1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Bảo bối của tổng giám đốc - Họa Thủy (501/624+14NT)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 113: cần diễn trò(H)

      Uyển Tình run run bắt tay vào làm, cho dù muốn chết lặng, nhưng vẫn là cảm thấy tia khuất nhục. Nghe lời, ngồi chồm hỗm trước thân thể , được lát, điều hòa thổi đến nổi da gà. . . . . . chậm rãi, chậm rãi, buông lỏng dây lưng ra, động tác tia hỗn loạn, nhưng ngón tay ngẫu nhiên run run vẫn tiết lộ cảm xúc.

      kéo khóa kéo xuống, di động thân hình, giúp cởi quần dài ra.

      Nửa người dưới muốn trần trụi, nhưng nửa người vẫn mặc quần áo trong. Uyển Tình do dự chút, biết kế tiếp nên thoát từng món thế nào.

      Khóe môi nhếch lên, tự mình cởi quần áo trong, nằm giường, cùng đợi .

      tại, toàn thân chỉ mặc cái quần trong. Vóc người rất tốt, mặc quần áo trông rất gầy, thoát y có thịt, cơ bắp rắn chắc, tỉ lệ tiêu chuẩn. Nhưng Uyển Tình có tâm tư thưởng thức. cố gắng trấn định nhìn quần trong bị độn lên môt độ cong, biết nơi đó muốn ngẩng đầu, sắc mặt lên mảng hồng, nhưng càng nhiều là sợ hãi.

      đưa tay qua, đồng thời nhắm lại mắt. . . . . .

      "Mở mắt ra." Mục Thiên Dương đưa tay nâng cằm của lên, "Nhìn nó, đương nhiên cho em sung sướng."

      Trong mắt Uyển Tình lên chút chán ghét, lại giấu tốt rất nhanh. nhìn , trong mắt có sương mù, làm như muốn, nhưng tiếp theo khóe miệng liền kéo lên môt độ cong vặn vẹo, như là cười chút. Nụ cười vặn vẹo là muốn với , nghe được, nghe theo......

      Mục Thiên Dương cũng phải biết, khi nào có thể nhìn thấu mỗi biểu tình của như vậy? Là bình thường che giấu có rất tốt, hay là quan sát quá ít? Nhưng khẳng định là, tại đối với lực chú ý của , nhiều lắm!

      đột nhiên xoay người ngồi dậy, nháy mắt trao đổi vị trí với , đặt ở dưới thân. Sau đó, khi Uyển Tình còn có phản ứng lại đây, bỏ thứ che đậy cuối cùng, tiến nhập thân thể của .

      "Tê ——" cơ hồ có dạo đầu trước tiến vào, đau đến Uyển Tình thở ra khí lạnh.

      "Đau?" Mục Thiên Dương hỏi.

      Uyển Tình thành trả lời: "Có hơi. . . . . ."

      "Vậy chút." xong, cũng rất rất đưa ra tiến vào. Chịu đựng dục vọng muốn điên cuồng rong ruổi, động tác chậm rãi, cảm giác đạo của tiết ra chất lỏng.

      động tình, nhìn che kín da thịt đỏ ửng, lộ ra môt nụ cười, tiếp tục dùng loại thong thả này tra tấn .

      "Ừ. . . . . ." Uyển Tình cắn răng, khó chịu vặn vẹo thân mình, hai mắt mông lung nhìn , giống như muốn khóc.

      "Có phải hay muốn động?"

      "A. . . . . ." Uyển Tình muốn thừa nhận. Thân thể của xác thực bị này ác ma khống chế, nếu đây là dạy dỗ thân thể , thể , muốn bước đầu lấy được thành công.

      Mục Thiên Dương bên tai : "Xin ! Xin , liền cho em!"

      " cần. . . . . ." Uyển Tình cơ hồ là phẫn nộ gào thét.

      Mục Thiên Dương giận ngược lại cười: "Em lại nghe lời……."

      Uyển Tình giật mình cái, ôm lấy : "
      [​IMG]

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 114: Kế hoạch mơ hồ

      Sáng sớm, lúc Thiên Tuyết rời giường, hai người dậy.

      Lúc Thiên Tuyết ăn cơm, hai người dậy.

      Lúc Thiên Tuyết chuẩn bị xuất phát học trường học, hai người còn có dậy. . . . . .

      Thiên Tuyết nhìn nhìn đồng hồ, nếu , tự học sớm đến muộn. Cũng biết tối hôm qua hai người đại chiến đến mấy giờ, liều chết tới cửa, gõ gõ cửa.

      nhúc nhích yên tĩnh? Lại gõ!

      Gõ bốn năm lần, rốt cục có người mở cửa, Mục Thiên Dương mặt đen lại: "Có việc?"

      Thiên Tuyết nhún vai, bộ dáng tuyệt sợ hãi: "Nếu bị muộn rồi!" Nhìn thoáng qua bên trong, Uyển Tình giường, "Em trước. Uyển Tình phỏng chừng kịp tự học sớm, đừng để cậu ấy bỏ lỡ tiết học chính!"

      "Ừ." Mục Thiên Dương , "Các em về sau tốt nhất đừng về cùng thời gian." Thiên Tuyết gật đầu, hiểu được ý tứ của . vậy chuyện này đoán chỉ ở trong trường học truyền lưu, bên ngoài cũng có. Nếu bị người phát cùng Uyển Tình học cùng lúc, cho dù phải ngồi cùng xe, cũng dễ dàng hoài nghi đến người . Đến lúc đó có gì trở ngại, nhiều nhất phong lưu thôi, nhưng Uyển Tình sao?

      À, đường theo đuổi vợ gánh nặng còn xa. như vậy liền nhốt dưỡng bên người, công tác bảo hộ cũng cực lắm a!

      Ý tưởng của Mục Thiên Dương với Uyển Tình, sớm có lâu dài. Trải qua đêm suy tính kỹ lưỡng, ý tưởng này muốn biến thành kế hoạch, chỉ có lâu dài, còn chu đáo tinh tế cẩn thận.

      Trong đầu lên an bài bước , cuối cùng, chỉ có thể là . thương , liền sủng ; thương, liền nhốt!

      điên rồi, biết.

      Trước mắt, trọng yếu nhất là bảo hộ riêng tư của , cho quan hệ bọn họ cho sáng tỏ. Bằng , bên ngoài biết như thế nào. Xem ra, về sau tuyệt đối thể tự mình đón ! Trừ phi, lấy Thiên Tuyết làm tấm mộc. . . . . .

      Vì nguyên nhân như vậy, nguyên bản muốn tự mình đưa học biến thành bảo A Thành đưa học trường học. Chính công ty, ở tự hỏi bước kế hoạch tiếp theo, đột nhiên nhận được điện thoại Đinh Thải Nghiên .

      sao lại quên ta?

      muốn vô tâm suy nghĩ cùng ta chu toàn, hôm nay liền chấm dứt . Mục Thiên Dương trầm trọng gõ bàn làm việc, với điện thoại bên kia: "Buổi tối ăn cơm ở Khải Duyệt."

      "Tốt. . . . . ." Đinh Thải Nghiên xinh đẹp trả lời. Khải Duyệt? Cơm nước xong, trực tiếp mở phòng sao?

      Mục Thiên Dương tắt điện thoại, căn bản tự hỏi bữa cơm này ăn như thế nào, muốn như thế nào, dù sao muốn đá , thế nào?

      lát sau, ngón tay dừng gõ bàn phím lại, như có chút đăm chiêu sờ cằm.

      ta thiếu chút nữa giẫm nát ngón tay Uyển Tình, vốn muốn giúp Uyển Tình hết giận, sao có thể bỏ dở nửa chừng? Nâng càng cao, rơi càng nặng. có nâng niu ta đến thiên đường, lại cước đá xuống địa ngục!

      Suy nghĩ lát, môt cái kế hoạch mơ hồ thành hình trong đầu.

      Giữa trưa tan học, Uyển Tình rời khỏi trường học, ngồi vào bên trong ô tô tới đón . Ô tô trực tiếp trở về biệt thự, bàn dọn đồ ăn xong.

      Bà Trương cười : "Tiểu thư đói bụng ? Mau tới ăn."

      "Cám ơn bà Trương ." là có
      [​IMG]

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 115: Hình thức tình cuồng nhiệt

      Trong thư phòng, xem sách trong chốc lát, Mục Thiên Dương ôm Uyển Tình đến đùi. Uyển Tình cho là còn muốn làm cái gì, nhịn được có chút sợ hãi.

      Mục Thiên Dương có làm cái gì, chỉ ôm nhắm mắt dưỡng thần. Uyển Tình đợi vài phần phút thấy động tác của , để lại nới lỏng xuống, giống con mèo ghé vào ngực , dần dần có chút buồn ngủ.

      mơ mơ màng màng, nghe thấy thanh Mục Thiên Dương ôn nhu: "Uyển Tình, em có hát ?" Đêm nay bắt đầu, muốn vào kế hoạch thu thập Đinh Thải Nghiên, về sau khả năng thể mỗi lúc đều thấy .

      "Tôi ."

      "Gạt người, có đứa con nào hát?"

      Uyển Tình : "Tôi nghe nhạc, cũng biết lưu hành cái gì, chỉ biết hát mấy bài trước đây học."

      "Vậy em hát ."

      Uyển Tình do dự chút, nhàng hát lên: "Ánh trăng như bông hoa sen qua trong những đám mây trắng. . . . . . Gió đêm thổi tới từng đợt tiếng ca khoái hoạt . . . . . . Chúng ta ngồi ở. . . . . ."

      Câu đầu tiên hát, Mục Thiên Dương liền cảm thấy trong lòng chấn động. thanh trong trẻo, giống như Thiên . Cho dù phải Uyển Tình, phải Uyển Tình của , hát, cũng làm cho tiếng hay. Nếu, còn có gặp qua , chừng bởi vì tiếng ca này vừa nghe chung tình với !

      "Dễ nghe. . . . . ." nỉ non câu. Tiếng ca này, chẳng những hay, hơn nữa có loại cảm giác quen thuộc, giống như lâu phía trước nghe qua.

      Buổi tối khi cùng Đinh Thải Nghiên ăn cơm, bên tai còn quanh quẩn tiếng ca này. Cái này rốt cuộc là bài gì?

      hỏi: "Có bài hát bên trong có hoa sen, đó là bài gì?"

      Thải Nghiên sửng sốt: "Hoa sen xanh phải ? Hứa Ngụy hát, rất dễ nghe."

      "Còn có ánh trăng."

      "Ách. . . . . . Vậy phỏng chừng là < ánh trăng hộ lòng tôi >, hoặc là < trăng lưỡi liềm>?" Thải Nghiên phải thực xác định . Như thế nào đột nhiên cho tới nhạc lên đây?

      Mục Thiên Dương đột nhiên cười, hề rối rắm vấn đề này. Đưa tay đưa tới bồi bàn, ghé vào lỗ tai nhàng hai câu. Thải Nghiên biết làm cái gì, thẹn thùng phao môt cái mị nmồ hôi, tiếp tục ăn cơm.

      lát sau, nhà ăn bên trong vang lên đàn violon thanh, là. . . . . . < ánh trăng hộ lòng tôi >! Thải Nghiên vẻ mặt kinh hỉ, quay đầu chỉ thấy hai người diễn tấu đàn violon tới.

      Thải Nghiên mở cờ trong bụng, mặt lại bộ biểu tình thẹn thùng: "Em sao hỏi em chuyện nhạc. . . . . ."

      "À." Mục Thiên Dương từ chối cho ý kiến. bất quá < ánh trăng hộ lòng tôi > có thể biểu đạt tình , liền thuận tay giải quyết nghi hoặc của . Bằng , sau đó nghĩ lại, tuyệt đối vô duyên vô
      [​IMG]

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Mình giải thích chút bài hát mà Uyển Tình hát phải là ‘Ánh trăng hộ lòng tôi’ đâu mà là bài này ‘听妈妈讲那过去的事情/ Nghe Mẹ Kể Chuyện Quá Khứ’. Còn khúc chỉ là Đinh Thải Nghiên lầm tưởng là Mục Thiên Dương tặng hay muốn tỏ tình với ta thôi.

      Chương 116: Trèo tường

      Mục Thiên Dương cười lạnh tiếng: " Mục Thiên Dương đại danh đỉnh đỉnh, cần gì đám hỏi thương mại để gia tăng trợ lực! Con là Mục Thiên Dương, con muốn ai là người đó, cho dù ấy là môt cái hề bối cảnh, có tiền, quê mùa!"

      " Con ——" Ngô Nhã cứng lại, "Thiên Dương, con quá cuồng vọng !"

      " Con chính là cuồng vọng!"

      "Con dù sao còn trẻ, ba con lại. . . . . ." Ngô Nhã thở dài, "Con tại xác thực lợi hại, nhưng thương trường như sói như hổ, minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, khó khó giữ được người muốn vặn ngã con. Con tìm Đinh Thải Nghiên hề trợ lực, sớm hay muộn hối hận!"

      "Hối hận liền hối hận! Con Mục Thiên Dương còn cần cùng người đám hỏi, cho người xem con dẹp! Đừng con, chính là Thiên Tuyết, con cũng cho em ấy lựa chọn người mình thích, cho em ấy trở thành công cụ vì Mục thị lớn mạnh!"

      "Con. . . . . ." Ngô Nhã cứng lại, quyết định với , thêm gì nữa, điều này làm cho lời định cũng thể, "Quên ! Mẹ lười với con! Thiên Thành nghe lời, con cùng Thiên Tuyết còn muốn……. Này Mục gia sớm hay muộn hủy ở trong tay các con! Có bản lĩnh, con với ông con!"

      Ngô Nhã ba cút điện thoại.

      Mục Thiên Dương cười lạnh tiếng, nhớ tới đứa em họ gần năm thấy kia, đột nhiên có chút nhớ nhung. Ngồi xuống, bấm số điện thoại hàng năm gọi. lát nối được, chợt nghe bên kia truyền đến thanh lộc cộc lộc cộc lộc cộc, thỉnh thoảng còn có nổ bang bang, bất luận người nam nhân nào nghe xong đều nhiệt huyết sôi trào —— đó là thanh súng hỏa cùng đạn pháo, tựa như có người ở chiến trường chém giết.

      "Đại Đầu, đánh bọc từ bên trái, đừng để bọn họ chạy!" tiếng thuộc loại mệnh lệnh với Mục Thiên Dương, truyền đến thanh nam nhân cà lơ phất phơ , "Hi, họ, trong nhà xảy ra chuyện sao, khó được gọi điện thoại cho em!"

      "Em. . . . . . Chấp hành nhiệm vụ?"

      "À, cứu con tin." Mục Thiên Thành , "Cừ , con dầu mỏ đại vương, vơ vét tài sản hai triệu đô la! họ, có thể xem trọng Thiên Tuyết chúng ta, cũng bị người bắt cóc, về điểm này tiền chuộc đủ!"

      " biết. chỉ là đột nhiên nhớ tới em vội gọi điện thoại tới, nhìn em chết chưa, quấy rầy em."

      "Ai —— đợi chút!" Mục Thiên Thành kêu xong những lời này, lại trận thanh viên đạn đùng đùng đùng, mới nghe thấy thanh hơi được tự nhiên, "Văn Sâm thế nào ?"

      "Tự, mình, về, hỏi!" Mục Thiên Dương từng chữ xong, dừng
      [​IMG]

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 117: Suối nước nóng

      "CMN. . . . . ." Thiên Tuyết cúi đầu liều lĩnh mắng câu thô tục, may mà có người nghe thấy. Thấy Uyển Tình ngã ngồi mặt đất, vội vàng chạy tới, " có việc gì phải ?" Trăm ngàn cần có việc mà! mà có chuyện tôi cũng chơi xong rồi!

      "Chân. . . . . ." Uyển Tình đau đến cả người đổ mồ hôi lạnh, tê tê hút khí, "Đau. . . . . ." xong, cả người lảo đảo ra sau.

      Thiên Tuyết vội vàng ôm lấy , bối rối hỏi: "Cậu bị thương ở đâu?"

      Những người khác cũng bị dọa đứng hình, nửa ngày ra lời. Cuối cùng vẫn là Sở Thiệu nhóm hotboy trường học trước hết phản ứng lại, đầu tiên kéo ống tay áo lại đây hùng cứu mỹ nhân: "Trước đưa ấy đến bệnh viện, tớ cõng ấy!"

      "Cút!" Thiên Tuyết quát khẽ, ai chẳng biết vụng trộm thích Uyển Tình, muốn cho cõng Uyển Tình, bị phân thây! Thiên Tuyết nghĩ đến trường hợp kia, sợ tới mức lạnh run môt cái, vừa lấy điện thoại ra vừa , "Các cậu trước , tớ gọi điện thoại cho tớ!"

      Uyển Tình chỉ là đau đến có khí lực, nên lời, cũng phải có ý thức. Nghe như vậy, muốn ngăn cản , biết làm thế nào nâng tay muốn đứng dậy nhưng được.

      Bên cạnh có người : "Nếu như vậy, chúng ta đây trước ."

      "Tớ lưu lại cùng các người." Sở Thiệu , "Chờ cậu đến đây , bằng xảy ra chuyện làm sao bây giờ?"

      Thiên Tuyết liếc cái, có cự tuyệt. Nếu chỉ để lại cùng Uyển Tình, đúng lúc có người đến cướp sắc làm sao bây giờ? Sở Thiệu này rất đẹp trai, muốn cướp cướp trước!

      Lúc này Mục Thiên Dương, cùng Thải Nghiên ngâm mình ở trong suối nước nóng. Thải Nghiên nghĩ đến đêm nay cùng với . . . . . . Vừa khẩn trương, vừa kích động. Chậm chạp đến bước kia, thủy chung an tâm. tại, tốt với như vậy, vậy tới bước kia , mới tốt những bước còn lại.

      Chuyện Chu bộ trưởng kia làm với qua lâu, trừ bỏ tư vị sảng khoái đó, khác đều lựa chọn quên . Chờ đêm nay cùng Thiên Dương giường, ở bên trong khoái hoạt cho , là có thể hoàn toàn rửa bóng ma lần đó lưu lại!

      Thải Nghiên nghĩ, nũng nịu tựa vào trước ngực Mục Thiên Dương, tay sờ tới sờ lui ngực .

      "Thiên Dương. . . . . ."

      Mắt Mục Thiên Dương chợt lóe, hạ mắt lạnh lùng nhìn . Cái này nhịn được? là nữ nhân đói khát! Có lẽ, nên nghĩ biện pháp cho chơi tốt.

      "Em khẩn trương." Thải
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :