Quyển 3 - Chương 11: Tinh nguyên thạch đại hội (hạ) Khuôn viên Vụ phong lúc này liền được phân chia thảnh hơn mười khu vực tỉ thí. Đệ tử Vụ phong mau chóng xây lên những tòa lôi đài cao. Ngay khi lôi đài hoàn tất tỉ võ cũng bắt đầu. Khởi đầu có hai tổ , mỗi tổ mười người lao vào nhau loạn đả, người ở đài ngừng bị đánh bay xuống đài. Các vị tiền bối mặc dù có quy định” phản đối các nhân vật cao tuổi tham gia” nhưng vẫn ai tham gia. Tại mỗi lôi đài chỉ còn có vài vị tiền bối vừa làm vai trò trọng tài vừa đóng vai trò bảo vệ nhằm phòng tránh có thương vong mà thôi. Rất nhanh đến lượt nhóm của Độc Bại Thiên lên đài. cùng ba huynh đệ Tư Đồ nhìn nhau cười. Đối thủ của bọn họ quá yếu, trong đám đó cao nhất cũng chỉ là nhất lưu cao thủ. Đám người này có lẽ cũng giống như đám người lão phiến tử, được người ta “mang” lên Vụ phong thôi. Độc Bại Thiên cười hì hì nhìn lão phiến tử “ Lão nhân gia, trận này để người thượng đài thôi” “, …ta lên” Lão phiến tử vừa gào lên vừa bỏ chạy. Độc Bại Thiên nhanh như chớp đuổi theo nắm lấy tay lão, rồi sau đó “ vù” tiếng ném lão lên thẳng lôi đài. Quần hùng dưới đài chợt thấy người thân hình dao động, chân hề cong lại mà bay thẳng lên cao rồi rơi xuống kìm được hét lớn “ Hảo khinh công” Ai ngờ tiếng hô vừa dứt người đó liền ngã lăn quay xuống đài. Mọi người ai nấy ban đầu ngạc nhiên sau đó cười lớn. Lão phiến tử ngã đau muốn trợn mắt, mãi lúc lâu sau mới ngồi dậy được. Đám đông lúc này mới nhìn là lão già tức lên tiếng che bai “ Tuổi tác cao mà lại còn chạy lên đây tranh giành với đám hậu sinh vãn bối nữa” “ đúng là quá xấu hổ” …………….. Da mặt của lão phiến tử tuy dày nhưng bị người ta nghị luận như vậy cũng khỏi cảm thấy nóng mặt liền lớn “ Ai dám cùng lão nhân gia ta giao đấu?” Vừa dứt lời tức trong nhóm đối phương, người bước ra “ Lão gia, ta đấu với lão” Nguyên tên gia hỏa này sớm tận mắt chứng kiến lão phiến tử bị người khác ném lên đài, rồi lại thấy lão rơi xuống liền nghĩ đây là cơ hội nở mặt nở mặt nên nhanh chóng bước ra. Hai người lao vào nhau rất nhanh. Lão phiến tử mắc dù hề có chút nội lực nào nhưng ciheu6 thức lại rất tinh diệu. Đối phương nội lực dù cao nhưng chỉ bằng vào chút nội lực đó cũng đánh cho lão phiến tử phải chạy đông chạy tây để tránh né. Thanh chê bai dưới đài lại nổi lên “Cao thủ tiền bối mà lại bị người ta đuổi đánh như vậy sao?” “ là mất mặt quá” ………… Lão phiến tử nghe xong biết nghĩ gì, đôi tay biết chuyển động như thế nào bỗng nhiên nắm lấy đối phương quẳng xuống đài. Hai mắt Tư Đồ Ngạo Nguyệt chợt sáng rực lên “ Là Triền Ti thủ” Độc Bại Thiên “ Triền Ti thủ này có nội lực” Mẫn Nguyệt lúc này xen vào “ Đệ cho tới giở vẫn còn chưa luyện thành Triền Ti thủ nữa” Lão Thích “ Phải là siêu cấp cao thủ mới có thể thi triển Triền Ti thủ. cẩn thận lão phiến tử chính là cao thủ đó” Lão phiến tử sau khi ném đối phương xuống đài liền quay lại nhìn Độc Bại Thiên vẫy tay” Độc tiểu tử, mau giúp ta xuống phía dưới” Độc Bại Thiên cười cười khoát tay “ Lão nhân gia, xin mời người cứ tiếp tục ” Lão phiến tử tức tối giậm chân chửi “ Độc tiểu tử, ngươi là tên hỗn đản, ta……” Đúng lúc này từ phía đối phương bước ra tên đại hán từ từ bước về phía lôi đài. Lão phiến tử nhìn thấy toát cả mồ hôi lạnh, đầu óc ngừng suy nghĩ để rồi sau đó tức tốc cởi dây quần ra. Đám nữ nhân dưới đài thấy vậy la thất thanh “ Đồ lưu manh” “Sắc lang” “Xấu hổ quá” ………. Lão phiến tử hề lý tới tiếng chửi rủa dưới đài vẫn cứ nhan chóng cởi lưng quần ra rồi sau đó cởi tiếp cái trường bào khoác người. Lúc này lão ta cứ như con khỉ già, tay nắm trường bào, tay kéo lưng quần đứng trươc mặt đám nữ nhân chửi rủa và tiếng cười của đám nam nhân. “Độc tiểu tử, Độc hỗn đản, ta XXX …….. lão nhân gia tau y phong đời thể ngờ bây giờ lại như thế này. Ta XXX…….”Lão phiến tử lúc này rất giận dữ, bộ dạng bình thường hàng ngày biến mất mà thay vào đó là uy thế khiếp người, râu tóc bay phần phật, cả người như hàm chứa lấy cổ bá khí mãnh liệt. Độc Bại Thiên vẫn còn chưa gì Trương Bình cùng Lão Thích chạy lại. Lão Thích cười hì hì “ Lão phiến tử khí thế của ông ghê gớm. cẩn thận…… đơn giản…đơn giản giống y như là con chó già động đực vậy” “Bụp: Lão phiến tử đối xử y hệt như Độc Bại Thiên đối xử với . Cả nắm đấm đánh thẳng vào đầu khiến cho ôm đầu ngồi xuống, đôi mắt như rất bị oan ức vậy. Trương Bình nét mặt tràn đầy hy vọng nhìn lão phiến tư “ Lão phiến tử ông….ông có là cao thủ trong truyền thuyết vậy?” Lão phiến tử nghe thấy những lời này, người tràn đầy tức giận tức trở thành bộ dạng lão đầu hoạt bát “ Cao, cao cái đầu ngươi chứ” rồi đưa tay đánh vào đầu quyền. Độc Bại Thiên vừa cười hì hì vừa tiến lại “ Lão nhân gia thần công vô địch. Quả nhiên gừng càng già càng cay mà” “Hừm” “Lão nhân gia đừng có giận dữ nữa, lão hãy nhìn xem Tư Đồ huynh đệ thay lão trút giận rồi kìa” Đến khi bọn họ quay đầu nhìn trận chiến lúc này cũng kết thúc “Lão nhân gia mau mặc lại đồ vào ” Tư Đồ Hạo Nguyệt đưa cho lão phiến tử những đồ lão cởi đài Nhóm của Độc Bại Thiên thuận lợi tiến qua vòng thứ nhất. Lúc này Thằng Nam cũng bước lại hòi” Độc Bại Thiên, bảy người các ngươi có vượt qua được đệ nhất quan thế?” “An tâm, dù có thành viên thứ tám như ngươi bọn ta cũng tiến được vào trong thôi” “Hừm, ta vì bọn ngươi mà quan sát dịch tình. Đúng là biết được lòng tốt của người ta mà” Cả đám theo chân Thắng Nam tới lôi đài khác. Quần hùng dưới đài lúc này rất kích động kêu gào ầm ĩ “ Tốt” “Quá hay” “Lợi hại” ……………. nam tử trẻ tuổi lúc này đấu với đại hán cao to. Nam tử đó chính là người chủ trương tranh đoạt tinh nguyên thạch bằng cách tỉ võ – Vương Tây Phong. Trong tay lúc này cầm thanh bảo kiếm, thân kiếm quang mang lưu động và liên tục phát ra thanh. Tư Đồ Ngạo Nguyệt thất kinh “ Khiếu Thiên kiếm pháp, đây chẳng phải là Khiếu Thiên kiếm pháp danh chấn đại lục sao? Tên Vương Tây Phong này nhất định là người cũa Vương gia, võ lâm thế gia tại Tân Minh đế quốc rồi” Tư Đồ Mẫn Nguyệt lấy làm hiếu kì hỏi “ Đây có phải là Khiếu Thiên kiếm pháp mà theo truyền thuyết khi luyện đến cảnh giới tối cao có thể phát ra chín đạo thần lôi ? Thắng Nam “ sai. Kể như các ngươi cũng có chút kiến thức” Cả đám ai nấy đều cười khổ. Lúc này Độc Bại Thiên chợt thấy động tâm lẩm bẩm “ Khiếu Thiên quyết”. Vừa xong chợt thấy kinh hãi hiểu mình tai sao lại đến ba chữ đó lại bị chìm vào trạng thái trầm tư như vậy. Lão phiến tử chợt biến sắc hồi lâu mới lên tiếng “ Có kiến thức lắm. Khiếu Thiên kiếm pháp chính là tàn phá tâm pháp của Khiếu Thiên quyết trong truyền thuyết” Thắng Nam tức tạm dẹp hứng thú của mình nắm lấy tay lão phiến tử hỏi dồn “ Mau , mau xem Khiếu Thiên quyết là cái gì thế?” Lão Thích thấy vậy liền cất giọng châm trọc “ Nếu có tuyệt sắc mỹ nữ cẩn thận nắm lấy tay của ta …..” “ cẩn thận ngươi chết ” Vừa Thắng Nam vừa đưa chân đá Lão Thích bay “A………..” trung truyền lại tiếng kêu thảm thiết Lão phiến tử cười cười “ Ta cũng chỉ biết chút ít thôi. Khiếu Thiên quyết trong truyền thuyết là thần công thời thượng cổ. Khi phát công sấm động cửu thiên khiến cho quỷ thần đều phải tránh xa” “Vậy mà kêu biết chút à” Thắng Nam cười cười rồi quơ bàn tay nhắn trước mặt Độc Bại Thiên hét “ Cái tên đầu to này mau hồi hồn lại . Hừm, chắc chắn là nghĩ bậy bạ gì đây mà. Đồ vô sỉ” Độc Bại Thiên chỉ cười khổ. Tiểu nha đầu này chỉ biết chọc giận người khác, ăn hàm hồ, mang phiền phức tới cho mọi người thôi. Cả đám kéo qua lôi đài khác. đài thiếu nữ che mặt dễ dàng đánh địch thủ của mình rơi xuống đài. Bàn tay trắng như ngọc của thiếu nữ lúc này tỏa ra những hào quang ảm đảm khiến cho đôi bàn tay đó càng đẹp tới mức làm người khác si mê. Ngọc thủ khi chạm vào bảo kiếm của đối phương phát ra thanh “ Rắc” Độc Bại Thiên nhìn thấy thất sắc lẩm bẩm “ đáng sợ. Công lực như vậy ít nhất cũng đạt tới cảnh giới thứ vương cấp, thậm chí tiếp cận tới vương cấp rồi” Những người khác ai nấy cũng đều động dung Thắng Nam “ Sợ cái gì, ngươi biết cái gì chứ? Nhóm này cả đội chỉ có mỗi mình ta thôi” Độc Bại Thiên cười” Đúng rồi, người ta mình tự lập tổ, đâu có giống như ai đó nháo nhào chạy tìm đội khác để làm người thứ tám cơ chứ” “Cái gì mà người thứ tám chứ, ăn sao mà khó nghe quá, hừm……..” Thắng Nam vừa nghe thấy liền cãi lại Tiếp đó tới phiên nhóm Độc Bại Thiên. Lần này do đào khí nữ thượng đài. thân công phu của nàng ta quả tầm thường, trấn áp thành viên đối phương đường hoàng thắng lợi tiến vào vòng sau khiến cho cả đám phải dùng cặp mắt khác nhìn nàng ta. Đến cuối bữa trưa nhóm của Độc Bại Thiên cũng tiến vào năm mươi đội mạnh nhất. Do quần hùng mải coi nên chưa ăn uống gì, vì vậy cuộc tỉ thí phải tạm thời kết thúc. Đại hội Chiến Thiên tinh nguyên kéo dài thêm ngày nữa
Quyển 3 - Chương 12: Hựu kiến Huyên Huyên Trở về khách sạn, Tư Đồ Mẫn Nguyệt kìm được than lên “ Thảo nào phụ thân cho phép bọn ta ra khỏi nhà. Hôm nay tận mắt chứng kiến Khiếu Thiên kiếm pháp cùng võ công xuất thần nhập hóa của mông diện nữ, đệ vẫn còn cảm giác thấy ớn lạnh. Cùng là trẻ tuổi với nhau nhưng võ công của bọn họ cao hơn đệ quá xa.” Độc Bại Thiên lên tiếng an ủi “ Đừng thất vọng như vậy. Có ít ngừoi khi mới tập võ tiến bộ thần tốc nhưng về sau lại đình trệ rất khó mà tiến được nữa. Lại có người khi tập võ tiến rất chậm nhưng khi tới tuổi trung niên lại đột tiến mãnh liệt, từ đó danh động thiên hạ. Cái này gọi là thành công muộn màng. Ha ha.....có lẽ đệ rơi vào trường hợp sau đó” Tư Đồ Ngạo Nguyệt “ Theo như lão phiến tử chân chánh cao thủ tham gia vào việc tranh đoạt tinh nguyên thạch. Điều đó có nghĩa những người tham gia đây chỉ chiếm phần . Từ đó cho thấy thiên hạ này có rất nhiều kì nhân dị sĩ” tới đó khỏi thấy cảm than. Nghe như vậy, Độc Bại Thiên khỏi nhớ tới Huyên Huyên. Nếu như bọn họ mà biết đựoc có tiểu nương mười bảy mười tám tuổi mà công lực ngạo thị thiên hạ đát tới cảnh giới đế cấp chỉ sợ khỏi kinh hãi mà ngã lăn ra mất. Đúng lúc này chợt có cảm giác là Huyên Huyên ở gần đây. Từ khi ở dưới địa hạ cung điện, thần thức của sau khi đạt đến cảnh giới đế cấp cũng có luôn thứ linh giác. Cái thứ cảm giác huyền bí này, giống như là bây giờ vậy, khiến cho cảm ứng được Huyên Huyên tới đây. Độc Bại Thiên đứng dậy đưa mắt có ý xin lỗi nhìn mọi người trong phòng “ Các người tạm thời lánh mặt qua phòng khác lát. Ta có cảm giác vị bằng hữu tới đây. Ta muốn cùng người đó chuyện mình” Mọi người nghe xong liền chấn động. Lão phiến tử cất tiếng “ Người tới chưa hẳn là tốt” Độc Bại Thiên gì chỉ đưa mắt nhìn ra vẻ xin lỗi. Sau khi mọi người ra ngoài tâm trạng của lại trở nên thắc thỏm bất an. còn nhớ rất cái lần chia tay trước, làm cho Huyên Huyên nổi giận muốn điên cuồng. Lần này gặp lại biết đối phó với tiểu ma nữ chuyên làm cho người khác đau đầu này như thế nào. bóng ảnh thoáng qua, trong phòng lúc này có hơn người. thiếu nữ thân hình tuyệt đẹp từ từ ngồi xuống, trong tay vuốt ve tinh nguyên thạch. Độc Bại Thiên nhìn thấy kinh hãi kêu lên “ Bản nhi chuyên......tinh nguyên thạch” “Oh, ngươi biết miếng ngọc thạch này sao?” Dung nhan xinh tươi như ngọc cười cười, đôi mắt to long lanh nhìn “ Tiểu Bạch, ngươi phải có chuyện gì giấu ta đấy chứ” Độc Bại Thiên biết giai nhân ngồi trước mặt chính là tiểu ma nữ đeo mặt nạ. Bởi vì đôi mắt long lanh mỹ lệ vô song cùng hai chữ “Tiểu Bạch” lên thân phận của giai nhân trước mặt. Độc Bại Thiên thầm nhủ “ Nào chỉ biết đâu mà nó chính là “cực phẩm vũ khí” từ theo ta tung hoành tại Trường Phong trấn – bản nhi chuyên. biết mới là lạ đó. Ai, cẩn thận lộ ra hết” vội mở miệng ra “ Huyên Huyên, gặp lại ta thấy cao hứng. biết ta ngày nao cũng vì nhớ tới mà trà uống được , cơm ăn thấy ngon.....” “Ngươi đói ăn trái ” quả táo bàn từ từ bay lên rơi thẳng vào miệng của Huyên Huyên. “Tiểu Bạch, ngươi làm sao mà biết được phiến ngọc thạch này chình là tinh nguyên thạch?” Huyên Huyên cười hì hì nhìn “Cái này, ta làm sao mà biết được nó là tinh nguyên thạch chứ. Nhưng Huyên Huyên nhìn tới cái gì chắc chắn là thứ đó phải có chỗ đặc biệt. Vì vậy ta thuận miệng mới nó là tinh nguyên thạch thôi” “Độc Bại Thiên, ngươi hãy nhìn ta nè” “Tại sao phải nhìn chứ. Mà có nhìn cũng chỉ nhìn thấy khuôn mặt giả tạo của . Ta đối với mỹ nữ giả tạo hề có hứng thú đâu” “Ngươi nhìn hay nhìn” Giọng của tiểu ma nữ cất lên đầy vẻ uy hiếp “ thể ngờ Độc Bại Thiên ta lại có mị lực lớn như vậy. Ngay cả vị thiên kim tiểu thư công lực đạt tới cảnh giới đế cấp cũng cầu ta nhìn chứ” Độc Bại Thiên vừa vừa làm vẻ tự hào về bản thân mình. Huyên Huyên hề đề ý tới những lời hồ ngôn loạn ngữ của , hai con mắt long lanh kia chợi lấp lánh thần quang. Độc Bại Thiên ban đầu còn thưởng thức ánh mắt đó để rồi về sau như si ngốc hoàn toàn chìm đắm vào đôi mắt như mê vụ kia. Tâm linh của như hoàn toàn mở ra, cả người muốn động nhưng lại thể động được. Lúc này Huyên Huyên mới cười “ Hi hi........ buồn cười quá . Ngươi hồi xấu xa như vậy à, cả ngày chỉ biết kết bè kết phái. Oh, bảy tuổi mà tối vẫn còn đái dầm giường…. Ha ha…. buồn cười chết được….haha” Độc Bại Thiên đột nhiên tỉnh lại nhưng việc trong quá khứ cứ ra trong kí ức mà lại có cách nào kiềm chế lại được. Chỉ nghe Huyên Huyên cứ liên hồi kể ra những chuyện hồi của , chuyện tự hào về bản thân ....... “Tiểu ma nữ làm cái gì thế? ra làm gì người của ta?” “ có gì, chỉ là thí nghiệm người ngươi thứ “liên tâm thông” – Độc tâm đại pháp. ngờ tuổi thơ của ngươi lại buồn cười, xấu xa đến như vậy. Ha h…so với ta khi còn ngươi lợi hại hơn nhiều lắm. Oh, mười tuổi có tiểu nữ hài tên Tư Đồ Minh Nguyệt lúc nào cũng theo sau à. Ngươi đúng là háo sắc mà, còn vậy biết cua rồi, xấu xa “ Vừa vừa đưa tay ngắt nhéo người Độc Bại Thiên. Độc Bại Thiên biết nên khóc hay cười. Cứ như thế này đối với Huyên Huyên mà coi như còn bí mật nào thể ra nữa. đột nhiên nghĩ tới việc xá thân thành ma của mình, cả người chợt phát lạnh. Nếu như để cho tiểu ma nữ này biết được chuyện đó nàng ta giết mình để thế thiên hành đạo mới lạ. Độc Bại Thiên hét lớn “ Huyên Huyên, thể làm như vậy. quên rồi sao? Chúng ta là hảo huynh muội mà. sao có thể nhìn hết những bí mật của ca ca được chứ?” “Thối, ai là muội muội của ngươi. Ngươi lại còn dám nhắc lại chuyện khi trước sao? Khi đó sao ngươi lại dám chiếm tiện nghi của ta. Hừm. Huyên Huyên hai má ửng hồng đưa bàn tay trnắg như ngọc ra nắm lấy tai của độc Bại Thiên “ Ngươi là tên háo sắc, tên hỗn đản, ngươi xấu xa..... ta nhéo...ta nhéo.....” Nước mắt của độc Bại Thiên cứ thế ứa ra thể kìm lại, miệng gào lớn “ Mau buông tay ra....còn buông ta ...ta .......” “Ngươi như thế nào?” “Ta .....ta thế nào cũng cần với ” Huyên Huyên cuối cùng cũng bớt giận, lại tiếp tục thi triển Độc tâm đại pháp Đúng lúc này từ nơi sâu thẳm trong nội tâm của Độc Bại Thiên, thanh chợt vang lên “ Tiểu nha đầu này kể ra cũng có chút thú vị. Bất quá có vài chuyện ngươi thể biết được. Hay là để cho ngươi nhìn thấy “tư niệm” của Độc Bại Thiên về ngươi như thế nào” Huyên Huyên”nhìn” thấy những việc trong quá khứ của độc Bại Thiên cười lăn lộn “ Ha ha….mười ba tuổi cẩn thận đột trụi hết râu cảu gai gia ngươi. Mười bốn tuổi bắt được con heo rừng lớn đem thả vào sân của Tư Đồ thế gia, quậy phá đến nỗi cả trang viên nháo nhào cả lên.. Oh nguyên do ra tiểu nương Tư Đồ Minh Nguyệt kia bị cha la nên thay ta trút giận. Hừm….. còn như như mà biết lấy lòng con , đúng là xấu xa mà” Vừa lại vừa ngắt nhéo khiến cho đau đến cắn chặt răng. Đột nhiên kí ức của Độc Bại Thiên như bị che mờ, những hình ảnh của Huyên Huyên lúc này thấm sâu vào trong đầu của . Độc Bại Thiên nhìn trời phát thề “ Huyên Huyên, sớm hay muộn có ngày ta phải đánh trận…. sớm muộn cũng có ngày ta phải cưới về nhà khiến trở thành tiểu lão bà của ta….phải biến trở thành người ngoan hiền chỉ biết nghe lời thôi…..” Trong kí ức của Độc Bại Thiên, những chuyện xấu xa khi xưa của dần mất mà thay vào đó là những ảo tưởng về cuộc sống hàng ngày với Huyên Huyên. Huyên Huyên càng xem càng tức giận, hai má ngày càng đỏ ửng. Đến khi trong đầu của Độc Bại Thiên ra hình ảnh giữa và nàng nàng lập tức đình chỉ Độc tâm đại pháp thét lên “ Độc Bại Thiên, ngươi muốn chết à. Ngang nhiên có ý tưởng tồi tệ.....dám có ý định với ta. Ta đánh....ta đánh.....” Huyên Huyên vừa la lối, chân tay ngừng đánh túi bụi lên người Độc Bại Thiên. Độc Bại Thiên gào lên “ Ai da.....chết ta mất....ai da.......cái này thể trách ta được.....ai xinh đẹp quá làm gì........lại còn lợi hại nữa.....” “Bụp......” Đúng lúc này cửa phòng bật mở ra. Lão phiến tử, ba an hem Tư Đồ cùng mọi người chạy vào. Lão Thích kêu lên “ Oa, lão đại lần này khổ rồi, cẩn thận bị nữ nhân đánh ngã xuống đất” Huyên Huyên nghe thấy càng tức giận, chiêu đánh Lão Thích bay thẳng ra ngoài cửa khiến Lão thích chỉ kịp kêu lên tiếng thất thanh “A......” Huyên Huyên vừa muốn tiếp tục đánh tiếp chợt nhìn thấy lão phiến tử. Lão phiến tử lúc này cũng nhìn nàng ta. Hai người vừa nhìn thấy nhau đồng thời biến sắc. Huyên Huyên : “Lão đầu ngươi...lão làm sao lại ở đây. Lão .......lão ngàn vạn lần được cái gì. Ta.....ta cũng chưa hề làm cái gì” Huyên Huyên như rất hoảng loạn, cầm lấy tinh nguyên thạch “ Khối ngọc thạch này ta đem trả lại Vụ phong ngay bây giờ. Lão được loạn lên đó” Dứt lời lập tức biến mất Lão thích lúc này từ bên ngoài bước vào vừa mới đứng yên Huyên Huyên lúc này lại quay trở lại, cứoc đá thẳng vào khiến lại kêu lên thảm thiết ‘A” rồi bay ra ngoài. Huyên Huyên thẳng tới lão phiến tử “ Lão đầu, ta lần nữa cảnh cáo lão. Nếu lão dám loạn lên coi như giữa ta và ão còn quan hệ gì hết” xong cả người lại như cơn gió biến mất Thần sắc lão phiến tử lúc này liên tục thay đổi mãi lúc sau mới bình thường trở lại. Mọi người torng phòng ai nấy đều kinh hãi trước võ công kinh hồn của Huyên Huyên, đồng thời ai cũng cảm thấy rất hiếu kì. Mãi lúc sau Lão Thích mới từ ngoài bước vào. Kì lạ là lại cẩn thận nữa “ Lão đại, nữ nhân đó là ai vậy? quá hung dữ, quá lợi hại ” “Nàng ta là........mau nghỉ ”
Quyển 3 - Chương 13: Thần kiếm Tử Điện Độc Bại Thiên phải tốn hơn cả nửa giờ đem việc hồi nãy giải thích cho bọn họ nghe. Sau đó đuổi đám Lão Thích, Trương Bình cùng ba huynh đệ nhà Tư Đồ ra ngoài, chỉ lưu lão phiến tử trong phòng. vòng vòng xung quanh nhìn chăm chú vào lão phiến tử khiến cho lão rợn tóc gáy “Nè, Độc tiểu tử ngươi làm cái gì thế?” “ thể ngờ lão nhân gia lại là cao thủ trong truyền thuyết “ “Ngươi cái gì thế? Ta nghe chẳng hiểu gì cả” Lão phiến tử ngây người ra “Lão nhân gia cần phải giả vờ làm gì. Ngay từ ban đầu ta biết lão phải là người bình thường, nhưng ta chỉ nghĩ lão là vương cấp cao thủ bị mất hết nội lực thôi. Ai ngờ….ha ha…..vận khí của ta quá may mắn , ra lại là đế cấp cao thủ chứ. Ha ha…..” Độc Bại Thiên cười cách tà dị khiến cho lão phiến tử nghe xong chợt thấy kinh hãi. “Ngươi nhăng cuội gì thế. Cái gì mà vương cấp, đế cấp chứ” Lão phiến tử ra vẻ hiểu gì hết. “Lão nghĩ ta biết gì sao? Tiểu nha đầu hồi nãy là bằng hữu của ta. Công lực của ta đạt tới cảnh giới đế cấp. Chính ta cho ta biết đế cấp cao thủ thể tham gia vào việc của thế gian. Còn trong đế cấp cao thủ có cái quy củ chó chết gì đó. Hồi nảy biểu của các người….Haha…..” “ ra ngươi biết” Khí thế của lão phiến tử đột nhiên thay đổi, toàn thân như trở nên to lớn, khí thế mãnh liệt từ người phát ra như muốn ngạo thị thiên hạ “Nếu như ngươi biết lão nhân gia ta phải là thường nhân cớ sao lại còn trêu chọc lão nhân gia ta như vậy?” “Cũng bởi vì ta biết lão bất phàm nên muốn chơi đùa với lão thôi. Năm xưa lão ở cao, ai mà dám trêu ghẹo tới lão chứ. Mà cảm giác như vậy lão thấy thú vị sao?” Lão phiến tử muốn đánh Độc Bại Thiên trận nhưng bởi công lực mất hết, chỉ còn cách trừng hai mắt giận dữ lên và “ Ngươi giỏi lắm. Vừa mới gặp đánh ta trận. Hôm nay giữa ban ngày ban mặt lại ép ta phải “ cởi áo tháo dây”. Nếu việc này để cho những đế cấp cao thủ khác biết được ta……mặt mũi của ta………ta…..ta khổ quá …..” Độc Bại Thiên phải “an ủi” lão tới cả đêm, lại phải hứa là để cho Trương Bình cùng Lão Thích hai người hầu hạ lão tốt mới làm cho lão phiến tử nguôi giận. Trương Bình và Lão Thích kỳ này chẳng khác nào bị đem ra bán cả. Lão phiến tử đích xác đúng là đế cấp cao thủ. Cũng bởi luyện công quá gấp cẩn thận bị tẩu hỏa nhập ma khiến cho toàn thân công lực mất hết mà còn tổn thương đến kinh mạch biến thành lão nhân tầm thường. Lão đầu biết với tuổi như thế này mà bị mất hết công lực còn sống được bao lâu liền du sơn ngạo thủy, muốn cho cuộc sống của mình thêm chút màu sắc. Khi lão tới Hán Đường đế quốc nghe võ học thánh địa Vụ phong tổ chức đại hội Chiến Thiên tinh nguyên liền tới coi nhiệt náo. ngờ tới đây bệnh cũ tái phát, may mắn là gặp đám Độc Bại Thiên. “Ta còn nghĩ lão nhân gia thấy công lực của mình đạt tới mức siêu phàm nhập thánh, khó có thể tiến xa, vì vậy mới tự phế công lực để luyện lại từ đầu. Mà ta cũng nghĩ lão cùng với tuyệt thế cao thủ khác đại chiến nhiều ngày nhiều đêmdẫn tới hai bên lưỡng bại câu thương nên mới rơi vào tình cảnh thế này. Ai ngờ ra là do chính mình hại mình chứ” “Ài, ý trời mà!” Lão phiến tử ngẩng đầu lên trời than. “Tái ông mất mã biết đâu lại may mắn. vậy sao lão nhân tiện tự phế võ công luyện lại từ đầu. chừng lại có thể tham ngộ ra tạo hóa, đạt tới cảnh giới thánh cấp sao” “Ài, chỉ có ta mới hiểu chuyện của mình thôi. Trong người ta tại chút chân khí cũng còn. Với tuổi tác củ ta như thế này mà muốn luyện lại từ đầu khó như lên trời” Độc Bại Thiên qua lại trong phòng hồi lâu rồi cuối cùng đứng lại nhìn lão phiến tử “ Ta hoặc giả cũng có biện pháp khiến cho tiền bối khôi phục lại công lực. Đợi khi đại hội Vụ phong kết thúc tiền bối hãy theo ta” “Ngươi…tiểu tử ngươi gạt ta chứ. Lão nhân gia ta muốn “du sơn ngoạn thủy” đâu. Với lại võ công của ta cũng thích hợp cho ngươi tu luyện nữa” Vẻ mặt Độc Bại Thiên ra vẻ thành ý “ Độc Bại Thiên ta là loại người như thế nào. Lão cứ an tâm. Ta đối đãi với lão giống như cha mẹ vậy” Trong tâm lão phiến tử thầm nghĩ “ Ta cũng nhìn ra ngươi là loại người thế nào nữa” Ngày thứ hai, tiểu trấn dưới chân núi Vụ phong xảy ra trận hỗn loạn. khách điếm bị đốt lửa bốc ngút trời, trong khách điếm tiếng chửi bới vang lên ầm ĩ. Khách điếm này nguyên là được người của Lưu gia bảo cùng Lạc gia sơn trang bao hết. Lần này hai nhà kéo tới đây vì muốn “hưng sư hỏi tội”, vì thế dẫn tới ít người. Đa số đệ tử trẻ tuổi ở tại khách điếm này. Đám đệ tử này chìm đắm trong giấc mộng tỉnh lại, chạy ra ngoài mới biết khách điếm phát hỏa. vậy lúc này bọn chúng còn phát ra lông mày đều bị ai đó cạo sạch khiến cho bọn chúng nổi giận chửi bới ầm ĩ. vài tên đệ tử thấy trong góc phòng có dòng chữ “ Độc Bại Thiên tới đây vui chơi” Độc Bại Thiên lúc này ngù ở nới cách đó xa. Đệ tử hai nhà nhìn thấy dòng chữ lên chửi bớt tiếc lời, tìm đến hết khách điếm trong thị trấn tìm kiếm nơi ở của Độc Bại Thiên. Độc Bại Thiên lúc này cũng bị đánh thức, bước ra ngoài sân. Dưới màn đêm tối đen lúc này có rất nhiều người đứng trong sân. Ba huynh đệ Tư Đồ, đám người Lão Thích đứng đằng sau lưng , hiểu xảy ra chuyện gì. Trong tiếng chửi bới ầm ĩ, bọn họ cuối cùng cũng hiểu ra chuyện gì. Độc Bại Thiên cười khổ “ Chư vị. ta nghĩ việc này chắc có hiểu lầm. Chuyện này tuyệt đối phải do ta gây ra. Các vị nghĩ xem, nếu việc này do ta làm ta có ngu ngốc tới mức lưu lại tên họ của mình chứ. Nhất định có người muốn hãm hại ta. Chúng ta ngàn vạn lần thể rơi vào quỷ kế của bọn chúng. Mẹ kiếp tên nào vô lại như vậy, sao lại có thể ác độc như vậy chứ. tức chết ta mà” Ba huynh đệ Tư Đồ phải lấy thân phận thiếu chủ của Tư Đồ thế gia ra bảo đảm những lời của Độc Bại Thiên là mới có thể “tiễn” cả mấy chục người còn lông mi kia được. Mặt trời vừa lên cao, đại hội Chiên Thiên tinh nguyên cũng sắp bắt đầu. Độc Bại Thiên tận dụng thời gian nhàn rỗi tìm Liễu Thắng Nam giận dữ “ Đào khí nữ, ngươi qua đây” Dứt lời để cho nàng ta gì liền nắm tay kéo ra ngoài. “Buông tay ra, ngươi làm cái gì thế? Nam nữ thụ thụ bất thân, ngươi làm vậy còn ra thể thống gì chứ?” Nhìn xung quanh thấy có ai, Độc Bại Thiên buông tay ra trừng mắt nhìn nàng ta hỏi “ Đào khí nữ, việc ngày hôm qua phải là do ngươi gây a đó chứ?” “ Ha ha….” Đào khí nữ ôm bụng cười ngặt nghẽo “ Là ta làm đó, có gì được sao. Ngươi lẽ quên đó cũng là cuộc tỉ thí khác của chúng ta à?” Độc Bại Thiên giận dữ “ Nhưng ngươi cũng được đổ lên đầu của ta chứ? Lại còn lưu lại tên của ta nữa. tức chết ta mà” “Hừm. cái này là do ngươi tự chuốc lấy thôi. Ai kêu ngươi dám lợi dụng bổn tiểu thư để đả kích địch nhân chứ. Ngươi nghĩ ta là đứa ngốc sao. Lần này cho ngươi bài học coi còn dám coi thường trí tuệ của ta nữa ” Độc Bại Thiên nghe xong chẳng biết phải như thế nào đành cười khổ” Được rồi, Đào khí nữ, so tài giữa ta và coi như kết thúc, ta so với nữa” xong quay người bỏ . “ được, đứng lại, trừ phi ngươi để cho ta xử trí….đứng lại….” Bọn họ quay lại thấy Tư Đồ Ngạo Nguyệt bị người võ đài đánh rơi xuống. Cũng bởi do đối phương thủ hạ lưu tình nên cũng bị thương gì. Người đài chính là người võ học là môn nghệ thuật – Liễu Hướng Dương. “Đào khí nữ, nếu có thể đánh bại người đài cuộc tỉ thí giữa ta và coi như là thắng” “Được, nhất ngôn vi định” Dứt lời, Thắng Nam tung người nhảy lên đài. “ nương muốn tỉ thí với ta” Liễu Hướng Dương nhìn thấy liền hỏi. “Đương nhiên, nếu ta lên đây làm gì. Mà nè, sao ngươi biết ta là nữ nhi chứ” “Ha ha, nam nhân sao có thể đẹp như vậy được chứ” “Hừm, ngươi cũng phải là người tốt. cùng giuộc với tên đại cá tử kia. Coi đây” Chân của Thắng Nam đá tới trước khiến cho Liễu Hướng Dương dám đứng yên chỗ vội né qua bên, quyền vung ra đánh thẳng vào vai nàng. Thắng Nam cả người bay thẳng lên trung, đạo quang mang sáng rực từ cao chém thẳng xuống Liễu Hướng Dương. Liễu Hướng Dương nhìn thấy biến sắc bối rối né qua bên. Chỉ thấy đạo tử mang chém thẳng xuống đài khiến cho quần hùng vội vã lui lại phía sau. “Ầm!” thanh cực lớn phát ra lôi đài “Trời ạ! Tiên thiên kiếm khí” “Là vương cấp cao thủ….” Thắng Nam chính là thanh niên cao thủ bộc lộ công lực vương cấp đầu tiên khiến cho đám quần hùng phía dưới bàn tán xôn xao. “Lão nhân gia thấy thế nào?” Độc Bại Thiên ỏi lão phến tử đứng bên cạnh. Lão phiến tử hai mắt lấp lánh tinh quang, trầm ngâm lúc rồi “ Công lực của tiểu nha đầu này đúng là bất phàm, có thể liệt vào hàng siêu cấp cao thủ. Mặc dù chỉ kém ngươi chút nhưng còn lâu mới có thể đạt tới mức vương cấp cao thủ phát ra tiên thiên kiếm khí từ binh khí được” “Vậy việc hồi nãy là sao?” “Nếu như ta nhìn lầm bảo kiếm trong tay ta là thần kiếm thất lạc nhiều năm qua – Tử Điện, là thần binh nổi tiếng đại lục. Phàm là thần binh chỉ cần phổ công lực vào trong là có thể phát ra kiếm khí”. Độc Bại Thiên thầm “ Mẹ nó, vậy là đào khí nữ kiên quyết muốn đánh bại tên Liễu Hướng Dương đây mà. Chỉ vì muốn thắng ta mà xuất ra thần binh lợi khí như vậy, nhất định ta có ý đồ gì người mình đây. ran gay từ ban đầu ta có ý đồ rồi” Tử Điện thần kiếm ngừng phát ra những thanh như long ngâm phượng hót, từng đạo tử quang phát ra như muốn tê liệt cả gian. Trong trung như phát ra tiếng kêu của sấm sét. Tiên thiên kiếm khí sau khi tan ra lôi đài lúc này bị đánh tan thành phấn mạt.
Quyển 3 - Chương 14: Thất cường Độc Bại Thiên rời khỏi đám đông, thấy cách đó xa, Trịnh Thanh, đệ tử của Vụ phong đứng liền bước tới gọi “ Trịnh huynh” “ Oh, Độc huynh đệ tìm ta có việc gì ?” Trịnh Thanh lúc này rất cao hứng Độc Bại Thiên chỉ tay về Thắng Nam đứng võ đài hỏi “ Trịnh huynh có biết đào khí nữ kia ? Ý ta là biết chi tiết kìa?” “Độc huynh đệ phải đùa chứ? Nàng ta phải cùng tổ với huynh sao? Sao lại hỏi ngược lại ta như thế?” “ Ta quen biết ta chưa được ngày, vì vậy căn bản biết gì nhiều. Nghe Vụ phong đại lục tin tức linh thông nên mới tới thỉnh giáo Trịnh huynh” Sắc mặt Trịnh Thanh lộ nét xin lỗi “ Chỉ sợ phải khiến Độc huynh đệ thất vọng thôi. Trước giờ bọn ta hề thu thập tư liệu về các thiếu nữ. Mới vừa rồi nàng ta phát ra tiên thiên kiếm khí đáng sợ như vậy có lẽ dẫn đến chú ý của các trưởng lão rồi” “Oh” Độc Bại Thiên lộ nét thất vọng hỏi “ Trịnh huynh có biết đại hội lần này có những nhân vật nào lợi hại nữa ?” Trịnh Thanh “ giấu gì Độc huynh đệ, đại hội lần này xuất khá nhiều thanh niên cao thủ lợi hại khiến cho các trưởng lão trong môn phái ta phải kinh hãi. Đám thanh niên cao thủ này đều đạt cảnh giới vương cấp. Như Vương Tây Phong của Tân Minh đế quốc với Khiếu Thiên kiếm pháp xuất thần nhập hóa, thanh niên khác tự xưng là Thương tâm nhân với công pháp cực kỳ quỷ dị, cao thâm mạc trắc. Lam Hải Thiên tự xưng là người của Vô Song đế quốc công lực cao tuyệt, chỉ có điều từ trước tới giờ chưa từng nghe Vô Song đế quốc có người này. Còn có thiếu nữ đeo mặt nạ tên gọi là Bặc Vũ Ti võ học rất phức tạp, nghi ngờ là chưa hề sử dụng tới võ công của mình, hơn nữa còn khiến cho những người khác trong đội khác đều phải khâm phục, mình độc chiến quần hùng, đánh bại vô số đối thủ chưa hề thất bại. Độc Bại Thiên cười “ Trinh huynh vẫn còn thiếu phương thế lực. Ai mà biết Vụ phong la võ học thánh địa của Hán Đường đế quốc, trong môn phái thanh niên cao thủ kiệt xuất đầy rẫy, sao lại kông nghe thấy Trịnh huynh đế cập tới hay hai vị gì nhỉ?” Trịnh Thanh nghe xong liền vỗ vỗ lên đầu “ Cái này do trí nhớ của ta tốt. Lần này trưởng lão và môn chủ sau khi thương nghị quyết định phái đại sư huynh Lỗ Phong Khôn cùng Lý Thi sư muội tham gia. Bọn họ cũng chỉ dựa vào thực lực của mình bọn họ tiến vào vòng trong rồi. “Oh, võ học thánh địa quả nhiên là bất phàm” “Ầm” thanh lớn truyền về. Võ đài mà Thắng Nam cùng Liễu Hướng Dương đứng lúc này bị Tử Điện thần kiếm phát ra tiên thiên kiếm khí phá tan nát. Liễu Hướng Dương bị tiên thiên kiếm khí chấn động đến mức thổ huyết, giơ tay nhận thua. Lúc này dải lụa buộc tóc của Đào khí nữ cũng bị kiếm khí làm đứt ra bay phất phơ xuống mặt đất ra nữ nhân có dung nhan tuyệt thế biểu tu thế ưu mỹ từ trung hạ xuống, y phục nam nhân theo gió bay phất phơ, thân hình uyển chuyển như tiên giáng trần. Độc Bại Thiên vội tách đám đông phía trước chạy ra đỡ lấy nàng ta khiến cho Đào khí nữ muốn tránh cũng tránh được. Đám quần hùng trừng mắt giận dữ nhìn . Độc Bại Thiên ôm Thắng Nam dẫn ra bên ngoài, vừa vừa “ Nhìn cái gì mà nhìn, bộ chưa thấy ai đẹp như vậy sao. Cái gì? Ta phải cưỡng ép vị tiên tử này đâu. Đây là muội muội của ta. Vừa rồi đại chiến thân thể của muội ấy yếu nên ta đỡ muội ấy đúng sao?Hừm, muốn làm quen với muội muội ta trước tiên phải qua ải của ta trước”Thắng Nam nằm trong lòng nghe những lời khinh bạc của chỉ biết nghiến răng giận dữ. Đến nơi có người, Đào khí nữ vùng ra khỏi tay rồi bất chấp phong độ, cũng chẳng kể đến cái gì là cử chỉ ưu nhã ngồi thẳng xuống đất kêu lến “ tức chết ta mà. Cái tên đại đầu tử ngươ muốn chết đúng , dám ngang nhiên chiếm lấy tiện nghi của ta” Độc Bại Thiên cười hi hi “ Cái đó là do nghĩ thôi. Ta coi là muội muội ruột của ta mà. Lại đây, lại đây để ca ca đấm bóp cho “ Đào khí nữ đưa ánh mắt mê hồn nhìn đợi Độc Bại Thiên vừa mới bước tới liền xuất thủ. đạo tử mang ngút trời nhắm thẳng chem. tới khiến cho vội nhảy về phía sau vài trượng. Thắng Nam hai mắt như bốc lửa “ Ngươi coi bổn tiểu thư ta là loại người gì, dám động tay động chân với ta. Đừng quên là bây giờ ngươi thua ta, ta có thể tùy ý xử trí ngươi” “Vậy , tại sao lại kiếm ta chứ. Ta ngay từ ban đầu biết có mưu với ta rồi. “Ta hy vọng ngày nào đó ngươi trở thành thế lực của ta” : ra là ai chứ?” Thắng Nam cười “ Ta là ai tại ngươi cần biết, ngươi đồng ý hay đồng ý?” “Ta cần phải suy nghĩ lại ”Độc Bại Thiên thầm nghĩ “ chừng ngày nào đó cũng cần thế lực triều đình giúp ta chống lại đám người lúc nào cũng kêu là” thể quên bất tử chi ma” kia. “Được, ta cho ngươi thời gian nửa năm, đủ rồi chứ” “Sao lâu thế” Độc Bại Thiên cười “ Ha ha…. ra thời gian này những để ngươi suy nghĩ mà chủ yếu là để ngươi có thể nâng cao thực lực bản thân nữa. Bởi vì cái bọn ta cần phải là tinh trong tinh , ngươi tại chưa có khả năng đó” Độc Bại Thiên khỏi có chút tức giận Vương Tây Phong, Thương tâm nhân, Lam Hải Thiên, Bặc Vũ Ti, Lỗ Phong Khôn, Lý Thi bằng vào thực lực của mình tiến vào hàng ngũ những người mạnh nhất. Nhưng nhóm của Độc Bại Thiên bằng vào uy lực của Tử Điện thần kiếm khiến cho đối thủ ai dám tranh phong đều phải thối lui để rồi bọn họ cũng tiến vào được thất cường. Ngày hôm nay đúng là sôi động, chỉ trong thời gian nửa ngày xuất lúc bảy tám thanh niên cao thủ đạt cảnh giới thứ vương cấp cao thủ đủ khiến cho cả võ lâm đại lục phải kinh hãi. Bảy nhóm này lực đều gần như tương đương nhau. Các trưởng lão của Vụ phong liền bàn bạc hồi đưa ra quyết định để cho cả bảy nhóm cùng lúc thi đấu, nhóm nào còn đứng lại cuối cùng võ đài coi như là người thắng cuộc. Đám người Độc Bại Thiên nhìn sáu người kia chỉ bằng thực lực cá nhân mà tiến vào thất cường, rồi nhìn lại đội viên của nhóm mình mà thở dài. Nếu như thất cường mà hỗn chiến ưu thế “người đông lực mạnh” của bọn họ coi như bỏ . Tư Đồ Ngạo Nguyệt lên tiếng “ Ta cùng đại ca mặc dù có thể coi như tiến vào hàng siêu cấp cao thủ, Mẫn Nguyệt cũng vừa mới bước vào hàng siêu nhất lưu cao thủ nhưng cả ba người bọn ta đều dám tiếp lấy tiên thiên kiếm khí của sáu người đó” Độc Bại Thiên nhíu mày nhìn qua Trương Bình và Lão Thích, cả hai người vội “ , ….” liên tục. liền nhìn qua Thắng Nam “ Đào khí nữ, ta đối với tinh nguyên thạch có hứng thú. Hay mình lên ” Thắng Nam cười “ Nhát gan, chẳng có chút can đảm nào hết. Có ta bảo vệ ngươi ngươi sợ cái gì chứ” “ phải vấn đề sợ hay sợ. Chỉ là rất rang, thực lực của ta tại đúng là bằng những người đài kia. Bất quá bây giờ ta thay đổi ý định lên đấu với bọn họ coi như là cuộc khiêu chiến thôi” Cả hai tức cùng phi thân lên đài. đài tám người thuộc thất cường ( tổ coi như nhất cường) trừ Độc Bại Thiên ra ai nấy đều cầm bảo kiếm trong tay. thầm nghiến răng, cả bảy người kia ai nấy đều có khả năng phát ra tiên thiên kiếm khí, chỉ có mình công lực là yếu nhất. Tám người gồm năm nam ba nữ. Lý Thi lạnh lùng cao ngạo như tiên tử lánh trần, mông diện nữ Bặc Vũ Ti đứng yên như tượng, hai mắt long lanh như muốn câu hồn đoạt phách. Đào khí nữ hai mắt sáng rực ngừng nhìn qua lại người những người còn lại. Vương Tây Phong đứng yên chỗ, khuôn mặt tuấn lộ ra nét cương nghị. Lam Hải Thiên thân người cao lớn, sắc mặt như rất bình tĩnh. Thương tâm nhân chút cũng chẳng có vẻ gì thương tâm, khóe miệng như lộ ra tiếu ý. Lỗ Phong Khôn lộ nét trấn tĩnh, cả người toát lên phong phạm đại tướng. Độc Bại Thiên thân hình cao lớn, là người duy nhất cầm kiếm trong tay vì vậy cũng trở nên tiêu điểm của mọi người.
Quyển 3 - Chương 15: Thủ sơn tiên linh Lúc này vị trưởng lão của Vụ phong phi thân lên đài : “ Các vị đều là thanh niên tài ba trong thiên hạ, công lực đều đạt cảnh giới thứ vương cấp. Vì để đề phòng tiên thiên kiếm khí làm bị thương tới quần hùng đứng xem bên dưới nên sau khi thương nghị bọn ta quyết định khi các vị thi triển công pháp phương hướng công kích của tiên thiên kiếm khí đều phải hướng bên . Còn nữa, tinh nguyên thạch được đặt phía đài đối diện bên kia, người thắng coi như lấy được nó” Những người phía dưới đài đều quay mặt nhìn về đài đối diện . Chỉ thấy khối ngọc thạch trong suốt được đặt cái bàn bát giác, ngồi bên cạnh đó chính là tông chủ của Vụ phong Lăng Phi cùng với rất nhiều vị trưởng lão. Nhìn thấy “bản nhi chuyên” quen thuộc, trong tâm của Độc Bại Thiên thoáng dao động, cổ tình cản rang chợt nổi lên. Nhìn khối tinh nguyên thạch trong suốt, có cảm giác tia kí ức bị thất lạc từ từ ngưng tụ lại nhưng thủy chung vẫn giống như bị lớp mê vụ che lấp nhìn thấy rang. Trong thâm tâm tự nhủ “ Sao lại như vậy được nhỉ? À….tối hôm qua chắc ngủ được tốt nên sang nay có tinh thần, trở nên hoảng hoảng hốt hốt thế này” Ngày mười sáu tháng tám, hàng vạn võ lâm nhân sĩ đứng tĩnh lặng dưới võ đài chờ đợi đại chiến bắt đầu. đài thất cường tám người, người nào ai nấy cũng hoặc tuấn uy vũ, nữ diễm lệ đẹp như tiên tử giáng trần. Tám thanh niên cao thủ, bảy người cầm kiếm trong tay đứng đối lập với nhau. tiếng “bắt đầu” vang lên, tám thân ảnh như cơn cuồng phong quay tròn, bảy đạo tiên thiên kiếm khí như bảy con nộ long gặp nhau tại trung. m thanh phát ra như tiếng sét đánh vang bên tai khiến cho ngươi nghe thấy mà rùng mình, tai ù lên tạm thời nghe thấy gì. Độc Bại Thiên cũng hẳn may mắn. Mặc dù sớm tránh xa khỏi bay đạo tiên thiên kiếm khí, lui về bên cạnh võ đài nhưng y phục cả người cũng bị đánh cho tơi tả. Bảy người còn lại tay cầm trường kiếm đứng yên chỗ , ai nấy cũng đều đưa mắt quan sát đối thủ của mình. Lúc này Lý Thi cùng Lỗ Phong Khôn dần tiến về gần nhau. Hai đệ tử kiệt xuất của Vụ phong chuẩn bị lien kết với nhau để đối địch. Lam Hải Thiên cùng Bặc Vũ Ti sau khi đưa mắt nhìn nhau rồi cũng tiến lại đứng cùng nhóm. Thương tâm nhân cùng Vương Tây Phong hai ngươi đứng dựa lưng vào nhau, cầm kiếm quay về hai hướng. Đứng bên cạnh võ đài, Độc Bại Thiên nhìn Thắng Nam gọi “ Đào khí nữ lại đây, huynh bảo vệ muội” khiến cho đám quần hùng dưới đài cười lớn. Ai nấy cũng đều nhìn ra Độc Bại Thiên cả người y phục tơi tả là người có công lực yếu nhất, tự bảo vệ mình còn là cả vấn đề. Đám người dưới đài nhìn ai nấy đều bật cười. Đào khí nữ khẽ kêu tiếng giận dữ nhưng vẫn về phía . Tám người chia làm bốn nhóm, nhìn qua mà nhóm của Độc Bại Thiên là yếu nhất, còn ba nhóm còn lại phân cao thấp.Quan hệ giữa bốn nhóm này rất vi diệu, nhóm này dám chủ động ra tay trước vì sợ khi đắc tội với nhóm đồng thời lúc đó cũng bị hai nhóm kia ra tay thu thập. Bặc Vũ Ti lên tiếng phá vỡ trầm mặc, nhìn chằm chằm về Độc Bại Thiên nở ra nụ cười mê hoặc. Hai mắt long lanh như muốn câu hồn đoạt phách “ Đệ đệ, hãy nắm tay muội muội qua nhóm bọn ta , tỷ tỷ bảo vệ cho đệ” Mặc dù chưa nhìn thấy dung nhan của nàng ta nhưng Độc Bại Thiên từ giọng cùng hai mắt mê hồn kia có thể cảm nhận được dung nhan đầy sức mị hoặc sau tấm mạng che mặt của Bặc Vũ Ti. Thắng Nam lạnh giọng mắng“ nữ” Độc Bại Thiên cười “ Gọi ta tiếng ca ca , ta qua đó ngay” Bặc Vũ Ti cười “ Đệ đệ, tỷ tỷ từ trước tới giờ chưa hề để ai uy hiếp cả. Ngươi có thể nhìn thấy ràng là nhóm của ngươi có thực lực yếu nhất. Nếu như quả bắt đầu ….Ha ha….” Độc Bại Thiên ” Đào khí nữ, chúng ta….” Thắng Nam lên tiếng ngắt lời “ Muốn qua mình ngươi qua . Ta quyết hợp tác với nữ đó” Độc Bại Thiên vừa vừa ” Lúc này ai mà dám ra tay với ta cũng giống như đắc tội với hai nhóm còn lại thôi” Thương tâm nhân, Vương Tây Phong, Lỗ Phong Khôn ba ngươi hề có biểu gì. Lý Thi sắc mặt đầy vẻ giận dữ. Khi tới trước mặt Bặc Vũ Ti cả người cũng đổ đầy mồ hôi lạnh. Quần hùng dưới đài lúc này bàn tán xôn xao. Cũng bởi vì thanh bàn tán quá lớn nên những lời đái ai có thể nghe . Lúc này bọn họ chỉ thấy bảy người trong tay cầm bảo kiếm ngưng thần giới bị, lại có người như hề để tâm tới xuyên qua võ đài khiến cho quần hùng ai hiểu chuyện gì lại càng bàn tán xôn xao. Độc Bại Thiên dùng thân thể che lấy thị tuyến của quần hùng , hai tay để phía trước đề phòng Bặc Vũ Ti. Trong mắt Bặc Vũ Ti lóe lên tia sát ý nhưng rồi nhanh chóng mất , miệng nở nụ cười ” Đệ đệ thong minh của ta, sao mau gọi bảo bối muội muội của ngươi mau qua đây ” “ cần kêu qua làm gì, cứ như vậy phải tốt hơn sao. Chúng ta tiền hậu tấn công” vừa vừa vung tay lên đánh cách quyền về hướng Lỗ Phong Khôn đứng bên cạnh, quyền phong mãnh liệt rít lên đánh thẳng tới trước. Hai đạo kiếm khí thanh lam từ Lỗ Phong Khôn và Lý Thi phá đánh ra mang theo tiếng “roẹt roẹt “ rợn người. Bặc Vũ Ti cùng Lam Hải Thiên đưa mắt giận dữ nhìn Độc Bại Thiên rồi vung kiếm nghênh đón. Bốn đạo kiếm khí tung hoành võ đài khiến cho bọn Thương tâm nhân, Vương Tây Phong cùng Thắng Nam thể phát kiếm khí ra nhằm tránh bị thương bản thân. Lúc này võ đài cực kì hỗn loạn. Bảy đạo kiếm khí phát ra ánh sang rực rỡ như bảy con thần long vùng vẫy giữa trung. Trong vòng vây kiếm khí tung hoành, Độc Bại Thiên vận dụng đế cấp thần thức ngừng tránh né tiên thiên kiếm khí võ đài. Đúng lúc này, đột nhiên có cảm giác sức mạnh rất cường đại ở đâu đó giám sát . Trong nội tâm có cảm giác rất ràng. cảm thấy tồn tại của sức mạnh này như thề nắm trong tay. Luống sức mạnh này như chăm chú nhìn khiến cho cảm thấy bất an. Lúc này bảy đạo kiếm khí tung hoành trung giao nhau tại điểm, cả người bảy thanh niên cao thủ đều chấn động. “Ầm” tiếng nổ lớn vang lên, luồng ánh sáng bảy màu như cây cột bắn thẳng lên trung. tượng lạ liền phát sinh, quang ảnh từ trong cái động cổ xứa của Vụ phong bay thẳng lên trung đón lấy cột ánh sáng này, giống như gió thổi mây tan, trong chớp mắt “ăn” hết bảy luồng tiên thiên kiếm khí, rồi từ cao hạ thẳng xuống võ đài. Quần hùng có mặt ai nấy đều trợn mắt nhìn đạo quang ảnh nhanh như điện vụt thẳng tới người Độc Bại Thiên. Từ khi đạo quang ảnh này từ đỉnh Vụ phong bay ra Độc Bại Thiên biết rất . biết sức mạnh cường đại mà cảm ứng trước đó chính là đạo quang ảnh này. còn biết sau khi đạo quang ảnh hấp thụ các đạo tiên thiên kiếm khí mạnh hơn rất nhiều. Màu sắc quang ảnh ngày càng đậm hơn, ánh sáng phát ra ngày càng rực rỡ rồi từ từ lộ ra bóng người khiến cho tâm của càng dao động mãnh liệt. Cái bong hình đó nhắm thẳng hướng của rơi xuống nhanh như thiểm điện khiến cho muốn tránh cũng được. Mọi người chỉ kịp kêu lên tiếng Độc Bại Thiên hoàn toàn bị quang ảnh trùm lấy. Trừ Độc Bại Thiên ra bảy thanh niên cao thủ đài chính là người ràng nhất. Bảy đạo kiếm khí tức xuất ra nhưng giống như muối bỏ bể biến mất tung tích. Quang ảnh bốc lấy Độc Bại Thiên bay thẳng lên trung rồi nhắm về dãy núi biến mất. Ba huynh đệ Tư Đồ vội tách khỏi đám đông nhìn theo phương hướng của quang ảnh bay – dãy núi ở phía đằng xa. Trương Bình cùng Lão Thích vừa tính quay người bị lão phiến tử giữ lại “ Các ngươi cần phải , cứ đứng ở đây được rồi” Tông chủ Vụ phong Lăng Phi cùng các vị trưởng lão đều cảm thấy kinh hãi, hồi lâu sau Lăng Phi mới lên tiếng “ lẽ lại chính là tiên linh hộ núi trong truyền thuyết xa xưa?” Quần hùng dưới đài lúc này có ít người bỏ thẳng về phía dãy núi đằng xa. Vụ phong tông chủ Lăng Phi nhìn bảy thanh niên cao thủ đài “ Tỉ võ tạm dừng lại. Bảy người các ngươi thân thủ cao cường, hãy mau nhanh chóng truy theo xem thử” Tức bảy thân ảnh nhanh như thiểm điện tức tốc bay . Độc Bại Thiên bị nhân hình quang ảnh tóm lấy đưa lên trung. Chỉ thấy bên tai tiếng gió thổi vù vù, đám đông ở dưới chân, cây cối, núi đều mau chóng bị trôi lại về phía sau. dung hai tay che lấy cặp mắt chắn gió rồi từ từ hé ra nhìn kỹ cái gọi là “người” ôm lấy . Người này ngũ quan nhìn thấy ràng, cả người do bạch quang tạo thành nên hình người ảm đạm, bạch quang tựa hồ như trong suốt. Độc Bại Thiên thầm “ Mẹ ơi, gặp phải quái rồi. Lão tử ta từ xưa tới giờ tin vào tà ma, thậm chí còn luôn thờ thần kính phật. Cái này lẽ là thứ mà họ “báo đáp” cho ta sao” Quang ảnh cuối cùng cũng hạ xuống ngọn núi cách Vụ phong xa. Độc Bại Thiên bị ném thẳng xuống đất khiến cho đau đớn nghiến răng lại” Mẹ ơi, quái nhà ngươi, bộ mẹ ngươi dạy là phải nhàng sao. Bộ muốn giết lão tử ta à” thanh trong trẻo từ miệng quang ảnh phát ra”Ngươi đúng là người thô lỗ. ra chẳng có câu nào nghe lọt lỗ tai cả” “Cái gì? Là lão bà. lẽ quái cũng còn phân biệt nam nữ sao?” Độc Bại Thiên trong thâm tâm cũng cảm thấy kì lạ, chút cũng cảm thấy sợ hãi “ quái” này cả. Nhân hình quang ảnh cất tiếng như rất giận dữ”Ngươi cho ràng. Ta là tiên linh chứ phải là quái” “Tiên linh chó gì chứ. Người ra người, quỷ ra quỷ. Lại còn tự xem mình là tiên nữ nữa” “Mẹ nó, tên chó chết ngươi….mẹ nhà ngươi….ta mà còn sinh khí….” Tiên linh giận dữ hét lớn Độc Bại Thiên hai mắt như muốn trợn ngược. thể ngờ tiên linh nữ tính như vậy mà lại bị chọc giận đến mức ra những lời khó nghe như thế. “Khục khục….”tiên linh như cảm thấy xấu hổ vội kêu lên vài tiếng rồi tiếp” Ta là tiên linh do tiên nhân từ thời cổ xưa lưu lại, phụ trách bảo hộ cho Vụ phong. Chỉ đáng tiếc tuổi thọ của ta hết. Cả vạn năm gần đây thân thể ngày càng suy nhược đến mức thể rời khỏi Vụ phong quá trăm dặm. Vì vậy ta đối việc bên ngoài có nhiều việc nên mới cố tình mời ngươi tới đây để chuyện” “Cái gì, Vụ phong có nhiều người như vậy sao ngươi kiếm mà lại tìm ta chứ?” “Gần cả ngàn năm nay, ta từng nhiều lần xuất tại đỉnh Vụ phong để hỏi đáp án cho số vấn đề, chỉ đáng tiếc tất cả bọn họ đều ai biết. Chí có lão già vài trăm tuổi sống dưới đất biết chút ít nhưng lão cũng thể ra được nguyên nhân. Nguyên nhân chủ yếu là do thực lực của bọn họ quá yếu, chưa đạt tới cảnh giới nhất định. Vì vậy bọn họ thể biết những việc vượt ra ngoải cảnh giới của bọn họ. Hôm nay đột nhiên ta cảm thấy sức mạnh cường đại tồn tại đỉnh Vụ phong. Tới đó quan sát phát ra ngươi. “Vì vậy ngươi mới “thỉnh” ta tới đây” “ sai” Độc Bại Thiên cười khổ ” ra công lực của ta lại là yếu nhất. Ngươi “thỉnh” ta tới đây vậy ngươi muốn biết cái gì?” Tiên linh ” Trong suốt thời gian dài ở đây ta từng tru sát ít tà ma. hiểu vì sao trong vạn năm gần đâycác linh tà ma đại lục đột nhiên mất hết tung tích. Đồng thời tiên nhân ngày càng ít để rồi cuối cùng tuyệt tích. Trong vạn năm trở lại đâymặc dù có người từ võ nhập đạo nhưng hề có ai phá phi tiên. Việc này khiến ta lấy làm khó hiểu?”