1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bất ái thành hôn - Mạc Oanh (86 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chươ ng 30: Hai nhà gặp mặt



      Bởi vì buổi tối coi như là bữa cơm người hai nhà chính thức gặp mặt, cho nên buổi chiều trước giờ tan tầm, Chu Hàn quay về chuẩn bị đón Lâm Lệ và ba Lâm mẹ Lâm cùng nhau tới nhà hàng, về phần nhà hàng, sáng sớm tinh mơ ngày hôm qua mẹ Chu gọi điện thoại tới đây đặt xong rồi, đến lúc đó bọn họ cứ thế đến là được.


      Buổi chiều Chu Hàn trước đó gọi điện thoại báo cho Lâm Lệ thời gian buổi tối ăn cơm, cho nên lúc từ trong công ty lái xe trở lại, ba Lâm mẹ Lâm hai người cũng chuẩn bị xong, bất cứ lúc nào cũng có thể ra cửa.


      Chu Hàn để cho ba Lâm mẹ Lâm ngồi trong ở trong phòng khách lát, còn mình đặt cặp công văn tay vào trong thư phòng sau đó mới chuẩn bị trở về phòng thay quần áo ra ngoài.


      Lấy bộ quần áo phù hợp từ tủ quần áo ra thả lên giường, Chu Hàn cởi áo vest chuẩn bị bắt đầu thay quần áo, nhưng vừa mới tháo mấy nút cổ áo sơ mi, cửa phòng bị người từ bên ngoài mở ra.


      Ngoài cửa Lâm Lệ liếc nhìn bên kia phòng khách, xác định ba mẹ hề nhìn về phía bên này, lúc này mới hơi lén lút vào, sau đó khóa trái cua phòng. Lúc xoay người lại vừa lúc chống lại ánh mắt cười như cười của Chu Hàn.


      Chu Hàn buồn cười nhìn , hai ngày này chung đụng, thế nhưng phát người phụ nữ này cũng có mặt trẻ con thú vị như vậy, cho là chỉ là người đè nén tâm tình mình ra vẻ kiên cường, ra đôi khi cũng làm chuyện ngốc nghếch, mà bộ dạng làm chuyện ngốc nghếch còn đặc biệt thú vị, dễ thương.


      Lâm Lệ trợn mắt nhìn mắt , về phía , đợi mở miệng, trực tiếp chất vấn: “Buổi sáng gì với mẹ tôi?”


      Chu Hàn đầu tiên là nhướng mi, rồi sau đó lại nghĩ tới cái gì, hiểu gật đầu, chỉ lạnh nhạt : “À, biết rồi hả.” Lúc chuyện giọng điệu nhàn nhạt, giống như phải chuyện của mình vậy, xong liền xoay người sang chỗ khác tiếp tục cởi áo sơ mi của mình.


      Lâm Lệ trợn mắt, hung hăng nhìn chằm chằm, bất mãn : “ sao lại hươu vượn với mẹ tôi, còn ngại chuyện chưa đủ loạn sao? !” cảm thấy quả thực bị bày trò, khắp nơi chế ngự, ràng trận diễn này làm cho cha mẹ nhìn theo lý mà là phát triển theo hướng muốn mới đúng, nhưng mà tại, lại chỉ có thể bị động theo bước chân của , hơn nữa vĩnh viễn biết có thể đột nhiên ở chỗ nào đó thêm cái gì hay , lại đột nhiên thay đổi ở chỗ nào đó, cũng phải là diễn viên chuyên nghiệp, đâu có được năng lực tùy cơ ứng biến.


      Chu Hàn đưa lưng về phía , có xoay người : “Là mẹ hỏi tôi, cho nên tôi mới trả lời như vậy.” Vừa , động tác tay cũng có dừng lại.


      “Vậy sao lại tôi muốn bị quấy rầy mới khăng khăng phân phòng” vừa như vậy ngược lại, trực tiếp đổ toàn bộ trách nhiệm cho , còn bản thân tiêu dao tự tại.


      Chu Hàn quay đầu, toàn bộ nút áo áo sơ mi bị cởi ra, trực tiếp cởi áo sơ mi ra ném tới giường, lộ ra vóc người rắn chắc, Chu Hàn vóc người rất tốt, mập nhưng tinh tráng, da màu đồng cổ thịt rất săn chắc, thậm chí bụng cũng thấy từng múi cơ bụng, khêu gợi giống như những vận động viên tập trong phòng thể thao lâu năm vậy.


      Lúc Lâm Lệ còn bị vóc người của đánh sâu vào có chút ít thẫn thờ, Chu Hàn đến gần , ánh mắt nhìn thẳng , hỏi: “Vậy tôi đây nên như thế nào? thực cho bọn họ biết chúng ta chỉ là vợ chồng giả, chỉ là diễn trò cho bọn họ yên tâm sao?”


      Lâm Lệ nuốt ngụm nước bọt, phản ứng trở nên có chút chậm chạp, chỉ theo bản năng mở miệng : “Đương, đương nhiên được rồi…”


      Chu Hàn cười, cúi đầu liếc nhìn thân thể của mình, trong mắt lên tia giảo hoạt, lần nữa nâng mắt ánh mắt kia thâm thúy như cũ, vừa tiến tới gần bước, hỏi: “Hay là ra cũng ngại chúng ta chung chăn gối?”


      tiến tới gần, Lâm Lệ lui về phía sau, căn bản cũng có thời gian nghĩ tới cái gì, cuối cùng bị bức lui còn đường lùi, lúc này mới ngẩng đầu nhìn nuốt ngụm nước bọt hỏi, “Cái…, cái gì? mới vừa gì?”


      Chu Hàn đưa tay chống đỡ tường, vây vây giữa vách tường và cơ thể của mình, khóe môi nhếch lên nụ cười tà, cố ý giảm thấp thanh của mình : “Tôi muốn ở chung phòng với tôi.”


      Lâm Lệ sửng sốt, dường như vẫn suy nghĩ hàm ý trong lời của , sau nửa nhịp mới kịp phản ứng, đỏ mặt mở to mắt nhìn lớn tiếng : “Làm sao có thể!”


      Chu Hàn cười, cố ý trêu chọc hỏi: “ muốn?” Vừa , cả người còn cố ý nghiêng về phía chút.


      Lần này Lâm Lệ bị ‘sắc đẹp’ hấp dẫn, tay đẩy ra, lời lẽ chính đáng : “Dĩ nhiên muốn, tôi cũng chưa phải bị điên.”


      Chu Hàn bị đẩy ra thuận thế cũng lui lại mấy bước, cười nhún nhún vai, : “Vậy đáng tiếc.”


      Lâm Lệ mặt còn có chút hồng, liếc mắt nhìn tới , chỉ là có chút nhăn nhó : “, cởi quần áo làm gì?”


      Chu Hàn xoay người sang chỗ khác, trực tiếp cầm bộ quần áo từ trong tủ cầm qua thay áo sơ mi cho mình, bên cài nút áo bên : “Thay quần áo a.” Lời tự nhiên hoàn toàn có chút cảm giác xấu hổ.


      Lâm Lệ gì nữa, đứng ở đó nghĩ tới chờ cho thay quần áo xong lần nữa cảnh cáo , đừng ở trước mặt cha mẹ của lung tung.


      Lúc Chu Hàn mặc xong áo sơ mi xoay đầu lại thấy ngượng ngùng nhìn chằm chằm vào cái TV treo tường, hai tai dường như vì xấu hổ mà giờ đỏ bừng lên.


      Khóe miệng nhếch lên, nhìn về phía bóng lưng của tốt bụng nhắc nhở : “ có ý định ra ngoài sao, tôi tại định thay quần.”


      Nghe vậy, Lâm Lệ đầu cũng quay lại trực tiếp bước nhanh ra khỏi phòng, cửa phịch tiếng liền đóng lại, động tác kia gọn gàng nhanh chóng.


      Bên trong phòng Chu Hàn nhìn cánh cửa bị đóng lại lúc lâu, bật cười lắc đầu.


      Lâm Lệ sau khi ra mặt còn nóng lợi hại, mẹ Lâm thấy khỏi có chút lo lắng hỏi: “Tiểu Lệ, mặt của con sao lại đỏ như vậy? Thân thể thoải mái sao?”


      Lâm Lệ vội lắc đầu, cười cười : “ có, có… Con hơi nóng, hơi nóng mà thôi.” Vừa vừa lấy tay quạt quạt mặt mình.


      Nhà hàng nơi hai nhà gặp mặt ăn cơm là do mẹ Chu đặt, đặt ở nhà hàng cấp năm sao, bao gian phòng, còn cẩn thận dặn riêng nhà bếp làm theo khẩu vị nơi quê nhà của Lâm Lệ.


      Vì bữa cơm hôm nay vào buổi tối, buổi chiều mẹ Chu còn đến tiệm uốn tóc sửa sang lại đầu tóc, ngày dưới ba lần nhắc nhở ba Chu thời gian buổi tối để trống đừng có bận rộn xã giao.


      Lúc Chu Hàn lái xe chở cả nhà Lâm Lệ tới chỗ hẹn, mẹ Chu cùng ba Chu mang theo Chu Tiểu Bân cũng tới.


      Người quản lý nhà hàng vừa vừa chuyện với Chu Hàn đưa bọn họ tới phòng khách quý đặt sắn, mẹ Lâm theo ở phía sau lôi kéo góc áo của ba Lâm, giọng ở bên tai ba Lâm : “sao tôi cảm thấy Chu gia này cũng phải là nhà bình thường?”


      Ba Lâm nhìn bà, chỉ gật đầu, giọng đáp lại câu: “Đặc biệt nữa, sau này cũng chỉ là thông gia.”


      Mẹ Lâm thêm gì nữa, bà hiểu ý của chồng, Chu gia này rốt cuộc là gia đình như thế nào đối với bọn họ mà cũng quan trọng, bọn họ chỉ là gả con , chỉ cần bọn họ đối xử tốt với Lâm Lệ là được.


      Người quản lý nhà hàng kia tự mình mở cửa, cười với Chu Hàn: “Chu tổng, ông Chu bọn họ ở bên trong, tôi đây xuống phòng sắp bếp đưa thức ăn lên.”


      Chu Hàn gật đầu với ông ta : “Làm phiền.”


      Người quản lý nhà hàng mặt đầy nụ cười gật đầu, “ có gì, có gì, chúc mọi người ăn cơm vui vẻ.” đến đây mới xoay người rời .


      Chu Hàn xoay thân mình, với ba Lâm mẹ Lâm: “Cha, mẹ, chúng ta vào thôi.”


      Ba Lâm gật đầu, cùng mẹ Lâm cùng nhau vào trong phòng.


      Lúc Chu Hàn xoay người cũng muốn vào lại bị Lâm Lệ bên bắt được, chỉ thấy khom người tới đây ghé vào lỗ tai của giọng cảnh cáo : “Hôm nay chớ lung tung đó.”


      Chu Hàn nhìn , chỉ cười cười, cũng chuyện.


      Lúc này mẹ Lâm và ba Lâm vừa vào, mẹ Chu liền đứng dậy tới đây đón chào, tươi cười đầy mặt, ngoài miệng : “Ông bà thông gia, ông bà tới, mau mau mau tới đây ngồi xuống, tới đây ngồi xuống.” Lúc chuyện lôi kéo tay mẹ Lâm dẫn về phía bàn ăn.


      Ba Chu cũng đứng dậy đón chào, khuôn mặt bình thường cũng hay lộ ra nụ cười gật đầu chào ba Lâm.


      Trước khi đến, mẹ Lâm còn có chút lo lắng sợ đến lúc này căng thẳng rồi lúng túng, mấy người ngồi vào cùng nhau biết cái gì, nhưng tới đây tới vài phút đồng hồ bà liền buông lỏng tinh thần, bởi vì mẹ Chu là người thích thích cười, từ lúc bọn họ vào để cho cục diện quá tẻ ngắt, lôi kéo mẹ Lâm chút ít chuyện phiếm, khí thoáng cái thân thiện hơn.


      Ba Chu làm lãnh đạo lâu, mặt nghiêm túc khó nở nụ cười, nhưng mà cũng coi trọng thông gia tương lai, mặt mặc dù cười khỏi có chút cứng ngắc, nhưng ít nhất thái độ là chân thành.


      Bữa cơm này diễn ra rất là hài hòa, lúc xong lời cuối cùng mẹ Chu về vấn đề đám cưới của Lâm Lệ cùng Chu Hàn, theo như ý bà và ba Chu muốn làm đám cưới cho Lâm Lệ và Chu Hàn, bởi vì bọn họ vẫn luôn cảm thấy Lâm Lệ ở xa lấy chồng ở Giang Thành, là ủy khuất Lâm Lệ, giờ còn có đám cưới giống người ta, vậy quá tủi thân Lâm Lệ rồi, Chu gia bọn họ coi như con ruột của mình mà đối xử, muốn cho thứ nên có.


      ra ba Lâm mẹ Lâm nghe Chu gia như vậy, chút lo lắng còn sót lại ở đáy lòng đối với Lâm Lệ thoáng cái tiêu tan, gả con , có thể có người chồng, nhà chồng tốt, bọn họ còn muốn cầu cái gì nữa, còn có cầu cái gì nữa. Về phần hôn lễ kia, có muốn hay cũng còn quan trọng rồi.


      Mẹ Lâm cười kéo tay của mẹ Chu, chân thành : “Bà thông gia, có những lời này của bà hai lão già chúng tôi cũng yên lòng rồi, sau này tiểu Lệ nhà chúng ta liền làm phiền các vị.”


      Mẹ Chu cũng cầm lại tay bà, cười : “Bà gì vậy, đều là người nhà, đều là người nhà.”


      Mẹ Lâm cũng cười, quay đầu liếc nhìn Lâm Lệ và Chu Hàn, : “Về phần đám cưới, tôi có ý kiến gì, nếu bọn trẻ muốn làm đương nhiên là tốt nhất, nếu như cảm thấy phiền toái chúng tôi cũng tôn trọng ý kiến của chúng nó.”


      Nghe vậy, ánh mắt của mọi người toàn bộ nhìn về phía Lâm Lệ và Chu Hàn.


      Lâm Lệ gượng cười, quay đầu liếc nhìn Chu Hàn, chỉ thấy mải chăm chú vào món ăn bàn gì.


      Mẹ Chu lại biết ý, gọi Chu Hàn tiếng: “Chu Hàn.”


      “Dạ?” Chu Hàn ngẩng đầu, như là có chút khó hiểu, vẻ mặt nghi hoặc.


      “Sao con gì hả, có làm đám cưới hay , chúng ta cũng thể ủy khuất Lâm Lệ nha.” Mẹ Chu , hàm ý là bảo Chu Hàn đồng ý làm đám cưới.


      Chu Hàn hiểu gật đầu, : “Làm hay làm, con đều nghe theo Lâm Lệ.” Vừa vừa mỉm cười nhìn về phía Lâm Lệ.


      Khóe miệng Lâm Lệ co quắp, dưới mặt bàn đưa tay hung hăng bấm Chu Hàn cái, gượng cười quay đầu với mẹ Chu cùng mấy người khác: “Con nghĩ, con nghĩ hay là làm cũng được, gần đây trong công ty Chu Hàn rất bận, đám cưới để sau này, sau này hãy .”

    2. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chươ ng 31: Bị ép “Dọn”



      Về chuyện đám cưới, cuối cùng Chu gia tôn trọng ý Lâm Lệ, tạm thời làm, nhưng mà mẹ Chu vẫn trước, sau này nếu Lâm Lệ muốn làm đám cưới, như vậy cứ ra, bất kể lúc nào, nhất định Chu gia bổ sung đám cưới này!


      Sau khi ăn cơm tối, mấy người chia tay ở cửa nhà hàng, Chu Hàn, Lâm Lệ, ba Lâm, mẹ Lâm lái xe về nhà, ba Chu và mẹ Chu có tài xế tới đây đón họ về, mẹ Chu thông cảm cho hai người ba Chu và mẹ Chu từ phía nam tới Giang Thành, liền muốn bảo Lâm Lệ và Chu Hàn trong hai ngày này đưa hai ông bà thăm thú chút, về phần bạn Chu Gia Bân có bà đưa về đại viện cơ quan rồi.


      đường trở về, ba Lâm và mẹ Lâm ngồi ở phía sau, tối nay dường như ba Lâm rất vui vẻ, uống hơi nhiều, giờ phút này lôi kéo tay mẹ Lâm mơ hồ : “Lần này Tiểu Lệ nhà chúng ta nhìn chuẩn rồi, Chu Hàn còn tốt hơn so với Trình Tường kia, Chu Hàn tốt hơn Trình Tường kia …”


      Mẹ Lâm đưa tay vỗ vỗ ba Lâm, trong lòng sợ Chu Hàn để ý, thầm mắng cái ông này rượu vào rồi điên cái gì lúc này.


      Vừa mắng thầm ba Lâm những lời nên , lại vừa lo lắng Chu Hàn nghĩ nhiều, mẹ Lâm bồn chồn, nhìn lên ghế ngồi phía trước, mặt cười khan : “Lão Lâm, lão Lâm ông ấy uống nhiều quá, toàn lời say, toàn lời say. .”


      Chu Hàn cười cười, giọng như thường : “Trong nhà có trà giải rượu, tác dụng tốt lắm, để về nhà cho cha uống chút, ngày mai dậy đau đầu.”


      Thấy suy nghĩ gì nhiều, mẹ Lâm cũng yên lòng rồi, an tâm cười, : “A Hàn con tự mở công ty, hẳn những xã giao gì đó nhất định nhiều .”


      Chu Hàn gật đầu, chuyên chú nhìn tình hình giao thông phía trước, vừa cười : “Vâng, xã giao gì đó là khó tránh khỏi, tại chủ yếu là làm ăn bàn cơm.”


      Mẹ Lâm hiểu gật đầu, khỏi quan tâm : “Vậy sau này con phải chú ý chút, uống nhiều rượu hại người.”


      Chu Hàn gật đầu, đột nhiên đưa tay ra nắm chặt tay Lâm Lệ ngồi bên ghế phụ, cười : “ sợ, sau này có Lâm Lệ ở bên cạnh con, ấy pha trà giải rượu cho con.”


      Lâm Lệ vốn ngẩn người thất thần lúc này đột nhiên được nắm tay, cả người còn chưa kịp phản ứng, sững sờ nhìn với vẻ mặt ngây ngây ngốc ngốc rất dễ thương.


      Khác với Lâm Lệ, mẹ Lâm ở phía sau bị câu của Chu Hàn làm bật cười, nụ cười kia rất to, vừa cười vừa , “Đúng đúng, sau này để cho Lâm Lệ chăm sóc con, ha ha.”


      lúc lâu Lâm Lệ mới kịp phản ứng, ở góc độ mẹ Lâm nhìn thấy trợn mắt nhìn Chu Hàn cái, rút tay lại.


      Chu Hàn nhìn cái, khóe miệng khẽ nhếch lên .


      Về đến nhà, trước tiên Chu Hàn đỡ ba Lâm ngồi xuống ghế sa lon, sau đó vào bếp lấy trà giải rượu bình thường mình hay dùng, vội vàng mang cho ba Lâm uống, lại đỡ ông vào phòng.


      Tửu lượng của ba Lâm tốt, nhưng mà rượu phẩm coi như tệ, trừ lúc xe kéo mẹ Lâm mấy câu kia xong, hầu như làm chuyện gì khác thường, cũng ầm ĩ, uống trà giải rượu xong nằm giường chốc lát là ngủ thiếp .


      Mẹ Lâm dấp nước vắt khô khăn mặt, xoa mặt cho ba Lâm, để ông ngủ dễ chịu hơn.


      Khi mẹ Lâm bưng chậu nước rửa mặt ra khỏi phòng chuẩn bị đổ vừa vặn nhìn thấy Lâm Lệ đứng mình trước cửa sổ sát đất trong phòng khách, hai tay vòng trước ngực, mặt có nhiều biểu cảm, khiến người ta nhìn ra buồn vui.


      Mẹ Lâm rửa sạch chậu rồi cho vào trong phòng vệ sinh, lúc ra Lâm Lệ vẫn đứng ở tư thế đó, như là hề nhúc nhích.


      Mẹ Lâm khẽ thở dài, về phía , đưa tay vỗ vỗ bả vai , lúc này Lâm Lệ mới kịp phản ứng, kéo kéo khóe miệng cười: “Mẹ.”


      Mẹ Lâm đứng song song với , nhìn cảnh hàng cây cảnh ngoài ban công, gió đêm thổi đến, lá cây nhàng lay động.


      “Mẹ, mệt sao, tại sao chưa về phòng nghỉ ngơi.” Lâm Lệ nhàng hỏi.


      Mẹ Lâm đáp lại, chỉ hỏi Lâm Lệ: “Chu Hàn bận bịu vừa vào thư phòng ?”


      Lâm Lệ gật đầu, thuận miệng : “Còn có số việc chưa xử lý xong.”


      Mẹ Lâm gật đầu, sau đó thêm gì nữa, ánh mắt chỉ nhìn chằm chằm phía ngoài, vẻ mặt rất chăm chú.


      Thấy mẹ lên tiếng nữa, Lâm Lệ cũng biết cái gì đó, liền nữa, quay đầu cũng nhìn ra phía ngoài.


      Cũng biết như vậy qua bao lâu, mặc dù hề quay đầu lại, mẹ Lâm vẫn chậm rãi mở miệng, chỉ nghe bà : “Lâm Lệ, con còn thể quên được Trình Tường phải .” Mẹ Lâm rất bình tĩnh, giọng bình tĩnh đến nghe ra tâm tình.


      Nghe vậy trong lòng Lâm Lệ chấn động, vội vàng : “ có, con có.”


      Cho dù ngoài miệng có hay nữa, nhưng mà hành động bán đứng tất cả, tay Lâm Lệ biết để chỗ nào bán đứng tâm tình của .


      Mẹ Lâm quay đầu, nhìn , khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt, đưa tay kéo tay Lâm Lệ nắm lấy, dịu dàng : “Đứa ngốc, tình cảm mười năm quên là quên dễ dàng vậy sao, sao phải ép mình giả vờ như có chuyện gì.”


      “Con…” Lâm Lệ quay , có chút dám nhìn bà, chỉ quật cường thấp giọng : “Con có, con quên.”


      Ai hiểu con bằng mẹ, có thực quên hay sao mẹ Lâm lại biết, vừa rồi ở xe khi vừa nhắc đến Trình Tường, sắc mặt thay đổi, thay đổi ràng như thế, nếu thực quên được rồi mới là lạ, hơn nữa vừa rồi nhất định là Chu Hàn cũng chú ý tới, cho nên mới nắm tay để bình thường trở lại, bà vui mừng là Chu Hàn có thể thông cảm và bao dung như như thế, hơn nữa bà cũng tin tưởng trong bao dung và thương của Chu Hàn, cho dù tại trong lòng Lâm Lệ vẫn còn khó quên cuộc tình cảm 10 năm kia, nhưng sớm muộn gì ngày thực buông xuống được, còn có thể bắt đầu cười mà sống.


      Thấy sống chết mình có, mẹ Lâm cũng thêm gì nữa, kéo tay thẳng về gian phòng của .


      Thoạt đầu Lâm Lệ còn đắm chìm trong tâm trạng của mình, đến khi mẹ đưa về phòng mình rồi, lúc này lâm Lệ mới phục hồi tinh thần lại, sững sờ nhìn mẹ Lâm có chút khó hiểu: “Mẹ, mẹ dẫn con về phòng làm gì, có phải có gì muốn với con ?”


      Mẹ Lâm nhìn , đến chỗ tủ quần áo của mở cửa ra, chỉ vào quần áo bên trong : “Nào, thu gọn những cái này, sau đó dọn sang.”


      “Dọn! ?” Lâm Lệ lại càng giải thích được, hỏi: “Dọn đâu ạ?”


      Mẹ Lâm tức giận nhìn , tiến lên đưa tay chọc chọc cái trán của , cười mắng: “Còn có thể dọn đâu, đương nhiên là dọn về phòng con và Chu Hàn a!”


      “Dạ?!” Lâm Lệ hoảng hốt, vội xua tay giải thích: “ cần cần, chúng con, chúng con như vậy cũng rất tốt, rất tốt, cần dọn dọn lại phiền phức như vậy.”


      gì ngốc thế!” Mẹ Lâm trách mắng, “ là vợ chồng rồi, phân phòng ngủ như vậy còn ra thể thống gì, bình thường nếu có khách nào tới đây, đây chẳng phải là cho người ta chê cười , nếu để cho bà thông gia thấy, con vì thích Chu Hàn ngày nào cũng bận đến quá muộn mà quấy rầy con ngủ, con bà thông gia nghĩ thế nào!”


      “Con…” Lâm Lệ há mồm muốn giải thích, nhưng phát tiếng của mình vô cùng yếu ớt, hoàn toàn có gì để có thể giải thích , tất cả lý do đều cho Chu Hàn , chỉ có thể theo sắp đặt của , tiếp tục những lời dối của con.


      Hít hơi, mẹ Lâm chân thành : “Tiểu Lệ, tại con kết hôn rồi, chính là làm vợ người ta, có rất nhiều chuyện thể nào còn giống như trước, giữa vợ chồng thỉnh thoảng ầm ĩ chút đó là tình thú, người chồng con mà thiên vị con, nhưng mà thể mãi thiên vị được, cứ thế là được.”


      “Con, con phải … chuyện phải như mẹ nghĩ!” Lâm Lệ biết làm sao, tại biết giải thích thế nào cho ràng.


      Mẹ Lâm chỉ nghĩ tính trẻ con, tiếp: “Tiểu Lệ, nghe mẹ, hai người có thể tới cùng nhau, kết thành vợ chồng dễ dàng, đó cũng là cái phúc tu luyện từ kiếp trước, chúng ta phải quý trọng, quan hệ giữa vợ chồng chỉ có hay là cảm giác mãnh liệt gì đó mà các con đáng tin cậy, lâu dài, còn phải thông cảm, còn phải hiểu và bao dung, đặt mình vào hoàn cảnh người khác mà suy nghĩ, đừng chỉ quan tâm đến tâm tình bản thân mình, cuộc sống thăng trầm, hai người hiểu nhau, nghĩ cho nhau như thế tốt hơn sao?”


      Lâm Lệ biết có thể cái gì, chưa bao giờ biết mẹ thế mà có thể ra nhiều đạo lý về cuộc sống vợ chồng như thế, đây còn sắp vượt qua cả những chuyên gia tình cảm tv, đài phát thanh rồi!


      Thấy phản ứng, mẹ Lâm có chút trách mắng , : “Con đừng có ngốc ra đó, mẹ với con những điều nay con có nghe lọt đấy!”


      Lâm Lệ gượng cười gật đầu, chỉ có thể cho có lệ:, “Nghe, nghe lọt rồi ạ, nghe lọt rồi.” Chỉ có thể nghe lọt a, nếu nghe lọt hẳn là mẹ còn tiếp tục với .


      Lúc này mẹ Lâm mới vừa lòng gật đầu, kéo kéo , : “Mau, dọn dẹp đồ đạc, nhanh chóng dọn sang.” Vừa , mình bắt đầu ra tay lấy quần áo trong tủ quần áo của Lâm Lệ ra.


      Nhìn như thế, Lâm Lệ chỉ có thể đưa tay day day huyệt Thái Dương có chút đau đớn.


      Ngồi trong thư phòng hơn hai giờ, cuối cùng cũng hoàn thành phần công việc chưa xong, Chu Hàn vừa ôm xương cổ có phần đau nhức, lắc lắc cái cổ ra khỏi trong thư phòng.


      Thư phòng cách phòng ngủ chính đến mấy bước, đưa tay trực tiếp mở cửa vào, bởi vì cả ngày nay quá mệt mỏi, Chu Hàn cũng hề chú ý tới lúc này đèn phòng tắm sáng, thẳng tới trước giường, tay cởi áo khoác người, mỏi mệt lấy đồ ngủ trong tủ quần áo ra, thẳng vào nhà tắm.


      nghĩ nhiều trực tiếp mở cửa vào, nhưng vừa mới mở cửa ngửi thấy hương vị sữa tắm mịt mù, vô thức nhíu mày, phục hồi tinh thần, lại phát có gì đúng, nâng mắt nhìn về phía trước, vừa vặn đối diện với cặp mắt to lúc này có phần ngây ngốc!

    3. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chươ ng 32: Diễn giả làm



      Chu Hàn cảm giác trong thân thể dường như có luồng khí nóng bỗng chốc xông lên, cái loại cảm giác mãnh liệt này ngay lập tức làm chấn động.


      biết có phải do ánh đèn cùng nước nóng trong phòng tắm hay , Chu Hàn chỉ cảm giác cả người mình nóng ran lên.


      Lâm Lệ giật mình lúc lâu mới phục hồi tinh thần lại, cúi đầu nhìn mình chút, sau đó ngẩng đầu nhìn Chu Hàn, theo bản năng kinh hô ra tiếng, “A! ——” tay vội vàng nâng lên kéo cái khăn tắm to treo bên cạnh, che ở trước ngực mình, tiện tay nắm lấy đồ bên cạnh liền trực tiếp ném qua.


      Chu Hàn còn chưa lấy lại tinh thần, chỉ thấy trước mắt vật thể lạ bay tới, khẽ nguyền rủa tiếng “chết tiệt!”. Theo bản năng đưa tay ra ngăn chặn, vật thể lạ kia trực tiếp đập vào cánh tay , sau trực tiếp rơi xuống mặt đất, “bịch! ——” tiếng, lúc này Chu Hàn mới nhìn vật vừa bay vào là vật gì, là hộp xà bông, giờ phút này vỡ ra hai mảnh nằm mặt đất, xà phòng bên trong cũng bắn ra phía ngoài.


      ra ngoài, ra ngoài cho tôi!” Lâm lệ nắm khăn tắm che ở trước ngực, giọng bắt đầu trở nên bén nhọn.


      Giọng của Lâm Lệ khiến Chu Hàn từ từ phục hồi tinh thần, nhìn Lâm Lệ che khăn tắm đứng kia, mặt lúng túng đỏ lên.


      ra ngoài, mau ra ngoài cho tôi!” tay Lâm Lệ cầm chặt cái khăn tắm trước ngực, vẻ mặt sắp khóc ra rồi.


      Chu Hàn lúng túng xoay người ra khỏi phòng tắm, dừng lại, trực tiếp mở cửa ra khỏi gian phòng, bước tới phòng tắm bên ngoài, mở nước táp mạnh nước lên mặt mình.


      lúc lâu sau cảm giác bản thân mình có thể tỉnh táo lại, lúc ngẩng đầu nhìn chính mình trong gương, khuôn mặt đọng nước, ngay cả tóc trán cũng là ướt nhẹp. Đầu óc khống chế được nhớ lại tất cả mình vừa nhìn chứng kiến trong phòng tắm, nhiệt độ mặt thậm chí cả người bỗng chốc tăng vọt lên mấy độ, nơi nào đó dưới thân khó nén được kích thích, thoáng cái phình lên đau đớn.


      “Chết tiệt!” Chu Hàn khẽ nguyền rủa, lần này trực tiếp đem mặt vùi vào trong bồn rửa tay, để mặc cho làn nước lạnh cóng kia dập tắt ngọn lửa dục vọng người mình.


      Mà tương tự Chu Hàn, ở trong phòng tắm khác Lâm Lệ đợi Chu Hàn ra ngoài, nhất thời ảo não trong chốc lát sau đó lập phản ứng, vội vàng dùng khăn tắm lau lau qua loa người, sau đó lấy đồ ngủ mặc vào.


      Sau khi mở cửa ra ngoài mới phát Chu Hàn có ở trong phòng, nhưng mà có trận xấu hổ vừa nãy, nếu tối nay còn ở lại trong phòng này, quả làm quá lúng túng rồi!


      Cũng chẳng quan tâm xem Chu Hàn ở trong phòng ở đâu, bước nhanh đến thẳng cửa phòng, tay cầm cái tay nắm cửa kia chuẩn bị mở cửa ra ngoài, nhưng tay vừa cầm đến, chưa kịp dùng lực, xoay rồi, sau đó cánh cửa được người ta mở ra từ bên ngoài, ngẩng đầu lên chỉ thấy Chu Hàn mặc áo sơ mi đứng ở cửa, mái tóc vốn được chải chuốt chỉnh tề lúc này hoàn toàn rối loạn, lọn tóc còn ướt nhẹp, mà mấy cái cúc cổ áo sơ mi trắng của giờ đây bị tháo ra, lộ ra da thịt màu đồng, vì vừa cố gắng ‘dập lửa’ mà trước ngực bị ướt mảng lớn, khiến áo sơ mi trắng trở nên trong suốt, dán chặt trước ngực, da thịt màu đồng giờ phút này có loại gợi cảm nên lời.


      Trong nháy mắt, Lâm Lệ cảm giác mình trở nên ngây ngốc, nhưng mà rất nhanh liền kịp phản ứng, nhớ tới màn lúc trước trong phòng tắm, lửa giận trong lòng xông lên, trợn mắt nhìn Chu Hàn : “ vừa rồi nhìn thấy gì!” Bởi vì lửa giận trong lòng, Lâm Lệ phát lượng của mình có chút khống chế được, thanh có chút cao.


      Chu Hàn nhìn người trước mắt, đột nhiên thấy vừa tức giận lại cảm thấy có chút buồn cười, cho là mình lúng túng sao, cũng vậy, hơn nữa càng lúng túng hơn chính là mình lại vì thế mà nổi lên phản ứng!


      Đàn ông khi được thỏa mãn phương diện kia tính tình trở nên cáu kỉnh, Chu Hàn mặt lạnh, mặt chút thay đổi : “ cảm thấy như vậy tôi còn cái gì nhìn thấy.”


      Nghe vậy, Lâm Lệ trừng lớn mắt, đưa tay chỉ vào lúc lâu ra lời, “…”


      Nhìn khuôn mặt nhắn tràn đầy tức giận, chỉ vào mình muốn mắng nhưng mắng ra lời, Chu Hàn đột nhiên cảm thấy tâm tình tốt, khóe miệng vốn là lãnh đạm nay từ từ cong lên độ cong đẹp mắt.


      , , …” Lâm Lệ bực bội, bộ ngực bởi vì tức giận nên phập phồng, nhìn Chu Hàn lâu mới nghẹn ra câu, “, lưu manh!”


      Chu Hàn nhìn bộ dạng nổi giận đùng đùng của, tâm tình đột nhiên có chút vui vẻ, trong đầu chợt lóe lên chủ ý, khóe miệng cười có chút tà mị, sau đó tiến lên bước đến gần Lâm Lệ hạ giọng ở bên tai : “ có tin tôi còn có thể làm được chuyện lưu manh hơn?”


      Lâm Lệ trong lòng hoảng hốt, bất giác lùi về phía sau, cảnh giác nhìn Chu Hàn, hai tay vô thức che ở trước ngực, có chút căng thẳng nhìn Chu Hàn : “.... muốn làm gì!”


      Chu Hàn vẫn cười tà mị, chỉ nhàng hỏi ngược lại: “ xem tôi muốn làm gì?”


      Lâm Lệ nào dám , tức giận trong lòng bỗng chốc bị ta hù dọa chạy mất, rất sợ ta có làm ra chuyện, đưa tay liền muốn đẩy ta ra để ra ngoài. Nhưng là Chu Hàn đêm nay quyết định muốn trêu chọc , nào dễ dàng như vậy làm cho rời , cố ý che ở cửa ngăn cản, “ chúng ta có nên làm chút gì đó hay ?”


      “Bỉ ổi!” Lâm Lệ quát lớn, “Tránh ra, tôi muốn ra ngoài!”


      Chu Hàn nhún vai, : “Là tự mình vào phòng tôi, hơn nữa…” Cố ý tiến tới bên tai của , nhàng : “Hơn nữa còn vào phòng tắm của tôi lột sạch quần áo, xem làm như vậy phải là cố ý muốn xảy ra cái gì với tôi sao?”


      câm miệng!” Lâm Lệ mạnh mẽ đưa đẩy ra, khuôn mặt nhắn bởi vì Chu Hàn mới vừa những lời đó mà tự chủ đỏ bừng, tức giận : “ vớ vẩn cái gì a!”


      Chu Hàn cười cười, há miệng còn muốn thêm, đột nhiên cửa căn phòng đối diện được mở ra từ bên trong, mẹ Lâm từ trong phòng ra ngoài, nhìn sang phía bọn họ bên này, thấy Chu Hàn đứng ở cửa gian phòng, hỏi: “Chu Hàn, xảy ra chuyện gì, hình như mẹ nghe được tiếng gì là lạ?” Vừa vừa về phía Chu Hàn.


      Nghe vậy, Lâm Lệ kinh hãi, rất sợ mẹ nhìn ra chuyện gì đó, dùng sức nháy mắt với Chu Hàn, ra hiệu cho đừng lung tung.


      Chu Hàn cười, quay đầu nhìn về mẹ Lâm, lắc đầu : “ có gì, mẹ trễ thế này còn chưa ngủ sao?”


      Mẹ Lâm nhìn Chu Hàn, thử thăm dò: “Vừa rồi ở trong phòng mẹ giống như nghe được tiếng hét của Lâm Lệ, con và Lâm Lệ cãi nhau?”


      Chu Hàn cười, quay đầu nhìn Lâm Lệ, nhíu mày, sau đó trực tiếp kéo Lâm Lệ ra ngoài, ôm chặt hông , với mẹ Lâm: “ có, Lâm Lệ chỉ đùa giỡn thôi, vừa rồi con bận rộn, giờ chúng con chuẩn bị nghỉ ngơi.”


      “Ha ha, vâng, đúng vậy a.” Lâm Lệ gật đầu hùa theo, “Mẹ, mẹ cũng về nghỉ ngơi , chúng con có việc gì.” Tay thầm đưa ra sau lưng của Chu Hàn hung hăng bấm cái, lực đạo kia tuyệt đối là mười phần sức lực.


      Chu Hàn rên lên hừ tiếng, nhíu mày nghiêng đầu liếc nhìn Lâm Lệ. Chỉ thấy đuôi lông mày Lâm Lệ nhếch lên, khóe miệng cũng khẽ cong lên, bộ dáng kia chính là khiêu khích.


      Mẹ Lâm dường như nhìn thấy sắc mặt Chu Hàn có cái gì đúng, tò mò hỏi: “Chu Hàn, con thoải mái sao? Làm sao sắc mặt lại khó coi như vậy!”


      đợi Chu Hàn mở miệng, Lâm Lệ tranh trước : “Mẹ, sức khỏe của ấy rất tốt, có chuyện gì, mẹ về phòng ngủ , thời gian cũng còn sớm?”


      Mặc dù Lâm Lệ như vậy, nhưng mẹ Lâm vẫn là có chút yên lòng, nhìn Chu Hàn lần nữa hỏi: “Chu Hàn, con có chuyện gì sao?”


      Chu Hàn cười, vào lúc mẹ Lâm chú ý liền đưa tay ra phía sau bắt được cái tay và thắt lưng của Lâm Lệ, mặt đổi sắc : “Con sao, chính là xem nhiều giấy tờ quá mắt có chút mỏi, chỉ cần ngủ giấc là tốt rồi.”


      Nghe Chu Hàn như vậy, lúc này mẹ Lâm mới yên lòng, gật đầu, khỏi căn dặn: “Ai, đừng khiến mình mệt mỏi như vậy, tiền chỉ cần đủ cho cuộc sống là được, bởi vì tiền là vĩnh viễn kiếm xong, mà sức khỏe mới là quan trọng nhất, vì kiếm tiền mà làm sức khỏe mình suy sụp, đây chẳng phải là cái được bù đắp nổi cái mất sao.”


      Chu Hàn gật đầu, “Vâng, con nghe mẹ, sau này tuyển thêm mấy người, làm cho mình có nhiều thời gian nghỉ ngơi hơn để ở cạnh Lâm Lệ.” xong cố tình quay đầu liếc nhìn Lâm Lệ bằng ánh mắt tràn đầy thâm tình.


      Thấy thế mẹ Lâm hiểu ý cười, gật đầu chỉ : “Như vậy là tốt rồi, như vậy là tốt rồi, tốt lắm, các con cũng sớm chút vào nghỉ , mẹ cũng trở về phòng đây.” Vừa vừa trực tiếp xoay người vào phòng khách.


      Thấy mẹ vào phòng, Lâm Lệ trở tay muốn tránh thoát khỏi kiềm chế của Chu Hàn, nhưng sức lực phụ nữ sao bằng được của đàn ông, tay và thắt lưng bị nắm chặt, Lâm Lệ muốn nhúc nhích cũng được.


      “Buông ra!” Lâm Lệ nhìn , gần như nghiến răng nghiến lợi .


      Thắt lưng bị giữ chặt, bởi vì giãy dụa và vị trí hai người từ song song lúc đầu biến thành chính diện, hai người như vậy dán sát vào nhau, Lâm Lệ cơ hồ có thể cảm giác được nhiệt độ trước ngực Chu Hàn qua lớp vải vóc truyền thẳng đến người , ban đầu là hơi lạnh, sau đó lại nhiệt độ lại tăng cao cách kỳ quái.


      Chu Hàn lời nào, sắc mặt đột nhiên đại biến, ý cười khóe miệng thoáng cái biến mất, chỉ nghe thấy thấp giọng mắng, “chết tiệt!” Sau đó trực tiếp ôm Lâm Lệ vào gian phòng, đóng cửa phịch tiếng.


      Vào lúc Lâm lệ còn chưa kịp phản ứng, Chu Hàn xoay người áp Lâm Lệ lên tường, vách tường truyền đến nhiệt độ lạnh như băng làm cho Lâm Lệ khỏi rùng mình cái, cả người run rẩy, giọng cũng trở nên run run, “, muốn làm gì…”


      Chu Hàn đè ép , hai thân thể dán sát vào nhau, bộ ngực mềm mại cơ hồ có thể đem người ép điên, tuy nhiên nó lại khiến cho người khác muốn rời. Chu Hàn cảm thấy toàn bộ máu trong người dồn xuống nơi nào đó phía dưới, cái loại cảm giác này giống như là muốn nổ tung!


      Thân thể hai người cứ dán sát như vậy, Lâm Lệ tất nhiên có thể cảm giác được thay đổi nào đó người , mặt đỏ bừng, “Chu Hàn, tên lưu manh nhà , buông, buông!” Vội vàng lấy tay đập đập , cố gắng thoát ra khỏi lồng ngực của Chu Hàn.


      Chu Hàn nắm tay trực tiếp đặt tường, lực ép vào dường như còn mạnh hơn chút ít, hai người tự nhiên cũng dán vào nhau hơn chút nữa, nghiến răng ở bên tai Lâm Lệ: “ có mặc nội y!” Thanh sớm bị dục vọng làm cho trầm thấp.


      Nghe vậy, mặt Lâm Lệ càng đỏ hơn, nhiệt độ cả người cũng thoáng cái lại cao hơn vài độ, nhiệt độ kia gần như có thể đốt cháy người.


      có biết người cấm dục thời gian dài căn bản là chịu nổi liên tiếp dụ dỗ như vậy hay !” Chu Hàn cắn răng, mỗi chữ ra gần như đều mang theo nhiệt độ, nhiệt độ cao đến mức sắp làm phỏng lỗ tai Lâm Lệ.


      “Tôi mới có!” Lâm Lệ vừa tức vừa vội, cả người gấp đến độ phát khóc rồi, nghẹn ngào : “Tôi đâu có dụ dỗ , căn bản là ngậm máu phun người, buổi tối bị mẹ giám sát mới bị ép dọn vào phòng , đây là vì ai, còn phải do lung tung với mẹ tôi mà ra! Bận rộn thu thập đồ đạc mãi mới thu dọn xong đồ đạc của mình, cả người dinh dính lúc này mới muốn vào phòng tắm tắm rửa, để lát ở trong phòng chờ trở lại hai người chuyện nghiêm túc chút, nhưng nào biết tôi mới tắm được nửa lại xông vào như vậy, tôi mặc gì liền bị nhìn thấy hết, như thế nào cũng là chiếm tiện nghi, tôi mới là người chịu thiệt, tại lại ngậm máu phun người xấu tôi. Dụ dỗ ??? tôi còn chưa điên!”


      “Thế có biết mặc áo lót ở trước mặt người đàn ông, người đàn ông bình thường kích thích đến ta!” Chu Hàn vừa vừa ép sát vào thêm vài phần, làm cho cảm nhận biến hóa người mình!


      “Mặc áo ngực cả ngày rồi, tắm rửa chuẩn bị ngủ ai còn tiếp tục mặc nữa, đàn ông các chỉ biết phụ nữ mặc cái gì áo ngực gợi cảm, cũng chỉ biết cái gì là áo ngực có thể làm cho ngực trở nên lớn hơn nữa, nhưng các chưa bao giờ biết phụ nữ bị bọc trong hai dây thép khó chịu thế nào!” Lâm Lệ trừng mắt, bởi vì tức tức giận mà quá Chu Hàn: “Tắm rửa chuẩn bị ngủ mặc áo lót có cái gì sai, là đàn ông các tự mình suy nghĩ lệch lạc thôi!”


      Chu Hàn nhìn chằm chằm , dưới thân sưng cùng đau đớn làm cho trán Chu Hàn bắt đầu rỉ mồ hôi .


      Lâm Lệ bị ta ép tới có chút khó chịu, khó chịu hơn chính là cái kia tại chống trước bụng , giãy dụa muốn đẩy ra.


      Chu Hàn cúi người bên tai của , nghiến răng : “Nếu muốn tôi làm ra những việc nên làm tiếp tục động thử xem!”


      Lâm Lệ cứng đờ người, dám vọng động, : “, lui ra!”


      Chu Hàn chuyện, ánh mắt nhìn chằm chằm , lúc lâu đột nhiên thấp giọng bật cười, “Ha ha…”


      Lâm Lệ khó hiểu, nhướng mày hỏi: “, cười cái gì!”


      Chỉ thấy Chu Hàn tiến tới bên tai của , : “ chúng ta diễn giả làm !”

    4. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chươ ng 33: mê hoặc của thân nhiệt



      Lâm Lệ sững sờ nhìn Chu Hàn, lúc lâu có phản ứng, cảm giác kia tựa như đột nhiên bị định thân, cả người bất động.


      Hai người cứ bốn mắt nhìn nhau như vậy, người nào cũng mở miệng hoặc là có hành động trước.


      Nếu thời gian có thể dừng lại tại đây là tốt, nhưng đó là thể!


      Bên tai truyền đến hơi thở ràng, giờ phút này hai người gần như dán sát vào nhau vậy, chỉ cần người hơi động người kia cũng có thể cảm giác được ràng.


      Cũng biết qua bao lâu, rốt cuộc Lâm Lệ từ từ phục hồi tinh thần lại sau khi bị câu kia của Chu Hàn làm cho khiếp sợ. Có lẽ là ý thức được tư thế của hai người lúng túng như thế nào, mà tình cảnh của bản thân mình lúc này ‘nguy hiểm’ bao nhiêu, Lâm Lệ cũng dám ‘hành động thiếu suy nghĩ’, chỉ gượng cười nhìn Chu hàn, : “, đùa sao…”


      Chu Hàn nhích lại gần , giọng trầm thấp vang lên bên tai : “ cảm thấy tại tôi giống như đùa sao?”


      Bởi vì cảm nhận được lửa nóng dưới thân mình kia khiến cho Lâm Lệ cười được nữa, khuôn mặt hồng rực lên, gấp gáp : “Chu Hàn, trước đây chúng ta kí hợp đồng, chúng ta… chúng ta chẳng qua là quan hệ hợp tác, thể làm loại chuyện đó!”


      Nghe vậy, khóe miệng Chu Hàn hơi cong, ở bên tai thổi khí, hỏi: “ làm loại chuyện đó? Loại chuyện đó là chuyện gì?”


      Lâm Lệ cả người tự chủ chấn động, theo bản năng co cổ lại, chỉ cảm giác mình có chút nóng ran, bất kể là trước ngực hay là bụng dưới, ngay cả hô hấp đều có chút nặng nề .


      Nhìn Chu Hàn hồi lâu mới phun ra bốn chữ , “Biết còn hỏi!” Lâm Lệ cắn chặt môi dưới, ngừng thở, rất sợ mình có giây cầm giữ được liền bị lạc ở trong khí mập mờ này.


      Phản ứng của hoàn toàn bị Chu Hàn thu vào trong mắt, khóe miệng nở nụ cười so với lúc trước càng đậm, hơi nghiêng mặt hướng về phía lỗ tai của : “Lên giường? Làm tình?”


      “Chu Hàn!” mặt Lâm Lệ tràn đầy tức giận, hai tay nắm chặt, tận lực nhắc nhở mình giữ vững lý trí.


      Chu Hàn nhìn tức giận của , vẫn tràn đầy ý cười ghé vào lỗ tai : “ muốn sao?” Khi chuyện bàn tay tiến vào dưới áo ngủ của , dán lên da thịt chậm rãi thăm dò.


      muốn!” Lâm Lệ cắn răng, ánh mắt hung hăng nhìn chằm chằm , “Bỏ tay ra!”


      Nghe vậy, Chu Hàn dừng tay lại, cũng có nghe lời của buông tay ngay, bàn tay dán phía sau lưng của , biết ra bình tĩnh như vẻ bề ngoài, bởi vì có thể ràng cảm giác được da thịt kia khẽ run rẩy dưới tay .


      Ánh mắt nhìn thẳng , trầm giọng : “Chúng ta đều có nhu cầu phương diện này phải sao?”


      Lâm Lệ liếc về hướng khác, thèm nhìn ta, chỉ lạnh giọng : “Tôi mà tính (*), nếu như chỉ vì nhu cầu mà động dục khắp nơi, vậy người nọ có khác gì súc sinh!” Lâm Lệ hề phát mình xoay đầu như thế, từ vị trí Chu hàn đứng như bây giờ vừa vặn nhìn xót chút gì cảnh tượng trước ngực .


      (*) ‘tính’ trong trường hợp này làm chuyện xxx


      Cảnh đẹp tuy là cảnh đẹp, nhưng đối với Chu Hàn giờ phút này mà cũng phải chuyện tốt gì, Chu Hàn chỉ cảm thấy lửa nóng dưới thân còn mãnh liệt hơn vừa rồi, cảm giác trướng đau khiến cái trán bắt đầu đổ mồ hôi, hô hấp nặng nề, biết tại mình phải lập tức làm dịu , nếu chết, chết !


      Như là cảm nhận rệt lửa nóng trước bụng còn nóng bỏng hơn lúc trước, áp lực cũng tăng lên rất nhiều, Lâm Lệ xoay đầu lại, đè nén lo sợ và bất an trong lòng, cắn răng : “Chu Hàn, buông ra, tôi tôi muốn, chẳng lẽ muốn dùng sức mạnh hay sao!” Vừa , vừa đưa tay muốn đẩy Chu Hàn ra.


      Chu Hàn chợt bắt được tay , kìm ở Lâm Lệ dựa vào vách tường, chân chế trụ hai chân của , sau đó cúi người hung hăng hôn lên môi .


      Lâm Lệ muốn giãy dụa, nhưng căn bản thắng nổi lực đạo của , nghiêng đầu muốn thoát khỏi nụ hôn của , lại là phí công, đành ngậm chặt miệng để cho ta được như ý, nhưng cuối cùng là chống lại được bá đạo của mà nới lỏng miệng, chỉ có thể để mặc cho ta ở trong miệng của công phá, có chút sức lực nào để phản kháng.


      Chu Hàn vẫn rất bá đạo, chút cũng dịu dàng, hung hăng dùng đầu lưỡi cạy răng , bá đạo muốn hút lấy hết thảy tốt đẹp của , bá đạo nhất định phải dây dưa cùng , bá đạo để cho có cơ hội cự tuyệt.


      “hu hu —— Chu Hàn, buông! Hu hu ——” Lâm Lệ đẩy được ra, gấp đến muốn khóc, cuối cùng có cách nào, trong lòng nổi lên hung ác, trực tiếp há mồm cắn xuống đầu lưỡi của ta, mùi máu tươi trong khoang miệng nhanh chóng lan tràn ra, chỉ thấy Chu Hàn chợt mở to mắt nhìn chằm chằm , nhưng cũng buông ra, tay vẫn giữ chặt tay Chu Lệ, thân thể cũng hề lùi ra nửa bước, nhìn lúc lâu, sau đó lần nữa bá đạo hôn lên môi , so sánh với lần trước còn muốn hung mãnh, còn muốn kịch liệt hơn.


      Lâm Lệ luống cuống, giãy dụa càng kịch liệt, nhưng có làm nhiều hơn nữa cũng chỉ là phí công.


      Cũng biết qua bao lâu, đến lúc Lâm Lệ bị hôn đến choáng váng đầu óc gần như bị lạc ở nụ hôn của , Chu Hàn đột nhiên buông ra, bộ ngực vì nụ hôn vừa rồi mà thở hổn hển.


      So với Chu Hàn, Lâm Lệ còn thở hổn hển nhiều hơn, cả người dựa vào vách tường, bộ ngực kịch liệt phập phồng, chân tay như nhũn ra, có sức lực, cố gắng chống đỡ mới khiến cho mình ngồi bệt mặt đất.


      bao lâu, Chu Hàn chầm chậm hít thở, nhìn Lâm Lệ mở miệng : “Tôi chưa bao giờ cưỡng bức phụ nữ.”


      Lâm Lệ ngẩng đầu nhìn , vẫn còn thở hổn hển, tức giận trừng cái, : “Tôi nhớ vừa rồi là tôi nguyện ý!”


      Chu Hàn cười, khóe miệng cong lên, : “Vừa rồi tôi chưa xong, mặc dù tôi cưỡng bức phụ nữ, nhưng mà cường hôn.”


      “Vô sỉ!” Lâm Hệ tức giận trợn trắng mắt nhìn cái.


      Chu Hàn khóe miệng uốn lên độ cong, gì thêm, xoay người qua phòng để quần áo, bây giờ phải dập lửa mới được, nếu muốn bị ‘nội thương’.


      Nhìn ta vào phòng để quần áo, Lâm Lệ xoay người liền muốn ra ngoài, tay mới cầm vào nắm đấm cửa, phía sau liền truyền đến giọng của Chu Hàn, “ sợ sáng sớm ngày mai bác hỏi tới sao?”


      Lâm Lệ dừng lại, ngày mai nếu là mẹ hỏi tới nhất định là trả lời được, tối nay chính là bị mẹ giám sát mới bất đắc dĩ dọn đến nơi này, nhưng là trải qua việc mới vừa rồi, nào còn dám cùng Chu Hàn ở phòng, nếu là ta muốn làm chút gì đó, thể phản kháng được.


      Phía sau Chu Hàn như là nhìn thấu tâm tư về việc này, chỉ nghe ta : “ tại tôi còn có thể thả , như vậy còn có thể làm gì nữa.” Vừa vừa trực tiếp cầm đồ ngủ vào phòng tắm.


      Đợi Chu Hàn tắm nước lạnh từ trong phòng tắm ra, chỉ thấy Lâm Lệ đưa lưng về phía chổng mông làm gì đó mặt đất, Chu Hàn cầm khăn lau tóc tới, hỏi: “ làm gì đó?”


      Nghe tiếng, Lâm Lệ quay đầu lại, cũng lên tiếng, tiếp tục công việc tay mình.


      Chu Hàn vô thức nhíu mày, đến gần mấy bước này mới phát ra là trải thảm sàn nhà. Thấy thế khóe miệng khỏi nở nụ cười, đứng ở bên cạnh từ cao nhìn xuống, mở miệng hỏi: “ trải cái này là chuẩn bị để cho tôi ngủ?”


      Lần này Lâm lệ dừng lại động tác, quay đầu nhìn , ngoài cười nhưng trong cười hỏi: “ bằng lòng ngủ?”


      Chu Hàn lắc đầu, “ thể nào.” có lý do gì mà giường lớn thoải mái ngủ lại chạy xuống ngủ ở sàn nhà cứng rắn.


      “Hừ, có phong độ.” Lâm Lệ mọn thầm, quay đầu, cầm gối, trực tiếp để vào giữa.


      ra cần khách khí như thế, tôi cũng để ý ngủ ở giường của tôi.” Chu Hàn ở phía sau mang theo nụ cười lạnh .


      Lâm Lệ đảo cặp mắt trắng dã, “Tôi để ý!” xong trực tiếp kéo chăn đem quấn mình chặt, lùi vào bên tường, thấy chưa , có chút phòng bị, rất sợ ta làm ra chuyện gì đó.


      Chu Hàn cười cười, chỉ : “Thế đáng tiếc.” Xoay người sang chỗ khác, cầm khăn xoa xoa đầu mình, lúc này mới ném sang bên, sau đó trực tiếp xoay người nằm giường, tiện tay cầm tạp chí tủ đầu giường để xem.


      Lâm Lệ nằm mặt đất, đưa lưng về phía , nhìn chằm chằm rèm cửa sổ, lỗ tai dựng thẳng nghe động tĩnh phía sau, mí mắt ràng nặng trĩu, nhưng dám ngủ. Sợ khi mình ngủ say như chết, nếu người trong phòng làm chuyện gì đó với mình chính mình cũng biết.


      biết qua bao lâu, chỉ nghe thấy người kia dường như xem xong rồi, gấp lại tạp chí để sang bên, sau đó đèn điện bụp tiếng, cả cái gian phòng đột nhiên tối om, trong bóng tối truyền đến tiếng sột xoạt, Lâm Lệ biết đó là lúc Chu Hàn nằm xuống, lại đợi thêm lát, xác nhận hô hấp của ta đều đều, suy đoán ta ngủ, lúc này cả người Lâm Lệ mới thả lỏng ra, thở phào nhỏm, chậm rãi nhắm mắt ngủ.


      Khi Lâm Lệ tỉnh lại là buổi sáng ngày hôm sau, hôm nay dường như khí trời rất tốt, phía ngoài ánh nắng tươi sáng, cho dù là cách rèm cửa sổ, ánh sáng rực rỡ kia vẫn rọi sáng cả gian phòng.


      Lâm Lệ nhắm hai mắt bởi vì ánh sáng mà hơi cau mày lại, xoay người, cả người truyền đến đau nhức khiến hai hàng lông mày nhíu chặt hơn chút nữa, cố chống tay ngồi dậy, vẫn nhắm mắt như cũ, buồn ngủ hoàn toàn chiến thắng lý trí, Lâm Lệ mơ mơ màng màng thấp giọng rù rì, “Ngủ, ngủ tiếp năm phút đồng hồ…” Vừa ngả người ra phía sau, song đầu vừa mới tiếp xúc đến gối, sau đó “ầm ——!” tiếng, Lâm Lệ buồn ngủ liền tỉnh táo lại, đầu truyền đến đau đớn làm cho đau kêu lên thành tiếng , “A, đau quá! ——” hai tay ôm đầu cả người đau đến chảy nước mắt.


      lúc Lâm Lệ ôm đầu lăn lộn mặt đất, phía sau truyền đến giọng cười như cười của Chu Hàn: “ luyện Thiết Đầu Công sao?”

    5. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chươ ng 34: Ngẫu nhiên gặp lại ở sân bay



      luyện thiết đầu công sao?”


      Lâm Lệ xoa đầu xoay người sang chỗ khác, chỉ thấy Chu Hàn đứng ở cửa phòng tắm, giờ phút này thay đổi bộ quần áo khác, đầu tóc cũng được chải cẩn thận tỉ mỉ.


      Lúc này Lâm Lệ mới nhớ tới tối hôm qua mình bị mẹ ép dọn vào phòng, bởi vì muốn bị người nào đó chiếm tiện nghi, cho nên mới đem chăn nệm nằm dưới đất.


      Xoa cái ót, Lâm Lệ vẻ mặt đau khổ từ mặt đất bò dậy, bò dậy rồi mới phát toàn thân mình cao thấp đều đau dữ dội, cùng mệt mỏi rã rời, ngay cả đứng dậy cũng cảm thấy rất khó chịu.


      Chu Hàn vòng tay ôm ở trước ngực, tựa vào cửa phòng vệ sinh, nhìn Lâm Lệ cười như cười : “Tối hôm qua tôi cũng để ý nằm giường.” Ngữ điệu kia, lạnh nhạt căn bản chê cười .


      Lâm Lệ trợn mắt nhìn , tức giận : “Vậy sao phong độ chút tặng giường cho tôi.” Vừa , vừa xoa đầu về phía .


      “À, tôi cũng phải là thân sĩ có phong độ.” Chu Hàn nhún nhún vai, tỏ vẻ bất đắc dĩ.


      Lâm Lệ lười cùng nhảm nhiều, lướt qua thẳng vào phòng tắm, trực tiếp đóng cửa.


      Chu Hàn nhìn dập mạnh cánh cửa phòng toilet, khóe miệng nụ cười.


      Đợi Lâm Lệ rửa mặt xong, dọn dẹp chăn bông trong phòng ngủ xong lúc ra phòng khách, phát Chu Hàn cùng cha mẹ cũng ngồi quây quanh trước bàn ăn ăn điểm tâm, mà giờ khắc này Chu Hàn khách khí cám ơn với cha mẹ.


      “Cha, mẹ, sáng sớm phải chuẩn bị bữa ăn sáng cho chúng con, này làm sao biết xấu hổ đây.” Chu Hàn nhìn ba Lâm mẹ Lâm vẻ mặt thực chân thành.


      Mẹ Lâm buồn cười nhìn cái, bưng bát cháo lớn đưa cho , : “Đều là người nhà, xấu hổ cái gì, sao còn so đo nhiều như vậy.”


      Chu Hàn cười, hai tay nhận lấy chén: “Cám ơn mẹ.”


      Mẹ Lâm cười gật đầu : “Nhân lúc còn nóng ăn , buổi sáng ăn nhiều cháo chút, tốt cho dạ dày của những người suốt ngày xã giao rượu chè ở bên ngoài như các con.”


      Chu Hàn gật đầu, bưng bát cháo cứ thế bắt đầu ăn.


      Ba Lâm thấy con đứng bên, vội vàng cười gọi Lâm Lệ: “Tiểu Lệ, mau tới đây ăn điểm tâm.”


      Lâm Lệ gật đầu, về phía bọn họ, trực tiếp ngồi xuống chỗ trống ở bên cạnh Chu Hàn, sau đó nhận lấy bát cháo mẹ Lâm múc cho , cười nhạt : “Cám ơn mẹ.”


      Chu Hàn ăn rất nhanh, bát cháo rất nhanh thấy đáy, mẹ Lâm múc cho thêm bát cháo nữa, cũng còn nhiều lắm, lúc mẹ Lâm định đưa đưa cho , Chu Hàn xua xua tay nhã nhặn từ chối: “Mẹ, con ăn no.” Vừa vừa ngoảnh đầu với Lâm Lệ: “Lâm Lệ, hôm nay em đừng tới công ty, theo cha mẹ dạo chút.”


      Lâm Lệ gật đầu, ba mẹ khó được tới đây chuyến, cũng muốn hảo hảo theo bọn họ, lần gặp này, đoán chừng phải qua năm.


      Chu Hàn quay đầu, hơi áy náy với ba Lâm mẹ Lâm: “Cha, mẹ, xin lỗi, vốn là con nên cùng Lâm Lệ cùng nhau đưa ba mẹ thăm thú chút, nhưng mà gần đây trong công ty là có chút bận rộn, có cách nào rút thân ra, chờ qua đợt bận rộn này qua , con nhất định cùng hai người dạo chút.”


      Mẹ Lâm cười lắc đầu : “Công việc quan trọng hơn, công việc quan trọng hơn.”


      Ba Lâm cũng đồng ý gật đầu : “Đúng vậy a, người trẻ tuổi công việc là quan trọng, hơn nữa, ra hôm nay chúng ta định bụng trở về.”


      “Hả, cha mẹ, hôm nay cha mẹ muốn…?” Lâm Lệ vẻ mặt kinh ngạc nhìn cha mẹ.


      “Cha mẹ ở lâu mấy thêm mấy ngày, hai người có ở đây, Lâm Lệ nhớ hai người, trước đây còn phải về thăm.” Chu Hàn cũng thử khuyên.


      Mẹ Lâm nhìn ba Lâm cái, quay đầu nhìn Lâm Lệ và Chu Hàn, cười nhạt lắc đầu : “ được, vốn chính là tới khám bệnh cho cha các con, tại kiểm tra xong cũng có vấn đề gì chúng ta cũng còn lo lắng, công việc các con cũng bận rộn, Chu Hàn bận bịu còn phải rút thời gian theo chúng ta, tiếp tục như vậy có nghỉ ngơi tốt thân thể chịu nổi, chúng ta ở lại quấy rầy các con, chờ lúc nào các con rảnh rỗi, trở về thăm chúng ta là được.”


      “Nhưng mà…..” Lâm Lệ còn muốn điều gì, lại bị ba Lâm cắt đứt.


      “Tiểu Lệ, thu hoạch lớn nhất của cha với mẹ con tới Giang Thành lần này phải là bệnh viện khám bác sĩ bệnh của cha tái phát, mà là biết được con tìm được chỗ dựa tốt là Chu Hàn, điều này làm cho cha và mẹ của con còn phải lo lắng gì nữa rồi, bởi vì chúng ta biết, cho dù chúng ta ở bên cạnh con, cũng có người chăm sóc tốt cho con.” Ba Lâm đạm cười nhàn nhạt.


      “Cha…” Lâm Lệ nhìn cha mẹ, có chút tự trách, cảm thấy làm người con , là rất thất bại, lớn như vậy còn để cho cha mẹ vì quan tâm nhiều như vậy.


      lúc trong lòng Lâm Lệ tự trách mình làm tốt, đột nhiên cảm thấy bả vai bị ai nắm, cả người bị kéo tới gần bên, sau đó nghe thấy giọng của Chu Hàn vang lên bên tai , : “Cha, mẹ, hai người yên tâm, con nhất định chăm sóc tốt cho Lâm Lệ, cho ấy hạnh phúc cả đời.” Giọng kia quả quyết mà kiên định, khiến cho người nghe hề nghi ngờ lòng thành của chút nào.


      Lâm Lệ ngẩng đầu, nhìn sườn bên khuôn mặt cương nghị kia, trong lòng đột nhiên có loại cảm giác mê hoặc ra lời, nhìn chằm chằm , như là lúc này đặc biệt có thể cảm động người, cảm động lòng của .


      Ba Lâm và mẹ Lâm nghe được lời của Chu Hàn khẳng định như vậy, hai người nhìn nhau đều cười, gật đầu, : “Chúng ta biết con làm được.” Cũng là bởi vì biết, cho nên mới yên tâm .


      “Cha mẹ, ở thêm mấy ngày .” Chu Hàn liếc nhìn Lâm Lệ, : “Lâm Lệ nỡ để cho hai người .”


      Mẹ Lâm cười, trêu ghẹo : “Con ở bên cạnh con bé nhiều hơn thương nó nhiều hơn, con bé cũng nỡ rồi.” xong, vẫn quên mập mờ liếc nhìn con của mình.


      Tối hôm qua bà nhưng là chờ bọn họ vào sau đó còn bí mật chạy đến cửa phòng của bọn họ đứng lúc lâu, nghe được tiếng vang kỳ quái bên trong lúc này mới xoay người trở về phòng. Đều tới tuổi này, buổi tối bên trong phòng, tiếng vang lớn như vậy rốt cuộc là làm cái gì, cần phải bà cũng hiểu. Cho nên lúc trở về phòng bàn bạc với ông già, tại Lâm Lệ và Chu Hàn coi như là vợ chồng mới cưới, người trẻ tuổi vọng động kích tình gì đó là điều bình thường, hai ông bà bọn họ ở mãi trong nhà, ít nhiều thoải mái, bọn họ hiểu tính tình con tự nhiên, cho nên tối hôm qua hai người coi như hạ quyết định hôm nay trực tiếp đón xe về nhà, ban đầu tới Giang Thành vốn là để khám bệnh, tại có bệnh còn gặp may có được người con rể tốt như vậy, bọn họ là kiếm được lời rồi, cũng thể ở lại làm ảnh hưởng bọn họ thêm nữa.


      Nghe vậy, Lâm Lệ vội vàng đẩy bàn tay ôm cả người mình của Chu Hàn ra, nhìn mẹ khuôn mặt nhắn nhanh chóng hồng lên, có chút hờn dỗi : “Mẹ! Mẹ cái gì đó.” xong vẫn quên quay đầu hung hăng trợn mắt nhìn Chu Hàn cái, trách tại sao làm những động tác kỳ quái dễ dàng làm cho người ta hiểu lầm, vẻ mặt kia đúng như là được tự nhiên.


      Chu Hàn nhìn ba Lâm và mẹ Lâm đối diện, cười có chút bất đắc dĩ nhún nhún vai.


      Bộ dạng của Lâm Lệ càng làm cho mẹ Lâm hiểu lầm, rất tin là xấu hổ, cười : “Lại còn xấu hổ với cha mẹ đây.”


      “Mẹ! ——” Lâm Lệ kéo dài cuối, có chút thuận theo : “Mới phải như mẹ vậy.”


      Nhìn bộ dạng trẻ con của , ba người còn lại đều cười, lúc này có phải hay quan trọng


      Mặc dù Chu Hàn và Lâm Lệ đều lên tiếng giữ lại hy vọng ba Lâm mẹ Lâm có thể ở lại thêm vài ngày, nhưng mà ba Lâm mẹ Lâm muốn quấy rầy đến cuộc sống của bọn họ, vẫn kiên trì hôm nay phải trở về .


      ‘Cha vợ’ ‘mẹ vợ’ muốn , cho dù bận rộn, Chu Hàn cũng phải đưa tiễn, cho nên sau khi ăn xong điểm tâm đợi ba Lâm cùng mẹ Lâm thu dọn đồ xong, Chu Hàn và Lâm Lệ liền trực tiếp lái xe đưa bọn họ tới bến xe.


      So với những khoảng cách cách xa nhau ngàn dặm mà về, nhà Lâm Lệ cách Giang Thành tính là quá xa, nhưng mà ngồi xe cũng phải hơn 8 giờ đồng hồ, Chu Hàn lo lắng hai ông bà đường xe dài như vậy quá mệt mỏi, cho nên liền đề nghị bọn họ máy bay về, máy bay chỉ cần giờ là có thể đến, hơn nữa bảo trợ lý Từ kiểm tra lịch bay, vừa lúc hai giờ sau có chuyến bay trực tiếp bay tới quê nhà của Lâm Lệ.


      Mới đầu ba Lâm mẹ Lâm còn đồng ý, ngại vé máy bay đắt, nhưng mà Lâm Lệ và Chu Hàn kiên trì, cuối cùng mấy người nửa đường bến xe đổi thành tới sân bay, về phần vé máy bay Chu Hàn gọi điện thoại thẳng cho trợ lý Từ đặt vé, để cho cho bọn trực tiếp chạy tới sân bay.


      Trong đại sảnh sân bay, Lâm Lệ ở bên cạnh cha mẹ, Chu Hàn đứng ở cửa sân bay chờ trợ lý Từ đưa vé máy bay tới đây.


      “Mẹ, mẹ hai người cứ vội vã về như vậy là sao.” Đều đến sân bay rồi, Lâm Lệ vẫn còn chưa từ bỏ ý định, hi vọng cha mẹ có thể ở lại thêm vài ngày.


      Mẹ Lâm cười, vỗ vỗ tay , “Trở về cũng tốt, có thể cùng hàng xóm láng giềng tâm trò chuyện, ở lại Giang Thành cũng có chỗ nào có thể , các con cũng còn bận công việc, cũng có nhiều thời gian theo chân chúng ta, huống chi bây giờ nhìn Chu Hàn đối xử tốt với con, cha mẹ Chu gia cũng tốt, chúng ta cũng còn gì phải lo lắng nữa.”


      Lâm Lệ vẻ mặt đau khổ, có chút tình nguyện : “cha mẹ ở lại thêm vài ngày với con mà, giờ cha mẹ , hẳn là phải ra tết con mới có thể trở về thăm hai người.”


      “Đứa ngốc, còn giống như lúc bé sao.” Mẹ Lâm cười sờ sờ đầu của .


      Lâm Lệ nhàng thở dài, nghiêng nửa người ôm lấy mẹ, dựa vào bờ vai của mẹ, thấp giọng : “Mẹ, con nhớ hai người.”


      Mẹ Lâm gật đầu, chuyện, chỉ đưa tay vỗ vỗ lưng chút.


      Ba Lâm ngồi ở bên, khóe môi nhếch lên nụ cười thản nhiên.


      “Lâm Lệ?” lúc Lâm Lệ ôm mẹ có chút nỡ, phía sau đột nhiên truyền đến giọng quen quen.


      Lâm Lệ buông mẹ mình ra, quay đầu lại, chỉ thấy vị phu nhân xách theo túi quần áo đứng gọn bên, thấy xoay đầu lại, khóe miệng nhàn nhạt nhếch lên nụ cười : “ là cháu a.” Giọng kia mặn nhạt.


      Thấy người phía sau, Lâm Lệ chỉ cau mày lại, gật đầu chào bà, mặt chút thay đổi : “Bác .”


      Ngồi ở bên ba Lâm và mẹ Lâm cũng nhận ra bà ta, chân mày nhíu lại chút, vẻ mặt có chút vui.


      Người đó cũng phải là người khác, chính là mẹ của Trình Tường, trước đây suýt nữa thành mẹ chồng của Lâm Lệ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :