1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Bảo bối của tổng giám đốc - Họa Thủy (501/624+14NT)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 603: ấy viết sách?

      Buổi chiều, Đinh Đinh từ nhà trẻ trở về, Uyển Tình mang theo bọn chúng vẽ tranh, nhớ tới bản thiết kế của Thiên Tuyết, thuận tay lấy bút viết loạn giấy. viết tên Tuyết thị bằng tiếng từng chữ từng chữ ra, lớn bất đồng, chằng chịt có trình tự……..Viết liên tục rất nhiều loại.

      Đinh Đinh nhìn lại đây: “Mẹ viết cái gì?”

      “Viết để chơi.” Uyển Tình vỗ vỗ đầu bé, nhìn bức tranh của bé, “Bức tranh xinh đẹp! Của đâu?”

      giấu bức tranh mà mình vẽ.

      Uyển Tình bất đắc dĩ cười, vuốt đầu : “Của con và em con giống nhau đều xinh đẹp.” Bức tranh của kém chút so với của Đinh Đinh, những là sai nha ~

      xoay đầu: “Hừ!” Bớt lừa cậu!

      Uyển Tình bất đắc dĩ thở dài, hôn bé, bản thân trở về phòng, bằng hai em có thể lại cãi nhau! Hai người bọn chúng lúc náo loạn ầm ỹ lên, người lớn trăm ngàn lần đừng đứng ở bên cạnh, lát bọn chúng tự nhiên tốt trở lại. Nếu có người lớn ở bên cạnh, hai người ngược lại mất mặt mất mũi, càng náo loạn càng bế tắc.

      Chờ khi Mục Thiên Dương trở về, hai đứa nhóc kia ném bút vẽ xem phim hoạt hình, ôm bánh bích quy ăn, hai đứa cùng ngồi chỗ ăn, phi thường tương thân tương ái.

      Mục Thiên Dương : “Sắp ăn cơm tối, được ăn nữa.”

      Đinh Đinh đáng thương nhìn .

      nhéo nhéo cái mũi của bé: “Nhìn ba xem. Ba mà cho các con ăn, mẹ của các con phạt ba.”

      Hôm đó, hai em rất tốt. Ngày hôm sau, Uyển Tình và Thiên Dương cùng nhau đón bọn chúng tan học, lại thấy Đinh Đinh thở phì phì, chạy chậm theo ở phía sau, hô: “Đinh Đinh nên tức giận.”

      “Làm sao vậy?” Uyển Tình ôm lấy Đinh Đinh, hỏi , “Con chọc em tức giận?”

      nhăn mi lại: “Mới phải con!”

      Vẻ mặt Uyển Tình nghi hoặc, nhìn thoáng gia giáo viên chuyện cùng với phụ huynh khác, ta hẳn là biết. Bởi vì bình thường nếu có chuyện gì, giáo viên khẳng định .

      “Lên xe trước rồi sau.” Uyển Tình với Mục Thiên Dương.

      Sau khi lên xe, hỏi Đinh Đinh, Đinh Đinh xoay đầu lại, cư nhiên để ý đến , lát sau, ngẩng đầu nhìn phía trước: “Ba ba……”

      “Làm sao vậy?” Mục Thiên Dương vội vàng dừng xe lại, đến phía sau mở cửa xe, ôm bé vào trong ngực.

      bé ôm Mục Thiên Dương khóc lên: “Ô ô……Mẹ bắt nạt người………”

      Uyển Tình hiểu ra sao, cúi đầu hỏi : “Em làm sao vậy?”

      : “Đều là do Lý Thiến Thiến kia tốt!”

      “Uh, Lý Thiến Thiến làm sao vậy?” cần phải , Lý Thiến Thiến nhất định là bạn học của bọn chúng.

      “Có bạn học nhìn đến tiểu Uông Uông của Đinh Đinh, hỏi Đinh Đinh là cái gì.”

      Tiểu Uông Uông là cái “Uông Uông” thu mà Uyển Tình làm. Bởi vì “Uông Uông” lúc trước qúa lớn, thể mang tới trường học, Đinh Đinh có chút khổ sở, Uyển Tình liền làm cho cái đặc biệt , bàn tay cũng túm được.

      : “Đinh Đinh đó là Uông Uông, liền kể chuyện xưa của Uông Uông cho bọn chúng. Tất cả mọi người đều rất êm tai, chúng con là do mẹ viết, mọi người còn mẹ rất lợi hại nữa.”

      Đinh Đinh dựa vào trong lòng Mục Thiên Dương, ngừng khóc, cúi đầu vuốt móc treo túi sách, lời nào.

      Uyển Tình nhìn cái, hỏi : “Sau đó sao?”

      “Sau đó chính là Lý Thiến Thiến, bạn ý chuyện xưa này là sách, phải mẹ viết, Đinh Đinh gạt người!”

      Uyển Tình trừng lớn mắt, ta !

      “Kia……..” Uyển Tình há miệng thở dốc, biết nên cái gì, nghĩ nghĩ mới nó, “Vậy các con cãi nhau với Lý Thiến Thiến chứ?”

      lắc đầu: “Nhưng mà Đinh Đinh rất khó qua, sau đó em ấy vẫn chưa chuyện.”

      Uyển Tình nhả ra khí, chưa chuyện là tốt rồi, vậy hẳn là cãi nhau với bạn học. đưa tay vuốt đầu Đinh Đinh, Đinh Đinh nhìn : “Uông Uông……..Con biết Uông Uông chết………Về sau mẹ cần chuyện xưa về nó! Ô ô…….”

      Uyển Tình vội vàng ôm lấy bé: “Ngoan, mẹ lừa con, mẹ lấy chuyện xưa của người khác lừa con!” Trước khi làm mẹ cũng là con , biết Đinh Đinh khổ sở cái gì.

      vậy chăng?” Đinh Đinh ngập nước nhìn , “Là Lý Thiến Thiến gạt người có đúng ?”

      bé ấy hẳn là cũng có gạt người.” Uyển Tình bất đắc dĩ liếc mắt nhìn Mục Thiên Dương cái, với bé, “ bé ấy quyển sách kia, hẳn là do mẹ viết.”

      “Dạ?” Đinh Đinh khó hiểu.

      Mục Thiên Dương kinh ngạc: ấy là có ý gì? ấy viết sách? Mà cư nhiên có phát !

      Uyển Tình có chút chột dạ liếc mắt cái, đẩy : “Chúng ta về nhà sau.”

      Nhà sản xuất tặng sách mẫu cho , nhưng mà xấu hổ sợ bị người thấy, dám bày đặt ra, đặt ở bên trong cái hộp. Sau khi về nhà, lấy sách ra, Mục Thiên Dương cầm sách nhìn cái, tên tác giả khiến cho chú ý: “Mộ Vãn?”

      “Ngô, biên tập hỏi em có lấy bút danh hay …….” nghĩ thể để bại lộ, liền lấy.

      biết là bút danh.” Mục Thiên Dương , “Kia đây là cái ý tứ gì?”

      “Sau đó liền lấy a. chữ trong tên của , chữ trong tên của em, sau đó dùng chữ hài , cứ như vậy. Em vốn muốn gọi “Đinh ”, biên tập nhìn chằm chằm em lời nào, phỏng chừng đồng ý, em chỉ có thể để như vậy.”

      Mục Thiên Dương trừng mắt liếc mắt cái, mở sách ra, sau đó mở khoảng bốn năm trang, đọc ra giống với những gì lúc trước kể cho đứa . lật đến vài tờ phía sau, là chuyện xưa của !

      Trong khoảng thời gian ngắn, biết nên cảm giác cái gì, ngực thản nhiên đập mạnh, có chút ủy khuất ( cư nhiên biết), bất đắc dĩ (ra tựu ra chứu, còn có thể như thế nào?) , tự hào (lão bà của ta chính là lợi hại!)……

      Uyển Tình lại giải thích với Đinh Đinh: “Mẹ viết chuyện xưa của Uông Uông thành sách, chia xẻ nó với những bạn khác, để cho mọi người đều biết Uông Uông của con có bao nhiêu lợi hại!”

      “Vậy Uông Uông nó……..Có thể cùng bạn khác hay ?”

      “Đương nhiên ! Đừng quên các con ở bên trong chuyện xưa, tất cả mọi người hâm mộ các con đâu!”

      “Bạn khác cũng thích nó sao?”

      “Đó là đương nhiên, còn có thể thích con và của con nữa.”

      “Vậy được rồi.” Đinh Đinh gật đầu, có chút chột dã , “Con phải trách mẹ………Chỉ là…….Uh…….Con nghĩ sai rồi.”

      “Ngoan.” Uyển Tình cười, “Con là biết thị phi, biết để ý là đứa tốt, ẹm vui mừng còn kịp!”

      Đinh Đinh ngượng ngùng nở nụ cười, ôm : “Kia mẹ đọc chuyện xưa của Uông Uông cho chúng con nghe, được ?”

      “Được. Nhưng mà…….Chuyện xưa của Uông Uông có chút giống như lúc trước. Bởi vì…….Lúc trước có nhiều chỗ tốt, con trưởng thành rồi hiểu.”

      “Dạ.”

      Uyển Tình ôm bé ngồi vào sô pha, cũng kéo vào bên, mở sách ra vừa đọc vừa giảng giải.

      Đinh Đinh vừa nghe, giống như xác thực giống với___mở đầu chuyện xưa, lâu trước đó bé nghe qua, sau đó Uyển Tình có lặp lại, cho nên bé cũng nhớ ràng. Chỉ là nghe được Uông Uông có chết, ánh mắt của bé liền sáng, nghe được càng ngày càng nhiều việc.

      Chuong 604: Đánh nhau

      Uyển Tình khoảng nửa giờ, nghe được chuông cửa vang. Mục Thiên Dương ngồi ở bên chạy tới mở cửa, sau đó Thiên Tuyết chạy tiến vào: "Uyển Tình! Ca ca cậu làm tác giả? !"

      Uyển Tình sửng sốt, gì nhìn Mục Thiên dương.

      Mục Thiên Dương vẻ mặt hưng phấn: "Hắc hắc hắc ~ chuyện lợi hại như vậy, đương nhiên muốn cho mọi người biết!"

      " cần lộ ra." Uyển Tình khó xử , " quyển sách , liền kiếm mấy ngàn đồng tiền nhuận bút, ra đều dọa người!"

      Mục Thiên Dương nhàng mà nắm mặt của , cưng chìu hỏi: "Cho nên em mới cho chúng ta?"

      Uyển Tình xấu hổ : "Em sợ em. . . . . ."

      " làm sao có thể em?"

      "Cho tớ xem!" Thiên Tuyết hưng phấn mà đoạt lấy sách trong tay nàn, ôm vào trong ngực che chút, "Cậu biết tớ có nhiều bội phục các tác giả! Tớ cũng nếm thử qua viết này nọ , bất quá mệt mỏi quá, lười kiên trì, vẫn là tiêu tiền mua sách xem có vẻ tự tại!" xong liền lao tới sô pha thoạt nhìn.

      Nhìn trong chốc lát, ngẩng đầu: "Đây là cái loại hình gì?"

      "Xem như truyện cổ tích ." Uyển Tình cúi đầu .

      Thiên Tuyết lặng chút, Mục Thiên Dương thấy biểu tình tương đối, muốn cảnh cáo: ngươi lung tung tiếng thử xem!

      kinh ngạc : " mạng nhiều như vậy người viết, nhưng có vẻ rất ít người viết cổ tích a? Này này nọ cũng phải là người bình thường có thể viết . . . . . ." xong tiếp tục xem, nhìn nhìn, liền nghiện, ôm Đinh Đnh Đương Đương ăn bánh bích quy lên.

      Mục Thiên Dương lại ở bên gọi điện thoại cho Mục Thiên Thành, Mục Thiên thành ở thành phố A thị, nghe vậy oa oa kêu to, cùng với Uyển Tình chuyện. Uyển Tình tiếp nhận điện thoại, với giống như bội phục, thao thao nước sông kéo dứt, sau đó kêu cho mình trăm tám mươi quyển sách, tặng người, giúp tuyên truyền!

      Uyển Tình cấp bách : " cần! Trăm ngàn cần! Chị nghĩ cứ lặng lẽ chút, chút. . . . . ."

      "Nga, muốn lặng lkẽ a?" Mục Thiên Thành , "Tốt lắm, em ai cũng . Tên sách là cái gì? Em tại mua quyển đến chính mình xem!"

      "Ách. . . . . ." phải hay nên cho biết viết là cổ tích, thích hợp để xem a?

      Lúc này, Mục lão gia cùng Kim lão phu nhân đến đây, đưa điện thoại cho Mục Thiên dương, lại giải thích cho hai lão nhân.

      Thiên Tuyết ngẩng đầu cùng trưởng bối đánh tiếng tiếp đón, tiếp tục đọc sách. Đinh Đinh Đương Đương có người để ý, tịch mịch ngồi ở bên cạnh, kéo ống tay áo : ". . . . . . . . . . . ."

      "Quá nhi, chính mình luyện công." Thiên Tuyết .

      Tiểu hài tử nghe hiểu, tiếp tục kéo ống tay áo: "Đây là bánh bích quy của bọn cháu."

      "Còn đọc chuyện xưa."

      Thiên Tuyết ngẩng đầu, đem bánh bích quy cho bọn , chính mình từ trong giỏ hoa quả lấy ra bao hạt dưa cắn, sau đó thấy bên cạnh còn có sách, thuận tay cho bọn chúng quyển: "Ngoan a ~ chính mình xem."

      Đinh Đinh Đương Đương lật sách nhìn thoáng qua, muốn khóc: "Người ta xem hiểu. . . . . ."

      Thiên Tuyết cả kinh, nhìn những người khác liếc mắt cái, giống như có người phát phạm lỗi, vội vàng đem đứa ôm đến trước mặt: "Kia đọc cho các ngươi!"

      Hai cái tiểu hài tử an toàn ngồi ở bên cạnh , nghe theo mở đầu bắt đầu đọc, : "Mụ mụ kể rồi."

      "Kia mụ mụ kể tới chỗ nào ?" lật đến chỗ chính mình vừa mới nhìn đến, hai câu, hỏi, "Nơi này kể qua sao?"

      "Cũng kể qua."

      "Ngô, chúng ta đây lại nghe lần? Rất nhanh mụ mụ ra kể tiếp."

      "Hảo." Hai đứa rất vui vẻ gật đầu.

      Thiên Tuyết kể chuyện xưa, theo điệu các nhân vật, các loại quái vật, hai cái tiểu hài tử bị chọc cho khanh khách cười ngừng, cũng để ý có phải hay nghe qua lần.

      Mục Thiên Dương cùng Mục lão gia nghe thấy, xem bọn liếc mắt cái, sau đó gật gật đầu.

      Mục Thiên Dương : "Tuy rằng ngẫu nhiên còn có chút điên, nhưng sinh tiểu hài tử hẳn là cũng sai ."

      Mục lão gia sờ sờ râu: "Như vậy tốt lắm, là mụ mụ tốt, về sau đứa cũng hoạt bát."

      A Thành theo công ty trở lại chỗ ở, thấy được bóng Thiên Tuyết, liền gọi điện thoại lại đây. Thiên Tuyết vội vàng kể chuyện xưa, thẳng "Đến nơi ca ca ăn cơm" , liền cúp điện thoại.

      cân nhắc , Trung thu qua nha, Trọng Dương còn chưa tới a, cũng phải Chủ nhật, có phải có việc hay a?

      đường yên lại đây, vào cửa chỉ thấy Thiên Tuyết ôm đứa ngồi ở sô pha, nhất thời nóng hốc mắt, ấm trái tim, muốn cùng sinh tiểu hài tử . Vì thế nghĩ, tìm cái thời gian cùng Mục Thiên Dương, Mục lão gia thương lượng chuyện hôn lễ.

      -

      Trong nhà trẻ lý, lúc mọi người chơi đùa, Đinh Đinh đến bên tiểu nương, vì Uyển Tình bình thường: "Lý Thiến Thiến, ta với ngươi nga, ta ngày hôm qua kể cho Uông Uông chuyện xưa, chính là mụ mụ ta kể . Ngươi quyển sách kia, cũng là mẹ ta viết , ta dối."

      thanh dịu dàng, thái độ hữu hảo, chính là muốn tình huống mà thôi, miễn cho đối phương oan uổng mụ mụ .

      Nhưng Lý Thiến Thiến hữu hảo , lớn tiếng : "Mẹ ta viết sách phải phi thường phi thường lợi hại! Ngươi gạt người!"

      "Mẹ ta cũng rất lợi hại." Đinh Đinh , " tin ta cho ngươi xem, ta có sách." xong lấy ra túi sách chính mình, lấy ra sách cho xem, này là sáng sớm thừa dịp Uyển Tình chú ý, vụng trộm nhét vào trong túi sách.

      Lý Thiến Thiến mới muốn thừa nhận chính mình nghĩ sai rồi , thấy xuất ra sách, thân thủ liền chụp đến, chỉa về phía : "Ngươi là kẻ lừa đảo! dối tinh!"

      "Ta dối!" Đinh Đinh lớn tiếng .

      " được khi dễ muội muội của ta !" Đương Đương hướng lại đây.

      Bên cạnh có tiểu hài tử e sợ cho thiên hạ bất loạn , vỗ tay kêu to: "Đánh nhau ! Đánh nhau ——"

      Giáo viên vội vàng chạy tới, đem kéo Lý Thiến Thiến ra. Lý Thiến Thiến nghĩ, dựa vào cái gì kéo ta kéo a?

      Lý Thiến Thiến trong lòng phục, ở trong tay giáo viên dùng sức giãy dụa, sau đó vọt tới trước mặt Đinh Đinh, tay đánh Đinh Đinh.

      Tất cả mọi người nghĩ tới dám ở trước mặt giáo viên đánh người, căn bản phòng bị. Đương Đương lặng chút kịp phản ứng, lủi qua đem cũng đẩy phen.

      Lý Thiến Thiến cũng ngã ngồi mặt đất, mạnh khóc lớn.

      Đinh Đinh quăng ngã nhất ngã, té, tuy rằng ủy khuất, lại chịu đựng khóc, chuẩn bị đứng lên đâu, thấy khóc, đơn giản ngồi xuống, cũng bứt lên cổ họng khóc lên. Hừ, ai sợ ai a? Là khi dễ người trước, còn dám khóc! Nếu chính mình khóc, mọi người là chính mình khi dễ !

      "Ô oa ——"

      "Mụ mụ, oa ——"

      Đinh Đinh cùng Lý Thiến Thiến khóc thành lệ nhân, kéo bên cạnh cái tiểu bằng hữu vừa tới nhà trẻ hai ba ngày cũng khóc. Cái kia tiểu bằng hữu có thói quen, còn nhớ nhà, nhớ mụ mụ, mỗi ngày đều phải khóc, hôm nay vừa mới ngoan chút, kết quả. . . . . .

      Trong phòng học náo loạn làm đoàn, vài giáo viên lại đây, đem Đinh Đinh, Đương Đương, Lý Thiến Thiến ôm đến văn phòng , cái khác tiểu bằng hữu cũng bị nuôi dạy trẻ ôm .

      Sau khi đến văn phòng sau, giáo viên hỏi Đinh Đinh bọn họ là sao lại thế này. Đinh Đinh cùng Lý Thiến Thiến chỉ biết là khóc, hai đứa so kè nhau ai khóc to, nước mắt nhiều!

      Giáo viên khuyên được các , đành phải hỏi Đương Đương, Đương Đương đương nhiên giúp đỡ muội muội mình.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 605: Thỉnh cha mẹ! (2055 chữ)

      Lý Thiến Thiến cảm thấy được chính mình bị kết phường khi dễ, khóc muốn đánh . Giáo viên bế trụ, chạy bất động, liền dụng chân trong trung đá. Đương đương cách có hai thước viễn, đá tới, xoay người liền đá đến Đinh Đinh người.

      Đinh Đinh thân thể lung lay phen, tiếp theo liền hướng mặt đất ngồi xuống, khóc đến càng lớn tiếng rồi.

      Lý Thiến Thiến đối Giáo viên quát: " là kẻ lừa đảo! Chính tôi ngồi xuống!"

      "Cậu đá đến tôi rồi !" Đinh Đinh lớn tiếng khóc kêu hô. Cậu dám đá, tôi liền dám tọa, tôi mới phải dễ khi dễ! Hừ!

      "Đại Phôi Đản!" Đương đương gặp em lại bị khi dễ, xông lên liền thu Lý Thiến Thiến tóc.

      Giáo viên vội vàng ôm mở, nhưng Lý Thiến Thiến vẫn lại là bị xả thống, cũng té mặt đất khóc, biên cạnh khóc biên cạnh : "Tôi muốn cho mẹ tôi..."

      "Tôi cũng muốn cho mẹ tôi!" Đương đương .

      Giáo viên hít sâu hơi, vậy kêu hô cha mẹ . Dù sao tại điều giải hảo, bọn về nhà khẳng định cũng cần phải cáo trạng, chừng ngày mai vẫn còn nháo đến trường học tới.

      Giáo viên cho song phương cha mẹ gọi điện thoại, đem ba người đều lộng đến ngoài cửa phạt trạm, nghiêm túc địa : "Đều đứng vững! Chờ các cậu ba mẹ đến đây, chính mình là ai lỗi! Trước tỉnh lại phen, đánh người đúng hay ?"

      Đinh Đinh cùng đương đương thủ nắm tôiy tựa vào ở tường, lần đầu tiên nếm đến phạt đứng lại tư vị. Đương nhiên, này cũng là lần đầu tiên thỉnh cha mẹ, bất quá hai người cũng sợ, bởi vì bọn họ lại có sai!

      Uyển Tình giờ học, lâm thời xin phép xuất lai. Mục Thiên Dương tại công ty, thể người nào quản chế, trực tiếp lái xe tiếp , hai người rất nhanh liền đến rồi.

      Này trường học học phí như vậy quý, cha mẹ tự nhiên đều có cơ sở kinh tế. Lý Thiến Thiến cha mẹ cũng phải phổ thông làm tộc, mà là việc buôn bán, hai người chỉ so Uyển Tình bọn tới trể vài phút. www. yawen8. com

      Hai người bọn họ vốn rất tức giận: Ai dám khi dễ bọn nữ nhân? ! Còn có vương pháp rồi ! Hơi quá đáng!

      Chạy đến văn phòng vừa thấy, chỉ thấy Uyển Tình như thế xinh đẹp, Mục Thiên Dương như thế đẹp trai, tức giận nhất thời tiêu hơn phân nửa - - dài tốt như vậy xem nhân khẳng định phổ thông, mà còn Mục Thiên Dương khí thế rất có chút dọa người, nhưng ôm Đinh Đinh, mặt biểu tình lại ôn nhu được quá phận, xem ra cũng là cái đau lòng nữ nhân nam nhân.

      Hai người dám loạn nháo, trước hết nghe nghe là chuyện gì xảy ra, vì thế cùng mọi người ngồi xuống hiểu biết chuyện trải qua.

      Tôim đứa bé đều cực kỳ giật mình, vừa mới khóc rống thời điểm liền phân biệt thưởng tiên cơ, Lý Thiến Thiến ba mẹ đối có vẻ sủng nịch, liền ra sức cáo trạng. Đinh đinh bình thường chịu quản thúc khá nhiều, biết Uyển Tình bất hảo phái, chỉ là thành thành địa tình hình thực tế.

      Đương đương : "Là động thủ trước." Uyển Tình bình thường ân cần dạy bảo, bọn dám động thủ đánh người, trừ phi nhân gia đánh trước bọn .

      Uyển Tình lần mò đầu của , tin tưởng hẳn động thủ trước, quay đầu nhìn Lý gia bên kia.

      cùng Mục Thiên Dương tuy nhiên câu thông quá, nhưng trong lòng nghĩ cách cực kỳ nhất trí: Nếu là đinh đinh sai lầm rồi, bọn liền cùng đinh đinh đồng khởi hướng nhân gia giải thích. Dù sao tại con còn , tất phải làm gương tốt, chẳng thế về sau bọn hội phân thị phi, còn tưởng rằng sai chuyện là khả dĩ tiếp tục làm tiếp tục.

      Lý gia lưỡng phu thê sắc mặt tốt xem, khóe mắt vẫn còn liếc trộm Uyển Tình cùng Mục Thiên Dương - - so với chính mình nửa kia bộ dạng xinh xắn phải hay ?

      Lý Thiến Thiến : " cũng đánh tôi rồi ! xả đầu tôi phát! Bọn hai cái hợp lại đánh tôi cái!"

      Đương đương : "Tôi em đánh cậu, là cậu đánh tôi em !"

      Lý Thiến Thiến sửng sốt phen: "Đúng là cậu đánh tôi rồi ! Tôi lại đánh cậu!"

      "Ai kêu cậu đánh tôi em ?"

      "Cậu..." Lý Thiến Thiến tôinhg, xoay người nằm úp sấp đến thân ma ma khóc lớn, "Là bọn đánh tôi! Bọn đánh trước tôi!"

      Mục Thiên Dương cùng Uyển Tình mặt lạnh, Giáo viên cũng có chút phiền táo. Này bình thường đều như thế nào dạy a? tôinhg liền nháo, nháo liền nháo, còn dối...

      Ví như phóng địa phương khác, mọi người khả năng hẳn cảm thấy được này có bao nhiêu nghiêm trọng, thậm chí khả năng để ý tới. Nhưng tại Uyển Tình cùng Mục Thiên Dương ở bên cạnh a, hai người bọn họ vẫn bình tĩnh, cuốn hút được toàn bộ thế giới đều bình tĩnh, làm cho người tôi có thể chú ý tới bọn mỗi câu.

      " cần nháo!" Lý thái thái lại chú ý tới Lý Thiến Thiến dối, chỉ cảm thấy Lý Thiến Thiến như vậy khóc rống quá hiểu chuyện, lớn tiếng đem hét ngừng rồi.

      Lý Thiến Thiến thút tha thút thít địa, mạnh đẩy ra , nằm úp sấp đến ba ba người .

      Lý thái thái nhìn cái, tới cùng chính mình sinh, lại như vậy, cực kì đau lòng, cũng nỡ đánh chửi, quay đầu hỏi Đinh Đinh: "Thiến Thiến vì cái gì muốn đánh cháu?"

      Này vừa hỏi, liền đem Uyển Tình là tác gia hỏi ra đến đây. Vợ chồng Lý gia kinh ngạc địa nhìn Uyển Tình liếc mắt cái, cảm thấy được chính mình so với nhân gia bất thượng, câu có lỗi, liền mang theo con về nhà rồi.

      Nếu là đổi quá lai, Uyển Tình khẳng định vẫn còn con cho con giải thích, bất quá bọn cũng cầu người tôi làm như vậy.

      "Mục tiên sinh, mục thái thái, bọn bắt đầu cơm trưa, trước làm cho bọn họ ăn cơm ." Giáo viên .

      Uyển Tình cùng Mục Thiên Dương xem giống như ra suy nghĩ của mình, liền gật đầu, trước đem đinh đinh đưa phòng học.

      Quay lại văn phòng, giáo viên , "Có chút việc nghĩ muốn cho các cậu, trước nghĩ , lại sợ hãi quá ngạc nhiên, cứ tiếp tục quan sát đoạn thời gian."

      "Chuyện gì?" Hai người khẩn trương khởi lai.

      "Nên là tính chuyện tốt , các cậu cần khẩn trương." Giáo viên cười , "Cho các cậu nhìn xem bọn vẽ tranh, đây đều là buổi sáng hôm nay họa."

      Uyển Tình cùng Mục Thiên Dương tiếp nhận tới, chỉ thấy giấy dụng bút sáp mầu họa chút con gà con, vịt , cây cối, nhà cửa, đóa hoa, mặt trời... Cực kỳ đồng thú vị, làm cho người tôi nhịn được hiểu ý cười.

      Mỗi tờ giấy thượng, đều viết con tên. Đương nhiên, đó là Giáo viên trước đó hỗ trợ viết lên.

      Mục Thiên Dương lật vài tờ, tìm ra đương đương. Đương đương vẽ tràn đầy tấm(mở ra) giấy tiểu nhân, đỉnh đầu lại vẫn có cái mặt trời, dưới chân có hai đóa Tiểu Hoa. Những người đó lớn lên giống nhánh cây tựa như, bất quá theo nhan sắc, lớn , có chút riêng gì đó có thể thấy được này là bọn nhà. Tỷ như Đinh Đinh, cái đầu nhất, màu hồng; đầu có bạch sắc, lại chống gậy trượng, đó là Mục lão gia thể nghi ngờ...

      "Oa? Triển Nhan a?" Mục Thiên Dương hỏi.

      Giáo viên : "Tôi nghĩ muốn với các cậu, liền là Triển Nhan." xong theo cái khác bàn lấy quá lai tấm(mở ra) giấy.

      Còn chưa tới trước mặt, Mục Thiên Dương cùng Uyển Tình liền nhìn đến tờ giấy kia đồ đầy nhan sắc! Là trọn vẹn tấm(mở ra) giấy nhan sắc, tia chỗ trống đều có!

      Hai người tiếp nhận tới, cả kinh hút khí.

      "Đây là Triển Nhan họa?"

      Giáo viên gật đầu: "Tôi vẫn nhìn họa xong."

      Triển Nhan này bức họa, hẳn là trước dụng xanh đen sắc đem chỉnh tờ giấy đồ mãn, sau đó dùng hắc sắc ở phía dưới bộ phận Hòa Trung gian bộ phận đồ chút, xem ra tất nhiên mặt cùng sơn, mặt bộ phận là hoàng sắc Tiểu Tinh Tinh, trong núi gian có chút bạch sắc điểm, có thể là đom đóm, mặt đất có đóa màu đỏ ma ...

      "Đứa này... Sao lại thế này?" Mục Thiên Dương thể thừa nhận, này bức họa phi thường mỹ, cần cùng vừa rồi những cái này làm so sánh, bởi vì nhất định miểu sát! Liền tính cùng mười mấy tuổi con so với, cũng cần phải tôi ?

      Chương 606: Thiên tài

      Nhưng Triển Nhan còn chưa tới năm tuổi a! Đứa trẻ nên có bộ dáng của đứa trẻ nha, con bé đây là làm cái gì vậy?

      "Tôi hỏi bé đây là cái gì, bé là U Linh quốc, sau lại còn ra cái tên, bất quá tôi nhớ được."

      Uyển Tình hít sâu hơi, vừa cẩn thận xem bức họa kia: "Tôi hiểu được." Đây là chuyện xưa của Uông Uông, Uông Uông tới thế giới kia, Triển Nhan liền vẽ ra nó.

      Giáo viên : "Chúng tôi cảm thấy bé có thiên phú về phương diện hội họa. Bức tranh trước đó, bé cũng vẽ tốt hơn so với các bạn khác."

      "Tôi nghĩ . . . . . . Bé chỉ là vẽ tốt hơn so với hai của bé mà thôi." Uyển Tình có chút kinh ngạc. Đây là ý tứ gì? Chứng minh rằng Triển Nhan là thiên tài sao? OMG, cần a —— bình thường, bình an, vui vui vẻ vẻ là tốt rồi ~

      "Con bé dường như có là bé thích vẽ tranh." Mục Thiên Dương sờ sờ cằm.

      "Tôi chỉ nghĩ bé chính là hứng thú hơi lớn mà thôi."

      Giáo viên : "Hứng thú là cần phải bồi dưỡng, đứa trẻ như vậy, rất khó để có hứng thú nổi lên. Nếu biểu ra bên ngoài, hơn phân nửa là thiên phú."

      "Vậy làm sao bây giờ?" Uyển Tình hỏi.

      "Gặp hai người. Tôi cảm thấy, bé có thiên phú này, tốt nhất là tìm Giáo sư chuyên môn bồi dưỡng chút, miễn cho lãng phí, chậm trễ bé."

      Uyển Tình sửng sốt, đây là muốn để cho bọn họ tự đề cử lớp đào tạo sao?

      Nếu như là người khác, giáo viên liền đề cử. Nhưng bọn họ gia là ai a? Giáo viên cũng dám đề cử! Lấy bản của Mục gia, tìm bậc thầy đẳng cấp quốc tế đến dạy cũng phải việc khó ?

      Uyển Tình buổi chiều có lớp, quyết định tại liền mang đứa về nhà. Đứa ăn xong cơm trưa, phòng ngủ chuẩn bị ngủ trưa. Giáo viên qua dẫn người , Uyển Tình cùng Mục Thiên Dương ở bên ngoài chờ.

      Uyển Tình hỏi: "Muốn cho Đinh Đinh học vẽ tranh sao?"

      "Học!" Mục Thiên Dương khẳng định . vừa nghĩ tới khả năng con trở thành đại hoạ sĩ, cũng rất hưng phấn. tại người khác khi giới thiệu bọn họ, : đây là Mục Thiên Dương, đây là con Mục Thiên Dương. Chờ Triển Nhan thành hoạ sĩ, biến thành: đây là Mục Triển Nhan, đây là cha của ấy Mục Thiên Dương. Chậc chậc, phi thường ngưu X (rất lợi hại, rất mạnh mẽ)? Như vậy con quả thực là rất có năng lực a!

      "Vậy phải tìm giáo sư cho con."

      "Ừ, tìm cho con Giáo sư giỏi!"

      Sau khi Đinh Đinh, Đương Đương ra, nhà bốn người liền tạm biệt giáo viên. Mục Thiên Dương khom người ôm lấy Đương Đương, Uyển Tình sửng sốt, hôm nay sao lại ôm con trai mà ôm con ? ôm lấy Đinh Đinh, phát mắt Đinh Đinh vẫn còn sưng, đau lòng hỏi: "Mắt có đau hay ?"

      Đinh Đinh gật đầu, lại lắc đầu: " còn đau ."

      Mục Thiên Dương quay đầu, đưa tay sờ sờ đầu bé: "Có ba ba ở đây."

      "Còn có !" Đương Đương .

      "Con còn ." Mục Thiên Dương nắm khuôn mặt cậu bé "Sao con lại đánh bé thế hả?"

      " bé đó đánh em ."

      "Vậy con cũng thể đánh bé nha! Con là bé trai, tuyệt đối thể động thủ đánh bé , biết ?"

      Đương Đương lặng chút, nhìn Uyển Tình, thấy Uyển Tình có ý định giúp mình, liền hỏi Mục Thiên Dương: "Nhưng mà bé đó khi dễ em làm sao bây giờ?"

      "Tìm giáo viên, dẫn em con ."

      "Nga. . . . . . Vậy tìm thấy sao?"

      "Vậy tìm người khác! Nếu tìm thấy. . . . . . Con liền động thủ ."

      Uyển Tình: ! ! ! ! ! !

      Mục Thiên Dương sau khi trở về liền gọi điện thoại cho thư ký, để cho thư ký giúp Triển Nhan tìm giáo sư, còn tính toán tu sửa gian phòng ở biệt thự Mục gia thành phòng vẽ tranh cho Triển Nhan.

      hưng phấn giống như Triển Nhan liền trở thành đại hoạ sĩ đẳng cấp quốc tế vậy.

      Uyển Tình : " cần như vậy, làm cho con bé áp lực. Nếu con bé thích, liền để cho con bé vẽ, nếu có ngày thích, vẽ nữa."

      Mục Thiên Dương vỗ vỗ đầu : " biết ý tứ của em. Bất quá kiên trì cũng là tinh thần đáng quý, nếu như có nguyên nhân đặc thù, quyết thể bỏ dỡ nửa chừng. Về phần thành tựu, cả đời vẽ ra tác phẩm xuất sắc cũng có gì a ~ con bé thích là tốt rồi."

      Uyển Tình thở dài nhõm hơi, chỉ sợ kỳ vọng quá lớn: "Vậy phải hỏi con bé, có nguyện ý học hay ."

      Triển Nhan phi thường nguyện ý, vì thế Mục Thiên Dương tạm thời đem bé đưa đến lớp hội họa ở thành phố C, để cho bé trước học chút cơ bản. Về phần sau này muốn phát triển như thế nào, thỉnh Giáo sư như thế nào, đều phải xem bé vẽ như thế nào.

      Đương Đương cũng muốn cùng theo, Mục Thiên Dương hỏi: "Con cũng thích vẽ tranh."

      Đương Đương vừa muốn gật đầu, liền : "Hiểu ràng rồi mới gật đầu! Con phải thích? Nếu thích, nên quấy rầy em con, ở nhà làm những gì mình thích, sau đó chờ em trở về."

      Đương Đương trầm tư lát, dường như thích, sau đó bắt đầu tự hỏi đại nhân sinh: Mình thích cái gì đây? Trừ bỏ những cái em thích mình cũng thích, mẹ thích mình cũng thích. . . . . . Mình chân chính thích là cái gì?

      Buổi tối, Uyển Tình làm xong bài tập, khi dọn dẹp sách vở phát tờ giấy A4 kẹp ở giữa. Lần trước nhìn bản thiết kế vỏ hộp đựng nước hoa của Thiên Tuyết, cũng chơi đùa ngồi viết tên tiếng của Tuyết thị, cái này là hôm nay học viết. cảm thấy cũng tệ lắm, biết khi hai người "Hồi tưởng" lại là dạng gì.

      muốn dùng bút lông viết thư pháp cổ đại, như vậy còn có phong vận Đông Phương nha.

      "Thiên Dương, máy quét ảnh ở chỗ nào vậy?"

      Mục Thiên Dương xử lý xong ít văn kiện, chuẩn bị tắm rửa, nghe vậy cũng quay đầu lại: " gọi lão công liền mất hứng, biết!"

      Uyển Tình bất đắc dĩ liếc cái, mềm nhũn kêu: "Lão công ~ máy quét ảnh ở chỗ nào vậy?"

      Mục Thiên Dương nghe xong, lập tức liền chạy tới: "Em muốn máy quét ảnh làm gì?" xong kéo ngăn kéo ra, với tay lấy máy quét ảnh cho .

      Uyển Tình đem tờ giấy A4 dấu ở sau lưng, cầm lấy máy quét ảnh: " có gì có gì ~ nhanh tắm rửa, em lát nữa cùng tắm."

      Mục Thiên Dương đáy mắt lên chút ánh sáng, nghiêng người hôn cái, vui vẻ phòng tắm.

      Uyển Tình lấy mấy quét ảnh đem chữ quét vào trong Computer, sau đó mở photoshop ra, lại lên mạng tìm chữ viết bằng bút lông ở bảng chữ mẫu, bắt đầu theo bộ dáng trong trí tưởng tượng của sắp chữ. Làm nửa giờ, đầu cũng muốn hôn mê, lại cảm thấy hài lòng. chuẩn bị buông bỏ, nghe được cửa phòng mở ra, là Mục Thiên Dương tắm rửa xong trở lại.

      "Hừ!" Mục Thiên Dương nặng nề, bất mãn hừ tiếng, nằm ở giường "Kẻ lừa đảo!"

      Uyển Tình nhớ tới vừa mới đáp ứng chuyện của , chột dạ hoảng sợ, cẩn thận đá ổ điện, Computer liền tắt nguồn.

      "Ách. . . . . ." nhìn Computer, lặng chút. Ai, quên , cần! Dù sao chỉ là làm chơi.

      đến bên giường, hôn Mục Thiên Dương. Mục Thiên Dương đẩy ra: "Em tắm rửa."

      Uyển Tình yếu ớt : "Vậy em tắm rửa."

      Tắm rửa xong trở về, khó có dịp chủ động lấy lòng Mục Thiên Dương, thân ái sờ sờ, thanh ngọt ngấy. Mục Thiên Dương trong lòng ngầm thích thú, đợi hưởng thụ sai biệt lắm, mới như hổ đói vồ mồi, sáng ngày thứ hai thức dậy, lại ngọt ngào làm việc gì đó.

      Hôm nay là Chủ nhật, cả nhà đều ở nhà nghỉ ngơi. Ăn sáng xong, Thiên Tuyết chạy tới, sách của Uyển Tình xem hay, kêu Uyển Tình lại viết quyển, xem đến nghiện!

      Uyển Tình : "Muốn mình viết cũng phải có biên tập muốn mới được. Bất quá ấy có bảo mình chuẩn bị bản thảo, nhưng bây giờ còn chưa thúc giục mình giao. Chờ có tin tức, mình cho cậu biết!"

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 607: Uyển Tình phát hỏa

      “Tớ cảm thấy cái này rất có thị trường, có thể chuyển thể thành truyện tranh, đóng phim, hoặc có thể quay phim mấy trăm tập giống như Hỉ Dương Dương! Sau đó ra xung quanh………Kiếm rất nhiều tiền a? Khẳng định xảy ra! Ngốc tử mới ra đâu!”

      Uyển Tình trở mặt xem thường cái, cám ơn tán thành với mình: “Cậu tới làm gì? chuyên môn tới gọi em viết này nọ ?”

      “Ai! Tớ tới tìm cậu xem bản thiết kế!” Thiên Tuyết thở dài, tìm kiếm USB ở trong túi sách, sau đó ngẩng đầu với Mục Thiên Dương, “Máy tính~”

      Hai tay Mục Thiên Dương vòng ở trước ngực, vẫn nhúc nhích tựa vào sô pha, sắc mặt thực thối, biểu tình ràng là “Dựa vào cái gì muốn lấy máy tính cho em”.

      Uyển Tình nhìn như vậy, vừa muốn chuyện, Thiên Tuyết kéo dài điệu mở miệng: “ hai ~ mượn máy tính của chút ~”

      Mục Thiên Dương lặng chút, đứng dậy vào phòng lấy máy tính.

      Uyển Tình đổ mồ hôi, Đinh Đinh dùng chiêu này ở người của hữu dụng, nguyên lai Thiên Tuyết dùng chiêu này ở người Mục Thiên Dương cũng hữu dụng! Muội khống cái sinh vật kỳ lạ!

      Mở máy tính ra, cắm USB vào, Thiên Tuyết vừa mở văn kiện vừa : “Ý tưởng quảng cáo xác định, tìm cái công ty , chờ xác định được bao bì, là có thể chụp ảnh tốt.”

      Uyển Tình gật đầu, cũng có hỏi là cái dạng ý tưởng gì, kia xem như là bí mật thương mại ? máy tính, đủ kiểu dáng bao bì được thiết kế, có cảm hứng nghệ thuật, có khi có hơi thở mạnh truyền vào. Chuyên nghiệp đúng là giống với, Uyển Tình nghĩ đến bức tranh kia của bản thân, quyết đoán tự ti.

      “Cậu cảm thấy người nào tốt?” Thiên Tuyết hỏi, “Tớ biết chọn như thế nào.”

      “Tớ nào có biết? Tớ cảm thấy tất cả đều tốt.”

      “Cậu lấy ánh mắt của người tiêu thụ xem, bên nào làm cậu mua!”

      Uyển Tình nhìn hồi lâu: “ ……Làm tác phẩm nghệ thuật triển lãm, tớ thấy sai, còn trưng bày ở cửa hàng để cho tớ mua…….Tớ khả năng cũng mua. Loại khuynh hứng cảm xúc hòa phong cách, có gì khác với những sản phẩm lớn khác. Nhưng Tuyết thị phải là cái tên nổi tiếng, lại là lần đầu tiên làm nước hoa, cho dù có chiêu bài là Sweet, cũng tình nguyện lựa chọn Lan Khấu, Chanel ?”

      Thiên Tuyết gật đầu: “Cậu đúng, cho nên tớ vô lực. Tớ lần nữa muốn đặc biệt điểm, đặc biệt điểm, những mà bọn lại làm được. Bằng liền giống như hàng ven đường, nào có cảm giác là sản phẩm cao cấp?”

      Uyển Tình trầm mặc lát, chỉ vào cái trong đó : “Cái này , còn rất trong sáng thuần khiết. Trước tiên có thể bắt đầu điệu thấp tuyến đường, nhất định phải lần là nổi tiếng. Chờ có người dùng qua, tự nhiên truyền ra danh tiếng.”

      “Cũng đúng.” Thiên Tuyết cũng chỉ có thể hỳ vọng cho là như vậy, dù sao cũng muốn phát triển trang phục trước, cái này cũng gấp.

      Điện thoại của Uyển Tình đột nhiên vang lên, lấy lại đây, : “Biên tập nhà sản xuất.”

      Thiên Tuyết và Mục Thiên Dương lập tức an tĩnh lại.

      Uyển Tình nghe điện thoại, thanh biên tập kích động truyền đến: “Uyển Tình, phát hỏa! Sách của phát hỏa!”

      “A?” Phát hỏa? Làm sao có thể có hỏa đâu? theo bản năng nhìn về phía Mục Thiên Dương.

      Mục Thiên Dương nhíu mày, căn bản biết xảy ra chuyện gì.

      vi bác của ! vi bác!” Biên tập hô.

      “Nga.” Uyển Tình giọng nhìn Thiên Tuyết , “Vi bác.”

      Thiên Tuyết lập tức mở vi bác ra, vi bác.

      Biên tập : “ đổi số tài khoản của , cá nhân tôi tin !”

      “Tốt, tôi tắt máy trước.”

      “Đợt chút! tại rất nhiều người hỏi sách của , mạng bán hàng đoàn, chúng ta quyết định in thêm, tìm thời gian đến ký hợp đồng.”

      “Được.” Uyển Tình cúp điện thoại, đổi số tài khoản của mình.

      Chương 608: kiếm ≠ làm

      "Việc của tớ sáng tỏ , truyền thông cùng fan cũng biết là ai. Uyển Tình : "Nhà xuất bản cũng biết thân phận của tớ, cho nên bọn họ weibo dẫn về tớ. Tớ cuối cùng cảm thấy làm cho mọi người đều biết, thực phiền toái, tạm thời cần ."

      Mục Thiên dương ra: " mở máy tính của em, phát bưu kiện cho công ty."

      "Nga, có việc gì." Uyển Tình .

      Nơi này gian đủ, chỉ để máy mua khi vào đại học, còn có máy của Mục Thiên Dương. dùng của , cũng chỉ có thể dùng của .

      "Khi khởi động máy nhảy ra phần mềm PS, hình như là lần trước tắt máy bình thường. . . . . ."

      "Ách. . . . . ." Uyển Tình ngẩn ngơ.

      " gửi đồ cần giữ đến hòm thư của em." xong trừng mắt Thiên Tuyết, "Ngươi phải tìm công ty thiết kế sao, như thế nào còn gọi tẩu tử giúp ngươi làm?"

      "Cái gì?" Thiên Tuyết hiểu gì cả.

      " có việc gì có việc gì!" Uyển tình thế cấp bách , rất muốn làm a! Bởi vì trước kia từng thử làm PS, đột nhiên nhớ tới, hứng thú rất lớn, liền làm.

      Mục Thiên Dương lấy laptop, trực tiếp vào hòm thư của mình, down file đính kém trong thư xuống, Uyển Tình ngăn đón cũng ngăn được.

      Thiên Tuyết vừa thấy, kêu sợ hãi: "Oa! Đây là thần mã?"

      "tớ chỉ làm thử." Uyển Tình xấu hổ : " lâu động tới PS , có điểm hoài niệm."

      "Nhưng là đẹp lắm a!" Thiên Tuyết , "Này hoàn toàn là tớ muốn feel!"

      "Ách. . . . . . Tớ cảm thấy có điểm hiểu."

      Thiên Tuyết lặng chút: "Ân. . . . . . Quay đầu hai chữ có chút lớn. A, tớ nghĩ ra rồi! Bọn họ có ý tưởng quảng cáo, là bé ăn mực quy củ đường, soái ca thấy phun nước hoa, sau đó vừa quay đầu lại, bé này hình tượng liền thay đổi, biến thành mỹ nhân váy tung bay, mà ngay cả hai bên đường phòng ở đều từ bình thường biến thành nhà cao tầng! Tớ quyết định dùng ý tưởng này, lúc chụp quảng cáo nữ hài tử có thể vẽ lại thành tranh thủ mặc a! váy có cây trúc, sau đó ‘ quay đầu ’ hai chữ từ trong rừng trúc bay ra . . . . . . Vừa mới vừa có cảm giác Trung Quốc! Chính là như vậy, là quá tốt! Uyển Tình cậu quá lợi hại , sửa điểm , thiết kế độc quyền này về tay cậu!"

      Uyển Tình sửng sốt nửa ngày: "Về tớ? Vậy cậu cho tớ bao nhiêu tiền?"

      Thiên Tuyết lặng chút: "Cổ phần công ty muốn hay ? Tớ cho cậu 50%, về sau chúng ta nổi tiếng, có nhiều tiền a ~"

      "Đừng!" Mục Thiên Dương lập tức lên tiếng, đem Uyển Tình ôm ở trong lòng ngực của mình, "Em giữ lấy, coi như là lễ vật kết hôn mà Uyển Tình trước tiên đưa cho em, lấy cổ phần gì hết.

      "Chúng ta phải tôn trọng tri thức quyền tài sản!" Thiên Tuyết .

      "Vậy chi phiếu!"

      " tại sao có thể chắn đường kiếm tiền của lão bà? !"

      Mục Thiên Dương lệ đầy mặt: " sợ hãi Uyển Tình về sau so với có tiền a. . . . . ." Vạn nhất về sau Uyển Tình nhiều việc, phải chịu vắng vẻ? muốn muốn trăm ngàn cần ——

      "So với có tiền lại được ?"

      "Cảm giác thành tựu ít ." Mục Thiên Dương tựa đầu chôn ở Uyển Tình vai, "Lão bà, em tốt hưởng thụ cuộc sống là tốt rồi, cần nghĩ kiếm tiền ."

      Uyển Tình trầm mặc lát : "Em có thể kiếm tiền, nhưng em muốn có khả năng đó! Có thể hay chuyện, có làm hay chuyện khác. Em thích bị người sai lệch, cái gì cũng làm được."

      "Uh, hiểu." Mục Thiên Dương vội vàng , " ý tứ khác , cũng phải phản đối em, chỉ là muốn cho em biết, ngươi phân tiền kiếm đến, cũng ghét bỏ của em! Em càng tiêu tiền, anha càng cao hứng ."

      Thiên Tuyết oán hận : " nếu chỗ nào cố kỵ mà tiêu tiền, có khác gì loại nữ nhân hám lợi? đến lúc đó thất vọng, lấy cớ tìm Tiểu Tam!"

      Mục Thiên Dương căm tức trừng .

      Thiên Tuyết sợ , chính là thực cầu thị : "Đương nhiên, thích , khẳng định phải người như vậy. Em đây, Uyển Tình quá lợi hại , cho em vô số linh cảm, em muốn tìm người thương lượng ! Uyển Tình tối nay tớ lại liên hệ cậu, khả năng muốn tìm cậu sửa chữa chút ——" vừa vừa , thoắt tiếng, người biến mất ở ngoài cửa.

      Mục Thiên Dương cùng Uyển Tình rúc vào nhau, với nhau nhìn thoáng qua, Uyển Tình : "Nên chuẩn bị cơm trưa !" Về phần chuyện khác, có gì quan trọng hơn dạ dày lão công cùng đứa !

      Cơm trưa xong, biên tập kêu Uyển Tình ký hợp đồng. Mục Thiên Dương nên đưa , định đến quán cà phê, nhìn đến biên tập là nữ nhân, mới yên lòng.

      Biên tập nhìn đến , kích động cũng : "Ngươi ngươi ngươi. . . . . . chính là Mục tổng giám đốc?"

      "Ân." Mục Thiên dương vuốt cằm, cao quý thôi.

      Biên tập : "Tôi bình thường thực thích xem chuyện tổng giám đốc, tổng giám đốc giàu có đều khốc soái!"

      Mục Thiên dương lông mi vừa kéo, nhìn thoáng qua Uyển Tình : " có thể hỏi ấy."

      Uyển Tình mặt đỏ, đem cà phê đẩy ra trước mặt : "Uống cà phê."

      Mục Thiên Dương liền bưng lên cà phê, xem tạp chí, tham dự các thảo luận.

      Biên tập thở hốc vì kinh ngạc, thiếu chút nữa thét chói tai ra tiếng: hảo manh! Ngao —— manh xuất huyết a! Ta lại tin tưởng tình , là rất manh rất manh ~

      Ký hợp đồng, Uyển Tình hỏi: "Trước muốn viết xuống quyển, khi nào giao bản thảo?"

      Biên tập vẫy vẫy tay: "Tạm thời cần! bán chạy, chúng ta chuẩn bị tuyên truyền tốt chút, làm cho nó lại nổi riếng hơn, sau đó thêm mấy chục trăm vạn quyền, bán đủ sau!"

      ". . . . . ." buôn bán gian dối a!

      "Chờ bản này bán sai biệt lắm , là có thể ra bản thứ hai. Bản thứ hai chúng ta đóng gói đẹp hơn. . . . . . Đúng rồi, chủ biên tốt nhất sửa chút tên sách. Bởi vì tên kia có chút quan hệ với , tại xem qua , đều đem nhân vật chính kêu làm ‘ tam chân uông ’, cho nên chúng ta muốn đổi tên kêu 《 tam chân uông trải qua nguy hiểm 》, xem thế nào? Về phần tên nhân vật, cần sửa."

      Uyển Tình gật đầu: "Được. Vốn tôi cũng nghĩ như vậy , cảm giác có vẻ thân thiết, còn muốn hỏi mọi người."

      "Vậy như vậy được rồi. tại cần phải gấp gáp, năm nay hơn phân nửa ra."

      Uyển Tình gật đầu, bất quá vẫn là quyết định năm nay viết ra, bằng sang năm nửa năm đầu ra nhất định phải chết, bởi vì sau học kỳ muốn tốt nghiệp , khẳng định bề bộn nhiều việc.

      Lúc cuối kỳ, trường học thông báo mọi người: sau học kỳ khai giảng thực tập. Mọi người nghe xong, khí thế ngất trời thảo luận chuyện vào nghề. Nhìn đến Uyển Tình, hâm mộ : "Ngươi tốt rồi, cần lo lắng công tác."

      " là căn bản cần công tác ~"

      "Ta cũng tìm cái nam nhân gả cho quên !" Có người .

      "Có thể gả đến cao phú suất sao?"

      Kỳ Uyển Tình trong lòng cũng thực rối rắm. ra ngoài làm việc quá thích hợp, nhưng công tác lại nhàm chán. Về nhà, cho Mục Thiên Dương: "Trường học an bài học kỳ sau thực tập."

      "Ân?" Mục Thiên dương sửng sốt, "Ở nơi nào thực tập?"

      "Có tòa soạn báo trường học cái gì, cũng có công ty bình thường. Có tỉnh nội , cũng có tỉnh ngoại ."

      "Có thành phố C sao? Thành phố A cũng được."

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 609: Lão công ~

      "Thành phố C có, nhưng mà rất nhiều người đều muốn chọn thành phố C, biết có thể được phân đến hay ."

      Mục Thiên Dương nghĩ: Em chọn, dám phân cho em sao? Cũng nghĩ tới Mục thị vài năm này dàn xếp giúp Đại học C bao nhiêu sinh viên tốt nghiệp. . . . . . Di? Thực tập? Khụ khụ, vì sao để dưới mí mắt của mình đây? Ngày mai phải cầu thực tập sinh!

      Vài ngày sau, cuộc thi cuối kỳ chấm dứt. Vì an bài thực tập cho học kỳ sau, chủ nhiệm lớp mời dự họp hội nghị, cũng cho mọi người, địa điểm thực tập thêm nơi: Mục thị.

      Mọi người nghe xong, hẹn mà cùng nhìn về phía Uyển Tình. Uyển Tình hai má nóng lên, ở trong lòng hung hăng mắng Mục Thiên Dương.

      Mục thị có năm danh ngạch thực tập, mọi người nghĩ đến nơi đó nếu có Mục Thiên Dương, cũng còn có đống soái ca đẹp trai giàu có, cho nên hăng hái báo danh.

      Giáo sư hỏi: "Đinh Uyển Tình, em có muốn ?"

      Uyển Tình : "Em vẫn nên là nơi trước đó."

      Giáo sư kinh ngạc: "Này. . . . . ."

      "Lần trước thực tập ở Mục thị, lần này em nghĩ tòa soạn báo."

      "Ách. . . . . . Được rồi." Giáo sư rối rắm hít hơi, quyết định năm nữ sinh khác Mục thị. Về phần cuối cùng như thế nào, vậy thời điểm chân chính thực tập mới biết được. Vạn nhất Đinh Uyển Tình lại tạm thời muốn , Mục tổng liền tạm thời vì ấy thêm cái danh ngạch cũng kỳ quái.

      Uyển Tình về nhà, vốn muốn phát giận với Mục Thiên Dương, sau lại nghĩ chút, sao lại muốn chọc giận a? Cũng có cái gì ghê gớm, dù sao cũng , cần phải tức giận.

      Mục Thiên Dương trở về, phát biểu tình của như thường, nghĩ rằng còn chưa biết. tại chưa biết, vậy phải đợi khai giảng học kỳ sau? cũng , nghĩ rằng đến lúc đó cho kinh hỉ. . . . . . Ách, cũng có thể có thể tức giận ? Ai, mặc kệ! như thế nào đều thích, thích nhìn bộ dáng phát giận của , bộ dáng hờn dỗi tức giận là rất đáng !

      Hai người đều tạm thời đem chuyện này ném ra...(đến) sau đầu. Mục Thiên Dương nhìn Uyển Tình sửa sang lại sách giáo khoa, hỏi: "Học kỳ sau còn có lớp sao?"

      " có, thực tập xong chuẩn bị luận văn và bảo vệ (luận văn)." Uyển Tình đột nhiên buông sách, ôm cánh tay "Thiên Dương ~"

      "Làm sao vậy?" Mục Thiên Dương giật giật mí mắt "Vô xum xoe. . . . . ."

      Uyển Tình đánh cái.

      cười : "Muốn xum xoe, phải kêu lão công mới được."

      "Được rồi, lão công!"

      "Em là kêu kẻ thù a? ? ? ?"

      "Ai nha ~ lão công ~" Uyển Tình dậm chân cái, mềm mại kiều hô lên.

      Cái này Mục Thiên Dương vừa lòng, hỏi: "Chuyện gì?"

      "Em thi nghiên cứu sinh được ?" Uyển Tình hỏi "Dù sao lại có khả năng làm việc, bằng học thêm hai năm nữa."

      "Vậy em học xong hai năm rồi lại làm sao nữa?"

      "Em có thể học tiến sĩ a! Dù sao cũng , em học tới cao hơn tiến sĩ cũng có vấn đề gì!"

      Được rồi, là ! Nhưng mà: "Vậy học xong tiến sĩ sao? Em cũng thể cả đời học nha?"

      " biết. Là em đột nhiên lại muốn học thêm vài năm nữa. Sau khi học xong, có khả năng làm Giảng viên ? Có lão bà làm Giảng viên đại học, chắc là mất mặt ?"

      Mục Thiên Dương vuốt vuốt tóc : "Giảng viên đại học cái gì, quả thực còn rất xa! Nhưng mà báo danh nghiên cứu sinh xong rồi mà."

      "Ừm. Lúc trước chưa nghĩ tới, cái gì cũng đều chưa chuẩn bị, cho dù báo danh, chắc chắn cũng thi đậu, thi rớt ? Nếu muốn thi đậu, chỉ có thể chờ sang năm." Uyển Tình đột nhiên cười "Em nghĩ báo danh Đại học A, về sau là có thể cùng tham gia kỷ niệm ngày thành lập trường ."

      Này tốt nha! Mục Thiên Dương lập tức gật đầu: "Vậy em muốn học chuyên ngành gì?"

      "Em nghĩ báo danh văn học cổ."

      Mục Thiên Dương hơi nhíu mày: "Về sau em thành mỹ nhân cổ điển rồi?"

      Uyển Tình trừng .

      hôn cái: "Vậy cứ thi ."

      Vì thế Uyển Tình bắt đầu chuẩn bị thi nghiên cứu sinh, cả kỳ nghỉ đông đều ở nhà đọc sách. Nghỉ đông chấm dứt, phải thực tập. Hôm đó là ngày bắt đầu thực tập, Uyển Tình sáng sớm liền ra cửa, Mục Thiên Dương nghĩ tới phải trường học tập hợp: nếu biết công ty , sao lại có thể ?

      Kết quả chờ tới lúc đến công ty, trông mong cả buổi, sau khi người thứ N từ văn phòng ra mới phát : văn phòng có nhiều hơn hai khuôn mặt xa lạ, nhưng có Uyển Tình của .

      nhìn chằm chằm thư ký, thư ký nghẹn cười : "Tổng giám đốc, đây là thực tập sinh khoa Trung văn của Đại học C đến đây thực tập."

      "Nga. . . . . ."

      Thư ký có điểm nội thương. Chuyện Mục Thiên Dương muốn thực tập sinh vẫn là qua tay , đương nhiên biết quyết định của . Chính là. . . . . . Phu nhân vì sao đến a? còn tưởng rằng, phu nhân mà tới mọi người có thể dễ dàng làm việc tháng đây. Bất quá có thể thấy được biểu tình này của tổng giám đốc, cũng coi như đáng giá!

      Mục Thiên Dương trở lại văn phòng, rất là khó chịu, gọi điện thoại tới trường học, chất vấn: Các người đem lão bà của tôi làm ở nơi nào?!

      Chủ nhiệm khoa của Uyển Tình mồ hôi đầy đầu: "Mục tổng a, là Mục phu nhân chính mình muốn tới tòa soạn báo, chúng tôi nghĩ rằng. . . . . . . . . . . . biết?"

      "Tôi đương nhiên biết! Vậy các người cũng khuyên sao?" Mục Thiên Dương mới chính mình chẳng hay biết gì đâu, bằng người khác còn tưởng rằng bọn họ vợ chồng ly tâm!

      "Này. . . . . . Chúng tôi khuyên." Chủ nhiệm khoa cũng là trợn tròn mắt dối. vốn nghĩ tới Uyển Tình về nhà cùng Mục Thiên Dương khai thông, như vậy xem ra, là khai thông tốt rồi? OMG, hai người các ngươi vợ chồng cãi nhau làm tình thú, cần đổ tai họa vào người vô tội chúng ta a!

      "Quên ! ấy ở tòa soạn báo nào?"

      Chủ nhiệm khoa lập tức báo qua.

      Mục Thiên Dương lập tức tìm thư ký, sau khi thư ký đến văn phòng, lại vẫy vẫy tay: "Quên , ra ngoài trước ."

      Uyển Tình hôm nay vừa đến tòa soạn báo, hẳn là còn thích ứng với hoàn cảnh, mấy ngày nữa sau.

      Buổi chiều, Mục Thiên Dương nhìn thời gian sai biệt lắm, liền lái xe tòa soạn báo đón người.

      Uyển Tình tan tầm ra khỏi văn phòng, nghe được có người kêu: "Đinh Uyển Tình!"

      vội vàng quay đầu, thấy Mục Thiên Dương bưng hai chén Starbucks đứng ở phía trước.

      "Oa ——" người chung quanh thét tiếng kinh hãi. Có vài người là vì thấy được soái ca của Đại học C, còn có vài người là vì biết được Mục Thiên Dương.

      Uyển Tình vội vã cùng đồng học bye bye, chạy tới: ". . . . . ."

      " thành ." Mục Thiên Dương bất mãn , đem cà phê nhét vào tay , sau đó nắm tay qua đường.

      Lòng bàn tay của bởi vì vừa mới cầm cà phê, thập phần ấm áp. Uyển Tình tự chủ được nắm chặt tay , uống ngụm cà phê, cười tủm tỉm theo .

      Này xác thực rất hạnh phúc. Đặc biệt nghe được những thanh cực kỳ hâm mộ của người khác, phát mình cũng có lòng hư vinh. Phát cước bộ có chút nhanh, chạy chậm theo đuổi kịp , ngẩng đầu hỏi: "Lão công? tức giận sao?"

      Mục Thiên Dương bỗng dưng dừng lại, xoay người nhìn , là có chút tức giận: "Em có biết chỗ cũng có danh ngạch thực tập ?"

      Uyển Tình cầm cà phê, vừa uống vừa nhìn , cũng sợ hãi: "Biết a. Chính là. . . . . . Cảm giác hơi là lạ, giống như đặc biệt cho em cửa sau vậy."

      " vốn chính là ——" Mục Thiên Dương dừng chút, có chút nhụt chí hỏi "Em thích?"

      Uyển Tình lắc đầu: "Chính là cảm thấy mình cũng hơn bùn loãng trát tường, mới có thể vẫn để hỗ trợ. Đừng nóng giận ~ thực tập chính là muốn học chút này nọ thôi, chỗ thực tập qua lần, em phải nơi khác a. Nếu muốn gặp em, vậy cũng tiện, chúng ta mỗi ngày đều có gặp mặt mà. . . . . ."

      Chương 610: Lấy công mưu tư (1/3)

      Edit: minhhy299

      Mục Thiên Dương nghe xong, vẻ mặt trầm tư, ngón tay xoay xoay quanh cà phê. lát sau, đặt cà phê ở bên cạnh bồn hoa cao cao, sau đó ôm , hôn xuống.

      "Ưm. . . . . ." Uyển Tình hoảng sợ, cà phê thiếu chút nữa rơi.

      Người chung quanh thấy, lớn tiếng ồn ào.

      Uyển Tình vừa nghe, muốn đẩy Mục Thiên Dương ra, Mục Thiên Dương lại ôm càng chặt hơn.

      Những người khác cũng ồn ào, chính là nhìn bọn họ, sau đó lấy điện thoại di động ra chụp ảnh đăng Weibo.

      Đối diện chính là chỗ làm việc của Uyển Tình, vừa mới có bạn học và đồng nghiệp của Uyển Tình nhìn đến bọn họ, đều "Tiện đường" theo đâu. Tạp chí là làm gì? Đều có tính tin tức sâu sắc đâu! Trực tiếp lấy máy chụp ảnh ra chụp liền truyền lên mạng, Mục Thiên Dương và vợ hôn môi đường cái.

      Mục Thiên Dương hôn xong, buông Uyển Tình ra. Uyển Tình xấu hổ đến dám lộn xộn, phát cà phê dính chút ở áo gió của , yên lặng đặt cà phê ở bên cạnh bồn hoa, sau đó lấy khăn tay ra từ trong túi, chà lau cho .

      Mục Thiên Dương cúi đầu nhìn , trái tim đột nhiên trở nên đặc biệt mềm mại, kéo mạnh vào lòng ôm chặt.

      Uyển Tình sửng sốt lát, : " cũng làm bẩn quần áo của em rồi."

      Mục Thiên Dương gì sau lúc lâu, buông ra, lên án : "Em cũng phá hư khí!"

      Uyển Tình cắn môi, đỏ bừng cả mặt, có tức giận với chuyện vừa rồi, cũng có phẫn nộ, chính là tiếp tục lau cho , sau đó cũng lau quần áo của mình chút.

      " thôi." Mục Thiên Dương nhìn lướt qua bốn phía, bưng cà phê lên, trước cho , sau đó bưng cho mình, dắt tiếp tục về phía trước.

      Ngày hôm sau, các đại truyền thông đều đưa tin bọn họ ôm hôn ở đường cái! Dân chúng run bắn cả người với chuyện của Mục Thiên Dương, bởi vì rất thích , ngược lại Uyển Tình xứng với .

      "Bất quá cho dù xứng, hạnh phúc vẫn là ấy!" Mọi người ai oán như thế.

      Sở Duy tức giận đến hộc máu! vừa vặn hai ngày này cãi vã với nhà văn sau đó là minh tinh, kết quả bị hai người bọn họ đoạt nổi bật!

      Lễ mừng năm mới cao tầng Long Diễm Minh tụ hội, Uyển Tình tự nhiên cũng . Sở Duy biết được viết quyển sách hot, phải tìm sách đến xem. Sau khi xem xong, trong đầu lại bắt đầu chuyển động cơ hội buôn bán, muốn mua bản quyền quyển sách này làm điện ảnh và truyền hình.

      chuẩn bị tìm Uyển Tình đâu, nghĩ tới Uyển Tình chính mình đưa lên cửa! ác liệt nghĩ, chừng có thể ép giá. . . . . .

      Cái này đương nhiên chỉ là nghĩ, dù sao nhà xuất bản vẫn là trung gian, khẳng định tranh thủ kiếm chút ít, hơn nữa Uyển Tình còn có Mục Thiên Dương mà. Cho dù có Mục Thiên Dương, cũng dám hãm hại đại tiểu thư nha!

      Sở Duy tìm thời gian thăm Kim lão phu nhân, mới biết được Uyển Tình thực tập. vẫn đợi cho Uyển Tình tan tầm trở về, chuyện bản quyền điện ảnh và truyền hình với Uyển Tình.

      Uyển Tình : "Tớ hiểu lắm đâu, cùng nhà xuất bản à? Tuyên truyền cái gì cũng dễ làm à."

      Sở Duy gật đầu: "Bất quá tớ tìm người hỏi qua, tại nội dung bản này, nhiều nhất phát nửa giờ, cho nên muốn tiếp tục viết."

      Uyển Tình theo gật đầu: " tiếp tục viết. Bản thứ hai chuẩn bị hôm nay ra ngày quốc tế thiếu nhi, nội dung quyển này tương đối nhiều, cậu đến lúc đó nhìn kỹ hẵn ."

      "Thành! Vậy cậu nên đáp ứng nhà khác đấy!"

      Uyển Tình cười : "Được." Kỳ trong lòng nghĩ : sao còn có thể có nhà khác coi trọng? Sở Duy tìm đến , phỏng chừng là xem mặt mũi bà bên ngoài đây?

      Qua vòng, Mục Thiên Dương bắt đầu làm chuyện phía trước muốn làm, tìm đến thư ký hỏi: "Lần trước có phải có tạp chí muốn lấy tin tức hay ?"

      Thế nào tạp chí muốn lấy tin tức của chứ? Bất quá tất cả đều bị cự tuyệt! Trong đầu thư ký dạo qua vòng, tên quyển bản tạp chí nhanh đến, tìm được quyển cần kia: "Tổng giám đốc rất đúng 《××》?" Phu nhân thực tập nơi đó đấy!

      Mục Thiên Dương hơi có chút ngượng ngùng, cảm giác bị đối phương xem thấu, lạnh lùng cao quý gật đầu.

      Thư ký công thức hoá hỏi: "Tổng giám đốc muốn cho bọn họ đến lấy tin tức sao? xế chiều hôm nay ngài còn có thời gian."

      "Được." Mục Thiên Dương nở nụ cười, quyết định gửi thêm cho hai ngàn tiền thưởng.

      Thư ký kinh sợ: tổng giám đốc cư nhiên nở nụ cười với ? Xem ra phải cả đời ôm chặt đùi phu nhân buông tay!

      Buổi chiều, Mục Thiên Dương làm tốt chuẩn bị lấy tin tức.

      Bên tạp chí lâm thời nhận được thông báo, chạy vội . Lai lịch của Uyển Tình, bọn họ cũng nên biết ( vô nghĩa! Tốt xấu là tạp chí, tin tức Mục Thiên Dương chú ý sao? Huống chi bọn họ còn qua trường hôn lễ đấy!), cho nên thực ràng biết đây là Mục Thiên Dương thả nước! Vì thế trực tiếp đẩy Uyển Tình lên, người khác ghen tị cũng cách nào, qua, sợ hãi Mục Thiên Dương lâm thời có việc.

      Mục Thiên Dương là tính như vậy. Nếu Uyển Tình đến, liền lâm thời có việc, nghiêm trị mấy cái có nhãn lực!

      May mà Uyển Tình đến đây, cũng là vui mừng lớn. Tuy rằng Uyển Tình chính là ngồi phía sau người khác làm bút ký.

      Mục Thiên Dương nhận phỏng vấn, để thư ký chuẩn bị tốt vấn đề giao cho phóng viên, sau đó phóng viên liền ấn vấn đề này. Phóng viên đều biết điều, mỗi lần lấy đến vấn đề đều là về phát triển công ty, cũng dám tự ý hỏi vấn đề riêng, bằng Mục Thiên Dương mất hứng cái, kéo bọn họ vào sổ đen! Lần sau muốn phỏng vấn, lại thể có thể.

      Lần này vấn đề lấy đến, lại làm cho phóng viên chấn động, sau đó nhịn được liếc Uyển Tình phía sau cái.

      Uyển Tình mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, bộ"Tôi là thực tập sinh tôi cái gì cũng đều hiểu tôi chỉ là tới học tập tôi im lặng nhận thức ".

      Lúc phỏng vấn, Uyển Tình cúi đầu, cầm bút ghi chép lên sổ , nhưng chung quy cảm giác cổ áp lực vô hình đánh úp lại. bất đắc dĩ ngẩng đầu, trừng mắt nhìn Mục Thiên Dương cái, Mục Thiên Dương nhếch miệng cười, đẹp đến làm cho người thét chói tai.

      Uyển Tình căm giận cúi đầu, bao giờ nữa muốn nhìn cái.

      lát sau, phóng viên hỏi: "Mục tổng, có thể tâm gia đình của ?"

      Uyển Tình sửng sốt, ngẩng đầu nhìn Mục Thiên Dương.

      Mục Thiên Dương cười : " thành vấn đề."

      Uyển Tình lật bàn: khi nào dễ chuyện như vậy? ! Đừng tưởng rằng biết, mấy năm nay tiếp nhận vô số phỏng vấn, làm sao đề cập qua gia đình của chứ? Nếu Thiên Thành và Thiên Tuyết rất có khả năng, mọi người còn tưởng rằng nhà tam đời đơn truyền, em hay chị em khác đâu!

      Phóng viên hưng phấn bắt đầu vấn đề: tình cảm và vợ được ? Trong cuộc sống có mâu thuẫn hay ? Có mâu thuẫn giải quyết như thế nào? Thời gian rảnh, hẹn hò với phu nhân sao, mang đứa du lịch sao?

      Mỗi khi trả lời vấn đề, Mục Thiên Dương đều liếc mắt nhìn chăm chú Uyển Tình trước cái, Uyển Tình cũng ngẩng đầu trừng cái, cảnh cáo đầy mắt.

      Mục Thiên Dương liền với phóng viên: " hỏi vấn đề rất sắc bén, tôi sợ trả lời tốt, về nhà phải quỳ remote?"

      Vẻ mặt phóng viên đau khổ: là bảo tôi hỏi được ?

      Uyển Tình nghiến răng nghiến lợi, tôi khi nào kêu quỳ remote chứ?

      Phỏng vấn xong, Mục Thiên Dương nhìn thoáng qua đồng hồ: " đến lúc tan ca, cùng nhau ăn cơm ."

      "A?" Phóng viên nhìn thoáng qua Uyển Tình, vội vàng lắc đầu, " cần, tôi còn muốn quay về công ty sửa sang lại bản thảo phỏng vấn. Uyển Tình cũng cần trở về, dù sao tan tầm, trực tiếp về nhà !"

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 610: Lấy công mưu tư (1/3)

      Edit: minhhy299

      Mục Thiên Dương nghe xong, vẻ mặt trầm tư, ngón tay xoay xoay quanh cà phê. lát sau, đặt cà phê ở bên cạnh bồn hoa cao cao, sau đó ôm , hôn xuống.

      "Ưm. . . . . ." Uyển Tình hoảng sợ, cà phê thiếu chút nữa rơi.

      Người chung quanh thấy, lớn tiếng ồn ào.

      Uyển Tình vừa nghe, muốn đẩy Mục Thiên Dương ra, Mục Thiên Dương lại ôm càng chặt hơn.

      Những người khác cũng ồn ào, chính là nhìn bọn họ, sau đó lấy điện thoại di động ra chụp ảnh đăng Weibo.

      Đối diện chính là chỗ làm việc của Uyển Tình, vừa mới có bạn học và đồng nghiệp của Uyển Tình nhìn đến bọn họ, đều "Tiện đường" theo đâu. Tạp chí là làm gì? Đều có tính tin tức sâu sắc đâu! Trực tiếp lấy máy chụp ảnh ra chụp liền truyền lên mạng, Mục Thiên Dương và vợ hôn môi đường cái.

      Mục Thiên Dương hôn xong, buông Uyển Tình ra. Uyển Tình xấu hổ đến dám lộn xộn, phát cà phê dính chút ở áo gió của , yên lặng đặt cà phê ở bên cạnh bồn hoa, sau đó lấy khăn tay ra từ trong túi, chà lau cho .

      Mục Thiên Dương cúi đầu nhìn , trái tim đột nhiên trở nên đặc biệt mềm mại, kéo mạnh vào lòng ôm chặt.

      Uyển Tình sửng sốt lát, : " cũng làm bẩn quần áo của em rồi."

      Mục Thiên Dương gì sau lúc lâu, buông ra, lên án : "Em cũng phá hư khí!"

      Uyển Tình cắn môi, đỏ bừng cả mặt, có tức giận với chuyện vừa rồi, cũng có phẫn nộ, chính là tiếp tục lau cho , sau đó cũng lau quần áo của mình chút.

      " thôi." Mục Thiên Dương nhìn lướt qua bốn phía, bưng cà phê lên, trước cho , sau đó bưng cho mình, dắt tiếp tục về phía trước.

      Ngày hôm sau, các đại truyền thông đều đưa tin bọn họ ôm hôn ở đường cái! Dân chúng run bắn cả người với chuyện của Mục Thiên Dương, bởi vì rất thích , ngược lại Uyển Tình xứng với .

      "Bất quá cho dù xứng, hạnh phúc vẫn là ấy!" Mọi người ai oán như thế.

      Sở Duy tức giận đến hộc máu! vừa vặn hai ngày này cãi vã với nhà văn sau đó là minh tinh, kết quả bị hai người bọn họ đoạt nổi bật!

      Lễ mừng năm mới cao tầng Long Diễm Minh tụ hội, Uyển Tình tự nhiên cũng . Sở Duy biết được viết quyển sách hot, phải tìm sách đến xem. Sau khi xem xong, trong đầu lại bắt đầu chuyển động cơ hội buôn bán, muốn mua bản quyền quyển sách này làm điện ảnh và truyền hình.

      chuẩn bị tìm Uyển Tình đâu, nghĩ tới Uyển Tình chính mình đưa lên cửa! ác liệt nghĩ, chừng có thể ép giá. . . . . .

      Cái này đương nhiên chỉ là nghĩ, dù sao nhà xuất bản vẫn là trung gian, khẳng định tranh thủ kiếm chút ít, hơn nữa Uyển Tình còn có Mục Thiên Dương mà. Cho dù có Mục Thiên Dương, cũng dám hãm hại đại tiểu thư nha!

      Sở Duy tìm thời gian thăm Kim lão phu nhân, mới biết được Uyển Tình thực tập. vẫn đợi cho Uyển Tình tan tầm trở về, chuyện bản quyền điện ảnh và truyền hình với Uyển Tình.

      Uyển Tình : "Tớ hiểu lắm đâu, cùng nhà xuất bản à? Tuyên truyền cái gì cũng dễ làm à."

      Sở Duy gật đầu: "Bất quá tớ tìm người hỏi qua, tại nội dung bản này, nhiều nhất phát nửa giờ, cho nên muốn tiếp tục viết."

      Uyển Tình theo gật đầu: " tiếp tục viết. Bản thứ hai chuẩn bị hôm nay ra ngày quốc tế thiếu nhi, nội dung quyển này tương đối nhiều, cậu đến lúc đó nhìn kỹ hẵn ."

      "Thành! Vậy cậu nên đáp ứng nhà khác đấy!"

      Uyển Tình cười : "Được." Kỳ trong lòng nghĩ : sao còn có thể có nhà khác coi trọng? Sở Duy tìm đến , phỏng chừng là xem mặt mũi bà bên ngoài đây?

      Qua vòng, Mục Thiên Dương bắt đầu làm chuyện phía trước muốn làm, tìm đến thư ký hỏi: "Lần trước có phải có tạp chí muốn lấy tin tức hay ?"

      Thế nào tạp chí muốn lấy tin tức của chứ? Bất quá tất cả đều bị cự tuyệt! Trong đầu thư ký dạo qua vòng, tên quyển bản tạp chí nhanh đến, tìm được quyển cần kia: "Tổng giám đốc rất đúng 《××》?" Phu nhân thực tập nơi đó đấy!

      Mục Thiên Dương hơi có chút ngượng ngùng, cảm giác bị đối phương xem thấu, lạnh lùng cao quý gật đầu.

      Thư ký công thức hoá hỏi: "Tổng giám đốc muốn cho bọn họ đến lấy tin tức sao? xế chiều hôm nay ngài còn có thời gian."

      "Được." Mục Thiên Dương nở nụ cười, quyết định gửi thêm cho hai ngàn tiền thưởng.

      Thư ký kinh sợ: tổng giám đốc cư nhiên nở nụ cười với ? Xem ra phải cả đời ôm chặt đùi phu nhân buông tay!

      Buổi chiều, Mục Thiên Dương làm tốt chuẩn bị lấy tin tức.

      Bên tạp chí lâm thời nhận được thông báo, chạy vội . Lai lịch của Uyển Tình, bọn họ cũng nên biết ( vô nghĩa! Tốt xấu là tạp chí, tin tức Mục Thiên Dương chú ý sao? Huống chi bọn họ còn qua trường hôn lễ đấy!), cho nên thực ràng biết đây là Mục Thiên Dương thả nước! Vì thế trực tiếp đẩy Uyển Tình lên, người khác ghen tị cũng cách nào, qua, sợ hãi Mục Thiên Dương lâm thời có việc.

      Mục Thiên Dương là tính như vậy. Nếu Uyển Tình đến, liền lâm thời có việc, nghiêm trị mấy cái có nhãn lực!

      May mà Uyển Tình đến đây, cũng là vui mừng lớn. Tuy rằng Uyển Tình chính là ngồi phía sau người khác làm bút ký.

      Mục Thiên Dương nhận phỏng vấn, để thư ký chuẩn bị tốt vấn đề giao cho phóng viên, sau đó phóng viên liền ấn vấn đề này. Phóng viên đều biết điều, mỗi lần lấy đến vấn đề đều là về phát triển công ty, cũng dám tự ý hỏi vấn đề riêng, bằng Mục Thiên Dương mất hứng cái, kéo bọn họ vào sổ đen! Lần sau muốn phỏng vấn, lại thể có thể.

      Lần này vấn đề lấy đến, lại làm cho phóng viên chấn động, sau đó nhịn được liếc Uyển Tình phía sau cái.

      Uyển Tình mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, bộ"Tôi là thực tập sinh tôi cái gì cũng đều hiểu tôi chỉ là tới học tập tôi im lặng nhận thức ".

      Lúc phỏng vấn, Uyển Tình cúi đầu, cầm bút ghi chép lên sổ , nhưng chung quy cảm giác cổ áp lực vô hình đánh úp lại. bất đắc dĩ ngẩng đầu, trừng mắt nhìn Mục Thiên Dương cái, Mục Thiên Dương nhếch miệng cười, đẹp đến làm cho người thét chói tai.

      Uyển Tình căm giận cúi đầu, bao giờ nữa muốn nhìn cái.

      lát sau, phóng viên hỏi: "Mục tổng, có thể tâm gia đình của ?"

      Uyển Tình sửng sốt, ngẩng đầu nhìn Mục Thiên Dương.

      Mục Thiên Dương cười : " thành vấn đề."

      Uyển Tình lật bàn: khi nào dễ chuyện như vậy? ! Đừng tưởng rằng biết, mấy năm nay tiếp nhận vô số phỏng vấn, làm sao đề cập qua gia đình của chứ? Nếu Thiên Thành và Thiên Tuyết rất có khả năng, mọi người còn tưởng rằng nhà tam đời đơn truyền, em hay chị em khác đâu!

      Phóng viên hưng phấn bắt đầu vấn đề: tình cảm và vợ được ? Trong cuộc sống có mâu thuẫn hay ? Có mâu thuẫn giải quyết như thế nào? Thời gian rảnh, hẹn hò với phu nhân sao, mang đứa du lịch sao?

      Mỗi khi trả lời vấn đề, Mục Thiên Dương đều liếc mắt nhìn chăm chú Uyển Tình trước cái, Uyển Tình cũng ngẩng đầu trừng cái, cảnh cáo đầy mắt.

      Mục Thiên Dương liền với phóng viên: " hỏi vấn đề rất sắc bén, tôi sợ trả lời tốt, về nhà phải quỳ remote?"

      Vẻ mặt phóng viên đau khổ: là bảo tôi hỏi được ?

      Uyển Tình nghiến răng nghiến lợi, tôi khi nào kêu quỳ remote chứ?

      Phỏng vấn xong, Mục Thiên Dương nhìn thoáng qua đồng hồ: " đến lúc tan ca, cùng nhau ăn cơm ."

      "A?" Phóng viên nhìn thoáng qua Uyển Tình, vội vàng lắc đầu, " cần, tôi còn muốn quay về công ty sửa sang lại bản thảo phỏng vấn. Uyển Tình cũng cần trở về, dù sao tan tầm, trực tiếp về nhà !"

      Chương 611: Tâm động (2 3 càng)(2044 chữ)

      Mục Thiên Dương vừa lòng địa nở nụ cười, Uyển Tình lại : " còn có cái gì tại xã lý, phải về lấy."

      Mục Thiên Dương lập tức suy sụp hạ mặt.

      Bên cạnh tương du phóng viên rất khổ sở, chỉ có thể tận lực giảm bớt chính mình tồn tại cảm, miễn cho gặp vạ lây.

      Uyển Tình với Thiên Dương: "Mục tổng, chúng ta trước rồi."

      " đưa các em , dù sao cũng tan tầm, tiện đường."

      Uyển Tình lập tức quát: " cho phép! mua đồ ăn, em đón!"

      Tương du phóng viên: ... tồn tại, tồn tại...

      Hai người đương nhiên hẳn đương tồn tại, nhất thời vô cùng xấu hổ. Mục Thiên Dương sửng sốt phen, thân thủ xoa xoa Uyển Tình tóc: "Được rồi, sớm chút về nhà."

      Uyển Tình buồn bực địa trừng mắt nhìn , đối người bên cạnh : "Hoàng tỷ, chúng thôi."

      "Hảo." Danh gọi hoàng tỷ phóng viên cùng đồng khởi ly khai, vào thang máy, hỏi , "Em bình thường vẫn còn nấu cơm a?"

      Uyển Tình sửng sốt sau lúc lâu, xấu hổ địa : "Muốn bắt trụ đàn ông tâm, muốn trước bắt lấy đàn ông dạ dày!"

      "..." Lừa dối người nào a? Hoàng tỷ buồn bực địa nghĩ muốn.

      Buổi tối, Uyển Tình mang Đinh Đinh tắm rửa, phát ngón anhy Giáp trưởng, xuất lai hậu liền cho tu bổ. Mục Thiên Dương chính mang theo đương đương tắm rửa, tẩy hoàn xuất lai, Uyển Tình lại cho đương đương cắt.

      Mục Thiên Dương nhìn thoáng qua chính mình móng anhy, dính qua : "Cũng cho cắt phen."

      "Em cũng phải tiểu hài tử."

      Mục Thiên Dương ủy khuất: "Ai cấp cho cắt cả đời?"

      Uyển Tình liếc liếc mắt cái, chuyện.

      Đinh Đinh nằm ở giường, đem người chăn hướng người đẩy: "Chăn."

      Mục Thiên Dương: "..." phải cái này "Chăn" a!

      Trở về phòng hậu, đáng thương tội nghiệp địa nhìn Uyển Tình, Uyển Tình liếc liếc mắt cái, để cho tọa ở giường, cho cắt móng anhy. 『 nhã văn ngôn tình tiểu thuyết cười, cúi đầu thân (hôn) .

      trừng mắt nhìn : " nên lộn xộn!" Sau đó bên cắt vừa khởi việc ban ngày, gọi về sau cần như vậy rồi.

      Mục Thiên Dương ủy khuất địa : "Em tổng cộng mới thực tập tháng, có bao nhiêu cơ hội như vậy a? Còn phải người phải sợ hãi khi dễ em, cho nên muốn tự mình xem cái."

      "Có em ở đây, ai dám khi dễ a?" Uyển Tình bất đắc dĩ địa .

      "Ừ, về sau hẳn rồi."

      " lại trách em." Uyển Tình được tự nhiên địa .

      Mục Thiên Dương cười, đột nhiên đoạt lấy trong anhy móng anhy đao ném tại tủ đầu giường, sau đó đem giường trung gian áp.

      "Còn có cắt hoàn!"

      "Ngày mai tái thuyết." Mục Thiên Dương hôn , anhy kéo ra của áo tắm, cầm trước ngực đẫy đà...

      Mục Thiên Dương sưu tầm, ra tại ba tháng khan. Nếu là thường ngày, dạng là ở tháng tư khan. Nhưng tại tòa soạn khẳng định muốn thừa dịp Uyển Tình còn tại thực tập thời điểm đăng, chẳng thế còn có cái gì ý tứ?

      Tạp chí bìa mặt liền là Mục Thiên Dương, mọi người xem hậu đối Uyển Tình : "Em lão công rất đẹp trai a."

      Uyển Tình nhịn được địa gật đầu cái.

      tạp chí ảnh chụp quá đẹp, có loại quý khí cùng khí phách, tự tiếu phi tiếu hai mắt lại tiết lộ tia nhu tình.

      Này tấm hình là sưu tầm khi đó chụp hình, lúc ấy an vị tại đối diện. nhìn .

      Uyển Tình hàm chứa cười, tâm bang bang nhảy dựng. Buổi tối đem tạp chí cho Mục Thiên Dương xem, : "Em xem em, rất đẹp trai!"

      Mục Thiên Dương đưa mắt nhìn, đắc ý : "Đó là ~ "

      Uyển Tình nhìn chằm chằm tạp chí bìa mặt, thở dài: "Nhìn ảnh chụp hảo tâm động!"

      Mục Thiên Dương lông mi khẽ chớp, cùng chính mình ảnh chụp ghen tị, thân thủ nâng lên của cằm: "Nhìn đến chân nhân liền tâm động rồi hả ?"

      Uyển Tình cố khởi miệng: "Đương nhiên tâm động..." Chỉ là sinh hoạt trung , chưa từng có dừng hình ảnh quá, thói quen của ôn nhu, ngược lại chú ý thêm vào sức quyến rũ. Mà loại này sức quyến rũ, là bất luận kẻ nào đều phát . Đúng là trước, phát .

      dám nhìn đến ảnh chụp kia khắc tâm động bất đồng, giống như là nhất kiến chung tình, đột nhiên lần nữa nhận thức dạng!

      "Thiên Dương..." ôm của cổ, "Nếu chúng phải ở dưới tình huống như thế gặp nhau, nếu lúc ấy vô ưu vô lự nhất điểm, nghĩ muốn... cũng đối với em nhất kiến chung tình."

      Mục Thiên Dương trong lòng trận kích động, nâng lên mặt , thâm sâu địa hôn .

      đêm nhu tình...

      Ngày hôm sau khởi lai, Uyển Tình nhìn mặt đất tạp chí, nhịn được ưu sầu khởi lai: " đều như vậy tâm động, người khác phải càng tâm động?"

      Mục Thiên Dương mắt buồn ngủ mông lung địa tọa ở giường, cằm để tại cổ cọ xát, lẩm bẩm : "Cho nên em muốn tốt quý trọng. Đàn ông 41 nhánh hoa, còn bất mãn bốn mươi a."

      "Cho nên em phải hoa."

      "..."

      "Khụ! Khoái rời giường rồi." Uyển Tình , "Chờ em bốn mươi thời điểm, cũng còn có lão a, cho nên em thiên vạn cần nhìn bên ngoài hoa dại a ~ "

      "Tuân mệnh!" Mục Thiên Dương tại môi trùng điệp vừa hôn. Xuống giường hậu, động tác đột nhiên cứng đờ, quay đầu lại , "Uyển Tình..."

      "Uh`m?"

      "Gần đây bên ngoài văn phòng mặt kia hai cái thực tập sinh..."

      "Làm sao vậy?" Uyển Tình quan tâm hỏi. Kia đúng là đồng học, tuy nhiên bình thường quan hệ hề thân mật.

      Mục Thiên Dương mặt lạnh : "Các lão tại trước mắt đảo quanh, nhìn phiền!"

      Uyển Tình sửng sốt, ý tứ này là... Có người nghĩ muốn cậy chân tường?

      Mục Thiên Dương ngắm liếc mắt cái, đối ngu si đần độn phản ứng có chút bất mãn ý.

      Điểm tâm hậu xuất môn, trước đưa hài tử học, lại tiễn Uyển Tình tòa soạn. Dọc theo đường , hai người đều chuyện. Đến chỗ tòa soạn cửa, Uyển Tình bên chuẩn bị xuống xe, bên : "Em cho thành điểm!"

      "Uh`m?"

      "Người khác tại trước mắt em chuyển, cho em xem!" Uyển Tình hung dữ địa .

      Mục Thiên Dương khóe miệng nhịn được cong lên cong, sau đó trang thương cảm: " xem, đánh lên làm sao bây giờ?"

      "Em dám!"

      " dám." Lập tức lắc đầu, nghĩ muốn ngủ hài tử bò sát đệm lót.

      Uyển Tình cắn cắn môi, nghiêng thân hôn phen. ôm lấy , trao đổi cái cách thức tiêu chuẩn hôn nồng nhiệt mới phóng .

      Chờ xuống xe, đột nhiên gọi lại : "Buổi chiều có việc, hội trễ giờ ly khai công ty, liền tới đón em rồi."

      Uyển Tình sửng sốt, gật đầu. ở bên cạnh thực tập, cho tới bây giờ ai kêu tăng ca. Sau khi anhn tầm, liền đánh xe Mục Thiên Dương nơi đó. đều muốn trễ giờ ly khai, liền là chờ thôi, kia dám ?

      đến lúc đó, người trong văn phòng chuẩn bị anhn tầm. Đúng lúc này, Mục Thiên Dương cùng đám người theo bên kia tới. Mọi người phát , lập tức lại vội vàng khởi lai, đại đa số đều lui đến ô vuông gian dám có ngọn. Nhưng Uyển Tình kia hai bạn học, lại đứng lên.

      Uyển Tình xem thấy các mặc, sửng sốt, cách ăn mặc được quá trang điểm xinh đẹp thôi? tại mới ba tháng a, tự xuyên như thế bạc...

      bạn học cầm văn kiện tránh ra, thuận anhy vén vén tóc dài, ngang qua Mục Thiên Dương, thẹn thùng địa hô: "Mục tổng."

      Lại vẫn có cái trạm ở chỗ ngồi biên cạnh nghe điện thoại, vòng eo vặn thành cỗ bánh quai chèo...

      Phàm là có phần tiền vốn nữ nhân, luôn luôn kiêu ngạo, cảm thấy được hảo đàn ông đều nên nhìn tới chính mình. Các bộ dáng thể sánh bằng đinh Uyển Tình sai, nhưng so với đinh Uyển Tình khí chất mắt sáng, mà còn các đúng là Trung văn hệ nổi danh tài nữ, so với đinh Uyển Tình có nội hàm hơn!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :