1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bảo bối tình nhân của kiến trúc sư - Hà Vũ

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961




      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/boot3WF.jpg" width="620" height="3000" />
      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/QvBoGmW.jpg" width="620" height="3000" />
      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/QiaTAxV.jpg" width="620" height="3000" />
      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/P78W3vi.jpg" width="620" height="3000" />
      A ma vô cùng đau đớn dạy dỗ Cổ thiếu gia từ tính tình vốn dương quái khí.

      "Đồ vô sỉ! ra là cậu, hành động của cậu hại thảm bản nương! Bị mọi người mắng hơn nửa năm, cậu đừng mơ tưởng tôi đồng ý đem Tiểu Hòa gả cho cho cậu.” Lời mắng của đến từ bộ phim cổ trang nào đó trong chương trình phim chiếu lúc 8 giờ.

      "Hi, Cổ tiên sinh, có phải cậu đem Tiểu Hòa nhà tôi vừa dỗ vừa ăn hết rồi ko? Có làm các biện pháp bảo vệ hay ?" Dì thẳng thắn sảng khoái thẳng trọng điểm, "Như vậy rất nguy hiểm a! Ngộ nhỡ Tiểu Hòa mang thai. . . . . . ra cũng cần lo lắng quá, xã hội ngày nay, phụ nữ có đàn ông cũng có thể nuôi con, mình phụ nữ chúng ta cần phụ thuộc vào đàn ông, nhất định phải mình cố gắng tự lập. . . . . ." Đằng sau lược bớt rất, rất nhiều.

      Đối mặt đám nương tử quân mạnh mẽ buông tha người, bên trán Cổ Hách Tuyền chỉnh tề xẹt qua ba đường hắc tuyến.

      chỉ thế, còn có Lạc Dịch, bọn họ vốn tuổi cũng gần bằng nhau, nếu như cưới Lạc Tiểu Hòa phải gọi ta tiếng "Chú", ta còn cái gì hài lòng sao? Làm gì cả ngày bày ra sắc mặt đen thui nhìn mình chứ?

      Bất quá, những thứ khó khăn chướng ngại này hoàn toàn đả kích được quyết tâm của , huống chi lướt qua những chướng ngại nặng nề kia là có thể nhìn thấy Lạc Tiểu Hòa. , ôm , hôn , đong đưa trong lòng, nhìn thấy mặt tràn đầy nụ cười rực rỡ, khổ hơn nữa, mệt mỏi hơn nữa, Cổ Hách Tuyền cũng cảm thấy đáng!

      " đừng tức giận nhé, a ma cùng chú, bọn họ chỉ lo lắng cho em. . . . . ." Nhất là khi nghe được thanh ngọt ngào của , tim của cũng mềm nhũn ra rồi.

      Tia nắng ban mai từng sợi chiếu vào khuê phòng, giường ngủ màu hồng, tiểu giai nhân vẫn chưa tỉnh lại, mái tóc đen dài xõa tung bên gối, gương mặt phấn trắng non mịn, cái miệng nhắn đỏ tươi.

      Cổ Hách Tuyền ngồi ở đầu giường, bàn tay xoa gò má trơn mềm, hôn lên cái miệng nhắn ngọt ngào.

      "Ưm. . . . . ." Lông mi dài chớp mắt tựa như cánh quạt, Lạc Tiểu Hòa phát ra tiếng rên rỉ nhàng, tựa như nửa tỉnh nửa mơ, nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú quen thuộc gần ngay trước mắt, bỗng nhiên tràn ra lúm đồng tiền ngây thơ, nở nụ cười rực rỡ.

      “Đại ca ca. . . . . . đến rồi?"

      Ngực Cổ Hách Tuyền bởi vì dâng lên vô tận trìu mến mà khẽ chua xót đau đớn, bàn tay xoa má phấn non nớt, ngừng vuốt ve, "Còn muốn ngủ sao?".

      lắc đầu cái, chợt như nhớ ra cái gì, hơi khẩn trương bắt bàn tay lại, đôi mắt trong veo như nước nhìn chăm chú, lo âu hỏi, "Đại ca ca. . . . . . Hôm nay a ma cùng . . . . . . Họ có mắng ?"

      " có."

      Lạc Tiểu Hòa hiển nhiên tin, thân thiết an ủi nam nhân bị khuất nhục còn phải cắn răng nuốt vào bụng.

      phải từ từ, Đại ca ca, a ma bọn họ phải là thích . . . . . . Ừm. . . . . . Chẳng qua là. . . . . ."

      Chẳng qua là trách đem mặt trời mà bọn họ mến trộm , hơn nữa sau này còn độc chiếm !

      Nghĩ tới tương lai tốt đẹp sắp tới, trong lòng Cổ Hách Tuyền vô cùng thanh thản, thân thể cao lớn thon dài cúi xuống, dụ dỗ bé con đơn thuần kia.

      " khó chịu, nhưng em phải hôn mới được."

      " được. . . . . . bị mắng. . . . . .", Lạc Tiểu Hòa nhớ tới ân cần dạy bảo, lắc đầu.

      " ấy đến trường quay rồi, có ở nhà."

      "Có ? Vậy cũng tốt!" Mặt trời nghe vậy, đôi mắt lung linh hiển nhiên sáng lên, chiêm chiếp! Rất rộng rãi cho hai nụ hôn vang dội.

      “Phải hôn bằng cái miệng này nè." Cảm thấy chưa đủ, lại nghiêng người đè lên thân thể của , "Được voi đòi tiên" là từ miêu tả chính xác hành vi này của !

      " thể, dì thể để cho muốn ăn liền ăn, nữ nhân phải mình cố gắng tự lập, tự tôn, phải có tự tôn. . . . . ."

      " nên bị dì ấy tẩy não, bảo bối, muốn ăn em là bởi vì em, việc này cùng việc mình cố gắng tự lập, liên quan gì đến tự tôn mà." Ở Lạc gia tôi luyện bao lâu nay, da mặt của Cổ Hách Tuyền vốn dĩ là tệ, nay càng ngày càng dày hơn.

      "Vậy. . . . . . Được rồi, chỉ có thể ăn chút thôi nha. . . . . ."

      "Ngoan, hé miệng ra." Sói gian ác lại gần Tiểu Bạch Thỏ, bắt đầu dùng cơm.

      Bốn phía rất an tĩnh, tiếng lách chách nhè mập mờ cùng lửa nóng vang lên.

      "Ngô! ăn ăn nha. . . . . . Đừng cởi. . . . . . Y phục của em. . . . . ." cả kinh thất sắc kháng nghị.

      "A. . . . . ."

      Lại qua hồi.

      "Ừm. . . . . . A. . . . . . chút. . . . . . Đại ca ca. . . . . ." Khe khẽ rên rỉ như tố cáo, thanh tuyệt vời như dây đàn làm lòng người mất khống chế.

      "Bảo bối, nhớ em đến mức toàn thân cũng đau."

      chậm rãi tiến vào, thoải mái phải than thở ". . . . . . chặt. . . . . ."

      Cả người nóng bỏng, bụng dưới giống như có ai đốt lửa, cách nào tiếp tục nhẫn nại nữa, ưỡn thẳng lưng nhịn được mà dùng lực va chạm, đâm sâu đến mức bé liên tiếp kêu lên, cũng làm chiếc giường đơn hẹp vang lên tiếng kẽo kẹt vang dội.

      "A. . . . . . Chậm chút. . . . . ." bị nhịp điệu cuồng dã của , nhịn được cong lên thân thể mảnh khảnh, thở gấp, mười ngón tay bắt lấy đầu vai bền chắc của chặt.

      Nóng rực như sắt, dục vọng lại thâm sâu xâm chiếm địa phương mềm mại nhất của , thẳng đến hoa tâm, lần so với lần càng cuồng dã hơn, mỗi lần thối lui khỏi hoa kính chật hẹp thấm ướt trong nháy mắt lại mạnh mẽ đâm vào sâu.

      Khoái cảm như sóng triều đổ ập tới, đem lần lượt đưa lên đỉnh ngọn sóng, quá nhiều sướng khoái khiến nghẹn ngào, đầu ngón tay bấm sâu vào tấm lưng rắc chắc của .

      Hơi đau nhói càng làm Cổ Hách Tuyền hưng phấn, gương mặt tuấn tú tất cả đều là mồ hôi, gầm , bàn tay bắt được hai cái chân , hướng hai bên tách ra ngăn chận, khiến phái nam nóng rực tiến vào sâu hơn. . . . . .

      "Bảo bối, có thích như vậy hay ? Ôm chặt . . . . . ."

      "A. . . . . . cần. . . . . ."

      "Tư thế thoải mái hay ? sớm muốn làm như vậy. . . . . . Đúng, cứ như vậy, bảo bối chặt, ướt."

      "A. . . . . . Quá sâu. . . . . . Đại ca ca. . . . . ."

      "Như vậy chịu nổi? đói bụng thời gian dài rồi. . . . . . Ngoan, để cho em lát nữa thôi. . . . . ."

      Trong kích tình xa cách lâu, bọn họ cũng khó khăn tự kềm chế, hoàn toàn phát ngoài cửa có vài nhóm người tới tới lui lui, nhóm người đứng thẳng, có chút đỏ mặt tía tai tránh .

      "Ai, con lớn dùng được a! Xem ra nên cùng bạn già thương lượng chuẩn bị chuyện vui rồi."

      "Lại dám thừa dịp ta có ở đây đánh lén. . . . . . là đồ vô sỉ!"

      Nữ sinh lớn nửa đường chạy trở về, ngay cả bạn trai cũng còn chưa có, ở ngoài cửa nghe thấy mặt đỏ tới mang tai, thầm mắng chuỗi Tam Tự kinh, nhưng có dũng khí phá cửa mà vào, nhất thời giẫm chân, chạy mất.

      " biết có làm các biện pháp ngừa thai . . . . . ." nhàng thầm, thân là bác sỹ, gương mặt như có điều suy nghĩ, vẫn lo lắng việc của người nào đó.

      Cổ Hách Tuyền được như ý rồi, nhưng đối với ác sói đói bụng đến mức hai mắt xám ngắt mà , làm sao đủ đỡ thèm? Cái muốn là hàng đêm ở trong lòng , ở bên trong , thương , nghe ngọt ngào gọi "Đại ca ca".

      Được rồi! Nếu Lạc gia ràng muốn công khai khiêu chiến, đành phải thầm bày kế mà thôi.

      Thế là, thừa dịp mọi người Lạc gia nhất thời lơ là sơ suất, tay chân gọn gàng đem tiểu công chúa trong tháp mang , để lại sợi tóc!

      Mùa xuân ở Đài Nam luôn luôn xinh đẹp, nơi này có toàn bộ những ruộng hoa xinh đẹp nhất và những thảo nguyên tươi mát, phụ nữ làm công cho Trà viên thu hoạch trà xuân.

      Khí trời rất sáng sủa, ánh mặt trời ấm áp, khí mát mẻ, chiếc xe thể thao màu đỏ chậm rãi chạy đường.

      Ngồi ở trong xe, mặc áo hoa quần short ngắn, mang mũ che nắng màu trắng, xinh đẹp động lòng người, trong tay giơ máy chụp hình Nikon hồng đỏ, đối diện với những ruộng hoa chụp ngừng.

      Đóng xe lại là chàng trai mặc áo sơ mi đen đơn giản nhàn nhã, quần jean, cả người toát ra vẻ thành thục, đánh tay lái, khóe môi khẽ cong cong, ánh mắt thỉnh thoảng cưng chìu nhìn nhất cử nhất động của .

      "Xong rồi." quay đầu, hướng thản nhiên cười, "Em chụp xong rồi."

      "Ừ, vậy về nhà thôi." Tốc độ xe mau hơn, chạy về khu biệt thự hùng vĩ cách đó xa.

      Đây là Cổ gia Đài Nam, cách chín năm mang theo trở lại.

      Mộ phần của cha mẹ nằm ở đây, đoạn ký ức đẹp để sống chung cũng ở nơi đây, nơi này có rất nhiều kỉ niệm, cho dù tốt đẹp hay thống khổ, thương tâm hay vui vẻ. Bây giờ trở về đều cảm thấy vô cùng trân quý.

      "Đại ca ca, lão quản gia còn nhận ra em ?" khẽ nghiêng thân thể, yên tâm hỏi.

      Chàng trai cười, đưa tay nắm lấy bàn tay bé của đặt đầu gối "Dĩ nhiên, Tiểu Hòa từ đến lớn cũng thay đổi, luôn luôn xinh đẹp như vậy, Chú Phó nhất định nhận ra được."

      chỉ như thế, còn chuẩn bị cho vui mừng lớn, nôn nóng đợi được, muốn đem mặt trời này danh chánh ngôn thuận hái về nhà!

      "Chúng ta len lén chạy mất, chú nhất định tức giận." Cái miệng nhắn khẽ chu, nghĩ tới mọi người trong nhà khi biết được hành động này của bọn họ giống như "Bỏ trốn", biết có phản ứng gì.

      "Trở về mang roi xin tội là xong." mới bất kể hậu quả, trước tiên đem người bắt cóc rồi hãy sau.

      "Em bảo vệ ! để cho chú đánh . . . . . ." Khi biết bị chú hung hăng đánh đấm, đau lòng lâu.

      "Bảo bối tốt." Cổ Hách Tuyền quả thực là cực kỳ vui vẻ, nếu như giả thành yếu ớt có thể lấy được nhiều hơn tình cùng quan tâm của người , ngại mình ở Lạc gia nhận lấy đãi ngộ công bằng!

      Xe thể thao mui trần quen thuộc lái vào nhà cũ Cổ gia, phóng tầm mắt nhìn, vẫn là căn biệt thự màu trắng lớn, trúc xanh khắp nơi, mỉm cười đón gió phấp phới, cảnh trí vẫn xinh đẹp như cũ.

      Dĩ nhiên, nghênh đón bọn họ còn có lão quản gia tóc trắng xoá.

      "Lão quản gia!" Lạc Tiểu Hòa kích động kêu lên, nhảy xuống xe chạy tới ôm ông, nước mắt vui vẻ vung vẫy.

      "Tiểu Hòa! là Tiểu Hòa sao? A Hành với ông, thiếu gia muốn đem con về đây, ông còn thể tin được. . . . . . ra Tiểu Hòa trở lại, tốt quá! tốt quá!" Lão quản gia cười đến thấy răng thấy mắt, lại nhìn thiếu gia đứng ở sau lưng Lạc Tiểu Hòa, trong mắt che dấu tình ý triền miên, càng thán phục phát ra: Duyên phận kỳ diệu!

      "Lão quản gia, thân thể ông khỏe ? A ma con cũng rất nhớ ông nha. . . . . ."

      "Lão quản gia, giàn nho này đến mùa hè có còn ra trái nữa ?"

      "Lão quản gia. . . . . ."

      ríu rít, chỉ lo cùng lão quản gia hàn huyên, thanh trong trẻo, câu văn lưu loát, chứng mất ngôn ngữ hoàn toàn khỏi, đây cũng là trong những nguyên nhân tại sao người của Lạc gia đồng ý cho Cổ tổng tài vào cửa.

      nhìn rất cố gắng chuyện, cũng rất nhiều, giống như thay đổi thành người khác, khuôn mặt nhắn tỏa ra ánh sáng mê người rực rỡ, thấy thế người của Lạc gia vừa kinh ngạc vừa vui. . . . . . Cho nên nhất trí giơ tay đồng ý mở cửa để Cổ tổng tài vào!

      "Tiểu Hòa, theo ." Bị bỏ quên lúc lâu, Cổ Hách Tuyền cuối cùng cũng kềm chế được muốn cướp người.

      " , Tiểu Hòa, con chuyện với lão quản gia lâu, thiếu gia cũng ghen rồi đó?" Lão quản gia cười ha hả, hướng Lạc Tiểu Hòa nháy mắt.

      Lạc Tiểu Hòa thẹn thùng bị dắt về hướng tòa nhà phía sau.

      nhớ nơi đó có bụi cây Mộc Lan cao, to, Đại ca ca thích đọc sách dưới tàng cây, thích nằm ở bàn đá vẽ tranh, nhưng sao bên cạnh lại xây thêm căn phòng đáng đến thế?

      Từ ngoài nhìn vào có thể thấy mới được xây cách đây lâu, tường màu nâu, cửa sổ màu trắng, nóc nhà màu đen rất đẹp.

      Đại ca ca là muốn mình tới nơi này xem phòng ở mới sao? Lạc Tiểu Hòa hiểu nghiêng đầu, im lặng hỏi.

      "Vào xem chút."

      Cổ Hách Tuyền buông ra, đưa chiếc chìa khóa, ý bảo vào.

      nghe lời mở khóa, vừa mới đẩy cửa, hương vị ngọt ngào nồng nặc lập tức xông vào mũi, Lạc Tiểu Hòa thở tiếng, ngạc nhiên mở to hai mắt. . . . .

      sai, đây là gian phòng làm bằng sôcôla!

      Dù là vách tường, dụng cụ gia đình, bàn ghế, bộ sách nặng nề, tranh vẽ treo tường, đèn treo, từng viên trân châu rũ xuống, tất cả đều là sô la rất ngon, mà bàn ăn dài bày đầy các loại sô la nổi tiếng đến từ các quốc gia, thêm nhiều viên kẹo xinh đẹp màu sắc khác nhau!

      đứng ở trong phòng, nín thở ngưng mắt, chỉ sợ hơi thở ra làm gian phòng thần kỳ này tan chảy .

      Kích động quay đầu, đáy mắt vui vẻ thoải mái, giây kế tiếp, giống như chú chim non sà vào vòng tay mở sẵn.

      "Thích ?" Đường đường đại kiến trúc sư giống như học sinh tiểu học khẩn trương chờ thầy chấm điểm.

      "Thích!" nén lệ, chút nghĩ ngợi gật đầu.

      Lệ thuộc vào sâu, tình sâu, cảm động sâu, tựa như gian phòng vô cùng ngọt ngào này, đều là cho , cảm thấy mình đời này còn bất kỳ tiếc nuối nào.

      "Như vậy, Tiểu Hòa, gả cho được ?" Sớm chuẩn bị tốt, chiếc nhẫn được đưa ra, trang trọng khom gối nửa quỳ ở nơi này đại biểu lời hứa thuở của , cầu hôn với mặt trời .

      bận rộn hai tháng, ở Đài Bắc cùng Đài Nam qua lại bôn ba, mặt tiếp nhận mọi người trong Lạc gia gây khó khăn khảo nghiệm, mặt chỉ huy mấy vị chuyên gia về món điểm tâm ngọt đến từ nước Đức, Thụy Sĩ cùng Bỉ, cùng chế tạo gian nhà sô la kỳ diệu này, bản vẽ thiết kế vẽ từ rất lâu, vẫn giấu ở trong lòng .

      khóc : "Được!" Rất nhanh, vừa vui mừng, nín khóc mỉm cười, chút do dự đem tay trái giao cho , cả đời tất cả đều cho !

      Chiếc nhẫn nhàng lồng vào ngón áp út mảnh khảnh, hiệu Tiffany, những viên kim cương vây quanh tôn lên thanh nhã của viên kim cương hình giọt nước to ở giữa, kinh diễm, khoa trương, nhưng lại làm tim người nào đó đập thình thịch.

      nhìn chiếc nhẫn ngón tay, lệ như suối trào, đứng dậy ôm lấy chặt, dịu dàng hôn lên những giọt nước mắt kích động kia.

      Hai mươi mốt tuổi để cho Cổ Thế Xương biết được tung tích, rời khỏi nước Mĩ lặng lẽ đến Thụy Sĩ, hơn nữa thuận lợi thi được ETH học viện kiến trúc, học kiến trúc thiết kế; hai mươi bốn tuổi, xe lăn vẽ ra tác phẩm đầu tiên làm giới kiến trúc khen dứt, cũng lấy được “Giải Thưởng Pritxker”, từ đó về sau, con đường bắt đầu sáng tác gì kiêng kỵ, chịu bất kỳ quản thúc nào, vội vã đem mặt trời trong cuộc đời mình mang về, từ đó sợ hãi rét lạnh nữa.

      Mọi người tôn xưng là đại kiến trúc sư, luôn thán phục ngừng trước mỗi tác phẩm của , khiến cho chữ kí "K&H" giá trị gấp trăm lần.

      Vậy mà, người đời ai biết được, "K&H" chính là đại diện cho phần tình cảm ngọt ngào tốt đẹp nhất, đoạn cam kết cho tới bây giờ vẫn nuốt lời.

      Sâu trong nội tâm của , chân chính toàn tâm toàn ý muốn thiết kế ra gian nhà bằng sô la mà thích nhất.

      tại tạo ra nó ngoài đời thực, đưa cho người .

      ra đây mới là tác phẩm vừa ý nhất trong cuộc đời .
      【 Hết trọn bộ 】





    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :