1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bạo quân thiếp vốn khinh cuồng - Yên Mộc

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 51: Gặp chuyện

      Edit+Beta: Tử Liên Hoa 1612


      Hơi ấm phả vào mặt, mùi long tiên hương người quanh quẩn ở chóp mũi cực kỳ dễ ngửi. khắc kia trong đầu Bùi Sắt chỉ còn lại tin tưởng, bất chấp tất cả nhắm mắt ngủ.

      Giấc ngủ này cực kỳ thoải mái.

      Khi tia nắng mặt trời đầu tiên chiếu lên mặt, Bùi Sắt tỉnh táo lại.

      người đắp áo khoác màu đen của U Ly, nhìn xung quanh cũng thấy bóng dáng của . Chỉ là hoàn cảnh tại ngược lại khiến nàng bối rối.

      Đêm qua trời tối nhìn ràng, giờ nhìn , xung quanh mênh mông vô tận. Vị trí nàng ở hình như là đáy cốc, vách đá cao mơ hồ có thể thấy được khu rừng rộng. Bùi Sắt kinh ngạc nghĩ tối hôm qua chắc là từ chỗ cao như vậy ngã xuống, nhớ tới lại sợ.

      Quay người lại thấy U Ly ôm đồ từ đàng xa tới, vì ngược nắng nên Bùi Sắt thấy vẻ mặt của , khắc kia lại cảm thấy cực kỳ thoải mái.

      "Ăn mấy thứ này rồi chúng ta lập tức lên đường, chân của ngươi, có thể ?" Thấy nàng tỉnh rồi, U Ly cất tiếng hỏi.

      Bùi Sắt thử hoạt động chân. Mặc dù cổ chân còn đau nhưng tốt hơn tối hôm qua nhiều, lại vài bước, tuy là khập khễnh nhưng miễn cưỡng cũng có thể đứng vững.

      U Ly giống như hài lòng gật đầu cái, đưa đồ trong tay cho nàng. Bùi Sắt nhận ra là ít quả dại.

      Sau đó nhặt áo khoác của mình mặc vào, giương mắt nhìn bốn phía : "Nơi này chỉ có lối ra, đợi ta dẫn ngươi ra ngoài."

      Bùi Sắt yên lặng gặm hết trái cây, gật đầu cái.

      Chỗ này cách lối ra có chút xa, Bùi Sắt lát lại cảm thấy chân bắt đầu đau nhức, chỉ là nhìn phía trước thấy U Ly vẻ mặt thành tìm đường, cuối cùng nàng vẫn mở miệng, cắn răng kiên trì.

      Cũng biết là dẫm vào cái gì, Bùi Sắt thét tiếng kinh hãi ngã xuống đất, mông đau rát. Phía trước U Ly cau mày ngừng lại nhìn nàng, lâu sau mới nhảy hai bước tới trước mặt nàng, duỗi tay : "Còn được nữa ?"

      Bùi Sắt thấy chỉ cau mày mà có dấu hiệu tức giận, do dự lúc vẫn lắc đầu cái.

      "Đau chân." Nàng uất ức lên tiếng .

      U Ly liếc mắt nhìn chân của nàng cái, lúc này Bùi Sắt mới chú ý tới giầy lại thấm ra vết máu.

      U Ly híp mắt, vẻ mặt tuy biến hóa nhưng lại ngồi xổm xuống, thay nàng xem xét vết thương ở chân.

      chân hẳn là bị thứ gì đó đâm vào.

      cục đá bén nhọn xuyên qua giày đâm vào chân, máu này chính là từ vết thương chảy ra.

      U Ly nhìn mu bàn chân sưng phù của nàng, thậm chí còn sưng to hơn hôm qua, đồng tử hơi thu lại, nhìn nàng : "Theo tốc độ của ngươi, dù hôm nay chúng ta ra khỏi sơn cốc cũng chỉ có thể ở trong rừng cây. Lên ."

      Dứt lời xoay người ngồi xổm xuống, quay lưng đối diện với nàng, Bùi Sắt kinh ngạc chút, lâu sau mới phản ứng kịp, hẳn là muốn cõng nàng. Môi nàng giác cong lên, ngay cả bản thân cũng nhận ra, sau đó cắn răng bò lên.

      Bả vai U Ly rất dày, gối lên cực kỳ thoải mái. Bùi Sắt nằm lưng , nhìn ót tới ngẩn người: người này, hình như cũng kinh khủng tới như vậy.

      Cõng suốt đường, vậy mà U Ly thở gấp tiếng nào, Bùi Sắt kinh ngạc đồng thời cũng rất vui vẻ. Mắt thấy sắp ra tới cửa sơn cốc, U Ly lại đột nhiên đứng lại thả nàng xuống: "Từ chỗ này ra ngoài tiếp tục thẳng về phía trước là có thể thấy đại doanh."

      Bùi Sắt kinh ngạc nhìn xoay người muốn , bật thốt lên: "Ngươi để ta lại đây?"

      U Ly quay đầu nhìn nàng, trong con ngươi đầy lạnh lẽo: "Dù sao nữa cũng chết được, cho dù ngươi ở lì đây chịu cũng có người đến tìm ngươi."

      Bùi Sắt há miệng, mắt thấy bóng dáng biến mất ở đầu đường mới giật mình bò dậy.

      Con bà nó, dựa vào ngươi, lão nương hay ở cũng vậy thôi!

      Nàng giùng giằng đứng dậy, vừa trách móc vừa kéo cái chân bị thương, từng bước từng bước về phía cừa sơn cốc.

      Ngoài dự đoán, ở cửa ra lại có thi thể của người.

      đất máu chảy tràn, trong lòng Bùi Sắt kinh hãi, khó khăn bước qua thi thể, nàng nhịn được run sợ.

      Chỗ này hình như trước đây lâu trải qua cuộc ác chiến, cách khác, lúc U Ly mới ra gặp phải những người này?

      Như vậy, những người này, chính là giết? Nàng nhìn bốn phía, nhìn thấy bất kỳ ai, trong lòng nhất thời biết là khẩn trương hay là cái gì, như ma xui quỷ khiến nhặt thanh kiếm đất, lớn tiếng hô lên: "Này, ngươi ở đâu?"

      "U Ly, ngươi ở đâu......"

      Trả lời nàng là tiếng vọng.

      Trong lòng Bùi Sắt nóng nảy, khỏi kéo cái chân bị thương tìm kiếm khắp nơi trong rừng, cũng biết là tới nơi nào, đột nhiên giống như nghe được tiếng kêu thảm thiết truyền đến. Trong lòng nàng kinh hãi, vội vàng trốn sau cây đại thụ nhìn về phía thanh truyền tới, quả nhiên thấy bóng dáng quen thuộc. Còn chưa kịp mừng rỡ, nàng trợn mắt nhìn mười mấy người áo đen vây xung quanh , những người áo đen kia chiêu chiêu hiểm độc như muốn đẩy vào chỗ chết, liều mạng đâm kiếm lên người , mắt thấy trước mặt có bốn năm người quấn lấy, phía sau còn có người nâng kiếm nhắm thẳng vào lưng, nàng chút nghĩ ngợi xông ra ngoài.

      "Cẩn thận ——
      Phong nguyet thích bài này.

    2. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 52: Mùi vị của ngươi, Bổn vương rất thích!

      Edit+Beta: Tử Liên Hoa 1612


      Huy kiếm muốn ngăn cản, nhưng là kiếm chiêu bén nhọn đâu phải là thứ nàng có thể đỡ nổi.

      U Ly kéo nàng cái, tránh thoát kiếm thế, giận dữ trực tiếp hét lên: "Ngươi điên rồi à!"

      Bùi Sắt bĩu môi, muốn chuyện lại thấy người áo đen xông lên, U Ly vội vàng huy kiếm ngăn cản. Vốn dĩ mình còn có thể đối phó, nhưng tại lại thêm người... U Ly cau mày, lấy khí thế sét đánh kịp bưng tai bức lui cả đám người áo đen mấy bước, ngay sau đó chuyển người cái, nhanh chóng với Bùi Sắt: "!"

      lôi kéo Bùi Sắt nhanh chóng chạy vào rừng sâu, nhưng đau đớn đùi truyền đến thấu tim, mới chạy mấy bước Bùi Sắt liền khổ sở ngừng. U Ly như chú ý tới ánh mắt của nàng, tay vừa động liền kéo nàng vào trong ngực, sau đó tung người lên cao. Bùi Sắt chỉ cảm thấy gió lướt qua vành tai, ôm chặt hông của theo bản năng. Đợi tới lúc nàng xoay người lại, sau lưng có đám người áo đen kia, trong rừng rậm to như vậy chỉ nghe thấy tiếng hai người thở dốc.

      U Ly buông nàng ra, dựa vào cây đại thụ, đợi hô hấp đều đặn, quan sát Bùi Sắt từ xuống dưới lượt, : "Lúc trước bổn vương còn tưởng rằng ngươi là nha đầu khéo léo hiểu chuyện, lại nghĩ rằng ngươi cả gan làm loạn như vậy."

      Bùi Sắt khó lắm mới ngưng thở gấp, nghe được những lời này ràng phục: "Này, vừa rồi ta giúp ngươi, ngươi có biết cảm kích chút nào vậy?"

      " có ngươi quấy rối, đám người kia sớm muộn cũng thành vong hồn dưới kiếm bổn vương."

      Con ngươi sâu thẳm của U Ly thoáng qua vẻ hung dữ, Bùi Sắt nhìn ở trong mắt, kinh ngạc há miệng, lâu sau mới : "Tại sao những người kia đuổi giết ngươi?"

      U Ly nhìn nàng cái, hờ hững tránh : "Theo con đường này về phía trước, sau nửa canh giờ quẹo phải thẳng là có thể đến doanh trướng."

      Dứt lời xoay người về phía ngược lại, Bùi Sắt kêu lên tiếng, nhảy lò cò kéo lấy tay áo của , thấy lạnh lùng liếc về vội vàng buông lỏng tay ra, ngượng ngùng : "Ngươi trở về cùng ta sao?"

      "Vì sao bổn vương phải chung với ngươi?" U Ly dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc nhìn nàng, thấy vẻ mặt nàng hoảng sợ, ngược lại còn cười châm chọc. "Ngươi yên tâm, người bọn họ muốn giết là bổn vương, chỉ cần ngươi theo bổn vương, tự khắc có nguy hiểm gì."

      Bùi Sắt mới chợt hiểu ra, nhưng khi nhìn phía trước, nàng lại kéo lấy tay áo lần nữa, kiên trì nhảy đến trước mặt : "Nhưng mà, nếu như ngươi trở về chẳng phải là chịu chết sao?"

      U Ly cười nhạo tiếng. "Chịu chết?" Vẻ mặt trong nháy mắt trầm xuống, lạnh lẽo trong mắt như có thể đóng băng người khác. "Động bổn vương trước, bọn họ cần biết mình có bao nhiêu phân lượng, nếu ......"

      ra từ phía sau, Bùi Sắt lại run rẩy theo bản năng, có chút khó lường nhìn về phía , lúc lâu mới gật đầu cái : "Vậy tự ngươi cẩn thận."

      Nàng giọng , sau đó lùi vài bước. U Ly nhìn nàng cái, chợt nở nụ cười, cuối cùng còn cười ra tiếng. Bùi Sắt kinh ngạc ngẩng đầu, chỉ liếc mắt cái, nàng liền ngây người. Ngày thường U Ly vốn cực kỳ đẹp trai, thế nhưng vẻ mặt cứ luôn lạnh lùng, hai tròng mắt ấy khiến người ta vô cùng sợ hãi. Nhưng giờ phút này, toàn bộ bén nhọn trong mắt đều biến mất, mắt phượng có chút ranh mãnh nhìn Bùi Sắt, sáng chói như ngôi sao. Trong nháy mắt đó, Bùi Sắt chợt nghĩ đến bốn chữ: khuynh quốc khuynh thành.

      Nàng ngơ ngác nhìn, chợt thấy U Ly đột nhiên đưa tay đẩy nàng lui về phía sau, Bùi Sắt chỉ cảm lưng mình tựa lên gốc cây, còn chưa kịp phản ứng, U Ly cúi người xuống, cúi đầu ngăn lại môi của nàng.

      Mùi long tiên hương quẩn quanh chóp mũi, mùi vị vừa quen thuộc vừa xa lạ, nhất thời Bùi Sắt lại phản ứng kịp, ngơ ngác để mặc công thành chiếm đất.

      Nụ hôn của hoàn toàn khác U Cầm Ca, từ trước đến giờ U Cầm Ca luôn dịu dàng, nhưng lại vô cùng bá đạo, như muốn tạc cả người nàng vào trong xương tủy, Bùi Sắt bị hôn tới đau, muốn giãy giụa, thế nhưng lại kịp thời đưa tay ôm chặt người nàng, lần này, Bùi Sắt hoàn toàn tỉnh táo lại, mặt nóng bừng.

      Nhưng làm gì, cho dù là tay hay là chân đều bị ngăn chặn, liên tiếp cắn cũng bị giữ hàm thực được, thể động đậy chút nào. Bùi Sắt căm tức nhìn , cũng biết trải qua bao lâu mới buông tay, vẫn chưa thỏa mãn khẽ liếm khóe môi. khắc kia nhìn lại cực kỳ có cảm giác sắc đẹp thay cơm, khiến sắc mặt Bùi Sắt bạo hồng.

      U Ly nhìn nàng bằng ánh mắt thâm thúy, nụ cười bên khóe môi càng sâu, nghiêng người giọng bên tai nàng: "Mùi vị của ngươi, bổn vương rất thích."

      Bùi Sắt đột nhiên ngẩng đầu, U Ly cất bước , để lại mình nàng đứng tại chỗ, vuốt đôi đau nhức ngẩn người.

      lúc lâu sau nàng mới phản ứng được, ảo não vò tóc: Ai nha, ngượng chết rồi. Lúc này vậy mà còn làm hoa si được.

      Nàng vội vàng về phía ngược lại, gần như là dùng sức chạy.

      Chỉ là người còn chưa ra hai bước, đột nhiên lại thấy xa xa có nhóm người áo đen nâng kiếm chạy như bay tới, sắc mặt nàng đại biến, ngay cả giọng cũng trở thành run rẩy, hô lớn: "U...... U Ly ——"
      Phong nguyet thích bài này.

    3. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 53: Có nguyện ý làm nữ nhân của bổn vương ?

      Edit: Tử Liên Hoa 1612


      Chỉ là người còn chưa được hai bước, đột nhiên xa xa lại thấy nhóm người áo đen cầm kiếm chạy như bay tới, sắc mặt nàng đại biến, ngay ả giọng cũng run rẩy hô lớn: "U...... U Ly ——"

      Nàng cấp tốc lui về phía sau chạy , thế nhưng bởi vì chạy quá mau mà ngã mạnh xuống đất, trong miệng toàn đất là đất.

      "Ngu ngốc!" Bên cạnh có người ngồi xổm xuống kéo nàng vào trong ngực, nhất thời Bùi Sắt uất ức muốn khóc, nhưng sau lưng ánh đao lòe lòe, nàng buộc phải hít sâu cố nén, vẻ mặt đau khổ hỏi U Ly: "Làm sao bây giờ?"

      U Ly nhìn về phía sau nàng, trong con ngươi bí hiểm lại đột nhiên toát ra ý cười: "Bọn chúng tới đúng lúc lắm."

      Bùi Sắt hiểu gì, cái gì gọi là tới đúng lúc? giây kế tiếp nàng hiểu được, bởi vì U Ly còn chưa dứt lời, bên tai lướt qua trận gió mạnh, quay đầu nhìn lại, hiểu sao hắc y nhân lại biến thành hai tốp, đột nhiên biết từ chỗ nào nhảy ra đám người bao vây đám hắc y nhân lại. Bùi Sắt trợn mắt há hốc mồm, chỉ cảm trước mắt đều là máu, nàng hét lên tiếng, vùi đầu tựa vào trong ngực U Ly.

      Những người đó ra chiêu bén nhọn tàn nhẫn, kiếm hạ xuống tất thấy máu, mặc dù Bùi Sắt từng thấy cảnh đánh người nhưng cũng chưa từng nhìn qua cảnh giết người, nhất thời khỏi sắc mặt trắng bệch, toàn thân phát run.

      Chợt, nàng chỉ cảm thấy bên hông bị xiết chặt, U Ly nghiêm túc với nàng câu: "!"

      Nàng còn chưa kịp phản ứng, U Ly ôm nàng lên, thân thể nhanh chóng hướng phi ra bên ngoài cánh rừng.

      Bùi Sắt kinh hô, ôm chặt cổ , lúc này mới nhìn lại, chỗ hai người đứng ban nãy lại xuất đám hắc y nhân, có lẽ là đám hắc y nhân đuổi theo lúc đầu, nhưng ở đó có người của U Ly ngăn cản, cho nên nhất thời chúng cũng đuổi kịp.

      xa, tới chỗ còn nghe được tiếng đánh nhau nữa U Ly ngừng lại tựa vào gốc cây thô to, mắt sáng quắc nhìn nàng chằm chằm.

      Bùi Sắt bị nhìn tới sợ hãi, muốn mở miệng hỏi, bỗng nhiên vạt áo trước ngực bị xé rách, lộ ra làn da trắng nõn bên trong, ngực phập phồng như như .

      Nàng kêu lên tiếng, vội vàng vươn tay che lại, U Ly chợt thả nàng xuống, Bùi Sắt cả kinh, vốn là động tác che ngực lại biến thành ôm chặt lấy hông của , để cho mình trượt chân ngã.

      "Có nguyện ý làm nữ nhân của bổn vương ?"

      Nàng còn chưa hồi hồn, chợt nghe được giọng lướt qua bên tai.

      Bùi Sắt kinh ngạc ngẩng đầu lên, đồng thời U Ly cũng nâng mặt nàng lên, ánh mắt nóng rực, con ngươi sâu thẳm lại chuyên chú đến mức khiến người ta mê muội.

      "Hả?"

      Bùi Sắt ngơ ngác nhìn , sau khi ý thức được hỏi cái gì khuôn mặt đỏ rực, khẩn trương lui về phía sau bước ấp úng : "Ta là Tấn vương phi, ngươi là nhiếp chính vương, giữa chúng ta...... Sao có thể?"

      U Ly nheo mắt nhìn nàng lui về phía sau, nhìn thấy mặt nàng đỏ ửng, khóe môi lại cong lên, sau đó lười biếng tựa vào thân cây phía sau, hai tay dù bận vẫn ung dung : "Tới đây!"

      Bùi Sắt liếc cái, trong lòng đột nhiên thấy khẩn trương. Muốn nàng qua đó làm gì?

      Thấy nàng đứng im nhúc nhích, U Ly lại lên tiếng: "Sao vậy, chẳng lẽ còn sợ bổn vương ăn ngươi à? Cho dù bổn vương sốt ruột cỡ nào cũng quyết lựa chọn chỗ thế này." vừa vừa nhìn quanh bốn phía, ánh mắt kia mập mờ càng khiến Bùi Sắt biết làm sao.

      Tự cổ vũ cho mình thêm chút can đảm, Bùi Sắt ngẩng đầu lên nhìn , vẻ mặt thấy chết sờn : "Qua qua!"

      Nàng nhảy bước lại gần U Ly, nhưng U Ly vẫn bất động, thản nhiên nhìn nàng, Bùi Sắt cắn răng, sau khi tính toán khoảng cách quyết định nhảy thêm ba bước nữa.

      Nhưng mà bước thứ ba chưa xong, Bùi Sắt chỉ cảm thấy bên hông căng thẳng, ngay sau đó trời đất quay cuồng, U Ly lại trực tiếp đè nàng mặt đất.

      " , ngươi cũng thích bổn vương đúng ?" thổi lên gò má nàng, hơi cúi đầu, muốn chạm vào môi nàng.

      Cả mặt Bùi Sắt đỏ bừng, phát bụng có gì đó, xấu hổ chỉ thiếu điều tìm cái lỗ chui xuống Đúng là biết làm thế nào, tình huống này tuyệt đối thể chọc giận , Bùi Sắt thả hạ mi mắt, điều chỉnh hô hấp, há miệng : "Ta......"

      Mới được chữ, môi bị chặn lại. Bùi Sắt trợn mắt hốc mồm.

      Đây là lần hôn thứ mấy trong ngày rồi?

      cái hôn sâu, U Ly lập tức buông nàng ra, dường như cười đến cực kỳ đắc chí: "Ngươi cần vội vã trả lời bổn vương, chờ sau khi hồi kinh, bổn vương cho ngươi cơ hội ra đáp án."

      Bùi Sắt kinh ngạc được gì, trong lòng lại vô cùng muốn đạp cho nam nhân vừa phúc hắc vừa vô sỉ đè người nàng phát.

      "Hoàng thúc ——"

      "Vương gia ——"

      Đột nhiên lại có tiếng gọi vang vọng khắp rừng, U Ly ngừng cười, rốt cuộc Bùi Sắt cũng tìm được cơ hội đẩy ra.

      U Ly lại cười tiếng, sau đó thản nhiên đứng lên, xòe tay trước mặt Bùi Sắt.

      Bùi Sắt hung ác trợn mắt nhìn , cực kỳ có ý thức tay làm hàm nhai bám vào cây bên cạnh để đứng lên.

      U Ly híp mắt lại, trong mắt u, nhưng Bùi Sắt biết bây giờ sảng khoái lắm, bởi vì hôm nay từ đầu tới đuôi nàng đều đóng vai tiểu bạch thỏ, mà từ đầu tới giờ chính là con sói, hơn nữa còn là con sói xám lớn muốn nuốt nàng vào bụng, ăn sạch sành sanh xương vụn cũng chừa .

      Mặc dù đúng là cứu nàng.

      Bùi Sắt phủi mông đứng lên, đột nhiên có tiếng gọi vọng tới, cả người nàng cứng đờ, kinh ngạc nhìn về phía bìa rừng, xa xa, bóng trắng rọi vào mi mắt, tiếng gọi vừa rồi phát ra từ chỗ của .
      Phong nguyet thích bài này.

    4. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 54: Kẻ phản bội bổn vương, kết quả chính là như vậy

      Edit: Tử Liên Hoa 1612


      Bùi Sắt phủi mông đứng lên, đột nhiên có tiếng gọi vọng tới, cả người nàng cứng đờ, kinh ngạc nhìn về phía bìa rừng, xa xa, bóng trắng rọi vào mi mắt, tiếng gọi vừa rồi phát ra từ chỗ của .

      Rất dễ nhận thấy, trong nháy mắt Bùi Sắt xoay người, U Cầm Ca cũng nhìn thấy bọn họ.

      Nhìn thấy đám người chạy tới bên này, Bùi Sắt cúi đầu theo bản năng.

      Suy nghĩ xem ở nơi rừng sâu hoang vắng này, Tấn vương phi biến mất ngày lại ở cùng với nhiếp chính vương, nếu để người khác biết biết có cảm tưởng gì?

      Quả nhiên, lúc mọi người thấy nàng mặt đều có vẻ cổ quái, mà U Cầm Ca đứng giữa bọn họ nhất thời lại trở thành tiêu điểm.

      Trái lại, thằng nhãi U Ly này ngờ lại có chút xấu hổ, nhưng vẫn lười biếng tựa vào thân cây như cũ, con ngươi sâu thẳm nhìn lướt qua mọi người lượt, lúc dừng lại ở chỗ U Cầm Ca thích thú : "Tấn vương tới quả nhiên đúng lúc."

      U Cầm Ca thu lại tầm mắt vẫn luôn chú ý tới Bùi Sắt, thản nhiên nhìn U Ly cười yếu ớt: "Hoàng thúc có thể để cho chúng cháu tìm thấy dễ dàng như vậy, đêm này, chúng cháu tìm ở rất nhiều chỗ, cũng may hoàng thúc bình yên vô ."

      U Ly cười nhạo tiếng, lạnh lẽo trong mắt sắc nhọn như đao: "Đương nhiên là phải bình yên vô , nếu có người mừng rỡ như điên rồi."

      U Cầm Ca nghe vậy cười nhạt, để lại dấu vết : "Hoàng thúc đùa rồi."

      U Ly lạnh lùng liếc qua đầu, nhìn thoáng qua đám vương gia lượt, chợt khẽ cười : "Quả bổn vương đùa."

      Dứt lời vài bước, tới trước mặt tên giống như hộ vệ. Bùi Sắt chú ý tới, lúc hộ vệ kia nhìn thấy , sắc mặt cũng thay đổi, sau đó còn chưa đợi U Ly có thêm động tác gì tự quỳ xuống đất, cả người run rẩy : "Thuộc hạ hộ chủ bất lực nên mới để vương gia rơi xuống đáy cốc, xin vương gia thứ tội."

      "Hộ chủ bất lực?" U Ly cười lạnh. "Nếu là hộ chủ bất lực, tại sao ngươi lại biết bổn vương ngã xuống đáy cốc? Nếu biết bổn vương ngã xuống đáy cốc vì sao cứu, ngược lại bây giờ mới xuất ở đây?"

      Ngay từ lúc U Ly hỏi ra vấn đề thứ nhất sắc mặt người nọ trắng bệch như tờ giấy, U Ly cũng thèm nhìn , chợt rút kiếm ra, Bùi Sắt còn chưa kịp nhìn thấy ra tay như thế nào thấy hộ vệ kia ngã trong vũng máu, hai mắt trợn tròn, máu ngực chảy đầy đất.

      Nàng đột nhiên hét lên tiếng ôm đầu, U Cầm Ca nhìn nàng cái, cả người nhúc nhích. Đám người xung quanh như bàn trước với nhau, đồng loạt cúi đầu, ai dám tiến lên ngăn cản.

      U Ly liếc nhìn phản ứng của mọi người, cười lạnh: "Kẻ phản bội bổn vương, kết quả chính là như vậy."

      Mọi người hơi biến sắc, cũng muốn quản, phi thân lên con ngựa thị vệ sớm chuẩn bị xong, giục ngựa quay đầu lại đến trước mặt Bùi Sắt, xòe tay ra : "Lên đây!"

      Sắc mặt đám người xung quanh lại thay đổi lần nữa.

      Chưa đó là Tấn vương phi, giờ Tấn vương cũng ở chỗ này, sao có thể tùy ý làm bậy như vậy.

      Thấy Bùi Sắt bất động, cánh tay vươn ra của U Ly vẫn thu lại chút nào.

      Mà U Cầm Ca đứng bên lại lời nào, cũng ngẩng đầu nhìn Bùi Sắt.

      Bùi Sắt kinh ngạc nhìn cánh tay vươn ra của U Ly, thậm chí tay áo còn dính máu, trong lòng kinh hãi, nhịn được lui về phía sau.

      Nàng dùng ánh mắt cầu cứu nhìn về phía U Cầm Ca, nhưng U Cầm Ca vẫn ngẩng đầu. Bùi Sắt bất đắc dĩ, dưới ánh mắt bức người của U Ly cuối cùng vẫn phải đưa tay ra.

      tay hơi nặng, lập tức nàng bị kéo lên lưng ngựa. U Ly ôm chặt nàng, vung roi, con ngựa liền nghênh ngang rời , để lại cả đám đứng tại chỗ, vẻ mặt khác nhau.

      "Tam ca......"

      Mọi người lục tục xa, tại chỗ chỉ còn lại hai người U Cầm Ca, U Quý Minh, U Quý Minh do dự chút rốt cuộc mở miệng : "Tam ca, ca đừng tức giận, trong mắt nhiếp chính vương luôn luôn có người, ......"

      "Ca có tức giận." U Cầm Ca chợt nâng mắt nhìn , ánh mắt thản nhiên. "Hôm nay giết hộ vệ kia ý muốn cảnh cáo chúng ta, nhưng lần sau, chưa chắc chúng ta được ."

      U Quý Minh ngẩn ra, còn muốn điều gì, trong đầu chợt thoáng qua cảnh U Ly ôm Bùi Sắt rời lúc nãy, cuối cùng vẫn ngậm miệng.

      Hành động của U Ly hôm nay đơn giản là muốn làm nhục U Cầm Ca. Trước mặt mọi người lại mang theo Tấn vương phi rời , tình cảnh này, chỉ sợ sau hôm nay truyền khắp hoàng cung, tới việc thể diện của Tấn vương mất sạch, chỉ sợ càng để cho người trong thiên hạ nhạo báng. Thù lớn như thế, sao có thể nhịn được.
      Phong nguyet thích bài này.

    5. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 55: Lửa giận của Đoan vương

      Edit:Thảo My


      Trở lại chỗ ở, mọi người thấy Bùi Sắt ở cùng chỗ với U Ly đều dám nhìn lâu.

      Lăng Họa Phiến vốn là muốn nghênh đón U Ly, nhìn từ xa thấy cùng Bùi Sắt chỉ nâng trán câu: "Ai gia mệt mỏi." Liền dẫn cả đám cung nhân rời .

      Mà cố tình trong đám người này, thủy chung có người mặc cho người khác khuyên như thế nào cũng chịu , nhìn chằm chằm vào hai người lưng ngựa kia.

      Bùi Sắt xa xa liền thấy chỗ đó có rất nhiều người chờ nghênh đón, nhất thời dám ngẩng đầu.

      U Ly dẫn đầu xoay người xuống ngựa, quay đầu lại vươn tay nhìn Bùi Sắt, Bùi Sắt nhìn mắt , chỉ cảm thấy đứng ngồi yên, cuối cùng vẫn phải đưa tay cho , bị U Ly ôm xuống.

      "Vương phi!" Thấy chân nàng bị thương, có cung nhân lập tức tiến lên đỡ.

      Bùi Sắt bị nhiều người đỡ lấy mang đến doanh trướng của mình, sau lưng, có người lại trực tiếp theo.

      Bùi Sắt nhìn mắt , vội vàng quay đầu, U Hi Nhiên cũng chuyện, cho đến khi mọi người nâng nàng hồi doanh trướng, lúc này mới đứng ở cửa lạnh lùng nhìn nàng : "Thế nào? Bị thương? phải nghĩ hết phương pháp chạy trốn? Vì sao lại cùng hoàng thúc lôi kéo chỗ?"

      Bùi Sắt thấy giọng của khí thế bức người, biết mình đuối lý, mở miệng, chần chừ đứng tại chỗ.

      "Thế nào? tại câm?" U Hi Nhiên ràng có chút thở hổn hển.

      Thấy Bùi Sắt bất động như cũ, dứt khoát tự mình ngồi ở bên băng ghế uống trà, buồn bực .

      Bùi Sắt lặng lẽ ngẩng đầu nhìn mắt , thấy vẻ mặt tức giận, liền xoay người từ trong bao móc ra lá trà vẫn mang theo.

      Từ trước đến giờ nàng rất thích uống trà, may mắn, U Cầm Ca này đối với trà nghệ cũng có nghiên cứu, trong phủ cất giữ ít lá trà thượng hạng, lần này , Bùi Sắt cũng mang theo ít, trước mắt xem ra cũng có chút công dụng.

      Nàng tự mình rót ly trà, khập khễnh tới bên cạnh U Hi Nhiên, : "Ta biết ngươi tức giận, nhưng ngươi cùng Tấn vương là huynh đệ, nếu như ta dám với ngươi, trong tình thế cấp bách......"

      Nàng kéo tay U Hi Nhiên, chú ý vẻ mặt nhét ly trà ngon vào trong tay , nhận thấy sắc mặt dãn ra đôi chút, vội vàng mang cái băng ghế ngồi vào bên người giải thích: "Ngươi xem, ta làm ngươi hôn mê, nhưng ta cũng gặp ác báo rồi, bất quá, ngươi hôn mê lâu, ta liền ngã vào trong sơn cốc bị trật chân, ngươi đại nhân chấp lỗi tiểu nhân, tha tiểu nữ lần này ?"

      Nàng xong, cố ý đưa cái chân bị thương cho nhìn. giầy dính máu mặc dù khô, nhưng vết máu vẫn còn, quả nhiên, U Hi Nhiên vừa thấy, gương mặt nhất thời hòa dịu xuống, ngược lại có chút lo lắng cầm chân của Bùi Sắt lên: "Thế nào lại bị thương thành như vậy?"

      Tâm trạng Bùi Sắt buông lỏng, vội vàng : "Còn phải bởi vì đường núi khó , đêm qua ta ngã vào sơn cốc may mắn được Nhiếp chính vương cứu giúp, nhưng mà sáng nay thời điểm theo ra cốc lại cẩn thận bị cục đá quẹt vào làm bị thương chân."
      Nàng cố ý bổ sung việc U Ly vào, quả nhiên, sắc mặt U Hi Nhiên đầu tiên là cứng lại, rồi sau đó lại chậm rãi nổi lên mừng rỡ, chỉ thấy nhanh chóng ngẩng đầu nhìn về phía Bùi Sắt : "Cho nên ngươi cũng phải thích hoàng thúc?"

      Bùi Sắt ngẩn ra, vì sao nàng thích U Ly?

      Nhưng cũng thể tránh khỏi, bị U Hi Nhiên như thế nhắc tới, trong đầu nàng lại thoáng qua màn bị U Ly cường hôn, chỉ cảm thấy mặt hơi nóng, vội vàng xoay mặt đứng lên : "Ta muốn bôi thuốc, ngươi còn ở chỗ này sao?"

      U Hi Nhiên dừng lại, làm như suy nghĩ, lúc sau mới đứng dậy : "Vậy ngươi nghỉ ngơi cho tốt."

      Thấy ra cửa, lúc này Bùi Sắt mới thở phào nhõm.

      Chờ lát, dự đoán xa, nàng vội vàng ra doanh trướng, hỏi thăm những thị vệ kia: "Bùi Nhiên đâu rồi?"

      "Nàng hộ chủ bất lực, Bổn vương cách chức nàng phòng bếp hỗ trợ."

      Đột nhiên giọng rơi vào bên tai, Bùi Sắt thất kinh, chỉ thấy U Cầm Ca bộ bạch sam xuất ở cửa, thấy Bùi Sắt nhìn , ánh mắt thoáng nhìn thị vệ bên cạnh : "Các ngươi xuống!"
      Phong nguyet thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :