1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Bản hợp đồng tà ác : tổng tài xin buông tha cho tôi - Tiểu Ưu

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 43
      Cốc...cốc...cạch...

      Lôi Kình buông tài liệu trong tay ra, ngẩng đầu lên nhìn người bước vào. thoáng ngây người. này muốn giở trò gì đây?

      Như Băng bước vào, bưng ly cà phê vào. Miệng nở nụ cười vô cùng chói mắt, để lộ núm đồng tiền xinh xắn.

      dựa lưng vào ghế, nhìn chớp mắt. muốn bỏ qua bất kì biểu tỉnh nào của . Hôm nay rất lạ! Nhìn giống như muốn dụ dỗ .

      Nhìn thấy ngờ vực trong mắt , có chút chột dạ. Nhưng sao, Hạ Như Băng cố lên!!!

      Để hoàn thành kế hoạch, cố tình mặc chiếc váy ngắn màu hồng phấn, cổ khoét chữ V, nội y màu đen như như rất mê hoặc. Đặc biệt, còn đội chiếc tai thỏ đầu rất đáng ! Nhìn tổng thể bất cứ ai cũng nghĩ ra tín hiệu: mời ăn tôi!. Con thỏ này muốn giở trò gì?

      Bước tới trước chiếc bàn, làm vẻ mặt vô cùng đáng , có chút mong manh khiến người ta muốn che trở.

      - Em vào đây có việc gì?

      - Tôi mang cà phê cho !- vừa vừa đẩy ly cà phê tới trước mặt .

      nhàn nhã đưa ly cà phê lên uống ngụm. Lông mày hơi cau lại rồi nhanh chóng giãn ra.

      - Có ngon ?- giọng hỏi, mặt hơi cúi xuống trông rất nhu thuận

      - Quá ngọt!- thẳng thắn

      Thất bại! thích ngọt. Vậy kế hoạch tới chơi với chị Kả Khả làm sao đây? , thể được!

      - Để tôi pha ly khác.- xoay người ra. Lần này tốt hơn thôi. Bây giờ cần nịnh .

      - Đứng lại!- ra lệnh

      Người run run, phải chứ? Chỉ là ly cà phê thôi mà, nổi điên với chứ?

      - Tôi...tôi... biết thích đồ ngọt.- đừng giận tôi nha!

      - Lại đây!- ra lệnh

      muốn đánh sao? cố ý mà!- gào khóc

      Nếu Lôi Kình mà biết suy nghĩ của muốn bóp chết mất. Trong mắt dã man vậy sao?...

    2. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 44
      Mặc dù ngàn vạn lần muốn nhưng vẫn lê bước chân về phía . Mỗi bước chân của tưởng chừng như cả thế kỉ. vội, chờ bước tới. giống con thú săn mồi khôn ngoan vô cùng kiên nhẫn, còn là con mồi thơm ngon của .

      - gọi tôi?- rè rặt, tay vò vò vạt áo. Đây là thói quen khó bỏ của

      - Ngồi xuống!- ra lệnh

      Mặt nhăn nhó. phải chứ? bị khùng sao? Bảo ngồi, ngồi đâu? Đất chắc? Như vậy rất khó coi nha. tưởng tượng mình có đuôi, ngồi cọ cọ mình vào chân . Giống cẩu quá! Lắc đầu, gạt bỏ mấy cái suy nghĩ này .

      Nhìn cái vẻ mặt rối rắm của , rất muốn bổ đầu ra xem trong đấy chứa gì quá. Muốn quyến rũ mà lại mang theo cái bộ dạng ngu ngốc này. biết ai dạy nữa? Tất nhiên với trí tuệ của chẳng thể nghĩ ra chuyện này.

      ( Ưu: có cần khinh thường người khác vậy ? hic hic)

      - Ngu ngốc!- quát lên, kéo ngồi lên đùi mình.

      Hết hồn! Theo phản xạ ôm lấy cổ . Tên này hư quá!

      - đừng như vậy!- mặt ửng hồng

      - Tôi như thế nào?- thêm tàn ác chêu chọc . Bàn tay xoa xoa lưng . mịn màng a!

      - xấu xa!- vùi đầu vào ngực .

      cười như cười nhìn

      - Tôi còn có thể xấu xa hơn. - đứng dậy, bế về phía sô pha

      cần biết có ý đồ gì nhưng mĩ vị dâng đến miệng phải thưởng thức chứ. Mấy khi chủ động.

      Cảnh quay hạn chế người xem: kích thích trong thư phòng!!!* chảy máu mũi*. Tự tưởng tượng.

    3. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 45​
      Kịch tình qua , mệt mỏi nằm trong lòng Lôi Kình. biết có phải ngoan ngoãn hay gì mà lần này vô cùng dịu dàng với . Vì thế bị ngất . ( tự hào ghê!* khinh bỉ*)

      cưng chiều gạt mấy sợi tóc dính gương mặt ửng hồng vì hoan ái của . Đúng là tiểu tinh sinh ra để quyến rũ đàn ông mà.

      - Em muốn thứ gì?- đột nhiên lên tiếng

      Thoáng giật mình, tròn mắt nhìn . Sao biết ý định của ?

      Nhìn nghi hoặc trong mắt , cười nhạt, đặt lên trán nụ hôn chiều. Sao có thể đáng vậy chứ?

      Oành... tiếng nổ lớn vang lên trong đầu . Nụ hôn này của vô cùng trong sáng, nhiễm chút sắc dục nào cả. cảm giác kì lạ lan toả trong tim .

      - ....

      - Đừng hỏi tôi tại sao lại biết. Em chỉ cần ra mà thôi.

      Hít hơi sâu, đằng nào cũng thế luôn cho lành. phải thừa nhận quá trâu bò mà! (*-*)!!!

      - Tôi biết mình sai rồi. Tôi nên chọc giận , uống rượu làm loạn. đại nhân chấp tiểu nhân nên bỏ lệnh cấm túc được ?- nỉ non

      - Được!- nhàn nhạt trả lời

      Ủa dễ vậy sao? Tưởng làm khó dễ chứ! nở nụ cười tươi

      - Cảm ơn!- lời này là từ tận đáy lòng nha.

      - Chỉ cần nghe lời em muốn gì tôi đều cho.

      Cho cái đầu . Cứ nghĩ có tiến bộ ai dè vẫn khốn nạn như thế. Ghét quá!- gào thét trong lòng.

      Đột nhiên nhớ ra điều gì đó, ngọt ngào cọ cọ vào ngực rẳn chắc của để lấy lòng. ( vua giả tạo)

      - có biết nhà của chị Khả Khả ?

      - Muốn tới đấy?- hỏi

      - Ừm! Nhưng biết đường.- thành .

      Tới bây giờ hoàn toàn hiểu được thay đổi của là do đâu rồi. suy nghĩ xem có nên cho thường xuyên tiếp xúc với bà chằn Diêu Khả Khả đây. có gì là tốt cả. Chắc nhờ vậy nghe lời hơn.

      Nhìn cái vẻ chờ mong của khỏi muốn chêu chọc .

      - phải là thể mang em nhưng mà..m- cố tình ngắt quãng.

      - Nhưng mà sao?- sốt ruột

      ghé sát tai mờ ám

      - Nhưng phải xem biểu của em thế nào .

      Như hiểu ý của , đỏ mặt.

      - ăn tôi rồi còn gì.

      - Nhưng tôi chưa no.

      lại đặt dưới thân. Cảnh xuân lại lan tràn trong thư phòng.

      * Tự tưởng tượng*

    4. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 46
      Biệt thự Lâm Uyển nằm phía tây thành phố. Nơi đây vô cùng yên tĩnh. Từ chỗ Lôi Kình đến đây mất khoảng 45 phút đường.

      Suốt quãng đường, cả hai im lặng lời nào. Mỗi người mang trong mình tâm trạng rất riêng.

      Xe dừng lại trước cổng toà biệt thự mang phong cách châu Âu sang trọng. Nếu " Bảo Đế thành" khiến thấy quyền uy, cao quý biệt thự Lâm Uyển này lại mang đến cho gần gũi nhưng kém phần khí thế. lại than thở trong lòng: có tiền tốt!

      Vừa xuống xe, liền bị Diêu Khả Khả lôi kéo.

      - Tiểu Băng sao đến muộn thế? Có phải cái con cá Kình xấu tính kia làm khó em ?- vừa hỏi vừa ném về phía Lôi Kình ánh mắt hình viên đạn

      trả lời mà chỉ cười, hỏi Diêu Khả Khả truyện khác. Nêu để bà này biết mình bị Lôi Kìng làm cho ngất biết giấu mặt vào đâu nữa.

      - Chị Khả Khả, chị gọi em tới đây có việc gì vậy?

      Diêu Khả Khả cười đắc ý

      - Chị vừa mời đước đầu bếp nổi tiếng thế giới về các món bánh ngọt tới đây. Người này chỉ nấu ăn ngon mà còn rất đẹp trai nữa. Chị chót chôn mình với tình rồi nhưng em chưa nên chị giới thiệu cho em nha. Em bỏ quách con cá kia ha?

      Mặc dù phía sau hai người đoạn nhưng Lôi Kình nghe rất những lời kia của Diêu Khả Khả. thoáng nhăn mày. Biết đó chỉ là lời đùa nhưng sao thấy có chút khó chịu. Nhất là khi nhìn cá bản mặt mê trai của kia chỉ muốn nổi điên.

      Giật mình, đây là cảm giác gì? Sao nó lại đau đau, phẫn nộ. thích ai đâu liên quan tới . Cả hai chỉ là cuộc mua bán mà thôi. Miễn cho đội nón xanh là được rồi. Tự với mình là thế nhưng vẫn thấy khó chịu. Chẳng lẽ đây là ghen.?

      Cung Hải Đường ở bên nhìn vẻ mặt phong phú của bạn thân mà thấy quen quen nha. tia sáng loé lên, koé miệng Cung Hải Đường nhếch lên đầy thích thú. Cái tên này! Động tâm rùi nha.

    5. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 47
      tuyệt hơn. Nó làm có cảm giác ấm áp của gia đình.
      Diêu Khả Khả mạch lôi Như Băng vào bếp. Đập vào mắt người đàn ông. À , phải gọi là nghiệt mới đúng. Sao đời này lại có người đẹp như vậy cơ chứ?

      Thấy hai người phụ nữ nhìn mình như si như say mà Quân Hạo có chút bực bội. Đẹp trai đâu phải là tội. biết mình đẹp nhưng làm ơn đừng coi như đồ ăn mà chảy nước miếng vậy chứ.(>_<)|||

      - Èhèm, làm ơn thu hồi bộ mặt mê trai lại được ?- Quân Hạo nhắc nhở



      Nhận thấy thất thố của mình, hai người đều đỏ mặt. Như Băng mới gặp mà hoa si đành còn bản thân ngắm hơn tuần mà vẫn vậy sức đề kháng quá kém. Ông xã, xin lỗi tiếp nha! Diêu Khả Khả tự nhủ.



      - Xin lỗi! Tôi cố ý. Nhưng đẹp quá!- thành



      Mặt Quân Hạo lúc trắng lúc đen. Sỉ nhục! Đúng là sỉ nhục mà! là đàn ông mà bị khen là đẹp. Phun máu chết quá!



      - Quân đại thiếu gia, đừng khó chịu như vậy chứ? Tiểu Băng là chị em tốt của tôi nên hoà khí chúi ha?- hoà hoãn, hoà bình, bình tĩnh đừng nổi điên a!



      Khó khăn vẽ nụ cười đoạt hồn, Quân Hạo dể bụng nữa. Vì đẹp nên tha cho đấy.



      Phốc!



      Như Băng mà biết chắc ngất mất. Cái gã này tự kỉ quá!



      - Xin chào tiểu thư! Tại hạ là Quân Hạo!- nở nụ cười đúng kiểu thân sĩ



      - Chào , tôi là Hạ Như Băng



      - Chào họi xong. Bây giờ có thể dạy chúng tôi làm bánh rồi chứ?- Mắt Diêu Khả Khả lấp lánh



      - Ok



      Hai người hào hứng theo Quân Hạo. Có chuyện để làm rồi. Ha ha...



      ------------phân cách tuyến---------------



      30 phút sau



      Á.....tiếng kêu thất thanh phát ra từ phòng bếp. Lôi Kình và Cung Hải Đường chạy vào xem



      THẢM...là nhận xét chung của cả hai người này. Sao phụ nữ của bọn họ chỉ biết làm liạn thôi vậy???



      Trong phòng, bột mì trắng xoá như phủ bụi. Nồi, niêu, xoong, chảo mỗi thứ nơi. Quan trọng hơn là quả trứng gà nằm trễm trệ đầu Quân mĩ nhân ( gọi vậy cho hay nha)



      Mặt ta nhăn lại, vặn vẹo vô cùng



      - Sao đời này lại có người như hai . Loạn! Đúng là loạn mà. Kiểu tóc xinh đẹp của tôi.- đau lòng, chạy ra khỏi phòng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :