1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Bảo bối thiên tài: Tổng giám đốc có một không hai, mẹ hồ đồ - Ngọc Như Nhan

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 37: Cứu mạng a, bắt cóc

      "Tiên sinh à, con mắt chọn lựa phụ nữ của là đặc biệt nha. Tôi quấy rầy hai người nữa, chúc hai người có buổi tối tuyệt vời." Vẻ mặt của Hỏa Hoan trêu tức , như con lươn trượt ra khỏi tay .

      "Hỏa Hoan, nếu như em dám rời nửa bước, nhất định em phải chết." Đoan Mộc Minh gian nan , này đôi to lớn đều nhanh chen chúc bẹp, đột nhiên thực hoài niệm cảm giác của cái loại tay có thể cầm.

      "Nhất định chết hay cũng phải chờ sau khi tôi rời khỏi đây mới biết được đúng ?" hướng về phía Laury giơ ngón tay cái lên, Hỏa Hoan nhanh như chớp chạy thấy, cũng phải đứa ngốc, ở nơi này tự tìm phiền toái đâu.

      "Hỏa Hoan…" Đoan Mộc Minh cảm thấy hô hấp khó khăn nhất là khi nhìn thấy trước lúc bỏ Hỏa Hoan để lại nụ cười trêu đùa, lúc này đây bộ ngực lớn như bị đè ép thở được, theo bản năng , hung hăng cắn cái.

      "A ~~~, thoải mái." thanh mềm mại truyền đến, chỉ thấy thân mình Laury run lên, dùng hết sức ôm sát vào , lực đạo to lớn này suýt nữa làm cho hít thở thông.

      "Hỏa Hoan, nhất định phải chết." Đoan Mộc Minh mặt thầm nhắn nhủ ở trong lòng, mặt cố gắng đẩy người quấn như bạch tuộc người ra, nhưng vào lúc này, thanh "Răng rắc răng rắc ~~~" cứ liên tiếp vang lên.

      Sắc mặt chuyển lạnh, đẩy mạnh ra, thân mình Laury bỗng chốc lảo đảo, đầu đập mạnh cái vào góc bàn, máu đỏ chậm rãi chảy xuống.

      Đoan Mộc Minh cầm lấy áo khoác, liếc mắt nhìn cái cũng thèm nhìn, đứng dậy ra, mặt u ám bỗng nở nụ cười bất cần đời, hai tay duỗi thẳng theo thân người, dường như những ngón tay hơi gấp lại siết thành những quả đấm, trong ánh mắt hừng hực lửa giận kia như muốn đem tất cả những gì xung quanh đốt cháy sạch .

      Đoan Mộc Minh xa lạ như vậy khiến người khác sợ hãi!

      đường, Hỏa Hoan nhảy lên nhảy xuống, miệng còn giương nụ cười , chỉ cần nghĩ tới vẻ mặt đần như heo vừa rồi của Đoan Mộc Minh kia khiến cảm thấy trong lòng vô cùng sung sướng.

      "Muốn đấu cùng tôi hả, còn non lắm, tốt nhất là tu thêm vài năm nữa ." Hai tay trung khua khoắng thành đủ loại tư thế, cười khanh khách.

      Đúng lúc này, tiếng phanh xe chói tai vang lên, đợi phục hồi lại tinh thần, người lạ mặt xuống xe bắt lấy và nhét lại vào trong xe.

      "Cứu mạng a, bắt cóc ~~~~" theo bản năng hô to trận, nhưng khi định mở miệng môi lại cảm nhận được cảm giác quen thuộc ập tới. Nhất thời như pho tượng điêu khắc bằng gỗ đứng sững sờ ở chỗ này.

      Đoan Mộc Minh . . . . . .

      Chương 38: hưởng thụ nụ hôn của tôi



      Dùng sức nâng ót lên, cố gắng làm sâu thêm nụ hôn này, đáy lòng hiểu sao nổi lên cỗ tức giận khiến tâm tình của rất kém, này rốt cuộc đem trở thành cái gì? đúng là thực tùy tiện, nhưng cũng đến mức khiến luôn tránh như vậy, chẳng lẽ người có bệnh sao?


      Mắt mở to, Hỏa Hoan đầu óc lại lần thành công chết máy .


      " ngốc, tôi chưa qua cho em, thời điểm hôn môi phải nhắm mắt lại, còn có nên quên thở sao?" Bỗng dưng buông ra, Đoan Mộc Minh nghiến răng nghiến lợi nhìn , nhìn bộ dáng ngốc ngếch như vậy của , nếu phải biết người lớn còn sống, còn tưởng rằng chính mình hôn cái cọc gỗ mà.


      ". . . . . . . . . . . . Đồ lưu manh" Hỏa Hoan lẩm bẩm , ngay sau đó, cái tát mạnh đánh lên mặt .


      "Em còn dám đánh tôi?" phen cầm cổ tay của , đôi mắt của Đoan Mộc Minh như con dao sắc đâm sâu vào mắt , "Đừng cho rằng dã man là cá tính, đây là lần cuối cùng tôi cảnh cáo em."


      ". . . . . . . . . . . . Tôi. . . . . ." Hỏa Hoan lắp bắp , đột nhiên phát đầu óc trống rỗng, cánh tay bị cầm chặt trong tay, dường như muốn bẻ gãy tay vậy, gắt gao cắn môi dưới, buộc mình thể phát ra thanh nào.


      "Đầu lưỡi bị mèo ăn mất rồi? Miệng của em phải luôn được sao?" Trong nháy mắt, mặt Đoan Mộc Minh lên nụ cười thản nhiên, đẩy người cái, nụ hôn giống như chuồn chuồn lướt nước rơi môi , "Lần sau cần lại ngỗ nghịch với tôi như vậy, biết ?"


      Thanh của rất rất nhạt, lại mang theo ma lực khiến cho người ta thể chống lại được, đôi mắt nháy mắt nhìn chằm chằm mắt của , Hỏa Hoan vô ý thức gật gật đầu.


      " ngoan" ngón tay thon dài quét qua hai má mịm màng của , Đoan Mộc Minh cúi đầu nở nụ cười, tựa như rất hài lòng hiệu quả mà mình tạo ra.


      Bóng người đường, như cũ là người đến người , nhìn màn kì lạ này, mọi người đều dừng chân nhìn xem, đúng lúc này, bên ngoài đám người lại có chùm ánh sáng chiếu tới.


      Khóe miệng gợi lên độ cong, Đoan Mộc Minh đột nhiên kéo Hỏa Hoan ôm vào trong lòng, thời điểm ở mặt của ấn xuống nụ hôn, còn hướng về phía màn ảnh lộ ra nụ cười đắc ý.


      Nếu đoán sai, đầu đề của các tờ báo ngày mai lại là hình của rồi.


      "Hỏa Hoan, nhớ kỹ, em là của tôi, về sau trăm ngàn lần cần lại tới khiêu khích tôi, bởi vì hậu quả là em thể gánh nổi, biết ?"Kề sát vào tai , thào , từ xa nhìn lại giống như đôi tình nhân thủ thỉ với nhau.


      Giống như là nghe được lời nguyền rủa, cả người đột nhiên kích động, Hỏa Hoan bỗng dưng ngẩng đầu lên, đôi môi thoáng sưng đỏ báo trước sượt qua môi như cánh hoa chạm xuống.


      "Xem ra em hưởng thụ nụ hôn của tôi" Vẻ mặt Đoan Mộc Minh tà ác nhìn , chết rạn mây hồng mặt lúc này.


      "Biến - thái" hung hăng đạp cước, Hỏa Hoan lập tức chạy trốn, nhưng kì lạ là, trong não thế nhưng lộn xộn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :