1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Bảo bối của tổng giám đốc - Họa Thủy (501/624+14NT)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 231: Mở quan tài ra lấy tro cốt ~

      Edit: minhhy299

      Đằng sau là ít ảnh sinh hoạt gần đây, là chụp ở cửa hàng bán hoa, trong đó còn có hai tấm chụp được Uyển Tình —— thể phủ nhận, đều là thủ đoạn trinh thám chụp trộm! nhìn chằm chằm tấm ảnh Quản Vận Phương sửa sang lại bó hoa, từ từ thần sắc khỏi có chút xúc động.

      Người phụ nữ này, nhớ .

      Khi đó vừa lên tiểu học, bà ngẫu nhiên tới nhà đưa văn kiện cho ba , mặc bộ đồ đoan trang vừa người, trí tuệ lại xinh đẹp. Mẹ của là thiên kim tiểu thư, sau khi kết hôn vẫn mỗi ngày bận việc xã giao, rất ít khi quản . Khi đó, rất hướng tới Quản Vận Phương, khí chất người bà rất tốt, thậm chí ước nguyện lúc sinh nhật rằng mẹ của cũng trở nên như bà vậy. . . . . .

      Tay run giật lên, bỏ tư liệu xuống: "Xác thực có hơi khó giải quyết. . . . . ."

      Thần sắc Mục Thiên Thành hơi thay đổi. Nếu như chỉ là thư ký của bác cả, họ cần cảm thấy khó giải quyết, khó chịu biết. . . . . .

      Mục Thiên Dương lấy tư liệu Quản Hạo Nhiên ra nhìn nhìn, năm nay 22 tuổi…… Tốt lắm, 22 năm trước ba còn vui vẻ!

      nhớ , ba từng ầm ỹ lớn với mẹ trận, càng làm cho mẹ muốn về nhà. Lúc đó, trong nhà chướng khí mù mịt. bao lâu sau, Quản Vận Phương liền từ chức. . . . . .

      Đúng, bà và ba có quan hệ! thậm chí chính mắt nhìn thấy qua, tuy rằng có làm kiện kia, nhưng động tác bọn họ thân mật, còn có ánh mắt bọn họ nhìn đối phương, phải có quan hệ đơn giản như vậy, bọn họ ràng là có tình cảm!

      hồi, ba thường xuyên dẫn chơi, ăn cơm ở bên ngoài. Bởi vì Ngô Nhã quá quản nhà, còn tuổi , liền càng ỷ lại với ba. Ba chịu giúp đỡ , đương nhiên cao hứng. Nhưng ít ngày thấy nhau này, cơ hồ mỗi lần có thiếu mất Quản Vận Phương.

      Cho đến sau khi ba mẹ ầm ỹ lớn, mới hiểu được, ba muốn ly hôn, hành động này, là muốn bồi dưỡng tình cảm của và Quản Vận Phương, để nhận Quản Vận Phương!

      ngồi xuống, nhìn nhìn ngày sinh của Quản Hạo Nhiên, mở tư liệu nhân của công ty ra, muốn điều tra ngày Quản Vận Phương tạm rời cương vị công tác chút. Trăm ngàn nên là muốn như vậy, cũng chuẩn bị tâm lý đột nhiên có thêm thân nhân!

      Uyển Tình có thể sinh! Nhưng nay chỉ vừa được hơn hai mươi tuổi, thể!

      Mục Thiên Dương lòng điều tra, phát căn bản điều tra được hồ sơ nhân hơn hai mươi năm
      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 232: thiếu cái này của tớ

      Edit: minhhy299

      Lời này nghe sao có hơi được tự nhiên? Uyển Tình lắc đầu, : "Tớ muốn lấy tiền lương làm thêm mua ít quà cho mẹ tớ, nhưng biết mua cái gì, vừa vặn cậu trở lại, giúp tớ nghĩ !"

      Thiên Tuyết sửng sốt: "Mua quà? Sinh nhật dì?"

      " phải. trước kia mẹ mua quà cho tớ, lại như thế nào tiền đều là bà ấy kiếm! tại vất vả tự mình kiếm được tiền, đương nhiên muốn biểu đạt chút tâm ý! Đây là lần đầu tiên tớ kiếm tiền, xài người bà mới có vẻ có ý nghĩa!"

      Thiên Tuyết gật đầu: "Vậy cậu chuẩn bị mua với giá bao nhiêu?"

      "Cầm ngàn nhiều chút, toàn bộ xài hết cũng quan hệ! Bất quá, bị mẹ tôi biết, khẳng định mắng tôi. Tớ cân nhắc, ở trước mặt bà báo cỡ hai ba trăm được rồi, về phần thực tế. . . . . . Đương nhiên nhìn người ta bán đồ xem như thế nào!"

      Thiên Tuyết cười: "Tốt lắm! Chúng ta lên lầu nhìn xem, cậu muốn mua cái gì?"

      "Tớ cũng biết nữa! Nghĩ tới nghĩ lui, hoặc là mua ít quần áo, hay là mua đồ trang điểm ."

      Hai người ra khỏi Mc Donalds, đến cửa hàng lầu. Bước lên thang máy, Uyển Tình theo bản năng đứng giữa, lại nhịn được muốn cầm chắc tay vịn. Trải qua ngày đó, để lại cho bóng ma, biết sao mới có thể đảm bảo mình đứng ổn được. . . . . .

      Thiên Tuyết vừa thấy, gắt gao kéo : "Đừng sợ."

      "Tớ sao. . . . . ." Uyển Tình cảm kích nhìn cái, cầm tay , hai mắt nhìn đất chằm chằm, dám nhìn hai bên. Nhưng nhìn mặt đất hoạt động, lòng vẫn ớn lạnh từng trận.

      Thiên Tuyết cảm giác tay đanh phát run, đầu óc xoay tròn nhanh chóng, muốn tìm biện pháp dời lực chú ý của .

      "Uyển Tình! Hai chúng ta tốt như vậy, cậu cũng mua quà cho mình !" Thiên Tuyết .

      Uyển Tình sửng sốt, ngẩng đầu, cười : "Được nha! Bất quá tớ mua tốt, cậu nên ghét bỏ."

      "Cậu có thể mua cho mình mình liền vui vẻ!" Thiên Tuyết vui vẻ , "Bất quá mình phải suy nghĩ cẩn thận, mua cái gì đây ~"

      Thang máy đến cuối, hai người đồng thời bước ra. Uyển Tình quay đầu nhìn thoáng qua, giống như cũng đáng sợ như vậy.

      "A! Có!" Thiên Tuyết kêu lên, chỉ vào cửa hàng bạc tinh khiết đối diện, “Mua cho mình đôi bông tai !"

      "Ừ." Uyển Tình đáp ứng.

      Hai người cùng nhau bước qua, Thiên Tuyết kêu nhân viên bán hàng lấy bông tai ra, đặt biệt khéo léo chọn lựa lại thử tốn kém.
      Uyển Tình nhìn, trong lòng thực cảm động. Lấy tài lực Mục gia, chưa bao giờ thiếu bộ bông tai mấy chục đồng tiền này. Nhưng chính là thiện lương am hiều ý người như vậy, chưa bao giờ làm người ta khó xử.

      Lại nghĩ đến Mục Thiên Dương xấu xa, Uyển Tình hừ lạnh trong lòng tiếng: ràng là em, làm người chênh lệch sao lại lớn như vậy!

      Đột nhiên nhìn thấy vòng tay bên cạnh, bước qua. Vừa ngắm cái, lập tức co nhân viên bán hàng tới: “Tiểu thư, mua vòng tay sao?”

      “Tôi nhìn xem trước…” Uyển Tình .

      Thiên Tuyết quay đầu: “Có thể mua vòng tay cho dì chứ! Nghe bạc nguyên chất có thể loại bỏ bệnh viêm khớp!”

      Nhân viên bán hàng lập tức phụ họa.

      Uyển Tình cảm thấy có đạo lý, kêu lấy ra nữa xem xem.

      Thiên Tuyết tới, chỉ vào lỗ tai của mình: “Thế nào, đẹp mặt ?”

      Uyển Tình nhìn thấy, là đôi bông tai hình cá heo, đầy đáng . : “Tớ cảm thấy đôi hình đóa hoa càng đẹp mắt, giữa còn có viêm kim cương giả.”

      “Tớ cũng hiểu được, bất quá mình sợ kim cương giả rơi mất, đến lúc đó đẹp.”

      Uyển Tình ngẫm lại cũng đúng, nghe nhẫn đính kim cương mất, huống chi là loại này?

      “Vậy mình có cái này?” Thiên Tuyết .

      “Được! Giúp tớ xem vòng tay!”

      Hai người chọn lựa lấy, dùng tay của mình thử nửa ngày, cuối cùng chọn cái có phong cách cổ xưa. Bất qua sức nặng hơn kia chút tạo hình xinh đẹp nặng nhiều, lúc này vừa mới thấy được đánh gãy đều phải hơn 500.

      “Liền này.”

      “Tôi cho ngươi mở vali phiếu!” Nhân viên bán hàng tươi cười ngoạt ngào, lập tức bắt tay vào đóng gói.

      “Còn co cái này!” Thiên Tuyết chỉ vào lỗ tai của mình.

      Uyển Tình hỏi: “Có thể để giá cái vòng tay đó ít hơn 300 đồng ?”

      Nhân viên bán hàng sửng sốt, lắc đầu: “ được. Hóa đơn của chúng tôi phải giao lên công ty, thể làm loạn. Hơn nữa, tôi làm bao nhiêu, phải đưa cho bấy nhiêu đấy~”

      Uyển Tình ngẫm lại cũng đúng, còn có chút khó xử, với Thiên Tuyết: “Bằng tớ với mẹ tớ, tớ mua ở quán, có hóa đơn?”

      Thiên Tuyết bất mãn liếc : “Mẹ cậu ăn muối còn nhiều hơn cậu ăn cơm, bà ấy khẳng định biết hàng hơn cậu!”

      Mặt Uyển Tình thoáng cái suy sụp xuống. Vậy làm sao bây giờ đây? Mẹ nhận được đống bạc lớn như vậy, khẳng định muốn nhìn hóa đơn. Nếu nhìn thấy hơn 500, còn lăng trì ?

      Thiên Tuyết nghĩ nghĩ, chỉ vào vòng tay vừa mới thử qua, với nhân viên bán hàng: “Bao cái này lại cho tôi! Làm ba hóa đơn thanh toán riêng!” vừa rồi khi thử, đeo cái này nhìn đẹp nhất! quay đầu với Uyển Tình, “cái này mình tự mua, chỉ có hơn hai trăm. Mình đổi hóa đơn với cậu, cậu lấy cái hơn hai trăm này cho dù nhìn, liền khai báo qua!”

      Uyển Tình lập tức thở phào nhõm, hung hăng ôm chút: “Cám ơn! Cậu tốt quá!”

      “Mình vốn cũng thích!” Thiên Tuyết vội vàng kêu nhân viên bán hàng gói vòng tay cho mình, muốn mang . Sau khi đeo lên tay, đung đưa hai vòng, giọng với Uyển Tình, “Về sau thể mang cái khác, liền đeo cái này tay! Mình là người thường mà!”

      Thanh toán xong, hai người dẫn theo gói to loạn dạo chung quanh. ngang qua bên ngoài cửa hàng nam trang, Thiên Tuyết đột nhiên : “Cậu mua quà cho mình, cũng mua cho mình món ! phải còn mấy trăm sao?”

      Uyển Tình giật giật miệng, áp chế ý nghĩ muốn mua cho , tiện thể : “Tớ biết mua cái gì.”

      “Caravat!”

      “Caravat của mấy ngàn cái, tớ mua nổi!” Có hai lần cửa hàng trang phục đưa quần áo đến cho , là sửa sang lại. nghĩ đến quần áo mua cho đủ quý rồi, nghĩ tới xuống tay với mình càng quá hơn.

      “Ai nha, cậu có bao nhiêu tiền liền mua bấy nhiêu thôi! Nếu như cậu luyến tiếc mấy chục đồng cũng được nha!” Chỉ cần chịu đưa, mới để ý nó bao nhiêu tiền đấy! Cho dù là đồ vỉa hè đồng, khẳng định cũng đeo mỗi ngày!

      Uyển Tình vẫn lắc đầu: “Tớ mới làm mất mặt người kia!”

      “A… vậy cậu lấy thẻ của ấy quẹt!” có tâm này cũng được, khẳn định quan tâm xài tiền ai.

      mua!” Uyển Tình được tự nhiên, “ nhiều caravat như vậy, thiếu cái này của tớ!”

      Chính là thiếu cái này của cậu đấy! Thiên Tuyết tràn đầy buồn bực.

      Buổi tối, Uyển Tình tặng quà cho Từ Khả Vi. Từ Khả Vi ngoài miệng nhắc tới vài câu, tiêu tiền loạn, bất quá tươi cười hạnh phúc.

      Uyển Tình tự mình đội cho bà, bà hỏi: “Tìm bao nhiêu tiền?”

      “Hơn 200…”Uyển Tình cầm hóa đơn lấy ra vội tới cho bà xem.

      Sau khi Từ Khả Vi nhìn, chỉ : “Về sau được sử dụng tiền loạn!”

      biết.” Uyển Tình đáp ứng.

      Ngày 28 đó, ăn qua cơm chiều, Uyển Tình liền cùng Từ Khả Vi, Quản Hạo Nhiên đến nhà ga. Đương nhiên xe lửa buổi tối, phải giữa trưa ngày mai mới đến thành phố C.
      Last edited by a moderator: 3/6/16
      dunggg thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 233: chung đường

      Sau khi lên xe, Uyển Tình có chút hưng phấn. Đây là lần đầu tiên ngồi xe lửa, vẫn nhịn được nhìn đông nhìn tây.

      Sau khi xe lửa khởi động, muốn nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ chút. Đáng tiếc lúc ấy hơn chín giờ, bên ngoài mảnh tối như mực, trừ có ánh đèn ngẫu nhiên cũng chỉ có từng cái từng cái bóng.

      Quản Hạo Nhiên hiểu được lòng suy nghĩ, bởi vì lần đầu tiên ngồi xe lửa cũng là như vậy. ôn nhu : "Sáng mai thức dậy xem ? Ngày mai còn nửa ngày mà."

      Uyển Tình đỏ mặt gật đầu, cảm thấy mình có hơi như dân quê vào thành phố.

      Trong xe thực náo nhiệt, bởi vì gần tới khai giảng, ngồi xe đại bộ phận cũng là sinh viên. Người trẻ tuổi rất dễ bắt chuyện sau câu "Cậu trường nào?" hay "Cậu bao nhiêu tuổi?" như vậy.

      Bộ dạng Uyển Tình và Quản Hạo Nhiên đẹp mặt, ít người lên bắt chuyện, đều bị Quản Hạo Nhiên lễ phép đuổi rồi. Náo loạn sau hai giờ, trong xe chậm rãi an tĩnh lại, người chung quanh bắt đầu đánh bài.

      Có người đến kêu Uyển Tình và Quản Hạo Nhiên chơi, Uyển Tình có chút buồn ngủ, lại thể cự tuyệt, liền nhìn Quản Hạo Nhiên. Quản Hạo Nhiên : " chơi lát, em và dì ngủ !"

      chơi bài với mọi người ở toa bên cạnh, hai bên ghế dựa đều trống , Uyển Tình cùng mình Từ Khả Vi nằm bên nghỉ ngơi ngay.

      Quản Hạo Nhiên ngồi lối , liếc mắt cái tiện thể nhìn thấy được tình huống của các . Khi đánh bài, có ít người kích động phát ra thanh, liền giọng dùng tay ra hiệu, chỉa chỉa người chung quanh ngủ.

      Ngủ đại bộ phận là nữ sinh và ít thoạt nhìn giống người nông dân công dân trưởng thành, mọi người thấy, đều tự giác hạ thấp thanh, trong xe bởi vậy trở nên cực kỳ im lặng.

      Lúc mới bắt đầu Uyển Tình ngủ được, về sau cơn buồn ngủ chậm rãi đánh úp lại, cũng ngủ. Nhưng xe lửa vẫn vang "Xình xịch xình xịch ", cũng ngủ được sâu. Đến khoảng năm sáu giờ sáng, trong xe lại bắt đầu ổn ào, tỉnh ngay.

      Lúc này, đúng lúc thấy được mặt trời mọc.

      ghé vào cửa kính xe, thấy mặt trời đỏ rực nhô lên từ đỉnh núi, trong lòng nhịn được rung động. Sửng sốt lát, lấy di động ra chụp ảnh. Nhìn nhìn hiệu quả, phải tốt lắm, lại đổi máy ảnh kỹ thuật số chút, tiếp tục chụp mấy tấm.

      Chung quy
      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 234: Đưa tin

      Edit: minhhy299

      "Ách. . . . . ." Uyển Tình nhìn liếc Từ Khả Vi cái, vội vàng đẩy ra, "Bây giờ tớ phải đến đây sao?"

      Thiên Tuyết nhìn thấy bên cạnh đều là người, lập tức đứng thẳng người, xấu hổ cười cười. Ngao ~ ôi hình tượng thục nữ của ! Đều là Uyển Tình, cho người ta phập phòng lo sợ!

      Uyển Tình cũng có chút xấu hổ, với Từ Khả Vi: "Đây là Tiểu Tuyết."

      Từ Khả Vi thấy Thiên Tuyết hoạt bát xinh đẹp, rất là thích: "Con chính là Tiểu Tuyết à? Thường xuyên nghe Uyển Tình nhắc tới con, con bình thường rất chăm sóc nó, cám ơn con."

      " nên nên. . . . . ." Thiên Tuyết gấp rút , "Đều là bạn học thôi, nên như thế! Con cũng thường xuyên nghe Uyển Tình lên , thân thể tốt chứ ạ?"

      Từ Khả Vi vừa nghe, càng thêm thích , liên tục gật đầu: " sớm tốt lắm!"

      Quản Hạo Nhiên chờ các hàn huyên xong rồi, : "Đến bản tin trước ! Ổn định phòng ngủ rồi, tiện thể nghỉ ngơi luôn."

      Thiên Tuyết thấy , nghi hoặc nhìn về phía Uyển Tình.

      Uyển Tình : "Là đàn năm bốn."

      "À." Thiên Tuyết biết là đơn giản như vậy, bất quá cũng vội hỏi , dù sao có cả đống thời gian riêng.

      Chỗ bản tin ở phía trước phòng dạy học dưới lầu, giờ phút này cũng có bao nhiêu người. Quản Hạo Nhiên : "May là các em tới sớm, qua hai ngày chen chúc chết."

      Thiên Tuyết : "Nơi này rất chật, thời điểm chính thức đưa tin, đủ dùng sao?"

      " mưa chuyển đến quảng trường, nơi này làm phòng nghỉ. "

      "À ~" Thiên Tuyết gật đầu, với , " giúp dì nghỉ ngơi , em đọc qua bản tin lần, biết làm như thế nào, em mang Uyển Tình !"

      Quản Hạo Nhiên mỉm cười gật đầu, cùng ngồi cạnh Từ Khả Vi xem hành lý. lát sau, Uyển Tình chạy tới: "Thẻ ngân hàng. . . . . ."

      "Mẹ kêu con tự mang theo." Từ Khả Vi lập tức mở valy ra, nhét chiếc bánh sandwich vào rồi lấy ví tiền cũ ra nữa.

      Uyển Tình : "Con phải sợ rồi à? Nhiều tiền như vậy sao! Mẹ còn phải sợ sao, đều cất vào trong valy!"

      "Valy lớn, người khác cũng trộm được!" Từ Khả Vi mở ví tiền ra, cầm thẻ ngân hàng duy nhất bên trong cho , "Cất cẩn thận."

      "Dạ."

      Uyển Tình muốn qua, Quản Hạo Nhiên : " với em. Dì người ngồi trước lát."

      " thôi." Từ Khả Vi cầm lọ nước khoáng, vặn nắp ra, ngồi xuống giải khát.

      Quản Hạo Nhiên qua, sinh viên phụ trách đưa tin ngồi dậy: " Quản!"

      Thiên Tuyết cầm danh sách xoay người, con mắt cũng liếc Hạo Nhiên cái, với Uyển Tình: " giao tiền!"

      Quản Hạo Nhiên muốn qua với các , người đằng sau hỏi: " Quản, ai vậy?"

      "Đàn em mới!"

      Mọi người nheo mắt nhìn : ai chẳng biết đây là đàn em mới chứ! ! !

      bổ sung: "Đồng hương với tôi. "

      "À ——" Biểu tình mọi người ái muội.

      Quản Hạo Nhiên gì.

      Thiên Tuyết quay đầu liếc mắt nhìn bọn họ cái, khẽ với Uyển Tình: "Cậu muốn chết à! Cách xa ta chút, xảy ra chuyện mình cũng giúp cậu!"

      "Tớ biết. Chính là tiện đường mà thôi, có gì." lần này xa nhà, người quen, trùng hợp ở trường học, giúp việc này thể nào nổi, giúp mà lại cự tuyệt cũng thể nào nổi! Cho nên chỉ có thể cùng thôi, về sau khẳng định bảo trì khoảng cách.

      Giao tiền, cầm bìa danh sách, Quản Hạo Nhiên tiếp nhận nhìn nhìn, xác định có gì quên mới mang các rời khỏi.

      "Các em cùng chuyên ngành sao?" Quản Hạo Nhiên hỏi.

      "Đúng vậy. " Thiên Tuyết .

      "Vậy phòng ngủ em đầy chưa?"

      " có, tại chỉ có mình em!"

      "Vậy trong chốc lát kêu quản viên lâu năm sắp xếp các em ở phòng ngủ."

      "Đương nhiên!" Thiên Tuyết tự cao hất cằm.

      đến dưới lầu ký túc xá, nhìn thấy loạt dù che nắng, ấn "Khu vực sống động " , "Ngành công nghiệp nước ××”. . . . . ....

      Thiên Tuyết : "Tí nữa chúng em mua thẻ điện thoại! Nước khoáng chờ quân huấn xong sau!"

      Uyển Tình gật đầu.

      Phòng ngủ các ở lầu 4, bốn người mang theo hành lý, có có chút mệt. Sau lhi tiến vào phòng ngủ, đều ngồi xuống nghỉ ngơi.

      Uyển Tình đánh giá bố cục phòng ngủ chút, cũng như trường học trung học quý tộc kia. Bất quá, giường và tủ quần áo thời trung học làm bằng gỗ, toàn bộ phòng ngủ đều trang trí cực kỳ giống phong cách công chúa rất mộng ảo, mà tại là sắt lá, thoạt nhìn còn có chút cách biệt trời. Càng đừng , khi trung học còn có điều hòa, lúc này chỉ có hai cái quạt điện .

      Uyển Tình thực thỏa mãn, cảm thấy điều kiện này phi thường tốt. Bất quá Thiên Tuyết khẳng định có chút quen, đãi ngộ trước kia của rốt cuộc là dành cho công chúa.

      Từ Khả Vi đến ban công nhìn nhìn, cười : "Rất sai, gian đủ lớn, cái bàn rộng như vậy, tủ quần áo còn có thể trực tiếp treo quần áo. . . . . . Đáng giá 1200 năm."

      "Đúng vậy!" Thiên Tuyết , "Còn có 800 và 1000 đấy, đều là phòng 8 người, giường tầng, hơn nơi này. 800 nhất, toilet công cộng;1000 hơi to lớn chút, mỗi phòng có toilet, nhưng tủ quần áo đều phi thường , địa phương trung gian cũng nhiều, các sống với nhau tiện! Cậu nhìn chúng ta này, có thể hula hoop ở trong!"

      "Muốn ở bốn năm, vẫn nên ở chỗ thoải mái, dù sao cũng hơn bao nhiêu tiền." Từ Khả Vi nhìn Uyển Tình, "Hoàn hảo con lần này tranh với mẹ!"

      "Mẹ cho con mua máy tính thôi! Quản , hai loại khác rất chật, đặt máy tính rất chen chúc."

      Thiên Tuyết chua xót : "Cậu thực nghe Quản đấy!"

      Uyển Tình bỗng nhiên câm miệng, nhìn có hơi khó xử. cũng hiểu được lời này quá đáng, ngay cả Từ Khả Vi và Quản Hạo Nhiên cũng tự nhiên, liền nhếch môi lời nào.

      Quản Hạo Nhiên đứng lên: " có chuyện gì, trước, chờ khi cơm chiều gọi các em."

      Thiên Tuyết cúi đầu lời nào, Uyển Tình đứng lên: "Tốt."

      tới cửa, Quản Hạo Nhiên quay đầu: " tự mình xuống là được, em trải giường trước được rồi. Dì tối hôm qua phỏng chừng ngủ tốt, thừa dịp tại có thể ngủ lát rồi, tối nay gọi các em ăn cơm."

      Uyển Tình gật đầu, chờ sau khi rời khỏi đây liền đóng cửa.

      Thiên Tuyết đứng lên, cười : "Trải giường !"

      Giường ngủ của các , như lúc trung học. Sau khi trải xong, Uyển Tình kêu Từ Khả Vi lên nghỉ ngơi. Từ Khả Vi lắc đầu: "Con buồn ngủ ngủ, mẹ buồn ngủ."

      "Con cũng buồn ngủ!" Uyển Tình cười . Đến địa phương mới hưng phấn sao ngủ được.

      Thiên Tuyết nghĩ các nhún nhường, : "Dì ngủ giường của cậu, cậu ngủ giường của mình, đều ngủ lát !"

      " có việc gì." Uyển Tình , "Mẹ ngủ , con thu dọn quần áo."

      Từ Khả Vi mặc dù có chút mệt, nhưng tinh thần còn hưng phấn hơn Uyển Tình nữa, liền lắc đầu, thu dọn hành lý với . Thu dọn xong, ba người ngồi xuống chuyện phiếm, tán gẫu bao lâu, Quản
      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 235: gặp mình!

      Edit: minhhy299

      Ký túc xá trường có chuẩn bị nhà khách đặc biệt cho phụ huynh nghĩ ngơi, đêm chỉ cần năm đồng.

      Nhà khách chính là phòng ngủ kiểu mẫu 1000 của trường học, Từ Khả Vi làm đăng ký, cầm chìa khóa, mấy người rốt cục đến căn tin.

      Khi ăn cơm, Quản Hạo Nhiên ít mấy tình huống lớn ở căn tin trường học cho Uyển Tình và Thiên Tuyết, căn tin nào cũng có đồ ăn chiêu bài. Uyển Tình gật đầu liên tục, Thiên Tuyết lại đột nhiên phun ra câu: "Mình bị bánh rán dầu ở đây lừa!"

      "Khụ. . . . . ." Uyển Tình thiếu chút nữa cười sặc sụa.

      Quản Hạo Nhiên nghi hoặc hỏi: "Em ấy làm sao vậy?"

      Uyển Tình lắc đầu, cười hai tiếng, chưa cái gì.

      Thiên Tuyết buồn bực mân mê miệng, có chút ủy khuất, có hơi khó ăn nha. . . . . .

      Cơm nước xong, Thiên Tuyết các trở về phòng ngủ, sau lúc nghỉ ngơi, đến nhà tắm tắm giặt sạch.

      Tắm rửa xong trở về, Uyển Tình bắt đầu giặt quần áo. Thiên Tuyết cũng cùng qua giặt, liên tục nhìn động tác của . Uyển Tình vừa thấy, giúp giặt vò quần áo, thấp giọng : "Mùa hè quần áo bẩn, chà xát hai cái tốt rồi."

      Thiên Tuyết gật đầu, học động tác của chà xát lên. Sau khi giặt xong, nhìn quần áo phơi tốt đầu, : " có cảm giác thành tựu! Về sau ai cưới mình, quá hạnh phúc!"

      Uyển Tình:. . . . . .

      Thiên Tuyết chỉ nghĩ đến việc học vài ngày trong huấn luyện quân nên có mang máy tính theo, tại muốn xem phim đều được, chỉ có thể tiếp tục chuyện phiếm. chuyện lan man trong hai giờ, Từ Khả Vi cảm thấy buồn ngủ, phải về nghỉ ngơi. Uyển Tình tìm ra khăn mặt, bàn chải đánh răng của bà, đưa bà về nhà khách, lưu lại bên kia lúc mới về phòng ngủ.

      Thiên Tuyết lên giường, chính cầm tiểu thuyết cứng nhắc xem. Uyển Tình cũng mệt rã rời, nhanh chóng leo lên. Thiên Tuyết quay đầu bổ nhào lên người : "Cậu và Quản Hạo Nhiên sao lại thế này?"

      Uyển Tình bị hù dọa, bất đắc dĩ : " có việc gì!" Sợ tin, liền thành thành khai báo tình huống, tuyệt dám khen Quản Hạo Nhiên, chỉ sợ hiểu sai.

      "Vậy mình biết ?"

      Uyển Tình kinh sợ: "Tớ làm sao dám cho ta biết!"

      Thiên Tuyết lập tức cầm điện thoại ra, Uyển Tình bắt lấy : "Cậu làm gì vậy? nên cho ta!"

      "Ai cho ấy? Mình với ấy mình thay số!"

      Uyển Tình vừa nghe, buông ra. và Mục Thiên Dương vài câu, cúp điện thoại: " ấy gọi cậu gọi điện thoại cho ấy."

      Uyển Tình cứng lại, lấy điện thoại ra gọi.

      Mục Thiên Dương hỏi: “Đến trường học?”

      “Ừ.”

      “Nghỉ ngơi tốt.”

      Uyển Tình sửng sốt, nghĩ thầm sao lại ôn nhu như vậy, tiếp theo nghe thấy thanh đô đô đô, tắt máy.

      Đêm nay, Uyển Tình ngủ thoải mái. Ngày hôm sau ngủ dậy, 7 giờ. tối hôm qua ngủ rất sớm, tính lại sai biệt lắm ngủ được mười giờ đấy. Rửa mặt xong và Thiên Tuyết tìm Từ Khả Vi, phát phòng ngủ trong nhà khách có người. Vừa gọi điện thoại hỏi, Quản Hạo Nhiên mang bà đến sân thể dục tập luyện rồi!

      Thiên Tuyết ý vị thâm trường : “Cậu có ý, có nghĩa là cũng có ý!”

      Uyển Tình thở dài, lôi kéo ra ngoài: “Yên tâm, tớ tránh . là người thông minh, cho dù thực có ý, tớ tránh vài lần, tự nhiên hiểu ngay.”

      Sau khi tìm được Từ Khả Vi, Uyển Tình thấy bà tinh thần sảng khoái, thể tỏ vẻ cảm kích với Quản Hạo Nhiên.

      Ăn sáng xong, Quản Hạo Nhiên mang ba người các đến điểm tham quan gần đấy chơi ngày. Thiên Tuyết toàn bộ hành trình vây quanh Uyển Tình, miễn cho ấy và Quản Hạo Nhiên quá thân cận. Nhưng vẫn là phải cân nhắc đến thời gian, bất quá điểm ấy thời gian đủ bồi dưỡng gian tình, ngược lại Quản Hạo Nhiên nhìn thân ảnh của , hỏi Uyển Tình câu: “ ấy là bạn học của em tại trường trung học quý tộc kia?”

      Uyển Tình sửng sốt, : “Đúng. Có vấn đề sao?” người như vậy, hẳn là vô duyên vô cớ hỏi thăm.

      Quản Hạo Nhiên hay giớn : “ người ấy có khí chất quý tộc.”

      Uyển Tình ngây người chút, chỉ cười, lời nào. Quay đầu nhìn Thiên Tuyết, xác thực, vô luận nháo như thế nào, hoạt bát như thế nào, đều che giấu được khí chất từ bồi dưỡng lên, vừa thấy chỉ biết sinh ra trong gia đình tốt. Quản Hạo Nhiên hoài nghi thân thế của , chẳng có gì lạ.

      Buổi tối khuya mới về trường học, nhà tắm để đống cửa. Uyển Tình và Thiên Tuyết về phòng nấu nước sôi, đến phòng ngủ tắm rửa. Chờ đuổi Từ Khả Vi về nhà khách, hơn mười giờ.

      đường trở về từ nhà khách, Thiên Tuyết mang theo Uyển Tình về phía ngoài trường học. Uyển Tình kinh ngạc hỏi: “ trễ thế này, cậu còn muốn đâu?”

      gặp mình!”

      Uyển Tình bỗng nhiên đứng lại, có chút kháng cự: “Ngày mai thôi! tại trễ thế này!”

      Thiên Tuyết cầm chặt : “ mình bắt mình hôm nay phải dẫn cậu đến trước mặt ấy! Mình giúp cậu qua khi cậu bận bịu, dì ở trong này, ban ngày ra được, mình đồng ý chữ cũng chưa đến Quản Hạo Nhiên! Cho nên, cậu cũng đừng hại mình! Mình hôm nay nếu đưa cậu tới, mình nhất định phải chết??”

      Uyển Tình nghe xòn, cự tuyêt nữa, có chút cứng ngắc theo bước chân của .

      Ra cổng trường, Thiên Tuyết kiêu chiếc xe taxi, đến 10 phút, đến nơi.

      Thiên Tuyết mang theo Uyển Tình, vừa vừa chuyện: “Nơi này rất gần trường học, chúng ta ở tầng 17. mình mở công ty chi nhánh bên cạnh, về sau phỏng chừng thường ở nơi này, vậy cậu cũng khẳng định chạy thoát! Bất quá nên lo lắng, rất nhiều người đều thuê phòng ở bên ngoài trường học, cậu làm người ta chú ý. Hơn nữa, chỉ cần mình cao hứng, cậu có cầu gì, nhắc tới với ấy, ấy khẳng định tất cả đều đáp ứng cậu!”

      Uyển Tình nãy giờ gì. Đứng ở trong thang máy, khi thang máy lên, cảm giác đầu có hơi choáng váng. Ra khỏi thang máy, Thiên Tuyết lôi kéo đến trước cánh cửa, mở cửa vào, thấy trong phòng ánh đèn sáng trưng, thấp giọng : “ ấy ở đây.”

      Trong phòng khách có người, Thiên Tuyết vừa đóng cửa lại, Mục Thiên Dương liền ra, ước chừng là ở bên trong nghe thấy được thanh.

      Mặt Mục Thiên Dương chút thay đổi, khi nhìn về phía Uyển Tình, trong mắt có hỏa diễm nhảy lên.

      Thiên Tuyết cười : “Người em đưa tới cho , em đây.”

      Uyển Tình cả kinh: “Cậu còn đâu? trễ thế này.”

      “Mình về trường học.”

      Uyển Tình sửng sốt, nhìn về phía Mục Thiên Dương. Mục Thiên Dương đưa chùm chìa khóa: “Lái xe trở về. trễ thế này, con người bắt xe an toàn.”

      Thiên Tuyết liếc mắt: “Em muốn làm người thường đấy, còn lấy Audi của ?”

      Mục Thiên Dương sửng sốt chút, bỏ chìa khóa xuống: “Chúng tôi tiễn em về.” xong liền dắt Uyển Tình, mở cửa ra ngoài.

      Uyển Tình vì sao thể trở về, nhưng Mục Thiên Dương biểu lộ ý tứ này, chỉ có thể câu cũng .

      Ra khỏi khu cư xá, Mục Thiên Dương đưa Thiên Tuyết lên xe taxi, : “Đến gọi điện thoại cho .” Sau đó trầm mặc ghi nhớ biển số xe.

      Chờ xe rồi, liếc mắt nhìn Uyển Tình cái, nắm tay về phía trước.

      Uyển Tình nghi hoặc, sao quay về?

      Mục Thiên Dương cúi đầu, chậm, giống như tản bộ. Uyển Tình cũng dám quấy rầy , chỉ có thể theo, ngay cả tay bị cầm cũng dám rút ra.
      Last edited by a moderator: 20/6/16
      dungggTranglinh0808 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :