1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Bạo Vương Cửu Hào sủng phi - Hắc Trúc

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 10: Báo đáp tri ân.

      Lúc sau, Liễu Thanh hồi tưởng lại sắp xếp việc. Cũng phải phức tạp lắm, chính là có người muốn phá hư danh tiết của nàng, nhưng muốn làm được cũng phải dễ dàng gì.

      Mộ Dung Tuyết cũng chỉ là tiểu thư yểu điệu, nàng làm sao có thể tìm được băng cường đạo. Chính xác, trong chuyện này khẳng định là có liên quan đến đại phu nhân.

      Chính là, chỉ dựa vào việc này cũng thể lay động được địa vị của Đại phu nhân, đến bà quản lí tướng quân phủ bao nhiêu năm. Vả lại xem thân phận của bà cũng làm cho lão phu nhân khi xử trí cũng phải phóng khoáng chút.

      Mộ Dung Khanh há có thể làm cho các nàng thoát, có thể , kiếp trước nàng sở dĩ chết, đầu tiên là bị Tam hoàng tử phi làm hại. Nhưng xét lại cũng vẫn là do mẫu tử Đại phu nhân, nếu như phải các nàng thiết kế làm cho nàng lấy thân phận tiểu thiếp gả vào phủ Tam hoàng tử, chắc chắn lão phu nhân tìm cho nàng mối hôn thích hợp.

      Nàng rốt cuộc vẫn là Đại tiểu thư của tướng quân phủ, tướng quân phủ còn ngày, vậy ai dám đối với nàng bất kính.

      Nhưng ở phủ Tam hoàng tử lại bất đồng, ở hậu viện có rất nhiều nữ nhân có thân phận tôn quý, thua kém nàng. Nàng muốn sống thoải mái, dễ hơn làm.

      Mộ Dung Tuyết nàng bỏ qua, Đại phu nhân nàng càng bỏ qua.

      Hơn nữa, nàng cảm thấy sau lưng Đại phu nhân còn có người, có lẽ trong đó còn dấu bí mật gì muốn ngươi biết.

      "Ta biết ràng." Mộ Dung Khanh lạnh lùng cười.

      Lục Tâm cùng Hồng Diệp hai người nhìn nhau, cũng nghĩ đến Mộ Dung Khanh cư nhiên lại nghĩ xa như vậy. Tiểu thư khi nào lại có tâm cơ như vậy, như thế nào lại cảm thấy tiểu thư lại có chỗ nào đúng?

      Mộ Dung Khanh quay đầu liếc nhìn hai cái nha đầu trợn tròn mắt, khỏi cười khẽ, "Thắc mắc chỗ nào?"

      Lục Tâm xấu hổ vò đầu, "Chính là cảm thấy tiểu thư có chỗ đúng."

      "Có phải hay cảm thấy ta trở nên có tâm cơ?"

      Lục Tâm cùng Hồng Diệp hai người liếc mắt nhìn nhau, Hồng Diệp cười tủm tỉm hợp lí : "Tiểu thư, ngài đừng hiểu lầm, nô tỳ cùng Lục Tâm đều phải cảm thấy tiểu thư trở nên tốt. Tiểu thư biến thành bộ dạng gì nữa vẫn là tiểu thư của chúng ta. Huống chi, chờ đợi người khác đến hại, chi bằng chủ đôngụ xuất kích."

      Lục Tâm cũng thuận theo ngừng gật đầu, "Đúng, đúng vậy nô tỳ cũng nghĩ như thế."

      "Tốt lắm, tốt lắm." Mộ Dung Khanh cười xua tay, tính tình mấy tiểu nha đầu bên cạnh mình là gì, nàng sao lại biết.

      Mộ Dung Khanh nằm trở lại, nhìn ngọn cây nho Diệp Tĩnh ngẩn người.

      Nàng suy nghĩ, Hạ Hầu Dịch vì sao có thể nhìn ra chủ ý của nàng chưa muốn ra tay với Đại phu nhân. Bọn cường đạo kia bị quang đến phủ nha, chỉ ra Mộ Dung Tuyết nhưng mà nhắc tới Đại phu nhân, nhất định là có người bày mưu tính kế.

      Hạ Hầu Dịch lại là nam nhân hiếm thấy, tâm tư kín đáo, đúng là hiếm thấy.

      Bất kể như thế nào, Hạ Hầu Dịch thay nàng ra tiếng . Người này từ trước đến nay ngừng chiếm tiện nghi của nàng, ngẫm lại cũng nên như thế nào hồi báo lần.

      Nên cho cái thù lao gì đây?

      Trong đầu Mộ Dung Khanh nghĩ đến chuyện báo thù, mà phủ Tam hoàng tử lại có mưa rền gió dữ, thấy dừng lại.

      "." Tam hoàng tử Hạ Hầu Kiệt đập bàn cái, tức giận trợn mắt nhìn mấy hắc y nhân đứng trước bàn." Địa điểm ám vệ thân tại kinh thành bí như thế, như thế nào lại bị người ta phá hủy?"

      Tất cả hắc y nhân đều cúi đầu, dàm đối diện ánh

      [​IMG]

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963

      Chương 11: Ta muốn xoa bóp.


      Thới điểm Hạ Hầu Dịch đến, Mộ Dung Khanh nhàn nhã nằm vắt chân ghế dưới cây nho trong viện nghe Hồng Diệp kể chuyện về ma quỷ.

      Hôm nay nàng mặc chiếc áo sam bằng gấm Tứ Xuyên đàn hối màu trắng ngà hiệu tỳ bà khâm, váy màu vàng xanh thêu hoa văn chùm nho quấn quýt ở chân váy. đôi giày thêu hồng nhạt thắt hờ, cùng với mỗi bước chân lại liền có vào lòng bàn chân, phát ra thanh loạt soạt.

      Bên cạnh Lục Tâm thay nàng lột vỏ nho thỉnh thoảng đầu vai run run, nhìn Mộ Dung Khanh ánh mắt càng phát ra tia cổ quái.

      Tiểu thư càng ngày càng lạ, nghe chuyện về ma quỷ, cái loại chuyện này có dễ nghe gì đâu.

      Mộ Dung Khanh nhưng lại cảm thấy thú vị, thỉnh thoảng lại thúc giục Hồng Diệp, làm cho nàng nhanh lên.

      Vẻ mặt Hồng Diệp rối rắm, lông mày thỉnh thoảng lại cau mày, nhìn Lục Tâm trộm cười khổ. Ông trời, nàng làm sao biết mấy cái chuyện về ma quỷ này, hôm nay lâm trận mới mài gươm tìm người hỏi được.

      " khí nhuộm đẫm, nhuộm đẫm." Mộ Dung Khanh xoi mói, liếc nhìn Hồng Diệp.

      Sắc mặt Hồng Diệp suy sụp, thầm nghĩ, "Tiểu thư a, có thể kể ra cũng tốt lắm rồi, ngài có thể đừng bới móc nữa được ?"

      "Ta cho ngươi nhuộm đẫm, như thế nào?"Đột nhiên, giọng lạnh lùng phát ra từ đỉnh đầu nàng, Mộ Dung Khanh sợ tới mức quăng cả quả nho lột vỏ sẵn trong tay , nhảy xuống ghế dựa, giận trợn mắt nhìn phía sau.

      "Cửu điện hạ, nơi này chính là sân viện của ta, ngài mình xông tới tựa hồ khâng thích hợp cho lắm." Lông mày Mộ Dung Khanh nhăn lại trông rất khó coi. Nơi này chính là địa bàn của nàng, nam nhân này năm lần bảy lượt xông vào là có ý gì, cũng quá là khoog để tướng quân phủ vào mắt.

      Được rồi, người ta quả hề để tướng quân phủ vào mắt.

      Nam nhân đứng sau ghế nằm sớm đen mặt, má trái lộ ra quả nho được lột vỏ, tia lạnh lẽo trong mắt chợt lóe rồi biến mất.

      Xú nha đầu này càng ngày càng lớn mật, dạy dỗ tốt về sau chẳng phải là có thể tạo phản sao?

      ra đoán đúng, tương lai xa, nữ nhân to gan đúng là cái gì cũng dám làm, náo loạn cái nghiêng trời lệch đất.

      Mà cách đó xa Trúc Đình Cùng Nguyễn Trữ nhìn Mộ Dung Khanh hai mắt trừng lớn, ông trời, bọn choáng váng, rốt cuộc nữ nhân kia có biết mình đối mặt với ai , làm sao có thể lớn mật như thế?

      "Ta nghĩ đến liền đến." Hạ Hầu Dịch hừ lạnh, bước thông thả đến gần.

      Nam nhân chậm rãi , quanh thân quanh quẩn hơi thở mãnh liệt áp bức, quay mắt nhìn về phía , hô haaos như bị đình trệ.

      Hồng Diệp cùng Lục Tâm hai ngươi cảm thấy cảm giác áp bức này rất khó chống cự, nhưng vẫn cố gắng đứng trước người Mộ Dung Khanh, chống đỡ ánh mắt sắc bén của Hạ Hầu Dịch.

      "Tránh ra." Hạ Hầu Dịch quát lạnh.

      Hồng Diệp cùng Lục Tâm hai người nhìn nhau, rồi sau đó vẫn đứng yên, bỏ qua

      [​IMG]

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :