1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bạn trai siêu nhân của tôi - Du Du Tiên (64c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 15

      Edit: Hoabatthoai9

      Beta: Rùa River



      “Vụ cướp mục tin tức là kẻ khác ăn cắp áo tàng hình của Aaron làm, ông ấy vô tội.” Clark giải thích.

      “Vậy giờ ông ta ở đâu?”

      “Ở trong nhà tôi, tình hình bây giờ của ông ta được tốt lắm.”

      sao, có việc bận như thế, buổi dã ngoại lần này đành thôi vậy.” Amy có chút tiếc nuối, sau khi hiểu được cảm giác trong lòng mình, rất mong chờ chuyến “hẹn hò ” này.

      “Xin lỗi Amy, chờ chuyện này kết thúc chúng ta lại được ?” Clark thấy vẻ mặt chán nản lập tức giải thích, bàn tay to duỗi ra vuốt vuốt mái tóc đen của Amy dỗ dành.

      “Được.” Amy gật đầu, “Tôi có thể sang phòng xem ? biết ông Aaron đó có đồng ý kể chút cho tôi về áo tàng hình của mình hay nhỉ?”

      “Chắc chắn rồi, ông ấy là người có tính cách thân thiện, nhất định làm thất vọng.”

      “Có thể mang Bakersfield theo ? Tôi yên tâm để nó mình ở nhà.” Amy tìm thấy Bakersfield cạnh sô pha, nó rất hăng hái cắn xé chiếc dép lê lông vải nhung, Amy liền quyết định đem cả đôi dép quăng cho nó đùa nghịch, dù sao chỉ còn chiếc cũng thể sử dụng được nữa, Bakersfield tuy còn nhưng những chiếc răng sữa của nó uy lực tàn phá hề kém, chiếc dép lê kia rách thủng lỗ chỗ.

      “Tất nhiên là được rồi, tôi rất vui vẻ hoan nghênh, đương nhiên nếu có thể thuận tiện giúp tôi nấu cơm nữa rất tốt.” Clark cười đùa, nhưng đề nghị này của cũng là xuất phát tự đáy lòng, mấy ngày nay Amy ở nhà chỉ có thể ăn bên ngoài hoặc là mấy thứ đồ ăn nhanh, là rất rất nhớ đồ ăn làm.

      Amy bị trêu chọc nở nụ cười, “Từ từ, tôi thay đồ chút rồi sang.”

      Amy cởi áo khoác người ra, thay quần áo ở nhà, lại buộc tóc cao lên, cả người thoạt nhìn tinh thần lên cao ít, ôm Bakersfield theo Clark sang phòng , ngờ ở đó ngoài Aaron còn có Lois .

      Aaron quả như lời Clark, là người đàn ông tóc vàng tầm tuổi trung niên rất thân thiện, Amy vừa gặp ông ta có ấn tượng khá tốt, cho dù xem qua nguyên tác trong phim cũng rất khó tin tưởng người như vậy lại là tội phạm cướp giật, còn bỏ trốn khỏi trại giam.

      Có điều bọn họ tới đúng lúc, Aaron và Lois lúc này đều ngủ sô pha phòng khách.

      Lois ở đây.” Amy vui , dĩ nhiên là thích nhìn thấy tình địch..

      Biểu cảm ràng mặt của Amy khiến Clark rất vui, khẽ cười : “Là Aaron tìm đến Lois trước, chỗ của ấy tiện giấu người nên tôi dẫn ông ta về đây, Lois đến vì có vài điều chúng tôi muốn hỏi ông ta.”

      “Được rồi, tôi nghĩ tôi nên đem Bakersfield về, nó làm ồn đến bọn họ thôi.” Amy thấp giọng, mà Bakersfield trong lòng cũng im lặng trở lại, hề vùng vẫy nghịch ngợm như trước.

      cần lo, nó đúng là rất ngoan làm họ thức dậy, hơn nữa họ cũng sắp tỉnh, chúng ta vào phòng bếp trước nhé…” Clark kéo Amy vòng qua phòng khách vào bếp.

      đói đến vậy à?” Amy thắc mắc, siêu nhân chẳng phải là cần ăn uống gì sao?

      ra là tôi rất nhớ tay nghề nấu ăn của , xem, để chuẩn bị cho trổ tài, tôi nhồi kín cả tủ lạnh rồi này.” Clark mở tủ lạnh ra, bên trong nhồi đầy thực phẩm nấu ăn, thịt, cá, trái cây rau dưa cái gì cũng có, tất cả đều là đồ Clark thích ăn.

      “Mẹ muốn nuôi ăn no bụng nhất định dễ dàng gì.” Amy buông Bakersfield, mặc vào chiếc tạp dề mà vẫn để ở nhà lên, rửa tay đeo găng tay, chọn thực phẩm trong tủ lạnh, nghĩ đến hai người trong phòng khách hẳn là biết dùng đũa, cuối cùng chọn đồ ăn Trung Quốc là món sở trường và cũng thích nhất nữa, dự định làm vài món ăn theo phong cách ít dầu ít béo: gà trộn salad, tôm nướng, khoai tây om thịt cừu, thịt cừu nướng, bánh put-đinh lạnh. Lại sợ nhiều người ăn đủ, Amy còn chuẩn bị thêm nồi súp nữa.

      Lấy trong tủ lạnh ra những nguyên vật liệu cần thiết, Amy gọi Clark: “Giúp tôi rửa sạch hết chỗ này nhé.” Với tốc độ của Clark, làm nhanh hơn so với rất nhiều.

      Clark rất tự nhiên đón lấy, sau đó theo lời Amy rửa sạch tất cả những thứ cần thiết theo cầu, hai người phối hợp rất ăn ý, hiển nhiên phải lần đầu tiên như vậy.

      Khi món đầu tiên chín, mùi thức ăn thơm tràn ra phòng khách, rất nhanh đánh thức hai người nằm ngủ, Lois bước vào bếp: “Là ?!”

      Amy nghe được giọng , ngẩng đầu “Xin chào” tiếng, rồi lại cúi đầu tiếp tục nấu ăn, hề để ý tới Lois nữa, thích Lois lắm, trong phim tình cảm của nhân vật này luôn phân vân lưỡng lự giữa ba người đàn ông (tuy rằng tất cả mọi người chúng ta đều biết chỉ có hai người là Clark (cũng chính là siêu nhân) và Lex Luther), quan điểm của Lois về tình Amy khó mà đồng tình được.

      Thấy Amy tỏ ra lạnh nhạt như vậy, Lois chỉ có thể quay qua nhìn Clark: “Sao ấy lại ở đây?” Đối với trả giá trăm ngàn đô chiến thắng trong cuộc đấu giá bữa trưa dã ngoại với siêu nhân, Lois vừa ghen tị vừa ao ước, cũng từng muốn điều tra về Amy, lại luôn vấp phải trở ngại, đến bây giờ ngay cả tên cũng chưa tìm ra được, chưa bao giờ gặp phải trường hợp như vậy, dường như có người nào đó ngăn cản điều tra tiếp.

      “Amy sống ở căn hộ bên cạnh, tôi nhờ ấy sang đây làm cơm trưa giúp, tay nghề nấu ăn của ấy rất giỏi.”

      “Tôi cũng nghĩ vậy, hương vị này là thơm.” Aaron hít hít mũi, cảm thấy mình đói bụng.

      Nghe lời ca ngợi của Aaron, Amy chỉ mỉm cười ngọt ngào: “ vui vì ông thích, có điều còn phải chờ thêm chút nữa mới có thể ăn.”

      “Tất nhiên rồi, cho dù bao lâu tôi cũng muốn chờ.” Aaron cười , tại là lúc ông được yên ổn nhất trong mấy ngày này.

      “Là Amy phải , có thể tìm được siêu nhân ? Tôi…chúng tôi cần gặp ta.” Lois đột ngột hỏi.

      Amy nhìn Lois cái, quyết định vẫn nên tiếp tục thích nàng tốt hơn, lắc đầu: “ tìm được.”

      “Sao lại tìm được? phải có bữa trưa dã ngoại cùng với ta sao?” Nhắc đến chuyện này, Loius quả thực là tức đến nghiến răng nghiến lợi.

      Clark hơi nhíu mày, cảm thấy tại Lois có vẻ gay gắt quá mức, tuy rằng bình thường khi điều tra cũng như thế, nhưng đối tượng giờ trở thành Amy, Clark cũng cảm thấy khó mà chấp nhận.

      Amy bị thái độ gay gắt của Lois ảnh hưởng chút nào, vẫn đều tay đảo thức ăn, “Đáng lẽ hôm nay chúng tôi dã ngoại, nhưng ấy đột nhiên có việc bận cho nên chúng tôi đổi ngày, đến giờ tôi cũng biết ấy ở đâu nữa.”

      Lois còn muốn thêm gì, Clark ngăn lại, “Được rồi Lois, chúng ta chẳng phải còn rất nhiều vấn đề muốn hỏi Aaron sao? Chúng ta đến phòng khách chuyện thôi, đừng quấy rầy Amy nấu ăn.” kéo Lois ra, quay đầu lại hướng Amy chớp chớp mắt mấy cái.

      Amy đáp lại Clark bằng cái mặt quỷ đáng .

      Tiếng thảo luận ngắt quãng trong phòng khách truyền vào tai Amy, vừa nghe vừa đoán xem nội dung bộ phim phát triển đến đâu rồi, nhưng chưa suy nghĩ được bao lâu, Bakersfield chạy vòng vòng quanh chân của nó cắt đứt dòng suy nghĩ của .

      “Này, Bakersfield, mấy thứ này tốt cho mày, được ăn, tao cho mày bánh bích quy dành cho cún nhé?” Amy rửa sạch tay, lấy túi bánh bích quy cho cún, ném miếng cho Bakersfield cho nó vừa ăn vừa chơi.

      Khi các món ăn được dọn lên bàn, cuộc thảo luận của mấy người kia cũng dừng lại, mọi người đều ngồi xuống thưởng thức món ăn ngon, cho dù Lois trong lòng có loại địch ý khó giải thích được với Amy cũng thể thừa nhận Clark rất đúng, tay nghề nấu ăn của Amy quả rất xuất sắc, so với đầu bếp chuyên nghiệp kém hơn chút nào.

      Hơn nữa các món ăn nấu còn có phần đặc biệt hơn, là cảm giác gọi là “gia đình”.

      Bữa ăn ngon làm mọi người tạm thời quên phiền não, Clark vừa ăn vừa khen ngợi, đây là thói quen mỗi lần ăn cơm cùng với Amy, tựa hồ nếu làm như vậy chứng tỏ rằng rất thích đồ ăn Amy nấu.

      Tuy nhiên Amy lại nhận ra Clark có lo lắng rất lớn trong lòng, hình như có chuyện gì đó ảnh hưởng đến , theo như trong phim trước đây xem, nguyên lý chế tạo áo tàng hình giống như bật tắt đèn gì đó, Amy đoán theo như trong phim, lúc này Clark hẳn là trong lốt siêu nhân tìm chất hóa học có thể khiến áo tàng hình hình – phốt pho, vậy tại sao bây giờ vẫn còn ở đây?

      Thời gian ăn cơm vui vẻ nhưng ngắn ngủi, ăn cơm xong, Clark vẻ mặt xin lỗi với mọi người: “Tôi muốn đến phòng lưu trữ hồ sơ của toà án tìm hiểu về Burns và những hoạt động tội phạm trước đây của đám tay chân ‘Golden Boy’ của .”

      “Ý kiến hay, vậy , tôi và Aaron tiếp tục quan sát xem có phát gì mới .” Lois gật đầu , lại nhìn Amy liếc mắt cái, “Nếu có thể tìm được siêu nhân tốt.”

      Amy để ý đến Lois, tiếp tục dọn bàn, “Tôi thu dọn xong trở về, Bakersfield cũng nên dạo chút.”

      Clark cũng hy vọng Amy bị cuốn vào nên rất vui mừng khi Amy quyết định như vậy, “Vậy tối nay gặp lại nhé.”

      “Tạm biệt.”

      Amy thu dọn xong liền trở về căn hộ của mình, mặc áo khoác rồi lấy ra dây xích chó đeo vào cổ cho Bakersfield, dắt nó đến công viên gần nhà tản bộ.

      Nắng trời buổi chiều thoải mái chiếu xuống khiến Amy cảm thấy ấm áp dễ chịu, khoan khoái ngồi rất lâu ghế dài trong công viên, còn đem cuốn sách mình mang theo ra lật xem, còn Bakersfield sớm ngủ quên bên chân ghế.

      Cuốn sách trong tay Amy là tiểu thuyết tình cảm mới ra, nghe là tác phẩm bán chạy nhất năm nay, nhưng trải qua bao nhiêu oanh tạc của internet tốc độ cao ở thế kỷ hai mươi mốt, cuốn sách nghe được rất đông đảo độc giả thích này Amy đọc lại cảm thấy có nhiều tình tiết cổ lỗ, có điều nếu kể đến những điều này, phong cách viết của tác giả cũng khá được, dùng để giết thời gian cũng tồi.

      Ngồi lúc gần hết buổi chiều, đầu đột nhiên xuất bóng đen, Amy ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Clark, cười hỏi: “Chuyện giải quyết xong rồi?”

      “Đúng vậy, tôi vui khi giống Lois chịu nghe khuyên bảo cứ nhất định tự mình mạo hiểm.” Clark ngồi xuống bên cạnh Amy.

      “Những chuyện đó thích hợp với tôi, thần kinh vận động của tôi được tốt lắm.”

      “Vậy là tốt mà. Hôm nay tôi ở ngoài ngân hàng gặp lại cái người cứ dính lấy đòi làm người đại diện lúc trước, ta còn mang theo cả hợp đồng nữa.”

      “Vậy nên đồng ý?” nhướn mi.

      “Ừ, nhưng tất cả những khoản tiền thu được đều quyên góp cho các hoạt động công ích.”

      “Bao gồm cả tiền thù lao của chàng Brown kia?”

      “Tất nhiên, tôi nghĩ ta rất thích đấy.” Clark cười gian xảo.

      biến thành kẻ xấu rồi Clark ạ.” Amy kết luận.

      “Cám ơn vì khen ngợi.”
      linhdiep17 thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 16

      Edit: Hoabatthoai9

      Beta: Rùa River

      kiện người tàng hình chấm dứt, Clark lại có thể thoải mái thời gian, mà phương pháp thư giãn của chính là mình chơi bóng chày, có điều lần này lại mời Amy.

      “Ôi , thần kinh vận động của tôi tốt chút nào, đừng có hành hạ tôi chứ.” Amy nghe Clark xong liền lắc đầu quầy quậy, thấy điên rồi, mới sáng sớm lôi ra khỏi ổ chăn để chơi cái trò này.

      có thể mang theo Bakersfield cùng, coi như dạo thôi cũng được mà!” Clark thuyết phục, rất muốn Amy cùng , đàn ông khi luôn muốn thể bản thân trước mặt người mình thích, Clark thể để cho Amy tận mắt nhìn thấy dùng thân phận siêu nhân cứu người, như vậy có nhiều nguy hiểm, nhưng chuyện như bây giờ lại rất thích hợp.

      “Hả?” Amy nhìn xuống Bakersfield ăn bữa sáng bên cạnh, nó hình như cũng biết hai người về nó, cái đầu chúi vào bát ăn ngẩng lên, vẫy vẫy cái đuôi vui vẻ nhìn hai người, Amy nhìn miệng nó dính vòng vết sữa, buồn cười, “Được rồi, đúng lúc tôi mới mua chiếc xe đạp, mang theo coi như tập thể dục vậy.” Amy biết xe đạp, có điều đó là Trương Dung ở thế kỷ 21, còn ở thời đại này chỉ có thể cưỡi ngựa, ở trong giới quý tộc chơi những môn thể thao thanh lịch nhã nhặn, khó có lúc được tách ra, liền mua cho mình chiếc xe đạp, dự định ngày thường có việc gì đạp xe dạo, còn có thể dùng để rèn luyện thân thể, hôm nay vừa lúc luyện tập chút vậy.

      Mặc bộ đồ thể thao, Amy để Clark dắt xe giúp, còn mình nhàn nhã dắt Bakersfield song song với , vừa vừa trò chuyện: “Tôi bảo đám Bernie hôm nay khỏi cần theo, ai phát bí mật của đâu.” Từ khi siêu nhân xuất ở Metropolis, tỉ lệ tội phạm lập tức giảm xuống rất nhiều, hơn nữa trong khoảng thời gian này quả thực Amy làm việc và nghỉ ngơi đều bình thường, dính dáng đến bất cứ phiền phức gì, Amy rốt cục cũng thuyết phục được Gloucester để thả lỏng vòng bảo vệ quanh mình chút, mỗi ngày có ai theo khiến Amy thoải mái hơn rất nhiều. Có điều vẫn đeo mình thiết bị định vị để các vệ sĩ có thể lúc nào cũng biết được vị trí của , phòng ngừa vạn nhất.

      Trò đánh bóng chày của Clark chỉ có thể chơi mình, dù là ném bóng, đánh bóng hay bắt bóng, Clark giống như người thuyết minh chuyên nghiệp vừa vừa chơi bóng, Amy nhìn động tác của vô cùng thành thạo, có thể nhận ra đây phải lần đầu tiên chơi bóng như vậy.

      Đúng , ai có thể có khả năng cùng chơi loại trò chơi kỹ năng cao như vậy chứ? Quả bóng trước mắt Amy chỉ còn là bóng mờ, đây còn là Clark dùng lực khá nên mới có thể thấy, bằng sợ rằng ngay cả chút bóng mờ đó cũng nhìn được.

      Amy tháo dây xích cổ cho Bakersfield để nó tự do chạy nhảy, cửa sân bóng chày đóng kín sợ Bakersfield chạy mất, còn Amy vừa đạp xe lượn vòng quanh sân bóng vừa xem Clark chơi bóng.

      Bakersfield chạy theo chủ, vẫn theo phía sau , thỉnh thoảng lại sủa lên ăng ẳng mấy tiếng khiến Amy cười ha ha, lại càng trêu chọc cho nó chạy nhanh thêm.

      Clark nhảy bước, gần như bay lên chụp được quả bóng chính mình vừa đánh ra, khi hạ xuống vừa vặn ở ngay bên cạnh Amy.

      Amy dừng xe, vỗ tay: “Tuy tôi hiểu biết về bóng chày lắm, nhưng chơi rất tuyệt, lại nhảy cao như vậy, có muốn bỏ nghề phóng viên chuyển sang làm vận động viên ?”

      “Như vậy, có lẽ trọng tài nghĩ tôi dùng dopping mất.” Clark đẩy đẩy mắt kính, khi còn bé quả rất thích làm võ sĩ đấu quyền , nhưng sau khi hiểu được bản thân mình giống người thường còn mơ mộng những giấc mơ xa vời như vậy nữa.

      Tuy nhiên để trọn vẹn giấc mơ thời thơ ấu, khi Clark du lịch từng theo học quyền cước với tay quyền hạng nặng – Wildcats, (người này chính là thầy dạy võ của Batman), cho nên thân thủ của mới có thể tốt như vậy.

      “Dopping cũng có hiệu quả đến như thế, là người máy tôi còn tin, có điều cũng may lựa chọn trở thành vận động viên.” Amy dựng xe xong, lấy nước và khăn mặt ở chỗ khán đài bên cạnh đưa cho Clark, lại lấy chai riêng cho mình, uống mấy ngụm rồi cho Bakersfield uống nữa.

      “Sao lại như vậy?” Clark ngửa đầu uống hớp lớn, tuy rằng khát, vận động vừa rồi ảnh hưởng đến chút nào, ngay cả mồ hôi cũng chưa thèm đổ.

      “Bởi vì nếu làm vận động viên, vậy những người khác phải thất nghiệp hết sao?” Amy nửa nửa đùa .

      “Cho nên tôi chỉ có thể từ bỏ thôi.” Clark nhún vai, thích cùng Amy đối đáp như vậy, tuy rằng nội dung có gì đặc biệt, thậm chí có phần nhảm, nhưng chính những chuyện bị người ta cho là tầm thường lại khiến chẳng muốn ngừng lại.

      Amy nhìn đồng hồ, “Thời gian còn sớm nữa, buổi sáng tôi có tiết học, có muốn sang nhà tôi ăn sáng ?”

      “Rất vui lòng!” Tuy rằng mặc đồ thể thao thích hợp, nhưng Clark vẫn làm hành động rất lịch lãm – cầm tay Amy hôn lên lưng bàn tay tay.

      Vì thế, mặt Amy đỏ suốt ngày.

      cảm thấy tôi thế nào?”

      Trong bữa tối , Clark đột nhiên hỏi Amy câu như vậy.

      Amy bị câu hỏi đột ngột khiến cho sững người, lúc lâu sao mới hồi phục tinh thần lại, mất tự nhiên hỏi: “Sao tự nhiên lại hỏi vậy?”

      “Hôm nay tổng biên tập muốn Lois và tôi cùng hợp tác, cũng biết Lois là phóng viên rất giỏi, nếu như có thể hợp tác với ấy tôi có thể học được rất nhiều,” thuận tiện có thể xem chừng thích tìm phiền toái này chút, “Nhưng Lois cần hợp tác, có lẽ ấy cảm thấy tôi đủ kinh nghiệm.” Clark có chút tủi thân, tuy rằng quả như Lois làm việc nhiều năm ở “Nhật báo hành tinh”, có kinh nghiệm phong phú, nhưng từng làm việc thời gian ở các tòa soạn báo khác, gần đây lại cùng Lois tìm ra ít tin tức quan trọng, cho rằng năng lực của mình hẳn là được công nhận, nhưng giờ đối phương lại với , cho rằng còn chưa đủ tư cách?!

      “Tính cách Lane có phần hiếu thắng, tuy ấy như vậy nhưng tôi nghĩ trong lòng ấy có lẽ là vẫn công nhận , nếu ấy có thể cầu đổi thành người khác đúng ? Chuyện này chứng tỏ ấy hẳn là cảm thấy trong tòa soạn báo của các , năng lực của so với những người khác hơn hẳn phải sao? Tuy rằng ấy nhất định cho rằng thể so với mình được.” Amy ra nhận định của mình, Lois vừa nhìn thấy là nữ cường nhân, tuy rằng ấy nhất định cũng có mặt yếu đuối của riêng mình.

      cho rằng như vậy?” Clark hỏi.

      “Dĩ nhiên rồi, những bài viết của tôi cũng đều có xem qua, cách hành văn rất tốt, tôi còn muốn nhờ hướng dẫn cách viết luận văn thế nào đây, cách viết kiểu Mĩ giống như kiểu .” Amy nhớ tới đống bài phải viết kia liền gật đầu mạnh, cách hành văn của tuy rằng tồi, nhưng chỉ là với tiếng Trung và tiếng , còn đối với tiếng – Mĩ có chút khó khăn.

      “Tôi rất muốn giúp đỡ, lúc nào cũng có thể tới tìm tôi.” Clark đương nhiên là ngại cùng người mình thích ở chung nhiều chút, cũng chỉ mong được như vậy.

      “Vậy tôi cám ơn trước nhé, các gần đây có tin tức lớn nào ? báo chí đều là tin tức vớ vẩn, chẳng có gì thú vị cả.” Amy tiện tay lấy tờ báo đặt bên cạnh, đó còn đưa tin về những hậu quả để lại của kiện áo tàng hình, Aaron được viện nghiên cứu nào đó mời , di dân sang .

      cảm thấy tên người có thể làm chiếc áo tàng hình lại bị quần chúng bỏ quên, cho nên sớm nhắc trai chú ý đến các loại tin tức của “Nhật báo hành tinh” quả nhiên rất đúng, xem, công ty của gia tộc bọn họ lại vừa có thêm người xuất sắc, tuy rằng áo tàng hình bị siêu nhân tìm ra cách phát , nhưng mọi người phải ai cũng có thể kiếm được phốt pho ngay lập tức phải ? Điều này chẳng phải vừa vặn thích hợp với những nhiệm vụ đặc biệt của các đặc công sao?

      Ờ, thuận tiện còn có thể bảo vệ hòa bình thế giới, ít nhất trai vận dụng nó rất tốt! Amy thầm đắc ý.

      “Nghe cứ như sợ thiên hạ loạn ấy, sao? muốn xem tin tức lớn như vậy sao?”

      “Tôi chỉ cảm thấy ngài Luther phải người dễ dàng im lặng như vậy, ta gần đây cũng tìm ‘siêu nhân’ gây phiền toái, đúng ?” Amy như vô ý nhắc nhở, hình như sau kiện người tàng hình đến vụ võ sĩ quyền nửa robot, lại là nhúng tay của Luther, hơn nữa cha Lois cũng liên quan đến – ông ta có thể xem như trong những người khởi xướng, chịu trách nhiệm thay đổi các ngón tay robot cho võ sĩ quyền , chủ chốt cũng chính là ông ta.

      biết nên thế giới này là thế nào nữa, nửa người nửa máy ở thế kỷ hai mươi mốt cũng còn chẳng có, nơi này quả thực là huyền huyễn.

      Đây là thế kỷ hai mươi sao? Hay là thế giới tương lai?!

      Có điều những thứ này cũng khá thích hợp với người tàn tật , chỉ cần đem sức mạnh và tốc độ ..vv…. điều chỉnh trong giới hạn của người bình thường là được, Amy vuốt cằm nghĩ, quyết định tối nay gọi điện thoại cho trai, bảo phái người theo dõi, tìm thời cơ trộm lấy hai mô hình trở về, về phần cha Lois, hứng thú.

      “Nghĩ cái gì mà đăm chiêu như vậy?” Clark kể lại hôm nay phỏng vấn ở võ quán quyền , sau khi phát cha Lois là bác sĩ Lane nổi tiếng kia, liền thấy Amy cứ trầm tư, dường như nghe đến gì.

      “À, có gì.” Amy lấy lại tinh thần lắc đầu, ở trước mặt Clark càng ngày càng tùy tiện rồi, ngay cả lúc này cũng ngẩn người.

      “Tổng biên tập hẹn tôi đánh bài, muốn cùng ?” Clark hỏi.

      “Hả? Ông White biết tôi, như vậy có tiện ?” Amy có chút do dự, tuy rằng cũng muốn cùng , dù sao cứ ngồi mãi ở nhà cũng rất chán, thời này internet còn chưa phát triển như tương lai.

      “Cho nên mới phải giới thiệu hai người quen biết chút, tổng biên tập là người rất thú vị, nhất định thích, hơn nữa ông ấy mời chỉ mình tôi, còn có Lois và Jim nữa.”

      “Vậy được rồi, nhưng trước là tôi đánh bài đâu, đến lúc đó cũng đừng bắt tôi lên sàn đấy.” cứ bài bạc cá cược gì là đều bị thua sạch.

      “Được rồi.” Clark cam đoan.
      linhdiep17 thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 17

      Edit: Hoabatthoai9

      Beta: Rùa River



      Nhận lời mời của Clark, Amy cũng định mình mà gọi Jenny cùng, quen người của tòa soạn, mang theo bạn đến nếu có ai chuyện cùng là xấu hổ…

      Jenny nhận được điện thoại xong lập tức chạy tới, nàng đương nhiên phải vì chơi, mà là muốn tìm cơ hội kiểm tra Clark.

      “Hi, chàng đẹp trai, lại gặp rồi.” Jenny ăn mặc gợi cảm xinh đẹp ngồi trong taxi chào Clark.

      “Chào Cairns.” Clark đương nhiên nhớ xinh đẹp đầy ấn tượng này, bởi vì ngoài việc bản thân quả rất khó khiến người khác quên được cũng bởi vì Amy thường xuyên nhắc tới , các là bạn rất thân nhau.

      “Xem ra cần tôi giới thiệu nữa nhỉ.” Amy cúi người ngồi vào trong xe, thuận tiện ôm Jenny chào hỏi, để Bakersfield cho vệ sĩ chăm sóc, lúc này thể mang theo nó được, mà Amy cũng yên tâm để nó mình ở nhà.

      Clark mở cửa ghế trước ngồi xuống, địa điểm cho tài xế taxi rồi mới quay đầu lại với Jenny: “Rất vui được làm quen với , Amy bình thường hay nhắc tới lắm.”

      “Nếu quen biết cứ gọi tôi Jenny là được, tôi có thể gọi là Clark ?”

      “Tất nhiên, tôi rất hân hạnh.” Jenny đưa cành ô-liu ra, Clark rất vui vẻ mà tiếp đón.

      *cành ô liu: tượng trưng cho hòa bình (trong truyện này ý muốn đến thái độ thân thiện chăng?)

      đường , Jenny cứ liên tục tra hỏi Clark: tuổi, gia đình, nghề nghiệp, những việc từng làm, hoàn toàn giống như nhân viên điều tra hộ khẩu, Amy biết bạn giúp mình xem xét xem Clark có thích hợp với mình hay .

      Clark bị tra hỏi rất nhiều vấn đề, người bình thường có lẽ chịu nổi nữa, nhưng vẫn giữ nguyên nụ cười ôn hòa, Jenny có lằng nhằng soi mói thế nào cũng tỏ ra chút gì bất mãn.

      Đến cuối cùng, Jenny cũng phải bội phục , “Nếu bộ dạng này của ta phải giả vờ ta quả lựa chọn tuyệt vời, ngay cả tớ cũng sắp động lòng rồi đấy.” Jenny vào tai Amy.

      “Jenny!” Amy đỏ mặt, khẽ đẩy bạn cái, Jenny biết tai Clark thính đến thế nào đâu.

      Len lén nhìn gương chiếu hậu trước mặt, nụ cười môi Clark tươi thêm mấy phần, Amy thực bất đắc dĩ, có lẽ cần Jenny hỗ trợ, nếu như chính mình chủ động đề nghị kết giao là có thể khiến Clark rất vui rồi?

      Có điều nếu vậy, Jenny nhất định đủ rụt rè.

      Nơi Clark hẹn cùng Perry White là quán bar, lớn, giống như các quán bar hay có các cao bồi thường lui tới trong những bộ phim về miền Tây, khá đặc biệt ở nơi xa hoa rực rỡ như Metropolis.

      Tham gia buổi hẹn lần này, ngoài chủ biên White và Lois Amy gặp, còn có chàng phóng viên chụp ảnh Jimmy và Wicks là tay phóng viên người qua đường nào đó trong phim mà Amy nhớ ra.

      Lois thấy Amy vẻ mặt được tốt lắm, ràng là nàng còn nhớ chuyện ở đêm tiệc từ thiện.

      “Clark, cậu còn dẫn theo người đến hả? Sao, muốn tìm người làm chứng cho con đường thảm bại của mình à?” White cười lớn trêu chọc, nhưng ra ông ta để bụng chuyện nhiều thêm ra hai người chút nào.

      “Xin chào, tôi là Amelia Lee, còn đây là bạn tôi Jenny Cairns, rất xin lỗi vì mời mà đến, hy vọng quấy rầy đến mọi người.” Amy lễ phép chào hỏi .

      Jimmy cướp cơ hội mở miệng trước White, tròng mắt trực tiếp dính người Jenny, “Đâu có, có thể gặp được hai quý xinh đẹp thế này sao lại là quấy rầy chứ, phải tổng biển tập?” chàng hỏi sang White ngồi bên cạnh, sau đó bị trừng mắt cái liền ngoan ngoãn ngậm miệng.

      “Nhiều người càng vui, các muốn đặt bao nhiêu?” White kêu mọi người ngồi xuống, bắt đầu xếp bài.

      “Tôi chơi, chỉ xem thôi.” Amy lắc đầu, tự giác ngồi ra phía sau Clark.

      “Tôi có thể tham gia chứ?” Jenny quay sang Wicks cười cười.

      “Tất nhiên rồi, mời .” Đối phương rất tự giác dành ra vị trí bên cạnh.

      “Xem ra bé rất tự tin vào kỹ năng chơi bài của mình, đêm nay tiền đặt cược hơi cao đấy, chắc chắn là muốn tham gia chứ?” White tuy rằng muốn thắng nhưng vẫn nhịn được khuyên nhủ, tuổi Jenny cũng phải là lớn.

      “Tất nhiên rồi, như ông đấy, tôi rất tự tin về bản thân mình.” Jenny cầm lấy bài trong tay White, thể chút kỹ thuật xếp bài. Trước đây từng theo bố tham gia ít lần những cuộc tụ tập ở quê, đánh bài là món giải trí bao giờ thiếu, có bố là cao thủ chơi bài, tự nhiên là học được ít, dù là 10/10 nhưng cũng được đến 7, 8 phần.

      Quả nhiên như Jenny , quả có vốn để tự tin, những ván đầu hầu như đều là thắng, bao lâu sau bàn trước mặt đống tiền giấy lẫn tiền xu, tất cả đều là chiến lợi phẩm của .

      White thấy tình hình khó khăn thể dùng mười phần tinh thần ứng phó, thậm chí còn gian lận – đây là tình tiết trong phim có nhắc tới, có điều Amy nhìn ra – cuối cùng mới cứu vãn được tình thế.

      Clark bài vận tốt, cứ thua mãi đến lúc nhịn được muốn hạ mắt kính dùng khả năng của mình nhìn xuyên thấu đám lá bài, có điều cuối cùng vẫn làm như vậy, tinh thần tôn trọng chính nghĩa cho phép gian lận.

      Amy vẫn luôn chú ý đến , thấy vậy nhịn được híp mắt nhìn sang, White gian lận là tốt, nếu Clark cũng gian lận như ông ta cũng chẳng phải hay ho gì.

      Clark ném bài tỏ vẻ bỏ cuộc, White cười to muốn vơ số tiền đặt cược trước mặt, Jenny liền chặn ngang, làm White từ thắng thế biến thành kẻ thua cuộc.

      “Chúng ta qua bên kia ngồi ! Tôi khát nước.” Amy kéo góc áo Clark, thoạt nhìn có vẻ vui, vẫn là đừng ngồi ở chỗ này chịu đả kích nữa hơn.

      “Được.”

      Clark rời khỏi bàn, Jimmy thế chỗ, đưa Amy đến quầy bar, gọi cốc bia cho mình và nước trái cây cho Amy, “ uống rượu tốt, vẫn là đừng nên uống những thứ này.”

      “Ờ, tôi biết, trai tôi cũng cấm tôi uống rượu, mà chuyện say rượu lần trước tôi còn chưa cảm ơn , nếu giúp đỡ, hai người kia có lẽ gọi cho Bernie, sau đó trai tôi nhất định biết mất.” Tuy rằng sau này Gloucester cũng biết , nhưng lúc đó tỉnh táo lại rồi, trai nhiều lắm cũng chỉ “ca” vài câu, nếu lúc say mà bị phát , giáo sư gia đình của nhà có lẽ giờ đứng bên cạnh rồi.

      “Hả?” Clark hiển nhiên ngờ Amy đột nhiên lại nhắc tới chuyện đêm đó, vẻ mặt có chút tự nhiên, “ còn…nhớ chuyện đêm đó ?”

      Amy hơi hơi sửng sốt, sau đó sảng khoái gật đầu, “Tất nhiên.” Sở dĩ thừa nhận sảng khoái như vậy, chính là bởi vì đột nhiên cảm thấy loại chuyện tình cảm thế này, mình có lẽ cũng nên học cách chủ động chút.

      Clark uống bia, bị hai tiếng “Tất nhiên” làm sặc, ho mạnh mấy tiếng mới khá lên chút, khuôn mặt đẹp trai Amy vốn tưởng rằng có loại biểu cảm đỏ mặt thẹn thùng lại dần dần đỏ ửng lên.

      “Sao lại cẩn thận như vậy?” Amy giúp vỗ vỗ lưng.

      sao, ” Clark run run tay, yên lặng nhìn Amy, ” nhớ đêm đó tôi gì?”

      “Ừ, tuy rằng tôi say nhưng đầu óc vẫn tỉnh táo, tôi… vẫn cảm giác được …” Amy bị nhìn rất tự nhiên, nhưng vẫn cố nén dời tầm mắt.

      “Vậy…” Clark biết nên gì, cảm thấy dù gì cũng chỉ làm cho mình càng thêm xấu hổ vô cùng, như vậy cũng , ngày hôm sau tại sao Amy lại đột nhiên muốn về nhà bạn chơi, ngay cả thời gian chào hỏi cũng có.

      “Khi tôi ở nhà Jenny suy nghĩ rất nhiều, Jenny cũng giúp tôi suy nghĩ rất nhiều, tôi cảm thấy, hình như tôi cũng có chút thích …” Cái gì mà chút, là vô cùng thích! Amy lúc này ra là vẫn còn nhớ rụt rè.

      ?!” Clark đột nhiên gia tăng lượng giọng khiến mấy người chơi bài cũng đưa mắt nhìn sang.

      “Xin lỗi, mọi người cứ tiếp tục.” Clark ném lại câu, rồi kéo Amy chạy…

      Amy chạy theo Clark mấy bước, ra đến con hẻm ở cửa sau quán bar, để ý đến cảnh tượng xung quanh, chỉ cảm thấy bàn tay to nắm trọn tay mình này vô cùng ấm áp cũng vô cùng an toàn, tựa hồ như chỉ cần bàn tay nắm lấy, cần lo lắng đến điều gì cả.

      “Amy, em có thể lặp lại lần nữa ?” Clark dừng lại, nhìn Amy đầy hy vọng, tuy rằng bọn họ quen nhau chưa phải là lâu, nhưng Clark chờ câu kia cũng sắp phát điên.

      “Câu kia?” Amy phục hồi tinh thần lại, nhìn bộ dáng vội vàng khẩn thiết, đột nhiên phát mình tựa hồ như còn căng thẳng nữa, nhàng mỉm cười, như lần đầu tiên họ gặp nhau, chỉ là nụ cười bây giờ lại càng khiến người ta thấy rung động trong lòng, “Em thích , vậy có muốn hẹn hò với em ?” Người ta trong chuyện tình cảm, đối phương trước là người thua, là người thắng, tại sao lại thể cho đối phương cảm nhận chút cảm giác tốt đẹp khi được chứ?

      “Chúa ơi!” Clark đột nhiên ôm chặt Amy, dùng sức rất mạnh, nhưng làm đau, cho dù là lúc này cũng vẫn như trước đối với cẩn thận, “Những lời này hẳn là , Amy, em có đồng ý làm bạn ?”

      “Vâng, em rất vui lòng.”

      Từ thần tượng đến làm bạn, lại từ bạn bè trở thành người , quan hệ bọn họ cứ thay đổi, vị trí Clark ở trong lòng Amy cũng càng ngày càng nặng, tin tưởng địa vị này theo thời gian càng thêm quan trọng, bởi vì Clark đáng giá, làm người , có lẽ phải là người tốt nhất, bởi vì tinh thần chính nghĩa quá mạnh mẽ khiến luôn có sứ mệnh phải hoàn thành, nhưng Amy hy vọng xa vời rằng bạn trai mình phải là người hoàn mỹ chút khuyết điểm, phải hoàn hảo, sao có thể cầu đối phương cũng phải hoàn mỹ? Amy tin rằng, chỉ khi hai người hoàn hảo ở cùng chỗ mới có thể cùng nhau tạo thành cuộc sống trọn vẹn.

      Clark tại vô cùng vui vẻ, bởi vì người cuối cùng cũng thuộc về mình, nhịn được rất muốn tuyên bố điều này với tất cả mọi người, mà cũng làm như vậy, dắt Amy trở lại quán bar, chen ngang giữa ván bài, tuyên bố: “Amy đồng ý hẹn hò với tôi.”

      Mọi người đều sửng sốt, Jenny có chút hờn giận Amy suy nghĩ, lại để hỗ trợ, nhưng nàng vẫn chúc mừng cho bạn.

      Mấy người của tòa soạn đều lấy lại tinh thần chúc mừng hai người, White còn vỗ vỗ cánh tay Clark chúc mừng rốt cục cũng tạm biệt cuộc sống độc thân.

      Vẻ mặt Lois thoạt nhìn được tốt lắm, nhưng sau đó biết nàng nghĩ đến điều gì, lông mày cũng giãn ra, vừa có chút mất mát lại vừa vui vẻ chúc mừng bọn họ.

      (Theo như phim mình đoán Lois cũng có chút thích Clark, có điều thích siêu nhân nhiều hơn, giờ Clark có ng iu rồi, khỏi cần lựa chọn nữa tập trung vào siêu nhân luôn, có điều siêu nhân và Clark là , nên trong truyện này nàng mất trắng rùi. [​IMG]



      Clark cười ngây ngốc, biết bộ dáng mình giờ trông rất ngớ ngẩn, nhưng nhịn được. vẫy tay gọi người phục vụ lại, kêu loạt gì đó tỏ ý đêm nay mời khách, lại kéo Amy đến góc khác chuyện tình .

      Amy muốn che kín mặt lại, người này tốc độ là nhanh quá , kịp ngăn cản, chỉ là là nhận lời hẹn hò thôi, cũng phải kết hôn, làm gì mà kích động như vậy?
      linhdiep17 thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 18

      Edit: Hoabatthoai9

      Beta: Rùa River



      Chiến thắng hoàn toàn của Jenny đặt dấu chấm hết cho ván bài cuối cùng đêm đó, tuy rằng cũng phát ra White gian lận nhưng gì thêm, dù sao người ta vẫn còn biết chừng mực.

      Tan cuộc, Jimmy ân cần muốn đưa quay về trường học, Jenny lập tức nhận lời, cảm thấy nếu giờ mà cùng Amy và Clark quả thực chính là làm bóng đèn, làm chuyện phá đám nhân duyên người khác.

      Mọi người đều lần lượt rời , có điều trước khi Lois , còn cố hỏi Amy: “ có biết siêu nhân ở đâu ?”

      Amy liếc nhìn Clark nắm tay mình cái, quay sang Lois lắc đầu: “ biết.”

      Lois thất vọng bước .

      ấy rất thích ‘siêu nhân’.” Amy bình tĩnh với Clark, hề che dấu vị chua trong giọng .

      “Nhưng ấy lại thích ‘Clark’.” Clark đối với cảm xúc của Lois ra cảm thấy khá phức tạp, Lois là đầu tiên quen khi đến Metropolis, xinh đẹp lại có năng lực, cũng phủ nhận rằng mình từng rung động trước Lois, nhưng sau khi quen Amy, cảm giác này rất nhanh bị lãng quên. Lois năng lực xuất sắc, lại quá mạnh mẽ, người như vậy làm cộng có lẽ rất tốt, nhưng để làm người lại chưa hẳn thích hợp, điều Clark hướng tới là cuộc sống ấm áp giống như cha mẹ , giúp đỡ nhau trong hoạn nạn, mà phải là tương lai đối chọi gay gắt lúc nào cũng phải phân biệt thắng thua.

      Huống chi, có Amy để so sánh, cách Lois đối xử khác nhau giữa “Clark” và “Siêu nhân” khiến khá thất vọng, tuy rằng biết đó là vì Lois biết cả hai kỳ người, nhưng cách đối xử khác nhau như vậy vẫn khiến Clark cảm thấy bất mãn.

      Chẳng phải “Clark” cũng từng cứu mạng sao? Tại sao chỉ đối với mình siêu nhân như vậy? Điều thích rốt cuộc là đặc biệt của siêu nhân, hay là khuôn mặt bị che kia?

      “Nghĩ cái gì mà chú tâm vậy?” Amy kéo tay áo , khoảng cách chiều cao hai người quá chênh lệch khiến rầu rĩ.

      Clark đẩy mắt kính, “ có gì, chúng ta về thôi.” dắt Amy quẹo vào con hẻm .

      “Ủa? phải về ạ? Sao lại đến chỗ này, đây phải đường về mà.” Amy thắc mắc nhìn con hẻm lộn xộn bẩn thỉu bóng người.

      phải em vẫn muốn thử cảm giác bay sao?” Clark buông Amy ra , tiếp theo Amy vừa hoa mắt thấy Clark đổi sang trang phục siêu nhân, “Thưa quý xinh đẹp quyến rũ, tôi có được hân hạnh mời cùng thưởng thức bầu trời đêm xinh đẹp hay ?”

      Amy nhìn Clark đứng đối diện ngỏ lời mời, trong tay vẫn còn cầm bộ quần áo ngoài vừa thay ra, phì tiếng nở nụ cười, “ thế này trông buồn cười quá mất.”

      Clark nhìn quần áo trong tay, vô cùng bất đắc dĩ, “Bình thường đều tìm chỗ để cất chúng.” Nhưng giờ phải cứu người, đương nhiên là phải cầm theo.

      Clark lấy áo khoác của mình ra khoác lên người Amy, giúp mặc nó vào, “Nhiệt độ cao rất thấp, em phải mặc nhiều hơn chút.”

      “Vâng.” Amy mặc áo khoác, đem quần áo còn lại và giầy nhét vào ba lô, may là có thói quen mang balô khi ra ngoài, nếu đúng là có chỗ nào cất quần áo cho .

      Có điều, Amy khá tò mò, Clark đổi giày như thế nào, đôi giầy màu đỏ kia trông giống như có thể giấu ở trong giầy da đen, vậy làm thế nào mà chỉ cần cởi bỏ bộ đồ bên ngoài, giầy liền xuất ?

      Quả nhiên, thế giới này thực là kỳ diệu.

      Clark bế ngang người Amy, chậm rãi bay lên, chỉ còn chút lo lắng gió đêm quá mạnh làm Amy cảm thấy thoải mái.

      Amy thấy mình càng lúc càng lên cao, cúi đầu nhìn xuống, những tòa nhà cao tầng trước nay đều phải ngỏng cổ nhìn lên giờ chỉ cần cúi đầu là có thể thấy, gió đêm thổi tung áo choàng màu đỏ, ào ào lật phật, nhưng làm Amy thấy khó chịu, ngược lại thích thú vô cùng, thấy thích loại cảm giác này rồi.

      Hai tay ôm cổ Clark, Amy nhìn bầu trời đầy sao, những ngôi sao sáng lóng lánh vốn thể nhìn thấy ở Metropolis, nhưng tại lại có thể nhìn ngắm cách dễ dàng bình thường như vậy.

      “Đẹp quá…” Amy nén được thở dài, từ rất thích ngắm sao, thậm chí còn có chiếc kính thiên văn , là quà sinh nhật năm mười tuổi người nhà tặng, giúp càng có thể thưởng thức gần hơn vẻ đẹp quyến rũ của những vì sao.

      “Đúng vậy, rất đẹp.” Clark nhìn Amy , biết là hùa theo hay là đồng ý lời của .

      còn nợ em bữa cơm dã ngoại, lần sau chúng ta bay đến đỉnh núi cao nhất ngắm sao nhé?”

      “Vậy em cần phải chuẩn bị mọi thứ tốt, đó toàn băng tuyết, vô cùng lạnh giá.” Đỉnh núi cao nhất phải là Everest sao? Clark từng qua nơi đó, tuy rằng nhiệt độ ở đó ảnh hưởng đến chút nào, nhưng Amy lại khác.

      “Ok, chờ em chuẩn bị tốt chúng ta .” Amy hai mắt tỏa sáng, đỉnh Everest đấy nhé, nơi tất cả nhà leo núi thế giới đều muốn chinh phục, giờ cần tự leo cũng có thể lên được đó rồi, quả thực khó mà tin được.

      “Dù em muốn đâu, đều có thể đưa em , chỉ cần em thích.”

      Trong gió đêm, Amy nghe được lời Clark như thế, trong ngực nóng lên, hình như trong mũi cũng cảm thấy cay cay, rúc vào lồng ngực rắn chắc của Clark, nhàng gật đầu..

      Clark nở nụ cười, cánh tay ôm siết chặt hơn, kéo áo choàng phía sau đến trước ngực che chắn cho Amy, tăng tốc bay nhanh.

      Sau khi xác định quan hệ, cuộc sống của hai người cũng khác trước bao nhiêu, cùng nhau tản bộ thể dục buổi sáng, cùng nhau dùng bữa sáng, sau đó tạm biệt nhau, người đến tòa soạn báo làm người đến trường học, buổi tối khi có thời gian cùng ăn cơm, tự giải quyết, mọi việc đều giống như lúc trước.

      Khác biệt chính là, những hành động thân mật nhiều hơn. Buổi sáng gặp mặt hôn chào buổi sáng , lúc dạo luôn nắm tay, thỉnh thoảng rảnh rỗi lại ở cùng chỗ, xem TV hoặc là chuyện phiếm, đến đêm nụ hôn chúc ngủ ngon tất nhiên là thể thiếu.

      Hai người cũng chưa có buổi hẹn hò nào, mà chuyến dã ngoại mây kia vẫn chưa thể tiến hành, nguyên nhân tự nhiên là Clark bận quá, gần đây phải điều tra chuyện võ sĩ quyền nửa robot, căn bản còn thời gian rảnh rỗi, bởi vì trận đấu quyết định diễn ra vào cuối tuần sau, tại còn nhiều thời gian cho bọn họ nữa.

      Đối với việc này, Clark rất cảm thấy có lỗi, nhưng Amy tỏ ra khó chịu, dù sao ngay từ đầu sớm hiểu tên này rất khó có được thời gian rảnh, công việc và chuyện cứu người chiếm đại đa số thời gian của , nếu như phải có thể chất đặc biệt sợ rằng cũng chịu nổi.

      Ngày hôm đó, Amy chuyện với Gloucester, báo cáo lại cuộc sống thời gian này của mình, tất nhiên là đến chuyện của mình cùng Clark xác lập quan hệ, hai người hẹn hò…

      Đầu dây bên kia im lặng rất lâu, nếu phải Amy nghe thấy tiếng hít thở nặng nề, cho rằng người bên kia cúp máy.

      ?”

      “Ừ, đây.” Gloucester hít sâu mấy cái, “Tuần sau đến Gotham bàn chuyện hợp tác với Bruce Wayne, cuối tuần này thăm em, nhớ bảo tên kia chờ.” nhất định phải cho cái tên dám can đảm lừa mất em chút cảnh cáo, quyết thể để ta dám có hành động gì tốt đối với Amy, càng nghĩ lại càng thấy khó chịu.

      “A, muốn đến đây? Chuyến bay lúc mấy giờ? Bọn em đón .” Amy mừng rỡ, lâu chưa được nhìn thấy Gloucester, nếu nhớ là thể nào.

      Amy vui mừng khiến tâm trạng phẫn nộ của Gloucester khi biết em mình bị cướp mất được an ủi, “Ừ, buổi sáng mười giờ rưỡi em đến sân bay đón .”

      “Dạ.”

      Buổi tối, Amy lại tin trai muốn tới cho Clark, lúc đó Clark ăn bánh pút-đinh, vừa xong, thìa trong tay liền rớt, lúc lâu sau mới phun ra được câu: “Đây.. có tính là gặp cha mẹ ?”

      “Cũng có thể hiểu như vậy, nhưng em phải cảnh báo trước cho biết, trai em hình như thích lắm.” Đâu chỉ là thích, quả thực hận thể mời ra quyết đấu, Amy cười cười đưa cho Clark chiếc thìa sạch khác, rất vui vẻ vì trai thương mình như vậy.

      “Bởi vì đoạt mất bảo bối của ấy?” Tất cả hiểu biết của Clark về Gloucester đều từ Amy, biết thân phận và bối cảnh của ta, nhưng thương và bảo vệ của ta đối với Amy thể nghi ngờ, cảm thấy tương lai rất có thể mình bị người vợ này “dạy dỗ” phen.

      “Vâng, ấy thường em là công chúa của ấy.” Amy vênh vang đắc ý, ” Cho nên sau này đừng dại dột mà bắt nạt em, nếu ấy cho biết, kỹ thuật đấu kiếm, bắn súng, còn cả đánh nhau nữa, ấy đều là cấp bậc cao thủ đấy.” Tuy rằng mấy thứ này ngay cả da của ‘siêu nhân’ thể gây thương tổn, nhưng Clark hiển nhiên là thể để lộ bí mật.

      “Phải vậy ? Kỹ thuật đấu kiếm và đánh nhau của cũng tồi đâu, có lẽ bọn có thể trao đổi chút.” Clark cũng muốn bị Amy xem thường.

      “Yên tâm, có cơ hội, tin em , rất nhanh thôi.” Amy cười hả hê khi người có gặp họa, rất nhân hậu mà vui vẻ muốn nhìn bộ dáng Clark bị đánh mà thể trả đòn, “Đây còn là tốt đó, nếu trai em phản đối, biết chừng em nghe theo ấy~ ” Trước dọa chút , miễn cho đến lúc đó trai cẩn thận bị thương, phải xem thường mà siêu nhân căn bản có phải người địa cầu đâu.

      Phản đối cái gì, nghe theo cái gì, Amy chưa , trong lòng Clark lại hiểu , cảm thấy, đây có thể là nguy cơ lớn nhất đối với mình.
      linhdiep17 thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 19

      Edit: Hoabatthoai9

      Beta: Rùa River



      Buổi chiều cuối tuần có tiết học, Amy đến nhà thi đấu quyền , muốn trực tiếp “tham quan” ‘siêu nhân’ đấu quyền chút.

      Trận đấu quyền hôm nay là trận đấu mà mọi người thích môn boxing đều mong đợi. Amy thậm chí còn thấy khán đài có những ông bà già 70, 80 tuổi, mọi người đối với thể thao đều vô cùng thích, chẳng phân biệt tuổi tác.

      Nhưng Amy biết bọn họ nhất định được thấy kết quả trận đấu, giờ trước, “Nhật báo hành tinh” vừa đăng tin về “Người máy quyền ” , những võ sĩ quyền bị cải biến rất nhanh bị cấm thi đấu.

      Quả nhiên, khi trận đấu sắp bắt đầu, trọng tài lại đột nhiên tuyên bố “Căn cứ theo hiệp hội quyền xem xét và quyết định, kết quả trận đấu hôm nay được tính là vô địch.”

      Khán giả kích động, vô số giấy vụn, vỏ trái cây, vỏ chai nhựa bay tới tấp về phía trọng tài, nhưng ta vẫn thờ ơ, hiển nhiên là quen thuộc với cảnh này lắm, vẫn bình tĩnh như trước, : “Tôi xin tuyên bố tin xấu, năm người thách đấu sắp lên đài đêm nay, vi phạm luật thi đấu nên bị đình chỉ thi đấu vô thời hạn.”

      Khán giả bên dưới càng lúc càng kích động, những tiếng chửi rủa hòa lẫn tiếng quát tháo ầm ĩ bên tai, Amy nhịn được nữa rút lui về góc phòng dưới bảo vệ của vệ sĩ, chịu nổi nữa, là loạn, chẳng lẽ hôm nay quyết định đến xem trận đấu này là sai lầm rồi sao?

      Năm người thách đấu lại bị cấm thi mặt mày hung dữ lao ra khỏi phòng chờ của vận động viên, trong đó người trèo lên võ đài, giật lấy microphone trong tay trọng tài, há mồm liền mắng chửi hiệp hội quyền bất tài ngu xuẩn, tiếp theo lại kêu ầm lên đòi siêu nhân xuất đánh trận với .

      Người nọ kêu gào hình như khơi gợi được chú ý và cảm xúc của người xem, tất cả mọi người dần bình tĩnh lại, cùng chờ đợi xuất của siêu nhân.

      Sau đó, siêu nhân xuất , ai biết đến đây từ lúc nào, khi mọi người chú ý tới đứng ở võ đài.

      Amy nhíu mày, cảm thấy Clark tại hình như được vui vẻ lắm, có chuyện gì xảy ra sao? Cũng do qua thời gian khá dài, giờ chỉ có thể nhớ đại khái nội dung bộ phim, vài chi tiết bắt đầu dần dần quên mất.

      Clark thắng lợi chút bất ngờ, tuy lúc đầu sơ suất bị đối phương đánh quyền ngã xuống, nhưng những cú đấm tiếp theo của đối thủ lại ảnh hưởng đến chút nào, chỉ dùng ngón tay nhàng búng trán đối thủ, người nọ liền lập tức bất tỉnh.

      Lập tức, tiếng reo hò vang vọng khắp đấu trường.

      Clark nhìn quanh bốn phía, cuối cùng tầm mắt dừng lại người Amy.

      “Em chờ ở bên ngoài.” Amy giọng quay hướng Clark , lượng như vậy ngay cả vệ sĩ bên người cũng nghe thấy vì nơi này là rất ầm ĩ, nhưng Amy biết Clark nhất định nghe được.

      Quả nhiên, Clark nhàng gật đầu, sau đó giống như khi đến biến mất trước mắt mọi người.

      muốn đứng ở chỗ ồn ào này nữa, Amy rẽ đám đông, rời khỏi nhà thi đấu.

      Ở cửa nhà thi đấu, Clark mặc âu phục bình thường đứng dựa cửa nhìn ra.

      Hai vệ sĩ thức thời dừng chân lại, đứng cách xa mười thước.

      “Hình như vui, xảy ra chuyện gì à?” Amy rất tự nhiên nắm lấy bàn tay to giơ ra trước mặt, theo chậm rãi ra ngoài, hơi lo lắng nhìn Clark, thích nhìn thấy vui.

      Clark trầm mặc trong chốc lát, nghĩ tới Amy lại có thể dễ dàng nhìn ra mình mất hứng, đúng là rất hiểu sao? Nghĩ vậy, tâm tình vốn dĩ có chút sa sút liền tốt hơn rất nhiều. “Vừa rồi người đại diện cho tuyển thủ Mike muốn bắt Lois, ép bố ấy là bác sĩ Lane xuất , cứu người, lại bị Luther nhanh chân hơn bước, giờ Lois quả thực coi thành ân nhân cứu mạng.”

      “Lois xảy ra chuyện chẳng phải là tốt sao? tại sao lại vui? Chẳng lẽ vì người cứu phải là ?” Amy thắc mắc, thực ra cũng cho rằng giờ Clark vẫn thích Lois, nhớ đêm đó mừng rỡ như điên tuyên bố chuyện bọn họ hẹn hò cho cả Lois cũng nghe, vì thế có thể khẳng định đối với Lois còn cảm giác rung động gì nữa.

      “Tất nhiên phải vậy, tuy rằng tất cả mọi người gọi là siêu nhân, nhưng phải thượng đế, làm sao có thể muốn cứu ai cũng được, tuy rằng chậm bước, Lois có việc gì đương nhiên rất mừng, nhưng cảm thấy xuất Luther rất kỳ lạ, vốn dĩ còn muốn từ Mike tìm hiểu chủ mưu là ai, lại bị Luther giết người diệt khẩu, trực giác của cảm thấy việc này nhất định có liên quan đến Luther, đáng giận!”

      Amy hiểu , gật đầu, đúng là ở Metropolis người có khả năng và tiền bạc làm ra loại chuyện này quả thực cũng chỉ có Lex Luther, có điều.. “Từ lúc nào bắt đầu tin tưởng vào trực giác?”

      “Từ khi quen em, liền tin.” Clark cười khổ, đến trực giác, còn ai có thể so được với bạn của đây?

      “Được rồi, em cũng tin tưởng trực giác của , chuyện này quả Luther tránh khỏi liên quan, xem võ sĩ quyền ban nãy, ràng trước nay chưa từng đụng đến , lại đối với cứ như có thâm thù đại hận, ràng là bị ai đó tác động đến, mà ở Metropolis người căm thù như vậy, cũng chỉ có tên khốn kia thôi.”

      “Có phải võ đoán quá ?” Clark ngần ngừ, vì đấu thủ bị đánh ngã khi nãy, lúc nhìn thấy ‘Clark’ cũng chẳng tỏ ra tốt đẹp gì.

      “Tin em, là .” Amy tự nhiên ôm lấy cánh tay Clark, vô cùng thân thiết dựa vào người , chân bước nhàng, bởi vì trai muốn đến, tâm trạng gần đây của vẫn rất tốt, “Nếu Luther bày ra chuyện cứu Lois, ràng là mưu gì đó, phải để ý đến Lois, đừng để ấy bị lừa.” Tuy rằng chẳng thích gì Lois, nhưng Amy thể phủ nhận Lois là tốt, tốt nên để kẻ xấu làm hại, trong phim truyền hình thậm chí ta suýt chút nữa kết hôn với Lex Luther.

      “Ừ, biết.” Clark vừa cong khóe miệng hưởng thụ thân thiết của bạn , vừa hỏi: “Giờ em định đâu?”

      “Giờ em siêu thị, ngày mai trai đến rồi, em phải mua thêm nhiều đồ nấu ăn chút, chuẩn bị thịnh soạn chút. trai em thích nhất em làm món cá tuyết rán với khoai tây, còn có súp dăm bông sữa này, thịt bò cuộn tiêu đen này, thịt bò hầm với sữa hương hồi, bánh khoai tây…” Amy kể ra tràng, hình như tất cả món làm trai đều thích?

      Clark nghe nửa ngày, có chút ghen tị, “Vậy em biết thích ăn gì ?”

      “Biết chứ, dứa hấp dăm bông, gà nướng táo, bít tết tiêu đen, thịt bò sốt rượu vang đỏ…. toàn thích ăn thịt thôi, có điều cũng nên ăn nhiều rau chút, lát nữa chúng ta mua thêm rau tươi nhé?” Amy tuy rằng cũng thích ăn thịt, nhưng học dinh dưỡng học, dĩ nhiên càng coi trọng cân bằng dinh dưỡng cho cơ thể.

      Tuy rằng Clark cần ăn gì cũng được.

      “Em cứ quyết định là được rồi.” Nhìn Amy chút nghĩ ngợi ra những món thích, ánh mắt Clark càng thêm dịu dàng thương.

      “Vậy mua thêm bột mì, buổi tối ủ cho lên men đến sáng mai em làm bánh bao.” Amy vừa vừa nghĩ đến những thực phẩm cần mua, để ý thấy ánh mắt Clark giờ có thể khiến đỏ mặt.

      Cũng tại cách biệt chiều cao giữa hai người, nếu ngẩng đầu căn bản nhìn thấy được vẻ mặt của Clark.

      Lúc này mới đến siêu thị mua đồ ăn, đại để cũng có đồ gì tươi, Amy chọn tới chọn lui mới được hai loại rau còn hơi tươi chút, cùng với ít thực phẩm đông lạnh, về phần rau tươi mà muốn, đành sáng mai chợ sớm gần chỗ trọ mua vậy.

      Amy chọn đồ, Clark phụ đẩy xe theo bên cạnh, khi ngang qua dãy đồ ăn vặt, Amy hỏi : ” có muốn ăn đồ ăn vặt ?”

      Clark mắt sáng lên, báo ra dãy dài tên: “Rau hộp Philippin, sủi cảo chiên, tôm viên, nem rán….” Từ khi thưởng thức tay nghề của Amy, còn ăn mấy thứ đồ ăn vặt dinh dưỡng nữa, có điều khi còn chưa hẹn hò với Amy cũng tiện ăn uống chực, cho nên bình thường khi thèm ăn liền bay đến Trung Quốc mua chút về ăn đỡ thèm, do đó còn biết thêm ít đồ ăn vặt Trung Quốc.

      biết biết, chúng ta mua nguyên liệu về nhà làm là được.” Amy đành bỏ qua ý tưởng mua đồ ăn vặt, những món ăn Clark vừa kể làm vài món, xem ra cần đến phố người Hoa mua sách dạy nấu ăn tiện thể học hỏi thêm chút…

      ngang qua khu đồ dùng sinh hoạt, Amy nhặt lên mấy bộ bát đũa, còn có kem đánh răng và bàn chải, cốc thủy tinh, ánh mắt chợt nhìn thấy bộ đồ pha trà rất đẹp, nhưng dừng lại, trực tiếp lướt qua, mấy thứ này tuy rằng tinh xảo nhưng vẫn kém bộ đồ pha trà của , tuy rằng thiếu mất cái chén.

      Clark dĩ nhiên cũng nhìn thấy, vì thế sau khi bọn họ về nhà, Clark lấy cớ về phòng thay quần áo, khi quay lại phòng Amy, trong tay có thêm ly trà bằng sứ Thanh Hoa, giống hệt hai cái chén mà làm vỡ.

      ___________
      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :