1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bạn trai siêu nhân của tôi - Du Du Tiên (64c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 10

      Edit: Hoabatthoai9

      Beta: Rùa River



      Ban đêm tiệc từ thiện là nơi người giàu khoe khoang giàu có của mình, mà được đem ra bán đấu giá cuối cùng hôm nay là cơ hội dùng bữa cùng với những người đàn ông độc thân có danh tiếng nhất ở Metropolis, cho nên cơ hồ tất cả phụ nữ ở Metropolis cảm thấy mình kém đều đến đây, ngay cả Louis người từ trước đến nay bao giớ thấy hứng thú đối với chuyện thế này cũng đến, mục tiêu của tất nhiên là siêu nhân rồi.

      Cùng đến đây với Louis còn có Kate , nữ tác giả gợi cảm xinh đẹp và nhiệt tình cởi mở, Clark rất thích những bài viết của .

      Louis nhìn bộ lễ phục màu vàng kia người Kate nửa người giống như đồ bơi chỉ che được bộ ngực, giọng trào phúng : “Đồ của che nổi thân thể sao ?”

      Kate khinh thường nhìn lễ phục màu đen chỉ lộ ra bả vai của Louis, cười khẽ thành tiếng: “Có đôi khi, ít mới tuyệt vời.”

      Hai người vừa mắt nhau…, tuy rằng là đồng nghiệp nhiều năm nhưng tính cách hoàn toàn bất đồng làm cho các thể ở chung. Tuy rằng đâu đó trong đáy lòng cũng có thừa nhận đối phương là bạn của mình.

      Trong lúc các còn chuyện vô bổ, cơ hội được cùng tỷ phú sáng giá còn độc thân giàu thứ ba thế giới Lex Luther ăn tối và khiêu vũ được bán với giá mười ngàn đôla, đối tượng là quý bà nhiều tuổi, phải muốn bỏ qua trẻ và xinh đẹp, có điều quý bà này có tiền.

      Tiếp theo, siêu nhân từ ban công đáp xuống, vào hội trường từ thiện, nhận được hoan nghênh của mọi người.

      “Tiếp theo…” người điều khiển bán đấu giá cố ý ngừng lại chút, sau đó ánh đèn rọi vào người siêu nhân mới bước vào, “ cuộc hẹn vô cùng đặc biệt — Bữa trưa dã ngoại mây ngày cuối tuần ~”

      Trong tiếng vỗ tay của mọi người, siêu nhân lên bục đấu giá .

      “Các quý bà, người đàn ông thép này, các vị ra bao nhiêu?” Người điều khiển đấu giá hưng phấn hỏi, hâm nóng khí toàn thể hội trường.

      ngàn.” Lập tức có người ra giá, lúc này đồng đôla rất có giá trị.

      ngàn năm.” Louis cũng ra giá, vì muốn hẹn hò cùng siêu nhân, tính toán đem toàn bộ tiền dành dụm lâu nay vốn dành để Tahiti ra dùng .

      Kate nhìn Louis, cũng ra giá: “Hai ngàn.”

      “Hai ngàn năm.” Louis cam lòng yếu thế .

      “Năm ngàn.” Người phụ nữ ra giá đầu tiên lại hô lên.

      “Sáu ngàn.” Kate hô.

      “Tốt lắm, được lắm, mau tránh sang bên .” Louis thấp giọng cảnh cáo.

      “Sao vậy Louis, trả nổi à?” Kate khiêu khích .

      “Bảy ngàn năm.”

      “Tám ngàn.”

      Giá ra càng lúc càng cao, muốn vượt qua con số Louis có thể trả.

      “Chín ngàn.” Kate tiếp tục , nhưng đây cũng là cực hạn của , các dù sao cũng phải kẻ có tiền.

      “Chín ngàn lần , chín ngàn lần hai. . . . . .” Người điều khiển đấu giá hô lên, giục giã mọi người muốn trả giá tiếp phải nhanh lên.

      lúc Kate lộ ra ánh mắt thắng lợi nhìn về phía Loius , giọng hô lên giá năm mươi ngàn.

      Giá này vừa ra, toàn trường khiếp sợ.

      Ngay cả Lex Luther vẫn thờ ơ lạnh nhạt cũng lộ ra ánh mắt tức giận, bởi vì thấy người ra giá là người mà tưởng muốn mua cơ hội ăn tối với mình, mệt trước lúc bắt đầu còn muốn trêu chọc chút.

      Siêu nhân đứng ở đài cảm thấy có chút xấu hổ, nhất là trong những người ra giá còn có hai người quen.

      “Năm mươi ngàn lần , năm mươi ngàn lần hai, năm mươi ngàn lần . . . . . .” Người điều khiển đấu giá rất nhanh báo giá, chuẩn bị dứt điểm, giá này là vượt qua giá dự đoán ban đầu .

      “Năm mươi mốt ngàn.” giọng có chút ngây thơ non nớt từ góc phòng truyền đến, khiến mọi người tò mò nhìn.

      Siêu nhân cũng nhìn lại, chỗ đó có bồn hoa to nên trước đó nhìn người nọ, đợi cho đối phương từ phía sau bồn hoa tới, Clark mới giật mình ngạc nhiên.

      Tóc đen dài xõa ra, người là bộ lễ phục màu trắng theo phong cách Victoria, trước ngực thắt dải lụa thành nơ hình bướm, tay áo rộng măng sét được trang điểm bằng những đường viền hoa, váy bên dưới phía trước ngắn dài dần ra phía sau, viền váy thêu hoa văn hoa lệ, lộ ra tất lưới ở đùi, chân mang đôi giầy đế cao bằng da mũi tròn, thoạt nhìn như búp bê.

      Là Amy, siêu nhân nhíu nhíu mày, biết tại sao lại ở đây.

      Trang phục của Amy khác với những người ở đây, tuy rằng khiến tất cả mọi người có chút cảm giác chói mắt, nhưng điều bọn họ quan tâm hơn cả là kết quả cuộc bán đấu giá này.

      Quý bà ra giá năm mươi ngàn kia dĩ nhiên chịu thua, chút do dự ra giá: “Sáu mươi ngàn.”

      “Sáu mươi mốt ngàn.” Amy từ góc phòng ra, tự nhiên hào phóng bước đến trước đài bán đấu giá, đón nhận chú ý của mọi người .

      “Bảy mươi ngàn!”

      “Bảy mươi mốt ngàn.” Amy nghịch ngợm ra giá, mặc kệ đối phương ra bao nhiêu chỉ tăng thêm ngàn, tuy rằng rất muốn thử tăng đôla xem thế nào, nhưng điều này là rất nhục nhã người khác, dễ dàng đắc tội với họ, cần tự tìm phiền toái.

      Dù vậy đối phương cũng vẫn tức giận, giá ra đến trăm ngàn, Amy như trước bỏ thêm ngàn, bà ta trừng mắt tức điên nhìn Amy liếc mắt cái rồi bỏ .



      Người điều khiển đấu giá tuyên bố kết quả, siêu nhân nhanh chóng xuống, kéo Amy ra hướng ban công, chút chú ý tới lúc bước đến, Louis lộ ra vui sướng sau đó là mất mát.

      “Sao lại tới đây?” Xác định ai có thể nghe được bọn họ chuyện, Clark hỏi.

      “Tôi nhận được giấy mời, cảm thấy có chút hay ho nên đến.” Amy lắc lắc ly rượu trong tay, nhàng nhấp ngụm, sau đó vừa lòng nhắm mắt, thích hương vị của rượu nho, nhưng vẻ bề ngoài non nớt làm tất cả mọi người cho phép đụng vào loại rượu nào khác ngoài rượu vang pha.

      “Vậy cũng cần tiêu tiền uổng phí như thế, nếu muốn cùng tôi dã ngoại mây chỉ cần tiếng là được.”

      “Vậy sao được, tôi muốn nhìn thấy ở cùng người xa lạ chỗ, hơn nữa đây là dạ tiệc từ thiện, có thể giúp những người may tốt sao? Cũng phải là chỉ có mới có thiện tâm.” Amy lắc lắc đầu, lại uống ngụm .

      “Tôi đương nhiên biết có lòng tốt, nhưng trăm ngàn đôla. . . . . . còn sinh hoạt phí sao?” Clark có chút lo lắng, bình thường Amy tiêu tiền nhiều.

      “Đương nhiên, chút tiền ấy làm khó được tôi.” Amy rụt rè gật đầu, lập tức lại ngượng ngùng thè lưỡi, “Kỳ trước khi tôi đến qua với trai, chi phí cho dạ tiệc từ thiện hôm nay ấy trả hết.”

      “Wow, kẻ có tiền.” Clark khoa trương , tuy rằng biết Amy gia cảnh tốt nhưng ngờ trai dung túng em như vậy.

      “Đúng vậy đúng vậy, nhà chúng tôi ở quốc rất có danh tiếng đó.” Amy thèm để ý phất tay, kỳ lần này Gloucester phối hợp với như vậy là vì những điều mà đưa ra cho giúp gia tộc phát triển thuận buồm xuôi gió, vì thế mới vung tay hào phóng, lại sắm sửa cho Amy ít tài sản xem như đồ cưới cho sau này — điều này thể thiếu trong giới quý tộc. Hơn nữa tiền tiêu vặt cũng tăng ít. “ chuyện này nữa, muốn về chưa?”

      “Hả?”

      “Đồng nghiệp của uống say nhanh quá.” Amy chỉ chỉ Louis ở quầy bar nốc ly lại ly ngừng, “ đưa ấy trở về sao? ấy như vậy trông được tốt lắm.”

      Clark cũng chú ý đến, “Vậy còn , tốt nên uống nhiều quá.” nhìn nhìn ly rượu trong tay Amy.

      “Hì hì, ly say đổ tôi được.” Amy lắc ngón tay.

      “Vẫn là đừng uống nhiều, tôi đưa Louis trở về trước, ở chỗ này chờ tôi được ?” Clark bắt đầu bay ra bên ngoài .

      , tôi còn muốn ở đây lát.” Amy gật đầu, nửa đêm có người đưa về cũng tốt, tuy rằng bên người vẫn có người theo.

      “Như vậy, gặp lại sau.” Clark vẫy tay, định bay , lại bị bóng người đột nhiên lao tới ngăn cản.

      “Siêu nhân, đợi chút, tôi là Murray, Murray Brown.”

      “Nghe này Brown . . . . . .” Clark đương nhiên biết người này , bởi vì tùng gặp qua ta, thằng cha muốn làm người đại diện cho siêu nhân.

      có thể gọi tôiMurray,Arnoldcũng gọi tôi như vậy.” Murray căn bản cho cơ hội chuyện, khi mở miệng liền thao thao bất tuyệt, thuyết phục đến thành phố khác .

      Clark bất đắc dĩ nhìn Amy cười trộm, vớiMurray: “Xin lỗi, Brown, tôi có hứng thú với đề nghị của , tôi phải hàng hóa để bán.” xong liền bay .

      Mà Murray hiển nhiên dễ dàng bỏ qua như vậy, Amy nhìn ta rời khỏi ban công, vẻ mặt của ta tuyệt giống người bị thẳng thừng cự tuyệt.

      Cầm ly rượu vào hội trường, Amy đặt ly vào khay người phục vụ, lấy ly mới tiếp tục uống, vệ sĩ của chỉ bảo vệ an toàn chứ hạn chế , đây là để thoải mái chút.

      Sau đó, thấy Clark thay âu phục vào cửa hội trường, nâng ly rượu hướng chào.

      Clark cười gật gật đầu, sau đó đến chỗ Louis say gục quầy bar mê sảng, bọn họ vài câu, tiếp theo Clark đưa Louis .

      Amy nhìn qua đồng hồ, tính thời gian Clark trở về, cảm thấy có thể uống thêm chút nữa, vậy là ngồi vào quầy bar, gọi người pha rượu lấy ly rượu pha chế, sớm muốn nhìn thử, thế kỷ hai mươi mốt vì là giáo viên mầm non thời gian làm việc và nghỉ ngơi có quy định, hơn nữa lại có bạn thích quán bar , mình cũng dám đến chỗ long xà hỗn tạp đó, cho nên chưa từng được uống thử loại rượu cốc-tai pha chế.

      Người pha rượu nhìn bộ dáng trẻ con của , dám chọn rượu có độ cồn cao mà pha ly “Ice Cream” hồng nhạt — dùng đá bào, chuối cùng các loại rượu hỗn hợp pha trộn, chua ngọt rất ngon miệng, lượng cồn vừa phải có thể giúp dạ dày tiêu hóa tốt hơn, thường dùng làm món tráng miệng vừa ngon vừa đẹp sau bữa ăn — đưa cho .

      Amy chê, dù sao cũng chẳng hiểu về cái này, chỉ cảm thấy màu sắc rất đẹp, vị chua ngọt cũng rất ngon miệng.
      linhdiep17 thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 11

      Edit: Hoabatthoai9

      Beta: Rùa River



      Rượu ngon liền uống nhiều thêm chút, Amy rất khách khí gọi người pha rượu pha thêm mấy ly có hương vị khác, dù sao hôm nay ở trong này tiêu ít tiền, uống cho được.

      Người pha rượu nhìn hai vệ sĩ đến bên cạnh Amy, thức thời lại pha thêm vài loại rượu có độ cồn thấp thích hợp cho phụ nữ uống.

      Nhưng rượu là thứ dễ dàng làm cho người ta say, hơn nữa lại là rượu pha chế, sau khi Amy uống hai ly có vị khác nhau cảm thấy hơi choáng váng, cảm giác có chút khó chịu, uống tiếp nữa, liền úp sấp xuống quầy bar, vừa nhìn chất lỏng sóng sánh màu sắc trong ly rượu, phía trang trí bằng quả đào đỏ mọng, vừa chờ Clark đến đón.

      Lex Luther ngay từ đầu chú ý tới Amy, bởi vì cách ăn mặc của khá đặc biệt, có điều khi đó cũng quá quan tâm, chỉ nghĩ là con nhà giàu theo người lớn đến chơi, ngờ lại có thể cạnh tranh với Lilya, thậm chí còn thắng cả nữ tỷ phú kia, hơn nữa sau khi siêu nhân nhìn thấy , hiển nhiên là hai người biết nhau, từ lúc đó Lex Luther đối với càng thêm tò mò.

      giờ nhìn thấy Amy ở chỗ này, Luther vốn định qua chào hỏi chút xem có thể tìm hiểu chút gì , lại nhìn thấy hai vệ sĩ xuất ở phía sau , mắt lộ ra vẻ đe dọa ngăn cản mọi người tới gần, cho nên cũng chỉ có thể nhìn từ xa mà than thầm.

      điều tra cho tôi kia, tôi muốn có toàn bộ tư liệu về ta.” Lex Luther thấp giọng phân phó. Kế hoạch của thể cho phép bất kỳ vấn đề gì xảy ra.

      “Dạ.”

      Clark đưa Louis về đến căn hộ của giao cho em chăm sóc liền lập tức quay trở về dạ tiệc từ thiện, thậm chí kịp cởi âu phục, vì bay quá nhanh nên khi về đến nơi quần áo sộc sệch nhăn nhúm cả, làm thể dành chút thời gian sửa sang lại.

      Trở lại hội trường, Clark nhìn thấy Amy ngủ ở quầy bar.

      ấy làm sao vậy?” Clark tiến lên xem xét, hai vệ sĩ chỉ nhìn liếc mắt cái rồi mở đường.

      “Tiểu thư uống say.” người .

      “Ừ, sao các ngăn cản ấy?” Clark có chút trách cứ bọn họ can thiệp.

      Hai vệ sĩ liếc mắt nhìn nhau cái, vệ sĩ A mở miệng trước: “Trách nhiệm của chúng tôi là bảo vệ tiểu thư Amy, nhưng thể hạn chế hành động của ấy.” Chủ nhân của bọn họ là Công tước Gloucester, mà Công tước Gloucester ra lệnh chỉ bảo vệ mà được ngăn cản, cho nên bọn họ chỉ có thể nhìn uống say…

      “Được rồi, tùy các , bây giờ tôi muốn đưa ấy về, được chứ?“

      sao, tiểu thư có dặn, lời của có thể tin được.” Vệ sĩ B .

      Clark vì được Amy tin cậy mà cảm thấy vui vẻ, đồng thời nhìn hai vệ sĩ này lại có chút cảm giác bất lực .

      cẩn thận nâng Amy dậy, trọng lượng của đối Clark mà rất , nhưng Clark có cảm giác nâng tay cả thế giới, dường như chỉ cần cẩn thận chút thôi cả thế giới bị hủy diệt.

      Kent, chúng tôi lái xe đến đây.” Vệ sĩ A kịp thời nhắc nhở .

      “Đậu ở chỗ nào?” Clark ôm xuống lầu.

      “Bãi đỗ xe dưới lầu, tôi lấy.” Vệ sĩ B .

      “Làm phiền .”

      **************************

      Đưa Amy đến trước cửa phòng trọ, hai vệ sĩ rất ăn ý mà dừng bước.

      “Các sao vào? Tôi nghĩ cần có người giúp chăm sóc ấy.” Clark cho rằng chỉ có mình mình có thể chăm sóc say.

      “Tiểu thư có , trừ phi cho phép hoặc có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, còn lại chúng tôi thể vào phòng trọ của .” Vệ sĩ A .

      “Bây giờ phải là ngoài ý muốn?”

      “Loại này tính, là chuyện cá nhân.” Vệ sĩ B lắc đầu.

      Hai người này đúng là đầu gỗ, trai Amy sao lại phái bọn họ bảo vệ ? Clark dở khóc dở cười.

      Kỳ hai vệ sĩ này bởi vì vấn đề về tính cách nên bị tách ra làm việc cùng những người khác, nhưng hôm nay người cùng vệ sĩ A hợp tác có số việc riêng nên xin phép nghỉ, ngoài vệ sĩ B lại tìm được người khác thay thế nên đành để bọn họ cùng làm việc…

      Bất quá tuy rằng tính cách có chút thà nhưng năng lực của hai người đúng là số số hai trong các vệ sĩ .

      “Nhưng chúng tôi vẫn canh giữ ở bên ngoài.” Cho nên đừng nghĩ muốn làm cái gì tồi tệ, Clark nhìn thấy ràng ý trong mắt bọn họ .

      Đưa vào trong, Clark đối với xếp đặt trong phòng vô cùng quen thuộc, bởi vì thời gian dùng cơm phần lớn là ở đây.

      Mở cửa phòng ngủ quen thuộc, khác với phong cách ăn mặc của Amy, gian phòng ngủ này bài trí rất đơn giản, nơi ấm áp và thoải mái.

      Clark giúp Amy cởi giầy, đặt lên giường, kéo chăn đắp cho , lại lấy chút nước ấm lau mặt , sau đó ngồi ở bên giường nhìn ngẩn người.

      Khuôn mặt xinh đẹp nhắn thoạt nhìn tựa như mười mười hai tuổi, nhưng thân thể dưới chăn lại đầy đặn thành thục, Clark biết nó mê người cỡ nào. Clark mơ hồ cảm thấy được trầm mê như vậy ngày nào đó lấy mạng của mất, nhưng là chống cự được mà cũng muốn chống cự.

      Nhưng đối với Amy mà , có lẽ chỉ là người bạn tốt có chút đặc biệt mà thôi.

      “Khi nào em mới có thể thấy được trái tim tôi?” Clark thở dài, cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng của .

      Tiếp theo, ý thức được mình vừa làm gì…Clark bật đứng dậy, chạy ra khỏi phòng ngủ tựa như chạy trốn.

      Trong phòng ngủ, Amy vốn nên ngủ say hai mắt mở ra, có chút mông lung mờ mịt, nhìn cửa phòng chưa đóng lại trở mình cái, tiếp tục ngủ.

      Ngoài phòng trọ , hai vệ sĩ nhìn Clark mang theo vẻ mặt kỳ lạ rời khỏi, liếc nhau, tiếp tục im lặng bảo vệ.

      ***********************

      Sáng sớm, Amy xoa cái đầu phát đau từ giường đứng dậy, sờ soạng vào phòng tắm, vừa vừa cởi tất và găng tay, bộ váy mặc cả đêm người có thể quang vinh xuất ngũ .

      Mở vòi nước ấm ra tắm rửa, Amy vừa chà vừa nhớ lại chuyện đêm qua.

      là người dễ say rượu, nhưng người dễ say cũng dễ tỉnh, hơn nữa cồn tuy rằng làm mê man thân thể nhưng làm mê man thần trí , ngược lại khiến suy nghĩ của càng thêm thanh tỉnh, cho nên hành động tối hôm qua của Clark, Amy nhớ sót chút nào.

      nghĩ đến Clark có tình cảm như vậy, đúng hơn là tin, vẫn nghĩ Clark chỉ thích Louis, dù sao trong phim bọn họ mới là đôi – dù có lúc Clark bị những người đẹp khác hấp dẫn, nhưng phải cuối cùng vẫn giữ tình cảm của mình sao?

      Louis mới là nửa đích thực của Clark, sao tại lại với rằng trái tim thuộc về ?!

      Thế giới này rốt cục bị gì rồi?

      Biết mình có người thích , trong lòng Amy dĩ nhiên là có chút vui mừng và thích thú, đây là niềm kiêu hãnh của con đúng ? Nhưng băn khoăn do dự còn nhiều hơn, dù sao còn chưa muốn đương, hơn nữa đối phương còn đặc biệt như vậy.

      cần suy nghĩ lại, có lẽ trong ba ngày tiếp này cần gặp Clark hơn. Jenny chẳng phải mời đến nông trại nhà mình chơi sao, biết bây giờ được nhỉ?

      Vì sao phải là ba ngày? Bởi vì sau ba ngày nữa là cuối tuần, muốn bỏ qua cuộc hẹn dã ngoại mây, buổi dã ngoại đó giá những 100 ngàn đô kia mà.

      thừa nhận mình kỳ động lòng, Amy sẵn sàng chuẩn bị làm đà điểu, lấy ba lô ra ném mấy bộ quần áo và đồ vệ sinh cá nhân vào, mấy câu với vệ sĩ trước cửa, quay đầu lại chuồn mất.

      Vì thế, khi Clark như mọi ngày định đến phòng Amy ăn sáng, đón là vệ sĩ A đứng ở cửa .

      “Tiểu thư nhờ tôi chuyển lời với , đến nông trang của bạn học chơi, cuối tuần mới trở về.”

      “Hả?!”

      Amy bỏ chạy, Clark chỉ còn cách tự mình giải quyết vấn đề ăn uống, sắp xếp túi xách làm, còn biết tại sao trong lòng lại có loại cảm giác tủi thân, giống như vật cưng bị chủ nhân vứt bỏ .

      Có điều cũng may Amy chạy nhanh, bằng có thể phát mình trở thành người nổi tiếng ở Metropolis, hôm nay trong mục tin tức báo chí đăng toàn bộ đều là về , siêu nhân là đề tài nóng nhất ở Metropolis, những chuyện liên quan đến đều bị người ở Metropolis chú ý, vì thế Amy tự nhiên thành tiêu điểm. Tất cả mọi người đều tò mò thần bí đột nhiên xuất này đến tột cùng là thần thánh phương nào, lại có thể trả giá trời như vậy để được hẹn hò cùng siêu nhân, xem ra siêu nhân của bọn họ quá quyến rũ rồi.

      Lúc này Amy ngồi xe đến nhà Jenny, vốn tưởng rằng chỉ có hai người bọn họ chơi nhưng ngờ lại có thêm cả đống người cả trai lẫn .

      xe buýt, Amy nhìn đám bạn học nhao nhao, lặng lẽ vào tai Jenny: “Tớ tưởng chỉ có hai người chúng ta đến nhà cậu thôi chứ, sao cả bọn George cũng đến?”

      Jenny nhún nhún vai, cười đùa: “Đám con này đương nhiên là đến chơi, về phần các bạn . . . . . Cậu cũng biết, bọn họ luôn phiền nhiễu, hơn nữa lúc này còn có người đẹp là cậu ở đây.”

      Bề ngoài của Amy trong mắt người nước ngoài rất được ưa thích, cho nên vừa vào NYU liền lập tức có đám người đông đảo theo đuổi, nhiệt tình của người Mĩ luôn làm cho có chút ăn tiêu, hận thể tìm cái vợt dập chết đám người ồn ào này, mà George trong chuyện này là tên khiến phiền nhất.

      “A, phải ? Tớ lại nghĩ là Carlo đến vì cậu chứ?”

      Amy trêu chọc mà Jenny chút xấu hổ, rộng rãi thừa nhận: “ ta cũng khá đáng , nhưng tớ cảm thấy bọn tớ thích hợp, ta quá ngây thơ.”

      “Ngây thơ? ta lớn hơn cậu hai tuổi đấy .”

      “Amy, cậu phải hiểu, con trai trưởng thành hay liên quan đến tuổi tác, Carlo chính là loại này, tuy rằng thân hình ta rất cao to, nhưng tâm lý so với cái mặt tròn của cậu phải còn ngốc hơn sao?” Jenny nhéo nhéo khuôn mặt của Amy, vừa lòng nhìn nó đỏ ít.

      Jenny là người đẹp điển hình kiểu Mĩ, gợi cảm nóng bỏng, bình thường hai cùng có bề ngoài xinh đẹp dễ dàng trở thành kẻ thù hơn là thành bạn bè, nhưng Jenny rất thích Amy, bởi vì bề ngoài của Amy rất trẻ con, điều này thỏa mãn tâm lý vẫn luôn muốn có em của .

      Tuy rằng nội tâm Amy và bề ngoài hoàn toàn giống nhau, nhưng chỉ cần bề ngoài phù hợp ý thích của là tốt rồi.

      Amy đối với động tác của Jenny có chút lơ đễnh, lúc trước trai của cũng thích làm động tác này, “Cho nên cậu thích ông già?”

      “Là đàn ông trưởng thành và tâm lý, giống chàng phóng viên lần trước tới tìm cậu cũng tồi.” Jenny gật gật đầu.

      Clark?! Nghe cái tên đó, Amy ngẩn người, sau đó được tự nhiên nhìn ra phía ngoài cửa sổ: “Bọn họ ở cùng với chúng ta bao lâu? Cậu chắc chắn nhà cậu có đủ phòng trống chứ?”

      “Đừng lo lắng, phòng đủ, nhưng tớ nghĩ bọn họ cũng để ý lắm đâu.” Jenny ngạo nghễ, “Vừa lúc việc trong trang trại thiếu người, bọn họ tới là đúng lúc.”

      Cho nên, đây mới nguyên nhân cậu đồng ý dẫn bọn họ tới? Amy nhìn đám con trai xung quanh, mặc niệm cho bọn họ.



      “Khi nào em mới có thể thấy được trái tim tôi?”

      Ô ô ô… siu nhân sao mà iu thế ko biết, em đổ vì rồi ơi…TToTT…
      linhdiep17 thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 12

      Edit: Hoabatthoai9

      Beta: Rùa River

      Trang trại nhà Jenny rất lớn, công việc đồng áng dĩ nhiên rất nhiều, may hai ngày trước bố Jenny đuổi việc tên nát rượu, cho nên đối với đám tiểu quỷ này, ông dĩ nhiên là tỏ ra rất nhiệt tình —— sai bọn họ mặc tạp dề và giày vào, cọ rửa chuồng heo.

      Cả đám rên lên.

      Về phần đám con , mẹ Jenny là nhân từ, bà giúp bọn họ chuẩn bị bánh ngọt và nước trà, rồi bảo Jenny đưa các tham quan chung quanh.

      Ngoại trừ Amy , các khác đều muốn thăm thú chi hết, bọn họ thích nhìn đám con trai chiến đấu với heo hơn.

      “Trang trại nhà cậu lớn , tất cả đất nơi này đều là của nhà cậu?” Amy mặc quần bò với áo sơmi trắng đơn giản, đầu đội mũ rơm, vạt áo sơmi buộc lại thành nút thắt, coi như tăng thêm được chút khí chất vùng nông thôn.

      “Ừ, đây là trang trại lớn nhất vùng này, từ đây đến đường quốc lộ bên kia đều là của nhà tớ.” Jenny chỉ chỉ phía con đường dài thẳng như sợi dây thắt lưng phía đằng xa, “ thôi, tớ đưa cậu lên sườn núi xem, chỗ đó xem được hơn, tớ cứ nghĩ cậu thích chỗ nông thôn thế này, cậu thoạt nhìn giống tiểu thư quý tộc cầm tách bằng sứ ngồi uống trà ở vườn hoa.”

      Mình quả đúng là vậy, Amy thầm thè lưỡi, may là lúc trước thuyết phục trai, để đồng ý cho vệ sĩ cần theo sát bên người mà chỉ bảo vệ ở từ xa, trời biết rốt cuộc làm sao lại nhìn giống như là người kiếm những chỗ phiền phức , trai là bảo vệ quá mức rồi.

      Nghĩ tới đây lại nhớ tới mình đồng ý với , đến nơi gọi điện thoại báo an toàn, nhưng thôi, cứ để đợi lát nữa trở về gọi , trai hẳn là tức giận…

      May mắn di động của có thể bắt sóng vệ tinh, bằng chỉ có thể dày mặt gọi nhờ Jenny cuộc điện thoại quốc tế đường dài .



      “Nơi này nhìn tuyệt vời quá.” Amy đứng ở sườn núi nhìn cánh đồng rộng lớn và đàn bò sữa phía dưới, đương nhiên, bò sữa được thả cánh đồng, chúng được nuôi thả trong bãi cỏ rộng có vòng lan can bằng gỗ bao lại xung quanh, nhàn nhã gặm cỏ.

      “Lại đây, cho cậu xem cái này hay lắm.” Jenny vẫy vẫy , ý bảo nhanh lên.

      Amy tò mò theo sát , tới sườn núi bên kia, tò mò biến thành kinh ngạc.

      “Trời ạ, nơi này là đẹp quá mất!”

      Chỉ thấy phía dưới dốc núi kia là cánh đồng hoa lớn, có đủ các loại cúc Ba Tư, hoa cúc Ba Tư màu đỏ , hồng, trắng, vàng, đủ các màu chen lấn nhau vươn lên um tùm tươi tốt, trông đẹp đẽ vô cùng.

      “Đẹp , đây là nơi tớ thích nhất, là bố tớ trồng tặng mẹ tớ đấy, có điều bây giờ đều là của tớ rồi, khi tớ ở đây mẹ giúp tớ chăm sóc chúng.” Jenny chạy nhanh xuống triền núi, giang hai tay xoay vòng cánh đồng hoa, giống như ôm những đóa hoa này.

      “Ừ, sau này chờ khi tớ có trang trại của mình tớ cũng muốn có cánh đồng hoa lớn như vậy, nhất định rất đẹp.” Amy chạy theo xuống dưới, ánh mắt sáng lấp lánh như có sao ở bên trong.

      “Hì hì, tớ biết là cậu thích mà.” Jenny đắc ý , cánh đồng hoa này chính là báu vật mà tự hào nhất. cúi người, lựa ra mấy bông hoa đẹp, cẩn thận bẻ cả thân, sau đó tay khéo léo kết thành vòng hoa, đặt lên đầu Amy: ” Tặng cậu này.”

      “Cám ơn.” Amy sờ sờ vòng hoa đầu, vô cùng vui vẻ, “Đẹp ?”

      “Cậu đội lên trông xinh đẹp lắm, nàng của tôi, bây giờ tâm trạng khá hơn chút nào chưa?” Jenny khen xong lại hỏi.

      Amy sửng sốt, sau đó nở nụ cười: “Ưm, cám ơn.” Lời cảm ơn này có lẫn cảm kích trong đó, vì tỉ mỉ cẩn thận và săn sóc của bạn.

      Jenny sờ sờ đầu Amy, ở trước mặt Amy luôn luôn tự coi mình là chị , tuy rằng các bằng tuổi nhau, “ cần khách khí, tuy rằng biết cậu buồn phiền cái gì, có điều cũng đừng tự ép buộc mình quá, thích hợp với cậu.”

      “Kỳ có gì , chỉ là có chút chuyện nghĩ ra mà thôi.” Amy nhìn hoa mặt đất có chút ngơ ngẩn.

      “Buồn phiền về chuyện tình cảm sao? Xin lỗi, nếu cậu muốn cần ra đâu.” Jenny cảm thấy mình làm khó người khác, bọn họ chỉ mới quen biết nhau bao lâu, mình lại hỏi về chuyện riêng tư như vậy .

      , cũng phải bí mật gì, ra là tớ vừa mới phát ra có người thích mình, chỉ có điều tớ vẫn nghĩ người đó hẳn là thích người khác, cho nên vẫn coi tình cảm của ấy thành quan tâm đối với bạn bè.”

      “A, là chàng phóng viên kia phải ?” Jenny kéo ngồi xuống cạnh mình cỏ .

      “Cậu biết?” Amy thấy bất ngờ, Jenny chỉ gặp quaClarkmột lần, chỉ là ngẫu nhiên gặp lúc tới đón ở cổng trường, ngờ Jenny có thể nhìn ra.

      ta ? He he tớ biết mà. Ánh mắt tên kia nhìn cậu giống bình thường, bố tớ thường nhìn mẹ tớ như vậy đấy.” Jenny nhún nhún vai.

      ra ràng như vậy sao? Vậy mà tớ lại chút cũng nhìn ra.” Amy cười khổ, mình ngốc như vậy, còn tưởng rằng ánh mắt của mình rất chuẩn xác nữa cơ.

      “Cậu ấy à, người Trung Quốc như thế nào nhỉ ? Cái gì mê, cái gì nhớ ấy nhỉ?”

      “Kẻ trong cuộc u mê.”

      “Đúng, chính là thế, ánh mắt ta trắng trợn như vậy, cậu nhất định là chưa từng nhìn kỹ , mà ta thổ lộ với cậu à?”

      phải, nhưng cũng gần giống như vậy, cậu tớ nên làm gì bây giờ?”

      “Rất đơn giản, thích hẹn hò thử xem, thích từ chối thẳng luôn, thử xem, cậu thích hay là thích?” Jenny đề nghị , vì muốn giống cha mẹ có thể duy trì và gìn giữ tình cảm cả đời , Jenny trước đến giờ đều vui vẻ chào đón tình đến, có điều vận khí của tốt lắm, chưa gặp được đối tượng như ý, trái lại gặp phải ít loại tốt mã dẻ cùi, bởi vì có ngoại hình quá xinh đẹp nên bọn họ tưởng rằng có thể tùy tiện chơi đùa với , có điều chưa ai đạt được ý đồ, Jenny biết phải bảo vệ mình như thế nào, cũng phải là loại con đem tình cảm của mình ra làm trò chơi.

      “Tớ biết, trong lòng tớ rất phức tạp.” Amy mê mang dùng sức vần vò cọng cỏ ở trong tay, vì thế nên giờ mới ở đây .

      “Vậy cậu nghĩ xem, nếu ta hôn cậu, cậu có cảm thấy chán ghét ?”

      Amy nhớ tới nụ hôn rất kia, đỏ bừng mặt: “Cái này thể nào đâu.”

      “Cái gì mà thể, căn bản là , cậu mặt đỏ kìa.” Jenny nhìn mặt Amy đỏ ửng lên, cười trêu .

      Amy đánh khai che kín mặt lại.

      “Sao vậy, ta hôn cậu?” Jenny dí sát mặt nhìn chằm chằm.

      “Đó chỉ là ngoài ý muốn!” Amy hơi lớn tiếng , tựa hồ như phản bác điều gì…

      “Được rồi nương , tớ gì đâu? Cậu đừng kích động.” Jenny giơ tay ôm vai , “Nếu tớ là cậu tớ đón nhận tình cảm này, bởi vì cậu hình như cũng có vẻ thích ta.”

      “Nhưng tớ vẫn coi ấy là bạn tốt của tớ, đột nhiên thay đổi quan hệ, thấy quen lắm.” Amy cúi đầu.

      “Có cái gì quen ? Cậu cần thay đổi gì cả, tớ nghĩ ta là thích con người cậu như bây giờ phải sao? Cậu xem, cậu bây giờ suy nghĩ vấn đề này, phải chứng minh ra cậu cũng thích sao?”

      Amy nghĩ nghĩ, cắn môi ấm ức gật đầu, “Hình như là vậy .”

      “Cho nên đừng ở chỗ này mà rối tung rối mù lên nữa, tớ xem ta thấy tệ lắm đâu, phỏng chừng cũng có người muốn theo đuổi ta đấy, nếu cậu ra tay chậm bị người khác đoạt mất phải thiệt thòi sao?”

      Amy muốn lung lay, nhưng còn có chút do dự: “Nhưng ấy còn chưa có thẳng ra mà.”

      “Vậy sao chứ? Biết cậu da mặt mỏng tớ cũng muốn cậu chủ động thổ lộ v..v.. quá mất giá, cậu có thể cho ta vài gợi ám chỉ bóng gió nho thôi là được.”

      “Ám chỉ thế nào?”

      “Ha, đó là vấn đề, tớ cũng chưa từng thử qua, hay là cậu thử tặng quà gì đó đặc biệt cho ta ?”

      Amy đột nhiên muốn khóc: “. . . .Mấy ngày trước tớ tặng cái dây đeo chìa khóa hình búp bê của mình cho ấy.”

      “A? Amy cậu chẳng rộng rãi chút nào, tớ cũng muốn cái!” Jenny kêu to.

      “Tớ đặt làm cái khác là được, này khó.”

      “Vậy quyến rũ ta sao ?”

      hay lắm phải?”

      “Quả , như vậy thiệt cho cậu, con khôn ngoan phải biết bảo vệ tốt chính mình.” Jenny gạt bỏ biện pháp này, “Xem ra tớ phải ra tay rồi .”

      “Cậu định làm như thế nào?” Amy mắt sáng lên, Jenny có thể hỗ trợ gì tốt hơn .

      Jenny đứng dậy khỏi mặt đất, phủi hết vụn cỏ người, “Tớ thăm dò chút là được, có điều đây là chuyện sau khi về thành phố, chúng ta cả ngày rồi, cần phải trở về, thôi, tớ cũng muốn những kẻ ồn ào kia đến đây phá mất đồng hoa của tớ.” giơ tay kéo Amy .

      Amy bắt tay Jenny đứng dậy, “Ừ, cậu chẳng phải là mẹ cậu làm bánh khoai tây ngon nhất sao, biết hôm nay có thể được ăn hay ?”

      “Nhất định là được rồi, mỗi lần tớ về nhà tớ đều làm.” Jenny nắm tay Amy buông , chậm rãi bước triền núi trở về nhà , ” Đúng rồi, Eddie nhà của tớ mới đẻ 5 con chó 3 tháng tuổi , cậu có thích mang con về nuôi ? Cậu là con , nuôi con thú cưng để chơi cùng cũng vui.”

      Eddie là con chó chăn cừu nhà Jenny nuôi, gần năm tuổi, rất đẹp và tinh khôn, nhà Jenny rất quý nó, Amy nhiều lần nghe Jenny kể về chú chó này của nhà ấy.

      có thể cho tớ sao ? Tớ còn nhớ giống của Eddie là thuần chủng, hơn nữa nó cũng rất tinh khôn, nhất định có ít người muốn chó con của nó?” Amy có chút ngạc nhiên mừng rỡ, rất thích những con vật , khi còn ở thế kỷ hai mươi mốt bởi vì sống mình, cảm thấy có cách nào chăm sóc được nên mới nuôi, mà Amy là quý tộc vì thích những con vật có kích cỡ to lớn nên bị người nhà cấm tiệt loại sở thích này.

      Chó chăn cừu thân hình thuộc loại vừa, hẳn là bị trai cấm nuôi chứ?

      “Đương nhiên, Eddie đẻ bốn lứa rồi, những người quen của nhà tớ mà thích chó hầu như đều lấy con rồi, lần này năm con chó con có vẻ hơi nhiều, bố tớ muốn đem bán, chỉ muốn tìm chủ tốt cho chúng nó, tớ thấy cậu thích hợp lắm.” Jenny từng gặp qua bộ dáng Amy lúc nhìn thấy trẻ con và những con vật , vẻ mặt đầy tình tràn hết cả ra ngoài, người như vậy sao lại chăm sóc chó con tốt được chứ.

      “Vậy còn chờ gì nữa, chúng ta nhanh lên, cậu dẫn tớ xem! Tớ phải chọn con đáng nhất mới được.” Lần này đổi thành Amy kéo Jenny chạy..
      linhdiep17 thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 13

      Edit: Hoabatthoai9

      Beta: Rùa River

      Khi Eddie sinh con được chuyển đến góc của nhà kho – ngôi nhà cho chó bé của nó tiện cho bác sỹ thú y đỡ đẻ – sau đó cũng chuyển chỗ nào khác, mỗi ngày Jenny hoặc bố mẹ mang đến thức ăn giàu dinh dưỡng cho nó, ngoại trừ bọn họ ai cũng thể tới gần Eddie vừa mới sinh, chỉ cần nhìn thấy người nào khác Eddie lên tiếng gầm gừ cảnh cáo, tư thế như sắp chuẩn bị tấn công.

      Là chó chăn cừu, khả năng của Eddie ai cũng có thể thấy rất , cho nên người nào dám thử xem liệu nó có dám cắn .

      Có điều từ lúc Eddie đẻ con đến nay hơn tháng, bây giờ Eddie còn gầm gừ với người đến gần nữa, bố Jenny định cho nó về ổ cũ, nhưng đám chó con lại hơi khó xử lý.

      Năm con chó giống như Eddie đều là chó chăn cừu có hai màu đen trắng, chúng giống nhau như đúc, vừa đầy tháng mở mắt, cặp mắt màu lam gần như ngả sang sắc đen, tròn xoe ngây thơ rất xinh đẹp. Đôi tai màu đen thỉnh thoảng lại vẫy vẫy, nhìn thẳng trông cái đầu bé bỏng dễ thương vô cùng, giống như có con bướm đậu bên .

      Mấy con cún đều rất khỏe mạnh nhanh nhẹn, nhà kho rộng trở thành thiên đường vui chơi cho bọn chúng, chúng luôn đợi bạn chú ý trốn vào góc nào đó, cho bạn phải tìm mất cả nửa ngày. Bố Jenny lo đám chó con sau khi được đưa ra khỏi nhà kho chạy lung tung, cho nên mới tính xem có nên chờ chúng lớn thêm chút rồi mới chuyển chỗ cho chúng hay , dù rằng Eddie tuy rằng sinh con bốn lần, nhưng nó chưa bao giờ nuôi con trong cái ổ đó, hoàn toàn là tay ngờ nghệch.

      “Bố, con muốn cho Amy con cún, cậu ấy là tốt bụng giàu tình cảm, nhất định chăm sóc cún con rất tốt.” Jenny đưa Amy đến xem đám cún con, vừa lúc bố cũng ở đó, vì thế liền thẳng.

      Lúc này Amy cúi đầu nhìn con chó chạy đến bên chân mình, rồi nó ngồi xuống ngẩng đầu nhìn , trong con mắt đen lay láy phản chiếu lại hình dáng đối diện, chỉ nhìn cái thôi Amy liền thích ngay con cún, ngồi xuống sờ sờ đầu nó, cún con cũng trốn, ngược lại thè lưỡi liếm liếm tay , khiến Amy cười ha ha ngừng.

      Bố Jenny thấy cảnh này, ấn tượng tốt đối Amy lại tăng lên ít, nhìn vào mắt cũng biết người chủ thương vật nuôi của mình, nhưng bố Amy vẫn muốn hỏi ra ràng: “Cháu thích nó sao ?”

      “Vâng thưa bác Keynes, cháu rất thích nó, bác có thể cho cháu ? Cháu chăm sóc nó tốt.” Amy ôm lấy con cún mặt đất, dù nó nghịch ngợm nhiều quá nên trông rất bẩn – bàn chân đen thui còn để lại mấy vết áo , và chó mới 1 tháng tuổi chưa thế tắm nên trong bộ lông của nó cũng ít bọ chó.

      Ông Cairns nhìn động tác của , càng thêm hài lòng: “Chăm sóc chó con cũng là việc phiền phức, phải có kiên nhẫn và cẩn thận, hơn nữa cháu thể chỉ vì thích nhất thời, rồi nuôi được thời gian lại muốn nuôi nữa, phải luôn luôn chăm sóc nó, cháu cũng sẵn lòng chứ?”

      “Dạ vâng, tuy rằng cháu chưa từng nuôi chó , nhưng cháu cố gắng học cách, hơn nữa Jenny cậu cũng dạy mình đúng ?” Amy nhìn về phía Jenny hỏi.

      “Tất nhiên rồi.” Jenny gật đầu.

      “Vậy được rồi, nó là của cháu .” Ông Cairns rộng rãi , ông khá là quý người bạn này của con , giống như đám bạn trước đây của Jenny.

      “Cám ơn bác Keynes!” Amy lòng cảm tạ.

      Nhưng Amy chưa thể đem ngay con cún kia , Amy phải theo ôngCairnshọc vài cách chăm sóc chó con rồi mới có thể mang nó .

      Nhưng dù là vậy, Amy vẫn rất vui vẻ.

      Chơi đùa với cún con lát, rồi Amy theo Jenny quay về nhà chính.

      Lúc này những người khác cũng trở lại, Amy ở cửa nhìn đám bạn bốc mùi thối hoắc, len lén theo Jenny cười trộm mãi.

      “Được rồi được rồi, các cháu nhanh tắm rửa , tắm xong là có thể ăn cơm.” Mẹ Jenny cũng cười, nhưng vẫn còn nhớ việc chính .

      đám người ồn ào tắm rửa, Jenny ở lại giúp bàCairnsđang bận rộn, nhân lúc này Amy chạy về phòng Jenny – hai ngày này họ phải ở cùng phòng – lấy di động trong ba lô ra gọi điện thoại cho trai.

      “Chào buổi chiều, trai.” Giọng rất vui vẻ, biểu tâm tình của chủ nhân rất tốt.

      tốt chút nào, hơn nữa bên này là buổi tối.” so với Amy, trong giọng công tước Gloucester có cảm giác yên lặng trước cơn bão tố.

      làm sao vậy, ai chọc giận à?” Amy hơi chột dạ.

      “Trừ em ra còn có ai dám chọc nữa?” Công tước Gloucester tức giận .

      “Ack, xin lỗi !” Kinh nghiệm từ đến lớn cho Amy biết, bất kể chuyện gì, trước nhận sai là được.

      Quả nhiên, Gloucester giọng điệu khá lên ít, “Sau này đừng uống rượu nhiều như vậy nữa, con đàng hoàng nên say rượu.”

      ra là chuyện này, Amy lè lưỡi, ngoan ngoãn : “Em biết rồi , xin lỗi, em chỉ cảm thấy vị rất ngon, ngờ lại dễ say như vậy.”

      “Phải biết chừng mực, mê rượu phải là thói quen quý tộc nên có , phải chú ý lễ nghi của mình, nếu mời bà Buckman đến chăm sóc em đấy.” Giọng Gloucester lại trở nên nguy hiểm.

      Bà Buckman là gia sư của Amy, là người cực kỳ nghiêm túc.

      “Dạ, em cam đoan có lần sau đâu ạ.” Amy vội vàng cam đoan.

      “Được rồi, lần này cho qua, giờ chúng ta đến vấn đề khác, em có quan hệ gì với siêu nhân?” Ngữ khí càng lúc càng nguy hiểm .

      “Bạn bè! ta giúp em nhiều lắm, cho nên em mới đến dạ tiệc từ thiện hôm đó.” Amy vội vàng tách ràng quan hệ của họ, nếu thể nào cũng lại bị nghe giảng.

      sao? Hai người làm sao quen biết?” Công tước Gloucester dễ lừa như vậy, cấp dưới chưa bao giờ báo cáo với chuyện này. Siêu nhân là người của công chúng, Gloucester có thể nghĩ được nếu có liên quan với ta, Amy có nhiều phiền toái.

      “Là quen quaClark, biết tòa soạn báo của họ luôn có thể nhận được những tin tức mới nhất, nghe người đầu tiên đưa tin mới về siêu nhân cũng là bọn họ. Em quen ta qua chỗ Clark. trai à, ta là người tồi, em nghĩ nếu mình có nhiều bạn bè cũng là chuyện tốt mà.” Nếu là bí mật của mình Amy , thích lừa gạt người nhà, nhưng bí mật này thuộc về Clark, có quyền cho bất kỳ người nào khác.

      Gloucester cũng thừa nhận có người bạn như vậy đối với Amy lợi nhiều hơn hại ( hối hận, trai đại nhân): “Có thể bí mật làm bạn, nhưng đừng để mọi người biết được, siêu nhân có rất nhiều kẻ thù, hy vọng vì ta mà em phải chịu bất luận thương tổn nào, chuyện lần này phái người lo, em cần nghĩ nhiều.”

      “Chuyện gì vậy ạ?” Amy nghi hoặc, còn biết phiền phức rơi xuống đầu mình.

      có gì, nhớ chăm sóc bản thân mình cho tốt là được.” Theo như tính toán của công tước Gloucester, chờ Amy trở lại Metropolis phiền phức lần này cũng giải quyết xong, cho nên cần cho biết chỉ thêm phiền lòng.

      “Dạ.” Amy tuy rằng hiểu, nhưng cũng tiếp tục kéo dài vấn đề này nữa, “ ơi, bạn em tặng cho em con chó chăn cừu, em muốn nuôi nó ~” đến cuối câu giọng chuyển thành trực tiếp làm nũng.

      “Chó chăn cừu? Sao lần này phải chó sói hay chó ngao nữa? hiểu nổi như em sao lại thích đám to xác đó nữa.”

      “Biết ngay là cho em nuôi.” Amy lẩm bẩm thầm.

      Đối phương hiển nhiên nghe được lời thầm của , khẽ cười tiếng, “Nuôi chó chăn cừu cũng được, có thể chơi cùng em, nhưng nhớ mang kiểm tra chút, nếu có vấn đề gì nuôi.” Nhà bọn họ thiếu những thứ này, chỉ là sở thích trước kia của Amy thể nào chấp nhận được, những loại chó cỡ lớn đó dễ dàng thuần phục như vậy.

      “Em biết rồi.”

      “Bên cạnh em có ai khác ?” Gloucester đột nhiên hỏi bằng tiếng Trung Quốc.

      Amy đến cạnh cửa sổ, nhìn xuống dưới lầu, cũng trả lời bằng tiếng Trung: “ có ai ạ.”

      xem tư liệu em đưa, quả rất có ích, cho nên đem tư liệu nộp lên cho nữ hoàng, nhưng chưa là em đưa mà lấy danh nghĩa của nhân vật bí , xuất siêu nhân khiến phiền hà của chúng ta giảm ít.” Công tước Gloucester báo cáo lên , ngoài việc tỏ ra trung thành với hoàng gia, còn có ý kéo nữ hoàng xuống nước, dù sao muốn chấn hưng quốc thể chỉ trông vào sức của người là . Mà siêu nhân, chỉ cần vèo cái là có thể xuất rồi, nếu thêm người có thể tiên đoán cũng phải quá kỳ lạ, huống chi tư liệu Amy đưa cũng có chút khớp với thực tế.

      “Bà ngoại thế nào?” giống trai Gloucester, quan hệ giữa Amy và nữ hoàng lại thân thiết hơn chút.

      “Bà rất kinh ngạc, nhưng xảy ra trước mắt bà cũng thể tin.”

      “Vậy là tốt rồi.”

      “Những chuyện có trong tư liệu xảy ra ở , những kiện xảu ra ở Mĩ và Trung Quốc là nhiều nhất, phía Trung Quốc chúng ta tìm được đối tượng hợp tác tốt, còn về phía Mĩ muốn nghe chút ý kiến của em.” Mĩ tại có nhiều chuyện bất ổn, nhưng lại có siêu nhân, mà hình như phải chỉ có người đặc biệt.

      có tính toán gì ?”

      “Người lý tưởng nhất đương nhiên là Lex Luther, có thể bây giờ trong những người giàu nhất nước Mĩ.”

      , được.” Amy dứt khoát từ chối.

      “Sao?”

      “Bối cảnh của được tốt, nhưng đây phải điều quan trọng nhất, dù sao nhà kinh doanh thành công thể nào sạch hoàn toàn, mà nhân cách của mới là quan trọng, vì ích lợi bất chấp từ thủ đoạn, hơn nữa còn là kẻ cực kỳ kiêu ngạo.”

      làm gì mà khiến em phản cảm như vậy?” Gloucester cảm thấy hứng thú hỏi, đây là lần đầu tiên nghe Amy ghét người ràng như vậy.

      “Em tin phát ra những phiền phức gần đây của Metropolis quá nửa đều là từ ?”

      “Ừ, có nghe.” Đâu chỉ là nghe thấy, Gloucester còn nắm giữ ít chứng cớ, tuy rằng Lex Luther có thế lực rất lớn ở Mĩ nhưng phải là bất khả chiến bại.

      coi Metropolis là đồ chơi trong lòng bàn tay mình, cho nên rất căm ghét siêu nhân, trong mắt ta chính là kẻ xâm lược, em nghĩ vui vẻ tự nguyện hợp tác cùng chúng ta, ngược lại, nhiều khả năng khi nắm được thông tin trong tay rồi diệt cỏ tận gốc, tuy rằng nhất định có thể làm được như vậy.”
      linhdiep17 thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 14

      Edit: Hoabatthoai9

      Beta: Rùa River



      “Phân tích tốt lắm, em của , em trưởng thành rồi.” Gloucester ở đầu dây bên kia vỗ tay, vui mừng khen ngợi. Tuy rằng trong kế hoạch của cho đến giờ vẫn để đối phương biết những thông tin mình có trong tay, nhưng Lex Luther quả như Amy thể tin được.

      “Cám ơn .” Amy đỏ mặt, chỉ biết nhiều chút thôi, “Chuyện này, nếu cho người để ý đến hành động của Lex Luther, biết được ít điều tốt đâu.” nhớ sau này còn có gì đó như là cánh tay robot quyền , nước sirô thông minh gì đó ..vv…

      “Cũng là tiên đoán của em?” Gloucester trêu chọc.

      “Là trực giác.”

      “Được rồi, làm theo lời em .”

      “Vậy chút về những ứng cử viên tiếp theo .”

      “Chủ tập đoàn Wayne là Bruce Wayne, thực lực tập đoàn Wayne rất lớn, nhưng Bruce Wayne là kẻ chơi bời, đây là điều khiến do dự , chúng ta còn chưa hiểu về ta . . . . . .”

      “Bruce Wayne? Bruce Wayne ở thành phố Gotham?!” Amy kinh ngạc kêu lên, trời ạ, thể nào.

      “Đúng vậy, sao thế, em biết ta?” Gloucester thầm cảm thấy kỳ lạ, Bruce Wayne mới tiếp nhận tập đoàn Wayne gần đây, còn chưa công khai chuyện này ra ngoài, tin tức báo chí muốn biết chuyện này cũng phải thêm thời gian nữa.

      “À. Uhm.”Amy cũng biết nên gì. ra thế giới này chỉ có siêu hùng, nhưng sao từ trước đến giờ chưa từng nghe tin tức gì về Batman nhỉ?

      “Vậy em cảm thấy ta thế nào? Có nên tiếp tục với ta ?”

      Cả hai đều hiểu tiếp tục trong miệng Gloucester là cái gì.

      “Rất thích hợp, năng lực tài giỏi hơn nữa là nhà từ thiện , đừng để vẻ bề ngoài của ta lừa gạt, người này khiến bất ngờ nhiều đấy.” Amy rất coi trọng sản phẩm công nghệ cao của Batman.

      sao?” Gloucester có chút đăm chiêu, có thể khiến Amy như vậy, hiển nhiên phải nhân vật đơn giản, “ thử tiếp xúc với ta trước xem sao. Amy!”

      “Dạ?”

      “Có thể đương, nhưng nhớ phải bảo vệ tốt chính mình.”

      “Hả?” Amy đỏ mặt, ngay bản thân mình vừa mới hiểu được tình cảm, tại sao trai lại biết nhanh như vậy nhỉ.

      ngốc, gần đây em nhắc tới ta nhiều lắm, con trưởng thành cũng nên có trải nghiệm tình cảm, nhưng đừng để cho ta chiếm tiện nghi, nếu để nghe được chuyện gì, em cứ bảo ta rửa cổ mà chờ.” Gloucester nguy hiểm , kinh nghiệm sống gần bốn mươi năm cho biết có số việc cho dù muốn cũng phải làm, như Amy là báu vật của nhưng vĩnh viễn thuộc về , cho nên chỉ cần hạnh phúc là tốt rồi, đương nhiên Clark Kent vẫn nằm trong thời kỳ bị quan sát, muốn xác định xem ta có đủ tư cách hay !

      mới nên suy nghĩ, Adriana qua đời nhiều năm rồi, cũng nên tìm người bầu bạn.” Amy vừa xong, mới sợ hãi phát mình lỡ lời, “Xin lỗi .”

      “Quên , còn có việc, ngày mai lại tiếp.” Gloucester ngắt điện thoại, đây là lần đầu tiên đợi Amy cúp máy trước.

      “Chán quá, sao mình cứ lỡ lời vậy!” Amy rầu rĩ buông điện thoại. nên tới người phụ nữ đó mới phải.

      Adriana Boniface Broadfield, vợ của Gloucester, năm năm trước khó sinh qua đời.

      Adriana là phụ nữ vô cùng xinh đẹp, đồng thời cũng rất có tài văn chương, tính tình lại dịu dàng săn sóc, cũng bởi vậy, Gloucester mới cưới , cuộc sống hôn nhân của họ sau khi cưới quả rất hạnh phúc.

      Nhưng may mắn là hai người kết hôn gần mười năm cũng có con, vì thế bọn họ làm kiểm tra, cuối cùng biết được là Adriana bị mắc chứng vô sinh, khả năng có con rất thấp hơn nữa tuổi cũng lớn, nếu mang thai rất nguy hiểm .

      Nếu tiếc nuối dối, nhưng Gloucester vẫn rất Adriane như trước, cũng vì vậy mà nhớ tới , thậm chí nghĩ nếu vẫn có con, vậy nhận đứa con tương lai của Amy làm con nuôi cũng được.

      Nhưng Adriana vẫn tự trách, cho rằng do lỗi của mình mới làm cho dòng họ Richmond phải xấu hổ, có lần gặp cú sốc quá mạnh thậm chí còn đưa ra quyết định ly hôn với Gloucester, để cưới người khác .

      Gloucester đương nhiên đồng ý, phải mất khoảng thời gian rất dài để thuyết phục Adriana bỏ suy nghĩ này trong đầu.

      thuyết phục còn chưa thành công Adriana bỏ qua ý nghĩ này, bởi vì phát mình mang thai .

      Niềm vui lớn, lúc đó dòng họ Richmond ai nấy đều vui mừng, nhưng được bao lâu, khi Adriana mang thai gần 8 tháng, vô tình bị ngã trong vườn, bị động thai, xuất huyết ngừng.

      Tuy rằng có bác sĩ riêng cho gia đình, nhưng thời gian này kỹ thuật chữa bệnh còn chưa tiên tiến như thời đại, hơn nữa cố lớn thế này bác sĩ gia đình thể mình xử lý, cho nên Adriana được đưa đến bệnh viện, nhưng bởi vì mất quá nhiều thời gian, cuối cùng đứa bé giữ được, chỉ vậy, cơ thể Adriana bị tổn thương rất lớn, lại đau lòng vì mất con, Adriana cũng nhanh chóng theo đứa trẻ.

      Từ thiên đường bị ném xuống địa ngục, cú sốc như vậy phải ai cũng có thể chịu được, nhưng sau 1 tháng sa sút tinh thần Gloucester hồi phục lại, có điều sau này bất luận người khác khuyên như thế nào cũng có ý định tái hôn, còn Adriana trở thành từ cấm kỵ.

      Bây giờ, Amy rạch lại miệng vết thương, loại cảm giác này hề dễ chịu, đặc biệt vì là em nên thể nổi nóng.

      Nhưng Amy cũng đoán được trong mấy ngày này, tính tình Gloucester tốt lắm, hy vọng mọi người bên cạnh ai bị xúi quẩy .

      “Amy, cậu ở tầng ? Xuống nhà ăn cơm thôi.” Dưới lầu vọng lên tiếng gọi của Jenny.

      “Ừ, tớ xuống ngay đây.” Amy cất di động vào trong túi, sửa sang đầu tóc chút rồi xuống lầu.

      Mấy ngày ở nhà Jenny trôi qua rất nhanh, chớp mắt đến cuối tuần, mấy ngày nay Amy theo ông Cairns học ít kiến thức nuôi chó, còn tự mình chăm sóc cún con, cẩn thận và kiên nhẫn của khiến ông Cairns rất vừa lòng, cho nên buổi sáng ngày cuối tuần quay trở về thành phố, hành lý của Amy có thêm chú chó đáng tên gọi là “Bakersfield”.

      Nhắc tới ba ngày này có gì như ý chính là mấy tên con trai quầy rầy bên cạnh, nhưng thái độ lạnh nhạt của Amy ràng khiến bọn họ được dễ chịu, chỉ trong hai ngày, trong cả đám mười người xuất hai cặp đôi, đôi trong số đó là George vẫn tuyên bố phải theo đuổi , giờ cặp với người đẹp tóc vàng Anthea Dadehuore, mỗi lần hai người xuất trước mặt Amy đều tỏ vẻ khoe khoang khiêu khích, khiến Amy cảm nhận sâu sắc hai người này rất ngây thơ.

      Mặc dù Clark cũng có lúc ngây thơ, nhưng chỉ khiến Amy cảm thấy đáng đến ngờ.

      Để tiện cho Amy, Jenny cố ý dặn lái xe đưa quay về đường Clinton Avenue số 344 trước.

      “Mai gặp lại nhé.” Hai người vô cùng thân thiết chạm má nhau tạm biệt.

      Ba lô lưng, ôm Bakersfield, Amy vào nhà trọ, sau đó thấy Clark đứng hành lang.

      Vẫn bộ vest và cà vạt như trước, cách ăn mặc của Clark dường như chưa bao giờ thay đổi. Lúc này đút hai tay trong túi, nghiêng người tựa vào tay vịn cầu thang bên cạnh, mặt nở nụ cười: “ trở về.”

      Amy thấy dáng vẻ trông như đợi lâu, nhịn được cũng cười: “Vâng, xem đây là cha Jenny tặng cho tôi, Bakersfield chào nào.” Nàng cầm hai chân Bakersfield hướng Clark vẫy vẫy, nhóc cún kia rất phối hợp “gâu” tiếng.

      “Nhóc cún này thông minh, định nuôi nó?” Clark nhịn được đưa tay vuốt vuốt đầu Bakersfield, nó cũng phản đối tỏ ý thân thiết.

      “Tất nhiên.” Amy gật đầu, nhét Bakersfield vào trong tay , “Giúp tôi giữ nó lát.” Sau đó xoay người mở cửa, “Trang trại nhà Jenny rất lớn, cũng rất đẹp, cậu ấy còn có cánh đồng hoa cúc Ba Tư nữa, là cha cậu ấy tự trồng tặng cho mẹ, là lãng mạn, sau này nếu có người tặng tôi cánh đồng hoa như thế, tôi nhất định lấy người đó!” Amy say sưa ngừng, con luôn mơ mộng mình có thể có tình lãng mạn, hề chú ý tới trong lời của mình có chứa lời gợi ý.

      ?” Clark mắt sáng lên.

      “Ừ, nếu người kia đáng ghét, nhưng tôi thích tất cả đều là cúc Ba Tư, nhiều loại hay hơn, nếu còn có thêm công dụng kèm theo lại càng tốt, như hoa nhài, oải hương ..vv.., có thể dùng để pha trà.” Amy tùy ý xong, ném ba lô đeo người xuống sô pha, quay đầu lại xem Bakersfield, “Nó từ lúc sinh ra đến bây giờ chưa được tắm phải, cũng tội phải ôm nó.”

      “Thảo nào người nó có mùi.” Clark xoa xoa cái mũi.

      “Trước khi trở về tôi dùng khăn lau qua, vẫn còn ngửi thấy mùi sao? Mũi của thính đấy.” Amy buông Bakersfield ra, để cho nó ở chạy loạn trong phòng lát, lấy trong phòng chứa đồ ra thùng cac tông, lại vào phòng ngủ cầm lấy tấm thảm lông ngắn sạch gập lại, lót vào trong thùng làm cái ổ đơn giản cho cún con.

      “Giác quan của tôi rất tinh.” Clark có chút đắc ý .

      “Hmm, thế nào, còn bữa trưa dã ngoại mây khi nào bắt đầu?” Amy dọn xong cái ổ, vỗ vỗ tay xoay người chống nạnh nhìn Clark.

      Clark cứng đờ, đẩy đẩy mắt kính, “Có lẽ hôm nay được.”

      “Hả?” Amy nghi hoặc, sau đó hiểu ra, “Có phải lại gặp phiền phức gì rồi?”

      “Xem như là vậy, tin tức gần đây có xem , về người tàng hình.”

      “Ừ, có xem ít, có người tàng hình ? làm cách nào, siêu năng lực? Hay có loại nước tàng hình?” Tuy rằng sớm biết chuyện này từ đầu đến cuối, Amy vẫn tỏ ra hứng thú, hơn nữa quả cũng thực thấy hứng thú với bộ đồ có thể giúp người ta tàng hình, rất muốn nhìn thử xem nó ra sao.

      “Là sản phẩm công nghệ cao, nếu có hứng thú, có thể trực tiếp hỏi Aaron, ta là người phát minh ra áo tàng hình.”

      “Trong tin tức phải ta là tên tội phạm cướp giật hơn nữa hành tung sao ?”

      __________
      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :