1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bạo quân thiếp vốn khinh cuồng - Yên Mộc

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 41: Ngươi phải là ta, làm sao biết trong lòng ta có ngươi.

      Editor: Tranh


      Trăng là rất sáng.

      Đợi dừng bước lại, trong mắt Bùi Sắt tràn đầy ngạc nhiên. Chỉ thấy ánh sáng dưới ánh trăng, trước mắt là hồ nước lớn có sóng gợn lăn tăn, nước gợn trôi nổi, theo thứ tự Tiểu Lãng Hoa mở ra, trong veo lướt qua, bức tranh phong cảnh kiều diễm lên trước mặt.

      Bùi Sắt thấy trái tim nhộn nhạo, U Cầm Ca dắt nàng vào trong tòa đình nghỉ mát, đưa mắt nhìn lại, càng thêm thư thái.

      Chỗ bọn họ nghỉ mát là ở trung tâm hồ nước, bốn bề bao quanh bởi nước, chính giữa có bàn đá, bàn có bàn cờ, giống như có người thường tới đây đánh cờ.

      Nhìn thấy vẻ nghi hoặc của Bùi Sắt, U Cầm Ca khẽ mỉm cười, lấy tiêu ngay chính giữa bàn : “Ta vì ngươi thổi khúc.”

      chờ Bùi Sắt phản ứng, tiếng tiêu quanh quẩn bên tai, giai điệu du dường cùng với làn nước trong veo của mặt hồ, tâm tình Bùi Sắt khỏi khá hơn, lại nhất thời quên mất ban ngày nhìn thấy màn kia.

      Nhất thời nàng ngây ngốc mà nửa đầu gối lại đặt bàn đá cười khanh khách : “Tiếng tiêu vô địch thế giới sợ rằng cũng hay bằng ngươi.”

      Tiếng đàn trong cung lần trước, Bùi Sắt nhớ cũng đàn cực kỳ tốt.

      U Cầm Ca nghe vậy chỉ há miệng cười cười. Bùi Sắt lại mất hồn, nàng nhìn , trong mắt có mảng lớn ánh sáng, đợi thổi xong khúc, nàng mới hồi hồn, gương mặt lại cực kỳ nóng bỏng.

      U Cầm Ca biến sắc ngồi vào kế bên cạnh nàng, duỗi ngón tay ma sát gò má của nàng, ánh mắt sâu xa : “Con mắt của ngươi, rất đẹp.”

      Bùi Sắt ngẩn ra, vội vàng cúi đầu, trong đầu đột nhiên thoáng qua tình huống ban ngày nàng nhìn thấy, nàng khỏi cứng đờ, tránh thoát tay U Cầm Ca : “Cái đó, đột nhiên ta có chút mệt mỏi, ta về trước đây....”

      xong nàng liền xoay người bước , bước chân vội vã. Sau lưng, giọng của U Cầm Ca lại sâu kín truyền đến: “Ta cho là, ngươi có cảm giác với ta.”

      Bước chân Bùi Sắt ngừng lại chút, nhưng vẫn quay đầu lại, : “Trong lòng vương gia cũng có ta.”

      U Cầm Ca nghe vậy, bật cười, khóe miệng cong lên tới sau lưng nàng : “Ngươi phải là ta, làm sao biết trong lòng ta có ngươi?”

      Trong lòng Bùi Sắt chấn động, quay đầu lại, thấy U Cầm Ca cười ngớt nhìn nàng, con ngươi trong veo gợn sóng, dịu dàng rực rỡ phảng phất có thể đoạt lòng người.

      Nàng đứng thẳng nhúc nhích, U Cầm Ca nghiêng người câu vào tai của nàng.

      Bùi Sắt trợn to hai mắt, nụ cười U Cầm Ca cực kỳ tuấn mỹ, vươn tay gõ vào chớp mũi của Bùi Sắt : “Nha đầu, vẫn còn ghen sao?”

      Bùi Sắt im lặng hồi lâu, chỉ lát sau sắc mặt rất đỏ.

      Thấy bộ dáng xấu hổ của nàng, tiếng cười U Cầm Ca càng lớn hơn, chỉ chốc lát sau, tự tay cầm lấy ngón tay bức rức trước ngực Bùi Sắt xuống, nghiêng người giọng bên tai nàng: “Ta đưa ngươi trở về.”

      Đầu nàng vẫn ong ong như cũ, chỉ còn lại thanh vừa , mơ hồ nhưng vẫn gật đầu cái.

      “Hôm đó, ta và ngươi vừa tách ra, cũng bị người của hoàng thúc mang như ngươi, ta biết mục đích của , liền diễn vở kịch như vậy. Thái hậu.... Ngày xưa quả nàng có bày tỏ với ta, nhưng trong lòng của ta có nàng.”

      Vừa vặn, cúi người giải thích ở bên tai .

      bên cười, vừa lôi kéo Bùi Sắt trở về, dọc đường câu có câu giỡn với , Bùi Sắt nghe, rốt cuộc cũng nhịn được cười lên, U Cầm Ca chợt dừng bước xoay người lại, Bùi Sắt sau lưng cứ như vậy đâm vào trong lòng ngực .

      nhân cơ hội ôm nàng, Bùi Sắt thất kinh muốn chạy trốn, cúi người hôn nàng: “Chẳng lẽ ngươi còn hoài nghi lời của ta? Nếu tin, ngươi có thể hỏi thập nhị đệ. Từ trước đến giờ quan hệ của ta và rất tốt, chuyện của ta, biết ràng nhất.”
      Phong nguyet thích bài này.

    2. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 42: Nụ hôn

      Editor: Tranh


      Răng môi đối chọi nhau, ràng nàng nghe được thanh của truyền vào trong tai.

      Đột nhiên trong đầu Bùi Sắt nổi lên con ngươi sâu đáy của U Ly, có lẽ, , có thể là . U Ly nhưng mà nghĩ muốn chỉnh nàng.

      Dù sao, nàng cũng biết chuyện huống hồ là lúc hiểu tại sao lại an bài ở nơi đó.

      Trong lòng cuối cùng là tin vài phần. U Cầm Ca nhìn mặt nàng úp mở chắc, biết trong lòng nàng suy nghĩ, vì thế ngưng lại nụ hôn, hôn lên trán nàng, trong mắt lộ ra ánh sáng nhu hòa, cùng đợi câu hỏi của nàng.

      "Hôm nay lâu lắm ngươi mới lên xe ngựa, thời gian dài như vậy, chẳng lẽ ngươi ở cùng chỗ với thái hậu sao?"

      U Cầm Ca mỉm cười: "Sau khi ngươi lâu, ta liền bị hoàng thúc gọi dùng ta, ta ở trong cung đợi nửa ngày, sau khi trở về, chúng tôi đánh mấy ván cờ, lúc này mới cho ta rời , cho nên, thời gian kéo dài."

      Đợi nửa ngày?

      Sắc mặt Bùi Sắc ửng đỏ.

      Nửa ngày kia phải là nửa ngày U Ly tới gặp nàng, nhưng lại cưỡng hôn nàng.

      Chóp mũi tràn đầy hơi thở mát lạnh người U Cầm Ca, Bùi Sắt nâng mắt nhìn cái, dưới ánh trăng, mặt mày của dị thường ôn nhuận, làm cho lòng người nhộn nhạo. đợi trả lời, nàng thẹn thùng cúi đầu, giọng như muỗi : "Ta hỏi nguyên nhân, ta tin ngươi."

      Mặt mày U Cầm Ca sáng lên, cúi đầu xuống, lập tức thuận lợi che môi nàng lại, giọng khàn khàn: "Cảm ơn ngươi tin ta, A Sắt. . . . ."

      Dưới ánh trăng, hồ nước, bóng dáng hai người hòa chỗ, cảnh xuân kiều diễm làm người ta mơ màng.

      Bùi Sắt bị hôn đến đầu óc choáng váng, lúc sắp nhũn ra, nàng theo bản năng nắm lấy quần áo , ổn định thân hình. U Cầm Ca nhìn nàng cái, lại đưa tay cầm tay của nàng để ở cổ mình: "Ôm ta. . . ."

      Trong lòng Bùi Sắt run lên, cuối cùng thần kinh thắng dụ hoặc, ôm cổ .

      Nhờ vậy môi của càng xâm nhập thêm, ôn nhu đến mức tận cùng, cũng làm tâm người sợ đến mức tận cùng. Chỉ là lúc nụ hôn sâu qua , lại đột nhiên nắm bả vai Bùi Sắt : "Ta đưa ngươi trở về."

      Bùi Sắt thở hổn hển gật đầu.

      giọng cười tiếng, cũng phải dắt tay nàng mà là bồng nàng lên. Bùi Sắt kinh ngạc hô tiếng, sợ tới mức vội vàng ôm sát cổ .

      Bóng đêm cũng phải rất sâu, bên trong phủ còn có hạ nhân lại, nhìn thấy vương gia ôm người đều kinh hãi thôi, nhìn kĩ lại là vương phi, kinh dị biến thành hâm mộ.

      Xem ra địa vị của vương phi trong lòng vương gia phải tầm thường.

      Đưa Bùi Sắt trở về, U Cầm Ca cũng ngủ lại, điều này cũng làm cho tâm tình của Bùi Sắt vốn khẩn trương cũng thả lỏng hơn.

      Nàng nhìn ánh mắt ái muội của Bùi Nhiên, chỉ cảm thấy má và mang tai có thể bỏng người, bất đắc dĩ, nàng đành phải dùng chăn che kín đầu rồi vội vàng với Bùi Nhiên: "Ngươi ra ngoài, ra ngoài."

      Bùi Nhiên bật cười, vừa vừa : "Được, được, nô tỳ trêu ghẹo người."

      Đợi trong phòng bóng người, Bùi Sắt mới thò đầu ra, hơn nửa ngày mới đụng đến môi, si ngốc cười rộ lên.

      ******************************* tuyến phân cách ******************************

      Thư phòng Tấn Vương phủ.

      U Cầm Ca bước vào, mấy người trong phòng đều cười đến ái muội, trừ bỏ U Hi Nhiên. Chỉ nghe U Qúy Minh trêu ghẹo : "Có thể tam ca bản lãnh, ta chỉ cần Tam ca xuất mã, tất nhiên có thể bắt được tâm của giai nhân, nghĩ tới quả thực Tam ca phụ kì vọng."

      "Xú tiểu tử, Tam ca có bản lĩnh, ngươi cũng phải hôm nay mới biết được.!" U Tử Hàm trừng mắt nhìn U Qúy Minh cái.

      "Ngươi tâm thích nàng sao?" Mấy người trêu ghẹo, chợt nghe thanh hợp đến cực điểm phá tan bầu khí vui vẻ hòa thuận.

      U Cầm Ca quay đầu lại nhìn U Hi Nhiên, chỉ thấy thân hồng ý ngồi ở cuối cùng, tuy là chuyện, nhưng ngón tay lại ma xát chén trà bên cạnh nhìn , làm như chút để ý, lại giống như cực kỳ cố ý.

      "Ta có thích nàng hay , rất quan trọng?" U Cầm Ca lạnh nhạt mở miệng, ngồi xuống ở chỗ bên , mâu quang thâm trầm , "Mặc dù ta thể xác định nàng có phải là thám tử của U Ly , nhưng mà theo ta mà , người nàng có bí mật mà chúng ta biết. Bởi vì tính tình của nàng, cùng các ngươi tìm hiểu hoàn toàn bất đồng."
      Phong nguyet thích bài này.

    3. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 43: Tình cảm rạn nứt

      Editor: Tranh


      Ngón tay điểm mặt bàn, như ngẫm nghĩ cái gì, U Hi Nhiên nhìn cái, chắc chắn: "Tuy nàng là người hoàng thúc chọn, nhưng nàng có khả năng là người của hoàng thúc, ta phái người điều tra, nàng từng bị mẹ kế nhốt vào vựa củi vì chịu hòa thân, tuy sau này nàng đồng ý, nhưng đường lại chạy trốn rất nhiều lần, mà còn..." m thanh khàn khàn, "Nàng có thể cảm mến tam ca, lại càng thể là người của hoàng thúc."

      "Nàng có ái mộ hay , bây giờ quyết định còn quá sớm." U Cầm Ca nhìn cái, chuyển sang U Hi Nhiên và U Qúy Minh : "Bất quá chuyện này có thể để sang bên, quan trọng là ... Sau mấy ngày săn bắn mùa thu, bây giờ, thể sai lầm!"

      ***

      Ngày thứ hai Bùi Sắt ngủ thẳng đến lúc tự mình tỉnh. Mắt thấy bên ngoài mặt trời lên cao, nàng vội vội vàng vàng nhảy xuống giường. Bên ngoài Bùi Nhiên nghe được động tĩnh liền bưng nước rửa mặt chuẩn bị sẵn tiến vào.

      "Người đó, bây giờ mới thức dậy, buổi sáng Vương gia tới lần, thấy người chưa dậy liền tận lực phân phó chúng nô tì cần quấy rầy, nghĩ tới, người ngủ thẳng đến mặt trời lên cao!"

      Mặt Bùi Sắt nóng lên: " đến đây?"

      "Đúng vậy." Bùi Nhiên cười , "Vương gia là mới cưới, trong triều cho nghỉ ba ngày, cho nên ba ngày đều vào triều, nô tì thấy hình như vương gia hào hứng muốn dẫn người chơi, nghĩ tới người ngủ lâu như vậy." Bùi Nhiên than tiếng, bưng nước rửa mặt đến trước mặt nàng.

      Bùi Sắt nhận lấy khăn bắt đầu rửa mặt chải đầu, súc miệng đồng thời : "Vậy để ta tìm ."

      Vội vội vàng vàng rửa mặt chải đầu, Bùi Sắt tùy tiện ăn sáng xong, vội vàng ra cửa, nàng cũng muốn cho người ta theo, tự mình tìm Bùi Nhiên cho nàng phương hướng tới thư phòng U Cầm Ca.

      Người chưa đến, lại nghe có tiếng chuyện. Trong lòng nàng nghi hoặc, lập tức tiến đến đẩy cửa phòng ra, lọt vào tầm mắt, là nữ tử nằm trong lòng U Cầm Ca, hai người tựa vào đầu giường cúi đầu gì đó. Bùi Sắt ngẩn ra, đứng bất động ở cửa, mà lúc đó người trong phòng cũng thấy nàng. Nàng ta cuống quýt đứng lên : "Bích Sắc bái kiến vương phi."

      Chỉ thấy nàng ta cực kỳ xinh đẹp, toàn thân váy dài đỏ rực, rất quyến rũ. Bùi Sắt nghe vương phủ tổng cộng có bốn vị phu nhân, nhị phu nhân An Niệm Như và ngũ phu nhân An Niệm Tâm là tỷ muội, tam phu nhân Thu Cẩm Niên tính tình nhạt nhẽo luôn luôn ru rú trong nhà, mà trong bốn vị phu nhân người được sủng ái nhất là vị Tứ phu nhân trước mắt này - Thẩm Bích Sắt, nghe bởi vì dung mạo của nàng, cho nên từ trước đến nay sủng hạnh tối đa là nàng. Mà hôm nay xem như Bùi Sắt chính mắt thấy.

      Thấy nàng bất động, U Cầm Ca đứng dậy đến trước mặt cầm tay phát lạnh của nàng : "Sao dây cũng cho người qua đây thông báo, ta liền qua xem ngươi."

      Bùi Sắt nhìn mặt mày ôn nhuận của , lại nhìn nhìn ngón tay bị nắm, bỗng nhiên giống như bị phỏng liền rút tay về: "Cái kia, đột nhiên ta nhớ có chút việc, ta về trước."

      Nàng vội vàng về, U Cầm Ca đứng trước cửa nhìn nàng rời , hơi nhíu mi.

      "Vương gia..." Sau , Thẩm Bích Sắc bưng trà tiến lên , "Có lẽ vương phi có chuyện gì đo, vương gia cần đến thăm."

      U Cầm Ca nhìn nàng cái, cầm tay nàng thở dài : "Từ trước đến nay ngươi đều biết suy nghĩ trong lòng ta."
      Phong nguyet thích bài này.

    4. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 44: Bỏ ta

      Editor: Tranh


      đường trở về, trong đầu Bùi Sắt ong ong lê.

      Là nàng nghĩ sai, nơi này là cổ đại, nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện cực kỳ bình thường, sao có thể vọng tưởng có tình?

      Liền tính hôm nay U Cầm Ca thích nàng, đúng là khó bảo toàn ngày mai cũng như vậy với người khác, mà còn càng châm chọc hơn, vui vẻ hề mâu thuẫn.

      Nàng có chút thất hồn lạc phách trở lại phòng, Bùi Nhiên thấy bộ dáng dọa người này của nàng liền nhảy dựng.

      "A Sắt, ngươi làm sao vậy? Vừa rồi quản gia mới dẫn người đến cấp cho người số quần áo mới, người vẫn còn ở trong sân sau, ngươi..."

      Thấy sắc mặt nàng khó coi, Bùi Nhiên nhịn được ngồi chồm hổm trước mặt nàng: "A Sắt..."

      Nửa ngày Bùi Sắt mới xoay đầu nhìn nàng, sâu xa hỏi: "Tỷ tỷ, ngươi để ý nam nhân tam thê tứ thiếp sao?"

      Bùi Nhiên ngẩn ra, ngờ nàng hỏi vấn đề này, suy nghĩ thuận tiện : " phải nam nhân đều tam thê tứ thiếp sao, làm nữ nhân, chúng ta chỉ có thể tiếp nhận."

      Bùi Sắt giật giật môi, tim đập mạnh và loạn nhịp nửa ngày, đột nhiên kiên định nhìn Bùi Nhiên : "Cả đời này ta nhất định phải tìm người chân tình thiệt ý đối với ta, chỉ có thê tử là ta."

      "A Sắt... Ngươi sao vậy?" Bùi Nhiên ngẩn ra, tim đập mạnh và loạn nhịp qua nhưng là kinh ngạc tìm kiếm trán Bùi Sắt.

      Bùi Sắt quay đầu đứng lên : "Tỷ tỷ, ta muốn ly hôn với vương gia."

      "Ly hôn?" Bùi Nhiên nghi hoặc mở to hai mắt.

      "Liền để cho vương gia bỏ ta. Ta nghĩ muốn ở lại vương phủ rồi!"

      Bùi Sắt ra lời kinh người, nghe vậy, Bùi Nhiên kinh ngạc há to miệng, nửa ngày sau mới phản ứng kịp, nàng mạnh mẽ đóng cửa phòng, quay đầu vội vàng với Bùi Sắt: "Ngươi điên rồi, giả sử như vương gia bỏ ngươi, về sau sao ngươi có thể lập gia đình? Chẳng lẽ ngươi tính đời này lấy chồng?"

      "Cho dù lấy chồng, cũng tốt hơn là gả cho người thê thiếp thành đàn."

      "A Sắt!" Bùi Nhiên vội vàng dạo bước trong phòng, "Ngươi phải biết di nương là dạng người gì, giả sử ngươi bị bỏ mà về, về đến nhà cũng là sống đao miệng của di nương, mà vốn phụ thân chả quan tâm đến chúng ta, như vậy, tình hình càng ổn, à, nam nhân tam thê tứ thiếp phải trước nay vẫn có à? Ngươi làm sao có thể có ý nghĩ như vậy..."

      "Tỷ tỷ, chúng ta có thể quay về!" Bùi Sắt thành khẩn nhìn Bùi Nhiên , "Chỉ cần tỷ tỷ tin ta, chíng ta có thể tìm chỗ , kia là mẫu ruộng cũng được, đều có thể sống an toàn."

      "À, ngươi đừng quên! Ngươi là công chúa được hoàng thượng đích thân phong! Nếu bị bỏ, thể diện nước Mông cao, liền tính phụ thân có thể buông ta ngươi, hoàng thượng có thể sao? Chỉ sợ ra khỏi lãnh thổ Kỳ Quốc, chúng ta mất mạng rồi!" Bùi Nhiên câu kinh người.

      "Như vậy..." Bùi Sắt ngẩn ngơ tại chỗ, vấn đề này, nàng cư nhiên chưa bao giờ nghĩ tới.

      Thấy nàng đứng ngây tại chỗ, sắc mặt trắng xanh, chung quy Bùi Nhiên cũng đành lòng, cắn răng suy tư nửa ngày, Bùi Nhiên nhìn nàng , "A Sắt, nếu quả ngươi thích vương gia này, tỷ tỷ nghĩ biện pháp khác cho ngươi."

      "Có biện pháp khác sao?" Bùi Sắt ngẩn ngơ hỏi.

      Bùi Nhiên ngừng chút, tiến lên bên tai Bùi Sắt, nghe vật Bùi Sắt mở to hai mắt: "Như vậy cũng được?"

      Bùi Nhiên gật đầu: "Chỉ có Kim Thiền Thoát Xác, chúng ta mới có thể im hơi lặng tiếng rời ."
      Phong nguyet thích bài này.

    5. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 45: Trở mặt lần nữa

      Edit: Tử Liên Hoa 1612


      Ba mươi tháng tám, trời lạnh, gió .

      Mới sáng sớm, Bùi Sắt dọn dẹp ổn thỏa. Do kế hoạch tối nay nên quần áo của nàng cực kỳ đơn giản, quần áo màu trắng tinh khôi, tóc đầu cuộn thành búi, có bất kỳ trang sức dư thừa nào.

      Lúc Bùi Nhiên vào, hai mắt tỏa sáng, trang phục của nàng ấy cũng cực kỳ đơn giản, hai người dắt nhau ra khỏi cửa phủ.

      Bên ngoài phủ sớm có quản gia đứng chờ, thấy hai người ra ngoài, khom người : "Mời vương phi lên xe ngựa, vương gia vào cung trước rồi."

      rồi?

      Bùi Sắt vui mừng, có ở đây cũng tiện. Bởi vì kiện ngày hôm đó, U Cầm Ca tới mấy lần nhưng đều bị nàng chặn ngoài cửa, sau đó tới nữa, tự nhiên nàng cũng vui vẻ.

      "A Sắt, muội bỏ được sao?"

      Tính tình của Bùi Sắt, ngay từ lúc còn ở tướng phủ vì Lưu Tử Dạ mà chịu xuất giá, bị mẹ kế ngược đãi, tại nàng là người của U Cầm Ca, chẳng lẽ quyết tâm rời ? Đương nhiên Bùi Nhiên biết chuyện đêm động phòng, chỉ cho rằng Bùi Sắt là người của U Cầm Ca.

      "Tỷ tỷ, ý muội quyết!" Trong lòng tuy có quyến luyến, nhưng nghĩ tới việc có đầy phu nhân, nàng thể ép mình quyết tâm ác độc.

      Bùi Nhiên gật đầu cái nhìn ra bên ngoài xe, bởi vì mới sáng sớm, bên ngoài cũng có nhiều người, đường cũng chỉ có mấy người bán điểm tâm rời giường mở hàng, vì vậy xe ngựa chạy cực nhanh, chưa tới canh giờ, hai người đến cửa cung.

      Phu xe đứng ở bên ngoài giọng hô: "Vương phi, đến hoàng cung rồi!"

      Bùi Sắt ảm đạm mở mắt ra, Bùi Nhiên đứng dậy dìu nàng, lại khẽ nhéo lòng bàn tay nàng cái mới đưa nàng xuống xe ngựa.

      Hai người vừa mới xuống liền thấy từ trong cửa cung có chiếc xe ra ngoài, xe ngựa rực rỡ chiếc nối chiếc, kéo thành hàng dài, trùng trùng điệp điệp.

      Quả nhiên là hoàng gia săn, nhìn đội ngũ như vậy, khí thế mạnh mẽ.

      Hình như tới trễ chỉ có hai người các nàng. Có thị vệ nhìn thấy các nàng, vội vàng bẩm báo, chỉ thấy trong chiếc xe dẫn đầu kia có người lộ ra nửa gương mặt , chính là U Ly.

      nhìn bên này cái, sau đó với thị vệ kia gì đó, xa giá* lại tiếp tục xa, thị vệ kia lĩnh mệnh vội vàng tiến lên dẫn Bùi Sắt đứng chờ ở bên, cho đến khi chiếc xa giá rực rỡ khác chạy qua, ra hiệu cho xe dừng lại, dẫn Bùi Sắt lên xe ngựa. (*Cách gọi trang trọng cho xe của vua, quý tộc.)

      U Cầm Ca mặc bộ áo trắng nhắm mắt dưỡng thần, nhìn thấy nàng vào mở mắt thản nhiên : "Tới rồi?"

      Bùi Sắt gật đầu cái, tránh ánh mắt của , chọn chỗ ngồi cách xa nhất, sau đó nhắm mắt lại giả vờ ngủ say.

      Mu bàn tay chợt ấm áp, Bùi Sắt mở mắt, thấy U Cầm Ca nắm tay nàng xoa xoa: "Sao tay lại lạnh như vậy?"

      Bùi Sắt mất tự nhiên rút tay về, tim đập loạn, nàng dám nhìn U Cầm Ca, chỉ hất mặt nhìn về cảnh vật lướt qua phía ngoài mành, : "Chỉ là vừa rồi ra gió thôi, có gì đáng ngại."

      Khóe mắt liếc qua, hình như thấy thị vệ dẫn Bùi Nhiên đến phía sau xa giá, nàng yên tâm, hai mắt nhắm nghiền.

      Xe chậm rãi , U Cầm Ca cau mày nhìn nàng nhắm chặt hai mắt, lúc lâu sau, dường như tức giận, sai người dừng xe lại, tới xa giá phía sau.

      Bùi Sắt hỏi mới biết, ra lần này lên đường, dẫn theo chỉ người, trước khi nàng , dẫn theo tứ phu nhân Thẩm Bích Sắc vào hoàng cung, tại, nàng ta ở xa giá phía sau.

      Lạnh run cả người, nàng dứt khoát nhấc thảm lông trong xe, đắp lên người mơ màng ngủ thiếp .
      Phong nguyet thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :