1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bảo bối thơ ngây - Ngữ Vũ (Phản xuyên, cực sủng)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Nghe có bìa mới nên lon ton coi thử. Nhìn mát con mắt lắm.
      YooMi thích bài này.

    2. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      bìa đẹp, cute
      YooMi thích bài này.

    3. YooMi

      YooMi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      221
      Được thích:
      2,835
      Chương 32:

      Vũ Tuấn ngồi cứng ngắc ghế sa lon, nhìn chăm chú vào chiếc điện thoại tay.

      Hàn Thấm Nhị! Nếu như con bé phải em của . . .

      Lo lắng tìm khắp cả công ty, lúc hoảng hốt chuẩn bị gọi Huyền trợ giúp bảo vệ ngoài cổng có thấy người giống Thấm Nhị dẫn Tình nhi ra ngoài.

      Vũ Tuấn lấy điện thoại di động ra, lập tức gọi Thấm Nhị hỏi xem con bé muốn làm gì? Tại sao mang Tình nhi với tiếng.

      Trong điện thoại truyến đến tiếng người phụ nữ "Số máy quý khách vừa gọi liên lạc...". Làm lần nữa lửa giận của đẩy lên đỉnh điểm, chết tiệt, nó làm cái gì?

      Nắm chặt điện thoại di động trong tay chán nản ngồi xuống, tại chỉ có thể bị động chờ đợi các gọi điện đến!

      Theo thời gian trôi qua, sắc mặt người ngồi ghế càng ngày càng nghiêm trọng...

      "Linh. . . . . ."

      Nhanh chóng cầm lấy điện thoại đến trước mặt.

      màn hình là dãy số xa lạ."Hàn Thấm Nhị?"

      "Dạ, hai. . . . ." thanh yếu ớt từ ống nghe truyền ra.

      "Tình nhi. . . . . ." Còn chưa hỏi xong bị Thấm Nhị cắt đứt.

      "Em để Hân Tình chuyện với nha. . . ."

      "Tuấn, em và Thấm Nhị ở chung chỗ. xin lỗi. . . ." Thanh mềm mại của Tình nhi truyền đến.

      Vũ Tuấn cảm thấy trong phổi mình như có lại khí, trái tim bị trói chặt cuối cũng cũng được giải thoát.

      "Tình nhi, sao. tại các em ở đâu, lặp tức đến đón, em hãy ở đó chờ đến?"

      "Vâng. . . Tụi em ở trong trường!"

      "Được, biết rồi, hai người hãy ở đó chờ , đến ngay!" Cúp máy, Vũ tuấn cầm lấy chìa khóa xe bước nhanh ra khỏi phòng làm việc.

      Thấm Nhị và Hân Tình cùng nhau đợi Vũ Tuấn trước cổng trường.

      "Hân Tình, hay giờ tớ bỏ về được nhỉ?" Chờ hai hết giận rồi gặp cũng muộn, giờ mà gặp là chết chắc. Ai. . . ra ấy cũng thể đánh , cũng mắng ! Nhưng từ đến lớn, chỉ cần ảnh trừng cái cả người liền bủn rủn bằng cứ mắng hay đánh còn tốt hơn!

      "A, giờ cậu muốn sao? Có việc gì gấp à?" phải cùng đợt Tuấn sao?

      "Ách. . . . Là tớ chạy nạn! tớ tức giận, cậu nghe được sao!"

      " có, Tuấn có tức giận. Có phải cậu hiểu lầm rồi !" Mới vừa rồi nghe tiếng của Tuấn cảm thấy tức giận.

      "Đúng, có giận cậu, ấy chỉ muốn ăn tươi nuốt sống tớ thôi."

      "A. . . nghiêm trọng đến vậy chứ!" Hai phải chỉ ra ngoài với trước tiếng thôi sao? Chỉ cần xin lỗi là được rồi mà?

      " rất nghiêm trọng! Thôi , lúc nữa ảnh đến mà thấy tớ để cậu lại đây mình, tội của tớ càng thêm nặng!" sao chỉ cần để ảnh thấy lúc nào cũng ở bên cạnh Hân Tình là được rồi! Nhìn thấy người rồi chạy cũng muộn . . . .

      Rất nhanh sau đó chiếc CarreraGT màu bạc dừng ở trước mặt các .

      Nhìn người bước xuống xe. Thấm nhụy liền chạy đến cười nịnh nót ", Hân Tình giao cho . Em còn có việc, trước!" Mục đích đạt được rồi, lúc này còn đợi đến lúc nào.

      xuống xe, nhìn thấy mất tích của , cảm nhận được hơi thở của . Nhìn thấy Thấm Nhị càng ngày càng lùi xa, Vũ Tuấn bắt ánh mắt qua Thấm Nhị che dấu cho Hân Tình nhìn thấy, ý bảo Thấm Nhị lên xe.

      Ách. . . Dù sao hai cũng lên tiếng có thể làm bộ như nhìn thấy. . . .

      "Cứ như vậy , hai người thong thả, em trước!"


      "Tình nhi, chúng ta bây giờ về nhà! Hay em còn muốn nơi nào nữa?" Vũ Tuấn mở cửa xe cho Hân Tình, sau đó qua cửa xe bên kia.

      thề, nếu phải nhìn về phía bọn họ, nghĩ đó là hai giọng quá ngọt ngào -- Giờ khắc sâu điều "Mắt thấy mới là , tai nghe đều là giả", người vừa mới liết với người là cùng người!

      Thấm Nhị đứng đợi ở đuôi xe, ảo tưởng hai người lâm vào bể tình quên tồn tại của . "Tớ lên xe hay cũng quan trọng, hai người nhanh lái xe !" Toát mồ hồi .

      nhìn thấy ánh mắt sát bén nhìn qua kính xe, rốt cục cũng hết hy vọng lên xe.

      Nhiệt độ trong ôtô quả chênh lệch rất lớn. Hai người ngồi phía trước như mùa xuân ấm áp, còn phía sau chỗ ngồi như ngày đông giá rét.

      "Vâng, em muốn đâu nữa, chúng ta về nhà! Thấm Nhị, cậu muốn đâu nữa ?" Cái mũi của thoải mái lắm, về nhà vẫn tốt hơn!

      "Vậy chúng ta trực tiếp về nhà!"

      ". . . . . ." vẫn chưa trả lời mà! cũng muốn về nhà! Trở về hang ổ bé của Thấm Nhị buồn bức nhìn hai thèm nhìn mình lấy cái.

      "A, đúng rồi! tại mới buổi trưa! Chúng ta trở về công ty à?" Về nhà công việc buổi chiều làm sao bây giờ?

      "Buổi chiều có việc gì, văn kiện, giấy tờ buổi sáng xử lý xong!" Cả buổi sáng làm việc chưa đến tiếng, cái gọi là xử lý tốt đó là giao mọi việc cho Tống Kinh Lý.

      cảm thấy may mắn vì từ trước đến giờ luôn có tác phong làm việc tạo ra nhiều trợ thủ đắc lực.

      "Vâng . . . ." Công việc của tổng tài đúng là nhàn hạ.

      Về đến trong nhà, Hân Tình về phòng mình rửa mặt, việc muốn làm là xức thuốc trước.

      Trong phòng khách chỉ còn lại Vũ Tuấn và Thấm Nhị.

      ", em xin lỗi! Chuyện ngày hôm nay là em đúng! Sau này tuyệt đối xảy ra chuyện như vậy nữa! Em bảo đảm. . . ." Người ta thường đánh người cười, những cười lấy lòng còn xin lỗi nữa đó!

      "Tại sao lại đưa Tình nhi cho biết?" Con bé muốn đưa Tình nhi đến trường để tìm ai? Tại sao chỉ cách cánh cửa cũng vào cho biết! Sợ , chẳng lẽ. . . . . .

      Sao vậy? Ánh mắt sao trở nên hung ác vậy? " như vậy nữa em chỉ muốn đưa cậu ấy dạo phố, sợ thả người, cho nên muốn ra cửa rồi mới gọi cho ! Ai biết vừa muốn gọi, nhận được điện thoại của trường, muốn em nhanh đến đó. Kết quả, em đưa túi xách cho Hân Tình, để gọi cho ! Lúc tìm điện thoại di động lại thấy!" hơi, xong tất cả mọi chuyện trải qua. Dĩ nhiên, chuyện ngồi vào xe taxi quên gọi cho phải để Hân Tình nhắc được lượt bỏ.

      Chỉ có như vậy? Bộ dạng Thấm Nhị giống láo. Chỉ là sợ thả người?

      "Sau này, em hãy cùng Tình nhi thường đến những nơi bọn em thường đến phải người lái xe chở hai người!" Vốn là muốn gọi điện cho Thấm Nhị về việc này.

      Hai là bạn tốt, những chuyện trước đây của Tình nhi Thấm Nhị là người nắm nhất. Thường đến những nơi hai người hay đến có lợi cho việc hồi phục trí nhớ của Tình nhi.

      "Hả? nghe lấm chứ? và ba giống nhau? có di truyền gen biến thái của gia tộc?

      "Tình nhi rất muốn khôi phục trí nhớ, em hãy giúp ấy! Hãy diễn tả lại cuộc sống trước kia của ấy!" Nếu như có thể hi vọng mình là người hiểu nhất, trong trí nhớ của chỉ tràn đầy hình ảnh của . . .

      "Vậy tốt quá! Bắt đầu từ ngày mai em thường xuyên đến tìm cậu ấy!" Ha ha. . . Có thể danh chánh ngôn thuận cùng cướp người rồi!

      " mong chữ "thường xuyên" của em và chữ "Thường" của có cùng khái niệm!" cũng muốn ngày nào cũng được nhìn thấy .

      Cái gì! Có việc muốn nhờ còn uy hiếp! " biết nữa! Hi vọng khái niệm của người em này làm cho Lão nhân gia ngài hài lòng! Lỡ như có gì là̀m cho ngài thoải mái, xin ngài thông cảm cho!"

      " chuyện gì vậy? Ngài? Lão nhân gia?" Hân Tình từ trong phòng ra, mơ hồ nghe thấy cái gì lão nhân gia, ba Hàn và mẹ hàn trở về rồi sao?

      " có gì, của tớ sau này chúng ta có thể thường xuyên ra ngoài chơi! Hân Tình hay là cậu chuyển đến nhà tớ sống luôn ! Ở trong nhà hai có nhiều việc thuận tiện cho lắm!" đến chỗ Hân Tình, vòng tay mình vào tay Hân Tình đứng đối mặt với Vũ Tuấn. Ha ha trừng nữa , tin trước mặt Hân Tình dám biết đổi sắc mặt!

      "Việc này . . . ." Ô. . . Tại sao lại trở lại đề tài này, người ta muốn rời ! Tuấn. . . Hân Tình nhìn Vũ Tuần cầu cứu.

      "Tình nhi, có thể lấy giúp ly nước ?"
      CQH

      "Hả . . . Được!" Hân Tình lập tức vào phòng bếp.

      "Chờ tớ, tớ cũng khát!" Tiểu nhân, hừ! Hôm nay bước cũng rời khỏi người Hân Tình. Nhìn ánh mắt mang hàm ý cảnh cáo, Thấm Nhị biết mình thể giỡn nữa!
      Last edited: 12/12/16
      Yoororo, h0903nhunhu, angela2kiss14 others thích bài này.

    4. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Có can đảm cướp người trước mặt cái vị lãnh khốc đó. to gan.
      YooMi thích bài này.

    5. YooMi

      YooMi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      221
      Được thích:
      2,835
      Chương 33:
      Cùng vào phòng bếp, Thấm Nhị dựa vào tủ lạnh thâm ý nhìn trước mặt.

      Hai~~, nữ đại bất trung lưu
      [*]! Con lớn là của người ta. . . .
      [*]nữ đại bất trung lưu: Con lớn thể giữ trong nhà

      "Hân Tình, cậu muốn ở đây sao! Hi hi vừa nãy tớ chỉ đùa mà cậu vẫn tin?"

      "Mới vừa vừa rồi là đùa sao?" đùa. . . . Vậy tốt, hại khổ não nãy giờ biết sao để cự tuyệt.

      "Ừ, sấp tới tớ bận rộn viết lại luận văn, cho nên nhiều có thời gian chăm sóc cậu! Hơn nữa tớ giao cậu cho tớ chăm sóc đâu." Nhớ đến cái luận văn là lại cảm thấy nhức đầu rồi, tâm tình rớt xuống đáy cốc!

      "Nhưng mà tớ thường xuyên đến tìm cậu, đến những nơi chúng ta hay đến xem thử cậu có nhớ thêm gì !" Nhiều người khi mất trí nhớ thấy những nơi hay đồ vật quen thuộc kích tích bộ não? chừng khi làm có kết quả! Đúng, đáng giá để thử!

      "Ừm, đúng rồi! Thấm Nhị, hôm nay lúc tớ đợi cậu, có gặp người tên là Lương Trang. Tớ thấy hành động của cậu ta hình như có quen biết tớ, cậu ta là bạn của tớ sao?" Nhưng là bạn bè cũng nên tùy tiện ôm người ta như vậy! Còn là nam sinh nữa chứ!

      "Cậu ta à, hai người có mối quan hệ rất tốt! Cậu ta trước đây thích cậu, sau đó biết chuyện gì xảy ra, quên hệ của hai người lại trả thành quan hệ em!" Thấy cũng lạ, những nam sinh từng tỏ tình với Hân Tình sau đó đều là em với ấy. . . .

      Aizza.... nghệ thuật từ chối tài tình! còn chưa học được chút gì, ấy mất trí nhớ! Chắc chắn phải giúp Hân Tình khôi phục trí nhớ nếu bí kíp này bị thất truyền!

      em? là quên hệ kỳ quái. Thôi quên ! phải là người kỳ quái là được rồi.

      "Buổi trưa ăn cái gì? Thím Trương còn tới đây ? Cậu đói chưa, còn tớ rất đói đây!" Thấm Nhị nhìn đồng hồ, cũng đến giờ ăn trưa! Đói quá, hôm nay tâm tình được ổn định!

      "Tớ chưa đói. Chắn giờ này thím Trương ở nhà nấu cơm! Lúc này mà gọi thím ấy đến hay lắm!" Nhỡ như thím ấy ăn cơm, càng quấy rầy!

      Nhớ ra Vũ Tuấn muốn uống nước, Hân Tình mang nước ra ngoài.

      Thấm Nhị cũng ra ngoài tay cầm hai ly nước trái cây của và Hân Tình.cqh

      tới phòng khách Hân Tình đưa nước cho Vũ tuấn, hỏi: "Tuấn, buổi trưa chúng ta ăn cái gì?"

      "Tình nhi muốn ăn cái gì !" Nhận lấy ly nước trong tay Hân Tình, thuận thể kéo ngồi vào lòng mình.

      tập mãi thành thói quen Hân Tình cảm thấy gì lạ, chỉ có người trợn mắt hốc mồm nhìn!

      Thân thể tiếp xúc tự nhiên đến vậy? Phát triển cũng là nhanh! Hành động của hai quá mau, trừng Hân Tình bị ăn rồi! Ai. . . Mẹ, có lẽ kế hoạch ôm cháu trai phải bàn trước rồi!

      "Vậy đơn giản chút, chúng ta ăn Pizza !" Cái này ăn cũng ngon. . . Lúc trước ăn thử cũng khá ngon. Hơn nữa vừa dễ dàng lại tiện nghi.

      "Ăn Pizza? hai, cũng ăn sao? Bên ngoài bán!" Bọn họ còn ăn Pizza bên ngoài bán, thể tin nổi! Từ khi nào ấy có hứng thú với những đồ ăn giá rẻ này!

      "Sao vậy Thấm Nhị? Tại sao Tuấn ăn? phải cậu món này thuận tiện, ngon, mau lẹ, gì tốt hơn được?" Lần trước bọn họ ăn rất ngon, Tuấn cũng ăn ngon!

      "Chuyện đó chỉ đúng với chúng ta thôi!" Pizza ở ngoài đảm bảo vệ sinh tốt cho sức khỏe, làm sao ấy có thể ăn ngon được!

      "Được rồi, vậy buổi trưa chúng ta ăn Pizza!" nhìn chất vấn của Thấm Nhị, Vũ tuấn sủng nịch nhìn Hân Tình.

      ". . . . . ." Quên , sao cũng được, lúc nữa ăn được tự nhiên gọi cái khác! hết lòng quan tâm cảnh báo cho rồi. lâu sau, đầu bếp I-ta-a và bồi bàn lần lượt vào, Thấm Nhị nghẹn họng nhìn trân trối. Đây là gọi 'ở ngoài bán'? cái ở ngoài người ta bán là gì?

      "Hân Tình, trước kia từng ăn rồi sao?" Nhìn hai người làm động tác như ngựa quen đường cũ, Thấm Nhị hoài nghi hỏi.

      "Ăn rồi, lần trước cậu với tớ ăn rất ngon lại dễ có. Cho nên đêm hôm đó tớ muốn ăn! Tuấn liền gọi cho người ta đưa đến!"

      mà! làm sao có thể ăn pizza bên ngoài bán được, là lo bò trắng răng. . .

      chỉ có đầu bếp I-ta-li-a, ngay cả bồi bàn cũng có! Phục vụ cấp năm sao, đúng là vừa ăn ngon, vừa "dễ dàng"!

      Ba người ăn hết bữa xa xỉ mua ở bên ngoài. . .

      Buổi sáng hôm sau, Vũ Tuấn đơn ngồi trong phòng làm việc, nhìn chằm chằm vào cửa phòng nghỉ.

      thầm cười khổ, Vũ Tuấn lần đầu tiên biết được thế nào là thất bại, đúng là có năng lực đả kích lòng tự tin của .

      Liên tục ba ngày bị 'quấy rầy', thấy có làm việc! Còn ở đây mới có thể yên tâm làm việc. yên tâm làm việc sao? chuyện cùng , đùa còn sợ nhàm chán nên mới thế? Ô. . . tại cầu mong mình có thể nhàm chán đây.

      "Lần thứ mười ba!" Đây là lần thứ mười ba để văn kiện xuống nhìn cười, nàng chỉ cần ngẩng đầu lên là thấy mình , động tác liền mạch đứng lên, kéo ghế, về phía !

      "Cái gì? Tình nhi? Cái gì lần thứ mười ba?" Vừa nhìn Hân Tình tâm trung đọc sách Vũ Tuấn vừa cười. Lại đột nhiên nghe câu có nội dung.

      "Lần thứ mười ba để văn kiện xuống hẳn là gọi. . . . . . Thấm Nhị khi nào tới? làm việc đàng hoàng!"

      "Ha ha. . . . . ." Cái đầu bé của biết nghĩ gì! Sao lại đếm những việc này?

      Nhìn cái người cười lớn lối kia, cảm giác vô lực! chân thành cho biết đấy!

      "Em muốn vào phòng nghỉ đọc sách! được vào!" Ôm lấy tất cả các quyển sách bàn, Hân Tình đến phòng nghỉ.

      "Tuấn, mở cửa giúp em!"

      Vũ Tuấn tay ôm sách vở của , tay kéo ngồi lên đìu mình.

      "Tại sao muốn vào trong, đảm bảo quấy rầy em đọc sách như vậy có được ? Tình nhi. . . . . ."

      "Ai. . .Tuấn, em bận tâm quấy rầy việc đọc sách của em! Việc em quan tâm đó là em quấy rầy công việc của !" Muốn nhảy xuống từ trong lòng , Hân Tình chạy ra mở cửa.

      "Trả sách vở lại cho em!"

      "Tốt lắm, tốt lắm, biết rồi! Để giúp em cầm vào. . . ." Nhìn kiên quyết muốn lấy lại chồng sách vở, Vũ Tuấn bất đắc dĩ thỏa hiệp.

      Đem chồng sách để lên ghế sô lon trong phòng. Lập tức có đôi tay bé duỗi tới đẩy ra ngoài!

      "Tốt lắm, cảm ơn. quay về làm việc !"

      "Biết rồi, quay lại làm việc, có chuyện gì gọi !" Vũ Tuấn cười khổ trả lời.

      Haizz. . . . Đối với chút cũng thể từ chối được mà. khát vọng có thể mỗi giây mỗi phút đều ở cạnh , mà cố gắng đẩy ra ngoài, chút cũng luyến tiếc. . . .
      Last edited: 16/4/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :