1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Bảo bối của tổng giám đốc - Họa Thủy (501/624+14NT)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 188: thương em tốt.

      Edit: alone gob
      Beta: minhhy299

      Qua quá trình ước lượng chính xác, Thiên Tuyết trăm tám mươi cân, Uyển Tình trăm bốn mươi cân…Khụ, đó là sách của các !

      Đơn giá mỗi cân là sáu, Thiên Tuyết có 1080 đồng, Uyển Tình có 840 đồng…….

      Kéo vali trở về thoải mái. Thiên Tuyết : “Tri thức đúng là sức mạnh, nghĩ tới mình ba năm này, trăm tám mươi cân! Nhưng đem bán phế liệu chỉ có trăm lẻ tám ---hóa ra kiến thức đáng giá tiền như thế….”

      Trở lại phòng ngủ, Thiên Tuyết vào cửa trước, đột nhiên thét chói tai “A” tiếng.

      “Làm sao vậy?” Uyền Tình lập tức đánh vào lưng , mũi đau quá.

      Thiên Tuyết yên lặng tránh ra, ngẩn đầu thấy Mục Thiên Dương.

      ngồi ghế , lật quyển sách duy nhất để lại ghi danh dự thi.Từ chỗ nhìn qua, chỉ có thể nhìn thấy bên mặt . Tóc của ngắn hơn lần trước nhìn thấy, hẳn là từng cắt qua, sạch lưu loát. Đường cong khuôn mặt cứng rắn mà lạnh lùng, ngón tay thon dày mạnh mẽ, ngồi ở đó như pho tượng Thần Ma đến, làm cho người ta nhìn thấy sợ.

      Uyển Tình đứng bất động, khiếp sợ đến thể hô hấp. làm sao có thể đến? làm sao có thể đến?!

      Mục Thiên Dương ngẩn đầu liếc nhìn các cái, rồi nhìn chằm chằm vali tay các : “ đâu?”

      Thiên tuyết :”Bán sách.”

      “Hử?” nhíu mày nghe hiểu.

      Thiên Tuyết liền hưng phấn : “Hai người chúng em bán cộng lại sai biệt lắm được hai trăm đồng!”

      “Các em hai người cộng lại mới bán được hai trăm đồng?” Mục Thiên Dương lớn tiếng hỏi lại, “Ai dám mua, chặt !”.

      “Là sách……..” Thiên Tuyết nhè .

      “Nhìn ra em còn có thể sống?”

      Thiên Tuyết cười hắc hắc:” Em đương nhiên …..”

      Mục Thiên Dương bất mãn liếc :” Còn mau thu dọn đồ?”

      Thiên Tuyết vội vàng bỏ vali xuống, mở tủ quần áo, mang toàn bộ quần áo nhét vào vali. chuyển chuyến, còn mấy cái, phiền Uyển Tình đống quần áo lớn.

      Thấy Uyển Tình đứng nhúc nhích, vội vàng kéo qua.

      Uyền Tình phục hồi lại tinh thần, chậm rãi thu dọn đồ đạc. Dọn dọn, nhịn được khóc lên, ngổi chồm hổm xuống đất vụng trộm lau nước mắt.

      Khóc có cái gì tốt? Đánh cuộc thua thế nào? còn có thể chạy trốn mà! Về sau có khi lại có cơ hội…

      Mục Thiên Dương đột nhiên hỏi:”Sách đều bán, lỡ thi đậu sao?”

      Vừa nghe Thiên Tuyết vội vàng phi phi phi:” đừng nguyền rủa Uyển Tình! Em khả năng thi đậu cao, nhưng cậu ấy tuyệt đối thể đậu!”

      Mục Thiên Dương trừng mắt nhìn cái, ngoan ngoãn cân miệng.

      Uyển Tình cắn chặt răng lắc đầu, vụng trộm hơi hít mũi :”Thi đậu quên …. Dù sao tôi tuyệt đối thi cấp ba nữa.”

      Thi đậu, được tự do phát triển, thi đậu, cũng hơn, muốn mẹ vì điều này mà vất vã như vậy nữa. Hơn nữa, nghĩ mình lại thi đậu. có sức nặng, hai chung quy cũng là tiền vốn mà? Hai có nguồn gốc, dù nhiều lần cũng cần tiền vốn đấy? Kém nữa còn có trường dạy nghề mà. cố gắng rối loạn nữa cũng có khả năng ngay cả trường dạy nghê đều thi đậu.

      Mục Thiên Dương hỏi : “ Em cảm thấy thế nào?”

      “Tạm được.” Uyển Tình dùng sức cúi đầu, đặt quần áo vào trong vali.
      Thiên Tuyết đột nhiên hỏi:”, vào bằng cách nào?”Lúc các khóa cửa mà.

      đến vừa đúng lúc bạn cùng phòng các em rời khỏi.” Mục Thiên Dương nhíu mày:”Hình như tốt nghiệp rồi cùng nhau tha hồ vui chơi?”

      Thiên Tuyết sửng sốt chút, gật đầu :”Lúc trước có qua.”

      “Nhất định phải tham gia?”

      Thiên Tuyết nhìn biểu cảm gương mặt của , nếu mình trả lời “Đúng”, chừng thẻ tín dụng bị tịch thu cái gì cũng làm được, đành phải lắc đầu.

      Mục Thiên Dương gật đầu hài lòng:” Vậy trực tiếp về nhà.”

      Thiên Tuyết nhìn nhìn Uyển Tình , cảm thấy mình nên tránh tốt hơn, liền khụ tiếng:”Xe đậu ở đâu, em cầm vali xuống trước.”

      “Gọi điện thoại cho A Thành.”

      Thiên Tuyết gật đầu, mang vali bỏ chạy, Mục Thiên Dương bỏ sách xuống, ngồi xuống cạnh Uyển Tình: “Khóc cái gì?”

      phát ?Uyển Tình sửng sốt, dám nhìn .

      Mục Thiên Dương sử dụng chút lực hung hăng ôm cổ , sau đó xoay mặt qua hôn lên.

      Uyển Tình phát run cái.

      Mục Thiên Dương hơi vội vàng hôn , động tác có chút khống chế được. lát sau, buông ra, hô hấp run run, tay nhàng vuốt ve lưng của .

      “Sớm …em thất bại.” thở hồng hộc , lại ôm chặt , ngừng liếm mút lỗ tai , “Có nhớ hay ?”

      “Có….” Uyển Tình nhàng tựa vào lòng , nhắm mắt bình tĩnh trở lại.

      Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng. . . . . .

      Mục Thiên Dương hung hăn bế lên:” Bảo bối ngoan…. thương em tốt.”

      lòng, nhưng nghe vào trong tai nhiễm màu sắc ái muội, vẻ mặt đờ đẫn, phảng phất nhìn thấy sinh mệnh của mình suy yếu dưới thân .

      Trốn thoát, rốt cuộc cũng trốn thoát…..

      Lên ngồi sau xe, Thiên Tuyết nhận được điện thoại của Sở Thiệu, Sở Thiệu :” Đêm nay nhất định chơi thâu đêm, tám giờ tập hợp!”

      “Cái đó….”Thiên Tuyết thoáng nhìn qua Mục Thiên Dương phía sau,”Tớ và Uyển Tình tới, nhà tôi đêm nay có tiệc, muốn đưa cậu ấy cùng .”
      “Như vậy à…..”Giọng điệu Sở Thiệu có hơi thất vọng, “Vậy lần sau .”

      Uyển Tình thấy Thiên Tuyết tắt điện thoại, nhìn Mục Thiên Dương:” Tôi hôm nay cũng thể về nhà được?Mẹ biết tôi hôm nay mới thi xong.”

      “Mục Thiên Dương ôm sát , hôn hôn lên mặt : “Ngày mai .”

      Uyển Tình nhíu mày gật đầu: “Vậy để tôi gọi điện thoại cho mẹ tôi.”

      “Ừ.” buông ra.

      Uyển Tình lấy điện thoại ra, gọi cho Từ Khả Vi: “Mẹ……Tối mai con về, tối nay con liên hoan với các bạn.”

      “Đừng uống rượu.” Từ Khả Vi dặn dò.

      “Yên tâm .”Uyển Tình xong tắt điện thoại.

      Mục Thiên Dương lại ôm lấy , nhìn phía trước hỏi Thiên Tuyết: “Em tới đó hay là về nhà?”

      Thiên Tuyết liếc nhìn bọn họ cái, thở dài: “ chỗ ở vài ngày , chờ Uyển Tình rảnh em mang cậu ấy cùng trở về, phải ông nội rất thích chơi cờ cùng cậu ấy sao?”

      Uyển Tình sửng sốt :” Ông nội có nhắc tới mình?”

      “Ông nội có thể nhớ cậu! Mỗi lần về nhà, ông đều hỏi!”

      Uyển Tình nghĩ tới ông nội lại nhớ mình như vậy, nhịn được cảm động.

      Trở lại biệt thự, Thiên tuyết biết hai người xa cách lâu, lười quản bọn họ, chạy vội về hướng thư phòng lên mạng.

      Mục Thiên Dương dắt Uyển Tình, từng bước lên lầu vào phòng ngủ, tay ép vào tường , bổ nhào qua hôn .

      Uyển Tình hơi kinh ngạc chút, bị hôn đến thở nổi. nhanh chóng cởi bỏ quần áo người , vội vàng giữ lấy.

      “A---- -----“Uyển Tình kinh hô tiếng,”Thuốc! Chưa uống thuốc….”

      Mục Thiên Dương vừa nghe, trong lòng nảy sinh ác ý mãnh liệt.Uyển Tình trở tay kịp, lại tiếng, vội vàng che miệng lại, sợ bị người khác nghe thấy.
      Last edited: 6/5/16
      dunggg thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 189: đủ

      Edit: TinhMac
      Beta: minhhy299

      Lúc trước Mục Thiên Dương bởi vì nghĩ đến thuốc, cho rằng muốn sinh con cho mình. Về sau nhớ ra, giống như là mình từng hung ác cho phép sinh . . . . . .

      Động tác mềm lại, nhàng hôn : "Ngoan. . . . . . lâu chạm vào em, liền nặng chút, về sau . . . . . ."

      "A. . . . . ." Uyển Tình cắn bờ vai của , "Thiên Dương. . . . . ."

      "Ừ. . . . . ." Mục Thiên Dương ôm chặt , nghe được tiếng kêu của , tâm tình cực kỳ kích động, ngay cả đâm vào đều chập choạng. ngừng trong chốc lát, ôm , bên vừa làm vừa về phía giường lớn.

      Uyển Tình chịu nổi nhất động tác này, nửa đường tiết thân. Mục Thiên Dương cũng nhanh nhịn được, nhưng vẫn đặt giường, tự mình rời khỏi, nhanh tay từ bên trong ngăn kéo lấy ra hộp bao cao su.

      Hộp này vẫn là hộp mua lần trước bị trúng thuốc, xong rồi. Tuy rằng đêm đó làm rất nhiều lần, nhưng hộp này đúng mười hai cái. Nếu dùng xong rồi. . . . . . Phỏng chừng người cũng treo.

      Đeo bao xong liền khẩn cấp vọt vào. Thân thể Uyển Tình ở bên trong cao trào, hoàn toàn chịu nổi đánh sâu vào như này, lại rên rỉ thở dốc lên. Tiếp theo, trước nay chưa từng có điên cuồng lại muốn sinh mệnh của .

      Thân thể lâu chưa vui thích thương, hai người đều tới nhanh chóng nhưng mãnh liệt. Mục Thiên Dương vô cùng vui vẻ với phản ứng của , sau khi phóng thích ôm càng ngừng hôn, dùng phương thức này đến thương.

      Rất nhanh, hung khí lại lên rất nhanh, lần này hề vội vàng xao động, chậm rãi tiến hành.

      Mấy tháng chạm vào , hai lần sao có thể cho ăn no? hận thể nhốt tại trong phòng ba ngày ba đêm, cho ăn no nê cái đủ! Đáng tiếc. . . . . .

      Bao đủ!

      Lại có thể chỉ có bốn! Chỉ có bốn!

      Lần trước vì sao mua nhiều hơn hai hộp?

      Mục Thiên Dương nhìn thời gian cũng muộn rồi, bộ dáng suy yếu của Uyển Tình, chỉ là vì mệt, còn bởi vì đói. ôm tắm rửa sạch , thay đổi quần áo cho . xuống lầu, bàn dọn xong đồ ăn, ba cái bát đều sạch .

      Mục Thiên Dương hỏi bà Trương : "Tiểu thư còn chưa ăn?"

      "Vẫn xuống dưới." Bà Trương . Tiên sinh và Đinh tiểu thư vẫn đâu có xuống dưới, dù sao là vì chuyện mây mưa thất thường! Nhưng tiểu thư cũng xuống dưới, bà liền đoán được sao lại thế này.

      " lên kêu tiểu thư."

      "Vâng."

      Uyển Tình mở nồi cơm điện ra, múc cơm cho . thấy tay có lực cầm muôi tự mình xúc cơm. Uyển Tình đành phải từ từ ngồi xuống, đưa tay lấy cho mình nửa bát canh, chậm rãi uống.

      Uống hết, Thiên Tuyết xuống dưới, kêu đói mãi.

      Mục Thiên Dương : "Em bận cái gì đến nỗi quên ăn cơm?"

      "Xem phim!" Thiên Tuyết cũng trước tiên lấy bát canh uống, "Cả mấy tháng xem phim rồi! Còn có tiểu thuyết! nghỉ hè này em phải bận chết mất!"

      " làm việc đàng hoàng!"

      Thiên Tuyết bất mãn trừng mắt nhìn cái, thấy bộ dạng Uyển Tình mệt mỏi, nhịn được ở trong lòng xem thường cái. Muốn người ta , nên ham muốn nhục dục như vậy! Bằng người ta làm sao mà biết muốn là thân thể của , hay là lòng của ?

      Ăn xong cơm chiều, Uyển Tình trở về phòng ngủ. Ngủ mạch cho đến khi tự tỉnh, thấy Mục Thiên Dương mặc chỉnh tề từ trong phòng giữ quần áo ra. rụt lui thân mình, dùng chăn ngăn trở thân thể của chính mình, sợ nhìn thấy lại thú tính quá độ.

      Mục Thiên Dương lộ ra nụ cười, tới hôn : "Lúc trở về gọi điện thoại cho , em có thể tuần sau hãy đến đây nữa."

      tuần?" Ánh mắt Uyển Tình ngạc nhiên.

      "Nhưng về sau thể rồi."

      ". . . . . ."

      "Em thông minh như vậy, nghĩ cách chuyện với mẹ. phải muốn giam lỏng em, chính là hy vọng mỗi ngày về nhà đều có thể nhìn thấy em. Ngẫu nhiên em phải về cũng biết, chỉ cần hai em có hứng. Bình thường em liền chơi với Thiên Tuyết, dạo phố, SPA."

      Uyển Tình gục đầu xuống, trong lòng rất buồn, rất lâu mới : "Tôi biết. . . . . .”
      Mục Thiên Dương thấy như vậy, trong lòng cũng chịu nổi, hôn cái ở trán: "Ngoan."

      Lúc Uyển Tình về nhà, Từ Khả Vi ở nhà, đương nhiên nhịn được hỏi chuyện thi cử. Uyển Tình rất tự tin, cảm thấy thi cử thành vấn đề.
      Từ Khả Vi cười: "Con thực chịu thua kém thay mẹ!"

      " tại chỉ là đánh giá trước, còn phải xem điểm số cuối cùng như thế nào."

      "Dù sao như bây giờ như vậy cũng tồi, liền xem nguyện vọng con viết như thế nào."

      Uyển Tình gật đầu: "Con dây thép, con điền cái chắc chắn chút ."

      Từ Khả Vi chỉ nghỉ hai ngày này, về cửa hàng bán hoa. Uyển Tình : "Con mình ở nhà tự chăm sóc bản thân, mẹ vẫn là ở nơi đó, đừng mỗi ngày trở về. Con ngày mai tìm tìm việc——"

      "Tìm việc gì chứ?" Từ Khả Vi đồng ý, "Mệt mỏi mười mấy năm , vất vả thi cử xong, còn nghỉ ngơi tốt."

      "Nghe rằng các kỳ thi tuyển sinh đại học chỉ là khởi đầu! Con mới ngồi im chỗ, tốt xấu thể nghiệm cuộc sống chút, về sau vào đại học, lại có thể cũng có mặt mũi."

      Từ Khả Vi do dự chút, : "Vậy tùy con! Bằng con đến cửa hàng bán hoa?"

      Uyển Tình vội vàng lắc đầu: "Như vậy sao được? sai biệt lắm với cửa sau! Ở nơi được mẹ chiếu cố, con còn rèn luyện mình như thế nào? Mẹ nên coi con mãi là con nít nữa!"

      Từ Khả Vi thở dài: "Con đều hiểu chuyện hơn con nít nhà khác, chỉ là quá hiểu chuyện rồi, sợ con có khó khăn chịu với mẹ. Vậy con tìm công việc nhàng, để mẹ tham khảo thử xem."

      Uyển Tình gật đầu, chờ bà rồi, lại ở nhà ngây người hai ngày, thu dọn nhà cửa chút.

      Mục Thiên Dương tuy rằng cho thời gian bảy ngày, nhưng dự định đến bảy ngày trở về. gần đây cũng dần dần lấy ra ít kỹ xảo khi ở chung chỗ với , luôn kêu nghe lời, kêu ngoan, là muốn nghe lời.

      nghe lời, liền cao hứng. Nếu biểu tốt chút, cũng rất rộng lượng. Lần trước biết lấy lòng như thế nào, liền thực cho mấy tháng tự do, cho thanh thản ổn định tham gia thi tốt nghiệp trung học. . . . . .

      Uyển Tình nghĩ, trong lòng buồn phiền lợi hại. Tổng cảm thấy có nguyên nhân gì mình nghĩ tới, nhưng dám nghĩ kỹ.

      Hôm đó trở lại biệt thự, Thiên Tuyết ở trong phòng khách dùng máy chiếu xem phim, vừa thấy đến kinh ngạc hỏi:" phải vẫn còn vài ngày mới đến?"

      “Mẹ tớ làm, nên đến đây trước." Uyển Tình vẫn mặc quần áo trong nhà, , "Tớ thay quần áo trước ."

      Thiên Tuyết cười: "Uyển Tình! Cậu mau nghĩ cậu muốn cái gì, lát nữa với mình. đảm bảo đều nghe theo cậu”. Lại có thể trở về trước, còn cao hứng phát điên.

      Uyển Tình dừng chút, chậm rãi lên lầu. Lúc sửa sang lại quần áo của mình trong phòng giữ quần áo, Mục Thiên Dương trở lại. nghe thấy thanh mở cửa, cứng nhắc chút, có chút biết đối mặt như thế nào, vốn có hé răng.

      nhàng đóng kín cửa tủ, vẫn là bị bên kia nghe thấy. Mục Thiên Dương dừng chút, chậm rãi tới, nhìn thấy , mặt lên nụ cười trong sáng: "Uyển Tình. . . . . ."
      Last edited: 6/5/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 190: Thảo luận

      Edit: TinhMac
      Beta: minhhy299

      Uyển Tình đứng đó lúc lâu, chậm rãi về phía , thấy cầm cà vạt tay, hỏi: " muốn ra ngoài?"

      "Ừ. có buổi tiệc rượu, buổi tối cần chờ ăn cơm." đưa caravat cho , hơi hơi cúi đầu.

      Uyển Tình cầm lấy, thắt cho , nhịn được nhìn thoáng qua, thấy cũng nhìn mình, vội vàng rủ mắt xuống, đưa quần áo chỉnh tề cho . đột nhiên bắt lấy hai tay của , dọa nhảy dựng. ôm lấy , bỗng nhiên hôn xuống, hung hăng mút chút, sau đó buông ra: "Đưa chứng minh thư của em cho ."

      Uyển Tình có chút kỳ quái, vẫn xoay người mở ví tiền ra, cầm chứng minh thư đưa cho . Chứng minh thư này tuần trước mới đến lấy từ đồn công an, Từ Khả Vi nghe muốn làm bán thời gian, mới nhớ tới kêu mang theo bên người.

      Mục Thiên Dương nhìn thoáng qua, : "Chứng minh thư bây giờ so với hồi trước đẹp hơn nhiều, may mắn em trải qua thế hệ trước."

      Uyển Tình rất hứng thú hỏi: "Nghe được chụp như tội phạm bị cải tạo?"

      "Muốn xem của ?" trêu tức cười.

      Mặt cứng đờ, được lời nào.

      dùng ngón tay nhàng búng ót của cái: "Ở bên trong ngăn kéo trong thư phòng, tự mình nhìn !"

      Uyển Tình cắn cắn môi, có chút tức giận, nghĩ tôi làm sao muốn xem của .

      Mục Thiên Dương cười ha ha, vẻ mặt sung sướng rồi.

      Ba giờ chiều ngày hôm sau, trở lại, Uyển Tình và Thiên Tuyết ở trong phòng khách thảo luận tình. bước qua, cầm gói to trong suốt ném lên măt bàn trà. Thiên Tuyết vội vàng đến cầm lấy, Uyển Tình vừa thấy, có chứng minh thư của mình ở bên trong, liền nhìn Mục Thiên Dương.

      cúi đầu hôn mặt cái: "Rót cho ly cà phê."

      Thiên Tuyết đảo mắt cái: "Em còn ở đây đó!"

      " coi em tồn tại!" Mục Thiên Dương .

      Uyển Tình mặc kệ em bọn họ tranh cãi, ngoan ngoãn rót cà phê. Lúc trở về, nghe Thiên Tuyết kêu to: "Em cũng muốn!"

      Mục Thiên Dương : "Chờ em đủ mười tám tuổi."

      Thiên Tuyết cứng lại, buồn bực cất chứng minh thư và mấy thẻ mới mở vào bên trong cái túi to trong suốt đó, đưa cho Uyển Tình: "Của cậu!"

      Uyển Tình tiếp nhận đến, nghi hoặc mở ra: "Là cái gì?"

      "Bốn chữ!" Thiên Tuyết , "Tiền, để, chi, tiêu!"

      Uyển Tình sợ run chút, vừa thấy, là thẻ ngân hàng.

      "Mật mã là sinh nhật của em." Mục Thiên Dương uống ngụm cà phê, nhàng mà ra câu này.

      Uyển Tình nhìn cái, vẻ mặt có chút hoảng loạn, vội vàng cúi đầu: "Cảm... cám ơn." Sau đó ngồi vào bên cạnh Thiên Tuyết, cầm lấy quyển sách lúc trước tiếp tục giở xem.

      Thiên Tuyết bất mãn: "Đó là đồ ‘tiền để chi tiêu’ nha! Cậu chỉ tiếng ‘Cám ơn’?"

      "Vậy muốn như thế nào?" Uyển Tình vô tội hỏi. có khái niệm đối với tiền để chi tiêu.

      Mục Thiên Dương cúi đầu cười: “Cái này chúng ta buổi tối lại thảo luận."

      Uyển Tình cứng lại, vừa tức vừa giận, lại dám phát tiết. Thiên Tuyết lại chịu nổi hét lớn tiếng: "Em còn ở đây đó!"

      Mục Thiên Dương bất mãn liếc , mặc kệ , ôm Uyển Tình hỏi: " xem cái gì?"

      Uyển Tình vội vàng đưa sách cho xem: "Chúng em thảo luận chuyện đăng ký nguyện vọng"

      Mục Thiên Dương thấy sách liệt kê giới thiệu của từng chuyên ngành, hỏi: "Muốn học cái gì? Chuẩn bị đến trường học nào?"

      Thiên Tuyết : "Em muốn xuất ngoại! Cả lớp đều tranh nhau chạy ra nước ngoài, rất có ý nghĩa! Em muốn đến thành phố khác, đá danh xưng Mục đại tiểu thư, giấu diếm thân phận, làm người bình thường."

      vừa mới Uyển Tình rồi, nhưng Uyển Tình cảm thấy việc này phải là , những người khác của Mục gia nhất định đồng ý, đánh giá tốt tính tích cực của , vì ảo tưởng tương lai của thiên mã hành . Lúc này đề cấp trước mặt Mục Thiên Dương, Uyển Tình cũng tiện chen vào, chỉ có thể cúi đầu yên lặng uống trà.

      Mục Thiên Dương : "Cũng được. Nhưng người thường cũng phải là làm tốt như vậy."

      "Em chỉ muốn làm người thường!"

      "Vậy em chuẩn bị học chuyên ngành gì?"

      đến cái này, ánh mắt Thiên Tuyết liền sáng: "Em muốn học thiết kế thời trang!"

      Uyển Tình tiếp tục uống trà. Có câu gọi là gì? có trong nước thiết kế! Lấy điều kiện tốt của Mục gia như vậy, muốn học thiết kế, tất nhiên đến trường học thiết kế tốt nhất thế giới rồi!

      Quả nhiên, Mục Thiên Dương nhất thời liền nổi giận: "Học thiết kế thời trang em Paris, Milan, ở lại trong nước làm gì?"

      Thiên Tuyết sửng sốt, trừng mắt nhìn, cũng đúng . . . . . .

      do dự phen, : "Vậy học tiếng Trung ! Tiếng Trung đương nhiên phải học trong nước!" Hơn nữa thích xem tiểu thuyết như vậy, học tiếng Trung có thể quang minh chính đại xem rồi! Về phần thiết kế thời trang, về sau muốn sửa đồ lại sửa đồ lại! Dù sao là thiên kim tiểu thư, nếu muốn thành lập hãng thời trang riêng, cho dù học qua kiến thức chuyên ngành, cũng có người theo đuổi nâng niu thôi?

      Uyển Tình đột nhiên cười: "Cũng có thể nước ngoài học nha. Ngày hôm qua tớ ở mạng nhìn thấy truyện cười, người Mỹ, ngàn dặm xa xôi chạy đến Trung Quốc du học, kết quả là học chuyên ngành bằng tiếng . Lúc thi, cả lớp chỉ có người bị treo. . . . . ."

      "Ai nha cậu ít mồm chút!" Thiên Tuyết kêu to. Bị vừa , hai tương lai thê nô còn suy nghĩ rút ra, liền đuổi mình ra nước ngoài rồi?

      Mục Thiên Dương nhìn Uyển Tình cái, tham lam nụ cười của , : "Vậy ở trong nước học tiếng Trung , Thanh Hoa hay là Bắc Đại?"

      " !" Thiên Tuyết kêu to, "Bắc Kinh có bão cát! Hơn nữa, nơi đó tất cả đều là người học giỏi, em lười như vậy, khẳng định hàng năm ở đứng cuối, rất hay lắm! Mà với điểm số dự đoán của em, khẳng định đậu được!"

      "Em dự đoán bao nhiêu điểm? Uyển Tình bao nhiêu điểm?"

      "Em ít hơn cậu ấy 10 điểm!"

      Uyển Tình : "Đó chỉ là dự đoán, chừng thành tích cậu cao hơn tớ 10 điểm"

      "Vậy thành tích của hai em sai biệt lắm. . . . . ." Mục Thiên Dương có chút đăm chiêu .

      Thiên Tuyết gật gật đầu, bên ôm lấy ipad, điều chỉnh trang chủ cho xem: "Em muốn đến đại học C."

      Mục Thiên Dương vừa thấy, trường đại học đứng thứ nhất tỉnh kế bên, trung tâm thành phố C, cũng là trong những nước hàng đầu cả nước. nhịn được thờ dài: “Em với điểm số này, có thể đủ điểm vào trường này?"

      Thiên Tuyết lườm cái: "Đừng rủa em!"

      Mục Thiên Dương cười, với Uyển Tình: "Vậy em và Thiên Tuyết báo danh cùng trường, chuyên ngành cũng giống nhau sao."

      Uyển Tình sửng sốt, ngẩng đầu nhìn : "C, Thành phố C có hơi xa." phải kêu ở phụ cận hoặc là thành phố kế bên sao?

      Mục Thiên Dương đẩy đẩy tóc sau tai: "Cũng được. Em và Thiên Tuyết ở cùng nhau, có thể chiếu ứng lẫn nhau, yên tâm."

      Trong lòng Uyển Tình bỗng dưng khó chịu. muốn giám thị mình là được rồi! Có lẽ Thiên Tuyết giám thị , nhưng chỉ cần gọi điện thoại vừa hỏi, Thiên Tuyết khẳng định giấu giếm !

      "Như thế nào? muốn ."

      Uyển Tình lắc đầu;"Tôi chỉ là cảm thấy tiếng Trung dễ tìm việc, muốn học kế toán."

      "Kế toán lại càng dễ tìm việc!" Mục Thiên Dương , "Em chỉ học bốn năm vậy, ai nhận em? Chen chúc vỡ đầu đều tìm được!"
      Last edited: 6/5/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 191: Động tác lớn.

      Edit: TinhMac
      Beta: minhhy299

      Thiên Tuyết bỗng nhiên xen vào: “Có em ở đây, còn sợ có việc?”

      Mục Thiên Dương mãnh liệt trừng mắt nhìn , vội vàng trốn sau máy vi tính.

      Uyển Tình nghĩ nghĩ, liền : “Vậy tôi học báo”.

      Mục Thiên Dương càng biết phải làm sao, sau này hàng ngày chạy lấy tin tức, đâu bắt người? Muốn lăn lộn chiếc giường đơn hay chạy theo với ?

      Hai lần đều bị bác bỏ, Uyển Tình cúi thấp đầu, chuyện nữa.

      Mục Thiên Dương nhìn, có chút đau lòng, thỏa hiệp : “Vậy kế toán ...”

      Uyển Tình cắn răng: “Học Tiếng trung. Tôi lại chuẩn bị chọn hai trường, để phòng bất chắc.

      Mục Thiên Dương thở phào hơi, dịu dàng vò tóc của : “Hôm khác sắp xếp chút, đưa hai em xem trường Đại học C, Thành phố C còn có vài nơi quan trọng, đều tồi, cũng nhau xem.”

      “Ừ”

      Thiên Tuyết nhìn bọn họ thảo luận ra kết quả rồi, thở phào hơi, cuối cùng chen vào: “Vậy phải nhanh lên, qua vài ngày nữa có kết quả rồi, điền nguyện vọng thôi.”

      Mục Thiên Dương nghĩ chút, hỏi Uyển Tình: “Ngày mai được ?”

      Uyển Tình gật đầu.

      giữ lấy vai , đứng dậy: “Vậy bọn em chuẩn bị chút, công ty chuyến”.

      Đợi rồi, Thiên Tuyết đột nhiên nhớ đến: “Thực ra chúng ta đều học tự nhiên à?”.

      Uyển Tình ngẩn ra, đúng vậy, bọn đều học tự nhiên....

      Thiên Tuyết hỏi: “Muốn đổi ?”

      Uyển Tinh lắc đầu: “Bỏ , phiền phức!” Lại đổi lại biết cãi nhau thành dạng gì nữa. Với lại, đột nhiên nghĩ đến, từng rất thích môn học ngữ văn, cũng từng muốn học môn tiếng trung xã hội. Chỉ là nghe người ta sinh viên khoa văn học dễ tìm công việc, mới chút do dự lựa chọn môn tự nhiên.

      MucThiên Dương vào phòng làm việc, với thư ký: “Đặt cho tôi 3 vé máy bay thành phố C vào ngày mai, tiếp theo hành trình ba ngày tới toàn bộ đều hủy bỏ, thể hủy bỏ giao cho Văn trợ lý, lập tức gọi tất cả trợ lý họp”.

      Câu cuối cùng xong, vang có lực, người biến mất ở sau cửa.

      Thư ký ngẩn ra, tất cả trợ lý? Tổng giám đốc lại muốn có động tác lớn! Ông trời ơi, phải tăng ca, nhưng .... Cũng muốn tăng lương.

      Mục Thiên Dương có đội quân trợ lý hơn 20 người, quyền lực lớn, năng lực ít, bình thường hay thay mặt Mục Thiên Dương khảo sát các nơi, ký hiệp ước, công ty khi có hạng mục mới, động tác mới, tuyệt đối thể giũ bỏ can hệ với bọn họ.

      Mục Thiên Dương vào phòng làm việc, : “Nội dung hội nghị hôm nay chỉ có ”.

      Mọi người nhìn : Tổng giám đốc người đừng phúc hắc! Người kêu chúng tôi mọi người họp, khẳng định có chuyện tốt.

      “Tôi chuẩn bị mở chi nhánh công ty ở Thành phố C”.

      “...” xem , quả nhiên có chuyện tốt! Mở chi nhánh công ty là chuyện người nên làm sao? mệt chết là cái chắc?

      “Chi nhánh công ty mở đầu các lĩnh vực hoàn toàn mới, các người có ý kiến gì?”

      Dân chúng biểu tình lạnh nhạt, nội tâm đau lòng: Chi nhánh công ty tiêu rồi, còn lĩnh vực hoàn toàn mới... Người mới cho tôi 50 năm tiền lương.

      phải chuẩn bị phát triển ngành du lịch?” Văn Sâm hỏi.

      “Cái này cần mở chi nhánh” Mục Thiên Dương , “Tôi từng bước nghĩ cách, hướng về phương diện văn hóa phát triển, ngành điện ảnh, quảng cáo, du lịch ... Hoặc là, làm ngành nghề thứ ba, làm điện tử hoặc xe hơi. Bản đồ thành phố C”.

      Vừa xong, trợ lý bên cạnh động đến chuột máy tính, màn hình to đằng sau Mục Thiên Dương liền xuất bản đồ thành phố C.

      Mục Thiên Dương nhìn cái, đứng dậy, chỉ vị trí phía tây,: “Đây là viễn cảnh công nghiệp tại của thành phố C, chu vi này có rất nhiều trường học, có thể cho chúng ta nhân tài. Các người mau chóng phái người khảo sát, bất kể làm cái gì, càng nhiều càng tốt, cho tôi báo cáo. Công ty này, phải to”.

      Mọi người thở dài hơi, lưỡng lự nhìn thấy dã tâm của : “Vâng”.

      “Được rồi! Tôi ngày mai Thành phố C, đại khái 2 3 ngày ở đây, mọi chuyện đều do Văn Sâm xử lý”.

      Văn Sâm nhăn mày, nhìn : “Tổng giám đốc muốn đích thân khảo sát?”

      Mục Thiên Dương cười : “, tôi du lịch”.

      “A!, khí Thành phố C rất tốt”.

      Thiên Tuyết đứng ở cửa sân bay, ngẩng đầu nhìn bầu trời Thành phố C, mũ che nắng đầu làm nổi bật khuôn mặt của , sức sống dồi dào.

      theo sau là Mục Thiên Dương phủi đầu chút : “Về sau muốn ở lại 4 năm, nếu như em cẩn thận tìm được chồng ở Thành phố C, còn phải ở lại cả đời, cần kinh ngạc như vậy”.

      Thiên Tuyết bực tức trừng cái: “Ai ya! Em nhớ ra trụ sở chính của Bất Dạ Thành ở thành phố C, sòng bạc nơi đó càng to hơn?”

      Mục Thiên Dương híp mắt cái: “Nếu như bị phát em nơi đó, cẩn thận tiền tiêu sài của em”.

      Thiên Tuyết lập tức bịt miệng mình lại, cọ cọ đứng cạnh bên Uyển Tình. Uyển Tình đeo chiếc kính đen, gần như nhìn thấy mặt.

      “Bây giờ đâu?” hỏi.

      “Khách sạn”.

      Mục Thiên Dương tìm được khách sạn 3 sao thông thường, mang hai người vào ở.

      Thiên Tuyết có chút ghét bỏ: “Sao lại ở nơi này?”

      “Thấp giọng”. Mục Thiên Dương phải em muốn làm người bình thường? Người bình thường ở cái gì?”

      Mục Thiên Dương dụi trán: “Trước tiên uống chút , đến phòng cách vách, có chuyện gọi điện thoại”. xong nhìn Uyển Tình.

      Uyển Tình ngồi bên quan sát gian phòng, Thiên Tuyết cười trộm chút, đẩy đẩy . quay đầu nhìn, vội vàng đứng dậy, theo Mục Thiên Dương qua bên đó.

      vào phòng, Mục Thiên Dương hỏi: “Mệt ?”

      “Có chút”.

      “Vậy trước tiên nghỉ ngơi chút, muộn tí nữa ra ngoài thành phố C ăn cơm”.

      “Được”. Uyển Tình mở Vali, cầm quần áo ngủ tắm.

      Mục Thiên Dương nhìn, có chút ngơ ngẩn động dục. thờ dài hơi, bật máy tính.

      Uyển Tình tắm rửa xong ra, nhìn thấy ngồi đối diện máy tính, lập tức mở chăn ra nằm lên giường, nhắm mắt nghỉ ngơi. Sau chốc lát, bên giường bỗng nhiên trũng xuống, phút chốc mở mắt.

      đôi tay từ sau lưng duỗi qua, động cái: “ có chút mệt”.

      “Ừ, cũng vậy”. Mục Thiên Dương từ đằng sau ôm lấy , nắm lấy tay của , 10 ngón tay đan vào nhau.

      Uyển Tình đợi mấy phút, thấy có động tác bước tiến theo, liền yên tâm.

      Hai người tựa sát vào nhau, ngủ hai tiếng đồng hồ, Thiên Tuyết gọi điện thoại tới, chán.

      “Ừ...”Mục Thiên Dương đầu vùi vào tóc Uyển Tình, ngửi, “Chuẩn bị chút, đại học C”.

      Cúp điện thoại, quay qua phía Uyển Tình, nhìn thấy cũng tỉnh rồi, cúi thấp đầu hôn cổ , ở tai hỏi : “Làm 1 lần?”.

      Uyển Tình kinh ngạc, khó xử : “Đừng...”

      “Vậy tối đừng nghĩ buộc em”. Mục Thiên Dương ngậm lấy môi , triền miên mấy phút, buông ra, “ tắm, tìm cho bộ quần áo ra ngoài, thoải mái”.

      Hành lý là do thu dọn, từng nhắc nhở, sắp xếp hai bộ. Nhớ đến nơi muốn là trường học, cầm ra áo polo trắng và quần dài, bản thân cũng đổi áo phông T-shirt và quần bò.

      Lúc buộc tóc, đúng lúc ra. Nhìn thấy chỉ quấn khăn tắm ở eo, vội vàng nhắm mắt. Quay người lưng đối diện .
      Last edited: 6/5/16
      dunggg thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 192: Hướng tới gần như thế

      Edit: TinhMac
      Beta: minhhy299

      Mục Thiên Dương qua, kề sát thân thể , vươn tay vân vê nặn mông . hoảng sợ, kháng cự lại : “Thiên Tuyết đợi chúng ta...”

      cúi thấp đầu ngậm lấy tai , ái muội hôn. Nghe phát ra thanh rên rỉ, đột nhiên buông ra, cười : “Đùa em thôi”

      -----” Uyển Tình bực tức, mạnh mẽ vứt cái lược tay qua đó.

      Pa, chiếc lược ném tại ngực , lại rơi mặt đất.

      hoảng sợ: “Tôi tôi tôi...” Sợ hãi ra lời.

      chăm chú nhìn chiếc lược, vui buồn xoay người, mặc quần áo.

      Uyển Tình thở phào hơi, Vội vàng nhặt chiếc lược.

      Mục Thiên Dương mặc xong quần áo, tiện tay nắm lấy tóc. Uyển Tình nhìn, nên có hình dáng như vậy, giống thanh niên tỏa sáng vận động.

      Ra khỏi phòng, Mục Thiên Dương gõ cửa phòng sát vách. Cửa mở, Thiên Tuyết cầm điện thoại chạy ra ngoài, sau lưng đeo chiếc cặp đeo quai, nhìn thấy Mục Thiên Dương hoảng sợ than: “ tồi, nhìn trẻ ra 10 tuổi!”.

      Mục Thiên Dương quẳng cho cái trợn mắt, về phía cầu thang máy.

      Đại học C chiếm vùng đất mênh mông, lúc bọn họ , đúng lúc tiết học cuối cùng buổi chiều kết thúc, ngoài các phòng học có người, trong và ngoài trường khắp nơi đều là người. Bên ngoài trường học, nơi bình thường có thể ăn đồ ăn đều có chỗ trống. Mục Thiên Dương hỏi hai người : “ Đói ?”

      Thiên Tuyết lắc đầu: “Quán trà sữa đó rất đông người, nhất định rất ngon”. xong mắt nóng lòng trông mong .

      Lông mày co rút: “Tự mình !”.


      “Uyển Tình cậu uống gì?”

      “Tùy tiện”.

      “Ai ya, tự mình xem!” Thiên Tuyết dắt vào.

      Cầm lấy menu xem, gọi Thạch thảo mộc, liền có hai phần thạch thảo mộc, mới có 3 tệ cốc. Uống, oa, hảo mĩ vị, quá đáng đồng tiền
      .
      Sau đó, ba người vào trường học trước, rất tùy ý dạo, được nừa giờ, Thiên Tuyết : “Trường học này quá lớn....”

      “Lên đại học đều phải chuẩn bị xe đạp”. Mục Thiên Dương .

      Thiên Tuyết gật đầu, hỏi : “Còn phải chuẩn bị cái gì?”

      Mục Thiên Dương nghĩ chút, nhìn thấy đường học sinh lấy nước sôi quay lại, cười : “Bình đựng nước sôi”.

      Thiên Tuyết nhìn, dừng vài giây : “Đồ vật đó dài khác thường”.

      Mục Thiên Dương chịu được phủi đầu cái, sau đó ba người đến nhà ăn. Từ nhà ăn số 1 đến nhà ăn số 6, Thiên Tuyết cảm thấy đói rồi, muốn ăn cơm. Từ cửa sổ số 1 đến cửa sổ số 1 cuối cùng, cuối cùng cũng biết gọi cái gì, cứ mua ba món bánh rán.

      Mục Thiên Dương muốn, Uyển Tình ăn cái rồi, còn hai cái ăn rồi, : “ tồi, Em quyết định trường học này”.

      Sau đó, ba người vẫn cứ xem vài trường học khác. Thiên Tuyết cũng lười xem trường học khác, trực tiếp vào nhà ăn, mua thức ăn. Phát cơm rau đều chuẩn bị tốt để ăn, còn có vài bánh rán đó, liền kiên quyết quyết tâm muốn đại học C của . Sau đó đến đại học C rồi, phát ... ra thức ăn của đại học C cũng ngon, nhưng sau khi ăn xong trận, liền quen rồi.

      Quay về Thành phố A chưa đến mấy ngày, Uyển Tình với Thiên Tuyết tra được thành tích của bản thân. Uyển Tình so với dự đoán nhiều hơn mấy điểm, Thiên Tuyết so với dự đoán ít hơn mấy điểm, đều tuyến trọng điểm. Xem tình hình tuyển sinh của thành phố C hàng năm, bọn đều có thể vào.

      Uyển Tình với Mục Thiên Dương, muốn quay về nhà ở mấy hôm. Đêm vui vẻ gần nhất, Mục Thiên Dương thỏa mãn, rất vui : “Ở thêm mấy ngày cũng sao”.
      Uyển Tình sau khi trở về nhà, liền cùng Từ Khả Vi mình tìm được công việc rồi, làm việc ở quán trà sữa gần trường học, cùng với Tiểu Tuyết.

      Từ Khả Vi mặc dù chưa từng nhìn thấy Tiểu Tuyết này, nhưng sau khi được Uyển Tình qua mấy lần rồi, có tâm lí tin cậy, nghe thấy bọn họ cùng nhau, lập tức yên tâm ít. Mà công việc ở quán trà sữa cũng nhàng, bên trong có điều hòa, con làm công việc này thích hợp nhất.

      Uyển Tình thương lượng với bà chút chuyện kết quả, bà nhìn chuyên ngành tiếng trung, có chút lo lắng sau này dễ tìm việc. Nhưng Uyển Tình tốt tốt rồi, bà từng khuyên bảo Uyển Tình phải chọn chuyên ngành mình thích, với lại Uyển Tình từ thích ngữ văn. Về công việc, là chuyện của mấy năm sau, bây giờ suy nghĩ vẫn còn quá sớm.

      Buổi sáng, Thiên Tuyết xuống lầu ăn sáng, nhìn tinh của xã hội còn chưa làm, nghi hoặc hỏi: “Công ty đóng cửa rồi?”

      Mục Thiên Dương trừng mắt: “Công ty đóng cửa đối với em có gì tốt?”

      “A...” Thiên Tuyết uống mấy ngụm nước, nghĩ đến tùy tiện tiêu sài của mình, “Vậy vẫn là đóng cửa rồi”.

      Mục Thiên Dương vội chậm lật báo, Thiên Tuyết bên chậm châm gặm bánh bao. Gặm xong, lại gặm táo, sau đó nhìn thời gian, 9 giờ rồi,

      làm sao?”

      “Ừ”. Mục Thiên Dương lại uống mấy ngụm nước. Bên ngoài ánh mặt trời chiếu khắp nơi, cảm thấy tâm tình rất tốt.
      “Đợi Uyển Tình à?” Thiên Tuyết cười trộm, “ chừng phải qua mấy hôm nữa mới quay lại”.

      Uyển Tình về nhà, chính là vì muốn với Từ Khả Vi chuyện kết quả,. Hôm qua điền xong nguyện vọng, tùy thời có thể trở về rồi.

      Mục Thiên Dương hiểu , bản tài chính xem xong, lật đến bản giải trí.

      ”.

      có chuyện gì xem phim của em ”.

      “Ai yo, chán ghét em! Được được được, đừng hối hận” Thiên Tuyết đứng dậy, về phía phòng khách.

      “Quay lại”. Mục Thiên Dương bỏ báo xuống, “Em muốn gì?”

      Thiên Tuyết chạy trở lại, hai tay nắm bàn : “Bây giờ sinh viên có thể kết hôn! Nữ sinh tròn 20 tuổi có thể kết hôn rồi!”

      Mục Thiên Dương nghe, ngẩn ra lúc, trong lòng chậm chạp trôi nổi lượn sóng lăn tăn. sao lại quên chuyện này? 20 tuổi , 20 tuổi...

      cầm cốc nước lên, tay hơi hơi run rẩy. 20 tuổi, đến 2 năm nữa. đến 2 năm...

      bỗng phát , hóa ra hạnh phúc có thể cách bản thân gần như vậy. Đúng rồi, cần nhẫn như thế nào? Còn có váy cưới! phải chuẩn bị tốt, phải gấp rút chuẩn bị, vì chuẩn bị tốt.

      Thiên Tuyết nhìn bộ dạng của , bị dọa chạy, vươn tay trước mặt vẫy: “ sao chứ?”

      Mục Thiên Dương hít hơi sâu: “ sao!”

      “Vậy em lên đây”.

      “Ừ”.
      Thiên Tuyết thở dài cái, lòng nghĩ con trai bùng cháy khủng bố! đến đầu cầu thang, nghe thấy sau lưng truyền đến thanh. dừng lại, ngây ngẩn xoay người, kinh hỷ “ Uyển Tình”.

      A!Trong phòng khách truyền đến thanh.

      Thiên Tuyết đảo mắt vài lần, Xoay đầu qua, nhìn thấy người nào đó đụng đổ cốc nước, báo bị ướt, lúc này chính là tự đá tay mình, thấp giọng chửi rủa ***

      Đường đường là Mục Tổng giám đốc, thấy mất mặt?

      Uyển Tình qua, nhìn về phía bên đó, thấp giọng hỏi Thiên Tuyết “ cậu đí làm sao ?”

      đợi cậu đó”. Thiên Tuyết vẫy vẫy tay, lên lầu trước.

      Uyển Tình lại nhìn bên đó, đỡ cầu thang có động.

      Mục Thiên Dương qua: “Lên lầu”

      Uyển Tình cùng lên lầu với , khi vào phòng, liền bị ôm lấy, bước nhanh về phía giường lớn.

      Uyển Tình nghĩ, dục tính của mạnh. Hàng ngày đều muốn, mới có mấy ngày ở, liền giống như trúng thuốc vậy....
      Last edited: 6/5/16
      dunggg thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :