1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Bảo bối của tổng giám đốc - Họa Thủy (501/624+14NT)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 143: Bí mật (H)

      "Mấy ngày nay thế nào?" Mục Thiên Dương hỏi.

      "Rất tốt ." Uyển Tình rất nhanh thu lại ảo tưởng dễ vỡ, thanh như thường.

      " gọi điện thoại cho em, em coi là mình được giải thoát rồi, tâm tình rất vui đúng ?"

      " có." Uyển Tình chút nghĩ ngợi trả lời, "Tôi nhớ . Tôi nghĩ, vì sao gọi điện thoại cho tôi."

      Mục Thiên Dương sửng sốt, khóe miệng ức chế được nhếch lên: " biết em ám chỉ. Em suy nghĩ, về sau chắc cũng gọi điện thoại cho em? Em ngóng trông điều này nhất, đúng hay ?"

      ". . . . . ." Đúng!

      "Hừ ~" Mục Thiên Dương cười đến thực sung sướng, cho dù biết suy nghĩ, nhưng câu "Tôi nhớ " của trước đủ để cho điên cuồng. chỉ cần nghe ý tứ mặt chữ này là tốt rồi, về phần những thứ khác, lại chưa , coi như tồn tại.

      Uyển Tình lời nào, hai mắt ướt át ngẩng đầu, Thiên Tuyết ngơ ngác nhìn mình, nhịn được sửng sốt. lập tức cúi đầu, xé khăn giấy lau nước mắt.

      Thiên Tuyết sâu kín thở dài, ôm tiểu thuyết lên ban công nhìn, quấy rầy bọn họ.

      Mục Thiên Dương : "Qua vài ngày đính hôn với chị em, khả năng gần đây cũng có thời gian gọi cho ngươi, vậy tạm thời thả em thoải mái vài ngày !"

      "Đính hôn. . . . . ." Đúng vậy, đính hôn với Thải Nghiên, sao quên chuyện này được?

      Mục Thiên Dương nghe thấp giọng lẩm bẩm, trong lòng giật mình. để ý sao? Nếu đồng ý, có thể lập tức hủy bỏ!

      " đều phải đính hôn , có thể hay ——"

      đợi ra câu kế tiếp, thanh Mục Thiên Dương trầm xuống, lãnh giận : "Em tốt nhất chú ý từ của em!"

      Uyển Tình hoảng sợ, lắp bắp : "Tôi, tôi là muốn chúc mừng ."

      "Từ này cũng thích!" Mục Thiên Dương cúp điện thoại, nổi giận xoay người, cước đạp ngã ghế dựa.

      Còn tưởng rằng để ý, ai biết , . . . . . . Đinh Uyển Tình! Em rốt cuộc có tim hay ! Em vui đùa câu muốn đến, đáp ứng em, em cư nhiên ——

      Tốt lắm! Tốt lắm! Em tỉnh ngộ được, vậy liền nhốt em cả đời!

      chăn giường hỗn độn, già trẻ tứ chi dây dưa, dục vọng nồng đậm che lấp được. Thế giới người lớn, thân thể xích lỏa làm người ta mặt đỏ tim đập.

      Chu Khải Quốc như mãnh thú đói khát, cuồng loạn cắn cắn thân thể Thải Nghiên, thân mình va chạm mãnh liệt.

      ói tai: " chút! A___

      “Tiểu tinh! nghĩ tới mới vài lần, em đẽ trêu người như vậy, quả thực là vưu vật trời sinh, phía dưới còn có thể tự hấp nữa!” xong, lại mãnh liệt hấp cổ .

      “Ừm….” Thải Nghiên bên rên rỉ, bên vặn vẹo, thở dốc , “Đừng cắn…. Khi đính hôn phải mặc váy, dấu hôn tiêu được làm sao đây?”

      “Còn vài ngày sao, sợ cái gì?” Chu Khải Quốc tuy rằng như vậy, lại buông tha cổ của , đổi thành hôn thứ tròn trịa trước ngực .

      “Ừm…Ừm….” Thải Nghiên mới nếm thử tư vị tình dục, lại gặp được Chu Khải Quốc tên già đời này, mới hai lần thích làm chuyện này. tại, Chu Khải Quốc hấp mút, liền chủ động nâng cửa người lên đưa thứ mềm mại vào miệng .

      Chu Khải Quốc trừ bỏ lớn hơn mấy tuổi, bề ngoài mặc dù có chút béo, nhưng dáng người cũng xấu, kỳ cũng phải khó có thể chịu được như vậy. Hơn nữa kỹ xảo của tốt để điên cuồng, mấy ngày nay, vừa kêu , liền lập tức đến nơi hẹn, hai người cơ hồ mỗi ngày đều thuê phòng ở bên ngoài.

      “Thải Nghiên….” Kích tình tạm thời dừng lại, Chu Khải Quốc lấy tay ngón tay vẽ vòng lên bộ ngực , “Kỹ thuật được chứ? Sau khi em kết hôn, khẳng định còn có thể muốn.”

      “ít tự mãn!” Thải Nghiên lườm cái.

      Chu Khải Quốc cười: “Điểm ấy dám đánh cam đoan! Nữ nhân ngủ qua với , đều ghé bỏ chồng của mình, sau đó tìm lại đến lần.” Sợ tin, còn , “Chính là mẹ chồng tương lai kia của em, cũng là như vậy!”

      cái gì?!” Thải Nghiên cả kinh, “Ngô Nhã?”

      “Còn phải là ?” Chu Khải Quốc ngồi xuống, đốt điếu thuốc, đắc ý cười , “Mỗi lần tôi thấy Mục Thiên Dương, nhìn bộ dáng coi ai ra gì nén giận, nhưng vừa nghĩ đến năm đó làm mật dịch mẹ nó chảy ròng, ngao ngao gọi bậy, cũng rất đắc ý!”

      Thải Nghiên vừa nghe, tâm tình kích động, bỗng nhiên ngồi xuống: “ …. đối với Ngô Nhã như vậy?”

      “Đương nhiên là ! Khi ngủ với , chồng còn sống đấy. đương vụng trộm thôi, hai lần là đủ rồi, bằng bị chồng phát cũng tốt.” Chu Khải Quốc trở về chỗ cũ , “Lần 1: là dùng sức mạnh, làm ta ba lượt, lần đầu tiên ta vừa khóc vừa nháo, hai lần sau đều ngoan ngoãn cho chơi; Lần 2: Ở bãi đỗ xe gặp ta, ta ỡm ờ làm với xe! ta, chính là nữ nhân an phận, cho nên em căn bản cần sợ ta!”

      Thải Nghiên mềm mại ghé vai , muốn làm cho kể nhiều chút: “Ai biết hay giả?”

      lừa em làm gì?”

      Chu Khải Quốc bóp bóp chóp mũi của , “Mấy ngày nay em biến thành, lòng đều rơi người em, muốn làm ít gì đó lấy lòng em, cho thêm nhiều lần thân mật!”

      Thải Nghiên cười nhõng nhẽo, hôn lên mặt cái: “Chỉ cần có thành ý, em tự nhiên thân cận nhiều hon! muốn chơi thế nào, đều có vấn đề!”

      Chu Khải Quốc nhìn miệng cười đỏ hòng, lòng cuồng dại, muốn đều đào tâm can ra cho ! Nữ nhân này, ban đầu là muốn chơi đùa , nhưng thực lên giường, vừa kêu vừa cười, cho cảm thấy mình ra hai mươi tuổi, muốn thích cũng khó!

      “Thải Nghiên….” Chu Khải Quốc đẩy ngã , nhìn chăm chú vào hai mắt đầy sức sống của , “băng , em đừng đính hôn với Mục Thiên Dương, theo ! Vợ của chết vài năm, cũng có thể cho em danh phận!”

      “Đùa gì vậy?!” Thải Nghiên thét chói tai, đẩy ngồi xuống,

      Chu Khải Quốc vừa xong liền hối hận, cũng biết ý nghĩ của mình rất vớ vẩn. Người ta cần Mục Thiên Dương tuổi trẻ rộng mở đầy hứa hẹn, dựa vào cái gì muốn nửa lão già này? Hơn nữa làm quan hơn hai mươi năm, vẫn thuận buồn xuôi gió, cũng lật thuyền trong mương, nhưng con bé thần bí kia sinh ! còn muốn nhìn đấu với Mục Thiên Dương sao!

      cười, vỗ vỗ mặt Thải Nghiên: “Nhìn em hù họa, là người như thế nào, em còn tưởng sao?”

      Thải Nghiên vừa nghe, thở dài nhõm hơi, trách cứ hỏi: “Vậy có ý gì?”

      “Ý của là….” Tay thăm dò xuống phía dưới, chuẩn bị bắt đầu vòng kích tình tiếp theo, “Tôi bí mật của Ngô Nhã cho em, cũng đủ cho em chế trụ ở Mục gia, em muốn cảm tạ như thế nào?”

      “Đây coi là bí mật gì!” Thải Nghiên đẩy ra phen, “Em cùng trộm tình, trừ em biết ra, biết, trời biết, còn ai biết? đột nhiên biết, từ nơi nào biết? phải ràng léng phéng với sao? Tôi còn quản thúc , chỉ sợ trước bị quản thúc!”
      Last edited by a moderator: 9/3/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 144: An tâm suy nghĩ

      Chu Khải Quốc sửng sốt, cười kéo về lòng mình: "Như thế, cũng là em suy nghĩ tốt. Bất quá bí mật này chân chính cũng có , chỉ xem em muốn hay ." xong có ý lấy ngón tay vuốt môi của .

      Thải Nghiên quay đầu: "Nghĩ cũng đừng nghĩ! Ai biết có gạt em ?"

      Chu Khải Quốc nghĩ nghĩ, : "Sau khi người tài Mục gia chết, Ngô Nhã cùng người bỏ trốn, kết quả bị lừa, lại trở về Mục gia. Chuyện này có vài người biết."

      Thải Nghiên bỗng nhiên trừng lớn hai mắt, nghĩ tới bí Mục gia này, cái lại lớn hơn cái!

      Chu Khải Quốc vuốt ve : "Em qua Mục gia, hẳn là biết lời của Ngô Nhã ở Mục gia có trọng lượng đúng ? Còn phải là chuyện năm đó, để Mục lão nhân lớn tuổi phải tự mình giáo dục ba đứa . Bằng , chuyện nặng như vậy, khẳng định rơi lên người , chừng công ty cũng giao cho để ý, vậy tại Mục thị, có thể phải là Mục Thiên Dương chuyện!"

      Thải Nghiên lảo đảo hít hơi, vậy Ngô Nhã là ngu ngốc sao? Nếu là , nhất định chặt chẽ nắm Mục thị trong tay, làm người quyết sách của Mục thị, để Mục Thiên Dương cũng thể khống chế !

      Chu Khải Quốc nhìn biểu tình của , cũng biết suy nghĩ của , tán thưởng : " chỉ biết em là môt nữ nhân có dã tâm! Như thế nào, em làm Mục phu nhân còn thỏa mãn, còn muốn lợi hại hơn?"

      "Trước kia em nghĩ, làm Mục phu nhân cũng rất đáng giá . . . . . ." Thải Nghiên nhìn , dựa vào gần ít, "Khải Quốc. . . . . . Bằng chúng ta cùng nhau thâu tóm Mục thị?"

      Chu Khải Quốc nhãn tình sáng lên: "Em có lá gan này?"

      "Em đều dám bên đính hôn với Mục Thiên Dương, bên ngủ với, còn có gì dám? Chỉ cần chịu hỗ trợ, trong vòng vài năm, em nhất định có thể thành công!"

      "Em làm thế nào? Em hại chết Mục Thiên Dương?"

      "Ai biết được?" Thải Nghiên , " bước tính bước thôi! Mục thị phải dễ chơi đùa như vậy? Nếu có thể lấy tới, đương nhiên tiếc!"

      "Em thích Mục Thiên Dương?"

      Thải Nghiên người đương nhiên bản lấy được Mục thị, nếu được giúp, liền dễ dàng thành công. đột nhiên thay đổi mục tiêu sống, ôm Chu Khải Quốc làm nũng: "Em làm sao có thể thích ? Còn phải nghĩ đến có tiền, bằng còn bằng theo sao, mỗi lần đều làm cho người ta thoải mái như vậy. . . . . ."

      Chu Khải Quốc nghe thấy lời này, trong lòng kích động: "Yên tâm! Về sau làm em thoải mái hơn! Em tại vừa mới bắt đầu, quá kịch liệt sợ em chịu nổi."

      "Ô. . . . . . lợi hại như vậy, xác thực cho người ta chịu nổi." Thải Nghiên buông ra,
      [​IMG]

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 145: nhiều trai đẹp ~

      "Nhanh lên! Dám thả bồ câu với em, để cho em cả bàn đồ ăn có tiền trả nhất định phải chết!"

      Ô ô ~ Mục Thiên Thành ủy khuất, em họ em thục nữ như vậy là gả được đâu!

      Thiên Tuyết mang Uyển Tình tìm quán nhậu coi như sa hoa, đồ ăn còn chưa xong, Mục Thiên Thành điện thoại tới rồi. lại tìm được đường, Thiên Tuyết đành phải đưa thực đơn cho Uyển Tình: "Mình đón ấy, cho cậu vào trước!"

      Uyển Tình nghĩ thầm, cậu thả bồ câu với tớ, để cho tớ cả bàn đồ ăn có tiền trả tốt rồi. . . . . .

      Quán nhậu ở lầu hai, Thiên Tuyết vừa chạy xuống dưới lầu, liền nhìn thấy xe Mục Thiên Thành. Ngoài ý muốn là, Văn Sâm và cùng đến.

      Văn Sâm phụng phịu, Thiên Tuyết cảm thấy người oán khí tận trời, lặng lẽ hỏi Mục Thiên Thành: " họ, ấy và sao ở chung với nhau?"

      Mục Thiên Thành thở dài: " khổ a!"

      Văn Sâm lạnh buốt liếc cái, chuyện.

      Thiên Tuyết như hơi tỉnh ngộ gật đầu, xem ra thu phục em Văn Sâm dễ dàng, còn muốn thu phục Văn Sâm quá khó khăn! cổ vũ vỗ vỗ bờ vai Mục Thiên Thành: " họ, cố lên!"

      Mục Thiên Thành nặng nề gật đầu cái: "! lên!"

      Ba người vào phòng bao, Mục Thiên Thành nhìn thấy Uyển Tình, sợ tới mức lui bước. hoảng sợ nhìn Thiên Tuyết: "Em muốn dẫn chị dâu ktv suốt đêm? !" họ giết ! Nhất định giết!

      "An tâm ~" Thiên Tuyết vẫy vẫy tay, "Chúng em quyết định suốt đêm!"

      Mục Thiên Thành thở phào nhõm.

      "Sửa thành bar!" Thiên Tuyết xong nửa.

      "A ————" Mục Thiên Thành giống như giết heo tru lên, "Văn Sâm Văn Sâm mau đánh tôi, nhất định là nghe nhầm!"

      Văn Sâm xoay người còn muốn chạy, tay bắt lấy người: "Nếu đến đây, thuận tiện lưu lại ăn cơm !"

      Thiên Tuyết đột nhiên cả kinh: "Văn Sâm! Chuyện em dẫn Uyển Tình đến bar, dù sao cũng được cho em biết đấy!"

      Mục Thiên Thành vẫy vẫy tay: "Yên tâm , cho cậu ấy ."

      " ấy nghe lời sao?" Thiên Tuyết hoài nghi. muốn theo đuổi em người ta, khẳng định chắc chỉ có nghe người ta!

      "Kẻ sĩ ắt có mưu hay!" Mục Thiên Thành định liệu trước .

      khi như vậy, Thiên Tuyết lo lắng, dù sao cùng nhau hành động, ba người đều có phần, nghĩ đến Văn Sâm cũng ngốc tự thú như vậy.

      Uyển Tình buồn bực, các người coi tôi tồn tại sao?

      Cơm nước xong, khỏi quán nhậu, Mục Thiên Thành lái xe, Thiên Tuyết nhìn đến chiếc Volkswagen màu xám bạc chạy lại đây, kỳ
      [​IMG]

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 146: Đồng tính luyến ái?

      Đúng vậy! Chính là tà mị khinh cuồng! Từ trước xem sách, biết cái dạng gì nam nhân mới là tà mị khinh cuồng, nhìn cái này, hiểu được ! Cái loại này tự cao tự đại, khí thế bá đạo cuồng vọng, có thể chinh phục bất luận kẻ nào! Ngao ~ tiểu tâm can của , bùm. . . . . . Bùm. . . . . .

      Nhưng mà! thấy mình a!

      Thiên Tuyết buồn bực nhìn sang bên cạnh, thấy Uyển Tình cúi đầu lấy di động chơi rắn tham ăn! Ngao ~~ vì sao chơi rắn tham ăn cũng có thể hấp dẫn nam nhân chú ý vậy! muốn cho , Uyển Tình dụ dỗ dẫn nam nhân!

      Nam nhân tà mị cuồng nhiệt đến bên cạnh Văn Sâm. . . . . .

      Thiên Tuyết viên mãn. Tốt thôi, phải trực tiếp tìm Uyển Tình là tốt rồi, chừng tiếp cận Văn Sâm để hỏi thăm mình sao? Thiên Tuyết hì hì hi cười trộm.

      nghe lời nam nhân , chỉ thấy cúi đầu thấp thấp, cơ hồ đụng tới mặt Văn Sâm. Mục Thiên Thành đột nhiên bước qua, ngăn cách bọn họ, đưa tay khoát lên vai Văn Sâm: "Cụng ly."

      Văn Sâm cũng ngẩng đầu lên, trực tiếp cụng ly với , sau đó uống ngụm, bỏ xuống, tiếp tục ipad*! (bản raw nó như thế mình cũng hiểu ý tác giả lắm, bản gốc là 继续 ipad ai hiểu góp ý cho mình với nha)

      Mục Thiên Thành khiêu khích nhìn nam nhân tà mị khinh cuồng cái, nam nhân cười cười, càng thêm tà mị khinh cuồng rồi.

      Thiên Tuyết nghi hoặc đầy não, đây là chuyện gì?

      Kế tiếp, vài trai đẹp lại lần lượt đến đây, nhưng cũng chưa để ý qua và Uyển Tình, nhiệt tình của cũng chậm chậm phục hồi, ghé vào quầy bar chơi ếch giấy, hỏi Uyển Tình: "Kỳ quán bar cũng có gì hay để chơi đúng ?"

      "Vậy chúng ta trở về !" Uyển Tình chơi rắn tham ăn đều chơi đến mắt muốn rút gân!

      Thiên Tuyết bất mãn liếc : "Nhiều trai đẹp như vậy cậu cũng nhìn? !"

      Uyển Tình được tự nhiên : "Có cái gì đẹp mặt?" cảm thấy, nếu như bị Mục Thiên Dương biết, nhất định phải chết!

      Thiên Tuyết thở dài tiếng, tiếp tục nhìn trai đẹp. Đột nhiên phát ——"Vì sao chỉ có chúng ta là nữ ?"

      Uyển Tình
      [​IMG]

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 147: Chủ ý của ai?

      "Muốn cái này?" Mục Thiên Thành cầm môt con rối màu đỏ cho , là cáo đỏ ali mạng lưu hành.

      "Muốn!" Thiên Tuyết làm nũng .

      "Cho Uyển Tình chọn trước!"

      "Tốt!" Lấy lòng Uyển Tình có thịt ăn!

      Uyển Tình : "Tớ cần."

      "Phải cần!" Thiên Tuyết gầm .

      Uyển Tình đành phải chọn sói xám, bởi vì Thiên Tuyết muốn cáo đỏ trước.

      "A. . . . . . Nguyên lai sói xám là của cậu." Thiên Tuyết ôm lấy ali, hung hăng chút, "Kỳ mình cũng rất muốn sói xám."

      Uyển Tình vội vàng nhét qua: "Vậy cho cậu ——"

      " cần!" Thiên Tuyết , "Sói xám lưu cho cậu !"

      Uyển Tình ôm sói xám, nhìn bộ dáng nó xấu xí, quyết đoán cảm thấy cáo đỏ có vẻ có dễ . Bất quá, vẫn là nhịn được cười lên tiếng.

      "Mũ."

      Mục Thiên Thành đưa cho cái nón Noel, có chút ghét bỏ, nhưng người ta là Mục gia nhị thiếu gia. . . . . . đành phải cầm lấy, Thiên Tuyết đều đội, cũng chỉ có thể đội. Ô. . . . . . Cảm giác ngốc!

      Mục Thiên Thành cười hắc hắc, lại đem hai cái gối mềm mại cho các : "Đệm ngồi, đất lạnh!"

      " họ nghĩ rất chu đáo." Thiên Tuyết cầm cái gối đệm dưới mông, cảm thấy thoải mái hơn, "Ali này lại có thể là cái gối ấm tay!"

      " nhìn nhiều nữ sinh đường đều ôm, hẳn là rất ấm."

      Thiên Tuyết đưa tay nhét vào, gật đầu: " là ấm ~"

      Uyển Tình phát sói xám của mình cũng có thể nhét tay vào, lập tức thử lần, quả nhiên thoải mái. À, nguyên lai Mục Thiên Thành cẩn thận như vậy nha, nếu là đồng tính luyến ái, quá đáng tiếc.

      Mục Thiên Thành phân đồ xong rồi, tay còn còn lại hai cái nón Noel. bị kích động chạy đến bên cạnh Văn Sâm, muốn cầm mũ đội lên đầu Văn Sâm.

      Văn Sâm cắn răng trừng: " dám!"

      Mục Thiên Thành dừng động tác lại lát, do dự nửa ngày, dám. vụng trộm sờ ngón tay Văn Sâm, Văn Sâm bỗng nhiên kéo, hung hăng trừng , mắt tràn đầy cảnh cáo.

      chu miệng cái, cảm thấy thực ủy khuất, đứng lên cầm nón Noel ném cho Thiên Tuyết: "Đem về cho bạn cùng phòng em!"

      " cần!" Thiên Tuyết , " có giao tình với các !"

      "Em xây dựng tốt quan hệ với bạn học?" Mục Thiên Thành nhíu mày.

      "Các bậy sau lưng Uyển Tình, thiếu chút nữa hại chết Uyển Tình!"

      Uyển Tình vừa nghe, vội vàng : " nghiêm trọng như vậy, chỉ là bao tử co rút." xong đột nhiên sửng sốt. Lúc trước nghĩ Thiên Tuyết là Mục Thiên Dương sai đến giám thị , nhưng nghe lời này . . . . . Thiên Tuyết tựa hồ coi là bạn. Là quá cẩn thận sao?

      "Thiên Tuyết, cám ơn cậu."

      Thiên Tuyết vừa nghe, có chút được tự nhiên: "Mình chỉ là quen nhìn
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :