1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bạn trai háo sắc của tôi - Ẩn

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Chương 13: Nhà có con mèo

      Sau trải nghiệm khủng khiếp kia, tôi sợ hãi khi phải ngủ mình. Mặc dù là cơ hội để tôi ngủ mình nhiều, từ ngày đó về sau Hàn Thư mỗi ngày đều ôm tôi ngủ.

      Gần đến thi cuối kỳ, Hàn Thư với tôi: “ với em lần này so điểm thi học kì. Nếu điểm cao hơn muốn em ngày!”

      “Em cần!” Tôi thèm để ý tới .

      Hàn Thư giở trò leo lên người tôi làm nũng, người đàn ông mà cũng nhõng nhẽo như vậy rất buồn cười. Nhưng rồi cuối cùng Hàn Thư cũng lợi dụng rất tốt ‘ vô tội’ của .

      “Ai ui! Em lại như vậy rồi?!”

      chơi với nữa. Em nghe điện thoại.”

      Chuông điện thoại cứ khoảng hơn 10h là reo. Đúng là trưởng bối hai nhà rất ăn ý nhưng Hàn Thư lại rất thích. Bởi vì luôn cảm thấy sau 10h là thời gian chúng tôi gần gũi nhau nhất.

      “Vâng?”

      “Tiểu Huyên đó à, là mẹ đây!”

      Giọng của mẹ tôi vang vang, cũng nghe thấy tiếng của mẹ Hàn Thư dội đến. Gần đây bọn họ biết cách dùng máy bàn gọi cùng cuộc thoại, từ đó nghe điện thoại của họ dường như là chuyện rất mệt nhọc.

      Còn về phần tại sao khi tôi vào năm ba bọn họ đều mỗi ngày gọi điện thoại là vì...

      Nguyên nhân là do đợt trước cả hai chúng tôi cùng về nhà...

      “Trời ạ! Tiểu Huyên! Sao con ốm nhanh như vậy?” Ba tôi đau lòng la lên.

      “Phải đó! Sao con tự chăm sóc bản thân tốt vậy? Càng lúc càng ốm , lần này về phải ăn nhiều chút! người khác lại bác chiếu cố cháu!” Mẹ Hàn Thư theo.

      “Chắc là ‘’ quá nên ốm đó!” Hàn Thư nghe thế liền lên tiếng, sau đó bị tôi cho đạp. [chữ ái này là trong ân ái]

      Sau đó hai bà mẹ của hai gia đình cứ 10h là gọi tới nhắc chúng tôi ăn khuya.

      Tôi điện thoại với mẹ của mình.

      “Mẹ à, cần cứ mỗi ngày đều gọi nhắc thế đâu. Tụi con mỗi ngày đều rất nghe lời ăn thêm cơm.”

      Ba của Hàn Thư chen vào:

      “Tụi con cái gì, thằng đó nó chết đói hay cũng mặc kệ. Quan trọng là con được ốm như vậy, ăn nhiều hơn chút, ăn luôn phần của nó .”

      Nhân lúc tôi ứng phó với 4 vị đại nhân hai nhà, Hàn Thư đột ngột về phía tôi, ôm lấy tôi ngồi lên đùi , sau đó bắt đầu luồng tay vào quần lót tôi...

      làm gì vậy?!” Tôi giãy giụa khỏi ngực , tất nhiên là vô ích...

      “Làm gì là sao?” Mẹ tôi nghe tiếng tôi la lên, lo lắng hỏi

      có gì ạ! có gì đâu mẹ!”

      lẽ giờ tôi lại rằng: Mẹ Hàn Thư à, con của bác câu dẫn con nè!!

      Tôi nghe thanh của ba tôi rục rịch ở đầu dây bên kia. Ba mẹ tôi hẳn là muốn cùng con buôn chuyện tán dóc đây mà.

      “Vậy dạo gần đây con thế nào?”

      “A...”

      Hàn Thư xấu xa chính thức tấn công! Ngón tay của đùa giỡn với hạch mẫn cảm của tôi, làm cho tôi kêu ra tiếng.

      “Con cảm thấy khỏe sao?” Mẹ tôi lo lắng hỏi.

      “Dạ ...... có..... ạ…..”

      Hàn Thư hoàn toàn để ý, tiếp tục gia tăng tốc độ, lực độ chà xát, càn quấy trong khe huyệt. Cuối cùng tôi chịu được khoái cảm mang đến, lên tiếng dọa .

      “Đừng phá nữa!”

      Và tất nhiên, tên háo sắc này chịu nghe tôi mới là chuyện lạ.

      “Con sao vậy? Có sao ?” Lần này người hỏi là mẹ của Hàn Thư.

      “Gần đây tụi con có nuôi con mèo, chắc là nó động dục, mỗi ngày đều bám theo con.”

      Tôi bắt lấy tay , sau khi xong còn thuận tiện liếc cái.

      “Là mèo đực hả? Vậy đem nó thiến tốt hơn.” Mẹ Hàn Thư đề nghị

      Tôi mắc cười, cười lớn: “Được đó ạ. Ý kiến này rất hay đấy bác.”

      Hàn Thư cười tà mị nhìn tôi. kéo khóa quần xuống, lôi ‘thằng em’ của mình ra, nhanh tay tuột quần lót tôi xuống rồi chen vào trong cơ thể tôi.

      “Ưm... ư....” Tôi vội che ống lại, sau đó vô lực thở gấp kêu trong cổ họng.

      Điện thoại bên kia chỉ còn tiếng ba mẹ tôi và ba mẹ Hàn Thư hưng phấn thảo luận chuyện thiến mèo, thiến gà, cũng biết vì cái gì mà họ lại muốn chuyện này qua điện thoại nữa.

      Qua hơn 10phút, Hàn Thư rốt cục xuất ra, các vị đại nhân cũng vừa vặn chấm dứt cuộc bàn luận.

      Tôi mềm nhũn cả người, ngồi ghế salon hỏi: “Bác , bác có muốn chuyện với Hàn Thư ?”

      “Được, vậy phiền con kêu con trai bác nghe điện thoại .”

      Tôi xoay người quăng điện thoại cho con sói háo sắc tháo bao cao su ra.

      Bởi vì tôi vừa bị hại xong, cho nên sau khi nghỉ ngơi lấy lại sức, tôi quấn lấy Hàn Thư chuyện điện thoại kia, sau đó kéo khóa quần xuống, lôi ‘thằng em’ của ra.

      Hàn Thư mỉm cười nhìn tôi, hẳn cũng biết tôi định làm gì.

      Tôi vịn ‘thằng bé’ xụi lơ của , sau đó dùng đầu lưỡi liếm láp đầu rùa, đó vốn là nơi mẫn cảm của . Rốt cục cũng chịu thấp giọng rên rỉ: “A! Con mèo này!”

      Nghe thế tôi càng ngậm chặt lấy , sau đó liếm láp lên xuống.

      “Ưm... a...”

      vừa nhăn nhó vừa chuyện điện thoại, vừa chuyện với mẹ, vừa gầm trong cổ họng, cảm giác này là phấn khích, vì thế tôi càng đẩy nhanh tốc độ.

      lát sau, đột nhiên run lên, đẩy tôi ra rồi bắn hết lên ngực tôi, có vài giọt còn bay lên bàn.

      “Mẹ à, con và Huyên phải làm báo cáo, hôm nay chuyện đến đây thôi!”

      vừa xong liền chóng cúp máy, sau đó lập tức ôm tôi vào phòng. vừa cười cười nhìn tôi, vừa cởi bỏ quần áo người: “Em khiêu khích , em phải chịu trách nhiệm dập lửa.”

      có, em chỉ ăn miếng trả miếng với thôi!” Tôi bĩu môi, thế nhưng cũng thuận theo cởi sạch .

      Chắc có lẽ hôm nay cảm giác kia đặc biệt kích thích cho nên dục vọng tôi cũng dâng trào. Mới đó mà tôi nhanh ướt như trước, mà Hàn Thư cũng nhanh chóng cứng rắn, nhiều lời, nhanh chóng đè lên người tôi, động thân cái tiến vào sâu trong cơ thể tôi.

      “A!”

      Chúng tôi làm mãi cho đến khi cả hai đều mệt mỏi, tôi dựa vào cánh tay sau đó hỏi: “Lúc có con mèo mẹ gì?”

      “Thế lúc em nuôi mèo mẹ thế nào?” hỏi ngược lại tôi.

      “Mẹ em thiến con mèo đực là !! Haha!” Tôi cười to, lại bị hôn cái bịt miệng lại.

      “Mẹ với rằng có lẽ con mèo chúng ta nuôi là mèo lưỡng tính!” nhìn tôi cười.

      “Haha! Mẹ rất vui tính!”

      “Nếu thích mẹ như vậy, từ nay về sau trực tiếp đến nhà ở luôn !”

      những lời này có vẻ như đùa, nhưng lòng tôi bỗng cảm thấy như nai con chạy loạn.

      Sau này, tôi có thể gả cho hay ?

      Tôi liệu có thể chấp nhận người đàn ông khác cùng tôi phát sinh chuyện nam nữ thế này ?

      “Sao ngây người ra vậy?” hôn lên trán tôi.

      có gì.”

      Nghĩ kĩ tôi vẫn có ý định cho biết, dù sao chúng tôi vẫn chưa tới lúc phải tính đến chuyện kia.

      Đáp án giấu tận đáy lòng!

      Cuối cùng phải nhớ cho mẹ Hàn Thư biết, con mèo này thể thiến được.
      AChu, Tran Quynh, Michiyo.neko7 others thích bài này.

    2. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Chương 14: Tình địch xuất ! Hàn Thư vô cùng kỳ quái.

      Dạo này có người hay nhận điện thoại tránh sang bên nghe, sau đó còn thầm rất , thậm chí khi ân ái nửa chừng nghe chuông điện thoại reo cũng đứng dậy nghe điện thoại...

      “Nhất định là có bồ nhí!” Vĩ San sau khi nghe tôi kể xong phát biểu câu.

      thể nào đâu!”

      Dù tôi như vậy, nhưng trong lòng cực kỳ lo lắng. Sau khi Hàn Thư cúp điện thoại tôi giả bộ hỏi thăm :

      “Ai gọi vậy?”

      “Quản lý của đội bóng.”

      “Là con sao?”

      nhảm!” cười nhìn tôi, sau đó lôi tôi tới phòng.

      ấy có xinh đẹp ?” Tôi hiếu kỳ hỏi.

      “Em đẹp hơn nhiều!” chân thành hôn lên môi tôi cái.

      vậy là công bằng!” Tuy rằng tôi cảm thấy vui, nhưng những nghi vấn trong lòng vẫn còn đó, biết phải hỏi thế nào.

      ....

      Vĩ San nhịn được, lập tức đề nghị: “Chúng ta coi tập luyện, tiện thể nhìn xem kia là ai.”

      “Như vậy được ?”

      Tôi cảm thấy khó xử. ra, cho đện tận bây giờ, chưa bao giờ tôi đến xem Hàn Thư tập bóng. Dù bạn học và bạn cùng đội của Hàn Thư tôi đều biết nhưng tôi chưa từng xuất trước mặt bọn họ.

      Hơn nữa tôi cảm thấy làm như vậy rất tự nhiên.

      Vĩ San xoay người ra khỏi phòng, quăng lại câu: “Cậu cứ như thế, ngày nào đó Hàn Thư chạy mất có nước ngồi khóc! hay tùy cậu!”

      “A! Chờ mình!”

      Vừa đến sân vận động là thấy đám người luyện tập trong đó, tôi cùng Vĩ San đứng ngay cửa ra vào, có hơi biết phải làm sao, dáo dác tìm kiếm bóng dáng của Hàn Thư.

      Sau đó tôi nhìn thấy đứng ngay khung cầu cùng với nữ sinh cao gầy, tóc dài cười cười , tay còn cầm khăn mặt.

      thể thừa nhận, bé kia rất xinh đẹp, mái tóc dài đen nhánh, những ngón tay thon sơn màu sơn thanh nhã, đứng bên cạnh Hàn Thư tự như bức tranh xinh đẹp.

      Vĩ San nổi giận gõ đầu tôi: “Này! Doãn Huyên! Cậu thể để người khác cướp người bên cạnh mình được!”

      Đột nhiên tôi rất muốn trốn: “ phải, để hôm khác ...” Tôi kéo tay Vĩ San định rời .

      “Huyên! Em tới xem luyện tập hả?”

      Còn kịp bị Hàn Thư nhìn thấy, Hàn Thư nhiệt tình chạy về hướng tôi, nở nụ cười sáng lạng.

      “A... Em chỉ muốn nhìn qua thử... giờ phải ...”

      Bởi vì Hàn Thư la to nên cả đám người trong sân vận động đều quay lại nhìn chúng tôi, làm tôi xấu hổ muốn ngất! định rút lui, Hàn Thư đột nhiên kéo tôi ngồi xuống chỗ.

      “Vậy chờ nhé!” hề có ý định để tôi cự tuyệt, vừa xong nhanh chân chạy vào sân.

      “Vĩ San...”

      Tôi nhìn Vĩ San khó xử, nhưng cậu ta lại vui vẻ nhìn chằm chằm bóng dáng của cầu thủ nào đó.

      “Chàng số 7 này tồi, số 10 mông rất tròn đó, số 13 nhìn cũng ngon lành....”

      lát sau, có người đến ngồi cạnh tôi: “Chị là bạn của Hàn Thư à?” Chính là bé quản lý có mái tóc dài đen nhánh.

      “Ừ...”

      Tôi nhìn ấy, trong lòng dậy sóng, ngừng hò hét ông trời sao quá bất công. này cao hơn tôi đến 10cm, gương mặt hơn gương mặt tôi, hơn nữa còn rất đẹp.

      “Phải rồi, em quên tự giới thiệu, em là Lam Vũ, sinh viên năm nhất, chị cứ gọi em là Tiểu Vũ như Hàn Thư là được rồi. Tên chị là Doãn Huyên đúng ?”

      này ăn khéo léo, hoạt bát năng động. Quả khiến người khác ghét được.

      Sau đó xa xa đột nhiên có tiếng va chạm lớn. ra là Hàn Thư đụng vào đồng đội. cười to, leo lên người đồng đội giả bộ đánh người.

      “Haha, Hàn Thư là ngu ngốc, lần nào cũng đều làm như vậy!” Lam Vũ cười to, đứng lên vọng về phía Hàn Thư.

      “Ai cần cậu lo! Từ Tiểu Vũ, cậu tránh sang bên!” Hàn Thư nhăn mặt dọa sau đó tiếp tục luyện tập.

      Lam Vũ ngồi xuống bên tai tôi:“Hàn Thư mỗi lần đều như vậy, chỉ là cũng nhờ có cậu ấy mà việc tập bóng cũng trở nên thoải mái hơn. Hẳn bình thường cậu ấy cũng như vậy đúng ? Nhìn cậu ấy cứ như sinh viên năm hai mà cá tính lại nghịch ngợm như vậy. Chị biết ? Bởi cá tính này mà có đống sinh viên nữ mến cậu ta lắm đó, gì cũng đều nghe.”

      “Chuyện của bạn trai nhà người ta liên quan gì đến ?” Vĩ San cất tiếng, giọng có hơi cứng rắn.

      Sắc mặt tôi giờ đây rất khó coi, kéo Vĩ San đứng dậy, sau đó quay sang với Lam Vũ: “ ngại quá, bọn chị rất bận phải trước, bọn họ tập xong nhờ em chuyển lời với Hàn Thư chị về rồi. Hẹn gặp lại!”

      “Được, em chuyển lời.”

      “Em tính đâu?” Vừa tới cửa, Hàn Thư đuổi theo giữ chặt tôi.

      “Bọn em còn có việc, em chờ về ăn cơm. Còn nữa! Hôm nay chơi rất tuyệt.” Tôi cố gắng cười tươi với

      “Vậy được, hôn cái tạm biệt .” Hàn Thư chu miệng lên .

      “Đừng làm rộn!”

      hôn cho em !” Hàn Thư lôi kéo tôi, kiên trì .

      “Được rồi, được rồi!”

      Tôi tranh thủ thời gian chạm nhanh vào môi , sau đó xoay người kéo Vĩ San chạy .

      “Bye bye! em!!” Hàn Thư hét lên vọng về phía tôi và Vĩ San.

      rất hài hước nha! Chỉ là mình ghét con kia! Tự cho là đúng!”

      “Nó có ác ý gì đâu.”

      Tuy là tôi vậy nhưng trong lòng biết ra mình rất để ý. Tôi thích nghe chuyện của Hàn Thư từ miệng của người con khác. thực tế, Hàn Thư trong mắt bọn họ là người mà tôi nhìn thấy, cảm thấy ở cùng đó vui vẻ.

      Tôi biết mình đố kị. Tôi chưa bao giờ nghĩ mình lại có dục vọng độc chiếm như

      vậy.

      “Mệt mỏi quá...” Hàn Thư về đến nhà liền ôm lấy tôi, hẳn là tắm ở trường, người còn thoang thoảng mùi xà phòng.

      “Ăn cơm thôi.”

      “Ừ.”

      Đột nhiên di động của reo lên.

      “Ai vậy? ... Cậu bị ngốc à? .... Được rồi, được rồi! Mình xuống mở cửa.”

      Tôi hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

      “Là Tiểu Vũ, hôm nay quên đưa quần áo cầu thủ cho , giờ cậu ấy ở dưới lầu nhà chúng ta, xuống nhận đồ chút.” xong lập tức ra khỏi cửa.

      Tôi vẫn rất đố kị đó!!

      Vài phút sau, cửa mở ra, tôi vui vẻ : “ trở lại rồi?”

      “Ừ.”

      Nhìn thấy Lam Vũ phía sau , nụ cười tôi dần biến mất.

      “Cậu ấy còn chưa ăn cơm, nghĩ hay là mời cậu ấy cùng ăn.” Hàn Thư tỉnh bơ

      .

      “Oa! ra hai người ở chung nhà nha!”

      Lam Vũ vừa cột tóc đuôi ngựa lên, lúc chuyện còn ngoe nguẩy đuôi tóc.

      Hàn Thư đẩy đầu nàng ngồi xuống: “Cậu ăn cơm , ít thôi!”

      Tôi biết nên gì. Im lặng dùng bữa. Cả buổi tối tôi rất khách sáo thu xếp mọi thứ, nhưng trong lòng hoàn toàn vui, nhìn đó đấu võ mồm tâm trạng tôi cực kỳ xuống dốc. Mãi đến khi ra về tôi mới trốn vào phòng tắm.

      Hàn Thư thấy tôi tắm xong mà lâu vẫn ra khỏi phòng, mở cửa phòng tôi ra hỏi: “Em ngủ rồi hả?”

      “Ừ.” Tôi ôm chăn buồn bực quăng cho chữ.

      “Ngủ chung .” chui vào trong chăn, ôm tôi.

      Tôi quay đầu đối mặt với Hàn Thư, sau đó cúi đầu nhìn ngực : “ đó... rất xinh đẹp.”

      cảm thấy em đẹp hơn!” nhìn tôi rời mắt .

      ấy hình như rất thân thiết?” Tôi dám ngẩng đầu lên nhìn , vì sợ gương mặt ghen tuông của tôi rất xấu xí.

      “Tính cách cậu ấy giống như con trai vậy, lại thích bóng rổ, bọn thường hay thảo luận về bóng rổ cho nên cũng khá thân.” xong đột nhiên có cảm giác tôi giống bình thường, tranh thủ thời gian lôi kéo tôi , “ và cậu ấy chỉ là quan hệ bạn bè, phải là em ghen đó chứ!”

      Nhìn mặt có vẻ kinh ngạc, đoán trúng rồi, tôi khổ sở khóc lớn.

      được nhìn, bây giờ em rất xấu!”

      “Em đừng đa nghi, có thay đổi, em đừng khóc!” hơi bối rối.

      em !” Tôi lau lau nước mắt, ôm chặt .

      “Đồ ngốc!”

      Tuy miệng vậy, nhưng vẫn cởi áo ngủ của tôi, hôn tôi. Đêm nay đặc biệt dịu dàng ‘chăm sóc’ môi tôi, mặt tôi. Cởi bỏ toàn bộ chướng ngại xong, hôn đường từ cổ xuống, nhàng tiến vào trong tôi.

      Tôi ôm chặt, tùy ý để ra vào cơ thể mình, cảm thụ cơ thể rung động trướng lớn trong cơ thể mình. Tôi càng nép sát vào , đòi hỏi thêm nữa.

      Trước khi ngủ, ôm tôi thầm: “Aiz, lần sau đừng ăn dấm chua bậy bạ như vậy nữa! Tuy nhiên người hiếm khi ghen như em lại ăn dấm, khiến cảm thấy rất vui vẻ.”

      “Ừm.”

      Tôi ôm chặt như chiếm hữu làm của riêng. Chỉ là có cách nào xua tan những lo lắng trong lòng. Biết đâu ngày nào đó bắt đầu chán ghét loại con hay đố kị ghen ghét?!

      Lúc này tôi xác định mình muốn mất Hàn Thư...

      Aiz... đau đầu.
      AChu, Tran Quynh, Michiyo.neko8 others thích bài này.

    3. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Chương 15: Dấu hôn

      Từ ngày đó trở , tôi có cách nào yên lòng. Bởi vì biết vì cái gì Lam Vũ gần đây cứ chạy đến nhà tôi, Hàn Thư đối với ấy vô cùng săn sóc. Tuy giữa và Lam Vũ chỉ là bạn bè đơn thuần nhưng ràng miệng đằng hành động lại nẻo. Hơn nữa Lam Vũ lại chạy theo tôi tò mò hỏi chuyện tình cảm của Hàn Thư.

      Nếu tôi có thể thẳng mặt với ta "Liên quan gì tới cái rắm của !" giống như Vĩ San tốt biết mấy.

      Mấy ngày nay, ta và đội bóng của Hàn Thư ra ngoài dùng cơm. Tuy là ta có mời tôi, nhưng tôi cảm thấy ta làm vậy chỉ là vì bất đắc dĩ thể mời.

      Dạo này tôi nhất định là rất xấu xí. Vì trong lòng tôi tràn đầy đố kị.

      Tôi thất thần, đột nhiên có bóng người chắn trước mặt.

      “Có chuyện gì sao?”

      Tôi nhìn nam sinh trước mặt, dáng người thanh tú, nhã nhặn,mặt cười tươi rói làm tôi bất giác cười khách sáo hỏi lại

      biết tôi có thể kết giao với cậu được ... Tôi thường gặp cậu ở thư viện nên...” Cậu trai trẻ có hơi thẹn thùng.

      “Nhưng mà tôi có...”

      ấy có bạn trai rồi. Bạn trai tuấn đó chính là tôi đây. biết cậu tìm ấy có ý gì?!”

      Tôi còn chưa kịp hết câu Hàn Thư xuất phía sau, ôm lấy tôi ra oai với nam sinh kia.

      “Xin lỗi quấy rầy!” Nam sinh kia xấu hổ nhanh chóng rời .

      Hàn Thư chống nạnh nhìn tôi: “Em lại quên mình có bạn trai rồi à?!”

      “Em đâu biết đường có người đến bày tỏ chứ!” Tôi nhìn , chiếm hữu của gần đây ngày càng ràng, hơn nữa bắt đầu đạo lý.

      nghiêm túc : “Em có bạn trai rồi! Tốt nhất nên giữ khoảng cách với những thằng có ý đồ với em.”

      chẳng phải cũng nên thế sao?!” Tôi tức giận cãi lại.

      “Đừng với là em ghen đó!”

      “Bỏ ! Mặc kệ ! “

      Chuyện của và Lam Vũ dạo này khiến tôi rất khó chịu. Tôi chẳng thèm để ý đến gọi tôi, cứ thế xoay người bỏ .

      cũng có đuổi theo...

      Về sau mới biết là do Lam Vũ gọi tập bóng.

      Tôi về nhà, khí trong nhà u ám.

      Lần đầu tiên tôi có suy nghĩ muốn chia tay, giải quyết như vậy rất nhu nhược, nhưng tôi ghét mình như vậy.

      Sau khi cơm nước xong xuôi, lại vui vẻ ôm tôi cầu hoan: “Huyên! Hôm nay xin lỗi em!”

      “Hừ!”

      “Hôm nay trong lúc luyện tập suy nghĩ lâu, cuổi cùng cũng hiểu ra.”

      “Hiểu cái gì?!”

      “Hiểu ra tại sao có nhiều người tỏ tình với em như vậy, nhưng lại chẳng có bao nhiêu người bày tỏ với .”

      “Tại sao?” Chẳng phải Lam Vũ có rất nhiều nữ sinh thầm mến sao?!

      “Bởi vì luôn biểu vô cùng em! Cho nên ai đến bày tỏ với . Còn em biểu em gì cả, nên rất nhiều ngưới biết em có bạn trai.”

      “Vậy sao?!” biết cách ngụy biện.

      Chợt kéo cổ áo xuống, rồi với tôi, “Cho nên, em hãy dùng sức in vài dấu hôn cổ để cho người khác biết em nhiều bao nhiêu.”

      biết đùa á!”

      tức giận mà bị trêu chọc kiểu này... tôi muốn phát hỏa cũng được.

      mà! Bằng làm trước cho em!”

      Vừa xong là hành động liền, ngay lập tức nhào lên người tôi, ôm chặt, gặm lấy cổ tôi, hai tay quên làm chuyện quen thuộc kia....

      Cởi xong quần lót, tay tách hai cánh hoa của tôi ra, dùng ngón tay vuốt ve trêu đùa hoa huyệt của tôi...

      phải... chỉ ... dấu hôn thôi sao...?” Động tác của ngón tay ngày càng nhanh, hại tôi ra hơi...

      “Làm sao chỉ in dấu hôn thôi được! là thanh niên trai tráng mà!”

      Tay cách lớp áo mỏng âu yếm hai con thỏ của tôi, rồi đưa cổ mình tới ngay trước miệng tôi.

      “Tới lượt em”

      “Thôi!” Tôi thẹn thùng đẩy ra, vẫn tiếp tục 'quá trình ăn tthịt' của mình, quần cũng cởi bỏ.

      “Nhanh mà...” khẩn cầu.

      Tôi đành nghe lời đưa môi đến cổ , từ từ cắn vào cổ . Động tác chỉ mới làm nửa, nhét phân thân của mình vào người tôi

      “Ưm... ưm...”

      Tôi vô lực dán môi lên cổ , cảm thụ từng đợt khoái cảm đem đến.

      dùng sức đút vào, tôi chịu đựng nổi vừa gặm cổ vừa rên ư ử như con mèo . Nhìn bộ dáng yếu ớt của tôi, Hàn Thư càng thêm ra sức bắt nạt, gia tăng lực độ và tốc độ cắm vào trong hoa tâm.

      “A...” vừa kêu lên tiếng vừa bắn ra.

      “Em cắn đau sao?!” Tôi thở gấp hỏi .

      có! Là hưng phấn quá thôi.”

      cười cười, rút chính mình ra khỏi tôi, sau đó nhìn cổ mình hớn hở : “Đây là dấu hôn của em! Haha.”

      “Đồ ngốc!”

      Dẫu trước đó lòng tôi rất hoang mang về chuyện của và Lam Vũ, nhưng giờ phút này tôi chỉ cảm nhận được tình của chúng tôi giành cho nhau.

      ...

      “Cậu quá đơn thuần!” Vĩ San sau khi nghe tôi kể, phán câu xanh rờn “ ít người có thể nhiều người cùng lúc.”

      “Vĩ San!!”

      Tôi phản đối được Vĩ San, bèn cùng cậu ấy đến sân vận động, chờ Hàn Thư tập xong cùng về.

      Tìm thấy đâu, mãi đến khi tôi tìm trong phòng thay đồ mới thấy Hàn Thư và Lam Vũ đứng đối diện nhau trong phòng.

      Vĩ San nhanh tay kéo tôi núp sang bên nhìn lén.

      “Ngày hôm qua cảm ơn cậu! “ Hàn Thư mỉm cười với Lam Vũ. Đứng trước mặt ta rất tự nhiên cởi áo, để lộ dáng người tôi nhìn quen mắt, còn có cả dấu hôn nổi bật cổ.

      Chỉ là tại tức giận nhiều hơn thẹn thùng, Hàn Thư sao có thể trước mặt đứa con khác cởi áo ra như vậy? Chẳng lẽ ấy cũng làm chuyện đó với này như đối với tôi?

      “Là học tỷ làm sao??” Lam Vũ chỉ vào dấu hôn cổ Hàn Thư cười hỏi.

      “Đúng vậy, điều này chứng minh ấy rất tôi!”

      Lam Vũ nhìn chằm chằm hồi lâu, sau đó hỏi: “Mình làm như vậy với cậu được ?”

      thể .” Tôi và hàn Thư đồng thanh trả lời.

      Nghe thấy giọng của tôi, Hàn Thư quay lại kinh ngạc nhìn ra cửa.

      “Sao em lại ở đây?!” bước đến chỗ tôi định ôm lấy tôi, nhưng bị tôi đẩy ra.

      Tôi bước đến trước mặt Lam Vũ tức giận : “Học muội, Hàn Thư là bạn trai của chị, dù em thích cậu ấy chị cũng buông tay đâu.”

      “Em biết !” Lam Vũ gật đầu mỉm cười, sau đó ôm chầm lấy tôi, hôn lên môi tôi.

      gian, thời gian bỗng dưng ngừng lại, chẳng biết qua bao lâu, cuối cùng Hàn Thư là người hoàn hồn lại trước tiên.

      “Buông bạn tôi ra!!” tức giận kéo Lam Vũ ra ôm lấy tôi.

      “A?” Tôi xấu hổ nhìn Lam Vũ, bé vẫn cười xinh đẹp như cũ.

      Lam Vũ cười nhào tới ôm tôi : “Em thích con ! Ngày khai giảng vừa nhìn thấy chị là em thích chị rồi! Nhưng sao chị lại kết giao với cái tên ngu ngốc này, làm em tức muốn chết!!”

      “Aiz!! Tôi giúp cậu giấu giếm lâu như vậy, trước cậu cậu có vấn đề về tình cảm, tôi còn nghĩ cách giúp cậu! Ai dè giúp cậu lâu như vậy, cậu lại thích bạn tôi! Đúng là vong ơn phụ nghĩa!!”

      Lam Vũ thèm đễ ý Hàn Thư oán giận gõ đầu mình, quay sang với tôi: “Học tỷ, chị chia tay với cậu ta , em đối xử tốt với chị!”

      “Chuyện này....” Tôi xấu hổ nhìn bé, nhất thời biết trả lời sao.

      Lam Vũ bất đắc dĩ cười cười: “Em biết là chuyện này thể nào! Vừa rồi chị tức giận như vậy, hẳn là rất cậu ấy!”

      “Chẳng phải lúc nãy em muốn tạo dấu hôn người Hàn Thư sao?”

      “Lúc nãy thực ra em chỉ muốn hôn chị gián tiếp qua cái dấu này.” Lam Vũ chỉ vào dấu đỏ đỏ cổ Hàn Thư. “Nhưng mà vừa rồi mới hôn trực tiếp cho nên cần nữa!”

      Hàn Thư tức giận đá ấy cái.

      “Hàn Thư, được như vậy, bé là con đó!!”

      “Cậu ta mà là con gì!! Là nữ hỗn tướng có!! muốn giải độc.”

      xong hung hăng hôn lên môi tôi, sau đó hất mặt ra oai với Lam Vũ. Tôi quen với tính cách trẻ con của , đành phải nhìn Lam Vĩ cười bất đắc dĩ.

      Vĩ San nãy giờ lên tiếng chợt ôm bụng lăn ra cười to: “Ha ha ha! Doãn Huyên, mình thấy cậu với Lam Vũ quen nhau cũng đến nỗi đâu!”

      “Cậu cũng biến luôn cho tôi!!" Hàn Thư trừng mắt liếc Vĩ San ôm bụng thể ngừng cười.

      Tối đó về nhà, Hàn Thư nhìn tôi chăm chú nghiêm túc : “Em được thích Lam Vũ đâu đó. Aiz! Làm sao mà ngay cả com cũng thích em vậy!”

      Trong lòng, tôi tự cười mình ghen bóng ghen gió, nhưng vẫn với , "Nhưng em thấy Lam Vũ rất xinh đẹp lại rất dũng cảm!"

      "Lam Vũ chết tiệt!!!" Mắng xong câu, ôm tôi về phòng.

      Sau này mỗi khi rãnh rỗi, Lam Vũ lại đến nhà tôi chơi. Nhưng bây giờ, người lo lắng lại là Hàn Thư chứ phải tôi.

      Tôi thầm nghĩ: ra hôn môi với con cũng có khó chịu lắm, nhất là khi đối phương lại là Lam Vũ xinh đẹp, chỉ là tôi lại như cũ quyết định cho Hàn Thư biết.

      Đời sinh viên cho tôi thấy nhiều chuyện lạ.
      AChu, Tran Quynh, Michiyo.neko8 others thích bài này.

    4. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Chương 16: ngày loạn xị bát nháo.

      Thực ra ba mẹ chúng tôi đối với việc chúng tôi sống chung vô cùng yên tâm. Nhưng họ hề nghĩ rằng ngay ngày đầu tiên chúng tôi ở cùng chỗ ôm nhau ngủ, chứ đừng tới việc hơn hai tháng sau chúng tôi bắt đầu nếm trái cấm.

      Tôi biết nên mở miệng với ba mẹ như thế nào. Tôi sợ rằng chuyện này khiến hai nhà có biến, hơn nữa cho tới bây giờ, tôi cũng chưa từng thảo luận qua chuyện này với Hàn Thư, nhưng tôi nghĩ Hàn Thư cũng có cùng suy nghĩ giống vậy! Đây là cửa ải phiền toái lớn nhất trong tình của chúng tôi.

      Hôm nay là chủ nhật, đội bóng của Hàn Thư cần phải luyện tập, cho nên đặc biệt vui vẻ. ra tôi cũng rất vui vì lâu rồi có cảm giác gần gũi với , ngờ gần nhau lâu ngày cũng tạo thành loại thói quen?

      Hàn Thư dự định cùng tôi xem ‘phim hai người đóng’ rồi sau đó ân ái, bởi vì tôi thích phim hoạt hình hơn nên mượn phim hoạt hình hentai Nhật Bản về xem. Xem TV sau đó lại ân ái, thực cũng rất kích thích.

      “Hả?! phải chứ! Cậu có tới tôi cũng mở cửa đâu, biến cho tôi!” Hàn Thư hét to vào điện thoại, cúp ngay sau đó rồi lại ngồi vào bên cạnh ôm tôi.

      “Ai vậy? Sao lại tức giận thế?” Tôi buồn cười nhìn bộ dạng tức giận của .

      Vừa hỏi xong, điện thoại của tôi lại vang lên.

      “A lô?”

      “Huyên Huyên!! Em rất đáng thương đó!” Giọng Lam Vũ từ đầu bên kia vang

      lên.

      “Có chuyện gì sao?” Sao bé lại có số tôi nhỉ.

      “Chị mau cùng cái tên siêu ngu ngốc đó chia tay ! cho em đến nhà hai người chơi.” ấy vừa khóc vừa kể lể.

      ra là em vừa ở đây hả?” Tôi cười cười.

      Điện thoại lại bị Hàn Thư bắt lấy, “Lam Vũ, cậu nhàm chán về phòng nghỉ của đội bóng dọn dẹp, còn ra sân vận động chơi bóng , có việc gì đừng gọiđiện cho bạn tôi! Gặp lại sau!” Sau khi xong, tức giận tắt điện thoại.

      “Người ta là nữ sinh đó, phải đối xử khách sáo chút chứ.” Tôi đồng tình với cách chuyện của Hàn Thư, dù sao Lam Vũ cũng là nữ sinh đáng ! Tuy rằng ấy thích con . Nhưng từ khi tôi biết ấy đối với tôi về sau có uy hiếp gì, tôi đột nhiên còn thấy thích ấy. này rất tốt!

      ghen… ghen… ghen” Hàn Thư ôm tôi từ phía sau liên tục, “ thấy trước đây cứ lo tập bóng, có thời gian làm gì hết!”

      “Được rồi!” Nhìn bộ dạng đáng của , tôi nhất thời cũng cự tuyệt được.

      vừa nghe tôi đồng ý, liền vui vẻ mà nhào lên.

      “Hàn Thư! chút dùng sức lôi kéo quần áo tôi, tôi phải vội vàng ngăn lại.

      lát sau, chuông điện thoại di động lại vang lên, Hàn Thư nhìn số gọi tới, liền tắt luôn điện thoại.

      “Ai vậy?” Tôi ở dưới người hỏi.

      “Là Lam Vũ! ấy nhất định cố ý.” tiếng, rồi lại vùi đầu tiếp tục hôn tôi.

      ra em rất thích thấy bộ dạng ghen, rất đáng đó.” Tôi vuốt đầu , sau đó hôn trả lại.

      “Đồ ngốc!” cởi áo, đem tay vươn vào trong quần lót của ta.

      “Ngồi lên.” cởi luôn quần, rồi với tôi như vậy.

      Tôi ngoan ngoãn ngồi ở đùi rồi nhàng tựa vào ngực , tùy ý để vuốt ve, hôn hít, Hàn Thư chậm rãi cởi bỏ quần áo tôi, tay vươn vào trong áo chạm đến ngực tôi, môi khẽ cắn phía sau cổ, tạo cho tôi luồng sóng khoái cảm.

      “Hàn Thư, em muốn.” Tôi xoay người hôn .

      “Ừ.” cười cười, để tôi nằm ghế sa lon, sau đó mang bao cao su vào.

      Hàn Thư vui vẻ, lần nữa lại tiến sát tới người tôi, tôi vòng tay ôm cổ , để tựa lên người tôi, như có ủng hộ, tiến nhập tôi.

      “A… Ưm…” Thanh của tôi và tiếng phát ra từ TV hòa vào nhau, tạo nên cảm giác cực dâm đãng.

      Mỗi lần cùng Hàn Thư ân ái, là như học được từ những khoái cảm khác nhau. Tôi cũng muốn được người nào khác mang đến khoái cảm cho tôi. Chỉ có Hàn Thư mới đem lại cho tôi cảm giác như vậy, có phải cũng nghĩ như vậy nhỉ?

      “Nghĩ gì vậy? tại chỉ được nghĩ về thôi.” hôn tôi, rất phách lối.

      Theo động tác luật động của , mà tôi chậm rãi đạt đến khoái cảm cùng với cao trào.

      “Reng…”

      Lần này đến lượt điện thoại trong nhà vang lên.

      “Hàn Thư….. Điện thoại….. A…… Ưm……” Tôi cách khó khăn, vì dường như động tác của Hàn Thư tựa hồ nhanh hơn lúc nãy.

      nghe, nhất định là nàng Tiểu Vũ kia,” Hàn Thư giữ đầu tôi, chỉ muốn tôi nhìn , sau đó tiếp tục ở người tôi mà tạo ra luồng sóng cao trào, thuận tiện nhổ luôn dây điện thoai.

      “Em… được rồi…” Tôi nhìn Hàn Thư giọng kêu lên.

      Cuối cùng, Hàn Thư cũng phóng ra tinh hoa, rồi dựa vào ngực của tôi.

      đứng dậy, lấy bao cao su ra, rồi cầm giấy lau chỗ chúng tôi vừa làm. Lúc này chuông cửa vang lên. Hàn Thư bị chọc giận hét lên: “Nhất định là con nhóc đáng ghét cố ý gián đoạn chúng ta đây mà.”

      “Em tắm trước, trước hết hãy mặc đồ vào , rồi mở cửa.” Tôi thẹn thùng , dù sao để ấy chờ ở bên ngoài tốt, tôi cảm thấy dường như ở trong khí có mùi dâm mỹ, cứ mỗi lần cùng Hàn Thư ân ái, tôi lại càng cảm thấy mình càng lúc càng háo sắc.

      “Để ấy vào nhà thể nào cũng biết chúng ta vừa mới làm gì” Nghĩ đến cũng xấu hổ.

      cần phải để ý đến cậu ta, chúng ta cùng nhau tắm.” Hàn Thư cả người trần truồng từ phía sau ôm lấy tôi.

      “Hừm. Như vậy tốt đâu!” Tuy tôi vậy, nhưng ra tôi hề từ chối

      .

      Tiếng chuông ngoài cửa tiếp tục thúc giục, biết có chuyện gì quan trọng nữa.

      “Này! Thằng nhóc kia! Mở cửa !” Ngoài cửa truyền đến giọng vang vang của mẹ Hàn Thư.

      “Là mẹ của đó!” Tôi chấn động, liền tranh thủ thời gian cầm lấy quần áo mặt

      đất.

      “Đợi con chút! Vừa mới tỉnh ngủ.” Hàn Thư to, sau đó cũng gấp gáp mặc quần áo vào rồi tắt TV.

      “Tiểu Huyên có nhà ?” Giọng của mẹ tôi vang lên.

      Mẹ tôi cũng đến sao? Tôi nhìn phòng khách, đột nhiên có chút lo lắng việc chuyện kia bị phát .

      Hàn Thư thấy cả hai đều mặc quần áo chỉnh tề, rồi mới ra mở cửa, đứng ở cửa là hai bà mẹ sắc mặt hề vui vẻ chút nào.

      “Mở cửa mà cũng lâu nữa!” Mẹ Hàn Thư thương tiếc mà gõ vào đầu Hàn Thư, rồi tiếp tục : “Điện thoại cũng gọi được.”

      “Mẹ à! Mấy ngày nay chúng con mệt muốn chết luôn, hôm nay mới được nghỉ ngơi, nên mới rút dây điện thoại ra chứ sao.” Hàn Thư nhìn mẹ mình .

      “Tiểu Huyên, sao mặt con lại đỏ vậy, thân thể thoải mái sao?” Mẹ nhìn tôi lo lắng hỏi, đặt tay lên gương mặt tôi.

      có việc gì đâu mẹ.” Tôi thẹn thùng trả lời câu hỏi của mẹ.

      Mẹ Hàn Thư nhìn xung quanh, tự nhiên thấy phía dưới mặt bàn phòng khách là bao cao su mà Hàn Thư nhét vào. Bà cầm giấy vệ sinh, bọc đống bao cao su đó lại rồi ném thùng rác, quay đầu trừng Hàn Thư, : “Tên nhóc này! Con cùng Tiểu Huyên ở chung chỗ mà còn xằng bậy! Tiểu Huyên à, Hàn Thư có phải đem bạn về đây , là bị tên nhóc này chọc tức chết mà.”

      Tôi xấu hổ nhìn mẹ Hàn Thư, còn mẹ tôi lại có bộ dáng như chờ xem cuộc vui.

      “Cái đó……” Tôi biết là nên hay nên trực tiếp thừa nhận, bỗng dưng mẹ tôi lại mở TV, có lẽ là bà muốn khí tốt hơn, nhưng mà điều này lại càng khiến mọi việc trở nên tồi tệ.

      TV là nhân vật phim hoạt hình giao hoan, từng đợt tiếng kêu rên hoan ái vang lên, tôi có thể thấy mặt của mẹ tôi hồi xanh, lại hồi trắng.

      Hàn Thư vội vàng tắt TV, liếc nhìn tôi cái, rồi cúi đầu nhìn phía hai bà mẹ : “Vừa nãy con xem TV được nửa, sau đó nghĩ cần phát tiết, nên mới sử dụng bao cao su.”

      “Tên nhóc này, có con trong nhà mà cũng biết tiết chế.” Mẹ Hàn Thư cười haha, sau đó quay đầu với mẹ tôi: “ ngại quá! Thằng nhóc nhà tôi tính dục như vậy là di truyền từ ba nó!”

      Mẹ Hàn Thư với ngữ khí mạnh mẽ, ngược lại tôi và Hàn Thư lại thẹn thùng.

      “Vậy mời bác và mẹ ngồi để con pha trà.” Tôi xấu hổ ... để hai bà mẹ và Hàn Thư ngồi ở phòng khách

      “Hàn Thư này, con mèo hai đứa nuôi đâu rồi?” Mẹ tôi đột nhiên hỏi.

      “Con mèo gì ạ?” Hàn Thư hỏi, sau đó mới nhớ tới liền : “Tới thời điểm phát dục nên cùng mèo cái nhà bên bỏ trốn rồi.”

      Ở trong bếp, tôi thiếu chút nữa là lớn tiếng bật cười.

      Sau khi ăn tối xong, tôi và Hàn Thư tiễn hai bà mẹ ra về. ngày hỗn loạn cuối cùng cũng trôi qua.

      nghĩ mẹ em và mẹ có cảm thấy điều gì kì quái ?” Tôi lo lắng hỏi Hàn

      Thư.

      “Có phải em muốn cho mẹ biết quan hệ của chúng ta hay ?” Hàn Thư nhìn tôi hỏi.

      phải vậy, chỉ là biết nên như thế nào mới ổn, em sợ nếu như ra ba mẹ em chán ghét sao, e rằng họ thể tiếp nhận được chuyện em cùng người khác có hành vi tình dục trước hôn nhân đâu?” Ba mẹ Hàn Thư khỏe rồi, nhưng mà ba mẹ tôi lại khá bảo thủ.

      “Vậy nên sau này em nhất định gả cho rồi.” Hàn Thư hôn lên môi tôi.

      nhất định phải vậy nha! Nhưng mà lỡ bây giờ chúng ta quen nhau rồi sau này cảm thấy chán làm sao?” Tôi lo lắng nhìn .

      đâu! bao giờ chán.” Hàn Thư vui vẻ, lại bắt đầu cởi đồ của tôi.

      “Em sợ em chán...” Tôi nở nụ cười .

      Hàn Thư đồng ý liếc nhìn tôi, sau đó đẩy mạnh tôi xuống giường. Rồi chuẩn bị việc kế tiếp để trừng phạt tôi.

      “Hàn Thư…. Điện thoại em reo.” Tôi đẩy Hàn Thư ra, lo lắng là mẹ của tôi gọi tới, vì vậy liền tranh thủ nhận cuộc gọi.

      “Alo.”

      “Tiểu Huyên Huyên! Chị có muốn ăn khuya ?” Lam Vũ ở đầu dây bên kia .

      “Hả?”

      “Em giờ ở gần nhà chị đó.” Giọng của nghe ngây thơ, khiến tôi cũng cảm động mấy phần.

      “Được rồi, chị và Hàn Thư cùng đến đó.”

      “Cậu ta cùng cũng sao.” Lam Vũ cười vô cùng vui vẻ.

      “Đợi gặp nhau rồi tiếp nhé.”

      chị nhất!” bé cười ngọt ngào .

      “Là ai vậy?” Hàn Thư ở giường bất mãn nhìn tôi.

      “Là Tiểu Vũ, em chúng ta ăn khuya cùng ấy.”

      .” Hàn Thư giận dỗi.

      “Nhưng mà, ấy rất đáng thương mà! Vậy em mình.”

      được! cùng em!” vội vàng kéo tôi.

      Tôi cười cười, trong lòng vì câu ‘sau này muốn kết hôn với tôi’ mà cảm thấy rất vui vẻ. Từ nay về sau ra sao, tôi còn chưa biết. Nhưng tại tôi biết rất rằng tôi cực kỳ, cực kỳ .
      AChu, Tran Quynh, Michiyo.neko6 others thích bài này.

    5. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Chương 17: Nguy cơ có thai

      Gần đây tôi thường cảm thấy tinh thần được tốt lắm, ăn uống cũng ngon miệng.Tôi nghĩ nguyên nhân chủ yếu là do Hàn Thư đòi hỏi nhiều, tôi lại gần đến thi cử, cảm giác đặc biệt mệt mỏi, nhất định tối nay phải cự tuyệt Hàn Thư cầu hoan.

      Hôm nay Vĩ San cùng tôi dùng bữa chiều, chúng tôi có đến đề tài này: “Cậu và ta có quan hệ chưa?”

      Tôi suýt chút nữa là phun hết trà sữa trong miệng ra.Kỳ bình thường tôi đem những chuyện này ra để thảo luận.Hôm nay đột nhiên Vĩ San hỏi vấn đề này làm tôi giật cả mình.

      Tôi đỏ mặt nhìn Vĩ San: “Sao đột nhiên lại hỏi vậy?”

      Chẳng lẽ nhìn tôi rất dễ nhận thấy hay sao? Hay là do Hàn Thư mỗi tuần đều làm nhiều lần cho nên nhìn tôi đặc biệt mệt mỏi, vì vậy mới khiến Vĩ San phát ra ư?

      “Hai người ở cùng chỗ lâu như vậy, mình nghĩ chắc chắn phải có quan hệ.Nhìn bộ dạng giấu đầu hở đuôi của cậu rất buồn cười, nhưng mà chuyện mình lo lắng lại là chuyện khác....”

      “Có rồi...” Tôi thấy thẹn thùng, chuyện này với tôi mà rất riêng tư.

      Vĩ San nhìn tôi hào hứng dạt dào: “Cậu ta có ‘khỏe’ hay ?”

      “Mình có so sánh.”

      “Vậy hai người có tránh thai ?” Vĩ San lo lắng hỏi.

      “Có, nhưng mà...” Sau đó tôi nhìn quanh, giọng với Vĩ San “Vào kỳ an toàn ấy xuất bên trong.”

      tại bây giờ chu kỳ của tôi Hàn Thư tính còn chính xác hơn cả tôi. Chuyện này biết có phải là chuyện tốt hay nữa.

      “Kỳ an toàn nhất định là an toàn, hơn nữa dạo này mình cảm thấy cậu có vẻ mập ra.” Vĩ San nghiêm túc nhìn tôi .

      “Có mập ra sao?” Tôi lo lắng hỏi lại.

      “Mình chỉ lo là cậu ngây ngốc đến nỗi mang thai mà cũng biết.Từ nay về sau cậu tiếp tục cùng Hàn Thư ở chỗ sao? Lỡ như cậu ta nghĩa vụ quân cậu có đợi cậu ta ? Cậu tính sau này gả cho ư?”

      Vĩ San liên tiếp đặt ra những vấn đề khiến cho tôi có chút chống đỡ nổi

      “Mình nghĩ Hàn Thư bảo vệ tốt cho mình. ấy để mình mang thai đâu.”

      ra tôi muốn sau này mình gả cho ấy nhưng mà tôi lại có chút lo lắng biết tương lai như thế nào.

      Có lẽ vấn đề Vĩ San đặt ra làm cho tôi phải đối mặt với chuyện này sớm hơn so với dự

      tính.

      đường về nhà tôi cứ nghĩ nghĩ lại những chuyện này. ấysẽ nghĩ thế nào nếu như tôi cẩn thận mang thai.Đột nhiên lúc đó tôi cảm thấy có chút lo lắng, chẳng lẽ có sao?Tôi cố nén cảm giác thoải mái, trong lòng cảm thấy ổn, hình như kinh nguyệt cũng đến chậm. Tôi lo lắng chuyện mà Vĩ San lúc nãy trở thành .

      Cách đây 1 tháng sau khi về nhà tôi vào phòng tắm tắm nửa chừng Hàn Thư mở cửa vào.

      muốn...”

      “Em tắm mà!”

      Buổi tối trước khi ngủ là giờ ấy hay đòi hỏi. Xem ra Hàn Thư nhất định bỏ qua cho tôi, nhưng mà tôi lại cái tính này.

      “Vậy cùng tắm .”

      nhanh chóng cởi hết quần áo sau đó ôm lấy thân thể tôi xoa bóp ngực tôi làm hai đỉnh núi dựng đứng lên.

      “Hàn Thư...” Tôi dần bị đốt nóng theo bàn tay của , đồng thời cũng cảm thấy quái vật lớn dần đâm thẳng vào mông của tôi.

      Như mọi lần tôi dần dần cảm thấy hưng phấn, hoa huyệt cũng dần dần ướt át. Hàn thư cảm giác như nhận được ủng hộ, động tác của lại càng thêm nhanh.

      chỉ mới dùng ngón tay khiến tôi đạt đến cao trào, tôi vô lực hồi phục trong lồngngực rắn của thở phì phò.

      “Hàn Thư” Tôi nhìn , hôn rồi đẩy ngồi vào trong bồn tắm, sau đó ngồi lên người , dùng hoa huyệt của mình bao bọc lấy .

      Tôi nhận ra mình càng ngày càng háo sắc.

      “A... Huyên Huyên...” Động tác của Hàn Thư có chút cứng ngắc nhưng vẫn theo tôi mà đong đưa đưa.

      lát sau xuất tinh trong cơ thể tôi.Tôi ngồi người , thằng bé của vẫn tiếp tục lưu lại trong cơ thể tôi, nhưng mà vẻ mặt có chút được tự nhiên.

      Tôi nhìn : “ làm sao vậy?” Sau đó hôn lên môi

      “Hôm nay vẫn còn trong kỳ nguy hiểm của em. vốn định mang bao...”

      cầm lấy bao cao su trong tay, có lẽ ngờ hôm nay tôi chủ động.

      Tôi hơi lo lắng.

      “Có khi nào mang thai ...”

      “Hi vọng là . Huyên, muốn em biết cho dù như thế nào đều chịu trách nhiệm, vì vậy nếu có em được gạt .”

      Tôi nghĩ chắc có lẽ có mấy người giống như chúng tôi trong kỳ nguy hiểm lại bắn vào trong như thế này....

      Nhưng mà tôi có cảm giác là Hàn Thư thực rất quan tâm tôi.

      Tuy Hàn Thư với tôi là nhất định phải cho ấy biết nhưng chuyện này tôi vẫn chưa xác thực, trước hết nên để cho lo lắng. Kết quả là mấy ngày qua tôi mình nơm nớp lo sợ....

      ...

      “Ưm... Hàn Thư...”

      Hàn Thư nâng hai chân tôi lên sau đó tiến vào trong tôi động tác vô cùng dịu dàng.

      mỉm cười cúi xuống gần sáng tôi tiếp tục đong đưa:

      “Hôm nay em rất gợi cảm.”

      Mọi giác quan của tôi đều tập trung ở phía dưới tại nơi có rất nhiều khoái cảm...

      “Aa.... ưm... Hàn Thư...”

      vẫn như trước, cứ tối đến là muốn tôi. Nhưng lần này, có vẻ như ra vào dịu dàng hơn mọi lần.

      Kích tình trôi qua Hàn Thư ôm tôi nhìn tôi : “ phải hôm nay là ngày đèn đỏ của em sao?”

      [Hóa ra muốn kiểm tra chỉ có đèn đỏ sẵn tiện mần luôn]

      “Ừ” Tôi lo lắng nhìn .

      “Hiếm khi em có trễ nhiều ngày như vậy.”

      “Có lẽ do dạo này em quá áp lực.” Tôi cười cười ôm lấy , vùi đầu trc ngực .

      “Ngủ .” đắp chăn cho tôi sau đó : “Nếu như em mang thai phải biết, đừng tự mình gánh hết.”

      Tôi suýt chút nữa khóc lên, bởi vì biết những gì tôi suy nghĩ trong lòng.Tôi nhàng gật đầu sau đó ôm chặt

      Sáng hôm sau tôi nhìn thấy Hàn Thư mua bánh bột trứng vị cá mà tôi thích, ăn được miếng tôi nôn ra hết. Sắc mặt Hàn Thư càng thêm thâm trầm nhưng gì, chỉ là đường đến trường ôm bả vai tôi chặt hơn mọi lần.

      “Xác định là mang thai sao?” Vĩ San nhìn tôi khóc đến mắt đỏ hoe lo lắng hỏi.

      xác định nhưng mà mỗi triệu chứng đều giống như có.Chẳng phải cậu cũng mình mập đó sao.”

      Vĩ San vỗ vào vai tôi : “Cứ đến bệnh viện kiểm tra trước rồi sau. Khi nào ?”

      “Phải đợi thi xong hết ” Tôi lau nước mắt .

      lo lắng là giả, gặp phải chuyện như thế này tôi rất bối rối.

      Tôi nghĩ so với những người khác, tôi may mắn hơn là được Hàn Thư thông cảm và muốn chịu trách nhiệm với tôi. Chỉ là bây giờ tôi lại bắt đầu nghĩ lung tung, có khi nào chúng tôi cũng giống như những tin tức xã hội, có nhiều nữ sinh cẩn thận mang thai sau đó dẫn đến vợ chồng bất hòa ?

      Tôi phải tôi mắc chứng u uất tiền sản đó chứ?

      Hàn Thư đến đón tôi về tay cầm theo 1 bình trà ấm.

      “Em làm sao vậy??”

      có gì hôm nay tập bóng sao?” Tôi nhìn mỉm cười.

      có. muốn cùng em về nhà” dịu dàng ôm tôi giống như sợ tôi bị ngã

      .

      “Ừm.” Trong lòng tôi cảm động có lẽ ấy rất lo lắng cho tôi.

      Ngày hôm đó về nhà ấy giống như trước quấn quýt lấy tôi mà đòi ân ái. Mãi cho đến lúc ngủ cũng chỉ an phận ôm lấy tôi. Tôi chồm lên hôn nhưng cũng chỉ vỗ về tôi bảo ngủ .

      Đêm hôm đó hình như Hàn Thư dùng phương pháp tự an ủi để giải quyết dục vọng bị tôi khơi dậy.

      Biết được điều này tôi hết sức cảm động.

      Tôi cứ hoang mang lo lắng mãi cho đến khi kỳ thi kết thúc sáng hôm sau tôi nôn tháo ngày càng trầm trọng Hàn Thư càng lúc càng lo lắng, cả hai chúng tôi cuối cùng cũng quyết định kiểm tra.

      Chắc hẳn là tôi mang thai, nhưng sai lầm phải doHàn Thư mà là do tôi.

      Bác sĩ mỉm cười nghiêm túc nhìn chúng tôi :

      “Rất nhiều người bởi vì quá lo lắng căng thẳng hoặc quá mong muốn có thai nên tạo ra những triệu chứng mang thai giả. Vì vậy phải có thai.”

      Rời khỏi phòng khám bác sĩ khen Hàn Thư hết lời. Ông hiếm khi nhìn thấy người nào thương vợ như vậy.

      Sau khi về nhà Hàn Thư thả ra hơi sau đó ôm tôi, : “ xin lỗi.”

      Tôi cũng muốn có con với Hàn Thư,nhưng có lẽ trong thâm tâm nghĩ rằng sớm như vậy, nên khi xác định khả năng mang thai là có trong lòng cảm thấy buông lỏng hơn là mất mát.

      Còn về chuyện ân ái tất nhiên là sau này vẫn tiếp tục. tại tôi vẫn rất mến cuộc sống như thế này.

      “Đồ ngốc, em khiến lo lắng.”

      Tôi nhìn ra phía dưới bàn trà có vài quyển tạp chí: “Đây là cái gì?” mấy quyển tạp chí đó có ghi: ‘Sổ tay chăm sóc trẻ sơ sinh’, ‘Kiến thức cần biết khi mang thai’ , ‘Những triệu chứng mang thai’.

      xấu hổ giật lấy những quyển tạp chí trong tay tôi : “ có gì... có gì đâu.”

      Tôi cảm động ôm lấy sau đó hôn sâu: “Em .”

      đáp trả nụ hôn của tôi sau đó tay mò mẫm cởi quần tôi ra.

      “Dừng lại! Hôm nay em đèn đỏ.” Tôi ngăn lại động tác của sau đó chạy vào toilet.

      Vừa ra khỏi phòng tắm, ôm chầm lấy tôi cười khổ : “ sao. hôm nay hôn em được rồi. lâu rồi gần gũi em....”

      Từ lúc chúng tôi sống chung đến nay đây là lần duy nhất suốt hai tuần lễ hoàn toàn gần gũi tôi lấy lần.

      Tối nay chắc là tôi phải ngồi cạnh xem ‘phim hai người’ giúp giải tỏa rồi...

      “Em nhiều lắm” Tôi dựa vào lòng ngực nỉ non....
      1900, Tran Quynh, Michiyo.neko8 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :