1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Bảo bối của tổng giám đốc - Họa Thủy (501/624+14NT)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 153: Vợ hát chồng theo

      "Bảo bối, cởi quần áo khó chịu!"

      Theo thanh nam nhân, đưa tay cởi quần áo của mình.

      "Nhanh chụp!" Có người nhắc nhở nam nhân cầm máy chụp ảnh.

      "Chụp! biết Mục Thiên Dương nhìn đến của mình vị hôn thê như vậy thả ra lãng, là cái gì phản ứng?"

      "Quản phản ứng gì! Dù sao tao cũng thích!"

      Rất nhanh, Thải Nghiên cởi sạch toàn thân mình, tới gần chỗ nam nhân: "Cho em. . . . . . Em muốn. . . . . ."

      Dưới thân thể của , chất lỏng trắng mịn chảy ra, bộ dáng này, nam nhân nhìn mấy huyết mạch sôi trào. Mấy nam nhân nhịn được, đều bước qua, với nam nhân cầm máy chụp ảnh: "Cẩn thận chút, đừng chụp mặt của chúng tao vào!"

      "Yên tâm." Nam nhân thở gấp tiếng, "Nhanh lên đến thay tao, tao có chút nhịn được!"

      Hai giờ khuya, quyền kinh doanh sòng bạc rốt cục đánh ra kết quả. Âu Kì Thắng thắng, chín người khác có 5% cổ phần công ty. Mọi người tựa hồ sớm đoán được kết quả này, Âu Kì Thắng có lộ ra thần sắc đắc ý, những người khác cũng lộ ra thần sắc ảo não, ngược lại thực vừa lòng bắt tay nhau.

      Muốn thắng xuống trọn cả sòng bạc đương nhiên có khả năng, cơ hồ mỗi người đều cùng như ý tưởng Mục Thiên Dương, trước thành lập giao tình, chuyện về sau về sau . Dù sao, cổ phần Bất Dạ Thành từ ngoài đến thành phố C tập đoàn Âu thị khống chế, sau lưng lại liên quan đến hắc đạo.

      Tập đoàn Âu thị cũng là xí nghiệp lớn nổi tiếng, cùng Mục Thiên Dương thành phố A, công ty của đám người Đỗ Viễn Minh sai biệt lắm. Mà sau lưng nó thế lực hắc đạo tất nhiên lớn hơn nữa, người thông minh đều biết ràng dự tính kế tiếp.

      Mục Thiên Dương gọi cuộc điện thoại cho Mục Thiên Thành, cho mang Uyển Tình và Thiên Tuyết lên xe trước. Chờ cùng đống đại lão hàn huyên xong, là 20 phút sau.

      ra cửa lớn xã hội đêm, ô tô chạy dài dừng lại trong ban đêm lạnh lẽo, lão tổng đến tham gia ván bài đều tự lên xe, tránh được lại tán gẫu với nhau vài câu.

      "Nghe Âu Kì Thắng này mới 20 tuổi?
      [​IMG]

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 154: Mộng

      "Ừ. " Ánh mắt Uyển Tình khô khốc khó chịu, nửa híp mắt mặc quần áo, thấy nằm trong ổ chăn, nhịn được nhìn thoáng qua.

      cười: "Còn ?"

      " rồi!" Uyển Tình vội vàng .

      "Đồ của em!" Mục Thiên Dương kêu lên.

      Uyển Tình quay đầu, thấy sói xám và cái bao tay bên ngăn tủ. ôm lấy gối ôm, lấy bao tay qua, vừa đeo vừa rời khỏi phòng.

      Khóe môi Mục Thiên Dương hơi nhếch, xoay người ôm lấy gối đầu ngủ qua, tiếp tục ngủ.

      -

      Đinh Thải Nghiên tỉnh lại, phát cả người đau nhức khó chịu. mở mắt ra, thấy địa phương mình ở, là phòng hát đêm qua cuồng hoan.

      chậm rãi đứng lên, phát trong phòng chỉ có mình mình, nhìn bàn trà và sô pha trước mắt, bộ cảnh tượng thối nát xuất trong đầu .

      như thấy, nữ nhân lỏa thể thể quỳ gối bàn trà, chung quanh thấy nam nhân giáp công. Mà nữ nhân kia. . . . . .

      ! Đinh Thải Nghiên khẽ kêu tiếng, kinh hoảng ôm chặt thân thể của mình. Vậy là mình! !

      Đột nhiên, phát mình mặc quần áo, quần áo khi ngày hôm qua mặc ra ngoài ở người, rất chỉnh tề, ngay cả áo khoác đều có cởi.

      Đó là mộng! Nhất định là mộng!

      thở phào nhõm, kích động đứng lên. Tuy rằng xương sống thắt lưng chân đau có chút khoẻ, nhưng cái này nhất định là do say rượu. bị đồng thời ba bốn nam nhân đùa bỡn! !

      Gần như hỏng mất rời khỏi phòng bao, đường thấy được Bất Dạ Thành người phục vụ, người phục vụ thân thiết hỏi: "Đinh tiểu thư, ngài còn chưa ?"

      Đinh Thải Nghiên đột nhiên đứng lại, quay đầu hỏi: "Những người cùng tôi đến đó đâu?"

      "Các tối hôm qua ."

      Thải Nghiên nghi hoặc nhíu nhíu mày, đến dưới lầu kêu nhân viên bãi đậu xe lấy xe của mình, bên gọi điện thoại cho người ta: "Amy, các cậu tối hôm qua mấy giờ , sao tiễn mình về nhà?"

      "A? phải Linda đưa cậu về sao?" Amy duyên dáng gọi to tiếng, "Cậu tại ở nơi đâu, còn ở Bất Dạ Thành chứ? Đều nhanh mười giờ, cậu buổi tối còn phải cử hành lễ đính hôn!"

      " có việc gì, mình chỉ là hỏi chút. Buổi tối sớm đến chút." Đinh Thải Nghiên tắt điện thoại, lại gọi cho Linda, "Linda, cậu tối hôm qua cuối cùng? Sao mang mình theo?"

      Nhân viên bãi đậu xe chạy xe lại đây, tiếp nhận chìa khóa xe, tùy tay thanh toán hai trăm tiền boa.

      "Mình muốn mang cậu nha!" Linda , "Nhưng cậu nghe Mục tổng đến đây, cùng với trở về, mình chỉ tạm biệt , miễn cho quấy rầy các cậu thôi!"

      " đến đây?" sao ấn tượng?

      "Tờ báo là được mời tham gia tiệc rượu của Âu tổng, nhưng kỳ mọi người đều bọn họ đánh bạc! Làm sao vậy? Sao đột nhiên hỏi cái này? Cậu cùng chỗ?"

      ", mình chỉ là kỳ quái." Đinh Thải Nghiên tắt điện thoại, đầu có chút trướng đau. Linda là bạn tín nhiệm nhất, khẳng định lừa , nhưng chính sao ấn tượng? Giấc mộng dâm loạn kia lại là sao lại thế này? Còn có người đau nhức và khoẻ, giống như bị người xâm phạm qua. . . . . .

      Đinh Thải Nghiên đột nhiên cả người phát run, cảm thấy có chuyện tình gì chịu khống chế phát sinh.

      . . . . . . . . . . . . . Qua đêm nay, toàn thế giới đều biết là phu nhân Mục Thiên Dương chọn, mặc kệ tối hôm qua xảy ra cái gì, cũng có thể làm hỏng!

      Cho dù xảy ra lại như thế nào? Chỉ cần có người biết! Chỉ cần trước khi đoạt đến Mục thị có người biết! Vậy chính là người thắng cuối cùng!

      muốn là Mục thị! phải Mục Thiên Dương! Mục Thiên Dương rất dễ nắm chắc, cho dù vẻ mặt sủng ái nhìn mình, cũng cho cảm thấy như gần như xa. Cái loại cảm giác nắm giữ được này rất khủng bố, chỉ có thể lựa chọn thứ mình nắm giữ được!

      Hơn nữa cùng Chu Khải Quốc cấu kết với nhau làm việc xấu, cho dù muốn làm phu nhân tốt, cũng trở về được. . . . . .

      Đinh Thải Nghiên hít sâu hơi, nắm ổn tay lái, chậm rãi về phía Đinh gia. Bất luận phát sinh cái gì, cách 7h tối còn 9 giờ, tỉnh táo lại, thu thập tốt cảm xúc, trang điểm cho mình, ở lễ đính hôn kinh diễm tuyệt luân!

      -

      Mục Thiên Dương có môt giấc mộng rất đẹp.

      Trong mộng, đứng ở cỏ, bốn phía có hoa Thất Lí Hương* nở rộ, tân khách mặc lễ phục, dưới sâm banh lưu quang ánh mặt trời tràn đầy màu sắc, khí cầu hồng nhạt lay động trong gió. . . . . .

      * Đây là hoa đó đây ai biết Việt Nam gọi là gì góp ý với
      [​IMG]

      Uyển Tình mặc áo cưới thuần trắng, cầm hoa hồng trắng, từ xa xa chậm rãi tới. cười, nhìn , cười đến ôn nhu lại hạnh phúc.

      Tất cả mọi người cười, vỗ tay, : " ấy khá! Bọn họ trai tài sắc, trời tạo đôi!"

      "Mục Thiên Dương tiên sinh, nguyện ý cưới Đinh Uyển Tình tiểu thư làm vợ, ở với , kết làm nhất thể, , an ủi , tôn trọng , bảo hộ , bất luận sinh bệnh hay khỏe mạnh, giàu có hay bần cùng, thủy chung trung thành với , thẳng đến rời khi khỏi thế giới hay ?"

      "Tôi nguyện ý."

      "Đinh Uyển Tình tiểu thư, nguyện ý cưới Mục Thiên Dương tiên sinh làm chồng, ở với , kết làm nhất thể, , an ủi , tôn trọng , bảo hộ , bất luận sinh bệnh hay khỏe mạnh, giàu có hay bần cùng, thủy chung trung thành với , thẳng đến rời khi khỏi thế giới hay ?"

      Uyển Tình thẹn thùng nhìn cái, hạnh phúc gật đầu: "Tôi nguyện ý."

      Vỗ tay sấm dậy, tất cả mọi người chúc phúc vì bọn họ, ôm lấy , nhiệt liệt hôn môi. ngửa đầu nhìn , cười đến vô cùng vui vẻ, ánh mắt giống như bảo thạch lóe sáng.

      " em." nhìn , còn thông báo.

      "Em cũng ." nhìn , thâm tình tuyên cáo.

      mừng như điên lại hôn . Rốt cục, rốt cục. . . . . . đợi cho .

      Lúc này, ba đứa con nít ba đến năm tuổi từ bên ngoài bãi cỏ chạy tới, ôm lấy chân bọn họ, vui vẻ reo lên: "Ba ba! Mẹ! Ôm con! Ôm con! Hôn con! Hôn con!"

      Mục Thiên Dương cúi đầu, thấy hai con , môt con trai vây quanh bọn họ. Tiểu nương hoàn toàn là phiên bản của Uyển Tình, con trai lớn lên giống , nhưng ánh mắt cũng giống Uyển Tình. muốn sinh hai con , môt con trai giấc mộng cũng thành thực . . . . . .

      Linh linh linh ————

      Điện thoại vang lên, Mục Thiên Dương bỗng nhiên từ giường ngồi xuống, hô hấp run run, đầu đầy mồ hôi.

      "Uyển Tình. . . . . ." khàn khàn thấp giọng lẩm bẩm, nghe thấy điện thoại tiếp tục vang, đưa tay bắt máy, “Alô. . . . . ."

      "Tổng giám đốc?" Văn Sâm nghe thanh thích hợp, thử hỏi, " có làm phiền ngài chứ?"

      "." Yết hầu Mục Thiên Dương lăn hai cái, thanh gần như bình thường, "Chuyện gì?"

      "Hội nghị vừa mới chấm dứt, tôi gửi nội dung trọng yếu vào thùng thư cho ngài."

      "Ừ. Kêu Thiên Thành về nhà lớn."

      Văn Sâm dừng chút, nhàng ừ tiếng. A a a —— loại tình này vì sao muốn chuyển lời? !

      Mục Thiên Dương ném điện thoại, tứ chi còn run run. ngồi ở giường, lấy tay chống trán của mình, cảm thấy cả tứ chi đều đau .

      Giấc mộng kia đẹp, đẹp đến tâm đều đau .

      Kết hôn, nhau, còn có đứa . . . . . .

      Giấc mộng của giống như hơi nhiều lắm. Uyển Tình, em làm giấc mộng của trở thành sao?

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 155: Ông kỳ quái

      Mục Thiên Dương tắm giặt sạch môt cái, đến thư phòng xem mail. Xem xong tư liệu Văn Sâm gửi cho , phát thùng rác có mail, tiện thể bấm vào. Nguyên bản tưởng quảng cáo linh tinh, chuẩn bị dọn dẹp, nghĩ tới tiêu đề email là ba chữ "Đinh Thải Nghiên".

      ánh mắt nhíu lại, rất hứng thú. Mở ra chút, nội dung là tấm ảnh —— Đinh Thải Nghiên ngã vào sô pha, mắt lờ đờ sương mù. Nhìn bối cảnh chung quanh , lại liên tưởng lời của Mục Thiên Thành tối hôm qua, đoán đây là phòng bao KTV, hơn nữa là tối hôm qua chụp được, ngay trong Bất Dạ Thành.

      Tệp đính kèm là môt video, Mục Thiên Dương mở ra, nhìn thấy môt phim ngắn 10 phút. Trong phim ngắn, Đinh Thải Nghiên đứng ở sô pha, thần chí cởi quần áo của mình. Áo lông, áo trong, nội y, váy ngắn, quần vớ. . . . . . Mắt thấy cởi quần lót, màn hình đột nhiên đen lại.

      Ánh mắt Mục Thiên Dương nhíu lại, thấy băng còn vài phút, liền lẳng lặng chờ. lát sau, video chỉ có thanh, có hình ảnh. Trong bóng đêm, ngừng truyền đến nữ nhân rên rỉ thở dốc và nam nhân trêu đùa. Hơn nữa, chỉ người nam nhân!

      Nam nhân thay nhau dùng ngôn ngữ bới móc đùa giỡn nữ nhân, nữ nhân tựa hồ thỏa mãn ham muốn, dưới dạy dỗ của bọn họ, các loại lời dâm mĩ phong túng từ miệng phun ra.

      Mục Thiên Dương đột nhiên nhớ tới khi vừa cùng Uyển Tình chỗ, tựa hồ cũng đối xử với như vậy! Tuy rằng quá đáng như vài người này, nhưng mà. . . . . .

      bỗng nhiên tắt video , thư phòng gần như im lặng. ~

      ngồi hồi lâu, nghĩ, về sau phải đối đãi Uyển Tình như thế nào? Suy nghĩ nửa ngày, nhịn được cười lên tiếng. Tự nhiên ôn nhu, nhưng có khả năng quá nhã nhặn. Dù sao, đây là phúc lợi của , hơn nữa càng làm càng tình thú phải sao? Chỉ cần , đó là điều hạnh phúc; thương , vô luận ôn nhu bao nhiêu, đều cảm thấy chịu nổi.

      Mục Thiên Dương thay quần áo xuống lầu, Thiên Tuyết đứng ở trong phòng khách, vừa phủi vừa xoay thắt lưng, giống như tập thể dục theo nhạc.

      "Em sao vậy?" hỏi.

      Thiên Tuyết thở dài: "Thức khuya, thắt lưng đau!"

      "Hừ!" Mục Thiên Dương cười, "Hai ba giờ chịu được? Qua vài năm em cảm thấy còn quá sớm!"

      "Phải ?" Thiên Tuyết nhìn nhìn lầu, "Uyển Tình sao?"

      "Trở về học ." Mục Thiên Dương vào phòng ăn.

      "Khi nào ?" Thiên Tuyết theo sau, " cho cậu ấy tham gia lễ đính hôn?"

      Mục Thiên Dương bất mãn liếc : " còn thiếu cân nhắc như vậy!" biết đám cưới giống như trong mộng vậy, có thích hay . . . . . .

      "Ai biết ngươi nha. . . . . ." Thiên Tuyết cầm cháo yến mạch uống khò khè khò khè.

      Mục Thiên Dương uống ly nước, ăn bánh sandwich và cà phê bà Trương bưng tới. Vừa ăn, vừa lật báo. Ăn mấy miếng lót bụng, liền đứng lên: ", về nhà!"

      Về nhà, Thiên Tuyết bị Ngô Nhã nhắc tới: "Biết hôm nay có việc, còn trở về sớm chút! Quần áo con đổi, tóc có làm, còn có mặt mũi. . . . . ."

      "Ai nha, sớm làm lại cũng phải ăn cơm trưa rồi làm!" Thiên Tuyết ôm bà làm càn nhõng nhẽo cái, "Dù sao con cũng phải nhân vật chính, tùy tiện làm là được rồi!"

      Ngô Nhã thở dài, có cách nào khác cái gì. Nếu chiếu ý tứ của mình, nhất định tạo ra thành thục nữ tao nhã cao quý! Nhưng Mục lão gia thích giữ lại thiên tính của đứa , phải do bà chuyện. Bà bây giờ còn có thể ở lưu lại trong nhà này, dựa vào Thiên Tuyết ỷ lại bà. . . . . . Nếu để Thiên Tuyết mất hứng, chỉ sợ ngôi nhà này cũng tha cho bà .

      Bà trìu mến sờ sờ Thiên Tuyết, với Mục Thiên Dương: "Ông con ăn xong điểm tâm đột nhiên nóng giận, nhốt ở thư phòng cả buổi, mẹ gọi là ông ông cũng phản ứng, con nhìn xem."

      "Ừ." Mục Thiên Dương lập tức lên lầu, "Thiên Thành trở về chưa?"

      "." Ngô Nhã bĩu môi, "Mỗi lần trở về cũng ở trong nhà, cũng biết đâu. . . . . ."

      Mục Thiên Dương cúi đầu cười, dù sao buổi tối xuất . đến bên ngoài thư phòng Mục lão gia, gõ gõ cửa: "Ông, là con."

      Đợi 2 phút, thấy người trả lời, Mục Thiên Dương lo lắng có việc, đẩy cửa ra vào, thấy Mục lão gia đứng ở trước két sắt, giấu cái gì. Thấy tiến vào, thần sắc còn nhịn được kích động.

      Mục Thiên Dương sửng sốt trong lòng, cái này hiếm thấy, ông còn có bí mật !

      Mục lão gia dù sao trải qua mưa gió, kích động mặt cũng chỉ là chợt lóe qua. khóa két sắt lại, thở phì phì tới: " còn biết tôi là ông? !"

      Mục Thiên Dương kỳ quái: "Làm sao vậy?"

      "Làm sao vậy?" Mục lão gia đến trước bàn học, cầm lấy cây gậy gõ gõ mặt tờ báo, "Cùng Âu thị hợp tác, tiệc đêm ở Bất Dạ Thành! Lừa quỷ sao! Ai chẳng biết rằng dưới Bất Dạ Thành là sòng bạc! chuyện buôn bán sòng bạc sao? Đánh thắng hợp tác?"

      Mục Thiên Dương nghi hoặc đầy mình, ông biết chuyện này tính cái gì, nhưng sao phản ứng lớn như vậy?

      "Đổ thắng quyền độc chiếm có kinh doanh, thua cuộc có 5% cổ phần công ty." Mục Thiên Dương bước qua, dìu đến bên ngồi xuống, "Điểm việc ấy sao kinh động ông?"

      Mục lão gia giận dữ: "Việc ? Sao là việc ? có biết đằng sau Bất Dạ Thành và Âu thị là cái gì hay ? Là Long Diễm Minh, hắc bang lớn nhất bây giờ! lại có thể dám làm ăn buôn bán với bọn họ, muốn vào hắc đạo sao?"

      "Hắc bang cũng có buôn bán ở bạch đạo." Mục Thiên Dương , "Bên ngoài bọn họ mở công ty như chúng ta, chắc chắn tìm người hợp tác, tìm con cũng tìm người khác. Nếu chuyện phạm pháp, khẳng định tìm chúng ta, bởi vì chúng ta có năng lực kia, cẩn thận là làm hỏng! Bàn với chúng ta, khẳng định có nguy hiểm! khi như vậy, tiền đến đây đương nhiên mình kiếm, chẳng lẽ còn đưa cho người khác?"

      Mục lão gia cứng lại, há mồm muốn cái gì, lại cứng lại. Đóng rồi đóng, mở rồi mở, rốt cục : "Vậy cũng nên thương lượng với tôi chút! Chuyện lớn như vậy, liền tự tiện chủ trương!"

      Mục Thiên Dương càng kỳ quái: "Bên ngoài đều con 22 tuổi mới làm chủ công ty, nhưng trong lòng hai ông cháu chúng ta biết ràng, khi con 20 tuổi ông cũng chỉ quản ngoài mặt, mặc kệ chính . Sao tại đột nhiên quan tâm vậy?"

      "Tôi còn thể quan tâm ! Đó là giang sơn lão tử xây dựng! thể tiểu tử hủy!" Mục lão gia tức giận đến miệng lựa lời.

      Mục Thiên Dương vội vàng trấn an: "Ông, ông. . . . . . Con phải là ý kia. Khi con vừa tiếp nhận công ty, chuyện làm ăn 20 triệu người đều việc rất , tự mình làm, sao chuyện làm ăn 2000 vạn này thành ‘chuyện lớn’ rồi?"

      "Tôi. . . . . . Tôi. . . . . ." Mục lão gia hít hai hơi, nổi giận gầm lên tiếng, "Tôi lười quản ! Tùy làm như thế nào!"

      Mục Thiên Dương sửng sốt, đây là thẹn quá thành giận ? Bất Dạ Thành, Long Diễm Minh. . . . . . Chẳng lẽ ông từng có quan hệ với bọn họ?

      Buổi tối sáu giờ, Mục Thiên Dương tới khách sạn cử hành lễ đính hôn. Mục Thiên Thành sớm đến, ngay ngắn lấy thân phận chủ nhân tiếp đón tân khách.
      Last edited by a moderator: 22/3/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 156: Điều tra chút

      Mục Thiên Dương thấy mặc tây trang giày da, gật gật đầu: " sai, mặc vào cũng là người chết như con chó*!"

      *thành ngữ TQ: Người chết như con chó được cho là bản sắc là con người, hành vi được mô tả như là giống như mộtcon chó. Nó là thuật ngữ xúc phạm , được sử dụng để chế giễu

      " đây là ghen tị em cao lớn tuấn khôi ngô có dáng hơn !" Mục Thiên Thành kêu lên.

      Nếu bàn về bề ngoài, Mục Thiên Dương dĩ nhiên hoàn mỹ, nhưng quá mức thân sĩ, để người ta chùn bước. Mục Thiên Thành tràn ngập cương dương, vô cùng có mùi vị nam nhân, khí chất nhiệt tình cũng để người ta dễ dàng thân cận. Nếu ném cả hai vào đống nữ nhân, Mục Thiên Thành tất nhiên là bị trêu hoa ghẹo nguyệt!

      "Sau đó sao?" Mục Thiên Dương nhíu mày, "Em so với em cao lớn tuấn khôi ngô có dáng lại có lợi gì?"

      Mục Thiên Thành lập tức ủ rủ. cao lớn tuấn khôi ngô có dáng chính là sai sao! đống nữ nhân muốn vây quanh, đuổi đều đuổi a! Ô ô ô. . . . . .

      "Đừng náo loạn." Mục Thiên Dương nhìn bộ dáng uể oải, muốn vuốt tóc , bất quá loại tình này vẫn là giao cho Văn Sâm bí mật làm , "Em theo , có việc với em!"

      họ lại có thể tìm chuyện? Chẳng lẽ là muốn học đến nỗi có ích? giấu súng ống đạn dược ở trong nhà rốt cục hữu dụng! Mục Thiên Thành nhiệt huyết sôi trào, theo Mục Thiên Dương vào phòng nghỉ.

      Mục Thiên Dương ngồi xuống sô pha, : "Giữa trưa ông tìm ầm ỹ trận."

      "A?" Muốn đối phó ông? Súng ống đạn dược nhanh chóng thu hồi!

      " phản đối hợp tác với Bất Dạ Thành." Mục Thiên Dương nhíu mi, "Em , ông sớm mặc kệ chuyện công ty, vì sao chuyện này chú ý như vậy?"

      "Ai biết được." Mục Thiên Thành cũng ngồi xuống, "Chẳng lẽ Bất Dạ Thành này nước rất sâu? Mục thị dù sao cũng là ông tay thành lập lên, ông chắc chắn có nhiều kinh nghiệm chiến đấu hơn . Bất Dạ Thành và Âu thị tuy rằng trẻ tuổi, nhưng Long Diễm Minh sau lưng chúng nó có thể đồng lứa với Mục thị chừng! Có lẽ ông là biết ít nội tình, nhắc nhở nên mạo hiểm à?"

      Mục Thiên Dương lắc đầu: " giống. Hơn nữa Bất Dạ Thành chỉ là cứ điểm của Long Diễm Minh mà thôi, trừ sòng bạc thể ra ngoài sáng, địa phương khác cũng sạch , liên tục lắc đầu xong cũng cho bán. Sau tất cả, ngành công nghiệp giải trí bây giờ là thương hiệu cao cấp, kiếm tiền cũng thiếu, chính bọn họ cũng luyến tiếc làm dơ."

      "Vậy là sao lại thế này?" Mục Thiên Thành cảm thấy, họ hẳn là có kết luận mới đúng.

      "Dùng bản lĩnh của em điều tra chút , xem ông có phải và Long Diễm Minh có đụng chạm gì hay ." Mục Thiên Dương nghĩ đến mười lăm phút giữa trưa vào cửa kia, bộ dáng ông kích động còn chột dạ, thở dài, "Ông cụ lớn tuổi như vậy, giấu chuyện trong lòng tốt. Nếu có ân oán gì, có thể giải quyết liền giúp ông giải quyết ."

      "Đồng ý!" Mục Thiên Thành , " hay xem em ! Hai mươi bốn giờ cho câu trả lời thuyết phục!"

      Mục Thiên Dương gật đầu. Nếu là đối tượng bình thường, chính tìm người tra xét, giống lúc trước điều tra Uyển Tình, đến giờ xong. Nhưng Long Diễm Minh tốt xấu là hắc bang, người bình thường sao điều tra được? May mắn Thiên Thành phải người bình thường, kêu điều tra tổng thống nước Mỹ cũng có vấn đề gì!

      -

      Đèn treo thủy tinh hoa lệ, chiếu nơi đính hôn sáng như ban ngày. dàn nhạc sống thanh du dương, trang phục và cơ thể của cả trai lẫn , tay cầm ly thủy tinh có đế cao, uống sâm banh lạnh lẽo, thấp giọng chuyện với nhau về đầu tư cổ phiếu. . . . . . Cùng với trận đính hôn này.

      Đính hôn sao? Triệu Mĩ Na đứng ở góc sáng sủa, ý cười trong suốt nhìn mọi người. cho rằng đêm nay còn có đính hôn.

      Đinh Thải Nghiên từ lối chuyên dụng của khách sạn tiến vào, có chạm mặt với tân khách ở đại sảnh. vào phòng nghỉ, thấy Mục Thiên Dương chờ đợi, trái tim treo lơ lửng cả ngày rốt cục bỏ xuống.

      "Em đẹp." Mục Thiên Dương ôm thắt lưng của , thấp giọng lẩm bẩm ngậm chặt môi .

      Mục Thiên Thành bên cạnh kêu to: “Ê ê ê. . . . . . Em còn ở trong này!"

      Thải Nghiên vội vàng đẩy Mục Thiên Dương ra, mặt đỏ có muốn tìm cái lỗ chui xuống! Mục Thiên Dương an ủi ôm , với Mục Thiên Thành: "Em biết tránh ?"

      " Em còn chưa kịp." Mục Thiên Thành , "Thời gian sai biệt lắm , tối nay hôn nữa !"

      xong, đứng dậy ra khỏi phòng nghỉ. Mục Thiên Dương cầm tay Thải Nghiên: "Chúng ta cũng ra ngoài thôi."

      "Ừ." Thải Nghiên cười, tự tin kéo tay , chuẩn bị nhận chúc phúc của mọi người. . . . . . Hay là hâm mộ và ghen tị.

      Bọn họ tay trong tay xuất ở đại sảnh, các loại khen ngợi khác nhau càng ngừng vọt tới. Triệu Mĩ Na ở trong góc ngẩn ra, nghiêm túc đứng thẳng thân mình. Sao lại thế này? Mục Thiên Dương còn đuổi theo đính hôn với ta, chẳng lẽ nhận được bưu kiện?

      Đúng rồi. Phong bưu kiện kia khẳng định ở trong thùng rác! nhất định thấy được.

      Triệu Mĩ Na oán hận cắn răng, thực cam lòng! Bỏ ly đế cao xuống, xoay người bước .

      Nửa giờ sau, người chủ trì lên đài, lễ đính hôn chính thức bắt đầu, tân khách cũng tự giác an tĩnh lại.

      "Chờ chút!" thanh thanh thúy từ bên ngoài đám người truyền đến.

      Mọi người quay đầu, thấy thiên kim Triệu gia, nhịn được cả kinh.

      Triệu Mĩ Na này từng kết giao với Mục Thiên Dương đoạn thời gian ngắn, cơ hồ mọi người nghĩ Mục Triệu kết làm nhà. Ai biết nửa đường nhảy ra cái Đinh Thải Nghiên gia cảnh thường thường, ràng dào góc tường của ấy. tại là như thế nào? ấy phải tranh giành tân hôn?

      Triệu lão nhìn thấy con , khuôn mặt đen thành đáy nồi. Tuy rằng cũng vừa lòng Mục Thiên Dương bội tình bạc nghĩa ( Này! Mọi người tự do luyến ái, nghiêm trọng như vậy được ? ), nhưng Mĩ Na lúc này ra nháo loạn, người khác chỉ biết Triệu gia đúng!

      Triệu lão muốn lên tiếng ngăn cản, Mục Thiên Dương lại mỉm cười nhìn Triệu Mĩ Na. Thải Nghiên cắn chặt răng, biết muốn làm gì, đáy lòng dâng lên cỗ sợ hãi.

      Triệu Mĩ Na đến trước mặt Mục Thiên Dương, đưa cho phong thư lớn xinh đẹp: "Chúc mừng . Em tới trễ, món quà nho được tôn kính."

      Mục Thiên Dương mỉm cười tiếp nhận, muốn đưa cho Văn Sâm sau lưng, Triệu Mĩ Na : " mở ra nhìn xem sao?"

      Thải Nghiên hiểu sợ hãi, nhớ tới từng có phong thư mang đến tai nạn cho . Phong thư này ngay cả xinh đẹp, nhưng bên trong bưu kiện, nó có thể là chất độc. lo sợ yên bất lực nhìn về phía đám người, thấy Chu bộ trưởng giơ ly rượu, mỉm cười nhìn . kinh ngạc nhảy dựng, vội vàng thẳng lưng, sắc mặt cứng ngắc chờ đợi .

      Mục Thiên Dương chậm rãi mở phong thư ra, nhàng lôi góc gì đó bên trong ra. lấy ra thấp, chỉ có mình có thể thấy. Thải Nghiên nhìn lôi ra xấp ảnh, yết hầu hơi treo ngược lên, động cũng dám động.

      Ảnh chụp! Lại là ảnh! rét lạnh thấu xương!

      Mục Thiên Dương nhìn tấm ảnh hé ra, khóe môi nhếch lên nụ cười ấm áp.

      Tấm ảnh rất ý tứ. nữ nhân khỏa thân bị bao vây, và vài \nam nhân khỏa thân xung quanh. Đáng tiếc mặt nam nhân nhìn tới, chỉ nhìn thấy nữ nhân bọn họ vây quanh, dùng thứ cứng rắn của mình hầu hạ cao thấp toàn thân . À, vị hôn thê của là hạnh phúc.

      Mục Thiên Dương tươi cười mở rộng, chậm rãi thu tốt tấm ảnh, với Triệu Mĩ Na: "Cám ơn, rất thích."
      Last edited by a moderator: 22/3/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 157: Bà Phó đưa cho

      Triệu Mĩ Na mắt đẹp chớp chớp, chậm rãi thối lui. dù sao đưa cho xem, về phần muốn làm như thế nào, thể quản được. Có lẽ, có suy tính của . Nhưng là ——

      Cơ thể Triệu Mĩ Na bỗng nhiên dừng lại. Đinh gia có gì đáng giá xem xét? cầm tấm ảnh này ném lên người Đinh Thải Nghiên, lại tổn thất cái gì! Đinh gia chẳng lẽ còn có bản lĩnh trả thù?

      ngẩng đầu nhìn Mục Thiên Dương, Mục Thiên Dương đột nhiên đến cạnh , cúi đầu bên tai câu: "Mĩ Na, thực thất vọng về em."

      lảo đảo chút, sắc mặt trắng bệch. Nguyên lai, thu được bưu kiện kia. chính là muốn nhìn chút, là ai làm . . . . . .

      làm những thứ này, về sau là tuyệt đối có khả năng cùng chỗ với . đột nhiên nhớ tới lời vào ngày sinh nhật Thiên Tuyết đó, vì cái kia giấu ở chỗ tối nữ nhân, cứ như vậy giải quyết , lợi dụng Đinh Thải Nghiên.

      A. . . . . . Cái này thực giống chuyện Mục Thiên Dương làm. Rốt cuộc là dạng nữ nhân gì, cho thất thường đến bước này. . . . . .

      -

      Buổi chiều ngày hôm sau, Mục Thiên Dương ở công ty nhận được điện thoại của Mục Thiên Thành. Mục Thiên Thành : "Chuyện bảo em điều tra, ngày mai lại cho ! Chuyện này bất thường, em phải điều tra cẩn thận chút."

      Mục Thiên Dương nhíu mi: "Có thể có nguy hiểm hay ?"

      Mục Thiên Thành hiểu được lo lắng phải mình, thay vào đó là ông, dừng chút : "Theo lý thuyết !"

      Ngày thứ ba , Mục Thiên Thành mang theo hai túi tư liệu chạy đến văn phòng Mục Thiên Dương, hai mắt lóe ra ngọn lửa bát quái hừng hực.

      Mục Thiên Dương suy đoán, xem ra bí mật của ông rất thú vị.

      Mục Thiên Thành khẩn cấp mở tư liệu ra, Mục Thiên Dương đưa tay lấy túi khác, Mục Thiên Thành : "Đó là tư liệu Long Diễm Minh nội đấu, có quan hệ với chúng ta, thuận tay điều tra."

      Mục Thiên Dương thấy " quan hệ" dầy gấp đôi so với cái "Có quan hệ" kia, nhịn được khóe miệng run rẩy. phải điều tra cẩn thận chút? Dĩ nhiên tâm tư cẩn thận này quá chu đáo đến người liên quan rồi!

      Mục Thiên Thành rút tấm ảnh ra, là lão phu nhân tóc xám trắng. Nhìn vị trí ở, hẳn là ở tiệc rượu, màn ảnh chỉ có mình , tựa hồ nghe người ta .

      " là ai?" Mục Thiên Dương hỏi.

      "Người có địa vị cao nhất tại của Long Diễm Minh! Cũng là thanh mai trúc mã của ông chúng ta!" Mục Thiên Thành ra điều kinh người.

      Mục Thiên Dương kinh ngạc nhíu mày, càng thêm cẩn thận đánh giá lão phu nhân. Chỉ thấy mặc sườn xám màu đen, bộ áo khoác màu xám bạc, đội vòng cổ và nhẫn phỉ thúy quý báu, giá trị con người thoạt nhìn bất phàm. Khí chất này đoan trang mà nghiêm túc, lại mất ôn nhu và hiền lành, liếc mắt cái chỉ biết là có được giáo dục tốt, người thấy qua sóng to gió lớn, và rất giống số phụ nữ nhà chính trị.

      " chút ." Mục Thiên Dương đột nhiên cảm thấy rất hứng thú với quá khứ của ông.

      Mục Thiên Thành hưng phấn : " điều tra biết, điều tra cái là giật mình, nghĩ tới ông chúng ta vẫn là mầm móng si tình! Lão phu nhân này vốn tên là Phó Tiểu Hương, là con chỗ quân phiệt. Khi quân phiệt hỗn chiến, cha bà thua, mẹ bà liền mang theo bà chạy, cuối cùng làm hàng xóm với ông chúng ta. có biết ông vì sao thích chơi cờ ? Chính là bởi vì bà Phó này đưa cho!"

      Khi bà Phó gặp Mục lão gia, hai người đều chỉ có mấy tuổi, cùng nhau đọc sách, cùng nhau viết chữ, trọng yếu nhất là cùng nhau chơi cờ!

      Bà Phó rất thông minh kì tài, Mục lão gia cho tới bây giờ thắng bà. Mục lão gia hết sức thích nữ nhân này, thích bộ dáng bà suy nghĩ đánh cờ, thích bà cúi đầu từ tốn viết chữ. Ở trong lòng , Tiểu Hương tri thư đạt lễ, biết thi biết họa, có thể phẩm trà, có thể đánh cờ. . . . . . Là người phụ nữ tài năng! —— kỳ cái này đều là công của mẹ Tiểu Hương! Mẹ Tiểu Hương là con của giáo sư quốc văn, là bị lão cha quân phiệt cướp . Khí chất tài nữ này, chính là mẹ bà di truyền cho bà.

      Mục lão gia và bà Phó rất thanh mai trúc mã hơn mười năm, thời điểm cân nhắc cầu hôn, Trình Giảo Kim* xuất tranh đấu!

      * Trình Giảo Kim là câu , đề cập đến xuất của những điều bất ngờ ban đầu.

      Trình Giảo Kim này chính là lão đại đầu tiên đảm nhận Long Diễm Minh, họ Kim. Họ Kim làm khi còn trẻ, hơn hai mươi tuổi, huyết khí phương cương, có cỗ sợ chết hung ác mạnh mẽ, hắc bạch lưỡng đạo phải kêu tiếng "Kim lão đại". Lúc trước Long Diễm Minh vẫn là hang thổ phỉ, bởi vì ở chiến loạn, mỗi ngày chuyển nhà, chuyển đến ở đâu cướp tới đó, tích lũy ít thế lực, sai biệt lắm là chi quân đội .

      Hai người này cũng biết qua lại thế nào, dù sao chờ khi Mục lão gia phát , bà Phó rất theo Kim lão đại xuống sòng bạc, học kỹ thuật.

      Mục Thiên Thành : "Truyền thuyết bà Phó rất kĩ thuật đánh bài rất cao, có danh hiệu ‘ hoàng hậu đánh bạc ’ —— cái này làm em nghĩ đến chị dâu , bất quá chị dâu đó là vận khí, đủ để bà nhét răng ~"

      Mục Thiên Dương lườm cái.

      Mục Thiên Thành tiếp tục: "Bà Phó đánh mười thắng chín, ở sòng bạc trận chiến thành danh, lần duy nhất thua là chơi với Kim lão đại, bại bởi Kim lão đại. Nghe , Kim lão đại thắng được bà, bà là cố ý thua, sau khi thua còn nở nụ cười với Kim lão đại! Nụ cười này liền định ra cả đời rồi, từ nay về sau sau, ai dám động sợi tóc của bà, Kim lão đại liền dám chạm vào tài khoản chung của hộp thư —— em xem chừng đối với chị dâu còn có thế này?"

      Mắt Mục Thiên Dương tiếp tục trợn trắng.

      "Bất quá ông tức giận nha!" Mục Thiên Thành , " cảm thấy là Kim lão đại quyến rũ bà Phó! Bằng tài nữ ôn nhu chơi cờ thưởng thức trà, làm sao có thể xuống sòng bạc?"

      Mục lão gia hết sức bực bội, lý ra giáo dục bà Phó, sau đó muốn cảnh cáo Kim lão đại, kết quả lại thấy bà Phó đua ngựa với Kim lão đại, khí thế giơ roi kia, hơn mười tuổi, thua chút nào đầu lĩnh thổ phỉ giết người như ngóe kia! Đương nhiên, cũng nhìn xem cha người ta là làm gì! Vậy nhưng là quân phiệt!

      Sau lại thôi, hai người kia lưỡng tình tương duyệt, Mục lão gia tin, tổng cảm thấy Tiểu Hương là bị bức ! —— cũng nhìn Tiểu Hương cỡ nào ôn nhu, từ tốn, có khí chất, tóm lại có khả năng thông đồng với thổ phỉ làm bậy!

      Cuối cùng phỏng chừng là Tiểu Hương bị kích thích, nghĩ đến Tiểu Hương thích nam nhân có sát khí, Mục lão gia liền gia nhập bang phái"Nghĩa Hải Bang" lúc ấy tại bang phái kia còn tại, còn đối nghịch cùng Long Diễm Minh sao.

      Kết quả Mục lão gia phải làm quản lí xã hội đen, vài lần ám sát Kim lão đại, đều bị bắt, còn may mà bà Phó rất hỗ trợ cầu tình, mới thả . Thả vài lần, Mục lão gia liền cảm thấy có chút xấu hổ, kích động liền bán đứng Nghĩa Hải Bang, Nghĩa Hải Bang muốn đối phó bọn họ.

      Kim lão đại hoàn toàn để trong lòng, nhưng mang theo thủ hạ đại bang như vậy xuống cũng phải là phép. Lúc ấy ở chiến tranh kháng Nhật, làm thổ phỉ nào có nhiều điều tốt như vậy a? Cướp dân chúng bình dân, thường xuyên là cướp được lại còn trả về, còn phải đồ người mình móc qua.

      Bà Phó rất tuy rằng tuổi tác , lại là hạng người nữ lưu, chỉ gan dạ sáng suốt chút thua nam nhân, cướp người nhà, bằng cướp của quỷ Nhật! Vì thế đám người phải cướp của quỷ Nhật.
      Last edited by a moderator: 22/3/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :