Bất tử bất diệt - Thần Đông (Full 10/10 quyển)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Quyển 3 - Chương 6: Giai nhân thoại ma



      Lúc này ở ngoài song cửa truyền vào thanh rất êm tai nhưng lại tràn đây nộ khí “ Độc Bại Thiên mau lăn ra đây cho ta”

      Bốn người Độc Bại Thiên giật mình bước ra cửa nhìn. “Oanh”, Độc Bại Thiên cảm giác như đầu mình mới bị người khác đập mạnh vào. Đứng trước mặt trang giai nhận tuyệt sắc, đẹp tới mức khuynh quốc khuynh thành Lý Thi. Cả người giai nhân mặc màu bạch y trắng như tuyết, dung nhan thanh lệ thoát tục như hề nhiễm chút bụi trần. Cả khuôn mặt ánh lên nét đẹp rạng rỡ cùng lạnh lẽo của ánh trăng rằm.

      Độc Bại Thiên thầm nhủ” Đúng là sợ cái gì tới cái đó mà. Vừa mới ra chút thủ đoạn với đám mỹ nữ Vụ phong Lý Thi tìm tới tận cửa rồi.”

      Ba huynh đệ Tư Đồ cũng hồi hồn lại đưa gương mặt ửng hồng quay lại nhìn lẫn nhau. Ba người Trương bình, Lão Thích cùng lão phiến tử lúc này cũng bước ra ngoài. Trương Bình cùng Lão Thích hai mắt sáng rực đứng ngây người nhìn cả nửa giờ mới tỉnh lại lẩm bẩm “ Trời ạ! thế gian có người đẹp tới mức này sao!” Lão Thích “ Phong hoa tuyệt đại, tuyệt đại giai nhân cẩn thận lại rơi vào tay lão đại rồi. Ta …..ta muốn khóc…..” Lão phiến tử cũng “ Đẹp tới mức biết thế nào. quá tiện nghi cho tên tiểu tử Độc Bại Thiên này mà. Phải chi lão nhân gia ta có thể trẻ lại hai mươi năm….A! Chỉ cần hai mươi năm…..”

      “Câm miệng” Chỉ thấy bảo kiếm trong tay của Lý Thi vung lên, tia lam quang ảm đạm liền lướt qua da đầu của bọn Lão Thích ba người. “Ầm “ tiếng, bức tường phía sau lưng cách ba người xa bị đánh vỡ nát thành phấn mạt. Cả ba khuôn mặt tức xám ngoét, ba huynh đệ Tư Đồ mặt trợn tròn, miệng há hốc ra. Độc Bại Thiên lúc này cũng kinh hãi. Lý Thi sao có thể tùy ý vung tay mà lại có thể phát ra tiên thiên kiếm khí đáng sợ như vậy. còn cao hơn tiên tên chân khí cả bậc. Trong tâm ngừng suy nghĩ : tại sao vài tháng gặp nàng ta công lực lại tăng tiến vượt bậc như vậy, lẽ đạt đến vương cấp cảnh giới? Cái này sao có khả năng được chứ. là quá đáng sợ.

      Lúc này thanh của đám người ở hậu viện phía sau cũng ngày càng lớn. Mọi người ai nấy đều kinh ngạc và tán thưởng tuyệt thế dung nhan của Lý Thi.

      “Độc Bại Thiên, ngươi theo tar a ngoài kia” xong Lý Thi như lăng ba tiên tử bay thẳng ra ngoài.

      “Đả giá cuồng, bọn ta cùng với ngươi”

      sai, bọn ta cũng

      , các ngươi đều ở tại đây. Ta có việc gì đâu.” xong liền ra bên ngoài. Những người đứng trong sân ai nấy đều lộ ra nét khâm phục , bàn tán xôn xao.

      Độc Bại Thiên thầm nhủ “ Uy lực của mỹ nữ quả nhiên bất phàm a”

      sau Lý Thi, dù cho nỗ lực như thế nào Lý Thi vẫn luôn giữ lấy khoảng cách phía trước. Chỉ lát, hai ngươi tới giữa lưng chừng Vụ phong. Nơi đây có rất nhiều kì hoa dị thảo, ong bướm bay dập dìu. Tửng làn hương hoa thơm ngát thấm vào tâm hồn khiến cho người ta cảm thấy ngây ngất. Cảnh đẹp cùng với mỹ nhân làm cho Độc Bại Thiên nhất thời ngây ngất.

      “Độc Bại Thiên, sáng sớm nay ngươi nhăng cuội những gì?” Giai nhân giận dữ hỏi

      “Cái này…..sáng sớm hôm nay….. ta cùng vài mỹ nhân chọc giỡn với nhau thôi mà. Ai mà biết các mỹ nhân đó lại là cao đồ của Vụ phong chứ”

      “Ta hỏi ngươi những cái gì?”

      “Ta….ta nàng là biểu muội của ta”

      “Ngươi….ngươi là tên vô lại. Sao ngươi lại có thể như thế chứ? Ngươi…ta phải giết ngươi” Lý Thi nắm chặt bảo kiếm, khuôn mặt rất giận dữ.

      “Cái này sao có thể trách ta được. Sư huynh sư đệ của nàng phát thệ là phải giết chết tên “ cái gì thiên” để giúp nàng hả giận. Ta nếu sớm là có quan hệ mật thiết với nàng bị bọn họ giết mới lạ đó”



      Độc Bại Thiên Có cảm giác thân ảnh lạnh lùng cao ngạo của Lý Thi mặc dù gần ngay trước mắt nhưng lại có cảm giác như ở rất xa.

      “Độc Bại Thiên, trong tương lai nhất định ta cũng giết chết ngươi” KHuôn mặt tuyệt thế dung nhan lúc này như được phủ bởi lớp băng lạnh lẽo.

      giật mình kêu lên “ Lý Thi muội muội, nàng đừng có giận dữ, có gì từ từ được mà. Nếu ở đây mà đắc tội ……”

      “Ngươi câm miệng lại cho ta. Ai là muội muội của ngươi. Ta quan tâm trước đó ngươi nhăng cuội cái gì nhưng trước mặt ta ngươi được như thế. Nếu muốn với ta cứ kêu tên là được rồi” Lý Thi nắm chặt bảo kiếm lạnh giọng

      “Được rồi” Độc Bại Thiên thu lại nụ cười miệng trầm giọng “ Lý nương, rốt cuộc ta đắc tội với nương ở đâu thế? phải là do việc của Trường Phong trấn chứ”

      “Hừm, Độc Bại Thiên, những hành vi đê tiện của ngươi khi xưa tại Trường Phong trấn ta thể nào quên. Sớm muộn gì ta cũng kiếm ngươi để đòi thôi” tới đó mặt của Lý Thi ửng hồng, cả người như run lên phải mất lúc mới bình tĩnh lại. “ Còn nữa, ngươi có thể an tâm là ta đem việc ngươi xá thân thành ma ra ngoài. Trong mắt ta ngươi là ngôi sao sáng bầu trời võ lâm của Thanh Phong đế quốc, là cao thủ mới nổi. Bất quá……… sớm muộn gì ngày trước khi ngươi xá thân thành ma ta chem. ngươi dưới kiếm của ta. Cái này là do chỉ ta phải có trách nhiệm với lời thề của mình mà còn là trách nhiệm đối với giang hồ, với nhân loại cả đại lục.”

      “Đó chính là nguyên nhân phải giết ta?”

      sai, sớm muộn gì ta cũng phải giết ngươi. Ngươi cũng hãy sớm chuẩn bị

      Trong nội tâm Độc Bại Thiên tự dưng bỗng cảm thấy xót xa “ Trong mắt nàng ta ác ma thể tha thứ sao? Ta đáng sợ như vậy sao?”

      “Ngươi nên hiểu ý của ta. Ngươi sớm muộn gì cũng thành ma mà thôi. Mười năm cũng được, trăm năm cũng tốt. Với tư chất của ngươi có thể khẳng định trong lúc ngươi còn sống ngươi có thề khám phá ra bì của sinh tử……đạt tới cảnh giới thánh cấp trở thành bất tử chi ma, sở hữu bất tử chi ma chi thể. Bất tử chi ma đáng sợ như thế nào ta nghĩ ngươi biết hơn ta, so với thánh cấp cao thủ còn đáng sợ hơn gấp chục lần. Vì thiên hạ chúng sinh, ta bắt buộc phải giết ngươi dưới kiếm của ta. Ta và ngươi sớm muộn gì cũng phải có cuộc chiến, ngươi sớm chuẩn bị .”

      Trong nội tâm của Độc Bại Thiên vang lên thanh bi thương :” lẽ tất cả mọi người đều nhận định như thế hay sao?” Độc Bại Thiên cảm thấy trong lòng có cảm giác rất đau khổ chịu được ngước đầu lên trời hét lớn “ lẽ ‘ gặp xá thân thành ma giết chết tha’ là chân lý vĩnh viễn thể thay đổi sao? lẽ ngay cả nơi siêu phàm thoát tục như Vụ phong cũng chịu ảnh hưởng của các tư tưởng thế tục như vậy sao? lẽ người thông minh như Lý tiên tử đây cũng tin vào những lời đồn đại như vậy sao? lẽ thế gian này ai nghi ngờ tính đúng đắn của lời hay sao?” Độc Bại Thiên càng càng kích động “ Vì thiên hạ chúng sinh, ha ha….. nghe rất hào hùng, rất là uy nghiêm, rất là cao thượng. Ha ha, giết chết ta là người bảo vệ cho võ lâm, là người cứu thế của đại lục. thể ngờ tính mạng của ta lại đáng giá như vậy. Nếu như vậy nàng hà tất phải đợi đến tương lai làm cái gì? Nàng sao nhân lúc công lực của ta còn yếu đem ta giết để lúc đó trở thành vị Lý tiên tử đời minh lưu truyền cho hậu thế, được vạn người kính ngưỡng.”

      Sắc mặt mỹ lệ vô song của Lý Thi hề thay hề có chút biến đổi từ từ “ Ta đem việc của ngươi công bố cho mọi người biết. Giết chết ngươi phải vì để cho mọi người tôn sung, cũng phải vì lưu danh hậu thế. Ta tại giết ngươi cũng có nguyên nhân. Mặc dù ngươi rất có khả năng đạt tới thánh cấp cảnh giới nhưng cũng loại trừ khả năng những năm tháng sau này công lực của ngươi đình trệ thể thăng tiến. Còn nữa, ngươi cũng là con người. Nếu ngươi chết khi còn trẻ như vậy, cha mẹ của ngươi như thế nào?Ta chỉ là lúc này tạo cho ngươi cơ hội để ngươi có thể oanh oanh liệt liệt kết thúc cuộc sống của ngươi cách hùng. Đương nhiên muốn vậy cần phải có hợp tác của ngươi. Ngoài ta ngươi hoài nghi câu “ nếu gặp xá thân thành ma, giết chết tha” ta lại có lý do tin vào câu đó. Theo những điển tịch lưu giữ trong mật thất của Vụ phong , có cổ thư hoàn chỉnh, trong đó ghi rất những việc liên quan tới bất tử chi ma.. Mặc dù chỉ có mấy trang nhưng cũng đủ lên bất tử chi ma đáng sợ như thế nào”

      Độc Bại Thiên cười cách khinh miệt” Ha ha….. sớm an bày hậu cho ta. đủ tự tin trong tương lai giết được ta dưới kiếm của sao?”

      Lý Thi “ Ta giả sử đánh lại bại dưới tay của ngươi, hoặc giả chết dưới kiếm của ngươi ngươi cũng có khả năng may mắn thoát khỏi thế gian này đâu. Rồi cũng có người giết ngươi thôi” Giọng có chút gì đó đủ tự tin.

      “Ha ha, buồn cười. Muốn đường đường chánh chánh giết ta lại còn nuôi lại hâu hoạn”

      “Ngươi muốn ép ta phải giết ngươi?”Lý Thi nắm chặt bảo kiếm, cả người như hoàn toàn biến đổi, sát khí trong người như muốn bộc phát ra. Độc Bại Thiên cảm giác tuyệt thế dung nhan càng lúc càng như mơ như ảo, khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành sau tấm mạng che mặt như được phủ bởi lớp sương mù. thầm kình hãi : Cái này là như thế nào? Đây ra là công phu gì chứ?

      Xung quanh Lý Thi như được bao phủ bởi mây mù, cả người như hóa thành vị tiên tử xuống nhân gian mơ mơ ảo ảo, như mông như lung. “ Độc Bại Thiên, ngươi muốn đánh với tan gay lúc này đúng ?”

      Độc Bại Thiên thầm nghĩ “ tức cười, công lực của cao hơn ta, hơn nữa đây lại là địa bàn của . Bộ ta muốn chết sao?” Miệng , sao ta lại muốn đánh với nàng chứ. Ta chỉ là muốn nhắc nhở nàng thôi”

      cần ngươi phải quan tâm. Môn nhân của Vụ phong cí tiêu chuẩn hành riêng, miễn sao thấy hổ thẹn với lương tâm là được”

      “Hiểu rồi. Nếu giết ta lúc này nàng thể đối diện với lương tâm của mình. Vì vậy phải là nuôi hậu hoạn ………… mà là cho ta cơ hội. Ha ha…… Vụ phong ra là như vậy”

      “Rẹt” tiếng, Lý Thi rút thanh bảo kiếm ra chỉ thẳng về Độc Bại Thiên, thân kiếm quang hoa lưu động, cả người nảng mây mù bao phủ đứng tĩnh lặng chỗ.

      Hai người im lặng đứng nhìn nhau. lúc lâu sau Lý Thi đem bảo kiếm cho ngược lại vào vỏ.

      “Độc Bại Thiên, ngươi biết lịch sử đánh sợ như thế nào. Bất tử chi ma giết người hàng vạn, máu nhiểm khắp nơi. Dưới chân xương cốt chất cao như núi. Năm cao thủ thánh cấp đương thời lúc đó căn bản hề làm gì được , lại còn bị giết chết mất ba người….ngươi hiểu ý của ta ?”

      “Hiểu rồi. Vì để tránh trường đổ máu nên thà giết lầm chứ thể bỏ qua”

      Lý Thi gì. Phải lúc sau Độc Bại Thiên mới mất thần thái phẫn nộ cười hi hi “ Lý tiên tử còn có việc nào khác nữa ? Nếu như có việc gì ta có thể mời tiên tử tản bô trong rừng được ?”

      “Hừm, Độc Bại Thiên ngươi sáng sớm nay trước mặt các sư tỷ muội ta nhăng cuội, ta coi như tính với ngươi. Nhưng ngươi được dme9 việc này với các sư huynh đệ của ta.” xong đưa mắt nhìn rồi lạnh lùng tiếp “ Ngươi là ngươi, ta là ta. Ta muốn nghe bất kì chuyện gì liên quan tới ta và ngươi. Ta cũng khôngmuốn nghe những lời xám ngôn của ngươi” xong Lý Thi như đám mây bay thẳng lên núi.

      “ Ai! Lý Thi ở Trường Phong trấn rất xa……….” Độc Bại Thiên vừa nhìn theo vừa cười.
      tutuChó Điên thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Quyển 3 - Chương 7: Nữ phẫn nam trang



      Độc Bại Thiên từ từ xuống núi. Vửa mới tới cổng khách điếm thấy Trương Bình đứng đó chờ. Trương Bình “ Trời ! Lão đại cuối cùng cũng trở về. Nếu ngươi trở về chỉ sợ bọn ta phải đánh lên Vụ phong mất” Đám ba huynh đệ Tư Đồ, Lão Thích cùng lão phiến tử lúc này cũng bước ra.

      Độc Bại Thiên trừng mắt cái gì thế, đây chính là Vụ phong đó” Xong rồi cười tiếp “ Ta sao. Lý nương kiếm ta chỉ là muốn hỏi về việc xảy ra tại Thanh Phong đế quốc thôi”

      Lão Thích cười “ Cười đúng là dâm tặc. cẩn thận vui quá sinh bi đó”

      “Sinh cái đầu ngươi”

      Trở về phòng Độc Bại Thiên ngừng cười về chuyện hồi nãy. Lão phiến tử lẩm bẩm “ Việc tốt nên giấu. giấu phải việc tốt” Mọi người thấy muốn nên cũng thèm hỏi.

      Tư Đồ Hạo Nguyệt “ Đả giá cuồng, có việc này ngươi coi được đâu. Hai võ lâm thế gia của Hán Đường đế quốc là Lạc gia và Lưu gia tới Vụ phong. Nghe đồn là bọn họ hai thiếu chủ của hai nhà đó có lẽ chết. Bọn họ hoài nghi có liên quan tới Vụ phong. Chỉ có điều Vụ phong địa vị quá cao, bọn họ dám làm bừa nhưng những người khác sợ dám chắc.”

      Độc Bại Thiên hiểu ý muốn gì.Hai vị thiếu chủ mà chính là hai tên công tử mà bọn gặp phía ngoài Trường Phong trấn. Khi hai tên công tử đó bị giết ngoài đám huynh đệ của bọn họ biết ra chỉ còn có Lý Thi biết chuyện này. Tư Đồ Hạo Nguyệt muốn đề tỉnh nên kết oán với người của Vụ phong để tránh bị bọn họ “bán đứng”.

      “Yên tâm , ta biết cân nhắc”



      Những người tới tham gia đại hội Chiến Thiên tinh nguyên bắt đầu tụ tập tán dóc. Tư Đồ Ngạo Nguyệt “ Đại hội này có thể xem như là võ lâm đại hội , nhất định có kohng6 ít kì nhân dị sĩ tới đây”

      Lão phiến tử lắc đầu “ Chưa chắc. Tinh nguyên thạch do Chiến Thiên võ thánh lưu lại mặc dù trân quý nhưng chưa hẳn khiến cho cao thủ chân chánh động tâm. Trừ phi tu vi võ công của bọn họ khó có thể thăng tiến bọn họ mới tới đây tham gia nhiệt náo mà thôi”

      Mẫn Nguyệt “ Tại sao?”

      “Võ công mà nhờ trợ giúp của ngoại lực bên ngoài cuối cùng cũng bao giờ bằng công lực do chính mình khổ tu. võ lâm có ít người nhờ có cơ duyên trời cho mà ăn được thiên niên chu quả, vạn niên linh chi, nội đan thần thú, hoặc giả may mắn được ai đó tặng cho công lực khiến cho trong đêm công lực tăng tiến mãnh liệt trở thành cao thủ vang danh thiên hạ. Chỉ là những năm tháng sau đó công lực cực khó đề thăng vĩnh viện đình trệ chỗ. Sau khi trải qua giai đoạn công lực đột phá mãnh liệt đó dù hết cả cuộc đời cũng vô pháp đột phá lên cảnh giới cao hơn. Hơn nữa những cao thủ này phần lớn đều là những người có tư chất, trí tuệ hơn người, gần như lúc còn trẻ đều là thanh niên đắc chí hề gặp phải chút khó khăn gì cũng như có bất kì đả kích nào lớn. Những người này đáng tiếc cuối cùng lại là những người bỏ .

      Độc Bại Thiên nhìn lão hề gì. Ba huynh đệ Tư Đồ lúc này cũng kìm được nhìn lão bằng ánh mắt khác. Lão Thích “ Lão phiến tử, thể ngờ lão hay những lời vớ vẩn, ai ngờ cẩn thận lại ra những lời có đạo lý đến như vậy”

      Lão phiến tử trừng mắt thôi, cẩn thận lão nhân gia ta cảm động rơi nước mắt mất”

      Cả đám bật cười.

      Ngày hôm nay mọi ngời ai nấy cũng đều rất kích động. Ngày mười năm tháng tám sắp sửa tới.

      Sáng sớm ngày mười lăm tháng tám, khi những tia nắng bắt đầu chiếu qua đẩy lùi từng lớp mây mù, cả ngọn núi tiên ra. Phong cảnh rực rỡ, kỳ hoa dị thảo xuất trước mắt mọi ngươi như tiên cảnh, các trân cầm dị thú khi nhìn thấy người lạ cũng hề có chút e sợ.

      Hàng vạn hào kiệt trong giang hồ bắt đầu nhắm thẳng hướng Vụ phong lên.

      Độc Bại Thiên cảm thán “ Nước trôi cá nhảy, chim hót hoa thơm, đúng là tiên cảnh nơi nhân gian. Chỉ có điều là……. phải là hoa viên của nhà ta thôi”

      Đám Tư Đồ Ngạo Nguyệt nghe hai câu đầu ngừng gật đầu. Khi nghe tới câu cuối cùng biến sắc vội bịt miệng lại. Tư Đồ Ngạo Nguyệt “ Ngươi muốn sống nữa à?”

      Lúc này đằng sau lưng mọi người vang lên giọng trong trẻo : “ Khẩu khí lớn. Ngươi nghĩ ngươi là ta sao?”

      Cả đám quay đầu lại nhìn thấy thư sinh tuấn dị thường, cả người trắng như ngọc. Trương Bình thở dài “ Trời ạ! Sao lại có nam nhân xinh đẹp như thế này chứ, so với nữ nhân còn đẹp hơn nhiều”

      Lão phiến tử cười “ Tiểu tử ngốc, động não chút . Đây chính là nữ giả nam trang, vậy mà nhìn cũng ra sao”

      Thiếu nữ thể ngờ vừa mới lên núi bị người nhìn ra chân tướng “ Các ngươi cái gì chứ. thể được à”

      Độc Bại Thiên cười hì hì “ Tiểu tử mỹ lệ khả ái cái gì ‘ngươi nghĩ ngươi là ta’, ý của là nếu ta có thể mang cái Vụ phong này về làm hoa viên sau nhà à?”

      Thiếu nữ mặt nghệch ra “ Cái tên đầu to này trước mặt ta lại cười nham nhở như vậy, có tin bổn tiểu thư ta kiếm chém ngươi

      Ba huynh đệ Tư Đồ đứng bên cạnh gì. Lão Thích như sợ thiên hạ loạn được đứng bên cạnh hét lớn : “Kinh khủng quá, kinh khủng quá. Lão đại cẩn thận sợ chọc giận người nam ra nam nữ ra nữ sao?

      Thiếu nữ nhìn Lão Thích ” Loại ngươi như ngươi cũng nên lời sao” Xong rồi nhìn Độc Bại Thiên tiếp “ Tên đại cá tử ngươi thế nào, phục sao? Có muốn thử ?”

      Độc Bại Thiên cười “ Đúng là thú vị a. Bỗng nhiên có tuyệt sắc giai nhân lại muốn đấu với ta. Mỹ nữ kiếm tới ta , lại ban “ân điển” như vậy, thần nữ có lệnh sao dám nghe chứ. Mà đúng, chỉ sợ sớm cố tình muốn tìm ta. Lúc nãy chỉ là giả vờ tình cờ thôi.

      Lão Thích đứng bên cạnh “ Lão đại ngươi cẩn thận sai rồi. Cái này gọi là “thần nữ có mộng “ đó”

      Sắc mặt của thiếu nữ ửng hồng giận dữ hét lớn “ Ngươi câm miệng lại cho ta” Lão Thích giật mình vội im miệng lại.

      Độc Bại Thiên “ Vậy kiếm ta làm cái gì?”

      Thiếu nữ cưới “ Người sợ nổi danh ngươi sợ mạnh. Từ khi tới Thanh Phong đế quốc lỗ tai ta lúc nào cũng nghe lải nhải bốn chữ “Độc Bại Thiên”, là phiến muốn chết mà”

      Lão Thích cười “ Cái này cẩn thận sai rồi. Phải là “ Người sợ nổi danh heo sợ khỏe “ mới đúng”

      Thiếu nữ cười hì hì sai, điểm cũng sai”

      Độc Bại Thiên trừng mắt nhìn Lão Thích rồi cười khổ với thiếu nữ “ ra tiểu nha đầu muốn cái gì đây?”

      “Cái tên ngu ngốc nhà ngươi chuyện với ta phải có chút khách khí chứ. Chẳng phải danh tiếng của ngươi lớn lắm sao? Ta muốn tỉ thí với ngươi” mặt thiếu nữ lộ nét gây hấn

      Độc Bại Thiên nhìn thấy người giang hồ lên núi ngày càng nhiều liền quay người “ Giai nhân có lời sao ta dám tuân chứ. Chỉ là lúc nãy chúng ta giao đấu bằng miệng rồi. Nếu bây giờ còn động tay động chân dẫn tới nhiều người tới nhìn gây kinh động tới người của Vụ phong đối với chúng ta cũng có chút lợi ích nào cả. Ta thấy hay là như thế này, cùng ta tỉ thí theo cách khác người chút, thế nào?”

      “ Thế nào là tỉ thí khác người chứ?”

      đại khái chắc cũng nghe qua việc Lạc gia cùng Lưu gia của Hán Đường đế quốc tới Vụ phong để hỏi tội. Bây giờ với ta giống như động thổ đầu thái tuế, tìm hai nhà đó gây phiền phức xem coi ai gây được phiền phức lớn hơn, ai có đảm lược hơn, thế nào?”

      “Cái này có gì đâu mà được. Chỉ là như vậy quá đơn giản , chẳng có ý nghĩa gì cả” Thiếu nữ tuyệt sắc trề môi

      “ A a, vậy chúng ta thêm vào đó chút may mắn , thế nào?”

      Hai mắt thiếu nữ sáng rực hỏi gấp “ May mắn là thế nào?”

      Độc Bại Thiên nhìn thiếu nữ cười cách tà dị “ Ta thua tùy xử lý còn nếu thua phải gả làm lão bà của ta, thế nào?”

      “To gan….ngươi……” Thiếu nữ tức đến nỗi ra lời. Mãi lúc sau mới tiếp “ Ngươi là to gan lại dám vô lễ với ta như vậy. Cẩn thận ta giết hết cả nhà của ngươi đó”

      Độc Bại Thiên cười “ Biết ngay là muốn thua mà. Nhìn qua là biết vị thiên kim tiểu thư tối ngày chỉ biết dựa vào thế lực gia tộc thôi. Được rồi…coi như nãy giờ ta chưa gì cả”

      vớ vẩn, ai là ta thua chứ. Chỉ là điều kiện của ngươi khắc nghiệt quá

      “Tốt, nếu như ta thua có gì thay đổi. Nhưng nếu thua phải làm tỳ nữ của ta trong tháng, thế nào?”

      Thiếu nữ nghiến răng trả lời “ Được, lời định, ngươi hãy chờ đó mà xem.” xong cả người như cơn gió chạy thẳng lên núi.

      Lúc này ba huynh đệ Tư Đồ liền vây lại, Hạo Nguyệt “ Đả giá cuồng, mấy tháng gặp ngờ ngươi càng ngày càng….vô sỉ hơn. Ai ngờ lại lợi dụng để đối phó với Lưu gia và Lạc gia chứ”

      “Cái này kêu là mưu lược” Độc Bại Thiên cười cười

      Lão phiến tử hạ giọng chửi thầm “ Ti bỉ, cẩn thận trộm gà thành , ngược lại……”

      “Ngược lại cái đầu ngươi” Độc Bại Thiên đưa tay đánh vào đầu lão rồi quay người lên núi.

      Càng lên tới đỉnh ngọn núi càng dựng đứng. Cuối cùng khi còn cách đỉnh khoảng trăm trượng cả ba mặt đông, tây, bắc đều có cách nào để leo lên tiếp vì ba mặt này dốc núi thẳng đứng khiến cho người đừng hòng tiến lên được nửa bước. Chỉ có hướng nam là có con đường thẳng tới đỉnh khiến cho toàn bộ quần hùng đều chuyển hướng về hướng nam. Đúng lúc này bỗng có vài người từ núi ngược xuống , vừa vừa “ Cái này là đạo lý gì đây. Bọn ta ai nấy đều chẳng phải vượt ngàn dặm tới đây sao. Vậy mà lại thể lên được đỉnh . là tức chết được”

      đường có ít người hỏi nhau “ Huynh đệ sao lại như vậy, xảy ra chuyện gì sao?”

      “Con đường này phải đơn giản thông thẳng tới đỉnh Vụ phong. Ở cuối đường có hòn đá lớn nhìn giống như lôi đài vậy cao hơn mười mét. Bọn ta thể qua nổi đành phải xuống núi”

      “Người của Vụ phong ai thả đây xuống sao?”

      “Còn lâu a, bọn họ còn mong càng ít người càng tốt nữa kìa”

      Khi đám người Độc Bại Thiên lên tới nơi dưới lôi đài lớn đó tụ tập ít người. Tư Đồ Ngạo Nguyệt “ Nếu thân thủ dưới nhất lưu đừng hòng mà lên được”

      Tư Đồ Mẫn Nguyệt cười “ Tỷ phu, huynh đưa đệ lên theo với nhé”

      Độc Bại Thiên ” Cái tên tiểu tử ngươi dám trọc ta ah” Vửa dứt lời liền mắng” Ta phải là ngươi được kêu là tỷ phu nữa sao. Lần sau phải nhớ lời đó”

      “Được rồi…Bại Thiên ca….”

      Trương Bình, Lão Thích cùng lão phiến tử ai nấy đều u sầu. Với độ cao thế này bọn họ đều ai có thể lên được. Bất giác ánh mắt của cả ba đều hường về sau lưng của Độc Bại Thiên.

      “Ánh mắt của ba tên thỏ đế các ngươi làm gì mà nhìn kinh thế. Đừng nhìn ta như vậy, ta có lòng tốt như vậy đâu”

      “Lão đại, cầu xin ngươi đưa chúng ta lên với” Khuôn mặt Trương Bình ra vẻ dễ thương

      Lão Thích “ Lão đại, ngươi cẩn thận cõng ta lên đó , ta lắm”

      Ánh mắt của lão phiến tử chuyển qua ba huynh đệ Tư Đồ

      Lúc này từ phía hòn đá truyền lại giọng “ Độc Bại Thiên, các ngươi vẫn còn chưa lên sao? khiến cho người ta thất vọng quá ”. Chính là giọng của tuyệt sắc thiếu nữ cải làm nam nhân.

      Độc Bại Thiên ” Ai là bọn ta lên được. Trương Bình lại đây, ta đưa ngươi lên trước”

      Trương Bình mừng rỡ vội chạy lại sau lưng Độc Bại Thiên như muốn leo lên lưng của .

      “Ngươi muốn làm cái gì vậy?” mặt Độc Bại Thiên lộ nét tà dị nhìn rồi sau đó nhanh như chớp nắm lấy tay quăng lên. “Vù” bóng người bay vụt lên trời, Trương Bình bị Độc Bại Thiên ném lên trung. trung lúc này chỉ truyền lại tiếng la lớn”Cứu mạng….” tiếp đó là tiếng “Bịch” từ phía truyền xuống. Độc Bại Thiên lúc này mới vẫy vẫy tay” Cú ném chính xác a”

      Cả đám người ở phía dưới ai nấy đều trợn tròn mắt. Độc Bại Thiên liền nắm lấy tay Lão Thích lúc này vẫn còn ngây người ra khiến cho la lớn” cần …aaaaaaa……” rồi lại bong người bay lên rơi “bịch” ở phía . Lão Thích lúc này ở phía gào xuống “ Lão đại ngươi……..”

      Độc Bại Thiên tức cũng hét lớn “ cẩn thận, cẩn thận thôi”



      Khi Độc Bại Thiên quay người về lão phiến tử lão phiến tử tức nhanh như con thỏ chạy lại trốn sau lưng ba huynh đệ Tư Đồ.
      tutuChó Điên thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Quyển 3 - Chương 8: Vụ Phong môn nhân



      “Uy, lão phiến tử, để ta giúp lão lên” Độc Bại Thiên vừa cười vừa bước lại.

      Lão phiến tử vội ôm chặt lấy Tư Đồ Hạo Nguyệt vừa la lớn “ ! Để Hạo Nguyệt huynh đệ giúp ta lên, làm phiền ngươi đâu”

      Cuối cùng lão phiến tử cũng được Tư Đồ Hạo Nguyệt đưa lên . Khi bọn họ lên tới nơi thiếu nữ tuyệt sắc cũng rời khỏi. Phía dưới đài lúc này những ai đủ khả năng bắt đầu lục tục kéo về, còn ai đủ tiếp tục tiến lên phía trước.

      Vụ phong quả hổ danh là di chỉ của tiên nhân. Đình đài lâu các, kì hoa dị thảo, nước chảy dưới chân cầu, cánh hạc tung bay…..khiến cho ngươi như chìm trong giấc mộng.

      Phụ trách tiếp đãi quần hùng nam đệ tử tuấn, nữ kiều diễm nhìn qua trong như là tiên đồng ngọc nữ khiến cho các thanh niên hiệp sĩ cùng nữ hiệp ai nấy đều phải đưa mắt nhìn bọn họ.

      “Vị thiếu hiệp này có phải là Độc Bại Thiên?” nam đệ tử tuấn từ phía sau cất tiếng hỏi. Độc Bại Thiên quay đầu lại nhìn “ Chúng ta quen biết nhau sao? Ta nhớ là chưa từng gặp ngươi mà”

      “Độc công tử đương nhiên là biết ta. từ khi ta hoc nghệ ở đây chưa bao giờ rời khỏi Vụ phong. Nhưng tháng gần đây danh tiếng của công tử gây chấn động cả Thanh Phong, ngay cả Vụ phong vẫn thường nghe danh của công tử. Vì vậy tiểu đệ cùng các vị sư huynh rất muốn được quen biết với công tử”

      Độc Bại Thiên trong lòng thầm nhủ “ Muốn kết giao với ta? Muốn kết giao với biểu ca giả mạo của Lý Thi đúng hơn”. Nghĩ vậy nhưng miệng “ Vụ phong là võ học thánh địa của Hán Đường đế quốc, môn nhân đệ tử ai là phải hào kiệt. Huynh đài muốn kết giao với ta làm ta cảm thấy như trèo cao quá”

      , , là ta trèo cao mới đúng. Tiểu đệ Trịnh Thanh, sau này hy vọng nhờ Độc huynh đệ chiếu cố. Đây tất cả đều là bằng hữu của Độc huynh đệ sao?”

      sai, họ đều là bằng hữu của ta” Độc Bại Thiên liền giới thiệu từng người để họ chào hỏi lẫn nhau.

      Trịnh Thanh ” Độc huynh đệ, các vị sư huynh của ta cũng muốn được kết giao với huynh đó”

      Độc Bại Thiên cười “ Cao đồ của Vụ phong muốn kết giao với ta khiến cho ta cảm thấy như được ân sủng vậy. Chỉ là Chiến Thiên tinh nguyên đại hội cũng sắp bắt đầu…..” tới đó nét mặt lộ ra vẻ khó khăn.

      “ Oh, oh… sao đâu. Đại hội bắt đầu phải là vào ngay việc chính đâu mà đầu tiên còn có mấy vị tiền bối vài câu nữa rồi sau đó mới thảo luận vấn đề tinh nguyện thạch thuộc về ai”

      Độc Bại Thiên cười “ Nếu như vậy cung kính chi bằng tuân mệnh”. xong liền quay về ba huynh đệ Tư Đồ cùng bọn ba người lão phiến tử tùy tiện vài câu rồi theo Trịnh Thanh tiến vào căn tịnh xá cách đó xa.

      Phía ngoài tịnh xá trồng ít câu trúc khiến cho nơi này có vẻ thanh tĩnh khác hẳn bên ngoài. Ở trong phòng có ba thanh niên, tuổi tầm khoảng hai năm hai sáu tuổi. Bọn họ thấy Độc Bại Thiên tiến lại vội đứng dậy nồng nhiệt ” Đây phải chăng là Độc huynh đệ chăng?”

      Độc Bại Thiên trả lời “ Tại hạ là Độc Bại Thiên”

      “Độc huynh đệ quả nhiên là nhất biểu nhân tài, là rồng trong loài người. Mau mau xin mời ngồi xuống đây”

      Trịnh Thanh liền giới thiệu “ Đây là đại sư huynh của ta tên Trương Nhất Bình” Vừa vừa chỉ vào thanh niên đứng ở giữa. “Còn đây là ngũ sư huynh Lưu Văn Viễn, lục sư huynh Tiêu Lượng” xong đưa tay chỉ hai người ở bên cạnh

      Trương Nhất Bình thân hình có thể coi như cao lắm, dung mạo tuấn, hai mắt phát thần quang khiến cho người ta chỉ cần nhìn qua cũng biết đây là cao thủ. Độc Bại Thiên trong lòng thầm kinh hãi khi thấy tu vi của người này có lẽ còn cao hơn cả . Lưu Văn Viễn thân hình cao lớn, nếu đem so với Độc Bại Thiên cũng kém bao nhiêu, người toát ra khí thế kinh nhân. Tiêu Lượng càng nhìn càng giống như văn sĩ, so với các nam đệ tử của Vụ phong có phần tuấn mĩ hơn.

      Cả đám cứ khách khí qua lại hồi, sau đó Trương Nhất Bình mới hỏi “ Ta có nghe các sư muội tuần sơn Độc huynh đệ đây chính là biểu ca của Lý Thi sư muội, biết điều này có ?”

      Độc Bại Thiên thầm chửi “ Tới rồi đây, chỉ là hơi nhanh và trực tiếp quá” miệng trả lời “ sai, Lý Thi chính là biểu muội xa của ta. Hai nhà chúng ta vốn là thế giao vì vậy so với em ruột sợ rằng còn thân hơn.”

      Trương Nhất Bình cười “ Nếu như vậy chúng ta chẳng phải càng thân hơn sao” Xong rồi tiếp “ Lý Thi sư muội trời sinh kỳ tài, trong các môn nhân đệ tử là người có võ công cao nhất, xứng danh là đệ tử kiệt xuất của Vụ phong trong cả trăm năm trở lại đây. Hơn nữa nàng ta còn có biểu huynh như Độc huynh đệ đây sau này hành tẩu giang hồ nhất định có thể vì Vụ phong mà dương danh thiên hạ”

      Độc Bại Thiên “ Trương huynh như vậy khiến cho tại hạ cảm thấy xấu hổ quá. Thiên hạ ai cũng biết Vụ phong là võ học thánh địa của Hán Đường đế quốc, ai mà kính ngưỡng chứ. Chỉ đơn giản tên Độc Bại Thiên ta sao có thể làm được gì”

      “Độc huynh quá khiêm nhường rồi”

      “Nghe Trương huynh biểu muội của ta công lực rất cao làm cho ta cảm thấy kì lạ. Nàng ta từ được sống trong sung sướng, ăn uống chưa hề phải chịu chút khổ ải nào. Sau này lớn lên mỗi lần tới nhà ta giống y như tiểu thư khuê các. Nàng ta như vậy sao có thể tu thành thân võ công tuyệt kỹ được. Trương huynh nhất định tốt cho nàng ta trước mặt ta rồi”

      vừa vừa quan sát thần sắc của bốn người thấy Lưu Văn Viễn và Trịnh Thanh lộ ra vẻ rất quan tâm còn Trương Nhất Bình cùng Tiêu Lượng vẫn bình thường. Thấy vậy Độc Bại Thiên thầm nhủ : Lưu Văn Viễn cùng Trịnh Thanh nếu xét về tính trầm tĩnh vẫn bằng Trương Nhất Bình cùng Tiêu Lượng, tâm chí đủ kiên định. Trương Nhất Bình lộ hẳn vẻ muốn kết giao nhưng còn Tiêu Lượng hề lộ ra chút ý tứ gì. biết vì lẽ gì nhưng Độc Bại Thiên lúc này bỗng có trực giác là người này đơn giản như bề ngoài khiến cho có chút phản cảm.

      Trương Nhất Bình thể ngờ Lý Thi sư muội lại có quá khứ như vậy. Ở núi nàng sinh hoạt hoàn toàn khác chỉ cần cù khổ luyện võ công, những biểu mà huynh có lẽ chỉ thể trước người thân mà thôi.. Trong các đệ tử đồng bối võ công của nàng đúng là đệ nhất, ngay cả đại sư huynh như ta cũng còn kém nàng ta chút”

      Độc Bại Thiên cười “ Trương huynh cần phải tốt cho nàng ta đâu. Trước đây lâu ta có gặp nàng ta và cùng với nàng ta tỉ thí vài chiêu. Công lực của nàng ta lúc đó kém nhưng với các người mà cũng chẳng lợi hại gì. Kết quả là ta cẩn thận làm nàng ấy bị thương khiến nàng ta tức giận bỏ từ biệt hại cho cả nhà ta khi ấy phải lo lắng phen đó.”

      Lưu Văn Viễn ra là như vậy. Thảo nào từ khi Lý Thi sư muội trở về cứ buồn phiền thôi, còn luôn mồm “ cái gì Thiên” đáng chết…….” tới đây vội im bặt đưa mắt liếc nhìn Độc Bại Thiên.

      Trịnh Thanh liền tiếp lời “ Độc huynh đệ có điều biết. Lý sư muội từ được sư phụ hậu ái, các trưởng lão tiếc hi sinh công lực bản thân cứ cách đoạn thời gian lại dùng phong công đại pháp phong bế lấy phần công lực của nàng ta khiến cho nàng ta phải tu luyện dưới áp lực rất lớn. Nhưng khi có thể đột phá phong công đại pháp của các trưởng lão lúc đó công lực cũng tăng tiến mãnh liệt, vượt lên cảnh giới mới. Ta nghĩ khoảng thời gian đó có thể Lý sư muội bị trưởng lão phong bế công lực, vẫn còn chưa đột phá được. Vì vậy…….”

      Trịnh Thanh đột nhiên sực nghĩ là mình như vậy chẳng khác nào làm cho Độc Bại Thiên mất hứng vội cải chánh “ Đương nhiên Độc huynh là nhân trung chi long, thắng được Lý sư muội cũng là chuyện thường tình thôi mà”

      Độc Bại Thiên thầm nghĩ : ra ngày đó Lý Thi bị phong bế công lực. Lần này nhất định là đột phá phong công đại pháp của các trưởng lão nên công lực mới tăng tiến kinh người như vậy. Thảo nào khiến cho người ta cảm thấy kì quái khi thấy khác biệt lớn chỉ trong thời gian ngắn ngủi như thế. Nghĩ vậy cười ra là thế. Thảo nào Lý Thi biểu muội cứ là ta chất thể thắng được ta”

      Lúc này, người nãy giờ chưa gì là Tiêu Lượng chợt lên tiếng “ Độc huynh là người của Thanh Phong đế quốc sao?”

      Nghe thấy hỏi, tim của Độc Bại Thiên như muốn nhảy ra ngoài “ sai”

      Tiêu Lượng tiếp “ Võ công của Độc huynh cao thâm như vậy, thiết nghĩ các trưởng bối cũng phải là người vô danh. Nhưng ta chưa từng nghe qua có thế gia nào tại Thanh Phong đế quốc mang họ Độc cả?”

      “A, việc này ra là bí mật của nhà ta, ta cũng tiện nhiều. Ta chỉ có thể gia đình ta tại thoát ly khỏi giang hồ, có thể coi như còn là người trong võ lâm nữa”

      mặt Tiêu Lượng lộ vẻ có lỗi “ Độc huynh xin lỗi, ta cố ý”

      “ Ha ha…. có chi. Ai mà chẳng có chút tò mò chứ” Độc Bại Thiên cười tiếp “ Biểu muội ta tâm cao khí ngạo. Ta vẫn thường cười ta ta nhìn quá cao, hề để ai vào trong mắt. Coi chừng sau này trở thành lão bà mà vẫn phải sống mình” thấy cả bốn người đều lộ ra vẻ chú ý liền tiếp “ tại ta an tâm rồi. Vụ phong nhân kiệt địa linh, như các vị huynh đài đây ai cũng là các nhân tài. Ta nghĩ nhất định biểu muội ta tuyển chọn” xong liền đưa mắt đầy thâm ý nhìn cả bốn người.

      Trương Nhất Bình cười “ Độc công tử chơi rồi. Lý sư muội làm sao có thể nhìn ngó tới bọn ta chứ”

      Lưu Văn Viễn “ Trong đây chỉ có đại sư huynh là mạnh nhất”

      Lúc câu đó Độc Bại Thiên nhìn thấy Tiêu Lương nhìn qua đai sư huynh của , trong ánh mắt lấp lánh tinh quang.

      Trịnh Thanh ra sợ Độc huynh đệ chê cười, núi còn có rất nhiều sư huynh đệ đối với Lý sư muội có…..có chút hảo cảm” Vừa sắc mặt cũng ửng đỏ lên.

      Độc Bại Thiên cười lớn “ Hôm nay gặp được các vị huynh đệ, trong lòng cảm thấy hối hận sao thể gặp sớm hơn. Trong thâm tâm ta tự nhiên cảm giác rất thân thiết. Cái cảm giác này rất đặc biệt. Ta nghĩ gì đó, ấn tượng của Lý Thi biểu muội đối với các vị cũng tệ đâu.”

      Dứt lời nhìn đám người tự nhủ “ Mẹ nó, nào phải ấn tượng tệ mà là tốt đến nỗi ta muốn bay bổng lên trời đây”

      tiếp “ Ta thân là biểu ca, mặc dù có đôi lần đùa giỡn nhưng lời của ta nàng ta vẫn hay dung để tham khảo. Ta luôn hy vọng biểu muội ta người chồng tốt. Hy vọng các vị huynh đài khiến cho ta thất vọng”

      Độc Bại Thiên lộ ra vẻ như rất thiệt tình làm cho cả bốn người tưởng , trong lòng ai nấy cũng đều cao hứng mặc dù biểu ra mặt nhưng vẫn che giấu được Độc Bại Thiên.

      Độc Bại Thiên lầm bầm “ Mẹ nó, chỉ tốn chút nước bọt khiến các ngươi cao hứng vậy rồi. Ha ha…. Để coi ‘Lý Thi biểu muội’ đối phó sao đây”
      tutuChó Điên thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Quyển 3 - Chương 9: Ám triều



      Độc Bại Thiên ” Tính khí của biểu muội ta, ta nghĩ các ngươi hiểu hơn ta. ta mà biết ta cùng các ngươi chuyện liên quan tới việc của mình chỉ sợ…..”

      Đám người Trương Nhất Bình nghe xong thoáng biến sắc. Trịnh Thanh ” Cầu mong Độc huynh đệ bảo mật giùm, đừng để cho Lý sư muội biết bọn ta từng tìm huynh”

      “Các ngươi yên tâm, ta cho ai biết đâu.. Vạn nhất mà biểu muội nghe người khác kể lại ta chúng ta mới gặp như quen vì vậy mới ở chung chỗ vậy thôi”

      sai, chúng ta mới gặp như quen nên mới ở chung chỗ” Cả đám phụ họa theo.

      Độc Bại Thiên chửi thầm : “Mẹ nó, lũ vô sỉ. Môn nhân Vụ phong ai cũng giống như các ngươi võ lâm thánh địa chắc cũng giống như ánh mặt trời sắp lặn mất. Ha ha…..các ngươi nguyện ý giữ bí mật cho ta, lão tử ta vì chính mình. Chỉ sợ Lý Thi biết ta “ cẩn thận” có mối giao tình với các ngươi thôi”

      Độc Bại Thiên còn cùng đám người chuyện đông tây nam bắc hồi rồi mới cáo từ. Vừa ra khỏi phòng, vừa vừa nhận xét : Vụ phong quả danh bất hư truyền. Cả đám “nhiệt tình” này võ công phải kém, nhất là cái tên Trương Nhất Bình kia tựa hồ còn hơn cả ta. Từ đó có thể thấy đệ tử kiệt xuất trong môn phái đáng sợ như thế nào. Lần chuyện này thu hoạch là lớn qua đó biết được bí mật võ công thăng tiến của Lý Thi. Hey, trong bốn người Trịnh Thanh cùng Lưu Văn Viễn muốn “tri đắc kết giao”. Lần sau phải kiếm bọn họ chuyện phen.

      vừa nghĩ vừa lên đỉnh Vụ phong. Lúc này Vụ phong ngày càng nhiều người, nhìn qua có lẽ dưới vạn, cười cười khiến cho người ta có cảm giác nơi nhân gian tiên cảnh này có lẽ trải qua ngày yên tĩnh.

      “Độc Bại Thiên, ngươi tìm đám sư huynh đệ của ta sao” Người lên tiếng chính là mỹ nhân có nhan sắc mê người Lý Thi. Lúc này khuôn mặt giai nhân như được phủ bởi lớp sương lạnh.

      phải là ta tìm mà là ta cùng bọn họ may mắn tương phùng, mới gặp như quen nên mới chuyện vài câu thôi”

      lẽ xảo hợp đến vậy sao?”

      “Xảo hợp? Có lẽ là bọn ta có duyên. Bất quá bọn ta chỉ gặp nhau hồi nãy còn trong tương lai khó trước được”

      Lúc này ở bên cạnh tới khá nhiều người khiến cho Lý Thi tiện phát tác đành quay người bước .

      “Khâm phục, khâm phục. Độc đầu to, ta khâm phục ngươi. Ngay cả đến Lý Thi tiên tử truyền nhân của Vụ phong mà ngươi cũng dám chọc?”

      Người phát ra thanh chính là thiếu nữ tuyệt sắc cải nam trang lúc này đứng nhìn cười cười. Thiếu nữ hơi lớn nên lúc này thu hút khá nhiều người nhìn về phía .

      Độc Bại Thiên thầm ớn lạnh “ Mẹ nó, tiểu nha đầu đáng chết này nguy hiểm quá”. suy nghĩ nhanh rồi quay lại nắm lấy tay thiếu nữ lớn “ Chư vị xin lỗi. Muội muội của ta ưa quậy phá khắp nơi. Lần này nó lại cải nam trang tới gây gây chuyện thôi”

      xong đợi thiếu nữ lại nắm lấy tay nàng ta dẫn ra khỏi đám đông. Bất kể thiếu nữ vận công chống chọi như thế nào cũng thể nào thoát khỏi bàn tay của Độc Bại Thiên.

      Vụ phong diện tích rộng lớn. Độc Bại Thiên nắm lấy ta nàng ta kéo ra khe suối rồi mới buông tay,

      “Tên đầu to Độc này, tay của ngươi thúi quá . Làm cái gì mà dụng lực mạnh như vậy, muốn giết ta sao, thúi chết ta được” Vừa nàng ta vừa ngừng lấy nước rửa tay. Tấm lưng thon của thiếu nữ đạp vào mắt đẹp tới mức làm ngắm tới mức xuất thần.

      Thiếu nữ rửa tay xong quay lại thấy thần sắc của như vậy liền hiểu ra, khuôn mặt ửng đỏ giận dữ hét lớn “ Ngươi là tên háo sắc, nhìn cái gì mà nhìn chứ”

      có cái gì ta nhìn cái đó”

      “Ngươi……”Thiếu nữ tức giận nên lời

      “Ha ha… buồn cười. ta đương nhiên là nhìn tiên nữ rồi” Độc Bại Thiên vừa vừa cười sặc sụa

      “Hừm”

      Thấy mỹ nữ để ý tới , Độc Bại Thiên tiếp” Nè, Mỹ nữ xưng hô như thế

      “Tỷ tỷ,

      Độc Bại Thiên muốn khóc cười cũng được, “ Nếu như muốn ta cũng hỏi nữa. Cuộc so tài giữa chúng ta biết còn nhớ hay ?”

      “Đương nhiên là nhớ” Thiếu nữ đưa ánh mắt mấy thiện cảm nhìn

      “Nhớ tốt. Ta còn nhớ kiếm Lưu gia cùng Lạc gia để gây phiền phức mà. Tại sao lại kiếm ta gây phiền làm cái gì?”

      nhen. Ta bất quá chỉ trêu chọc ngươi chút thôi. Còn nữa, ngươi chuyện với ta nên lịch chút. Bằng ta còn tới kiếm ngươi quậy phá đó”

      “Ha ha….ta là người lại rất thích chơi đùa như vậy đó. mà chọc cho ta nổi giận khéo ta cẩn thận đứng trước quần hùng Vụ phong mà là ta có muội muội quốc sắc thiên hương cải nam trang đứng trong quần hùng. Ta còn ai mà có thể tìm ra và bắt được ta gả cho người đó.”

      “Ngươi……..”Thiếu nữ chỉ được vậy rồi thể nữa.

      “Ngươi giỏi lắm…..” xong liền trừng mắt nhìn rồi quay người bỏ .

      Độc bại Thiên quay trở lại Vụ phong tìm mọi người. Lão Thích nhìn thấy cười hì hì ” Lão đại, ngươi cười sao thấy dâm tiện quá , nhất định trong đầu cẩn thận lại nghĩ ra những mưu kế gian xảo gì nữa rồi.

      Độc Bại Thiên chỉ cười

      Lão phiến tử lầm bầm “ Đúng là tiểu nhân đắc chí mà”

      “Đắc cái đầu lão. Lão phiến tử ông sao cứ phỉ nhổ nhân cach1 của ta chứ. Ta phải đánh cho đầu lão tỉnh ra mới được”

      Vừa vừa giơ nắm đấm đánh vào đầu lão phiến tử

      Lão phiến tử mắt như muốn đổ hào quang, cả người liêu xiêu đứng vững, miệng la lớn” Trời ơi! Độc Bại Thiên ngươi đúng là tính mưu sát mà. Lão nhân gia ta mặc dù niên kỉ cao, dù chỉ là ở phía sau của ngươi nhưng nếu có công lạo cũng có khổ lao, có nước cũng có mồ hôi, có……….”

      có lão phiến tử ông chỉ biết ăn biết uống bọn ta cũng tiết kiệm được ít” Độc Bại Thiên tức ngắt ngay cái giọng điệu thao thao bất tuyệt rồi sau đó mới hỏi tình huống đại hội như thế nào.

      Tư Đồ Ngạo Nguyệt ra cũng có gì mới cả. Mọi chuyện cũng giống như ban đầu các trưởng lão Vụ phong mà thôi”

      Đúng lúc này thanh lớn nhưng rất ràng vang bên tai mọi người “ Đối với vấn đề tinh nguyên thạch thuộc về ai mọi người còn có đề nghị nào hay nữa ?”

      Độc Bại Thiên chấn động. Người này công lực rất thâm hậu, cả vạn người có mặt ai nấy đều có thể nghe rất ràng giọng của ta. ngước mặt lên nhìn thấy thanh niên khoảng hai mươi năm hai sáu tuổi đứng đài cười cười. Đứng đằng sau người này là các môn nhân của Vụ phong, bao gồm cả mỹ nữ diễm lệ Lý Thi

      Lúc này có người “ Người thanh niên đó chính là đại đệ tử của Vụ phong, Lỗ Phong Khôn”

      Có người tiếp “ Nghe đồn người này tuổi còn trẻ nhưng công lực đạt tới mức khó lường”

      “Mặc dù công lực của cao tới mức đáng sợ nhưng đại đệ tử của Vụ phong chưa chắc là đệ nhất. Nghe đồn đệ nhất cao thủ lại chính là tuyệt sắc thiếu nữ đứng đằng sau tên là Lý Thi”

      “Trời ạ! Có giai nhân đẹp như vậy sao”

      quá đẹp………”

      …………….

      Mọi người bàn tán xôn xao

      Lúc này có người bước lên đài, là trung niên độ khoảng ba bảy ba tám tuổi. Quần hùng dưới đài thấy có người lên tức im lặng. Chỉ thấy trung niên nhân vòng tay lại “ Tại hạ là môn nhân đệ tử của Lưu gia tại Hán Đường đế quốc. Ta chỉ là vô danh tiểu tốt nên họ tên cần phải ra làm gì. Tại đại hội lần này ta muốn thỉnh hùng thiên hạ làm chủ giùm cho Lưu gia bảo chúng ta để đòi Vụ phong công đạo”



      Dưới đài tức đại loạn. Bỗng nhiên có người dám hướng về võ học thánh địa của Hán Đường đế quốc đòi công đạo khiến cho ai nấy bàn tán xôn xao.

      Trung niên nhân đài liền tiếp “ Cách đây lâu, sư đệ của ta cũng là ái tử của gia sư Lưu Phong trong khi truy tìm tinh nguyên thạch của Chiến Thiên vũ thánh bị người sát hại. Tại nơi sư đệ bị sát hại có người ở gần đó nhìn thấy Lý Thi tiên tử từng xuất . Sau đó lâu tin tức truyền về là Vụ phong có được tinh nguyên thạch do Chiến Thiên võ thánh lưu lại. Tại nơi này ta muốn mời Lý Thi tiên tử của Vụ phong trước mặt hùng thiên hạ cho Lưu gia bảo bọn ta lời giải thích.”

      Lúc này lại có thêm người tiến lên đài. Người này trẻ tuổi ,thân hình cao lêu nghêu, khi lên tới nơi liền vòng tay lại “ Bọn ta Lạc gia sơn trang cũng muốn nghe lời giải thích từ Vụ phong. Cách đâu lâu thiếu chủ Lạc Kim Long của chúng ta khi truy tìm tinh nguyên thạch của Chiến Thiên võ thánh cũng bị mất tích, sống thấy người, chết thấy xác. Chỉ là trước khi thiếu chủ mất tích có người nhìn thấy thiếu gia ta cùng với Lý Thi tiên tử của Vụ phong từng xuất cùng nơi. Vì vậy ta cũng muốn mời Lý Thi tiên tử trước hùng thiên hạ cho Lạc gia sơn trang chúng ta câu trả lời.

      Độc Bại Thiên và ba huynh đệ Tư Đồ đưa mắt nhìn nhau, trong tâm như hiểu. Lạc Kim Long khẳng định chắc chắn là xui xẻo chui vào bụng thú dữ. Còn Lưu Phong vận khí có lẽ may mắn hơn, thi thể vẫn còn được bảo toàn.

      Mọi người lúc này ai nấy đều đưa mắt nhìn về Lý Thi. Thực tế có rất ít người biết nàng, chủ yếu là nghe những người khác kể lại nên mọi người lúc đó mới biết người đẹp như tiên đứng đài chính là đệ tử kiệt xuất nhất Vụ phong Lý Thi.
      Chó Điên thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Quyển 3 - Chương 10: Tinh nguyên thạch đại hội (thượng)



      Lý Thi nhàng bước ra đài, nhìn quần hùng đứng phía dưới thi lễ rồi “ Võ lâm hậu tiến đệ tử Vụ phong Lý Thi xin thề giữa trời, Lưu Phong cùng Lạc Kim Long mất tích đối với ta hề có liên quan.”

      Đám thanh niên hiệp sĩ ở dưới đài nghe thấy vậy tức gào lên “ Lý tiên tử, chúng ta tin nàng”

      “Lý tiên tử, bọn ta ủng hộ nàng”

      bằng cứ sao có thể vô cớ đổ oan người tốt chứ?”

      “Võ học thanh địa Vụ phong, môn nhân đệ tử ai nấy đều trong sạch sao có thể nảy sinh vấn đề như vậy chứ”

      ……………

      Người của Lưu gia cùng Lạc gia đưa mắt nhìn nhau. Bọn họ quả ngờ lại xảy ra tình huống như thế này, bất giác chỉ biết đứng yên chỗ nhưng mà đứng yên cũng được mà xuống cũng xong. Cũng may người của Lạc gia đầu óc linh hoạt liền hỏi “ Xin hỏi Lý tiên tử, quý phái làm thế nào mà lại có được tinh nguyên thạch của Chiến Thiên vũ thánh?”

      Lý Thi vừa muốn trả lời dưới đài truyền lên giọng cười dài “ Ha ha…..”

      Thanh lớn nhưng khi đến ta từng người ai nấy cũng đều nghe ràng. Chỉ thấy trung niên nhân độ khoảng bốn mươi cả người từ từ bay lên, chân hề co lại lướt tới rồi từ từ hạ xuống đài. Khuôn mặt người trung niên này trắng như ngọc, hai mắt lấp lánh thần quang tựa như chứa điện quang khiến cho người ta chỉ cần nhìn qua là biết đây chính là tuyệt đỉnh cao thủ.

      Lý Thi cùng các môn nhân Vụ phong khác vừa nhìn thấy trung niên này tức tới trước hành lễ “ Sư phụ”

      Trung niên nhân khoát tay cần đa lễ. Các ngươi xuống đài trước

      Cả đám tức liền hạ đài

      Dưới đài liền rộ lên “ Vương cấp cao thủ của Hán Đường đế quốc, tông chủ của Vụ phong, Lưu Vân phi tiên thiên vương – Lăng Phi”

      “Công lực thâm sâu”

      “Là tuyệt đỉnh cao thủ của Hán Đường đế quốc”

      ………….

      Mọi người ở dưới đài ồn ào tranh luận. Lăng Phi sau khi hạ xuống đài liền vòng tay về phía hai người cười “ Tinh nguyên thạch của Chiến Thiên vũ thánh là do người tặng cho bổn phái, tuyệt hề có ra tay tranh đoạt, càng có quan hệ gì tới việc hai vị thiếu chủ của quý phái chết hay thất tung. Cũng bởi việc có lien quan tới an nguy của bằng hữu nên tiện tên người đó ra. Ta lấy thân phận tông chủ của Vụ phong xin thề, tinh nguyện thạch là do Vụ phong quang minh chính đại mà có được”

      Tông chủ của võ học thánh địa của Hán Đường đế quốc trịnh trọng phát thệ khiến cho mọi người có mặt càng thêm tin tưởng.

      Người của Lạc gia và Lưu gia dưới đài đưa mắt nhìn nhau rồi hướng về Lăng Phi thi lễ “ Tiền bối nếu như như vậy bọn ta thể biết tiến thoái. Chúng ta tin rằng việc sau này thế nào cũng ràng minh bạch. Thanh sơn bất cải, lục thủy trường lưu, xin cáo từ”

      xong hai người đài cũng phi thân xuống dưới gia nhập vào đám người mất.

      Tư Đồ Hạo Nguyệt ngờ trường phong ba lại có thể giải quyết êm xuôi như vậy”

      Tư Đồ Mẫn Nguyệt than “ Bộ mặt của Vụ phong quá lớn”

      Độc Bại Thiên thầm nhận xét : Lăng Phi công lực quá thâm hậu, hổ danh là vương cấp cao thủ của Hán Đường đế quốc. nhớ lại khi xưa tại Trường phong trấn Lý Thi từng qua là sư phụ của nàng muốn nàng dùng mọi biện pháp thậm chí tùy lúc mà có thể bất chấp thủ doạn nhất định phải lấy cho bằng được tinh nguyên thạch vào trong tay mang về Vụ phong đề phòng rơi vào tay “người có tâm”. nghĩ người có thủ đoạn như vậy rất khác người nhưng người này lời cử chỉ đều tỏ ra là phong thái đại gia. Trong lòng thầm kinh hãi, tông chủ Vụ phong Lăng Phi chỉ đơn giản là nhân vật tư tưởng thông thoáng ràng mà còn là đại kiêu hùng tàng trong võ lâm thánh địa.

      Lăng Phi sau khi lui xuống đại đệ tử Vụ phong Lỗ Phong Khôn tiến lên “ Chư vị, bây giờ xin tiếp tục bàn luận vấn đề tinh nguyên thạch thuộc về ai”

      Dưới đài có người kêu lên” Dùng võ công để tranh đoạt. Người thắng được, kẻ thua thôi”

      Cũng có người thể dùng võ để quyết định vấn đề tinh nguyên thạch thuộc về ai. lẽ người có võ công cao tuyệt nhưng cùng hung cực ác, dùng võ công đoạt được tinh nguyên thạch ta cũng giao tinh nguyện thạch cho sao. Như vậy chẳng khác nào trợ Trụ vi ngược?”

      thừa, có tuyệt thế cao thủ như tông chủ Vụ phong ở đây sao có thể cam tâm để tinh nguyên thạch rơi vào tay tà nhân chứ?”

      Có người cười lạnh “ Nếu như vậy coi như tinh nguyên thạch thuộc về Vụ phong rồi”

      đúng lắm. Nếu vậy đại hội tinh nguyên thạch còn có ý nghĩa gì chứ. Vậy Vụ phong cứ trực tiếp tuyên bố tinh nguyên thạch do Vụ phong sở hữu hay hơn”

      Có người cười “ Phi dã, nếu làm vậy sao hùng thiên hạ phục đượcViệc mở tinh nguyên thạch đại hội giống với việc cử cao thủ tranh đoạt. Hơn nữa Vụ phong còn có Lăng tông chủ là vương cấp cao thủ trấn giữ ở đây ai có thể đoạt được tinh nguyên thạch từ tay ông ta chứ? Xem ra tinh nguyên thạch do Vụ phong sở hữu là hợp lí nhất.

      “Cao minh……”

      ……………

      Bàn tán hồi cuối cùng dẫn tới mọi người đều hướng về Vụ phong mà công kích. Lỗ Phong Khôn đứng đài sắc mặt hề thay đổi, đợi cho thanh bàn luận của quần hùng từ từ hạ xuống mới lên tiếng “ Đối với việc tinh nguyên thạch thuộc về ai, gia sư tham gia, càng tham dự vào việc tỉ võ đoạt bảo. Đồng thời Vụ phong lần này chỉ cử bốn đệ tử tham dự, các vị trưởng lão đều ai tham gia.”

      Dưới đài lại ồn ào hẳn lên. Quần hùng thể nào ngờ Vụ phong lại “hào khí” đến như vậy. Làm vậy chẳng khác nào công khai đem tinh nguyên thạch cho người khác sao. lẽ võ công đại để tử của Vụ phong lại cao cường đến thế?

      Độc Bại Thiên lại hiểu rất là bọn tông chủ, trưởng lão Vụ phong sớm nhìn ra tinh nguyên thạch vốn chẳng còn cái gì nên mới ra vẻ “khí phách” như vậy.

      Lúc này Lỗ Phong Khôn tiếp “ Mọi người nếu ai có đề nghị nào hay xin mời lên đài ra “

      tiếng cười dài từ xa truyền tới. thanh niên phi thân lên đài nhìn Lỗ Phong Khôn vòng tay thi lễ rồi “ Tại hạ Tây Phong tại Tân Minh đế quốc xin ra mắt hùng thiên hạ. Ta nhận thấy nên dùng cách tỉ võ để quyết định tinh nguyên thạch thuộc về ai. Mọi người ở đây ai cũng đều là người tập võ. Chugn1 ta dùng cách tỉ võ lẽ lại so tài cắm hoa hay sao?”

      Dưới đài mọi người cười rộ lên. Có người hét lớn “ đúng lắm, tỉ võ luận thắng thua

      Lại có người nữa phi thân lên đài. Người này hơi mập, hai mắt lấp lánh tinh quang cho thấy đây cũng là nhân vật.

      “Tại hạ Liễu Hướng Dương thuộc Bái Nguyệt đế quốc. Ta cũng nhận thấy ngoài việc tỉ thí võ công ra còn phải xét tới nhân phẩm của từng người, đó còn gọi là vũ đức. Võ công chỉ đon giản là dùng để đánh nhau mà nó còn là nghệ thuật. có võ đức rất khó mà đạt được cảnh giới tối cao của võ học. Nếu tinh nguyên thạch rơi vào tay người như vậy trước sau gì cũng bị mai mà thôi”

      Sau khi Liễu Hướng Dương hạ đài mọi người ngừng lên đài góp ý kiến. Cuối cùng có người đưa ra ý kiến khá đặc biệt. Đó là nhận thấy các tiền bối cao thủ của Vụ phong tham dự đại hội lần này các nhân vật tiền bối khác cũng nên rút lui mà trao cơ hội cho những người trẻ tuổi. Ý kiến này tức được đám thanh niên hoan nghênh nhiệt liệt. Các nhân vật tiền bối có mặt tại đó lúc này chỉ còn cách đưa mặt nhìn nhau, cuối cùng đành đem hết hy vọng ký thác lên người đệ tử của mình.



      Hồi sau còn có người lên đài đưa ý kiến nên tỉ thí theo cách mới lạ đó là tổ chức tham gia theo kiểu nhóm.

      Vụ phong cùng các trưởng lão của các môn phái khác sau khi thương lượng liền ra quyết định : tỉ võ phân thắng thua, các nhóm tự do nhưng nhân số vượt quá mười người. Khi thi đấu tổ chức công khai, phân biệt nhiều hay ít người. Ngoài ra còn có điểm : cổ vũ các thanh niên tham gia nhưng cũng phản đối những người lớn tuổi tham dự khiến cho bọn họ nghe xong chỉ biết cười khổ.

      Phải mất hơn giờ mới thống kê được hết. Tổng cộng có hơn bảy trăm nhóm tham gia. Độc Bại Thiên, ba huynh đệ Tư Đồ, Lão Thích, Trương Bình cùng lão phiến tử bảy người tao thành đội. Trong bảy người chỉ có lão phiến tử là đông nguyện ý tham dự. Lão phiến tử “ Lão nhân gia ta niên kỉ cao, chân tay còn linh hoạt, lại càng có ý tham gia tranh đoạt tinh nguyên thạch. Vậy ta tham gia làm cái gì chứ?”

      Độc Bại Thiên cười “ Binh đối binh, tướng đối tướng. Vạn nhất có tổ nào đó đưa ra tên ăn nhiều ra sao? Lúc đó phải thỉnh lão nhân gia xuất mã rồi”

      Lão phiến tử nghe xong tức đến nỗi trợn mắt.

      Độc Bại Thiên lúc này vừa muốn báo danh tuyệt sắc thiếu nữ cải nam trang xuất trước mặt ” Tên đầu to nhà ngươi muốn đâu thế?”

      báo danh chứ đâu”

      “Bổn tiểu thư, , bổn công tử đành chịu hạ mình ở chung tổ với các ngươi vậy” Thiếu nữ ra vẻ muốn

      cần” Độc Bại Thiên trả lời

      “Ngươi…..” Thiếu nữ tức giận rồi sau đó hét lớn “ Có người có ý đồ với Lý Thi tiên tử của Vụ phong đây”

      Độc |Bại Thiên cũng vội hét lớn “ Muội muội của ta muốn lấy chồng, quốc sắc thiên hương, ai có ý xin qua đây”

      Hét xong hai người vội quay người bỏ chạy tới nơi người dừng lại trợn mắt nhìn nhau.

      Mãi lúc sau Độc Bại Thiên mới “ Ngươi làm vậy quá đáng”

      Thiếu nữ càng phẫn nộ “ Ngươi quá đáng lại dám đem thân phận của ta ra mà kêu vậy sao?”

      Hai người lại trợn mắt nhìn nhau hồi lâu. Sau cùng Độc Bại Thiên đành thỏa hiệp “ Được rồi. Ta đồng ý cho gia nhập vào tổ của ta”

      “Hừm, coi như là ngươi có chút hiểu biết”

      “Vậy bây giờ tên ngươi ra được chưa”

      Thiếu nữ trầm ngâm lúc rồi “ Thắng Nam”

      “Ha ha……” Độc Bại Thiên cười lớn

      được cười, câm miệng lại cho ta”

      “Ha ha…..”

      “Có người có chủ ý với Lý Thi tiên tử của Vụ phong…..”

      Độc Bại Thiên tức ngậm miệng lại quay người bỏ chạy.
      Chó Điên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :