1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Bảo bối thiên tài: Tổng giám đốc có một không hai, mẹ hồ đồ - Ngọc Như Nhan

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 78: Tôi phát hình như tôi em

      Mặt trời chiều ngã về tây, tia ánh nắng chiều cuối cùng đem trọn phía chân trời đều nhuộm màu xa hoa, trường học dần dần yên tĩnh trở lại, bước chân nặng nề, Hỏa Hoan vô tình tiêu sái ra, cả người thoạt nhìn giống như là trái cà tím héo giống nhau.

      Đứng ở cửa trường học, tay để trong túi nhìn đường dòng xe nhộn nhịp, mặt của lộ ra chút thần sắc mờ mịt, đột nhiên muốn về nhà, cảm giác trong lòng lộn xộn, giống như tất cả đều lập tức thay đổi.

      Ánh mắt si ngốc nhìn về phía trước, tùy ý gió thổi bay mái tóc của .

      Đúng lúc này, bên tai đột nhiên truyền đến thanh chói tai, sau đó cả người bị sức mạnh ôm lấy kéo về bên, lập tức, ngã vào vòng tay có cảm giác vô cùng thân thiết.

      "Người phụ nữ chết tiệt, rốt cuộc làm gì đó a?" Dùng sức cầm cánh tay của , Đoan Mộc Minh hổn hển .

      Mờ mịt quay đầu, nhìn người trước mắt Hỏa Hoan thở dài ra hơi, "Tại sao lại là ?"

      " cái gì? Nếu phải tôi, chừng
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 79: Phụ nữ thét chói tai

      " xác định đó là tình , mà phải là kết quả sau khi bán thân." Vẻ mặt Hỏa Hoan trào phúng nhìn ta , đột nhiên cảm thấy câu này toát ra từ trong miệng của ta buồn cười.


      "Kết quả của sau khi bán thân?" Cau mày, Đoan Mộc Minh cẩn thận suy nghĩ lời của , sau lúc lâu, ta thản nhiên nở nụ cười, "Rất có thể.

      Quay đầu nhìn về phía ta, Hỏa Hoan vẻ mặt khinh miệt nở nụ cười, chó thể ăn cứt, mà tin ta hoàn lương, kiếp sau cũng đừng nghĩ tới.

      " cần dùng ánh mắt này nhìn tôi, ngẫu nhiên tôi nghĩ tới hai chữ ‘ tình ’ này." Kéo tay lại, Đoan Mộc Minh sải bước thẳng về phía trước.

      Đẩy cửa vào, hơi lạnh như băng thổi đến, bên trong tưởng có hoa tươi, nến đỏ, rượu ngon, nhưng phải đó chỉ là căn phòng thanh tịnh..

      "Thực thất vọng phải ? Phụ nữ thường cứ hay có những tưởng tượng lãng mạn." Quay đầu nhìn về phía , khóe miệng Đoan Mộc Minh cong cong lên làm gương mặt ta đẹp hơn.

      " có kỳ vọng làm sao thất vọng, chỉ là của tôi rất ngạc nhiên,, muốn cho tôi ăn cái gì? Chẳng lẽ là uống nước lạnh ăn gió Tây Bắc sao?" Giữa lông mày nhíu lại, Hỏa Hoan bất động thanh sắc .

      "Có vẻ rất khó, bởi vì hôm nay là gió phương nam." Hai tay nhất quán, Vẻ mặt Đoan Mộc Minh vô tội nhún vai.

      "Căn phòng này của rất lạnh, hơn nữa chút cũng buồn cười." Liếc xéo ta cái, Hỏa Hoan đến bên sô pha ngồi xuống.

      Này phòng ở rất lớn, trang sức lại tráng lệ, làm cho người ta phải sợ hãi lại biết chủ nhân của căn phòng này nhiều tiền đến cỡ nào, khắp nơi tản ra loại mùi vị của tiền, hiểu sao lại làm cho người ta loại cảm giác trống rỗng.

      "Thích nơi này sao?" ngồi xuống bên cạnh , cánh tay dài duỗi ra, đem kéo vào trong lòng, mắt nhìn về phía trước, con ngươi Đoan Mộc Minh híp lại nguy hiểm.

      " có gì có thích hay " Hỏa Hoan hưng trí , dù sao, cũng có nhã hứng để thưởng thức.

      “Em như vậy ngoan chút nào” Đoan Mộc Minh tiến đến bên tai thổi hơi vào vành tai , “Biết ? Tôi nhớ cái cảm giác em giống như con mèo hoang trong lòng tôi, là khó nhịn.”

      Nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn ta, Hỏa Hoan dài thở ra hơi, " rốt cuộc là loại người gì? Trêu cợt người khác là sở thích của sao?"

      ", tôi cho tới bây giờ cũng trêu cợt ai, tôi chỉ trêu cợt em." Khi chuyện, mặt của chậm rãi gần sát mặt của , môi của gần như chạm vào môi , chỉ cách nhau có ngón tay.


      "Còn có việc sao? Nếu có rãnh rỗi, tôi trước, muốn chơi trò chơi tìm người khác, tôi có hứng thú." Ngón tay đặt môi, Hỏa Hoan đứng lên, chỉ cảm thấy cơ thể mình lay động kịch liệt , khi hoàn hồn cơ thể vững vàng ngồi vào trong ngực của ta.

      "Người bắt đầu là em, nhưng kết thúc phải do em quyết định, đừng quên, em là người trêu chọc tôi trước." xong, Đoan Mộc Minh mạnh mẽ tiến tới, môi giống như mưa rền gió dữ giống hôn lên môi như nụ hoa của .

      Gắt gao nhắm mắt lại, cắn chặt răng, Hỏa Hoan lẳng lặng ngồi ở đùi của ta, nghĩ phản kháng, bởi vì biết phản kháng kết quả chỉ biết càng thêm chọc giận ta mà thôi.

      ngồi yên lặng giống như tượng gỗ, với cái im lặng này của thấy khác thường, Đoan Mộc Minh lập tức ngây ngẩn cả người, như là muốn cho hả giận buông ra trong nháy mắt, cắn mạnh lên môi của .

      Nhất thời, đôi môi đỏ mọng kia, giọt máu đỏ tươi hơi rỉ ra.


      "Biến thành đầu gỗ sao?" Bàn tay to lần mò vào trong áo , nhàng xoa cơ thể , khi thấy cơ thể run run vẻ mặt của Đoan Mộc Minh nở nụ cười tà ác, vươn đầu lưỡi mềm quét lên đôi môi rớm máu của .


      "Bảo bối, em vẫn là mẫn cảm như vậy." Ngậm lấy thùy tai tinh xảo của mút , Đoan Mộc Minh lẩm bẩm , đôi bàn tay to còn lại du ngoạn khắp cơ thể chạm vào những điểm mẫn cảm trong cơ thể .

      Vẻ mặt hờ hững nhìn , Hỏa Hoan mặt chút biểu tình.

      "Tôi suy nghĩ xem định làm gì?" lâu sau, nhàng hỏi câu, thanh giống dĩ vãng như vậy dễ
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 80. có lỗi, để thất vọng rồi

      "Miệng vết thương của thành vấn đề sao?" Nhìn vết máu khô kia lông mày Hỏa Hoan nhíu lại, hẳn là rất đau ?

      Ngón tay day , chạm hai cái, Đoan Mộc Minh chậm rãi lắc lắc đầu, " có việc gì, mấy ngày nữa khỏi thôi." xong, hơi hơi nhắm hai mắt lại, cả người thoạt nhìn thực mệt mỏi.

      Lẳng lặng ngồi ở chỗ kia, Hỏa Hoan nữa.

      Bên ngoài, bóng đêm từng chút bao phủ xuống, gió dần dần lớn, gợi lên nhánh cây cuồng dao động loạn bãi ở cửa sổ để lại từng đạo giương nanh múa vuốt .

      Thời khắc này thời gian như ngưng trệ, nhìn gương mặt bình tĩnh kia, Hỏa Hoan thở dài đứng lên, vừa muốn cất bước, bên cánh tay lại bị lực kéo lại.

      cần , ở lại giúp tôi chút.” Vẫn nhắm chặt hai mắt như cũ, Đoan Mộc Minh lẩm bẩm ,ngũ quan tuấn tú thoạt nhìn có chút run rẩy.
      Hỏa Hoan vừa quay đầu, nhìn ta, mặt mê hoặc càng sâu.

      Thời gian cứ như vậy từng giây từng phút trôi qua rồi, lâu sau, Đoan Mộc Minh mạnh mẽ đứng lên, lôi kéo tay cũng quay đầu lại ra ngoài, " thôi, tôi đưa em về nhà."

      đường trở về, ai cũng gì, chỉ có tiếng nhạc điếc tai nhức óc tra tấn màng nhĩ.

      Dần dần, đường xe càng ngày càng nhiều, rốt cuộc cũng vào trong nội thành, ánh đèn đủ mọi màu sắc, Hỏa Hoan dài thở ra hơi.

      " tại có thể ? Xế chiều hôm nay vì sao lại khác thường như vậy?" Nghiêng đầu sang chỗ khác liếc cái, Đoan Mộc Minh thản nhiên hỏi câu.

      "Khác thường?" Hỏa Hoan ở phần môi thào lập lại hai chữ này, "Mỗi người đều cũng có hai mặt , giống như ban ngày cùng đêm tối, mà tôi, ngẫu nhiên cũng có thời điểm như vậy."

      "Phải ? Về sau vẫn là cười nhiều , tôi thích em cười nhiều như vậy mới có sinh khí, biết ? Bộ dạng em giương nanh múa vuốt đáng chết được." Mắt nhìn phía trước, miệng Đoan Mộc Minh đột nhiên thốt ra câu như vậy.

      "Ha ha ~~~, là người cuồng ngược sao? Tự dưng khi thích bị tôi đuổi đánh mới vui vẻ?" có nhìn ta, tựa lưng vào ghế ngồi, Hỏa Hoan chậm rãi nhắm hai mắt lại.

      "Có lẽ là , rất dễ dàng lấy được có gì mới mẻ cả, , điều em làm cho tôi kinh hỉ." Khi chuyện, bàn tay Đoan Mộc Minh an phận nhàng đặt lên đùi , ở phía nhàng vuốt ve, mặt cũng là biểu tình nghiêm trang.

      "Yên tâm , tôi như thế nào làm cho thất vọng?" Khi
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 81: để cho ấy chịu chút ủy khuất

      Editor: Libra91 ^^

      Đứng ở cửa nhà, Hỏa Hoan thở ra hơi dài, dựa thân mình ở vách tường, mũi chân ngừng đá lên lan can trước mặt, ngay tại lúc do dự, cửa đột nhiên bị mở ra.

      Ngẩng đầu theo bản năng, Hỏa Hoan lập tức ngây ngẩn cả người.

      "Ca ca, trễ thế này, sao còn chưa ngủ?" giọng , khóe môi lộ ra chút ý cười màng danh lợi, nhào vào trong lòng Hỏa Tự, đem mặt vùi sâu vào lồng ngực của .

      "Lo lắng em ngủ được." Ôm vòng eo của , ngửi mùi hương thanh nhã người , Hỏa Tự chậm rãi nhắm hai mắt lại.

      "Ca ca, em mệt mỏi quá, có thể cõng em sao?" Chôn ở trong ngực của , Hỏa Hoan lẩm bẩm , cảm thấy cả người hỗn hỗn độn độn, đầu cũng là vừa kéo đau.

      "Làm sao vậy? thoải mái sao?" cầm mặt của , Hỏa Tự tinh tế lấy tay thử trán của chút, xác định có phát sốt, mới thở ra hơi dài, vuốt tóc của , sau đó ngồi chồm hổm xuống, "Đến đây , đại đồ lười."

      Nằm ở lưng của , Hỏa Hoan "Khanh khách ~~~~" nở nụ cười, hai tay ôm cổ của chặc, mặt dán tại sau lưng dày rộng của , lúc nhắm mắt lại, tâm, hiểu kiên định rất nhiều.

      "Nha đầu, còn nhớ mới trước đây hay , lúc em ngủ được, để cho đen đủi như vậy, em chỉ cần ghé vào lưng của , em hồi có thể ngủ." Đem hướng về phía trước, Hỏa Tự vẻ mặt sủng nịch , ở trong viện cõng ngừng tới lui.

      Lúc này, hoa quỳnh đều mở ra rồi, hít sâu hơi, trong khí chút hương ngọt.

      "Ca ca, hát bài , lâu có nghe hát." Hỏa Hoan giọng , theo bước tiến của , đầu quay tới xoay qua chỗ khác, tựa như đứa bé, có thể bốc đồng làm nũng, hồ nháo, mà cần suy nghĩ người khác có thể thích hay .

      "Nha đầu tối nay là làm sao vậy? Cảm giác là lạ." Nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn cái, Hỏa Tự thản nhiên nở nụ cười, "Muốn nghe ca cái gì? Hát khó nghe chớ có trách nha."

      "Hát Tiểu Tinh Tinh , lúc ca ca hát bài hát đó nghe tốt nhất." Giống gấu koala bình thường dán tại người của , Hỏa Hoan nhàng thở hơi, nhắm mắt lại, theo bản năng ôm chặc hơn.

      "Chợt lóe chợt lóe sáng trông suốt

      Đầy trời đều là Tiểu Tinh Tinh

      Bắt tại Thiên tỏa ánh sáng minh|sáng]

      Giống như trăm ngàn mắt

      Mặt trời chậm rãi lặn hướng tây

      Ô Nha từng bầy về nhà

      Sao nháy mắt

      Lòe lòe nhấp nháy đến Thiên Minh

      Chợt lóe chợt lóe sáng trông suốt

      Đầy trời đều là Tiểu Tinh Tinh

      . . . . . ."

      Hỏa Tự thấp giọng hát, biết tại sao, đột nhiên cảm thấy cái mũi ê ẩm, đây vốn là bài đồng dao mụ mụ dỗ hài tử ngủ, nhưng là, bọn họ lại chỉ có thể hát cho nhau nghe, có lẽ, lúc trước làm sai rồi, năm kia, lúc nguyện ý để người khác mang Hoan Hoan , hẳn là buông tay cho , mà phải ích kỷ như vậy đem giữ ở bên người.

      Tiếng ca vẫn tiếp tục như cũ, phiêu đãng ở trong viện từng góc sáng sủa, lâu. . . . . . lâu. . . . . .

      Rốt cục, lưng truyền đến trận tiếng thở dốc đều đều, Hỏa Tự vẫn còn ngừng tiêu sái, khóe miệng có tia nhạt nhẽo ý cười.

      "Tự, ấy ngủ rồi, đem tới giường ." Đúng lúc này, Doãn Mặc vô thanh vô tức xuất ở phía sau , lúc nhìn đến Hỏa Hoan, trong con ngươi ràng có rối rắm.

      " trước ngủ , cần phải xen vào tôi." xong, Hỏa Tự lại từ từ tiêu sái .

      Lẳng lặng đứng ở nơi đó, Doãn Mặc gì thêm, chính là ánh mắt thủy chung theo cước bộ của bọn họ chậm rãi di động tới.

      Đêm, dần dần tối lại rồi, lúc ngủ đèn nê ông ở thành thị mỏi mệt lóe ra trung cũng chầm chậm, Hỏa Tự cẩn thận đem bỏ vào giường, cẩn thận cho nằm vào chăn, vừa muốn rời , bàn tay lại bị cầm chặt.

      "Ca ca, cần . . . . . ." Thanh của nỉ non, lúc này chính là đêm khuya, nghe qua lại phá lệ làm cho người đau lòng.

      " , ca ca , ca ca vẫn đều ở đây cùng em, ngủ ." nhàng vuốt phía sau lưng của , ở trán của hạ xuống nụ hôn nhợt nhạt, Hỏa Tự nằm xuống ở bên người của .

      Ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lùng xuyên thấu qua cửa sổ sát đất rải đầy phòng, cho dù ở trong lúc ngủ mơ hai hàng lông mày cũng vẫn rối rắm như cũ, Hỏa Tự cảm thấy tâm từng chút từng chút đau, động tác càng ngày càng , mang theo vô cùng thương tiếc, đem cẩn thận kéo
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 82 tự tay đánh mất

      Editor: Libra91

      Đưa mắt nhìn di động, nhất thời, "Quỷ chán ghét" ba chữ kia cứ như vậy đập vào mi mắt, lấy gối đầu qua che điện thoại di động, Hỏa Hoan cũng quay đầu lại tới phòng tắm.

      Lúc ra, di động còn vang lên ngừng, điểm này, nhưng ra rất bội phục nghị lực của Đoan Mộc Minh, bên lau chùi đầu , nhận nghe điện thoại.

      "Đoan Mộc Minh, lại muốn làm gì? tin còn như vậy tôi phế ." Hỏa Hoan nghiến răng nghiến lợi , nhớ tới khuôn mặt tươi cười tà ác, nghĩ cái tát chụp chết .

      "Bảo bối, sáng tinh mơ sao lại tức lớn như vậy a?" Truyền đến thanh cà lơ phất phơ nhất quán của Đoan Mộc Minh.

      "Có lời cứ , có rắm phóng, bổn nương có nhiều như vậy nhàn hạ thoải mái cùng ở nơi này tốn hơi thừa lời." Hỏa Hoan tức giận , đem khăn mặt để ghế, nhảy đến bệ cửa sổ ngồi xuống, chân còn tại giữa trung lay động.

      "Hôm nay Chủ nhật, em nghĩ làm cái gì? bằng chúng ta trước tiên làm nóng người thế nào?" Ở giường quay thân lại, Đoan Mộc Minh hưng trí bừng bừng , tối hôm qua, lại phát chút bất đồng, cho nên sáng sớm liền vội vã xác nhận.

      " chết , người nhàm chán." xong, Hỏa Hoan ba tiếng cúp điện thoại, trực tiếp tháo pin di động xuống.

      Tiếp bên ngoài, mặt trời từng chút từng chút lên cao, Sắc dương quang xuyên thấu qua khe hở cành lá chiếu vào, hình thành từng đạo quang ảnh sặc sỡ, hai tay ôm đầu gối ngồi ở chỗ kia, tiếng động thở dài hơi.

      Dùng sức khịt khịt mũi, làm vẻ lúc này ở trong khí tràn ngập như như mùi cơm chín, khóe miệng của gợi lên chút độ cong.

      "Ca ca" nhìn người đàn ông ở tại phòng bếp buộc lên tạp dề bận rộn ánh mắt của đều loan thành hình dạng Nguyệt Nha, mạnh mẽ khiêu lưng của , gắt gao ôm cổ của .

      "Tỉnh ngủ " bên quấy cháo đủ mọi màu sắc trong nồi kia, Hỏa Tự vẻ mặt sủng nịch .

      "Ân" gật gật đầu mạnh, đem mặt dán phía sau lưng của , Hỏa Hoan cúi đầu nở nụ cười, "Ca ca, hôm nay chúng ta muốn làm cái gì?"

      "Em nghĩ làm cái gì?" Tắt gas, xoa xoa tay, Hỏa Tự tựa như cõng ở tại phòng bếp tới tới, mặt thủy chung nhộn nhạo chút thỏa mãn cười.

      " bằng chúng ta chơi trò chơi, công viên chơi a, sau khi trở lại còn chưa qua đâu." Bám người của , Hỏa Hoan ngọt nhơn nhớt , vẻ mặt chân thành như trĩ con.

      "Chơi trò chơi, công viên sao?" Hỏa Tự vẻ mặt nao nao, lập tức nở nụ cười, "Tốt, mau xuống đây ăn cơm , lớn như vậy còn thích để cho cõng."

      "Người ta vui vẻ thôi" Hỏa Hoan trợt xuống, khanh khách ~~~ nở nụ cười, ngắm nhìn bốn phía, mới phát có bóng dáng Doãn Mặc, "Ca ca, Doãn ca ca nơi nào?"

      "Nga, ta buổi sáng còn có tràng diễn, ra ngoài." Hỏa Tự thản nhiên , ngược lại múc chén cháo đặt ở trước mặt .

      **

      Chủ nhật, khu vui chơi trong công viên sớm là người sơn nhân hải, hỗn loạn ở trong đám người, Hỏa Hoan hưng phấn còn giống như đứa bé, tay dắt bó khí cầu to, tay còn nắm cây kẹo hồ lô, hấp tấp theo phía sau Hỏa Tự.

      "Ca ca, ăn miếng sao? Ân? ăn ngon." Đem kẹo hồ lô tiến đến bên môi Hỏa Tự, trăm lẻ lần năn nỉ, chết bị toan nháy mắt ra hiệu cái loại vẻ mặt này.

      "Chính em ăn " quay đầu nhìn , Hỏa Tự vẻ mặt sủng nịch nở nụ cười, "Nhìn em cái, ăn trúng miệng đầy đều là." Lấy khăn tay mềm lau vết bẩn ở khóe miệng của , nhàng mà sửa sang lại tóc dài của bị gió thổi loạn.

      "Thích ăn ăn, ăn đánh đổ." Khi chuyện, viên bị nuốt vào miệng.

      Nhìn , Hỏa Tự bất đắc dĩ lắc đầu, ngay tại tầm mắt lơ đãng quay lại, đột nhiên liếc về bóng dáng chút giống như từng quen biết, theo bản năng, lôi kéo Hỏa Hoan trốn bên.

      "Ca ca, kẹo hồ lô của em." Nhất thời cầm chắc, kẹo hồ lô rơi mặt đất, nhất thời, bị vô số hai chân dẫm thành thịt nát.

      " hồi ca ca thêm mua cho em, ngoan, em ngoan ngoãn
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :