1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bạn trai của tôi là thái tử - Tứ Nguyệt (10 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Bạn Trai của tôi là Thái tử – Chương 10.1
      [​IMG]
      Rắc!

      Đột nhiên tiếng vang cắt đứt suy nghĩ Tiểu Miêu, muốn thét chói tai, lại thấy người thân ảnh cao lớn quen thuộc đứng trước cửa nhà mình.

      Nhìn tàn thuốc lá đất, cũng tới lâu .

      “Tiểu Miêu.” Ngàn Thần thâm thiết kêu gọi, “ rốt cuộc cũng tìm được em.”

      Tiểu Miêu bản năng xoay người liền chạy, nhưng là mới chạy đến dưới đèn, bị đuổi theo.

      Bàn tay thanh bắt được cổ tay của , tiếng thét kinh hãi, cả người bị dùng lực ôm vào trong lòng.

      “Tiểu Miêu. . . . . .”

      còn kịp bất kỳ lời nào, đôi môi liền bị nụ hôn nóng rực lại khát vọng ngăn chặn.

      . . . . . .”

      vốn là muốn giãy giụa , nhưng kiên trì, khẩn cấp làm đầu hàng, thể làm gì khác hơn là nhu thuận mặc cho hôn.

      Lâm Tiểu Miêu, ngươi thừa nhận ! Vừa gặp phải , ngươi liền chút biện pháp cũng có.

      Bất tri bất giác, cũng vong tình hôn trả lại, hai người uyên ương xa cách gặp lại, bị nỗi khổ tương tư, tha thiết hôn đối phương, nụ hôn này hướng đối phương bộc lộ tình trong lòng.

      Phảng phất hôn thế kỷ, cảm thấy toàn thân bay bổng, đột nhiên đem kéo ra chút, khẩu khí hung ác ép hỏi.

      “Người kia là ai?”

      “Người nào?”

      “Người đưa em về nhà, còn đối với em vừa vừa cười, bất kể là ai, em cũng tuyệt đối được gặp mắt nữa”

      lại bá đạo, tôi có quyền lợi kết giao bằng hữu .”

      , em chỉ có thể kết giao với bạn nữ, nhưng là bạn trai chỉ có thể có , chính là .”

      “Ngàn Thần, an đừng tự cho là đúng.” Tiểu Miêu tức giận, đưa ra hai tay muốn đẩy ra.

      “Lâm Tiểu Miêu, em bằng cầm dao đâm chết cho rồi.”

      đột nhiên xuất rống to làm ngây ngẩn cả người, tiếp xúc được ánh mắt của , khỏi sợ hết hồn. Trước kia lấp lánh hữu thần, ai bì nổi ánh mắt ngạo mạn , nhưng bây giờ lại có như vậy thay vào đó là mắt bi thương.

      “Từ đến lớn, chưa từng có khát vọng qua người nào, bởi vì có cha mẹ, chỉ có gia gia. sai, ông nội vì thương , bất quá cũng ý kiến gì, thuận theo ông hết thảy an bài, chưa từng có phản kháng qua, cũng còn nghĩ tới muốn phản kháng ông, cho đến khi gặp được em, con tiểu mèo ngốc tính tình tốt, cho tới bây giờ nghĩ qua thích em, đối với em chỉ là nhất thời, cũng vậy tự với mình, thích liền thích, thể quá nhanh biến thành , nhưng nó chính là chỗ này mau biến thành , tự với mình, liền , nhưng là thể quá sâu, ít nhất cũng phải để em nhiều hơn so với em, vô cùng nhiều mới đúng, vậy mà chuyện tựa hồ ngược lại, em đến biến thành bệnh thần kinh rồi, mà em lại còn có tâm tư cùng nam nhân khác chơi.” Ngàn Thần dùng lực nắm vai của , bóp đau đớn.

      “Tôi rồi. . . . . .”

      cái rắm!”

      thể tin được như vậy, “Uy! cư nhiên lễ phép như vậy, về sau người nổi tiếng trong giới thượng lưu!”

      “Mất em, liền luôn tự giận mình, cần làm người chức quyền trong xã hội, muốn là người bình thường.”

      Tiểu Miêu hồi ngạc nhiên, sau đó tinh thần buồn phiền : “Gia gia nhất định rất đau lòng, ông khổ tâm nuôi dạy cháu đích tôn thành người tài giỏi, lại vì người con như tôi mà hủy bỏ tất cả.”

      “Cho nên em trốn tránh , giống như thấy quỷ dạng chạy thấy bóng dáng, là bởi vì gia gia?”

      đột nhiên ngẩng đầu, sắc mặt trắng nhợt, liều chết lắc đầu, “, phải vậy.”

      biết hết rồi, Trương quản gia len lén với , cho nên ngày đó ở nhà , em thấy được ông nội tựa như thấy quỷ.”

      “Biết như thế nào, chúng ta cũng nên đối mặt thực tế, chúng ta là thích hợp”

      “Nếu như em dám hãy muốn cùng chia tay, liền đem em thuê phòng trọ làm chuyện ấn ái rồi chụp hình công bố khắp nơi.”

      Tiểu Miêu sửng sốt chút. Cái gì? Thế nào đổi thành uy hiếp !

      có thể nào như vậy!” cảm thấy ủy khuất muốn khóc.

      bưng lấy mặt của , ở dưới đèn đường, mặt của như hoa đào đỏ bừng, trong con ngươi nhành lệ quang, lỗ mũi cũng hồng đến giống như cà chua, cái miệng hồng nộn muốn lại thôi.

      đa tâm nghi ngờ a!

      “Em sao?”

      “Tôi. . . . . .”

      chỉ hỏi câu, chỉ cần em ngươi thương , lập tức , về sau tuyệt đối trở lại dây dưa với em.”

      đối với hạ thông điệp tối hậu sao?

      Tiểu Miêu nhất thời nội tâm cùng người giao chiến, trước giống nhau những ngày đó giãy giụa, vẫn như cũ hạ được quyết định.

      Ngàn Thần sâu nhìn chăm chú , cho là càng chính là chấp nhận.

      thương , cho nên liên tục cũng mở miệng.

      Nhất thời tan nát cõi lòng như có thanh đao sắc bén đâm về tim của mình, đau đến dã thú bị thương gào khóc trong lòng, nhưng biết.

      cũng biết, bởi vì duy nhất còn dư lại chỉ có tôn nghiêm.

      Ngàn Thần buông ra, sau đó chật vật lui về phía sau, thanh tràn đầy đau khổ : “Đây là báo ứng, báo ứng trước hiểu chuyện, cho nên khi gặp tình nhất định có nhiều đau khổ cùng vết thương”

      Tiểu Miêu mới muốn mở miệng, xoay người, sau đó lớn tiếng : “Lâm Tiểu Miêu, xem như em lợi hại, để cho bổn thiếu gia phải thảm như vậy. Chúc em cùng người thanh niên ưu tú đó hạnh phúc vui vẻ.”

      rốt cục quyết định, từng bước rời .

      khí hết sức bi thảm, ông trời già tựa hồ cảm thấy còn chưa đủ, cư nhiên đổ xuống hồi mưa phùn.

      Ngàn Thần ở trong mưa phùn , bóng lưng thoạt nhìn đơn đau thương..

      Tiểu Miêu đột nhiên như ở trong mộng mới tỉnh, hướng về phía bóng lưng của rống to, “Ngàn Thần chết tiệt, dám thêm bước.”

      Ngàn Thần ngây ngẩn cả người, cẩn thận xoay đầu lại, đối với đáng thương : “Sao thể ? Em , muốn .”

      chút báo trước cũng có, Tiểu Miêu giống như con mèo hoang dạng xông tới, đánh về phía , hai tay dùng sức ôm lấy cổ của , cong lên cái miệng : “Em , em muốn, cho nên được phép .”

      Tròng mắt đen của lập tức như nhặt được sinh mạng lóe sáng, mừng rỡ như điên hỏi: “Em em nguyện ý trở lại bên cạnh ?”

      “Em nguyện ý, bất quá đầu tiên trước, em việc học quan trọng đầu tiên , phải thứ hai, hơn nữa em hi vọng có thể cố gắng hướng gia gia chứng minh, và em ở chung chỗ, chỉ trở nên tốt hơn, thay đổi thành hư, phải cố gắng để cho ông chấp nhận em, làm được ?”

      “Tuyệt đối thành vấn đề.”

      cúi đầu muốn hôn nhưng bị mau tránh ra.

      “Tiểu Miêu?”

      “Khoan, nếu như có ngày còn thương em, phải cho em biết.” Như vậy mới phải tìm thêm người, tránh cho thua thiệt.

      thể nào, cả đời chỉ con mèo ngốc nghếch này.” nhìn chằm chằm , mừng như điên, tự tin lại trở về người của .

      Đây mới là biết ai bì nổi với Thái tử.

      “Vậy bây giờ có thể để cho hôn ?”

      Tiểu Miêu xấu hổ hai mắt nhắm lại, chuẩn bị tiếp nhận người hôn . . . . . .

      “Ngươi tên dâm tặc này cho phép nhúc nhích!”

      Tiểu Miêu tâm giật mình, thể nào? Cái thanh này. . . . . . nhìn thấy sau lưng khỏi giật mình.

      “Ba, làm gì mang dao?”

      “Tiểu Mimi a! Đây là ba xem học từ ti vi, tùy thân mang tiểu dao phòng thân a! Con xem bây giờ cũng có thể sử dụng?” Khẩu khí của ông bộ dương dương đắc ý.

      “Ba, người ta là mang tiểu dao, cái ba mang chính là dao làm thức ăn đấy! Có thể hay quá khoa trương?”

      nhiều! Mau qua bên này với ba, để cho ba cùng cái tên đạo tặc này đại chiến ba trăm hiệp.” Ông còn dùng con dao trong tay ở giữa trung quơ múa mấy cái.

    2. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Bạn Trai của tôi là Thái tử – Chương 10.2 (hoàn)

      [​IMG]

      Tiểu Miêu mặt là nóng mặt, rất muốn đào cái hố nhảy xuống.

      Lúc này, Ngàn Thần sợ hãi chút nào đứng ở trước mặt vợ chồng Lâm gia, cung kính lễ độ tự giới thiệu mình, “Bá phụ, bá mẫu, chào hai người, chau tên là Ngàn Thần, là bạn trai Tiểu Miêu .”

      vừa xong, lập tức nghe được thái đao rơi , thất thanh vang lên.

      “Bạn trai? Tiểu Mimi a! Con mới mấy tuổi, cái gì bạn trai? Ba đồng ý.”

      “Ba, ba cũng phải vừa thay con tương thân sao?”

      Đối với rống!

      “Dù sao, kia với con rất hợp, A Văn là có phẩm chất bảo đảm , là sinh viên đại học, lại có tiền.”

      “Bá phụ, cháu cũng là sinh viên đại học, nhà cũng rất có tiền.” Ngàn Thần cũng lên điều kiện của mình gia nhập hàng ngũ cạnh tranh.

      “Đúng vậy! Hơn nữa cái này so A Văn đẹp trai.” Tiểu Miêu cũng lên tiếng hùa theo, đón nhận mắt cảm kích của Ngàn Thần, đỏ mặt.

      “Đẹp trai lại thể có cơm ăn.”

      “Bá phụ, cháu đối với Tiểu Miêu là nghiêm túc, xin bác đáp ứng chúng chau lấy kết hôn là điều kiện trước tiên kết giao.”

      “Kết hôn?”

      Tiểu Miêu kéo cái tay áo Ngàn Thần , thấp giọng : “Uy! quá xa ?”

      “Em là nữ nhân của , gả cho , em muốn gả cho người nào?” cũng giọng trả lời.

      Lâm gia vợ chồng cố gắng kéo dài lỗ tai, liều chết muốn trộm nghe hai người lời lặng lẽ.

      Khi Tiểu Miêu nhìn về phía cha mẹ mình bọn họ vội vàng nhìn về phía nơi khác, giả dạng làm bộ dáng vẻ rất bận rộn

      “Ba!”

      cần gọi ba.” Ông trừng mắt nhìn thanh niên đẹp trai trước mặt mình, nghiêm nghị rống, “Tiểu tử thối, nếu như ta đáp ứng?”

      “Ba!” Tiểu Miêu hiểu nổi bình thường ba hiền lành hôm nay sao lại khác thường vậy?

      “Con chớ vào!” Khó được có cơ hội phát ra uy nghị của lão nhân, ông dễ dàng bỏ qua cho .

      Ngàn Thần vỗ vỗ tay của , muốn trước cần , để xử lý.

      Lúc này, là hai người đàn ông này mặt đối mặt .

      “Nếu như bá phụ chịu, cháu cũng vậy thể làm gì khác hơn là làm ra hạ sách quyết định.”

      “Cái gì hạ sách?”

      Tiểu Miêu cùng vợ chồng Lâm gia ánh mắt đều rơi vào nam nhận khí phách đẹp trai đầy tự tin ngồi trước mặt.

      “Cháu dẫn Tiểu Miêu bỏ trốn, sau đó để cho ấy bụng bự, sinh con, hai bác muốn nhìn cũng thấy được.”

      Mọi người lập tức hung hăng cũng rút ra miệng lớn tức.

      “Ngàn thần, làm gì uy hiếp ba em!”

      “Ngươi dám!” Lâm phụ mặt hung ác, tựa hồ là muốn giết người.

      Cái tiểu tử thối này lại muốn bắt cóc bảo bối của ông, còn phải động đến ước muốn có kim tôn của ông , quá ghê tởm, ăn hiếp người thiện lương như ông, ô ô!

      “Cháu dám, bởi vì cháu có con bác, sống nổi, vì sinh tồn, cháu cái gì cũng dám làm.” Ngàn Thần lời hết sức nghiêm túc.

      trường hết sức nặng nề, già trẻ hai người lẫn nhau giằng co, mắt thấy phải hết sức căng thẳng .

      “Bất quá, ” Ngàn Thần mở miệng trước, “Nếu như bá phụ nguyện ý bỏ những thứ thích, nửa đời sau bác cùng bá mẫu liền vinh hoa phú quý hưởng dụng vô tận, cháu có cha mẹ, đem hai người làm thành bố mẹ của cháu dạng hiếu thuận .”

      Vào giờ phút này, tự hồ chỉ có câu có thể giải quyết ——

      Đó chính là hiểu thời thế mới là người tài giỏi.

      Chỉ thấy Lâm phụ mặt lập tức nặn ra cái cười to, sau đó vỗ vỗ vai Ngàn Thần, “Người trẻ tuổi, hỏa khí lớn như vậy, bá phụ mời ngươi uống chút rượu .”

      Tiểu Miêu nhìn chút a mẫu, “A mẫu, ba. . . . . .”

      có sao, có sao, ba con mời uống, bày tỏ ông thích cậu ấy, con đừng lo lắng. Mimi, xuống đây, cùng a mẫu con ở nơi nào câu được con rùa vàng này?”

      “Đó!”

      Sau khi tiếp nhận hết tra hỏi của mẹ, Tiểu Miêu liền chạy đến khuôn viên dưới cây đại thụ hóng mát chút.

      còn là thích xem bầu trời đêm, sao chợt lóe sáng trong suốt, còn có hơi lạnh gió đêm kẹp bùn đất lẫn mùi hương thổi lất phất qua khuôn mặt của .

      nhắm hai mắt, tận tình hưởng thụ loại cảm giác gió đêm quất vào mặt , đột nhiên đôi bàn tay tự phía sau chặt.

      “A!” sợ hết hồn.

      “Là .”

      “Thần, muốn dọa em. . . . . .”

      Tiểu Miêu nũng nịu còn chưa hết, bưng lấy mặt của sâu hôn.

      Cuối cùng, cả người biến thành vũng nước mềm hoá trong ngực , hai tay ôm chặt , lắng nghe tiếng tim đập mạnh của .

      “Tiểu Mimi. . . . . .”

      ngẩng đầu lên, đỏ mặt hồng đánh cái, “ cho phép gọi em tiểu Mimi.”

      “Là ba nên gọi như vậy .” Ngàn Thần mặt vô tội.

      “Làm gì gọi ba em là ba?” e lệ gầm .

      “Em về sau gả cho , ba em chính là ba .”

      “Ai muốn gả cho , em còn phải học , thể thương .”

      “Mặc kệ, dù sao em, muốn em, lại thể có em. . . . . .” tràn đầy tình cảm lại dị thường nhiệt tình lẩm bẩm, bàn tay cũng an phận ở người của sờ loạn.

      “Ngàn thần, . . . . . . ba mẹ ở bên trong, nghe lời chút.”

      cần lo lắng, ba mẹ tại cũng rất bận rộn.”

      Cái gì? !

      Tiểu Miêu chú ý tới gương mặt tuấn tú hồng đến quỷ dị của , giống như chỉ cần cho thêm thanh quan đao, có thể canh giữ cửa ngõ đưa ra giải quyết chung.

      Tiểu Miêu lập tức bừng tỉnh hiểu ra, “Ba cho uống loại rượu đó?”

      lộ ra tính trẻ con cười, “ cũng vậy biết, ba nam nhân dùng rất bổ.”

      Trời ạ! Ba, làm sao như vậy! Tiểu Miêu ở trong lòng thầm kêu khổ.

      “Tiểu mèo ngốc, muốn. . . . . . muốn. . . . . .”

      “Chờ chút. . . . . . A. . . . . . Chớ cỡi y phục của em. . . . . . A. . . . . .”

      Ở dưới ánh trăng sáng tỏ, đoàn tụ sum vầy, gió đêm từ từ, chậm rãi truyền tống ra thanh êm ái kiều cùng tiếng thở.

      Xuân sắc vô biên, lại đồng thời cũng làm người ta cảm nhận được hai người nồng chuyện mật ý cùng tình cảm sâu đậm.

      Dưới cây đại thụ truyền tới tới nam nhân lẩm bẩm , “Mèo con, em.”

      “Em cũng vậy .” người khác giọng nữ cũng tựa như thở dài ra tình cảm dâu trong nội tâm.

      Dưới ánh trăng, hai người ôm nhau nhìn trăng, thưởng thức cảnh đẹp, bốn phía tràn đầy mảnh an tĩnh, hơi thở thỏa mãn.

      Trong lòng hai người cũng sâu hiểu, tương lai có lẽ vẫn có nhiều biến cố ổn định, nhưng là bọn họ tuyệt đối cùng nhau đối mặt.

      Bởi vì, chân ái là vô địch.

      HOÀN

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :