1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Bảo bối của tổng giám đốc - Họa Thủy (501/624+14NT)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 337: Bóp chết đứa em kia

      Thiên Tuyết phẫn nộ đập cặp của : “Đinh Uyển Tình! Tớ liều mạng với cậu!”
      Mục Thiên Dương lạnh lùng cảnh cáo: “Nếu em thu tay lại, liền có cái gì ăn ngon.”
      Thiên Tuyết buồn bực thu tay lại: “ bất công!”
      “Cũng phải ngày đầu tiên.” Mục Thiên Dương hừ lạnh.
      …..” Thiên Tuyết cứng lại, phẫn nộ giật tóc , “Mục Thiên Dương! rất đáng ghét!”
      “Em mau buông ra!” Mục Thiên Dương rống to, “ lái xe! Uyển Tình!”
      Uyển Tình giữ chặt Thiên Tuyết, nhưng kéo ra được. Chờ đến khi kéo được người ra, Mục Thiên Dương cũng dừng xe.
      Thiên Tuyết tức giận khóc oa lên tiếng, Uyển Tình trừng mắt nhìn Mục Thiên Dương cái: đây phải là kéo thêm cừu hận cho em sao?
      Mục Thiên Dương cảm thấy rất nghen lòng, ràng là cái nha đầu kia khiêu khích trước! đúng, là em bảo giáo huấn nó! Vì sao khi chuyện xảy ra, các người đều đổ lỗi cho ? Uyển Tình, là người đàn ông của em, em thể bênh người ngoài!
      Kết quả đúng là Uyển Tình bênh vực người ngoài, vỗ bả vai Thiên Tuyết: “ ấy hay giỡn, cậu cần so đo với ấy. Đó là hai của cậu, cậu biết ấy hơn hai mươi năm, cậu còn hiểu sao?”
      “Bởi vì tớ hiểu ấy! Hỗn đản! Tớ muốn tuyệt giao với ấy! Tớ muốn đoạt tuyệt quan hệ với ấy!”
      Mục Thiên Dương gãi gãi đầu: “Em còn để ý?”
      “Vì sao em lại để ý?” Thiên Tuyết tùy hứng rống to.
      Uyển Tình vội vàng : “Quên quên , chúng ta để ý đến ấy, chấp nhặt với ấy! lát nữa sushi để cho cậu ăn hết, hai chúng ta cùng ăn, cho ấy ăn!”
      “Tốt!” Thiên Tuyết tức giận , “Hai chúng ta cùng tắm suối nước nóng! Hai chúng ta cùng tắm trong phòng, tắm uyên ương.”
      “Mục Thiên Tuyết!” Mục Thiên Dương cảnh cáo tiếng, “Em nên quá phận…….”
      “Ô oa…..” Thiên Tuyết thương tâm ôm lấy Uyển Tình, “ ấy uy hiếp tớ, tớ muốn tuyệt giao với ấy!”
      Uyển Tình trừng Mục Thiên Dương: “ mau lái xe !”
      Mục Thiên Dương buồn bực quay đầu lái xe, muốn bóp chết người em này! Vì sao nó lại là em của ? Nếu phải, có thể trực tiếp đá xuống xe, để cho ở nơi hoang vu tự sinh tự diệt!
      chửi Thiên Tuyết trăm lần, để ý đến tình cảm ruột thịt chút nào.
      từ C thị đến suối nước nóng mất hai giờ, ở trấn lịch sử . Nghành du lịch của trấn rất phát triển, nhưng vẫn thuộc quản lý của C thị, cho nên khi đến nơi này cần dạo chơi.
      Sauk hi xuống xe, ba người cầm hành lý, Mục Thiên Dương giao xe cho nhân viên của suối nước nóng, vừa , vừa tranh công nhìn Thiên Tuyết và Uyển Tình : “Xem, phong cảnh rất đẹp phải ? Kế bên chỗ này có nơi quay phim, cho nên nới này thường xuyên có ngôi sao tới, đương nhiên cũng có ít quan viên cao cấp và nhà giàu, cho nên ở đây cũng tệ.”
      Trong lòng Thiên Tuyết còn tức giận, đưa mắt nhìn bốn phía, phát phong cảnh xung quanh quả nhiên rất tuyệt đẹp, nhịn được hừ lạnh tiếng: “Vì sao biết chỗ này? phải là đến phong lưu chứ?”
      Mục Thiên Dương sửng sốt, nhìn về phía Uyển Tình, thấy vẻ mặt nghi ngờ, sợ hiểu nhầm, vội vàng giải thích: “ cùng là nghe .”
      Trong lòng Uyển Tình có chút thoải mái. Người như , thường xuyên ra ngoài xã giao, gặp dịp chơi, ngủ với mấy mỹ nữ, đến vài lần cũng có gì là lạ. Trước kia cũng bài xích, thậm chí vẫn cảm thấy có mấy tình nhân. Nhưng mà tại, cso lẽ là do có tình cảm, khi nghĩ tới thân thiết với người phụ nữ khác, cho dù có tình cảm, chỉ là gặp dịp chơi, cũng tiếp thu được.
      Xem ! Quả nhiên thể như thế. khi có tham muốn giữ lấy, liền xong rồi.
      Uyển tình hít hai ngụm khí, nhìn , trực tiếp về phía trước.
      Thiên Tuyết đắc ý nhìn cái.

      muốn bóp chết ! Nhưng mà chỉ có thể ngẫm lại thôi. Thừa dịp Uyển Tình pháp , chạy nhanh túm lấy , hạ giọng : “ sai rồi được ? đừng gây thêm phiền toái cho ! Sang năm kết hôn được, tất cả tính đầu em.”
      “Thiết! Chính mình có bản lĩnh, làm sao trách em?”
      Uyển Tình , gặp cái gương mặt quen thuộc, suy nghĩ lát, mới nhớ tới là Chu Linh.
      Gần đây danh tiếng của Chu Linh khống sai, weibo thường xuyên có tin tức của ta, ta đóng hai bộ phim truyền hình nhiều tập vừa tung ra là được mọi người bàn luận nhiệt tình, khiến cho tích lũy ít fan. Nhưng mà bởi vì những thứ ta đăng weibo trước đây, khiến cho và Thiên Tuyết có hảo cảm, những bộ phim ta đóng đều xem!
      Uyển Tình thấy ta tới, muốn nhìn nhiều, quay đầu tìm kiếm Mục Thiên Dương, thấy nắm tay Thiên Tuyết đến đây, nghĩ là bọn họ hòa giải. rồi, an hem ruột sao có thể hận nhau đâu? Bọn họ náo loạn như vậy, tình cảm lại càng sâu.
      Chu Linh nhận ra Uyển Tình và Thiên Tuyết, nhưng mà liếc mắt nhìn Mục Thiên Dương cái liền nhận ra, cười chào hỏi: “Mục tổng chào .”
      Mục Thiên Dương nhíu mày, đầu óc nhanh tìm tòi, vừa nhớ ra ta, sắc mặt gợn sóng : “ là….”
      “Ách……” Sắc mặt Chu Linh có chút lúng túng, nhớ tới lần trước bị Sở Duy mắng, cũng dám trêu chọc , nếu ta nhỡ bản thân, vậy quên , “Thực xin lỗi, tôi nhận làm người.”
      Mục Thiên Dương thấy tưc thời, cũng so đo với ta.
      Chu Linh thấy nắm cổ tay Mục Thiên Dương, đoán rằng hai người là người , trong lòng hận được, nhưng mà lại dám chụp ảnh. có trăm mối có cách giải, người phụ nữ đó hình như chưa từng gặp qua, hẳn là phải người trong vòng giải trí. Nhìn khí chất đó, có vẻ giống sinh viên…….Trời ơi! Chẳng lẽ Mục Thiên Dương nuôi sinh viên?
      Sau khoảnh khắc kinh ngạc, liền bình tĩnh. Việc này cũng có gì phải ngạc nhiên, kẻ có tiền thích chơi ngôi sao, có tiền thích chơi sinh viên. Loại người giống như Mục Thiên Dương, chỉ cần thuận mắt là được.
      vào phòng, Thiên Tuyết lo sợ hỏi loạn: “ tới nơi này với Chu Linh?”
      Động tác của Uyển Tình cương chút, nghiêng tai lắng nghe câu trả lời của Mục Thiên Dương.
      Mục Thiên Dương tức giận: “Lão Tử chưa bao giờ làm thế!”
      “Thiết! thừa nhận, chúng ta cũng có cách nào khác.” Thiên Tuyết với Uyển Tình, “Thà rằng tin đờn này có quỷ, cũng đừng tin lời của đàn ông! Đàn ông ăn trộm, heo mẹ cũng leo cậy được.”
      “Mục Thiên Tuyết!” Mục Thiên Dương nổi giận gầm nên.
      Thiên Tuyết hoảng sợ, cũng hiểu được mình quá đáng. Có số việc, chỉ thôi, người nghe cũng coi là . cần phải có chừng mực, bằng giữa và Uyển Tình có vết rách, người có lỗi lớn nhất chính là . sợ hãi liếc mắt nhìn cái: “ rống cái gì? Cây ngay sợ chết đứng, bản thân làm, cần gì phải chột dạ!”
      “Em ăn sushi nhanh !” Mục Thien Dương tức giận vẫy vẫy tay.
      Thiên Tuyết thấy Uyển Tình ngồi ở sô pha đưa lưng về phía bọn họ, phỏng chừng là bị ảnh hưởng từ lời của , dám lấy sushi: “Buổi tối em ăn! lát nữa tìm các người ăn cơm chiều! Sushi để ăn khuya !” biết người trong khách sạn biết các mang theo đồ ăn nghĩ gì?

      Chương 338: Chê thổ lộ ít

      Editor: Xiu Xiu

      vừa , Mục Thiên Dương liền bổ nhào vào trước mặt Uyển Tình, vô cùng lo lắng : “Em đừng nghe người khác bừa! thề với em, sau khi gặp em đều vô cùng sạch , đảm bảo về sau cũng sạch , ngoài em ra, ngay cả tay của người khác cũng động vào!”
      Uyển Tình há miệng thở dốc, muốn hỏi và chị , cũng tin, và Đinh Thải Nghiên từng đính hôn, chẳng nhẽ lại chưa từng có hành động thân mật! còn nhớ lần văn phòng , thấy Đinh Thải Nghiên tìm , liền trốn ở trong phòng nghỉ, sau đó tận mắt thấy bọn họ ôm ấp rồi hôn nhau.
      Uyển Tình cảm thấy bây giờ truy cứu loại tình này còn ý nghĩa gì, nhưng trong lòng luôn thấy thoải mái, nghĩ tới nghĩ lui thể hỏi tình huống sau khi bọn họ gặp nhau, thốt ra: “Trước kia?”
      Mục Thiên Dương sửng sốt, trước kia đương nhiên là có phụ nữ bên cạnh, ngẫu nhiên gặp dịp chơi là bình thường thế nhưng, thậm chí vẫn xem xét đối tượng kết hôn trong đó. Bởi vì khi đó cảm thấy mình cưới thiên kim đại tiểu thư, để cho đối phương làm bà Mục, phụ trách ngoại giao, để mở rộng quan hệ, thuận tiện sinh con. Đến như cảm tình, chưa bao giờ ở trong phạm vi lo lắng của !
      Nếu biết sớm rằng gặp , nhìn người phụ nữ khác lấy cái.
      Uyển Tình ảo não cắn môi, cảm thấy mình hơi quá đáng. đương nhiên là có, muốn hỏi làm gì? nhất định cảm thấy mình hỏi nhiều, đàn ông đều muốn tự do, có thể kiên nhẫn với ...
      “Thực xin lỗi.” Uyển Tình thống khổ che kín mặt mình: “Em hơi choáng, có thể là say xe rồi...”
      Mục Thiên Dương xoa đầu , vò huyệt thái dương của : “Nếu tắm nước nóng trước ? Trễ giờ ăn cơm...”
      Uyển Tình gật đầu.
      Gian suối nước nóng này là hai người dùng, đương nhiên là cùng tắm. Mục Thiên Dương bận việc cả ngày... Công tác, mỗi ngày có thể chạy bộ, mỗi tuần cũng có thời gian cố định chơi bóng, còn có thể cưỡi ngựa, hoàn toàn là lao động kết hợp vui chơi.
      Nhưng gần đây, năm này ở thành phố A, lại chạy tới chạy lui đến thành phố C, vốn có thời gian tập thể hình, loại vận động duy nhất chỉ là XXOO cùng UYển Tình... Công việc cả ngày, cảm thấy mệt mỏi, tại ngâm nước nóng, bỗng nhiên cảm giác được thể xác và tinh thần đều sảng khoái. Nhìn UYển Tình bên cạnh, vuốt ve bờ vai của , lực mềm : “Có thể chứ?”
      cần...”
      “Nằm úp sấp , xoa bóp cho em, thoải mái lắm.”
      Uyển Tình do dự chút, cảm giác có phần mệt mỏi rã rời, có tinh thần tranh luận với , ràng ngoan ngoãn nằm úp sấp bờ suối nước nóng. Mục Thiên Dương nhàng mát xa cho , bắt đầu có phần đau, về sau dần dần thoải mái, nhịn được thở dài đầy thỏa mãn.
      Mục Thiên Dương đột nhiên đến bên tai : “Bạn trước, cắt đứt sạch , chắc chắn đến gây phiền toái cho em.”
      Uyển Tình sửng sốt, quay đầu nhìn , vẻ mặt kinh ngạc.
      lại gần , cằm để vai : “Nếu em ghen, có gì để , cao hứng còn kịp!”
      “Ai ghen?” Uyển Tình theo bản năng phản bác.
      “Uhm, biết phải em ghen, cho nên mới muốn giải thích.”
      Uyển Tình do dự giây lát : “ cần giải thích cho em!”
      Càng giải thích, càng phiền lòng, ai mà biết tình sử của ?
      Dường như Mục Thiên Dương nhìn ra tâm tư của , trong lòng tự nhiên cao hứng, nhưng để gồ ghề trong lòng, mất nhiều hơn được rồi. Chuyện hư hỏng này, cũng biết giải thích thế nào. Người phụ nữ thông minh, tự nhiên hỏi người đàn ông trước kia thế nào, người đàn ông cũng tự tìm phiền toái mà nhắc đến.
      Nhưng hôm nay, Thiên Tuyết khốn khiếp kia lại đem chuyện này ra, giải thích được, giải thích cũng được, cũng khó xử...
      Uyển Tình cũng cực kỳ khó xử, muốn nghe giải thích, nhưng nghe lại thấy thoải mái. Mục Thiên Tuyết, sao tự nhiên cậu lại ra? Về sau làm đồ ăn ngon cho cậu nữa!
      Đột nhiên Uyển Tình có chút tủi thân, xoắn xuýt phải cái này, cái lo lắng hỏi vừa rồi, khiến sinh lòng chán ghét. Xác thực vô số lần nghĩ muốn rời khỏi , nhưng nếu có thể để thích cả đời, lại có gì tốt? theo , tại tất cả chỉ cần thuận theo tự nhiên là tốt rồi, cần thay đổi cái gì, cần suy nghĩ tương lai thế nào.
      Nhưng nếu rời khỏi , tương lai của có nhiều gian khó?
      biết, chỉ cần ở bên cạnh , cùng bắt đầu thế nào, tuyệt đối có ai biết, cho dù có người biết, ta cũng tìm được cách đàng hoàng, cho mọi người mắng . Nhưng nếu như cần nữa? Tình cảm cũng có, việc gì phải thương , chăm sóc ? chừng đích thân hủy hoại !
      “Thiên Dương...” Uyển Tình xoay người ôm lấy , tựa vào trong lòng khóc lên: “Em như vậy cso phải cực kỳ đáng ghét hay ?”
      “Em gì thế?”

      “Em biết, em nên hỏi chuyện trước kia của , em cũng hỏi... Thực xin lỗi, là em đúng, em nên hỏi.”
      “Vì sao em nên hỏi?” Mục Thiên Dương hơi giận nhưng còn đau lòng nhiều hơn: “ thế giới này, nếu em nên hỏi, còn ai có thể hỏi?”
      ,,, cảm thấy như vậy rất đáng ghét sao?”
      Mục Thiên Dương cười: “Người khác hỏi phiền, nhưng em hỏi phiền, thế nhưng những chuyện đó đều qua rồi, nếu biết gặp em, nhất định im lặng chờ em.”
      Uyển Tình cứng lại hô hấp, tim đập rất nhanh: “, thấy phiền tốt rồi.”
      Mục Thiên Dương buồn bực: “Em cứ như vậy trả lời ?”
      “A, thế sao?”
      thổ lộ, em thổ lộ theo, tốt xấu gì cũng nên hôn cái.”
      Uyển Tình đỏ mặt, đẩy ra: “Ai phải nghe thổ lộ?”
      chỉ nghĩ muốn thổ lộ với em, cho nên nhất định em phải nghe!” Mục Thiên Dương trước kia chưa từng thổ lộ qua, cho nên tâm tư gì cũng giấu ở trong lòng. Nhưng từ khi thích , thổ lộ ra cũng có áp lực gì nữa. Đối với người đàn ông lớn, tình tình ái ái treo trong miệng là vô cùng ghê tởm, nhưng ra, làm sao ấy biết được?
      Uyển Tình là thiếu cảm giác an toàn, chỉ làm , hoặc chỉ làm, đêu tin, nếu tin tưởng, thích , liền coi như thích, cũng trốn tránh .
      phát hai người bọn họ giống nhau ở phương diện này, đều rụt rè, nỡ ra miệng. Thích người, dù ấy biết, bạn cũng muốn cho ấy, nếu ấy nghi ngờ. Nếu thủy chung , trong lúc suy đoán thích hay hay thích, tình cảm cũng trở nên tan vỡ.
      tự nhiên thể để tình cảm của bọn họ tan vỡ, nhưng có người liền theo hướng người khác. Nếu thích trước, vậy để bước này . Quả nhiên, làm đúng rồi! ngày nào đó, thể được tự nhiên như thế nữa, rộng rãi thương ...
      Đột nhiên, ngoài cửa truyền đến tiếng của Thiên Tuyết. Mục Thiên Dương kiên nhẫn : “Em ấy lại làm gì biết?” Qua cửa ngăn cách đều có thể nghe thấy thanh của , ra ngoài chơi cũng thể yên tĩnh chút sao?

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 339: Xảy ra vấn đề

      Uyển Tình nghiêng tai nghe xong, : "Giống như cãi nhau với người ta?"

      " xem!" Mục Thiên Dương đứng lên, trước mặc tắm áo dài với mới mở cửa. Sợ gặp được người quen, còn kêu tránh phía sau cửa cần xuất . Mở cửa, chỉ thấy Thiên Tuyết mặc tắm áo dài, túm nam nhân đồng dạng mặc tắm áo dài lớn tiếng chuyện.

      Mục Thiên Dương nhíu mày, con nhóc kia có thể miễn điểm tâm hay ? Loại địa phương này có thể náo loạn sao, vạn nhất gặp được người quen liền phiền toái! Mục Thiên Dương hờn giận kêu lên: "Thiên Tuyết, em làm gì đó?"

      Thiên Tuyết quay đầu, kéo tay người ta : ", là họ!"

      Mục Thiên Dương trừng lớn mắt, khá lắm, quả nhiên là Mục Thiên Thành! bỗng nhiên thấy dưỡng khí đủ, tay túm người vào nhà, Uyển Tình tránh phía sau cửa hoảng sợ.

      "Ai nha chị dâu lâu gặp ——" Mục Thiên Thành lảo đảo cái, vội vàng mượn sức áo tắm dài thiếu chút nữa bị kéo rơi.

      "Câm miệng!" Mục Thiên Dương khẽ quát tiếng, đóng cửa lại, "Em ở trong này làm gì?"

      Mục Thiên Thành dừng chút: "Nghỉ phép."

      "Hôm nay nghỉ phép?" Mục Thiên Dương giả cười, "Còn chưa nghỉ đâu."

      " cũng có thể, cái gì em ——"

      "Hai chúng ta giống nhau sao?" là đại BOSS! Đại BOSS có ý gì, chịu hết thảy hạn chế điều lệ chế độ! muốn khi nào nghỉ, nên nghỉ thời điểm nào!

      Thiên Tuyết vừa mới nhìn thấy Mục Thiên Thành còn cao hứng, cảm thấy nhiều người chơi rất vui, lúc này đột nhiên nhớ tới, Mục Thiên Thành làm ở tổng công ty nha! lập tức nhảy qua chỉ trích : "Tại sao có thể bỏ bê công việc đấy? Nhanh trở về, công ty đóng cửa làm sao bây giờ?"

      Trán Mục Thiên Dương giật giật, đẩy ra: "Ngoan, chơi với Uyển Tình ~" Công ty sao dễ đóng cửa như vậy? Cho dù muốn đổ, cũng bởi vì Mục Thiên Thành ở đấy mà đổ!

      Thiên Tuyết vểnh miệng chút, chuyện của công ty cũng hiểu, chỉ có thể tìm Uyển Tình. Hai người ngồi sô pha, có hơi nhàm chán, lấy sushi ra ăn, vừa ăn, vừa xem bọn chuyện, tựa như xem diễn.

      Mục Thiên Thành đợi Mục Thiên Dương bức cung, cúi thấp đầu rầu rĩ : "Em và Văn Sâm đến bên này công tác."

      Trăm ngàn chỗ hở! Người Mục Thiên Dương sống ở thành phố C, nếu bên này có việc, nhất định là ở gần xử lý, làm sao còn cần Văn Sâm chuyến nửa? Bất quá nhìn biểu tình Mục Thiên Thành, chỉ biết hai người này xảy ra vấn đề, cũng nhẫn tâm trách cứ nó: "Cậu ta ở đâu?"

      "Ở trong phòng."

      "Cùng nhau ăn cơm!" tốt xấu là "Giám đốc", bọn họ xảy ra vấn đề, cần phải quan tâm.

      Mục Thiên Thành gật gật đầu, xoay người ra ngoài.

      Thiên Tuyết và Uyển Tình chẳng hiểu ra sao, bọn họ bốn câu xong rồi? Bốn câu vô cùng đơn giản, sao cảm giác chứa bí mật vô hạn đây?

      Mục Thiên Dương quay đầu, thấy các cắn sushi, nhịn được đau đầu: "Đừng ăn, Thiên Tuyết em trở về phòng thay quần áo, chúng ta đến nhà ăn ăn cơm."

      Thiên Tuyết ôm lấy cặp lồng cơm: "Hộp này em ăn khuya buổi tối, cầm đến phòng trước." Cơm nước xong hai và Uyển Tình nên OOXX, lúc này mang theo , cơ hội mang .

      Mục Thiên Dương đau đầu lợi hại hơn, thích ăn như vậy, sao gả đây? Nếu chú ý béo lên bốn năm vòng, vậy ngoại hình có trở ngại......

      Uyển Tình thấy cau mày, xấu hổ buông sushi ăn nửa trong tay ra. Mục Thiên Dương nhất thời trở nên rất nguyên tắc: "Ăn ăn , em rất gầy, cũng nên ăn nhiều chút!" Nữ nhân của mình cũng thể để bị đói, về phần dáng người gì đó, béo lên hai vòng xúc cảm rất tốt!

      Uyển Tình thở phì phì trừng mắt liếc cái, đứng dậy thay quần áo: "Về sau em muốn ăn uống điều độ, đỡ phải béo lên ghét bỏ em!"

      "Sợ ghét bỏ em à?" Mục Thiên Dương cười, thấy cởi tắm áo dài, trước ngực no đủ đứng thẳng trung, nhất thời tâm ngứa khó nhịn, nhịn được đưa tay bóp bóp.

      Uyển Tình hô tiếng, vội vàng kéo tắm áo dài, đỏ bừng cả mặt hỏi: "Anhlàm gì?!"

      "Ưm...... Số lượng lớn ."

      Uyển Tình cứng lại, đưa tay ấn ngực , đẩy đẩy đẩy phía sau ...... Đến đổ lên cửa, sau đó : "Đứng ở chỗ này được nhúc nhích!"

      Mục Thiên Dương:......

      Uyển Tình cười đắc ý, chạy tới thay quần áo. Đổi xong rồi, mới đổi. cố ý đứng trước mặt triển lãm dáng người, Uyển Tình bất mãn trừng cái: " nhanh chút! Lớn tuổi còn khoe cái gì mà khoe?"

      Phốc —— Mục Thiên Dương ngực bị đâm đao, biubiubiu máu.

      Ai, già, hơn, , tuổi?! A?!

      ngờ dám chê già...... Mục Thiên Dương bi phẫn liếc nhìn cái, thầm quyết định, đêm nay muốn để kiến thức tốt hùng dũng oai phong của mình chút, làm cho khắc sâu nhận thức còn phi thường phi thường trẻ tuổi! Mới có lớn tuổi đâu, hừ!

      Uyển Tình ngồi ở bên, đột nhiên nghĩ đến vừa mới kêu mình ăn nhiều chút, sau đó lại tơi số lượng lớn ...... Chẳng lẽ ghét bỏ mình ?! Ngại , còn mỗi ngày buổi tối bóp bóp làm gì?

      囧! Uyển Tình vừa 囧, vừa lại thực nổi cáu, ngẩng đầu hỏi : "Thế nào?"

      "Cái gì thế nào?"

      " vừa mới đo, thích hợp ?" Uyển Tình cắn răng hỏi.

      "Ách ——" Mục Thiên Dương nhìn lướt qua ngực của , thấy mặt có vẻ giận, thầm nghĩ quả nhiên chuyện tình nữ nhân để ý đều giống nhau —— tuổi, dáng người, vẻ đẹp, ngay cả Uyển Tình cũng ngoại lệ. ho tiếng, "Thích hợp, vừa thích hợp."

      "Vậy để em ăn nhiều chút là có ý gì?"

      "Là em rất gầy, chưa ăn nhiều chút tăng địa phương nào nha!"

      "Tăng địa phương khác?"

      "Đúng! Cánh tay chân , người ta thấy đau lòng."

      Uyển Tình mân mê miệng: "Nhưng nữ nhân khi biến dạng, nam nhân bên ngoài. phải muốn nuôi em béo, sau đó liền quang minh chính đại quan tâm em?"

      Mục Thiên Dương hừ : "Nếu em dám béo thành heo, đương nhiên cần em!"

      " ——"

      Mục Thiên Dương cười ha ha, ôm vai của , thân mật bên tai : "Yên tâm, béo đến thể béo nữa nhắc nhở em." Cùng cười đùa như vậy, là vui.

      Mở cửa, hai người hoảng sợ! Chỉ thấy Thiên Tuyết đứng ở bên trái, Thiên Thành đứng ở bên phải, cái dùng máy lên Weibo, cái trực tiếp vòng hai tay quanh ngực vẻ mặt u buồn, nghiễm nhiên thành hai thần giữ cửa.

      Mục Thiên Dương tức giận hỏi: "Hai người các em làm gì?"

      "Chờ các ăn cơm đấy." Thiên Tuyết thu hồi di động.

      Mục Thiên Dương buông Uyển Tình ra, để và Thiên Tuyết lên , hỏi Mục Thiên Thành: "Văn Sâm đâu?" Người này biến người ta thành xuống giường được chứ?

      "Đến nhà ăn trước."

      Văn Sâm chiếm vị trí nấp khắp ngõ ngách nhà ăn, hơn nữa ngọn đèn mông lung, tốt lắm bảo hộ gian tình. Biểu tình giống như trước đây—— mặt than —— hoàn toàn nhìn ra hỉ nộ ái ố, cảm giác bộ dáng vốn là có phiền não. Đối lập bộ dáng Mục Thiên Thành uể oải phấn chấn, làm cho người ta cảm thấy vô tình......

      Chương 340: Đánh rơi ba lần

      Thiên Tuyết muốn , kết quả phát tất cả mọi người rất im lặng, bao gồm Mục Thiên Thành mọi ngày hoạt bát giống . Này rất kỳ quái, vụng trộm hỏi Uyển Tình: “Cậu có cảm thấy khí rất khủng bố hay ?”
      “Chỉ là hơi buồn mà thôi!” Uyển Tình , nghi hoặc nhìn ba người kia, biết vấn đề ở người nào.
      “Theo lý nên buồn, năm người chúng ta phải lúc ăn cơm nhau…..” Khi đó rất vui vẻ.
      Mục Thiên Dương cũng buồn theo, phát các chuyện, nhịn được hỏi: “Các người thầm cái gì?”
      có gì?” Thiên Tuyết vội vàng ngồi thẳng, nghĩ đánh rơi chiếc đũa.
      Mục Thiên Dương ghét bỏ động tác tay chân của , dù sao tật xấu có nhiều hơn nữa cũng che lấp được ưu điểm của , có nhiều người muốn cướp . trực tiếp kêu phục vụ lấy đôi đũa mới, Thiên tuyết xoay người nhặt chiếc đũa ở dưới đất, nghĩ nhìn qua thấy giữa chỗ ngồi của Mục Thiên Thành và Văn Sâm có hai bàn tay nắm lấy nhau.
      Những khớp xương tráng kiện, ràng là tay của đàn ông! Mà màu da của hai bàn tay giống nhau, ràng là của hai người đàn ông!
      Thiên Tuyết đột nhiên cảm thấy huyết áp tăng cao, khó tiếp thu! Từng, tin rằng tình của nam nữ là than thoại vì có con cái! Nhưng sau khi lên đại học, nghe các bạn học chuyện, hơn nữa mỗi ngày xem weibo, sớm nghĩ “ nam nữ là vì nối dõi tong đường, hai người đàn ông mới là ”.
      Cho nên, thấy màn như vậy, đầu óc cũng chuyển biến, cảm thấy việc rất lớn!
      chậm rãi đứng lên, phát tay phải Văn Sâm rất trắng, mà tay trái của Mục Thiên Thành lại đen……..Ô ô, họ phải thuận tay trái sao, khi nào luyện nắm tay với đánh nhau, tay trái cư nhiên có thể lấy chiếc đũa!
      “Tiểu thư, đũa của .” Nhân viên đưa đôi đũa cho Thiên Tuyết.
      Thiên Tuyết gật đầu: “Cám ơn.” Rút chiếc đũa ra, cẩn thân cái, lại rơi. vô tội nhìn nhân viên phụ vụ, “Thực xin lỗi, tôi, tôi phải cố ý, phiền toái …….” là bị của mình dọa!
      sao, xin chờ chút.” Nhân viên phục vụ tao nhã nhặt chiếc đũa lên, lấy đôi mới cho .
      hít sâu hơi, thấy Văn Sâm và Mục Thiên Thành cùng nhau ăn nhanh chậm, biểu tình như thường, bàn tay đặt ở dưới bàn cũng cầm lên! khỏi rít gào ở trong lòng: các người thông đồng từ bao giờ!
      Lại nhớ lại chuyện cũ, mỗi lần họ trở về đều thấy Văn Sâm! Còn có, thường xuyên mang Văn Sâm về nhà ăn cơm, Văn Sâm là thân phận gì? Bạn học của hai! Trước kia cảm thấy, nếu là bạn học của hai, lại làm ở Mục thị, hơn nữa chức vị lại quan trọng, giúp hai làm rất nhiều việc, đến nhà bọn họ ăn cơm cũng có vấn đề gì.
      thành vấn đề cái gì! Vấn đề còn lớn nữa là đằng khác!
      Lúc Văn Sâm tới nhà bọn họ ăn cơm, tất nhiên lúc đó có cả họ!
      Thiên Tuyết cảm thấy bản thân muốn chết, nhu cầu cấp bách là cả người muốn phát tiết, mạnh lấy điện thoại của mình : “A…” mu bàn tay đau quá.
      quay đầu, thấy người nhân viên phụ vụ đứng ở bên canh , bàn tay giơ lên trung, vẻ mặt dại ra nhìn . phản ứng kịp thời, người ta lấy chiếc đũa cho , nhưng mà……Tay vung lên, chiếc đũa lại rơi xuống đất.
      Mục Thiên Dương thở dài: “Em làm gì vậy?”

      “Em…….Em thấy ấy.” Thiên Tuyết vô tội , “ tại em chỉ muốn phát vi bác thôi.”
      Mục Thiên Dương cảm thấy đau đầu. Tình cảm của em trai xuất vấn đề, em lại an phận……. cần quan tâm nhiều hơn!
      Uyển Tình sợ kiên nhẫn, với nhân viên phục vụ: “Phiền lấy đôi khác…..”
      “Thực xin lỗi thực xin lỗi……..” Hai tay Thiên Tuyết chấp thành chữ thập xin lỗi.
      Khách hàng ở nơi này là thượng đế, người nhân viên phục vụ đều bị ức hiếp, thấy lễ phép như thế, ngược lại có chút quen, đường có điểm phiêu.
      Thiên Tuyết mở di động ra, Mục Thiên Dương : “Rơi chiếc đũa cũng đáng mở weibo?”
      “Cho nên mới mở weibo……” Thiên Tuyết hữu khí vô lực thở dài, viết nên màn hình điện thoại, “Tôi đánh rơi ba lần.”
      vốn tưởng rằng họ là thẳng năm, ngờ tới…. ấy bị cong! Lúc này sụp đổ, đợi đến khi nào!
      Sau khi ăn xong, Mục Thiên Dương : “Uyển Tình em và Thiên Tuyết về trước, chúng ta tản bộ.”
      “Chúng ta thể cùng sao?” Thiên Tuyết hỏi. coi hai người chúng ta là phụ nữ nên cho theo, ba người đàn ông các người lại đánh trận thôi?
      Vẻ mặt Thiên Tuyết bị đả kích, má ơi, chẳng những họ bị cong, trai ruột cũng____trời ơi, chẳng lẽ bọn họ là tình tay ba? họ và hai cùng thích Văn Sâm? Năm tào, Văn Sâm là hồ ly tinh…… , người này là hồng nhan họa thủy, sai rồi phải là nam nhan họa thủy!
      Đợi chút! hai lầm sao có thể? ấy thích Uyển Tình! Chẳng lẽ ấy lấy Uyển Tình làm tấm mộc? …… , Uyển Tình làm sao có thể là vật hi sinh?
      Thiên Tuyết thấy trời sắp sụp đến nơi, tinh thần hoảng hốt tuyệt vọng quay về phòng.
      Uyển Tình phát thích hợp, có chút lo lắng, quay về phòng mới hỏi: “Thiên Tuyết, cậu làm sao vậy? Có phải ăn phải cái gì nên đau bụng ?”
      “Uyển Tình_____” Thiên Tuyết hét to tiếng rồi ôm lấy , “Mục gia chúng rất xin lỗi cậu!”
      Uyển Tình tròn mắt?
      còn quỳ xuống trước mặt Uyển Tình, Uyển Tình kéo được , cũng muốn sụp đổ theo: cậu đừng vội khóc, cho tớ biết xảy ra chuyện gì trước !
      -
      Mục Thiên Dương, Mục Thiên Thành và Văn Sâm ra nhà ăn, chuẩn bị ra hoa viên dạo. Tối rồi, trong hoa viên có chút tối. Vốnhai bên đường có đèn lồng, gió đêm lại thổi , rất đẹp. Nhưng tâm tình bọn họ là tốt, có tâm trạng thưởng thức, ngược lại cảm thấy đèn lồng có lịch sử rất lâu rồi, mang theo chút trầm.
      Vừa bước vào hoa viên, Mục Thiên Thành : “Văn Sâm, cậu về phòng trước .”
      Văn Sâm liếc nhìn cái, gật đầu, trực tiếp rời .
      Trong lòng Mục Thiên Dương nghi hoặc, ta có phải bạo quân đâu, cậu làm cho cậu ta làm gì?
      Mục Thiên Thành dừng bước lại, chống vào cây đại thụ ven đường, phiền chán : “Người nhà cậu ấy thúc dục cậu ấy kết hôn.”
      Mục Thiên Dương nhíu mày, cảm thấy việc nghiêm trọng, bình luận : “Hai người đều ba người tuổi, ông nội cũng thúc dục cậu.”
      “Hôm kia cậu ấy với , lễ mừng năm mới phải trở về nhà gặp mặt……”
      “Cãi nhau?”
      Mục Thiên Thành kích động : “ biết ngày mai là sinh nhật cậu ấy ?”
      “Ách……” đúng là biết. Cho dù biết, cũng hoàn toàn nhớ được! nhớ sinh nhật của người nhà và Uyển Tình là đủ rồi, nhớ Văn Sâm làm gì?
      kích động thảo luận với cậu ấy, lợi dụng ngày nghỉ quốc khánh nghỉ dài hạn mừng sinh nhật, tùy tiện chọn trong những nơi như Âu Mĩ, Nam Mĩ, Maidives, kết quả cậu ấy lại trả lời lạnh lẽo câu phải gặp mặt, ràng là muốn chia tay!”

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 341: Qúa hỗn loạn

      Editor: Xiu Xiu

      tiếng chút!” Mục Thiên Dương quát khẽ.
      Mục Thiên Thành thống khổ ngồi chồm hổm mặt đất: “Chúng em quyết trở về rồi chia tay...”
      “A...” Cho nên giờ là điên cuồng lần cuối? Khó trách tự nhiên người điên cuồng công việc như Văn Sâm lại bỏ bê công việc du lịch!
      “10 năm rồi... 10 năm! , có hiểu cái này tượng trưng cho cái gì !” Mục Thiên Thành gần như tan vỡ.
      Mục Thiên Dương im lặng, còn biết đoạn tình cảm kia được mười năm, nếu mười năm sau, muốn tách và Uyển Tình ra, vậy nhất định rất đau, đau đến rụng rời tâm can, có cách nào tưởng tượng được loại thống khổ này.
      “Nếu các em có thể làm sao?” Thế giới này có người đồng tính luyến ái, đất nước của bọn họ cũng có, nhưng thế tục tiếp thụ được.
      ở Mục gia, bọn họ phải suy xét đến cảm xúc của ông nội, snag năm ông nội 80 tuổi, gần đây quyết định du lịch nữa. Chính ông còn biết tuổi tác của mình lớn, phận làm con cháu như bọn họ, sao có thể để ý đến cảm xúc của ông? Chuyện này, vốn có cách nào mở miệng với ông, ông chịu nổi kích thích này!
      Đến như Văn Sâm, nhà cậu ta ở quê, nông dân giữ gìn con cái, chuyện nam nữ còn tiếp nhận được, huống chi là nam nam? Bọn họ mong muốn có người nối dõi tông đường, Văn Sâm này bao nhiêu tuổi, kết hôn, chắc là người trong nhà cũng điên lên rồi.
      “Có thể ra nước ngoài!” Mục Thiên Thành : “Nhưng ta ...”
      Mục Thiên Dương im lặng. Đây chính là vấn đề của bọn họ rồi. giờ người ra nước ngoài nhiều như thế, nếu bọn họ muốn ra, tự nhiên phản đối. Hai người bọn họ ra nước ngoài chỉ là vì ở bên cạnh nhau mà thôi, cũng phải rồi quay lại.
      “Thôi.” Mục Thiên Thành đứng lên: “Vài năm nay em có lỗi với ta... Tuy cùng nhau, nhưng đối với ... ta luôn mình... ta thích thế nào như thế ...”
      “Được, quyết định cho tốt...” Mục Thiên Dương : “Nên cất giấu ở trong lòng, có thể tranh thủ muốn cố gắng, được, cũng cần phải...”
      Đột nhiên Mục Thiên Thành hỏi: “ , chúng em kết hôn với người khác, sau đó vụng trộm ở cùng chỗ được ?”
      Đột nhiên Mục Thiên Dương muốn đánh : “Trong mắt đồng tình luyến ái các người, phụ nữ phải là người à? Các người gọi cái này là bên ngoài...! Hơn nữa, kết hôn, người lớn giục có con, người phụ nữ cầu cậu thực nghĩa vụ vợ chồng, cậu có thể chịu được cậu ta ngủ với phụ nữ xong lại ngủ với cậu ?”
      Mục Thiên Thành nghĩ đến tình hình lúc đó, phẫn nộ phun ra ba chữ: “TMD!”
      Trong phòng suối nước nóng, Thiên Tuyết kể cho Uyển Tình nghe tình hình. Uyển Tình nghe xong, kinh ngạc cười toe toét. Văn Sâm và Mục Thiên Thành... Cái này có chút hung tàn.
      Uyển Tình thấy chuyện đồng tính luyến á này, bản thân cũng thấy kỳ lạ, nhưng vẫn nghĩ chuyện này cách mình rất xa, huống chi nhận thức người mình? Mà Mục Thiên Thành và Văn Sâm cũng bình thường mà, thế nào mà đột nhiên lại cùng nhau?
      lắc đầu tin: “Chắc chắn là cậu hiểu lầm rồi! Về sau nên lung tung, cần chú ý những tin tức sina, cậu trúng độc quá sâu rồi!”
      “Mình mới trúng độc! Bọn họ tay trong tay đó! Lúc ăn cơm cũng nỡ buông ra! Còn có hai người đàn ông cùng nhau tới suối nước nóng, cả người liền có vấn đề ấy, mỗi lần Văn Sâm đến nhà mình ăn cơm, họ đều ở đây. họ vừa đến, cũng chỉ đích danh tìm ta. Trước kia mình còn thấy quái lạ, ấy tìmVăn Sâm làm gì? Còn cho rằng ấy theo đuổi em người ta! nghĩ tới ...
      Bị như vậy, Uyển Tình cũng hiểu được có vấn đề rồi. Vừa mới ăn cơm khi đó, nhìn thấy Mục Thiên Thành ăn cơm còn dùng tay trái rất quái lạ, trước kia cũng phát loại cảm giác dính liền lấy Văn Sâm.
      cắn môi, mỗi ngày bị Thiên Tuyết đả kích, biết an ủi như thế nào. giờ, cũng cần an ủi rồi.
      Thiên Tuyết còn : “Còn có, vừa mới rồi trai mình bào chúng mình lên! Mình hoài nghi bọn họ tam giác luyến! Mình nghĩ mình phải đồng tính luyến ái, mà là lưỡng tính. Uyển Tình, thực xin lỗi, cậu đừng theo mình, mình giúp cậu chạy trốn!”
      “Hí..” Uyển Tình che ngực, thực cần được an ủi rồi. Vô vì mà đan lắc tay, vì học nấu cơm, lại thích đàn ông!
      Sâu xa! Ông trời mau thu lại , quan hệ này quá hỗn loạn, có cách nào tiếp nhận được.
      Thiên Tuyết ngồi chồm hổm dưới đất, ôm đầu gối xoắn xuýt lâu, đột nhiên
      : “Uyển Tình, nếu chúng ta nhau , bọn họ là bọn họ, chúng ta...”
      “Cậu câm miệng lại!” Uyển Tình rống to: “Cậu nên suy nghĩ bậy bạ! Thiên Dương mới như thế, họ cậu cũng ! Cậu nhất định là nhầm rồi!...”
      “Cậu cũng nhận ra dấu vết để lại đúng ?” Thiên Tuyết trực tiếp hiểu lầm phản ứng của : “ mình thích đàn ông... A... mình à ! Mình vẫn cảm thấy họ là nam thẳng, sao có thể cong...?”
      Uyển Tình rốt cuộc cũng hiểu vì sao mà Mục Thiên Dương đau đầu vì Thiên Tuyết, cũng đau rồi.
      Lúc này, có người gõ cửa. Hai người cùng nhìn nhìn, Thiên Tuyết đứng lên: “Mình !” Đây là phòng .
      Mở cửa, nhìn thấy Mục Thiên Dương.

      hỏi: “Có thể đưa Uyển Tình trả lại cho được chưa?”
      Thiên Tuyết nhìn thấy liền giận dễ sợ, đẩy cửa : “ vào !” sau đó thở phì phì ngồi xuống bên giường.
      đóng cửa lại, hiểu gì đuổi theo : “Sao hai đứa lại thế?” Vẻ mặt gì thế, cãi nhau rồi à?
      Thiên Tuyết cả giận : “ quỳ xuống cho em!”
      Con tôm gì thế? Mục Thiên Dương trừng to mắt, quỳ?
      Uyển Tình kéo kéo Thiên Tuyết, hồi phục lại tinh thần, được tự nhiên vẫy tay: “ cần quỳ nữa.”
      “Hai người sao thế?”
      Mục Thiên Dương khó chịu, nhíu mày, hai tay nắm trong quần, dáng người cao ngất, khí thế vô cùng, khiến hai người cảm thấy ít tự tin mấy cm.
      Thiên Tuyết vọt lên đứng trước, há miệng thở dốc, đột nhiên ủ rũ, mạnh mẽ đẩy Uyển Tình lên trước: “Cậu hỏi !”
      Uyển Tình do dự giây lát, nhìn : “Thiên Thành và Văn Sâm, đồng tính luyến ái?”
      Kinh ngạc!
      tút mạnh tay ra, hoảng sợ trừng mắt nhìn các : “Sao hai người biết?”
      Hai người sửng sốt, sao?
      “A....” Thiên Tuyết ngã xuống giường kêu lên: “Vì sao vì sao? của em... ấy là đàn ông... là đàn oong1”
      và Uyển Tình cũng kỳ thị đồng tính luyến ái, nhưng lựa chọn của người nhà, duy trì cũng nên tôn trọng, đặc biệt là sau khi bị internet tàn phá, Thiên Tuyết vào cửa hủ, Uyển Tình hủ nhưng cũng biết được tương đối nhiều về phương diện này, cho nên đều kỳ thị.
      giờ sở dĩ tiếp thu được là vì bình thường Mục Thiên Thành và Văn Sâm đều quá đàn ông, đặc biệt là Mục Thiên Thành! Đàn ông đàn oont! Các người luôn nghĩ là hai người đó kết hôn, cho ra đời sau, thế nào đột nhiên họ bị cong, như thế sao có thể tiếp thu được?

      Chương 342: Vỡ thành cặn bã

      Mục Thiên Dương có hơi đành lòng nhìn , thầm : họ em là nam nhân bên trong nam nhân —— hai nam ở cùng nha, em ấy cũng là làm nam nhân.

      Mục Thiên Dương khỏi muốn hỏi mình, năm đó chấp nhận giới tính của Mục Thiên Thành, chấp nhận và Văn Sâm cùng chỗ, có phải bởi vì trong quan hệ em ấy là công hay ? Nếu em ấy là bị cái bị đè kia. . . . . . Ách, xác thực có chút buồn bực. Em trai Mục Thiên Dương có thể làm đồng tính luyến ái, nhưng tuyệt đối thể là cái bị đè kia!

      "Đừng khóc." Mục Thiên Dương , "Đồng tính luyến ái cũng là tình , hẳn là được tôn trọng. Các em nếu tiếp thụ được, coi như biết, bằng bọn họ thương tâm."

      " sớm biết?" Thiên Tuyết hỏi.

      "Sớm hơn em chút." Mục Thiên Dương bảo thủ , miễn cho còn so đo trong phương diện này.

      Thiên Tuyết ngơ ngác nhìn : ". . . . . . phản đối?"

      "Như thế nào phản đối? Còn đánh qua trận sao! Nhưng tình cảm của bọn quá sâu, vô dụng!"

      Thiên Tuyết ọe ọe: "Nhất định là đánh thắng!" ruột phải kiếm tiền, nhưng sức chiến đấu khẳng định là xa xa kịp họ.

      ruột: ⊙﹏⊙b tôi ! Đây là em ruột sao?

      Uyển Tình hỏi: "Ông nội bọn họ biết ?"

      " biết." Mục Thiên Dương vội vàng dặn dò, "Lúc trước chỉ có biết, các em cũng nên ra , ảnh hưởng tốt. Hơn nữa, bọn họ đều tính chia tay, về sau chuyện này chính là nhất thời, đáng ra."

      "A ——" Thiên Tuyết quát to tiếng, "Làm sao có thể như vậy? Em vừa mới biết bọn họ cùng chỗ, bọn họ chia tay? Lừa ai đấy, bọn họ cùng đến suối nước nóng, ràng như keo như sơn!"

      "Bọn họ lớn như vậy , hoặc là tìm nữ nhân kết hôn tốt, hoặc là công khai! Công khai áp lực to lớn, phải mỗi người đều thừa nhận được."

      Thiên Tuyết lòng đầy căm phẫn: " tình nhau, có cái gì thừa nhận được? Chỉ chút áp lực mà sợ, ràng là chịu trách nhiệm với tình cảm!"

      "Em ngược lại trở nên nhanh." Vừa rồi còn lớn tiếng thở gọi "Vì sao", bộ trời muốn sụp xuống, tại liền"Bảo vệ đồng chí, phản đối phân biệt đối xử."

      Vẻ mặt Thiên Tuyết thản nhiên: "Ai kêu ấy là em sao,em trừ bỏ ủng hộ, còn có thể như thế nào? Nếu Văn Sâm là nữ nhân, em cảm thấy họ rất vô liêm sỉ! ấy quanh năm suốt tháng chạy tới đây, ngắn ba năm tháng trở về lần, dài hai năm mới trở về lần, người bạn nào có thể chờ chứ? ấy dứt khoát để Văn Sâm chờ thành hòn vọng phu, chẳng phân biệt được tài gì quả thực là kỳ tích!"

      "Cho nên tại Văn Sâm chờ nổi nữa? Tài trí tay?" Uyển Tình hỏi.

      Thiên Tuyết sửng sốt: "Vậy. . . . . . Tôi giúp ai đây?"

      Mục Thiên Dương lại đau đầu : "Em đừng thêm phiền! Đều bọn họ đến tuổi, nên lo lắng chuyện tương lai, thể lại hỗn loạn như vậy nữa. Văn Sâm tính về nhà thân cận, cho nên. . . . . ."

      Thiên Tuyết thở dài: "Bọn họ thực nhau sao? Vậy phải thực đáng tiếc, vì sao thử chứ?"

      "Em cảm thấy trái tim ông đủ mạnh mẽ sao?"

      Thiên Tuyết hít sâu hơi : "Vốn là siêu cấp mạnh mẽ! Nhưng thấy chuyện này, phỏng chừng chỉ có thể vỡ thành cặn bã ——"

      Mục Thiên Dương cảm thấy thực gì với hình dung của , vừa tức giận vừa buồn cười, đưa tay muốn cóc đầu . trốn phía sau Uyển Tình, đột nhiên nhớ tới vấn đề nghiêm trọng, đẩy đẩy Uyển Tình: "Cậu hỏi mau."

      "Hỏi cái gì?" Uyển Tình nghi hoặc.

      Mục Thiên Dương nhìn động tác các , nghe các đối thoại, nhíu mày, lời nào.

      Thiên Tuyết nhìn cái, lén lút với Uyển Tình: " à, phải?"

      Uyển Tình gì, nhìn Mục Thiên Dương có chút xấu hổ. Mục Thiên Dương sủng nịch : "Còn có cái vấn đề gì? Hỏi ."

      ", sao?" Là bảo tôi hỏi nha, Uyển Tình yếu ớt nghĩ.

      "Cái gì?"

      "! phải? !"

      Mục Thiên Dương nhíu mày: "Là cái gì?"

      " đấy!" Uyển Tình bất chấp tất cả, " phải như bọn họ?"

      " ——" Mục Thiên Dương hiểu được, suýt nữa lưng qua khí , " làm sao có thể là?! phải em còn ràng sao?" Tào lao! cày cấy người bao nhiêu lần chứ, rốt cuộc là sao hỏi ra vấn đề này?

      Mặt Uyển Tình rực hồng, quay đầu đánh tơi bời Thiên Tuyết trận!

      Thiên Tuyết kêu to: "Sao đánh mình chứ?"

      "Đánh em xứng đáng." Mục Thiên Dương oán hận .

      -

      Ngày hôm sau, Uyển Tình và Thiên Tuyết đụng Mục Thiên Thành và Văn Sâm ở trong sơn trang, cảm thấy phi thường xấu hổ. Mục Thiên Thành và Văn Sâm còn biết mình bại lộ, Văn Sâm lui tới ít lời lạnh khốc như thường, Mục Thiên Thành cảm thấy cùng ở lại đây có ý nghĩa, với Uyển Tình các : "Các em vào trong đó, với các em."

      " được!" Thiên Tuyết vội vàng , "Chỗ chúng em , nam nhân đến thích hợp, các chơi của các !" Bọn họ phải chia tay, để bọn họ quý trọng cơ hội ở chung cuối cùng ! Ô ô. . . . . . là người tốt! là người rất rất tốt!

      Văn Sâm thấy các rồi, nghĩ Mục Thiên Dương hẳn là ở trong phòng mình, với Mục Thiên Thành: "Tôi tìm tổng giám đốc báo cáo công chuyện chút."

      tuy rằng chơi, Nhưng mà chưa quên công việc. Nguyên bản giả thiết muốn nghỉ ngơi nhiều, trước tiên hai ngày, chỉ cần hợp tác với đoàn nhân viên đường dài, cam đoan công ty vận hành bình thường, Mục Thiên Dương cũng phát . Nhưng ai biết, may vừa vặn đụng phải đây?

      nguyên bản là chiến sĩ thi đua ngừng vào ngày nghỉ tết, hình tượng sáng lạn cỡ nào, công lao giảm bớt, hủy hoại chỉ trong chốc lát!

      Đều là Mục Thiên Thành làm hại! Nam nhân ba mươi tuổi còn lấy được bỏ xuống được, giống như ủy khuất bao nhiêu, kỳ khổ sở nhất là được ? ! Là ai xông xáo oanh oanh liệt liệt ở bên ngoài, là ai đơn tăng ca ở Mục thị? Mục thị đại biểu cái gì? Thay mặt cho cơ sở ngầm của Mục Thiên Thành, có lẽ đều biết nhất cử nhất động của Mục Thiên Thành! Mấy năm nay Mục Thiên Thành yên tâm lớn mật xông xáo ở bên ngoài, phải là khẳng định tìm người khác qua sao?

      Nếu , Mục Thiên Thành du lịch các quốc gia thế giới, lang thang vô định trời Nam biển Bắc, cho dù cũng hoàn toàn hiểu được quỹ đạo bên ngoài! Nhiều như vậy năm, nếu chỉ là công việc cũng liền thôi, nếu cuộc sống tình cảm cũng liền thôi. Nhưng cố tình trong lòng tồn tại người, có khi lo lắng, có khi hoài nghi, thời điểm đơn tịch mịch, trong lòng cũng đủ khó chịu vì ngoại nhân .

      Mười năm, phân là ai theo ai giữ. đương nhiên là có lúc oán , tịch mịch, oán. Bởi vì có cảm xúc như vậy, đến khi muốn chấm dứt đoạn tình cảm này mới có thể kiên quyết như vậy.

      Tìm được Mục Thiên Dương, báo cáo công tác gần đây, hai người thảo luận hai giờ, công chuyện xong, Văn Sâm thu dọn máy tính: "Vậy tôi quấy rầy tổng giám đốc."

      "Đợi chút." Mục Thiên Dương gọi lại , “Cậu và Thiên Thành, cứ như vậy?"

      Văn Sâm trầm mặc lát, kéo khóe miệng chút: "Việc cưới hỏi đều có thời điểm chấm dứt, còn trẻ hết sức lông bông cũng nên xong."

      Mục Thiên Dương nhíu mày: "Cậu quy mười năm này về còn trẻ hết sức lông bông?"

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 343: Nhớ em.

      “Nếu còn trẻ có thể lông bông.” Văn Sâm , “Tình cảm có sâu đến đâu cũng phải khuất phục, cho dù là nam nữ, mười năm cũng chưa chắc tu thành chính quả. Tôi thường nghĩ, mười năm của người khác, trải qua vài mối tình, mà tôi…..Có phải nên sớm kết thúc hay ? Ngay từ đầu biết có kết quả, mà chúng ta còn hao phí mười năm……”
      “Nếu cậu muốn như vậy, tôi cũng còn gì để khuyên.” Mục Thiên Dương thở dài, “Nếu như có tôi, hai người cũng quen biết……..Hảo tụ hảo tán . Chỉ là, đừng để chuyện tình cảm ảnh hưởng đến công việc.”
      Văn Sâm do dự chút gật đầu, dù sao Mục Thiên Thành muốn mở công ty của riêng mình, phỏng chừng tháng nữa gặp mặt.
      -
      Sau khi Mục Thiên Dương rời khỏi suối nước nóng Văn Sâm cần tới công ty, yên tâm chơi, Mục Thiên Thành lập tức đặt vé máy bay, luôn đêm đó. Mục Thiên Dương thực biết gì.

      Chờ sau khi Uyển Tình Phổ Đà Sơn, chỉ có thể quay về quản lý tổng công ty ở A thị, người có thể quản lý thay chỉ có Văn Sâm, bây giờ đột nhiên nghỉ ngơi, bản thân liền thể ung dung. nhịn được nghĩ, qua vài năm nữa bản thân kết hôn, phải dành nhiều thời gian cho vợ và con, tình huống của Văn Sâm cũng khác là mấy, mà công ty ngày càng phát triển, cần đào tạo càng nhiều nhân tài càng tốt, tại cần bồi dượng vài trợ thủ đắc lực…….
      Vì thế, vừa trở về tổng công ty liền xem tư liệu nhân .
      và Uyển Tình ở C thị, Thiên Tuyết ở mình có ý nghĩa, đành quay về nhà, mỗi ngày có thể trò truyện với Mục lão gia. Gần đây thời tiết thay đổi, Mục lão gia bị cảm, vừa nghĩ tới ông nội tuổi lớn, trong lòng liền nỡ, rất hội hận trước đây học y.
      Mục lão gia thấy quay về, nghi hoặc hỏi: “Uyển Tình đâu?”
      “Uyển Tình Phổ Đà Sơn với mẹ cậu ấy!”
      “Nga….” Mục lão gia nghĩ tới, “Mấy hôm trước ở cùng với ba nó…….Nó kêu Đỗ Viễn Minh là gì?”
      “Hình như kêu là chú.” Uyển Tình vẫn gọi Đỗ Viễn Minh là chú, hẳn là kêu là ba.
      “Uh. Mấy hôm trước ta có ngồi uống trà với dượng của nó, dượng nó muốn đưa mẹ nó bái Phật, thân thể của mẹ nó tốt.”
      Thiên Tuyết nghi hoặc : “Uyển Tình chuyện này với cháu, cháu tưởng bọn họ du lịch, hóa ra là có mục đích. Bái Phật có gì, trăm ngàn đừng mê tín quá là được. Chuyện thân thể, cần phải giao cho bác sĩ.”
      “Lời này cháu với ta có ích lợi gì? Ta chùa bái Phật, tự nhiên là muốn tỏ vẻ tôn trọng đối với thần ninh, nhưng có trầm mê quá.”
      Thiên Tuyết cười: “Cháu ông nội.” Tuy và Uyển Tình rất tốt, nhưng Từ Khả Vy biết chuyện. Vạn nhất Từ Khả Vy vì gả cho kẻ có tiền, tâm tình thay đổi, bắt đầu si mê Phật giáo, cũng có gì kỳ quái.
      Mỗi ngày đều chuyện điện thoại với Uyển Tình, lúc nữa gọi điện thoại hỏi Uyển Tình có phải bái Phật hay .
      Uyển Tình trả lời: “Đúng vậy. Tấm lòng chân thành thôi, nếu Phật tổ có thể phù hộ mẹ tớ, tớ quy y cửa Phật!”
      “Cậu nghĩ xuất gia!” Thiên Tuyết kêu to, “Cậu hỏi tớ chưa, ấy đồng ý sao?”
      “Ai muốn xuất gia? Thờ phụng mà thôi.”
      “Phải ăn chay, đáng thương…….”
      Uyển Tình gì.
      Uyển Tình chuyện điện thoại với xong, lại gọi cho Mục Thiên Dương. Mục Thiên Dương quấn quit muốn xem ảnh chụp của , bất đắc dĩ : “Máy ảnh ở chỗ mẹ em, trong điện thoại chỉ có ảnh của mẹ, chờ quay về lại cho xem.”
      Mục Thiên Dương cả giận : “Trở về liền trực tiếp nhìn em, xem ảnh làm gì?”
      Uyển Tình ngẩn ra, có chút ngượng ngùng, mặt đỏ ửng, đồng thời cũng nhịn được vui vẻ: “Cái kia…… có thể nhận ảnh chụp sao?” Tự chụp ảnh, cảm giác rất xấu hổ….
      Mục Thiên Dương : “Tự chụp mới tốt, muốn người khác chụp ảnh em.”
      ….Đáng ghét!” Uyền Tình .

      Mục Thiên Dương nghe được giọng điệu hờn dỗi của , cười vui vẻ.
      Cúp điện thoại, Uyển Tình mở phần mềm chụp ảnh ra. Hố cha, điện thoại của là mua từ hai năm trước, độ phân giải quá thấp, chụp ra có điểm , hơn nữa vị trí đúng, cũng ăn ảnh. Rốt cuộc có thể nhìn thấy, nhưng cái mặt chiếm nửa màn hình, khỏi tưởng tượng khi Mục Thiên Dương nhìn thấy tấm ảnh này thế nào……….Phỏng chừng cười lớn, cảm thấy trận ác hàn, lập tức xóa !
      Vừa lúc Từ Khả Vy gọi , chạy tới: “Mẹ, chụp cho con tấm ảnh.”
      phải buổi chiều chụp rất nhiều sao?”
      “Tiểu Tuyết muốn xem, con muốn gửi cho cậu ấy.”
      Từ Khả Vy cười, cầm điện thoại của , chụp cho tám. cố ý tìm chỗ có bối cảnh, miễn cho bản thân bị khung cảnh mĩ lệ làm lu mờ….
      “Con lại xem được ?” Từ Khả Vy đưa điện thoại cho .
      nhìn, gật đầu: “Kỹ thuật của mẹ tốt!”
      ngọt.” Từ Khả Vy trách .
      Uyển Tình cười hì hì, cúi đầu gửi tin nhắn cho Mục Thiên Dương, Mục Thiên Dương nhận được tin nhắn, hoảng sợ, trả lời : “Tay của em rất dài…….”
      “A?”
      “Tự chụp ảnh mà được như vậy, tay quá dài.”
      Uyển Tình: (@_@)
      “Tự mình chụp rất khó coi, em nhờ mẹ chụp.”
      “Uh, nhìn rất tốt. Khi nào quay về?”
      “Hôn nay mới thứ tư.”
      “Nhớ em.”
      Uyển Tình sửng sốt, nghe Từ Khả Vy kêu mình, vội vàng gửi tin nhắn .
      Tuy rằng Đỗ Viên Minh cùng các , nhưng chủ yếu là đứng bên cạnh ngắm cảnh, cho nên bồi hai người hai ngày, rồi để hai người tự chơi. có ông ta, hai người càng tư do tự tại. Vài ngày sau, hai người mang theo rất nhiều đồ kỷ niệm.
      tại Từ Khả Vy tránh được lui tới với ít phu nhân quyền quý, trừ bỏ phần cố ý để lại cho Đỗ Thiến, các khác đều tặng người khác.
      Uyển Tình quay về A thị cùng mẹ trước, còn cố ý mua quà cho Mục lãi gia và Ngô Nhã. Đỗ Viễn Minh rất tán thành làm bạn với Thiên Tuyết, có thể bảo trì giao tình với Mục gia, ai bảo con của ông ta hợp với Mục Thiên Tuyết đâu.
      Bởi vì ngày hôm sau phải về trường học, lúc này Uyển Tình gọi điện thoại cho Thiên Tuyết, sau đó tới Mục gia.
      Mục Thiên Thành từ Mã Đại trở về, cả người thoạt nhìn “Thành thục ổn trọng” hơn trước kia rất nhiều, với Mục lão gia bản thân muốn mở công ty du lịch.
      Mục lão gia nhìn thấy đáng tin hơn trước kia, trong lòng cũng phản đối, nhưng tránh được lo lắng. Công ty dễ mở như vậy? Vì thế, ngoài miệng cũng khách khí : “Mở công ty? Cháu lấy tiền nghịch nước thôi! Cháu có uy phong ở chiến trường, nhưng thương trường phải tốt như vậy!”
      “Thương trường như chiến trường thôi, cháu biết.” Mục Thiên Thành cười .
      “Vấn đề là chiến trường này khác với chiến trường kia của cháu.” Mục lão gia , “Mấy năm nay mọi người đều nghĩ cháu ở bên ngoài phóng túng. Đột nhiên mở công ty, mọi người nghĩ cháu như rồng leo, làm như mèo mửa! Ông xem cũng kém bao nhiêu.”

      Chương 344: Tượng phật lớn

      “Cháu ở công ty, cũng là khác nhau. Cái gì cháu cũng hiểu, cái gì cũng biết, tất cả mọi người cảm thấy cháu có lý tưởng, bằng tự cháu xây dựng nghiệp đâu! Cháu mở công ty, là cố vấn du lịch, bằng là cố vấn thám hiểm, mục tiêu cuối cùng của cháu phải là du lịch bình thường, mà là những nơi khó tới, tỷ như Everest, rãnh biển Mariana…..”
      Mục lão gia quát: “Mới cảm thấy cháu đáng tin, cháu lại làm mất lòng tin!” Ai nha trái tim có điểm chịu nổi, nó làm chuyện nguy hiểm chứ? Vừa mới còn cảm thấy mở công ty du lịch rất sai, nguyên lai là ngụy trang!
      “Ở phương diện thám hiểm trong nước, hẳn là có công ty dẫn đường chuyên nghiệp, cháu làm này, khẳng định có triển vọng, cũng phát triển nghề phụ tốt.”
      Mục lão gia thấm thía : “Ta muốn cháu lúc nào cũng mạo hiểm…….Ai!”
      Mục Thiên Thành dừng chút, nghiêm túc : “Cháu tự nhiên là có phương pháp xử lý, đợi phải nguy hiểm tới cửa, phỏng chừng tuổi cháu cũng lớn, thể tự mình xử lý.”
      Mục lão gia nghĩ nghĩ, thấy Uyển Tình đến cũng lâu rồi, cũng muốn để nghe những chuyện này, : “Được rồi được rồi, cháu thích làm , nếu cần giúp tìm của cháu.”
      “Vâng.” Mục Thiên Thành thản nhiên đáp ứng.
      Mục lão gia liếc mắt nhìn cái, với Uyển Tình và Thiên Tuyết: “Các cháu nhìn nó xem có phải thay đổi hay ? Mấy tháng trước còn cợt nhả, đột nhiên trở nên chững chạc, ông có chút quen.”
      Uyển Tình và Thiên Tuyết nghĩ rằng: này làm sao gọi là chững chạc? Đây là chuyện đả thương! Chuyện đả thương!
      Mục Thiên Thành nghiêm sắc mặt: “Ông nội, trước kia ông hay cháu đủ chững chạc, bây giờ cháu chững chạc, ông lại hài lòng!”
      Mục lão gia mân mê miệng giống như đứa bé: “Vốn tính trẻ con rất đáng , trở nên giống Thiên Dương là có ý gì? Sinh hai đứa cháu trai có hai tính cách, thành cái tính, kia bằng chỉ sinh đứa!”
      Mục Thiên Thành ôm ngực, cảm giác bản thân nội thương. Này ông nội cũng tin! Cái gì gọi là “ bằng chỉ sinh đứa”? Đây là ghét bỏ a!
      Thiên Tuyết làm nũng : “Ông nội, vậy rốt cuộc là ông muốn họ chững chạc hay vẫn trẻ con?”
      Mục Thiên Thành tranh : “Đứa nhà mình, luôn hài lòng, chuyển biến ba trăm sáu mươi độ cũng vừa ý! Đứa của nguwowifg khác, mới là vạn lăng………”
      “Phốc___” Thiên Tuyết nhớ tới bài thơ chế mạng “Đứa của người khác”, nhịn được bật cười.
      Mục lão gia bất mãn: “Cười cái gì mà cười? Có cái gì buồn cười?”
      “Cháu cười ông nội!”
      “Uyển Tình!” Mục lão gia kêu Uyển Tình, “Chúng ta chơi cờ, để ý đến bọn nó!”
      Uyển Tình cười đỡ ông lên, lên lầu.
      Mục Thiên Thành và Mục Thiên Tuyết theo sau, thấp giọng nghị luận ở phía sau: “Nhìn , quả nhiên đứa của người khác mới là đứa bé tốt!”
      Qua 3 phút, Mục Thiên Dương trở về.
      Mục lão gia đoán rằng nhất định là biết chuyện Uyển Tình đến đây mới trở về, cố ý hỏi: “Sao hôm nay trở về sớm như vậy? Mấy hôm trước đều là nửa đêm mới về!”
      Sắc mặt Mục Thiên Dương có chút được tự nhiên, thầm nghĩ quả nhiên nên cho ông nội biết chuyện của mình và Uyển Tình, cư nhiên trêu đùa ! Vẻ mặt lạnh nhạt: “Cũng bởi vì mấy ngày hôm trước làm xong nhưng công việc tồn đọng, hôm nay mới có thể về sớm.”
      Uyển Tình nghĩ mọi người xung quanh đều biết quan hệ giữa và Mục Thiên Dương, quả thực xấu hổ vô cùng, chỉ có thể cúi đầu chơi cờ!
      Mục Thiên Dương muốn chuyện với , há miệng thở dốc biết chuyện gì, nếu mọi người biết quan hệ của bọn họ, thể giả là đại ca ca tiểu muội muội, nhưng mà ân ái ngoài sáng cũng thỏa đáng, vậy .
      Mục lão gia và Uyển Tình chơi xong ván, mạnh mẽ vang dội, quân cờ của Uyển Tình bị giết còn chiến giáp!
      Uyển Tình chưa bao giờ thua như thế, có chút há hốc mồm, thầm nghĩ ông nội bị cái gì kích thích?
      Mục lão gia vụng trôm vung tay áo đứng lên: “Thiên Dương, cháu chơi với Uyển Tình , ta muốn giáo huấn Thiên Thành chút!” Đây là ta chế tạo cơ hội cho hai đứa! Nhìn ánh mắt kia của nó, tất cả đều ở người Uyển Tình, làm cho ông già như ta phải ngượng ngùng……..
      “Vì sao phải giáo huấn cháu?” Mục Thiên Thành kêu to.

      “Cháu nên giáo huấn sao?” Mục lão gia hừ tiếng, “Bao lâu rồi cháu chơi cờ với ta? Mau để cho ta thắng hai ván.”
      Mục Thiên Thành:………..
      Vì thế, Mục lão gia và Mục Thiên Thành chơi cờ ở bên. Ở bên kia Mục Thiên Dương cười với Uyển Tình, thừa dịp chăm chú nhìn bàn cờ, cố ý sờ soạng tay . Uyển Tình trừng lớn mắt, vẻ mặt oán trách.
      Thiên Tuyết khinh thường, ngoan ngoãn xoay người xem cuốc chiến của ông nội và họ.
      Mục Thiên Dương chậm lãi cầm quân cờ, vừa hỏi: “Phổ Đà Sơn thế nào?”
      “Tương phật rất lớn.” Uyển Tình trả lời.
      Mục Thiên Dương nghen chút, chỉ chơi cờ, lời nào. Bàn cờ này, đương nhiên thua bởi Uyển Tình.
      Có thể thua sao? Uyển Tình vừa mới thua Mục lão gia, lại thua nữa, tâm tình rất buồn bực. Làm bạn trai của người ta, phải săn sóc thôi! ( tại thân phận hẳn là bạn trai ?)
      Uyển Tình thắng rất vừa lòng, đương nhiên tin tưởng tài đánh cờ của Mục Thiên Dương hơn mình, nhưng thích , nếu để thắng chút, going như đủ thích……..
      Bởi vì vui vẻ, nở nụ cười với Mục Thiên Dương chút. Trong lòng Mục Thiên Dương vui mừng, phấn chấn, ngây ngất: khó trách người khác giai nhân cười có thể Phong Hỏa các nước chư hầu, là giá trị! Đừng là thua cờ, bảo làm gì cũng được.
      Tục ngữ tiểu biệt thắng tân hôn, rất muốn cùng Uyển Tình có “Tân hôn”, đáng tiếc tình huống cho phép. Ăn cơm tối xong, chỉ có thể bảo lái xe đưa về Đỗ gia, thể tự mình đưa !
      Uyển Tình đặt vé ngày hôm sau bay tới C thị, Thiên Tuyết cũng đặt, bất quá phải cùng chuyến, hai người quyết định sửa lại cùng nhau.
      Ngày hôm sau tới sân bay, Uyển Tình phát Mục Thiên Thành và Mục Thiên Dương ở, nhịn được đổ mồ hôi lạnh. Hôm nay vẫn là Từ Khả Vy đưa tới, nhìn thấy như vậy, có chút bất an.
      Mục Thiên Dương căn bản biết đối mặt với mẹ vợ tương lai như thế nào, chủ yếu là vì mẹ vợ tương lai biết là con rể tương lai! Cho nên, bản thân chỉ có thể làm như quen . Nhưng mà, Uyển Tình ở đây, biểu rất lạnh nhạt, vui sao?
      Nội tâm Mục Thiên Dương đau, biểu tình bình tĩnh, cao quý lãnh diễm quay đầu: “Đỗ phu nhân chào ngài.”
      “Ách, chào cậu.” Từ Khả Vy nghe thấy người này làm việc rất quả cảm tàn nhẫn, là tuổi trẻ hung, khiến cho bao nhiêu nguyên lão thương trường tránh kịp, trong lòng có chút biến hóa.
      Mục Thiên Dương thấy bà được tự nhiên, buồn bực trong lòng gấp đôi, ánh mắt nhìn Mục Thiên Thành chút.
      Mục Thiên Thành vất vả mới trả qua chuyện đả thương lễ rửa tội trở nên chững chạc, lập tức lại nhiệt tình lên: “Đỗ phu nhân còn tự mình đưa Uyển Tình tới? Dì yên tâm, chúng ta chắm sóc ấy! ấy là bạn của Thiên Tuyết, cũng chính là em của tôi……..”

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 345: báo ứng tới rất vui vẻ

      Editor: Xiu Xiu

      từ Khả Vi đối mặt với , tâm tình buông lỏng chút, thẹn thùng : “Vậy làm sao biết xấu hổ?”
      có việc gì có việc gì, ông nội và tổng giám đốc là bạn bè, chăm sóc lẫn nhau là cần như thế.” A, ông nội và tổng giám đốc vốn phải là gần tuổi nhau, dùng từ bạn cũ để hình dung có vẻ thích hơp cho lắm.
      từ Khả Vi cảm thấy có lý, cho dù phải bạn cũ, giao tình cũng có. Bà lặng lẽ dặn dò Uyển Tình: “Đừng gây thêm phiền toái cho người ta, đây là nhân vật lớn, chú con cũng phải kiêng kỵ vài phần.”
      uyển Tình gật đầu, thầm nghỉ ra Thiên Dương cũng kiêng kỵ chú vài phần…
      sau khi máy bay đáp xuống thành phố C, mấy người về Y Toa Bối Lạp, má Trương nấu cơm, vừa vào cửa nghe được hương thơm, Mục Thiên Thanh lăn lộn muốn ở lại.
      mục Thiên Dương : “ có phòng.”
      mục Thiên Thành điềm đạm đứng lên nhìn Thiên Tuyết, Thiên Tuyết hừ : “Xú nam nhân đừng làm dơ phòng em! Hơn nữa tuần nào em cũng ở đây hai ba ngày!”
      còn chưa là muốn ở…” Ở phòng của em có vẻ thích hợp. chỉ muốn nhìn thái độ của thôi, kết quả khiến cho người khác thương tâm!
      “Vậy ở phòng khách !” lui mình cầu xin .
      “Chẳng lẽ cậu thiếu tiền thuê phòng sao?” Mục Thiên Dương .
      “Mọi người ở cùng chỗ càng vui vẻ!” Còn có người nấu cơm.
      Thiên Tuyết : “Chướng tai gai mắt, làm ổ trong phòng khách, vào cửa nhìn thấy rồi, nếu gấp chăn, quá lôi thôi!”
      mục Thiên Thành tức giận : “Các người cứ như vậy muốn tôi ở lại! Ăn cơm nước xong tôi tự thuê phòng!”
      Thiên Tuyết để ý đến , với Uyển Tình: “Mình muốn xem ảnh của cậu!”
      “USB để trong phòng rồi, mình lấy!” Uyển Tình .
      “Vậy vào phòng cậu xem cũng được!”
      uyển Tình gật đầu, hai người tương thân tương ái xem ảnh chụp.
      Mục Thiên Dương hỏi Mục Thiên Thành: “Định mở công ty ở đây?”
      “Ừ.” Mục Thiên Thành biết trong lòng bàn tay mình là tư vị gì, đây cũng là quyết định bất đắc dĩ. ở thành phố A rất dễ đụng phải Văn Sâm, đây phải rộn lòng sao?”
      như vậy, có thể mua căn nhà !” Về sau khẳng định ở lâu dài, thuê phòng mãi cũng tiện.
      “Nhà ở đâu đẹp?” Mục Thiên Thành cũng thiếu tiền, mua căn nhà coi như là đầu tư.
      “Nhìn xem cậu muốn loại nào, ở gần đây có khu tốt, năm ngoái mua căn, cuối năm giao nhà. Nếu cậu muốn ở đó, chắc cũng còn.”
      “A?” Mục Thiên Thành : “ cũng mua sao?”
      mục Thiên Dương cười thần bí : “Có dùng đến.”
      sau bữa cơm chiều, Uyển Tình và Thiên Tuyết phải về trường.
      trước khi , Uyển Tình trở về phòng thu dọn đồ đạc, Mục Thiên Dương theo sau, thấp giọng hỏi: “Chốc nữa đến đây?”
      Uyển Tình sững sờ, đương nhiên biết muốn mình tới đây làm gì, mặt đỏ gật đầu.
      mục Thiên Dương vui sướng, trái tim bang bang nhảy loạn, cũng nghĩ để . hôn lên trán cái, dặn dò: “Cẩn thận chút, chậm cũng đừng xe đạp, thuê xe đến đây.”
      uyển Tình đồng ý, xách túi ra ngoài, gặp Mục Thiên Thành và Thiên Tuyết đều đứng ở cửa. Thiên Tuyết : “ họ là muốn đến thăm trường học chúng ta chút.”
      Mục Thiên Dương : “Có cái gì tốt mà thăm?”
      “Em tò mò.” Mục Thiên Thành nghiêm túc .
      Thiên Tuyết : “ cũng , học còn nữa là?”
      “…” Mục Thiên Dương cảm thấy bị bọn họ cùng nhau bắt nạt .
      Uyển Tình an ủi vỗ vai : “Vậy chúng ta thôi.”
      Sau khi tới trường học, Uyển Tình và Thiên Tuyết rất bận bịu vào phòng học, Mục Thiên Thành đơn độc tự mình thăm thú xung quanh, vòng tới vòng lui lại qua sân bóng rổ, chứng kiến người khác chơi bóng rổ lại thấy ngứa tay, bỏ gia nhập vào. hề thấp thỏm, người nào đó chạy rất nhàn nhã, ném rổ cực chuẩn, khiến đám nam sinh phục sát dất, rối rít hỏi: “Sư huynh ở đâu chuyên nghiệp như thế?”
      Mục Thiên Thành có chút ngượng ngùng, tuổi của còn có người gọi sư huynh, quả nhiên là trẻ hơn tuổi!
      mục Thiên Thành thầm khinh bỉ nhin chính mình, cực nhanh kiếm cớ chuồn mất, chạy tới phòng ngủ của nữ sinh chờ Thiên Tuyết, đợi nửa ngày, Thiên Tuyết và Uyển Tình hết lớp học trở lại, xa xa nhìn thấy người đứng như pose hình, hấp dẫn khiến nữ sinh mặt hồng tim đập.
      bởi vì trời tối, Thiên Tuyết thấy người kia thế nào, còn với Uyển Tình: “ nghĩ là trường mình còn có nam sinh cao ngất như thế!”
      uyển Tình nghĩ thầm, người nọ ràng là cong lưng, cao ngất ở đâu chứ? Thế nhưng tư thế cong lưng kia cũng rất tuấn, người bình thường tuyệt đối thể làm được! Chờ sau khi đến gần nhìn, quả nhiên ngoại lệ này căn bản thuộc về nam sinh của trường bọn họ!

      thiên Tuyết đau răng, phẫn nộ tới, dắt Mục Thiên Thành trốn dưới thân cây: “Sao lại ở đây?”
      “Chờ em?”
      phải tham quan trường sao?”
      “Trời tối, nhìn …”
      Thiên Tuyết nghẹn chút: “ chờ em làm gì?”
      cũng biết.” Mục Thiên Thành ưu sầu : “ ăn khuya , thuận tiện dẫn tìm khách sạn, quen ở đây.”
      Thiên Tuyết vốn là mặc kệ , nhưng nhìn dáng vẻ mất hồn mất vía của , chắc là vẫn còn bi thương vì thất tình, lập tức đồng tình vô cùng đồng ý.
      Sau khi ra khỏi cổng trường, Uyển Tình : “Các người , mình đến Y Toa Bối Lạp.”
      Thiên Tuyết hỏi: “Cậu phải nhanh chóng gặp ấy như thế sao? Người đàn ông được cưng chiều quá, để cho ấy chờ ! Bảy ngày cũng chờ rồi, nửa tiếng cũng đợi được chắc?”
      Uyển Tình kinh hãi : “Cậu vớ vẩn cái gì đấy?” Cái gì mà bảy ngày với bảy ngày, tà ác!
      Thiên Tuyết có ý tốt cười tiếng: “Còn có cái gì hiểu? Mình phải đứa trẻ… họ ?”
      Mục Thiên Thành hơi híp tròng mắt lại: “Em học được ở đâu thế? Có phải là qua lai với bạn trai ? Là tên tiểu tử thúi kia? Lại dám dạy hư em, có phải cậu ta chán sống rồi !”
      Liên tiếp hỏi mấy câu, khiến Thiên Tuyết bắt đầu chẹp miệng: “ nổi điên gì thế?”
      “Em lại dám nổi điên?”
      Uyển Tình tim phổi cười rộ lên, Thiên Tuyết buồn bực: báo ứng tới thực vui vẻ.
      Mục Thiên Thành tâm tình kích động, Thiên Tuyết giải thích nhiều lần mình có bạn trai, mới bình tĩnh lại, tận tình khuyên bảo: “Ngoan ngoãn , nên tuỳ tiện thích mấy nam sinh lừa kia, có chọn trúng, để thử xem, thắng được , ít nhất cũng phải đỡ được mấy chiêu chứ? Nếu làm sao bảo vệ được em! Ai nha, thấy cần phải mở công ty gì đó, mở hội quán võ thuật ! Em xem giữa ai, kêu câu ta đánh quyền, khiến tự mình kiểm nghiệm, hừm hừ…” Ai cũng đừng nghĩ lừa được !
      Thiên Tuyết nắm chặt tay lại, rất muốn hỏi quan tâm vớ vẩn gì chứ, dài dòng nhu nhược, có phải đến thời mãn kinh rồi ? Nhưng là, vừa nghĩ tới vừa rồi phản ứng như vậy, cũng dám… Nếu lại giận dữ, lại lề mề lúc, lỗ tai mọc lên mấy vết chai.

      Chương 346: thư ký đẹp

      Mục Thiên Thành còn tiếp tục, bất đắc dĩ cầu cứu về phía Uyển Tình. Uyển Tình nhận được ánh mắt của , vội vàng đánh gãy Mục Thiên Thành: "Ăn khuya muốn ăn cái gì?"

      "Mới hơn tám giờ, ăn khuya có thể quá sớm chút hay ?"

      Thiên Tuyết bất mãn : "Là muốn ăn !"

      "Ăn ăn , vậy ăn !" Mục Thiên Thành kiểm điểm mình, vừa rồi có phải quá phận hay , để công chúa mất hứng? Khó mà làm được nha! Hầu hạ tốt công chúa , mới dễ để nam sinh bên ngoài lừa !

      Ba người ăn đồ nướng, đại khái là vì đủ đói, cho nên ăn chậm. Ăn xong, Uyển Tình đóng gói phần, ngồi xe đến Isabella, Thiên Tuyết tìm khách sạn với Mục Thiên Thành.

      Vài ngày kế tiếp, Mục Thiên Thành chạy cả thành phố, làm khảo sát, chuẩn bị mở công ty, kết quả phát mình mở được! có nguồn khách, tùy tiện mở ra, chính là xác, sau đó tự mình ngồi văn phòng để ăn muỗi, lâu dài mốc meo, đơn tịch mịch có tiền kiếm. . . . . .

      Vì thế, tự hỏi ngược lại tình chút, muốn đến nơi nào tìm người mạo hiểm, du lịch đây? Bình thường cơ quan du lịch đều là ngắm cảnh, hợp tác với bọn họ cũng vô dụng, có thể tự mình khai phá! Lên mạng tìm hiểu ít tin tức tương quan, quyết định trước mở cửa hàng leo núi.

      Cái này cũng có thể khảo sát bạn trai Thiên Tuyết, leo núi này nọ nên quá kích thích! Ha ha ha. . . . . . Mục Thiên Thành cười đến thực hiểm.

      khi quyết định, Mục Thiên Thành liền bắt tay vào chuẩn bị. Nhưng chuyện này phải sớm chiều, cũng gấp, vừa lên kế hoạch chi tiết, vừa mua xe mua phòng. Chuyện phòng ở trực tiếp điện thoại cho Mục Thiên Dương, liền mua cùng ấy, lười nhìn! Dù sao lúc trước Mục thị làm chủ nhà đất, chuyện phương diện này nên thỉnh giáo người khác. Mục Thiên Dương tự mình mua phòng, khẳng định là tốt!

      "Liền mua kế bên !" Mục Thiên Thành , "Em cần suy nghĩ nấu cơm, trực tiếp đến chỗ ăn!"

      "Em đúng là khách khí?" Mục Thiên Dương cười lạnh.

      "Hắc hắc, dù sao đều là bà Trương làm thôi."

      Mục Thiên Dương quyết định, phải hết sức cố gắng lớn nhất ngăn cách hai phòng, tốt nhất cái ở đầu khu, cái ở cuối khu. . . . . . mới cần người đến quấy rầy thế giới hai người của và Uyển Tình đâu!

      Sau đó, Mục Thiên Thành mua chiếc xe, lúc này mở cửa sổ ra, vẫn vòng đến đại học C, dừng ngay cổng trường gọi điện thoại cho Thiên Tuyết: " ra ra, mời em ăn cơm! ở cổng trường!"

      "Em muốn ăn hải sản!"

      "Thịt rồng cũng được!" Con muốn cưng chiều! Phải! Bằng bị thằng nhóc đứng đắn lừa lấy. . . . . . Ô ô. . . . . .

      Thiên Tuyết nghĩ có ăn ngon, bướng bỉnh lôi kéo Uyển Tình lao . Vọt tới cổng trường, thấy Mục Thiên Thành mặc bộ Armani, bãi phong tao pose ỷ ở chiếc Rover mới tinh bên cạnh.

      Thiên Tuyết cả kinh, chuẩn bị xem như biết, Mục Thiên Thành thấy được , cao hứng vẫy tay: "Thiên Tuyết ——"

      Thiên Tuyết kéo Uyển Tình chạy trở về, Mục Thiên Thành tiến lên giữ chặt : "Em chạy đâu?"

      "Em. . . . . ." Thiên Tuyết thấy bảo an nhìn mình, còn có rất nhiều bạn học ra ra vào vào cũng nhìn mình, quyết định đẩy Mục Thiên Thành nhanh, vẫn lên Rover bên cạnh, tiến nhanh vào trong xe.

      Uyển Tình cũng chỉ có thể theo sau, chuyển đến ngồi ghế sau.

      Thiên Tuyết khóa cửa xe, rống to lên, " làm cái gì? quên em làm người thường sao? Em cực lực tránh cho có người biết thân phận của em đấy! lái xe này, mặc quần áo này, còn đeo đồng hồ này, sợ người khác biết anhcó tiền à!"

      Mục Thiên Thành lờ mờ chút, yếu ớt : " quên. Em, em có thể là bạn trai em mà, vậy phải chính em có tiền ——"

      tự cảm thấy chủ ý của rất hoàn mỹ! Còn định Thiên Tuyết thành danh hoa có chủ, có người đến lừa . Kết quả, Thiên Tuyết giơ hai tay lên đập xuống đỉnh đầu : " có thù với em à ——"

      Mục Thiên Thành vuốt cái đầu bị đánh đau: "Em phẫn nộ cái gì? Xe này vốn quý, vốn nhìn trúng chiếc Ferrari hơn năm trăm vạn đấy, về sau cái việt dã kia tính năng tốt. . . . . ."

      "Em. . . . . ." Thiên Tuyết đau bao tử, "Lái xe lái xe! còn đứng đây làm gì, cho mọi người đến cúng bái sao?"

      Trọng yếu phải xe, là người đấy! Khi người trai đẹp cao lớn uy mãnh đứng trước mặt , còn quản có cái trang bị gì à, bản thân có đủ phong cách được rồi?

      Sau hôm nay, Thiên Tuyết liền nghiêm cấm Mục Thiên Thành tìm đến mình. Người này ở nước ngoài lâu lắm , thể giải thích tình hình trong nước!

      Mục Thiên Thành thực bi thương, đồng thời cũng thực nhàm chán, phải tìm Mục Thiên Dương. Mục Thiên Dương cũng phiền , chịu nổi tượng này, quyết định trả thù xã hội!

      Thừa dịp thời điểm Mục Thiên Dương ở công ty, đến Isabella ôm cây đợi thỏ ——hai tiểu bạch thỏ kia thường xuyên lại đây sao ~

      trông đợi được, dù là mới đợi hai ngày. Sau đó liền quan tâm hỏi: "Các em đến công ty chi nhánh nhìn xem sao?"


      "Có cái gì đẹp?" Thiên Tuyết hỏi. mới trước đây chính là lớn lên ở tổng công ty, còn có thể có tò mò gì với công ty chi nhánh? Khi đó Mục lão gia làm tổng giám đốc, thương dứt, liền đưa đến công ty, kết quả vài cái thành viên hội đồng quản trị và chủ quản ôm qua. Những người đó đại bộ phận đều còn ở công ty, biến thành tại cũng biết xấu hổ mà đến.

      "Đương nhiên đẹp!" Mục Thiên Thành , " cái thư ký kia của họ chưa, xinh đẹp vô cùng, 36-D!"

      Thiên Tuyết sửng sốt, nhìn Uyển Tình.

      Uyển Tình trừng mắt nhìn, cái đó và tớ có cái quan hệ gì nha? Thấy bọn họ đều nghiêm túc nhìn mình, có hơi được tự nhiên, suy nghĩ nửa ngày ra câu: "Tớ cho tới bây giờ chưa thấy qua 36-D."

      "Ách. . . . . ." Thiên Tuyết ngây ngốc, sao là phản ứng này nha?

      Mục Thiên Thành vỗ đùi: "Vậy muốn xem lần!"

      "Em——" Uyển Tình vội vàng giải thích, "Em phải ý này!"

      Thiên Tuyết : " xem cũng tốt, nghe quốc khánh trường học có tổ chức qua sinh viên thăm đấy, còn tháng sau mình muốn tới trường học chúng ta diễn thuyết."

      "A? Có chuyện này?" Uyển Tình kinh ngạc.

      "Hai ngày trước truyền ra tiếng gió, hai ngày này chủ nhiệm đều điên rồi!" Cái này có phải trọng điểm đâu? Trọng điểm là thư ký đẹp 36-D nha! nhìn về phía Mục Thiên Thành, hung tợn hỏi, " ?"

      " dám gạt em nha!" Vẻ mặt Mục Thiên Thành ngưng trọng , "Nếu gạt em, mở được công ty!"

      "Chúng ta đây xem !" Thiên Tuyết , "Người khác đều thăm, chúng ta cũng thăm thôi!"

      Uyển Tình do dự chút gật đầu. Lại có thể có thư ký đẹp 36D, quả nhiên ngại mình , mới nuôi cái to dưới mí mắt nghiền. Hừ, tốt nhất chính là qua nhìn đỡ nghiện, bằng . . . . . . Hừ hừ!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :