1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bạn trai siêu nhân của tôi - Du Du Tiên (64c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 55

      Edit: Đoạt Mệnh Thiên Nữ

      Beta: Rùa River



      Có đôi khi nội dung kịch bản mạnh đến mức sức người thể thay đổi được, thiên thạch tuy rằng bị va chạm với Clark mà nổ tung, nhưng ai có thể ngờ đến, vẫn còn sót lại mảnh vỡ thiên thạch có đường kính 5 km ngoan cố bay về phía Trái Đất.

      Chính phủ lại trực tiếp , sau 55 tiếng đồng hồ, mảnh vỡ thiên thạch này đâm vào địa cầu, tuy rằng sức mạnh còn lớn như trước, nhưng hậu quả vẫn như cũ khó có thể tưởng tượng nổi.

      Mọi người vốn đều cho rằng thoát khỏi nguy hiểm, lúc này lại bắt đầu khủng hoảng, cảm xúc trở nên thể khống chế. Tuy rằng chính phủ quyết định sử dụng tên lửa hạt nhân để phá hủy mảnh thiên thạch, nhưng việc Siêu nhân mất tích trở thành cọng rơm* khiến chút lý trí cuối cùng trong lòng mọi người sụp đổ, trật tự trở nên hỗn loạn, các loại tội phạm liên tiếp xuất .

      (*Lấy ý từ câu thành ngữ: cọng rơm đè gãy lưng lạc đà. Thành ngữ này xuất phát từ Ả Rập: con lạc đà bị chồng chất trọng lượng quá sức của nó, chỉ cần thêm chút xíu nữa là làm lưng lạc đà bị gãy. Ý đến giới hạn của sức chịu đựng.)

      Mà lúc này Siêu nhân đâu? ở chỗ nào?

      Khi Clark tỉnh lại, vẫn như trước nhớ bất kì chuyện gì, nhưng trở ngại đến việc chăm sóc vợ của mình, tối hôm qua hai vợ chồng già nhà Kent cho biết ít chuyện, cũng đủ để đối đáp .

      Người bên cạnh trở dậy khiến Amy bừng tỉnh, mở mắt chỉ cất giọng gọi: “Clark?”

      “Ừ, ở đây.” Clark chỉnh lại chăn cho Amy.

      Câu trả lời của chồng khiến Amy cảm thấy an tâm, trở mình cái làm cho mình dễ chịu hơn, “Bữa sáng em muốn ăn bánh bao “Cẩu Bất Lý”* với tào phớ…”

      (*Bánh bao “Cẩu Bất Lý”: món ăn vặt truyền thống nổi tiếng ở Thiên Tân, Trung Quốc).

      “Được, lập tức mua, em tiếp tục ngủ thêm lát .” Clark trả lời.

      ra khỏi phòng ngủ, Clark liền thấy bố mẹ còn dậy sớm hơn cả mình, “Buổi sáng tốt lành. Bố mẹ, Amy muốn ăn bánh bao “Cẩu Bất Lý” và tào phớ, ở gần đây có phố người Hoa ạ?”. Đôi vợ chồng này khiến có cảm giác vô cùng quen thuộc, quen thuộc đến mức dù nhớ bọn họ , nhưng vẫn tin tưởng họ như vậy.

      Martha và Jonathan nhìn nhau cười, “Bố mẹ nghĩ con bé muốn ăn đồ ăn Trung Quốc chính cống, con mua ở phố người Hoa nó thích đâu.”

      “Đồ ăn chính cống? Con phải mua ở đâu?” Clark ràng liền hỏi.

      Martha nở nụ cười: “Đương nhiên là đến Trung Quốc rồi, Đúng rồi, tiện đường cũng mua giúp bố mẹ suất nhé, sáng nay có thể cần làm bữa sáng rồi.”

      “Trung Quốc?” Clark líu lưỡi, “ phải là muốn con máy bay bay sang đó mua chứ?” Phụ nữ có thai đều thể lý như vậy sao?

      “Đương nhiên là phải bay qua, nhưng phải là bằng máy bay.” Jonathan nhìn vẻ kinh ngạc của con trai, cảm thấy rất thú vị, khẩu vị của Amy còn phải do nó chiều chuộng trở thành kén chọn hay sao? Ai bảo nó chiều Amy như vậy, chỉ cần Amy mở miệng, cái gì cũng có thể mang về.

      dùng máy bay bay thế nào ạ?”

      “Đương nhiên là tự mình bay rồi.” Martha nhàng thoải mái vào phòng ngủ, cẩn thận đánh thức Amy, lấy trong tủ quần áo ra bộ trang phục Siêu nhân, “Đây đây đây, chính là cái này.”

      “Trang phục Siêu nhân?” Clark cũng xem TV, cho nên có biết đến siêu hùng này, “Đây là của con? Chẳng lẽ con cũng mê Siêu nhân?”

      “Dĩ nhiên là phải rồi..”Martha giơ bộ đồ lên ướm ướm lên người , “Bởi vì con chính là Siêu nhân.”

      “Hả? Làm sao có thể?”

      “Nếu con nghĩ tại sao Amy lại tức giận như vậy?” Martha đặt bộ đồ xuống, tức giận nhìn con trai, “Tuy rằng việc con phá hủy khối thiên thạch kia là sai, nhưng khi con cũng nên tiếng với Amy chứ, hại nó lo lắng suốt ngày, rồi kết quả khi con trở lại nhận ra ai hết, mẹ ngạc nhiên khi thấy con bé tức giận mà đánh con trận ấy. Từ sau khi Amy mang thai, tính tình của nó hoàn toàn dễ kiềm chế.”

      “Đúng vậy. Hôm qua sau khi con gặp tai nạn, cả người Amy lạnh như băng, bố lo lắng con bé liệu có nhất thời luẩn quẩn trong lòng mà làm chuyện điên rồ.” Jonathan nhớ lại khác thường của Amy ngày hôm qua, liền nhịn được lo lắng.

      Clark nhìn vào phòng ngủ, trong lòng đủ loại cảm xúc hỗn loạn.

      “Sau khi Amy mang thai rất vất vả, cho nên nếu con đối xử tốt với con bé, mẹ cũng chấp nhận nổi.” thể sinh con là nỗi tiếc nuối trong lòng Martha, đối với Amy, có thể là bà đem này mối tiếc hận này ký thác lên .

      “Con biết rồi.”

      “Cho nên con trai à…” Jonathan vỗ vai Clark, “Nhanh nhớ lại cách bay , Amy còn chờ bữa sáng của con đấy.”

      “. . . “

      Amy bị tiếng nổ bên ngoài làm bừng tỉnh, mơ mơ màng màng rời giường chạy ra ngoài, liền gặp phải Clark từ dưới lầu lên.

      Nhìn thấy Clark toàn thân dơ bẩn, Amy bật cười, “Mới sáng sớm, bị rơi vào đống rác sao?”

      “Cũng khác lắm.” Clark cũng ngờ mình lại bị bố mẹ đẩy xuống lầu, nhất thời phòng bị, trong lòng kinh hoảng nào còn nhớ tập bay chứ?!

      “Bố mẹ muốn thử chút xem có thể giúp nó khôi phục lại năng lực hay , nhưng xem ra hiệu quả được tốt lắm.” Martha bất đắc dĩ nhún vai.

      Bởi vì tinh thần khôi phục lại, Amy cũng bắt đầu giỡn: “Có muốn con cũng nhảy thử , chừng có ích đó.”

      được!” Cả nhà Kent cùng đồng thanh.

      Martha trách cứ nhìn : “Amy, suy nghĩ của con rất nguy hiểm .”

      Amy bị mọi người dọa hoảng sợ, “Con chỉ định đùa chút thôi mà.”

      “Đùa cũng được.” Clark thái độ cương quyết, “Bố mẹ, chúng ta tiếp tục.” Vừa rồi ngã xuống từ lầu ba mà bị chút xây xát nào, điều này làm cho Clark tin tưởng mình có thể quả là siêu nhân.

      “Hai bố con cứ , Amy, chúng ta ăn sáng, bánh bao và tào phớ xem ra hôm nay là được ăn rồi, chúng ta tự nấu vậy, con muốn ăn gì?” Martha kéo Amy trở về phòng.

      Cả buổi sáng Clark đều bận rộn tìm cách khôi phục khả năng bay của mình, có thời gian ở cùng Amy, cho nên Amy đành phải tự mình tìm việc làm giết thời gian.

      Tin tức TV đều là về mảnh thiên thạch cùng việc Siêu nhân mất tích, còn có hỗn loạn ở khắp nơi, Amy thấy mà phiền, liền tắt TV gọi điện thoại cho trai.

      “Amy?”

      “Vâng em đây, phía bên nước có ổn ?”

      “Tốt hơn ở Mĩ chút, nhưng vẫn rất rối loạn, lòng người hoang mang, trật tự hỗn loạn, có điều gia tộc Richmond xảy ra chuyện như vậy.” Gloucester vẫn lạnh lùng bình tĩnh như trước, giống như chuyện tận thế căn bản tồn tại.

      vẫn cứ ông cụ non như vậy, ngay cả lúc này cũng hoảng loạn.” Amy nhớ tới lúc chị dâu khó sinh và khi cha mẹ qua đời, Gloucester vẫn bình tĩnh lo hậu cho bọn họ, “ biết có ai có thể làm bối rối chút đây?”

      “Em rất muốn nhìn thấy bối rối?”

      “Cũng phải, chẳng qua đôi khi cũng nên thả lỏng chút, trời sập xuống cũng có người ở vị trí cao hơn gánh vác, cần tự ép chính mình mệt nhọc.”

      tự ép mình.” Chỉ là thói quen mà thôi, muốn quá nhiều về vấn đề này, Gloucester hỏi: “Em gọi điện thoại tới đây phải chỉ là để hỏi chuyện này chứ? Chẳng lẽ em muốn trở về cùng trải qua nốt thời gian cuối cùng? Sân bay dừng hoạt động rồi.”

      “Cái gì mà thời gian cuối cùng, cũng tin chuyện này?”

      tin.” Nghe vẻ ung dung của Amy liền biết có việc gì, huống chi thế giới này phải chỉ có mình Lex Luther có thể chuẩn bị hầm tránh nạn sâu 300m, “Nhưng vẫn hy vọng em có thể trở về, phái người đón em nhé?”

      được, em còn phải chờ Clark sớm khôi phục lại, giải quyết mảnh thiên thạch phiền toái kia.”

      “Nghe ngày hôm qua cậu ta có vẻ ổn? Đáng tiếc là thấy được. giờ tình huống thế nào?”

      “Ngoài việc mất trí nhớ mọi chuyện khác đều ổn.”

      “Đó phải là phiền toái lớn nhất sao? Nếu cậu ta nhớ ra, mảnh thiên thạch kia vẫn có thể rơi xuống bất kì lúc nào. Amy, nghe , em trở về , ngại em mang theo bọn họ cùng về.”

      , tình còn có nghiêm trọng như vậy, chính phủ Mĩ phải sử dụng tên lửa hạt nhân sao? Nếu khi đó Clark còn chưa khôi phục em trở về được ?”

      “Được rồi, chuẩn bị tốt, em cũng đừng gọi điện thoại lâu, phóng xạ tốt cho thai nhi.”

      “Em biết rồi, em định chuyện điện thoại với xong xem băng ghi hình quay lúc kết hôn đây.” Băng ghi hình lấy về cũng chỉ mới vài ngày, mấy ngày nay lại bởi vì chuyện thiên thạch làm cho có tâm trạng xem, hôm nay vừa lúc nhìn cũng tốt.

      “Nhớ gửi cuốn cho , phải cất giữ kỹ thời điểm Amy xinh đẹp nhất.”

      “Được rồi, em quấy rầy nữa. Tạm biệt.”

      “Tạm biệt.”

      Gọi điện xong, Amy đặt điện thoại xuống, ra phòng khách xem băng ghi hình.

      Băng ghi hình này quay ở Smallville, cảnh tượng ở đó tất nhiên là náo nhiệt hơn khi ở , Amy vừa xem vừa hồi tưởng lại ngày đó, nhịn được mà mỉm cười.

      Clark bị bố mẹ buộc nhảy lầu hết lần này đến lần khác, cuối cùng vẫn thể nhớ lại cách bay như thế nào, chỉ có thể làm được là ở lúc rơi xuống đất bị ngã sấp xuống .

      Hai vợ chồng nhà Kent bất đắc dĩ, thời gian sắp giữa trưa, vì thế bọn họ quyết định nghỉ ngơi lúc, ăn cơm trưa xong lại tiếp tục.

      Mọi người trở về đến phòng khách vừa lúc nhìn thấy Amy xem băng ghi hình, Clark tiến lên ôm từ phía sau, hôn cái, sau đó đầy hiếu kỳ nhìn dâu xinh đẹp cùng với chú rể tuấn màn hình TV.

      Amy quay đầu lại nhìn , “Còn nhớ ? Hôm đó vốn dĩ trời mưa, nếu phải bay lên đảo loạn tầng mây, hôn lễ của chúng ta sợ rằng thể tiến hành thuận lợi như vậy.”

      màn hình, chú rễ và dâu đều vô cùng vui vẻ, nụ cười của bọn họ tràn đầy vui sướng và hạnh phúc, những hình ảnh tốt đẹp đó kích thích bánh răng bãi công trong đầu Clark bắt đầu chuyển động, những dòng ký ức từ sâu trong tâm trí tràn ra, nhảy nhót sắp xếp lại trong đầu .

      “Khi đó em cực kỳ xinh đẹp, chỉ muốn giấu em cho ai nhìn thấy.” Clark thương hôn hai má của , “ vô cùng cảm tạ Thượng đế, vì người cho gặp được em.”

      nhớ ra rồi?” Amy ngạc nhiên mừng rỡ.

      “Ừ, thề bao giờ quên em nữa.”

      Martha và Jonathan chán nản nhìn con trai con dâu thương thắm thiết, bọn họ bận rộn từ sớm như vậy mà so ra bằng được cuốn băng ghi hình, là quá mất mặt.

      Có điều.. Nhìn Amy ôm Clark vừa khóc vừa cười, vợ chồng già cũng nhìn nhau cười, chỉ cần con trai khôi phục là tốt rồi, những chuyện khác đều quan trọng.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 56

      Edit: Đoạt Mệnh Thiên Nữ

      Beta: Rùa River

      Lois từ chối lời mời của Lex Luther cùng xuống căn cứ ngầm của , Kate ở trong nhà thờ xưng tội với cha xứ, Jim phát hố sâu nơi siêu nhân rơi xuống, tính viết bài báo, vợ của White hai ngày trước thăm con trai, để mình ông ở lại Metropolis. . . Tất cả mọi người đều hy vọng trong thời khắc cuối cùng này có thể đoàn tụ cùng người nhà, nhưng phải trời lúc nào cũng chiều lòng người.

      Ngay trước khi chính phủ chuẩn bị phóng tên lửa hạt nhân, Siêu Nhân lại lần nữa xuất trước mọi người, đẩy mảnh thiên thạch tránh xa khỏi Trái Đất, kết thúc nguy cơ.

      Khi mọi người còn reo hò Siêu Nhân, quay trở lại Metropolis, tiếp tục công việc giúp đỡ mọi người.

      Metropolis khôi phục bình thường như xưa, vẫn xa hoa truỵ lạc, bọn tội phạm quay trở lại hoạt động trong bóng tối..

      Thời gian này, Lois tình cờ chứng kiến sát thủ sở trường cải trang giết chết tiến sĩ Vincent Winninger, mà lâu sau, tên sát thủ kia phát ra Lois, lo lắng bị nhận diện, bắt đầu tìm cách giết .

      Làm đồng nghiệp và cộng , Clark thể bảo vệ . Lo Amy sau khi biết chuyện giận, còn cố ý cho biết, và được cho phép mới bắt đầu hành động.

      tình liên quan đến mạng người, Amy mọn, khi Clark cho biết chuyện này, Amy liền đồng ý.

      Khi Clark bận rộn công việc bảo vệ, Amy cũng bắt đầu học.

      Thời tiết dần dần ấm lên, cởi bỏ áo khoác dày, bụng Amy càng ngày càng , khiến các sinh viên biết kết hôn và mang thai bắt đầu trêu chọc béo lên (tuy rằng có ác ý).

      Amy ko để ý chuyện này, thời tiết ấm áp khiến tâm trạng trở nên thoải mái.

      “Sao cậu ? Nếu mọi người biết tình hình thân thể cậu, dễ dàng xảy ra những phiền phức cần thiết.” Giờ ăn trưa, Jenny cố ý tìm Amy, quá đồng ý với cách làm của Amy.

      “Nhưng bị mọi người cười chết mất.”

      “Sao thế được? Trong trường thiếu gì người giống cậu, việc gì phải lo chứ?”

      á? Tại sao mình thấy nhỉ?” Amy rất bất ngờ, ôm bụng bầu học ra phổ biến như vậy sao?

      “Khoa của cậu ít, nhưng những khoa khác chẳng thiếu. Còn nhớ mấy đứa con lần trước cùng đến nhà tớ chơi ? Trong đám đó có đứa mang thai, nhưng nó định phá, hình như là thằng bạn trai ko muốn phụ trách.” Jenny nhún vai, thanh niên còn trẻ, suy nghĩ chưa đủ chín chắn, rất dễ xảy ra chuyện kiểu như vậy, “Mình thấy vụ này khó, bụng con bé đó 5 tháng, phá thai dễ gặp cố lắm.”

      “Trời ạ, thế phải làm sao? Con bé đó định làm mẹ đơn thân à?” Amy ngừng kinh ngạc, dạo trước hay xin nghỉ, nhưng lúc học cũng hết giờ là về, đâm ra tin tức chẳng biết gì hết.

      “Có lẽ sinh xong đem đứa bé cho cũng nên. Những đứa con tầm tuổi bọn mình có mấy người biết cách nuôi con?” Jenny liếc mắt xem thường, ghét nhất những người ko có tự trọng như vậy.

      “Chuyện như vậy rất nhiều sao?” Amy nghi hoặc.

      “Đúng vậy, gần trường còn có viện mẹ đơn thân đó, nếu cậu qua chỗ đó bảo đảm nhìn thấy rất nhiều bà mẹ đơn thân, thậm chí có những người chỉ mang thai lần, biết mấy người đó nghĩ sao nữa, tuy rằng chưa kết hôn mang thai là bình thường, nhưng mấy người còn học lấy tiền ở đâu ra mà nuôi trẻ con chứ?” Jenny thể hiểu được suy nghĩ của những người đó.

      “Vậy những đứa trẻ đó ra sao? Đưa đến nhi viện hết à?”

      nhất định, có thể được đưa cho những cặp vợ chồng vô sinh, vẫn tốt hơn là đưa đến nhi viện.” Jenny nhún vai, hiểu nổi họ nghĩ gì nữa, nếu nuôi được cũng đừng sinh con chứ.

      Amy im lặng, sau đó nhớ ra chuyện này vốn dĩ chẳng giống hoàn cảnh của , “Chúng ta cái này làm gì? Mình kết hôn mà, được pháp luật đồng ý hẳn hoi.”

      “Cho nên cậu rốt cuộc là ngại cái gì? Nếu là kết hôn cứ thẳng ra, đỡ phải bị ruồi bọ vây quanh.”

      Amy giận dữ: “Bọn họ là ruồi bọ, vậy mình là cái gì?”

      “Ờ ờ, nhầm nhầm, là ong mật, bọn họ là ong mật, mỗi ngày vây quanh đóa hoa tươi là cậu.” Jenny lập tức sửa miệng, ai bảo tại phụ nữ có thai lớn nhất, chỉ có thể nịnh nọt.

      “Hừ.” Amy nghiêng đầu để ý tới , bị ruồi bọ vây quanh có thể là chuyện tốt sao?

      “Ây dà, phải là nhất thời lỡ chút xíu, cậu tính toán làm gì, phải là dạo này tính khí cậu rất tệ, Clark đáng thương.” Jenny thở dài.

      Amy vừa nghe, cũng có chút uể oải, “Mình cũng biết dạo này hay nổi cáu thất thường, nhưng mà cái này kiềm chế được, hơn nữa…”

      “Hơn nữa cả nhà đều chiều cậu khiến cho cậu càng thoải mái nổi giận hơn đúng .” Jenny lắc đầu, nhìn thấy cảnh cả nhà chăm sóc Amy, quả thực là ngậm trong miệng sợ tan, cầm tay sợ vỡ, “Nhưng như vậy liệu có thể ảnh hưởng đến thai nhi ? Nghe khi phụ nữ có thai hay cáu giận, đứa trẻ sinh ra tính cách có xu hướng bạo lực.”

      Amy vừa nghe là ảnh hưởng đến thai nhi liền lo lắng : “Sau khi tan học tớ khám thai, đến lúc đó hỏi chút xem có cách nào .”

      “Cũng đúng, với cả ở trường cậu nên ra sớm chút, bụng cậu sắp 4 tháng rồi, bây giờ còn chưa lộ , nhưng thêm thời gian nữa bụng to hơn mà vẫn giấu, đến lúc đó sợ rằng bị đồn đãi ầm ĩ cho coi.”

      Amy nghĩ lại thấy cũng đúng, cũng muốn mình trở thành đề tài buôn dưa lê, “Tớ chuyện với Clark, đến lúc đó mời mấy người bạn học thân nhất đến ăn bữa, coi như bù lại cho tiệc cưới vậy.”

      Buổi chiều hết giờ học, Amy chào tạm biệt Jenny, cùng Clark đến đón đến bệnh viện khám thai, Amy mang thai 13 tuần, cần kiểm tra rất nhiều, ngoài chiều cao, cân nặng, huyết áp, độ lớn tử cung, vòng bụng, điện tâm đồ .vv.., còn có kiểm tra độ lớn, nghe tim thai bằng siêu Doppler, xét nghiệm nước tiểu, máu (kiểm tra xem liệu có mắc hội chứng Down), kiếm tra bên trong (phát , phòng ngừa ung thư cổ tử cung).

      Nhưng vì thời gian mang thai vẫn còn ngắn, các loại kiểm tra ràng như siêu 4D phải đợi đến tuần thứ 18 mới có thể làm.

      Những bản kiểm tra y học này Amy hoàn toàn xem hiểu, nhưng bác sĩ tình hình của rất tốt, khiến đôi vợ chồng trẻ đều an tâm.

      “Bác sĩ, dạo này tính tình tôi được tốt lắm, có thể ảnh hưởng đến thai nhi ?” Amy tại quan tâm nhất chính là vấn đề này. từng là giáo viên dạy trẻ, nhưng có nghĩa là nghiên cứu về phụ nữ có thai.

      Bác sĩ gật đầu: “Thường xuyên tức giận quả ảnh hưởng đến phát triển của thai nhi, tốt nhất nên khống chế.”

      “Vậy phải làm sao bây giờ?” Vừa nghe có ảnh hưởng, hai người sắp làm cha mẹ đều căng thẳng, Amy cẩn thận dùng tay xoa bụng, rất sợ làm bị thương đến đứa trẻ bên trong.

      “Hai người cần quá lo lắng, tâm trạng phụ nữ có thai ổn định là chuyện bình thường, chỉ cần Kent thường xuyên ở cạnh vợ, tận lực chiều ý ấy là được. Đương nhiên, bản thân Kent cũng phải chú ý, tốt nhất là có thể kiểm soát được mình.”

      “Tôi hiểu, cám ơn ông.”

      có gì, đây là công việc của tôi, đúng rồi, dạo này ăn uống như thế nào? Có xuất tượng nôn nghén ?”

      Amy lắc đầu: “Ăn uống rất tốt, hơn nữa tôi cũng nôn nghén.” Đây là điều làm vui vẻ nhất khi mang thai, lúc trước thường xuyên nghe người ta phụ nữ có thai ăn vào liền nôn khó chịu muốn chết, may bị như vậy.

      sao?” Bác sĩ hơi nghi hoặc.

      “Sao vậy bác sĩ? Chẳng lẽ có gì ổn?” Clark nhanh chóng nhìn ra khác thường của bác sĩ.

      Amy nghe vậy, cũng nhìn bác sĩ vẻ căng thẳng.

      Biết thái độ của mình dọa đôi vợ chồng trẻ, bác sĩ cười trấn an, lắc đầu: “ sao, chỉ là Kent bị rối loạn dinh dưỡng, phải ăn nhiều đồ ăn có lợi cho thai nhi.”

      Amy gì, dạo này bị người nhà nuôi như heo, sao lại có thể bị rối loạn dinh dưỡng? thấy sắp có đến hai cái cằm sao?

      Tựa hồ nhìn ra ý tưởng của , bác sĩ giải thích : “Trong dinh dưỡng học, suy dinh dưỡng và thừa dinh dưỡng đều gọi là rối loạn dinh dưỡng, ví dụ như có người béo là do thừa mỡ, cũng có những người béo cũng là do thiếu vi-ta-min B, là thuộc loại thứ nhất, đương nhiên, chưa thể gọi là béo, chỉ là hơi đầy đặn thôi, nhưng mà sắp tới nên kiểm soát sức ăn uống của mình.”

      “…” Amy cảm thấy miệng bác sĩ này độc.

      Clark cũng run rẩy bả vai, nửa ngày mới mở miệng: “Cám ơn lời khuyên của ông.”

      Bác sĩ gật đầu, “Mặt khác cũng có gì, tôi có thể kê đơn vi-ta-min cho , nhưng nên uống nhiều, bình thường ăn nhiều hoa quả mới là tốt nhất.”

      Ra khỏi bệnh viện, Amy vẫn cảm thấy hơi buồn bực, mực lải nhải phải giảm béo, nhưng khi hai người về đến nhà, nhìn đến Martha làm bàn đồ ăn phong phú, lập tức quên lời vừa thề, vui vẻ hưởng thụ đồ ăn ngon.

      Chạng vạng Clark lại quay về tòa soạn, phải hộ tống Lois về nhà.

      Vốn Amy nghĩ Clark nhanh chóng trở về, kết quả đợi đến khi lên giường nằm mới quay lại, còn mang về rất nhiều loại hoa quả Amy chưa từng thấy qua.

      “Những thứ này là sao?” Amy tùy tay chọn quả rửa sạch bỏ vào trong miệng, hương vị ngọt ngào khiến dạ dày vô cùng thoải mái.

      “Hái ở rừng nhiệt đới Amazon, hỏi kỹ rồi, dân bản xứ cái này tốt cho phụ nữ có thai.”

      Clark vừa mới ngăn chặn đám người định phá rừng để khai thác khoáng sản ở rừng nhiệt đới, sau đó mất mấy tiếng nữa tìm kiếm những loại quả này sâu trong rừng.

      “Ngon quá, cám ơn .” Amy bị vị chua trong miệng kích thích híp mắt lại, vô cùng thích hương vị này, là rất ngon.

      “Nếu em thích lần sau lại hái.” Clark hôn lên má Amy, sau đó cầm những quả còn lại cất , “Nhưng giờ thể ăn nhiều, em nên lên giường ngủ.”

      quả nữa thôi.” Amy theo sau Clark nằn nì xin thêm.

      “Em ăn 5 quả rồi, được ăn thêm nữa.” Clark từ chối.

      “Chỉ quả nữa thôi mà..”

      “Ngoan, ngủ , sáng mai ép thành nước trái cây cho em uống.” Clark cất tất cả hoa quả vào tủ lạnh. Sau đó kéo Amy trở về phòng.

      “Thêm quả cũng sao mà.”

      “Amy, em phải cần giảm béo sao?”

      “…Sau này giảm cũng được, bác sĩ cũng em cần phải bổ sung nhiều vi-ta-min.”

      “Vậy cũng được, hôm nay em bổ sung quá nhiều rồi, chỉ được số lượng vừa phải thôi.”

      ác lắm! Bác sĩ phải chiều em.”

      “Bác sĩ cũng em phải kiểm soát tâm trạng mà, ngoan.”

      “. . . . . .”

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 57



      Amy mang thai hơn bốn tháng, cái bụng phồng lên giống như quả bóng thổi căng, đồng thời, sức ăn của cũng càng ngày càng tốt, lượng thức ăn mỗi ngày có thể nhiều bằng những ba người trưởng thành, nhưng dù ăn nhiều, Émi cũng bị béo, tất cả chất dinh dưỡng đều bị đứa bé trong bụng hấp thu.

      Có lẽ là dinh dưỡng tốt, tốc độ phát triển của thai nhi so với bình thường cũng nhanh hơn rất nhiều, bác sĩ thậm chí còn dự đoán, nếu cứ phát triển với tốc độ này, rất nhanh có thể tính trước ngày sinh của Amy.

      Nhà Kent để tâm lắm đến chuyện này, con lai với người ngoài hành tinh, có ai biết được người Krypton mang thai bao lâu đâu?

      Tâm trạng của Amy được tốt lắm, vì bà ngoại quý của say rượu thất lễ trong buổi tiệc, kéo vệ sĩ khiêu vũ ngay bên cạnh đài phun nước, thành vụ scandal cấp thế giới, khiến hoàng gia quốc đều bị chú mục, chính vì lần thất lễ này, tức muốn phát điên.

      “Nhất định phải bắt được kẻ kia báo thù cho bà ngoại!!!” Amy nhìn TV, .

      “Gì vậy?” Lời bất thình lình của khiến Clark chẳng hiểu ra sao. Dạo này ở Metropolis, ít con cái của những người nổi tiếng bị bắt cóc, tuy rằng cuối cùng đều chuộc được về, nhưng ai biết vụ bắt cóc liên hoàn này thủ phạm là ai, vụ bắt cóc gần đây lại càng rắc rối hơn – bọn cướp bắt nhầm người, mẹ của đứa trẻ đến tòa soạn báo của cầu cứu, Clark lo lắng nếu bọn cướp phát ra giết con tin, dù sao đứa trẻ bị bắt cóc chỉ là con của người nữ quản gia của ông trùm trong ngành xây dựng.

      Cũng may ông trùm kia đồng ý giúp đỡ tiền chuộc, chỉ cần xử lý thỏa đáng hẳn là gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn.

      Vụ án bắt cóc liên hoàn này, là bởi vì những gia đình có con bị bắt cóc muốn tiết lộ ra, nên bên ngoài còn chưa biết đến tin tức này, nhưng cùng lúc đó, xảy ra liên tục các vụ scandal luống cuống của những nhân vật nổi tiếng khiến ánh mắt của mọi người đều bị thu hút.

      “Là cái kẻ khiến bà ngoại luống cuống đấy.” Amy vô cùng tức giận, nếu phải nhớ thông tin về người đàn bà kia giờ xử lý xong ả rồi.

      “Ý em là Nữ hoàng luống cuống là có có người khác gây ra?”

      “Đương nhiên, tửu lượng của bà ngoại rất cao, hơn nữa bà quá chén, nhất là trong trường hợp buổi tiệc tầm cỡ quốc gia thế này, chuyện thất lễ như vậy bà làm.” Amy gật đầu khẳng định, Nữ hoàng trước nay đều gương mẫu hoàn mỹ về lễ nghi thể nào để bản thân mình xảy ra tình trạng say rượu trước mặt mọi người.

      “Vậy là chuyện gì xảy ra?”

      “Là thuật thôi miên.” Amy nhớ tới trong nguyên tác Clark cũng bị thôi miên, lập tức vẻ mặt càng thêm khó coi.

      “Thôi miên?” Clark nhớ tới lúc mình và Lois cùng đến nhà ông trùm xây dựng hỏi cậu bé vốn dĩ là người bị bắt cóc, cậu ta mấy đứa trẻ nhìn thấy cái rương lớn khắc hình ngôi sao, mặt trăng, Nicky (đứa trẻ bị bắt cóc nhầm) liền chui vào đó, sau đó thấy đâu nữa.

      Rương khắc ngôi sao mặt trăng, phải rất giống hòm đạo cụ của nhà ảo thuật sao?

      “Kẻ bắt cóc cũng là “kẻ” mà em ?” Amy còn chưa ra hết, Clark thông minh liên hệ mọi chuyện lại với nhau.

      “Đúng vậy.”

      “Em có biết người đó ở đâu ?”

      Amy lắc đầu: “Cái này em , hình như là ở câu lạc bộ ảo thuật, những đứa trẻ bị nhốt trong gian phòng dưới sân khấu.”

      “Kẻ bắt cóc sao?”

      “Là trợ lý của nhà ảo thuật, cái khác em lắm, nhưng em có “thấy” và Lois chuyện với ta.”

      ta? Phụ nữ?” Khắc Lạp Khắc nhíu mày, hoàn toàn ngờ tới điểm này, tiện đà lại nghĩ tới việc, “Gần đây Kate qua lại với nhân vật xếp hạng giàu thứ hai thế giới, người kia mời ấy đến câu lạc bộ ảo thuật xem biểu diễn, ấy mời tất cả mọi người ở tòa soạn đến, ngay tối mai, em xem có phải chỗ đó ?”

      “Kate định câu rùa vàng? Em nhớ hình như ông trùm Arthur Jons là người rất cổ hủ phải.”

      “Đúng vậy, cho nên Kate định ngụy trang thành vẻ bảo thủ để lừa ông ta.” Clark nhún vai, cũng biết nên gì với quyết định của bạn đồng nghiệp này nữa, “Mặc kệ cái này , ngày mai em muốn cùng ? có bố mẹ ở đây, em ở nhà mình yên tâm.” Vợ chồng nhà Kent mới đây phải quay về Smallville lo liệu cho trang trại của gia đình, cho nên chỉ còn hai người ở lại thành phố.

      “Hay lắm, em chưa từng được xem trực tiếp biểu diễn ảo thuật tận nơi, nhất định rất thú vị. Có cần chuẩn bị gì trước ạ?”

      “Em chỉ cần chuẩn bị ăn mặc cho đẹp là được, chuyện khác để lo.”

      ***

      Ngày hôm sau, Amy mặc lễ phục váy ngắn nhạt màu in hình những bông hoa , mặc bên ngoài áo khoác giữ ấm đơn giản thắt eo cao, kết hợp với túi đồng bộ, theo Clarrk tới câu lạc bộ ảo thuật.

      đường, Clark tiện đường đón luôn Lois cùng.

      Lois mặc bộ lễ phục trễ ngực màu đen rất đẹp, dường như Lois rất thích màu này, Amy thường thấy ta rất hay mặc màu đen, chẳng qua thể màu này rất hợp với ta.

      Lois thấy Amy cũng ngạc nhiên, ta nhìn cái bụng bị áo khoác che khuất thấy của Amy, “Dạo này thấy tới tòa soạn, mang thai mệt lắm phải ?”

      Amy sờ sờ bụng: “Tôi ổn lắm, đứa bé rất ngoan.”

      “Ngoại trừ việc biến em thành con heo tham ăn.” Clark nhéo mũi , chế nhạo.

      mới là heo!” Amy nhe răng.

      Lois nhìn bọn họ đằm thắm mặn nồng, vẻ mặt buồn bã, dạo này rất ít gặp được Siêu nhân, dù có gặp mặt, đối phương cũng tận lực giữ khoảng cách, giữa bọn họ giống như bạn bè bình thường, hoàn toàn thể tiến thêm được bước nào nữa, Lois hiểu tại sao nữa, biểu thiếu ràng sao? Hay do tốt, thể hấp dẫn được ?

      Đôi khi Lois muốn bất chấp mọi thứ mà bày tỏ, nhưng thái độ của Siêu nhân khiến ta sợ, nếu như thành công, bọn họ liệu có phải ngay cả bạn bè cũng thể làm nữa? Nếu như muốn xuất trước mặt nữa, có tìm mọi cách cũng tìm được , đối với , hoàn toàn biết gì cả…

      ấy sao thế?” Amy ngồi ở ghế sau, nhìn Lois qua kính chiếu hậu đầu xa, thấy Lois vẻ mặt bi thương, nhịn được giọng hỏi Clark.

      Clark cũng nhìn thoáng qua Lois, trong mắt lên chút bất đắc dĩ: “ biết nữa.” Tình cảm của Lois đối với Siêu nhân biết , nếu như gặp được Amy, chắc động lòng với Lois, mạnh mẽ của Lois thu hút . Nhưng gặp được Amy, có thể ban đầu Amy biết thân phận của , khiến tình cảm giữa bọn họ có chút phức tạp, nhưng vì biết là Siêu nhân mà động lòng, ngược lại, người “Clark” bình thường, đây mới là nguyên nhân khiến càng thêm lún sâu vào đó. luôn khát vọng làm người bình thường, nhưng hiểu được mình thể, cho nên tình cảm thương giống như của người thường đó lại càng thêm quý giá.

      Xe nhanh chóng dừng lại ở cửa câu lạc bộ, Amy nhìn thấy Kate đứng giữa các nhà ảo thuật, trang phục bọc kín thân mình kẽ hở giống như bà giáo già ế ẩm lâu năm, vui vẻ bước ra từ đại sảnh.

      “Kate, muốn đâu vậy?” Clark mở cửa xe cho Amy xuống.

      Kate vui vẻ về phía chiếc Phantom thân dài: “Arthur muốn đưa tôi tới gặp mẹ ấy!”

      “Buổi tối vui vẻ, Kate.” Amy vừa bước xuống xe vừa .

      “Buổi tối vui vẻ, Amy, lâu gặp .” Thấy Amy lâu gặp, Kate ngừng lại, vui vẻ nhìn : “Nghe có baby?”

      Amy gật đầu, “Đúng vậy, bốn tháng. muốn gặp bố mẹ nhà trai hả?”

      “Đúng vậy, có lẽ nhanh chóng có thể tham dự hôn lễ của tôi đấy.” Kate rất vui vẻ, tuổi còn , có thể tìm được đối tượng tốt tất nhiên là muốn ổn định, nhất là sau khi trải qua “tận thế thiên thạch va chạm trái đất”, cảm giác độc người chờ đợi cái chết lúc đó suýt chút nữa khiến nàng phát điên.

      “Nghe Clark là Arthur Jons?” Amy hiếu kỳ nhìn vào chiếc Phantom, tiếc là trời quá tối, nhìn người trong xe.

      “Ừ, là người tồi.” Kate cũng thích ông ta chút, tuy rằng người có chút cổ hủ, nhưng đối với rất tốt, điều kiện kinh tế lại càng tồi (đây mới là trọng điểm).

      Amy vẫy tay, chờ Kate đến gần mới thầm: “Tôi có tin tức bí mật về ông ta, có muốn nghe ?”

      Kate hiếu kỳ hỏi: “Là gì vậy?”

      “Nghe ông Jons này tuy rằng bảo thủ, nhưng kỳ thực rất nóng bỏng, ông ta từng muốn cưới vợ biết múa bụng đó.” Điều này thực ra là trước kia xem phim nên biết được.

      Kate ngạc nhiên, quay đầu lại nhìn chiếc xe ở phía đằng xa, quay đầu lại giọng hỏi: “ á?”

      . Nguồn của tin tức này rất tin cậy, tin hỏi Clark mà xem.” Amy kéo kéo chồng.

      Clark rất ăn ý, gật đầu.

      Lúc này Kate có phần tin tưởng: “Nhưng mà, tôi biết múa bụng..”

      “Tôi nghĩ đó phải điều quan trọng nhất, có thể bình thường ông ta nhìn thấy đều là những người phụ nữ bảo thủ, cho nên sở thích mới trở nên bất đồng chăng?!” Clark nhìn từ góc độ của cánh đàn ông, ra nhận định của mình.

      “Hừ, đàn ông!!” Lois hừ tiếng, là có ý gì.

      Kate nghe Clark vậy, suy nghĩ nóng lên vì tìm được đối tượng tốt rốt cuộc trở lại bình tĩnh như thường, thầm trách mình trước nay luôn lăn lộn trong giới thượng lưu, vậy mà lại quên được điều đó, cười với Amy: “Cám ơn nhắc nhở, tôi biết nên làm thế nào rồi, giờ tôi bắt giữ trái tim ông ta, chúng ta chuyện sau nhé”.

      “Được rồi, chúc thành công.” Amy lời tận đáy lòng, nghĩ phụ nữ cần có bến đỗ tốt mới là hạnh phúc.

      Giống như bản thân vậy. Amy ngẩng đầu nhìn Clark cũng cúi đầu nhìn , hai người cùng mỉm cười.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 58

      ….

      Chia tay Kate, Amy kéo Clark vào câu lạc bộ ảo thuật.

      Với quy mô của Metropolis, trong câu lạc bộ ảo thuật được chia ra thành nhiều khu vực, mỗi khu vực để có những màn trình diễn đặc sắc.

      Khi bọn họ vào trong, vừa lúc nghe thấy có người thuyết minh kế tiếp là màn biểu diễn bài ma thuật.

      “Em xem kìa, là Darrin Rominger, nhà ảo thuật vĩ đại nhất trong lịch sử.” Clark chỉ vào người sân khấu .

      “Trong quyển giới thiệu vậy sao?” Amy nhìn cuốn sách giới thiệu bị nhét vào trong tay từ lúc mới vào cửa, “Ông ta làm gì mà nổi tiếng đến vậy?”

      “Ông ta từng làm cho tháp Eiffel biến mất.”

      đúng là khó tin.” Tuy rằng Amy biết ảo thuật đều là giả, nhưng điều này ảnh hưởng đến hiếu kỳ của đối với ảo thuật, cảm giác thần bí khó lường, chỉ cần biết bí mật bên dưới vĩnh viễn nhìn ra , cảm giác này thần kỳ.

      “Với tôi mà , “ảo thuật” chính là ‘trò lừa gạt’, là giả dối.” Lois ràng là thích những thứ này, nàng là người theo chủ nghĩa thực. “Chỉ biết dùng những thứ dụng cụ bí mật, hừ.”

      Clark và Amy nhìn nhau cười, hai người đều biết ảo thuật là giả, nhưng vậy sao? Bản thân ảo thuật chính là hình thức giải trí, chỉ cần người xem vui vẻ, cần gì phải nhọc công bới móc bí mật sau lưng làm gì?

      Đến khi bọn họ vào chỗ, màn biểu diễn sân khấu gần kết thúc, màn biểu diễn cuối cùng sắp lên sân khấu.

      Nhà ảo thuật người hơi mập, buộc tóc đuôi ngựa, đeo kính mắt, dùng giọng khoa trương giới thiệu với người xem màn biểu diễn kế tiếp: “Tôi xin mời trợ lý của mình giúp đỡ, xin hoan nghênh Constance xinh đẹp..!!”

      Dưới khán đài vỗ tay ầm ĩ, trong tiếng vỗ tay, nàng tóc vàng mặc đồ nội y liền thân cực kỳ gợi cảm bước ra từ sau cánh gà.

      “Nhân vật sau màn lên sàn đây.” Amy , lời hai nghĩa vào tai Clark.

      Clark nghe vậy, cẩn thận đánh giá mỹ nữ trợ lý mới xuất kia, ngoại trừ cảm thấy bộ dạng tệ lắm căn bản thấy có gì đặc biệt, à, ngoài việc ta và nhà ảo thuật dường như hợp nhau lắm, hễ trợ lý muốn tự mình biểu diễn với người xem nhà ảo thuật liền che trước mặt ta.

      Tiết mục tiếp theo bắt đầu, nhà ảo thuật mời cặp đôi lên sân khấu, sau đó mượn từ khán giả cái áo khoác lông chồn, cuối cùng là mỹ nữ trợ lý dắt từ sau sân khấu ra con bò sữa.

      Người và vật đều vào trong đạo cụ là cái thùng lớn màu xanh lam có in hình trăng sao đậy kín lại, sau đó nhà ảo thuật cầm cái cốc thò tay vào thùng lấy sữa bò uống, hô tiếng “Go”, sân khấu đột nhiên bùng cháy pháo hoa, tiếp theo, cả cặp đôi lẫn bò sữa, áo khoác lông chồn đều toàn bộ biến mất.

      Từ những tràng pháo tay của khán giả là có thể thấy màn biểu diễn vô cùng phấn khích, có điều Amy cảm thấy hơi chán, ảo thuật ở thế kỷ 21 so với thời này xem hay hơn nhiều.

      Bản năng làm phóng viên của Lois khiến nàng rất nhanh nhìn ra điểm khả nghi đạo cụ: “Clark, thấy cái thùng kia rất giống với miêu tả của cậu bé đó sao?”

      “Đúng là rất giống.” Clark ngồi lát chuẩn bị thăm dò phía dưới sân khấu, xem xem thực có căn phòng mà Amy hay .

      “Tôi nghĩ chúng ta có manh mối rồi.” Lois đột nhiên muốn ngồi đây nữa, “Hai người cứ từ từ chơi, tôi về trước tìm tư liệu.”

      “Được rồi, ngày mai gặp.” Clark chào tạm biệt, thấy nàng rời , giọng dặn Amy: “Ở đây chờ , chút trở lại.”

      “Vâng.”

      Clark rời , Amy ngồi tại chỗ vừa uống nước trái cây ăn bánh quy, vừa xem biểu diễn ảo thuật sân khấu.

      bao lâu sau, Clark quay lại, trông có vẻ được vui, tựa hồ như có gì đó khiến phải băn khoăn.

      “Sao thế? Chẳng lẽ tìm thấy người?”

      “Tìm được rồi, nhưng đứa bé kia được ổn cho lắm, ngây ngô vô hồn, hỏi gì nó cũng chuyện.” Đây chính là điều khiến Clark phiền não, nếu có nhân chứng vật chứng thể tùy tiện bắt người.

      “Hẳn là thôi miên còn chưa giải trừ, như vậy, cũng có thể giải trừ thôi miên cho đứa bé, nó cũng giống như những đứa trẻ khác nhớ được gì.” Amy phỏng đoán tình hình, “Vậy giờ nó ở đâu?”

      mang nó về nhà, Bernie trông giúp, bây giờ nếu muốn có cách giải trừ thôi miên, phải nghĩ cách nào bắt được nhược điểm của Constance.”

      “Muốn giải trừ thôi miên, cũng có thể tìm bác sĩ Wacker này.” Amy trỏ trỏ vào cuốn sách giới thiệu, “Ở đây thuật thôi miên của bác sĩ Wacker này nổi nhất trong hiệp hội ảo thuật.”

      “Nghe ở đầu bên kia đêm nay có tiết mục thôi miên, chính là bác sĩ Wacker biểu diễn, chúng ta xem nhé.” Clark đứng dậy, khuỳnh cánh tay đưa về phía Amy.

      “Dĩ nhiên rồi.” Amy cười cười, khoác lên tay ra.

      Khi bọn họ đến nơi biểu diễn thôi miên, bên trong tụ tập ít người, giống như sân khấu trước, ở đây bố trí giống như trong ngôi nhà, khiến người ta cảm thấy bình ổn lại.

      Khán giả hoặc đứng hoặc ngồi thành vòng, giữa đám người, bác sĩ Wacker biểu diễn, có mấy người quen của bọn họ xem.

      Chủ biên White ràng là tin vụ này, khi bác sĩ Wacker lấy đồng hồ ra thôi miên ông ta, ông ta còn cố ý cười khà khà, nghe có vẻ vừa coi thường vừa quái dị.

      Nhưng khi bác sĩ Wacker bắt đầu dùng ngôn ngữ hướng dẫn ông ta nhắm mắt lại, White phát ra thanh nào nữa, thuận theo nhắm mắt lại, bị thuật thôi miên mà ông ta chẳng hề tin tưởng chút nào thôi miên.

      “Xem ra trong thuật thôi miên, thanh dẫn dắt rất quan trọng, em nghĩ nên thỉnh giáo vị bác sĩ nãy xin ông ta chỉ dẫn làm sao để tránh bị thôi miên.”

      “Ừ.” Clark hỏi tại sao, Amy như vậy, luôn có lý do của .

      White bị thôi miên thành công, bác sĩ Wacker bắt đầu tìm kiếm trong khán giả người phối hợp – người đưa ra lời ám chỉ hành động cho White.

      “Tôi nghĩ tôi thời gian rất vui vẻ.” Jim giơ tay, vẻ mặt có hảo ý bước qua.

      có cảm thấy cậu ta cười như vậy khiến người ta rất muốn cho cậu ta trận ?” Amy tay ngứa ngáy hỏi Clark.

      “Có chút.” Clark gật đầu, rất hiểu được.

      Jim biết phía sau khán giả có hai người thảo luận xem chàng có thiếu ăn đòn hay , cười hì hì cho bác sĩ Wacker lời mình muốn ra hiệu lệnh: “Chỉ cần tôi “Chủ biên”, ông ta trả lời: “Đó là ý kiến hay.””.

      “..Vô sỉ..” Amy nheo mắt lại khinh bỉ.

      phải ngăn cậu ta lại.” Clark ràng là thể nào mặc kệ đồng nghiệp làm ra chuyện như vậy.

      Amy ngăn cản : “Đừng , lúc này qua trái lại càng khiến cậu ta muốn làm vậy. Hơn nữa tuy rằng cách này hơi vô sỉ, nhưng để cho Jim chơi mấy ngày tự cậu ta thấy chán, dù sao với tính tình của Jim khiến ông White khó xử.”

      Clark nghe vậy, ngần ngừ chút, rồi cũng đồng ý với cách nhìn nhận của , cho nên im lặng xem bác sĩ Wacker ra hiệu lệnh ám chỉ cho ông White, lại đánh thức ông ta, sau đó trong khi White còn cười nhạo thuật thôi miên vô dụng, mời Jim thí nghiệm chút.

      Hiệu quả vô cùng tốt, White chẳng chút ý thức được, chỉ là kỳ lạ vì sao mình lại cứ chỉ vào Jim : “Đó là ý kiến hay”. – Ông ta vẫn tin thuật thôi miên như trước.

      Biểu diễn kết thúc, khán giả đều rời khỏi xem các tiết mục khác, Clark cùng Amy ngăn lại bác sĩ Wacker thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời khỏi.

      “Bác sĩ Wacker, có thể chuyện với ông chút được ?”

      “Các bạn là..?”

      “Tôi là Clark Kent, phóng viên của Nhật báo Hành tinh, đây là vợ tôi, Amy.”

      Thân phận của Clark khiến bác sĩ Wacker có chút bất ngờ, “Nếu như muốn phỏng vấn, tôi nghĩ thời điểm này được đúng lúc đâu.”

      , phải phỏng vấn, chúng tôi đến có chuyện nhờ giúp đỡ, giờ ông có thời gian ?” Clark tỏ vẻ muốn chuyện riêng.

      Bác sĩ Wacker nhíu mày, nhưng vẫn gật đầu: “Vậy hãy đến phòng nghĩ của tôi chuyện.” rồi xoay người dẫn đường. Hai người vội vã đuổi theo.

      Ngồi trong phòng nghỉ, uống ngụm hồng trừ, bác sĩ Wacker mới lên tiếng hỏi ý đồ của bọn họ.

      “Chuyện là thế này, ông có nghe tới những vụ bắt cóc liên tiếp gần đây ?”

      Bác sĩ Wacker khó hiểu: “Cái đó liên quan gì đến tôi?”

      Clark xác định có ai nghe trộm, lúc này mới thấp giọng : “Chúng tôi biết nghi phạm là ai, hơn nữa đứa trẻ bị bắt cóc cũng được cứu thoạt, nhưng đứa bé này giống như những đứa trước, đều bị thôi miên.”

      Bác sĩ Wacker mở to mắt: “Các bạn nghi ngờ tôi làm? Quá sai lầm!”

      Clark vội lắc đầu giải thích: “Tất nhiên là , chúng tôi chỉ muốn nhờ ông giúp đỡ tiếp giải trừ thuật thôi miên mà thôi.”

      Wacker bán tín bán nghi quan sát Clark, xác định , lúc này mới hết giận, chẳng ai muốn mình bị coi như kẻ phạm tội cả.

      “Tôi rất vui lòng giúp đỡ hai người, nhưng có thể giải trừ được hay phải chờ tôi xem qua rồi mới có thể xác định. Được rồi, nếu như có thể, cho tôi biết ai là kẻ tình nghi được ?”

      Clark nhìn về phía Amy, thấy gật đầu liền đáp: “Là Constance.”

      “Cái gì? Là ta?!!!”

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 59



      Biết được kẻ phạm tội là ai, bác sĩ Wacker mới đầu vô cùng kinh ngạc, nhưng sau khi ông bình tĩnh lại, cũng chỉ là nghiêm mặt thở dài: “Nếu như các bạn ai đáng nghi ngờ ở đây, cũng chỉ có thể là ta.”

      “Sao lại như vậy?” Clark hiếu kỳ, lẽ nào giữa bọn họ từng có chuyện gì khúc mắc?

      “Tôi nghĩ biết hiệp hội ảo thuật này chỉ có mình tôi tinh thông về thuật thôi miên đúng ?” về điều này, bác sĩ Wacker vô cùng kiêu ngạo, thôi miên thể so sánh với các môn ảo thuật khác, nó là cả hệ thống, cần phải khắc khổ chuyên tâm nghiên cứu mới có thể có thành tựu nhất định, ít ai có thể có kiên trì học tập những tri thức cơ bản khô khan vô vị như thế.

      Clark cũng rất bất ngờ: “Đúng vậy, tôi biết, còn Constance sao?”

      Bác sĩ Wacker thở dài: “ ta là tôi dạy, cho nên có thể tính là nửa học trò của tôi. Cha của Constance là Iqbal, trước khi qua đời cũng là hội viên của hiệp hội ảo thuật, là bạn tốt của tôi. Quan hệ giữa chúng tôi rất tốt, Constance coi như là tôi nhìn mà lớn lên, cho nên khi ta muốn học thôi miên, tôi liền đồng ý dạy.”

      “Constance rất có năng khiếu, ta cũng rất chăm chỉ, bao lâu sau thành thạo kỹ xảo, khiến tôi rất vui mừng, tôi có ý định nhận ta làm học trò, nhưng sau, tôi phát ta phải là học trò lý tưởng.”

      xảy ra chuyện gì sao?” Clark suy đoán.

      Wacker gật đầu: “Sau khi học xong thôi miên căn bản, tôi vốn định để cho ta tiếp tục học lên trình độ cao hơn, nhưng lúc đó Constance lại đưa ra muốn gia nhập hiệp hội, chuyện này lúc đó rất ồn ào, hiệp hội vốn có điều lệ cho phép phụ nữ gia nhập, nhưng Constance quan tâm, để đạt được mục đích thậm chí ta còn thôi miên mấy thành viên của hiệp hội.”

      Amy vẫn giữ im lặng thầm kinh ngạc, ngờ sâu trong nội dung kịch tình còn có chi tiết này.

      Clark cũng rất kinh ngạc: “Vậy tại sao ta thành công? Ban nãy chúng tôi có xem ta biểu diễn, ta được giới thiệu chỉ là trợ lý bình thường chứ có tên trong danh sách.”

      “Chuyện này xảy ra từ năm ngoài, lúc đó ta chỉ mới nắm được thôi miên căn bản, tôi nhanh chóng phát ra khác thường nhưng tố giác ta, dù sao ta cũng là con duy nhất của bạn tôi. Sau đó tôi bí mật giải trừ thôi miên cho mấy thành viên kia để bọn họ khôi phục lại bình thường. Bọn họ biết mình từng bị thôi miên, ngay cả Constance cũng chỉ tưởng rằng trình độ mình còn chưa đủ.” Wacker giải thích.

      Amy hiểu, thảo nào Constance còn chưa ra tay với ông ta, trong nguyên tác cuối cùng bác sĩ Wacker bị Constance giết chết. Nếu như ta sớm biết là Wacker xen vào, chỉ sợ giờ bọn họ gặp được ông.

      “Nhưng vẫn có người phát ra bất thường đúng ?” Clark nhớ tới lúc bậc thầy ảo thuật Rominger biểu diễn có thái độ khác lạ với Constance.

      Bác sĩ Wacker gật đầu: “Đúng vậy, biểu của ta quá ràng, mỗi lần chỉ cần cùng người khác lên sân khấu phối hợp ta luôn muốn nổi bật khiến khán giả chú ý và thích, dường như ta cho rằng chỉ cần mọi người thích là có thể vào được hiệp hội, nhưng cách này lại khiến tất cả mọi người khó chịu, tuy rằng nể mặt cha ta ai thêm gì, nhưng giờ chỉ cần biểu diễn có Constance làm trợ lý là tất cả mọi người tự động chắn ta lại, cho ta có thể gây dựng danh tiếng gì.”

      “Có điều tôi ngờ ta lại có thể làm ra chuyện phạm pháp như vậy.” Bác sĩ Wacker vô cùng đau đớn hay tay ôm mặt, Constance từng là học trò cưng của ông, ông chỉ lần ngăn cản ta sai đường, nhưng vẫn làm gì được.

      Amy và Clark nhìn nhau, biết nên làm gì mới có thể an ủi người bác sĩ già da đen vẻ mặt tiều tụy này.

      lúc sau, bác sĩ Wacker mới điều chỉnh lại ổn thỏa tâm tình, ông : “ chuyện này nữa, hai người phải muốn tôi giúp đỡ sao? thôi, bây giờ tôi có thời gian.”

      Ba người rời khỏi câu lạc bộ ảo thuật, về đến nhà, Clark trước tiên đưa Amy về nhà mình, rồi mới dẫn bác sĩ Wacker lên lầu tìm Bernie.

      Khi Amy về đến nhà, cảm thấy hơi mệt mỏi, tắm rửa thay quần áo khác liền lên giường ngủ luôn, ngay cả Clark về lúc nào cũng hề biết.

      ***

      Ngày hôm sau, Amy xen vào chuyện của Clark, chỉ biết rằng đứa trẻ kia tuy được giải trừ thôi miên nhưng giống như những trường hợp khác, thể nhớ nổi gì. Clark còn cách nào khác đành đưa người trở về, mỗi ngày đều theo dõi Constance xem ta có lộ ra sơ hở gì.

      Có điều Constance phải loại ngu xuẩn. Khi phát người mình bắt cóc biến mất, ta xác thực có phần hoảng loạn, nhưng nhanh chóng trấn định lại, vẫn tỏ vẻ có gì ổn để giấu sơ hở, khiến Clark tìm được bất luận chứng cứ gì.

      Nhưng phạm tội nhất định để lại sơ hở. Khi Constance yên ổn qua nửa tháng, có phiền phức gì tới cửa, ta cho rằng an toàn. Vì vậy khi hiệp hội ảo thuật được mời tới các nơi biểu diễn, thói quen của của ta lại trỗi dậy, giữa những khoảng thời gian trống mỗi lần biểu diễn, tìm vài người nổi tiếng làm đối tượng thí nghiệm luyện tập thôi miên, ví dụ như khiến giáo hoàng mặc trang phục chính thức tới xem ca sĩ nổi tiếng biểu diễn.. gì đó.

      Những chuyện này đều bị Clark quay phim lại trở thành vật chứng, nhưng lập tức ra tay bắt ta, mà chờ đến khi ta quyết định bắt cóc đứa trẻ con của người nổi tiếng tiếp theo, mới tóm ta tại trận.

      Vốn khi Siêu nhân đột nhiên xuất , Constance còn chuẩn bị thôi miên , nhưng Clark được Amy nhắc nhở sớm nhờ bác sĩ Wacker dạy cho cách tránh cho mình bị thôi miên, phát ra ý định của Constance, lại càng cho ta có cơ hội gì, thẳng tay đánh ngất luôn.

      Sau đó là chuyện của cảnh sát, Clark giao người cho bọn họ xong, về nhà với vợ.

      ***

      Bụng Amy càng lúc càng lớn, khiến cho trọng lượng phải mang người cũng càng lúc càng nặng, hai chân hở ra tẹo là chuột chút, giống như củ cải bị sưng phù lên vì ngâm ngước. Hơn nữa chứng tiểu nhiều cũng càng ngày càng nghiêm trọng, điều này khiến phải bỏ qua dự định hoàn thành xong học kỳ, mà xin tạm nghỉ học luôn. cũng muốn mất mặt thêm nữa, buổi học chạy ra WC biết bao nhiêu lần, chịu nổi ánh mắt quỷ dị của mọi người nữa.

      học, cũng được mó tay làm gì, Amy mỗi ngày ngồi ở nhà, dù có Martha ở cùng nhưng vẫn cảm thấy rất buồn chán. Vì vậy theo Martha học may, dự định làm vài bộ trang phục cho baby sắp sinh.

      Tay nghề của Martha rất tốt, xem bộ đồ siêu nhân bà làm cho Clark là đủ biết, nghe Amy muốn theo bà học may, vô cùng vui vẻ đồng ý.

      Vì Amy giờ là phụ nữ có thai, thể mệt nhọc quá độ, cho nên Martha chỉ dạy cắt và may đơn giản, những môn như thêu hoa.. đều bị gác lại, dù sao giờ ở Metropolis, cần gì đó có thể mua rất dễ.

      Lòng nhiệt tình học tập của Amy rất tốt, nhưng thiên phú lại như vậy, làm làm lại mấy tháng, quần áo làm ra mới miễn cưỡng đạt cầu của Martha.

      Tác phẩm của Amy là bộ đồ cho baby, có thêu đắp giống hình mèo con, vải bông có hoa văn màu vàng nhạt, ngoài ra còn có bộ tất tay xíu, mũ áo có đính hai con mèo dễ thương, bên trong có nhồi bông càng làm cho nó có hình có khối.

      Amy làm quần áo theo cỡ tầm sáu tháng trở lên ( hơn nữa làm nổi, chỉ có thể nhờ Martha), cũng chỉ giống như mua bên ngoài, nhưng làm rất chú tâm, ngay cả sợi vải khiến bé khó chịu cũng thể tìm ra, cẩn thận tỉ mỉ khiến Martha cảm thấy rất hài lòng. Hơn nữa Martha cảm thấy sáng kiến của Amy rất thú vị, cùng nhau chuẩn bị đồ dùng quần áo cho bé con sắp chào đời, đủ hết cho bé mặc từ lúc mới sinh cho đến khi tuổi.

      Lúc này, số nhà 344 đường Clinton cũng có biến hóa lớn.

      Vì trong nhà sắp tăng thêm thành viên, nhà Kent sau hồi lâu bàn bạc quyết định đem căn hộ trước đây của Amy cho Bernie ở, còn căn hộ lầu thuê người đến dỡ bỏ bức tường ngăn rồi sửa sang lại, như vậy nhà của bọn họ có thể mở rộng ít, ngoài phòng ngủ của hai vợ chồng, phòng khách, còn có thể chuẩn bị gian phòng trẻ em nữa.

      Đương nhiên, trước khi làm những việc này nhà thuộc về bọn họ, khi Amy và Clark kết hôn, Martha và Jonathan lấy tiền dành dụm ra mua lại hai căn hộ dành làm quà cưới cho hai người, tầng lầu cũng được Gloucester mua lại tặng cho em , cho nên bọn họ muốn sắp đặt thế nào đều được.

      Nhà mới là vì đón bé cưng mà chuẩn bị, dĩ nhiên là thể giống như lúc Clark mới dọn đến tự tay lắp đặt, mà nhà Kent mời hẳn chuyên gia đến xem, vẽ ra thiết kế tốt nhất, mới tìm đến đội thi công chuyên nghiệp, đợi đến khi nhà sửa xong phải qua hai tháng. Giữa lúc đó, bọn họ tất nhiên thể ở lại đó, Martha và Jonathan đưa Amy về Smallville đợi nhà mới.

      Khi nhà mới lắp đặt xong, Amy lại quay trở về, được bao lâu đến ngày sinh.

      Trước kia, Amy thường nghe sinh con rất đau đớn, khi đó, Amy dù có cảm giác sợ, nhưng biết rốt cuộc là đến mức nào, giờ đến lúc mình sinh con, mới biết được, nghe người ta thôi chưa thể hiểu được, tự mình cảm nhận mới thấy đau muốn chết!!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :