1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bảo bối háo sắc làm bảo mẫu - Hắc Khiết Minh (10 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 5.2:

      Hai người cả kinh, song song nhảy dựng lên chạy đến. so với nhanh hơn, vừa đến bến tàu liền bay người nhảy xuống nhưng hai đứa nhóc khi nãy chìm xuống, lặn xuống trong nước, hồi lâu nổi lên.

      Oa nhi trận kinh hãi, Knight sắc mặt tái nhợt nhanh cầm lấy tay , chuẩn bị nhảy xuống nước mặt nước rốt cục cũng có động tĩnh, mỗi tay túm lấy đứa , bơi tới bên bờ, kéo hai đứa lên bờ.

      Ngay lập tức, gia đình của đứa trẻ cũng có mặt bến, người mẹ ngừng ôm lấy đứa trẻ kho sặc sụa vừa khóc vừa mắng, người cha liên tiếp hướng về phía Alex lời cảm tạ.

      Tyre sặc ra đống nước, cả người ướt sũng phát run, sợ tới mức quên cả khóc. Oa nhi chạy lên xe, lấy khăn mặt, cái cho Alex, cái bao chặt lấy Tyre. biết là do bình tĩnh lại hay là bởi vì an tâm, Tyre òa tiếng khóc nức nở.

      _ Ngoan, đừng sợ, có việc gì…

      Oa Oa ôm lấy Tyre, ôm cậu vào trong lòng an ủi.

      _ có việc gì, đừng sợ, đừng sợ…

      Tyre vừa khóc, Knight cũng khóc theo. Alex thấy thế ôm lấy Tyre, Oa Oa nắm Knight trở lại xe. thay Tyre tắm rửa trước, trong phòng an ủi Knight. Chỉ chốc lát sau Tyre tắm xong, hai mắt sưng đỏ tiến vào, đến phiên Knight tắm. Oa nhi thay Tyre mặc xong quần áo. vốn định mở miệng hỏi Tyre xảy ra chuyện gì nhưng thấy cậu vẻ mặt vẫn chưa hoàn hồn liền đánh mất ý niệm trong đầu. Chờ sấy tóc xong, cậu nhóc sắp ngủ gục. Nghĩ cậu bị sợ hãi, nghỉ ngơi chút cũng tốt, liền giúp cậu ở giường xuống, lấy cái mền đắp cho cậu. vừa lúc đó Knight cũng bước ra.

      _ Cha đâu?

      thấy Alex, kỳ quái hỏi.

      _ Cha tắm.

      Knight ngoan ngoãn .

      _ Ừ!

      cũng thay Knight mặc xong quần áo, sấy tóc, sau đó cũng cho cậu lên giường ngủ sớm.

      _ Oa Oa…

      Knight nho giọng kêu .

      _ Sao?

      _ Chúng con phải cố ý…..

      Mắt cậu lộ ra lo lắng cùng sợ hãi mở miệng.

      _ biết.

      Thấy khuôn mặt của cậu lên bất an, sờ sờ đầu của cậu, trấn an.

      _ Cha…… Có phải rất giận tụi con đúng ?

      _ nghĩ…

      châm chước câu chữ, giọng .

      _ Cha con chỉ là do lo lắng thôi!

      _ ạ?

      _ !

      mỉm cười, hôn lên cái trán của cái.

      _ Ngoan, ngủ nào! Đừng suy nghĩ nhiều.

      Thay Knight đắp mền, ra khỏi phòng, thấy cửa phòng tắm mở ra, bên trong có người, phòng khách phía trước cùng tòa điều khiển cũng có người, mở cửa xe, ra bên ngoài nhìn xem. Quả nhiên thấy ngồi ở chỗ câu cá lúc nãy.

      Sau trận hoảng hốt, gần đến hoàng hôn, bầu trời chuyển dần màu nhuộm đỏ cả khoảng sông tĩnh lặng, giống như những ngày mùa thu thường nhật. nhúc nhích ngồi chỗ, giống như ông lão độc ngồi thả cần câu. Tuy biết rằng rất bình tĩnh nhưng con thiếu chút nữa chết đuối, hiển nhiên vẫn là làm cho bị hoảng sợ. muốn quấy rầy , chỉ đến nơi nướng thịt tiếp tục thu dọn sau đó lấy quần áo ướt của hai đứa nhóc đến bên cạnh giặt sạch rồi đem phơi. Cho đến khi đem quần áo về, vẫn ngồi như cũ ở đó. Sắc trời tối muộn, mặt trời sớm biến mất, chỉ còn có những ngọn đèn từ các xe dã ngoại vọng lại. lấy đèn, cứ như vậy mình ngồi ở góc tối ven hồ. Nếu phải trong tay là điếu thuốc cháy đỏ, cũng chú ý tới ở đó có người.

      _ có chút tài câu cá.

      nghe tiếng chân, chợt nghe được tiếng , Alex sửng sốt chút, quay đầu đến thấy ngồi xuống bên cạnh . Thấy sững sờ, ôm lấy xô nước xem xét.

      _ Haha tôi biết ngay là có mà!

      nhếch môi, trả lời.

      _ Tôi có câu cá.

      _ Vậy làm cái gì?

      _ Suy nghĩ lời .

      _ Sao?

      ngây người chút.

      _ Tôi cái gì?

      _ Tôi nên tái hôn.

      _ À, cái kia!

      Vừa lúc tỉnh ngộ, Oa Oa cũng có chút kinh ngạc, to mắt nhìn hồi lâu. Sau đó khóe miệng cong lên, hai tay ôm đầu gối, nghiêng đầu, trán lộ ra chút mỉm cười.

      _ Haha, đúng là rất thú vị.

      _ Cái gì?

      tức giận chau mày, nhìn cái.

      _ Lời khó nghe, rất ít ông chủ nào nghe lọt lỗ tai lời tôi , cho dù bọn họ biết lời tôi là đúng.

      nhếch môi, tự giễu .

      _ Đối với người thích chỏ miệng vào chuyện người khác, lại thích nhiều, xem vừa mắt liền nhịn được muốn . lâu, bình thường kết cục chính là nhảm…

      vươn ngón trỏ, chỉ vào miệng mình. Biểu tình của khiến người khác bật cười, kiềm cười nhìn .

      _ Cho nên hay bị đuổi?

      _ Đúng vậy.

      Oa Oa tức giận .

      _ Tính luôn lần gần đây nhất là lần thứ mười ba. Nhưng lần này lại khiến tôi tức giận. Muốn đuổi cứ tiếng, cái tên xấu xa kia tìm thấy lí do đuổi tôi lại đem chuyện đến trễ mà mắng tôi. Tôi muộn là do xảy ra tai nạn xe. Tôi câu còn chưa kịp bị đuổi rồi. Tôi tức giận chửi ầm lên sau đó mới gom đồ đạc bước .

      biết nên cái gì cho nên cứ im lặng nhìn . Oa nhi cười gượng hai tiếng, vô lực .

      _ Thảm hại hơn là, khi tôi trở về căn nhà trọ liền thấy nó bốc cháy.

      _ Cháy?

      kinh ngạc lặp lại.

      _ Đúng! Đúng vậy, chính là cháy, lửa cao đến tận trời, hừng hực lửa cháy, mà đứng gần nó thiêu luôn .

      gật đầu .

      _ Tôi giỡn đâu. Thảm hại hơn là còn chuyện sau đó nữa.

      đưa tay đập đập đầu vai , vẻ mặt bất đắc dĩ.

      _ Tôi với bạn trai cũ chia tay nhưng chúng tôi vẫn là bạn tốt. Khi đó ấy kết hôn đem thiệp cưới gửi chô tôi. Hàng xóm tôi lại quá tốt bụng đem thẳng thiệp cưới đến nhà cho cha tôi. Thế nhưng chẳng biết vì sao cuối cùng nó lại nằm trong tay mẹ tôi. Và thế là mẹ tôi như lưỡi biết mỏi tức giận mà tôi suốt cả ngày. Cho nên hôm nay tôi mới phải ở đây với , hiểu chưa?

      Nghe đến đó, Alex nhịn được cười ha ha. Thấy nở nụ cười, cũng mỉm cười, người đàn ông này cười…rất đẹp. mảnh lá cây rơi xuống vai , theo bản năng đưa tay phủi lấy. hơi hơi cương chút, tiếng cười bỗng nhiên im bặt .

      _ Lá cây.

      đưa chiếc lá cho em, nhíu mày .

      _ Đừng khẩn trương, tôi nếu muốn lập gia đình, lạc chạy đến nước Mỹ. biết ? Vấn đề của rất nghiêm trọng. , có phải chưa quên được vợ cũ nên mới chịu tái hôn ?

      xấu hổ biết nên cái gì.

      _ A, tôi hỏi thẳng quá sao? Xin lỗi!

      Phát tự mình sai, thầm mắng chính mình tiếng ngu ngốc, có chút bối rối cười gượng mở miệng bổ sung.

      _ À… Cái kia, là tật xấu sửa mãi được của tôi. cứ làm như là chưa nghe ! Cũng có thể coi đây là nguyên nhân mà tôi chưa lấy hồng được. Ha ha. Tôi chủ yếu chính là muốn cho biết, buổi chiều Tyre rơi xuống nước phải lỗi của . Chuyện ngoài ý muốn thường hay phát sinh. Tôi chuyện tái hôn, cũng phải trách cứ thể chăm sóc hai đứa . Tuy rằng tôi thấy hai đứa sống rất tốt, nhưng loại tình này trừ bỏ người trong cuộc, người bên ngoài là thể kết luận được thế nào mới là tốt

      Vẻ mặt của trở nên có chút quái dị. Trời ạ, làm cái gì a? chuyện bắt đầu lộn xộn sao? Oa nhi bối rối cười, bởi vì bối rối mà càng thêm lải nhải.

      _ Tôi nghĩ nên đề nghị với cha để tự tìm người mình , cần phải kháng cự như vậy, đương nhiên ngươi cũng có thể tiếp tục duy trì độc thân. chăm sóc chúng nó rất tốt cho nên tiếp tục như vậy cũng có cái gì tốt. Tôi chỉ là, Tôi nghĩ…… Mặc kệ người bên ngoài như thế nào, chỉ cần và hai đứa nhóc cảm thấy vui vẻ là tốt rồi…

      còn chưa xong, muốn chôn ngay mặt mình xuống đất, càng đến người đàn ông bên cạnh trừng mắt nhìn . Trong đêm đen yên lặng, làm cho tự nhiên cảm thấy xấu hổ.

      _ Ơ…

      Quẫn bách đỏ ửng nổi lên hai má, cười gượng vội vàng đứng lên.

      _ Xin lỗi, tôi chỉ là ở hươu vượn, đừng nghe là tốt nhất.

      xong xoay người muốn đào tẩu, lại giữ lại. cứng đờ, quay đầu nhìn . tựa hồ đối hành động giữ chặt của mình cũng có chút kinh ngạc nhưng này ngạc nhiên chỉ lóe lên chút, sau đó nhìn , mở miệng .

      _ Ngồi xuống.

      Câu kia là mệnh lệnh sao? Nghe qua rất giống nhưng lại cảm giác có chút giống thỉnh cầu. Đầu của bị hỏng rồi sao? Mệnh lệnh cùng thỉnh cầu cơ bản có khả năng giống nhau mà. Có lẽ là bởi vì ngữ khí của nghe qua rất giống mệnh lệnh nhưng biểu lại rất quái lạ. trừng mắt , đại khái hai giây, sau đó ngoan ngoãn ngồi xuống.

      (Di Di: cơ bản chị vẫn địch lại zai đẹp chị Oa Oa à :)))

      buông tay ra, nhíu mi trừng mắt nhìn mặt hồ u trước mặt, biết chính mình vì sao giữ chặt . Có lẽ là vì cần đề nghị, mà cùng hai đứa con sinh đôi của ở chung cũng rất tốt. thực tế, cùng cả nhà sống chung rất tốt.

      _ có cảm thấy… tôi càn hỏi qua ý kiến Tyre và Knight ?

      _ Ờ… cái này sao cũng là cuộc sống của cả ba người đúng ?

      nho nhắc nhở. có mở miệng, lấy tay vuốt ve cần câu dài, mày thâm nhíu lại, sau đó có chút khàn khàn .

      _ Chúng nó giận.

      _ Đó là bởi vì chúng nó còn .

      chần chờ chút, mới .

      _ Cũng có lẽ chúng nó căn bản dám.

      Bản tính phòng vệ của lại dựng lên.

      _ dám gì?

      Thái độ của . hoàn toàn đề cập tới chuyện của vợ . xe thậm chí tấm ảnh chụp, quả thực làm cho giống chưa từng tồn tại. Còn có, khi gặp chuyện vừa lòng, bản mặt liền khó coi. biết ? Chúng nó đối với thái độ của , có đôi khi dường như là cẩn thận. Cái kia giống như là thái độ của đứa trẻ bảy tuổi đối với cha mình. Hơn nữa đa số thời điểm, rất…

      _ Tôi có khó chịu.

      trầm giọng chặn lời .

      _ đương nhiên là có.

      chút cũng khách khí.

      _ tại chính là như thế. Trẻ rất mẫn cảm, bọn họ là giỏi nhất là nhìn sắc mặt mà đoán. Chúng nó vào thời kì trẻ con quan sát hành động của người lớn mà học theo. Lúc nãy Knight trước khi ngủ lo lắng hỏi tôi có giận chúng nó ?

      trong lòng thắt lại, yết hầu có chút co rút nhanh giọng khàn khàn.

      _ Tôi có giận.

      _ Tôi biết.

      giọng mở miệng.

      _ Tôi chỉ là…

      tay che miệng, ánh mắt tối tăm.

      _ Sợ hãi lo lắng quá độ.

      giúp tiếp, sau đó thở dài hơi .

      _ Nhưng cần phải đem thói quen xấu này bỏ !

      Alex biết đúng. Khi còn , cũng bởi vì cha giận mà sợ hãi.

      _ Tôi biết… lại nghiêm trọng đến thế.

      thở sâu, nhìn chằm chằm mặt hồ, hồi lâu mới cứng ngắc .

      _ Cha tôi vẫn rất nghiêm khắc… tôi…

      _ Này, tin tôi ! có nghiêm khắc đâu.

      đẩy cánh tay , giọng mở miệng.

      _ Chỉ là đôi khi hơi khó chịu thôi.

      nhếch miệng, cười khổ .

      _ Tôi biết nên làm gì với chúng nó. Sau khi mẹ chúng nó rồi thói quen nghiện việc lại khiến tôi làm việc như điên. Cho đến có ngày, ta phát Tyre cùng Knight luôn theo phía sau Lý Tư. Chúng nó có vẻ khẩn trương vừa lo sợ e ngại, bàn tay bé nắm chặt ống quần Lý Tư, mà phải của tôi. Chúng nó lui ở phía sau Lý Tư nhìn bộ dáng của tôi. Dường như… quản gia của tôi mới là cha của chúng, còn tôi chỉ là người xa lạ.

      _ Ơ…

      phát chính mình biết nên an ủi như thế nào, tìm hoài thấy câu.

      _ Hai năm trước, tôi bắt đầu giảm việc, tận lực rút ra thời gian đến với chúng nó, học tập cách chăm sóc trẻ con, nhưng hiển nhiên…..

      có chút chua sót .

      _ Tôi làm được tốt lắm.

      _ Cũng phải tốt lắm, loại chuyện này phải cần thời gian.

      gãi gãi đầu, sau đó .

      _ Chiếu theo , so với tình hình của với chúng nó lúc trước cải thiện rất nhiều rồi. chỉ cần, ách, đừng luôn dùng câu mệnh lệnh, còn có nhớ đừng khó chịu cau mày nữa, phải mỉm cười hiểu ? Nào, giống vậy nè…. Ha ha ha ha ha….

      đưa tay che miệng, phát ra tiếng cười giòn tan.

      _ Bằng cười như vậy cũng được, Aha ha ha ha…

      hai tay ôm bụng, ngửa cổ ra cười khanh khách.

      _ cũng có thể như vậy.

      tay phải hướng ra phía ngoài, tay trái giả vờ vuốt hàm râu vô hình, học như theo kịch nghệ gật gù cười.

      _ Aha, Aha, Aha ha ha ha ha –

      khoa trương làm mẫu rất khôi hài, liên tục làm mẫu vài động tác, lúc đầu cúi đầu cười rồi đến cười vang, cho đến cuối cùng cười đến nước mắt đều chảy ra.

      _ Đúng rồi đúng rồi, chính là kiểu này. Oa Oa cười xoa xoa mái tóc màu café của , lại vỗ hai cái thêm vài câu khen thưởng.

      _ Rất ngoan! Rất ngoan!

      kinh ngạc nhìn , Oa Oa phát tầm mắt , vội rút tay về, xấu hổ vuốt mồ hôi trán, cười cười.

      _ Xin lỗi! Do thói quen nghề nghiệp! Thói quen nghề nghiệp thôi!

      _ sao!

      Ý cười trở về bên môi, thú vị nhìn .

      _ Cám ơn.

      _ Hử? cảm ơn cám gì?

      ngây người chút, hai mắt trợn to.

      _ an ủi của .

      chỉ chỉ đầu, cười .

      _ Nha, cái kia.

      biết còn giả, Oa Oa chỉ cảm thấy càng ngày càng xấu hổ, chỉ biết đứng lên .

      _ Tôi còn có việc phải làm, tôi về xe trước đây! Bye!

      _ Bye.

      còn cười. cùng phất phất tay, nhịn cho mình co giò chuồn thẳng mà cứ từ từ xoay người rời . , đêm nay mất mặt nhiêu đó là đủ rồi, cần lại thêm cái nữa. Cho nên phải dùng cách bình thản trở về xe. Cho đến khi về tới xe, ngồi xuống sô pha mới cúi đầu vào hai đầu gối đem mặt chôn ở trong đó. Đỏ mặt thở dài hơi sau đó ngẩng mặt lên thẩn thờ nhìn tay phải chính mình. Tóc của sờ vào thoải mái, làm cho người ta nhịn được muốn xoa thêm vài cái. Còn vẻ mặt ngây ngốc của nữa, thoạt nhìn căn bản y hệt hai đứa nhóc con . Nghĩ đến đó liền cười haha. Ôm đầu gối, vất vả ngừng cười, lại phát trái tim vẫn đập rất nhanh.

      Ai, người đàn ông này quả là đẹp trai, cười rộ lên lại càng đáng , hại nhịn được bất chấp mất mặt làm cho cười. Nhưng… nghĩ tới vấn đề giữa cùng hai đứa con lại rắc rối đến thế. Lúc bảy tuổi, cả ngày gây , tuy rằng cha thường bắt ăn thịt kho măng nhưng vẫn sợ cha đến như vậy.

      _ Vì sao ta?

      kỳ quái tự hỏi chính mình, nhíu mày suy nghĩ chút. A, đúng rồi, bởi vì mỗi lần cha đánh xong, đều thừa dịp khóc đến ngủ quên, liền gọi mẹ đến thoa thuốc cho . Hơn nữa buổi sáng ngày hôm sau ánh mắt cha so với còn muốn đỏ hơn, lúc ấy luôn cùng ông cãi lộn, đến cả mấy ngày chuyện. Sau đó khi nửa đêm tỉnh giấc uống nước nghe được cha mẹ chuyện. Mới biết mỗi lần cha đánh xong đều ở trong phòng áy náy rất lâu, còn có thể bị mẹ giễu cợt. thế mới biết cái gì là đánh vào con , trái tim cha đau. Sau đó liền trở nên ngoan ngoãn nhưng đa số thời gian vẫn…

      Cười gượng hai tiếng, sờ sờ mặt, khỏi nhớ tới gia đình. Ngày mai…… Phải lén gọi về nhà mới được…
      Last edited: 10/9/14

    2. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 6.1:

      Nửa đêm tỉnh lại tưởng uống nước, Alex đến phía đằng trước, chú ý bị sô pha giường dưới chân làm sẩy chân, thiếu chút nữa cả người lại nằm dài người đó. May mắn đúng lúc chống tay đỡ chính mình nhưng là chỉ cách hai tấc nữa đụng tới .

      (Di Di: sao để té luôn ! T-T Vẫn ức chế cái nụ hôn hụt ah~)

      Nằm ở phía , khẩn trương ngừng thở, nghiêng người cuộn mình thành cuộn có phản ứng gì. bàn tay bé gác bên mặt, tay kia cầm góc mền đặt trước ngực, hô hấp lâu dài, dáng vẻ ngủ say như thiên thần . Xác định tỉnh giấc, mới cẩn thận ngồi dậy, chậm rãi chuyển qua phía bên kia giường, ngồi im thảm. vẫn ngủ rất say, nhàng thở ra. Nếu mà té người xấu hổ sao chịu xiết. Dùng tay nâng người ngồi dậy, đến tủ lạnh, rót ly nước uống. uống, lại đột nhiên ngồi dậy.

      _ Tôi có bị ế.

      . Bởi vì quá mức đột nhiên, hoảng sợ, lập tức bị sặc nước, ho sặc sụa. vội che miệng ngăn tiếng động, còn chưa hết sặc nằm xuống ngủ tiếp.

      _ Cái gì vậy trời?

      rút khăn giấy lau nước bên tay cùng miệng, nghi ngờ từ từ qua.

      _ Oa Oa?

      hai mắt nhắm nghiền, cau mày, miệng thốt ra những lời vô nghĩa. Bởi vì quá thanh, nhịn được phải khom người cúi xuống lắng nghe.

      _ Mẹ, đừng nhăn nhó nữa. Cả ngày tới lui. Cho dù mẹ có như vậy người ta cũng trở về mà cưới con đâu…

      _ Tiếng Trung?

      Xác định vẫn ngủ chỉ là mớ, vốn định đứng dậy trở về phòng nhưng cứ lẩm bẩm nội dung khiến nhịn được ngồi lại.

      _ Tôi có bị ế. Thầy bói đầu heo đáng chết…

      cắn môi dưới, mũi hồng hồng, thoạt nhìn có chút đau thương. khóe mắt có chút ướt át, tự giác ở bên giường ngồi xuống. giọt nước mắt từ mi chảy xuống, cỗ xúc động làm cho đưa tay lau nó , dịu dàng khẽ vuốt mặt . dụi dụi vào bàn tay của , khe khẽ thở dài, sâu kín mở miệng.

      _ ở đâu?

      cả người chấn động, giọng mềm thở ra trong khí tịch mịch, tiến vào tâm trí . Nơi mà trước đây chưa ai từng chạm vào. biết hỏi cái gì, rất nhiều đêm bao năm qua, cũng từng hỏi mình như thế. Vậy mà vẫn chưa có đáp án. Nhìn vẻ mặt yếu ớt của , cảm giác xúc động nổi lên làm cho đưa tay ôm lấy khuôn mặt , dịu dàng áp môi mình lên làn môi .

      (Di Di: kiss rồi : ))

      _ ở đây!

      dán vào môi của , dùng tiếng Trung thuần thục của mình thấp giọng . ngủ tự nhiên lại lộ ra vẻ mặt vừa thẹn vừa hạnh phúc, tự giác bị cuốn hút, khóe môi hơi hơi giơ lên.

      _ Đừng !

      đưa tay nắm bàn tay , có chút bất an .

      _ !

      nắm chặt lấy tay , lấy ngón cái vỗ về làn môi mềm mại của , giọng trấn an.

      _ Ngoan, ngủ , luôn ở đây!

      Làn môi khẽ nhếch, nắm lấy bàn tay , mỉm cười. Đồng hồ điện tử bàn từng giây từng giây chuyển động. Alex ngồi ở bên giường, nhìn mỉm cười nắm bàn tay mình tựa như bàn tay là thứ gì rất quý giá lắm.

      _ Đồ ngốc…

      _ Buồn cười nhìn , thay kéo mền đắp lại cẩn thận. Rồi ngồi đó cho đến khi sắc trời chuyển sáng mới lặng lẽ rút tay về rời khỏi.

      (Di Di: lãng mạn chưa kìa :”> Em xin rút lại lời và sửa lại :” là ông bố tốt và cũng là người tuyệt vời >:))


      _ Cười cái gì thế?

      _ Hửm?

      ngậm cây kẹo trong miệng, tâm tình sung sướng nhìn , trong mắt có dấu chấm hỏi.

      _ Hỏi cười cái gì?

      này từ sáng đến giờ, cứ ngây ngô cười. Lúc làm bữa sáng còn hứng chí hát lung tung. cười lắc đầu, tâm tình khoái trá thậm chí cùng so đo, lấy khăn lau bàn. Khóe miệng cầm cười, ăn luôn miếng thịt hun khói cuối cùng. Sau đó đứng dậy đến bên người , đem dĩa để vào chậu rửa, mở miệng .

      _ Mơ thấy đàn ông sao?

      Oa nhi lắp bắp kinh hãi, thiếu chút nữa đem kẹo que nuốt vào họng. Báo hại trận nồng khụ, vội vàng phun kẹo ra. Chờ đến khi phục hồi lại, sớm cười no nê ra ngoài điện thoại.

      _ Chán ghét, làm sao mà biết?

      đỏ mặt, che miệng theo cửa kính xe nhìn lén , chỉ cảm thấy trận xấu hổ.

      _ Oa Oa?

      _ Sao?

      trở lại, thấy Tyre cùng Knight đứng ở phía sau , hốc mắt hồng hồng, vẻ mặt dường như muốn khóc, liền ngồi xổm xuống.

      _ Hai con sao vậy?

      _ Có phải do chúng con ngoan ?

      _ Cho nên cha mới bắt chúng con trở về …

      _ Chúng con ngoan mà…

      _ chạy tới gần nước nữa…

      _ Đợi chút, đợi chút… Các con chờ chút.

      Nhìn hốc mắt rưng rưng của hai đứa , mỗi đứa nghèn nghẹn câu, liền giơ tay lên ra hiệu dừng lại. Hai đứa trẻ liền im lặng, Oa Oa nhíu mày hỏi.

      _ Sao lại thế này? Chậm rão từ đầu đến đuôi, cần gấp. Cha các con gì?

      nhớ buổi sáng lúc rời giường, ràng nghe được ở trong phòng trấn an hai đứa mà.

      _ Cha , chúng con hôm nay phải trở về nhà!

      _ Về nhà?

      Oa Oa ngây người chút.

      _ Nhà các con phải ở Phí thành sao? Hôm nay lại phải trở về.

      _ Lập tức.

      _ Sao?

      Oa Oa nháy mắt mấy cái.

      _ Lập tức.

      _ Đúng!

      Tyre gật gật đầu, nức nở .

      _ Là vì con ngoan…… Đúng hay ? Cho nên…… Cho nên cha liền tức giận……

      _ hươu vượn, ách, phải! phải thế.

      Oa Oa vỗ vỗ đầu hai đứa nhóc, muốn bọn họ an tâm.

      _ Ngoan, cha các con có tức giận. Chờ chút nha, hỏi chút để xem có chuyện gì.

      Vội vàng xuống xe, đến bên người , còn điện thoại. đưa tay vẫy vẫy vài cái, ý bảo chờ chút, sau đó lại tiếp tục chuyện điện thoại. xe, hai cái đầu len lét chồm ra nhìn lén, liền mỉm cười ý bảo chúng an tâm.

      _ Có chuyện gì?

      Alex tắt điện thoại, nhìn hỏi.

      _ A, xong sao?

      Oa Oa quay lại đầu nhìn , đột nhiên nghĩ đến, tức giận cũng chỉ tự mình nghĩ thôi. chừng tức giận hai đứa nhóc biết nghe lời này. nhíu mày, sau đó giọng hỏi.

      _ Xin lỗi! Tôi hỏi chút. tức giận sao?

      _ Sao?

      Alex kinh ngạc nhìn .

      _ có! Tôi làm gì mà tức giận?

      _ Bởi vì ngày hôm qua Tyre té xuống hồ.

      Đôi mày thanh tú của chau lại.

      _ giận bọn sao?

      sửng sốt, nhíu mày trả lời.

      _ có.

      Oa nhi nghe vậy nhàng thở ra, đưa tay chỉ chỉ lên xe .

      _ Tyre cùng Knight nghĩ tức giận, cho nên mới bắt chúng hôm nay về nhà.

      _ phải!

      quay đầu nhìn xe, hai cái đầu kích động nhanh chóng biến mất nơi cửa sổ, nhíu mày vô lực thở dài.

      _ Tôi muốn chúng trở về là vì ngày mai là ngày khai giảng rồi. Chúng phải đến trường đăng kí.

      _ ra là vậy!

      Oa Oa giật mình, sau đó lại nghĩ ra chuyện.

      _ chỉ với chúng là phải về nhà, chưa nguyên nhân đúng ?

      _ Tôi…

      cương chút.

      Oa nhi nhìn , đột nhiên cảm thấy có chút đồng tình.

      _ Đừng với tôi là mặt lạnh tanh với tụi : “Dọn dẹp đồ đạc ngày mai chúng ta lập tức về nhà” nha?

      có trả lời nhưng vẻ mặt xấu hổ của lại chứng cho dù đoán trúng mười cũng đoán trúng tám chín phần.

      _ phải tôi đừng dùng câu mệnh lệnh rồi sao? Chúng nó phải những con cún .

      Oa Oa thở dài, bất đắc dĩ vừa buồn cười kéo về phía cửa xe.

      _ Quên quên , muốn sửa liền coi ra rất khó. Dù sao tại cũng còn kịp. Nhanh , nhanh , lên xe ràng với bọn .

      còn chưa kịp phản ứng, đẩy vào xe, đóng cửa lại. Trừng mắt nhìn cửa xe, trận ngây ngốc hẳn ra, sau đó cửa lại đột nhiên mở ra.

      _ Đúng rồi, nhớ phải mỉm cười.

      cười dịu dàng xong, chợt đóng cửa xe lại. Alex nhíu mày, nhìn cửa vào phòng ngủ, cổ họng trận co rút lại. vẫn luôn hy vọng mình giống với cha nhưng tự giác lại dùng phương thức giống vậy đối mặt với Tyre cùng Knight. Lúc trước, còn nghĩ mình dùng câu mệnh lệnh mà với con… tự giác thở dài, hướng về phía sau xe. Vừa vào cửa, liền nhớ mình phải mỉm cười. Đứng trước toilet, nhìn mình trong gương thử lộ ra tươi cười. Nhưng nụ cười cứ như nhát ma người khác.

      Quên , có còn hơn . Thở sâu, cứng ngắc mỉm cười, đến phía sau xe tìm con.

      _ Này, mai là ngày khai giảng của chúng nó. đến hôm nay vẫn còn chơi là sao?

      _ Chúng tôi vốn muốn về từ hôm kia rồi.

      _ Hôm kia? Ha ha ha ha, đùa à?

      Oa Oa nhịn được nở nụ cười, đưa tay vỗ vỗ đầu vai .

      _ Ông chủ giờ chúng ta cách Phí thành rất xa nha!

      _ Đúng vậy, nhờ phúc của đấy!

      vừa cho xe vào bãi giữ của sân bay, vừa liếc mắt nhìn cái, ngoài cười nhưng trong cười . Oa nhi xấu hổ cười lùi tay về.

      _ Haha! Xin lỗi, ngại quá! Nhưng, tôi thấy mọi người chơi cũng vui lắm mà!

      Cái đó đúng là . thể phủ nhận, này tuy rằng kéo mọi người dạo đông dạo tây. đường lại tăng thêm rất nhiều niềm vui. Bằng giống như tưởng tượng đợt chơi này buồn chán.

      _ A! Tới rồi sao? Tyre, Knight, đến rồi, chúng ta xuống xe.

      Thấy ngừng xe xong, Oa Oa đeo túi xách của mình, nắm tay hai đứa nhóc xuống xe. Alex xuống xe theo phía sau bọn họ, Oa Oa thấy cái gì cũng chưa lấy, nhịn được hỏi.

      _ Hành lý của đâu? Còn có của Tyre, Knight nữa? A, đúng rồi, chúng ta đáp máy bay trở về. Vậy xe kia sao? Cứ để nó thế à?

      _ Đúng!

      . Oa nhi ngây người ngẩn ngơ, còn chưa kịp phản ứng. Đột nhiên có người ngoại quốc ăn mặc chỉnh tề tới tiếp đón.

      _ Bart tiên sinh.

      _ Giúp tôi dọn hành lí đem về.

      _ Vâng!

      _ Máy bay đâu?

      _ chuẩn bị xong. cất cánh bất cứ lúc nào!

      Alex đem cái chìa khóa giao cho người trong đó. Sau đó về phía trước , Oa Oa đeo balo, cùng hai đứa nhóc vội vàng đuổi theo. Nghe Alex cùng những người đó đối thoại, vốn hiểu tình huống tại cho lắm, đợi đến khi thấy chữ “Bart” to đùng đuôi máy bay mới lĩnh ngộ được quả là người giàu có. Nhưng lại là giàu có trăm phần trăm, độ tinh khiết cao tới mức như kim cương chín mươi chín phần trăm.

      _ có thể ngậm miệng lại ?

      dừng lại, trợn mắt há hốc mồm đứng ở đường băng, đành phải quay lại, buồn cười nhắc nhở . Oa nhi nghe lời ngậm miệng lại, vất vả mới có biện pháp đem tầm mắt kéo trở về, nho thanh hỏi .

      _ Nhà mở công ty vận chuyển sao?

      _ phải.

      Alex dẫn hai đứa lên máy bay, cười trả lời.

      _ Máy bay này của sao?

      Oa Oa đeo túi xách, đuổi theo.

      _ phải.

      mỉm cười, đứng ở cầu thang, xác định Tyre cùng Knight đều vào, quay người vươn tay đón . Oa nhi nhìn vươn tay, hồ nghi lẩm bẩm .

      _ tính thu tiền vé máy bay của tôi sao?
      Last edited: 10/9/14

    3. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 6.2:

      _ phải.

      bật cười ra tiếng, chỉ chỉ túi xách của .

      _ Hành lí của !

      _ Hả? À!

      Khuôn mặt của nhanh chóng đỏ bừng, ngoan ngoãn đem đưa túi xách giao cho . theo vào máy bay, thấy còn cười, nhịn được cãi lại . Này, máy bay phải của . Nhà cũng phải công ty hàng , tôi hiểu lầm là phải rồi.

      _ Máy bay phải của tôi, là của cha tôi.

      đem túi xách của đặt vào góc.

      _ Nha.

      bừng tỉnh.

      _ Oa Oa, cho nè!.

      Tyre theo phía sau cabin chạy lại, cầm cây kem đưa cho .

      _ Cám ơn.

      Oa Oa tiếp nhận kem, mỉm cười cảm ơn cậu. còn thắc mắc sao cậu lại biến ra được kem, liền nhìn thấy cậu lại chạy ra phía sau, cùng Knight chen chúc trước tủ lạnh. Oa, tủ lạnh nha. Oa, tivi nha. Oa, quầy bar nha. Oa, ghế da nha!

      _ Cứ ngồi chỗ nào thích! Nhớ thắt dây an toàn.

      _ Oa, kẻ có tiền nha –

      _ làm sao vậy?

      này tự nhiên chăm chú nhìn , đột nhiên trở nên kỳ dị, hai mắt mở to rất giống chưa thấy qua bao giờ.

      _ Ha ha ha ha…… có.

      Biết mình rất giống ăn mày vào biệt thự, đỏ mặt nhanh chóng tìm đến chỗ bên cửa sổ ngồi xuống, sau đó ngoan ngoãn thắt dây an toàn.

      _ Tyre, Knight, bay lên rồi! Ngồi xuống nhanh!

      _ Dạ!

      Hai đứa nhóc vừa nghe gọi, liền ngoan ngoãn đóng tủ lạnh, chạy ngồi đối diện với . Thay hai đứa con thắt dây an toàn xong, Alex ngồi xuống ghế bên cạnh . Oa nhi nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, tâm tình khỏi khoái trá mà hát . tốt tốt, đầu tiên là có xe dã ngoại, tại lại có thể ngồi máy bay, bắt đầu chờ mong đến nhà của .

      {thiendi18.wordpress.com}

      Ở máy bay cẩn thận ngủ quên, vừa cảm giác tỉnh lại, Kha Xảo Oa phát mình nằm giường lớn xa hoa, lộng lẫy nhưng lại rất xa lạ. Giường rất lớn, phòng lớn hơn nữa, nhưng lại có vài cánh cửa. đoán trong đó gian là toilet. Còn buồn ngủ bò xuống giường, theo bàn tròn đến bên phải cánh cửa, mở nó ra. Phía sau cửa là hành lang, đóng nó lại, sau đó đến cửa khác, lại mở ra. Là phòng thay quần áo, ngoại trừ quần áo cái gì cũng có. Gãi gãi đầu, đóng cửa lại, sau đó thử mở cánh cửa thứ ba. Đúng rồi, có bồn cầu. Buồn ngủ nhanh chóng vào, cởi quần lót, ngồi bồn cầu. Cố suy nghĩ mình làm sao xuống được máy bay. rốt cuộc làm thế nào mà nằm giường? Cẩn thận suy nghĩ, hình như là đến phòng… khi đó quá mệt mỏi, cho nên chỉ cởi quần bò, ngay cả áo ngủ cũng chưa đổi, mặc T-shirt lên giường.

      Ai, lâu lắm ngủ giường thoải mái như thế. Chờ chút oa trở về, tiếp tục nủ thêm mới được. Gãi gãi đầu, ách xì 1 cái, ngồi bồn cầu lười biếng xia thắt lưng.

      _ Hi.

      Vốn muốn quấy nhiễu nhưng nghĩ đến việc nhìn thấy mình, Alex ngồi ở bồn tắm lớn, đành phải bất đắc dĩ vừa buồn cười vừa giơ tay lên chào .

      _ Ách, hi.

      trấn định lùi tay về giữa trung, ngồi ở bồn, mỉm cười mở miệng.

      _ OK! tại tôi nằm mơ cho nên mới nhìn thấy mặc quần áo nằm ở trong bồn tắm đúng ?

      _ Cứ cho là thế !

      Miệng cầm cười, cánh tay rắn chắc gác thành bồn tắm, mái tóc ướt sũng còn rơi nước, ánh mắt màu café hứng thú dạt dào chăm chú nhìn .

      _ Khụ khụ!

      Oa Oa khục khục yết hầu, khuôn mặt nhanh chóng ửng đỏ . Tu rằng là mơ nhưng… có thể xoay mặt di chỗ khác ?

      _ Vì sao?

      nhíu mày.

      _ Như vậy tôi mới có thể đứng lên mặc…… Quần lót.

      Bị nhìn thế dĩ nhiên là có cảm giác tự nhiên, ngồi ở bồn cầu, bắt đầu đưa mắt nhìn xuống dưới, nhịn được xấu hổ kéo T-shirt xuống, che khuất đùi cùng mông của mình. Hai chữ cuối cùng mới có thể thoát ra khỏi cửa miệng. Nhìn dáng vẻ thẹn thùng xấu hổ, nhịn được lại muốn chọc .

      _ Nếu là mơ coi như tôi tồn tại !

      tồn tại, làm sao có thể a? thậm chí có thể nhìn đến bọt nước ở ngực lòe lòe tỏa sáng chảy xuống. dám thề, chỉ cần đứng đứng lên là có thể thấy những bộ phận khác ở dưới làn nước của . Oa nhi quẫn bách đỏ mặt trừng .

      _ Tôi nghĩ là quân tử.

      nhếch miệng cười, lộ ra răng manh trắng noãn.

      _ Cái kia chính là mà thế giới phải công nhận.

      _ Này…… Vô lại!

      Oa nhi cắn môi dưới, vẻ mặt đỏ bừng hỏi.

      _ rốt cuộc có xoay mặt sang chỗ khác ?

      _ Ok,ok!

      cười quay đầu , đối mặt bên kia.

      _ Đừng nhìn lén.

      lo lắng .

      _ Rồi, biết rồi!

      Oa nhi thấy thế, liền dùng tốc độ nhanh nhất đứng dậy, mặc quần lót vào sau đó hướng bồn cầu.

      _ Được chưa?

      cười mở miệng hỏi.

      _ Còn chưa, chờ chút.

      Vội vàng rửa tay, liên tiếp nhìn về phía , xác định vẫn nhìn về phía khác, vội vàng xoay người chạy ra cửa. Lúc này mới phát toilet này lại có hai cánh cửa.

      _ Đáng giận, rốt cuộc là bên nào?

      _ Bên phải.

      Như là biết chần chờ của , mở miệng giải thích. Người đàn ông này có mắt sau lưng sao? Hoảng hốt liếc mắt nhìn mái tóc màu café của , nhanh chóng mở cửa chạy ra ngoài. Sau đó bay tuốt lên giường, tiếng cười của vẫn còn theo vào phòng, chui vào ổ chăn.

      _ Trời ạ, quá mất mặt, siêu mất mặt, mất mặt tới cực điểm……

      làm sao mà có thể trước mặt cởi quần toilet được chứ! Trời ạ…… ràng giết còn có vẻ tốt hơn. Oa nhi nằm ở giường, trốn kín vào ổ chăn vừa thẹn lại xấu hổ = kêu ra tiếng. Quả thực thể tin được chuyện này lại có thể xảy ra. Trời ạ! Trời ạ!

      _ Khấu khấu khấu –

      Ngay tại lúc vẫn còn xấu hổ, đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa, cả người cứng đờ, chợt nghe thấy tiếng cười hỏi ở sau cánh cửa?

      _ Này, có ổn ? Hình như tôi mới nghe tiếng thét.

      _ Tôi ngủ!

      phút chốc ngồi dậy, đỏ mặt lớn tiếng . Tiếng cười xấu xa lại lần nữa truyền đến, Oa Oa mới phát chính mình cái gì. vừa xấu hổ ngã xuống giường, lại lần nữa kéo chăn, buồn bực chui trong chăn mà mắng. Nhưng trong đầu tại đều là dáng vẻ gợi cảm mỉm cười của khi lỏa ngực nằm trong bồn tắm khiến cho mặt đỏ lên, rất lâu sau mới có thể bình tâm lại.

      Di Di: khả năng chống chọi của chị vs zai đẹp thiệt là kém quá : ))


      Bởi vì tên kia lỏa ngực cứ ở trong đầu lắc lư cho nên mãi cho đến khi sắp sáng mới ngủ. Tỉnh lại đến giữa trưa. Sau khi rời giường liền vào phòng tắm rửa mặt sạch . Chuyện thứ nhất, chính là xoay người kiếm cách cửa khác để mở ra. Ai ngờ vừa mở ra, liền nhìn thấy người đàn ông đứng ở trong phòng nhưng phải Alex.

      _ A, xin lỗi! Xin chào! Tôi là…

      _ Kha tiểu thư, tôi biết, chúng ta tối hôm qua gặp.

      _ À, xin lỗi, tối hôm qua tôi mệt mỏi cho nên nhớ .

      Nhìn người đàn ông trong tay cầm chổi lông gà, quần áo cẩn thận tỉ mỉ, đứng ở bên cạnh bàn, ngượng ngùng cười cười.

      _ Chú cứ gọi cháu là Oa Oa. Chú là Lý Tư đúng ?

      Ông vuốt cằm.

      _ Đúng vậy, Oa Oa tiểu thư.

      _ Ách, cần thêm chữ tiểu thư.

      Nhìn kỹ, tóc chú có chút điểm bạc, để cho chú lớn tuổi gọi mình là tiểu thư, cảm giác rất kì lạ, có chút xấu hổ sờ sờ mặt.

      _ Xin hỏi chút, cái kia….

      _ Thiếu gia làm.

      _ A, nha.

      gật gật đầu, sau đó đỏ mặt .

      _ Nhưng cháu muốn hỏi có gì ăn ạ?

      ngờ như vậy, Lý Tư gật đầu .

      _ Ở dưới lầu. Mời theo tôi!

      theo ông xuống lầu, đường xuyên qua phòng khách cùng phòng khách, vào nhà ăn, vừa mới ngồi xong, ông liền đem cơm hâm nóng lại. Hiệu suất làm việc rất cao làm bội phục thôi. Nhưng ông cứ đứng như thế bên cạnh, làm cho ăn được.

      _ Ách, Lý Tư, chú ăn cơm chưa?

      _ Vẫn chưa!

      _ Cháu quen ăn cơm mình.

      hướng về phía ông mỉm cười mở miệng.

      _ Chắc vẫn còn thức ăn chứ? Chú ngồi xuống cùng ăn với cháu !

      Trong mắt ông lên tia kinh ngạc, thoáng chần chờ chút.

      _ Làm ơn!

      hai tay tạo thành chữ thập, bày ra vẻ mặt đáng thương.

      _ mình ăn cơm rất buồn.

      _ Được! Nếu tiểu thư ngại.

      _ Cháu ngại!

      thẳng thân mình, chính sắc , sau đó bật cười.

      _ Còn nữa, chú đừng thêm chữ tiểu thư. Cháu quen được.

      Lúc này đây, xác định miệng ông khẽ cong lên. Kia hẳn là nụ cười, cười nghĩ thế.

      _ Cho nên phòng này được trăm năm rồi sao?

      _ Đúng vậy!

      Lý tư gật gật đầu.

      _ trăm hai mươi lăm năm.

      _ Oa, lợi hại. Phòng này khá, giống như cũ.

      Oa Oa thay Lý Tư cầm lấy cái ly trước mặt, rót rượu, tiếp tục tán gẫu .

      _ Chú làm quản gia bao nhiêu lâu rồi?

      _ hai mươi ba năm.

      Lý Tư uống hớp rượu, híp mắt, có chút cảm thán .

      _ Cha tôi là quản gia của lão Bart, tôi cùng Chad từ sống ở Bart gia. Sau khi cha mất, chúng tôi liền kế nghiệp.

      _ Chad?

      Oa Oa nâng quai hàm, tò mò hỏi.

      _ Là trai tôi, sống ở bên cạnh Bart lão gia là Bart gia đại tổng quản.

      Ông lại uống ngụm, sau đó nhìn hỏi.

      _ đường được thiếu gia nhặt được sao?

      _ Đúng vậy, cháu muốn New York tìm chú. Ai ngờ nửa đường xe lại bị hư, vừa vặn ấy lái xe qua, bóp tiền của cháu lại bị mất.

      vừa uống rượu vừa .

      _ ấy nếu cháu đồng ý đường chăm sóc hai đứa nhóc ấy đưa cháu đến New York.

      _ Nha.

      Ông gật gật đầu, vẻ mặt có chút tiếc nuối.

      _ Làm sao vậy?

      Lý tư cười cười.

      _ có gì, tôi chỉ nghĩ là bạn thiếu gia.

      _ Haha, làm sao có thể, ấy lúc trước còn đá cháu bay xuống xe.

      Oa Oa nhếch môi xem thường, trong đầu nháy mắt hình ảnh lỏa ngực, khuôn mặt hơi hơi đỏ đỏ lên, liền chụp lấy ly rượu che mặt.

      _ Tôi cũng nghĩ thế.

      Lý Tư thở dài.

      _ A đúng rồi. Chú cũng hiểu vì sao ấy muốn kết hôn phải ? Tyre cùng Knight còn như vậy, cũng khó trách cha ấy lại đưa phụ nữ đến tận cửa. Cháu hiểu nổi sao lại có con người vừa ngoan cố vừa thiếu suy nghĩ lại vô lại thế chứ…

      _ Vô lại?

      Thiếu gia vô lại sao? Theo ông biết, các em của Bart gia chỉ có Hawke thiếu gia là có vẻ vô lại thôi mà.

      _ A, có, có, cháu lộn rồi.

      Oa Oa xấu hổ cười cười, vội vàng sang chuyện khác.

      _ Đúng rồi, Lý Tư, ông có hiểu vì sao ấy chịu kết hôn ?

      Nhìn , trong lòng Lý Tư liền biết được. Đứa này ông rất thích. kiểu cách lại biết tôn trọng dưới so với các nữ bên cạnh mà lão gia đưa đến xem ra tốt hơn rất nhiều. Chạng vạng ngày hôm qua, lúc bọn họ về nhà, lần đầu tiên ông thấy thiếu gia ôm say ngủ vào phòng. Sau khi đến trong phòng, từng tỉnh lại, tuy rằng buồn ngủ dày đặc nhưng vẫn cố gắng cúi đầu cảm ơn với ông. Vừa tắt đèn, cũng bắt đầu thoát quần, sau đó thào ngủ ngon, trèo lên giường trùm chăn ngủ khò. Ông nhìn thấy há hốc mồm, thiếu gia lại nở nụ cười, hại ông càng thêm ngốc ra. bao nhiêu năm ông chưa từng thấy thiếu gia cười thoải mái đến thế.

      _ Thấy lâm vào trầm tư, Oa Oa ngượng ngùng giọng .

      _ À, nếu tiện thôi quên , cháu chỉ là tò mò mà thôi.

      Lý Tư mỉm cười, sầu não .

      _ Kì gia đình hạnh phúc chi chính mình là mơ ước từ của thiếu gia. Cho nên dù bị lão gia phản đối, cậu ấy vẫn nhất quyết kết hôn từ rất sớm…

      A, nguyên nhân là bởi vì thể quên người vợ cũ của biết vì sao, trong lòng lên chút chua xót. nguyện vì ấy cả đời sống thế sao? Cặp song sinh kia chẳng phải cả đời cũng chẳng có mẹ? Kỳ người khác gì, hai đứa nhóc cũng rất ngoan. Nếu có thêm nữ chủ nhân chẳng phải rất hạnh phúc sao? Nhìn chai rượu còn giọt tay, sâu kín thở dài, sau đó đột nhiên nhảy dựng lên, hưng phấn .

      _ A, cháu biết, Lý Tư, Lý Tư, ông chăm sóc ấy từ đúng ? ấy thích kiểu người thế nào ông cũng biết đúng ?

      _ Hẳn là vậy…

      Lý Tư gật gật đầu.

      _ Vậy ! Chúng ta giúp ấy liệt kê các điều kiện.

      _ Liệt kê điều kiện?

      Ông ngây người ngẩn ngơ.

      _ Đúng vậy, liệt kê những điều kiện người phụ nữ là ấy thích. Sau đó đưa cho cha ấy biết là ấy muốn tìm người phụ nữ thế này đó.

      _ Gì?

      Lý Tư càng thêm dại ra. ấy bảo giúp thiếu gia liệt kê các điều kiện, ông nghe lầm sao? Ông nghĩ thích thiếu gia mới đúng chứ?

      _ Đúng! Chính là như vậy, chú có giấy bút ? Mau mau mau, thừa dịp tinh thần còn hăng hái chúng ta làm luôn .

      cao hứng .

      _ Nào, chúng ta giúp ấy tìm nửa khác thôi!

    4. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 7.1:

      _ Asics, Asics!

      _ Sao?

      _ Cho tôi mượn điện thoại gọi chút.

      _ Cứ tự nhiên.

      Nghe được có tiếng người vào cửa, Kha Xảo Oa ở phòng khách liền thò đầu ra. Vừa thấy đến , liền mỉm cười ngọt ngào. Alex khóe miệng giương lên cười lại nhìn .

      _ Nhưng tôi muốn gọi điện thoại quốc tế.

      ngượng ngùng .

      _ sao! cứ gọi !

      _ Cám ơn.

      lại nở nụ cười sáng lạng, phất phất tay.

      _ Khi tôi về nhà tả tiền lại cho .

      Lý Tư tiến lên tiếp nhận áo khoác của thiếu gia, thay treo lên, trong tai nghe được bọn họ chuyện, khỏi ngẩn ngơ.

      _ cần.

      Alex buồn cười trả lời nhưng kia sớm đem đầu rụt trở vào, cười lắc đầu, thấy vẻ mặt Lý Tư có vẻ hoang mang.

      _ Làm sao vậy

      _ Tiểu thư gọi thiếu gia là…?

      _ Asics.

      có chút bất đắc dĩ cười cười.

      _ Tôi biết, ấy là cố ý. Tôi từng sửa lại nhưng ấy vẫn chịu sửa.

      Hai mắt Lý Tư trừng lớn hơn nữa, nhìn thiếu gia vào phòng khách. Trong lòng càng thêm cảm thấy căn bản cần liệt kê mấy điều kiện kia ra đâu? Ông hoang mang theo thiếu gia vào phòng khách, chỉ nhìn thấy Oa Oa tiểu thư đem điện thoại để cách lỗ tai rất xa. Từ điện thoại truyền đến tiếng la của người phụ nữ. thanh kia lớn đến ngay cả ông đứng ở cạnh cửa cũng có thể nghe được.

      _ Mày đúng là đứa bất hiếu. Ta muốn lột da mày! Dám đem mẹ mày nhốt vào phòng rồi chạy trốn hả? Ta bất quá chỉ mày hai, ba câu, mày… mày… mày…

      _ chỉ hai, ba câu đâu…

      lẩm bẩm nho oán giận.

      _ Mày cái gì? Mày đừng tưởng rằng mày giọng ta nghe thấy. Mày rốt cuộc ở nơi nào? tháng gọi điện thoại về. Ta là mẹ mày nha, mắng mày hai, ba câu được à?

      _ Dạ! Dạ! Dạ!

      Oa Oa thở dài, ngẩng đầu nhìn đến vẻ mặt ngây ngốc của Alex. Nghĩ rằng dù sao nghe cũng hiểu tiếng Trung, nhịn được đem điện thoại nhét vào trong tay , tiếng động mỉm cười mở miệng.

      _ Giữ giúp tôi chút!

      (Di Di: chị biết là Bart lão gia bắt cả Bart gia học tiếng Trung sao? Mấy chỉ nghe hiểu mà còn ngồi tám vs chị bằng tiếng Trung ấy chứ @.@)

      Alex tự chủ được cầm điện thoại. Sau đó nhìn biến mất ở cửa, trong điện thoại vẫn truyền đến tiếng mắng liên tục của mẹ .

      _ Mày nghĩ mẹ mày mang thai chín tháng mười ngày đẻ ra mày dễ lắm sao? Mày cho rằng mày giống như trứng thúi phốc là ra sao? Mày nghĩ con có thể ra ngoài vứt bỏ, trở về nhặt được sao? Dám làm ra đủ thứ chuyện, ta đây là mẹ mày cực khổ nuôi lớn mày…

      tại hiểu được này vì sao lại nhiều như vậy. Xem ra chín mười là do di truyền mà ra. lúc còn so sánh khả năng nhiều của Oa Oa cùng mẹ nhìn đến Kha Xảo Oa cầm trong tay cái khay trở về, đặt mông ngồi xuống ở sô pha. Sau đó cầm khay bánh ngọt cùng thức uống nóng để bàn. Rót ly cho Lý Tư, ly cho mình rồi sau đó mới lại rót ly đưa cho .

      _ Cám ơn!

      mỉm cười tiếng động cầm lấy điện thoại về. Cầm lấy ly thức uống nóng kia, vẫn là có chút ngốc ra, tiếng người phụ nữ trong điện thoại vẫn rít gào ngừng.

      _ Mẹ mày chỉ hi vọng mày kết hôn sớm chút có gì là sai hả? Mày năm nay hai mươi tám rồi. Là hai mươi tám chứ phải mười tám biết ? A Hoa bên nhà cũng bằng tuổi mày mà có ba con rồi kìa?

      _ Ngay cả có người cũng có.

      cùng mẹ ra cùng lúc lời. Sau đó thở dài mạnh, lại nhìn đến Alex. Tuy rằng nghe hiểu nhưng chắc vẫn hiểu mẹ tới sáng mai? bất đắc dĩ mỉm cười, cấm lấy bánh quy đưa cho . ngồi xuống ở bên người , hai người cùng nhau cầm trà nóng, ngồi ở sô pha, nghe mẹ mắng.

      _ ràng với mày thầy tướng số thể cho người ta mượn tiền. Mượn lấy lại được vậy mà mày vẫn ngoan cố cho mượn. Kết quả sao hả? Muốn làm người tốt việc tốt sao? Ta làm sao có thể sinh ra đứa con vô dụng đến vậy hả trời? Uy, ông già kia, sao lại giật điện thoại của tôi?

      _ Đừng ồn nữa!

      Tiếng cha trầm ổn vang lên. Tiếp theo đó tiếng của mẹ liền biến mất. nghe tiếng hai mắt sáng ngời, tinh thần rung lên, giống như là a tì trong địa ngục được thoát li khổ ải, đem điện thoại lại gần bên tai.

      _ Cha?

      _ Ừ!

      Kha ba lên tiếng, mở miệng hỏi.

      _ Con ở đâu?

      _ Ở Phí thành nước Mỹ.

      liếc mắt nhìn Alex bên cạnh cái, sau đó .

      _ Nhà của bạn con.

      _ người có tiền ?

      _ Hoàn hảo.

      muốn làm cho cha lo lắng, lập lờ . Kha ba nghe vậy trầm mặc sau lúc lâu, sau đó .

      _ Con làm mất ví tiền rồi phải ?

      _ Hả?

      Oa Oa sửng sốt, chột dạ chút, làm sao cha lại biết.

      _ Ngân hàng báo con đến làm thủ tục mất giấy tờ.

      ra là thế, sớm nên biết sau khi mất tích, cha nhất định tra ở đâu.

      _ Cho cha địa chỉ. Cha nhờ chú rước con.

      vươn ngón trỏ vờn theo từng đường nét đồ thủy tinh bàn, lẩm bẩm .

      _ cần! Hai ngày nữa con đến tìm chú.

      Kha ba lại trầm mặc hồi lâu, mới .

      _ Con đừng làm phiền bạn bè của mình quá!

      _ Con biết mà!

      gật gật đầu.

      _ Bên kia cũng là tối rồi. Con ngủ sớm ! Rảnh gọi về báo bình an.

      _ Dạ ba. Bye bye!

      tắt máy, liếc mắt ngắm cái, mỉm cười .

      _ Cám ơn điện thoại của !

      _ có gì!

      Alex uống hớp trà nóng. Oa nhi cũng uống ngụm trà nóng cùng ngồi ở sô pha ngẩn người. Lý Tư biết khi nào thấy, trong phòng chỉ còn lại tiếng nhạc giao hưởng nhàng. chén trà hương thơm ngào ngạt, bên tai được nghe tiếng nhạc du dương, ngoài cửa sổ mưa rơi tí tách khiến tâm tình dần dần lắng xuống. biết có bao nhiêu lâu chưa có lại cảm giác ưu nhàn thế này. Đặc biệt, vừa trải qua trận oanh tạt mệt nhọc kia, loại điềm tĩnh này lại làm cho người ta quý trọng thôi. Sau lúc lâu, nhìn chén trà kia thấy được đáy, mới mở miệng hỏi.

      _ Đây là cái gì trà?

      _ Long nhãn gừng mẫu trà.

      cầm ly trà gừng cuối cùng .

      _ Thời tiết lạnh thế này, lại bắt đầu trời mưa, lúc chiều tôi với Lý Tư mua đồ liền thuận tiện mua cái này luôn. Trà này có thể phòng bệnh cảm, ngại chứ?

      _ Ừ!

      lên tiếng, sau đó lại hỏi.

      _ Tyre cùng Knight đâu?

      _ Ở trong phòng, ngủ.

      Oa Oa lại uống ngụm trà, liếc nhìn cái. ăn cơm chưa?

      _ Chưa ăn.

      _ Để tôi làm cơm cho .

      đứng dậy, vỗ đầu vai hai cái. cầm trong tay trà gừng ấm áp, nhìn rời , trong lòng lại ấm hẳn lên, nụ cười cũng ngờ mà ra.

      {thiendi18.wordpress.com}

      Mang theo ly cà phê, ghé vào cửa sổ lầu hai, cúi đầu nhìn xe cộ chạy qua đường. Mùa thu đến, những chiếc lá vàng óng ánh của hàng cây bên đường bắt đầu rơi rụng, bay xuống mặt đường. Mỗi khi có xe chạy qua cuốn chúng bay cuồn cuộn. Lá bay lên rồi sau khi xe chạy qua lại bình hạ xuống. đôi ông bà lão nắm tay nhau dạo đường, phía sau dắt theo chú chó.

      _ Này, chó con!

      giơ tay lên, mỉm cười vẫy vẫy chú chó kia. Chó con nhìn thấy , tò mò liếc mắt nhìn cái, sau đó quay lại đầu tiếp tục theo chủ nhân.

      _ Bye,bye!

      lại cố tình đưa tay vẫy vẫy sau đó tiếp tục dựa vào thành cửa sổ.

      _ Nếu như vội New York có thể ở đây thêm vài ngày nữa.

      Vừa hết hai ngày, liền đưa tiền lương rồi những lời này. Bởi vì ở khách sạn phải trả tiền, lại muốn ở lại chơi thêm thời gian. Dù sao cũng có chuyện gì, hơn nữa mấy ngày nay ở chung, cũng cảm thấy có nhiều cảm tình. Tuy rằng danh nghĩa là ông chủ của nhưng cùng ngược lại càng giống như bạn bè. Cho nên nghe như vậy, cũng liền thuận ý quyết định ở thêm vài ngày như là chuyến nghỉ phép ngắn hạn. cần lo lắng chỗ ăn chỗ ở, chơi thế này cũng có áp lực gì. Mỗi ngày dạo đông dạo tây, mua đồ lưu niệm, chụp ảnh,…

      Cứ nhiều ngày như thế, phát nơi rất hoàn hảo, bên cạnh lại có công viên. Mỗi buổi sáng, chạy ra đó tập thể dục. Những người thong thả dạo, cậu bé đưa báo nhanh nhẹn đạp xe qua, ngay cả con chó cũng có vẻ rất hạnh phúc.

      chiếc xe chạy đến, dừng ngay cửa phòng. Cửa mở, người đàn ông xuống xe. A, người đàn ông này quả rất thích hợp mặc tây trang. Cà phê, lá rơi, người đàn ông, xe, rất giống như trong quảng cáo. tự chủ được nở nụ cười, sau đó mới phát tư thế thoạt nhìn có chút kỳ quái. Đúng rồi, gười đàn ông này trong lúc làm việc thấy bóng người, liên tục vài ngày đều tăng ca đến hơn mười giờ mới về. Sao hôm nay mới giữa trưa là về rồi? Lại cứ như người máy.

      _ Hi, Asics!

      tò mò gọi , vẫy tay với . nghe tiếng ngẩng đầu sau đó vẻ mặt thống khổ đưa tay lên gáy rên tiếng.

      _ Oa, thể nào.

      Oa Oa sửng sốt, vội vàng buông cà phê, chạy xuống lầu. Lý Tư mở cửa, giúp Alex cởi áo khoác.

      _ có khỏe ?

      theo bên cạnh .

      _ Vốn là hoàn hảo.

      thống khổ nhìn .

      _ Cho đến khi gọi tôi.

      _ A, thực xin lỗi nha.

      rụt chút, ngượng ngùng cười cười, sau đó lại nhịn được .

      _ Tôi thấy rất lạ. Hình như có chuyện gì phải ?

      _ Bác sĩ cơ bắp cổ bị chuột rút.

      bước lên lầu, ngồi ở giường, gương mặt đẹp trai có chút vặn vẹo.

      _ khám rồi sao? Có thuốc ?

      lấy từ túi ra bịch thuốc, nhúc nhích chút liền đau đến chảy cả mồ hôi. Lý Tư rót ly nước, Oa Oa thay lấy thuốc.

      _ Thuốc giảm đau! Thuốc hạ sốt!

      ngẩng đầu nhìn nhìn , buồn cười đứng dậy đến phía sau giường .

      _ Chờ chút, để tôi xem lát.

      _ Nhìn cái gì?

      còn chưa hỏi xong, liền cảm giác được kéo áo ra, xem xét vai gáy .

      _ Ha, bị sái cổ rồi.

      Oa Oa vừa thấy khỏi bật cười.

      _ Bị sái cổ?

      nghe hiểu, vẻ mặt hoang mang.

      _ Chính là do tư thế ngủ tốt.

      biết cười như vậy đúng, nhưng vẫn nhịn được cười .

      _ Mỗi khi cố vận động, vừa động đau, bả vai còn cứng ngắc giống hệt như tảng đá đúng ?

      _ Tôi ngủ rất tốt mà!

      nhíu mày lẩm bẩm.

      _ Tốt mới là lạ.

      Oa Oa dương dương tự đắc nhíu mi, đến trước mặt , lấy thuốc cho uống.

      _ bị nghiện làm việc, nhất định gối để nằm rất cao, lại nằm úp sấp ngủ. Buổi tối ngủ lại xoay người, đúng hay ? Nhạ, uống thuốc trước , cần lộn xộn, ngồi là tốt rồi, cũng đừng nằm xuống. Tin tôi , nằm xuống đụng đến cơ bắp gáy, làm thống khổ. Lý Tư, cùng cháu ra ngoài mua tí đồ được chú?

      _ muốn mua cái gì?

      bất an nhìn .

      _ Thứ tốt.

      le lưỡi đối với , làm cái mặt quỷ, sau đó ôm lấy tay Lý Tư, vui vẻ cười ra ngoài.

      Thứ tốt gì đây? thể tin tưởng nhíu mày, cầm lấy cốc nước nuốt thuốc. cẩn thận lại đụng đến gác, tác động đến cơ bắp, nhất thời làm cho đau đến muốn chảy nước mắt. Đáng chết, mới vừa ở bệnh viện ràng chích thuốc giảm đau. Sao chút hiệu quả của có? Buổi sáng lúc rời giường, vốn chỉ có đau nhức, nguyên tưởng rằng vẫn còn tốt lắm. Ai biết lại càng ngày càng đau, đến mười giờ, cơ hồ thể quay đầu, đành phải đến bệnh viện bên cạnh công ty khám. còn tính hôm nay ra khảo sát công trình, tại cổ động còn năng động. À mà đúng rồi với bộ dạng này mà còn dám lái xe về nhà mà gây ra tai nạn công nhận đó cũng là kì tích. Như thế cũng tốt. Mấy ngày sau, có thể được nghỉ phép. Đáng giận, thực là làm đau muốn chết.

    5. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      Chương 7.2:

      _ Oa Oa tiểu thư, chuyện này tốt lắm!

      _ Yên tâm, có việc gì đâu mà chú.

      _ xác định chứ?

      _ Đương nhiên xác định, chú đừng lo lắng. Nào đến đây, cầm giúp cháu lát.

      _ phải, tiểu thư, tôi thấy chúng ta vẫn là…

      Lý Tư muốn ngăn cản nhưng Oa Oa sớm cao hứng cầm chiếc túi của lên lầu. Ai, quên , xem ra, ông chỉ có thể tin tưởng cam đoan của . Huống hồ, cũng có nghe qua loại phương pháp trị liệu Đông Phương này, nghe rất hiệu quả. Vì thiếu gia cầu nguyện yên lặng chút, ông liền ôm túi thảo dược trong tay, chiếu theo tờ giấy ghi phương pháp, vào phòng bếp hầm hầm nấu nấu.

      _ Hi, tôi trở về, có khỏe ?

      _ Ừ!

      vẻ mặt đau khổ, duy trì tư thế nhìn .

      _ Trong tay cầm gì thế?

      _ có gì, chỉ là vài vật mà thôi.

      cười cười nhìn , ngồi vào bên, đem túi đồ đặt lên bàn.

      _ ít vật ?

      Vừa mới bắt đầu nhìn đến vài thứ kia, vốn có chút hoang mang. Thẳng cho đến khi xuất ra loạt kim châm, Alex nháy mắt trừng lớn mắt, có chút hoảng sợ uy hiếp .

      _ Đó là cái gì? lấy kim ra làm cái gì? Đừng tôi là dùng cái kia…

      để ý tới uy hiếp của , cầm những kim châm xếp xong xuôi đến gần , mỉm cười .

      _ Yên tâm, sao đâu. Tôi từ cùng ông nội học châm cứu. Đây là y học cổ truyền của chúng tôi, rất lợi hại đó.

      _ Đứng lại, đừng tới gần tôi! Đứng lại!

      từng nghe qua châm cứu nhưng tuyệt đối muốn thử. Nhất là do thử.

      _ Đừng sợ, đau đâu.

      đứng ở trước mặt , hí mắt cười hỏi.

      _ Hay là sợ bị kim châm?

      Mắt thấy càng dựa vào càng gần, liền bắt lấy tay , cho tới gần.

      _ Tôi sợ châm, tôi sợ .

      _ Ôi, vinh hạnh quá nha.

      ha ha nở nụ cười sau đó thu hồi khuôn mặt tươi cười, trấn an .

      _ Đừng lo, tôi có giấy phép hành nghề mà.

      _ ?

      hồ nghi trừng mắt nhìn .

      _ Giả.

      Nhưng để làm cho an tâm, vẫn đỏ mặt, khí suyễn gật đầu. Tay nghề của ở nhà là tệ nhất nhưng môn châm cứu này là trong những môn học giỏi nhất. Ngay cả cha cũng đồng ý với khả năng của , chỉ là lười đến viện y học thi cấp bằng mà thôi.

      _ yên tâm, đau. Những châm này đều là châm vô trùng, bị bệnh lây nhiễm đâu. Hơn nữa châm cứu bình thường vừa có thể cải thiện bị sái cổ vừa có thể thông mạch máu. Bằng cứ cho tôi châm thử cái , nếu đau đớn ở gáy hoàn toàn có cải thiện, tôi liền dừng tay,ok?

      tin lắm nhưng cứ nghĩ đến loại đau đớn này theo suốt mấy ngày liền do dự suy nghĩ. Thấy lo lắng, nhìn , mở miệng .

      _ Tin tôi !

      Tin tưởng ? Nhìn này, Alex chần chờ chút, mặt biểu tình thập phần tự tin, chút cũng có ý đùa giỡn.

      _ Châm thứ nhất.

      nghe được chính mình mở miệng, hoảng sợ nhưng thấy miệng nở ra nụ cười, tim liền đập liên hồi. Quên , châm châm, nghĩ có thể chịu được.

      _ hối hận đâu.

      cùng cam đoan. buông tay ra, ở trong lòng thầm thở dài.

      _ Tốt lắm, trước hết cởi quần ra !

      Di Di: đau gáy châm cứu ở dưới @.@ Oa Oa chị thiệt là …

      _ Cởi quần?

      ngẩn ra, giương mắt nhìn , có nghe lầm hay ?

      _ Đúng, cởi quần.

      Khuôn mặt của Oa Oa có chút ửng đỏ .

      _ Yên tâm, tôi có ý gì, chỉ là có chút huyệt đạo ở đùi. mặc tây trang, tiện lắm.

      Ok, bắt đầu cảm thấy trò châm cứu này khá thú vị. Khóe miệng lộ chút cười, ngoan ngoãn nghe theo lời .

      _ Tôi nghĩ tôi cần giúp.

      _ Sao?

      _ Tôi thể xoay người.

      nhíu mày .

      _ Làm phiền cởi ra giúp tôi.

      hai mắt mắt trợn lên, sau đó chớp chớp, khuôn mặt nanh ở nháy mắt biến hồng, có chút bối rối lui từng bước.

      _ Tôi… Ách, này tốt lắm đâu? Tôi… Tôi tìm Lý Tư tốt hơn…

      Oa Oa muốn chạy, lại đưa tay bắt lấy , đem kéo lại đây, cẩn thận tác động đến cơ bắp gáy, thét lớn tiếng, Oa Oa nghe tiếng dám động đậy nữa.

      _ có khỏe ?

      _ Hoàn hảo.

      cắn răng nhịn đau.

      _ Làm làm nhanh chút. Đừng làm cho tôi thay đổi chủ ý.

      Thấy đau đến ra mồ hôi lạnh, Oa Oa cắn răng cái, ngẫm lại dù sao khi châm cũng nhìn đến. bắt tâm bình ổn lại, bắt chính mình nên suy nghĩ bậy bạ, đỏ mặt cúi đầu giúp cởi quần dài.

      Di Di: cũng là hạng BT ngầm :))

      Oa, nguyên lai mặc quần tứ giác, còn tưởng rằng mặc quần tam giác nữa chứ.

      _ Đẹp lắm sao?

      Thấy nhìn chằm chằm vào quần lót quên muốn đứng dậy, buồn cười hỏi.

      _ Hả? Cái gì?

      ngẩng đầu, trận ngây ngốc.

      _ Quần lót.

      .

      _ Tôi… tôi có nhìn!

      Oa Oa đỏ mặt bác bỏ, vội vàng đứng lên, cầm quần dài của treo ghế. nhìn có quỷ mới tin, Alex tâm tình hảo cơ hồ quên đau đớn.

      _ Kế tiếp sao?

      _ Ngồi xuống.

      liếc mắt nhìn cái, sau đó bắt chính mình đừng theo dõi nơi đó của nữa. vừa lấy kim châm lau qua bông rượu giải độc vừa ngồi xuống .

      _ Hít sâu, thoải mái.

      hít sâu nhưng lại cứng ngắt như hòn đá.

      _ Bình tĩnh lại nào!

      ngẩng đầu nhíu mày .

      _ Xin lỗi!

      ngoài cười nhưng trong cười nhìn .

      _ Có người muốn châm kia vào tôi tôi bình tĩnh được.

      bất mãn trừng mắt , lại ngắm thấy tay phải nắm chặt thành quyền đặt bên người. Lúc này mới phát khẩn trương, phải cố ý.

      _ Được rồi.

      ngồi xếp bằng ngồi dưới đất buông châm .

      _ Kỳ lấy tay kìm huyệt đạo cũng có thể làm cho cơ bắp giãn ra. Chỉ là hiệu quả kém hơn chút.

      Sao sớm? Có điểm hoài nghi là cố ý nhưng vẫn là nhàng thở ra.

      _ Tốt lắm, dùng tay là được rồi!

      Oa Oa nhìn cái, sau đó cúi đầu, đưa tay nhấn vào kìm huyệt đạo, vừa làm vừacùng chuyện.

      _ Này, ông chủ…

      _ Đừng gọi tôi là ông chủ.

      thản nhiên mở miệng chặn lời .

      _ Sao?

      trước kia cũng gọi như vậy mà, vì sao tại lại được? Ngẩng đầu liếc mắt nhìn cái, thấy tựa hồ thực kiên trì, cũng hỏi nhiều, nhún vai, tiếp tục hỏi.

      _ rốt cuộc là kinh doanh gì?

      _ Địa ốc.

      trả lời, cảm giác được kiên gáy bên phải dần dần thoải mái rất nhiều, khỏi nhắm mắt lại.

      _ Địa ốc gì?

      ngẩng đầu nhìn cái nữa, thấy trầm tĩnh lại, khóe miệng mỉm cười.

      _ Là công ty kiến trúc.

      .

      _ Nha.

      Oa Oa vụng trộm cười cười, buông tay ra hỏi.

      _ tại cảm thấy thế nào?

      _ Cái gì thế nào?

      vì sao buông tay? mở mắt ra.

      _ Này a.

      Tay Oa Oa chỉ chỉ đùi của . Nhìn thấy đùi mình biết từ khi nào bị cắm cây kim châm, hoảng sợ, phản xạ tính tưởng rụt chân lại nhưng ngăn đầu gối lại.

      _ Này, đừng nhúc nhích, nếu kim bị gãy sao?

      mỉm cười ra tiếng cảnh cáo .

      _

      này từ khi nào châm kim vào chân ?

      _ Tôi tay nghề tôi tốt lắm mà. thử coi lại gáy mình xem.

      hồ nghi giật mình nhúc nhích, nhất thời kinh ngạc nhìn . Gáy bên phải vừa mới còn đau đến hoàn toàn thể nhúc nhích, thế nhưng giờ lại bớt đau cả nửa phần. Lúc đầu tay còn nấc lên được giờ thậm chí có thể cử động chút chút.

      Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của , bật cười.

      _ Tôi lừa chứ?

      há miệng thở dốc, biểu tình hỗn hợp hoang mang cùng kinh ngạc, có chút ra lời.

      _ Bây giờ tôi châm cái kim thứ hai nha!

      cảm thấy có chút kiêu ngạo, nghiêng đầu hỏi . gì, sau lúc lâu, mới có biện pháp phun ra bốn chữ.

      _ Xin cứ tự nhiên.

      lấy ra kim châm thứ hai, cắm ở huyệt đạo phía sau đầu gối vừa .

      _ Châm đâm vào nhập huyệt đạo nhói chút. Đó cũng bình thường nhưng nên cử động đến nơi châm kim.

      nhìn rất nhanh châm cây kim thứ hai vào. Lần này có ý thức nhưng chỉ cảm giác được chút đau, động tác rất nhanh, thoạt nhìn rất chắc chắn.

      _ Đưa tay cho tôi!

      . ngoan ngoãn đưa tay cho . Oa Oa cởi bỏ nút tay áo , xăng lên nhưng cách nào xăng lên tới nơi cần châm. từ chối chút, sau đó khuôn mặt lại có chút phiếm hồng nhìn .

      _ Tôi phải…

      _ Cởi áo của tôi ra.

      nhíu mày thay tiếp, khoát tay chặn lại.

      _ Xin cứ tự nhiên.

      Nụ cười mặt là chán ghét. Oa nhi thở sâu, mặt đỏ tim đập vươn tay giúp cởi cravat, sau đó từng nút, từng nút cởi áo sơ mi ra. Ngực lộ ra khối, lại khối, hoảng loạn, nhìn chớp mắt theo dõi từng nút áo của , dám liếc mắt nhìn ngực cái. Nhưng lại thể ngăn đến nhìn đầu ngực của , cơ bụng của lại làm cho hết hồn hơn.

      Người đàn ông này phải là thiếu gia nhà giàu sao? Làm sao có được sáu múi? còn tưởng rằng sau ba mươi trở thành bụng bia hết rồi chứ? Trời ạ, biết sờ có cảm giác gì?

      _ mới nuốt nước miếng sao?

      _ có!

      thào . này có biết cầm sơ mi , hai mắt mở to nhìn chằm chằm ?

      _ Bằng làm cái gì?

      Alex buồn cười nhìn . kích động lấy lại tinh thần, mặt đỏ tai hồng rút tay về, cực lực trấn định .

      _ Quan sát huyệt đạo.

      nở nụ cười, tin lời . Oa nhi chỉ cảm thấy hai gò má lửa đỏ nóng lên, nhanh chóng cởi áo sơmi , cầm châm đâm vào huyệt đạo nơi cánh tay. Tiếp theo châm liên tiếp vào cổ tay cùng lòng bàn tay . Cái này nhìn cười nổi, nhìn châm tay, có chút đứng ngồi yên.

      _ Nhiều lắm ?

      _ đâu.

      liếc mắt nhìn , thấy khẩn trương, nhịn được vừa cười ra tiếng.

      _ nhúc nhích gáy xem còn đau ?

      giật giật đầu vai, kinh ngạc phát hình như hoàn toàn đau. Cái loại đau đớn khủng khiếp kia liền hoàn toàn biến mất.

      _ Wow!

      sợ hãi, nở nụ cười.

      _ Đúng vậy!

      cười nhìn , sau đó .

      _ Có thấy ngưỡng mộ cách thức gia truyền tổ tông truyền lại của người Trung Quốc tôi chưa?

      _ Có.

      gật đầu.

      _ cám ơn.

      kiêu ngạo nhíu mày.

      _ Cám ơn.

      nghe lời cười .

      _ khách khí.

      nhe răng cười, vui vẻ đứng lên, vỗ vỗ đầu của .

      _ Tốt lắm, đợt trị liệu đại khái kéo dài hai mươi phút. đừng lộn xộn nha, tôi xuống xem Lý Tư làm đến đâu rồi.

      _ Hai mươi phút?

      sửng sốt.

      _ Đúng, hai mươi phút, thể lộn xộn nha.

      ở cửa quay người lại, cười .

      _ A, đúng rồi, quên cho biết chuyện tôi được cấp giấy phép là lừa thôi.

      _ Cái gì?!

      hồn phách đều dựng đứng lên.

      _ thể lộn xộn nha.bye,bye!

      cười cùng phất phất tay, sau đó liền chạy biến . chết đứng giường, muốn đuổi theo lại dám động, nhưng quá hai giây sau, lại bật cười. Quên , kỹ thuật tốt lắm, còn đai nữa, cũng đổ máu, hơn nữa kiên gáy được thả lỏng. Dù sao cũng thiếu thịt để thử.

      {thiendi18.wordpress.com}

      _ Đây là cái gì?

      Cầm lấy chén thuốc của đưa, tò mò mở miệng hỏi.

      _ Rễ sắn, bạch thược, sinh gừng.

      Tuy rằng biết nghe hiểu, vẫn đem tên thuốc Đông y cho nghe.

      _ Nó có thể giúp thư giãn gáy của . Uống nó xong, sau đó nằm úp xuống giường, đừng nằm gối.

      vừa vừa thay lấy kim châm ra, Alex phát lúc rút kim, ngay cả giọt máu cũng chảy ra, chỉ cảm thấy trận thần kỳ. Uống hết chén thuốc có hương vị kì quái, tuy rằng cảm thấy kiên gáy đau nữa, vẫn là ngoan ngoãn nằm xuống giường. , bắt đầu có thói quen muốn làm gì làm đấy.

      Di Di: tốt đấy vk mình phải nghe ^^)


      Oa nhi ngồi chồm hỗm ở giường, đem thuốc vừa nấu xong thấm ướt khăn, sau đó thoa ngoài da ở gáy , lại chậm rãi thay mát xa xương bả cùng cơ bắp bên cạnh. thoải mái trầm tĩnh lại, nhắm mắt lại tò mò hỏi.

      _ Sao học được những thứ này?

      _ Ba tôi cùng ông nội của tôi, bọn họ là trung y, tôi từ theo bọn họ học. Vốn định thi ngành y sau lại nghe được trung y cũng phải học giải phẫu, tôi quên luôn.

      mát xa huyệt đạo cùng cơ bắp lưng , chỉ cảm thấy khối khối cứng rắn. Người này quả nhiên rắn chắc. Nhưng dáng người rất đẹp…

      _ nên nên, đừng suy nghĩ miên man……

      Nhưng là, làn da lại mang đến cảm giác rất thoải mái nha!

      _ Đừng loạn tưởng, đừng loạn tưởng……

      A a, muốn đưa tay chạm vào sờ thử….

      _ thể, thể, Kha Xảo Oa, là bệnh nhân, là bệnh nhân, làm như vậy là đạo đức……

      Nhưng là cũng phải thầy thuốc, trộm đạo chút cũng sao đâu…

      _ được, sao lại giống nữ háo sắc thế nào?

      Hả? Đó là đánh ngáy sao? Chợt nghe được thanh kia, sửng sốt chút, từ từ phục hồi tinh thần lại, đưa mắt thăm dò nhìn , chỉ thấy cả người trầm tĩnh và ngủ.

      _ tốt quá, thừa cơ hội sờ vài cái cũng sao?

      Lòng cười trộm hai tiếng, hãy nhìn gương mặt tuấn tú lại có vẻ mệt mỏi của , bất động ngắm . Nhúc nhích cũng dám, sau lúc lâu, nâng tay lên, dịu dàng dúng đầu ngón tay lướt qua mặt .

      _ Nghiện công việc! Có quầng thâm rồi này.

      Ngồi ở giường ngóng nhìn , tuy rằng muốn đánh thức nhưng hiểu được nằm sấp mà ngủ như thế, chỉ làm lúc tỉnh lại đau hơn mà thôi. Có chút tiếc nuối vẫy vẫy tay tạm biệt với cái mông của , cầm lấy i gói thuốc vai, lắc lắc .

      _ Này! Alex…

      _ Sao?

      buồn ngủ dày đặc lên tiếng trả lời.

      _ Đừng nằm úp sấp, nằm đàng hoàng lại nào.

      dịu dàng nhắc nhở. rên rỉ tiếng, nhúc nhích. buồn cười nhìn , vẻ mặt khi rời giường của căn bản giống con như như đúc. sờ sờ mặt , thúc giục .

      _ Đừng lười biếng, nằm úp sấp ngày mai lại tái phát. Ngoan, nhanh chóng xoay người lại. Nằm tốt rồi tôi phiền nữa.

      lẩm bẩm câu nghe , mới nghe lời xoay người. nhàng thở ra, đắp mền cho , tay xoa xoa tóc , mới cười mãn nguyện bò xuống giường, rón ra rón rén thu thập mọi thứ. Lúc , dừng lại liếc nhìn cái. Thấy ngủ say, cỗ xúc động hiểu làm cho vụng trộm vào bên giường, cúi người ở trán hôn cái.

      _ Ngủ ngon nha! Chúc có giấc mơ đẹp.

      dịu dàng , sau đó xoay người rời , nhàng đóng cửa lại. Nghe được tiếng cửa khép lại, Alex vừa buồn ngủ vừa cố mở mắt, đưa tay vỗ về nơi vừa hôn, trong lồng ngực trận nóng. Cho tới bây giờ… chưa có người con nào hôn chúc ngủ ngon. Người cha nghiêm khắc lạnh lùng có, người mẹ lãng mạn cũng , người cha sinh ra cũng có ấn tượng… Vẻ mặt của lên trước mặt, khóe môi lên chút cười, biết hôm nay có mộng đẹp.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :