1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bảo bối trì độn của giám chế - Cổ Nhuận (H) (Hoàn - 10c - Ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhã Linh

      Nhã Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      722
      Được thích:
      481
      Chương 5.2
      Edit: Khưu Uy Uy


      “Bách, Bách Hâm?” kinh ngạc hô to, vội vàng thu hồi chân phải, nghĩ tới lại ở đây.




      “A……. Đau quá……” Phương Bách Hâm ôm bụng cúi người. Vẻ mặt nhăn nhó.




      Thấy đau đớn như vậy, cơ thể cũng co rút, nghi hoặc của Phương Bách Hâm lập tức bị ném khỏi đầu, vội vàng hỏi thăm .




      “Rất đau à? Em, em đưa xuống y tế……..” xong rồi, vừa rồi dùng chín phần sức lực…. biết có nặng lắm ?




      , chỉ cần em……” Phương Bách Hâm híp mắt, rồi đột nhiên bắt lấy cổ tay , mạnh mẽ ôm vào lòng, nhanh chóng chặn miệng .




      Trời ạ, mới xa nhau ngày đêm, nhớ muốn chết!




      Phương Bách Hâm khôg để ý giãy giụa, cướng chế trong vòng tay, đầu lưỡi cạy mở hàm răng , tiến thẳng vào trong, thô lỗ quấn lấy cái luõi mềm mại của .




      Lúc đầu Chiêm Chỉ Tĩnh ngừng kháng cự hành động thô lỗ bất ngờ của , nhưng lâu sau, cũng bắt đầu sa vào cuộc chơi.




      bắt đầu biến bị động thành chủ động, di động lưỡi mình, đẩy lưỡi , rồi quấn lại, thậm chỉ chủ động thâm nhâọ vào khoang miệng ấm áp của , hấp thu hơi thở mãnh liệt của .




      Kỳ thực được Phương Bách Hâm dạy dỗ, Chiêm Chỉ Tĩnh có thể hiểu được tần suất của , biết làm thể nào để thấy sung sướng.




      Lưỡi chui vào miệng , liếm hàm của Phương Bách Hâm, nghịch ngớm trốn thánh cái lưỡi của , ở trong gian ấm nóng trốn tránh. Đợi đến lúc chơi , mới thu đầu lưỡi lại, để xâm nhập vào miệng mình, rồi nhận lấy lực mút mạnh………




      Qua hồi lâu, rốt cuộc họ cũng buông tha nhau.




      Cái lưỡi nóng bỏng của Phương Bách Hâm chui khỏi miệng , tạo thành sợii tơ nước bọt dưới ánh đèn, tạo thành cảnh tượng ái muội làm người ta huyết mạch sôi trào.




      làm hư em rồi.” Phương Bách Hâm thở gấp, dù ngoài miệng như vậy, nhưng trong lòng cực kỳ thoả mãn. chưa từng nghĩ có thể làm cho chìm đắm trong nụ hôn.




      Nhớ lại lúc trước, còn bị động mặc làm, nghĩ tới qua thời gian, lại học được kỹ thuật của vô cùng nhuần nhuyễn.




      đúng là học sinh thông minh, người làm thầy là đây cảm thấy vô cùng vui sướng.




      Chiêm Chỉ Tĩnh vất vả mới điều chỉnh được hơi thở.




      “Sao lại ở đây?” hỏi, trong mắt đầy hiểu.




      Phương Bách Hâm nhìn đôi môi bị hôn đến sưng đỏ. “Em nghĩ sao? Đây là văn phòng của ai, mà ở đây chứng tỏ là ai?”




      Chiêm Chỉ Tĩnh híp mắt, đầu óc nhanh chóng hoạt động, tìm kiếm manh mối, chỉ lát sau kết luận được giống hết “giám chế”, cũng du học ở nước ngoài, nửa năm trước mới về Đài Loan, hơn nữa cùng là họ Phương.




      “Phương…… Giám chế?” dè dặt cẩn trọng hỏi.




      “Đúng rồi.” Phương Bách Hâm tay ôm lấy , đến bàn làm việc, đặt lên bàn, chống hai tay cạnh . “Có cảm thấy vừa kinh ngạc vừa vui ?”




      Mũi thân mật ma sát , ngửi mùi thơm thoang thoảng có chất hoá học người .




      phát mình nghiện mùi hương người , giống như hoa túc xinh đẹp, nhìn vẻ ngoài làm tim đập thình thịch, sau khi thử, càng mê muội.




      “Là kinh hãi có.” Chiêm Chỉ Tĩnh nhăn mũi. “ lẽ sớm biết chúng ta làm cùng công ty?”




      “Mấy tháng trước mới biết.”




      “Mấy tháng trước mới biết?” hất ngón cái thô ráp ngừng vuốt ve môi mình ra. “Cho nên lần đầu tiên em tìm làm tình, trong lòng cười trộm? Muốn luôn bị mình lui bản thảo lại ngu ngốc đến tìm mình giúp’?”




      “Oan uổng quá, đại nhân. Sao dám cười em?” Vẻ mặt Phương Bách Hâm vô tội.




      ?” Chiêm Chỉ Tĩnh hừ tiếng. Tuy chủ động tìm làm tình, nhưng lại làm có cảm giác bị đùa giỡn.




      “Đương nhiên là như vậy………. Huống chi cái này hoàn toàn tại .”




      Ánh mắt Chiêm Chỉ Tĩnh có ý bảo tiếp.




      “Em quên lần đầu tiên chúng ta gặp nhau rồi?” Nhớ lại lần đầu gặp mặt, Phương Bách Hâm cầm tay , vuooys ve mu bàn tay.




      “Lần đầu gặp?” Chiêm Chỉ Tĩnh nhíu mày.




      “Quả nhiên em quên rồi?” Phương Bách Hâm thất vọng hạ vai. “Lúc ây em từ ngã rẽ chỗ bộ phận nhân , đập đầu vào ngực !”




      Chiêm Chỉ Tĩnh nghiêng đầu nghĩ lại.




      “Nghe vậy, hình như có chuyện này.” Việc ngoài ý muốn đó bị biến thành kiện nhặt mà quên , nhưng vẫn còn chút ấn tượng.




      “Cho nên mới , có phải nửa là vấn đề của em? Nếu lúc ấy em nhớ , lúc chúng ta gặp nhau ở hành lang chung cư, em biết chúng ta là đồng nghiệp cũng là hàng xóm.” Vẻ mặt vô tội.




      “Nhưng em cũng từng với , giọng của trong điện thoại hình như rất giống giám chế, sao có phản ứng?”




      có mà!” oan uổng cho !




      “Nào có?” Chiêm Chỉ Tĩnh lập tức phản bác.




      khen thính giác của em nhạy cảm.” Cũng như ám chỉ đó là người, nghĩ rằng hoàn toàn phát ý nghĩa trong lời của .




      “Bách Hâm, xảo quyệt.”




      Phương Bách Hâm cười to, sau đó nghiêm mặt lại, kẹp lấy mũi rồi nhéo.




      “A, làm gì vậy?” Chiêm Chỉ Tĩnh bị đâu, giữ cổ tay .




      “Vì sao em thân thiết với Ôn Trí Hào như vậy?” Hại cả người toàn mùi giấm chua, lập tức gọi điện cho trợ lý, bảo ấy Chiêm Chỉ Tĩnh đến văn phòng, để tránh mình còn mùi giấm.




      “Bọn em vốn như vậy mà.” Chiêm Chỉ Tĩnh phát người đàn ông trước mặt ghen, vẻ mặt hợp tình hợp lý trả lời.




      “Em quen ta?”




      “Bạn học thời đại học.” Chiêm Chỉ Tĩnh . “Bọn em xem như nhân vật đứng đầu lớp, làm lớp trưởng và lớp phó bốn năm liên tục.”




      ra là thế, loại quan hệ này làm họ càng thêm thân mật.
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    2. Nhã Linh

      Nhã Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      722
      Được thích:
      481
      Chương 5.3
      Edit: Khưu Uy Uy


      “Trước kia là trước kia, bây giờ là bây giờ. Sau này bớt thân mật , biết chưa?” Phương Bách Hâm nửa hỏi nửa ra lệnh , đợi trả lời, cúi đầu xuống, hôn môi lần nữa.




      Sau khi kết thúc nụ hôn dài, Phương Bách Hâm thương hôn lát nữa, đến khi khí thân mật giữa hai người họ tan biến, mới ho tiếng.




      “Tuy muốn, nhưng bây giờ chúng ta phải bắt đầu thảo luận công việc.” Lần đầu tiên vì phụ nữ mà dùng thời gian làm việc để chuyện riêng.




      Nghe vậy, Chiêm Chỉ Tĩnh mới đột nhiên nhớ hai người ở chung cư, mà là ở trong công ty, trong phòng làm việc của .




      Vẻ mặt biến chuyển, nhảy xuống bàn làm việc.




      “Trước khi thảo luận, em muốn thanh minh trước.” nhìn chằm chằm Phương Bách Hâm. “ tuyệt đối thể vì quan hệ của chúng ta mà dễ dàng chấp nhận bản thảo của em.”




      Phương Bách Hâm nhìn , lúc sau nhếch môi.




      “Em nghĩ vì và em có quan hệ cá nhân, mà dễ dãi trong công việc?” cười như cười.




      phương diện công việc, chưa bao giờ vì quan hệ cá nhân mà thiên vị, ngay cả người phụ nữ của cũng thế.




      Bình thường trong cuộc sống có thể sủng 100%, , nhưng mà nếu là đồng nghiệp, phải hợp tác, tuyệt đối thiên vị -- bạn thứ hai, thứ ba của có thể chứng minh.




      Bạn thứ hai, thứ ba của từng là cấp dưới, hơn nữa đều cho rằng chỉ cần dùng quan hệ cá nhân, thoải mái hơn các đồng nghiệp khác trong công việc. Nhưng chứng minh ý nghĩ của họ quá sai!




      Lúc làm việc ở Mỹ, cũng là giám chế, dù là bản thảo kế hoạch, lời văn hay chương trình sáng tác, chỉ cần cho rằng có thể chỉnh sửa, tuyệt đối hạ thủ lưu tình. Cũng bởi vậy, và họ cãi nhau nên chia tay, thậm chí bị họ gắn mác “Máu lạnh vô tình”.




      “Em biết, cho nên mới tuyên bố trước.” Chiêm Chỉ Tĩnh khoanh hai tay, nhìn Phương Bách Hâm ra sau bàn làm việc, ngồi xuống ghế da, mười ngón tay thon dài đặt lên bàn.




      “Chỉ Tĩnh, rất vui khi em có ý nghĩ như vậy.” .




      Chiêm Chỉ Tĩnh nhướng mày, chờ tiếp tục câu sau.




      dễ dãi. Tuyệt đối.”




      Ánh mắt lên kiên định.




      Chiêm Chỉ Tĩnh bị Phương Bách Hâm gọi vào văn phòng giám chế, vốn cho rằng chỉ thảo luận qua về tình tiết trò chơi cần sửa, lại nghĩ hai người càng thảo luận càng kích động, tiếng thảo luận oanh oanh liệt liệt ngừng truyền ra ngoài cửa. Mọi người trong phòng, lúc đầu quen, bây giờ thành thói quen, như lão tăng ngồi thiền tiếp tục làm việc.




      “Em cảm thấy đối thoại này phù hợp nhất với tính cách nhân vật nam chính.”




      “Nhưng em nghĩ đến tình tiết trò chơi à? Em cho rằng theo tính cách nam chính, tới nơi này sao?”




      “Vì sao ? Công viên mở ra, bất luận ai cũng có quyền vào.”




      “Vậy em xem, tính cách nam chính thế nào? ra ba điều chính là được.”




      “Có nề nếp, lạnh lùng, thích tiếp cận người lạ……” Thanh im bặt.




      “Nghĩ ra chưa? Tỉnh tiết này cần sửa lại. mặt khác đoạn nữ chính và hoạ sĩ này, đồng ý cách vừa rồi của em, làm theo kịch bản của em là được.”




      Thanh dừng lại, chỉ sau chốc lát, bóng người ra khỏi văn phòng giám chế, trở lại vị trí của mình.




      “Việc thảo luận của hai người kịch liệt, có phải em vẫn tranh luận?” Ôn Trí Hào chạy đến ngồi xuống cạnh Chiêm Chỉ Tĩnh, hào hứng dạt dào hỏi. Giải lao là vì làm việc nhiều giờ, công việc làm ta mệt mỏi, phải thư giãn lát .




      “Em cũng rất muốn kiềm chế mà!” Chiêm Chỉ Tĩnh nhăn mũi. “Haizz, bản thảo phải viết lại.”




      “Vất vả cho em.” Ôn Trí Hào vỗ vai .




      Chiêm Chỉ Tĩnh cười khổ. “Cũng coi là vất vả, dù sao cũng do em làm sai.”




      Lúc hai người chuyện, trong văn phòng giám chế cũng truyền ra tiếng thảo luận, nhưng lần này kịch liệt như vừa rồi, là kỹ sư phần mềm thảo luận với Phương Bách Hâm về vấn đề lập trình.




      “Ở ‘Toàn Phương Vị’ có ưu điểm này.” Ôn Trí Hào cảm khái .




      “Cái gì?”




      “Chính là có thể phản bác giám chế, nếu giám chế cho rằng em đúng, nghe theo đề nghị của em, cố chấp quan điểm của mình.”




      “Công ty khác có sao?” Chiêm Chỉ Tĩnh chưa làm ở công ty khác, cho nên lắm.




      “Bằng sao lúc trước luôn bị công ty vừa làm đuổi việc?” Ôn Trí Hào nhún vai.




      ta từng làm qua ba công ty, có lẽ vì cá tính, có rất nhiều lời khó chịu, mới đầu quản lí của ta luôn miệng luôn họ rất rộng lượng, có vấn đề gì đều có thể , cho nên ta cũng khách sáo. Nhưng dần dà, bị quản lí coi là cái đinh trong mắt, sau đó bị đuổi việc.




      ta từng cảm thán lòng người dễ thay đổi, sao quản lí “rộng lượng” lại thành như vậy? Đến lúc vào “Toàn Phương Vị”, mới tìm được ngày được làm chính mình.




      Mặc dù “Toàn phương Vị” phải hoàn mỹ, nhưng đối với ta mà , so với công ty khác, tốt rất nhiều.




      “Cho nên em xem như may mắn?” Chiêm Chỉ Tĩnh nhíu mày.




      “Đương nhiên. Nếu theo tính cách của em, dù ở nơi nào cũng bị sa thải.” Nơi nào có thể để tranh luận?




      hâm mộ còn ghen tị?” Hâm mộ vừa ra tay tìm được công ty tốt.




      “Con bé chết tiệt, còn phải hâm mộ sao?” Ôn Trí Hào hét, vươn tay ôm cổ Chiêm Chỉ Tĩnh, hai người bắt đầu đùa giỡn.




      Cảnh tượng này mọi người thấy qua nên coi như bình thường.




      ~ Hết chương 5 ~
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    3. Nhã Linh

      Nhã Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      722
      Được thích:
      481
      Chương 6.1


      Editor: Khưu Uy Uy




      Phương Bách Hâm thực lời hứa của , hoàn toàn dễ dãi với Chiêm Chỉ Tĩnh, chi tiết cũng phải thảo luận, rồi lại sửa. vất vả, rốt cuộc cũng chỉ còn phần cuối cùng của bản thảo cũng được Chiêm Chỉ Tĩnh sửa xong, nhưng lại cảm thấy mình như dưa muối bị héo, trong đầu hề có linh cảm.




      Có trời mới biết giới hạn của chi tiết lần này khó khăn như thế nào!




      Chiêm Chỉ Tĩnh mệt mỏi ngồi phịch xuống ghế sofa trong văn phòng giám chế, tuy sofa này kém hơn chỗ ở của Phương Bách Hâm nhưng đối với đây là hưởng thụ rất lớn.




      tại là thời gian tan tầm, mà cửa ban công đóng chặt, nên mới có thể yên tâm nghỉ ngơi ở trong này, thuận tiện chờ Phương Bách Hâm xem bản thảo xong rồi bình luận, nghĩ tới vừa quay đầu lại, lại thấy tầm mắt của Phương Bách Hâm hoàn toàn đặt bản thảo, mà đặt người .




      Khó trách vừa rồi gáy ngứa ngứ, hoá ra là tác quái.




      sờ trán, đứng lên, đến trước bàn làm việc, chờ bình luận. Đột nhiên cảm thấy lần này bị cầu sửa lại ý tưởng của chi tiết lần nữa.




      “Phải viết lại, đúng ?” chủ động tự thú.




      cần. Chỉ cần sửa lại nội dung là được.”




      “Vậy sao? Nhưng sao biểu cảm của rất kỳ lạ.” Chiêm Chỉ Tĩnh nhìn người đàn ông trước mắt, cảm thấy cười xảo quyệt giống hệt phù thuỷ trong truyện cổ tích.




      lúc lâu, Phương Bách Hâm im lặng gì, chỉ cười cách kỳ lạ, ngón tay vẽ vòng tròn mặt bàn.




      ra em thích liếm tiểu huyệt của em.” vừa mở miệng câu này.




      Sao biết? Trong lòng Chiêm Chỉ Tĩnh hoảng sợ, bị lời của hù doạ.




      Mỗi lần bọn họ kết thúc hoan ái, Phương Bách Hâm đều dịu dàng hôn phía dưới cơ thể , sau đó hôn lưng . luôn cảm thấy đó là chăm sóc tốt đẹp nhất, làm cảm thấy được coi trọng, bị thương làm cảm động, đó là cảm giác chưa bao giờ có.




      Nhưng……. Nhưng sao Phương Bách Hâm biết? Đó là bí mật lớn nhất của mà!




      Phương Bách Hâm nhìn gương mặt giật mình của , cười . cũng định cho của biết vì sao biết bí mật của




      Trong bản thảo của , cảm nhận của hoàn toàn bị lộ. Mà phát này làm dục vọng của từ từ dâng lên……….




      “Làm sao biết?” Chiêm Chỉ Tĩnh mở to mắt, lắp bắp hỏi.




      Phương Bách Hâm , cứ thể sắp xếp lại bàn làm việc, bộ dáng sắp tan tầm, sau đó đứng lên, đến trước mắt Chiêm Chỉ Tĩnh.




      “Bí, mật!” cúi đầu, ghé vào tai Chiêm Chỉ Tĩnh, từ tốn : “Nếu sớm biết em thích như vậy, làm nhiều!”




      bắt đầu nghĩ bộ dáng liếm mà thở gấp quyến rũ dưới thân .




      , muốn chỉ là ảo tưởng, mà quyết định tự mình thể nghiệm.




      nghĩ, của cũng vì hành động của mà hưng phấn thôi.




      Tay phải Phương Bách Hâm ôm lấy eo Chiêm Chỉ Tĩnh, vuốt ve thắt lưng , ánh mắt còn kiên định và nghiêm túc như lúc làm việc nữa, mà biến thành nóng cháy chỉ vì Chiêm Chỉ Tĩnh.




      Tính toán của , trong lòngChiêm Chỉ Tĩnh đương nhiên biết.




      quá hiểu hành động đặc biệt này của . việc này làm tim hưng phấn bắt đầu đập nhanh hơn.




      Nhưng mà dù tha thiết mong muốn, Chiêm Chỉ Tĩnh vẫn cố đẩy Phương Bách Hâm ra, chưa quên bây giờ họ ở đâu.




      “Đợi chit, bây giờ chúng ta còn làm….” phải luôn luôn công tư phân minh sao? Sao bây giờ lại coi văn phòng như nhà mình, bắt đầu động tay động chân với ?




      Phương Bách Hâm dễ dàng tìm được cúc quần bò của , tháo ra, kéo khoá xuống, cũng vì lời của mà ngừng tay.




      chờ quân rơi xuống đất, Phương Bách Hâm nhanh chóng luồn tay vào, cẩn thận vuốt ve da thịt mềm mại.




      tại là giờ tan làm.” hợp tình hợp lý tuyên cáo. “Huống hồ phải vừa rồi em cũng vì chuyện này, cho nên mới can đảm ngồi sofa sao?”




      “Nhưng chúng ta ở công ty mà!” Chiêm Chỉ Tĩnh vừa rối loạn kéo quần, vừa phải kiên nhẫn kháng cự người đàn ông này, làm luống cuống tay chân.




      Phương Bách Hâm làm như nghe thấy, tiếp tục công thành chiếm đất, đối với phản kháng của Chiêm Chỉ Tĩnh chỉ giống như phản kháng của mèo con yếu ớt, mất nhiều sức có thể khống chế.




      tay giữ hai tay ở sau lưng, tay kia cởi bò nút áo sơ mi của , làm cảnh xuân phái trước của lộ ra trong khí.




      “Đừng kháng cự, ra em cũng rất muốn phải ?” Khoé miệng Phương Bách Hâm nhếch lên, tà ác kéo quần xuống, tay dò xét giữa hai chân .




      “Vì công việc, ba ngày rồi chúng ta chưa làm tình, chẳng lẽ em muốn sao? A…. Nhìn xem, em ướt rồi!”




      Chiêm Chỉ Tĩnh rên rỉ, suýt nữa vì hành động sờ soạng của mà xụi lơ.




      “Bách, Bách Hâm, chúng ta về nhà rồi tiếp tục…….” yếu ớt khẩn cầu, hy vọng từ bỏ ý tưởng điên cuồng muốn làm tình ở văn phòng.




      Trời mới biết rốt cuộc hiệu quả cách chỗ này thế nào? Tiếng bọn họ làm tình có thể bị những đồng nghiệp chưa về nghe thấy ?




      Mặc dù tính cách cổ ất thẳng thắn, nhưng cũng to gan như vậy, tuyên bố với đồng nghiệp họ làm tình!




      Chiêm Chỉ Tĩnh cắn môi dưới, ánh mắt bất an liếc nhìn cánh cửa cỗ dày nặng sau lưng.




      “Yên tâm, cách của văn phòng tốt hơn em tưởng tượng nhiều, dù em có dùng loa hét to, chỉ cần cửa mở, người ngoài tuyệt đối nghe thấy tiếng gì.” Phương Bách Hâm nhìn biểu cảm nhanh chóng thay đổi của , lập tức biết suy nghĩ của , cắn lên cái cổ duyên dáng của , .




      Chiêm Chỉ Tĩnh rên , đầu tự giác ngửa ra sau, để người đàn ông phía trước có thể hôn cổ dễ hơn.




      …… chứ?” Đôi môi nóng bỏng của làm Chiêm Chỉ Tĩnh run rẩy thôi.




      “Chủ tịch tự mình thực nghiệm, cam đoan 100%......... Chỉ Tĩnh, chẳng lẽ em muốn?”




      Phương Bách Hâm trầm giọng lôi kéo, hôn lên xương quai xanh tinh tế của , dùng lưỡi liếm qua. “ rất muốn tiến vào em……. Chúng ta làm lần thôi!”




      Chiêm Chỉ Tĩnh càng run mạnh hơn, thiên sứ và ác ma trong lòng giao chiến. Sau khi đấu tranh còn bị Phương Bách Hâm mê hoặc, cuối cùng tiểu ác ma tà ác chiến thắng.




      Phương Bách Hâm biết thoả hiệp, buông tay ra, cởi áo sơ mi của , ôm lấy , đặt ngồi lên bàn làm việc, sau đó cầm cái điều khiển từ xa màu trắng, nháy mắt với Chiêm Chỉ Tĩnh.




      “Chúng ta chơi kích thích hơn nhé.” xong, Chiêm Chỉ Tĩnh hiểu gì, ấn nút điều khiển……….




      Tiếng máy móc chuyển động phát ra trong văn phòng, Phương Bách Hâm hất hàm, muốn Chiêm Chỉ Tĩnh nhìn mặt tường màu trắng ở trước.




      Chỉ thấy vật chắn màu trắng từ từ kéo lên, cảnh tượng sau đó làm hai mắt Chiêm Chỉ Tĩnh càng mở to hơn.
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    4. Nhã Linh

      Nhã Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      722
      Được thích:
      481
      Chương 6.2
      Edit: Khưu Uy Uy


      Trời ạ, sau vật chắn, là bức tường thuỷ tinh trong suốt! Chiêm Chỉ Tĩnh hít ngụm khí lạnh. Người đàn ông này muốn làm gì vậy?




      “Bức tường kính này nhìn từ tỏng ra ngoài là trong suốt, nhưng nhìn từ ngoài vào là thuỷ tinh trắng mờ. Tất cả các văn phòng giám chế đều có thiết bị đặc biệt này, để giám chế có thể dễ dàng quan sát tình hình cấp dưới làm việc.” Phương Bách Hâm giải thích, hai tay đặt hai bên Chiêm Chỉ Tĩnh, đầu nghiêng qua, nhìn cảnh tượng bên ngoài cửa sổ.




      Tuỳ đến giờ tan làm, trong văn phòng vẫn còn ít người, số chuyện phiếm, số vẫn làm việc, nhưng dù họ làm gì đều phát ra tình trạng kỳ lạ.




      ra trong văn phòng giám chế còn có loại thiết bị này………” Chiêm Chỉ Tĩnh thào tự .




      “Cái này là phương tiện hạng nhất để giám chế quan sát cấp dưới, nhưng chừa từng dùng……. Cho tới bây giờ.” Phương Bách Hâm rướn về phía trước, ngón trỏ trượt từ xương quai xanh xuống, dừng lại vú to tròn, nhấn mạnh, bị lún sâu vào trong vú mềm mại. “Loại thiết bị này làm người ta hưng phấn phải ?”




      “Quá điên cuồng, em muốn……..” Chiêm Chỉ Tĩnh liên tục lui về sau, cho dù người ta thấy , nhưng vẫn có gan làm tình trong tình huống này.




      Phương Bách Hâm kéo lại, cho chạy trốn.




      “Chẳng phải phòng tắm của em cũng có thuỷ tinh đặc biệt sao? Sao lúc em tắm ngại, mà tại lại lùi bước, hả?” Môi vuốt ve đôi môi hé mở của , dù là sinh lý hay tâm lỳ đều nóng lòng muốn thử.




      tin lần làm tình này, chắc chắn khiến suốt đời họ bao giờ quên!




      giống với….. Ưm….” Còn chưa xong, miệng bị che lại, cho kháng nghị dư thừa.




      Trong khi miệng lưỡi kích tình dây dưa, bàn tay nóng rực của Phương Bách Hâm vuốt ve đường cong của , trêu đùa cái rốn mẫn cảm, sau đó đến nơi non mềm giữa hai chân , từ từ trượt vào trong quần lót.




      “Em hưng phấn vậy à?” Hôn mãnh liệt xong, giọng Phương Bách Hâm khàn khàn tràn ngập tình dục tán thưởng, vui sướng vì phát ra.




      chỉ hoa huyệt của tiết ra xuân thuỷ, ngay cả toàn thân đều lên màu hồng phấn, thoạt nhìn như quả đào mật ngon miệng.




      “Bách, Bách Hâm…..” Chiêm Chỉ Tĩnh thở gấp, hai tay đặt lên vai Phương Bách Hâm, chân run lên muốn thoát khỏi khống chế của .




      được, thể ở nơi này làm chuyện có thể bị người ta nhìn thấy được……. Như vậy rất văn mình, rất nguy hiểm, cũng rất….. làm người ta hưng phấn!




      Nghĩ đến khả năng mọi người có thể phát ra họ làm gì, run rẩy, thể khống chế điên cuồng ngày càng tăng trong lòng mình…..




      Phương Bách Hâm quỳ giữa hai chân Chiêm Chỉ Tĩnh, kéo quần lót xuống rồi đặt hai chân lên vai, để tầm mắt mình đối diện với nơi tư mật ẩm ướt.




      vuốt vê rừng rậm màu đen, rồi chuyển qua gò thịt bị giấu mất, hơn nữa còn say mê than thở.




      “Chỉ Tĩnh, miệng em muốn, nhưng cơ thể em lại thành ! Chúng ta còn chưa bắt đầu, nơi này của em ướt như vậy………




      Chiêm Chỉ Tĩnh thở mạnh, muốn đẩy người đàn ông giữa hai chân ra, nhưng hai tay lại làm trái ý nghĩ của , ngước lại kéo người đàn ông về phía mình.




      “Vội vậy sao?” Động tác của làm Phương Bách Hâm cười , ngón tay xấu xa gãi gãi bẹn đùi mẫn cảm, làm rên , mười ngón tay vịn lên vai , khát vọng làm nhiều hơn.




      “Bách Hâm……” Đôi mắt quyến rũ của mơ hồ nhìn người đàn ông trước mắt, môi đỏ mọng hé mở, phát ra tiếng rên rỉ khó nhịn.




      quyến rũ…… Chẳng lẽ sợ bộ dáng của mình bị người khác nhìn thấy?” Phương Bách Hâm dùng chóp mũi cọ xát hoa tâm của , mũi trần đầy mùi hương động tình của .




      “Này, những người khác…… A…..” Hai chân Chiêm Chỉ Tĩnh chủ động kẹp lấy cổ Phương Bách Hâm, nhìn cái đầu màu đen chon giữa hai chân, loại tình cảm hưng phấn này càng lớn hơn.




      “Đừng lo lắng, tin là được. cho biết, em có muốn tiếp tục . Nếu , lập tức dừng lại.” Phương Bách Hâm cách xa chút.




      ….. Tiếp tục…” Mặt Chiêm Chỉ Tĩnh đỏ hồng, cái mông đong đưa, vì tầm mắt và động tác của , cả người đều ngứa, khát vọng thân thể đánh lui lý trí, khiến trở thành tù binh của tình dục.




      “Như em mong muốn.” Phương Bách Hâm híp mắt nhìn nơi riêng tư ửng hồng ướt át của , cho dù làm tình với vô số lần, tim vẫn đập nhanh vì xinh đẹp của như trước. “Muốn liếm ?”




      Chiêm Chỉ Tĩnh gì, trực tiếp dùng hành động chứng tỏ khát vọng. Ngón tay luồn vào tóc Phương Bách Hâm, đè đầu xuống, nâng huyệt hoa nhiều nước non nớt của mình lên.




      Mà Phương Bách Hâm cũng làm thất vọng, gầm như dã thú, hai tay giữa đùi , miệng nóng hổi mở ra, lập tức hút gò thịt vào khoang miệng ẩm nóng!




      Chiêm Chỉ Tĩnh ngửa đầu rên rỉ, hai tay giữa chặt đầu Phương Bách Hâm.




      Miệng Phương Bách Hâm mút chặt, rồi lại nới lỏng, tiết tấu khiêu khích hai cánh hoa thịt, thỉnh thoảng dùng đầu lưỡi liếm láp, tha ngóc ngách nào, thậm chí còn dừng lưỡi liếm nơi mẫn cảm nhất của cánh hoa.




      Được Phương Bách Hâm hầu hạ, hoa huyệt của Chiêm Chỉ Tĩnh phản ứng tâm tình của chủ nhân, co rút mãnh liệt rồi lại phun ra dâm thuỷ thơm mát.




      “Tiểu dâm đãng, xem em kích động thành nwh vậy…….” Phương Bách Hâm , lưỡi liếm hạt châu đằng trước, lại làm lượng lớn dâm thuỷ chảy ra. “Xem ra em rất thích liếm tiểu huyệt của em, hơn nữa…….. làm tình trước mặt mọi người cũng làm em hưng phấn!”




      Đầu Phương Bách Hâm hơi cách xa vườn hoa bí mật làm say mê, hai mắt đỏ ngầu nhìn hoa huyệt ngừng kích động co rút, mà xuân thuỷ hình thành vũng nước mặt bàn, thậm chí còn chảy dọc theo mép bàn, chảy xuống sàn nhà cẩm thạch.




      Rừng cây màu đen dính đầy nước trong suốt, được đèn chiếu mà loè sáng.




      “Bách Hâm, tiếp tục…….” vui khi rời , hai chân dùng lực, kéo về phía mình.




      “Em sợ bị người ta nhìn thấy à?” Giương mắt nhìn hoàn toàn bị tình dục khống chế. “Em sợ mọi người biết em dâm đãng sao? Hửm?”




      sợ….. Có …. sợ.” thào tự .




      “Tin vậy à? Tốt! biến em thành bé dâm đãng trước mặt mọi người!” Phương Bách Hâm xong, đẩy ra cánh hoa thịt của , nhìn chất lỏng chảy trong hoa tâm, môi lại phủ lên lẫn nữa, tựa như lữ khách đói khát trong sa mạc, tham lam uống chất lỏng ngọt ngào.




      buông tha giọt nào, chảy theo khoé miệng, lập tức dùng lưỡi liếm lấy, đều nuốt hết vào bụng.




      “Em ngọt…… Bảo bối…..” Giọng vang lên khắp văn phòng, lời dâm đãng làm Chiêm Chỉ Tĩnh kích động hơn, cũng những lời dâm đãng.




      “A a…. thoải mái……. Em sắp bị hút khô rồi…..” ngưỡng rên rỉ, hô hấp như bình thường, mà thở dốc, dồn dập.




      Đùi tự giác càng mở lớn hơn, để Phương Bách Hâm thuận tiện tiến hành động tác liếm.




      “Bảo bối, có người nhìn bộ dáng phóng đãng này của em chưa?”




      “Chưa…… A….” Ngay cả cũng thể hoàn chỉnh.
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    5. Nhã Linh

      Nhã Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      722
      Được thích:
      481
      Chương 6.3
      Edit: Khưu Uy Uy


      có? rất đáng tiếc!” Phương Bách Hâm vừa , vừa xâm nhập lưỡi vào hao huyệt ẩm nóng, ngừng quấy nhiễu bên trong, hơn nữa còn học cách nam nữ làm tình, ngừng rút ra rồi đâm vào trong cơ thể , dường như hoàn toàn vùi sâu đầu vào giữa hai chân . “Chặt như vậy, như vậy…. Bảo bối, chân mở to chút….. Đúng rồi….. ngoan…..”




      Chiêm Chỉ Tĩnh cúi đầu nhìn người đàn ông nhiệt tình vùi đầu dưới thân mình, tựa nhìn con gấu nhìn thấy bàn thức ăn ngon, ngừng càn quét ngọt ngào, làm càng rên to hơn.




      “Tuyệt quá…. Hâm….. Em sắp bị hoà tan……”




      Nghe lời dâm đãng, Phương Bách Hâm càng vận động miệng lưỡi, má dính đầy dâm dịch cũng để ý, ngón tay và môi hợp tác, chà đạp đoá hoa mảnh mai, hoặc rút ra lại đè xuống, hoặc xoáy hoặc đâm, dần dần làm Chiêm Chỉ Tĩnh lên đỉnh dục vọng.




      lâu sau, mười ngón tay Chiêm Chỉ Tĩnh giữ chặt đầu Phương Bách Hâm.




      “Hâm…. Dừng lại…. Em, em chịu nổi…..” Cơ thể dần dần bì đến cao trào mà căng cứng, trước mắt xuất áng mây đủ màu.




      Phương Bách Hâm cũng mặc kệ, càng điên cuồng dùng lưỡi đâm vào hoa huyệt run rẩy. Chỉ cần tiến vào, vách tường thịt của cũng thuận theo động tác của để đưa lưỡi vào chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt, làm xâm nhập sâu hơn.




      muốn em chịu nổi, sau đó dâm đãng ra trong miệng !” Phương Bách Hâm rống, ngón tay đè ép đài hoa phồng lên.




      “Em chịu nổi….. Hâm….. Mau dừng lại ……” Chiêm Chỉ Tĩnh ngừng vặn vẹo mông, muốn thoát khỏi đôi môi làm điên cuồng. “Em….. Em muốn…. Em đến…..”




      Nghe Chiêm Chỉ Tĩnh cầu xin, Phương Bách Hâm cảm nhận được lưỡi đâm sâu hơn, vách tường thịt xiết lấy , ngay sau đó dòng nước ấm áp chảy lên lưỡi !




      Chiêm Chỉ Tĩnh rên lớn, hai chân vòng qua cổ Phương Bách Hâm, thân thể ưỡn lên, rốt cuộc cũng đến cao trào…..




      Lưỡi Phương Bách Hâm rời khỏi cơ thể Chiêm Chỉ Tĩnh, lập tức lượng lớn dâm thuỷ trong suốt chảy khỏi cơ thể , rơi xuống mặt bàn.




      mặt Phương Bách Hâm cũng dính ít dâm thuỷ động tình của , vươn liếm liếm chất lỏng bên khoé miệng, sau đó rút mấy tờ giấy lau má.




      “Bảo bối, như vậy có thoả mãn em ?” để Chiêm Chỉ Tĩnh còn sức lực dựa vào mình, hôn mặt .




      cực kỳ thích bộ dáng sau khi cao trào của , còn khí lúc làm việc, ngược lại biến thành mềm mại dễ thương khiến tự ái đàn ông của rất thoả mãn.




      “Ưm……” Chiêm Chỉ Tĩnh yếu ớt đáp lại, chưa thể khôi phục sau cao trào. “Quá điên cuồng…..”




      Bọn họ làm trong văn phòng, hơn nữa mọi người có thể nhìn thấy, mà thậm chí còn quên tình cảnh của họ, bị trêu chọc đạt đến cao trào…..




      Phương Bách Hâm cười khẽ, thương vỗ đầu , chờ hơi khôi phục thần trí, lại bắt đầu hoan ái lần thứ hai.




      Vừa rồi là thoả mãn, nhưng dục vọng của chưa được giải phóng đâu!




      rời khỏi , nhanh chóng cởi quần áo, cũng lấy bao cao su dự phòng trong ví ra, sau khi hưng phấn đeo vào nam tính, đến trước mặt Chiêm Chỉ Tĩnh.




      Chiêm Chỉ Tĩnh mở to mắt, nhìn nam tính to lớn giữa hai chân , nuốt nước bọt.




      Dường như còn to hơn lần trước, chỉ sợ hai tay thể nắm hết cây gậy nóng rực kia…….




      Hơn nữa cho dù cách bao cao su, vẫn có thể nhìn gân xanh và màu đỏ đậm đó, nghi ngờ lần này có thể nuốt được vật thể lớn thế sao?




      “Thế nào? Hài lòng ?” Phương Bách Hâm nhìn trợn mắt há mồm, môi nhếch lên, lộ ra nụ cười quỷ dị.




      “Nó, nó lớn…..” Chiêm Chỉ Tĩnh ra tiếng lòng.




      Nghe lời thốt ra, cây gậy nóng rực hình như rất hài lòng mà nhảy lên hai cái.




      “Chỉ Tĩnh, muốn nso vào trong người em ?” hỏi.




      “Tiến, tiến vào sao?” Tim Chiêm Chỉ Tĩnh đập nhanh, dù qua lần cao trào, nhưng tình dục trong người lại bắt đầu thức tỉnh.




      Trời ạ, còn chưa đánh giương cờ, mà ở ngoài còn có vài đồng nghiệp làm việc, lại e lệ như vậy…….




      “Em quá coi thường mình.” Phương Bách Hâm , ngoắc ngoắc tay với , muốn tự mình lại đây.




      Phương Bách Hâm thuận theo tiến gần về phía , bầu vú đầy đặn cách áo lót đè ép cơ ngực cường tráng của . Tay Phương Bách Hâm giơ lên, kéo áo lót xuống, làm da thịt hai người tiếp xúc trực tiếp.




      Bàn tay thô ráp vuốt ve bầu vú mềm mại, ngón tay vo vê đầu vú đứng thẳng, làm chúng ở trong tay dần dần đỏ sẫm.




      “Nơi này của em vừa to vừa mềm, làm thích buông.” Hai tay Phương Bách Hâm xoa nắn, ngừng đè ép hai bầu vú trước mắt.




      Chiêm Chỉ Tĩnh ưỡn người, nhìn bộ ngực của mình vì bị đàn ông trêu chọc mà càng sưng to.




      Khi Phương Bách Hâm xoa nắn đủ, mới kéo đùi ra, để đùi lên khuỷu tay .




      “Muốn vào ?” hỏi.




      Chiêm Chỉ Tĩnh gật đầu, cái mông lắc lắc, tìm kiếm phân thân đứng thẳng của , nhưng tư thế bây giờ có lợi với , vô ích với .




      “Xin .” Phương Bách Hâm cố ý dùng nam tính xát tiểu huyệt .




      “Xin …..” Mông Chiêm Chỉ Tĩnh vặn vẹo theo động tác của , sau khi cao trào thân thể vô cùng mẫn cảm, bắt đầu toát mồ hôi, dục vọng thức tỉnh.




      “Xin cái gì?” Phương Bách Hâm ý trêu cợt , nắm lấy đầu vú , kéo lên, vuốt ve.




      “Xin …. Ưm…..” Vì hành động này Chiêm Chỉ Tĩnh càng khó nhịn. “Xin …… Xin tiến vào….. Em muốm…… Em muốn ……”




      Ánh mắt Phương Bách Hâm trầm xuống, dùng sức đâm thẳng vào hoa huyệt đầy nước của !




      Hành động thình lình làm Chiêm Chỉ Tĩnh rên rỉ thoả mãn.




      Sau lần lên cao trào, hoa huyệt của càng chặt hơn, siết lấy nam tính của , khiến khẽ nguyền rủa.




      “Bảo bối, thả lỏng chút, em cắn chặt quá!” vỗ vũ , muốn thả lỏng hơn.




      Chiêm Chỉ Tĩnh mông lung nhìn , lè lưỡi, như con mèo liếm cổ họng . Điều này làm Phương Bách Hâm run rẩy, nháy mắt lý trí bay đến chín tầng mây, làm cho ý định trêu chọc biến mất hoàn toàn.




      hét lớn, hai tay nắm chặt mông , bắt đầu đâm rút trong hoa huyệt.




      “Bảo bối, mềm ướt……..” di động mông lúc nông lúc sâu, mỗi lần va chạm ngực hai người ma sát lẫn nhau.




      Nơi non mềm của cùng cứng rắn của , tuyết trắng của cùng ngăm đen của , khắp nơi đều hình thành đối lập ràng.




      Mỗi lần vào hết, bầu vú đều nảy lên, đầu vú cọ xát trong vài giây ngắn ngửi, hoặc giữa lưng , để vú ma sát ngực ấm nóng của , vú mềm mại bị đè ép biến thành mọi hình thù.




      Vì Chiêm Chỉ Tĩnh quá nhiều dâm thuỷ, làm cho nơi hai người kết hợp phát ra tiếng dâm đãng, càng làm họ điên cuồng đòi hỏi nhau.




      “Ưm….. Bảo bối, cố gắng ăn ….. Em chặt…. Làm thoải mái….”




      Tay vuốt ve mông thịt của khiến làn da vốn trắng nõn trở nên đỏ hồng, nơi nơi đều là dấu tay của .




      , cũng lớn……. Em sắp bị làm nổ tung……” Hai tay Chiêm Chỉ Tĩnh chơi đùa lưng đầy mồ hôi của Phương Bách Hâm. Ưm, rất thư thái, biết làm thế nào để điên cuồng, biết nơi nào của có thể làm sướng nhất.




      Ngay lúc Chiêm Chỉ Tĩnh hưởng thụ, Phương Bách Hâm đột nhiên rút ra, ôm lấy , mang đến trước cửa sổ, làm hai tay chống lên cửa sổ lạnh như băng, tiếp xúc gần gũi với mọi người bên ngoài. Trái tim của Chiêm Chỉ Tĩnh như muốn nhảy khỏi cổ họng.




      “Bách Hâm…….” quay đầu nhìn Phương Bách Hâm, căng thẳng cùng hưng phấn trong mắt đan xen nhau.




      “Như vậy mới kích thích!” Phương Bách Hâm xong, đỡ phân thân, đâm vào chỗ sâu nhất của .




      Cứ như vậy, dưới tình cảnh có thể bị mọi người nhìn thấy, hai người ngừng di động thân thể để kết hợp, tiếng lại tiếng rên rỉ phát ra từ miệng hai người, vì Phương Bách Hâm đâm rút mà dâm thuỷ của Chiêm Chỉ Tĩnh càng nhiều, thỉnh thoảng bị chảy ra ngoài thân thể, dính ướt lẫn nhau, cũng chảy xuống đùi hai người.




      Rốt cuộc Chiêm Chỉ Tĩnh run rẩy, lên cao trào, ngay sau đó Phương Bách Hâm cũng đến đỉnh. rống to, hai tay đặt bụng , kéo về phía mình!




      Nam tính thô to đâm sâu, phun ra tinh dịch trắng đục, chứng tỏ rất thoải mái……




      Sau đó Phương Bách Hâm như nam bộc trung thành nhất, lau hoa huyệt ẩm ướt của Chiêm Chỉ Tĩnh, mặc quần áo giúp , sau đó lấy giấy lưng những nơi hai người giao hoan. Ban làm việc, sàn đá cẩm thạch, cửa sổ kính….. Mọi nơi đều để lại dâm thuỷ của .




      Cho dù người đàn ông như lại trở thành người hầu ăn khép nép, cũng vui vẻ chịu đựng.




      Dù sao hầu hạ của mình là trách nhiệm nên của của đàn ông mà!




      ~ Hết chương 6 ~

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :