1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bạn trai siêu nhân của tôi - Du Du Tiên (64c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 5

      Edit: Hoabatthoai9

      Beta: Rùa River



      Chương trình học của NYU phải quá khó, nhưng đối với sinh viên chuyển trường như Amy mà , phải đuổi kịp tiến độ học ở đây vẫn gặp chút khó khăn – cách giáo dục của mỗi trường học đều giống nhau , dù trước đây hay tại, nhưng Amy chẳng phải thiên tài gì, chỉ có thể cố gắng để khắc phục lại chênh lệch này.

      Sau khi xong ba tiết học buổi sáng , buổi chiều có giờ, Amy thu dọn đồ đạc chuẩn bị ăn chút đó gì rồi đến thư viện giết thời gian.

      Ở trong thư viện, Amy thuận tay cầm tờ Nhật báo Hành tinh, nhìn thấy bài viết về tên lửa “Sứ giả” phát nổ lần nữa, mới nhớ lại mình quên cái gì – nhà khoa học già thương con – Amy nhớ nhà khoa học đáng kính này bị ám sát , dùng điện giật chết ở trong phòng.

      Nghĩ đến đây, Amy có chút lảo đảo, phải thánh mẫu hay kẻ giả nhân giả nghĩa, nhưng thân là người thế kỷ hai mươi mốt , lớn lên dưới lá cờ đỏ ít nhiều còn chút lương tâm, nếu bạn biết người chết, bạn lại có thể cứu người đó mạng mà cần đánh đổi cái gì, có lẽ bất kỳ ai cũng vui vẻ mà làm việc thiện.

      Sau khi lựa chọn sách mình cần, làm xong thủ tục mượn sách , Amy ôm sách ra khỏi thư viện, vừa hướng cổng trường vừa lấy di động ra – khiến cho rất nhiều người chú ý, phải biết rằng những năm này chỉ có số ít người có thể dùng di động – gọi cho Clark , số điện thoại là cho .

      “Xin chào, đây là Nhật báo Hành tinh, tôi là Clark Kent. ” giọng nam tính dễ nghe từ đầu dây điện thoại bên kia truyền đến.

      “Chào Clark, tôi là Amy .”

      “Amy? Tìm tôi có chuyện gì sao?” Clark giọng có chút nghi hoặc nhưng chứa đựng ngạc nhiên vui mừng.

      “Ah.. Tôi có quấy rầy làm việc ?” Amy cũng đề cập ngay đến chuyện của mình.

      , sao đâu, thực ra tôi mới ra ngoài về, số rất tốt đấy. “

      “Ha ha, số tôi vẫn luôn tốt mà, là thế này, tôi mới đọc bài viết về việc tên lửa “Sứ giả” phát nổ, ngày hôm qua chẳng phải và đồng nghiệp điều tra chuyện này sao? Có kết quả gì ? ” Ngày hôm qua Clark nhiều đến chuyện này, cho nên Amy cũng quên.

      ” À vâng, có chút manh mối, còn nhớ tôi với là tôi được lệnh gặp người điên kia ? “

      “Vâng, tuy nhiên lúc ấy tôi còn thêm, gọi người ta là điên phải là thói quen của quý ông.” Amy cười .

      biết, quý thích giảng đạo.” Clark cũng cười, “Chúng tôi phát tiến sĩ Pratt có lẽ phải là kẻ điên, cho nên tôi và Louise tìm ông ta, lại từ chỗ ông ta phát được ít manh mối, biết được có người muốn phá hủy trạm vũ trụ Prometheus, nhưng tôi nghĩ ra được là ai làm như vậy, đây là việc có lợi cho dân chúng, các phòng thí nghiệm trạm vũ trụ trọng lực , có thể cung cấp đầu mối cho công việc trị liệu mấy trăm loại bệnh trái đất, rất nhiều người mắc bệnh có thể được cứu, việc tốt như vậy, người nào lại có ý định muốn phá hủy nó? “

      “Dĩ nhiên là người có lợi nhất rồi.” Amy thuận miệng trả lời, trong phim truyền hình, nhân vật phản diện lớn nhất là Lex Luther phải vì ích lợi của mình mới gây ra nhiều chuyện như vậy sao?

      Đầu Clark chợt sáng lên: “Cám ơn nhắc nhở, tôi nghĩ tôi biết nên đâu tìm hiểu rồi.”

      vui vì lời tôi có thể giúp chút. Đúng rồi, về tiến sĩ Pratt kia, tôi nghĩ tốt nhất nhắc nhở ông ta chút, nếu thực có người muốn phá hoại kế hoạch ‘trạm vũ trụ’, ông ta có thể gặp nguy hiểm, bảo ông ta tốt nhất là đổi nơi ở , tìm nơi an toàn tránh tạm.” Amy giọng có chút lo lắng tuy nhiều lắm, tin rằng Clark sau khi được nhắc nhở, nhất định để cho thảm án xảy ra.

      Quả nhiên, bên kia thoáng sửng sốt, rồi giọng trở nên nghiêm túc thành khẩn đáp: ” Được, tôi cho ông ta, cám ơn . “

      “Việc này có gì, tôi giờ muốn về nhà, còn ?” xong việc chính , Amy đương nhiên là thay đổi đề tài chuyện riêng.

      “Tôi dĩ nhiên là phải làm việc, buổi tối phải đưa Louise tham gia tiệc rượu, vì bạn nhảy của ấy bị cảm nên thể đưa ấy .”Clark biết mình sao lại giải thích, nhưng vẫn , tâm trạng có chút rung động vì Louise mời cũng bình ổn lại, biến thành có chút căng thẳng bất an.

      “Tiệc rượu? Tôi thích tiệc rượu chút nào.” Amy nhớ tới vũ hội nhàm chán của quý tộc, “Nhưng vẫn hy vọng có thể vui vẻ.”

      ” Uhm, vâng. . . . . . ” Giọng Clark có chút mất mát, gác điện thoại.

      Cúp điện thoại, Amy vẫn thấy hơi lo lắng, dù sao Clark thể ngày hai tư giờ đều theo tiến sĩ Pratt , cho nên lại cầm điện thoại, khi bên kia nhấc máy liền : “Tìm địa chỉ của nhà khoa học họ Pratt, ông ta hôm qua ở ‘Nhật báo Hành tinh’ làm loạn hồi, sau khi tìm được theo sát ông ta hai tư hai tư giờ, bảo vệ cẩn thận.”

      “Vâng , tiểu thư.”

      Amy lúc này mới yên lòng.

      *****************************************************

      Buổi tối, Clark vội vàng về nhà ăn cơm chiều, suýt chút nữa bại lộ về khả năng đặc biệt của mình, khi về đến nhà , cha mẹ hỏi về cuộc sống ở Metropolis, Clark rất nhiều, nhưng tất cả đều luôn nhịn được mà xoay vòng quanh Amy, khiến cho ông bà Kent cười thầm mãi thôi.

      “Con rất có cảm tình với ấy.” Ông Kent khẳng định, ra dáng người từng trải.

      “Sao có thể? Con coi ấy như em .” Tuy như vậy nhưng ngay cả Clark cũng thể thuyết phục mình.

      “Con xem ấy là , con trai ạ.” Bà Kent tiếp lời, ” Con cả buổi tối đều về ấy , hơn nữa khi đến ấy, mắt con tỏa sáng kia kìa.”

      Clark gì .

      “Thích phải theo đuổi, nếu , ra tay chậm đến lượt con đâu, mẹ nghe con Amy là tốt, nhất định có ít người theo đuổi, đừng để mình phải hối hận.” Đến gần nửa đêm bà Kent vỗ vỗ vai Clark, chân thành .

      “Cha mẹ biết con thích hợp. . . . . .” Clark còn phân vân giãy dụa.

      có gì thích hợp, con là tốt nhất.” Ở trong mắt cha mẹ, con mình luôn xuất sắc nhất , hơn nữa con trai họ vô cùng hoàn mỹ.

      Tạm biệt cha mẹ, Clark đến đón Louise tham gia vũ hội, khi nhìn thấy Louise ăn mặc trang điểm gợi cảm khác với ngày thường, Clark thoáng chút lay động, nhưng rất nhanh liền trở lại bình thường.

      Tiệc rượu của Lex Luther vô cùng long trọng, đây là vũ hội lớn sang trọng nhất của Metropolis, tất cả những người có tiếng tăm ở Metropolis đều đến dự, Clark cũng thích nơi như vậy, nhưng đến cuối cùng khi Lex Luther tuyên bố trước mọi người: “Sau khi quốc hội dừng kế hoạch ‘trạm vũ trụ Prometheus’ , tôi tài trợ cho hạng mục này.” , Clark biết mình đến vô ích, biết là ai muốn phá hủy kế hoạch này.

      Trở lại phòng trọ, Clark đứng trước cửa phòng đóng chặt của Amy, hai tiếng ‘ngủ ngon’, rồi mới vào phòng.

      ********************************************************

      Khi Clark cùng Louise chạy đến chỗ tiến sĩ Pratt mọi chuyện được giải quyết , người đàn ông tóc nâu rối bù tướng mạo bình thường đứng bên tiến sĩ Pratt hoảng hồn kinh ngạc, trước mặt bọn họ, người đàn ông to lớn nằm ở trong vũng máu .

      Người đàn ông tóc nâu khiến Clark có cảm giác giống như từng gặp ở đâu, nhưng bởi dung mạo của ta có chút gì đặc biệt, nghĩ ra được gặp qua ở đâu, điều này lần đầu xảy ra đối với bộ nhớ ưu việt của Clark.

      xảy ra chuyện gì?” Louise gần như thét chói tai, gặp phải chuyện này dù phụ nữ gan dạ đến đâu cũng phải khiếp đảm .

      Người đàn ông tóc nâu trả lời , chỉ với tiến sĩ Pratt: “Ở đây tạm thời còn phiền toái, tôi trước đây .”

      “Cám ơn. . . Cám ơn.” Tiến sĩ Pratt thở mạnh hơi, mới hồi phục lại khả năng chuyện .

      Khi người đàn ông tóc nâu rời còn hướng Clark hơi gật đầu, tỏ vẻ lễ độ, đồng thời khiến Clark nhớ ra ta là ai – là người gõ cửa phòng trọ Amy đêm khuya hôm đó , trong những vệ sĩ của Amy.

      Đợi vệ sĩ rồi, Clark trực tiếp nhìn về phía tiến sĩ Pratt : “Sao lại thế này?”

      “Tôi cũng biết, người ban nãy chiều hôm qua đột nhiên xuất ở nhà của tôi , là được lệnh đến bảo vệ tôi, tôi đuổi thế nào cũng , tuy nhiên cũng nhờ ta , bằng hôm nay tôi chết chắc rồi.” Tiến sĩ Pratt chưa hoàn hồn nhìn người chết mặt đất, “Các vị biết ai phái ta đến ?”

      “Tôi nghĩ tôi biết.” Clark cười thần bí.

      “Là ai?” Louise nhìn về phía Clark, trực giác cho biết việc này nhất định có chuyện, có chuyện là có tin tức.

      Nhưng Clark gì , dù Louise truy hỏi như thế nào, cũng giải đáp thêm về vấn đề này.

      Cảnh sát đến rất nhanh, sau khi kiểm tra trường, hỏi là ai giết người, tiến sĩ Pratt cùng Louise đều nhìn về phía Clark.

      Clark : “Là người bạn của tôi , ta là vệ sĩ, vì nghe có người muốn hại tiến sĩ Pratt nên tôi nhờ người bạn đó đến bảo vệ tiến sĩ Pratt .”

      “Vậy người bạn kia của tại ở đâu?”

      ta có số việc phải làm nên trước, tôi thông báo cho ta đến cục cảnh sát lấy khẩu cung .”

      “Được rồi, hy vọng ta có thể đến sớm chút, đây chính là vụ án mạng.” Cảnh sát hỏi rất nghiêm túc.

      “Tôi mau chóng báo cho ta.”
      linhdiep17 thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 6

      Edit: Hoabatthoai9

      Beta: Rùa River



      “Amy !”

      Amy theo đám đông ra vườn trường, định đáp xe bus trở về, chợt nghe có người gọi tên, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Clark đứng đối diện vẫy tay.

      “Clark, sao lại ở đây ?” Bây giờ chỉ mới bốn rưỡi chiều, Clark hẳn là ở chỗ làm mới đúng. Amy ngờ được, nhưng cũng có chút vui mừng, mang ba lô chạy qua .

      “Ừ, tôi tới tìm .”

      “Tìm tôi? Sao biết tôi tan học giờ này?”

      quên tôi là phóng viên sao? Chuyện này rất dễ hỏi thăm. Có thời gian ? Chúng ta tìm chỗ chuyện , tôi có mấy việc muốn hỏi .” Clark .

      “Được .” Amy có chút nghi hoặc, vì vừa lớp học nên vệ sĩ còn chưa cho biết chuyện xảy ra ngày hôm nay.

      Tìm quán cà phê yên tĩnh gần đó ngồi xuống, mỗi người tự gọi đồ uống cho mình, Clark chưa biết nên mở miệng như thế nào, cứ nhìn Amy muốn lại thôi.

      Amy thấy Clark hôm nay kỳ lạ như vậy, nghi hoặc hỏi han: “Xảy ra chuyện gì vậy? hôm nay lạ.”

      Clark rối rắm nửa ngày, cuối cùng vẫn quyết định trực tiếp hỏi: ” Có phải phái người bảo vệ tiến sĩ Pratt ?”

      “Đúng vậy.” Amy thẳng thắn thừa nhận, chưa từng nghi ngờ rằng những người vệ sĩ bí mật bên mình có thể thoát khỏi mắt Clark, ánh mắt kia xuyên thấu có thể sánh với tia X quang.

      Amy thẳng thắn lại khiến Clark sửng sốt, vốn tưởng Amy muốn người khác biết bên cạnh đám người như vậy, nhiều ngày ở chung khiến Clark hiểu Amy là thích cuộc sống tự do bình thường .

      Amy thấy sững sờ, liền tự mình giải thích :”Chẳng phải tôi vị tiến sĩ Pratt kia có thể gặp nguy hiểm sao? mỗi ngày luôn luôn bận rộn có lúc thể bảo vệ ông ta, vậy nên tôi cũng chỉ có thể nhờ người hỗ trợ. Sao vậy? Xảy ra chuyện gì sao ? “

      “Ồ vâng, hôm nay có người muốn giết tiến sĩ Pratt, vệ sĩ của giải quyết ta, giờ cảnh sát cần ta để lấy khẩu cung , thành vấn đề chứ?”

      “À, để tôi hỏi chút.” Amy lấy di động ra, cũng tránh Clark, dù sao tai ngay cả tiếng con kiến bò đều nghe : “Cady, hôm nay ai phụ trách bảo vệ tiến sĩ Pratt ?”

      “Buổi sáng là Bernie, ta giải quyết sát thủ nên mục tiêu bị bại lộ , buổi chiều là Tabitha tiếp nhận bảo vệ ông ấy. “

      “Bảo Bernie đến cục cảnh sát lấy khẩu cung, đem việc kể ràng, tôi bảo trai phái luật sư cùng bọn họ .”

      “Vâng, tiểu thư.”

      Cúp điện thoại, Amy nhìn Clark, cười : “Như vậy có vấn đề gì chứ?”

      “Vâng.” Clark gật gật đầu, “Lại tôi cũng phải cám ơn , nếu giúp đỡ, có lẽ tiến sĩ Pratt xảy ra chuyện ngoài ý muốn .” Vừa mới nhận việc , có rất nhiều chuyện phải làm, cũng khiến lơi lỏng chú ý đối với tiến sĩ Pratt, nếu có Amy , tiến sĩ Pratt có lẽ . . . . . .

      có gì phải cám ơn, tôi cảm thấy tiến sĩ Pratt là người đáng được kính trọng.” Có lẽ ông ta đồng ý đến làm việc ở cục hàng quốc? Amy suy nghĩ cân nhắc. Tất cả mọi người ai phát tên lửa khác thường, chỉ có tiến sỹ Pratt tìm ra , từ điều đó có thể thấy được ông ta là nhà khoa học nghiêm túc xuất sắccó năng lực, có thể có được nhân tài như vậy, bà ngoại cũng cao hứng .

      Clark biết suy nghĩ của Amy, hưng phấn đưa ra lời mời: “Việc chính xong rồi, hay là chúng ta ăn cơm chiều ? Tôi mời .”

      “Tôi đây cũng khách khí .”

      *****************************

      tình có tiến triển gì ? Có biết là ai giở trò?” Amy buông nĩa, cầm lấy khăn ăn tao nhã lau miệng.

      Clark cũng buông xuống: “À, có chút, tôi nghi ngờ là Lex Luther giở trò.”

      “Lex Luther? Người này nghe là người đàn ông độc thân vàng thứ ba thế giới?” Amy khẽ gật đầu, đồng ý với cách nhìn của , “Nghe ta gần đây muốn tài trợ cho kế hoạch ‘ trạm vũ trụ Prometheus ’ , quả khả năng lớn là .”

      Clark ngạc nhiên nhìn .

      “Làm sao vậy?” Amy cúi đầu nhìn lại mình, có gì ổn mà!

      “Tôi nghĩ tin lời tôi , dù sao hình tượng của Lex Luther ở trước mặt mọi người luôn là chính trực , giống như người có thể làm ra loại việc xấu này.”

      “Tại sao lại , theo tôi, thương nhân thành công luôn luôn muốn cho người khác biết mặt khác của mình, nhất là như Luther loại tỷ phú nổi danh thế giới này, nếu dùng thủ đoạn nào, làm sao có thể leo lên được đến địa vị như bây giờ ? Hơn nữa tôi thường nghe trai , nhà tư bản của Mĩ chẳng phải là loại người tốt, làm chút việc xấu cũng là bình thường, huống chi với , loại chuyện xấu này còn có thể mang đến lợi ích to lớn.” Ngay như trai của cũng có cơ sở và những việc làm ăn bí mật, Luther là kẻ như vậy, làm sao lại có ?

      rất có lý, tuy nhiên tôi còn chưa có tìm được chứng cứ chứng minh chuyện này là do làm.”Clark có chút rầu rĩ.

      “Nhất định phải có sơ hở .” Amy nghiêng đầu tự hỏi, liệu có nên với trai tiếng nhỉ, để nhân lúc nào đó kiếm được miếng từ cái bánh ngọt bự “Lex Luther” này? Câu truyện bắt đầu, Lex Luther cũng sắp xong đời, mặc kệ là rơi đài trước hay là sau, đều có lợi.

      “Hy vọng là như vậy.” Clark hơi lo lắng, nếu là Luther làm, chắc chắn dừng tay.

      “Tin tôi , trực giác của tôi rất chuẩn.” Hai ngón tay Amy khép lại chỉ chỉ vào đầu mình.

      Clark bị vẻ đáng của làm cho bật cười, trong lòng lập tức thấy thoải mái.

      thôi, chúng ta nên về, tôi còn có bài luận phải làm.” Amy đứng lên khỏi ghế.

      “Vậy thưa công chúa thân mến, tôi có thể được vinh hạnh tiễn đoạn đường ? Tốt nhất là toàn bộ hành trình.” Clark cũng đứng dậy, giọng khôi hài cúi đầu chào kiểu kỵ sĩ.

      “Đương nhiên, kỵ sĩ của tôi.”

      *********************************************

      Bản tin đặc biệt ngày hôm sau đưa tin về quyết định của quốc hội, họ dự định tiếp tục tiến hành kế hoạch trạm vũ trụ “Prometheus”, hơn nữa còn có kế hoạch, quyết định vào cuối tuần này đưa đoàn các nhà du hành đầu tiên lên trạm vũ trụ .

      Lex Luther vô cùng tức giận, thậm chí hủy cả mô hình thiết kế của mình, mà so với ngược lại, mấy người nhóm Clark có thể là hoan hô nhảy múa. Tiến sĩ Pratt lại càng vui vẻ vì con ông cũng là trong số những nhân viên du hành đầu tiên này.

      Tuy nhiên, vẫn phải nhanh chóng tìm ra chứng cớ, bắt được kẻ xấu đứng phía sau màn, nếu cuối tuần lúc tên lửa phóng ra nhất định lại xảy ra tiếp vấn đề.

      Amy nghe việc này cũng đồng ý, nhưng là định tiếp tục nhúng tay vào, mà chờ đợi lần đầu tiên xuất của siêu nhân.

      Tuy nhiên Amy cũng phải làm gì, thông báo cho trai Gloucester, nhờ phái người đến gặp với tiến sĩ Pratt, bảo đảm mau chóng thành công mời ông ta, dù sao chuyện này chỉ cần tra ra manh mối, lệnh cấm cho phép tiến sĩ Pratt tiến hành thí nghiệm khoa học bị bãi bỏ, ông ta thậm chí còn có thể được thăng chức . Thế kỷ hai mươi mốt thiếu nhất là nhân tài, mà tại cũng khác biệt mấy.

      Gloucester quý em hơn mình 20 tuổi này đến mức gì nghe nấy, nên rất nhanh có nhân viên đáp chuyên cơ từ quốc đến, Bernie – người vệ sĩ từng cứu người – cũng theo tìm tiến sĩ Pratt .

      Bởi vì từng có ơn cứu mạng nên cuộc gặp với tiến sĩ Pratt rất thuận lợi, ông ta đồng ý chờ sau khi con trị liệu xong chuyển đến quốc .

      Vì thế Bernie lại trở thành vệ sĩ của tiến sĩ Pratt , bảo vệ ông ta cho đến khi an toàn rời khỏi Mĩ.

      Louise cùng với chàng chụp ảnh Jimmy vốn định xem việc sửa chữa tàu con thoi, lại phát thứ được sửa chữa chỉ là cái vỏ giả, tàu con thoi sớm bị người đánh tráo, bọn họ lén lút tránh thoát nhân viên bảo vệ tìm kiếm nơi đặt tàu con thoi , bị tình nhân đồng thời cũng là đồng lõa của Lex Luther, người phụ trách kế hoạch trạm vũ trụ “Prometheus” , cũng là kẻ điều hành việc lần này – tiến sĩ Anrui Nate Berndt phát , ta quan tâm đến Lex Luther ngăn cản, lòng muốn giết chết Louise có thể trở thành tình địch của ta, may mắn Clark đến kịp nếu Louise và Jimmy chỉ sợ bị giết.

      Lex Luther là loại người để đạt mục đích từ thủ đoạn, cho người cài bom sẵn trong trực thăng của Anrui Nate Berndt từ sớm, giết người diệt khẩu .

      Khi tin tức và các báo chí đưa tin hành vi phạm tội của Anrui Nate Berndt, tất cả mọi người đều vui mừng, chỉ có Clark nhíu mày, cảm thấy được việc quá trùng hợp, nếu tại sao bọn họ mới vừa tìm được ít manh mối, muốn điều tra tiếp đầu mối quan trọng liền bị đứt đoạn? Chuyện này nhất định Lex Luther có liên quan.

      Tuy nhiên manh mối có, việc điều tra đành phải hoãn lại.

      “Mày vẫn nhíu lại thế, có chuyện gì sao?” Amy gắp ít rau vào bát Clark, hôm nay ăn cơm Trung Quốc, mà Clark thông minh, căn bản cũng cần lo có thể dùng đũa hay .

      Gần đây hai người khi có thời gian ăn cơm cùng nhau, Amy xuống bếp, mà nhân tiện lại có người giúp mình nhận xét đánh giá chút, mặt khác hai người cùng ăn dù sao cũng vui vẻ hơn là người ăn mình. Hơn nữa Amy cũng muốn nhân đó rút ngắn khoảng cách giữa hai người, gìn giữ tình bạn là điều cần thiết, nhưng chỉ bởi vì thân phận của đối phương, Amy quả rất thích người bạn mới này – đương nhiên chỉ là kiểu mến ưa thích bình thường.

      , có gì, chỉ là có chút vấn đề nghĩ ra.” Clark muốn phiền não của mình ảnh hưởng đến Amy, nhìn món ngon trước mắt, dùng nó để thay đổi đề tài: “Món này vị thơm, là gì vậy?”

      “Thịt nướng Phổ Nhĩ, dùng trà Phổ Nhĩ* để chế biến đấy.” Amy cũng ăn miếng, ở NYU thiếu du học sinh người nước ngoài, kết bạn với mấy người Trung Quốc. trong đó có cũng thích nấu ăn, món này là ấy dạy Amy.

      *Trà Phổ Nhĩ: loại chè sản xuất ở Vân Nam Trung Quốc, được ép thành từng bánh.

      “A, đất nước tuyệt vời, cái gì cũng có thể đem dùng để nấu ăn, đương nhiên Amy, tài nghệ nấu nướng của cũng là tốt.”

      “Cám ơn vì lời khen.” Amy cong khóe mắt, có thể được khen hơn nữa lại là thần tượng của mình, Amy dĩ nhiên cực kỳ vui vẻ.

      Nhìn thấy Amy mặt mày rạng rỡ, Clark sầu não tâm trạng cũng tốt lên theo, trong lòng vui vẻ liền muốn ăn nhiều hơn, vì thế duỗi tay ra, bỏ qua đĩa rau của Amy, tiếp tục tấn công đám thức ăn ngon lành.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 7

      Edit: Hoabatthoai9

      Beta: Rùa River



      “Tối nay tôi phải về thị trấn , ngày kia mới có thể trở lại, ngày mai được ăn món ngon làm, thực đáng tiếc.” Ăn sạch đồ ăn bàn thừa lại chút nào, Clark ngồi phịch xuống ghế than thở, đương nhiên thân thể cần ăn, chỉ là cảm thấy làm như vậy mình càng giống người bình thường, mà Amy cũng vui vẻ.

      “Tôi tin tay nghề bácKentnhất định tốt hơn tôi nhiều, để bị đói, chiều nay tôi vừa làm bánh hoa quả, mang ít về , giúp tôi hỏi thăm hai bác, có cơ hội tôi nhất định đến thăm bọn họ.” Amy lấy ra trong tủ lạnh bánh hoa quả mới làm từ chiều, vốn là định cho các vệ sĩ vẫn bảo vệ mình nên làm rất nhiều, lấy ra đem tặng vẫn còn lại ít, Amy vẫn rất tự tin về tay nghề nấu nướng của mình, tin chắc rằng ông bà Kent cũng thích, đối với hai vợ chồng già nuôi lớn Clark, vẫn luôn rất kính trọng, phải ai khi gặp được đứa trẻ kỳ lạ như vậy còn có thể toàn tâm toàn ý quan tâm thương và nuôi nó lớn lên, con người vẫn luôn luôn cảm thấy hoang mang và sợ hãi đối với những gì mình hiểu .

      “Tôi nghĩ bọn họ nhất định rất vui khi đến thăm.”Clarkquả quyết , vì thực ra cũng rất mong Amy đến.

      “Như vậy là tốt rồi, chờ khi nào tôi được nghỉ học mà có thời gian chúng ta cùng được ? cần phải chăm sóc tôi tốt đấy.” Amy quay đầu cười cười đáp lại Clark, sau đó lấy túi trong tủ ra gói bánh lại cẩn thận.

      “Đương nhiên.”Clarkcảm thấy mặt mình hơi nóng lên, có lẽ là bị cảm, nhưng biết mình mắc phải loại bệnh như vậy, nhấc tách hồng trà bàn lên nhấp ngụm trà thơm ngát.

      Có lẽ mẹ đúng, đối Amy quả giống như bình thường, phụ nữ Metropolis luôn nhiệt tình và cởi mở, đến nơi này dù thời gian chưa lâu nhưng cũng nhận được ít nụ hôn, nhưng những nụ hôn nồng nhiệt và quyến rũ đó chưa bao giờ mê hoặc được , dù có ấn tượng tốt với Louise, nhưng cảm thấy mất tự nhiên, thỉnh thoảng ngẫu nhiên đùa trêu chọc v..v.. rất thoải mái, nhưng khi đối mặt với Amy, Clark lại luôn thấy mình trở nên luống cuống, mỗi lần nhìn thấy trong lòng cảm thấy vô cùng hưng phấn, dù rằng bọn họ hầu như mỗi ngày đều có thể gặp gỡ.

      Có lẽ bởi vì chuyện ngoài ý muốn lần trước? Nhớ tới đêm mới đến vô tình nhìn thấy thân hình xinh đẹp ấy, Clark trở nên căng thẳng, tách trà cầm trong tay cũng bị bóp nát.

      “Sao vậy?” Amy ngẩng đầu, thấy trong tay Clark chỉ còn những mảnh vỡ, nước trà giọt chảy xuống, cả kinh: “Mau mau buông ra!”. nhanh chóng bước đến, mở tay ra, nhìn bị thương mới nhàng thở phào, chợt nhớ ra người này chính là siêu nhân, làm sao có thể dễ dàng bị thương, nhưng vẫn là nhịn được : “Sao cẩn thận như vậy, nếu bị thương làm sao bây giờ, cái tách này chất lượng cũng kém quá , ngày mai tôi phải chọn bộ đồ trà mới tốt hơn.” Trong giọng có chút tiếc nuối, trời biết bộ đồ trà này là gốm sứ Thanh Hoa mà thích nhất, nào có dễ dàng vỡ được như vậy.

      Clarkcũng biết Amy rất thích bộ đồ pha trà này, trong lòng thấy áy náy: “Đừng mua, tôi biết chỗ có đồ giống như vậy, ngày kia tôi trở về mang cho bộ được ?”

      “Được, dù sao đây là chuyên môn của .” Amy đoán rằng có lẽ định bay mua, nhưng thêm gì, lấy khăn sạch cho lau tay rồi tự mình thu dọn mảnh vỡ mặt đất. “Đúng rồi, phòng tôi thuê trước đây sắp sửa sang lắp đặt xong, sau khi trở về phải giúp tôi chuyển nhà đó.”

      phải chuyển ?” Động tác lau tay sững lại,Clarkhỏi, giọng có chút ảm đạm.

      Amy còn dọn rác trông thấy vẻ mặt của , chỉ gật đầu: “Vâng, đáng lẽ chuyển đến đó ngay từ đầu, nhưng vì chưa sửa sang hoàn chỉnh hết nên mới ở đây tạm vài ngày, cũng biết đấy, trai luôn yên tâm về tôi.”

      “Vậy, sau này tôi còn có thể đến gặp ?”Clarkcảm thấy buồn bực khó chịu vì thể được gặp mỗi ngày.

      “Dĩ nhiên là được.” Amy gật đầu, đổ bỏ những mảnh vụn, rồi vừa bỏ dụng cụ dọn dẹp xuống vừa sửa sang lại quần áo nhìnClark, nở nụ cười nhàng đáng : “ phải cũng muốn tìm chỗ ở mới sao? Chỗ kia tệ, chờ trở về tôi dẫn xem, nếu cảm thấy thích hợp chúng ta có thể lại làm hàng xóm.”

      Clarktinh thần rung lên, cảm thấy mình như vừa sống lại: “Tôi tin tưởng mắt đánh giá của .”

      “Ha ha,Clark, hôm nay tôi mới biết, ra lại có thể như vậy.” Amy cảm thấy vui vẻ vìClark tin tưởng .

      “Tôi , mắt quan sát của tốt lắm, nhất là mắt nhìn người, ha.”

      “Được rồi được rồi, chuyện này nữa, chẳng phải phải về thị trấn sao, cầm cái này rồi nhanh thôi, nếu kịp chuyến xe muộn mất.” Amy đặt gói bánh vào tay Clark , biết Clark lần này trở về, “Siêu nhân” ra đời, đây là lần đầu tiên “Siêu nhân” xuất trước công chúng, rất chờ mong.

      Ừm, tay nghề bà Kent tốt, bộ đồ bó sát chuyên dụng của “Siêu nhân” kia khiến nàng cười lăn lộn gần chết, có cơ hội nhất định phải theo bà học tập chút, nhớ tới mình chỉ biết chút kiểu thêu đơn giản (nhờ chương trình học của thục nữ), Amy hơi chút hy vọng có thể sớm được gặp bà Kent

      “Vậy ngủ ngon nhé, chúc giấc mơ đẹp.” Clark hôn lên trán Amy, đây là lần đầu tiên hôn , trời biết có bao nhiêu khẩn trương.

      Amy ngây ra lúc, sau đó tinh thần phục hồi lại, kiễng chân hôn phớt qua má : “Vâng, ngủ ngon.” Khoảng cách chiều cao chết tiệt, vốn định hôn lên trán kia.

      Vẻ mặt tự nhiên thoải mái, tuyệt ngượng nghịu, tuy rằng đây là lần đầu tiênClarkhôn , nhưng hôn chúc ngủ ngon v..v.. cũng là lễ nghi phương Tây thể thiếu, lấy quan hệ bạn bè tốt đẹp của bọn họ tại, có loại hành động thân thiết này là rất bình thường.

      Clarklại cảm thấy đó là chuyện tốt, đẩy ra phải sao, “Tôi rồi nhớ khóa cửa kỹ, con ở nhà mình nên cẩn thận chút.”

      “Vâng, tôi hứa, hơn nữa chẳng phải chỉ có mình tôi hay sao.” Amy tiễn ra cửa.

      ********

      Sáng sớm hôm sau, Amy học mà ngồi canh trước TV, vừa viết bài luận vừa chờ tin trường tên lửa “Sứ giả” bắt đầu phóng, biết xảy ra vấn đề và v..v.. vừa khẩn trương vừa hưng phấn, làm thế nào cũng bình tĩnh nổi, luận văn trong tay nửa ngày cũng viết ra được dòng nào, vì vậy dứt khoát gập laptop, pha cho mình tách trà, vừa uống trà vừa chờ đợi.

      Có điều ràng là quên hỏi thời gian tên lửa được phóng, bởi vì thời gian phóng là buổi tối, mà lại ngồi ngốc chờ từ sáng sớm.

      Màn đêm buông xuống, mục tin tức rốt cục bắt đầu phát sóng trực tiếp cảnh tên lửa được bắt đầu khởi động rồi phóng lên, Amy mắt chớp nhìn màn hình TV, trong lòng nghĩ siêu nhân khi nào xuất đây nhỉ…

      Tên lửa “Sứ giả” bắt đầu vào tiến trình đếm ngược , khí đẩy dưới chân tên lửa bắt đầu cháy phóng ra, Amy biết siêu nhân sắp xuất .

      Quả nhiên, bao lâu thiết bị đẩy phát nổ, trong TV truyền đến tin tức phóng tên lửa thất bại, sau đó bóng dáng mặc áo choàng đỏ với bộ đồ bó màu lam xuất màn hình, ta nâng tên lửa “Sứ giả” phóng thất bại lên rồi đẩy nó về phía vũ trụ.

      Amy cảm thấy tim mình sắp ngừng đập, bởi vì rất kích thích, tuy rằng sớm biết, nhưng đây là phải là phim truyền hình ngay từ đầu biết là giả dối.

      Báo muộn đêm hôm đó và tất cả những báo chí ngày hôm sau toàn bộ đều viết về siêu nhân, thậm chí Nhật báo Hành tinh còn đăng cả ảnh chụp được của , rất gần.

      Amy nhìn bức ảnh kia, quả giống lắm với bộ dáng bình thường của Clark, so với khi đeo kính đẹp trai hơn cũng có khí thế hơn, nhưng chỉ cần là người quen, hẳn là vẫn có thể nhìn ra bọn họ giống nhau chứ? Sao lại ai phát , chẳng lẽ giống như lời bàKentnói, tất cả mọi người chỉ chú ý tới dáng người của ?

      Giữ mãi suy nghĩ này trong đầu, Amy đợi Clarktrở về.

      Clarkđến tòa soạn báo trước, suốt ngày đêm làm việc mới trở về nhà. Lúc Amy nhìn thấy , rất dễ dàng nhìn ra tâm trạng được tốt, thậm chí có phần u ám.

      “Hey man, nhìn được tốt lắm!” Amy thử dùng hết sức cao giọng gọi .

      Clarknở nụ cười: ” Cách gọi này hợp với đâu, nhưng đúng, hôm nay ngày rất tệ. Cái này… cho .”

      Clarkngoài mang về cái ly trà giống hệt như cái làm vỡ, còn theo về đây ít bánh ngọt cùng rau củ quả.

      “Đều là mẹ tôi chuẩn bị, bà rất thích bánh làm, bảo tôi đem những thứ này tặng lại cho , bánh ngọt là mẹ tôi làm, còn rau củ quả là trang trại trồng được, hy vọng thích.”

      “Vâng, tôi rất thích, giúp tôi cám ơn người nhà nhé.” Amy cười hì hì , cầm mà để cho Clark bỏ luôn vào tủ lạnh, đồ mang về khá nhiều, còn tay mình thế này, sao mà giữ nổi.

      “Tôi thấy xuất ở trong mục tin tức TV, bộ quần áo kia trông đẹp lắm, là mẹ làm sao?”

      “Lạch cạch”, có tiếng đồ vật rơi xuống đất , còn có thanh vật cứng bị vỡ, có thể nhận ra, cái tách mới lại bị vỡ mất rồi.

      Amy có chút hối hận, đáng lẽ nên chờ buông đồ xuống rồi mới phải, “Sao cẩn thận như vậy, nhìn xem, cái tách lại vỡ.” nhặt rau củ quả mặt đất lên, nhét từng thứ vào tủ lạnh, xếp riêng từng loại.

      Clarkhiện tại có tâm tình để ý tới mấy thứ đó, dè dặt hỏi: “ vừa mới quần áo gì?” Chỉ hy vọng mình nghe nhầm .

      “Còn quần áo gì nữa, chính là áo choàng màu đỏ với bộ đồ bó màu lam ấy, ngờ dáng người tốt như vậy.” Amy dọn dẹp xong, hứng thú xoay quanh Clark, hôm nay mặc âu phục, chỉ cảm thấy dáng người rất cao, nhìn cơ thể bên trong.

      cái gì? Quần áo bó gì chứ?” Clark căng thẳng nuốt nước miếng, trong lòng hối hận mình quay về, hẳn nên nhận lời mời của Kate, đến nhà ta ăn cơm mà phải là mạo hiểm bất chấp nguy cơ bị phát để quay về đây.

      “Àh hah?” Amy ngẩng đầu híp lại mắt nhìn , thấy Clark trong lòng hốt hoảng.
      linhdiep17 thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      .

      CHƯƠNG 8

      Edit: Hoabatthoai9

      Beta: Rùa River



      “Clark, tuy chúng ta quen nhau chưa lâu nhưng cũng đừng xem thường tôi chứ, cho dù mang kính nhưng tôi vẫn có thể nhìn ra được.” xong giơ tay kéo cà vạt Clark khiến cúi đầu xuống theo phản xạ, tiếp đó cướp cặp kính.

      Clark căn bản có thể né tránh, nhưng ánh mắt Amy khiến thể làm gì khác, chỉ có thể trơ mắt nhìn lấy mất cặp kính của mình.

      Đây là lần đầu tiên Amy nhìn thấy đôi mắt xanh lam tuyệt đẹp kia ở khoảng cách gần như vậy, hơn nữa lại có gì ngăn cách, đôi mắt còn tỏa sáng hơn cả đá quý khiến nhất thời thần hồn điên đảo, có cảm giác như bị hút vào, Amy phải chớp mắt mấy cái mới thoát khỏi cảm giác này, sau đó vươn tay lật lật vuốt vuốt tóc , lui ra phía sau bước, vừa lòng nhìn thành quả của mình:

      “Xem này, giống nhau như đúc, tôi làm sao lại nhìn ra được chứ.”

      Tại sao lại vạch trần ngay bây giờ? Thứ nhất là Amy lo mình ngày nào đó nếu lỡ miệng ra khó giải thích, thứ hai trong tình bạn tuy rằng có thể có những bí mật , nhưng loại bí mật tạo ra ngăn cách giữa bọn họ như thế này nên tồn tại hơn.

      “Ánh mắt của rất lợi hại.” Clark câu xuất phát từ đáy lòng, ngoài cha mẹ, là người thứ nhất phát … bộ mặt khác của , điều đó khiến Clark vừa vui mừng vừa lo sợ.

      Vui mừng vì hiểu mình, cũng lại sợ cảm thấy mình là quái vật. Nhớ những kẻ đến tòa soạn hỏi về siêu nhân hôm nay, thái độ của bọn họ hề tốt, còn dùng đến cả máy phát dối, mục đích chính là tìm siêu nhân, ở trong mắt bọn họ mình chính là người ngoài hành tinh gây nguy hiểm cho địa cầu .

      “Đương nhiên, cho nghe nhé, mắt nhìn của tôi rất lợi hại, giác quan thứ sáu cũng cực kỳ mạnh đó!” Amy ra vẻ đắc ý , coi như tìm lấy cái cớ cho năng lực biết trước việc của mình.

      “Ừ, tôi tin.” Clark gật gật đầu, “Vậy cảm thấy tôi thế nào? Có đáng sợ ?”

      “Đáng sợ? Vì sao phải sợ? cứu người nhiều như vậy, lại có làm chuyện xấu, hơn nữa Clark mà tôi biết là người nhiệt tình tốt bụng.” Amy mỉm cười , sau đó ôm cánh tay kéo đến bên bàn, “ còn chưa ăn bữa tối, biết về nên tôi chuẩn bị ít món, đợi chút là có thể ăn rồi.”

      “Uhm, cám ơn.”

      “Cảm ơn gì chứ, khách khí quá, hơn nữa tôi đây cũng chẳng phải mời , ngày mai chuyển nhà phải giúp đỡ hết mình đấy.”

      Amy vào căn bếp , giờ mới đem thịt cùng các nguyên liệu được tẩm ướp chuẩn bị sẵn từ trước nấu nướng, trong chốc lát trong phòng liền tràn ngập mùi thức ăn thơm phức .

      “Tất nhiên rồi.” Clark vô cùng vui vẻ, hận thể lập tức trở về nhà chia sẻ niềm vui của mình cho cha mẹ, bởi vì Amy hỏi điều gì, giống Louis thấy siêu nhân bộ dáng si mê, nhưng khi nhìn đến lúc bình thường lại chỉ lộ ra vẻ xem thường người mới, còn Amy vẫn vậy , ngay cả nụ cười cũng chút thay đổi.

      Kỳ là Clark hiểu lầm, Amy biết thân phận của từ trước nên mới như vậy, có điều việc tốt này tuy là hiểu lầm nhưng lại khiến ấn tượng tốt đẹp của Clark đối Amy càng thêm sâu sắc, đáng mừng.

      như vậy, hôm nay là người của cục điều tra liên bang nào đó cầm lệnh khám xét đến tòa soạn báo tìm các , sau đó lại đột nhiên bỏ ?” Amy nhíu mày, đây phải kẻ muốn giết siêu nhân, còn phát ra đá Kryptonite làm siêu nhân yếu tên là Jason Track xuất trong bản phim truyền hình sao? Amy nhớ kỹ tên bởi vì tên đáng ghét này suýt chút nữa giết chết siêu nhân.

      “Đúng vậy, họ có vẻ rất kỳ lạ, cái gì mà có người xâm nhập xong rồi nhanh chóng bỏ .” Clark nhớ lại, phát số chỗ kỳ lạ .

      có khẳng định những người đó đều như vậy ? Dựa theo pháp luật của Mĩ , bọn họ làm vậy là trái pháp luật.” Trước khi Amy đến Mĩ bị trai cưỡng chế đọc qua bộ luật của Mĩ để biết những khác biệt giữa hai quốc gia .

      “Tôi cũng cảm thấy vậy.” Clark gật đầu chắc chắn, lúc ấy kích động mà chú ý tới những điều này, giờ càng nghĩ càng cảm thấy khả nghi.

      ” Cho nên vì bọn họ mà trốn trốn tránh tránh? Vậy tại sao còn đến tìm tôi, phòng chúng ta chỉ cách nhau có bức tường.” Amy nghi hoặc hỏi han, bên kẹp miếng thịt bò bít tết chín bảy phần rắc hạt tiêu đen đặt vào đĩa của Clark rồi đem mấy món ăn phụ còn lại cùng với những lát bánh mì được cắt đều tăm tắp bày lên bàn.

      “Chẳng phải nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất sao?” Clark , cắt miếng thịt bò bít tết to thành những miếng đều nhau rồi đưa lên miệng ăn.

      “Tôi nghĩ bọn họ đến nỗi thông minh như vậy, nhưng cũng đúng.” Amy gật đầu.

      Clark muốn cái gì đó, máy nhắn tin bên hông đột nhiên kêu lên. “Xin lỗi”, Clark , nhìn dãy số lên máy nhắn tin: “Tôi có thể mượn điện thoại được ?”

      Amy chỉ điện thoại có khe để nhét đồng xu vào tường, ý bảo cứ tự nhiên.

      “Tôi là Kent.”

      Người nhắn tin là chủ biên tòa soạn báo Perry White ở đầu dây bên kia: “Kent, có phát mới, ở đâu, tôi bảo Jimmy lái xe đến đón.”

      “A, cần, tôi ở nhà, có chuyện gì vậy?”

      “Tôi phải đừng về nhà sao? Thôi thôi, mau lên đến tòa soạn nhanh lên.”

      Clark quay lại nhìn Amy, phát cũng nhìn mình: “Được, tôi đến ngay đây.”

      Buông điện thoại, Clark trở về bàn ăn, cầm lấy áo khoác: “Bên tòa soạn có số việc cần tôi lập tức quay lại, có lỗi thể ăn tối cùng .”

      sao, công việc quan trọng hơn, nhưng bít tết bắt buộc phải ăn hết, tôi nghĩ tốc độ của nhất định rất nhanh.” Amy chỉ đĩa của .

      Clark vui vẻ chấp nhận cầu của , cầm lấy dao nĩa, như gió cuốn mây tan chén sạch miếng thịt bò, tốc độ nhanh đến nỗi các động tác hầu như nhìn thấy, cuối cùng cầm khăn ăn lau miệng: “Tay nghề của kém với mẹ tôi chút nào.”

      “Cám ơn khen ngợi, sớm về sớm nhé, tôi để phần đồ ăn cho .” Amy thưởng thức xong màn ăn bít tết thần tốc của mới vừa lòng thả người .

      Những người đến điều tra siêu nhân hôm đó quả nhiên là giả mạo, hoặc người là nhưng lệnh lục soát là giả, Clark và Louis tìm người chịu trách nhiệm việc lần này là Thompson, từ chỗ đó tìm ra ít manh mối – trong tủ của Thompson có tài liệu liên quan đến thị trấn nơi được tìm thấy, thời gian trong tài liệu đúng là năm đến trái đất, năm 1966, Loius theo dõi phát được nơi Jason Trask ở tạm – kho hàng bỏ hoang, còn Clark về nhà hỏi cha mẹ ràng những chuyện gì xảy ra khi bọn họ phát mình.

      Ông Kent cho Clark biết tất cả những gì bọn họ nhìn thấy, còn dẫn đến chỗ phi thuyền của mình, nhưng Clark gặp được, nó còn ở đó…

      Chuyện càng ngày càng phức tạp , ý thức được chuyện lần này cùng việc phi thuyền bị mất có liên quan đến nhau.

      Rất nhanh, suy nghĩ của được chứng thực, khi Clark và Louis đến kho hàng bỏ hoang kia, Clark tìm thấy ở trong đó phi thuyền mình dùng để đến trái đất khi còn , phi thuyền có ký hiệu chữ “S” giống với bộ quần áo siêu nhân của , ngoài điều này, còn tìm thấy quả cầu tròn, giống như là mô hình hành tinh, quả cầu vừa cầm vào trong tay bắt đầu sáng lên.

      Sau đó bọn họ bị Jason bắt được, bị đưa lên máy bay, lại bị ném từ cao xuống, trở thành mồi nhử để dụ siêu nhân xuất .

      Louis hét to mong siêu nhân có thể nghe được và tới cứu , siêu nhân đương nhiên đến, bởi vì bị ném ngay sau Louis.

      Siêu nhân cứu Loius rồi quay lại đối phó với tên lửa bắn vào mình, sau đó biến mất trong vụ nổ…

      Louis thất hồn lạc phách trở lại tòa soạn báo, nghĩ siêu nhân xảy ra chuyện, nhưng Clark trở về làm lại dấy lên hy vọng, quên hết tất cả chạy đến ôm chầm lấy : “Clark, chết? Mọi người, Clark chết!”

      “Đúng…” Louis nhiệt tình làm Clark cũng thấy kinh ngạc.

      “Nếu Clark chết, siêu nhân chết, chuyện này càng ngày càng thú vị, chúng ta còn chờ gì nữa ~ ” Louis buông Clark ra, vung hai tay trở lại bàn làm việc chuẩn bị viết bài báo tiếp theo của mình.

      Clark gượng cười, biết vậy mà.

      Sau đó bọn họ dẫn người đến kho hàng bỏ hoang kia nhưng còn gì ở đó.

      Đây là toàn bộ những việc xảy ra lần này.

      ngày thú vị, Clark, cuộc sống của luôn ngập tràn kích thích.” Amy nghe xong Clark kể những chuyện trải qua, kết luận bằng câu như thế..

      “Đối với tôi chút cũng thấy thú vị.” Clark cười khổ, “Phi thuyền kia tìm được, tôi có thể vĩnh viễn có cách nào biết được thân thế của mình nữa.”

      đâu, những kẻ đó nhắm vào , bọn chúng nhất định còn xuất . Hơn nữa chẳng phải tìm được thứ rất thú vị đó sao? Nếu đúng là của , cha mẹ nhất định để lại thứ vô nghĩa ở trong phi thuyền.”

      “Nó có thể là loại đồ chơi, ngoài lần đầu tiên ra , nó sáng lên thêm lần nào nữa.”

      “Tin tôi , cha mẹ cho đứa con còn quá của mình món đồ chơi như vậy, nó nhìn trông giống đồ dễ vỡ.” rất giống, tựa như quả cầu pha lê hoặc trái bóng thủy tinh .

      “Lại là trực giác của ?” Clark nhíu mày.

      “Có lẽ.” Amy gật đầu, sau đó chỉ vào cái rương to, bên trong là quần áo của , tầm khoảng hai ba mươi bộ, là Gloucester phái người đưa tới. “Giúp tôi đem cái này xuống lầu, có thể ?”

      Bọn họ tại chuyển nhà.

      thành vấn đề, rất dễ.” Clark nhàng nhấc lên, để tỏ ra còn rất , chỉ dùng tay nâng nó.

      “Vậy thuận tiện mang cái này luôn.” Amy chỉ vào vào cái rương hơn, bên trong là giầy của .

      cũng biết sai người.” Clark đẩy đẩy mắt kính, nhấc tiếp cái rương kia lên.

      “Đó là vinh hạnh của .” Amy ngạo mạn hất cằm.

      “Đúng vậy, công chúa của tôi.” Clark cười đùa , phát mình thực thích hai tiếng “của tôi” này.
      linhdiep17 thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 9

      Edit: Hoabatthoai9

      Beta: Rùa River



      Nhà mới của Amy ở đường Clinton Avenue, số 344, đó là toà nhà lớn cũ kỹ, nơi này vừa rộng rãi vừa yên tĩnh, lại xa trường học, giao thông thuận tiện, quan trọng nhất là giá tiền rẻ.

      Amy rất vừa ý chỗ này, nhất là sau khi nhìn bên trong được lắp đặt các thiết bị và sửa sang tân trang lại tốt hơn trước đây rất nhiều.

      Clark cũng rất thích, bởi vì kế bên phòng Amy còn có phòng còn trống, vì điều kiện quá kém nên tiền thuê lại càng rẻ, nằm trong khả năng của có thể thuê được.

      Có điều muốn tu sửa lại chắc mất ít thời gian.

      “Đội sửa chữa lắp đặt lần trước tôi thuê tệ, giá cả cũng hợp lý, có thể liên lạc với bọn họ.” Amy đề nghị, xem qua phòng trọ kia quả tốt, cửa tủ bung, vòi nước chảy ra màu đen xì, ngoài cửa sổ trừ bức vách tường cao chót vót nhìn thấy gì nữa. Có điều như vậy lại thích hợp với Clark, có thể phòng ngừa kẻ khác phát ra bí mật của .

      “Cám ơn, nhưng tôi nghĩ việc này tôi có thể tự làm.”Clark từ chối đề nghị, muốn vì tu sửa mà phải bỏ ra khoản tiền nữa .

      “Cũng được , vậy tính khi nào chuyển đến đây?”

      “Ngày mai , bây giờ tôi phải dành chút thời gian sửa sang chỗ này lại .” Clark nhìn mớ bẩn thỉu lộn xộn xung quanh.

      Clark tốn mất buổi chiều mới đem đống dơ bẩn này dọn sạch, sơn lại tường, sửa chữa cửa sổ, cầu thang, tủ tường, quét tước vệ sinh, nhất định cho Amy giúp nhưng bằng lòng để ở bên cạnh quan sát và góp ý, với điều kiện là phải mang khẩu trang.

      Nhìn gian phòng trọ sáng bừng hẳn lên, Amy kiềm chế được mà hâm mộ siêu năng lực của Clark: “ rất tuyệt! Đúng là vạn năng aa.”

      “Cám ơn lời khen, nếu cần bất cứ điều gì đều có thể tìm tôi.”Clark lần đầu tiên vui vẻ đến thế vì đặc biệt của mình .

      “Tất nhiên rồi.”

      Tiếp theo, phiền phức lại tìm tới cửa, đầu tiên Louise lấy trộm tin tức của , sau đó Clark lại phát , Lex Luther vì để thử năng lực của siêu nhân mà cố ý gây ra những chuyện xấu cho người dân: phái người tự sát, đặt bom… đủ loại nguy hiểm liên tiếp xảy đến.

      Clark lấy thân phận siêu nhân cảnh cáo Lex Luther, lại bị cảnh cáo lại, chỉ cần siêu nhân còn ở Metropolis ngày, thử nghiệm vẫn tiếp tục, Clark bắt đầu do dự có nên làm siêu nhân xuất nữa hay .

      Mấy ngày sau đó, siêu nhân đúng là xuất nữa, Amy đọc tin báo thấy tội phạm càng ngày càng tăng, nhịn được nhíu mày, tuy rằng biết Clark nhanh chóng bị Louise thuyết phục, nhưng cảm giác nhìn thấy nơi nơi đều là tội phạm cũng khá gì, hơn nữa siêu nhân này lại là bạn của , bạn bè gặp khó khăn nên giúp đỡ đúng ?

      Cho nên Amy gõ cửa phòng bên tìm Clark, hỏi thẳng vào vấn đề: ” mấy hôm nay làm sao vậy?”

      Clark vừa thấy tờ báo trong tay liền hiểu muốn hỏi gì, dẫn vào phòng, Clark đưa ly nước trái cây, đem mọi việc kể lại, cuối cùng : “Luther uy hiếp tôi , nếu ‘siêu nhân’ còn xuất ở Metropolis nữa, tiếp tục thử nghiệm, tôi muốn vì mình mà có người bị thương.”

      “Vậy những người bị thương này sao?” Amy chỉ tờ báo, bên đưa tin về nhóm khủng bố gây bạo loạn đường.

      “Tôi biết.”Clark rầu rĩ ôm lấy đầu.

      “Siêu nhân nên xuất , thành phố này cần ấy, Luther có thể tạo ra nhiều phiền phức, nhưng phiền phức trong thành phố này cũng phải chỉ có , muốn vì mà để những người đáng lẽ có thể cứu được lại phải chết sao?” Amy vừa vừa mở tủ quần áo của Clark, “Hơn nữa những thí nghiệm đó dù ngừng lại ngày đêm, nhưng tội phạm và tai nạn biến mất, cần gì phải mất nhiều hơn được như vậy?”

      “Nhưng, tôi cứu được mọi người.”

      “Đúng vậy, siêu nhân thể cứu được tất cả mọi người, nhưng ấy có làm được hay quan trọng , quan trọng là … tồn tại của , người được tất cả mọi người tin tưởng, người mà mọi người gửi gắm hy vọng, có thể làm được bao nhiêu là tốt bấy nhiêu rồi.” Amy như lời của Louise trong phim, bởi vì tìm ra lời nào khác để an ủi .

      Clark hiểu những điều Amy , trong lòng cảm động, sau đó thấy bộ quần áo bó màu lam và áo choàng đỏ kia xuất phía trước.

      “Bộ quần áo này chẳng phải rất đẹp sao? muốn cho nó cứ mãi ở trong góc tủ tối tăm để rồi bị thời gian làm mục nát?” Amy ngồi xuống sô pha nghiêng đầu nhìn , mái tóc đen dài xõa buông xuống ghế, lọn rủ xuống phơ phất trong khí, ánh sáng xuyên qua khiến những sợi tóc trông như phát sáng .

      Clark nhịn được đưa tay bắt lấy, nhàng vuốt ve.

      “Mặc vào , tôi vẫn luôn muốn tận mắt nhìn thấy trong bộ đồ này.” Amy kéo quần áo đến trước mặt .

      “Được rồi bé, tôi hứa làm bất cứ cầu gì của , phải sao?”Clark nở nụ cười, có chút lưu luyến buông lọn tóc đen ra, cảm giác trong lòng cũng mất mát theo.

      Clark thay đồ rất nhanh, đứng ở trước mặt Amy .

      “Oa, trông cao quá mất.” Amy mắt tỏa sáng như thấy vàng, Clark mặc bộ đồ bó đó thoạt nhìn rất cao to, nhất là cơ thể toàn cơ bắp của kia, khiến Amy nhìn mà mặt đỏ tim đập..

      thích là tốt rồi .” Clark được người mình ngưỡng mộ trong lòng ca ngợi mà vui vẻ vô cùng.

      “Tất nhiên rồi, mà sau có thể đưa tôi cùng bay lên được ? Chờ tôi chuyện với trai chút thôi.” Amy khát vọng nhìn .

      “Đương nhiên, là vinh hạnh của tôi, bất quá tại tôi phải chút, hình như lại có phiền toái.” Clark chỉ ra ngoài cửa sổ .

      “Uhh , cứ làm việc của , tôi ở nhà chuẩn bị cơm chờ trở về, tốc độ nhanh lên chút đừng để cho lầu lầu dưới nhìn thấy.” cần phải , lầu lầu dưới đều là vệ sĩ của .

      “Ừ, tôi về nhà sớm.” Clark nghe “Nhà” mà cao hứng, hình như chỉ cần ở cùng chỗ với Amy rất khó mà cảm thấy vui vẻ trong lòng.

      **************************

      Đối với việc Louise trộm tin tức, Clark trả lại cho vố ác – vẽ bản đồ gửi đến nhà Louise, Louise nóng lòng muốn tìm được siêu nhân, tin rằng địa điểm phi thuyền khắc tinh của siêu nhân bị giấu cùng tấm bản đồ giả này có liên quan, vì thế nàng liền tìm, bị lạc trong cống thoát nước của Metropolis, khi ra khỏi đó cả người trở thành nhếch nhác thảm hại.

      Siêu nhân lần nữa xuất làm cho mọi người ở Metropolis lại trở nên tràn đầy hy vọng, tỉ lệ phạm tội trong thành phố lập tức giảm xuống ít, mà Lex Luther lấy được tài liệu mình muốn nên ngừng thí nghiệm lại, vì thế thời gian này tạm thời gió êm sóng lặng.

      Bất quá ngay sau đó lại có phiền phức, như Amy , bên người Clark luôn ngừng xảy ra chuyện.

      Chính quyền Metropolis muốn tặng huy chương cho siêu nhân, tuyên bố trở thành cư dân hợp pháp của Metropolis, Clark lấy thân phận siêu nhân mà đến, mà tất cả mọi người gọi ngày này là ngày Siêu nhân – thú vị nhất là người có nhiệm vụ tặng huy chương cho chính là Lex Luther. Hai đối thủ mất còn này ở trước mặt công chúng thể biểu ra vẻ tôn kính trang trọng.

      Cảnh mọi người cuồng nhiệt khiến Clark thấy hãi, tại trong thành phố khắp nơi đều là siêu nhân: áp-phích, khẩu hiệu, bong bóng, đồ chơi, quần áo, đồ dùng hàng ngày. . . . . . Mọi người đem siêu nhân thành hàng hóa buôn bán, điều này làm cho khủng hoảng.



      “Siêu nhân, đêm nay có dạ hội từ thiện, chỉ cần bỏ ra thời gian ngày để trợ giúp người mù, tôi có thể mời tham dự ?”

      “Tất nhiên rồi, tôi rất vui khi có thể giúp được mọi người.”



      cuộc chuyện đơn giản ,Clark được mời tham dự dạ hội từ thiện, hơn nữa còn bị đem ra bán đấu giá: bữa ăn trưa dã ngoại mây ngày chủ nhật cùng Siêu nhân.

      Sau khi Amy biết chuyện này, cười đến lăn lộn: “Ha ha, mọi người nhất định tích cực mua bữa trưa này của , ha ha, được rồi bụng của tôi cười muốn đau quá.”

      , chú ý đến lễ nghi của mình , thục nữ.” Clark nhìn Amy ôm bụng lăn lộn sô pha, bất đắc dĩ ngồi xuống bên cạnh , biết chuyện này có gì buồn cười.

      “Quên chuyện thục nữ , dù sao tôi ở trước mặt cũng có hình tượng gì đáng , để cho tôi cười đủ , bán đấu giá quý ngài, ha ha ha. . . . . .” Amy cười ngã lăn thẳng vào trong lòng , tay còn vỗ vỗ ngực .

      “Ah, khiến tôi đau lòng quá, cười nhạo người đáng thương phải là thói quen tốt, biết tôi nhìn đầy đường đều là vật phẩm về siêu nhân , quả thực muốn chạy mất luôn.” như vậy, nhưng có người ở trong lòng lại làm Clark trở nên vui vẻ, hàng lông mày nhíu lại cũng giãn ra.

      “Có sao đâu, chẳng phải chứng minh rằng mọi người đều thích sùng bái sao? Giống như diễn viên , các cửa hàng luôn luôn bán sản phẩm của bọn họ đúng ? cứ nghĩ như vậy là được rồi.” Xoa xoa bụng có chút phát đau, Amy thoải mái , “Hơn nữa cũng phải có lợi mà, thành phố dùng cách của mình chấp nhận , được nhận rồi. Còn có thứ đồ này thú vị lắm nhé, này là tôi mua, đáng chứ.” Amy lấy ra cái chìa khóa, cái khuyên tròn của móc chìa khóa có treo búp bê siêu nhân nho .

      “A, sao ngay cả cũng như thế vậy.”

      tốt sao? Tôi nhờ người làm riêng đó, thuận tiện còn làm cái của chính mình nữa.” Amy lại lấy ra cái dây đeo khác, bé búp bê tóc đen mắt đen xinh đẹp, mặc váy liền áo màu đen phong cáchVictoria, là lần đầu tiên gặp Clark, “ có muốn ?”

      “Cho tôi ?” Clark kinh ngạc .

      “Ừ, tôi dùng búp bê của , đương nhiên phải cho cái làm bồi thường ấy mà.” Amy gật đầu, thoải mái ngồi dựa vào trong lòng Clark, chút cũng cảm thấy có gì bình thường, quả nhiên theo người Mĩ học xấu, “Tuy nhiên nếu thích tôi lấy lại, làm quà cho cho trai khi trở về cũng tồi.”

      “Sao vậy được, tôi đương nhiên thích.” Clark cơ hồ là dùng tay đoạt sợi dây đeo lại.

      thích là tốt rồi.” Đẩy Clark ra , Amy đứng lên pha trà, ” vẫn muốn uống trà ô long lạnh cùng với bánh nho khô chứ?”

      “Ừ, trước kia mỗi khi tôi có chuyện phiền não mẹ thường làm cái này cho tôi.” Tuy rằng tại còn phiền não .

      “Taynghề của tôi có lẽ được như mẹ đâu.” Amy lấy trà trong tủ ra, chậm rãi pha .

      “Tin tôi , đồ làm cũng giống mẹ tôi làm, rất hợp với khẩu vị của tôi.”

      “Vậy sao.”
      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :