí mãnh kiệt ngừng tuần hoàn trong cơ thể, ngừng sanh sôi, cơ thể mọi kinh mạch thương được chữa khỏi, có phần thêm thông suốt đầy sức sống. Cuối cùng bất diệt ma công kích hoạt chiến thiên quyết cùng kinh thiên quyết cũng bắt đầu từ từ vận hành, ba loại yếu quyết ba loại hành công phân đường lối đồng thời vận chuyển, chân khí trong kinh mạch thông suốt gặp trở ngại. Đặc biệt bất diệt ma công sáng lập đường lối hành công khai thông vô số kinh mạch còn chưa biết, khiến cho cơ thân thể mạnh mé tới mức có gì thương tổn được, sau khi tu luyện đả đạt được căn cơ, vĩnh viễn cần lo lắng tái tạo được nội lực bảo vệ thân thể. Lần này Vân sơn đỉnh đại chiến vỏ đạo tu luyện lần quá bi thương biến thành ma, trong lúc chiến đấu sanh tử kiến cho võ đạo ngộ cảnh tiến thêm tầng, chỉ là lúc này tâm đẫ lạnh, muốn đạt được vỏ học thượng đỉnh trước mắt phải thực hai điều: toàn tâm tu ma, hoàn toàn tuyệt tình đạt đến vô thượng tà đạo tuyệt học bất diệt ma công. Hai, thái thượng vong tình, cắt đứt thất tình lục dục, lòng dạ thanh tịnh gạt hết tất cả ân oán tình cừu, để tâm tính đối mặt với nhân thế xem như . Trải qua ba ngày ba đêm tích tụ thiên địa tinh khí hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt, Độc bại thiên thương thế hoàn toàn bình phục, thân thể càng thêm mạnh mẻ, trong cơ thể chân khí mãnh liệt vô tận lưu thông thông suốt. Độc bại thiên từ hôn mê từ từ chuyển tỉnh, người phủ lớp lá vàng. Bất diệt ma công vận chuyển chung quanh hoa lá, cây cối vùng lớn xung quanh đều suy bại. chậm rãi đứng dậy, gió thu hiu hắc ngang nhiên đứng đồi cao nhìn lại xa xa khung cảnh điêu linh lá vàng tung bay lất phất, thân tha phương đơn vô cùng tan tác. Độc bại thiên đứng đó nhìn về Hán đường đế quốc lặng thinh bất động, mặt trời rồi cũng lặng nhường cho ánh trăng cao, như vậy đứng đó cũng được ngày. “Cây muốn lặng mà gió ngừng, sát lục tạo nên lich sử, lịch sử tạo nên sát luck.” Độc bại thiên tiến vào nơi sâu nhất trong vân sơn, vào trong tòa mật cốc mình ở trong đó suốt mười ngày, mười mấy ngày nay trong mật cốc tiếng kêu thảm thiết ngừng vang lên bên tai lòng bắt đầu tê dại. Tại mật côc ngay chính giữa người nam tử cao lớn toàn thân người phát ra mãn mãn huyết ô, cả người cắm đầy cây nhọn, mặt đất vét máu đọng thành tảng lớn biến màu đen. “Tụ thiên địa sát khí, tập tàn bại thân thể, tu thành minh vương bất động… công… tán!” “Aa…” Thanh như quỷ khóc sói tru. Trong thiên địa hắc sắc sát khí, tử khí ngừng tiến về phía , theo miêng các vết thương do cây nhọn gay ra nhè thẫm thấu vào. Trong thân thể sản sinh bạch quang nhàn nhạt, bạch quang ngừng ngăn cản hắc ám chi khí, hắc bạch quang mang bên ngoài than thể ngừng giao tranh. Huyết ô tràn đầy lại biến thành huyết hồng, hướng ra ngoài ngừng rĩ huyết. Độc bại thiên chứng kiến tất cả, chính tại đây hét lớn: “Tàn huyết” người cắm hàng trăm cây thiết mộc sắc bén nhất nhất phi ra, gần ngập sâu trong lòng đất xa xa cắm lổ chổ vách động. Hàng trăm đạo huyết tiễn người bắn ra, thiên địa sát khí như được lôi cuốn, điên cuồng hướng về huyết tiễn, hắc sắc sát khí liền hòa cùng huyết tiễn bị bức ép quay về. sát khí theo huyết tiễn đảo lưu mà dũng mãnh tràng vào, mấy trăm đạo hắc sắc sát khí hướng vào thân thể ngừng. Độc bại thiên trong cở thể bạch quang nhàn nhạt vô lực ngăn cản hắc sắc khí, trong kinh mạch tràn ngập chính là sát khí trong thiên địa, bạch quang bị đẫy lùi bước, cuối cùng bị áp hồi vào đan điền. “Phá công tán.” lượng lớn hắc khí dũng hướng đan điền, bạch khí bị áp càng ngày càng thu hẹp, dần dần bạch quang chỉ còn lại quang cầu. Cuối cùng đột nhiên “Bách” tiếng trong phút chốc bạo toái nhiều điểm bạc quang bị hắc sắc sát khí hoàn tan. Chân khí do minh vương bất động công sinh ra bị phế, biến thành tinh khí. “Sát khí hoàn hư, tán.” Cổ cổ hắc khí trong thân thể từ các miệng vết thương lao ra, đồng thời thân thể tổn hại chịu nổi. sau đó vô số huyết dịch từ thân thể ngừng xuất ra, trong phạm vi trượng quanh thân được che kín tinh hồng huyết thủy. độc bại thiên sắc mặt tái nhợt, thân thể suy yếu tới cực điểm. chậm rãi ngước lên trong mắt kiên định vô cùng, lẫm bẫm: “ làm phải đạt thành tựu tốt nhất.” “Tụ cữu thiên tinh khí đắp bất diệt kim thân, tụ.” thiên địa ly tán tinh khí, nhật nguyệt phúc tán tinh hoa cuồn cuộn ngừng hướng về phía . Linh lực vô cùng cường đại từ đỉnh đầu quáng xuống cùng với mấy trăm cổ linh khí từ các miệng các vết thương mãnh liệt nhập vào, trong cơ thể kinh mạch nhanh chóng được nối lại, cường đại linh lực nhanh chóng tu bổ, rồi nối lại, rồi lại tu bổ. Độc bại thiên cảm thấy thân thể mình tựa hồ lần lượt bị xé rách, bị trùng hủy, rồi lần lượt bị ngưng tụ, bị đắp bại. Thân thể chịu đựng cường đại thống khổ, thống khổ nhưng thể giãy dụa. Như thế ngày đêm tình hình càng kịch liệt, khổ sở giãy dụa như giữa ranh giới sống và chết. Bất tử chi ma Độc bại thiên nhắm Vân sơn đỉnh tại Thanh phong đế quốc mà tiến, Thanh phong thành đích thực là nơi phong vân tề hội, Thanh phong đệ nhất gia Nam cung gia tộc là cái đích của các lộ anhh hùng. Thiên vũ đại lục mười chín vị vương cấp cao thủ liên danh phát thiên vương tất sát lênh, tổ tru ma tiểu đội có thể truy tìm địa điểm Độc bại thiên đào vong. Kết thành tấm lưới chặc chẻ bắt đầu từ Thanh phong đế quốc, đương nhiên Vân sơn là trung tâm tản ra các phía, trong khung viên vài trăm dặm bị bao vây nước chảy lọt, hơn nữa vòng vây mỗi ngày càng thu . Năm vị vương cấp cao thủ tọa trấn tại Nam cung thế gia, lúc này uống rượu đàm luận. “May mắn lần này phát bất tử chi ma công lực còn chưa đại thành, a a, là trời cao phù hộ.” “Mặc dù lần đầu tiên giao phong chúng ta thất lợi, nhưng đây chỉ là ngoài ý muốn.” “Bây giờ đế cấp cao thủ đều cho nhau ước thúc, tin rằng lần này ai có thể cứu được .” “Trừ khủ bất tử chi ma đại lục yên tỉnh hơn mười năm ha.” “Ha ha…” Ngày thứ hai tối đến trong thiên đị tinh khí độc bại thiên thân thể trùng hủy, trọng tố đạt tới cực chí, cơ hồ nghe được thanh xương đầu vỡ vụn. “Kiên trì, nhất định phải đạt được tối hảo.” “Vạn ma phệ hồn, bất tử kim thân.” Thiên địa kinh khí ngừng dũng vọt tới đồng thời vô số ma ảnh từ bốn phương tám hướng bắt đầu tụ lại, vô số ma ảnh vòng quanh bắt đầu xoay tròn, cuối cùng đồng loạt nhập vào . Ma giáo tối cổ lão nhi thần bí trong lòng bổng nổi lên gió lớn, mười trưỡng lão ma giáo cư nhiều năm đều động dung: “Vạn ma phệ hồn, bất diệt kim thân! Trời ạ! Chân ma chi thể thân rồi.” Hắc ám như vực đáy bên trong là ma động phong thanh gào rít, như có tiếng sấm. Mười người đầu bạc tang thương đích trưỡng lão chạy nhanh tới khấu đầu: “thỉnh ma tổ yên tâm, đệ tử dù tan xương nát thịt cũng nghiên đón chân ma huyết, trợ các vị lão tổ sớm ngày thoát khốn.” Sau đó mười nhân ảnh lui ra phía sau, người hướng ra xa : “truyền giáo chủ đồ tôn tới đây.” Vân sơn sâu trong mật cốc bên trong độc bại thiên lúc này thân thể trọng phục bị tê hủy rồi sau đó tổ hợp lại vô cung thống khổ, tinh thần chịu đựng vạn ma phệ hồn luyện ngục hành hạ. Trong thiên địa linh khí hòa vô số ma hồn bay dung hợp khiêu vũ quanh , như thế ba ngày ba đêm thiên địa linh khí rốt cục cũng tán , vạn ma cũng tiêu tán vô hình, mật cốc trỡ nên yên tỉnh. Độc bại thiên đứng ngang nhiên, trong ngoài tất cả thương thế đều bình phục, bên ngoài thân vết thương nào đẻ lại, thân hình phiêu trứ nhàn nhạt cổ đồng sắc đích bảo quang. “Lực lượng có tăng cường, nhưng ta rốt cuộc thành tựu bất diệt kim thân, ha ha…” bò lên đồi núi cao ngây dại nhìn về hướng Hán Đường, cuối cùng quỳ xuống lạy ba lạy. “Ta muốn làm thần, cũng muốn làm ma, ta có máu có thịt tức là người” Khóe miệng nổi lên tia tàn khốc.
Chưong 11 Độc bại thiên tiếu ý Dịch giã: congphuc Nguồn: thegioinet.net trận gió thu thoảng qua, mái tóc đen lay đông, nhắm triền núi chạy vội , kinh thiên thần hư bộ vô thưọng tuyệt học mọt khi thi triễn như quang ảnh trong nháy mắt biến mất là vô ảnh vô tung. Phụ trách phạm vi quanh Vân son chính là ba vị vương cấp cao thủ cùng sáu thứ vương cấp cao thủ, đương nhiên bình thường cao thủ nhiều vô số. Ba vương cấp cao thủ đái lĩnh nhốm nhân mã, hai thứ vương cấp cao thủ phụ trách nhóm nhân mã, sáu đội nhân mã chia thành sáu hướng tiến sâu vào trong Vân sơn lùng sục. Bọn họ lùng tìm tòì ngót hai mươi ngày nhưng ngay cả cái bóng của Độc bại thiên cũng phát được. Ngày gần tàn, sáu đội nhân mã tập hợp tại mật cốc mà Độc bại thiên từng ở, nhìn thấy khắp nơi đất đều là ô huyết cùng với ô số thiết mộc cắm sâu xuống đất ai gì. người trong ba vương cấp cao thủ : “ rốt cuộc ở chổ này làm cái gì? Đây là…” vương cấp cao thủ khác nhíu mày : “ ở đay có lé tu luyện môn công pháp vô cùng tàn nhẫn, chúng ta phải cẩn thận làm việt, ta khẳn định còn chưa xa, hơn nữa có khi ở nơi kín đáo nào đó theo dỏi chúng ta.” Nghe như thế mọi người khỏi rùng mình cái, kiềm đước hương ra sau nhìn. Vị vương cấp cao thủ chỉ biết thôi rồi, lúc này tại nơi đây mà như thế rất dễ làm người võ lâm dao động tâm tính khó mà bình tỉnh được. Dù sao mỗi người đối với bất tử chi ma đều có cảm giác sợ hải, hơn nữa trước đó vài ngày tại Vân sơn đỉnh đại chiến, bất tử chi ma danh khí càng lớn, mỗi người võ lâm trong lòng khỏi có ý sợ hãi. liền trấn tỉnh: “Mọi ngưòi cần lo lắng, lần này bất tử chi ma khó thoát, bây giờ đại lục tất cả người võ lâm đều hướng Thanh phong đế quốc mà tới, nếu chúng ta ở đây bắt gặp được , bây giờ chưa đủ công lực, chắc chắn chết có chổ chôn.” “Ta khẳn định bất tử chi ma còn chưa xa, mọi người cẩn thận tra tìm, nên bỏ sót chổ nào. chỉ cần có thể tìm được , nhất định giăng thiên la đĩa võng bắt phải phục pháp” Đúng lúc này, xa xa truyền đến tiếng hét thảm thiết, thanh thê thảm vô cùng, như làm đầu óc tê đại. Tam đại vương cấp cao thủ cùng sáu thứ vương cấp cao thủ đều hướng ngoài cốc chạy tới, ngoài cốc cây cối trậm trạp có người tuổi còn trẻ là võ lâm đệ tử bị đâm vỡ ***g ngực nhiệt huyết cùng xương cốt ló hẳn ra ngoài chảy. Tam đại vương cấp cao thủ kiễm tra kĩ bon họ khẳng định tuyệt đối là đối là do bất tử chi ma làm. Bất tử chi ma quả thái quá kiêu ngạo, bây giờ khắp thiên hạ đêu truy nã thế nhưng dám hoàng hành chút gì úy kị như thế. Đầu như bốc khói phân làm ba hướng xa xa đuổi theo, sáu thứ vương cấp cao thủ nhìn lẫn nhau sau đó cũng phi thân đuổi theo. Còn lại là người võ lâm bắt đầu tìm tòi xung quanh, lúc này Độc bại thiên từ cốc khẩu khuất sau cự thạch ra, mặt nhàn nhạt tiếu ý. lập tức nhiều người phát ra , những người này vẫn tỏ vẽ cường ngạnh. “Ma đầu đáng chết, lá gan ngươi cũng to , bây giờ toàn võ lâm đều truy sát ngươi, thế nhưng ngươi dám kiêu ngạo xuất như thế.” Độc bại thiên hoản hốt, vội vàng tiến lên từng bước : “Cho tới bây giờ ta kiêu ngạo, ta chỉ con đường của chính ta.” “Lớn mật ác ma, vừa rồi… kia sát chết cảu đệ tử đó ngươi dám phải ngươi giết chắc? ngươi quả thái quá hung tàn rồi, còn nhân tính.” “Ngươi sai rồi, ta rất có nhân tính, là trước hết nghĩ giết ta, ta chỉ là phòng vệ chính đáng thôi, chẳng lẽ các ngươi cũng muốn giết ta?” “Các huynh đệ cùng tiến lên giết , giết chết ác ma này.” đám người hò hét quyết tử xông tới. Độc bại thiên mặt lại nổi tiếu ý, : “Các ngươi phải nghĩ cho kỹ, có thể giết được ta sao? Nếu như vậy ta chỉ còn cách phòng vệ thôi.” mặt đầy vẽ thành khẩn. “Các huynh đệ lên, sát…” ập tức hơn hai mươi mấy đạo đao kiếm đánh về phía . Trong làng đao quang kiếm ảnh Độc bại thiên thong dong gì bức bách, thân hình như quỷ mị bay tới bay lui. “A!” “A!” “A!”… Tất cả các đao kiếm công tới đều phản lại ghiêm ngược ngực chủ nhân, máu tươi tung toé hai mưới mấy thây người ngã xuống. Mọi người chứng kiếm mặt đều biến sắc, Độc bại thiên nhìn bọn họ thở dài : “Ai! Vì cái gì lại như thế này? Ta có xuất chiêu với ai đâu? Còn các ngươi cũng muốn giết ta nữa à?” Lúc này có mấy người lặng lẽ lui về phía sau, sau đó theo phương hướng mấy vị vương cấp cao thủ bỏ chạy, nhưng chưa chạy quá mười thước bị đạo kiếm thuấu ***g ngực, hồn vu địa phủ. Độc bại thiên : “Ta ghét nhất bị hồ ngôn loạn ngữ, bàn lộng thị phi.” Tại trường mọi người đưa mắt nhìn nhau, dám xuất tia khí khái, cũng khó trách những người này đều là võ lâm tam lưu, trước mặt sát tinh khó mà bảo vệ được hình tượng. “Các ngươi còn muốn giết ta .” “Sao trả lời.” “Xem ra các ngươi đều muốn giết ta, muốn sống khó a! Tại thời khắc như vậy ai cũng lo bảo vệ chính mình, ai! Ta cũng lúc phòng vệ thôi.” rồi ngưng tụ đầy huyến ô. ai tại đây run sợ, bị doạ bởi thanh niên thân hình cao lớn trong tay cầm vũ khí, lãnh khốc hét: “Khác gì giết ta! Xin đừng giết, là người khác gạt ta tới, phải chính ta nguyện ý tới, van các ngươi nên tru sát ta a.!” Độc bại thiên giận dữ : “Ai ta muốn giết người, ta chỉ là tự vệ mà thôi, nếu các ngươi có ý nghĩ giết ta, hãy đứng ra bên.” Đám thanh niên như được đại xá, cấp cấp hướng bên chạy tới. Có số vội vàng hô” “Chúng ta phải tự nguyên, là bị phân phó tới, chúng ta dám tru sát bất tử ma vương ni.” song toàn bộ ném tất cả vũ khí. Độc bại thiên cười : “Còn lại đều là những người ương ngạnh cứng đầu, so với bon vưa rồi chỉ là tam sanh úy tử. Những người này mặt đều sắc thẹn. tiếp: “Nhưng những người còn lại đều là lũ ngu xuẩn, các ngươi tương đối thông minh, chỉ có thông minh mới là nhân tài có thể sống lâu cùng ta.” “các ngươi ai cao lớn nhất bước ra đây.” Chỉ sau chút, tất cả đều lui ra sau vài bước, đẫy người hò hét nhưng đúng là thanh niên cao lớn đến. Thanh niên mặt tái xanh, liền lui về phía sau. “A! được lắm, chính là ngươi, ngươi tới gần chút.” Độc bại thiên hòa hãn cười cười. Người thanh niên cảm thấy xương cốt mềm hoặc, liều mạng lắc đầu: “Ma…ma… ma vương đại nhân tha mạng! ta thực tự nguyên tới, mong người tin tưởng ta.” “À, ta tin ngươi, ta nghĩ mượn ngươi hai kiện y phục, ngươi cũng thấy đó ta người y phục tàn tạ, dùng được nữa, ngươi cò y phục thừa chứ?” “Còn… còn… còn” thanh niên hơi dài mỗi chữ “ còn” vội vàng tìm trong tay nãi mình đưa ra bộ y phục tốt nhất. Độc bại thiên rũ bỏ toàn bộ y phục tràng đầy huyết ô ngã màu, bắt đầu mặc bọ y phục mới tinh của thanh niên đưa qua. Chính tại lúc này có người trong đám đông đưa tay nhanh vào ***g ngực, có điều vừa thực lập tức thể cử động được. hoảng sợ nhìn khối vãi bố cắm ở tay chính mình, trong mắt tràn ngập thần sắc thể tin nổi. Độc bại thiên chậm rãi sửa sang lại quần áo xong rồi mới tới trước người : “Có cái gì tốt trong này à, để ta khám xem.” rồi tay cho vào trong lòng ngực. “Nga, nguyên lai là pháo trùng thiên, ngươi nghĩ cách đưa tin cho vương cấp cao thủ hả? ngươi vì cái gì muốn giết ta sao?” “Phụp” chưởng chấn nát ***g ngực, vô tội nhìn khắp quần hùng: “các nguoi thấy đấy ta mệnh rất khổ, luôn có người muốn giết ta.” Những người này sớm bị dọa thành lời, bon họ đối với vẻ mặt cười hì hì nhưng động cái là giết người sâu trong tâm nổi lên trận trận hàn khí. “Ma… ma vương đại nhân mong người tin tưởng chúng ta, chúng ta… chúng ta tuyệt đối dám đối với người có chút bất kính.” “A! tất cả đều là người, như thế nào mới là người, ma nhân khó phân, làm cho người ta thương tâm a! Hôm nay chúng ta ở chung coi như là du khoái, lần sau tái kiến.” xong như mạt lưu quang hướng vào rừng rậm phóng . Những người này nhìn bóng dáng Độc bại thiên biến mất đều, “Bịch”, “bịch” tất cả đều ngồi bệt mặt đất, mồ hôi sớm ướt sũng y phục. Cùng lúc đó ba vị vương cấp cao thủ cùng sáu thứ vương cấp cao thủ vừa về tới ngoài cốc. Nhìn thấy tử thi đầy cốc liền hét lên như sấm. “Rốt cuộc sao lại thế này?” người nằm mặt đất đứng lên chạy nhanh tới bẩm báo việc trãi qua vừa rồi. vị vương cấp cao thủ tức giận thôi, rống lớn: “Độc bại thiên tên vương bát đảm, ngon hãy ra đây.” Trong rừng truyền lại trận tiếu ý: “Lão đầu nên ở đó hò hét, quát táo làm được gì.” Vương cấp cao thủ giận dữ đúng là ngang nhiên khiêu khích, như làng khói hướng vào sâu trong rừng rậm phóng , mặc khác hai người vương cấp cao thủ theo sát sau đó. Trong khi bọ họ tiến vào rừng rậm trong khí lại truyền đến tiến Độc bại thiên khinh khỉnh cười. “Người phạm ta, ta phạm người, truy giết ta tất chết.” Mặc dù khinh người ra nhưng mỗi người đều cảm giác được hàn ý. Mấy người lại hướng nơi phát đuổi theo, nhưng tại phương hướng khác lại truyền đến tiếng cười của Độc bại thiên: “Các ngươi già rồi, về nhà bế cháu .” Ba người kinh hải, như vậy kinh quả thực qua khinh khung rồi. “ chẳn lẻ đây là thần hư bộ? người che giấu bao nhiêu bị mật a.” “ bất hảo khi bắt được . Lúc này giọng Độc bại thiên truyền đến: “Lão già hoa ngôn, đúng là điên rồ. Tưởng tróc ta dê lắm, các ngươi hãy lo bảo trụ tính mệnh mình
Quyễn 4 Chương 12 Tru sát thiên vương Dịch giả: congphuc Nguồn: thegioinet.net Thanh Độc bại thiên trong rừng lúc tả lúc hữu, bay tới bay lui làm người ta khó có thể tra ra hành tung. Mấy vương cấp cao thủ hoàng sợ, đối thủ quá mạnh tuyệt đích kinh công công pháp làm cho họ nổi lên dự cảm vô lực, thua xa về thân pháp thế nào mà trừ ma a, căn bản thể nào tới gần được đối thủ. Độc bại thiên khí tức hoàng toàn biến mất trong rừng các vương cấp cao thủ vô năng công phản. Mấy người sắc mặt xanh tái, hầm hầm , bị hậu bối vũ nhục mà mình hết lần này tới lần khác làm gì được đối phương, đối với họ mà là đại sĩ nhục. Lúc này tại Vân sơn có tất cả ba vị vương cấp cao thủ, sáu vị thứ vương cấp cao thủ, mấy trăm nhất lưu hảo thủ ngoài ra còn ít chúng nhân ô hợp, bị Độc bại thiên dọa, chọc phá như lũ phế nhân. Mặt trời dần ảm đạm xuống núi, ánh trăng lặng lẽ lên lên tới đầu cây, nhân sĩ chánh phái tập trung ngọn núi , ngồi quang đám lữa an lương khô, lúc này thanh Độc bại thiên truyền tới: “Đêm nay ánh trăng đẹp a, úy, ta ba lão hổn đản các ngươi biết về đâu?” “Độc bại thiên ngươi nhu nhược, đồ tiểu quỷ, có bản lĩnh cùng lão nhân gia tử chiến.” “Hừ! rốt cuôcj ai là người nhu nhược, mấy trăm người đối phó mình ta, có bản lãnh đến từng người , có ai dám cùng ta khiêu chiến, ta cam đoan là đánh đến mẹ nhận cũng ra.” thứ vương cấp cao thủ nhịn được đứng ra: “Ác ma, ta nguyện cùng ngươi quyết chiến, ngươi ra đây .” “Hừ! lão tử khinh, bọn ngươi vô sỉ thứ vương cấp cao thủ chưa đủ tư cách, trước đây hơn mười ngày mười mấy người liên thủ có khả năng làm gì lão tử, bây giờ bằng ngươi có khả năng sao? Bây giờ đơn giản muốn dẫn dụ ta thân rồi vây công. cho ngươi biết, lão tử là cơn ác mộng của thứ vương cấp cao thủ các ngươi vĩnh viễn thể vương tới cao phong.” “Ngươi… hừ! Độc bại thiên chính ngươi nhát gan nên lấy cớ, ta lấy nhân cách bảo đảm, ta cùng ngươi công bằng thực trận quyết chiến.” “Nhân cách của ngươi được mấy đồng, chỉ cần có thể giết ta các ngươi chính là trừ ma vệ đạo là người cứu thế, đến lúc đó dù ngươi thấp hèn cũng được ca tụng là đại trí tuệ, bắt được bất tử ma vương. Nhìn mặt các ngươi cũng làm cho ngươi ta ác cảm rồi.” “Độc bại thiên ta khuyên ngươi hãy tự giác chịu trói , bây giờ có hai vị vương cấp cao thủ chạy tới hán đường đế quốc rồi, ngươi… hắc hắc.” Độc bại thiên bình tỉnh đáp: “Ngươi đáng thương, làm người ngay đến điểm kỷ xảo cũng hiểu. Ngươi đơn giản lợi dụng cha mẹ uy hiếp ta, ngươi nghĩ ta nghĩ đến những điều có thể uy hiếp được ta sao? Ngươi, những người ở đây tự nhận là chánh đạo võ lâm nhưng toàn là lão già điều ác gì làm có ngày bại lộ trong mắt người võ lâm, ngươi xem bên cạnh ba lão hổn đản có làm gì được ta ? Mấy trăn vị võ lâm có làm được gì? Ngươi đúng là tên ngu xuẩn.” Độc bại thiên chẳng lẻ ngươi lo cho người nhà hay sao?” “Vôn ta rất lo lắng, bất quá bây giờ ta còn lo sợ nữa, có quá nhiều người biết chánh đạo vương cấp cao thủ tới Hán đường đế quốc tại Trường phong trấn, chẳng lẻ bọn họ còn dám xem thường thiên hạ sợ mất uy danh bắt người nhà ta, họ muốn làm nguy quân tử đâu.” “Ha ha… Độc bại thiên ngươi bại lộ rồi, xem ngươi trốn đâu nào?” Chỉ thấy ba đạo quang mang chói mắt như tử thần liêm đao hướng về phía Độc bại thiên lên tiếng đánh úp tới. “Oành” Ba đạo tiên thiên kiếm khí uy lực thể xem thường oanh kích tới mặt đất xuất hố sâu lớn. Chỉ là Độc bại thiên mang theo tiếu ý từ xa truyền đến. “Ha, ba lão rùa đen, ta quên cho các ngươi lão tử dùng truyền chi học để là Phong hồi cữu chuyển.” Tam đại vương cấp cao thủ sắc mặt trầm đáng sợ, trong mắt quả thực phun ra hoả diễm. Độc bại thiên dần dần xa nhưng thanh y vẫn truyền đến: “Tất cả mọi người nghe đây, ta phạm người. Nếu người pham ta tất chết! Bây giờ tru diệt ta đều xem là địch nhân, nếu nghĩ cùng ta đối địch mau mau rời . Nếu như bằng lần sau gặp lại giết tha.” “Lưới trời ***g lộng thưa nhưng khó lọt, Độc bại thiên ngươi sớm muộn gì cũng khó thoát trời phạt.” đêm trong núi Vân sơn truy sát bất tử chi ma trong lòng quần hùng hồi hộp ngừng, lúc nãy bị Độc bại thiên doạ phá chúng nhân ô hợp thừa dịp ánh trăng mờ khuất ba ba hai hai cùng đào vong, đến khi hừng sáng còn bao nhiêu. Ba vị vương cấp cao thủ nghe báo cáo hồi lâu gì, tru sát Độc bại thiên đích quần hùng trong lòng hoang mang bị tru sát giả lấy được quyền chủ động, bọn họ chỉ biết than : “Thời thế thay đổi, lòng người khó đoán.” Trời sáng ba vương cấp cao thủ cùng sáu thứ vương cấp cao thủ liền bắt đầu triệu tập nhân thủ bố trí các loại cơ quan, che giấu các hảo thủ có thực lực cao cường mai phục. Nhưng bọn họ vừa bố trí xong lúc cả vùng núi bốc cháy, cuồn cuộn tiếng tới, lữa cháy hùng hùng đưa hết thảy bố trí của bọn họ hoá thành hư vô. “Con mẹ nó quả là đồ chó chết, vì đối phó với chúng ta mà phương viên trăm dặm đều hoá thành tro tàn.” “Quá điên cuồng, thái quá tà ác!” “Còn đâu mỹ nhiên a…” “Mọi người nên hoảng loạn, dưới chỉ là hòn núi, chúng ta mau mau xuống núi thôi.” Cơn đại hoả hoạn cả toà núi hoa cỏ, cây cối trong vùng dã thú lớn ngừng tiêu điều chạy trốn. Người võ lâm sát bên ngoài mặt đầy mồ hôi, ngừng thở hổn hển. Lúc này cách đó xa đột nhiên truyền lại tiếng hét thảm, tất cả mọi người hướng nơi phát thanh chạy tới, chỉ thấy người tuổi còn trẻ là võ lâm đệ tử bị chém bay đầu, hai mắt còn mở to, tỏ vẽ vô cùng hoảng sợ, máu tươi chảy lang vùng. “Sau lại thế này?” vương cấp cao thủ hỏi. “ muốn tiểu giải, nghĩ kết quả lại như vậy.” Chính tại lúc này truyền đến giọng của Độc bại thiên lạnh băng: “Ta rồi đối với ta địch nhân ta nương tay, tất giết hết. Nếu nghĩ cùng ta đối địch tốc tốc rời .” “Độc bại thiên ngươi cho ngươi là gì.” vương cấp cao thủ rít gào. Nhưng xa xa rừng rậm lại khôi phục vẽ yên tỉnh, rốt cuộc có nữa tiếng động. ngày lại có mấy người bị giết, cuối cùng vương cấp cao thủ đặng phải hạ lệnh bất luận kẻ nào cũng được tự ý hành động. Quần hùng nội tâm ai cũng thể bình tỉnh, khủng hoảng tâm tình bắt đầu lan tràn trong mọi người, lại có thêm số lớn người lặng lẻ bỏ . đêm mọi người nhất định ngủ được tiếng kêu thảm ngừng phá tan yên tỉnh của bầu trời đêm, đêm lại có mười mấy người bị ám sát. Liên tục vài ngày như thế khiến cho người người hoảng sợ, mỗi người tự lo lấy. Mấy trăm quần hùng cuối cùng chỉ còn lại đủ trăm, những người khác đều lẫn tránh chạy thoát. vương cấp cao thủ giận dữ: “Nhu nhược, đều là lũ sợ chết.” vương cấp cao thủ khác : “Thần hư bộ đúng là kinh thế kỳ học, bất tử chi ma có nó đích xác có thể tung hoành thiên hạ, rất khó làm cho người ta phát được tung tích của hăn. Hôm nay chỉ có thể đến Bái nguyệt đế quốc thỉnh truy phong thiên vương Hàn sấm, đích thực có tuyệt thế kinh công có thể đuổi theo bất tử chi ma. “Cũng đành phải thê thôi, nhưng phải cử người có nhân phẩm . Cuộc chiến truy sát bất tử chi ma lần này thiên vương đều tự thân xuất mã, chỉ phái các đệ tử nếu muốn rời núi trong chúng ta phải tự mình .” “Ta hãy để ta .” người thoạt nhìn tuổi nhất trong ba vương cấp cao thủ . “Duẫn phong huynh người đường phải cẩn thận, coi chừng bất tử chi ma ám toán.” “Hừ! bất tử chi ma ta chờ mong xuất trước mắt, ta lần trước bỏ lỡ tham gia đại hội Vân sơn đỉnh là tiết nuối a! Nếu là ta nhất định cho chạy thoát, nhất định bắt …” đến đây Duẫn phong nhanh ngậm miệng lại, bởi vì trong hai người còn lại ở đây có người tham gia đại hội lần trước, thế có khác chi vương cấp cao thủ nọ đích thực có khả năng, xấu hổ cười cười. Vị vương cấp cao thủ kia thèm để ý, chỉ : “Duẫn phong huynh đường nhất nhất phải cẩn thận.” Duẫn phong nhắm hướng thông ra Vân sơn lên đường, trong lòng phiền muộn đường đường là vương cấp cao thủ thể mặc nhiên trước tên thứ vương cấp cao thủ. Tại mang mang núi rừng dĩ ngày ba ngàn dặm, chỉ cần ngày có thể ra khỏi phiến quần sơn. “Lão vương bát ngươi cũng muốn đào binh à?” cách đó xa ràng có tiếng Độc bại thiên truyền tới. “Độc bại thiên nếu ngươi là nam nhân hãy chờ ta đến trước mặt lão phu quyết chiến trận.” Bóng người chợt loé, người thanh niên nam tử khôi vĩ tới trước mặt Duẫn phong. Duẫn phong đây là lần đầu nhìn thấy Độc bại thiên, thấy thân thể cao lớn khỏi kinh dị. “Ngươi rốt cuộc cũng thân, bất tử chi ma ta để cho ngươi tạo cảnh máu tươi huyết sát đại giới.” “Hắc hắc, các ngươi những người đó ngừng tru tiễn ta, ta vì bảo vệ chính mình phải tiêu diệt địch nhân, chẳng lẻ như thế là sai sao?” “Độc bại thiên ngươi lần này thân khiến cho ta rất kỳ quái, chẳng lẻ sợ chết, định cùng chiến trận với ta hả?” “Lão vương bát, kỳ ta sớm nghĩ cùng các ngươi lũ chó má vương cấp cao thủ chiến rồi, chỉ có điều các ngươi nhiều người thế mạnh hôm nay cuối cùng cũng có cơ hội. Các ngươi luôn muốn cử hàng cái gì cái gì đại hội, hôm nay ta Độc bại thiên cũng làm lần tên là sát ba ba đại hội. A! chỉ có điều chứng nhân chỉ có người và ba ba.” “Vô tri tiểu tử lớn tiếng chỉ thiệt thân thôi, ngươi dám thề chạy, ngươi ta đại chiến chết ngừng ?” “Có gì thể, hôm nay nếu ai đào tẩu chính là còn rùa đen vương bát đản.” “Hắc hắc, chính ngươi ra đó hôm nay lão phu phải thay trời hành đạo.” Duẫn phong khoé miệng cười lạnh sau đó xuất bảo kiếm bạt đến. thân là vương cấp cao thủ công lực cao tuyệt nhưng đối mặt với người trẻ tuổi hề có chút đại ý khinh thường. Độc bại thiên cũng nâng khấp huyết thần kiếm trong tay, màu đỏ sậm từ thân kiếm bắt đầu ánh lên. Duẫn phong từng nghe người ta Độc bại thiên có khấp huyết thần kiếm tá trợ kiếm oai có thể phát ra uy lực lớn huyết sắc kiếm khí, nhưng lần này như tưởng tượng khấp huyết thần kiếm tử khí bao quanh căn bản có tia huyết săc. Độc bại thiên vũ lộng khấp huyết thần kiếm kiếm quang sáng ngọc chém thẳng vào Duẫn phong, kiếm khí màu tím như tàn phá hư mau lẹ như tia chớp cuồng bạo chung quanh cây cối cao lớn bị dư ba kiếm khí quét qua lập tức ngã rạp xuống đất gãy nát. Đối mặt với kiếm uy lực tuyệt mạnh như thế, Duẫn phong cũng phải phát huy hết toàn lực bạch quang mạc lớn mọc lên chắn trước người bảo vệ nghiêm mật. Hai cổ kiếm khí gặp nhau bộc phát đoàn quang mang chói mắt, xung ra bốn phía. Chung quanh cây cối, núi đá tang tành giữa hai người xuất hố sâu lớn. Độc bại thiên thân thể bị kích bay ra ngoài, “Phanh” “phanh” “phanh” “phanh”… va vào bảy tám cây to lớn, thân hình cao ngã xuống, khoé miệng rĩ máu. “Lão vương bát ngươi cũng mạnh đó.” Duẫn phong cũng tốt gì, cũng bị chấn lui vài chục bước, mặc dù chật vật như Độc bại thiên nhưng từ miệng phun ra ngụm huyết nóng. Khi thấy Độc bại thiên bị đánh bay trong lòng cảm giác có gì đó vui mừng, nhưng khi thấy Độc bại thiên từ từ đứng lên môi chỉ có chút vét máu khỏi mặt biết sắc. “Độc bại thiên ngươi đột phá hạn chế thứ vương cấp tiến vào vương cấp cảnh giới?” “Hắc hắc, lão rùa đen sợ hãi rồi sao? hừ! lão tử mặc dù còn chưa vào vương cấp cảnh giới nhưng có thể vương trung xưng tôn.” “Vô tri tiểu tử nếu ngươi chưa đạt tới vương cấp cảnh giới vậy ngươi chịu chết .” Duẫn phong vừa vừa cười lạnh tới: “ đáng tiếc cho ngươi, ngươi rất có tư chất, hắc hắc, bất đồng cảnh giới chênh lệch về thực lực ngươi khó mà hình dung nổi, hắc hắc, ngươi chết .” hoá hình bảo kiếm lớn vô cùng hướng Độc bại thiên bổ tới như cửu thiên lôi điên cường mãnh vô cùng giáng xuống. Độc bại thiên tử sắc kiếm khí cũng dần hoá hình, tử sắc thần long thế như thăng thiên bay thẳng tới cự kiếm. Tử bạch lưỡng sắc kiếm khí tung hành kích động, chốc lát tận huỷ núi rừng. Xa xa nhìn lại trong rừng kiếm khí ngập trời, tử bạch lướng sắc kiếm khí như hai thần long tại trung kiêu vũ. Cũng biết đánh nhau bao lâu, hai người trước ngực đầy vết máu, Duẫn Phong thầm lo lắng, cảm giác Độc Bại Thiên như con gián đánh hoài chết, mỗi lần ngạnh đấu đều có thể từ dưới đất từ từ đứng dậy, điều đáng sợ hơn hết là cảm giác năng lực kháng cự vượt qua cả , thậm chí cảm giác được đối phương thương thế cũng hơn so với hăn. “Mẹ nó, tiểu tử đúng là quái thai, chẳn lẽ nó học xong công pháp tàn nhẫn đó?” nhớ tới sâu trong Vân sơn trong sơn cốc phát huyết ô cùng với mộc điều, trong lòng nổi lên tia sợ hãi. “Xem ra ta phải dùng bảo nhận rồi dù sao nơi đây cũng có ai thấy cả, hắc hắc, tiểu tử chỉ tại ngươi mệnh khổ thôi.” thầm cười lạnh. đạo bạch quang kiếm khí ánh ngọc nhằm về Độc Bại Thiên, dựng khấp huyết thần kiếm nghênh đón, nhưng lúc này phát mặt Duẫn Phong tia ác tiếu, thầm ngĩ bất hảo thân thể liền bay nhanh lui về phía sau. đạo tiểu quang lượng được giấu phía sau bạch quang, quá trình lùi lại phía sau mặc dù bị bạch sắc kiếm khí ngăn cản nhưng vẫn thoát ra được, nhưng lúc này đạo tiểu quang thế như thủy triều đánh úp tới. lại dùng khấp huyết thần kiếm ngăn lại, “Đinh” tiếng vang , thấy đó là tiểu phi đao. Phi đao được truyền vào cổ nội lực cực lớn đánh về phía , thân hình kịch chấn. Phi đao bị khấp huyết thần kiếm chấn nát chỉ là mãnh vẫn giữ nguyên phương hướng như trước hướng tới , “Phốc” đâm vào ngay tiểu phúc. Duẫn Phong cười ha hả lại: “Độc Bại Thiên để xem ngươi thế nào lại chết.” đối với bảo nhân của mình rất tự tin, bên trong chứa tiên thiên kiếm khí thể xem thường chỉ cần có thể đánh trúng đối phương thân thể cam đoan toàn thân kinh mạch tắc đoạn. “Uổng cho ngươi tu vi vương cấp cao thủ, thể tưởng được ngươi lại làm chuyện thấp hèn tiểu nhân như thế!” Độc Bại Thiên đầu đầy mồ hôi. “Hắc hắc, ngươi thế là đủ tự ngạo rồi, ta từ khi trở thành vương cấp cao thủ tới nay hơn hai mươi năm rèn luyện bí mật vũ khí này. Ai! Thần binh vũ khí vốn là hiếm thấy, thần thiết làm thành ám khí càng quý hơn, dù tiên thiên kiếm khí có cường đại cũng chấn nát. Hắc hắc… Độc Bại Thiên bất tử chi ma chết ở trong tay ta.” Duẫn Phong cuồng tiếu nét mặt có chút dữ tợn. “Ngươi thất sách rồi.” Duẫn Phong quả thực dám tin vào chính mắt mình, Độc Bại Thiên nằm mặt đất hơi thở ngắt quản nhưng có thể huy nổi khấp huyết thần kiếm trong tay nháy mắt xuyên thủng ngay trái ti . “Ngươi… ngươi như thế nào có thể động? này… này… đây là vì cái gì?” “Bất diệt kim thân” Độc Bại Thiên chậm rãi từ dưới mặt đất đứng lên lạnh lùng chút tình cảm. Độc Bại Thiên hoảng sợ hai mắt mở lớn sau đó tuyệt khí bỏ mạng.
Quyễn 4 Chương 13 Dữ ma cộng vũ Dich giả: congphuc Nguồn: thegioinet.net Độc bại thiên thân thể lay động, cuối cùng đập tiếng ngã sấp mặt đất. Phi đao của Duẫn phong chứa tiên thiên kiếm khí đích là kích chí mạng tất nhiên thể gây gì cho Độc bại thiên, bả phi đao quả đâm vào tiểu phúc của . Nhưng bên trong phi dao tàng tiên thiên kiếm khí còn chưa kịp bộc phát bị nội lực trong cơ thể lưu chuyển ngừng vay quanh rồi theo kinh mạch hai chân dẫn nhập xuống đất. Lúc đó Duẫn phong nhất thời đắc ý vốn có chú ý dưới chân Độc bại thiên bùn đất quy liệt, đợi cho đắm chìm trong cảnh vui sướng tột độ vì tru sát được bất tử chi ma, sau khi ảo tưởng đủ loại cảnh tượng là lúc tử thần liêm đao đâm thẳng vào ngực . Độc bại thiên vận chuyển thần công trong cơ thể “Phốc” xuất bả hàn quang loè loè, tinh tế, thanh nhã vô cùng là đoản phi đao từ trong thân thể rơi ra, cùng với nhiều vết máu từ miệng vết thương phun ra sau đó liền tự đông khép lại. Đao dài ba tất sắc bén vô cùng, vòng quanh thân đao mông mông vụ khí, thân đao mõng như tờ giấy quang hoa lưu động. Độc bại thiên híp mắt trong tay cầm chuôi đao lắt lắt đúng là thần binh. “Quả thực nhất kiện nghệ thuật, lão vương bát có chút lòng tốt, ha, tương lai đây là kiện vũ khí bí mật,” Độc bại thiên tìm địa phương yên tỉnh bắt đầu ngồi xuống, dù sao hồi khổ chiến ít nhiều cũng bị nội thương, ngoài ra tiểu phúc dích là bị thương, dám có chút ý nghĩ nào khinh thường, hôm nay người khắp thiên hại đều tru diệt , phải luôn luôn bảo trì trạng thái tốt nhất. Tại gốc cây đại thụ lẵng lặng điều tức, quanh thân tử khí vây vòng, sắc mặt khi dữ tợn khi hoà hoãn, tâm tình bất định. Qua lúc lâu từ từ đứng lên “Bất diệt kim thân a! Bất diệt kim thân!” Chính tại lúc này đột nhiên cảm giác có người rình coi chính mình, đế cấp thần thức cường đại lập tức như bao trùm thiên địa tràng ra bốn phương tám hướng. Người kia hiễn nhiên cảm ứng được Độc bại thiên thần thức cường đại, cổ thần thức như sóng biển mãnh liệt bàn ra. trung hai cổ thần thức gặp nhau “Oành” tinh thần lực vô cùng cường dại tràng ra bốn phía cây cối bị oanh kích nát vụn, mãnh vỡ bay tung toé. Hiển nhiên đây là đế cảnh cao thủ, thần thức hai người tại trung ngừng giao phong, vô tình lực lượng tràng dần hướng ra ngoài diện tích càng lúc càng lớn, cây cối ngừng ầm ầm ngã xuống liên tục bị chấn nát. Đây là trận ám chiến kinh khủng, Độc bại thiên căn bản là thấy được thân ảnh đối phương, nhưng tràng tranh phong vô hình này so với đao còn hung hiểm hơn nhiều, khi bại trận có thể vạn kiếp bất phục, từ nay về sau si ngốc cả đời. Bổng dưng vô ảnh cao thủ thần thức như thuỷ triều thoái lui, Độc bại thiên tưu có ý nghĩ buôn tha đối phương, cường đại vô cùng đế cấp thần thức như sóng dữ ngập trời truy theo. “Phanh” cảm giác thần thức chính mình như đánh vào bức tường vô hình, tinh thần lực trận suy kiệt, tập trung tinh thần thu liễm thần thức. Trong rừng nhất thời tĩnh lặng chút tiếng động. Độc Bại Thiên sắc mặt nhợt nhạt, mồ hôi ướt đẫm toàn thân, toàn thân còn chút sức lực, qua thời gian dài mới hồi phục được chút đỉnh. Lúc này trong rừng vãn tỉnh lặng, tiếng động, thử thả thần thức ra ngoài nhưng trong rừng còn chút khí tức nào của đế cáp cao thủ. Thần sắc có chút trầm: "Đó là ai? Trong thời khắc cuối cùng có thể dễ dàng luôi được, hơn nữa có thể chặn được thần thức bên ngoài, công lực khinh khủng như vậy là bỏ rồi, giá…” trầm tư cách nào giải thích được. “Khi nào ta có thể vận dụng được thần thức công kích a?” cơn gió mùa thu thoảng qua khiến cho phiến phiến lá vàng phiêu vũ. Độc Bại Thiên tay phất mái tóc dài hướng sơn ngoại tới, ngừng tưởng tượng. Về cảnh các cao thủ trong núi cả ngày bồn chồn lo lắng,cảm giác sợ hải trước thời khắc đối mặt với uy hiếp của tử vong ha, nghĩ thế kiềm được nụ cười lạnh: “Các bằng hữu ta trở lại!” Chỉ cần khoảng thời gian nữa ngày là có thể ly khai được phiến quần sơn này, song xa xa thấy người, dáng ngưòi cao lặng lặng đứng đó chắc lâu rồi, thân khoát hắc bào rộng thùng thình cả người phát ra khí thế bàng bạc, hơn nữa đầu trùng miếng vải đen chỉ chừa hai mắt lộ ra như đôi hàn tinh sáng ngời. Bằng trực giác, Độc Bại Thiên đây là cao thủ, nhưng tuyệt phải là đế cấp cao thủ gặp trong rừng. tiến đến cách Hắc bào nhân ba trượng dừng lại. “Ngươi là người phương nào? Vì sao cản đường ta?” “Ta đích thực là bằng hữu, ta muốn chuỵên với ngươi.” Hắc bào nhân thanh mang chút tình cảm, nhận ra lão là nam hay nữ. “Bằng hữu? Hôm nay ta còn có bằng hữu? ha ha…” Hắc bào nhân : “ ngươi ta đều người cùng đường, chúng ta là bằng hữu.” “Ta lấy gì có thể tin tưởng ngươi đây nhỉ?” “Ta là ma giáo đệ tử, cùng ngươi dạng, đều bị chánh đạo tha, ngươi ta đích thực cùng địch.” “Hừ, ma giáo? Trong truyền thuyết phải ma giáo cùng chánh đạo võ từng cộng đồng đối phó bất tử chi ma trong tuyền thuyết đó sao?” “Đó là quá khứ, đó là lịch sử sai lầm. Quá khứ chánh đạo hợp tác ma giáo cùng hợp tác truy sát bất tử chi ma khắp thiên hạ, nhưng sau khi bất tử chi ma diệt vong chánh đạo lại tru giết ma giáo đệ tử, ma giáo nguyên khí đại thương, chính vì thế mà sau này phải chịu hạ phong so với chánh đạo. Cùng chánh đạo hợp tác, thể ngờ bị mắc mưu hổ dữ, đích thực là sai lầm lớn nhất của ma giáo. Những điều này đều là thế hệ trước truyền lại cũng là ma giáo giáo huấn. Hôm nay trong thiên hạ tất cả mọi người đều tru sát Độc huynh chỉ có chúng ta ma giáo có người nào. Chánh đạo đích danh cao thủ từng hiệu triệu thiên hạ quần hùng đàm luận, bây giờ phân biệt chánh ta, thiên hạ quần hùng nhà, tất cả mọi người nên liên thủ lại, cộng đồng đối phó bất tử chi ma. Nhưng chúng ta ma giáo căn bổn vốn có người than gia, chúng ta nhất nhất là thế lực đứng về phía Độc huynh. Độc huynh bây giờ còn chưa tin thành ý của chúng ta sao? Độc Bại Thiên cười lạnh : “ có bằng hữu vĩnh viễn, chỉ có lợi ích là vĩnh viễn. Tại quá khứ các ngươi vì lợi ích cùng chánh đạo hợp tác cùng nhau tru sát bất tử chi ma. Hôm nay biết mỗ có lợi ích gì mà các ngươi muốn cùng hợp tác với ta đối phó lại chánh đạo. làmcho người ta cảm thán hai chữ “Lòng ngươi” a!” Hắc đạo lão nhân: “Độc huynh ngươi có vẽ hiểu lầm rồi, chúng ta đích thực vô cùng thành ý mà đến, tuyệt có gì là bí mật. Ngươi cũng thấy chánh đạo thế lực càng ngày càng lớn, càng ngày càng kiêu ngạo tự đại, cuồng hành vô lý, xớm mất chánh khí, nếu cứ tiếp tục để bọn họ tọa thị, nhìn khắp võ lâm thực mà bên trong đều hủ bại, võ lâm như phủ màng ô quang chướng khí, hề còn chút gì gọi là chánh nghĩa khả thi.” “Hắc hắc, là tiếu thoại, ma giáo các ngươi mà cũng chánh khí, giảng giải chánh nghĩa? Đích thực là ta nghe được lời đùa lớn nhất.” Hắc bào lão nhân : “Độc huynh sai rồi, xác người trong ma giáo có số hạng người có hành vi đúng, nhưng đó chỉ là ít cá nhân còn phần lớn đều là những người nhiệt huyết chi sĩ bị xa suất. Độc huynh tại phải cũng bị thiện hạ phần lớn địch nhân thóa mạ, truy sát, nhưng chúng ta biết Độc huynh tuyệt đối là người hiệp nghĩ, mặc dù người từng xã thân thành ma nhưng chúng ta biết giờ người thành ma. Điều này chì là nhân sĩ chánh đạo bức bách ngươi, tại Vân Sơn đỉnh mới tạo thành cảnh ngươi đại khai sát giới.” Từ đầu đến cuối, sắc mặt Độc Bại Thiên biến đổi liên tục, ban đầu là dữ tợn sau hòa hoản, tâm tình bất định, sau thời gian dài sắc mặt mới bình tỉnh lại. “Ta bây giờ tình cảnh mà thân thế căn bản có khả năng đánh giá các ngươi như nào. Kết cuộc , ma giáo các ngươi rốt cuộc vì cái gì mà cần đến ta, ta thích vòng vo tam quốc.” Hắc bào lão nhân ngưng thị nhìn Độc Bại Thiên môth lúc lâu mới . “Độc huynh! Kỳ chúng ta muốn cùng ngươi hợp tác, đương nhiên quả có địc phương cần trợ giúp của người. như vậy ta nghĩ ngươi tán thành tất cả, ngươi nên biết đich nhân của địch nhân chính là bằng hữu, ngươi cùng chúng ta bây giờ nên xem như là bằng hữu. Nhưng cho dù chúng ta liên thủ lại hơn nữa phải đợi sau khi ngươi võ công đại thành, thế lực chúng ta cũng có thể hoàn toàn lập. Ngươi có lẽ tin sau lưng chánh đạo là thế lực khổng lồ bất quá ta có thể xác định cho ngươi biết, bất quá ngươi thấy chỉ là phần thế lục thầm hoạt động đáng sau mới là thế lực khổng lồ mà ngươi vô pháp tưởng tượng được. Độc Bại Thiên lạnh lùng : “ , rốt cuộc các ngươi muốn ta làm gì?” “Ta nghĩ, muốn thỉnh Độc huynh tới ma giáo tổng đàn chuyến, giúp chúng ta giải cứu mấy vị tuyệt thế cao thủ.” “Cái gì, tuyệt thế cao thủ?” “Tại quá khứ biết qua bao tuế nguyệt tuyệt thế cao thủ bị phong ấn.” “Cái gì” Độc Bại Thiên thần sắc biến đổi. Hắc bào lão nhân vừa nhìn sắc mặt nhịn được có chút bực mình : “Chỉ cần Độc huynh ra tay giải cứu mấy vị cao thủ đó chúng ta tựu như có lực lượng cường đại, đối phó với chánh đạo như nắm chắc phần thắng. Dương nhiên nơi này khẳng định là chổ tốt cho Độc huynh, ngày tại đỉnh Vân Sơn đại khai sát giới ta pháp tùng ở đây ta phát tại cuối thời khắc người mẫn tình thành nhập ma, nhưng xem ra hôm nay ngươi… nếu ta đoán sai bây giờ ngươi mạnh mẽ áp chế ma tính, dùng mật pháp thành tựu bất diệt kim thân rồi, nhưng là như thế vẫn…” Độc Bại Thiên bổng nhiên biến sắc, cả người trong nháy mắt bạo phát ra khí thế cường đại. “Ngươi biết nhiều lắm, có khi nắm giữ bí mật của người khác nhất định là chuyện tốt.” “Khoan, Độc huynh chậm , chúng ta đối với người chút tình cũng hay biết. Chúng ta chỉ thông qua loại công pháp đặc thù biết người thành tựu bất diệt kim thân mà đoán người áp chế ma tính trong cơ thể. Nhưng thiễn nghĩ như thế đối với ngươi có chổ nào tốt, chừng nhất thời bị ngươi áp chế đến lúc ma tính đột nhiên bộc phát thể thu thập. Có lẽ ngươi cồn biết bất diệt kim thân tại ma giáo chúng ta còn có danh xưng khác tên là chân ma chi thể…”